Thật Vui Thay Ngày Thánh Mẫu

Thật Vui Thay Ngày Thánh Mẫu

(Lần thứ XXXV)

Tuyết Mai

 

 

Dòng Đồng Công lần thứ 35 của mùa hè năm nay được tổ chức vào đầu tháng 8 của năm 2012, trong một không khí thật nhộn nhịp, tưng bừng, và rất vui vẻ.   Tôi lên trên FaceBook của Ngày Thánh Mẫu thì nhìn xem thấy số người hứa sẽ đi dự làm tôi cũng cảm thấy vui thêm và vui lây.   Không vui sao được thưa anh chị em, thay vì mùa hè chúng ta rủ nhau đến những nơi ăn chơi không lành mạnh và tốn kém tiền bạc, không gì bằng chúng ta gia đình, cùng rủ nhau để đi đến với Mẹ, tại Dòng Đồng Công Cứu Chuộc tại Carthage tiểu bang Missouri, USA.

Là dịp để tất cả mọi người tuy không quen biết, nhưng trong không khí thánh thiện và trong lành, thì thưa trước lạ sau quen, là cá tánh rất thân thiện của người VN chúng ta.   Năm nay tôi được biết có rất nhiều người chẳng những trong nước Mỹ mà thôi, nhưng còn có những anh chị em nước ngoài cũng đến để tham dự, như nước VN và Âu Châu.   Về với Mẹ thì có phải chúng ta ai ai cũng muốn nhận nhau làm anh chị em? Về với Mẹ thì có phải tất cả chúng ta ai ai cũng muốn bỏ quên những tháng ngày vất vả tất bật làm ăn, để cùng đến để dâng cho Mẹ tất cả tấm chân tình, của những người con luôn luôn bất toàn và bất xứng của Mẹ.   Được đến cùng Mẹ để chúng con tỏ cho Mẹ biết là chúng con chưa đến nỗi tệ mà quên Chúa Mẹ trong những ngày hè và chúng con biết Mẹ rất đỗi vui trong những ngày này!

Đến với Mẹ để chúng con còn nghe được những lời nhắc nhở và dậy dỗ của quý cha linh mục, là những Mục Tử tốt lành của Chúa.   Các ngài cũng hy sinh bỏ thời giờ để tìm đến với Chúa Mẹ, và tìm đến với tất cả anh chị em.  Trước nhất các ngài có nơi chỗ để cùng nhau tìm về mà cảm tạ Mẹ, dâng tâm tình của các ngài lên cho Mẹ, để xin Mẹ tăng cho các ngài thêm Đức Tin vào Chúa cách mạnh mẽ và nhiệt huyết hơn.   Để nhờ Mẹ mà các ngài được cảm thấy bớt sợ và bớt lo lắng.   Vì các ngài có những sự yếu đuối mà không tìm được nguồn an ủi từ nơi ai khác trừ các ngài chạy đến cùng với Mẹ và được Mẹ ban bình an cho các ngài.

Các ngài đến tụ họp bên nhau, để cùng được thay phiên dâng những Thánh Lễ không ngừng nghỉ.   Các ngài đến để cùng tìm đến nhau trong những giờ tĩnh tâm, kinh nguyện, sinh hoạt chung, ngủ nghỉ chung, và chung vui với nhau.   Các ngài có dịp để củng cố cho nhau niềm tin và con đường nhất tâm theo chân Chúa Giêsu đến cùng.   Các ngài tìm đến với nhau để hưởng được tình yêu Thiên Chúa và tình yêu Mục Tử với đàn chiên.   Các ngài đến để còn nhận thấy rằng chức vụ của các ngài rất là quan trọng cho đàn chiên chưa được hiệp nhất, một số còn sống xa Chúa, một số còn sống tản mác của các ngài.   Đến để các ngài còn nhận được sự thương cảm của con người với con người.   Đến để các ngài học hỏi tìm cách hướng dẫn đàn chiên của các ngài sao cho thích hợp và hấp dẫn hơn, trong vai trò là người Mục Tử muốn đem đàn chiên của mình vào thành một Đàn.   Không con chiên nào còn bị ở ngoài vòng nguy hiểm mà mắt các ngài không dõi tới được.

Còn giáo dân là những con chiên chưa thuần thảo, chưa được trưởng thành, chưa thấm nhuần giáo lý của Chúa, cũng tìm đến với nhau để nhận thêm sức mạnh của Lời Chúa qua tất cả các cha linh mục.   Thật là một không khí lành mạnh, thánh thiện, và thân thiện làm sao, cho tất cả giáo dân là những chiên non rất cần đến sự dậy dỗ về Lời Chúa.   Đến nhà Mẹ để nghe tiếng kinh kệ ở khắp cùng trong khuôn viên và những bài hát rân ran trên máy phóng thanh.

Từ sáng sớm cho đến tối trời, sinh hoạt được thay phiên nhau, không còn chút giờ để không khí được yên tĩnh.   Vì đến Nhà Mẹ ai lại muốn nghỉ ngơi và ngủ nghỉ bao giờ?.   Đến đêm tối dù tất cả đã mệt mỏi, nhưng tiếng nói cười vẫn không ngơi trong những túp lều bạt được giăng lên.   Nhà của Mẹ hình như để dành cho tất cả con cái của Mẹ khắp nơi mong tìm đến.   Dù họ là những người dân ngoại, cũng theo bạn bè đến để tìm thấy niềm vui thật trọn vẹn trên bờ môi của tất cả mọi người là anh chị em có tấm lòng vàraất muốn được có nhau.   Đâu phải nhà của Mẹ chỉ cho phép những ai là Kitô hữu mới được vào thôi đâu!.

Trong tâm tình thân thiện của người đối với người, thì hình như ai đã đến Nhà Thánh Mẫu một lần, thì như bị ghiền và không thể không có mặt hằng năm.   Người có mặt trong năm nay thì lại hẹn gặp nhau trong năm tới.   Càng ngày thì Ngày Thánh Mẫu càng tăng thêm số người đến tham dự.   Đó là một điều đáng mừng vui thưa anh chị em.   Khung cảnh Nhà Mẹ đã thu hút biết bao nhiêu con người vì ở đâu có đông người thì bảo đảm nơi đó có Phép Lạ của Chúa.   Vì đếm số đông của tất cả mọi người hiện diện trong một tâm tình Yêu Thương mà chữ nghĩa khó có thể diễn đạt cho đủ, thì đó là Phép Lạ của Thiên Chúa, thưa có phải?.

Lậy Mẹ Maria Đồng Công cứu chuộc! Xin Mẹ ban cho tất cả con Mẹ hiện diện trong Ngày Thánh Mẫu, được tăng thêm Đức Tin, thêm Đức Bác Ái, Đức Cậy Mến, lòng Trung Kiên Bền Bỉ, để chống trả ba thù luôn rình rập trong đời sống mà tiền bạc là trên hết.   Trong một thế giới mà ảo ảnh làm mờ mắt chúng con, không biết đâu là Con Đường Chính Lộ để mà vững bước.   Chỉ có Mẹ là Ánh Sao dẫn bước chúng con trong đêm tăm tối, để giúp chúng con thấy được Sự Sống Muôn Đời là Thánh Giá Chúa được giăng cao luôn trong tầm mắt Đức Tin của chúng con.   Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:
http://www.youtube.com/watch?v=dYhH7HMzaJU

(Chào Đức Nữ Đồng Trinh Maria)

 

 

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

07-30-12

Tấm Lòng Bác Ái Mới Cao Cả Làm Sao!

Tấm Lòng Bác Ái Mới Cao Cả Làm Sao!

http://translate.google.com/translate?hl=en&sl=vi&tl=en&u=http%3A%2F%2Fkeditim.net

Tuyết Mai


Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. (Ga 6, 1-15).

Con người trần gian của chúng ta quả thật ít khi tin vào Đấng Toàn Năng hoặc Đấng được gọi chung là Ông Trời.   Ông Trời ở đây rất có nhiều người không tin Ổng đâu vì cho rằng Ổng ở trên cao sao Ổng nghe cho được, những con người li ti nhỏ bé, giống như đàn ong thì Ổng biết con nào kêu Ổng chớ??.   Hoặc dẫu có tin thì họ cũng chỉ để Chúa hay ông Phật ở trên bàn thờ lâu lâu đốt nén hương cho Ổng ngạt khói chơi; hoặc xem Ông Trời như là một ông Thần Đèn.   Cần xin gì thì mới chạy đến mà cọ cọ vào cây đèn hay, vái tứ phương, hay mới nhớ mà chạy tới gọi đến Ổng.   Mà buồn cười nhất là Ổng luôn bị mấy người mê cờ bạc, cá độ, kêu réo!.

Tôi nói cho vui vậy thôi, chứ ở thời buổi nào đi chăng nữa con người của chúng ta, tốt hay xấu luôn sống chung với nhau, như lúa và cỏ lùng ấy mà!.  Nhưng có phải Chúa bảo hãy để cho cả hai cùng mọc chung và sống với nhau, đợi cho đến khi cả hai đến mùa gặt.   Về việc vụ mùa, chúng ta xin để việc ấy cho Chúa quyết định khi Giờ Ấy Đến.

Trần gian thì từ muôn thuở chúng ta chứng kiến bao nhiêu người đói khổ.   Đói khổ vì biết bao nhiêu lý do.   Đói khổ vì thiên tai: động đất, cháy nhà, lũ lụt, hạn hát, dịch tả, v……   Đói khổ vì chiến tranh loạn lạc.   Đói khổ vì người dân bị sống trong chế độ Cộng Sản, luôn bị kềm kẹp theo dõi, không có tự do, không có công lý, và không có hòa bình.   Đói khổ vì bị dân giầu ức hiếp đè bẹp.   V.v……Nhưng nói thế không có nghĩa là trái đất này thiếu tình người đâu!.   Vì Chúa để cho chúng ta được sống trong tự do, nên Chúa cũng để cho chúng ta sống cách tự do.   Có nghĩa Chúa thương yêu nhân loại nên Người đã tác tạo mọi loài trên mặt đất, rồi tự chúng ta phải ra tay cầy cấy, trồng trọt, và tự kiếm sống tùy theo tài năng và công sức của chúng ta.

Tôi vẫn tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn yêu thương loài người, vì trí khôn của chúng ta thì có giới hạn, nên việc Thiên Chúa làm thì không ai hiểu cách tỏ tường.   Người chỉ dậy chúng ta cách dễ nhất là bắt chước gương sống của Ngài là hãy yêu thương anh chị em chúng ta qua cách “Hãy cho họ ăn”.   Hình ảnh tượng trưng cho thực phẩm nuôi sống con người là 5 chiếc bánh và 2 con cá.   Có phải “cá” Chúa ban cho đầy dẫy trên ao hồ và biển cả!?.   Và có phải bánh là từ lúa mạch Chúa ban cho chúng ta nhưng không, chúng mọc đầy trên cánh đồng lúa, bát ngát bao la?.   Và hình ảnh cậu bé có 5 chiếc bánh và 2 con cá, tượng trưng cho tấm lòng thiện hảo của mỗi người chúng ta.   Để phân tách thì chúng ta hiểu rằng, chỉ cần con người có tấm lòng Bác Ái, thì sự việc gì có khó khăn cũng có thể “thành” được.   Nhất là Chúa không để cho ai bị đói, nếu chung quanh có nhiều tấm lòng như cậu bé trên.

Có phải chúng ta luôn thấy rằng, Chúa hiện diện khi có những tấm lòng Bác Ái, biết xả thân, hy sinh, bỏ công của và thời giờ của mình để giúp anh chị em khốn khổ đói nghèo, thì nơi ấy luôn luôn có Phép Lạ của Chúa.   Ngoài Chúa làm Phép Lạ Nuôi Ăn, Chúa lại còn ban cho chúng ta Bình An của Ngài.   Và khi Chúa Làm Phép Lạ Nuôi Ăn, thì Chúa giảng dậy cho chúng ta hiểu về Nước Trời của Ngài.

Ai cũng hiểu rằng cùng đích Chúa muốn dậy chúng ta cùng là con người thì phải thương yêu đùm bọc lấy nhau và vì Lẽ Sống Căn Bản ấy, sẽ giúp tất cả con người cùng Tìm Về Nước Chúa, cách dễ dàng hay không?.   Ai sống ích kỷ sẽ giống như Cỏ Lùng, sẽ bị gạt ra khỏi Cổng Thiên Đàng.   Còn ai biết sống vì người và cho người thì sẽ được vào Lẫm Lúa của Chúa ấy là Nước Trời, thưa anh chị em!.

Để tóm tắt nếu cậu bé không có lòng Bác Ái, thì Chúa Giêsu không thể làm Phép Lạ được.   Vì có phải tiền của, rất nhiều khi chỉ giống như đống giấy lộn, không đổi được miếng ăn.   Như cái năm 75 chạy loạn, bao nhiêu con người ta đem theo tiền VN hằng vali vali chất đầy những tờ giấy 1000 đồng, nhưng khi qua được đến Mỹ, thì những vali ấy chỉ đáng vào thùng rác hay vào thùng giấy recycle mà thôi!.

Đường Về Trời dễ lắm bạn lòng ơi!.    “Hãy quẳng gánh lo đi để mà sống”, vì trần gian chỉ là cõi tạm.   Hy vọng Lời của Chúa là đèn soi dõi bước cho chúng con đi và để nhắc nhở chúng con hằng ngày hiểu đâu là Thánh Ý Chúa, để chấp nhận, và để Yêu Thương như Chúa hằng Yêu Thương chúng ta cách vô điều kiện.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

http://www.youtube.com/watch?v=YVmuJaPdSrk

(Xin Như Tông Đồ Ngài)

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

07-26-12

Bình An Thiên Chúa Có Đáng Gì Không?

Bình An Thiên Chúa Có Đáng Gì Không?

CN 16 TN, Năm B

                                                                        tác giả: Tuyết Mai

Ồ tôi thiết nghĩ Trần Gian và Bình An của Chúa, đối với rất nhiều người thì họ luôn chọn trần gian và những gì quý báu thuộc về nó.   Chứ có mấy ai lại thích chọn Bình An của Chúa bao giờ.   Thưa rất dễ hiểu thôi, bởi Bình An của Chúa chẳng đổi thành cơm bánh được! Và nhất là Bình An của Chúa lại chẳng cho ai sự giầu sang phú quý, chức phận địa vị, tiền của hay danh vọng.   Bình An của Chúa là chúng ta không thể buôn bán làm thương mại được.   Bởi Bình An của Chúa không đi đôi với việc làm gian lận, lươn lẹo, mồm miệng, gian xảo, lọc lừa; có nói không, không nói có, và tin tưởng vào mấy ông bà Phong Thủy lẫn Thầy Bói.  

Ai sống trên trần gian muốn chọn để có được Bình An của Chúa, thưa chỉ có những ai được Chúa Gọi cách đặc biệt, thì mới có sự hưởng ứng tích cực mà đi theo để được Bình An của Người.   Sự Bình An ấy thưa không dễ để có đâu nhưng phải là những người Chúa chọn và biết nghe theo sự chỉ dẫn của Chúa mới được!.   Thưa đó là Trước Kính Chúa sau là yêu người như chính mình.   Kế đến là hãy học Từ Bỏ, để Của dư của mình trở thành là của chung.   Sau hết là không nên dính bén Của trần gian.   Nếu được cho rất giống Chúa, thì những ai muốn theo Chúa chỉ cần giữ những gì rất căn bản rất cần thiết mà Cây Gậy và Đôi Dép là hai vật tượng trưng cho sự căn bản vào thời chưa có văn minh đó.  

Ở đây tôi thích nhất lời của Thánh Phao-lô nói với anh em như sau: “Chính Người là sự bình an của chúng ta, Người đã làm cho đôi bên nên một, đã phá đổ bức tường ngăn cách, tiêu diệt sự hận thù trong thân xác của Người, tức là bãi bỏ lề luật cũ với những thể lệ để kiến tạo cả hai nên một người mới, đem lại bình an, dùng thập giá giải hoà hai dân tộc trong một thân thể với Thiên Chúa. Nơi Người, mối thù nghịch đã bị tiêu diệt, và Người đã đến loan báo Tin Mừng bình an cho anh em là những kẻ ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần. Và chính nhờ Người mà chúng ta đôi bên được đến gần Cha trong cùng một Thần Trí”. (Ep 2, 13-18). 

Lời của Thánh Phao-lô trên đây đã làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái để yêu người một cách thoải mái yêu đời hơn.   Vì nhờ Người mà bức tường ngăn cách đã bị phá đổ.   Vì nhờ Người mà lề luật cũ đã bị bãi bỏ.   Để cả hai nên một người mới.   Tùy anh em suy nghĩ ra sao thì suy, chứ theo tôi thì tuy trí óc và sự thông minh của chúng ta chưa được tỏ tường và thấu đáo, nhưng nếu chúng ta biết sống trong hòa thuận trong yêu thương mà tìm được Bình An trong tâm hồn, thì đó là món quà thực sự Chúa ban cho tất cả những ai cảm nhận và đang có đó, là họ đang đi đúng đường.

Nếu nói về luật lệ của con người thì ôi thôi không biết bao nhiêu nhà sách chứa cho hết?.   Nhưng Luật của Chúa thì chỉ có bấy nhiêu, đơn giản như đang giỡn vậy! Chỉ có vỏn vẹn hai điều nhưng trên trần gian này có mấy ai thực thi cho được? Chỉ bởi hết thảy chúng ta còn quá dính bén với những gì thuộc về trần gian.   Mà vì chúng ta còn quá nặng lòng với những sự tầm thường ấy, nên Bình An của Chúa không thể đến với chúng ta được, có thế thôi!.

Để tôi cắt nghĩa thực tế nhất cho anh chị em hiểu tỉ dụ như cuộc sống trên đất Mỹ này hay bất kỳ nơi đâu, hẳn chúng ta ai cũng muốn có cái tâm an bình là hằng ngày chúng ta được nuôi, cách đầy đủ.   Mà Cách tốt nhất hữu hiệu nhất là nếu sau vườn chúng ta có một cây ăn trái thôi, nhưng quanh năm nó cho trái xum xuê và bán được, thì không bao giờ chúng ta muốn đốn cây ấy đi cả! Vì nhờ nó mà cả gia đình được dư đủ để sống qua ngày.   Cách trồng trọt này đối với tôi là tốt nhất, hay nhất, kết quả nhất, và là thành thật nhất.   Vì ta có trồng trọt, có đổ mồ hôi nước mắt trong công việc, thì Chúa sẽ thưởng công, bằng cách có trồng thì có ngày trông đợi đến ngày có quả.   Và khi Chúa thưởng công cho thì cứ thế mà sống quanh năm với cái nghề trồng trọt ấy và có thể cái nghề ấy được truyền đạt từ đời cha đến đời con.   Được thế thì Bình An của Chúa luôn tuôn đổ trên gia đình ấy!.

Còn cách sống cho qua ngày mà chúng ta không đổ mồ hôi, không ra công làm việc, mà do công lao của người khác đóng góp cho chúng ta hưởng dùng, thì đó không đẹp Lòng Chúa và đẹp lòng người.   Ngay cả chúng ta cũng sẽ không cảm thấy hay nhận được Bình An thực sự của Chúa đâu!.   Bình An mà chúng ta có cảm nhận được cách giả tạo hằng ngày đó là loại Lấy Của Người để làm của Mình, thì đó là sự đánh lừa chính mình và Bình An ấy không có thực nơi tâm hồn của chúng ta.   “Bởi con tim chân chính không bao giờ biết nói dối và làm điều gian dối” không biết ai nhớ được bài hát tiền chiến này?.   Thì hà huống gì chúng ta có thể lọc lừa Thiên Chúa của chúng ta?.   Đối với con mắt của Chúa thì một đồng xu cũng phải trả cho hết thì Thiên Đàng mới họa may gần tầm tay với của chúng ta.  

Bởi sự Bình An của Chúa rất khó để chúng ta có được là thế đấy!.   Bởi cái giả cái thật, cái gian cái lành, thì Thiên Thần Bản Mệnh đều cho chúng ta biết hết cả! Nhưng để gạn lọc Lưới Trời thì cái lông cũng không thoát khỏi!?.   Anh chị em có công nhận rằng ở thời buổi của ngày nay vì cái khó nó bó cái khôn nên sự Lợi Dụng luôn luôn đầy dẫy ở khắp mọi nơi.   Cái gian lận nó trở thành một thói quen cho nên không ai nhận rằng đó là cái tội nặng, vì tội ăn cắp của chung, vì ăn cắp một cách có sự chỉ dẫn rất tài tình, và rất dễ để qua mắt mọi người.   Nên cho đến chết chúng ta vẫn chưa trả được cái tội ăn cắp ấy, nếu chúng ta tính sổ với Chúa từ cái ngày chúng ta có hay làm được cái sự gian lận và hưởng dùng sự gian lận đó thì biết bao nhiêu tiền mà kể, thưa có phải?.   Quốc gia cạn tiền, thâm thủng, và bị suy thoái một cách trầm trọng cũng vì nhiều những con sâu làm rầu nồi canh này mới ra cái nông nỗi.

Thật phải trần gian là những điều mà không mang lại cho con người Sự Bình An thật sự được!.   Nhất là chúng ta mang tiếng là con cái Chúa thì lại làm gương xấu nhiều hơn cả, trong đó có tôi!.   Chẳng ai dám nói mình là hay là tốt cả, nhưng chỉ có Con Mắt của Chúa mới biết rõ con người gian dối của chúng ta.   Bởi vì là con người trần gian cho nên Thánh Phêrô đã chối Chúa đến 3 lần?.   Bởi vì là con người trần gian nên con cái Chúa mới lột trần, phỉ nhổ, và vả vào mặt Chúa.    Đội mão gai trên đầu, tra tấn đánh đập Chúa cách dã man, và sau cùng là đóng đanh Chúa vào Thập Giá.   Để Ngài Giêsu chết đi cho tội lỗi của hết thảy con người chúng ta.

Hạnh phúc thay cho những ai con Chúa cảm nhận được Sự Bình An đích thực của Chúa ban cho nhân loại cách rất nhưng không!.   Không tiền của nào trên trần gian này có thể so sánh cho bằng Bình An của Chúa được cả!.   Sự Bình An này theo tôi hiểu là hết thảy chúng ta phải có sự cố gắng sống với nhau trong yêu thương và trong sự công bằng.   Để người có dư sẽ san sẻ với người không có.   Và tất cả sẽ là sự bình đẳng trong con mắt con người đối xử tử tế với nhau.   Để khi ấy Niềm Vui mà Chúa muốn hết thảy chúng ta có và nhận lãnh là Tình Yêu, là sự Tri Ân của con người dành cho Thiên Chúa, một Đấng duy nhất muôn đời quyền năng.  

Được thế thì Sự Bình An của Thiên Chúa đã thật sự ở trong tâm hồn và trong lòng của mỗi người chúng ta rồi!!!!.   Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=fsDuwtjHnK4

     (Có Chúa Sẽ Sống Đời Bình An)

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(07-18-12)

Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng

Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng

(CN 15 TN, Năm B)

                                                                                   Tác giả: Tuyết Mai

Ở đây tôi chỉ chủ đích nói về Sự Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng của Chúa và sống sao để xứng đáng làm người mang Lời Chúa đi cùng khắp mọi nơi, cho những anh chị em chưa từng nghe và biết Chúa.   Như chúng ta đều biết rằng Chúa gọi tất cả mọi người chúng ta, không phân biệt ai, tùy khả năng riêng Chúa ban cho, để có thể Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng của Chúa.   Nhưng thật phải là chẳng có cách nào hay hơn cả là chúng ta sống sao để làm chứng nhân sống động của Chúa qua cách đối xử và ăn ở của chúng ta hằng ngày với anh chị em sống chung quanh chúng ta.   Rất quan trọng thay cho họ là những người chưa từng nghe biết Chúa.   Điều đó có nghĩa là chúng ta cứ theo Giới Răn căn bản nhất của Chúa là Kính Chúa và Yêu người, thì đã gọi là trọn lề luật.

Nếu nói về đề tài Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng thì từ thời của Đức Giáo Hoàng Phaolo Đệ II đã khuyên hết thảy anh chị em chúng ta hãy có cuộc sống và cách sống sao để đem Tin Mừng Chúa đến khắp cùng trái đất, và nên nhớ rằng khi chúng ta ra khỏi cuộc đời này cũng phải mang anh chị em theo cùng.   Chứ đừng ích kỷ chỉ mong về Quê Trời chỉ một mình mình thôi!.   Thế có nghĩa là sao? Thưa có nghĩa rằng tự mình lên Trời cũng chưa đủ mà phải kéo thêm anh chị em của mình nữa, và thưa càng nhiều càng tốt!.

Nghe qua chúng ta có thể sẽ cười thầm trong bụng với tư tưởng ngộ nghĩnh, lạ lùng, hay khó làm được của Đức Giáo Hoàng Phaolo đệ II mong muốn nơi chúng ta.   Nhưng nếu chúng ta suy nghĩ cho cùng thì Ý của ngài cũng chỉ muốn làm đẹp lòng Chúa mà thôi!.   Bởi có phải Lên được đến Trời mà đi có một mình, chẳng ai đi cùng thì buồn quá, thưa có phải??.   Khi chúng ta nghĩ đến chuyện chung vui thì phải có người vui chung, chứ sao vui được khi cả một bàn tiệc mà chỉ có một mình mình vui, thì vui được với ai?.   Như khi chúng ta đi dự tiệc cưới chẳng hạn, được người sắp xếp chỗ ngồi cho chúng ta vào một cái bàn mà chỉ vỏn vẹn có một mình mình thì chúng ta nghĩ sao?.  

Chung vui thường ít nhất phải có 2 người trở lên thì mới có thể vui được.   Chứ không thì chúng ta gọi đó là sự tẻ nhạt và vô duyên cho một buổi tiệc.   Và nhất là được dự Tiệc Nước Trời thưa anh chị em.   Vui và hạnh phúc vô cùng, vì ngày ngày là những Niềm Vui.   Niềm vui nối tiếp niềm vui.   Niềm vui được sống bên Chúa Mẹ.   Niềm vui được tận hưởng mà không một mảy may buồn phiền hay lo toan.   Niềm vui mà trên trần gian này không có nơi nào có được Niềm Vui như thế!.   Sự Vui Mừng ấy nếu chúng ta có thể mơ ước cho nó ra sao thì Nước Trời sẽ Vui gấp Bội.

Để được tiếp tục về chủ đích của Sự Ra Đi Rao Giảng Tin Mừng và vì mục đích gì chúng ta phải muốn được Rao Giảng Tin Mừng?.   Thưa vì muốn được Nước Trời là Nơi mà tất cả con cái Chúa đều Khát Khao để Tìm Về.   Chúng ta sống trên trần gian này thì đều hiểu rằng đồ Giả đồ Mã và đồ Thật là gì.   Cả giá trị của chúng, chúng ta ai ai cũng biết sự chênh lệch về giá cả và cái bền của nó khác nhau như thế nào rồi!.   Đó là chúng ta chỉ nói về vật chất trên đời mà nó đã cho chúng ta cái chán ngán và bực mình như thế hà huống chi chúng ta so với cuộc sống tạm và cuộc sống Vĩnh Cửu trên Nước Vĩnh Hằng.

Nhờ chúng ta là con cái Chúa, nên đã rất hiểu về cuộc sống tạm bợ với cuộc sống Vĩnh Cửu ra sao!.   Và hạnh phúc cho hết thảy chúng ta là được Chúa mạc khải cho biết Nước Trời, Luyện Ngục, và Hỏa Ngục.   Nhờ đó mà chúng ta hiểu biết cuộc sống Mai Sau quý trọng như thế nào, để cuộc hành trình nơi trần gian này có thêm ý nghĩa, để hiểu được sự sinh ra của từng người có mặt trên trần gian này là để làm gì??.   Anh chị em có nghĩ rằng Chúa ban cho hết thảy con người khác với mọi loài, có một bộ óc thông minh, có hình ảnh giống Chúa, chỉ để cho chúng ta sống y như loài thú mà thôi ư??.   Giống chúng có nghĩa là sao? Là ăn, ngủ, làm tình, sinh sản, rồi chết, và chết là chấm hết.   Nhưng chúng ta được Chúa tác tạo không phải chỉ có thế mà là hơn thế nhiều lắm vì chúng ta có được sự sống mai sau trong một thế giới có Linh Hồn mà Linh Hồn là giống thiêng liêng chỉ có Chúa ban phát nên có mà thôi!.

Vì được làm con cái Chúa và được Chúa mạc khải cho mọi điều, nên chúng ta từ khi có trí khôn, được cha mẹ dậy dỗ, sống trong môi trường tốt, và được thiên thần Bản Mệnh cho biết tất cả mọi việc làm của chúng ta, điều gì xấu xa tội lỗi nên tránh, và điều gì lành thánh chúng ta nên làm.   Chỉ có thời gian là chúng ta không làm chủ chúng được mà thôi, còn tất cả mọi điều Chúa đều cho mọi người bằng nhau.   Tuy có khác ở khả năng nhưng cơ năng và sức mạnh tinh thần có gần bằng nhau, ở một con người bình thường.  

Chỉ trừ khi tất cả chúng ta có khác và khác nhau nhiều lắm là tùy ở chúng ta Lựa Chọn.   Từ muôn thuở muôn đời khi Chúa cho chúng ta làm người, Người đã cho chúng ta cái quyền sống tự do.   Chọn hay không chọn Người.   Vì thế mà chúng ta dễ trở thành ra hư hỏng!.   Chúng ta chọn sống xa Người.   Chúng ta chọn những điều của ma quỷ chúng xúi biểu.   Chúng ta chọn ma quỷ để làm Chủ của đời ta.   Thưa để được gì?.   Thưa để được rất nhiều những sự giả tạo mà chúng cho chúng ta có cảm giác như bị ghiền thuốc phiện vậy!.   Là lúc nào cũng mơ mơ ảo ảo, thực hư hư thực chẳng phân biệt được.  

Chúng ta ai dám quả quyết rằng nếu sự gì ma quỷ chúng cho thì hoàn toàn là thật mà không là đồ giả chứ?.   Như ai ngày hôm nay bỏ gì vào miệng mà dám chắc rằng nó không làm từ chất nylon hay vỏ bánh xe, như bô ba bỏ trong ly chè chẳng hạn?.   Ai dám chắc rằng mình ăn thịt gà mà nó là thịt gà?.   Ai dám chắc rằng tòa nhà mới sắm ấy nó sẽ ở đó mãi mãi và còn là của mình trong tương lai?.   Ai dám chắc rằng sự gì mình bỏ tiền mua mà nó cứ còn mãi?.   Và ai dám chắc rằng mình không có ngày ra đi vĩnh viễn?.   Ai dám chắc ngày giờ mình ra đi?.   Nếu hiểu thế thì ta phải biết chọn Ai để làm Chủ đời mình và Nơi ta đến chắc chắn sẽ là Nơi Nào chứ, thưa có phải?.

Khi hiểu được thế thì tất cả mọi người đều phải cố gắng chuẩn bị cho Nơi mình đến chứ!.   Nào là phải có tiền để mua vé thông hành, nhưng Nơi đây chúng ta chỉ cần mua một vé một chiều mà thôi; một Đi mà không về lại.   Sự chuẩn bị này quan trọng nhất là thời gian.   Càng cần nhiều thời gian thì chúng ta càng chắc chắn Nơi chúng ta Đến.   Thời gian càng ngắn thì cũng có thể nếu chúng ta biết dùng thời giờ cho thích đáng.

Và đây là một vài cách hữu hiệu giúp chúng ta con đường Về Trời:

1: Thường ngày quan trọng nhất là Kính Chúa, Yêu người, Cầu Nguyện.

2:  Đối xử lịch thiệp, nói năng nhã nhặn ôn hòa, thân thiện với những ai chúng ta gặp gỡ trong ngày và giúp đỡ họ nếu có thể.   Và đừng quên nói lời “Làm Ơn, Cảm Ơn, hay Xin Lỗi”.

3:  Làm mọi việc thiện nguyện khi chúng ta có thể, ngay cả việc nhỏ nhặt nhất.   Còn nếu có khả năng xin đóng góp giúp cho nơi nghèo khổ bệnh tật.   Hoặc giúp đóng góp xây cất Nhà Chúa.

4:   Xin Lễ cầu cho Linh Hồn Mồ Côi nơi Luyện Ngục.

5:   Giúp đỡ Ơn Thiên Triệu vì Lúa Chín đầy đồng mà thiếu Thợ Gặt.

Còn rất nhiều cách hữu hiệu và hữu ích khác nữa cũng cùng một con đường để giúp chúng ta tìm được và tìm về Nước Trời, theo khả năng riêng Chúa ban.   Như thân phận tôi tớ hèn mọn của tôi đây chẳng hạn, Chúa dùng tôi như khí cụ của Chúa, để góp một bàn tay cùng đem nhau về Hưởng Hạnh Phúc muôn đời bên Chúa Mẹ.   Có phải đó là Cùng Đích của một con người được Sinh Ra, được Sống, Sống có mục đích, Sống có ý nghĩa, và cả cuộc đời là những tháng ngày Rao Giảng Tin Mừng của Chúa để Niềm Khao Khát được Trở Về Nhà Cha là Hiện Thực.   Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

    http://www.youtube.com/watch?v=Ng8_P0FjcRk

    (Tìm Về Bên Chúa)       

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(07-12-12)

Lời Nào Để Thương, Để Nhớ, Để Quên … Hơn là Lời Chúa?

Lời Nào Để Thương, Để Nhớ, Để Quên … Hơn là Lời Chúa?

                                                                                tác giả: Tuyết Mai

Ai trong chúng ta làm con cái của Chúa cũng rất cố gắng sống trong tinh thần Phúc Âm của Chúa; có nghĩa trong tất cả lời nói việc làm của chúng ta với anh chị em, cũng phải cố gắng đừng làm mất lòng người và mất lòng nhau.   Như câu trong tuồng của Bamby khi mẹ của chú thỏ dậy chú rằng: “If you don’t have any nice things to say, then don’t say it at all” hay câu: “lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.

Nhất là trong gia đình và nhất là vợ chồng, đến con cái, người thân thương của chúng ta, và anh chị em bên ngoài xã hội.   Thật sự mà nói thì lời nói có giá trị tinh thần vô cùng!.   Nhất là những lời nói Xây Dựng!.   Nhất là những lời nói An Ủi có tác dụng có thể làm cho tinh thần của người được hưng phấn và quên đi những nỗi buồn của hiện tại.   Nhất là những lời nói làm tăng Niềm Hy Vọng của một người đang gặp thất vọng và thất bại.   Nhất là những lời nói khuyên nhủ để người đừng tìm những gì có thể hại đến sinh mạng của người và của người thân.   Nhất là những lời nói có Hữu Ich làm cho người cùng quẫn được sáng trí ra và giúp họ cách làm cho chính bản thân họ được nhờ sau là đến gia đình của người.

Quả thật ai được như trên thật sự là Thánh sống giữa dòng đời và dòng người!.   Nhưng chúng ta không thể phủ nhận rằng có những con người Thánh ấy họ sống chung quanh chúng ta cách rất âm thầm và khiêm nhường.   Bởi có phải trần đời thì đầy dẫy những tội lỗi những xấu xa, mà ai là con người thì cũng chất chứa bấy nhiêu thứ xấu xa và tội lỗi!?.   Không ai vỗ ngực tự khen mình khi không nhờ Sức Mạnh của Chúa Thánh Thần, soi sáng, dậy dỗ, và phù trợ.   Nhờ Người đã biến đổi trong ta.   Nhờ Người mà trong ta được biến đổi!.   Vì chính ta cho phép Người làm như thế!.   Chứ nếu chúng ta không cho phép Người thì Người có muốn cũng không thể vào Nhà Tâm Hồn của chúng ta được (if we reject Him).

Nếu ai biết và hiểu được Ơn Chúa Thánh Thần, thì sẽ hiểu được rằng mọi sự khi có Chúa, chúng ta đều có thể thực hiện được.   Vâng, ngay cả thay đổi được lời ăn tiếng nói của chúng ta!.   Lời ăn tiếng nói của con người hình như đã bị lợi dụng nhiều từ khi chúng ta biết nói.   Nó hiển nhiên trở thành cái máy nói từ khi chúng ta mở mắt thức dậy hằng ngày.   Cái máy nói đó nó nói được cả những lời mà trí óc chúng ta không cần phải suy nghĩ.   Nó nói được cả những lời nghe ra thật là vô nghĩa hết sức chưa kể là rất vô duyên.   Nó nói được cả những lời như những người khùng họ cần được nói mà không ai hiểu họ nói gì.   Nó nói như những người say rượu cũng có.   Nó nói như chưa từng được nói.   Nó nói như đấm xôi vào miệng người.   Nó nói như lý sự cùn.   Nó nói như không nói được thì sẽ phát hỏa.   Nó nói như phải được xì ra cho đỡ tức hơi.   Nó nói như nếu chờ đến ngày mai thì nó sẽ chết.   Nó nói nhăng nói cuội.   Nó nói năng hợm hĩnh dở mình.   Nó nói liên tu ti bất tận.   Nó nói như sói mòn lỗ tai trâu.   V.v…..

Hẳn con người của chúng ta dần dần cảm thấy chẳng còn thời giờ gì để sống cho chính mình, mà không là những trách nhiệm bổn phận cần phải có công ăn việc làm, để nuôi cái bao tử, và cái miệng thèm thích ăn nhậu của chúng ta.   Đó là con người có ít cao vọng!.   Còn con người có đầy cao vọng thì sao, thưa thì chết sớm hơn những người có ít cao vọng.   Mà cao vọng cao thì thường dễ làm cho con người ta phát hỏa và phát khùng dễ hơn.   Gọi là tâm bệnh.   Từ nhẹ cho đến nặng.   Nhưng không ai cần để ý miễn sao mọi khát vọng và mọi giấc mơ được trở thành hiện thực.   Cuộc đời của chúng ta hầu hết chỉ biết sống để thỏa mãn cho chính cá nhân của mình, còn ai khác không phải chuyện hay trách nhiệm của chúng ta.  

Sự thật mà nói sao con người của chúng ta lại có đầy những cao vọng và tham lam đến thế? Chẵng lẽ ai ai cũng như thế? Nếu không thì thành phần không có cao vọng hay không tham lam thì đều bị liệt vào thành phần làm biếng chỉ biết ăn bám vào gia đình, xã hội, và vào chính phủ?.   Có phải cái cao vọng của con người đã biến dạng con người trở thành khó thương hơn, dễ ghét hơn, và có thể trở thành kẻ thù của mọi người?.  Vì có phải khi con người đạt được cái cao vọng đó sẽ cảm thấy mình có tất cả!?.   Bởi vì anh đã đạt được thành quả trong đời? Anh đang nắm được chức vụ cao? Anh đang vừa có Tiền có Chức Vụ và có Quyền Hành.   Và anh trở thành Quan Trọng.

Khi anh cảm thấy chính mình trở thành nhân vật quan trọng thì anh có quyền La, Hét, và Chửi Mắng thiên hạ.   Và đó là điều tất nhiên cho những con người có đầy quyền hành trong tay.   Có phải khi một người có quyền thì lời nói của anh sẽ phải được răm rắp nghe theo và thi hành.   Ai lại dám chống lại lời nói có đầy quyền hành và áp lực đó?.  

Nhưng phúc cho những ai có lòng Khiêm Nhường và có Lời Nói khiêm tốn, đối xử lễ độ và tốt đẹp với anh chị em, nhất là những người làm lớn và có chức vụ.   Anh chị em có ai nghĩ ra thường chúng ta nể vì và trọng kính những người Có mà sống như không Có? Lớn mà luôn sống ngang hàng với những người dưới mình?.    Chứ ai trọng nể những người Có mà coi thường những người không Có? Rồi thì làm lớn lại luôn chỉ ngón tay, ra lệnh, chửi bới những người nhỏ bé làm dưới mình?.  

Có ai trong chúng ta cảm thấy bứt rứt khó chịu khi lỡ nói một lời nào làm mích lòng anh chị em mình, đến mất ngủ?.   Có ai trong chúng ta luôn tìm những lời ngọt ngào dễ nghe, dễ mến, và làm cho người nghe nhớ mãi lời chúng ta nói?.   Có ai trong chúng ta thích chửi rủa người mà ngay cả khi chúng ta chửi, cả khi chúng ta về nhà vẫn ngủ kỹ và ăn ngon?.  Có ai trong chúng ta ở trung dung có nghĩa không biết gì để nói và cũng chẳng có lời nào hay để khuyên ai hay an ủi ai?.

Tôi có dịp đọc một câu chuyện ngắn về cuộc tình của một cặp vợ chồng ở cuối cuộc đời còn xin ly hôn nhau.   Mối tình ấy có kết thúc không có hậu, chỉ vì họ sống với nhau suốt 40 năm mà còn không hiểu thấu lòng nhau, nên tình yêu luôn là con đường dài đầy những sự hiểu lầm.   Vì lời ăn tiếng nói và vì cả hai chỉ muốn nói mà không ai muốn nghe.   Nhưng trái tim thì luôn đậm sâu và luôn thắm thiết đậm tình.   Khi cả hai đã ở xa nhau nhưng người thì vẫn giữ sự cứng rắn không lay động trái tim lạnh băng của mình nhất thời.   Còn người thì thương thương nhớ nhớ không thể nào sống thiếu người bạn đời của mình.   Gọi bao nhiêu lần trong ngày nhưng người yêu dấu suốt 40 năm, đã không thèm nhắc phôn và vì buồn vắng nên bị lên cơn đau tim mà chết.  

Anh chị em cũng hiểu chuyện tình này kết thúc ra sao rồi, khi sự hối hận ấy đã không đem người bạn đời của mình sống trở lại được.   Ôi đau đớn làm sao một chuyện tình có đoạn kết thảm thương ấy!.   Đau thương và ê chề quá!.   Cay đắng phũ phàng thưa có phải??.  

Ấy có phải là vì lời nói không ác ý nhưng cũng không làm cho 40 năm trời thêm gắn bó và thêm hiểu ý nhau?.   Thật sự là thế thưa anh chị em, có rất nhiều cặp vợ chồng ăn ở với nhau bao nhiêu chục năm trời nhưng nếu được hỏi người bạn đời của mình thích mầu gì nhất?.   Thích ăn gì nhất?.   Thích đi đâu chơi nhất?.   Sở thích của người là gì?.   Nhất nhất chúng ta chẳng biết gì cả về người bạn đời của mình.   Thế có chết không cơ chứ! Thế có tai hại hay không cơ chứ?.   Và có phải đó là lý do để chúng ta đâm đơn xin ly dị nhau vì sống bên nhau mà chẳng hiểu chẳng cảm thông được nhau??.    

Lời nào để thương, để nhớ, và để quên thưa rất quan trọng trong cuộc sống thường nhật của chúng ta.   Nhưng phải nói Lời của Chúa là quan trọng hơn cả!.   Bởi Lời của Chúa thì không lăng nhăng, không vô nghĩa, không dư thừa, và không điên dại!.    Ngược lại học Lời của Chúa sẽ như quyền phép biến đổi con người của chúng ta.  Lời của Chúa từ từ sẽ thấm nhập vào thân thể, tâm hồn, và con người của chúng ta, chúng ta sẽ nhận biết.   Lời của Chúa sẽ từ từ trở thành lời của chúng ta lúc nào không hay.   Vì Lời của Chúa sẽ mang lại cho ta Sự Sống mới.  

Vì ta để cho Lời của Chúa là Hạt Giống Tốt nẩy mầm trong tâm hồn ta.   Cái mầm Lời Chúa ấy sẽ phát sinh mọi sự tốt đẹp trong ta.   Cái mầm Lời Chúa ấy sẽ lớn dần trong ta.   Sẽ cho tất cả trong con người ta trở thành một Con Người Mới.   Có Sức Sống và Nhựa Sống Mới.   Có Sự Hiểu Biết Mới.   Có Lời Lành mà nói với người.   Hơn cả hết là khi ta biết dùng lời nói Ôn Hòa để nói với người.   Là vì chúng ta biết dùng Trái Tim (được thay đổi) của ta.

Phúc cho hết thảy chúng ta biết đọc Lời Chúa, Thực Thi Lời Chúa, và nhờ đó chúng ta mới biết làm tất cả mọi điều như trong kinh “Hòa Bình”.   Là: “Lậy Chúa xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.   Lậy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa.   Để con đem yêu thương vào nơi oán thù.   Đem thứ tha vào nơi lăng nhục.   Đem an hòa vào nơi tranh chấp.   Đem chân lý vào chốn lỗi lầm.   Để con đem Tin Kính vào nơi nghi nan.   Chiếu trông cậy vào nơi thất vọng.   …………… Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=1g-kjKGbEZI

     (Hãy Tìm Chúa Vì Kiếp Người Sống Là Bao)

                     

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(07-10-12)

Cái Lưỡi Lắm Lời

Cái Lưỡi Lắm Lời

(Hạnh Phúc Gia Đình)

                                                                                  Tác giả: Tuyết Mai


Có ai đồng ý rằng Cái Lưỡi nó làm công trạng cho chúng ta được lên Nước Trời? Và có ai đồng ý rằng cũng Cái Lưỡi đó nó là Cái Cớ làm cho chúng ta vấp phạm phải xuống thẳng địa ngục?.   “Cái Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo”.   Có phải cái Tội hay cái Công, cũng từ Cái Lưỡi mà ra?.

 

Ở đây tôi chẳng lấy ví dụ ở tận đâu xa để dễ đụng chạm và mích lòng, nhưng xin được thưa tôi sẽ lấy chính tôi ra làm ví dụ.   Lấy mình ra làm ví dụ thì chẳng mích lòng ai, nhưng để thưa rằng vâng cái Lưỡi ấy nó có nhiều đường lắt léo lắm!.   Nếu chúng ta lấy cuốn sổ ra để mà viết tất cả một ngày cái Lưỡi ấy nó làm được nên bao nhiêu công trạng, và nó làm nên cớ gây cho biết bao nhiêu người đau khổ vì cái Lưỡi ngang ngược, ngược ngang, và mất dậy ấy!.

 

Tại sao tôi phải gọi cái Lưỡi ấy là mất dậy? Thưa vì khi Nó không được uốn lưỡi thì cái lời nào Nó phát ra, cũng nghe rất là mất dậy, khó nghe, và không thể tha thứ được.   Tôi không thể hiểu làm sao ngay trong gia đình của chúng ta đây mà chúng ta cũng không thể nào cho nhau những lời lẽ ngọt dịu, êm tai, và yêu thương.   Có phải cái câu “thương nhau lắm cắn nhau đau hay thương lắm cái xương cũng không còn”.   Bây giờ lớn tuổi mới hiểu ra cái câu trên, tại sao yêu nhau lắm mà cái xương không còn?.   Thưa cũng dễ hiểu thôi anh chị em! Vì khi mình yêu ai quá thì cái tình yêu ấy thường hay bị lợi dụng.   Cái nghĩa lợi dụng ở đây không phải là sự lợi dụng ngoài đời, nhưng là sự lợi dụng cái người mà mình gọi là yêu tha thiết.  

 

Mình lợi dụng được vì biết người ta thương mình, nên yêu cầu người ta chìu chuộng mình cách quá đáng.   Cho nên cái sự chìu chuộng ấy lâu ngày nó trở thành thói quen, như cơm bưng nước rót chẳng hạn.   Hầu cơm chồng con hết ngày này qua tháng nọ và chẳng một ai biết nói lời cảm ơn, hay biết tỏ lộ sự biết ơn ấy!.   Rồi thì cái tình yêu được chìu chuộng ấy nó trở thành ra quá mức nên đối xử với người mình yêu như một nô lệ.   Người mình yêu đó vô tình đã biến thành nô lệ của mình suốt bao nhiêu năm ròng.   Nô lệ thì luôn sợ Chủ của mình.   Nô lệ thì không dám từ chối bất cứ điều gì Chủ muốn.  

 

Anh chị em có biết dù không trở thành nô lệ nhưng hầu từ chồng cho đến con.   Từ cái ngày mà anh đã trở thành người chồng và em đã trở thành người vợ.   Từ cái ngày mà đứa con đầu lòng chào đời, rồi đến đứa thứa hai, rồi đứa út.   Bao nhiêu công việc từ việc nhỏ cho đến việc lớn vợ, mẹ đã gánh lo cho tất cả!.   Cộng bao nhiêu lời lẽ chì chiết, đổ thừa, vô ơn, và bạc bẽo.   Bao nhiêu đó công sức cộng sự chịu đựng thì không còn cái xương là phải lắm!.   Vì đã lao động tay chân lại còn phải lo lắng mọi điều, cho nên cái đầu nó bị đứt dây.   Mà khi nó đứt dây thì người mình yêu nhất trên đời sẽ bị đặt ngồi trên chiếc xe lăn muôn đời thưa anh chị em!.   Cái xương không còn có nghĩa là vậy đấy!.   Còn xương thì còn cứng cáp đi tới lui được, nhưng khi cái xương không còn là có nghĩa không bao giờ còn có thể đi đứng bình thường được nữa!.

 

Tôi rất thường dậy các con tôi, là sáng sớm khi các con bừng con mắt dậy, mọi việc và mọi lời con đều phải Tự Chủ và Tự Chọn.   Con có thể chọn cách nói này hay hơn, tốt đẹp hơn, lạc quan hơn, làm cho mọi người chung quanh con, có được thoải mái,vui vẻ, và yêu đời.   Nếu có thể con cho họ những nụ cười vô thưởng vô phạt.   Đó là điều con cũng rất nên làm!.   Bởi Nụ Cười thì thật là lây.   Nó y như là thuốc phiện và làm cho mọi người ghiền được.   Một Nụ Cười chuyền cho một người, thì y như rằng Nụ Cười ấy sẽ được chuyền đến người khác.   Mà có phải khi chúng ta Cười được thì Lời ăn tiếng nói của chúng ta nó cũng sẽ phải trở nên Tốt Lành hơn, và Đúng Đắn, có Suy Nghĩ hơn?.

 

Không ai có thể vỗ ngực bảo rằng Cái Lưỡi của tôi nó nói Tốt mà không thực tập hằng ngày.   Cũng không ai thích thú và khoe rằng một ngày tôi không nói được một câu đẹp đẽ dành cho người.   Thực sự mà nói thì trên đời rất nhiều người Thành Công là do họ có tánh tươi mưởi, vui vẻ, và có Trái Tim yêu thương.   Yêu thương thật hay giả mình không biết nhưng họ biết tập để việc thương mại của họ được gặt hái thành công.   Vì ai cũng yêu thích tiếp chuyện với người có bộ mặt vui vẻ.   Mà người đã có Trái Tim yêu thương thì thường cái Lưỡi nó cũng nói năng đàng hoàng, đúng đắn, và biết không nên nói những lời đụng chạm, đau lòng, hay mích lòng ai.  

 

Ai trên đời thích chọn cuộc đời đau khổ và tự làm khổ mình, người thân thương trong gia đình, và anh chị em ngoài xã hội?.   Ai trên đời thích làm cho người ngoài đường vui vẻ và muốn luôn gây sự với người thân thương trong gia đình của chúng ta, những người mà chúng ta thương yêu nhất đời?.   Anh chị em thử suy nghĩ xem có phải hầu hết chúng ta đều hành xử một cách ngược ngạo như thế?.   Vô tình ư? Hay cố ý ư?.   Dại dột quá thưa có phải?.   Những người ngoài đường họ cho mình được gì? Hay chỉ là những lời nói ghen tương và nịnh bợ?.   Rồi thì cười nói và lựa lời tốt đẹp dành hết cho họ!.   Khi trở về mái gia đình Nơi mà sự thương yêu rất cần có nơi chúng ta thì chúng ta làm đảo ngược tất cả???.

 

Cho nên lời của mẹ Thánh Têrêsa thành Cuculta bên Ấn nhắc nhở tôi mỗi ngày là ngài khuyên chúng ta phải biết thương yêu nhau trong gia đình trước đã, rồi hãy đến hàng xóm láng giềng.   Mẹ đã khuyên chúng ta nên sống rất thực tế vì người trong gia đình chúng ta còn không có thể dùng được những lời ngọt ngào, chăm lo cho nhau, và chia sẻ cho nhau những phiền muộn nếu có chúng ta gây cho nhau.   Thì người ấy lấy gì để mà có thể đem yêu thương của mình đến cho những người chòm xóm láng giềng??.   Thế có phải chúng ta sống đạo đức giả lắm không?.   Như ai ở gần sẽ biết tỏng tòng tong con người ấy chỉ dùng danh Chúa mà lợi dụng, trục lợi, và muốn được nổi nang có tiếng.

 

Không gì bằng thưa anh chị em là cuộc sống chúng ta cần Tìm Kiếm Chúa!.   Có Chúa trong ta thì mọi thứ trong ta đều được Chúa biến đổi cho nên tốt.   Có Chúa trong ta thì những lời nói của chúng ta phát ra cũng rất dịu dàng và yêu thương.   Vì Chúa là Tình Yêu.   Vì Chúa là Tốt Đẹp và Lành Thánh.   Vì Chúa là cùng đích cho cuộc đời đáng sống của chúng ta.   Người ban cho chúng ta Sự Sống Muôn Đời.   Vì Chúa là Tất Cả và Người là Đấng Toàn Năng mà toàn thể nhân loại con người phải biết Suy Tôn và Phụng Thờ.

 

Hãy biết cảm tạ Thiên Chúa luôn mãi hỡi cái Lưỡi làm nên lắm tội!.

 

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=1jW2X3K2OhA

     (Cuộc Đời Ngắn Ngủi)

                     

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(07-08-12)

Ai Nghèo Đều Bị Khinh Dể

Ai Nghèo Đều Bị Khinh Dể

(CN 14 TN, Năm B)

                                                                                            Y Tá Của Chúa,

                                                                                                  Tuyết Mai
Có phải trần gian qua bao nhiêu thế kỷ luôn có những con người giầu quá và nghèo khổ quá?.   Cho đến ngay ngày hôm nay khi chúng ta lên internet đều chứng kiến được cái cảnh một bên là những những căn nhà siêu vẹo sườn là đất và mái lót lá, còn một bên là những villa những cao ốc thật văn minh của thế giới ngày hôm nay.   Rồi thì chuyện anh giầu và tôi nghèo là chuyện đã có từ muôn thưở chỉ trừ độc nhất thời gian Chúa Cha tác tạo nên ông Adong và bà Eva.   Chứ sau đó khi Chúa Cha đuổi hai ông bà ra khỏi vườn Địa Đàng thì đã có sự ganh ghét nhau vì dành miếng ăn và dành cho được ngôi thứ, để được sung sướng và thoải mái cho cái tấm thân rất yếu hèn và rất yếu đuối của con người.

Đi ngược dòng lịch sử từ cái thời của Chúa Giêsu thì gia đình của Chúa Con thật là nghèo khổ, thưa có phải?.   Dượng nuôi của chúa Giêsu chỉ là một anh thợ mộc quèn, kiếm cơm hằng ngày qua công việc rất có hạn của ngài.   Vì đâu có phải ngày nào ngài cũng có việc để làm?.   Rồi thì Mẹ Maria của Chúa cũng chỉ là một bà nội trợ như bao nhiêu bà nội trợ khác.   Ngoài ra ai biết ba Đấng ấy là cột trụ của sự Cứu Độ nhân loại tội lỗi?.   Vâng, chỉ có môn đệ của Chúa là biết gốc tích của gia đình Thánh Gia mà thôi!.   Và vì thế mà sự cao trọng của ba Đấng ấy chẳng ai được biết tới.   Và vì thế mà gia đình Thánh Gia chẳng có một ai nể vì.   Và vì thế mà Chúa Giêsu mới có mặt trên trần gian này!.

Mục đích cao cả ấy khi mà Ngài là Con một Duy Nhất của Thiên Chúa Cha, đã bỏ Trời Cao mà xuống thế làm người.   Để dậy dỗ và làm gương cho hết thảy nhân loại tội lỗi của con người chúng ta.   Ngài dậy chúng ta giữ Giới Răn Chúa Trời.   Ngài dậy chúng ta sống cách “Nghèo cho sạch, rách cho thơm”.   Ngài dậy chúng ta trần gian là cõi tạm, Nước Trời mới là Nơi Sống muôn đời cho những ai thực thi Lời của Chúa.   Mà Lời của Chúa là con người không sống nguyên bởi bánh nhưng chính là những Lời do miệng Chúa phán ra.   Thực thi Lời của Chúa thưa có khó lắm không???.   Chỉ có hai điều Chúa dậy là Trước kính mến Chúa Trời trên hết mọi sự; Sau lại yêu người như mình ta vậy!.   Ấy thế mà thế giới chúng ta đang sống hiện nay vẫn chưa thấy Lời Chúa được thực thi cách tuyệt đối hay ở mức độ mong muốn.

Vì những người giầu xụ thì vẫn giầu xụ và vẫn sống cả cuộc đời trong ích kỷ trong thù hận và ghen ghét.   Và người nghèo càng ngày càng nghèo thêm vì những người ích kỷ này có bao nhiêu họ đã càn quét hết vào cho họ.   Chính vì thế mà con người nghèo khổ bé miệng vẫn còn đầy dẫy có mặt trên toàn thế giới.   Vì người giầu có họ sống thiếu trách nhiệm, vô lương tâm, và tham lam.   Vì sự cho đi của họ chẳng đáng là gì so với cái Có và sự Dư Thừa của họ.   Như Chúa lên án những thành phần này khi Ngài Giêsu ngồi dõi theo sự cho đi của họ khi họ bỏ tiền vào Hòm Tiền trong nhà thờ.   Và đã khen ngợi bà già góa nghèo kia đã bỏ vào hòm nhiều tiền nhất vì bà đã bỏ tất cả những gì bà có.   Sự dâng cúng ấy của bà đã làm Chúa cảm động và tất nhiên việc bà làm đã làm Chúa rất vui lòng.

Người giầu có trên trần gian này họ có riêng ngôi thứ của họ.   Họ chơi chung và kết thân với nhau.   Họ có những trò chơi tiêu khiển thật tốn kém và thật phung phí.   Họ có những trò chơi chết người và trò chơi ấy thường dùng người nghèo ra để làm thú vui tiêu khiển cho họ.   Vì họ giầu có nên họ nuôi biết bao nhiêu người nghèo để làm những việc tay chân cho họ.   Tội nghiệp cho những con người nghèo này biết bao!.   Chỉ vì đánh đổi miếng cơm manh áo, mà giá trị của họ không bằng con chó của dân nhà giầu.   Tay lấm chân bùn có chết cũng mặc bay, đó là sự gian ác của những dân nhà giầu mà ai ai cũng biết.   Bởi thế Chúa mới phán bảo với các môn đệ của Ngài là người giầu thì khó mà được vào Nước Thiên Đàng; như con lạc đà mà chui vào lỗ kim vậy!.   Nhưng rồi Chúa Giêsu cũng thòng thêm câu nhưng việc của Chúa làm thì mọi điều mọi việc đều có thể.

Có phải Ý Chúa nói rằng tuy người giầu có khi họ biết ăn năn sám hối thì họ cũng có thể được vào Nước Trời???.   Phải công nhận những Lời Chúa dậy dành cho những ai Có Tai thì nghe, còn như điếc luôn thì chẳng hiểu nổi sự gì???.   Và chiều sâu của những bài học ấy phải được Chúa mạc khải mới hiểu nổi tận tường.   <Như khi Chúa Giêsu trở về quê nhà đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?”.

Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.  Mc 6, 1-6 >.

Điều rất rõ rệt mà chúng ta khẳng định tại sao Chúa bị khinh dể khi Ngài trở về quê quán của Ngài!.   Có phải vì Ngài trở về mà không khoác trên người chiếc áo thụng dài với râu tua tủa và giầy mang lóng lánh?.   Giống như những Pharisêu, nhà Luật Sĩ, Biệt Phái, và phường đạo đức giả của mọi thời đại mà bị Chúa trách mắng luôn?.   Dù ở thời đại nào đi chăng nữa thì giai cấp cao thấp vẫn không bao giờ thay đổi.   Nếu có đổi cũng chỉ vì sự thích nghi mà thôi và vì muốn đánh tâm lý vào giới nghèo, để được lá phiếu, để được cho mục đích riêng của mình, để làm cho giới nghèo càng tin tưởng vào mình hơn.   Thưa để trục lợi, lấy Danh Chúa để buôn thần bán thánh, để mà mắt thiên hạ, để giết người cho dễ dàng bằng cách tạo sự thuận lợi cho cái chiều hướng đồi bại cho cách sống tự do của ngày hôm nay, và v.v.v…..

Nhưng thưa lậy Thiên Chúa của chúng con! Có phải Chúa luôn yêu thương người nghèo cho nên Chúa mới xuống trần gian để bỏ tất cả sự cao sang trên Trời mà nên một giống chúng con?.   Để Ngài mới cảm hóa được con người tội lỗi?.   Để Ngài cảm thông cho sự yếu hèn, nghèo khổ, và luôn sống trong tội lỗi của chúng con?.   Để Ngài hướng dẫn và làm gương cho chúng con biết sống thế nào để được Nước Trời?.   Có phải là vác Thánh Giá của đời mình; mời Thiên Chúa luôn ngự trị vào nhà tâm hồn của chúng con; Kính Chúa và yêu người là hai Giới Răn căn bản và quan trọng nhất; là điều kiện để được Nước Trời?.   Thưa thật đúng thế vì Lời Chúa là đèn soi dẫn bước chúng con đi ….. Amen. 

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

    http://www.youtube.com/watch?v=MyY5rOuNCts

   (Kính Chúa Yêu Người)          

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(07-05-12)

Lời Lành Mẹ Khuyên Con Cái

Lời Lành Mẹ Khuyên Con Cái

(Hạnh Phúc Gia Đình)

                                                                                     Y Tá Của Chúa,

                                                                                            Tuyết Mai
Thật hạnh phúc cho tôi được con gái cùng đi ăn sáng với mẹ, vì đây là cháu gái thứ của tôi.   Cháu này tánh tình kín đáo hơn là chị cả của nó!.   Hỏi cháu nó mới nói hoặc cảm thấy rất cần sự giúp đỡ của mẹ nhất thời thì cháu mới hỏi và mới chịu nói.   Đề tài sáng nay cháu cho tôi biết là cháu có ý định đi làm việc thiện nguyện nhưng không giống như của chị cháu là giúp người homeless.   Cháu sẽ xin đi dậy học mùa hè này tại trường tiểu học gần nhà, không lương.  

Cháu có khuynh hướng thích được dậy học vì ngành tương lai của cháu là sẽ đi dậy học.   Hiện cháu cũng đang học trên trường đại học 4 năm và sẽ ra trường mùa Xuân tới này trong ngành giáo dục.   Cháu cũng đang được trường đại học nhận cho dậy học bán thời gian cho những học sinh từ trung học mới lên, đang có cơ hội bị đuổi học vì có điểm thấp.   Cháu cũng đang dậy học bán thời gian tại trường tiểu học gần nhà và rất có cơ hội tương lai sẽ được nhận dậy tại trường này!.

Những giấc mơ của cháu về ngành giáo dục cũng làm cho tôi rất vui mừng, vì cháu thích dậy học sinh ở lứa tuổi còn dậy được, và còn có thay đổi được.   Cháu định bỏ thời giờ đi dậy học free trong thời gian hè cháu chưa trở lại trường.   Cháu yêu học trò lắm! Chắc hẳn Chúa đã sắp xếp và dự định tương lai cho cháu.   Chí hướng của cháu là được dậy, với cách thức dậy học của cháu như Chúa ban cho từ bẩm sinh nên ai cũng yêu thương cháu.   Không hiểu sao mà học trò đứa nào nó cũng bám cháu như sam?.   Học trò lớn trên đại học chúng cũng rất quý mến và học trò tiểu học chúng cũng không rời.   Có phải đó là hướng đi rất tốt cho cháu??.   Và tôi rất đồng ý.

Thường thì đi làm việc mà không có tiền thì ít ai chịu làm thưa có phải?.   Nhưng tôi khuyên cháu nên mạnh dạn vì thứ nhất học trò chúng mời gọi và rất luyến lưu khi mùa hè đến mà cô giáo vắng mặt.   Chúng đã mời cô giáo đến chung vui với chúng trong ngày mãn khóa của lớp 5 là lớp chót của trường tiểu học.   Rồi chúng mời cô đến thăm chúng vì chúng có khóa học hè.   Rồi cô thì cũng mến tay mến chân chúng, cho dù cô vẫn phải đi làm bán thời gian cho tiệm bán cà rem Baskin Robins.  

Tôi khuyên cháu làm việc gì thiện nguyện cũng tốt cả con à! Miễn là việc ấy rất có ý nghĩa.   Không ý nghĩa sao được con, khi mà con có thể làm cho chúng con nít chúng được an ủi trong gia đình mà tổ ấm không có.   Không ý nghĩa sao được khi mà Chúa cho con trái tim biết rung động muốn cho thế hệ trẻ chúng có tình thương và được trở nên con người tốt cho chính chúng, gia đình, và cho xã hội.   Cái nghĩa dậy học chẳng phải ai làm thầy cô cũng có đâu, hiếm lắm con ạ!.   Do đó mẹ rất vui mừng khi con muốn tìm những việc như vậy để làm.   Chứ ở nhà con có làm gì cho ích lợi đâu, và làm việc thì buổi chiều tối con mới phải đi.   Cô giáo mà xin việc không lương thì chẳng trường nào từ chối và con nên nhớ một điều rất quan trọng là con càng làm nhiều giờ thiện nguyện, càng làm nhiều nơi, thì sự kiếm việc làm trong tương lai của con không là trở ngại và không là khó khăn.   Vì có phải con đã cho họ cơ hội biết mặt con, biết khả năng của con, và yêu mến con cách đặc biệt nếu có??.

Tôi yêu lắm các con tôi khi chúng là niềm vui của con nít.   Vì con nít thời nay chúng rất thiếu tình thương yêu của cha mẹ chúng nơi mà gọi là mái ấm gia đình.   Đồng ý rất nhiều người ngày nay tiền không phải là vấn đề thưa anh chị em!.   Cả hai vợ chồng có bằng cấp và đi làm thì họ thuộc cấp trung lưu hạng cao.   Bên Mỹ đây họ cũng mướn được người làm để đón đưa con của họ đi học và về.   Đưa đi học thêm nào là học đàn dương cầm, hội họa, ca múa, và v.v… Nhưng thiếu hẳn tình thương của cha mẹ.   Từ đó những đứa trẻ này trở thành khó dậy và không người dậy dỗ đúng đắn, vì chúng đòi thì sẽ được, chúng khóc thì càng được chìu chuộng nhiều hơn.   Thưa vì cha mẹ chúng cảm thấy (guilty) thiếu bổn phận và thời giờ cho chúng!.

Vì muốn tất cả tương lai con trẻ được lành mạnh, tôi khuyên các con tôi hãy làm việc gì đó nếu có thể, để chúng trẻ hiểu biết hơn, và sống lành mạnh hơn là cuộc sống ích kỷ chỉ biết đòi đồ chơi mắc tiền và những cái chơi có hại.   Tôi khuyên bảo các con tôi là mẹ rất vui và rất hạnh phúc khi cuộc đời của các con biết nghĩ đến người.   Vâng, đương nhiên Chúa ban cho mỗi người mỗi cách yêu người khác nhau!.   Con thì thích dậy dỗ chúng trẻ, yêu thương chúng trẻ, và tích cực xây dựng tương lai cho chúng.   Trong khi ấy thì chị con như Chúa ban cho chị một sức khỏe phi thường là rất mạnh mẽ trong cái đầu và trái tim của nó.

Mẹ rất mừng là Chúa ban cho nhà ta cái hạnh phúc đến từ Trời như thế!.   Những gì Chúa ban cho nhà ta tuy ngẩng lên thì không bằng ai nhưng sự An Bình là quý hơn hết thảy!.   Mẹ cảm ơn con sự chia sẻ đó và đừng e ngại khi con so sánh với chị con vì Chúa ban cho mỗi người mỗi tánh, mỗi khả năng, và mỗi cách thương người riêng.   Chị con thì Chúa ban cho nó sống với người ngoài đời nhiều hơn là trong nhà, cho nên mẹ không màng mà làm dùm nó tất cả những việc vặt vẵn trong nhà đâu! Vì chị con nó không có giờ.

Riêng tôi thầm cảm tạ Thiên Chúa thật nhiều đã ban cho cháu Bảo Hạnh là chị cả trong nhà.   Cháu, Chúa ban cho không được mạnh mẽ trong vấn đề học vấn nên giờ này vẫn còn học thua kém em và còn lận đận.   Chúa ban cho cháu cái dạ dầy không được mạnh mẽ nên ăn gì cháu cũng bị đau bụng, có khi quặn đau và vật vã cả người, bệnh này cháu có từ hồi tiểu học lận.   Cháu chịu đựng được tất cả cái đau bên ngoài dù trầy trụa, bầm tím, và bỏng chân, nhưng cái đau bên trong của cháu thì cháu không chịu được.  

Trước đây hai em của cháu rất khi dể chị của chúng nhất là trước đám bạn của các em, nhưng nay chúng nhìn chị nó bằng ánh mắt khác lắm rồi! Vì nay chúng hiểu chị nó có chứng bệnh chậm lớn slow development, nhưng nhẹ thôi!.   Tôi thỉnh thoảng vẫn còn chọc cháu Bảo Hạnh trước mặt các em của nó nhưng thằng cu em cháu bênh chị rất là mạnh mẽ.   Cháu bảo chị nó đâu có khùng.   Khùng gì mà làm được bao nhiêu chuyện mà một người gọi bình thường không thể?.   Khùng gì mà chị vừa đi làm ba nơi giúp nuôi cả nhà, đi học tập trong lính, đi học full time, và còn giờ để đi làm việc thiện nguyện???.  

Quả công nhận cái khùng của cháu Bảo Hạnh rõ ràng Chúa ban ơn cho chứ ít ai có thể cáng đáng cho nổi vì cháu bị bệnh đau bụng trường kỳ và không phải nhẹ.   Rồi nay cháu sau khi bỏ tập lính thì vào chương trình của Coast Guard (giữ an ninh trên bờ biển) để làm việc thiện nguyện.   Nhưng trước cháu phải học qua khóa training cả ngày vào mỗi ngày thứ Bẩy.   Sức vóc của cháu bề ngoài thì khỏe lắm nhưng ai quen cháu cũng đều biết cháu có cái bụng rất yếu và rất bệnh.

Tôi rất trân quý các việc thiện nguyện các con tôi làm và tôi rất hãnh diện về chúng.   Tôi luôn nhắc nhở chúng là việc làm của mình sẽ luôn được Thiên Chúa trả công, và đừng tính lời lãi với Chúa.   Hãy trải rộng tấm lòng của mình ra thì sẽ nhận ngược lại biết bao nhiêu điều lành mà Chúa ban cho chúng ta hằng ngày rất nhưng không.   Những điều mình cảm nhận được và cả những điều mình không cảm nhận được.   Những gì mình có thể sờ được và cả những gì mình không có thể sờ được.

Được đi cả buổi sáng với con gái của tôi là điều tôi sung sướng và hạnh phúc trong lòng vô cùng.   Vì như giọt nước “trong lành” được chứa đựng trong ly sẽ không bị rơi vãi và càng nhiều giọt nước như thế, tương lai cháu sẽ có thể chia sẻ với người khác.   Trong gia đình của chúng tôi thì mỗi người đều có mang một chứng bệnh khác nhau, mà không bệnh nào là nhẹ cả!.   Có bệnh thì trong thân xác và có bệnh thì ảnh hưởng đến tinh thần.   Nhưng cảm tạ Chúa hằng ngày Người vẫn chăm sóc chúng tôi thật chu đáo và thật đầy đủ.   Người đã tăng sức mạnh từ Trên để chúng tôi có thể chịu đựng được và xin cho được theo Thánh Ý Chúa cho nên.   Cảm tạ Chúa đến muôn muôn đời.   Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=YVmuJaPdSrk

     (Xin Như Tông Đồ Ngài)

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(06-29-12)

Quyền Năng Chúa Cho Ta Bình An và Sự Sống Muôn Đời

Quyền Năng Chúa Cho Ta Bình An và Sự Sống Muôn Đời

                      (CN 12TN, Năm B)                               tác giả: Tuyết Mai

 Ai sống ở trên đời mà không biết tí ti gì về Thiên Chúa, thì quả thật là những người tội nghiệp nhất thế giới làm người.   Con người sống ở trên đời thiếu tình cha hoặc thiếu tình mẹ từ nhỏ cũng đã làm cho người đó trở thành bất bình thường.   Chỉ vì khi đứa trẻ lớn lên, thiếu cha hay thiếu mẹ.   Tôi thiết nghĩ đó không được gọi là một gia đình Thánh Gia gương mẫu, nhưng tôi không phủ nhận rằng dù thiếu cha hoặc thiếu mẹ, cũng có rất nhiều người con lớn lên nhờ người cha hay người mẹ đó, mà được thành công và thành nhân trên con thuyền đời.

 Sở dĩ tôi dẫn dụ như thế vì tôi đã dựa trên cuộc đời lớn lên của tôi, có những thời gian tôi sống xa Chúa.   Nhìn lại thì thấy quả cuộc đời của một con người mà thiếu vắng bóng Chúa thì thua thiệt rất là nhiều thưa anh chị em!.   Thua thiệt nhất là sự Bình An mà Chúa trao ban cho con cái nhân loại của Người rất nhưng không.   Như anh chị em hiểu đời thì cũng sẽ hiểu nếu một đứa trẻ lớn lên không có tình cha hoặc tình mẹ, thì đứa trẻ đó có cơ hội vấp ngã nhiều hơn là những đứa trẻ có đầy đủ tình yêu thương của cha lẫn mẹ.   Đó là thống kê rõ ràng nhất và cho thấy nhiều nhất là những đứa trẻ rất dễ phạm tội hoặc thường lao vào vòng lao lý, vì thiếu sự giáo dục của người cha (nhất là con trai).

 Thật khó cho tôi thay khi phải dẫn dụ làm sao để mọi người hiểu được tình yêu thương của Cha chúng ta ở trên trời, khi mà trên đời tôi thiếu thốn cả hai thứ tình cha lẫn mẹ.   Nhưng Chúa đã ban ơn và mạc khải cho tôi hiểu tỏ tường khi mà Người ban cho vợ chồng chúng tôi có được ba cháu nhỏ.   Tình thương chúng tôi đã đổ đầy tràn trên 3 cháu.   Và có thế tôi đã hiểu được rất rành rọt Tình Cha Vô Biên Người yêu thương con cái nhân loại chúng ta ra sao?.   Có phải chúng ta không ai mà không yêu thương con của chính mình từ khi chúng nằm trong dạ của người mẹ?.   Người cha thì nhận được tình yêu thiêng liêng gắn bó nào đó trong ông.   Còn người mẹ thì sự cưu mang trong dạ suốt gần 10 tháng trời.   Và tình cảm thương yêu dành cho con cái của chúng ta cũng gần nhưng không cho đến khi chúng trưởng thành.   Tình cảm ấy đậm đà và khắng khít lắm thưa có phải??.

 Sự cần thiết nhất mà chúng ta dậy cho con cái của chúng ta là phải biết Thiên Chúa và Tình Yêu Vô Biên của Người.   Ai trên trần gian này có cha hoặc có mẹ thì đã hiểu được tình yêu nhận lãnh từ các ngài ra sao, thì Thiên Chúa của chúng ta lại còn trao ban cho hết thảy chúng ta tất cả những gì Người có.   Ngoài cha mẹ trần gian của chúng ta ra thì xin chớ nên dựa dẫm vào quyền lực của bất cứ ai khác mà có ngày hệ lụy cho chính bản thân của mình và của cả gia đình của chúng ta nữa.

 Thật phải khi tôi nói ra điều ấy, vì có phải ngoài cha mẹ chúng ta ra thì ai có quyền năng và hỗ trợ cho chúng ta khỏi mọi sự dữ cho bằng chính Thiên Chúa là Cha rất nhân lành của chúng ta?.   Con người thì khi làm ơn cho ai, cũng đòi sự đáp trả, không bây giờ thì mãi sau này chúng ta vẫn phải mang cái nợ.   Không gì mạnh mẽ và cho chúng ta cái nhìn rất thực tế cho bằng trong bộ phim Bố Già.   Có phải Bố Già ấy cũng giữ đạo mạnh mẽ lắm không? Và có phải Bố Già ấy cũng gây bao nhiêu tội lỗi cho chính ông, gieo gương mù gương xấu cho gia đình, và cho xã hội?.   Ở cái thời xa xưa ấy, sao thiên hạ lại rất mê và xem ông như một Bố Già của thời đại, nổi tiếng, và đầy uy quyền, của một xã hội đen tối như thế!?.

 Một con người hạnh phúc nhất trần đời là vừa có cha mẹ trần gian, lại vừa có Cha Mẹ trên trời, luôn gìn giữ và yêu thương chúng ta.   Ai trên đời mà cho chúng ta sự tin tưởng vững mạnh cho bằng cha mẹ của chúng ta?.   Thế thì ai là người mà cha mẹ chúng ta lại hết lòng tin tưởng? Thưa đó là Thiên Chúa mà cha mẹ chúng ta cả một đời đặt niềm tin vào Đấng đó.   Một Đấng mà không bao giờ kết án hay kết tội chúng ta.   Một Đấng mà quyền năng của Người vượt xa mọi trí hiểu biết của mọi tạo vật.   Một Đấng mà có thể ban Nước Trời và hạnh phúc của Người cho chúng ta, hay Đấng ấy có thể liệng xa chúng ta vào Hỏa Ngục đời đời, nếu chúng ta khi dể và coi thường Người.  

 Vâng, thưa Đấng ấy đã chứng tỏ rất rõ cho chúng ta hiểu qua sự điều khiển (control) cho sóng gió phải yên lặng, và chúng đã phải tuân theo.   Con người của chúng ta ai cũng rất yếu đuối và sợ hãi nhất là khi thiên tai xẩy đến.   Khi con người phải đối diện với thiên tai thì chúng ta thường chạy đến và cầu khẩn ai? Chẳng lẽ chúng ta bấy giờ tìm chạy đến với những con người rất tầm thường như chúng ta vậy sao?.    Ồ bấy giờ thì những con người ấy họ cũng bỏ của mà chạy lấy mình như chúng ta vậy, thưa có phải??.   Có thể lúc bấy giờ họ mất cả lương tri mà bảo chúng ta làm những điều rất ư là vô lương tâm, để giúp họ qua cơn khủng hoảng cũng nên, vì chúng ta luôn thiếu nợ họ cơ mà, thì đây là lúc mà chúng ta phải trả nợ cho họ như sự yêu cầu hay sự ra lệnh của họ?.

 Thiên tai sợ hãi lắm thưa có phải? Nhất là động đất sẽ dẫn tiếp đến nước biển tràn vào đầy bờ và giết chết bao nhiêu con người ta như vừa rồi tại Nhật Bản.   Rồi giông bão xẩy ra trên biển như trong bài Tin Mừng của tuần này.   Rồi giông tố xẩy ra ở khắp mọi nơi, đã bốc sạch tất cả những gì trên đường đi của những con lốc xoáy vừa mẹ vừa con.   Rồi cháy rừng, bùn trôi, đất trôi, gạch trên núi trôi, băng trôi, v.v….. Quá sợ hãi thay cho con người nhỏ bé phải chịu những cảnh tang thương, chết chóc, và mất mát này!.

 Gặp nạn thiên tai, Ai chúng ta phải chạy đến mà khẩn cầu mà van xin cho chúng ta cùng gia đình được thoát nạn và được bình yên vô sự?.   Câu trả lời chỉ có Thiên Chúa rất lòng lành của chúng ta mà thôi! Vì trong khoảnh khắc ấy chỉ có Người muốn cho chúng ta còn có được sự sống hay sự chết.   Mà cũng chỉ chính Người là cho chúng ta sự Sống Muôn Đời hay cái chết muôn đời trầm luân nơi Hỏa Ngục không có ngày ra.

 Giữa hai sự chọn lựa, tôi thiết nghĩ anh chị em sẽ khôn ngoan mà chọn lựa cho cuộc đời của mình cái Sống giả tạo hay cái sống Vĩnh Cửu muôn đời trên Quê Trời.   Nói chi cho xa xôi, mà không nghĩ ngay đến hiện tại và tương lai là cuộc sống của chúng ta hạnh phúc như thế nào, khi có Chúa luôn hiện diện trong và luôn bên cạnh chúng ta.   Có hạnh phúc lắm không khi chúng ta luôn được Người quan phòng?.   Có hạnh phúc lắm không khi chúng ta để cho Người luôn ban cho chúng ta mọi điều mà mọi cái Người có thể ban cho chúng ta?.   Có hạnh phúc lắm không khi để Người che chở và phù trì để chúng ta không phải lo lắng và phiền muộn, vì Người biết điều gì chúng ta cần và phải có?.   Có khôn ngoan lắm không khi chúng ta cứ luôn muốn thấy người sang bắt quàng làm họ?.

 Lậy Thiên Chúa Người là Tình Yêu và là Quyền Năng trên chúng con! Sao chúng con có thể mù quáng mà không chọn Người trong cuộc đời của chúng con.   Người là Omega, là Hằng Hữu, và đầy quyền năng.   Xin cho chúng con sự khôn ngoan là luôn Chọn Chúa, vì Chúa mới có Sự Sống Muôn Đời.   Vì Chúa mới có Lời ban sự sống.   Vì Chúa mới ban cho chúng con Sự Bình An rất cần thiết cho cuộc đời rất bon chen và ô trọc này!.   Mọi sự mời mọc quyến rũ khác chỉ là bánh vẽ.   Mọi sự bóng bẩy của trần gian này không khác những casino đầy màng nhện được giăng đủ loại đèn của những tội lỗi do ma quỷ chúng bày ra và làm cạm bẫy để lấy mất linh hồn của chúng con.

 Xin ban cho chúng con sự khôn ngoan tối thiểu, đủ hiểu đâu là Sự Sáng, Sự Sống, và là Sự Chết.   Để quyền năng và tình yêu của Người luôn thống trị, vinh hiển, và hằng hữu muôn đời trên mọi tạo vật mà Người rất thương yêu tác tạo, nhất là giống con người mà có mang hình ảnh giống Người.   Amen.

 ** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=oH2uKOVe7DY

     (Tôi Hớn Hở Mừng)

 Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

(06-19-12)

Xin Thiên Chúa Chúc Lành Trên Tất Cả Quý Cha Linh Mục

Xin Thiên Chúa Chúc Lành Trên Tất Cả Quý Cha Linh Mục

(Nhân ngày Father’s Day)

                                                                                   tác giả: Tuyết Mai

 Thánh Lễ đêm hôm qua tại nhà thờ St. Polycarp nơi vợ chồng chúng tôi tham dự thánh lễ hằng tuần, do cha Phạm Hoàng Trung chủ tế và là thánh lễ Mở Tay của cha.   Cha thuộc Dòng Tên và công việc chính của quý cha là ra dậy học sau khi được phong chức linh mục.   Quý cha Dòng Tên sẽ thường phụ trách dậy và lo những thanh thiếu niên có vấn đề như các em homeless, trong băng đảng, nghèo, và v.v….. Tôi nghĩ công việc của quý cha Dòng Tên chắc giống như cha Don Bosco vậy!.  

 Quả là một vinh dự cho cả gia đình và cả cộng đoàn vì cha Hoàng xuất thân từ cộng đoàn St. Polycarp.   Ngài nói ngài ở cộng đoàn này từ khi ngài còn là một trong những em giúp lễ.   Nhìn thấy ngài và cả gia đình tụ họp trong thánh lễ mà tôi cũng rất cảm động theo.   Thầm cảm tạ Chúa, cảm tạ gia đình của ngài, và cả một cộng đoàn dân Chúa, đã hướng dẫn và giúp ngài đi theo ơn gọi quý trọng và thánh thiêng.   Người ta thì bảo một con sâu làm rầu nồi canh, nhưng bên cạnh đó thì ngài cố gằng trở thành là một trong những quý Linh Mục làm sáng danh Thiên Chúa.

 Tôi có thằng cháu trai năm nay cũng sắp sửa 16 tuổi, thầm nguyện cùng Thiên Chúa và Mẹ Maria, cho cháu có được ơn gọi.   Nhưng đến hôm nay thì cũng chưa thấy dấu hiệu gì là cháu muốn hay chọn con đường đi tu.   Tôi bảo ông nhà tôi nhìn thấy cha Hoàng mà tưởng tượng ra thằng con trai yêu quý của mình, chắc tôi sẽ khóc ngất và cảm tạ Hồng Ân Thiên Chúa.   Như gia đình của cha Hoàng hẳn sẽ rất hãnh diện với mọi người có mặt trong thánh lễ Mở Tay.   Cuối lễ cha Đức cũng có giới thiệu ông Cố của cha Hoàng không ai khác là nhà điêu khắc rất nổi tiếng đã cho tất cả chúng ta những bức tranh Các Thánh Tử vì Đạo được chưng tại Trung Tâm Công Giáo.  

 Quả là giòng nào thì giống nấy! Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, vì cha Hoàng cũng thi theo con đường hội họa giống ông Cố.   Hiện nay cha Hoàng cũng có bao nhiêu trăm bức tranh sẽ được triển lãm và trình diện với bà con, tức nhiên không phải ở đây.   Chỉ tiếc là chúng tôi không có được thời giờ để vào bữa tiệc mà chúc mừng cho cha và xin hình ảnh vẽ mà cha đã thực hiện.   Tôi thì quý các cha, thầy, và tất cả mọi tu sĩ nam nữ lắm lắm!.   Bởi dù tiếng Chúa Gọi ra từ dòng nào hay triều nào thì mục đích cao cả vẫn là muốn hướng dẫn cho đàn chiên trở nên tốt lành và đi theo bước chân của Chúa.   Mục đích vẫn là dâng hai tiếng Xin Vâng và Phục Vụ vì Chúa và vì anh chị em.   Mục đích luôn là Sống cho Chuá và cho anh chị em.  

 Vâng, giáo dân chúng con luôn thiếu thốn và luôn vẫn không đủ Mục Tử Tốt Lành để hướng dẫn và dìu dắt chúng con, để hướng chúng con luôn biết tìm kiếm Nước Trời và biết sống theo Thánh Ý Chúa.   Quý ngài đối với chúng con giáo dân và linh hồn chúng con thật quan trọng thay! Và chức vụ của quý ngài cũng được Chúa Đấng vô cùng quyền năng, luôn luôn củng cố quý ngài thêm Đức Tin, Lòng Sốt Mến khao khát Chúa, Lòng Nhiệt Thành, và có một trái tim thật Vĩ Đại giống trái tim Nóng Bỏng luôn Yêu Thương của Chúa.

 Nhân ngày Father’s Day, chúng con giáo dân không có gì trao tặng cho quý cha linh mục, ngoài bàn tiệc ấm cúng mà giáo dân đãi mừng quý cha, nhưng bên trong tâm hồn chúng con xin lúc chúc quý cha, luôn ao ước quý cha sống một cuộc đời thánh thiện, lành mạnh, sa chước cám dỗ, và luôn sống đẹp lòng Chúa.   Bây giờ và mãi mãi để bàn tiệc Thánh của Chúa sẽ luôn được sống mãi, luôn nuôi dưỡng thể xác và linh hồn chúng con.   Nhờ Linh Mục mà Mình Thánh Chúa sẽ luôn ở với và trong chúng con cho đến tận thế.   Thật phải không một chức vụ nào cao quý cho bằng chức vụ Mục Tử Tốt Lành của Chúa.   Amen.

 ** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=2O9BQTtGoVg

     (Thiên Chúa Là Cha)

 Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(06-17-12)

Cha Tôi Yêu Tôi Từng Ngày

Cha Tôi Yêu Tôi Từng Ngày

                                                                               tác giả: Tuyết Mai

(Happy Father’s Day To My Holy Father)

 Cái số của tôi Ông Trời bắt không có cha, nên tôi không có một chút kinh nghiệm nào về người cha trần gian của tôi cả!.   Tôi nhớ không lầm thì từ cái thuở tôi biết suy nghĩ thì không một lần tôi ao ước muốn có cha, tôi không hiểu sao vì sự ao ước ấy không một lần đến trong đầu và trong đời tôi?.   Có thể vì khi tôi còn nhỏ thì hình ảnh của người cha của tất cả bạn bè hay người thân thương của tôi, họ không có sự trìu mến và yêu thương gia đình hay con cái của họ, để tôi cảm thấy cần phải có người cha bên cạnh.

 Người cha trong ký ức của tôi là những người cha lạnh lùng và dữ tợn.   Tôi chỉ thấy họ la lối, đánh đòn, và phạt các con của họ qua rất nhiều hình thức khác nhau.   Có thể đó là cách thời của tôi xưa ở VN mà các người bố cần phải nghiêm nghị và dữ tợn vậy đối với các con của họ chăng? Vì sợ chúng hư hỏng nhất là các con trai của họ.   Rồi thì trong trường học cũng vậy, sự trừng phạt những đứa học trò con trai là những lằn roi đánh vun vút vào các tay hay các lưng của những thằng học trò con trai, có thành tích luôn phá phách, mà tôi nghe ông nhà tôi kể lại.

 Rồi thì sau biến cố của năm “75”, tôi đã được sang Mỹ định cư ở tuổi đời còn rất non trẻ.   Ở tuổi còn cắp sách đến trường học cho hết bốn năm trung học, rồi đại học.   Tôi cũng chẳng thấy cần có bóng dáng của người cha trong cuộc đời đầy khốn khổ và thiếu thốn của tôi.

 Ở đây sở dĩ tôi không có ý than vãn gì đâu hay muốn được chú ý đến, hoặc muốn ai tội nghiệp dùm cho tôi, mà những gì tôi muốn nói ở phần sau mới là quan trọng cho cả cuộc đời tôi.

 Có thể vì cuộc đời của tôi Ông Trời bắt phải vậy, phải khác với mọi người, phải như thế là để giúp Người một bàn tay cho công trình của Người trên trần thế này hay chăng???.   Tôi chỉ biết có một điều là cả tuổi trẻ của tôi, không một người thân thiết có thể ủi an và xoa dịu được những gì quá khứ tôi phải một mình gánh chịu.   Tôi mồ côi mồ cút từ tấm bé.   Có cha nhưng được ghi vào thẻ học bạ và giấy khai sanh “bố: vô danh”.   Chắc nhờ thế mà tôi tự tung tự tác muốn học thì học mà muốn chơi thì chơi, chẳng một ai trông chừng trông đỗi tôi hết!.   Nói thế thì chắc không đúng bởi nếu tôi mồ côi mồ cút, không ai trông chừng, thì chắc tôi đã ra hư hỏng từ lâu lắm rồi!.

 Thiết tưởng Cha tôi Người vẫn luôn trông chừng tôi qua Chúa Thánh Thần?.   Giờ nghĩ lại tuy tôi không thấy Cha tôi đâu, nhưng có phải Người vẫn mãi sống gần bên tôi, như chưa từng bao giờ rời xa tôi cả!.   Phải công nhận cả cuộc đời tôi sống gần như thui thủi có một mình, có những tư tưởng không mấy bình thường, cũng có những lần vui chơi không lành mạnh, nhưng không vì thế mà tôi vung đà quá trớn.   Có những điều quá khứ không làm cho tôi quên được! Nhưng có phải thế tôi mới học đời và có kinh nghiệm đời?.   Mà nhờ thế bây giờ tôi mới biết cách trông chừng và dậy các con cái của chúng tôi?.

 Vì tôi côi cút nên lửa của Chúa Thánh Thần trong tôi không được rực nóng lắm!? Vì tôi côi cút nên nhà thờ là nơi tôi ít tới lui.   Vì tôi côi cút nên hình bóng của Cha tôi không được rõ nét trong tâm hồn tôi và trong trái tim tôi.   Và vì tôi côi cút nên cuộc đời của tôi cũng không có gì gọi là thành công, ngoài lấy được cái chứng chỉ y tá quèn, cũng gọi là đủ để tôi phụ giúp ông nhà tôi trong suốt bao nhiêu năm trời cùng nhau dưỡng dục nuôi nấng các con của chúng tôi.   

 Nhưng việc gì nó đến thì nó phải đến thưa anh chị em! Đó là ngày mà Chúa Thánh Thần đến để đánh thức tôi tỉnh dậy và trở về Nhà Cha trong tâm hồn quạnh quẽ của tôi.   Ngày ấy chắc Cha của tôi bảo là đã đến lúc Nó phải biết Cha của nó hiện hữu, và phải thay đổi cuộc sống của nó.   Phải biết là Nó có Cha và Cha nó rất thương nó.   Để cuộc sống của nó phải được thay đổi, và để con cái của nó có nguồn cội đàng hoàng, và để chồng của nó nữa cũng phải biết Cha.

 Thế là từ ngày đó trở đi Nó vô cùng hạnh phúc vì đã được Cha của nó nhận diện.   Từ đó trở đi phụ tá của Cha nó đã luôn là người chỉ đạo cho nó sống thế nào thì vừa ý Cha của nó, sống sao để đẹp lòng Cha nó, và để sẽ được trở về nhà Cha nó vĩnh viễn.   Thế là từ ngày nó biết Cha nó đến nay, không ngày nào mà nó không gần Cha nó, để thủ thỉ ngày cũng như đêm.   Để hỏi ý kiến và cần người hướng dẫn.   Thế là từ ngày đó Nó thực sự hạnh phúc sống bên Cha đời đời của nó thưa anh chị em!.   Không ngày nào mà nó không lãnh nhận được Ơn của Người Cha.   Không ngày nào mà nó còn ngờ vực hay nghi ngại trên con đường đời vì tuy Cha nó không thực sự nắm tay nó, nhưng Nó hiểu rất rõ là nó không đi xa hơn vòng tay yêu thương của Người.

 Vâng, nhân ngày Father’s Day sắp đến đây, tuy tôi không có hình ảnh của người cha trần thế, nhưng tôi biết Cha của tôi đang ngự ở trên Trời, trong lòng, và trong trái tim của tôi.    Tôi biết trong ngày Father’s Day Cha tôi rất vui sướng vì Người biết tôi yêu Người.   Vì Người biết thấu trái tim tôi nên Người luôn gìn giữ tôi hằng ngày cho đến muôn đời sau.   Tôi cũng xin chúc mọi người cha trần thế, kính chúc quý cha Linh Mục, tìm được hạnh phúc trong gia đình và trong cộng đoàn.   Được Cha trên Trời luôn chúc lành và luôn yêu thương con cái Người bây giờ và mãi mãi, một tình yêu trao ban rất nhưng không.   Amen.

 ** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=2O9BQTtGoVg

     (Thiên Chúa Là Cha)

   Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

(06-15-12)

Mời Gia Nhập Skid Row LA

Mời Gia Nhập Skid Row LA
 
 
Đêm thứ Tư hôm qua lại là một đêm thật tốt đẹp cho tất cả mọi anh chị em trong chương trình thiện nguyện (trên dưới 40 người) giúp người không nhà không cửa (homeless) có được một bữa ăn gọi là.   Có khoảng gần 700 người homeless tham dự.   Để có được một bữa cơm như thế thì tất cả những số người cần được ăn họ xếp hàng từ một giờ cho đến hai giờ đồng hồ.   Vì tất cả đều hiểu được rằng những số anh chị em thiện nguyện này chỉ có tấm lòng và muốn được chia sẻ, nên mọi người homeless cũng giữ được trật tự và không hò hét như chúng ta tưởng.   Chỉ ít khi cũng có những người bệnh họ không kềm được sự la lối thì cũng có những anh chị em đến nói chuyện và giúp đỡ họ nhưng không có bạo hành xẩy ra.
 
Tội nghiệp lắm vì cũng có một số ít người homeless phải ngồi trên xe lăn, nên những anh chị em này cũng được xếp hàng cách đặc biệt và được ăn trước tiên.
 
Cháu gái lớn nhà tôi lúc trước thì chỉ đi có một mình rồi gia nhập với tất cả anh chị em tại địa điểm ở Skid Row Los Angeles.   Nhưng nay vì cháu có đưa hình ảnh lên Face Book của cháu http://www.facebook.com/gigglestran nên một số bạn bè đông, càng ngày càng muốn gia nhập theo.   Nên từ giờ trở đi hằng tuần cháu có lên danh sách là sẽ đưa ai đi theo.   Còn những ai có xe tự túc muốn đi theo cháu thì mỗi thứ Tư khoảng trước 5:30 chiều, tất cả sẽ tụ tập trong bãi đậu xe của Trung Tâm Y Tế Micheal Đào ở địa chỉ số 9191 Westminster Blvd., Garden Grove, Ca 92844.   Nằm trên đường Wesminster gần góc Magnolia.   Sẽ được cháu sắp xếp xe nào chở ai, xe nào sẽ chở thức ăn, quần áo cho, và đồ đạc.   Ai muốn đem theo con nít lớn cũng được (nhưng phải có bố hoặc mẹ đi theo), để các cháu có dịp học hỏi và tập cảm nhận sự chia sẻ cùng những người nghèo khổ.
 
Vì các cháu thiện nguyện còn trẻ nên sự giúp đỡ cho người nghèo cũng còn hạn chế lắm!.   Có vài cháu chỉ có thể đóng góp bằng cái xe, tiền xăng, và năng lực của chúng.   Hầu hết các cháu không đủ phương tiện để nuôi hết những người nghèo, nên cũng tội lắm cho họ vì lắm lúc xếp hàng đến phiên mà thức ăn thì hết sạch.   Nên sự kêu gọi của chúng tôi đến với những ai có tấm lòng vàng muốn giúp các cháu một tay trong vấn đề thực phẩm thì rất quý hóa, và nếu đi theo được thì còn gì bằng, thưa có phải?.   Các cháu rất cần dĩa giấy, ly, muỗng, nỉa, giấy lau miệng.   Còn thức ăn thì các cháu sẽ nhận tất cả những ai muốn nấu tại nhà để đóng góp thêm phần ăn như cơm chiên, mì gói, trái cây, bánh trái khô hay chips.   Vì số phần ăn rất đông nên quý anh chị có thể phân chia ra sẵn tại nhà bỏ vào bao nylon (sandwich bags) để tiện cho các cháu phân phát cho họ.  
 
Vì là số đông cần được ăn nên số lượng rất cần để họ được no ví dụ quý vị có thể đóng góp một nồi cơm chiên với trứng, hay cơm chiên với lạp xưởng, hay cơm chiên gà.   Hay một nồi spaghetti trộn sẵn với hot dogs cho rẻ.   Hoặc bánh mì sandwich với cheese miếng, hay bánh mì sandwich với trứng luộc trộn mayonnaise.   Hay crackers vuông không muối kẹp với trứng luộc trộn mayonnaise.   Crackers kẹp với pate.   Trứng luộc không để nguyên vỏ.   Và v.v……. Vì thời giờ anh chị em không có, nhưng thiện chí và vật chất thì có, xin cứ trải lòng và đem lại cho các cháu ở mỗi tối thứ Tư trước 5:30 chiều, để các cháu sẽ mang đi.  
 
Cũng vì muốn được anh chị em đóng góp trong thời gian dài, nên những gì có thể nuôi được anh chị em homeless thì đó là điều cần hơn là chỉ đóng góp có một lần.  Và vì phục vụ bữa cơm tối mỗi thứ Tư khoảng 7:30 tối, muốn thức ăn được mới mẻ và thơm ngon xin quý vị vui lòng làm thức ăn hay chia bánh trái thức ăn vào ngay buổi trưa hôm thứ Tư đó, chứ đừng làm trước mà có thể thức ăn bị nguội lạnh, bị vi khuẩn, và có thể làm cho họ bị đau bụng thì tội nghiệp lắm lắm!!!.   
 
“Một miếng khi đói bằng một gói khi no” cho nên đối với chúng ta có thể gọi là giọt nước nhưng đối với những anh chị em khốn cùng này thì đã là một cử chỉ rất lớn và rất đẹp.   Xin Thiên Chúa luôn chúc lành cho tất cả chúng ta ngày càng được nên giống Chúa nhiều hơn.  
 
Đây là giai đoạn đầu cho group của cháu gái nhà tôi và các bạn của nó, nhưng thấy các cháu làm việc cũng tốt đẹp và hăng say lắm! Nhưng mong sao tương lai sẽ còn rất nhiều người muốn gia nhập và đóng góp thêm, ở tuổi nào cũng được.   Để người một trách nhiệm, một công việc, và thêm tay chân.   Để người nghèo họ có thêm miếng ăn và không phải xếp hàng lâu như vậy!.    Nếu tương lai các cháu nhỏ (tuổi biết nghe lời và ngoan) muốn đi theo bố mẹ thì chắn chắn chúng tôi cũng cần thêm người để trông chừng (baby sit) các cháu.   Rất mong lắm thay!!!.
 
** Xin bấm vào đây để hát theo:
     (Xin Như Tông Đồ Ngài)     

 
Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai

(06-14-12)