Sách có linh hồn không?

Trí thức Việt Nam

Trận đốt sách đầu tiên tôi chứng kiến diễn ra tại lề đường trước mặt rạp chiếu bóng Cao Đồng Hưng… #BuiBichHa #HocXa

Trân trọng cảm ơn sự ủng hộ và đồng hành của quý độc giả.

Sách có linh hồn không?

  • Bùi Bích Hà
  • Chủ Nhật, 12/04/2020 • 1.4k Lượt Xem
  • Sinh trưởng ở thành phố Huế cổ kính, những thập niên đầu và giữa thế kỷ 20, chúng tôi chịu một nền giáo dục hết sức nghiêm khắc của gia đình. Cha mẹ và cả các anh chị, kiểm soát con em rất chặt chẽ về cả hai phương diện hành vi và tư tưởng. Người lớn rất sợ chúng tôi tiêm nhiễm những điều chất chứa trong nội dung các cuốn sách, nặng nhất là sách truyện hay tiểu thuyết. Bàn học của chúng tôi không có sách nào khác ngoài tập vở liên quan đến chương trình học ở nhà trường. Vài bạn may mắn được gia đình chăm sóc kỹ thì có mấy cuốn sách hồng mỏng tang nêu cao gương đạo đức cho tuổi thiếu niên.

Phần tôi, người vô tình gợi ý cho tôi tò mò muốn đọc sách từ tuổi lên bảy là chị cả của tôi. Bố mẹ tôi vì công việc, thường vắng nhà. Khác với tôi bị một chị và một anh trên mình canh gác và trừng phạt thay bố mẹ, chị không bị ai giám sát cả nên chị tự do đọc bất cứ sách gì chị muốn. Tôi còn nhớ như in cảnh những buổi trưa mùa hè gió hây hây mát, chị ngồi dựa lưng trên cái ghế xích đu đặt ở mé hiên thấp thoáng nắng từ cái giàn thiên lý lá xanh như ngọc, quyển sách úp hờ hững trên ngực, hai mắt chị lim dim, khuôn mặt chị đằm đằm nét dịu dàng thỏa thuê của một bông hoa hé cánh. Chị ngưng đọc từng lúc như thế khiến tôi thầm đoán chắc chị đang ôn lại những gì chị vừa thấy mô tả qua mấy trang sách chị cầm trên tay. Điều này kích thích trí tưởng tượng non nớt của tôi, khiến tôi liều giấu một cuốn của chị trên cái hộp nước trong bồn cầu để tôi có chỗ đọc nó. Dần dần, bằng cách này, tôi đọc được nhiều sách lắm, của Dương thị Hạnh, Hoàng Ngọc Phách, Lê văn Trương, Phạm Cao Củng…, nhiều nhất là của Tự Lực Văn Đoàn. Có những cuốn đối thoại giữa các nhân vật rất hay và tôi bắt chước họ bằng cách một mình lần lượt đóng mấy vai, một mình đối đáp qua lại, làm đủ cử chỉ như sách mô tả đằng sau cánh cửa phòng vệ sinh tôi đã chốt kỹ. Sau này lớn lên, ăn nói trôi chảy, khẩu khiếu của tôi chắc từ đây mà ra.

Năm tháng trôi qua, như các bạn bè cùng trang lứa, thời mới lớn, tôi cũng có nhiều anh ngấm nghé. Có một anh du học bên Pháp về, cứ mỗi lần đến thăm tôi, anh đều cho sách, những cuốn anh chọn mua ở nhà sách Albert Portail (sau này là Xuân Thu) trên đường Catinat, Saigon. Nhờ anh, tôi đọc hết những cuốn của Francoise Sagan và rải rác trong chương trình học bên Văn khoa, vài cuốn của Jean Paul Sartre, Albert Camus, Somerset Maugham, Andre Gide (tôi bỏ nửa chừng) Alain Robbe-Grillet (tôi không mấy thích). Riêng trong số sách anh cho, có một cuốn không thuộc loại văn học nên tôi đặc biệt lưu ý, cuốn Sur Les Hauts Plateaux du Vietnam, viết về đời sống của các bộ lạc thiểu số vùng cao.

Đường sách Sài Gòn xưa.

Thấy anh qua lại đã lâu mà tôi thì lửng lơ, mẹ tôi khuyến khích: “Này con, mẹ thấy cậu Thụy được đấy. Trai gái quen nhau mà cậu ấy chỉ cho con sách. Người quý sách tính tình nho nhã, thanh lịch và sâu sắc con ạ!”

Tôi ngạc nhiên nghe nhận xét của mẹ trong cách đánh giá một con người. Nhất là bà xuất thân từ một làng quê nghèo Bắc Ninh, bản thân mù chữ, trưởng thành với công việc đồng áng lam lũ cho đến khi bước vào ngôi nhà bề thế của bố tôi để sinh con cho ông. Mãi sau này, nghĩ lại, tôi mới nghiệm ra niềm an ủi nuôi sống mẹ tôi qua suốt cuộc đời nhọc nhằn, cơ cực của bà là mấy cuốn Truyện Kiều, Chinh Phụ Ngâm, Cung Oán Ngâm Khúc mà tôi thực sự không biết nhờ đâu bà thuộc lòng không sót một câu!

Đến đời tôi, đứa con không ai chờ đợi trong gia đình vì trên tôi đã có một chị xinh đẹp và một anh khôi ngô, tuấn tú. Từ khi lọt lòng, tôi hẩm hút trong tay người đàn bà sinh ra tôi mà tôi chỉ được gọi là chị, loanh quanh với “người chị” từ tinh mơ đến quá nửa đêm, ngày nào như ngày nấy, phải làm trăm công ngàn việc, nhiều lắm chỉ cho tôi thỉnh thoảng ngửi hơi áo đầy mùi mắm muối của chị, không có thì giờ bế ẵm, chuyện trò với tôi, bỏ mặc tôi trong cái xe đẩy bằng mây, lọc cọc bốn cái bánh gỗ trong gian bếp ám khói là nơi chị phải đánh vật suốt ngày với mấy ông đầu râu để lo cơm nước cho mấy chục nhân khẩu. Biết đi rồi, tôi vẫn một mình lủi thủi chơi với mấy con côn trùng vô hại, với cái chày giã cua quấn cái tã cũ giả bộ làm búp bê, với cái bánh xe lăn vòng quanh cái sân gạch và tôi luôn miệng mời chào, “Chị ơi, chị đi xe của em lên chợ Đông Ba không?” Lớn hơn tí nữa, tôi lăn lóc từ sáng đến chiều tối với con cái những người thợ thuyền và công nhân trong nhà, chơi đủ thứ trò chơi lảm nhảm của đám con nít không có ai giáo dục như tôi. Phước đức tổ tiên để lại, nhờ chị cả, tôi bước vào thế giới sách và học được bao nhiêu điều kỳ diệu qua ngôn ngữ và cách ứng xử của các nhân vật tác giả vẽ ra trong những cuốn sách ấy. Cũng cắp sách đi học như nhiều trẻ con khác nhưng vì có tình yêu chữ nghĩa, tôi với biển học như cá gặp nước, cha mẹ không cần roi vọt đe nẹt, thúc bách. Hơn ai hết, tôi sớm biết sách là chìa khóa mở cửa một thế giới huy hoàng, của ánh sáng, của tâm hồn, của trí tuệ, của trái tim và của trí khôn nhân loại.

Mấy tháng nay, tôi có chị bạn đang loay hoay tìm hiểu, thu góp mọi tài tiệu liên quan đến những vụ đốt sách xảy ra ở Sài Gòn những ngày đầu tiên sau biến cố 30 tháng tư 1975… Chị nói với tôi: “Tội đốt sách cũng ngang với tội diệt chủng. Lịch sử kết tội những lò hơi ngạt của Hitler, sao không ai kết tội kẻ đốt sách?” Bạn tôi không quá lời nếu chúng ta hình dung được mỗi con chữ, mỗi cuốn sách cũng có linh hồn.

Trận đốt sách đầu tiên tôi chứng kiến diễn ra tại lề đường trước mặt rạp chiếu bóng Cao Đồng Hưng, gần chợ Bà Chiểu, Gia Định. Tôi không biết có bao nhiêu cuốn sách và những loại nào được gom thành đống có ngọn, cao chừng hơn một thước, đáy tòe ra chừng thước rưỡi. Nam nữ đoàn viên đội băng đỏ xúm quanh, hăng hái diễn thuyết về nền văn hóa Mỹ Ngụy đồi trụy cần phải được đốt sạch. Họ kêu gọi dân chúng tự giác đem nộp sách cho ủy ban quân quản xử lý hay là chờ nhà cửa bị lục soát, sách bị tịch thâu và người mang tội với giải phóng và nhân dân? Hiệu triệu xong, họ cùng nhau hò hét inh ỏi rồi châm lửa vào nấm mộ sách. Ngọn lửa nhanh chóng bốc lên ngùn ngụt, khói bay khét lẹt. Tôi hơi lạ, nghĩ sao sách mới in ra thơm mùi giấy, mùi mực là thế mà khi bị đốt, sách không thơm nữa? Mỗi tờ, mỗi trang là thịt da của sách chăng?

Sau màn đốt sách này, tôi chờ đợi phải chứng kiến thêm nhiều lần nữa nhưng không! Có ai đó thông suốt về kinh tế tầm nhỏ, đã mách nước chính quyền giải phóng đừng dại dột đem sách ra đốt vì tiền đấy! Đem bán ve chai hay giấy lộn sẽ thu được khối tiền. Thế là lề đường đầy người trải những tấm bạt bày bán sách cân theo kí lô và bạn hàng chạp phô các chợ xé sách xoàn xoạt để lấy giấy gói các vật phẩm bán lẻ cho người mua.

Không đốt sách nhưng sách vẫn là một hiểm họa đáng sợ cho những kẻ không có khả năng đọc sách, hiểu sách để làm chủ sách. Sách vẫn muôn đời là ngọn đuốc soi đường, là vũ khí tranh đấu hiệu quả trong nỗ lực xây dựng tự do, dân chủ, nhân quyền và hạnh phúc cho con người chống lại bóng tối của ngu muội và của sự ác. Không triệt được sách, không bỏ tù được sách thì triệt người viết sách, bỏ tù tác giả. Sau cuộc chiến đốt sách sớm tàn lụi là cuộc chiến truy đuổi và bách hại các văn nghệ sĩ, nhà báo, học giả, trí thức kẹt lại trong nước.

Viết đến đây, tôi sực nhớ mẹ tôi xuất thân mù chữ. Rõ ràng bà không có khả năng đọc, hiểu và làm chủ sách nhưng sao mẹ tôi không hằn thù, không sợ hãi sách mà trái lại, bà quý sách và ca tụng những người quý sách? Sự khác biệt giữa mẹ tôi và các đội viên mang băng đỏ ở tay áo ngày 30 tháng tư 1975, cả những kẻ ra lệnh cho họ đốt sách, là gì? Phải chăng là trái tim của yêu thương con người, của thiện ý muốn thấy cuộc đời này tươi đẹp hơn, tiến bộ hơn, sáng sủa hơn? Phải chăng là niềm tin vào khối óc con người cần được nuôi dưỡng và phát triển thay vì triệt hạ nó?

Thi sĩ Phùng Quán hạ bút viết những câu thơ để đời: “Có những phút ngã lòng, tôi vịn câu thơ mà đứng dậy.” Mẹ tôi là nhân chứng cho thơ của ông khi bà sống được như một người tử tế và đi trọn cuộc hành trình khốn khó của bà trên mặt đất này cũng chỉ nhờ những câu thơ trong Kiều, Chinh Phụ Ngâm và Cung Oán Ngâm Khúc, để bà vịn đứng lên và không qụy ngã. Chữ nghĩa là tường thành, là đá tảng, là gậy thép, là sức mạnh sinh tồn vượt qua mọi thử thách và đe dọa. Sợ là phải.

Mới đây, nhân chuyện con nhện giăng tơ ở vườn sau nhà tôi, chúng tôi nhớ lại bài thơ cổ đăng trong Quốc Văn Giáo Khoa Thư, người Việt Nam nào ra đời trong thế kỷ 20 đều thuộc: “Đêm qua ra đứng bờ ao/ Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ/ Buồn trông con nhện giăng tơ/ Nhện ơi nhện hỡi, nhện chờ mối ai?”… Điều bất ngờ vô cùng lý thú là một anh trong nhóm chúng tôi đang có nguyên vẹn cuốn sách này trong tay, khiến tôi ngẩn ngơ rồi kinh ngạc, tự hỏi làm sao mà một cuốn sách mỏng có thể trôi nổi gần một thế kỷ, qua biết bao tai ương, sóng gió để vẫn đường hoàng tồn tại trong tủ sách của một người suốt đời yêu sách như thế?

Tôi nhất định tin rằng không chỉ xương da mà sách còn có linh hồn và linh hồn ấy bất tử…

Bùi Bích Hà
16-4-2018

Đăng lại từ bài viết cùng tên trên Hocxa.com

M.TRITHUCVN.NET

Sách có linh hồn không? – Trí Thức VN

Không đốt sách nhưng sách vẫn là một hiểm họa đáng sợ cho những kẻ không có khả năng đọc sách, hiểu sách để làm chủ sách. Sách vẫn muôn đời…

Hồng Y George Pell được Tòa Tối Cao Úc xử trắng án.

Hồng Y George Pell được Tòa Tối Cao Úc xử trắng án.

Nguyễn Quang Duy

Tòa Tối cao Pháp viện Úc, 10 giờ sáng ngày 7/4/2020, công bố hủy bản án lạm dụng tình dục trẻ em và trả tự do cho Hồng Y George Pell.

Vụ kiện đã gây chấn động Giáo hội La Mã, do Hồng y Pell là một trong các cố vấn cao cấp nhất của Đức Giáo hoàng.

 Tuyên bố của Đức Hồng Y

Ngay khi nhận quyết định của Tòa Tối Cao Pháp viện Hồng Y Pell ra tuyên bố được lược dịch như sau:

“Tôi vẫn luôn xác định là mình vô tội, ngay khi phải chịu phán quyết vô cùng bất công, hôm nay, sự bất công đã được giải bày qua quyết định của Tòa án Tối Cao. Tôi mong được đọc bản án và lý do cho quyết định một cách chi tiết.

Tôi không nghĩ xấu cho người tố cáo tôi, tôi cũng không muốn quyết định tha bổng tôi gây thêm tổn thương và cay đắng, mà nhiều người cảm thấy, chắc chắn đã có quá nhiều tổn thương và cay đắng.

Phiên tòa của tôi không phải là một cuộc trưng cầu dân ý về Giáo hội Công giáo, cũng không phải một cuộc trưng cầu dân ý về cách hàng giáo phẩm Giáo hội Úc đối phó với tội ác ấu dâm trong Giáo hội.

Điểm chính là liệu tôi có phạm phải những tội ác khủng khiếp này hay không và câu trả lời là tôi đã không phạm phải (tôi vô tội).

Căn bản duy nhất để về lâu dài chữa lành được vết thương là sự thật, căn bản duy nhất cho công lý là sự thật, bởi vì công lý có nghĩa là sự thật cho tất cả mọi người.

Một lời cảm ơn đặc biệt cho tất cả những lời cầu nguyện và hàng ngàn thư hỗ trợ tinh thần.

Tôi muốn cảm ơn đặc biệt đến gia đình tôi vì tình yêu và sự hỗ trợ của họ và những gì họ đã phải trải qua; đến nhóm nhỏ cố vấn cho tôi; đến những người đã lên tiếng cho tôi với những gì họ đã phải chịu đựng; đến tất cả bạn bè và những người ủng hộ của tôi ở Úc cũng như ở mọi nơi.

Cũng xin cảm ơn với lòng biết ơn sâu sắc nhất đến toàn bộ các Trạng sư bảo vệ pháp lý cho tôi, họ không ngừng quyết tâm để công lý được thắng thế, để sáng tỏ vấn đề và để tìm ra sự thật.

Cuối cùng tôi nhận thức cuộc khủng hoảng y tế đang xảy ra, tôi cầu nguyện cho tất cả những người bị ảnh hưởng và cầu nguyện cho các nhân viên y tế.

Hồng Y George Pell

 

Vụ kiện 5 năm

Vụ kiện bắt đầu năm 2015, một người khai với cảnh sát Victoria, khi ông 13 tuổi là một cậu bé rước lễ, ông và một người bạn đã bị Giám mục George Pell xâm phạm tình dục hai lần, lần đầu ngày 15 hay ngày 22/12/1996 và lần thứ hai vào ngày 23/2/1997, tại Thánh đường St Patrick’s thành phố Melbourne, khi ấy Giám mục Pell vừa được phong Tổng Giám mục địa phận Melbourne.

Người rước lễ thứ hai đã qua đời năm 2014, và chưa bao giờ kể chuyện đó cho gia đình hay cảnh sát biết.

Tháng 2/2016, Báo Herald Sun tiết lộ cảnh sát đang điều tra Hồng Y Pell về tội lạm dụng tình dục trẻ em.

Tháng 10/2016, cảnh sát Úc đã sang tận Tòa thánh Vatican để điều tra, Đức Hồng Y phủ nhận mọi hành vi sai trái.

Ngày 29/6/2017, Hồng Y Pell bị cảnh sát buộc tội và khởi tố, Đức Giáo hoàng cho phép Hồng Y về lại Úc để ra tòa.

Ngày 15/8/2018, phiên Tòa sơ thẩm Victoria xét xử các cáo buộc được mở ra, đến ngày 20/9/2018, Bồi thẩm đoàn không thể đưa ra phán quyết nên được miễn nhiệm.

Ngày 7/11/2018, phiên tòa được mở lại với một bồi thẩm đoàn mới, đến ngày 11/12/2018, Bồi thẩm đoàn phán quyết Hồng Y Pell phạm tội xâm phạm tình dục trẻ em dưới 16 tuổi và bốn tội danh có hành vi không đứng đắn với trẻ em.

Ngày 26/2/2019, phán quyết được công bố, đến ngày 13/3/2019, Tòa Sơ Thẩm Victoria tuyên án Hồng Y Pell sáu năm tù, trong khi Hồng Y Pell tuyên bố vô tội và kháng án lên Tòa Thượng thẩm.

Ngày 5/6/2019, tại Tòa Thượng thẩm Victoria các trạng sư kháng án lập luận rằng (1) theo thông lệ của Giáo Hội Hồng y Pell luôn phải chào tiễn biệt các giáo dân sau buổi lễ, (2) mỗi thánh lễ Hồng Y Pell luôn có người ở bên cạnh giúp lễ, và (3) sau thánh lễ Chúa Nhật chừng 15 phút luôn có giáo dân còn ở lại nhà thờ, nhưng không ai chứng kiến chuyện xảy ra, nên không thể xảy ra chuyện Hồng Y Pell lạm dụng tình dục trẻ em như bị cáo buộc.

Ngày 21/8/2019, Tòa Thượng thẩm Victoria tuyên bố ba chánh án bác bỏ hai lập luận kháng cáo, và 2 chánh án bác bỏ lập luận thứ ba, Tòa thông báo giữ nguyên án của Tòa sơ thẩm. Hồng y Pell tiếp tục tuyên bố vô tội và kháng án lên Tòa Tối Cao Pháp Viện.

Trong hai ngày 10/3 và 11/3/2020, Tòa Tối Cao Pháp Viện, tại Canberra, nghe tranh luận giữa các Trạng sư của Hồng Y Bell và các công tố viên Victoria để cứu xét xem diễn trình vụ kiện có đúng với thủ tục pháp lý không.

Ngày 7/4/ 2020, Tối Cao Pháp Viện kết luận Bồi thẩm đoàn đã hợp lý khi cứu xét các bằng chứng, nhưng lại không được thẩm phán cung cấp các điểm đáng ngờ để phán quyết.

Các thẩm phán của Tòa Thượng Thẩm Victoria đã không cứu xét khả năng là hành vi phạm tội có thể đã không xảy ra, mọi phán quyết chỉ hiệu lực khi hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa.

Tối Cao Pháp Viện Úc phán quyết hủy bản án lạm dụng tình dục trẻ em, trả tự do cho Hồng Y George Pell, và không còn kháng án nào nữa.

 

Người Việt tại Úc

Trong khi dịch cúm đang diễn ra đây là một tin vui cho toàn thể những người tin vào công lý và sự thật, đặt biệt là những người Công giáo, và nhất là người Công giáo Việt.

Thứ Tư 11/03/2020, gần 200 người đa số là các Giáo dân Công Giáo Việt Nam đã có mặt trước tiền đình Tối cao Pháp Viện tại Canberra để cầu nguyện và hỗ trợ tinh thần cho Đức Hồng Y George Pell.

Trong số người tham dự cuộc biểu tình có cả Thượng tọa Thích Phước Long, gây ngạc nhiên cho giới truyền thông Úc, trước đó, chưa bao giờ có một nhóm người nào ủng hộ Đức Hồng Y George Pell mạnh mẽ đến như thế, xuất hiện tại tòa án.

Người Việt tại Úc càng tin vào công lý và sự thật lại càng không thể quên, từ Tháng Tư Đen 1975 công lý và sự thật đã không còn tại quê nhà Việt Nam.

Nguyễn Quang Duy

Melbourne, Úc Đại Lợi

7/4/2020

From: TU-PHUNG

BỐ MẸ THẾ NÀO – CON THẾ ẤY

Image may contain: text
Kimtrong Lam

BỐ MẸ THẾ NÀO – CON THẾ ẤY

1. Bố mẹ cẩu thả – Con bừa bãi
2. Bố mẹ nói nhiều – Con thấy nhờn
3. Bố mẹ kêu ca – Con hay phàn nàn
4. Bố mẹ ham chơi – Con thích hưởng thụ
5. Bố mẹ to tiếng – Con cãi bướng
6. Bố mẹ chê bai – Con phán xét
7. Bố mẹ bốc đồng – Con bộc phát
8. Bố mẹ can thiệp – Con buông bỏ
9. Bố mẹ huyễn hoặc – Con ngộ nhận
10. Bố mẹ áp đặt – Con bất cần
11. Bố mẹ tích cực – Con tự tin
12. Bố mẹ điềm đạm – Con lắng nghe
13. Bố mẹ nhún nhường – Con lễ phép
14. Bố mẹ rộng lượng – Con hiểu chuyện
15. Bố mẹ định hướng – Con tự lập
16. Bố mẹ kiên nhẫn – Con không ngại khó
17. Bố mẹ nguyên tắc – Con ý thức
18. Bố mẹ cởi mở – Con thân thiện
19. Bố mẹ khiêm tốn – Con ham học hỏi
20. Bố mẹ thông thái – Con cái thông minh.

Thao túng các tổ chức quốc tế, Trung Quốc phá hoại thế giới như thế nào?

Trần Bang and 3 others shared a link.

MẠNH KIM: Không chỉ Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) trở thành “đồng phạm” Trung Quốc (cách nói của Hinnerk Feldwisch-Drentrup trên Foreign Policy 2-4-2020), một số tổ chức quốc tế khác thuộc Liên Hiệp Quốc (UN) cũng đang trở thành “sân sau” …

 

MẠNH KIM Không chỉ Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) trở thành “đồng phạm” Trung Quốc (cách nói của Hinnerk Feldwisch-Drentrup trên Foreign Policy 2-4-2020), một số tổ chức quốc tế khác thuộc Liên Hiệp Quốc (UN) cũng đang trở thành “sân sau” …
  • MẠNH KIM

    Không chỉ Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) trở thành “đồng phạm” Trung Quốc (cách nói của Hinnerk Feldwisch-Drentrup trên Foreign Policy 2-4-2020), một số tổ chức quốc tế khác thuộc Liên Hiệp Quốc (UN) cũng đang trở thành “sân sau” của Bắc Kinh. Và không riêng Tổng giám đốc WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus mới trở thành “con tin”, ngay cả Tổng thư ký UN António Guterres dường như cũng bị Bắc Kinh “kề dao vào cổ”.

    Bốn trong 15 cơ quan đặc biệt thuộc UN đang nằm dưới sự điều hành của người Trung Quốc: Tổ chức Nông Lương (FAO), Liên đoàn viễn thông quốc tế (ITU), Tổ chức phát triển công nghiệp LHQ (UNIDP) và Tổ chức hàng không dân dụng quốc tế (ICAO). Với đóng góp 12% ngân sách cho UN (so với 8,5% của Nhật), nhiều thứ hai thế giới, Bắc Kinh đang dùng ảnh hưởng tăng dần để thực hiện các mưu đồ địa chính trị dưới danh nghĩa những mục tiêu phát triển bền vững. Từ năm 2007 đến nay, vị trí phó tổng thư ký Cơ quan các vấn đề xã hội và kinh tế LHQ (DESA) luôn thuộc về người Trung Quốc, giúp Bắc Kinh lèo lái được các chương trình phát triển dưới lá cờ UN nhưng thực chất phục vụ lợi ích quốc gia họ, chẳng hạn chương trình Sáng kiến Vành đai-Con đường (BRI).

    Lưu Chân Dân, đương kim Phó Tổng thư ký UN-DESA, chẳng giấu giếm khi nói các mục tiêu phát triển bền vững của thế giới bây giờ là BRI! Thậm chí Tổng thư ký UN António Guterres, tại Diễn đàn Vành đai-Con đường tổ chức năm 2017, cũng nói rằng hệ thống UN luôn sẵn sàng cùng Bắc Kinh đạt được các mục tiêu phát triển bền vững (The Diplomat 9-4-2020). Vấn đề là ai được gì cho những dự án “phát triển bền vững” này. Không khó để có thể thấy: việc xây Đặc khu kinh tế Kyaukphyu (Myanmar) cùng với cảng nước sâu của nó trong khuôn khổ “phát triển bền vững của thế giới” sẽ giúp Trung Quốc dễ dàng thông ra Ấn Độ Dương mà không cần đi ngang eo biển Malacca. Việc dỡ hàng tại cảng nước sâu này, đặc biệt dầu thô từ Trung Đông, và đưa đến Côn Minh bằng hỏa xa, giúp Trung Quốc bảo đảm yếu tố an ninh năng lượng trong trường hợp xảy ra chiến tranh.
    ….

    Đọc toàn bài ở saigonnhonews.com

Mỹ phát hiện: Tổng Giám đốc Tổ chức y tế thế giới là cựu đảng viên Đảng Cộng sản – Thời báo

Quỳnh Quang Nguyễn and Trịnh Thị Phương Mai shared a link.

Trong bối cảnh viêm phổi Vũ Hán đang hoành hành trên khắp hành tinh và ác liệt nhất là trên lãnh thổ Mỹ, Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 7/4 chính thức lên tiếng chỉ trích chính tổ chức đang điều phối cuộc chiến toàn cầu chống đại d….

CHẾ ĐỘ TRUNG QUỐC CỘNG SẢN SẼ KHÔNG TRÁNH KHỎI BỊ TRỪNG TRỊ SAU ĐẠI DỊCH VIRUS VŨ HÁN

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

Nguyen Ngoc Chu

I. LÝ DO

Dịch virus corona xuất phát từ Vũ Hán sẽ mang đến cho toàn thể loài người tổn thất to lớn kinh hoàng như một đại chiến thế giới. Kể từ sau thế chiến thứ 2, không có cuộc chiến tranh nào, không có dịch bệnh nào, và không có cuộc khủng khoảng kinh tế nào lại có thể làm cả thế giới bị tê liệt như dịch virus Vũ Hán năm 2020.

Cả Hoa Kỳ lẫn châu Âu, hai trụ cột khổng lồ của thế giới hiện đại, đang bị dịch virus Vũ Hán vây hãm, làm tê liệt hoàn toàn. Số lượng người bị nhiễm lên đến hàng triệu. Số người bị thiệt mạng là hàng trăm ngàn. Tổn hại về người của cải là vô cùng to lớn. To lớn đến mức không tránh khỏi nổi giận.

Thế giới sẽ không phải hứng chịu sự mất mát to lớn như hiện tại từ dịch virus Vũ Hán, nếu Chính quyền Trung Quốc hiện nay hành xử sòng phẳng công khai minh bạch với dịch virus Vũ Hán. Trên thực tế Chinh quyền Trung Quốc Cộng sản đã che dấu dịch virus Vũ Hán với những toan tính thâm hiểm.

1. Trung Quốc đã che dấu thông tin về dịch virus Vũ Hán.
Che dấu đầu tiên, là thời gian phát dịch bệnh. Khi dịch bệnh đã phát mạnh từ tháng 12/2019 nhưng Trung Quốc vẫn bưng bít thông tin, che dấu dịch bệnh. Chỉ khi đại bùng phát vào tháng 1/2020, không thể che dấu được, mới buộc Trung Quốc phải công khai.

Che dấu thứ hai là quy mô dịch bệnh. Khi không thể che dấu, phải công khai dịch bệnh thì Trung Quốc lại che dấu quy mô. Số lượng người nhiễm và người chết cực lớn. Nhưng Trung Quốc đã báo cáo con số thấp hơn thực tế rất nhiều. Theo đánh giá của một số nguồn tin, thì Trung quốc công bố số liệu có thể thấp hơn thực tế đến 40 lần.

2. Trung Quốc âm thầm không cản trở người ở vùng dịch bệnh ra thế giới theo đúng quy định của dịch bệnh.

Trong các tội của của Chính quyền Trung quốc, có một tội quan trọng là không cản ngăn nguồn lây dịch bệnh. Trung Quốc đã làm ngơ để hàng triệu người Trung quốc từ trung tâm ổ dịch Vũ Hán lặng lẽ rời khỏi Vũ Hán đến các nước trên thế giới. Trước khi công khai dịch và phải đóng cửa Vũ Hán thì đã có 5 triệu người rời Vũ Hán đến cả trăm nước trên toàn thế giới. Đây là nguồn cơn lây dịch ra toàn thế giới.

3. Trung Quốc đã tìm cách mua chuộc và gây áp lực lên WHO để trục lợi cho Trung Quốc, nhưng lại mang đến tai họa cho thế giới.

Chính dưới hoạt động loby của Trung Quốc, Tổng giám đốc WHO đã đánh giá thấp mức độ dịch bệnh. Hậu quả là khi lan thành đại dịch trên toàn thế giới thì cả thế giới không thể ngăn cản mà bị tê liệt.

4 Hưởng lợi trên khốn khổ của nước khác.

Trung Quốc đã âm thầm thu gom tích trữ các nguyên vật liệu, vật dụng y tế chống virus corona từ các nước khác thành dự trữ riêng của Trung Quốc.

Trong số các vật tư mà Trung Quốc âm thầm thu gom có khẩu trang y tế. Chỉ từ 24/1 cho đến cuối tháng 2/2020 theo một số nguồn tin cho biết, thì Trung quốc đã âm thầm thu gom hơn 2,2 tỷ chiếc khẩu trang. Điều này tạo nên các đợt sóng khan hiếm khẩu trang tại các nước khi dịch virus Vũ Hán ập đến. Gây hoảng loạn cho các nước trong phòng chống dịch.

Khi mà cả Hoa Kỳ lẫn châu Âu phải gồng mình chống dịch, chỉ Trung Quốc thoát dịch, thì tất cả phải phụ thuộc vào Trung Quốc.

Trung Quốc trở thành kẻ có quyền “ưu ái” “ ban phát ơn huệ” cho những người gặp nạn. Nhất là một số nước nhỏ ở mãi xa xôi, nhưng bỗng dưng phải chịu ơn Trung Quốc. Trong cơn hoạn nạn của cả thế giới, Trung Quốc còn thừa cơ bán hàng kém chất lượng.

Ngoa ngắt hơn, chỉ cần mang theo một ít hàng viện trợ, Trung Quốc đã quảng cáo, khoác áo viện trợ cho tất cả hàng hóa thương mại.

Chiến thuật thu gom khẩu trang của Chính quyền Trung Quốc trong đại dịch virus Vũ Hán là kế sách truyền đời từ vua chúa Trung Quốc thời phong kiến. Nó nhắc lại mưu kế của Việt vương Câu Tiễn lừa Ngô vương Phù Sai. Nước Việt giả vờ mất mùa xin vay thóc giống của nước Ngô. Năm sau đem thóc giống đã luộc trả cho nước Ngô gieo trồng. Kết quả là nước Ngô mất mùa, không có lương thực, bị nước Việt mang quân tiến đánh.

II. BÀI HỌC CAY ĐẮNG TỪ ĐẦU TƯ VÀO TRUNG QUỐC

Khi TT Donald Trump lên cầm quyền, ông đã thúc đẩy dời các doanh nghiệp Mỹ về Hoa Kỳ. Lúc đó nhiều người chỉ nhìn thấy “tư tưởng dân tộc”. Bây giờ thì đã rõ.

Cả thế giới đang phụ thuộc vào khẩu trang sản xuất tại Trung Quốc. Không chỉ các xí nghiệp của Trung quốc, mà Trung Quốc có thể cấm các doanh nghiệp nước ngoài trên đất Trung Quốc xuất khẩu sản phẩm. Khi rơi vào đại dịch, một tình huống của chiến tranh, thì mọi quan hệ bị tôi luyện.

Ngoài Hoa Kỳ luôn là nước tự lực, sau đó là Đức, thì nay đến cả Pháp cũng đã phải tuyên bố về sản phẩm sản xuất tại Pháp.
Cho nên, đầu tư ra nước ngoài, và mời nước ngoài đầu tư, tất cả đều phải có biên độ. Thước đo cao nhất là mức độ tự cường.

Các nước đã sáng mắt nhiều trong hợp tác với Trung Quốc từ dịch virus Vũ Hán. Riêng Việt Nam thì đã ngàn lần khổ sở với Trung Quốc. Nay từ dịch virus Vũ Hán, Việt Nam càng phải sáng mắt hơn.

III. CHÍNH QUYỀN TRUNG QUỐC CỘNG SẢN SẼ BỊ TRỪNG TRỊ SAU ĐẠI DỊCH

Không chờ cho đến hết đại dịch, bị thấm đòn tử mạng từ Chính quyền Trung quốc Cộng sản, các nước đang bắt đầu một chiến dịch kiện Trung Quốc.

Viện Henry Jackson Society (HJS) có trụ sở tại London, Anh, dự báo Trung Quốc đối mặt với sự bồi thường đến 6 500 tỷ USD do làm lây lan dịch bệnh virus Vũ Hán. Trong báo cáo “Bồi thường virus corona?” HJS viết:

“Nếu Trung Quốc cung cấp thông tin chính xác trong giai đoạn đầu, dịch bệnh đã không rời khỏi nước này”.

HJS cho rằng Trung Quốc đã vi phạm 10 điều luật, trong đó có Quy định Sức khỏe Quốc tế (IHR) vốn được siết chặt sau đại dịch SARS năm 2003.

Không chỉ các nước G7, Ấn Độ cũng đã triển khai thủ tục kiện Trung Quốc vì dịch virus Vũ Hán. Hội đồng Luật sư Quốc tế Ấn Độ và Hiệp hội Luật sư Ấn Độ vào ngày 4/4 gửi đơn lên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc về việc Chính quyền Trung quốc gây tổn hại cho Ấn Độ. Trong đó theo Apple Daily, thì tổ chức Acuite Rating & Research ước tính thiệt hại mỗi ngày cho Ấn Độ lên tới 4,64 tỷ USD.

Một loạt các nước khác, là nạn nhân của dịch virus Vũ Hán sẽ đợi đến thời điểm để đòi nợ chính quyền Trung Quốc vì những thiệt hại to lớn. Trong đó thiệt hại nhất là Hoa Kỳ, chắc chắn không để cho Trung Quốc ngồi yên hưởng lợi trên tang tóc của nước khác.

Không chỉ các nước, mà nhân dân Vũ Hán và Nhân dân Trung Quốc cũng tổn thất ghê gớm từ cách che dấu thông tin dịch của Chính Quyền Trung Quốc. Việc kỷ luật một số lãnh đạo Vũ Hán sẽ không ngăn cản được sự nổi dậy ngầm chất chứa trong lòng nhân dân Trung Quốc. Đại dịch Vũ Hán sẽ làm lung lay đến tan rã đế chế Tập Cận Bình.

IV. BÀI HỌC CHO VIỆT NAM

Trong hoạn nạn mới hiện nguyên hình các mối quan hệ.
Dịch virus Vũ Hán cho Việt Nam nhiều bài học. Mà từ đó, nếu hành động đúng, sẽ đưa Việt Nam chuyển dịch sang một chân trời khác.

1. Khi mà cả thế giới lâm nạn, thì nước nào trước hết phải lo thân nước ấy. Cho nên phạm trù DÂN TỘC là phạm trù số 1. DÂN TỘC là trước tiên. DÂN TỘC là trên hết. Đó là điều vĩnh viễn đúng.

Bởi thế trong quan hệ với các nước, Việt Nam phải lấy DÂN TỘC là nhân tố số 1 chứ không phải ĐẢNG PHÁI.

Chừng nào trong quan hệ với Trung Quốc, Việt Nam còn lấy quan hệ ĐẢNG PHÁI là số 1, thì chừng đó còn bị Trung Quốc lấn át.

2. Không thể phụ thuộc vào nước ngoài.
Càng không thể chỉ trông chờ đầu tư nước ngoài. Cũng không phụ thuộc vào nhập khẩu nước ngoài.

Phải sản xuất trên đất nước mình là chính. Và phải bằng các xí nghiệp nước mình là cơ bản. Trông chờ vào nội lực chứ không ngửa cổ chờ ngoại lực.

3. Chọn bạn mà chơi. Tránh xa kẻ xấu.

4. Chống dịch như chống giặc. Dịch xẩy ra là cách ly tuyệt đối toàn diện. Không né tránh ai. Không ngoại lệ nước nào.
Điều quan trọng số 1 của Việt Nam trong chống dịch virus Vũ Hán phía trước – là khóa chặt biên giới.

Khi khóa chặt được biên giới thì nội quốc có thể quay lại trạng thái hoạt động cục bộ bình thường. Và nền kinh tế quốc nội mới giảm bớt được tổn thất.

5. Đây là thời điểm mà sự cường thịnh hay suy yếu của quốc gia đang phụ thuộc rất lớn vào tài năng của lãnh đạo đất nước.

Nguồn: FB Nguyen Ngoc Chu
https://www.facebook.com/chu.nguyenngoc/posts/1953044221495665

Image may contain: one or more people and closeup
Image may contain: one or more people, people standing and outdoor

Tàu Cộng kêu gọi Mỹ hợp tác chống virus corona

Tàu Cộng kêu gọi Mỹ hợp tác chống virus corona:

– Mỹ hãy hợp tác với China!

Đáp lại lời của mấy cái loa Tàu cộng:

Cô Morgan Ortagus – phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ – trả lời:

– ” Được chứ! Trung quốc hãy công khai tin tức dịch bịnh tại Vũ Hán; hãy cho chuyên viên y tế tới hiện trường để nghiên cứu, điều tra; Không được ngăn cấm công luận phát biểu; Thực hiện những vấn đề trên rồi hãy nói chuyện hợp tác”.

Ảnh: Chân dung Morgan Ortagus.
Department of State spokesperson Morgan Ortagus / Image taken from U.S. Department of State website (state.gov)

Image may contain: 1 person, standing

Tin CORONA VIRUS ( Cha Tam Pham)

Image may contain: outdoor
Image may contain: outdoor
Image may contain: sky and outdoor
Image may contain: one or more people
Image may contain: office and indoor
+5

Tam Pham

Thứ Sáu Tuần Thánh

Bạn thân mến,

Hôm nay bệnh nhân Covit ở NYC vẫn còn chết nhiều quá, đến 777 người. Tổng số tử vong đã lên đến 8000. Chết nhiều đến nỗi mà các Nhà Xác bệnh viện đã đầy, phải mang thêm Xe Truck Đông Lạnh chứa xác. Chính phủ dự tính cần thêm 85 Xe! Nhiều đến nỗi sức người không khiêng nổi, phải dùng forklift khiêng xác chết. Nhiều đến nỗi phải đào Mồ Tập Thể trên Hart Island để chôn các xác vô thừa nhận!

Hình bạn thấy là những makeshift ICU đầy bệnh nhân hấp hối. Các phòng lớn như Hồi Sức Recovery, Sản Khoa đều biến thành ICU bất đắc dĩ.

Hôm nay tôi lại phải làm Livestream bất đắc dĩ, cho cha mẹ một cô bệnh nhân mới 26 tuổi thấy được con đang thoi thóp – lần cuối. Một niềm an ủi nho nhỏ là được Xức Dầu và Xá Giải cho 2 bệnh nhân CG hấp hối.

Bạn có thắc mắc rằng Chúa ở đâu rồi Chúa ơi? Sao lại đau khổ tang thương như vầy?

Hôm nay là thứ Sáu Tuần Thánh. Nhìn lên thánh giá, tôi lại nhớ đến những đau đớn thân xác khi Chúa Giêsu bị đánh đập, hành hạ, vác thập giá bằng gỗ nặng nề lên đồi Canvê. Rồi bị đóng đinh vào 2 bàn tay, 2 bàn chân dính vào thánh giá, đau đớn tột cùng đến chết.

Thầy yêu các con lời ai nói cho cùng
Thầy yêu các con Thầy ban trót thân mình

Chúa Giêsu không chỉ nói, mà đã chứng thật lời nói bằng hành động. Là Thiên Chúa, là Thầy, mà Ngài cũng vẫn mang tất cả đau khổ của con người để chia sẻ, để thánh hiến, thay đổi ý nghĩa của đau khổ thành sự cứu chuộc và niềm hy vọng có thật. Theo Chúa, tin Chúa, chấp nhận những gì thập giá của cuộc sống thì kết quả sẽ là ơn cứu chuộc và hạnh phúc Thiên đàng. Tôi không đi tìm hay ước ao thập giá, nhưng chấp nhận thập giá như cơ hội cứu chuộc.

Hôm nay thứ Sáu Tuần Thánh tôi thấy được hình ảnh “Chúa Giêsu trên thập giá” qua những người bệnh nhân Covit hấp hối đau khổ. Và dưới chân thập giá, bên giường bệnh, là những tấm lòng yêu thương chia sẻ, an ủi.

Trên thập giá xưa Giêsu chịu đau khổ
Để nói mọi người rằng Ta yêu con
Vì tình yêu Ta cho đi tất cả
Chia sẽ cùng con những nỗi khổ đau
Để tư nay mỗi khi gặp thử thách
Hãy nhớ rằng Ta đã vác cho con
Giêsu ơi sao lại thương con vậy
Giúp cho con luôn nhận biết Ngài nhe.

Tin CORONA VIRUS ( Cha Tam Pham)

Image may contain: one or more people and people standing

Image may contain: one or more people
Image may contain: 3 people, people sitting
Image may contain: one or more people, people sitting, screen and office
Image may contain: one or more people and indoor

Tam Pham

Thứ Tư Tuần Thánh
 

Bạn thân mến, hôm nay tôi bắt đầu công việc tại Elmhurst Hospital, là tâm điểm của dịch bệnh Covit tại NYC. Bệnh viện quá tải 110%, với 95%, là bệnh nhân nhiễm Covit. Các phòng Hồi Sức, SICU, Sản Khoa… nay đã biến thành Covit ICU. Các bác sĩ các Khoa Chuyên Môn cũng tập trung chửa trị bệnh nhân Covit.

Công việc của tôi trong ICU là liên lạc với gia đình bệnh nhân. Một khi nhập viện thì thân nhân không thể vào thăm vì lây nhiễm, và nếu bệnh nhân hôn mê thì kể như mất liên lạc. Lý do tôi liên lạc gia đình toàn là tin xấu: bệnh nhân đang bị nguy hiểm, và nếu tim ngừng đập thì gia dinh có muốn CPR không? Phải hiểu biết bệnh trạng, đồng thời an ủi, nâng đỡ thân nhân. Hôm nay tôi cũng phải “nai nịch chắc chắn, 2 lớp áo chắn, khẩu trang, kiếng mắt, bịt đầu, găng tay” để cầm ipad vào phòng bệnh nhân, FaceTime, gia đình nhìn mặt, khóc, cầu nguyện, nói lời từ giã. Bệnh nhân vẫn hôn mê. Đó là 10 phút cuối cùng với gia đình trước khi anh thanh niên 29 tuổi, bệnh Covit,từ giã cõi đời này. Thật đau thương. Tôi đã cầu nguyện nhiều cho họ.

Mỗi lần bước vào phòng bệnh là mỗi lần đối diện với tử thần rình rập. Kẻ thù vô hình mới đáng sợ. Không ai biết chính xác phòng bệnh nhân Covit nhiễm trùng đến mức độ nào, và muốn trị bệnh thì phải tiếp cận, có khi hơi thở bệnh nhân vào mặt. Các bác sĩ và y tá thật sự đang ở tuyến đầu của chiến trường Covit, đối diện hiểm nguy mỗi ngày.

Hôm nay tôi nhớ Chúa Giêsu đang vào Thành Giêrusalem. Biết nguy hiểm thập giá rập rình, nhưng vì tình yêu con người và vâng theo Ý Chúa Cha mà Giêsu vẫn can đảm tiến bước. Sợ hãi có, lo lắng có, buồn bã có, nhưng vẫn bước. Đi trong sức mạnh Chúa Thánh Thần. Đi trong sự hỗ trợ của các môn đệ.

Giêsu ơi, ở cùng con luôn mãi
Chúa cùng đi con sẽ không sợ gì
Nắm tay Ngài con không ngại chông gai
Có các bạn, vượt qua mọi gian truân.

CHỜ MONG NHỮNG PHÉP MÀU


CHỜ MONG NHỮNG PHÉP MÀU

Giuse Phạm Đình Ngọc SJ

Tin Mừng thánh Luca “quay lại” quang cảnh chiều tối ngày thứ Sáu Tuần Thánh như sau: “Rồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày Sa–bát, các bà nghỉ lễ như Luật Truyền.” (Lc 23,56).

Những người chứng kiến cái chết của Đức Giêsu ra về, mỗi người một ý nghĩ.  Có những người sợ hãi.  Không ít người lắc đầu nhìn ông Giêsu thất bại ê chề trên đỉnh đồi Canvê.  Có những người đấm ngực.  Các thượng tế giết được Đức Giêsu rồi vẫn chưa hả hê ngồi yên.  Nhóm môn đệ thì rút về nhà, cửa đóng then cài, tự cách ly.  Đối với các ông, giấc mộng theo Chúa Giêsu lúc này dường như chấm hết.  Bầu không khí thê lương ngột ngạt đè lên các môn đệ…  Trong khi đó, số đông những người Do Thái khác vẫn hân hoan mừng Lễ Vượt Qua.

Ngày Chúa yên nghỉ trong mồ, truyền thống Giáo Hội dành thời gian thinh lặng thánh để chờ mừng Chúa Phục Sinh.

Nếu ghép đoạn phim năm xưa trên đây vào bối cảnh lúc này trong đại dịch, chắc chúng không khác nhau nhiều.  Người ta phải ở nhà, cách li phòng chống dịch.  Không ít người hoang mang, sợ hãi và buồn sầu.  Sầu buồn vì đã có biết bao người thân yêu ra đi.  Hiện có cả triệu người phải điều trị căn bệnh virus này.  Khả năng người nhiễm vẫn có nguy cơ tăng.  Những điều ấy buộc nhiều quốc gia ban hành lệnh phong tỏa.

Là người Công Giáo, bầu không khí ấy không thể lấy đi niềm tin và hy vọng của mỗi người.  Chúng ta đang chờ đợi phép mầu.  Cùng với Chúa Giêsu trong mồ, chúng ta vẫn thấy nơi đó phép lạ có thể xảy ra.

  1. Chờ mong Chúa phục sinh

Dĩ nhiên Đức Giêsu đã chiến thắng tử thần trong biến cố phục sinh.  Hằng năm Giáo Hội cử hành tưởng nhớ biến cố này để người tín hữu thêm tin tưởng vào Chúa.  Trong cảnh chết chóc và sầu buồn, Giáo Hội luôn khơi lên cho con cái mình lòng mong chờ một phép mầu sẽ xảy đến.  Đặc biệt, nếu không có đại dịch Covid–19, chúng ta sẽ được cùng nhau tham dự đêm canh thức phục sinh.  Đó là khoảng thời gian vô cùng thánh thiêng để trông đợi Chúa Kitô sống lại.

Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, niềm tin vào Chúa Giêsu phục sinh luôn cho người ta sức mạnh.  “Nếu Chúa Kitô đã không sống lại, thì…đức tin của bạn cũng vô ích.” (1Cr 15,14).  Phép màu Phục Sinh là “bảo bối và bí kíp” để chúng ta vượt qua đại dịch lần này.  Hoặc nói như Đức Bênêđictô XVI: “Đó là điểm tựa cho đức tin của ta, là đòn bảy mạnh mẽ cho tin tưởng vững chắc của ta, là luồng gió mạnh quét sạch mọi sợ hãi và lưỡng lự, mọi hồ nghi và tính toán của loài người.”[1]

Cụ thể trong ngày Thứ Bảy này, hẳn là có bao người tin tưởng chờ mong một ngày rất gần: dịch bệnh sẽ chấm dứt.  Đó là thời khắc cả nhân loại được phục sinh, được sống lại những dự định, ước mơ và tiếp tục tiến bước.  Thời khắc đó sẽ đánh tan mọi nỗi buồn sầu sợ hãi.  Mỗi người đều tin khoa học sẽ tìm ra lời giải cho bài thuốc chủng ngừa và phương thuốc chữa trị căn bệnh này.

Là người Công Giáo, chúng ta vẫn hằng tin Chúa đã, đang và sẽ làm những phép mầu nơi cuộc đời mỗi người.  Trong đức tin, ta có thể đón nhận đau khổ và chia sẻ với đau khổ của những người khác.  Bằng cách đó, đau khổ loài người được hội nhập vào tình yêu cứu chuộc của Chúa Kitô; nhờ đó đức tin trở nên thành phần hấp dẫn của sức mạnh thần linh lôi kéo thế giới tới hạnh phúc. (x. Youcat số 102).

Với đức tin, chúng ta thấy tương lai tươi sáng hơn.  Nơi đó, Thiên Chúa vẫn đang hoạt động để giúp các nhà khoa học tìm ra phương thuốc.  Nơi đó, Chúa vẫn thôi thúc các nhà chức trách phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với dân.  Nơi đó, Chúa mời gọi tôi trở về để: “tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả.” (1Cor 13,7).

Hóa ra giữa cơn dịch này, các tín hữu phải nên nguồn động viên tinh thần lớn lao.  Chúng ta có Thiên Chúa, Đấng an bài mọi sự.  Thiên Chúa không chết như triết gia Friedrich Nietzsche tuyên bố.  Ngay cả trong cái chết, người tín hữu luôn tin sự sống sẽ hồi sinh.  Đó là món quà để giúp người ta vượt qua mọi bão táp phong ba.

  1. Hy vọng những phép màu

Trong cảnh loạn lạc chiến tranh, đau thương chết chóc, tuyệt vọng là điều khó tránh.  Người ta cũng có thể mường tượng ra các môn đệ đang cạn dần hy vọng.  Truyền thống Giáo Hội sơ khai tin rằng chính Đức Mẹ là chỗ dựa để các ông không bỏ cuộc.  Mẹ động viên, nâng đỡ và gợi lại những gì Con của Mẹ đã nói năm xưa về cái chết và sự phục sinh.  Hôm nay, Mẹ Maria và mẹ Giáo Hội cũng đang “xốc” lại tinh thần cho con cái mình.

Thực vậy, Chủ tịch Liên Hội đồng Giám mục Á Châu vừa ban hành Thông điệp Phục sinh trong thời kỳ âu lo.  Trong đó ngài thấy niềm hy vọng của toàn thể nhân loại bị bóp nghẹt bởi bóng đêm tuyệt vọng của Covid–19.  Ngài so sánh tình cảnh lúc này như “Đêm Tối của Linh Hồn” mà thánh Gioan Thánh Giá đã trải nghiệm.[2]  Ai cũng hiểu và chấp nhận đây là những thời điểm khó khăn, thời điểm bất thường, hy vọng của chúng ta đối với tương lai bị lu mờ.  Tệ hơn nữa việc chối bỏ Thiên Chúa cũng có thể xảy ra trong thời gian này.

Bạn nghĩ sao khi lời Thánh Vịnh nhắc với từng người rằng:

“Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào?
Chúa là thành luỹ bảo vệ đời tôi,
tôi khiếp gì ai nữa? Ngày tôi gặp tai ương hoạn nạn,
Người che chở tôi trong lều thánh,
đem giấu tôi thật kín trong nhà,
đặt an toàn trên tảng đá cao.” (TV 27, 1.5)

Chúng ta đừng đánh mất khả năng kinh ngạc và niềm mong chờ Chúa sống lại.  Đó là sự kiện đã xảy ra và là trọng tâm đức tin của chúng ta lúc này.  Nơi bệnh viện, đã có biết bao người đang nỗ lực cứu chữa bệnh nhân.  Có biết bao người đã khỏi bệnh, có bao quốc gia đồng lòng chống dịch.  Biết bao con người đang giúp người già yếu, nghèo khổ.  Biết bao chuyên gia y tế miệt mài nghiên cứu thuốc men.  Hàng triệu, hàng tỷ người đang cùng nhau nguyện cầu.  Dịch càng tăng nhanh, dòng người ấy càng không bỏ cuộc.  Đó chẳng phải là những điều kỳ diệu đang diễn ra đó sao?

  1. Lời nguyện cầu xin ơn

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu,
Chúa là nơi chúng con ẩn náu khi gặp hiểm nguy,
là Đấng chúng con tìm đến trong cơn hoạn nạn;
chúng con tin tưởng nài xin Chúa
thương nhìn đến những người đang đau khổ,
cho kẻ đã qua đời được nghỉ yên,
và an ủi những ai đang ưu phiền,
xin Chúa chữa lành các bệnh nhân
và ban bình an cho người đang hấp hối,
xin ban sức mạnh cho các nhân viên y tế,
ơn khôn ngoan cho các nhà lãnh đạo
và lòng can đảm để đến với mọi người trong yêu thương,
nhờ đó chúng con được cùng nhau tôn vinh Danh thánh Chúa.
Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô Con Chúa, Chúa chúng con,
Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa,
trong sự hợp nhất của Chúa Thánh Thần đến muôn đời
[3].  Amen

 Giuse Phạm Đình Ngọc SJ

Nguồn: https://dongten.net/2020/04/11/cho-mong-nhung-phep-mau/

[1] x. Youcat 105

[2] Thông điệp Phục sinh trong thời kỳ âu lo, Đức Hồng Y Charles Maung Bo, Tổng Giám mục Yangon, Myanmar (Chủ tịch Liên Hội đồng Giám mục Á Châu – FABC).

[3] Trích: Thánh lễ trong thời đại dịch, phần Lời nguyện nhập lễ.

From:Langthangchieutim

TIẾP TỤC CHẾT DƯỚI TAY TRUNG CỘNG?

TIẾP TỤC CHẾT DƯỚI TAY TRUNG CỘNG?

Huỳnh Ngọc Chênh

Sau khi dùng tàu cảnh sát đâm chìm tàu cá của ngư dân VN và bị phía VN phản đối, Trung cộng đã trắng trợn thách thức dư luận quốc tề khi trâng tráo trả lời: Tàu cá của ngư dân VN cố tình đâm vào tàu cảnh sát của họ mà họ không né kịp nên tàu cá VN bị chìm.

Qua đó chúng ta thấy rằng TC không từ bất cứ thủ đoạn trâng tráo gian manh, dối trá nào trong mọi quan hệ với thế giới. TC chưa bao giờ xác nhận có vụ thảm sát Thiên An Môn, có vụ tàn sát người tập Pháp Luân Công…

Bởi lẽ đó, dư luận quốc tế đang đặt ra những câu hỏi về nguyên nhân gây ra dịch cúm Tàu đang bùng nổ thảm khốc trên toàn thế giới, trong đó các quốc gia giàu mạnh Châu Âu và Mỹ đang gánh chịu những hậu quả nặng nề không thể tưởng tượng nổi. Đến ngày 5/4, cả thế giới đã có 1,2 triệu người bị nhiễm và trên 64.000 người tử vong, trong đó Mỹ bị nặng nhất với trên 300 ngàn người nhiễm và gần 8 ngàn người chết, toàn Châu Âu khoảng 300 ngàn nhiễm và trên 40 ngàn người chết.

Sau khi khởi phát ở Vũ Hán, dịch lan sang và bùng phát dữ dội tại hai quốc gia giàu mạnh hàng đầu Châu Á là Nhật Bản và Hàn Quốc. Rất may hai quốc gia này đã có những biện pháp hữu hiệu chận đứng được cơn đại dịch.

Lúc đó Mỹ và Châu Âu từ xa nhìn vào thở phào và yên tâm cho rằng dịch bệnh vớ vẩn đó chỉ loanh quanh với dân Châu Á gần TC, và nghĩ rằng nó cũng dễ dàng bị chặn đứng bởi những nước có trình độ y tế cao. Thành công bước đầu của Hàn, Nhật, Đài Loan, Singapore đã làm cho Âu Mỹ mất cảnh giác, lơ là việc phòng bị.

Vào thời điểm đó, có thông tin về việc 5 triệu người Vũ Hán đã ra nước ngoài vào đêm trước khi TC ban lệnh phong tỏa.

Thông tin này làm dư luận lo ngại sẽ có một cơn bùng nổ dữ dội về dịch Vũ Hán trên toàn Trung cộng. Nhưng không, dịch bệnh lây lan ra toàn TC không nghiêm trọng lắm như mọi người nghĩ. Con số trên 80.000 người bị lây nhiễm mà TC công bố, hầu hết đều tập trung vào tâm dịch Vũ Hán.

Việt Nam cũng góp phần vào làm cho Âu Mỹ bất ngờ và chủ quan. Tưởng rằng VN sẽ bị tràn ngập dịch do có biên giới chung với TC, do làm ăn gắn chặt với TC, do có hàng chục ngàn lao động TC và Hàn Quốc sau đợt nghỉ tết trở lại, do hàng chục ngàn lao động và du học sinh VN từ TC và nhất là từ ngay tâm dịch Vũ hán trở về. Thế nhưng VN vẫn chẳng bị gì, tới lui suốt thời gian dài cũng chỉ 16 người bị nhiễm và đã được chữa khỏi bệnh.

Âu Mỹ hoàn toàn yên tâm, vẫn vui chơi làm ăn, hàng chục ngàn người vẫn lên các tàu du lịch đi khắp thế giới, vẫn mỗi ngày hàng trăm chuyến bay từ TC hoặc quá cảnh qua TC bay về phía Âu Mỹ. Hàng trăm ngàn người TC vẫn được nhập cảnh vào Mỹ và Châu Âu. Tiết lộ mới nhất của News York Times: Mỹ đã để hở sườn cho đối thủ tấn công khi cho 430.000 người Hoa nhập cảnh sau Tết âm lịch.

Và chuyện phải đến đã đến, dịch Covid-19 bùng phát mạnh mẽ tại Châu Âu và Mỹ. Ban đầu còn thầm lặng từ từ, rồi càng lúc càng tăng tốc, bùng lên mãnh liệt không thể ngờ nổi, làm các quốc gia giàu mạnh này không còn kịp trở tay.

Châu Âu và Mỹ đang thật sự rơi vào hoảng loạn. Và ngay lúc này TC lại hết dịch.

Nếu không tin vào thuyết âm mưu mà cho rằng dịch bệnh bùng phát và đang tấn công vào hai trung tâm văn minh hùng mạnh nhất thế giới là chuyện ngẫu nhiên, thì cũng phải tin rằng hàng loạt chuỗi ngẫu nhiên ấy ngẫu nhiên ủng hộ TC, ngẫu nhiên ủng hộ đất nước độc tài gian manh nhất thế giới này, ngẫu nhiên đẩy nhanh hơn nữa giấc mộng làm bá chủ thế giới như kế hoạch họ đã đưa ra từ lâu.

Sau một thời gian dài sai lầm hỗ trợ cho TC trở thành công xưởng của thế giới, làm ngơ cho TC ăn cắp bản quyền phát minh và cưỡng đoạt công nghệ, để TC vươn lên thành siêu cường thứ hai, vạch ra sáng kiến “một vành đai một con đường” chuẩn bị thâu tóm thế giới, bây giờ nước Mỹ mới bừng tỉnh!

Kế hoạch phản công của Mỹ mới chỉ bắt đầu từ ba năm nay, dù TT Trump bị đánh phá dữ dội từ ngay trong nước và thiếu sự ủng hộ của Châu Âu do tác động từ phía TC, nhưng cũng đã thu được những kết quả khả quan. Nhiều nhà máy đã rút ra khỏi công xưởng TC, nhiều nhà máy khác đang lên kế hoạch di dời đi, nhiều quốc gia ủng hộ kế hoạch “nhất đới nhất lộ” của TC bắt đầu thức tỉnh.

Đùng một phát, đại dịch Vũ Hán bùng lên, “ngẫu nhiên” phá tanh bành chiến sách phản công và bao vây TC của Mỹ. Từ chỗ nâng thật cao thuế để ngăn hàng hóa TC tràn vào Mỹ, nay Mỹ phải cầu cạnh TC xin mua lại từng cái khẩu trang, từng thiết bị y tế và thậm chí còn giành giật với Châu Âu để được mua những món hàng quá đơn sơ nhưng thiết yếu này.

Rồi trong lúc cả thế giới đóng băng, ngưng trệ sản xuất vì đại dịch thì TC đã thoát qua cơn dịch, đang đẩy mạnh sản xuất để nắm chắc chuỗi cung ứng hàng tiêu dùng cũng như nguyên vật liệu cho toàn thế giới. Dịch kéo dài thêm một thời gian nữa, Mỹ sẽ thiếu hàng tiêu dùng bình thường, lại phải bãi bỏ hết hàng rào thuế quan để cầu cạnh TC xuất qua.

Nhưng đáng lo hơn nữa, như nhận định của giáo sư Nguyễn Hưng Quốc: “Nhờ khống chế cơn dịch Covid-19 sớm, kinh tế Trung Quốc sẽ được phục hồi sớm hơn các nước khác, họ sẽ dùng tiền để mua lại các công ty và các xí nghiệp đang lao đao trên đà phá sản ở Tây phương. Đến một lúc nào đó, khi cơn đại dịch đã qua, người ta sẽ thấy phần lớn các cơ sở sản xuất cũng như dịch vụ và kinh doanh quan trọng ở Tây phương đều nằm trong tay Trung Quốc!”

Cũng rất ngẫu nhiên khi hàng không mẫu hạm Rosevelt, trong nỗ lực ngoại giao lôi kéo VN tách ra khỏi TC đã ghé thăm Đà Nẵng, sau khi rời đi thì bị nhiễm dịch nặng. Đến nay đã có cả trăm thủy thủ của tàu đã bị nhiễm bệnh khiến cho đô đốc hạm trưởng phải kêu cứu.

Quân đội Mỹ đã quá mất cảnh giác và coi thường mọi thứ khi cho mẫu hạm cặp cảng Đà Nẵng vào giữa mùa dịch. Từ ngày 4/3 đến ngày 9/3 là thời gian tàu đến, và cũng là thời gian người viết bài này đang có mặt tại Đà Nẵng. Tôi đã chụp rất nhiều hình chiếc mẫu hạm nguyên tử hiện đại này. Tôi đã thấy lính Mỹ vô tư đi lại vui chơi và tiếp xúc nhiều người dân, có một nhóm lính Mỹ gần 10 người nằm lê la vài ngày tại một tiệm tattoo để nghỉ ngơi và chờ xăm người.

Thời gian đó trùng với thời gian hai bệnh nhân người Anh số 22 và 23 đang đi lại vui chơi giao tiếp nhiều nơi tại Đà Nẵng, họ đã tạo ra cho riêng Đà Nẵng đến 119 người F1, may mắn thay chỉ có một F1 duy nhất là cô bán hàng của công ty điện máy bị dương tính, bệnh nhân 35. Hy vọng những người lính Mỹ cũng may mắn không là F1 của hai bệnh nhân người Anh.

Tuy nhiên tại sao lính Mỹ của tàu hàng không bị nhiễm bệnh? Nhiễm tại đâu? Quân đội Mỹ cố gắng đẩy lùi nghi ngờ lính Mỹ bị lây nhiễm tại Đà nẵng khi cho rằng nguồn bệnh có thể là từ nhiều máy bay lên xuống hạm đội trong các thời điểm trước và sau khi hạm đội cập bến Đà Nẵng.

Nhưng dù bị nhiễm tại đâu thì nguyên hạm đội khổng lồ của Mỹ, con ngáo ộp đối với TC tại Biển Đông, đang bị tê liệt vì dịch bệnh phải vào đảo Hawai trú đóng là một ngẫu nhiên có lợi cho TC và bất lợi cho tiến trình lôi kéo VN xích lại gần Mỹ. Đưa một quả bom, đưa một chất độc lên chiến hạm Mỹ rất khó, nhưng đưa một người nhiễm bệnh đến tiếp xúc gần với lính Mỹ đang trên bờ lại là một chuyện quá sức dễ dàng, không cần đến điệp viên tinh nhuệ cũng có thề làm được. Phải chăng quân đội Mỹ quá sức mất cảnh giác trong chuyện này.

Chắc chắn có điều này không phải ngẫu nhiên, ngay sau hạm đội Mỹ tê liệt vì nhiễm bệnh, TC tăng cường hoạt động tại các đảo nhân tạo ở Trường Sa. Và mới đây nhất, đã ngang nhiên đánh chìm tàu cá VN trên Biển Đông.

Nhìn suốt quá trình từ khi Mỹ tuyên bố thương chiến với TC, đến đại dịch Vũ Hán và đến tận hiện nay, chúng ta thấy hàng loạt sự kiện diễn ra như thể ngẫu nhiên, nhưng đều chỉ mang lại lợi thế cho TC. Người ta hoàn toàn có quyền nghi ngờ rằng những gì tưởng là ngẫu nhiên có thể chẳng ngẫu nhiên chút nào!

Liệu có vì cơn đại dịch này mà thế giới thật sự chết dưới tay TC?

Cả nhân loại đang nhìn về phía Mỹ.

Còn Mỹ thì đang giãy giụa trong cơn bạo bệnh. Lo lắm!

Huỳnh Ngọc Chênh

6/4/2020

Nguồn: HRRF
HUMAN RIGHTS RELIEF FOUNDATION
https://www.hrrf.org/…/ti%E1%BA%BFp-t%E1%BB%A5c-ch%E1%BA%BF…

*
Phần tiếng Anh

THE CONTINUING DEATH BY CHINA
Huynh Ngoc Chenh

After sinking a Vietnamese fishing boat near the Paracels Islands, China has brazenly responded that the Vietnamese fishing boat intentionally rammed into their Coast Guard ship which could not avoid the collision, leading to the sinking of the Vietnamese fishing boat.

Image may contain: one or more people, people sitting and indoor