Trung cộng – Sợ nhân dân biết sự thật.

Image may contain: 1 person, sitting and text
Hoang Le Thanh

Xem báo nước ngoài bị xử tội: “Kích động lật đổ nhà nước.

Trung cộng – Sợ nhân dân biết sự thật.

Người dân dưới chế độ cộng sản Tàu: Nếu vượt tường lửa vào xem báo của các trang web nước ngoài sẽ bị chính quyền Trung cộng xử tội: “Kích động lật đổ nhà nước” 😳

Trung cộng quyết biến cả tỷ dân thành đàn cừu lớn. Hơn 1 tỷ dân sống thiếu thông tin và bị dắt mũi để cạo lông và vào lò mổ.

Trung cộng sợ người dân biết được sự thật cũng đồng nghĩa chế độ cộng sản Tàu đã tàn rụi và sắp đến ngày sụp đổ.

Nguồn: T23 News Tiếng Việt
https://www.facebook.com/…/a.249535845894…/649270335920881/…

Ước vọng cuối đời của các Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa và con cái họ!

RFA.ORG

Ước vọng cuối đời của các Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa và con cái họ!

Chiến tranh Việt Nam đã kết thúc tròn 45 năm. Đài RFA gửi đến quý thính giả chia sẻ của một vài gia đình Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa, là thành phần chịu nhiều thiệt thòi suốt hơn 4 thập niên qua tại Việt Nam. 

Xin Lòng Chúa Thương Xót

Image may contain: candles
Image may contain: one or more people and people standing
Image may contain: one or more people
Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Image may contain: 2 people, people standing
+10
Tam Pham

Xin Lòng Chúa Thương Xót

Bạn thân mến,

Tối thứ Năm vừa rồi, một số nhân viên bệnh viện Elmhurst Queens đã đốt nến cầu nguyện trước cửa bệnh viện. Chúng tôi cầu nguyện cho nhiều ngàn bệnh nhân Covit đã tử vong nơi đây trong 6 tuần qua. Cho gia đình của họ đang đau khổ, thương xót người thân. Cho những người còn đang quằn quại trên giường bệnh. Cho những bác sĩ, y tá trên tuyến đầu đã ngã xuống vì công việc. Bạn có thể hỏi cầu nguyện với Ơn Trên được lợi ích gì?

Hôm qua lần đầu tôi xuống Khoa Cấp Cứu ED để gặp bệnh nhân. Ngay giường bên cạnh khoảng 10 bs, y tá đang làm cấp cứu hồi sức cho bệnh nhân Nam khoảng 45 tuổi. chest compression, bơm oxy, US scan tìm tỉnh mạch cho nước biển, chích epinephrine, cardiac shock… tất cả kiến thức và dụng cụ y khoa tối tân nhất để hy vọng cứu được bệnh nhân. 30 phút như vậy, nhưng cuối cùng người bệnh cũng chết. Cả Khoa Cấp Cứu như một bãi chiến trường, bệnh nhân đầy nhóc, cấp cứu liên tục.

Đứng trước cái chết, con người cảm thấy bất lực và thật sự khiêm tốn. Y khoa hàng đầu rồi cũng có giới hạn. Như trong đại dịch Vũ Hán này, con người càng cảm thấy cuộc đời rất mong manh và giới hạn. Để chúng ta biết chấp tay cúi đầu cầu nguyện với Đấng Tối Cao.

Vũ khí của chúng ta không chỉ giới hạn trong y khoa hiện đại, nhưng còn là niềm hy vọng và tình yêu.

Lạy Chúa Giêsu, xin cứu chúng con và toàn thế giới.

Hình ảnh cũ 1974

Image may contain: 4 people, text
Bác lê đức thọ, bác phạm văn đồng, bác trường chinh, bác lê duẫn.

Cả 4 bác vui mừng, hồ hởi, phấn khởi, cảm xúc vỡ òa khi nhận được tin Trung cộng đã chiếm được quần đảo Hoàng Sa từ tay VNCH ngày 19.01.1974.
TSB các bác!

– Ngô Trường An

ĂN ĐƯỢC THÌ ĂN, TỘI GÌ KHÔNG ĂN !

Image may contain: 1 person, standing and suit

Ngô Thị Thứ

Nguyen Ngoc Duc

ĂN ĐƯỢC THÌ ĂN, TỘI GÌ KHÔNG ĂN !

Câu nói trên quá đúng cho hiện trạng nước ta ! Đúng một cách đau đớn, xót xa.

Trong khi người nghèo xếp hàng cả cây số, chờ cả ngày để có vài ký gạo ăn trong mùa dịch bệnh, thì có kẻ ăn cả hàng tỷ đồng ngon ơ, không cần chờ đợi, xếp hàng. Vụ “ăn” thiết bị y tế chống dịch tại Trung tâm Kiểm soát bệnh tật (CDC) Hà Nội có thể nói là một tội ác !

Mặc dù hàng loạt tổng giám đốc, giám đốc, trưởng phòng, cán bộ… liên quan đến vụ này đã bị bắt. Nhưng câu hỏi là đã hết chưa những đường dây tội ác như vậy ? Vì Vụ “ăn” này không thể một mình ông giám đốc CDC Nguyễn Nhật Cảm làm được, mà là cả một đường dây, từ tài chính-kế toán, đến công ty vật tư và bộ phận định giá. Vì làm sao một hệ thống xét nghiệm coronavirus giá thị trường chưa tới 4 tỷ, nhưng trung tâm Kiểm soát bệnh tật này có thể mua hơn 7 tỷ ?

Trong mấy tháng qua, để đối phó nhanh với dịch Covid-19, nhà cầm quyền cho phép các cơ sở y tế chỉ định thầu, thay vì đấu thầu, để mua các trang thiết bị, hóa chất, vật tư y tế. Thế là các cơ sở y tế này đã lợi dụng để thiết lập các đường dây nâng giá lên gấp đôi, cho đúng với lề thói nước ta “ăn được thì ăn, tội gì không ăn”.

Đường dây “ăn” thiết bị y tế chống dịch ở CDC Hà Nội không phải là duy nhất. Chắc chắn còn nhiều đường dây khác. Virus corona không có khả năng lây nhiễm ở Việt Nam. Vì nó đã bị một con virus khác khống chế. Đó là virus tham nhũng và hủ hóa. Con virus này đã lây nhiễm cả guồng máy cai trị, ổ dịch lớn nhất là đảng cộng sản Việt Nam (CSVN).

Cách đây mấy hôm, tôi vừa đọc vừa cười muốn té. Báo chí loan tin một cách long trọng là Tổng cục Thuế vừa ban hành văn bản số 1199 bắt buộc toàn thể cán bộ làm cho ngành thuế phải làm “giấy cam kết không tham nhũng”. Hình như các ông bộ trưởng Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn cũng đã từng làm giấy cam kết như vậy.

Hiện nay ông Phạm Văn Đồng đang được dư luận đề cập đến, vì ông là người ký công hàm bán nước năm 1958. Tôi nhớ cuối đời của ông, khi trung ương đảng CSVN muốn phát động một chiến dịch tận diệt tham nhũng trong guồng máy đảng và chính quyền, ông Đồng nói “Nhà đã dột từ nóc dột xuống. Nay Đảng muốn tận diệt tham nhũng, thì chỉ có cách tự cắt cổ mình mà thôi”. Tiếc rằng tôi không lưu và không tìm lại được nguồn báo chí về lời tuyên bố này. Nhưng vì bị ấn tượng bởi lời tuyên bố đó, nên tôi vẫn lưu lại trong trí nhớ.

Ông Phạm Văn Đồng có nói như vậy hay không, không quan trọng. Vì thật sự nạn tham nhũng ở nước ta đúng là “Nhà đã dột từ nóc dột xuống”. Ông Nguyễn Phú Trong muốn “đốt lò chống tham nhũng”, thì chắc phải đốt cả guồng máy cai trị hiện nay, thì may ra, Việt Nam mới hết tham nhũng.

https://www.facebook.com/100000298997773/posts/3231433286876606/

Khả năng mất Trường Sa vào tay TQ đã rõ!

Image may contain: one or more people and text
Image may contain: one or more people and text
Image may contain: 1 person, standing
Image may contain: 4 people, people standing, outdoor and text
Image may contain: 3 people, including Hoa Kim Ngo, text
Ngô Thị Thứ is with Hoàng Bùi.

Nguyễn Như Phong

Khả năng mất Trường Sa vào tay TQ đã rõ!

Tôi đọc dòng tin này trên một tờ báo lớn, rất lớn của ta mà thấy buồn vô hạn.
“Sáng 20-4, tại thành phố Hải Phòng, biên đội tàu Cảnh sát biển 8004 và 8003 thuộc Hải đoàn 11, Bộ tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 1 rời bến lên đường thực hiện nhiệm vụ kiểm tra liên hợp nghề cá trong vùng đánh cá chung Vịnh Bắc Bộ giữa lực lượng Cảnh sát biển Việt Nam và Cảnh sát biển Trung Quốc lần thứ nhất năm 2020.”

Thế đấy, trong lúc TQ ngang ngược kiện Vn ra LHQ là chiếm đảo, là…là…và phải rút khỏi ngay các đảo ở khu vực quần đảo Trường Sa; trong lúc họ ngang nhiên đặt tên quận cho mấy bãi đá ở Trường Sa mà họ chiếm đóng trái phép mấy năm qua, trong lúc họ ngang nhiên kéo tàu thăm dò địa chấn vào khu vực đặ quyền kinh tế của ta…thì lại vẫn có những hoạt động mang tính “hữu hảo” như dòng tin trên.

Với những gì TQ đã làm và đang làm, thì chưa biết chừng, một ngày xấu trời nào đó, LHQ sẽ yêu cầu ” VN rút khỏi Trường Sa” – Điều này rất có thể xảy ra, bởi lẽ LHQ bây giờ cũng chỉ là sân chơi của các nước lớn, và khi cần phục vụ cho lợi ích của họ, thì LHQ cũng chả là cái quái gì?

TQ có nhiều tiền, rất nhiều tiền… nên họ có thể mua được tất cả, dám đổi trắng thay đen, dám dùng tiền bịt miệng thiên hạ…

Còn chúng ta, gần 30 năm nay, vấn cứ bám víu vào 16 chữ vàng, bám víu vào ” đồng chí 4 tốt” và cứ hy vọng ” đồng chí” sẽ không cư xử quá tệ với nhau…Chúng ta đã cố gắng nhẫn nhịn…nhẫn nhịn đến mức thành ra hèn…!
Kiện TQ ra tòa án quốc tế thì không dám?

Thậm chí tàu nó đâm chìm tàu cá của dân ta, vẫn cứ nói ” tàu lạ”???
Rồi hạn chế tuyên truyền về chiến tranh 1979, không dám nhắc đến một cách mạnh mẽ, công khai các ký ức đau thương của những năm tháng chiến tranh biên giới…

Không dám đưa sự thật quan hệ Việt Nam -TQ vào sách dạy học… hay nói một cách trần trụi là chính ta tự ” bưng bít sự thật”

Và đau đớn nhất là chúng ta lệ thuộc vào TQ quá nhiều về kinh tế…Lệ thuộc đến mức không còn lối thoát.

Chỉ cần họ đóng cửa biên giới ít ngày, làm chậm thủ tục xuất khẩu hàng nông sản thực phẩm là đã loạn cả rồi…Và quan chức thì chỉ còn nước đi van lạy họ để xuất khẩu được thanh long, dưa hấu…

Sẽ không ai cứu VN một khi TQ tấn công chiếm toàn bộ Trường Sa. ( Dĩ nhiên, cũng có những tuyên bố kiểu …quan ngại”)…Ai đó nghĩ Mỹ sẽ đưa tàu chiến, máy bay ” bảo vệ” ta, đó là suy nghĩ vớ vẩn! Lịch sử đã chứng minh : Mỹ chỉ lo bảo vệ lợi ích của họ, và sẵn sàng bán đứng tất cả, sẵn sàng thỏa hiệp vì lợi ích của họ…Mà chính Mỹ đã ” giúp” TQ chiếm Hoàng Sa, giúp TQ xâm lược Vn, chính Mỹ đã thỏa hiệp với TQ để ném bom miền Bắc vào năm 1972…
Cho nên, nếu TQ dùng vũ lực chiếm Trường Sa, sẽ không ai bảo vệ VN ở LHQ đâu, một khi TQ dùng tiền mua LHQ…

Cho nên, chỉ có cách là tự ta cứu ta… Mà cách cứu đầu tiên là : Phải có những chính sách để thúc đẩy sản xuất trong nước, tự ta làm được những sản phẩm phục vụ một cách cơ bản cho sự phát triển kinh tế. Chỉ có thế, ta mới có thể ” chơi” với TQ một cách sòng phẳng.

Còn như vẫn phải phụ thuộc vào họ từng cái kim, sợi chỉ, từng con ốc vít…thì đừng bao giờ nói đến ” độc lập” một cách thực sự.

Còn người Việt Nam, nếu ai đó nói ” Tôi yêu nước” thì điều đầu tiên cần thể hiện lòng yêu nước là : Đừng tham mua hàng Tàu; hãy dùng hàng do ta sản xuất.

BILL GATES DÍNH ĐÒN HỒI MÃ THƯƠNG CỦA TÀU CỘNG

Thuc Tran
 Nhân Tommy Lê

BILL GATES DÍNH ĐÒN HỒI MÃ THƯƠNG CỦA TÀU CỘNG

Bill Gates bị dính phản đòn hồi mã thương của chính đồng đảng.
Trung cộng dựa vào sự ủng hộ WHO nhiệt tình cùng sự chống đối Tổng thống Donald TRUMP ra mặt của Bill Gates. Trung cộng liền đổ vấy tội cho Bill Gates chính là thủ phạm sản xuất ra virus Corona để chạy tội trước làn sóng lên án của thế giới.

Giờ hối cũng ko kịp nữa rồi BIll Gates à…cả đời làm lụng vất vả, giờ ngậm ngùi cho cái ngu ngục khi dang díu với loài quỷ đỏ tàn bạo.
Cố gắng mà đổ sạch rổ vỏ ốc này nha ông Bill Gates.

Năm 2017, Bill Gates được kết nạp làm thành viên trọn đời của Học viện Kỹ thuật Trung Quốc (CAE), một trong những vinh dự cao quý nhứt ở nước này, nhờ dự án hợp tác hạt nhân nói trên. Nên biết, CAE – trực thuộc Hội đồng Nhà nước, cơ quan quản lý hàng đầu của Trung Quốc – đóng vai trò tư vấn cho chánh quyền Bắc Kinh về phát triển kinh tế và xã hội, và các thành viên của nó phải trải qua quá trình kiểm tra lý lịch chánh trị nghiêm ngặt mới được kết nạp.

Năm 2019, tờ Financial Times đưa tin các chuyên gia của Microsoft đang hợp tác với các nhóm nghiên cứu của Đại học Kỹ nghệ Quốc phòng Trung Quốc, cùng làm việc trong các dự án trí tuệ nhân tạo, mà giới quan sát độc lập cảnh báo là nó có thể được chế độ cầm quyền Bắc Kinh áp dụng cho việc giám sát và cai trị công dân nước này.

Với một lịch sử thân Trung cộng như vậy, dễ hiểu vì sao trong đại dịch lần này, Bill Gates hết lòng ủng hộ Bắc Kinh và WHO, cơ quan ngôn luận của Trung Quốc, chấp nhận tuyên truyền giả dối và cổ xúy một tư tưởng bịnh hoạn rằng chế độ cầm quyền Trung Quốc là hình mẫu chống dịch và đối tác tin cậy toàn cầu!

Nhưng trước sự lên án của thế giới về nguồn gốc và mục đích của con Cúm Tàu. Tàu cộng đã đổ lỗi vấy tội cho Mỹ, cho Ý không được nay vấy tội cho Bill Gates chính là thủ phạm sản xuất ra virus Corona để chạy tội trước làn sóng lên án của thế giới…

Quốc Nguyên

Image may contain: 1 person, text

Những phát hiện mới chung quanh tấm bản đồ của Matteo Ricci

No photo description available.
No photo description available.
No photo description available.

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

Tập Cận Bình nói cái gọi là Tây Sa, Nam Sa là lãnh thổ của ông cố nội 100 đời nhà nó để lại.

Hãy đợi đấy !.

Phuc Dinh Kim
Đinh Kim Phúc

Nhà Nghiên cứu Biển Đông.

Những phát hiện mới chung quanh tấm bản đồ của Matteo Ricci

Một tấm bản đồ thế giới có tuổi đời hơn 400 năm, vừa được trưng bày tại thư viện Quốc hội Mỹ.

Báo China Daily cho biết, Matteo Ricci ‒ một nhà truyền giáo, người Italy ‒ vẽ tấm bản đồ vào năm 1602 theo yêu cầu của vua Minh Thần Tông. Nó là một trong hai bản sao còn được giữ ở trạng thái tốt. Một người sưu tầm tại Nhật Bản đã giữ nó trong nhiều năm trước khi bán cho Quỹ James Ford Bell vào tháng 10 năm 2009 với giá 1 triệu USD. Với mức giá đó, nó trở thành tấm bản đồ đắt giá thứ hai từng được bán. Do đây là một trong những bản đồ quý và dễ hư hại nên nó đã được in lên 6 tờ giấy gạo cỡ lớn.

Theo hãng tin AP, tấm bản đồ có kích thước 3,65 m x 1,52 m. Chất liệu của tấm bản đồ này được làm bằng giấy hồ ‒ một loại chất liệu được sử dụng rất phổ biến ở Trung Quốc vào thế kỷ XVII.

Nó biểu thị nhiều khu vực trên thế giới bằng hình vẽ và lời chú giải. Ricci đề tên nhiều nước tại châu Mỹ, như Chih-Li (Chile), Wa-ti-ma-la (Guatemala) và Ka-na-ta (Canada). Bang Florida của Mỹ được mô tả là “vùng đất của các bông hoa”. Châu Phi được chú thích là “nơi có dãy núi cao nhất và dòng sông dài nhất thế giới”.

Ford W. Bell ‒ một trong những người quản lý Quỹ James Ford Bell ‒ nói với tờ Pittsburgh Tribune Review rằng bản đồ được trưng bày trong thư viện Quốc hội Mỹ là một trong số hai bản đồ cổ có chất lượng tốt nhất.

“Ricci là một nhà truyền giáo cực kỳ thông thái. Ông đặt Trung Quốc vào trung tâm của thế giới mới để ghi nhận sự quan trọng của đất nước này. Tất nhiên, Ricci là người phương Tây đầu tiên tới Bắc Kinh. Người Trung Quốc kính trọng Ricci và khi mất ông được chôn tại Trung Quốc”.

Không có bất kỳ phiên bản nào của tấm bản đồ Ricci được tìm thấy tại Trung Quốc. Hãng tin AP cho biết thêm, chỉ có vài bản sao chép được lưu giữ trong các thư viện của Toà thánh Vatican và các nhà sưu tầm ở Pháp, Nhật Bản.

Theo kế hoạch tấm bản đồ của Matteo Ricci cũng sẽ được số hoá để đưa lên mạng.

Matteo Ricci (1552 – 1610)

Matteo Ricci sinh năm 1552 tại Macerata, ông bắt đầu học thần học và luật tại trường Thiên Chúa Giáo Roma. Năm 1577, ông đăng ký trở thành thành viên của một đoàn thám hiểm tới Ấn Độ và chuyến đi bắt đầu từ tháng 3 năm 1578 từ Lisboa, Bồ Đào Nha. Ông tới Goa, một thuộc địa của Bồ Đào Nha tại Ấn Độ, vào tháng 9 năm 1578 và bốn năm sau đó được đưa tới Trung Quốc.

Năm 1582, Ricci bắt đầu học về ngôn ngữ và phong tục Trung Quốc tại Ma Cao, một trạm giao thương của Bồ Đào Nha ở miền Nam Trung Hoa, và trở thành một học giả phương Tây hiếm có đã học được văn bản chữ viết cổ điển của Trung Quốc. Năm sau, 1583, thì Ricci bắt đầu du thám vào sâu đại lục, nhờ chuyến thăm tới Triệu Khánh thuộc Quảng Đông, từ lời mời của Tổng trấn Triệu Khánh thời đó là Wang P’an, người đã nghe về tài toán học và vẽ bản đồ của Ricci. Ông ở đó từ năm 1583 tới năm 1589 trước khi phải rời đi sau khi bị trấn tổng mới nơi này trục xuất. Chính tại Triệu Khánh, Ricci đã vẽ bản đồ thế giới đầu tiên bằng tiếng Hoa.

Trong các chuyến du hành sau đó, Ricci tới Nam Kinh và Nam Xương năm 1595, Thông Châu năm 1598 và sau đó tới Bắc Kinh lần đầu tiên vào ngày 7 tháng 9 năm 1598. Tuy nhiên, do cuộc chiến tranh Nhật Bản – Triều Tiên vào thời điểm đó nên ông không được thăm cung điện hoàng gia. Sau hai tháng chờ đợi, Ricci rời Bắc Kinh để tới Nam Kinh và rồi dừng chân tại Tô Châu thuộc tỉnh Giang Tô.

Năm 1601, Ricci trở lại Bắc Kinh, tuy lần đầu ông không được diện kiến hoàng đế Trung Hoa nhưng sau khi tặng hoàng đế chiếc đồng hồ rung chuông, Ricci cuối cùng cũng được phép tận tay trao món quà cho hoàng đế Minh Thần Tông tại cung điện và Ricci cũng chính là người phương Tây đầu tiên được mời vào Tử Cấm Thành của Trung Quốc.

Dù cho Ricci được quyền tự do vào Tử Cấm Thành nhưng ông lại không được gặp mặt Minh Thần Tông, nhưng bù lại ông được Minh Thần Tông trao cho chức vụ Tổng giám mục về Thiên chúa Giáo tại Trung Quốc. Nhờ đó mà Ricci có cơ hội được gặp nhiều quan chức cũng như các nhân vật hàng đầu về văn hoá tại Bắc Kinh thời đó.

Ricci học rất nhiều về lịch sử và văn hoá Trung Hoa và ông cũng là người phương Tây đầu tiên tìm hiểu về cộng đồng người Do Thái ở Trung Hoa. Ông từng được liên hệ riêng bởi một thành viên của cộng đồng dân Do Thái tại Bắc Kinh vào năm 1605. Dù không bao giờ gặp mặt cộng đồng này ở Hà Nam một cách chính thức nhưng Ricci cũng gửi một người truyền giáo tới đó ba năm sau vào năm 1608, đây là một trong rất nhiều nhiệm vụ được uỷ quyền bởi Giáo hội.

Ricci sống tại Trung Quốc cho tới khi ông qua đời ngày 11 tháng 5 năm 1610 tại Bắc Kinh.

Trong tấm bản đồ này, các chú thích được ghi bằng hai ngôn ngữ: tiếng Hán và tiếng Nhật, tại phần lãnh thổ Việt Nam ngày nay đã được ghi chú, phần ghi chú này rất quan trọng.

Dòng chữ Hán được ghi chú trên vùng biển Đông này có nghĩa là:

“Thanh danh văn vật [triều] Đại Minh thịnh vượng, nhiều nước trong bốn biển ‒ ở khoảng 15 độ đến 42 độ ‒ đều đến triều cống. [bức] tổng đồ này [chỉ] diễn tả chung về núi, sông, tỉnh, đạo. Không thể vẽ tường tận cụ thể như [sách] Nhất Thống chí, Tỉnh chí ghi chép”.

Và 4 chữ [hàng dọc] đọc là: Vạn Lý Trường Sa.

Dòng chữ Hán được ghi chú trên vùng Biển Đông có một điểm tồn nghi cần được các nhà ngôn ngữ học phân tích. Bởi vì nếu ghi chú này do người Nhật chú thêm vào bản màu chép lại của Ricci thì có thể hiểu là :

“Đại Minh nghe rằng các nước bốn bể chung quanh từ 15 độ đến 42 độ, … đều giàu có và tất cả đều là nước triều cống. Bản đồ tổng quát nầy giản lược không ghi các tỉnh, đạo, núi, sông, … không thể chép hết chi tiết tỏ tường như Đại Minh Nhất Thống Chí, Tỉnh chí”.

Điều này có thể hợp lý bởi trong bản gốc bản đồ thế giới của Matteo Ricci, tại khu vực biển Đông của Việt Nam ngày nay không có một ghi chú nào cả !

Điểm thứ nhất:

Chúng ta cần đặc biệt chú ý, Ricci đã sáng tác tấm bản đồ thế giới đầu tiên bằng chữ Hán theo bản đồ được vẽ ở Châu Âu, hiện nay tấm bản đồ nầy đã thất lạc. Viên quan nhà Minh tên là Lý Chi Tảo (李之藻) đã dày công vẽ lại thành “phiên bản Lý Chi Tảo” với tên gọi là “Khôn Dư vạn Quốc toàn đồ”.

Bản đồ “Khôn Dư vạn Quốc toàn đồ” hiện lưu trữ tại viện bảo tàng tỉnh Miyagi (Nhật Bản) là 1 trong hơn 20 tấm được xác nhận nơi lưu trữ. Nhiều địa danh, chú thích được tu chỉnh, viết so với bản gốc của Lý Chi Tảo, có thể được vẽ lại sau năm 1664 tại Nhật Bản.

Trong thời kỳ Nhật Bản “bế môn tỏa cảng” (1793-1858), phiên bản nầy đã được du nhập vào Nhật Bản, gây ảnh hưởng lớn đến nhận thức thế giới của người Nhật trong thời Edo (1603-1868). Nguyên tác là bản vẽ một màu nhưng phiên bản (vẽ trên gỗ) sang Nhật Bản được sao lại và được tô thành nhiều màu, và một phần địa danh được sửa lại, vì vậy trong bản đồ phổ biến hiện nay có những địa danh phiên âm theo tiếng Nhật (Katakana).

Tại Nhật Bản hiện nay, bản khắc trên gỗ có 6 tấm nhưng phiên bản nầy chỉ có 2 tấm đông-tây và có 3 nơi hiện đang lưu trữ: Thư viện Đại học Tohoku, Viện Bảo tàng tỉnh Miyagi và Viện Bảo tàng Kyoto. Tấm một màu được in lại từ bản khắc gỗ gồm 6 tấm ghép lại được cho là gần với bản gốc Lý Chi Tảo vẽ. Những tấm tô màu có nhiều điểm khác tấm một màu. Đặc biệt ở tấm màu có vẽ quần đảo Vạn Lý Trường Sa (万里長沙) còn tấm một màu thì không và cũng không có những chữ phiên âm (Katakana). Điều nầy có thể hiểu được là bản đồ khắc lại tại Nhật Bản đã được thêm vào 4 chữ “Vạn Lý Trường Sa” cùng với những chữ phiên âm và vài phần chú khác nữa.

Điểm đặc biệt thứ hai:

Là bản đồ của Ricci khi đi vào Nhật Bản không chỉ có phiên bản của Lý Chi Tảo mà nó có đến 16 phiên bản khác nhau và những ghi chú trên bản đồ phiên bản này cũng không giống nhau. Nhưng bản đồ của Ricci được sao chép nhiều lần này đã cung cấp cho mọi người lúc bấy giờ một thế giới quan mới, có ảnh hưởng rất lớn đến tư tưởng và học thuật.

Trong bản của Lý Chi Tảo vẽ lại bản gốc của Matteo Ricci không có 4 chữ “Vạn Lý Trường Sa” là điều nên lưu ý hơn cả, chứng tỏ thời Nhà Minh đã không nhận thức được quần đảo nầy là thuộc về mình hoặc không biết đến sự tồn tại trong phần lãnh thổ của Trung Quốc thời bấy giờ. Hơn thế nữa người Nhật vẽ thêm “Vạn Lý Trường Sa” cho thấy trong nhận thức của người Nhật nầy thì dãy đảo “Vạn Lý Trường Sa” nằm rải rác trên biển Đông, dọc theo Chiêm Thành (Lâm Ấp) nơi có nhiều thuyền buôn qua lại mà trong thời kỳ nầy loại thuyền “Shuninsen” (Chu ấn thuyền) tấp nập đến Phố Hiến, Hội An, Chiêm Thành, … mua bán (trầm hương, sừng tê giác, yến sào, gốm sứ, …) kéo dài trong gần 40 năm mà thị xã Hội An với phố cổ Nhật Bản ngày nay là một bằng chứng.

Cũng có một điểm đáng chú ý khác nữa là lần đầu tiên vùng biển giữa Triều Tiên và Nhật Bản được ghi là biển Nhật Bản (Nhật Bản Hải) có lẽ vì là phiên bản lưu hành tại Nhật Bản nên đã được thêm vào?

Điều đáng lưu ý là theo bản đồ của Ricci (bản do Nhật Bản vẽ lại) vùng biển dọc theo bờ của lục địa Trung Quốc, nằm dưới dãy đảo nước Nhật Bản được ghi là ”Đại Minh Hải” chứ không phải là biển Trung Hoa hay Nam Trung Hoa và trong Đại Minh Hải nầy không bao gồm vùng biển Đông ngày nay và những hòn đảo trong khu vực này chứng tỏ nhà Minh lúc bấy giờ đã không xem biển Đông và những đảo ấy là của mình.

Như vậy, tấm bản đồ này được Matteo Ricci hoàn thành vào đầu thế kỷ XVII trong lúc bối cảnh lịch sử Việt Nam lúc bấy giờ như thế nào ?

Ở đây, cần nhắc lại quá trình Nam tiến trong lịch sử Việt Nam.

Năm 1471 khi đi đánh Champa, lấy được kinh đô Vijaya, Lê Thánh Tông có ý dừng lại, chia làm cương vực ở đó. Mặc dù bấy giờ như ta đã biết, vương triều Vijaya đã suy mà Đại Việt thì đang trong thời thịnh trị. Nhà Lê không muốn và chắc chắn cũng sẽ không nghĩ tới việc cố thôn tính một quốc gia khác mà chỉ mong sự yên ổn lâu dài trên biên giới phía Nam.

Vua Lê thân chinh, theo như tuyên bố, là vì Champa đã quấy nhiễu biên giới, cũng vì một quan niệm là “Đại Chiêm và Cổ Luỹ trước là đất của ta, gần đây bị mất về nước Chiêm Thành, nên lấy lại được hết, sai các ngươi trấn thủ”. Vua đã lấy cả vùng Vijaya nay là Bình Định liền một dải với Cổ Luỹ để có địa giới tự nhiên hiểm trở ở phía Nam là đèo Cù Mông, lập nên đạo Quảng Nam, nhằm thực hiện ý định đó. Trong cuộc hành quân này, quân Đại Việt còn vượt qua đèo Cù Mông, tiến tới núi Bia Đá (Thạch Bi).

“Núi này có một chi, đến bờ biển thành hai, … có một khối đá lớn, quay đầu về phía đông như hình người, … (Vua Lê) sai mài vách núi dựng bia đá để chia địa giới với Chiêm Thành”.

Với ý định tạo nên sự yên ổn lâu dài ở phía Nam, vua Lê cắt phần đất ven biển từ đèo Cù Mông tới đèo Cả (hay Đại Lãnh) lập nên một nước riêng gọi là nước Hoa Anh. Lấy lại phần thượng nguyên ở phía tây Hoa Anh – vùng Che Reo để lập nước Nam Bàn. Như vậy, Chiêm Thành ngăn cách hẳn với Đại Việt bằng hai nước, tuy nhỏ nhưng cũng là tấm đệm từ miền núi ra đến biển.

Đầu thế kỉ XVI, nhà Lê suy yếu, tiếp đến việc Mạc Đăng Dung cướp ngôi (1527), rồi đến việc họ Trịnh làm Chúa, nắm quyền và việc Nguyễn Hoàng xin vào trấn thủ phương Nam để tránh tị hiềm.

Lúc đầu (năm 1558), Nguyễn Hoàng được nhận trấn thủ Thuận Hoá (gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên – Huế ngày nay), tiếp đó lại xin được giao thêm quyền trấn thủ Quảng Nam (từ Quảng Nam đến Bình Định ngày nay – năm 1570).

Ngay khi vừa nhận thêm quyền trấn thủ Quảng Nam, Nguyễn Hoàng đã cử Lương Văn Chính làm Tri huyện Tuy Viễn (một trong hai huyện của tỉnh Bình Định, giáp giới Hoa Anh) và giao nhiệm vụ giữ yên phía Nam.

Năm 1578, Lương Văn Chính cầm quân tiến vào Hoa Anh, vây và hạ thành An Nghiệp – thành kiên cố và đồ sộ nhất trong lịch sử Chiêm Thành, đẩy họ về cương giới cũ ở phía Nam đèo Cả. Vua Chiêm Thành, theo niên giám là Po At (1553 – 1579), có lẽ đã bị chết trong thời điểm này. Trận đánh chỉ mới nhằm lập lại trật tự cũ, tuy nhiên Lương Văn Chính cũng đã tiến thêm một bước trong việc đưa dân lưu tán vào khai khẩn miền đất này, rải rác từ phía Nam đèo Cù Mông đến đồng bằng sông Đà Diễn.

Trong khoảng 10 năm cuối thế kỉ XVI và đầu thế kỉ XVII, Chiêm Thành lại lấn đất Hoa Anh, giết và đuổi những người nông dân Việt vào cư trú khai khẩn miền đất này. Năm 1611, Nguyễn Hoàng sai Nguyễn Phong làm tướng, đem quân vào đánh lại, Chiêm Thành bị thua, vua là Po Nit (1603 – 1613) phải bỏ Hoa Anh rút quân về phía Nam đèo Cả. Lần này họ Nguyễn đã lấy hẳn đất Hoa Anh, lập ra một phủ mới là phủ Phú Yên, gồm hai huyện Đồng Xuân và Tuy Hòa, lập dinh Phú Yên, đóng quân để phòng giữ. Lương Văn Chính đươc cử làm tham tướng dinh Trấn Biên, sau đó là dinh Phú Yên.

Như vậy, với việc lập phủ và dinh Phú Yên, chúa Nguyễn muốn xác lập hẳn quyền cai trị của mình trên một miền đất đã có sự góp sức khai khẩn của nông dân Việt trong mấy chục năm, muốn chấm dứt sự tranh chấp trên một vùng đệm để có thể yên tâm đối phó với cuộc chiến tranh chinh phạt của chúa Trịnh, một thử thách quyết liệt không thể tránh khỏi đối với chúa Nguyễn ở Đàng Trong.

Xác định lại thời điểm lịch sử kể trên để thấy rằng, vào năm 1602 (năm mà Matteo Ricci hoàn thành tấm bản đồ của mình), Vạn Lý Trường Sa không thuộc về lãnh thổ của nhà Minh.

Cũng từ nội dung được ghi chú tại khu vực biển Đông trên tấm bản đồ này đã cho chúng ta thấy rằng tư tưởng Hoa Di (Đại Hán) là truyền thống của các triều đại Trung Quốc (Hán, Đường, Tống, Minh, …) từ ngàn xưa.

Còn tên Vạn Lý Trường Sa đầu tiên xuất hiện vào năm nào và ai là tác giả ? Đây tiếp tục là nhiệm vụ của các học giả chuyên nghiên cứu về các vấn đề của Biển Đông.

Nhìn lại quá trình hoạt động của Matteo Ricci ở Trung Quốc và vai trò của ông đối với triều Minh lúc bấy giờ, tấm bản đồ thế giới mà Matteo Ricci đã vẽ sẽ là một điều lý thú cho những ai nghiên cứu mối quan hệ quốc tế giữa các quốc gia Đông Nam Á và các quốc gia Đông Bắc Á với “Thiên triều” trong thế kỷ XVI – XVII.

Nguồn: FB Đinh Kim Phúc Phuc Dinh Kim
https://www.facebook.com/phuc.dinhkim.7/posts/2647000188852947