Thư của một bác sĩ tại vùng tây âu

NEWSWEEK

https://www.newsweek.com/young-unafraid-coronavirus-pandemic-good-you-now-stop-killing-people-opinion-1491797?utm_source=SilverpopMailing&utm_medium=email&utm_campaign=Updated%20Starting%205%203.12.2020&utm_content=

opinion
Trẻ tuổi và không sợ hãi bệnh dịch coronavirus toàn cầu? tốt cho bạn. bây giờ xin bạn hãy ngưng giết người.

Thư của một bác sĩ tại vùng tây âu.

Viết ngày 11 tháng 3 năm 2020, lúc 2:29 chiều.

Lá thư này được đăng trên NEWSWEEK, một tuần san rất uy tín của nước Mỹ. Tác giả là một Bác sĩ cao cấp tại một bệnh viện lớn ở Âu châu. Bà yêu cầu đừng tiết lộ tên Bà vì Bà chưa nhận được phép để nói với báo chí.

Người ghi lại là DIMI REDER.

Người phiên dịch sang tiếng Việt là Giáo Sư Phạm Vân Bằng, Giám Đốc Trung Tâm Sinh Họat Cộng Đồng Phật Giáo Điều Ngự, nguyên Giáo Sư Anh Văn tại Đại học Vạn Hạnh, và các học khu Los Angeles và Montebello.

Tôi là một Bác sĩ tại một bệnh viện lớn tại Tây Âu. Nhìn người Mỹ (và cả người Anh nữa) trong tình trạng còn sớm về việc đại nạn dịch toàn cầu coronavirus tôi thấy giống như mình đang xem một cuốn phim kinh dị quen thuộc, khi những người đóng vai chính trong vở tuồng đó, lại một lần nữa, chia nhau thành từng đôi một, hoặc quyết định đi quan sát một vòng trong cái tầng hầm basement đen ngòm.

Cách cư xử đang xẩy ra trong đời sống hiện nay cho rằng đây cũng chỉ là một trận dịch cảm cúm thôi; các trường học tiếp tục mở cửa; hãy giữ nguyên các chương trình du ngọan và cứ đi vào văn phòng làm việc mỗi ngày. Đó chính là những điều chúng tôi đã làm ở nước Ý. Chúng tôi cũng coi mọi việc như bình thường đến nỗi khi có người cho thấy có triệu chứng bị nhiễm vi khuẩn coronavirus bắt đầu xuất hiện, chúng tôi đã ghi nhận rầng mỗi trường hợp này chỉ là một trường hợp bị cảm cúm nặng thế thôi. Chúng tôi giữ cho kinh tế tiếp tục như thường, chỉ tay đổ tội China và kêu gọi du khách tiếp tục thăm viếng.  Đa số chúng tôi tự nhủ và nói với nhau: Cũng không có gì tồi tệ lắm. Chúng tôi còn trẻ, chúng tôi khỏe mạnh ngon lành, chúng tôi sẽ không sao cho dù chúng tôi có bị nhiễm vi khuẩn này chăng nữa.

Chỉ hai tháng sau đó thôi, chúng tôi bắt đầu chết đuối trong đại nạn dịch. Nhìn vào thống kê, — căn cứ vào biểu đồ của China, — chúng tôi chưa tới cao điểm cao nhất, nhưng tỷ số chết đã ở mức 6%, gấp hai lần tỷ số trung bình trên thế giới.

Bỏ các con số thống kê sang một bên. Đây là những gì đang xẩy ra trên thực tế. Hầu hết các bạn thời niên thiếu của tôi bây giờ là các bác sĩ đang làm việc tại vùng Bắc của nước Ý. Ở Milan, Bergamo, Padua, họ đang phải chọn lựa giữa việc dành máy thở ống dưỡng khí để chữa trị cho một người 40 tuổi với hai con, hay một người 40 tuổi trông rất khoẻ mạnh và không có các chứng bệnh nan y khác, hay một người 60 tuổi với bệnh cao máu, chỉ vì họ không có đủ giường bệnh cho tất cả mọi bệnh nhân. Trong khi đó thì trong hành lang bệnh viện có thêm 15 người khác đang bị khó thở và cần máy thở dưỡng khí ngay.

Quân đội đang cố đưa một số những người này tới nơi khác bằng trực thăng, nhưng không thể nào xuể được: làn sóng người bệnh qúa đông, có qúa nhiều người đang bị bệnh và cùng một lúc. Và chúng tôi vẫn còn đang chờ lúc cao điểm nhất của nạn dịch tại Âu châu: có lẽ sẽ vào khoảng đầu tháng Tư (4) cho nước Ý, giữa tháng  Tư (4) cho Đức và Thụy Sĩ, cũng khoảng chừng lúc đó cho Anh. Còn ở nước Mỹ, sự lây lan chỉ mới bắt đầu.

Nhưng cho tới khi chúng ta qua được lúc cao điểm của nạn dịch, giải pháp duy nhất để đối phó ngay bây giờ là giới hạn các giao tiếp xã hội.

Và nếu chính phủ của các bạn còn đang chần chừ ngần ngại thì việc đặt để các giới hạn giao tiếp xã hội là ở nơi chính các bạn.

Ở nguyên tại chỗ. Không du lịch. Hủy bỏ các chương trình tụ họp gia đình, tiệc liên hoan mừng được thăng chức hoặc tụ họp vui chơi buổi tối. Phải làm như vậy thật khốn nạn quá, nhưng đây là hoàn cảnh đặc biệt. Đừng liều lĩnh. Đừng đi những nơi có trên 20 người trong cùng một căn phòng.  Những việc đó không an toàn và không đáng để làm trong lúc này. Nhưng tại sao lại có tình trạng khẩn trương như thế, nếu đa số sẽ sống sót?

Đây là câu trả lời: Nếu dùng sự chết làm cái thước đo (để quyết định sinh hoạt của mình) thì sai lầm.  Bị nhiễm trùng có thể làm xáo trộn đời sống của bạn trên rất nhiều mặt, rất nhiều hơn là chỉ giết chết bạn, “Chúng ta còn trẻ” – Tốt. “Dù chúng ta có bị vi khuẩn tấn công, chúng ta sẽ lướt qua được” – Qúa tốt. — Hãy nghĩ đến việc bạn sẽ phải trải qua bốn (4) tháng trời tập vật lý trị liệu trước khi bạn cảm thấy bạn còn là con người. Hoặc có một cái xẹo trong phổi bạn và mức độ sinh họat của bạn sẽ bị hạn chế xuốt cuộc đời còn lại của bạn. Ấy là chưa kể, bạn sẽ có rất nhiều cơ hội để bị tấn công bởi các vi trùng khác trong lúc đang được chữa trị tại nhà thương, hay đang chờ đợi để được chẩn đoán với một hệ thống miễn nhiễm đã bị lệch lạc ngay cả khi đối diện với một bệnh cảm cúm thông thường. Không đi đây kia để giải trí hay cho công việc là cái gía rất đáng phải trả đó.

Thế này nhé, có nhiều xác xuất bạn sẽ bị nhiễm trùng mà bạn sẽ không có triệu chứng gì. Tốt quá. Tốt cho bạn. Rất không tốt cho mọi người khác, từ Ông Bà của bạn, tới một người lớn tuổi lạ hoắc đã lên toa xe điện ngầm sau khi mà bạn đã bước xuống khỏi xe  này một hay hai trạm trước đó. Bạn thì bình thường, bạn có thể hắt hơi hay ho chút chút, nhưng bạn đang đi loanh quanh đó đây, và bạn giết chết vài người phụ nữ lớn tuổi mà không biết là bạn đã làm như vậy. Điều đó có công bằng không? Bạn nói cho tôi nghe đi.

Đây là ý kiến cá nhân của tôi củng như quan điểm nghề nghiệp của tôi: Tất cả chúng ta đều có bổn phận phải ở yên một chỗ không đi đứng lang thang, ngoại trừ có những có lý do rất đặc biệt, chẳng hạn như bạn đi làm vì bạn đang làm trong ngành y tế, hoặc bạn đang cứu mạng sống một người và đang mang ai đó tới nhà thương, hoặc bạn cần ra khỏi nhà để mua thực phẩm để sống còn.

Khi chúng ta đã tới tình trạng đại dịch toàn cầu thế này, thì điều thực sự quan trọng là không thể rải rắc vi trùng lung tung.  Điều hữu ích duy nhất là hạn chế giao tiếp xã hội.

Lý tưởng nhất là chính phủ nên công bố các chỉ dẫn đó cùng lúc cung cấp giúp đỡ tài chánh – bù đắp cho sự thất thoát của các cơ sở buôn bán thương mại, làm giảm thiểu tối đa khó khăn tài chánh cho tất cả mọi người, làm giảm đi việc phải liều lĩnh sinh mạng mình hay sinh mạng nhiều người khác để kiếm tiền sinh sống. Nhưng nếu chính quyền của nước bạn chần chừ, chậm chạp trong việc đối phó với hoàn cảnh hiện nay, thì xin bạn đừng làm cái người đó (rải rắc vi khuẩn). Hãy hành động với tinh thần trách nhiệm. Ngoại trừ có việc tối cần thiết, xin kiềm chế chính mình.

Đây là lớp học về bệnh dịch 101. Nó thật là tệ lậu. Nó thật là qúa đáng – Nhưng may thay chúng ta không có bệnh dịch toàn cầu với tác hại ghê gớm như thế này mỗi năm. Vậy xin vắng mặt nhé. Ngồi yên ở nhà. Không du lịch. Tất cả hoàn toàn chắc chắn chẳng đáng gì đâu.

Đây là bổn phận công dân và nghĩa vụ luân lý của mỗi người chúng ta, ở bất cứ nơi nào, cần tham gia vào nỗ lực chung toàn cầu để giảm thiểu mối đe dọa hiện nay đối với toàn thể nhân loại. Hãy hoãn tất cả mọi sự di chuyển hay du lịch không thực sự tối cần thiết cho đời sống và hãy cố gắng truyền bệnh dịch càng ít càng tốt.

Xin hãy có những niềm vui trong tháng sáu (6)  tháng bẩy (7), tháng  tám (8) khi mà, cứ hy vọng như vậy, bệnh dịch này sẽ qua đi. Xin bạn bảo trọng. Chúc bạn may mắn ./.

Bác Sĩ dấu tên tại Ý.

CẬP NHẬT diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán (sáng 17/3)

Những tin tức cập nhật mới nhất về diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán tại Trung Quốc, Việt Nam và thế giới.

(*) Lưu ý: Tất cả những số liệu cập nhật tại Trung Quốc Đại lục về số ca nhiễm, số ca tử vong, số ca bình phục … đều chỉ đến từ 1 nguồn là Uỷ ban Y tế Nhà nước Trung Quốc. Hiện chưa có nguồn độc lập nào khác có thể kiểm chứng số liệu, ngoài 1 vài mô hình nghiên cứu giả định con số thực tế có thể cao hơn con số được chính quyền Trung Quốc công bố. 

ĂN CHAY – CẦU NGUYỆN

ĂN CHAY – CẦU NGUYỆN

Ăn chay, cầu nguyện là liều thuốc duy nhất,
hay nhất để thoát khỏi bệnh dịch TC giáng xuống
nhân loại đầy tội lỗi nhơ nhớp này.

Nếu không nhân loại sẽ bị tiêu diệt như những thành phố
Sodoma. Gomora, Nagasaki và Hiroshima vậy.


Đừng đùa giỡn với Thiên Chúa, Ngài tạo dựng
được thì Ngài cũng hủy đi nếu Ngài muốn. Loài
người là tạo vật thấp hèn mà quá sức kiêu ngạo,
vài thành quả về khoa học đã khinh thường Đấng Tạo Hóa, coi Ngài không có gram nào!!!


Ai có óc hãy suy nghĩ đi … để biết phải làm gì để
được cứu thoát.

JT

From: Phó Tế Nguyễn Định

BỘ NGOẠI GIAO MỸ KÊU GỌI THẢ NGAY ÔNG TRƯƠNG DUY NHẤT.

Image may contain: 3 people, closeup
Hoang Le Thanh is with Huynh Ngoc Chenh.

BỘ NGOẠI GIAO MỸ KÊU GỌI THẢ NGAY ÔNG TRƯƠNG DUY NHẤT.

*

Mỹ ‘bất bình’, kêu gọi ‘thả ngay’ ông Trương Duy Nhất

16/03/2020

VOA Việt Ngữ

Ảnh: Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ, bà Morgan Ortagus trong một cuộc họp báo với Ngoại trưởng Mike Pompeo.

Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ, bà Morgan Ortagus, hôm 16/3, bày tỏ “bất bình” và kêu gọi Việt Nam “thả ngay” blogger Trương Duy Nhất.

Tuyên bố của bà Ortagus được đưa ra 7 ngày sau khi ông Nhất bị kết án 10 năm tù vì tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”, trong vụ án mà luật sư của ông nói “có khá nhiều điểm vô lý”.

“Việc kết án này dựa trên các cáo trạng mơ hồ liên quan tới các cáo buộc lừa đảo xảy ra gần 20 năm trước”, bà Ortagus nói trong thông cáo của Bộ Ngoại giao Mỹ.

“Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả ngay ông Nhất và tất cả các tù nhân lương tâm khác cũng như cho phép tất cả các cá nhân ở Việt Nam được tự do bày tỏ quan điểm và hội họp ôn hòa, phù hợp với các nghĩa vụ và cam kết quốc tế cũng như hiến pháp Việt Nam mà không sợ bị đe dọa trả thù”.

Ông Trương Duy bị xử 10 năm tù hôm 9/3/2020 tại Hà Nội.

Nữ phát ngôn viên ngoại giao Mỹ cho biết rằng Hoa Kỳ vẫn “quan ngại” về việc ông Nhất “bất ngờ biến mất” tại Bangkok, Thái Lan, ngày 25/1/2019, đúng ngày ông nộp đơn xin tị nạn lên Văn phòng Cao ủy Tị nạn của Liên Hợp Quốc, rồi sau đó “tái xuất hiện tại nhà tù của Việt Nam 3 tháng sau đó”.

Tối ngày 16/3, VOA Việt Ngữ chưa thấy phản ứng của Bộ Ngoại giao Việt Nam về tuyên bố của bà Ortagus đối với “cộng tác viên của Đài Á châu Tự do” có trụ sở ở thủ đô Hoa Kỳ.

Báo điện tử VnExpress hôm 9/3 đưa tin rằng blogger Trương Duy Nhất (cựu trưởng văn phòng Trung Trung Bộ, báo Đại đoàn kết) “nhận 10 năm tù với cáo buộc vì động cơ cá nhân gây thiệt hại hơn 13 tỷ đồng” trong vụ mua bán đất công còn liên quan tới ông Phan Văn Anh Vũ, còn gọi là Vũ “Nhôm”.

Nguồn: VOA
https://www.voatiengviet.com/a/m%E1%BB%B9-b%E…/5330738.html…

CẨM NANG CHỮA VIRUS CORONA VÀ CHỦNG MỚI NẾU BẠN LỠ BỊ NHIỄM

CẨM NANG CHỮA VIRUS CORONA VÀ CHỦNG MỚI NẾU BẠN LỠ BỊ NHIỄM

Trước hết cần biết bây giờ bên Âu Châu dịch đang lây lan mạnh và ở Nam Hàn gần như vỡ trận… Chủng mới hiện nay đang xuất hiện ở nhiều nơi, không phải chủng cũ như ở Vũ Hán nữa.

 Thời gian ủ bện.h của Covid-19 (chủng mới) là 12 ngày tối đa. Thời gian chữa là 24 ngày. Đối với loại chủ.ng này, kh.áng thể trẻ em từ 0-10 tuổi sẽ phát hiện rất nhanh và loại nó ra từ lúc còn ủ bệnh. Phụ nữ tuổi dưới 25 tuổi, kháng thể T-Cell chống lại loại virus này rất cao với số lượng kháng thể cao sẽ á.p đả.o virus nên rất khó bệnh. Phụ nữ từ 25-30 chỉ có 8% là lây nhiễm vì kháng thể ở tuổi này còn rất mạnh – Nếu quý chị tuổi này uống vitamin tăng kháng thể như Zinc (kẽm) và C thì cơ hội virus Covid-19 xâ.m nh.ập vào người gần như Zero.

Kháng thể đàn ông yếu hơn đàn bà rất nhiều – người càng lớn tuổi kháng thể sẽ bị suy hơn người trẻ, do đó cần tăng cường vitamin – tập thể dục, trá.nh hút thuốc và bi.a rượ.u. Trước hết mình nói rõ đặc tính của Covid-19 (chủng mới) là làm cho bạn sốt, mệt mỏi, ho khan, ho khô, và khó thở. Người lớn tuổi sẽ bị viêm họng, ho đờm và có thể ho ra m.á.u. QUAN TRỌNG của bệnh này là gì?

CẦN CHÚ Ý!

(1) Bạn đừng lo lắng chỉ cần làm theo hướng dẫn này bạn sẽ khỏi tới 99% – Những người тử voԍ là vì không biết cách chứ không phải virus quá lợi hại như mọi người nghĩ.

(2) Bệnh này làm cho người nhiễm bị sốt cao liên tục trong 3 ngày, do đó đây là thời gian cần chăm sóc rất kỹ – NẾU bạn chọn vào Bệnh Viện chữa thì đều đầu tiên trước hết là bạn xem bệnh viện có truyền nước biển (IV fluids) cho bạn không! Nếu họ để cho bạn nằm không, không truyền nước biển (IV fluids) thì bạn không còn cơ hội nữa vì nguy cơ тử voԍ rất cao. Vì sao bạn cần IV fluids là vì loại bệnh này làm cho bạn sốt cao, mệt mỏi và mất nước rất nhiều – c.h.ế.t là do mất nước và sốt, không phải vì virus dữ dằn.

(3) Nếu bạn có điề.u ki.ện chữa ở nhà – bạn có y tá vào IV fluids (0.9% Normal Saline (NS, 0.9NaCl, hoặc NSS)) cho bạn lúc lên cơn sốt thì bạn nên chọn chữa ở nhà thay vì vào bệnh viện – Vào viện mà họ không truyền IV fluids cho bạn lúc nóng sốt thì bạn c.h.ế.t – hơn nữa vào lúc đó bạn bị cư.ỡn.g chế cách ly – có đổi ý vào lúc đó thì cũng đã muộn. Người nhà của bạn sẽ không được vào khu cách ly để đắ.p kh.ăn lạnh hay cho bạn uống thuốc, nước lúc cần thiết. CÁCH CHỮA Ở NHÀ NẾU KHÔNG CÓ ĐIỀU KIỆN TRUYỀN NƯỚC BIỂN. Người chăm sóc bệnh nhân cần mặc áo mưa và đeo khẩu trang, mắt kính và tr.ù.m tóc. – Các thứ cần là nước uống, khăn lau, thau nước, chanh, tylenol (hoặc thuốc giảm sốt khác), thuốc ho loại suppression. – Các thứ phụ cho bệnh nhân là trà, mật ong, đường, gừng dành để cho bệnh nhân uống 1 ngày 3 ly trà gừng pha đường hay mật ong – sáng, trưa và chiều. Thức uống như nước trái cây sinh tố, nước bí đao, rau má nếu có được càng tốt cho bệnh nhân uống. – Thức ăn cần thiết là cháo dinh dưỡng, cơm nấu nhão, mềm và thịt gà, thịt heo bằm nhỏ kho với gừng và tỏi, rau nấu mềm để ăn chung với thịt gà, heo …

Tránh ăn thịt bò, đồ biển lúc này. Sau khi có các thứ cần thiết nêu trên thì bạn cần lưu ý phần cơ thể quan trọng nhất là NÃO – khi lên cơn sốt thì đắp khăn theo thứ tự như sau:

(a) Ấm trong 5 phút,

(b) khăn nước lã 5 phút,

 (c) khăn lạnh 20 phút. Trong thời gian đắp khăn trên đầu thì lấy chanh tươi c.ắt đôi, xoa vào ngực trước và sau lưng (khu vực PHỔI) và hai bên hông (khu vực GAN, THẬN) giúp cho mát. Luôn cho b.ệ.nh nhân uống nước từng cụm khi ho – uống bất cứ thứ gì như nước lọc, nước trái cây v.v với mục đíc.h chính yếu là đừng để thiếu nước trong cơ thể lúc s.ố.t. Từ ngày 1 tới ngày thứ 4 luôn cho bệnh nhân uống 1 ngày 3 bữa trà gừng. Ăn uống đầu đủ, đừng nhịn bữa – uống thuốc giảm s.ốt như Tylenol chung với bữa ăn, đừng uống lúc đang đói – lúc uống thuốc nhớ kèm theo ly nước đầy.

BẠN CHỈ CẦN LÀM ĐÚNG NHƯ TRÊN – ĐA SỐ BẠN SẼ KHỎI TRONG 5 NGÀY LÀ 99%. Những người có tiền bệnh, lớn tuổi trên 80+ thì cơ hội là 85% sống còn nếu làm theo hướng dẫn. Xin hãy chia sẻ bài viết, chúng ta cần chung tay để chiến đấu lại dịch và cứu lấy cộng đồng, chứ không phải sống trong lo sợ!

Sưu Tầm

From: Xuan Nguyen

Cầu nguyện: 

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nazareth đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người,

Cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối, trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn.

Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin.

Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy Ngài tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Bên lề chuyện “Cô Vi”

Bên lề chuyện “Cô Vi”

Nguyễn Ngọc Duy Hân

Mấy tháng nay khắp nơi trên thế giới lo sợ về bệnh dịch COVID-19, tin tức thay đổi hằng giờ, chắc ai cũng theo dõi và biết các chi tiết. Bản thân tôi cũng rất quan tâm, lo lắng khi đọc hoặc nghe những tin tức liên quan, thầm cầu nguyện cho ngày “đại dịch” này chóng qua. Trên trang “Viết Cho Yêu Thương” tuần này, tôi xin chia sẻ vài chuyện vui buồn nho nhỏ bên lề về vấn nạn này. Các bài viết về y tế, khoa học, phân tích lý do, ảnh hưởng kinh tế, chính trị xin tìm đọc ở các nguồn khác.

Tính tới ngày 16 tháng 3, 2020 đã có biết bao sự kiện lớn trên thế giới bị hủy bỏ để tránh tụ tập đám đông, hạn chế sự lây lan của con vi trùng ghê gớm này. Từ Hollywood, Disneyland, Disney World tại California, Florida, Paris đến biết bao sinh hoạt lớn khác về nghệ thuật, thể thao phải đóng cửa. Ngọn tháp CN Tower ở Toronto cũng tạm không hoạt động. Ngay cả các Thư viện, trường Đại Học, Trung Học, Tiểu Học, Nhà Trẻ khắp nơi cũng bị đóng cửa hoặc học “online”. Ngày diễn hành mừng Thánh Patrick khắp nơi thường được tổ chức rất lớn cũng bị hủy bỏ. Phố xá Shopping Malls đóng hoặc hạn chế giờ mở cửa – vì có mở cũng khá là ế ẩm trừ một số mặt hàng nhu yếu phẩm. Các sòng bài lớn cũng đóng cửa (Cái này thì tôi ủng hộ dù chưa có chuyện “Cô Vi”!). Các buổi ca kịch tại Broadway, New York cũng tạm dừng, các viện Bảo Tàng, hồ bơi công cộng cũng đóng cửa, sinh hoạt Quốc Hội Canada cũng tạm ngưng trong 5 tuần lễ. Hệ thống Cafe Starbuck chỉ bán kiểu “drive in“, không cho vào trong tiệm ngồi uống. Công ty tôi đang làm việc có một Cafeteria khá lớn phục vụ hằng ngàn người mỗi ngày, bây giờ chỉ hạn chế bán cho nhân viên, khuyến khích nhân viên mua xong đem lên bàn làm việc riêng của mình ngồi ăn, không ngồi chung tại cafeteria nữa. Ly chén muỗng nĩa cũng không dùng loại rửa được, mà đổi thành loại xài một lần rồi bỏ, có giấy ny-lông gói từng cái riêng biệt. Nhân viên cũng được cho phép làm việc ở nhà trừ khi công việc quá cần.

Đến sinh hoạt của các Tôn Giáo mà cũng phải ngưng trệ. Tại giáo phận Toronto và nhiều nơi khác, các thánh lễ Chúa Nhật 15 tháng 3 cũng bị tạm ngưng. Từ thời xưa tới nay, có lẽ đây là lần đầu tiên mà không có lễ Chúa Nhật trong một không gian lớn. Chúng tôi hát trong ca đoàn nhà thờ nên sự việc này có ảnh hưởng rất lớn tới tinh thần. Được biết vài nơi ở Nhật Bản có sáng kiến làm Thánh Lễ cầu nguyện ngoài trời, không đông quá 250 người theo quy định của bộ Y Tế, nhưng Canada còn lạnh quá, không biết có làm theo kiểu này được không.

Các cường quốc Mỹ, Anh, Pháp, Canada … đều phải tuyên bố tình trạng khẩn cấp và chính phủ phải ra nhiều kế hoạch, biện pháp để đối phó với cơn dịch COVID-19 này. Bà vợ thủ tướng Canada – bà Trudeau đã bị lây vi trùng, tổng thống Trump cũng bị thử nghiệm may mà không vướng bệnh. Tài tử Tom Hanks, nhiều người nổi tiếng trong giới chính trị, thể thao cũng bị lây. Số người nhiễm bệnh và chết ngày một tăng. Thị trường chứng khoán xuống giá khủng khiếp, kéo theo giá xăng giảm được chút chút. Các công ty, nhà hàng, đặc biệt các hãng máy bay, du lịch bằng du thuyền chết đứng, tệ hơn sau lần 9-11 hoặc SARS. Các hãng xưởng cũng bị liên hệ không kém. Nhiều hãng sản xuất công xưởng nằm ngay tại Mỹ, Canada, nhưng lại lấy các phụ tùng nhỏ làm ở bên Tàu, nên bị ảnh hưởng dây chuyền phải ngưng trệ. Chẳng hạn chất nước rửa tay Santitizer làm tại Canada, nhưng cái chai để đựng lại làm bên Tàu, nên mặt hàng này trở thành khan hiếm trong lúc người ta cần rửa tay thường xuyên nhất. Nghe nói có người đã vào các nhà Vệ sinh Công Cộng lấy cắp các chai santitizer này, từ đó có hình vẽ hí họa phải có dây xích khóa cuộn giấy washroom lớn của nhà vệ sinh công cộng vào tường! Cũng nghe nói có các loại thuốc rửa tay “hàng độc”, cả $100 đô Canada một chai, không biết chế tạo bằng chất gì mà đắt thế.

Chính phủ đang chuẩn bị xuất quỹ để giảm thuế, trả lương, giúp đỡ người dân, xoa dịu kinh tế và đời sống. Thiệt hại, hao tốn chưa biết sẽ như thế nào. Bên Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa thì luôn dối trá, bưng bít, có những kẻ lợi dụng làm giả các khẩu trang không theo tiêu chuẩn vệ sinh, có công an “cướp thời cơ” bắt bớ các chợ bán chim, làm khó người dân không theo quy tắc nào, cũng kiếm được mớ tiền bỏ túi.

Riêng bản thân chúng tôi thì phải họp gấp để hủy bỏ, không tiến hành các sinh hoạt của nhóm đã dự định từ lâu. Một là tiệc mừng 20 năm thành lập Hội Thân Hữu Quảng Ngãi Ontario vào 14 tháng 3, 2020. Hội nhỏ thôi, nhưng cũng đã mướn hội trường, làm thiệp mời, đăng poster phổ biến rộng rãi. Chúng tôi xung phong nấu cháo gà cho ngày tiệc nên đã đặt mua tổng cộng 20 con gà đi bộ có thịt dai ngon từ nông trại, sắp tới sẽ ăn gà cho đến khi biết … gáy! Kế tới là ngày mừng Cộng Đoàn Công Giáo Thánh Giuse ở Scarborough được 10 năm, dự trù vào Chúa Nhật 22 tháng 3 với thánh lễ Đồng Tế và tiệc mừng, nhóm cũng làm cuốn báo “Kỷ Yếu 10 Năm”, bây giờ cũng dời lại chưa biết đến bao giờ. Các ngày lễ Tưởng Niệm Hai bà Trưng, Quốc Tổ Hùng Vương, tiệc gây quỹ, ca nhạc văn hóa cũng không được tiến hành như hằng năm. Sắp tới là ngày tưởng niệm 45 năm Quốc Hận cũng chưa chắc có được, thật là buồn. Tổ chức lớn dự trù ở Washington DC cho ngày 30 tháng Tư cũng đã bị hủy bỏ.

Bạn tôi tổ chức đám cưới con vào thời điểm này, đám cưới vẫn phải tiến hành nhưng số người dự ít hẳn, nhất là không có các bà con từ xa tới, dù họ đã mua vé máy bay. Tranh vui cười cũng đã vẽ hình cô dâu chú rể, họ hàng 2 bên phải đeo khẩu trang, kể cả chú chó cưng trong nhà. Người cháu từ Toronto đi du lịch Philipines, tới nơi bị “cấm cửa” không cho ra phố chơi, ngày ngày có y tá tới tận nhà đo nhiệt độ. Cả nước Phi cũng cấm không có các chuyến bay nội địa. Các nước bị ảnh hưởng COVID-19 nhiều nhất là Tàu, Nam Hàn, Iran, Ý…

Người ta sợ bệnh dịch là phải, trận “dịch hạch Đen” xảy ra ở thế kỷ 13 đã giết chết một phần ba dân số châu Âu. Ở Hungary thế kỷ 16 cũng có dịch sốt do rận mà ra. Tại Tây Ban Nha năm 1918 dịch cúm làm chết cả 100 triệu người. Châu Á năm 1957 và Hồng Kông năm 1968 cũng bị hoành hành rất lớn do vi trùng bệnh cúm tên là “A”. Dịch tả, bệnh sởi, đậu mùa cũng giết hằng bao triệu người cho tới khi tổ chức y tế WHO khám phá ra thuốc chích ngừa. Gần đây là SARS hay hội chứng hô hấp cấp tính nặng xảy ra năm 2002 – 2003, cũng may nó đã chấm dứt. Được biết bắt đầu 16 tháng 3 này, sẽ có thử nghiệm tiêm chủng để chống lại bệnh do vi trùng Corona này gây ra. Nếu thành công thì cơn sốt “Covid-19” sẽ được đóng lại. Mong khoa học kỹ thuật tiến bộ sẽ làm được việc này.

Tại Việt Nam có ghi lại năm 1820 (vua Minh Mạng năm đầu), là trận dịch tả khởi phát ở Hà Tiên, Vĩnh Thanh, Định Tường rồi lan ra toàn quốc, đến tháng 12 mới ngưng. Số tử vong hơn 200 ngàn người (dân số Việt Nam lúc đó khoảng 7 triệu), triều đình phải phát chẩn tiền để giúp dân. Thi hào Nguyễn Du đã chết trong trận dịch này.

Trở lại tai hại do “Cô Vi” gây ra, từ vật chất tới tinh thần thật là không kể hết. Hình ảnh các lò thiêu xác chết, đàn áp bắt bớ người bệnh tại Vũ Hán bên Tàu thật là kinh sợ. Có một đoạn phim trên Youtube ghi lại hình ảnh nhân viên công lực của Tàu dùng vợt bắt người ngay trên đường phố như bắt chó, bắt rồi đem đi đâu, làm gì ai mà biết. Mà biết thì sẽ vào tù nên không dám nói. Nhân quyền, mạng người ở xứ Cộng Sản thì nói làm gì! Quả vậy, mới đây tin của Reuters cho biết ông Ren Zhiqiang, năm nay 69 tuổi, cựu chủ tịch tập đoàn bất động sản Trung Quốc, vì dám chỉ trích ông Tập Cận Bình trong việc xử lý virus Corona đã bị mất tích. Chuyện công an bắt bớ, người dân phải “tự tử” trong đồn nghe thật uất hận. Cũng có người với óc khôi hài rất cao, vẽ bích chương “Hãy bầu cho tôi, khi đắc cử sẽ tặng không giấy toilet”!

Tại Âu Mỹ hay Canada một số người quá lo sợ nên mua thức ăn, giấy vệ sinh dự trữ nhiều tới độ thành náo động, thậm chí có người đầu cơ tích trữ để bán giá mắc trên mạng, khiến một số trang web phải cấm buôn bán các mặt hàng này. Bạn tôi viết trên Facebook: Không cần giành giật mua giấy vệ sinh làm chi, cùng lắm thì xài phương pháp hồi xưa khi chưa có giấy! Các món trang sức như đôi bông tai, mặt vòng đeo cổ bây giờ có người sáng kiến làm thành hình cuộn giấy vệ sinh, nhìn cũng xinh đáo để. Cũng có người rất “ngạc nhiên” khi khui quà sinh nhật, vì được tặng một bao giấy toilet thật to! Các bài hát, điệu nhảy về “Cô Vi” của giới trẻ Việt đã kịp thời sáng tác và được truyền hình Mỹ, Pháp, Đại Hàn chiếu với lời khen ngợi, có hàng triệu người xem và “like”. Các bài kinh, lời cầu nguyện cho bệnh dịch cũng được lan truyền nhanh chóng. Một vài chuyện cười cũng được đăng tải có tính cách mỉa mai, nói là người Việt đâu cần sợ lây Corona, vì họ đâu đối diện nói chuyện thẳng với nhau mà lo bị văng nước bọt, An Nam ta chỉ hay nói lén sau lưng! Tại Thái Lan, mới đây do ngành du lịch bị ngưng trệ, số du khách giảm không có người mua vui bằng cách cho khỉ ăn, tại Bangkok đàn khỉ cả ngàn con đã chạy ra đường giành giật nhau một hũ sửa chua, gây náo loạn.

Nhiều bài thuốc “ta” cũng được lan truyền, như tỏi, gừng, chanh có thể giúp chống Covid-19, thôi thì cứ thử, ít nhất cũng không hại gì và không hao tốn bao nhiêu.

Riêng chúng tôi mấy ngày nay nằm nhà không đi ra ngoài, công ty cũng cho phép mang laptop về làm việc tại nhà, đi ra đi vào buồn nên cứ bày ra nấu cái gì ăn, nếu kéo dài dù may mắn không bị “cô Vi” hành thì cũng sẽ thành “cô Bi” vì sẽ tròn vo như viên bi do ăn nhiều! Thế nhưng trong cái buồn lo cũng có mặt tích cực, ngoài một số rất ít người tranh giành khi mua hàng ngoài chợ, hầu như mọi người đều lo cho nhau hơn, mau mắn chia sẻ tin tức, quý trọng các phương tiện vật chất, biết tiện tặn hơn, biết nhắc nhở nhau… Chúng tôi được rủ mua gạo chung, được chia sẻ thức ăn, đồ xài, quan tâm tới nhau hơn. Thật may mắn được ở xứ Tự Do, No Ấm, mấy mươi năm rồi chúng tôi mới sống lại cảm giác lo lắng phải tích trữ gạo, mắm muối… Thương cho những người hằng ngày phải đói khát, phải lo từng miếng ăn, manh áo. Nhất là khi không có Thánh Lễ Chúa Nhật, chúng tôi mới thấy trân trọng và hạnh phúc thay khi được tham dự Thánh Lễ hàng tuần – mà có khi vì lười biếng, bận rộn chỉ hối hả đi cho có vì bổn phận. Một linh mục cũng đã chia sẻ, vào mùa Chay trước khi chịu chết trên cây Thánh Giá, Chúa Giêsu đã tự “cách ly” vào sa mạc một mình để suy niệm cầu nguyện, lo buồn vì tội lỗi của nhân loại với đấng Tối Cao. Biết đâu đây cũng là lúc để mỗi người bớt xôn xao đời thường, lùi lại một bước để thinh lặng kiểm nghiệm lại những suy tư, hành xử của mình, và tìm cách để sống tốt, để biểu lộ tình cảm với tha nhân tích cực, ý nghĩa hơn. Vấn đề vệ sinh cá nhân, công cộng cũng cần được thực hành nghiêm chỉnh hơn, Cuộc sống mong manh quá, ai biết ra sao ngày sau?! Hãy làm những gì hôm nay có thể làm….

Nguyện xin ơn Trên cho cơn dịch này qua mau, cho tình người luôn triển nở và con người ngày một văn minh, yêu thương nhau hơn, có đời sống tốt hơn từ tinh thần tới vật chất.

Nguyễn Ngọc Duy Hân