CHÚA DẠY LÀ PHẢI KÍNH CHÚA VÀ YÊU NGƯỜI

CHÚA DẠY LÀ PHẢI KÍNH CHÚA VÀ YÊU NGƯỜI

(CN XV TN, Năm C)

Tuyết Mai

Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời”. Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?” Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. (Lc 10, 25-37).

——————————————————————————

** Chúng ta phải công nhận rằng con người trần gian suốt từ bao nhiêu thế kỷ qua luôn sống trong sự hời hợt, ích kỷ, vô tình, vô cảm và vô ơn nên Chúa Giêsu mới cần dạy hết thảy chúng ta là “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Nhưng buồn thay là xã hội xưa và nay thiếu lắm những tấm gương của những người sống biết quan tâm đến người khác hay người biết chạnh lòng thương như bài Phúc Âm Chúa dạy chúng ta trong tuần này.

** Nhất là tấm gương ấy cần phải sống động; có nghĩa người ấy phải là tấm gương luôn tỏa chiếu sự sống khiêm nhường, trong sáng, minh bạch, đạo đức, hiền lành, thánh thiện; có cuộc sống đơn giản, không duy vật chất, không chứa chất tiền của nhất là lấy của người làm của riêng mình và luôn sống hỉ xả, luôn cho đi. Sống thực tế và cần thực hành những điều ở trên bắt đầu từ trong gia đình, từ khi con cái chúng có trí khôn.

** Hay như chúng ta thấy có nhiều gia đình đã dạy dỗ cho chúng trẻ con biết bỏ heo mà giúp trẻ nghèo. Rồi từ từ chúng lớn lên thì cho con cái chúng đi sinh hoạt trong giáo xứ như vào TNTT, ca đoàn, đội múa dâng hoa, v.v… Và nhất là bậc cha mẹ cũng rất nên tham gia vào hội đoàn trong giáo xứ ở hai ngày cuối tuần chớ chỉ gởi gắm để chúng có nơi sinh hoạt thì e rằng chưa đủ đâu. Vì chúng sẽ nghĩ rằng chúng bị bỏ vào nhà thờ là để cha mẹ trốn đi chơi riêng với nhau!?.

** Cái lỗi thông thường thì bậc cha mẹ chúng ta hầu hết sống rất thiếu trách nhiệm cùng bổn phận trên con cái vì lấy cớ phải làm việc nhiều, cần tiền nhiều, sắm vật chất nhiều; muốn có nhà cao tầng, có xe hơi và cả trăm thứ không nhất thiết có, cho bằng chúng con trẻ chỉ khao khát thời giờ của cha mẹ dành cho chúng mà thôi. Và quên rằng con cái sanh chúng ra thì đấy là trách nhiệm của cha mẹ chớ không phải của ông bà, của nơi nhà trẻ, của nhà trường, hay của xã hội.

** Do đó chúng ta đẻ nhiều mà không có kế hoạch thì chỉ làm cho con cái chúng sẽ rất khổ sở mà thôi. Chẳng những thế mà sau này ở ngày sau hết mọi cha mẹ đều phải trả lời cho Chúa, ở từng đứa con mà Chúa ban cho. Là bỏ bê con cái hoặc cưng chìu quá mà làm cho chúng hư đốn. Biến chúng thành gánh nặng của xã hội hay biến chúng thành những tệ nạn của xã hội. Rồi đẻ nhiều mà không nuôi nổi thì chúng thường xuyên bị la chửi, đánh đập, bắt đi làm việc ở tuổi rất sớm còn không thì đi phá thai vì lý do cá nhân.

** Chúng ta thường chỉ nghĩ cách rất hời hợt và rất nông cạn trong 2 giới răn yêu thương của Chúa ấy là Kính Chúa qua giữ Lễ ngày Chúa Nhật và yêu người qua cái cho đi những thứ dư thừa của mình. Ngay cả không đóng góp cho đủ 10% trong số lương hằng năm mà giáo hội yêu cầu chớ nói chi đến hy sinh cho người bằng dốc hết cả cái mình đang có mang theo trên mình. Như người Mỹ họ có câu là “Loose an arm or loose a leg” – có nghĩa cho mà như mất cả cánh tay hay mất cả cái chân mới đau xót.

** Hoặc ít nhất là bằng với người Samaritan trong bài Phúc Âm của tuần này CN XV TN . Là ông ấy đã có lòng xót thương người, xuống ngựa băng bó vết thương cho người bị nạn gần chết; đỡ người ấy lên lưng ngựa chở đến quán trọ; đưa tiền cho người chăm sóc và hứa khi ông quay trở về còn thiếu bao nhiêu ông sẽ thanh toán cho đủ. Trong khi thì đường đường là hàng tư tế và trợ tế đó nhưng cũng đã nhắm mắt làm ngơ bỏ đi như không trông thấy.

** Cho chúng ta thấy rằng tuy dù là những người mang danh Chúa đấy như thành phần Pharisêu, nhà thông luật và hàng biệt phái mà Chúa lên án gắt gao xưa ấy là vì họ chỉ sống lợi dụng danh Đức Chúa mà thôi. Họ chỉ cốt được ở nhà mát ăn bát vàng, mặc áo cho đẹp cho sang để khoe chức vụ của mình; rua áo cho dài chớ họ rất ngại để đi ra khỏi sự thoải mái của mình. Mục đích chính của họ là để trục lợi người nghèo khổ và các bà góa nghèo chớ tâm hồn của họ thì sáo rỗng và trái tim thì chai đá lạnh lùng. Amen.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

14 tháng 7, 2019

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay