GIẤC MƠ HOANG ĐƯỜNG

GIẤC MƠ HOANG ĐƯỜNG

Khi đảng phái nào nắm lực lượng vũ trang thì tựa cá nhân trong tay có thanh kiếm. Chính vì thế, trong một đất nước dân chủ, người ta phi chính hóa lực lượng vũ trang, đồng thời tách rời đảng phái ra khỏi nhà nước bằng luật pháp.

Tại Hoa Kỳ, người sĩ quan cao cấp dù là tướng 4 hay 5 sao mà còn đang phục vụ quân đội, thì không thể là người của bất cứ một đảng phái nào. Muốn tham gia đảng phái để tranh cử, anh phải rời quân đội. Việc này người ta gọi là phi chính trị hoá quân đội. Còn tại Việt Nam, thì hoàn toàn ngược lại, từ người sĩ quan quèn như cấp uý cũng là đảng viên. Ta thử đặt câu hỏi, người cầm súng mà vừa là người của nhà nước vừa là người của đảng thì anh ta hành động cho ai? Cho quốc gia hay cho đảng? Và thực tế họ luôn hành động cho đảng. Với khẩu hiệu “còn đảng còn mình” đã chứng minh điều đó.

Nói thế để chúng ta thấy, chính trị hóa lực lượng vũ trang nó nguy hiểm như thế nào. Chính lực lượng này sẽ không vì quyền lợi quốc gia mà chỉ vì quyền lợi đảng. Chỉ có như thế, ĐCS mới tồn tại bất chấp toàn dân căm ghét nó.

Xã hội dân sự là một xã hội mà trong đó, người dân có quyền tự do thành lập các hiệp hội riêng cho mình và hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát của ĐCS. Những hiệp hội này thường là để bảo vệ quyền lợi cho một tầng lớp nào đấy, mà bảo vệ quyền lợi thì dẫn đến những yêu sách. Mà một khi yêu sách không được đáp ứng thì mâu thuẫn được đẩy lên. Và từ đó, các hiệp hội này bước một bước nhẹ là chuyển thành tổ chức chính trị đối lập. Để giữ vị thế độc tài cai trị thì tất nhiên CS phải diệt mầm có khả bằng sinh ra đảng phái. Chính vì thế mà ĐCS tìm cách loại bỏ xã hội dân sự khỏi tay người dân. Bằng cách nào? Bằng cách là họ dựng lên những hiệp hội do ĐCS điều khiển và cấm hoàn toàn những hiệp hội tự phát theo nhu cầu thực tế nhân dân. Hội Liên Hiệp Phụ Nữ, Hội Nông Dân, Liên Đoàn Lao Động vv..là những hiệp hội do ĐCS dựng lên ăn thuế dân nhưng để kiểm soát nhân dân.

Như vậy để an toàn cho chế độ, ĐCS đã Cộng Sản hoá lực lượng vũ trang để giữ chắc thanh gươm, và Cộng Sản hoá xã hội dân sự để diệt mầm đảng phái. Sẽ không bao giờ CS buông bỏ 2 chân trụ này. Và đặc biệt, hiện nay công cụ tuyên truyền của đảng đã thất bại thì Cộng Sản hóa vũ trang và xã hội dân sự là 2 cái phao vững chắc để cứu đảng khỏi lung lay.

Có người lạc quan khi tin rằng, khi Việt Nam ký hiệp định CPTPP thì ĐCS sẽ buông xã hội dân sự về tay nhân dân. Bởi vì trong hiệp định này có điều khoản ràng buộc quốc gia thành viên phải có công đoàn độc lập. Mà một khi chấp nhận công đoàn độc lập cũng có nghĩa là chấp nhận xã hội dân sự. Để xã hội dân sự thuộc về nhân dân, ĐCS không bao giờ chấp nhận vì nó là nơi nảy sinh đảng phái chính trị. Chỉ vì 1 điều khoản trong hiệp định CPTPP mà gởi lòng tin ĐCS thì như thế là không hiểu cộng sản.

Còn nhớ những ngày đầu giành chính quyền, ĐCS lực còn mỏng, lúc đó trong quốc hội và chính phủ lâm thời 1946 họ chấp nhận nhiều đảng phái tham gia. Thế nhưng về sau, họ đã loại bỏ hết và dựng lên Đảng Dân Chủ và Đảng Xã Hội làm chân gỗ để diễn vở kịch nhà nước đa đảng. Vở kịch rất vụn, vì ai chẳng biết ĐCS độc chiếm tất cả? Cho nên đến năm 1980 ĐCS ra bản hiến pháp thứ 3 khẳng định vai trò độc tôn của họ trong điều 4. Thế là đến năm 1988, 2 đảng chân gỗ kia bị CS cho giải tán vì hết vai trò.

Nói thế để chúng ta biết, CS rất giỏi trò gian trá. Có thể trong điều khoản của hiệp định CPTPP buộc phải có công đoàn độc lập. Nhưng những công đoàn độc lập ấy cũng được CS dựng lên làm chân gỗ để đóng kịch nhằm đối phó với quốc tế thì sao? ĐCS đã từng dựng lên các đảng chân gỗ thì việc dựng lên những công đoàn chân gỗ thì có gì khó? CS là vậy! Tin những cam kết của họ là một cái tin ngây thơ. Hiệp định Geneve nó cũng đạp, Hiệp định Paris nó cũng dẫm nát thì đã có ai làm gì nó? CS sẽ không phi chính trị hóa lực lượng vũ trang và nó cũng không trả xã hội dân sự tay nhân dân. Chắc chắn là vậy. Mong đợi CS làm thế là kẻ đang mơ giấc mơ hoang đường.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay