HỌ LÀM VẬY ĐỂ LÀM GÌ? (03-2016)

HỌ LÀM VẬY ĐỂ LÀM GÌ? (03-2016)

6 năm trước, khi đọc thông tin về phiên tòa xét xử vụ án anh Lê Công Định và Trần Huỳnh Duy Thức, tôi đã đặt ra câu hỏi đó. Ngày ấy, vì chỉ đọc và tin một cách mù quáng vào thông tin một chiều từ báo chí “lề phải”, tôi vẫn nghĩ rằng họ là thành phần “phản động”, bị các “thế lực thù địch” lôi kéo, dụ dỗ. Không những thế, tôi còn ngây ngô đến mức cứ tin rằng mỗi người cứ học thật tốt, làm thật tốt công việc của mình là có thể góp phần xây dựng đất nước. Là một sinh viên Bách Khoa, ở cái tuổi hai mươi hừng hực lửa, tôi đã từng tin theo ngọn cờ Đoàn, cờ Đảng, mong góp sức xây dựng quê hương.

Thế nhưng, khi có dịp ra nước ngoài để tiếp tục con đường học vấn, tôi đã thấy được nhiều điều làm tôi thay đổi suy nghĩ. Giấc mơ đưa Việt Nam ngang tầm quốc tế vẫn cháy bỏng trong tôi, nhưng tôi nhận ra rằng cứ tin một cách mù quáng như thời sinh viên không phải là cách. Tôi bắt đầu nghi ngờ về những điều mình đã được rao giảng, những bài học bị bắt phải thuộc lòng. Tôi bắt đầu tìm hiểu “bọn phản động”, bắt đầu từ Facebook anh Lê Công Định. Tôi tìm đọc quyển “Con Đường Nào Cho Việt Nam” của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Từ đó, tôi quen biết và follow nhiều “thế lực thù địch” khác. Càng đọc và suy ngẫm, tôi càng thấu hiểu tâm tư của họ dành cho đất nước. Những cô chú, anh chị thuộc “thành phần phản động” đã cho tôi hiểu ra rằng cái Việt Nam cần là một nền tự do dân chủ thật sự, từ đó trí thức mới có thể góp tiếng nói phản biện để xây dựng đất nước.

Sau phiên tòa xử blogger Anh Ba Sàm chiều nay, tôi lại nhớ đến câu hỏi ngày xưa, nhưng hôm nay tôi đã có câu trả lời: Họ làm thế vì một Việt Nam tươi đẹp hơn. Có thể hôm nay sẽ có nhiều người chỉ trích họ, như tôi đã từng chỉ trích anh Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức ngày xưa, nhưng tôi tin những việc họ làm không vô ích. Họ đã nhóm lên những ngọn lửa nhỏ cổ vũ cho tự do dân chủ. Những ngọn lửa nhỏ ấy không ít thì nhiều sẽ có tác động tích cực đến vài người, để một ngày nào đó tất cả mọi người cùng cất lên tiếng nói vì một Việt Nam tươi sáng hơn.

Đối với tôi, họ là những bông hoa thầm lặng mà có thể bây giờ, hay trăm năm sau vẫn bị vùi lấp và chưa thể tỏa hương. Tuy nhiên, tôi vẫn tin rằng trong tương lai không xa, những bông hoa ấy sẽ tỏa hương mãi mãi trong những trang sử tiếp theo của dân tộc Việt Nam.

Thật đáng mừng vì Việt Nam đã, đang và sẽ có nhiều hơn nữa những “thành phần phản động” như Anh Ba Sàm!

Hung Le

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay