THÁNH LỄ CUỐI CÙNG
Trích EPHATA 673
Sau thế chiến thứ hai, có một tài liệu được công bố ở Đức, mang tên Những Bức Thư Từ Stalingrad. Đây là những bức thư được chở trên chuyến phi cơ Đức cuối cùng rời thành phố Stalingrad. Khi phần thất bại đã chuyển hẳn về phía quân xâm lăng phátxít Đức, vì sợ nội dung các lá thư có thể làm suy giảm tinh thần ở hậu phương, nên Hitler đã ra lệnh tịch thu tất cả, nhưng chưa kịp đem hủy đi mà còn sót lại trong số các văn thư lưu trữ tại thủ đô Berlin.
Tác giả các lá thư đều là các binh lính Đức Quốc Xã đã hầu như tuyệt vọng, chỉ còn chờ chết hoặc bị hồng quân Liên Xô bắt làm tù binh. Họ cố gắng viết những giònG chữ cuối cùng cho thân quyến. Trong các lá thư đó, người ta đọc được một trang nhật ký của một Linh Mục tuyên úy người Đức mô tả quang cảnh Lễ Giáng Sinh năm ấy, một Lễ Giáng Sinh có lẽ là cuối cùng trong đời của những người dự lễ ngay tại chiến trường lửa và máu. Bức thư thuật lại như sau:
“Đêm trước Lễ Giáng Sinh, có 11 chiến hữu Công Giáo đã mừng ngày sinh Đức Giêsu trong một căn lều còn tương đối lành lặn. Thật không dễ gì mà tìm được một nhóm tín hữu đích thật như họ ở giữa những kẻ vô vọng của cuộc chiến. Họ được tôi liên lạc mời tới tham dự Thánh Lễ. Trên cõi địa cầu bao la này có rất nhiều bàn thờ, nhưng chắc hẳn không ở đâu lại có chiếc bàn thờ nghèo nàn hơn ở đây. Mới hôm qua, đó là một chiếc thùng đựng những viên đạn đại bác phòng không, thì hôm nay, tôi trải lên trên mặt thùng chiếc áo lót màu trắng còn sạch sẽ của một anh lính.
Tôi đọc một đoạn trích trong Tin Mừng theo Thánh Luca. Tôi cho họ rước Mình Máu Thánh Chúa dưới hình thức những mẩu bánh mì đen, là khẩu phần nhỏ bé và cuối cùng của họ trong ngày.
Tôi đã khẩn cầu cho họ được ơn tha thứ và đón nhận lượng từ bi của Thiên Chúa chúng ta. Họ ngồi trên những mảnh ván, mắt họ ngước nhìn tôi… Ngoài kia, bom đạn vẫn đang nổ rền…
Lm. BERNARD BRO, NIỀM CẬY TRÔNG BẤT CHẤP TUYỆT VỌNG
Bản dịch của cụ Antôn Lê Văn Lộc ( + 1988 )