LỜI KHUẤT- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.

Nhưng Ngôi Lời ấy đã không đến trong ánh đèn rực rỡ, mà trong sự khuất lấp âm thầm – nơi quyết định chiều sâu của mọi vở diễn đời người.

Kính thưa Anh Chị em,

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!” – Vậy mà Ngôi Lời ấy đã vào trần gian không trong hào quang nguy nga, mà trong sự khuất lấp của hang đá. Giáng Sinh vì thế, không bắt đầu từ những gì được thấy, mà từ một Ngôi Lời khiêm hạ, lặng lẽ như một ‘Lời khuất!’.

Tin Mừng ngày đại lễ không kể lại thiên thần, mục đồng hay bò lừa; thậm chí không nhắc đến Maria và Giuse – những chi tiết đã được công bố trong Thánh Lễ đêm. Hôm nay, Mẹ Hội Thánh mời chúng ta đi sâu vào mầu nhiệm. Đứa trẻ bé nhỏ ấy là ai? Vì sao sự ra đời âm thầm của một hài nhi lại làm chấn động cả lịch sử nhân loại?

Bằng những lời phi thường, Gioan trả lời, “Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời là Thiên Chúa!”. Khởi đầu đó không chỉ là một em bé nhu mì, yếu đuối, nhưng là Lời quyền năng của Chúa Cha. Ngài không chọn con đường áp chế, nhưng tự hạ để ở giữa con người, chấp nhận bị che khuất trong phận người. Thế nhưng, Lời Giêsu không chỉ nói mà còn hành động, chữa lành, tha thứ, tái tạo và làm mọi sự nên mới; bởi đó, Lời bị hiểu lầm, bị khước từ, để cứu độ con người không chỉ từ bên ngoài, mà từ tận bên trong. Chính trong chuyển động âm thầm ấy, ‘Lời khuất’ hoạt động. “Những việc lớn thường được thực hiện trong những rủi ro lớn!” – Herodotus.

Để dễ hình dung, bạn hãy nghĩ đến “lời” của Michelangelo trên trần nhà nguyện Sistine, hay “lời” của Beethoven trong Bản Giao hưởng số 5. Nếu những “lời” ấy có sức lay động và biến đổi con người, thì Lời Giêsu – nhờ đó mà muôn loài được hiện hữu, được đổi mới và được dẫn vào sự sống viên mãn – sẽ tác động biết bao! Thế giới này mắc nợ một ‘Lời khuất’ đã chấp nhận trở nên vô danh trong trời đêm Bêlem, để con người có thể bước ra thế giới của ánh sáng. Với Gioan, “thế giới” không chỉ là vũ trụ bao la, mà còn là thế giới bên trong mỗi người – nơi bị lôi cuốn bởi bao ích kỷ, bạo lực, sợ hãi và mất nhân tính. Lời đã đi vào cả hai thế giới ấy để cứu lấy chúng ta.

Anh Chị em,

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm!”. Như vậy, hang đá không chỉ là nơi chiêm ngắm đạo đức, nhưng còn là một lời mời. Giữa một thế giới ồn ào – muốn thấy, được nghe – Giáng Sinh mời bạn và tôi dừng lại trước máng cỏ để nhận ra chính trong sự khuất lấp mà Ngôi Lời đã đến để cứu độ con người. Bước ra từ hang đá, chúng ta được sai đi để trở nên “không ồn ào” mà trung tín, “không phô diễn” mà hiện diện, “không tìm thấy mình” mà để Lời được nhận ra trong đời sống. “Khiêm nhường mở những cánh cửa mà kiêu ngạo luôn bất lực!” – Zig Ziglar. Và như thế, bạn và tôi cho phép Thiên Chúa tiếp tục cư ngụ trong chính mình để Ngài có thể tiếp tục cứu lấy con người.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin dạy con yêu con đường lặng lẽ; sai con đi như Chúa đã đến – không chiếm chỗ, nhưng mở ra một không gian cho Chúa trong lòng người!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

***************************************

Lời Chúa LỄ GIÁNG SINH – Lễ Ban Ngày 25/12

Tin Mừng: Ga 1,1-18

Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta.

✠ Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

1 Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6 Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7 Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8 Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9 Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10 Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11 Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14 Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15 Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố:
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16 Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17 Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18 Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.

Đó là lời Chúa.


 

Được xem 3 lần, bởi 3 Bạn Đọc trong ngày hôm nay