Lời Chúa VỌNG GIÁNG SINH – Lễ Ban Đêm 24/12: https://tinyurl.com/48myfny8
KHÔNG CHÓI, ĐỦ RỌI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ!”.
“Ánh sáng Giáng Sinh là ánh sáng của tình yêu, không chói lòa, nhưng đủ rọi những trái tim biết đón nhận!” – Ruth Stapleton.
Kính thưa Anh Chị em,
Giáng Sinh nào cũng ngập tràn ánh sáng; nhưng Lời Chúa đêm nay cho biết, ánh sáng Giáng Sinh là ánh sáng của tình yêu – không nguy nga tráng lệ – ‘không chói’, nhưng ‘đủ rọi’ những con tim biết đón nhận!
Ánh sáng ấy đủ cho người đang “lần bước”; không phải cho đoàn người hân hoan tiến bước, nhưng là một dân tộc mệt mỏi, dò dẫm, với ách trên vai, gậy trên lưng. Chính trong hoàn cảnh ấy, “một ánh sáng huy hoàng chiếu rọi” – bài đọc một – không để phô trương quyền năng, nhưng để gỡ ách, bẻ gậy, đem lại nhẹ nhõm; không làm choáng ngợp, nhưng làm người ta thở được, đứng thẳng, và dám đi tiếp. Ánh sáng đó chính là Giêsu trong máng cỏ lạnh tăm, nghèo hèn, nhưng âm thầm giải phóng và cứu thoát con người khỏi tội lỗi – ‘không chói’, nhưng ‘đủ rọi’ để con người nhận ra mình không còn bị bỏ rơi.
“Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng!” – Thánh Vịnh đáp ca – vậy mà lý do của niềm vui đó thật hồn nhiên – “Hôm nay Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho chúng ta!”. “Hôm nay” ấy không phải là dạ tiệc hoa đăng, mà là đêm Thiên Chúa làm người bước vào thời gian, để con người được làm con cái Chúa! Ánh sáng đó không chiếu từ trên cao, nhưng toả ra từ một Hài Nhi trong hang bò – một ánh sáng thấp, gần, dễ bị bỏ qua – và ai cúi xuống sẽ nhìn thấy. Vì thế, chỉ những người sống ‘gần đất, quen đêm’ như các mục đồng, mới nhận ra ánh sáng ấy. “Những ánh đèn làm chứng Ngài là Ánh Sáng thế gian, và những món quà chỉ là bóng của món quà lớn nhất được ban tặng – Đức Kitô!” – Charles Stanley.
Phaolô gọi đêm nay là lúc “Ân sủng của Thiên Chúa xuất hiện”. “Xuất hiện” ở đây không là loè chiếu, mà là ló rạng; không ép buộc nhưng giáo dục, uốn nắn – bài đọc hai. Ánh sáng Giêsu ‘không chói’ để làm khiếp sợ, nhưng ‘đủ rọi’ để con người hoán cải; không tố cáo, nhưng soi cho thấy điều gì cần buông, điều gì cần giữ, và điều gì cần chữa. Dẫu thế, ánh sáng Giáng Sinh không làm đêm tối biến mất tức khắc; các mục đồng vẫn trở về đồng cỏ, thế giới vẫn nghèo đói và chiến tranh, nhưng từ đêm ấy, không còn bóng tối nào là tuyệt đối. Bởi giữa đêm sâu nhất, đã có một ánh sáng dám yêu, dám ở và dám chờ. “Để ánh sáng toả sáng rực rỡ đến vậy, bóng tối phải tồn tại!” – Francis Bacon.
Anh Chị em,
Bạn không cần thêm ánh sáng nào cho cuộc đời vốn đã quá chói chang; điều chúng ta cần là ánh sáng Giêsu – ‘không chói’ để gây sợ hãi, nhưng ‘đủ rọi’ để ai cũng nhận ra mình được yêu, được cứu, và được mời gọi trở thành ánh sáng nhỏ bé cho người khác. “Bất cứ khi nào bạn để cho Thiên Chúa yêu người khác qua bạn, thì đó là Giáng Sinh!” – Mẹ Têrêxa. Và nên ánh sáng cho người khác đủ để đi tiếp, đủ để yêu lại, và đủ để hy vọng cũng là phép lạ thầm lặng của Giáng Sinh!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho đời con trở nên một ánh nến nhỏ – không để phô diễn, nhưng đủ cho ai đó đang lần bước!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
****************************************
Lời Chúa VỌNG GIÁNG SINH – Lễ Ban Đêm 24/12
Tin mừng: Lc 2,1-14
Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.
Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao tỏa chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ.
Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.
Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.

