Người Một Chợ Hai Quê
Trở về Virginia vào những ngày cuối thu, lòng tôi chợt lắng lại trước cảnh vật buồn bã. Lá vàng đã rụng gần hết, phủ kín lối đi, và những hàng cây trụi cành như đang đón đợi gió Đông. Gió lạnh và những cơn mưa se sắt đã chuyển mùa, mang đến một nỗi buồn man mác, không tên.
Có lẽ, đó là nỗi buồn của người “một chợ hai quê” cứ mãi lững lờ theo dòng đời. Về đây đã một tuần, nhưng giấc ngủ vẫn chưa quen, vẫn chập chờn nhớ về quê hương, nhớ về Sài Gòn.
Tôi đã sống ở xứ Mỹ này suốt 50 năm, gắn bó với từng con đường, bờ cây ngọn cỏ. Ngày xưa, khi còn làm việc, tôi vẫn mơ ước về hưu sẽ trở lại quê hương sống trọn phần đời còn lại. Ý định ấy đã được thực hiện, tôi đã về và sống thử trước khi quyết định hẳn.
Thế nhưng, thời gian sống nơi đó lại khiến tôi nhớ về xứ Mỹ, nơi đã cưu mang, đã cho tôi cơ hội làm việc và gắn liền với 50 năm cuộc đời. Tình quê hương cũng nặng, nhưng tình tri ân và kỷ niệm nơi đây cũng sâu đậm, khiến tôi đứng trước ngã ba đường mà không có giải pháp nào cho lòng được ổn thỏa. Thôi đành chấp nhận: khi nào nhớ thì đi rồi về.
Tôi vẫn biết rằng quỹ thời gian còn lại rất ít. May mắn thay, mọi nghĩa vụ và bổn phận đã hoàn thành. Con cái đều thành đạt, sống tốt, không còn gì phải lo lắng. Gia đình chị và các em cũng đang có một cuộc sống đầy đủ, an lành.
Nhân dịp Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) hôm nay, tôi xin viết những dòng chữ này như lời tri ân từ đáy lòng.
- Tạ Ơn Cha Mẹ
Xin tạ ơn Ba Mẹ đã nuôi dưỡng và cho con hình hài này. Điều tiếc nuối lớn nhất là khi có nhiều thời gian rảnh rỗi thì Cha Mẹ không còn nữa. Tuy nhiên, con xin được an ủi khi biết rằng Cha Mẹ đều mất ở tuổi già, bình yên sau giấc ngủ. Lúc sinh thời, Cha Mẹ đã được sống trong tình yêu thương và sự chăm sóc chu toàn của các con, từ miếng ăn giấc ngủ.
Trong đó, con xin được đặc biệt tri ân anh chị Hai và các em: Hùng, Dung, Tài, Ngọc, Phúc, Liễu. Mỗi người con, con dâu, con rể đều có bổn phận và đóng góp như nhau. Nhưng công lao của người chăm sóc hằng ngày mới là to lớn hơn cả, vì việc săn sóc người già đòi hỏi sự kiên nhẫn và tình yêu thương vô bờ bến.
Tạ ơn các anh chị em đã hoàn thành tròn vẹn bổn phận làm con, làm dâu, làm rể, và luôn giữ gìn truyền thống tốt đẹp: yêu thương, đùm bọc lẫn nhau trong mọi hoàn cảnh, đúng như lời giáo huấn của Ba Mẹ lúc sinh thời.
- Cảm Ơn Người Bạn Đời
Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Bà Tư – người vợ hiền lành, người đã đồng hành cùng tôi suốt hành trình dài. Từ khi khập khiễng bước chân đầu tiên đến xứ Mỹ, Bà Tư đã luôn chia sẻ mọi buồn vui, cùng tôi xây đắp mái ấm gia đình nhỏ bé và hoàn thành mọi bổn phận của cuộc đời.
Xin cảm ơn mọi người !
Happy Thanksgiving
Hải Huỳnh


