KHÔNG VÌ THƯỞNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi!”.

Tại một miền quê hẻo lánh, một mục sư âm thầm phục vụ giữa số giáo dân lèo tèo. Nhiều năm sau, ông mới biết, có một người ông đưa về với Chúa là Charles Spurgeon – “Hoàng Tử của Các Nhà Giảng Thuyết” – người đã dẫn hàng vạn linh hồn về cho Ngài. “Khi không nghĩ đến phần thưởng, người ta làm được vô vàn điều lành!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Với dụ ngôn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không nói đến phần thưởng, nhưng nói đến tình yêu và lòng trung tín. Đức tin lớn lên khi chúng ta làm điều phải làm, âm thầm và tự nguyện – ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu!

Dụ ngôn có thể gây bối rối: một ông chủ xem ra hống hách và lạnh lùng; nhưng đó lại là khung nền làm nổi bật vẻ đẹp của người đầy tớ: vâng phục, khiêm nhu và tín thác. Thực ra, hình ảnh người đầy tớ ấy là bóng dáng của Chúa Giêsu, Đấng hạ mình vâng phục cho đến chết, và chết trên thập giá. Ngài là Đầy Tớ trung tín, ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu! Đây là mẫu gương của một đức tin trưởng thành: không tính toán, không kể lể, chỉ gắn liền với tình yêu. “Sự vĩ đại thực sự thường ẩn giấu, khiêm nhường, giản dị và không phô trương!” – Henri Nouwen.

Đối với người tin, mọi sự là dấu chỉ; đối với người yêu, mọi thứ là quà tặng! Làm việc cho Vương Quốc đã là một phần thưởng lớn lao. Vì thế, “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng” không là lời than vãn, nhưng là lời tạ ơn chúc tụng của người được mời cộng tác với Chúa trong công trình cứu độ của Ngài, “Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca. Mọi việc chúng ta làm không do sức riêng, mà là hoa trái của ân sủng đang hoạt động trong mỗi người. Vì thế, người đầy tớ biết mình “vô dụng” không vì tự ti, nhưng vì nhận ra tất cả là hồng ân.

Phục vụ ‘không vì thưởng’ chính là để ân sủng được tự do toả sáng trong đời mình. Khi chúng ta làm điều tốt mà không chờ đáp đền, chính là lúc Thiên Chúa đang âm thầm ân thưởng cho chúng ta. Phần thưởng của Ngài không chỉ là bình an, niềm vui, mà là chính Ngài. “Nếu chúng ta phục vụ ý muốn của Thiên Chúa với lòng khiêm tốn, không đòi hỏi gì, thì chính Chúa Giêsu lại phục vụ, nâng đỡ và khích lệ chúng ta!” – Bênêđictô XVI. “Ai trung thành, sẽ được Chúa yêu thương và cho ở gần Người!” – bài đọc một. Đó mới là phần thưởng thật – được ở gần Chúa, nguồn mạch mọi mừng vui.

Anh Chị em,

“Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi!”. Phục vụ Chúa, bạn và tôi đừng bao giờ nghĩ mình đang ‘làm ơn’ cho Ngài! Không phải chúng ta rộng lượng với Chúa, nhưng Chúa rộng lượng với chúng ta, Ngài chẳng hề mắc nợ ai. Như Mẹ Maria, “Này tôi là tôi tớ Chúa!”, chúng ta xem mọi điều Chúa trao là ân phúc, là phương thế để nên trọn lành. Hiểu được Chúa là ai, chúng ta sẽ không ngần ngại làm tôi tớ, thậm chí là nô lệ của Ngài – ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, thường khi chưa làm, con đã ‘đòi thưởng’. Dạy con làm điều tốt không giới hạn, chẳng màng phần thưởng trần gian, chỉ mong được ở gần Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*****************************************

Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên, Năm Lẻ

Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 17,7-10

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó : ‘Mau vào ăn cơm đi’, 8 chứ không bảo : ‘Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !’ ? 9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? 10 Đối với anh em cũng vậy : khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”


 

Được xem 2 lần, bởi 2 Bạn Đọc trong ngày hôm nay