Nhân được nghỉ 2 ngày, gia đình ông tổ chức họp mặt vào buổi chiều cho mát.
Chiều mới ăn uống mà, buổi trưa bớt nắng, ông xách cần câu đi câu….
Tầm hơn 5h chiều, ông lóc cóc đạp xe về.
Về nhà tắm rửa xong thì bàn ăn đã bày biện xong, ông bà và gia đình xúm nhau vào ngồi ăn uống chuyện trò.
Trong bàn ngồi bên cạnh anh con cả có 1 bóng hồng.
Ông nghĩ chắc bạn gái con mình, ông vẫn mời chào vui vẻ:
– Ăn đi cháu, vui mà.
Con bé trả lời:
– Dạ bác để mặc con….
Tiệc gần tàn, cậu trai cả mới giới thiệu:
– Bố, mẹ, đây là bạn gái con.
Ông vẫn nhai, vẫn uống bia.
– Bố, đây là Hoa, bạn gái con, con định làm đám cưới với Hoa, bố thấy sao.
– Ờ, yêu nhau thì lấy nhau có gì đâu.
– Nhưng Hoa đã li dị 1 đời chồng.
– Ồ li dị rồi thì lấy được mà.
– Bố không ý kiến gì sao?
– Ồ! Ý kiến gì bây giờ, 2 đứa yêu nhau thật tình thì lấy nhau thôi.
Vấn đề là mai mốt có giận nhau thì đừng có mà lôi quá khứ của nhau ra mà bêu xấu nhau là được rồi.
Con bé mặt đang tái xanh, bỗng hồng trở lại, mặt tươi như hoa.
– Con cám ơn bác….
Tối ngủ, bà vợ thủ thỉ bên tai:
– Nó có 1 đời chồng rồi, anh đồng ý nhanh vậy?
Ông trả lời:
– Cứu 1 linh hồn khỏi đau khổ còn hơn cúng dường tam bảo xây chục cái chùa mà bà đi viếng mỗi tháng mà….
Hôn lễ được cử hành vào đầu tháng Giêng vừa qua tết….
Sau đám cưới được 4 tháng. Ông trở bệnh, bà đưa ông vào cấp cứu bệnh viện Thủ Đức cho gần nhà….
Vào phòng cấp cứu ông nằm đó không biết trời trăng gì. Bà vợ sợ mùi ester nên kêu dâu Cả vào trông bố chồng dùm.
Trong cơn mê ông nghe y tá báo bác sĩ:
– Bệnh nhân H sốt cao quá, huyết áp lên 238/117, nhịp đập trên 120.
Bác sĩ bảo:
– Gọi người nhà bệnh nhân lau nước ấm nhanh lên, truyền dịch hạ huyết áp ngay….
Nằm thiếp đi 1 lúc, ông nghe có tiếng hơi thở và cảm thấy âm ấm trên trán.
Ông hé mắt nhìn thấy con dâu Cả đang chườm khăn ấm lên đầu, mắt nhìn chăm chú vào mặt mình.
Ông khẽ hỏi:
– Mấy giờ rồi con.
– Bố tỉnh rồi hả? Bác sĩ ơi, bố tôi tỉnh rồi, mới có 2 giờ sáng thôi bố.
Cô y tá chen vào:
– “Con gái ông” đã thức suốt từ 8 giờ tối hôm qua đến giờ, chườm nước nóng cho ông đó ông.
Ông khẽ bảo:
– Con kiếm chỗ ngủ tạm đi. Bố không sao đâu.
– Dạ được, con thức học bài quen rồi bố.
– Cám ơn “con gái” yêu của bố nhe.
Và ông ngủ thiếp đi……
Phật dạy:
“Gieo Nhân nào sẽ được Quả đó”.
Chúa dạy:
“Khi cho đi sẽ nhận lại rất nhiều”.
Có đúng không nhỉ?
Từ fb Đặng Hà