Image result for DJ NordquistBài góp ý của cô DJ Nordquist nguyên giám đốc điều hành Hoa Kỳ của Ngân hàng Thế giới (2019-2021).

Cô  hiện là cố vấn cấp cao tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế.

 

Trung Quốc dùng Ngân hàng Thế giới làm con heo đất© Được cung cấp bởi The Hill
 

MỘT báo cáo mới từ Văn phòng Trách nhiệm giải trình của Chính phủ Hoa Kỳ  (GAO) cho thấy rõ ràng một sự thật nhức nhối đối với tôi, trong vai trò đại diện  cho Hoa Kỳ trong ban giám đốc tại Ngân hàng Thế giới: Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (PRC) và các doanh nghiệp nhà nước của nước này giành được ngân khoản phân bổ lớn nhất cho các dự án phát triển kinh tế, nắm chắc gần 30 phần trăm của tất cả các quỹ. 

China is using the World Bank as its piggybank

 

Hoa Kỳ, cổ đông lớn nhất của ngân hàng, nhờ vào nguồn tài trợ hào phóng của người dân đóng thuế kể từ khi ngân hàng được thành lập vào năm 1945, đứng chót sổ giải ngân. Các công ty của chúng ta thu được chưa đến 1 phần trăm tổng số tiền (và bao gồm cả các giao dịch mua lớn vắc xin COVID-19 của Hoa Kỳ). Nói cách khác, Trung Quốc đang sử dụng hệ thống Ngân hàng Thế giới để đạt được các mục tiêu của mình, với sự hỗ trợ của những người nộp thuế ở Hoa Kỳ và các nền dân chủ khác.

Các công ty Trung Quốc có thực sự tốt hơn nhiều so với các công ty Mỹ hay đã có một sân chơi không công bằng? 

Trung Quốc có số lượng doanh nghiệp nhà nước lớn nhất thế giới với hơn  150.000 công ty , chiếm 60% vốn hóa thị trường của Trung Quốc. Mặc dù Ngân hàng Thế giới không cho phép các doanh nghiệp nhà nước giành được hợp đồng ở nước họ (điều này sẽ phản cạnh tranh), nhưng nó cho phép họ giành được hợp đồng ở các nước khác. Theo phân tích của GAO, với đội quân doanh nghiệp nhà nước của Trung Quốc, không có gì ngạc nhiên khi các công ty Trung Quốc đã thành công như vậy, giành được 41% trong tất cả các dự án công trình dân dụng ngay cả khi các công ty Mỹ chỉ giành được 0,3%.

Tại sao Trung Quốc sẵn sàng trả giá thấp và mất tiền cho các dự án? Nó đang chơi một trò chơi lâu dài, xây dựng năng lực và các mối quan hệ thông qua các hợp đồng này để tiếp tục thâm nhập vào nền kinh tế của các nước đang phát triển. Nó đang sử dụng Ngân hàng Thế giới để tạo ra các quốc gia khách hàng mới, bổ sung cho công việc của Sáng kiến ​​​​Vành đai và Con đường để đưa các xúc tu vào các quốc gia có các khoản vay không cần đặt câu hỏi. 

Tồi tệ hơn, các công ty Trung Quốc thường nhập khẩu lao động từ Trung Quốc, hạn chế tác động phát triển địa phương trong khi thường tạo ra các hậu quả văn hóa tiêu cực khác. Các nhà thầu Trung Quốc trong các dự án của Ngân hàng Thế giới thậm chí đã  hãm hiếp các cô gái địa phương . Các công ty này cũng có thể đưa Huawei vào danh sách trừng phạt (10 triệu USD mua sắm của Ngân hàng Thế giới trong giai đoạn nghiên cứu của GAO) và các thiết bị khác trong các hệ thống cho phép các chế độ đàn áp theo dõi phe đối lập của họ  hoặc  các nhóm thiểu số. Tất cả điều này đang được trợ cấp bởi những người nộp thuế ở Mỹ. 

Với tất cả các tác động tiêu cực, làm thế nào điều này có thể xảy ra? Sau khi hội đồng quản trị của Ngân hàng Thế giới phê duyệt các quỹ, các nhà quản lý sẽ làm việc với các chính phủ để thực hiện các dự án, trong số những việc khác, lựa chọn nhà thầu để mua sắm. 

Nhận thức được rằng các công ty Trung Quốc thường xuyên trả giá thấp nhờ các khoản trợ cấp hào phóng của chính phủ, ngân hàng  đã sửa đổi các chính sách mua sắm của mình  để giúp tập trung vào việc tìm kiếm giá trị đồng tiền. Tuy nhiên, các hướng dẫn sửa đổi dường như đã làm rất ít để làm giảm thành công đấu thầu của Trung Quốc trong những năm kể từ khi chúng được thực hiện.