ÍT NHẤT, MỘT BƯỚC NHỎ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Thứ Tư, Tuần VI Thường Niên, Năm Lẻ

Trích sách Sáng Thế. St 8, 6-13. 20-22

Sau bốn mươi ngày, Noe mở cửa sổ tàu mà thả một con quạ. Nó bay đi bay về cho đến khi nước trên mặt đất khô cạn thì mới không bay về nữa. Sau con quạ, ông cũng thả một con chim bồ câu, để thử coi nước trên mặt đất đã cạn chưa. Nhưng nó không tìm được chỗ đậu, nên trở về với ông trong tàu, vì nước còn đầy khắp mặt đất. Ông giơ tay bắt nó đem vào tàu. Chờ bảy ngày nữa, ông lại thả chim bồ câu ra khỏi tàu. Đến chiều, nó bay trở về, mỏ ngậm một cành ô liu xanh tươi. Vậy ông Noe hiểu rằng nước trên mặt đất đã khô cạn. Nhưng ông còn đợi thêm bảy ngày nữa, ông thả chim bồ câu ra, và nó không trở về.

Ngày thứ nhất tháng thứ nhất, năm ông Noe được sáu trăm lẻ một tuổi, thì nước trên mặt đất đã rút đi. Noe dỡ mui tàu và nhìn thấy mặt đất đã khô ráo. Noe dựng một bàn thờ tế lễ Chúa; ông bắt các gia súc và chim chóc thanh sạch mà dâng làm của lễ toàn thiêu trên bàn thờ. Thiên Chúa hưởng mùi thơm tho và nói: “Từ nay trở đi, chẳng bao giờ vì cớ nhân loại mà Ta chúc dữ trái đất nữa, vì tâm tình và tư tưởng lòng con người đã nghiêng chiều về đàng trái từ niên thiếu. Vậy Ta sẽ không còn tiêu diệt mọi sinh vật như Ta đã làm. Từ đây, bao lâu còn vũ trụ, thì mùa gieo mùa gặt, giá rét nắng nôi, mùa hạ mùa đông, đêm và ngày vẫn còn tiếp diễn”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA:
LẠY CHÚA, CON SẼ HIẾN DÂNG CHÚA LỜI CA NGỢI LÀM SINH LỄ

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô. Mc 8, 22-26

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ đến Bếtsaiđa, người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy. Chúa cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng, Chúa phun nước miếng vào mắt anh và đặt tay trên anh mà hỏi: “Ngươi có thấy gì không?” Anh nhìn lên và trả lời: “Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi”. Chúa lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn, thấy được mọi vật rõ ràng. Chúa Giêsu cho người ấy về nhà và căn dặn: “Ngươi hãy về nhà, và nếu có vào làng thì đừng nói với ai”. Đó là lời Chúa.

ÍT NHẤT, MỘT BƯỚC NHỎ

“Ngài lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn”.

Patrick Henry nói, “Tôi đã định đoạt toàn bộ tài sản mình cho gia đình. Một điều nữa mà tôi ước có thể cho họ, đó là niềm tin vào Chúa Kitô. Nếu họ có Ngài và dẫu tôi không đưa cho họ một đồng nào, họ cũng đã giàu có! Nhưng nếu không có Ngài, và tôi trao cho họ cả thế giới, họ vẫn thực sự nghèo! Vì thế, bạn hãy không ngừng đến gần Ngài! Mỗi ngày, ‘ít nhất, một bước nhỏ!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Hãy không ngừng đến gần Ngài! Mỗi ngày, ‘ít nhất, một bước nhỏ!”. Lời khuyên của Henry được gặp lại trong câu chuyện Chúa Giêsu chữa cho anh mù trong Tin Mừng hôm nay! Thật thú vị, lần đầu tiên, Ngài chỉ thành công một nửa! Vì sau lần đầu Ngài đặt tay, anh chỉ thấy “người ta như những cây cối đi lại”. Ngài lại phải đặt tay một lần nữa, và anh thấy hoàn toàn. Như anh mù, trong đời sống thiêng liêng, bạn và tôi cũng phải lớn lên, ‘ít nhất, một bước nhỏ!’.

Một cách nhất quán, trong các Phúc Âm, khi Chúa Giêsu chữa lành ai đó, phép lạ được thực hiện do đức tin người ấy có hoặc thể hiện. Điều đó không có nghĩa là Chúa Giêsu không thể chữa lành cho người không có đức tin; đúng hơn, đức tin là điều khiến Ngài chọn lựa chữa lành. Vì thế, chúng ta có thể nói, phép lạ Chúa Giêsu làm, phụ thuộc hoàn toàn vào niềm tin.

Trong câu chuyện này, dường như anh mù chỉ có một chút đức tin, không nhiều. Kết quả là, Chúa Giêsu chỉ cho phép anh được chữa lành một phần để minh hoạ cho sự thiếu đức tin của anh. Nhưng Ngài cũng tiết lộ cho chúng ta rằng, một ít đức tin có thể dẫn đến nhiều đức tin hơn. Khi anh có thể nhìn thấy một chút; rõ ràng, dù là ‘ít nhất, một bước nhỏ’, anh bắt đầu tin hơn. Và khi đức tin của anh lớn hơn, Chúa Giêsu lại đặt tay để hoàn tất việc chữa lành.

Đây là một minh hoạ tuyệt vời cho chúng ta! Một số người có thể hoàn toàn tin tưởng vào Chúa trong mọi sự; nếu đó là bạn, thì bạn quả thực sự may mắn! Nhưng trình thuật hôm
nay đặc biệt dành cho những người có đức tin, nhưng vẫn còn đấu tranh. Đối với những ai rơi vào trường hợp này, Chúa Giêsu mang đến nhiều hy vọng. Hành động chữa lành hai lần liên tiếp cho thấy, Thiên Chúa kiên nhẫn và đầy lòng xót thương, sẽ lấy những gì chúng ta có, dù nhỏ nhoi; những gì chúng ta dâng hiến, dù hạn hẹp, để sử dụng nó một cách tốt nhất mà Ngài có thể. Ngài chờ đợi chúng ta tiến lên, ‘ít nhất, một bước nhỏ’; và Ngài sẽ hành động để biến đổi đức tin nhỏ bé của chúng ta, để sau đó mỗi người có thể tiến thêm một bước lớn đến gần Ngài!

Điều tương tự cũng có thể áp dụng đối với tội lỗi. Đôi khi chúng ta buồn phiền vì tội lỗi một cách không trọn vẹn; và đôi khi chúng ta phạm tội nhưng không buồn phiền vì nó, mặc dù biết điều đó là sai trái. Nếu đó là bạn, thì hãy cố gắng tiến lên, ‘ít nhất, một bước nhỏ’ hướng tới sự chữa lành của ơn tha thứ. Ít nhất, hãy cố gắng cầu xin rằng, bạn sẽ lớn lên trong ước muốn được hối lỗi. Đó có thể là mức tối thiểu, nhưng Chúa Giêsu sẽ làm việc với nó.

Anh Chị em,

“Ngài lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn”. Hôm nay, hãy suy gẫm về anh mù! Hãy suy gẫm về sự chữa lành gấp đôi cũng là sự ‘hoán cải gấp đôi’ mà anh mù này đã trải qua! Anh mù chính là hình ảnh của bạn và tôi; và rằng, Chúa Giêsu muốn đưa bạn và tôi tiến thêm một bước trong đức tin và cả trong sự ăn năn tội lỗi của mình đến gần Ngài. Hãy tiến lên! ‘Ít nhất một bước nhỏ!’, phần còn lại, chính Ngài sẽ tự lo.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin tận dụng chút đức tin nhỏ nhoi của con; chút đau buồn ít ỏi của con vì tội lỗi mình, hầu lôi kéo con đến gần Chúa hơn!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay