Một bác sĩ trẻ vừa trở thành tù nhân lương tâm

Một bác sĩ trẻ vừa trở thành tù nhân lương tâm

Ảnh: FB Huỳnh Thục Vy

Theo thông tin từ trang Facebook của Blogger Huỳnh Thục Vy, một bác sĩ trẻ tên Nguyễn Đình Thành  đã bị tuyên án 7 năm tù giam vào ngày 17 tháng 10, 2018, vì in 3,300 tờ truyền đơn kêu gọi chống dự luật đặc khu, phản đối cho Trung Cộng thuê đất 99 năm.

Bác sĩ Nguyễn Đình Thành sinh năm 1991, tốt nghiệp Đại học Y Hà Nội. Từ 2015, làm việc tại Trung tâm Y tế thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương.  Anh Thành sống cùng mẹ và anh trai tại ấp 1, xã Hội Nghĩa, thị xã Tân Uyên, tỉnh Bình Dương. Thành ăn chay trường đã 6 năm, từ khi còn là sinh viên, và bị bắt ngày 8 tháng 06, 2018.

Ngày 30 tháng 9, 2018, tức là trước khi diễn ra phiên tòa 17 ngày, bác sĩ Thành được phép gặp mẹ ở trại tạm giam, Thành nói với mẹ: “Mẹ an tâm, hãy xem như con đi học vắng nhà vài năm.”

Ở phiên tòa sơ thẩm ngày 17 tháng 10, 2018, Thành không mời luật sư, chỉ có luật sư do tòa chỉ định, có lẽ vì sợ tốn kém cho mẹ. Mẹ và anh trai của Thành không được vào bên trong dự phiên tòa, chỉ được xem xử án qua màn hình. Mẹ của bác sĩ Thành hiện là lao động làm thuê tại xã Hội Nghĩa.

Trước ngày 8 tháng 6, mẹ của Thành làm phụ bếp, hiện tại làm phụ tiệm cơ khí.  Hiện tại, bác sĩ Thành bị giam giữ tại trại giam tỉnh Bình Dương (thuộc công an tỉnh). 

Huy Lam / SBTN

TIẾN SĨ HÀ SĨ PHU LÊN TIẾNG VỀ VIỆC CÁC NHÂN SĨ TRÍ THỨC TỪ BỎ ĐẢNG CỘNG SẢN

Hoa Do and 7 others shared a post.
Image may contain: 1 person, smiling, sitting, beard and indoor
Hoa Kim Ngo is with Thu Ngoc Dinh 

TIẾN SĨ HÀ SĨ PHU LÊN TIẾNG VỀ VIỆC CÁC NHÂN SĨ TRÍ THỨC TỪ BỎ ĐẢNG CỘNG SẢN

Trước hết, mặc dù tôi chẳng có chức trách gì, nhưng tự trong lòng tôi xin có lời cảm tạ các đảng viên vừa tuyên bố từ giả ĐCS, nhất là anh Nguyên Ngọc.

Đến lúc này, thiết nghĩ tôi nên nhắc lại đôi điều mà tôi đã viết ra từ lâu:

1/ ĐCSVN chứ không ai khác, chính là GIẶC NỘI XÂM! ĐCSVN đã cướp mất nước của nhân dân VN, dân không còn quyền yêu nước và giữ nước, từ một đảng phất cờ cứu nước mà thực chất là CƯỚP NƯỚC, Cướp xong thì BÁN. Vừa Cướp nước vừa Bán nước, hai tội chập một. (Lưu ý: ĐCS khi chưa nắm quyền và khi đã nắm quyền là hai ĐCS hoàn toàn khác nhau!).

Bi kịch ấy lúc đầu chưa ai nhìn ra, về sau mới nhận ra, rằng chính ngày 19/8 và Quốc khánh 2’9 là ngày Đại Quốc hận, mở đầu đại bi kịch mà lúc đầu cà dân tộc lại chào đón hân hoan, thế mới là bi-hài..

Khi đảng đã là Giặc Nội xâm thì đảng viên đương nhiên mắc “tội theo giặc” mà không biết đấy thôi. Hôm nay các vị bỏ đảng là thoát tội “theo giặc” nên tôi vô cùng hân hoan chia sẻ.

2/ Khi viết về tiêu chuẩn của một TBT tôi đã viết: Thực chất TBT là do Tàu duyệt nên TBT chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất là bán nước cho Tàu, điều này đúng từ HCM, không có ngoại lệ.

Có thể lúc đầu nhiều người cho tôi nói như vậy là quá đáng, nhưng tôi chỉ là người nói sớm một chút mà thôi. Thực chất cay đắng ấy đang được chứng minh.

Kính thư

hsp

VIẾT NHÂN CHUYỆN ÔNG CHU HẢO BỊ KỶ LUẬT ĐẢNG

VIẾT NHÂN CHUYỆN ÔNG CHU HẢO BỊ KỶ LUẬT ĐẢNG

Nguyễn Đình Cống

Sau khi tuyên bố từ bỏ ĐCS tôi có tiếp tại nhà một đoàn đại biểu gồm cán bộ Thành ủy Hà Nội, Quận ủy, Đảng ủy phường. Các đại biểu của Đảng nhận xét rằng tôi có lòng yêu nước, không đòi lật đổ Đảng và chế độ. Nếu tôi vẫn ở lại trong Đảng thì có thể đóng góp nhiều ý kiến bổ ích để xây dựng Đảng. Ngoài các đại biểu vừa nêu, tôi cũng thường gặp một số bạn bè nói như vậy và tiếc cho tôi đã hành động vội vàng.

Tôi trả lời rằng, tôi đã bỏ nhiều công sức nghiên cứu và khẳng định Chủ nghĩa Mác Lê ( CNML) là sai cơ bản, sai từ gốc, đi theo nó, có đạt được cái gì đó chỉ là tạm thời, còn tổng thể sẽ phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác. Trong khi đó lãnh đạo Đảng vẫn quyết tâm kiên trì CNML. Tôi đã nhiều lần viết thư gửi Bộ Chính trị, nhưng không nhận được hồi âm. Sự trung thực và lòng nhiệt tình đã giúp tôi thoát được sự sợ hãi và công bố các ý kiến trên mạng xã hội. Tôi nghĩ, biết CNML sai, trong lúc nhiều người bị lừa mà mình không nói cho họ biết là một tội lớn. Nếu vẫn ở trong Đảng mà tôi viết bài trên mạng xã hội vạch ra sai lầm của CNML thì đã vi phạm kỷ luật. Chính vì để giữ sự trung thực mà tôi ra khỏi Đảng. Tôi đã dự trù trước những khó khăn và nguy hiểm vì chuyện đó và đã chuẩn bị để đón nhận. Tuy vậy vẫn có những việc bất ngờ xẩy ra ngoài dự đoán.

Vào cuối thế kỷ 20, khi còn rất ít người dám nói CNML sai, tôi ao ước được tuyên bố công khai cho mọi người biết, nói xong rồi thì dù có bị tù đày hoặc bị chém giết cũng vui lòng.

Sau khi ra khỏi Đảng, tôi gặp anh Phạm Đức, bạn thân của tôi và của anh Chu Hảo. Anh Đức nói cũng rất muốn bỏ Đảng, tâm sự và tham khảo ý kiến của anh Chu Hảo thì được khuyên không nên bỏ, vì ở lại trong Đảng sẽ có dịp đóng góp được nhiều hơn. Anh Đức đánh giá cao ý kiến của Chu Hảo nên vẫn ở lại và nay đã có trên 50 năm tuổi đảng. Gần đây anh Đức cho tôi biết anh Chu Hảo muốn tham khảo lời tuyên bố từ bỏ ĐCS của tôi. Không biết nhằm mục đích gì. Tôi đã gửi cho anh Chu Hảo lời tuyên bố đó và một số bài viết liên quan (Tôi đã vào Đảng như thế nào. Nhìn lại cuộc đời đối với ĐCS).

Thế mà đột nhiên anh Chu Hảo bị thanh tra của Đảng đem ra để luận tội, để thi hành kỷ luật. Tôi không bị bất ngờ và đoán rằng anh Chu Hảo cũng như một số người khác cũng không bất ngờ. Một số bạn bè còn chúc mừng anh vì được Đảng luận tội.

Tôi tin anh Chu Hảo sẽ trụ vững và ngẩng cao đầu, không cong lưng hoặc khuỵu gối.

Tôi biết nhiều người đã từ bỏ ĐCS một cách lặng lẽ. Như vậy đã là tốt. Sẽ tốt hơn khi có số đông tuyên bố bỏ đảng một cách công khai. Có lẽ nhân chuyện của anh Chu Hảo nhiều đảng viên tự cho là có hiểu biết sẽ chọn cách xử sự xứng với lòng trung thực và dũng cảm.

Nguyễn Đình Cống
2:59 ngày 27/10/2018

Nguồn: BVN

Ông Khai Trí

Phuong Julia

 

Ở trại tù Z 30 C Hàm Tân vào mỗi buổi sáng, những người tù đợi đi lao động , nhưng sớm hơn có một ông già lúc naò cũng với bộ quần áo trắng đã ngả qua màu cháo lòng đẩy chiếc xe cải tiến chứa phân Bắc của tù đem đi . Sáng nào cũng vậy , ít ai biết Ông là ai.

Người Sài Gòn gọi ông là “ông Khai Trí” (theo tên nhà sách – nhà xuất bản do ông làm chủ). Hết sức quảng bác nhưng ông lại rất ít nói về mình, nên ít người biết ông chính là tấm gương sống động: từ hai bàn tay trắng trở thành người kinh doanh ngành sách lớn nhất và uy tín nhất miền Nam.

Ông Khai Trí” tên thật là Nguyễn Hùng Trương, sinh năm 1926 tại Thủ Đức. 
Thuở nhỏ, ông thường nhịn ăn sáng, dùng 2 đồng xu mẹ cho để mua báo đọc. Lên Sài Gòn học trung học ở Petrus Ký, ông được sắm cho chiếc xe đạp cũ để cuối tuần đạp về nhà, đầu tuần trở lên với món tiền đủ để tiêu xài dè sẻn trong tuần. Nhưng cứ mỗi chiều thứ hai là ông tiêu sạch số tiền đó vào sách báo rồi cả tuần nhịn ăn sáng, chỉ uống nước lã cho đỡ đói.

Sách ông mua hầu hết là sách báo nước ngoài, vào thập niên 1940 ông đã gây dựng được một tủ sách có giá trị. Bạn bè đến chơi, thấy ông có nhiều sách hay thường nhờ ông mua giùm. Có lần, chỉ 5 người nhờ nhưng ông mua đến 10 cuốn để được hưởng 30% hoa hồng. Số sách dư ra, ông đem ký gửi ở quán sách. 3 hôm sau, người chủ quán hỏi ông sách loại đó còn không, nếu còn thì đem tới tiếp vì sách gửi trước đã bán hết rồi. Từ đó ông nảy ra ý định mua sách báo ở nước ngoài về gửi bán. Sách ông chọn là loại sách có giá trị, quý hiếm, nhiều người cần mà trong nước không bán. Lúc đầu mua mỗi thứ vài chục cuốn, thấy bán chạy ông mới tăng số lượng lên, có khi cả nghìn cuốn.

Nhờ cố gắng làm việc không quản mệt mỏi, tiết kiệm từng đồng nên đến năm 1952 ông Khai Trí đủ vốn để mở một hiệu sách nhỏ tại 62 đại lộ Bonard (nay là Lê Lợi), đặt tên là Nhà sách Khai Trí (nay là Nhà sách Sài Gòn). Đây là nhà sách đầu tiên ở Việt Nam bán hàng theo kiểu tự chọn, khách có thể đứng đọc tại chỗ hàng giờ rồi đi ra mà không phải mua. Nữ nhân viên bán hàng mặc đồng phục, lúc nào cũng vui vẻ ân cần, trông nom một cách kín đáo… 

Những điều này hiện nay được áp dụng ở đa số hiệu sách nhưng vào thời điểm đó thì quá mới mẻ và rất được khách hàng ủng hộ, nhờ vậy mà sau đó nhà sách được mở rộng thêm 2 căn liền kề với nhiều tầng lầu.

Nhà sách Khai Trí còn phụ trách cả việc xuất bản sách với những đầu sách được chọn lựa kỹ càng và phong phú. 

Một thú chơi đặc biệt của ông Trương nữa là sưu tầm sách báo (chỉ riêng tờ báo Pháp ngữ Le Monde, ông có từ số đầu tiên cho tới ngày 30/4/1975). Ông còn cùng nhà văn Nhật Tiến chủ trương ra Tuần báo Thiếu Nhi và là soạn giả của nhiều đầu sách có giá trị.

Riêng trong khoảng 10 năm từ 1993 đến 2003, ông đã tuyển chọn và biên soạn khoảng 15 cuốn sách: Thơ tình Việt Nam và thế giới chọn lọc, Quê em mến yêu, Làm con nên nhớ, Chánh tả cho người miền Nam, Huế mến yêu, Những bài thơ hay trong văn chương Việt Nam…

Nhà văn Nguyễn Thụy Long (tác giả của cuốn tiểu thuyết nổi tiếng “Loan mắt nhung,” một cuốn tiểu thuyết mà sau này giới nghiên cứu miền Bắc sau 1975 cũng hết lời ca ngợi) có viết một bài nhan đề “Vĩnh biệt ông Khai Trí,” trong đó có nhắc đến hoàn cảnh đau thương của ông Khai Trí sau 1975:

“Ông Khai Trí qua đời lúc 5 giờ 15 ngày 11 tháng 3 năm 2005, thọ 80 tuổi sau hai tuần nằm bệnh viện. Ông mất đi do sức già lực kiệt, nhiều năm ông cố gắng tranh đấu để xin lại hiệu sách vĩ đại của ông sau khi bị nhà nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa tịch thu, sau đợt cải tạo văn hóa 1976 tại Sài Gòn. Tiệm sách của ông tại đường Lê Lợi mang tên Khai Trí bị nhà nước “quản lý”, nay mang tên Phahasa của nhà nước. 
Thuở đó, sau khi các sĩ quan chế độ Việt Nam Cộng Hòa bị đi cải tạo trước, đến lượt những văn nghệ sĩ bị bắt, tác phẩm thiêu đốt và họ đều bị coi là kẻ có tội, đương nhiên bị bôi nhọ, kết tội là Biệt Kích Văn Nghệ.

Ông Khai Trí cũng bị coi là tội phạm, liệt vào hàng văn nghệ sĩ và bị bỏ tù, vì người chiến thắng cho ông là người kinh doanh và phát triển cái văn hóa đồi trụy. Những người đã từng sống ở miền Nam trước giải phóng, ai cũng biết đến ông. Gọi là ông Khai Trí mà quên cái tên cúng cơm của ông là Nguyễn Hùng Trương, ông làm được nhiều công việc lợi ích cho văn hóa Việt Nam, cả đời ông đam mê công việc ấy. Và ông quen biết rất nhiều văn nghệ sĩ ở miền Nam, kể cả những văn nghệ sĩ Bắc di cư 1954.

Ông Khai Trí lại ra tay giúp đỡ nhiều anh em văn nghệ sĩ gặp hoàn cảnh khó khăn, mua tác phẩm của họ, tuy chưa in còn để đấy nhưng ông vẫn trả tiền đầy đủ không thiếu một xu. Ngoài ra ông tài trợ cho nhiều tờ báo hồi đó ở Sài Gòn. Tôi không biết nhiều, nhưng tôi biết về tờ báo Sống của Chu Tử, cũng có sự góp sức về mặt tiền bạc.

..Bao nhiêu lần tôi đi qua đường Lê Lợi, tôi nhìn thấy ông Khai Trí buồn bã đứng ở góc đường đó, nhìn sang hiệu sách cũ của mình mang tên mới là Phahasa.
Một lần khác, cũng trong bữa giỗ ông Chu Tử, tôi hỏi ông Khai Trí về việc xin lại nhà sách Khai Trí đến đâu rồi?

Ông cười chua chát:
– Phải đến năm 3000 thì may ra..

Ngày ông bị bắt, bị bỏ tù, bao nhiêu bài báo nói xấu ông, kết tội ông còn dấu bao nhiêu kho sách Ngụy, không thành thật khai báo. Chuyện thế thái nhân tình lúc ông gặp hoạn nạn, những kẻ trước đây từng chịu ơn ông, tố cáo ông bao nhiêu là tội kể cả những điều không có để lập công.

Buổi lễ tang ông Khai Trí, tại nhà ông đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (Phan thanh Giản cũ) tôi gặp nhiều bạn bè của ông, những người thuộc chế độ Sài Gòn cũ đến thắp cho ông những nén nhang và chia xẻ sự thương tiếc với gia đình ông.
Nhà văn Nguyễn Thụy Long ngâm ngùi tiêp:

…Tôi nhớ mãi dáng ông Khai Trí đứng nhìn lên hiệu sách cũ của mình và câu nói chán nản của ông, năm 3000 thì người ta trả lại cho ông nhà sách Khai Trí. Sao mà chua chát thế cho ông Khai Trí Nguyễn Hùng Trương, cả một đời chỉ có một đam mê là làm văn hóa, giữ gìn cái hay, cái đẹp cho thế hệ mai sau.

Nguồn Fb

Image may contain: one or more people and outdoor

Trộm vào nhà, quan chức lộ ra vàng khối, tiền tỷ

– Chỉ đến khi bị trộm viếng thăm, khối tài sản khủng trị giá hàng chục, hàng trăm cây vàng, hàng tỷ đồng hay vài chục nghìn đôla… được giấu kín của nhiều quan chức mới bị lộ. 

Mất trộm, quan tỉnh lộ 65 cây vàng dưới gầm giường

TAND tỉnh Gia Lai vừa tuyên phạt tổng cộng gần 72 năm tù cho 4 bị cáo gồm: Nguyễn Mạnh Quân, Lê Đình Đạt, Nguyễn Quốc Nam, Nguyễn Ngọc Thuận cùng về tội “trộm cắp tài sản”.

Cách đây hơn 1 năm, 4 đối tượng trên đã thực hiện vụ trộm cắp tại nhà riêng của vợ chồng ông Đặng Xuân Thọ – Giám đốc Sở Tài chính tỉnh Kon Tum và bà Trần Thị Xuân Lan – trưởng phòng tổ chức Cục thuế tỉnh Gia Lai. Trong lúc tìm kiếm, Quân phát hiện dưới gầm giường một valy khóa số, bên trong có nhiều vàng thẻ đóng gói thành dây bọc trong túi nilon, nhiều nhẫn vàng, bông tai, lắc vàng, dây chuyền vàng… Tổng số tài sản do nhóm trộm lấy tại nhà ông Thọ khoảng 2,792 tỷ đồng.

Tony Ton shared a link.
VIETNAMNET.VN
Chỉ đến khi bị trộm viếng thăm, khối tài sản khủng trị giá hàng chục, hàng trăm cây vàng, hàng tỷ đồng… được giấu kín của nhiều quan chức mới bị lộ.

Tiệm vàng bị tịch thu kim cương: Muốn quốc hữu hóa “tài sản không rõ nguồn gốc”, sao không xét nhà toàn bộ quan chức?

Vụ tịch thu trên nếu được xem là hợp pháp thì coi như là “thí điểm” quốc hữu hóa tài sản “không có chứng từ nhãn mác”. Nếu vậy thì xin lưu ý : Tài sản loại này trong dân không có nhiều, nó có nhiều nhất trong giới quan chức, không phải tất cả quan chức, nhưng là “một bộ phận không nhỏ”. Cần làm một chiến dịch tổng khám xét nhà của “một bộ phận không nhỏ” kia từ cấp cao trở xuống, mở rộng khái niệm “không có chứng từ nhãn mác” thành “tài sản không rõ nguồn gốc” để tịch thu hết. Chắc chắn rằng nguồn thu sẽ rất lớn, chứ thu lẻ tẻ của dân thì bõ bèn gì.

Làm thế nào có “đơn tố giác” để lấy cớ khám xét thì hỏi kinh nghiệm của chính quyền thành phố Cần Thơ nhé. Nếu như lãnh đạo cấp cao của quốc gia cảm thấy làm như vậy là không cần, không đủ sức hoặc không khả thi thì hãy nhanh chóng can thiệp buộc chính quyền địa phương mang tài sản bị cưỡng đoạt trên kia trả lại ngay cho dân đi, đừng để thành tiền lệ. Dân cần sự bình an để làm ăn sinh sống, gây bất an cho dân là phản dân.

Vụ tịch thu trên nếu được xem là hợp pháp thì coi như là “thí điểm” quốc hữu hóa tài sản “không có chứng từ nhãn mác”. Nếu vậy thì xin lưu ý : Tài sản loại này 

See More

BAOLUA.NET

CUỘC BẦU CỬ ‘VĨ ĐẠI’

CUỘC BẦU CỬ ‘VĨ ĐẠI’

Ngày 6/11/2018 này, dân Mỹ sẽ đi bầu hàng loạt chức vụ lớn nhỏ cấp địa phương, tiểu bang và liên bang. Quan trọng hơn cả là việc bầu toàn thể Hạ Viện liên bang và 1/3 Thượng Viện liên bang. Ta sẽ không bàn về các cuộc bầu địa phương và tiểu bang, chỉ bàn về cuộc bầu quốc hội liên bang.

Việc đảng DC tìm đủ mọi cách để xé bỏ kết quả bầu tổng thống vừa qua đã quá rõ ràng, quá thô bạo, và quá trơ trẽn, đã được bàn quá nhiều, không cần nói thêm. Vả lại, bài này sẽ bàn về cuộc bầu cử giữa mùa tới đây, không liên quan gì đến cuộc bầu tổng thống hết.

       Đề tài tranh cử của hai bên là gì?

Bên phiá CH dĩ nhiên là đang khoe những thành tựu của TT Trump và hứa hẹn sẽ tiếp tục con đường đó, cũng như cố gắng thực hiện những việc chưa làm được. TT Trump khi ra tranh cử đã hứa khá nhiều chuyện và cho đến nay, ông đã thực hiện được không ít. Ngay cả báo Washington Post cũng đã phải nhìn nhận TT Trump là tổng thống ‘lương thiện nhất’, giữ lời hứa hơn tất cả các tổng thống khác.

Về phiá DC, thú thật với quý vị, kẻ này hơi bối rối không biết phải viết gì vì lý do rất giản dị là dường như đảng DC không có chương trình cụ thể gì ngoài kế hoạch … lật đổ TT Trump qua cả chục vụ điều tra, rồi đàn hặc và truất nhiệm, hay nếu không được thì tìm mọi cách phá, đòi hỏi ngược lại tất cả những gì TT Trump đã làm hay muốn làm. Nói cách khác, nếu muốn biết DC muốn làm gì thì cứ nghĩ đến những việc TT Trump đã hay sẽ làm, rồi quay ngược lại thì sẽ biến thành chương trình kinh bang tế thế của DC. 

Bên nào sẽ thắng?

Phải nói ngay để tránh mọi hiểu lầm, kẻ này không đủ “khả năng, viễn kiến, tầm nhìn xa” để có thể làm Trạng Trình, đoán mò bằng những câu sấm mù mờ mà mấy trăm năm sau, ai cũng có thể diễn giải theo ý mình, cách nào cũng đúng. Hơn thế nữa, tiên đoán về chính trị Mỹ thì thật sự Trạng Trình có tái sinh cũng … mù tịt. Chỉ một ngày trước ngày bầu năm 2016 vừa qua, ai dám nói bà Hillary sẽ về nhà giữ cháu ngoại?

Một điều cần phải cân nhắc khi đi bỏ phiếu: giữa tư cách cá nhân của một ông Trump, là tiêu điểm của cuộc bầu cử dưới cái nhìn của đảng DC, và thành quả kinh tế là chủ điểm của bầu cử theo đảng CH, cái nào quan trọng hơn?

Nếu DC thắng, chiếm đa số tại Hạ Viện, cho dù vẫn không chiếm được Thượng Viện, thì như đã bàn nhiều lần, ta sẽ thấy hàng loạt vụ điều tra, vài công tố độc lập có thể được Hạ Viện bổ nhiệm để điều tra cửu tộc nhà họ Trump và cả tam tộc các phụ tá, cố vấn, bà con, chú bác, dâu rể,… Thậm chí có thể sẽ đàn hặc TT Trump luôn. Tình trạng lạc quan tếu nhất, các dân biểu DC không làm những việc trên thì, ít ra họ cũng sẽ bác bỏ tất cả mọi dự luật phe CH hay TT Trump có thể đề nghị. Hay ngược lại, phe CH và TT Trump sẽ bác tất cả mọi dự luật phe DC đề nghị. Nôm na ra, guồng máy chính quyền Mỹ sẽ hoàn toàn tê liệt, từ tổng thống đến bộ trưởng, nghị sĩ, dân biểu, quan chức,… tất cả đều lãnh lương để ngồi chơi xơi nước, chửi bới qua lại. Chẳng có một đạo luật đáng kể nào được ban hành. Chờ đến bầu cử 2020. TT Trump chỉ còn một cách: cai trị bằng sắc lệnh, qua mặt quốc hội, theo đúng cách của TT Obama trong nhiệm kỳ hai đấy.

Nếu phe CH thắng, giữ được thế đa số tại Hạ Viện, thì TT Trump sẽ có dịp tiếp tục những việc ông đã làm từ hai năm qua, và làm thêm những gì đã hứa mà chưa thực hiện được.

TTDC báo động: nếu CH thắng giữ được cả hai viện thì sẽ là đại hoạ vì “con ngựa chứng Trump sẽ không còn ai cầm cương và sẽ đá loạn xà ngầu”. TTDC quên mất một chuyện lớn: dân Mỹ đã đi bầu tháng 11/2016, cho ‘con ngựa chứng’ được chạy nhẩy, tại sao bây giờ lại một hai đòi nhốt con ngựa đó lại? Ý dân vứt đi đâu rồi?

Trong cuộc bầu cử này, yếu tố quyết định thật sự là hậu thuẫn của khối đa số mà TT Nixon gọi là “đa số thầm lặng’, -silent majority-, đang ủng hộ TT Trump. Không ai biết khối này đông đảo đến cỡ nào và nhất là sẽ tham gia bầu cử đông đảo đến mức nào. Đây là bí số chẳng những quan trọng nhất mà cũng là hiểm hóc nhất. Đó chính là bí số đã khiến tất cả khối DC vàTTDC tiên đoán sai bét trong cuộc bầu tổng thống vừa qua. Mà cũng là bí số khiến không ai dám chắc kết quả bầu cử lần này sẽ ra sao.

Chuyện chính trong bài này là cộng đồng Việt tỵ nạn tính sao?

Như đã có dịp bàn qua nhiều lần, dù muốn hay không, đây cũng là đất ta sinh sống, nơi mà các quyết định của các chính khách có tác động trực tiếp đến cuộc sống của chúng ta. Do đó, việc cộng đồng Việt tỵ nạn tham gia vào sinh hoạt chính trị Mỹ là điều tối cần thiết để có thể bảo vệ quyền lợi của chúng ta một cách hữu hiệu nhất. Tham gia bằng cách ra ứng cử càng nhiều chức vụ càng tốt, bất kể ở cấp nào, địa phương, tiểu bang hay liên bang. Và tham gia bằng cách đi bỏ phiếu. Và dĩ nhiên tham gia bằng cách tìm hiểu cho kỹ mọi vấn đề trước khi lấy quyết định cho chính mình.

Diễn Đàn này chủ trương cố giảm thiểu tình trạng chia rẽ trong cộng đồng nên cố tránh đi vào vấn đề cá nhân các ứng cử viên gốc Việt bất kể thuộc đảng nào. Do đó sẽ không ủng hộ hay chống bất cứ cá nhân nào. Không có nghiã là diễn đàn này nghĩ rằng ai đi bỏ phiếu cho ai cũng được. Mà vấn đề là cần bỏ phiếu theo chủ trương, theo sách lược,… của ứng cử viên, chứ không theo cá nhân hay cá tính của ứng cử viên.

Một điểm cần nhớ cho rõ: quan trọng là quyền lợi của nước Mỹ nói chung và quyền lợi của cộng đồng tỵ nạn nói riêng. Cần phải biết ứng cử viên đó và đảng của người ấy đã, đang, và sẽ làm gì cho cộng đồng chúng ta và cho nước Mỹ. Đó mới chính là những tiêu chuẩn căn bản để bỏ phiếu. Chứ không thể bỏ phiếu theo tiêu chuẩn… bạn bè, chỗ quen biết, bà con, hay… ‘cùng gốc Việt’.

Trên căn bản, những ứng cử viên ‘cùng gốc Việt’ tất nhiên phải hiểu cộng đồng tỵ nạn hơn những người không phải gốc tỵ nạn Việt, do đó có thể hiểu và bảo vệ nhu cầu của chúng ta hữu hiệu hơn những người khác. Vấn đề là trên thực tế không phải tất cả các ứng cử viên gốc Việt đều có cách suy nghĩ và hành xử giống hệt nhau.

Một ví dụ điển hình: một ứng cử viên tỵ nạn có thể vì thù ghét cá nhân TT Trump vẫn quyết tâm chống ông Trump đến cùng, chống luôn cả việc ông đang đánh Trung Cộng để giảm uy thế của TC, rất có lợi cho VN. Trong trường hợp này thì chúng ta có nên nhắm mắt bỏ phiếu cho người này chỉ vì họ ‘cùng gốc Việt’ không?

Trong cộng đồng tỵ nạn chúng ta, hiện nay có 4 vấn đề quan trọng nhất mà chúng ta cần cân nhắc.

  1. Vấn đề kinh tế hiện hữu tại Mỹ

Dĩ nhiên, một số lớn dân tỵ nạn hiện còn trong tuổi đi làm, phải đóng thuế, nên họ cần phải cân nhắc cho kỹ việc TT Trump đã giảm thuế quy mô cũng như tạo ra được cả triệu việc làm. Chuyện công của ai là chuỵên tranh cãi phe phái không thể là yếu tố quyết định lá phiếu.

Một số không nhỏ dân tỵ nạn thuộc loại dưới trung lưu, không phải đóng thuế gì hết, cũng có nhiều người vì lớn tuổi chẳng đi làm gì hết mà sống bằng trợ cấp. Đối với họ, việc TT Trump giảm thuế, tạo công ăn việc làm chẳng có nghiã lý gì hết, trái lại, họ lo sợ giảm thuế sẽ giảm thu nhập của chính phủ, đưa đến việc cắt giảm trợ cấp của họ. Đây là một trong những luận điệu tuyên truyền rất mạnh của khối DC, để hù dọa thiên hạ.

Xin nói cho rõ: giảm thuế lợi tức, nhất là giảm thuế cho các đại gia và giảm thuế đánh trên lợi nhuận của các đại công ty, không phải là thể hiện tính phe đảng của TT Trump với nhà giàu để hại người nghèo như tuyên truyền ngớ ngẩn của phe chống TT Trump la hoảng. Việc giảm thuế cho các đại doanh gia và đại công ty có mục đích rõ ràng là khuyến khích việc đầu tư, mở hãng xưởng, tạo công ăn việc làm cho thiên hạ, phát triển kinh tế chung cho cả nước. Giảm thuế lợi tức cá nhân cho quý vị cũng giúp cho quý vị có thêm chút tiền để xài, tức là giúp các công ty bán thêm chút hàng hóa. Quý vị nào không muốn xài số tiền đó, có thể gửi ngân hàng, giúp ngân hàng có thêm ít tiền cho các doanh gia vay mượn để phát triển cơ sở kinh doanh của họ. Kinh tế nói chung sẽ phát triển (thật ra, đã và đang phát triển mạnh theo tất cả những thống kê chính thức). Mà kinh tế phát triển thì tức là lợi nhuận công ty tăng, lương thiên hạ tăng, thì cũng là dịp Nhà Nước thu thuế nhiều hơn, có tiền nhiều hơn, chứ không phải ít đi.

Như kẻ này đã chứng minh nhiều lần, kinh nghiệm những lần giảm thuế từ TT Kennedy đến TT Reagan và TT Bush con, sau thời gian đầu thì thu nhập thuế của chính phủ đều tăng vọt. Trong lịch sử cận đại Mỹ, đã có nhiều lần các tổng thống giảm thuế, nhưng chưa có một tổng thống nào bị hụt tiền đến độ phải cắt giảm trợ cấp.

Nếu quý vị nghe một ứng cử viên hô hoán TT Trump giảm thuế cho nhà giàu rồi sẽ cắt trợ cấp của người nghèo, thì xin quý vị hãy tỉnh táo suy luận để tránh nghe lập luận lừa phỉnh mỵ dân hay hù dọa thiên hạ. (Muốn tìm hiểu thêm về chuyện giảm thuế trước khi đi bầu, xin quý vị đọc lại bài ‘Luật Giảm Thuế’ trên diễn đàn này, tháng Chạp năm 2017)

Trong câu chuyện kinh tế, nhiều cụ tỵ nạn sao y bản chính TTDC, đã đưa ra những lập luận giả dối đáng ngạc nhiên.

Họ tố cáo TT Trump giảm thuế, kinh tế tăng trưởng, thu nhập của chính phủ phải tăng mạnh, cớ sao lại có chuyện nợ công vẫn tăng ào ạt lên tới xấp xỉ 21.000 tỷ đô, ngân sách vẫn thâm thủng nặng? Rõ ràng Trump lại nói láo sao?

Chỉ là tố cáo nếu không phải vì gian ý thì cũng chỉ vì thiếu hiểu biết. Giảm thuế có hiệu lực năm nay, tức là thu nhập của Nhà Nước đã giảm ngay, trong khi tăng trưởng kinh tế chỉ mới bắt đầu và chưa thể có tác dụng gì trên chi tiêu trong ngân sách đã được thiết lập cả năm trước. Chi tiêu của Nhà Nước có muốn cắt giảm như TT Trump đang cố làm, cũng không thể thực hiện trong vài tháng.  Một ví dụ điển hình: muốn giảm nhân sự để tiết kiệm tiền lương, sa thải nhân viên hay công chức, cũng phải cấp cho họ một số tiền lớn cho họ sống trong khi chờ đợi có việc mới, chứ không có chuyện sa thải họ với hai tay trắng. Một ví dụ khác: tiền lãi phải trả trên hơn 20.000 tỷ công nợ, TT Trump không thể quyết định ngày mai sẽ ngưng trả. Nói cách khác hậu quả của chính sách kinh tế của TT Obama cần thời gian để thay đổi. Kinh tế Mỹ như cái tàu hàng lớn, muốn quay ngược lại, không thể một sớm một chiều, trở đầu như cái xuồng câu cá. Chưa kể cái giả dối thô bạo khi vài cụ tỵ nạn mê Obama la hoảng về số công nợ tăng lên tới 21.000 tỷ. Những người này núp ở đâu khi TT Obama tăng công nợ gấp đôi từ xấp xỉ 10.000 tỷ lên tới 20.000 tỷ đô?

Họ nói kinh tế phục hồi là nhờ TT Obama, ông Trump chỉ thừa hưởng gia tài thôi. Chuyện này, tôi đã bàn quá nhiều nhưng như nước đổ lá môn, họ vẫn nhắm mắt và bịt tai không muốn biết sự thật. Tôi sẽ không phí thời giờ viết lại tri₫ong bài này. Chỉ xin tóm lược rất ngắn gọn câu chuyện trước mắt.

Phục hồi của TT Obama có thật, nhưng chiếc xe của Obama chạy ì ạch 10 cây số một giờ trong 7 năm sau. Ông Trump ra tranh cử, hứa sẽ thi hành một loạt biện pháp để phục hồi tăng trưởng kinh tế thật sự và tạo công ăn việc làm lại. Các kinh tế gia DC nhao nhao báo động TT Trump sẽ lôi kinh tế xuống ruộng lại. Ông Trump đắc cử, thi hành những biện pháp đã hứa, chiếc xe chạy vọt lên 60 cây số một giờ. Cả triệu việc làm được tái tạo, chứng khoán bay bổng, kinh tế tăng trưởng quá mạnh khiến chính quyền phải tăng lãi suất để làm chậm lại. Phe Obama nhanh như chớp nhẩy ra vỗ ngực nhận công. Theo đúng mô thức Obama: cái gì tốt là công của tôi, cái gì xấu là lỗi của tất cả mọi người khác. Tại sao những tăng vọt đó không xẩy ra trong những năm từ 2009 tới 2016? Mà lại chỉ xẩy ra sau khi ông Trump đã nhậm chức và đã ban hành những biện pháp kinh tế mới?

  1. Obamacare

Một cụ tỵ nạn báo động, tố TT Trump muốn thu hồi Obamacare, tức là “lấy đi bảo hiểm y tế của thiên hạ”. Đây là một lập luận cực kỳ thiếu lương thiện. Trong chế độ dân chủ, tự do cạnh tranh, kể cả cạnh tranh về tư tưởng, ai cũng có quyền chống những ý kiến khác ý của mình, nhưng điều kiện tối thiểu là phải lương thiện. Không bao giờ lại có chuyện vớ vẩn TT Trump và đảng CH muốn lấy đi bảo hiểm y tế của thiên hạ hết. Fake news! Vấn đề chỉ là cái Obamacare đầy sai lầm, gây ra đủ thứ tai hại trong hiện tại và cả tương lai, do đó, cần phải làm lại, tức là thay thế bằng một luật bảo hiểm y tế mới. Vì chưa đạt được đồng thuận ý kiến trên giải pháp mới nên Obamacare vẫn còn đó. Nói trắng ra, trước sau gì thì mọi người, ai cũng có bảo hiểm y tế hết, quý vị không cần phải lo sợ chuyện CH sẽ lấy đi bảo hiểm y tế cho quý vị. Tranh cãi giữa CH và DC chỉ là vấn đề bảo hiểm kiểu nào tốt hơn thôi.

  1. Vấn đề di trú

Đây cũng là một đề tài những người thiếu lương thiện mang ra khai thác để hù dọa dân tỵ nạn. Họ tố TT Trump kỳ thị, sẽ tìm cách trục xuất dân tỵ nạn ta về VN hết. Chuyện gọi là… bố láo. Tất cả dân tỵ nạn ta qua Mỹ và sống ở đây hoàn toàn hợp pháp, được nhận qua một luật được cả hai viện quốc hội phê chuẩn và tổng thống ký. Không ai nên dở trò xập xí xập ngầu lẫn lộn chúng ta với đám di dân lậu mà TT Trump đang tìm cách ngăn chặn. Không có tổng thống nào có thể trục xuất chúng ta đi đâu hết.

Ngoại trừ hai trường hợp.

–     Những người chưa được vào quốc tịch, chỉ mới ở trong trường hợp ‘thử thách’ có thẻ xanh: nếu phạm pháp, tất nhiên luật Mỹ (chứ không phải luật Trump!) sẽ không cho trở thành dân Mỹ và sẽ bị trục xuất. Ở đây, phải nói cho rõ để tránh xuyên tạc bóp méo. Vi phạm luật là vi phạm luật. Nặng hay nhẹ và bị trừng phạt như thế nào, trục xuất hay không là quyết định của quan tòa (chứ cũng không phải là phán quyết của Trump đâu!).

–     Những công dân CHXHCNVN qua đây du học hay du lịch, ở lậu lại tất nhiên sẽ bị coi là di dân lậu, có bị bắt và trục xuất là chuyện đương nhiên theo luật Mỹ (chứ không phải luật Trump!)

Báo chí Việt tỵ nạn tung tin T Trump bắt nhốt hơn một chục ngàn người gốc Việt và sẽ trục xuất họ. Vẫn chỉ là cái mánh xuyên tạc để hù dọa. Đại khái hầu hết những người này đã bị bắt từ thời TT Obama (vẫn không phải là Trump đâu!), nhưng Mỹ không trục xuất về VN được vì VC không chịu nhận. Năm 1995, TT Clinton ký thỏa ước với VC, ‘công dân Việt’ phạm tội bị trục xuất về VN, nhưng chỉ áp dụng cho những người qua Mỹ sau năm 1995 thôi. Do đó, tình trạng cả chục ngàn người phạm tội đang bị nhốt chưa có giải pháp. TT Obama và Trump đã và đang điều đình với chính quyền VC về chuyện này, là chuyện chẳng phải lỗi của TT Trump.

  1. Lo ngại về việc Hán hóa quê hương chúng ta

Vâng, thưa quý vị, dù sao, VN vẫn là quê hương chúng ta và chúng ta vẫn lo sợ cho việc VN sẽ bị mất vào tay Trung Cộng, một cách thô bỉ nhất như biến thành một tỉnh của Tầu, hay một cách gián tiếp, biến thành một xứ bị Tàu đô hộ qua các quan thái thú VC. Dù muốn hay không thì VN vẫn là quê hương, đất nước của chúng ta. Chính quyền VC chỉ là những người đang nắm quyền, không sớm thì muộn cũng sẽ không còn nữa. Đất nước là chuyện vĩnh viễn, chế độ là chuyện nhất thời, ta không nên lẫn lộn.

Trong cái nhìn đó, kẻ thù gần là chế độ VC, kẻ thù xa là chủ nghiã bành trướng của tân đế quốc Trung Cộng.  TT Trump đang cố gắng ngăn chặn tham vọng đó. Bất kể vì lý do gì. Rất có thể TT Trump muốn chặn TC để bảo vệ thế đứng thống trị thế giới của Mỹ chứ chẳng phải vì yêu thương dân Việt ta. Không cần biết. Ta chỉ cần biết trong sách lược chặn TC đó, VN có thể tựa lưng vào để tránh trở thành ngôi sao nhí trên cờ máu. Nôm na ra, ta chỉ có một lựa chọn duy nhất: ủng hộ sách lược chặn TC của TT Trump, không có tam thập lục chước nào khác hết.

Muốn ủng hộ thì phải giúp cho ông thực hiện được sách lược đó. Nghiã là phải củng cố thế lực chính trị của TT Trump bằng cách giúp cho ông có đồng minh trong quốc hội, Hạ Viện cũng như Thượng Viện. Không có đồng minh, TT Trump trong hai năm tới sẽ bị trói tay, không thực hành được bất cứ sách lược nào hết, không ra được bất cứ luật nào hết. Họ Tập sẽ tha hồ lộng hành tại Biển Đông. Đó có phải là điều quý vị mong muốn không?

Như đã phân tích ở trên, việc đảng DC hay đảng CH kiểm soát được quốc hội sẽ có những hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Có thể nói đến mức biến cuộc bầu giữa mùa này thành cuộc bầu giữa mùa quan trọng nhất trong lịch sử cận đại Mỹ. Nước Mỹ sẽ đi vào bế tắc toàn diện trong ít nhất hai năm nữa, hay TT Trump sẽ tiếp tục thực hiện những lời hứa như trong hai năm qua? Một mình TT Trump không thể làm gì được. Quốc hội đóng vai trò giúp ông hay cản ông, đó là quyết định của quý vị.

Lá phiếu của quý vị chính là lá phiếu quyết định chuyện này.

NGƯỜI VIỆT CHẾT NHIỀU VÌ UNG THƯ DO THIẾU HIỂU BIẾT VÀ HỆ THỐNG Y TẾ LẠC HẬU

NGƯỜI VIỆT CHẾT NHIỀU VÌ UNG THƯ DO THIẾU HIỂU BIẾT VÀ HỆ THỐNG Y TẾ LẠC HẬU

Written by  Thuy Anh Bui

Nếu xem bài “Một góc thực trạng ung thư ở Việt Nam”, bạn đã biết xót xa cho những con người ngày đêm phải sống trong ô nhiễm và biết chắc chắn mình đang chết mòn mỏi, không có tia hy vọng sống. Bạn cũng đã thấy 2 bệnh viện lớn tại Sài Gòn và Hà Nội đang quá tải với bệnh nhân ung thư như thế nào rồi đấy!

Những chia sẻ trong bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về cơ chế của bệnh ung thư, tỉ lệ tử vong do ung thư ở Việt Nam và vai trò của yếu tố chính trị với rất nhiều vấn nạn trong xã hội mà đại dịch ung thư chỉ là một phần trong đó. 

  1. UNG THƯ LÀ GÌ 
  2. Các bậc cấu trúc của cơ thể

Muốn hiểu được ung thư là gì, bạn cần phải biết qua về các cấp tổ chức của cơ thể (giống hệt như một nhà nước vậy!) 

Mỗi cơ thể (organism level) gồm có các hệ cơ quan (system level) có chức năng khác nhau như hệ thần kinh, hệ hô hấp, hệ tuần hoàn, hệ miễn dịch. Trong mỗi hệ cơ quan lại có các cơ quan (organ level) khác nhau như não, tim, phổi. Trong mỗi cơ quan có nhiều lại mô (tissue level) khác nhau có nhiệm vụ quan trọng với cơ quan đó. Và cuối cùng trong từng loại mô thì có nhiều tế bào (cellular level)

 Dưới mức tế bào còn có mức các phân tử và nguyên tử (chemical level) nữa. Ở mức này các phản ứng hóa học liên tục xảy ra dưới sự chỉ huy của các enzyme xúc tác trong tế bào. 

Vậy tế bào là đơn vị cơ bản nhất có hoạt động sống của cơ thể người. Điều này đúng với cả thực vật và các nhóm động vật nữa! 

  1. Các tế bào biết lớn lên và phân chia 

Ta hãy tưởng tượng cơ thể là một ngôi nhà và tế bào là những viên gạch dùng để xây nhà. Khi em bé lớn lên, cơ thể cao dần và kích thước tay chân cũng lớn hơn. Đối với ngôi nhà thì có thể sẽ có 2 khả năng xảy ra:

  • Khả năng thứ nhất là dùng nhiều gạch hơn để xây nhà. Quá trình này cần tế bào có sẵn lớn đến mức nhất định thì tách ra thành 2 tế bào con. Đây gọi là quá trình phân chia tế bào. 
  • Khả năng thứ hai là dùng viên gạch to hơn để xây nhà. Trong quá trình này, tế bào phình to ranhưng không thay đổi về số lượng. 
  1. Tế bào ung thư là những đứa con ngỗ ngược 

Bây giờ ta hãy tưởng tượng cơ thể người là một gia đình và các tế bào là các con. Có 2 trường hợp xảy ra: 

  • Nếu cha mẹ khắt kheluôn sát sao kiểm tra các con, để ý uốn nắn, rèn giũa các con (VD cơ thể miễn dịch tốt, môi trường sống sạch sẽ, thực phẩm an toàn) thì bé nào nghịch ngợm (tế bào mang sai sót) sẽ bị nhắc nhở hoặc phạt ngay lập tức. 
  • Nếu cha mẹ buông lơivà không quan tâm đến con cái (miễn dịch kém, sống trong môi trường ô nhiễm, thực phẩm độc hại) thì trong nhà kiểu gì cũng có đứa con vốn nghịch ngợm hơn sẽ thử một vài tật xấu (đột biến đầu trong tế bào) như trộm tiền bố mẹ, chơi điện tử. Nếu bố mẹ không ý kiến gì, tật xấu sẽ tiến triển tiếp thành trộm cướp, bia rượu, hút chích, cờ bạc (các đột biến khác tiếp diễn trong tế bào). Chưa hết, hành vi này sẽ vô tình làm hư các con vốn đang ngoan ngoãn. Đến giai đoạn này thì bố mẹ có biết rồi cũng bó tay (ung thư đã di căn khắp cơ thể), chỉ biết than khóc hoặc thăm nuôi con trong tù (nằm xạ trị chờ chết)!

Vậy đó, sự phát triển của bệnh ung thư y hệt như vậy ! Suy ra, nhà nào đông con (tức tế bào phân chia nhiều) thì khó kiểm soát triệt để được con cái. Do vậy con cái dễ sinh hư và phá hoại gia đình chỉ trong thời gian ngắn “tác oai tác quái”. Điều này giải thích bệnh ung thư thường phổ biến ở những nơi tế bào phân chia nhiều như máu, miệng, hầu, gan, phổi, khí quản, phế quản, vú, cổ tử cung, tuyến tiền liệt,… hơn là ở nơi tế bào hầu như không phân chia như tim!

  1. TỈ LỆ TỬ VONG DO UNG THƯ Ở VIỆT NAM 

Bây giờ chúng ta cùng nhìn vào số liệu thống kê về ung thư ở Việt Nam của Tổ chức Y tế Thế giới (nguồn WHO, 2014).

Nhìn vào bảng sau, bạn sẽ có ấn tượng là nam giới (bên trái) chết vì ung thư nhiều hơn 1,5 lần so với nữ giới (bên phải). Ở cả hai giới, hầu hết các bệnh ung thư liên quan đến hô hấp (phổi, khí quản, phế quản) và hệ tiêu hóa (gan, dạ dày, miệng, hầu, đại tràng). Phụ nữ có thêm ung thư vú và ung thư cổ tử cung nên có phân loại riêng.

Người Việt ham hút, ham ăn uống nên dễ chết vì 2 lí do trên!

Tiếp tục nhìn vào bảng thống kê tỉ lệ tử vong do ung thư ta sẽ thấy tỉ lệ tử vong do ung thư gan, phổi ở nam giới gấp 4 lần nữ giới. Tỉ lệ tử vong do ung thư dạ dày ở nam giới gấp 2 lần nữ giới. Hơn nữa, số ca ung thư được phát hiện nhiều tương đương với tỉ lệ tử vong của từng nhóm bệnh. Điều này chỉ ra rằng, người Việt mắc phải hầu như bất cứ loại ung thư nào (trừ ung thư vú ở phụ nữ) thì cầm chắc là sẽ chết rất nhanh!

  1. BỆNH TẬT UNG THƯ LÀ HẬU QUẢ TRỰC TIẾP CỦA SAI LẦM TRONG CHI TIÊU NGÂN SÁCH NHÀ NƯỚC

Lâu nay phần lớn người Việt vẫn thờ ơ với tình hình đất nước, coi mọi việc xảy ra xung quanh không liên quan, ảnh hưởng gì đến mình. Chúng ta coi “chính trị” là vấn đề nhạy cảm và tránh xa “chính trị” được hiểu là biểu hiện của sự khôn ngoan, phải không nào? Nhưng hãy xem những con số cùng sự so sánh dưới đây có giúp bạn hiểu tại sao ung thư trở thành nguyên nhân tử vong hàng đầu của Việt Nam.

Để dễ hình dung, tôi sẽ so sánh ngân sách nhà nước cho năm 2018-2019 (tức tiền thuế của tất cả những người đi làm) được chính phủ sử dụng như thế nào ở Anh Quốc (UK) và Việt Nam. Với tỉ giá 1£ (Bảng Anh) = 30.000 VNĐ thì chi tiêu của chính phủ UK gấp khoảng 30 lần chi tiêu chính phủ ở VN. Do vậy để tiện so sánh thì các hạng mục chi tiêu được tính ra % trên tổng chi của chính phủ.

Một số sự khác biệt “nho nhỏ”:

  1. Chi tiêu cho an sinh xã hộicủa Việt Nam chỉ bằng khoảng 1/3 của UK. Điều này giải thích tại sao so với người già ở UK, người già ở VN thật đáng thương. Ở UK, tất cả mọi người già trên 65 tuổi đều có rất nhiều trợ cấp từ chính phủ. Chẳng hạn, họ được đi lại miễn phí trong tất cả các thành phố, miễn phí vé tập gym, đi bơi, giảm giá hàng loạt các dịch vụ khác. Ngoài ra, mỗi người có một khoản trợ cấp từ chính phủ khoảng £700 (~21 triệu VNĐ)trong mỗi tháng (không tính đến tiền lương hưu – nguồn thu nhập chính của họ sau khi về hưu do bên bảo hiểm xã hội trả). Như vậy kể cả nếu không có lương hưu hay sự trợ cấp từ con cái, họ cũng sẽ vẫn sống rất khỏe.

Nếu ai không hiểu được cụ thể an sinh xã hội là gì, hãy lắng nghe bài giảng của bác Hoàng Ngọc Diêu bên Australia về vấn đề này.

Biểu đồ sau giản lược các con số từ bảng thống kê để biểu diễn các hạng mục chi tiêu của mỗi chính phủ tính theo tỉ lệ % 

Bây giờ chúng ta hãy coi việc chi tiêu của chính phủ như việc mình tự tiêu tiền để hiểu hơn ảnh hưởng của nó tới cuộc sống. Hãy tưởng tượng trung bình mỗi tháng lương của bạn là 10 triệu và phải chi tiêu những khoản sau:

  1. Chi tiêu cho y tế ở VN

Với 2% chi tiêu cho y tế (màu đỏ trên biểu đồ VN = 2% so với UK 19%), bạn sẽ chỉ để ra được 200k (viết tắt 200.000 VNĐ) cho việc chăm sóc sức khỏe. Với 200k này, chẳng may bạn bị ốm và phải đi viện, bạn sẽ phải trả 50k cho chi phí đi lại và chỉ còn 150k để đưa phong bì cho bác sĩ. Tôi chắc chắn với phong bì ít như vậy bạn sẽ bị bác sĩ mắng nhiếc, lăng nhục.

Đó chỉ là ví von theo chi tiêu cá nhân. Trong thực tế, Bộ y tế không có ngân sách để cải tạo bệnh viện, mua các trang thiết bị y tế, đào tạo thêm cho các y bác sĩ, nâng cao chất lượng và văn hóa phục vụ trong bệnh viện. Bởi vì dân móc túi trả tiền thuế và còn nộp thêm cả bảo hiểm y tế nữa thì phải xứng đáng được chữa trị tốt hơn, không phải chờ đợi vạ vật trong viện để chờ được khám, được xét nghiệm và được kê đơn. Do vậy, bác sĩ y tá các cấp bậc, bất kể có tâm hay không đều bị ảnh hưởng. Phòng khám thiết bị nghèo nàn mà đông bệnh nhân thì bác sỹ làm việc cực kỳ khổ chứ sung sướng gì đâu!

Cũng vì ít được đầu tư, hệ thống y tế ở VN thuộc loại lạc hậu, thiếu thốn nhất nhì thế giới. Do vậy, cả nước chỉ có vài máy chiếu xạ tập trung ở các bệnh viện lớn và không hề có dịch vụ xét nghiệm phát hiện sớm ung thư cổ tử cung, ung thư vú, ung thư trực tràng như WHO đánh giá.

Nếu bạn bị ung thư, với chi phí dành cho chăm sóc sức khỏe chỉ có vẻn vẹn 200k, bạn biết mình sẽ phải làm gì đúng không? Bây giờ bạn đã hiểu tại sao người dân ở vùng bị ô nhiễm nói biết bệnh tật nhưng thôi, sống ngày nào hay được ngày đó chưa? Một người bạn của tôi có người thân bị ung thư, đi chữa chạy ở nước ngoài mất gần 4 tỉ nhưng cũng không có kết quả khả quan nào. Còn ở UK, bạn sẽ không phải lo vì mọi dịch vụ y tế đều miễn phí với tất cả mọi người.

  1. Chi tiêu giáo dục ở VN

Trong bất kì xã hội nào, bên cạnh y tế thì giáo dục là ngành tối quan trọng. Điều này không cần phải giải thích vì sao. Tuy nhiên, với 3% (màu xanh lá nhạt trên biểu đồ VN=3% so với UK 13%) chi tiêu chính phủ dành cho giáo dục tại VN, chúng ta chỉ có một môi trường giáo dục lạc hậu, thấp kém vào bậc nhất thế giới với đầy rẫy những tiêu cực, thối nát.

Với mức lương 10 triệu mỗi tháng, bạn chỉ để ra được 300k cho việc học hành của con cái. Khi đầu tư cho học hành thấp như vậy, trẻ em đi học đấy mà chẳng thu nhận được đủ đầy kiến thức và giá trị sống. Thực tế, phần lớn các em lớn lên sẽ trở thành những con người vô cảm, lười suy nghĩ và ỷ lại bố mẹ.

Ở UK, giáo dục phổ thông (từ mẫu giáo đến hết trung học A level) hoàn toàn miễn phí. Khi lên đại học, sinh viên Anh chỉ phải đóng học phí chưa đến một nửa mức học phí của sinh viên quốc tế và được chính phủ tạo điều kiện cho vay với mức lãi suất rất thấp.

  1. Chi tiêu cho người gặp khó khăn(tàn tật, ốm đau, gặp khó khăn trong việc học, bị các bệnh thần kinh) (Màu tím nhạt trên biểu đồ, VN hoàn toàn không có)

VN = 0% so với UK 4%

Ở UK, việc quan tâm tới những người kém may mắn trong xã hội là một việc hết sức quan trọng. Nếu bạn nhìn kĩ bảng trên, bạn sẽ thấy chi tiêu tại nước Anh cho những người kém may mắn xấp xỉ chi tiêu cho các tổ chức đảng ở VN. Có buồn cười không? Tự bạn rút ra hàm ý từ sự so sánh này nhé.

  1. Trả lãi nợ chính phủ (màu xanh trên biểu đồ)

VN = 15% so với UK 5%

Bạn có biết tại sao nợ chính phủ liên tục tăng không? Quan trọng đấy. Bởi với mức thu nhập 10 triệu mỗi tháng, bạn sẽ phải trích ra 1,5 triệu để trả tiền lãi(nên nhớ chỉ trả tiền lãi chứ chưa trả một tí tiền nợ gốc nào). Điều này không hề bình thường chút nào đúng không?

  1. Chi tiêu cho trật tự và an toàn xã hội (màu vàng nâu trên biểu đồ)

VN = 0% so với UK 4%

Nếu bạn nghĩ xã hội VN an toàn, bạn đã không phải lo nhà bị trộm, xe cửa bị cướp, nữ trang bị giật trên đường rồi!

  1. Chi tiêu cho quân đội và công an(màu xanh navy trên biểu đồ)

VN = 27% so với UK 6%

Nếu lương của bạn là 10 triệu, bạn sẽ phải chi 2,7 triệu nuôi quân đội và công an. Con số này thực tế lớn đến mức mà người lập ngân sách ở VN ngại quá phải dấu nhẹm đi!

Để tính ra được con số khủng khiếp này, bạn hãy lấy Chi thường xuyên trừ đi các hạng mục được liệt kê thì phần còn lại sẽ là dành cho quân đội và công an.

Tôi tự hỏi tại sao trong thời bình và hơn nữa chúng ta lại là một nước an toàn nhất nhì thế giới nhưng tại sao lại phải chi nhiều cho quân đội và công an đến thế. Biên giới ngày càng bị thu hẹp, biển đảo đã mất vào Trung Quốc, quân đội chỉ loanh quanh trên đất liền bảo vệ đảng, làm kinh tế và cướp đất của dân. Công an với tinh thần còn đảng còn mình cũng hăng hái kiếm bánh mì, chăn gà, nuôi heo, buôn chổi đót đặng xây biệt phủ, chứ mặn mà gì với phòng chống tội phạm. Thảo nào các em học sinh bây giờ đều mơ ước được vào các trường công an, quân đội học, phải không ạ?

  1. Chi tiêu cho bảo vệ môi trường

Màu tím trên biểu đồ: VN = 0% so với UK 4%

Bạn có thấy gì mâu thuẫn ở đây không? Hàng ngày chúng ta vẫn luôn thấy đảng hô hào là phải tăng thuế bảo vệ môi trường (tăng thuế xăng dầu) vì dân ta sống trong môi trường ô nhiễm trầm trọng đã khổ quá rồi.

Trong khi đó chi tiêu cho hạng mục này nhỏ đến nỗi không làm tròn nổi lên 1%và việc họ đã và đang làm gì với phần chi tiêu khiêm tốn cho một công việc đại sự như thế đến bây giờ vẫn còn là một bí mật. Thế nên đừng hỏi vì sao VN đang trở thành cái rốn ung thư cùng vô số bạo bệnh khác của thế giới.

  1. Chi tiêu cho giao thông

Màu xanh lá đậm trên biểu đồ: VN = 0% so với UK 4%

Có thể chi tiêu cho giao thông ở VN được gộp với đầu tư phát triển. Nhưng giao thông ở nhà tuyệt vời đến thế nào chắc các bạn cảm nhận được rõ hơn tôi nhiều. Thực tế Bộ Giao thông vẫn giao cho các nhà đầu tư đặt BOT khắp nơi để tiếp tục tận thu từ dân. Vậy số tiền thu được đó, nếu không được tái sử dụng để xây dựng tiếp đường xá thì đã chui vào đâu rồi ?

  1. Chi tiêu cho hoạt động công nghiệp, nông nghiệp và lao động

VN = 1% so với UK 3%

Ở UK, nông dân rất giàu. Họ được chính phủ luôn quan tâm, đầu ra của họ luôn được đảm bảo.

  1. Chi tiêu cho hoạt động của tổ chức Đảng

VN = 6% so với UK hoàn toàn không có 

Bạn có thấy mục này vô lý không? Đảng chính là nhà nước hay chính phủ à? Chi phí cho hoạt động của đảng gấp 3 lần chi tiêu cho y tế và 2 lần chi tiêu cho giáo dục.

Hãy tưởng tượng bạn ốm nhưng chỉ đủ tiền đến bệnh viện đưa phong bì cho bác sĩ, nghe một trận mắng vì đưa ít rồi đi về, con bạn với 200k chỉ có thể được hưởng một nền giáo dục ngu dân, nhồi sọ và tẩy não trong khi bạn phải đóng tới 600k để nuôi những người nhục mạ mình?

  1. Chi phí đầu tư phát triển

VN = 25% so với UK hoàn toàn không có 

Tôi không rõ chi phí đầu tư phát triển ở VN gồm những tiểu hạng mục nào. Đây là nghệ thuật lập ngân sách. Càng bí hiểm càng có nhiều cơ hội cho những ai mơ ước làm giàu trong đó. Chi cho phát triển nhìn thì nhiều như vậy nhưng trình độ của chúng ta giờ kém cả Lào với Campuchia. Mà ngày xưa ông cha chúng ta toàn coi 2 dân tộc này là “dân mọi rợ” thôi.

  1. Các chi phí vô nghĩa

VN = 9% so với UK 0%

Mục này bao gồm vô số khoản ngớ ngẩn mà chúng ta sẽ chỉ có thể thấy ở VN như chi văn hóa thông tin, phát thanh, truyền hình, thông tấn, các hoạt động kinh tế, cải cách tiền lương, tinh giản biên chế. Nó gấp gần 5 lần chi cho y tế và 3 lần chi cho giáo dục – 2 ngành cơ bản nhất của 1 xã hội bình thường. Vô lý hay không tự bạn cảm nhận !

KẾT LUẬN

Đến đây bạn có thể đã hiểu tại sao những quyết định của quốc gia VN không hề chú trọng đến việc nâng cao hiểu biết về bệnh tật qua giáo dục và nâng cao chất lượng hệ thống bệnh viên và nhân viên y tế để phục vụ những người trực tiếp đóng thuế cho họ!

Người dân không có nhận thức, hiểu biết thì không thể tạo được những thói quen sống lành mạnh, từ đó đam mê những thú vui vô bổ như rượu bia, thuốc lá và hoàn toàn ngó lơ hiện trạng xã hội. Đây là hậu quả của một nền giáo dục lạc hậu có chủ đích.

Bản thân người dân cũng biết là sống tốt dở ra sao có ốm đau mà không có tiền thì cũng không thể được chữa trị đàng hoàng. Chính vì vậy, WHO đã chỉ ra rằng số ca ung thư ở VN tương đương với số ca tử vong do chính từng loại ung thư gây ra. Tóm lại, nếu bạn là người VN mà bị ung thư thì gần như chắc chắn là sẽ chết nhanh thôi. Vậy ta muốn cùng ngồi chờ đợi một cái chết từ từ tiến đến hay sẽ làm gì để bảo vệ chính mình và gia đình đây?

Nguồn: click vào phần gạch chân để đến văn bản gốc

TDNS nước Anh của Bộ Tài chính UK

TDNS Việt Nam của Bộ Tài chính VN  (Biểu số 17/CK-NSNN) Trang 7

Chú thích thêm cho bảng TDNS trên:

  1. Hạng mục này ở nước Anh bao gồm các khoản trợ cấp thất nghiệp, hưu trí cho người già và trợ cấp cho trẻ em trong toàn xã hội
  2. Hạng mục này bao gồm trợ cấp cho những người có vấn đề về thần kinh, người già neo đơn, trẻ em bị bạo hành, người tàn tật, người gặp khó khăn trong học hành
  3. Chi phí đầu tư và phát triển của Việt Nam có thể bao gồm đầu tư cho giao thông. Các mục chi tiêu này quá mập mờ
  4. Chi tiêu khác của UK bao gồm cả các khoản đóng góp vào khối EU
  5. Các chi phí vô nghĩa này bao gồm chi văn hóa thông tin, phát thanh, truyền hình, thông tấn, các hoạt động kinh tế, cải cách tiền lương, tinh giản biên chế