Những khoảnh khắc đáng nhớ 12 năm triều đại Đức cố Giáo hoàng Phanxicô

Những khoảnh khắc đáng nhớ 12 năm triều đại Đức cố Giáo hoàng Phanxicô

Vatican News Tieng Viet

Hành trình 12 năm của Đức Giáo Hoàng Phanxicô là một dấu ấn đặc biệt trong lịch sử Giáo hội – hành trình của một vị mục tử khiêm nhường, gần gũi và đầy lòng thương xót.

Video này là lời tri ân và chiêm ngắm những khoảnh khắc đáng nhớ trong triều đại của ngài – như một cuốn phim nhẹ nhàng nhưng đầy xúc động, dẫn dắt chúng ta trở về những cột mốc thiêng liêng, để sống lại kinh nghiệm được vị Cha chung dìu dắt trong suốt 12 năm qua.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô không chỉ khép lại cuộc sống trần thế trong cương vị là một giáo hoàng, nhưng còn là một Giêsu hữu, một người con tinh của Thánh Inhaxiô Loyola, khao khát dâng hiến trọn vẹn tự do, trí nhớ và trí hiểu để phụng sự Thiên Chúa cách trọn vẹn hơn. Hơi thở của linh đạo Inhaxiô vẫn âm thầm nuôi dưỡng từng bước chân, từng chọn lựa, và từng lời cầu nguyện của ngài.

Một phần nhạc nền được trích từ “Kinh Dâng Hiến của Thánh I-nhã” – phổ nhạc: Anh Huy, S.J., trình bày: Đình Quynh, S.J. – cất lên như một lời nguyện sâu lắng, phản chiếu tinh thần dâng hiến và phục vụ trọn vẹn nơi Đức Thánh Cha Phanxicô.


GIÃ TỪ BÓNG TỐI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nicôđêmô, một thủ lãnh của người Do Thái; ông đến gặp Chúa Giêsu ban đêm”.

Một ngọn hải đăng thật cần thiết trong việc soi dẫn tàu thuyền ở các bãi cạn, các vịnh hay các lối vào cảng. Một trong những ngọn hải đăng nổi tiếng nhất là “Hải Đăng Alexandria”; xây từ thế kỷ thứ 3 trước công nguyên, tồn tại đến thế kỷ 15 và là kỳ quan của thế giới cổ đại.

Kính thưa Anh Chị em,

Ai Cập có một hải đăng 18 thế kỷ tuổi; nhân loại có một hải đăng ‘vô cùng tuổi’, chiếu sáng thế giới cổ đại lẫn hiện đại – ‘Hải Đăng Giêsu’ – vốn không chỉ soi rọi biển ‘Hồng Trần’ mà còn dẫn con người vào cảng cực lạc ‘Thiên Quốc’. Câu chuyện Tin Mừng hôm nay cho thấy một người được soi rọi bởi ngọn hải đăng ấy. Chi tiết thú vị là vị khách đến với Ngài vào ban đêm, và người ấy đã ‘giã từ bóng tối’ sau khi gặp Ngài!

Tin Mừng Gioan, “Tin Mừng của những biểu tượng”; Nicôđêmô đến với Chúa Giêsu “ban đêm” – theo Augustinô – vì lẽ ông chưa được sinh lại hoàn toàn và do đó, chưa sống trọn vẹn dưới ánh sáng đức tin. Tiến trình đức tin của Nicôđêmô là tiến trình ‘đến với ánh sáng’; đúng hơn, tiến trình được tái sinh trong nước và Thánh Thần. Thoạt đầu, ông rụt rè, sợ hãi; hiểu biết của ông về Chúa Giêsu còn rất ít, nhưng sau khi gặp Ngài, ông trở nên mạnh mẽ. Về sau, Nicôđêmô bênh vực Ngài; Ngài chết, ông công khai trợ táng. Nicôđêmô đã ‘giã từ bóng tối’, ‘ra với ánh sáng’, ‘được sinh lại’ bởi trên.

Khá trùng hợp, Phêrô và Gioan bước ra từ ngục tối và hân hoan cất bước trong ánh sáng, quyền năng và sức mạnh của Đấng Phục Sinh; hai ngài bước đi trong Thánh Thần, lòng hân hoan và can đảm bênh vực niềm tin của mình – bài đọc một. Thánh Vịnh đáp ca bày tỏ nỗi vui mừng, “Lạy Chúa, hạnh phúc thay những ai ẩn náu bên Ngài!”.

Nicôđêmô là một tấm gương tuyệt vời cho chúng ta trong thế giới hôm nay. Nhiều Kitô hữu cảm thấy việc sống đức tin một cách triệt để, đặc biệt trong môi trường làm việc, học đường và các cộng đồng là một thách đố. Như Nicôđêmô, nhiều người cảm thấy dễ dàng hơn khi đến với Chúa Giêsu “ban đêm”; thế mà, dẫu đã đến với Ngài theo cách này, họ vẫn không ‘giã từ bóng tối’ để ‘ra với ánh sáng!’. Tại sao? Họ không muốn để mình được biến đổi; nói đúng hơn, được sinh lại bởi trên.

Anh Chị em,

‘Ra với ánh sáng’ đồng nghĩa với việc sống trong ánh sáng, trong Thánh Thần. Đó là sống đời sống mới mà Chúa Phục Sinh mang lại. “Xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng!” – Phaolô. Hãy để Thánh Linh đi vào bên trong bạn, dẫn dắt linh hồn bạn, dẫn đến nơi Ngài muốn. Thông thường, chúng ta chùn chân, dè dặt như Nicôđêmô trước đó; chúng ta không biết phải đi những bước tiếp theo, không biết phải làm gì để thực hiện những bước quan trọng. Hãy như Nicôđêmô, ý thức rằng, bước quan trọng là để Thánh Linh dẫn dắt, để Ngài sinh chúng ta một lần nữa; và với sự tự do của Thần Khí, chúng ta không biết nó sẽ kết thúc ở đâu, vì “gió muốn thổi đâu thì thổi”, nhưng tin chắc một điều, chúng ta đã ‘ra với ánh sáng!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con ‘giã từ bóng tối’ mỗi ngày để sống trong ánh sáng phục sinh, hầu mọi người biết rằng, “Hải Đăng Giêsu” đang soi rọi đời con, soi rọi thế giới!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************

Thứ Hai Tuần II Phục Sinh

Không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.       Ga 3,1-8

1 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, một thủ lãnh của người Do-thái. 2 Ông đến gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông nói với Người : “Thưa Thầy, chúng tôi biết : Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy.” 3 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.” 4 Ông Ni-cô-đê-mô thưa : “Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được ? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao ?” 5 Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí. 6 Cái bởi xác thịt sinh ra là xác thịt ; cái bởi Thần Khí sinh ra là thần khí. 7 Ông đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói : các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên. 8 Gió muốn thổi đâu thì thổi ; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy.”


 

 Lễ Kính Lòng Chúa Thương Xót – Cha Vương

 Ước mong lòng bạn tràn ngập tình yêu thương xót của Chúa trong ngày hôm nay nhé. 

Cha Vương

CN, 2PS: 27/04/2025

TIN MỪNG: Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta ! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã từ cõi chết sống lại. (1 Pr 1:3)

SUY NIỆM: Trọng tâm của ngày Lễ Kính Lòng Chúa Thương Xót được dựa trên sự việc Đức Giê-su Ki-tô đã từ cõi chết sống lại. Như thánh Phaolô nói rằng: “Nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng.” (1 Cr 15:14) Là người đã được chịu phép rửa tội, Đức Ki-tô là niềm hy vọng sống động của bạn mà chính lòng thương xót của Ngài là biểu tượng rõ ràng nhất về tính hoàn hảo của tình yêu. Ngài muốn cho bạn được an khang và hạnh phúc, tràn đầy niềm vui và an bình. Như Chúa Giê-su yêu thương bạn thế nào thì Ngài cũng muốn bạn phải làm như thế. Đây là con đường tình yêu nhân hậu mà các tín hữu Kitô phải đi. Như người Cha đầy lòng thương xót, bạn cũng được mời gọi để xót thương nhau. Bạn đang sống trong một xã hội đa dạng, đa nhiệm (multitask), và đa năng. Trong xã hội này con người đang bị ngụp lặn trong một guồng máy hành chính quay rất đều. Nó biến con người trở nên như một cái máy và mất đi sự nhậy cảm của con tim. Bề ngoài ra vẻ “có giáo lý mà không có đức tin; có bí tích mà không gặp gỡ Thiên Chúa; dâng lễ mà không dâng mình; có đạo mà không có Chúa.” Đây là thời điểm, hơn bao giờ hết,  mà con người cần lòng thương xót hơn lòng thương hại, cần hành động bác ái hơn lời nói xuýt xoa, cần tha thứ hơn là được thứ tha, cần cho đi hơn là được lãnh nhận. Chỉ có lòng thương xót và niềm hy vọng mới phá vỡ được bức tường ngăn cách giữa lòng người mà thôi. 

LẮNG NGHE: Phúc cho ai xót thương người, vì họ sẽ được thương xót (Mt 5,7)

CẦU NGUYỆN: [Lạy Chúa] Ôi, Máu và Nước tuôn ra từ Trái Tim Chúa Giêsu để nên nguồn mạch Lòng Thương Xót cho chúng con, con tin cậy vào Chúa. (Kinh Lòng Thương Xót Chúa)

THỰC HÀNH: Đọc 10 lần: “Vì cuộc tử nạn đau thương của Chúa Giêsu, xin thương xót chúng con và toàn thế giới.” 

From: Do Dzung

**************************

Lòng Thương Xót Chúa | Sáng tác: Sr Têrêxa – Bé Anh Khôi

Mức Sống của dân California tiếp tục đi xuống… ?!

Bình luận của WSJ

hình ảnh

Thống đốc California Gavin Newsom phát biểu tại San Diego, ngày 5 tháng 12 năm 2024. Ảnh: mike blake/Reuters

 

Có thể nói thế này về Gavin Newsom , ông ấy là bậc thầy về đánh lạc hướng dư luận, trong khi California đang mất đi tới 54.800 việc làm chỉ trong ba tháng đầu năm nay… cùng với tình trạng thiếu xăng và giá cả cao, nhất là giá bảo hiểm, giá điện tăng vọt ông vẫn nhận công đầu về sự  tăng trưởng của tiểu bang.

Năm mươi bốn phần trăm người dân California cho biết mọi thứ ở tiểu bang này nhìn chung đang đi sai hướng, tăng 14 điểm so với thời điểm ông Newsom trở thành thống đốc vào tháng 1 năm 2019. Nhưng theo lời ông, mọi thứ ở Golden State đang diễn ra suôn sẻ, hoặc đã từng được tốt như vậy cho đến khi Donald Trump bắt đầu áp đặt hàng rào thuế quan.

wildfires are a major con of living in montanaCác nhà kinh tế của UCLA tính toán rằng các vụ cháy rừng gần đây ở Nam California đã gây ra tổng thiệt hại về tài sản và vốn từ 95 tỷ đến 164 tỷ đô la

Tuần trước, ông Newsom khoe rằng California vào năm 2024 đã vượt qua Nhật Bản để trở thành nền kinh tế lớn thứ tư thế giới. “California không chỉ bắt kịp thế giới mà chúng tôi còn là người định hướng”, ông nói. “Trong khi chúng tôi ăn mừng thành công này, chúng tôi nhận ra rằng sự tiến bộ của chúng tôi đang bị đe dọa bởi các chính sách thuế quan liều lĩnh của chính quyền liên bang hiện tại”.

Một con rùa có thể đánh bại một con ốc sên, nhưng điều đó không có nghĩa là nó nhanh. Tăng trưởng chậm chạp của Nhật Bản, đồng tiền suy yếu và lạm phát tương đối thấp trong nhiều năm qua đã cho phép California vượt qua Nhật Bản về tổng sản phẩm quốc nội danh nghĩa. Nhưng California không theo kịp tốc độ của ngựa vằn Mỹ. Nền kinh tế của California tăng trưởng với tốc độ bằng một nửa tốc độ của Florida trong năm năm qua.

So với cùng một mức lương như nhau, cư dân Texas có được lợi tức nhiều gấp hơn ba lần cư dân California theo báo California Globe.

GDP của Golden State sẽ xếp thứ 11 trên thế giới khi điều chỉnh theo sức mua, theo báo cáo của Trung tâm Việc làm và Kinh tế California. Phân tích này phản ánh cách chi phí cao của tiểu bang làm giảm mức sống. Người California kiếm được nhiều tiền hơn trung bình so với những người ở các nơi khác trên cả nước, nhưng tiền lương của họ không nhiều bằng mức tăng của giá sinh hoạt.

Đổ đầy bình cho một chiếc Jeep sẽ tốn 100 đô la. Sạc một chiếc Tesla cũng không rẻ hơn là bao vì giá điện ở California cao gấp đôi giá điện của các nơi khác trên cả nước và vẫn tiếp tục tăng do chính sách khí hậu liều lĩnh của ông Newsom. Pacific Gas & Electric gần đây đã đề xuất tăng giá thêm một lần nữa, sau sáu lần tăng vào năm ngoái. Gần 1 trong 5 hộ gia đình đang chậm thanh toán tiền điện.

California Gas Prices Record High Cartoon

Để mua được một ngôi nhà thông thường trong tiểu bang (giá bán trung bình là 884.350 đô la), người dân California cần kiếm được gần 200.000 đô la. Nhiều người ngày càng phải vật lộn để tìm việc làm khi các chủ lao động sa thải nhân viên và chuyển việc đến các tiểu bang thân thiện với doanh nghiệp hơn như Texas.

Kể từ tháng 1 năm 2020, California đã mất việc làm trong lĩnh vực thông tin (54.100), tài chính (62.200), dịch vụ chuyên nghiệp và kinh doanh (49.100), giải trí và khách sạn (59.200) và sản xuất (70.200). Mặc dù việc làm ban đầu đã phục hồi sau lệnh phong tỏa do đại dịch, nhưng hầu hết các ngành công nghiệp đã mất việc làm kể từ mùa hè năm 2022.

Không hề làm cho đảng Dân chủ ở Sacramento quan tâm. Họ cố gắng thiết lập tốc độ cho các quy định giết chết việc làm. California đã mất 33.400 việc làm tại các nhà hàng “dịch vụ hạn chế” kể từ khi ông Newsom ký luật vào tháng 9 năm 2023 thiết lập mức lương tối thiểu 20 đô la một giờ cho nhân viên bán ở của hàng thức ăn nhanh. Ồ, thôi. Đây không phải là những công việc “tốt” của công đoàn.

Cartoonist’s Take | Gov. Newsom loots California’s gas tax funds ...

Công nhân sản xuất nhiên liệu hóa thạch đang trở thành loài có nguy cơ tuyệt chủng tại tiểu bang này do các chính sách săn mồi của chính phủ đang thực sự chuyển giao các công việc năng lượng ra nước ngoài. Sản lượng dầu của California đã giảm một phần ba dưới thời ông Newsom. Tiểu bang này đang nhập khẩu nhiều dầu hơn từ Trung Đông và Nam Mỹ. Các nhà lãnh đạo cánh tả của Brazil gửi lời cảm ơn.

California sẽ sớm phải nhập khẩu nhiều nhiên liệu hơn từ nước ngoài vì các nhà máy lọc dầu đóng cửa. Khoảng 20% ​​công suất lọc dầu của California sẽ đóng cửa trong 12 tháng tới. Hơn một phần ba sẽ biến mất kể từ khi ông Newsom trở thành thống đốc…

 

Rất ít nhà máy lọc dầu bên ngoài California sản xuất hỗn hợp theo tiêu chuẩn sạch bong của mình, và tiểu bang này thiếu cơ sở hạ tầng cảng và cơ sở lưu trữ để xử lý nhiều xăng nhập khẩu hơn. Nhà kinh tế học Severin Borenstein của Đại học California, Berkeley đã cảnh báo tuần trước rằng giá có thể tăng 1 đô la một gallon nếu tiểu bang “làm đúng”, mặc dù tác động có thể “là nhiều đô la một gallon”.

… Đảng Dân chủ vào năm 2023 đã trao quyền cho các cơ quan quản lý áp đặt các biện pháp kiểm soát giá trên thực tế bằng cách giới hạn biên lợi nhuận gộp của nhà máy lọc dầu. …Vị thống đốc nói năng trơn tru hơn dầu mỏ đổ lỗi cho tổng thống. Ông nói  “Chính quyền mới (Trump) đã gây thêm bất ổn và bất ổn cho nền kinh tế toàn cầu hơn bao giờ hết, với ngành công nghiệp dầu mỏ ở tuyến đầu của sự hỗn loạn thị trường này,” ông viết trong một lá thư gửi Ủy ban Năng lượng California tuần trước.

Việc bầu ông Trump là một phước lành cho màn ngụy trang của đảng Dân chủ ở Sacramento. Tổng thống cung cấp một vật tế thần thuận tiện cho thiệt hại do chính sách của họ gây ra. Thất nghiệp và giá cả tăng? Không phải lỗi của chúng ta. Trong khi ông Newsom có ​​thể cố gắng đổ lỗi, ông chắc chắn nhận ra rằng các vấn đề của tiểu bang sẽ là một gánh nặng nếu ông ra tranh cử tổng thống vào năm 2028.

Đây là lý do tại sao bạn nghe ông ấy hiện đang nói về chương trình nghị sự “thịnh vượng” của các nhà văn tự do Derek Thompson và Ezra Klein bằng cách, trong số những việc khác, nói suông về việc nới lỏng các quy định hạn chế xây dựng nhà ở. Nhưng mong muốn mở rộng quyền kiểm soát của chính phủ đối với nền kinh tế của đảng Dân chủ luôn tạo ra tình trạng khan hiếm việc làm, thiếu năng lượng, ít nhà ở và nhiều thứ khác, như trường hợp điển hình mà California đã minh họa…


 

Làn sóng di dân từ California đổ về Texas

VinFast Lỗ Nặng, Phạm Nhật Vượng Thừa Nhận “Sai Lầm Mỹ Du”

Ba’o Dat Viet

April 26, 2025

Sau những tuyên bố hào nhoáng về việc “chinh phục toàn cầu,” nay tỷ phú Phạm Nhật Vượng buộc phải thừa nhận rằng việc đưa VinFast vào thị trường Mỹ chỉ mang về một cú lỗ khổng lồ.

Tại phiên họp cổ đông Vingroup hôm 24 Tháng Tư ở Hà Nội, ông Vượng thẳng thắn thừa nhận chiến lược “tấn công Mỹ” là “lỗ to,” sau khi hãng xe điện này đốt thêm 3.2 tỷ đô la trong năm 2024, theo tiết lộ của tạp chí Nikkei Asia. Ông chủ Vingroup tuyên bố chuyển hướng nhắm vào các thị trường Á Châu như Ấn Độ, Indonesia, Malaysia, hy vọng cứu vãn tình hình bằng cách bán xe gần nhà hơn thay vì đâm đầu vào thị trường Mỹ đầy rủi ro.

Cùng ngày, Reuters công bố bản tin cho biết, riêng quý 4 năm 2024, VinFast đã báo cáo khoản lỗ ròng 1.3 tỷ đô la – gần gấp đôi khoản lỗ cùng kỳ năm trước và nặng hơn quý 3 đến nửa tỷ đô. Nguyên nhân được hãng lý giải do chính sách sạc điện miễn phí cho khách hàng và việc suy giảm giá trị tài sản.

Điều trớ trêu là lỗ chồng lỗ vẫn xảy ra bất chấp số lượng xe giao tăng nhẹ so với năm trước. Vậy mà tại phiên họp này, theo ZNews (Tri Thức Trực Tuyến), cổ phiếu Vingroup vẫn “tăng trần” – một hiện tượng khó hiểu trong bối cảnh doanh nghiệp lỗ liên tiếp.

Không dừng lại, ông Vượng còn vẽ tiếp một viễn cảnh rực rỡ: mục tiêu bán hơn 200,000 xe điện trong năm 2025 và giành 40% thị phần ô tô nội địa, với lời hứa rằng VinFast sẽ “hòa vốn” tại thị trường Việt Nam nếu đạt được chỉ tiêu này.

Phát biểu trước đám đông cổ đông, vị tỷ phú nhấn mạnh hai mục tiêu hàng đầu: “đạt doanh số” và “cắm cờ cho thế giới biết đến xe điện Việt Nam.” Hào hứng tuyên bố, nhưng ai cũng nhớ rằng năm ngoái, ông từng cam kết tài trợ 1 tỷ đô la cho VinFast từ túi riêng và sẵn sàng “rót tiền đến khi hết sạch” để nuôi giấc mộng xe điện.

Tuy vậy, bức tranh thật sự phía sau những màn tuyên truyền bóng bẩy lại tối tăm hơn nhiều. Các nguồn tin trong nước tiết lộ rằng, dưới chỉ đạo của Ban Tuyên Giáo và Dân Vận Trung Ương, báo chí quốc doanh buộc phải đưa tin tích cực về VinFast, đồng thời giấu nhẹm mọi thông tin bất lợi như tình trạng thua lỗ triền miên, xe cháy nổ, hay khách hàng kêu trời về chất lượng sản phẩm và dịch vụ hậu mãi.

Trong khi đó, với giới đầu tư và người tiêu dùng tỉnh táo, VinFast không còn là biểu tượng cho tham vọng toàn cầu, mà đang dần trở thành bài học cay đắng về những giấc mơ được dựng nên bằng tiền… và sự che đậy.


 

Tương Lai của Giáo Hội Công Giáo hậu triều đại của Đức GH Phanxico

Báo Tin Tức Hoa Kỳ – US News

Một trong những di sản lâu dài của Đức Giáo hoàng Phanxicô là ngài đã mở rộng đáng kể sự đa dạng của các hồng y sẽ bầu người kế nhiệm ngài , bổ nhiệm “các hoàng tử của giáo hội” từ những quốc gia xa xôi chưa từng có hoàng tử trước đây.

Gregorio Borgia

Báo Ki Tô Hữu ngày nay

Trong nhiều thế kỷ, Hồng y đoàn do người châu Âu thống lãnh, đặc biệt là người Ý. Hiện nay, Hồng y đoàn có các thành viên đến từ hơn  90 quốc gia , trong đó Francis đã bổ nhiệm  gần 80 phần trăm  trong số họ.

Catholic Church to Elect New Pope in Sistine Chapel Conclave After ...

Theo báo WSJ

Cuộc tranh luận sẽ diễn ra trong các giáo đoàn hồng y đang tụ họp tại Rome để chuẩn bị cho mật nghị, dự kiến ​​diễn ra vào đầu tháng 5.

“Chúng ta cần chấm dứt một số sự phân cực này. Mọi người phải phát triển mối quan hệ với những người có quan điểm khác biệt”, Cha Robert Sirico, chủ tịch danh dự của Viện Acton, một nhóm nghiên cứu dựa trên đức tin của Mỹ, cho biết.

Sirico phát biểu: “Chúng ta cần phải có sự rõ ràng về mặt đạo đức và giáo lý về các biểu tượng và cử chỉ khiến mọi người bối rối”, đồng thời chỉ trích Đức Phanxicô theo quan điểm của nhiều người Công giáo bảo thủ.

Báo Tin tức vùng Vinh – GulfNews

Câu hỏi bây giờ là liệu người kế nhiệm ĐGH Phanxico có đi theo con đường tương tự hay đưa Giáo hội Công giáo theo một hướng mới.

Các hồng y sẽ họp trong vài ngày tới để bầu ra giáo hoàng mới, làm dấy lên những đồn đoán sôi nổi về cách giáo hoàng tiếp theo sẽ lãnh đạo 1,4 tỷ người Công giáo trên thế giới.

Nhưng các chuyên gia cho rằng mặc dù đã thực hiện cải cách, Đức Phanxicô vẫn không thay đổi học thuyết cơ bản – điều này cho thấy nhà lãnh đạo tiếp theo có thể mang đến phong cách mới và những ưu tiên khác, nhưng khó có thể đảo lộn niềm tin đã tồn tại 2.000 năm. “Cho dù là về các vấn đề phá thai, chấm dứt sự sống, hôn nhân cho các linh mục, việc thụ phong cho phụ nữ hay đồng tính luyến ái, vốn là những điểm của học thuyết bảo thủ truyền thống, thì Đức Phanxicô vẫn không thay đổi điều gì cả”, Francois Mabille, giám đốc Đài quan sát địa chính trị về tôn giáo, cho biết.

Báo Dispatch

Giáo hoàng Francis được đánh dấu bằng sự tập trung nhiều hơn vào các vấn đề chính trị tiến bộ — người di cư, biến đổi khí hậu và quyền LGBTQ — đã gây ra nhiều nhầm lẫn về giáo lý trong quá trình này. Đồng thời, Francis duy trì các tín ngưỡng truyền thống và đi theo bước chân của những người tiền nhiệm của mình là Thánh Giáo hoàng John Paul II và Benedict XVI, giữ lập trường cứng rắn khi nói đến các vấn đề như phá thai, nhu cầu truyền giáo và giúp đỡ người nghèo.  

Ngay từ đầu, Đức Thánh Cha đã tạo ấn tượng mạnh mẽ bằng cách sống giản dị, ví dụ, chọn cư trú tại nhà khách thay vì Cung điện Tông đồ mà hầu hết các giáo hoàng lựa chọn. Ngài nhấn mạnh sự tập trung của mình vào người nghèo và các hoạt động từ thiện, đồng thời ủng hộ sự tham gia nhiều hơn của giáo dân. Đây là tất cả những điều tốt đẹp cho một giáo hội đang tìm kiếm vị trí của mình trong thế kỷ 21.   

Tuy nhiên, tôi đồng ý với ý kiến ​​gần đây của Tổng giám mục danh dự Charles Chaput của Philadelphia (người đáng lẽ phải được Đức Phanxicô phong làm hồng y) rằng “thời kỳ giữa hai triều đại giáo hoàng là thời điểm cần sự thẳng thắn”. Sự thẳng thắn đó bao gồm việc nêu bật những điều Đức Phanxicô đã làm không tốt và những gì giáo hoàng tiếp theo có thể làm để biến giáo hội thành một thế lực mạnh mẽ hơn vì lợi ích chung trên toàn thế giới, đồng thời vẫn duy trì các truyền thống và giá trị đã tồn tại hàng thế kỷ của mình. 

Giáo hoàng Francis đã bị nhiều người trong chính trường cánh hữu ở Hoa Kỳ và quê hương Argentina của ông mô tả sai là một người cộng sản, nhưng điều đó không có nghĩa là phong cách độc đoán thường thấy của ông không khiến những người Công giáo bảo thủ xa lánh. Đúng vậy, Francis là một giáo hoàng đầu tiên – người đầu tiên đến từ Châu Mỹ Latinh, người đầu tiên theo đạo Dòng Tên và người đầu tiên lấy tên là Francis – nhưng phong cách phá cách của ông cũng có những hạn chế. Kỷ nguyên của Francis được đánh dấu bằng quá nhiều cảnh báo tin tức tuyên bố rằng một số giáo lý của nhà thờ đã bị thay đổi, chỉ để phát hiện ra rằng rất ít thay đổi. Điều đó dẫn đến sự đưa tin rầm rộ của báo chí chính thống và sự thất vọng đối với rất nhiều người trong chúng ta.

Một ví dụ về điều này xảy ra vào tháng 12 năm 2023 khi giáo hoàng chấp thuận cho phép giáo sĩ Công giáo ban phước cho các cặp đôi đồng giới — ban hành một văn bản nêu chi tiết về sự thay đổi trong chính sách của Vatican—miễn là nó không giống với một buổi lễ kết hôn. Trong những ngày và tuần tiếp theo, giữa nhiều sự phản đối, Vatican đã buộc phải làm rõ quyết định này. Ý nghĩa của tất cả những điều này đối với cuộc sống hàng ngày của người Công giáo vẫn ít được hiểu (một cách tỏ tường, được giải thích rành mạch) hơn ngay cả sau ngần ấy thời gian (đối thoại). 

Vậy thì nhà lãnh đạo tiếp theo của 1,4 tỷ người Công giáo trên thế giới sẽ ra sao? 

  • Giáo hoàng tiếp theo có thể vừa tiến bộ vừa vẫn giữ được truyền thống. Ngài phải đối mặt với nhiều thách thức đang có.
  • Các nhóm sống sót (từ lạm dụng tình dục) đã kêu gọi Giáo Hội hành động nhiều hơn và thay đổi hệ thống để bảo vệ trẻ em.
  • Vào năm 2023, thâm hụt hoạt động hàng năm của Tòa thánh được báo cáo đã tăng lên hơn 90 triệu đô la.
  • Đối thoại Liên Tôn, Giáo hoàng tiếp theo sẽ cần phải làm tiếp tục như Đức Phan xi cô đồng thời không làm loãng đi các giáo lý Đức Tin Công Giáo (duy chỉ một mình Chúa Giê Su có ơn cứu độ cho con người). 
  • Đức Hồng y Kevin Farrell chủ trì tại Vương cung thánh đường Thánh Peter vào thứ Sáu trong Nghi lễ niêm phong quan tài của cố Giáo hoàng Francis, trước lễ tang của giáo hoàng vào sáng thứ Bảy tại Thành phố Vatican. (Ảnh của Simone Risoluti—Vatican Media qua Vatican Pool/Getty Images)

 

  •  

Các nhà sản xuất Trung Cộng đang lùng sục khắp thế giới để tìm người mua mới thay thế cho Hoa Kỳ

Theo báo WSJ

Với việc Nhà Trắng áp thuế 145% trong năm nay đối với hàng hóa Trung Quốc, các nhà sản xuất Trung Quốc đang lan rộng khắp thế giới để tìm kiếm các thị trường mới để giảm tải các sản phẩm có thể phục vụ nhu cầu của Mỹ.

Sẽ không dễ dàng để tìm ra các lựa chọn thay thế cho những khách tiêu thụ nhiều như người Mỹ. Mỹ cho đến nay là người mua hàng hóa xuất khẩu lớn nhất của Trung Cộng chiếm tới khoảng nửa nghìn tỷ đô la sản phẩm, tương đương khoảng 15% xuất khẩu hàng hóa của Trung Quốc, vào năm ngoái, theo dữ liệu hải quan Trung Quốc.

Theo ước tính của Goldman Sachs, khoảng 10 triệu đến 20 triệu việc làm ở Trung Quốc đang bị đe dọa để sản xuất các sản phẩm cho người tiêu dùng Mỹ. Ngoài ra còn có sức khỏe của nền kinh tế lớn thứ hai thế giới.

Các nhà triển lãm Trung Quốc đông hơn các nhà sản xuất trong nước tại hội chợ thương mại.

Nhiều nhà sản xuất Trung Quốc không có lựa chọn nào khác ngoài việc tìm thị trường nước ngoài mới cho hàng hóa của họ, vì họ phải đối mặt với sự cạnh tranh tàn bạo và nền kinh tế trì trệ ở trong nước.

Các nhà lãnh đạo Trung Quốc cho biết họ có kế hoạch thúc đẩy tiêu dùng nội địa và hỗ trợ các lĩnh vực bị ảnh hưởng bởi thuế quan, và một số công ty thương mại điện tử như JD.com đã công bố các sáng kiến giúp các nhà xuất khẩu chuyển đổi sang thị trường địa phương.

Nhưng nhu cầu từ các hộ gia đình và doanh nghiệp ở Trung Quốc còn yếu. Sau sự sụp đổ của thị trường bất động sản và tăng trưởng kinh tế chậm lại, người dân Trung Quốc đang tiết kiệm nhiều hơn và chi tiêu ít hơn. Giá tiêu dùng đã đi ngang, giá cửa nhà máy đã giảm trong hơn hai năm và nhập khẩu đã giảm, phản ánh chi tiêu nội địa ở Trung Quốc đang ấm áp như thế nào.

Nhiều nhà sản xuất Trung Quốc có rất ít lựa chọn ngoài việc tìm kiếm thị trường nước ngoài mới.
Qian Xichao, đại diện của Wujiang City Hongyuan Textile, cho biết ông đến Indonesia để tham dự hội chợ lần đầu tiên vì thị trường nội địa ở Trung Quốc khó khăn như thế nào, nơi các nhà máy đang sản xuất quá nhiều hàng hóa dư thừa đến mức chiến tranh giá cả đã nổ ra, giết chết lợi nhuận.
Liên minh châu Âu, Anh, Việt Nam, Đài Loan, Malaysia, Indonesia, Mexico, Singapore, Ả Rập Xê Út và Nigeria có nhiều khả năng hấp thụ hàng xuất khẩu của Trung Quốc trước đây đến Mỹ, theo Allianz. Xuất khẩu của Trung Quốc sang các quốc gia này có thể tăng khoảng 6% hàng năm trong ba năm tới, công ty ước tính.

Nhiều nhà sản xuất cho biết họ không đưa ra các quyết định kinh doanh lớn do chính sách thuế quan của chính quyền Trump đã thay đổi nhanh như thế nào. “Chúng tôi không thể làm gì về thuế quan. Chúng tôi sẽ phải đợi cho đến khi thuế quan ổn định trước khi tiến hành, nếu không bạn sẽ không dám mạo hiểm”, Michael Wang, quản lý tại Shaoxing Double-Color Textile cho biết.

Theo báo Bloomberg

Nhà quản lý quỹ đầu cơ tỷ phú Bill Ackman cho biết Trung Quốc sẽ cần phải nhanh chóng đạt được một thỏa thuận thương mại với Mỹ vì nước này không thể giành chiến thắng trong một cuộc chiến thương mại kéo dài sẽ gây thiệt hại nghiêm trọng cho nền kinh tế của mình.

Trong một bài đăng trên X, Ackman nói rằng Bắc Kinh “nên được khuyến khích cao để thực hiện một thỏa thuận thương mại càng nhanh càng tốt” bởi vì thuế quan cao càng kéo dài, khả năng các công ty sẽ mất niềm tin vào Trung Quốc như một thị trường mà họ có thể tìm nguồn cung cấp hoặc sản xuất hàng hóa theo các điều khoản khả thi về mặt kinh tế. Nếu một thỏa thuận không được ký kết sớm, “mọi công ty có chuỗi cung ứng có trụ sở tại Trung Quốc sẽ chuyển nó đến Ấn Độ, Việt Nam, Mexico, Mỹ hoặc một số quốc gia khác”, ông nói.

Ackman cho biết: “Nếu thay vào đó, Trung Quốc vẫn cố chấp quyết định không đàm phán vì lòng tự trọng hoặc các vấn đề tình cảm khác, Trung Quốc sẽ phải gánh chịu hậu quả kinh tế nghiêm trọng và lâu dài hơn nhiều”. “Thời gian là bạn của Mỹ và là kẻ thù của Trung Quốc trong cuộc đàm phán này.”

Đánh giá của người quản lý quỹ đầu cơ này hoàn toàn trái ngược với những người cho rằng Trung Quốc sẽ có thể chống chọi được cuộc chiến thương mại của Tổng thống Donald Trump và thái độ bất chấp chung trong lập trường của Bắc Kinh. Chủ tịch Tập Cận Bình đã từ chối nỗ lực gọi điện cho ông Trump, và Trung Quốc nói rằng Hoa Kỳ phải thể hiện sự tôn trọng và kiềm chế những phát biểu mang tính coi thường trước khi các cuộc đàm phán giữa hai nước có thể bắt đầu.

 

S.T.T.D  Tưởng Năng Tiến – Số báo cuối cùng

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến 

Ba’o Dan Chim Viet

24/04/2025

Với thời gian, trí nhớ của tôi mỗi lúc một thêm bạc bẽo. Tháng 11 năm 1989, Bức Tường Ô Nhục Bá Linh (“Wall of Shame) sụp đổ. Qua năm sau, tạp chí Reader’s Digest (dường như là số tháng 5) có đăng một mẩu chuyện ngăn ngắn – liên quan đến biến cố này – mà tôi chỉ còn nhớ được loáng thoáng như sau:

Giữa đám đông đang hăm hở và hớn hở lũ lượt vượt rào đi từ Đông qua Tây là một ông già, dáng lầm lũi và đơn độc. Ông không dừng chân ở bất cứ quán bar nào, dù tất cả đều mở rộng cửa –  và cung cấp rượu bia miễn phí – để chào đón những kẻ vừa đặt chân đến phần đất tự do.

Và trong khi mọi người đều náo nức xếp hàng chờ được lãnh tiền (gọi là “tiền chào mừng”, khá hậu hĩnh) do chính phủ Cộng Hoà Liên Bang Đức cấp phát thì ông già lặng lẽ tìm đến thư viện để gửi trả một cuốn sách mượn từ tháng Tám năm 1961, cùng với lời trần tình: Tôi chỉ định giữ tác phẩm này vài ngày thôi nhưng không ngờ bị kẹt ở bên kia bức tường tới hai mươi tám năm trời! Để trễ hạn lâu quá, tôi rất lấy làm tiếc và xin được thứ lỗi.

Câu xin lỗi vừa ghi khiến tôi lại nhớ (và cũng chỉ nhớ mang máng thôi) đến lời than thở của học giả Nguyễn Hiến Lê, trong một tác phẩm nào đó của ông: Thưở nhiễu nhương và loạn lạc  thì ngay đến sách báo cũng phải chịu cảnh phong trần, lưu lạc!

Thời gian “lưu lạc” kéo dài gần ba mươi năm của một cuốn sách kể cũng khá dài nhưng so với số phận long đong của một tờ báo (tạp chí Bách Khoa, số cuối cùng – 426 – phát hành vào ngày 20 tháng 4 năm 1975) thì xem ra vẫn còn hơi ngắn, theo như “tin mừng” đã được nhà văn Phạm Xuân Đài (chủ bút trang Diễn Đàn Thế Kỷ) hân hoan loan báo:

“Trong công cuộc sưu tầm những tài liệu cũ của miền Nam trước 1975, lâu nay chúng tôi đã hết sức cố gắng tìm kiếm bộ tạp chí Bách Khoa, một tờ báo đã đi gần suốt chiều dài 20 năm của Việt Nam Cộng Hòa. Và xin báo tin mừng với quý độc giả và bè bạn gần xa: cách đây mới hai ngày thôi, chúng tôi đã có được số Bách Khoa cuối cùng còn thiếu, đó là số phát hành 20 tháng 4 năm 1975. Trong một thời gian không lâu nữa, chúng tôi sẽ phổ biến rộng rãi nguyên bộ Bách Khoa trong dạng điện tử để mọi người khắp nơi có thể đọc dễ dàng.

Việc số báo Bách Khoa cuối cùng đến với chúng tôi vào những ngày cuối tháng Ba năm 2017 vừa rồi đã gây cho chúng tôi một xúc động mãnh liệt, vì đó chính là một trong những hình ảnh còn sót lại một cách cụ thể của một miền Nam đang hấp hối, cách đây 42 năm.”

Chúng ta đang sống trong một thế thẳng băng, cùng với những phương tiện giao thông và truyền thông tân kỳ chưa từng thấy trong lịch sử. Cớ sao một số báo Bách Khoa (BK) lại phải “phong trần lưu lạc” đến gần nửa thế kỷ vậy cà?

Đây không phải là một câu hỏi khó nhưng cũng không dễ trả lời ngắn gọn nên tôi xin phép được thưa thêm năm điều/ba chuyện cho nó ngọn ngành:

Từ BK số 1 đến số 425, chắc chắn, đều được gửi đi và lưu giữ trong những thư viện ở Âu Mỹ nên việc sưu tập chả khó khăn gì. Nhưng với số báo cuối cùng, 426, phát hành 10 ngày trước khi miền Nam thất thủ thì số phận của nó lại hoàn toàn khác. Toà soạn BK – vào thời điểm này – chắc chẳng có ai còn lòng dạ nào để lo lắng đến chuyện phát hành, hay gửi báo đến cho độc giả (dài hạn) qua bưu điện nữa.

Giữa lúc “xẩy đàn tan nghé” thì tai họa chả bỏ sót ai, và cũng chả chừa một thứ gì ráo trọi:

“Bởi vì sách vở thời ấy, số phận nó như số phận người. Nó cũng phải trốn chạy, chui rúc, ẩn náu. Chúng cũng rơi vào cảnh mồ côi cha mẹ, cảnh lạc đàn, cảnh tan nát, cảnh tan hoang mất còn. Vận người dân miền Nam thế nào, vận chúng như thế…

“Đài phát thanh thành phố ra lệnh phải thu nộp tất cả các sách vở, báo chí, phim ảnh, tài liệu in ấn trước ngày 30 tháng tư được coi là đồi trụy. Nhiều người tiếc rẻ đem bán kilô. Các gói xôi bán buổi sáng, nay có tên Nguyễn Thụy Long, Nhã Ca, Thanh Tâm Tuyền. Vừa ăn, vừa đọc kể cũng vui.

Nhiều chỗ mang sách vở cũ ra đốt… Đứa may trốn thoát…  Đứa yểu tử thì làm mồi cho cuộc phần thư. Đứa không may làm giấy gói sôi buổi sáng. Đứa bất hạnh làm giấy chùi đít.  Đó là cuộc trốn chạy vô tiền khoáng hậu mà những kẻ đi truy lùng chỉ là các trẻ con lên 12, 13 tuổi.

Các cháu ngoan bác Hồ.  Họ xô những đứa trẻ con vô tội đó ra đường. Chúng quàng khăn đỏ hô hoán, reo hò như trong một vụ đi bắt trộm, hay đi bắt kẻ gian. Chúng lục soát tận tình, chúng đánh trống, chúng hát hò như một cuộc ra quân của một đoàn quân chiến thắng. Gia đình nào cũng sợ hãi cái quang cảnh đó nên kẻ mà phải hy sinh đầu tiên chính là sách vở.” (Nguyễn Văn Lục, “Sách cũ Miền Nam 1954 – 1975”).

Trong khi đám trẻ con quàng khăn đỏ hét hò đốt sách thì qúi vị trí thức, nhân sĩ, nhà văn, nhà báo cũng cần mẫn ghi chép và hoàn thành những “công trình biên khảo” để đưa bọn cầm bút (thuộc bên bại cuộc) ra … trước toà án dư luận:

  • Nọc độc văn hóa nô dịch, Trần Trọng Đăng Đàn, gồm 2 cuốn:
    Nọc độc văn hóa thực dân mới Mỹ,  NXB TPHCM 1983
    b.  Lại bàn về nọc độc văn hóa thực dân mới Mỹ,  NXB TPHCM 1987
  • Văn hóa văn nghệ miền Nam dưới chế độ Mỹ ngụy  (2 tập) nhiều tác giả, NXB Văn Hóa 1977
  • Những tên biệt kích của chủ nghĩa thực dân mới trên mặt trận văn hóa/ tư tưởng (2 tập) Nhiều tác giả, NXB Thông tin lý luận 1980
  • Tiếp tục đấu tranh xóa bỏ tàn dư văn hóa thực dân mới, Hà Xuân Trường, NXB Sự Thật 1979
  • Nhìn lại tư tưởng văn nghệ thời Mỹ ngụy, Lê Đình Kỵ, NXB TPHCM 1987
  • Cuộc xâm lăng văn hóa và tư tưởng của đế quốc Mỹ tại miền Nam VN, Lữ Phương, NXB Văn Hoá 1985

Đó là một “thời nông nỗi” đã qua chăng ? Không đâu, làm gì có chuyện đó! Cuộc “Cách Mạng Văn Hoá” chưa bao giờ ngưng nghỉ cả. Chủ trương “bài trừ văn hóa nô dịch, lai căng” là chính sách triệt để, xuyên suốt và nhất quán của Đảng Cộng Sản và Nhà Nước Việt Nam từ hơn nửa thế kỷ qua mà.

Ngày 20 tháng 3 năm 2017, T.T Nguyễn Xuân Phúc lại ký Nghị Định 28/2017/NĐ-CP: “Phạt tiền từ 20-25 triệu đồng đối với hành vi tàng trữ, phổ biến trái phép bản ghi âm, ghi hình ca múa nhạc, sân khấu có nội dung đã quyết định cấm phổ biến hoặc quyết định thu hồi, tịch thu, tiêu hủy.”

Vậy bằng cách nào mà cuốn tạp chí BK, số cuối cùng (phát hành vào ngày 20 tháng 4 năm 1975) đã không bị ném vào mồi lửa, không trở thành giấy gói xôi, không bị thu hồi, tịch thu, tiêu hủy” và vẫn có thể xuất hiện “nguyên con” trên trang web của Tạp Chí Thế Kỷ 21 vào ngày 2 tháng 4 năm 2017? Đây là câu hỏi mà qúi vị lãnh đạo của chính phủ hiện hành … cần “suy ngẫm” để có thể ban hành những nghị quyết, hay nghị định đỡ ngớ ngẩn (và lạc hậu) hơn chút xíu.


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Đỗ Lệnh Dũng

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

26/04/2025

Tưởng gì chứ sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà, cấp bực làng nhàng, cỡ như ông Dũng, tôi quen cả đống. Bạn cùng khoá cũng độ vài trăm, cùng đơn vị khoảng vài chục, và cùng trại (tù) thì chắc … vài ngàn! Tôi đã nghe vô số thằng kể lại những giờ phút cuối cùng của đơn vị mình nhưng chưa thấy ai bị lâm vào hoàn cảnh bi đát, và giữa lúc thập tử nhất sinh, đã tuyên bố một câu (ngon lành) dữ vậy.

Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu (vào giờ phút chót) cũng chỉ âm thầm … đào ngũ thôi, chứ chả hề có mở miệng nói năng gì ráo trọi – với bất cứ ai. Còn Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ thì ồn ào hơn chút đỉnh, rồi cũng chuồn êm – không lâu – sau đó.

Trường hợp của Đỗ Lệnh Dũng thì hơi khác. Cách hành xử của ông cũng khác. Bảnh hơn thấy rõ. Đúng nửa đêm 24/11/1974, trái đạn 82 ly đầu tiên rót vào trong vòng đai Đồng Xoài. Với đại pháo và T-54 yểm trợ, hai trung đoàn của Sư Đoàn 7 của Bắc Quân – sử dụng chiến thuật tiền pháo hậu xung – đã chiếm được chi khu này, vào rạng sáng 7/12/1974.

Buổi chiều cùng ngày, trong khi đang cùng những quân nhân còn sống sót tìm cách thoát khỏi vòng vây, trung úy Đỗ Lệnh Dũng (bỗng) thấy một đoàn người – toàn là đàn bà và trẻ con nhếch nhác, với tay nải hòm xiểng, lôi thôi, lếch thếch – nằng nặc đòi đi theo toán quân của ông, để trốn ra khỏi vùng đất (sắp) được … hoàn toàn giải phóng.

Trước nguy cơ dân chúng có thể bị thiệt mạng oan uổng trong lúc giao tranh, và để thuyết phục mọi người nên ở lại nhà cho được an toàn, trung úy Dũng đã dõng dạc tuyên bố với đám đông: “Tôi nhân danh sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xin hứa sẽ trở lại với đồng bào.”

Và Đỗ Lệnh Dũng đã trở lại thực, chỉ vài ngày sau, như là một … tù binh! Rồi ông bị đấu tố trước Toà Án Nhân Dân Huyện Đôn Luân, một tên gọi khác (mỹ miều hơn) của Đồng Xoài, và đưa từ Nam ra Bắc – theo đường mòn Hồ Chí Minh – để đi cải tạo. Gần muời năm sau, năm 1982, trung úy Đổ Lệnh Dũng được chuyển trại từ Bắc vào Nam – và tiếp tục … ở tù!

Cuộc đời (rõ ràng và hoàn toàn) không may của trung úy Đỗ Lệnh Dũng đã được nhà văn Lê Thiệp viết lại, bằng một cuốn sách – dầy đến bốn trăm trang – lấy tên của chính ông làm tựa. Nhà xuất bản Tiếng Quê Hương đã cho phát hành phẩm này vào cuối năm 2006, với lời giới thiệu – như sau:

“Đỗ Lệnh Dũng không chỉ là câu chuyện về chiến tranh, dù nhân vật chính là một chiến binh mất tích giữa chiến khu D sau một trận đánh dữ dội.” Đây là câu chuyện về những oan khiên khắc nghiệt mà người dân Việt Nam phải trải gần trọn thế kỷ qua cho đến ngày nay.

Nhân vật chính giã từ cha mẹ khi tròn 18 tuổi và lúc được gặp lại song thân thì đã gần tới tuổi ngũ tuần. Thời gian xa cách là lửa đạn, là những ngày lê gót trên con đường mòn vượt rừng núi Trường Sơn từ Nam ra Bắc, là những năm tháng đoạ đầy tại những trại tù …

Dù chỉ là một góc cạnh giữa muôn ngàn góc cạnh của một thời bão táp, câu chuyện vẫn là bằng cớ vô giá về thảm trạng con người bị tước đoạt trọn vẹn tuổi trẻ, tình yêu gia đình và mọi điều kiện an bình của cuộc sống.

Cuốn Đỗ Lệnh Dũng được ra mắt tại thành phố San Jose, California. Hôm đó, tôi đã hân hạnh được nhìn thấy Trung Úy Dũng và Thiếu Tá Đặng Vũ Khoái – chỉ huy trưởng Chi Khu Đôn Luân – người mà không mấy ai tin là còn có thể sống sót, sau khi đơn vị này thất thủ.

Thiếu tá Khoái cho biết nhờ tác phẩm này mà trong mấy tuần qua, một số những người lính năm xưa – đang tản mát khắp năm Châu – đã tìm lại được nhau. Và ông nghẹn ngào khi giới thiệu với mọi người, vài quân nhân khác của đơn vị – hiện cũng đang có mặt tại hội trường.

Tôi ngồi ở xa, không nhìn rõ nét mặt của những nhân vật này nhưng có thể đoán được rằng mắt họ đều đang ngấn lệ. Tôi cũng là một cựu chiến binh, cũng có cái may mắn lớn lao là còn sống sót sau cuộc chiến vừa qua, và thoát thân đến được một quốc gia an bình phú túc nên cảm thông (thấm thía) sự xúc động của họ.

Trong giây phút đó (có lẽ) mọi người đều cảm thấy an ủi và ấm lòng, trước cảnh trùng phùng bất ngờ (và khó ngờ) đến thế. Cái cảm giác sung sướng vì sự may mắn (hiếm hoi) của mình đã theo tôi suốt cả buổi chiều hôm ấy, và đã cùng với tôi đi vào giấc ngủ.

Nửa khuya, tôi thức dậy. Gần nhơ đêm nào tôi cũng thức dậy vào giấc đó. Và đó cũng là lúc mà tôi thường lò mò trở về … chốn cũ. Như một công dân “part – time” của nước Hoa Kỳ, tôi chưa bao giờ sống hết mình và hết tình nơi quê hương mới. Gần ba mươi năm lưu lạc, tôi vẫn cứ sống (một cách mộng mị) đều đều – theo kiểu “ngày ở / đêm về” – như thế.

Tôi thường trở về Đà Lạt. Đây là nơi mà tôi đã lớn lên, và đã ướp đẫm tuổi thơ (cũng như tuổi trẻ của mình) bằng rất nhiều đặc sản của núi rừng: nuớc hồ Xuân Hương, sương mù, phấn thông vàng, mùi cỏ dại của Đồi Cù, và cả trăm loại hương hoa man dại.

Có dạo tôi hay trở về những đồi trà, đồi bắp, đồi khoai – bao quanh trại cải tạo Tân Rai – ở Blao. Tôi cùng lũ bạn tù cứ đi trong nắng sớm, trên những con đường mịn màng (thơm nồng mùi đất) sau một đêm mưa.

Cũng có khi tôi về lại Sài Gòn, ghé thăm một người bạn đồng đội mới, chỉ vừa biết sơ, qua một bài báo ngắn – của ký giả Bùi Bảo Trúc:

“Sáng nay mở e-mail ra đọc, tôi nhận được từ một người không hề quen biết, không kèm theo một giòng chữ nào, bức hình một người đàn ông mà tôi cũng chưa gặp bao giờ. Hình chụp người đàn ông đang ngồi trên giường có trải chiếu, đằng sau là bức tường loang lổ, hoen ố những vết đen mốc. Ông có một bộ ria, tóc dầy và đen, một mắt to, một mắt nhỏ mà tôi nghĩ là bị hư, chỉ còn một con. Ông không còn chân tay. Hai chân bị cụt trên đầu gối. Và hai tay cụt ở trên khuỷu tay, gần nách.

Trong hình có ghi tên ông. Ông tên là Thìn, Nguyễn Văn Thìn. Năm sinh được ghi là 1952. Hàng chữ phía dưới cho biết ông là thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa. Ðơn vị cuối của ông là Trung Ðoàn 49, Sư Ðoàn 25 Bộ Binh. Cấp bậc của của ông là Trung Sĩ Nhất. Ông sinh năm 1952, tuổi Thìn nên tên cũng là Thìn. Ông không còn chân tay.

Từ 30 năm nay, ông không có chân, cũng không có tay. Ông làm sao sống nổi qua bằng ấy năm không có hai chân mà cũng không có cả hai tay. Tôi tưởng tượng, không khó khăn lắm, cũng vẫn thấy ra được những khó khăn của ông. Trong một chế độ thân thiện với ông, ông cũng đã vô cùng bất hạnh vì thiếu con mắt, thiếu hai tay, lại thiếu luôn cả hai chân. Huống chi trong một khung cảnh không thân thiện nếu không muốn nói là thù nghịch, thì ông còn khổ biết là bao nhiêu nữa. Tôi không dám tưởng tượng thêm ra những chuyện khác trong đời sống hàng ngày của ông, nếu đó có thể gọi được là một đời sống.”

Ông Thìn luôn luôn nhìn tôi với đôi mắt u buồn và lắc đầu ra dấu, như có ý nói là đừng đến thăm nhau nữa: “muộn mất rồi.” Mãi sau này tôi mới biết là … muộn thật! Trong những trang sổ tay cũ, khi viết về trung sĩ Nguyễn Văn Thìn, cách đây vài năm, tôi đã có dịp phổ biến địa chỉ của ông: nhà số 9/8 đường Bông Sao, phường 5, quận 8, Sài Gòn. Chừng một tháng sau, vài người báo cho tôi biết là họ đã gửi quà về biếu ông Thìn nhưng không còn … kịp nữa. Ông bạn đồng đội của tôi đã qua đời, vài tuần, trước đó!

Đêm nay thì tôi về miền Trung, phần quê hương khốn khó mà tôi chưa bao giờ có dịp ghé qua, để thăm một đồng đội khác:

“Sự hy sinh của anh quá lớn, hai mắt, hai tay và hai chân cho tổ quốc còn cá nhân chị đã hy sinh cả cuộc đời cho những người mà cả tổ quốc phải tri ân. Đã rưng rưng khóc lần nữa và cảm ơn nhiều lắm đến bà con ở Úc và Hội. Tôi phải vượt đường xa tít tăp từ Huế tìm đến nơi 1 anh Thương Binh mù hai mắt, cụt 2 tay lẫn 2 chân gần Lăng Cô … Tôi nhìn thấy anh Dương Quang Thương nằm xấp ngay ngạch cửa. Tôi lên tiếng chào, anh bật ngồi dậy hỏi tôi là ai?

Qua những phút giây trao đổi, tôi thấy anh khóc, những dòng nước mắt lăn ra từ hai hố mắt sâu thẳm ấy làm tôi phải khóc theo. Nghe tiếng người lạ, vợ anh từ sau hè chạy lên trên tay còn cầm nắm rau dền hoang vừa mới ngắt về để lo bữa ăn chiều, chị chào hỏi tôi rồi rót nước mời tôi uống … Thoạt đầu tôi chỉ nói tôi là người mang tiền và thuốc tây đến cho anh do bà con từ bên Úc đóng góp gửi về. Tôi gởi anh 100 đô Úc và 5 hộp thuốc tây. Anh đã rưng rưng khóc lần nữa và cảm ơn nhiều lắm đến bà con ở Úc và Hội.”

Sau một hồi tâm sự anh nhắn gửi lời cảm ơn đến người điều hành Hội mà gia đình anh thường thư từ qua lại nhiều năm nay. Tôi xúc động quá và cho biết là: Thưa anh chị chính tôi đây… Nghe đến đó anh quờ quạng hai cái cùi tay còn lại lết thật nhanh về hướng tôi và ôm lấytôi mà khóc. Vợ anh cũng khóc, tôi cũng khóc, người chạy xe ôm cũng khóc theo… Sự hy sinh của anh quá lớn, hai mắt, hai tay và hai chân cho tổ quốc còn cá nhân chị đã hy sinh cả cuộc đời cho những người mà cả tổ quốc phải tri ân. Chị đã khóc nhiều lắm vì những khó khăn đè nặng thân phận của người phụ nữ ốm o gầy còm cố vươn vai suốt hơn ¼ thế kỷ gánh gồng, ẵm bồng tắm rửa, đút ăn và những cơn lũ lụt khủng khiếp phải cõng chồng chạy tìm sinh lộ… Ra tới đầu ngõ, tôi và anh xe ôm vẫn còn khóc… (Nguyễn Cảnh Tân. “Nỗi Sầu Riêng Hay Cái Đau Chung.” Việt Luận).

Ở VN, bây giờ, mà khóc nhiều như vậy e hơi (bị) lố. Làm người Việt thì dù ở vào hoàn cảnh tệ bạc đến đâu chăng nữa vẫn (có thể) được khối kẻ khát khao. Tôi liên tưởng đến số phận te tua, bầm dập của Đỗ Lệnh Dũng và không khỏi trạnh lòng nghĩ thêm rằng: đó là cảnh đời mà phế binh Dương Quang Thương có nằm mơ cũng không thấy được.

Và hiện tại ở quê tôi còn bao nhiêu chục ngàn cựu chiến binh khác nữa (cũng tàn phế đến độ không thể đi xin ăn được) đang nằm chờ chết ở một xó xỉnh nào đó, ước mơ đến ngày có người đồng đội cũ (chợt) nhớ đến mình và ghé thăm chơi – như chiến hữu Nguyễn Cảnh Tân đã ghé thăm bạn Dương Quang Thương, vào một buổi chiều nào đó 


 

Bà vợ của triết gia Socrates- Truyện HAY

Chau Doan

Chuyện này quá nổi tiếng trong lịch sử rồi, đăng lại để nhắc anh em ta nhẫn nhịn trong nhà.  

Ai mà ngờ rằng Socrates — nhà triết học vĩ đại nổi tiếng với sự khôn ngoan, điềm tĩnh và những lời nói sâu sắc — lại sống với một người phụ nữ luôn thử thách sự kiên nhẫn của ông? Vợ ông nổi tiếng với chiếc lưỡi sắc bén, tính cách thích làm chủ mọi thứ với những cơn thịnh nộ. Mỗi sáng, bà đẩy ông ra khỏi nhà khi mặt trời mọc, và ông chỉ trở lại khi mặt trời sắp lặn.

Tuy nhiên, bất chấp tính cách khó khăn của bà, Socrates luôn nói về bà với sự tôn trọng và thậm chí là lòng biết ơn. Ông từng thừa nhận rằng một phần sự khôn ngoan của ông có được nhờ bà, bởi nếu không có những thử thách hàng ngày như vậy, ông sẽ không bao giờ học được rằng trí tuệ thực sự sống trong sự im lặng, và bình an được tìm thấy trong sự tĩnh lặng.

Một ngày, khi ông ngồi cùng các học trò, bà lại bắt đầu la mắng ông như thường lệ — nhưng lần này, bà đổ nước lên đầu ông. Không nao núng, Socrates chỉ lau mặt và bình tĩnh nói, “Chà, sau tiếng sấm, mưa là điều dễ hiểu.”

Câu chuyện của bà kết thúc đột ngột. Trong một cơn giận dữ khác, khi Socrates, như mọi khi, vẫn giữ sự bình tĩnh và im lặng, cơn thịnh nộ của bà đã áp đảo. Bà bị đột quỵ và qua đời ngay đêm đó. Trong khi bà bùng lên như một cơn bão, Socrates vẫn là một biển cả bình yên.

Tên bà dần dần phai mờ trong lịch sử. Sự điềm tĩnh của ông trở thành huyền thoại. Đây không chỉ là một câu chuyện về mâu thuẫn — mà là một lời nhắc nhở rằng sức mạnh thường thể hiện trong im lặng, và những người thầy vĩ đại đôi khi lại ẩn mình dưới hình hài của những con người khó khăn nhất trong cuộc sống.


 

Ngôi Mộ Đá Bình Dị Của Giáo Hoàng Francis: Một Lời Chào Sau Cuối Từ Quê Hương Xa Xôi

Ba’o Dat Viet

April 26, 2025

Trong lòng Vương cung thánh đường Đức Bà Cả, giữa những mái vòm rực rỡ ánh vàng, nơi linh cữu Giáo hoàng Francis giờ đây an nghỉ lại mang vẻ đẹp giản dị đến lạ kỳ: một phiến đá cẩm thạch trắng ngà, khắc vỏn vẹn dòng chữ “Franciscus” cùng biểu tượng thánh giá ngực của vị giáo hoàng quá cố.

Theo Vatican News ngày 25 Tháng Tư, mộ phần của Giáo hoàng Francis được tạc từ đá cẩm thạch vùng Liguria – nơi ông cố của ngài, Vincenzo Sivori, đã rời bỏ vào thế kỷ 19 để di cư sang Argentina, bắt đầu một hành trình tạo dựng gia đình và định hình nên người cháu vĩ đại mang tên Jorge Mario Bergoglio – tức Giáo hoàng Francis sau này.

Ngôi mộ đơn sơ được đặt tại một hốc nhỏ gần Bàn thờ Thánh Francis, nằm giữa Nhà nguyện Pauline và Nhà nguyện Sforza. Nơi đây từng chỉ là chỗ để chân nến trước khi được chọn làm điểm an nghỉ cho vị giáo hoàng của lòng nhân ái.

Theo Hồng y Rolandas Makrickas – phó giám quản Vương cung thánh đường Đức Bà Cả – chính Giáo hoàng Francis đã đích thân yêu cầu dùng loại đá bình dân từ thị trấn Cogorno, Liguria, quê hương dòng họ Sivori. Một chọn lựa giản dị nhưng đầy ý nghĩa, như cách ngài đã sống cả cuộc đời mình.

Tin tức về nguyện vọng của Giáo hoàng khiến thị trưởng Cogorno, bà Enrica Sommariva, không khỏi sững sờ. Ngay cả gia đình Sivori còn sống tại quê nhà cũng bàng hoàng xúc động. Bà Angela Sivori, người em họ xa của giáo hoàng, nhớ lại lần đầu nhận được phả hệ từ Buenos Aires như một nhịp cầu nối quá khứ và hiện tại, quê hương và thế giới.

“Đó là món quà tuyệt vời, một bất ngờ sau cuối,” bà Angela và con gái Cristina chia sẻ trong niềm xúc động nghẹn ngào.

Lãnh đạo huyện Slate, bà Franca Garbaino, cũng xác nhận phiến đá dùng cho mộ phần không phải đá quý, mà là loại đá mộc mạc, gần gũi, “tỏa hơi ấm,” đúng như tâm nguyện cuối cùng của Giáo hoàng Francis.

Trong khi đó, tại Vương cung thánh đường Thánh Peter, dòng người viếng linh cữu Giáo hoàng vẫn chưa ngớt. Tính đến cuối ngày 24 Tháng Tư, hơn 90.000 người đã đến kính viếng, buộc nhà thờ phải mở cửa xuyên đêm, chỉ tạm ngưng dọn dẹp vỏn vẹn 90 phút trước khi mở lại vào lúc bình minh.

Ngày mai, 26 Tháng Tư, Quảng trường Thánh Peter sẽ trở thành tâm điểm của thế giới khi hơn 130 phái đoàn quốc tế, bao gồm 50 nguyên thủ quốc gia và 10 vị quân chủ, quy tụ về đây để tiễn biệt vị Giáo hoàng của lòng trắc ẩn – người đã chọn sự giản dị để viết nên di chúc cuối cùng cho chính mình.