Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.
“Không ai ở địa ngục có thể nói, ‘Chúa đặt tôi ở đó!’; không ai trên thiên đàng có thể bảo, ‘Tôi đặt mình ở đây!’. Tôi có gì dưới thế, tôi được gì trên trời, cũng là do Con Một Thiên Chúa – Đấng từ trời xuống – tặng ban!” – John Hannah.
Kính thưa Anh Chị em,
Nếu Hannah nhắc rằng con người không tự quyết định số phận mình, thì Tin Mừng hôm nay mặc khải một điều quyết định hơn: giữa ‘ở hay ghé’, Thiên Chúa đã “chọn ở” với con người. Ngài cư ngụ với nó!
Luca kể chuyện Giáng Sinh với những chi tiết rất người: một hài nhi, một máng cỏ, một đêm đông, một gia đình không tìm được chỗ trọ. Những chi tiết ấy có thể khiến người hời hợt tưởng rằng, Thiên Chúa chỉ ghé qua lịch sử nhân loại trong một khoảnh khắc rồi đi. Gioan không cho phép hiểu như thế bằng cách đẩy cái nhìn đi xa hơn, sâu hơn và cao hơn, “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”. “Nhập Thể cho phép chúng ta khoan sâu vào tim trái đất và thấy ở đó lấp lánh thần tính!” – Avery Dulles.
“Ở hay ghé?” không chỉ là câu hỏi về cách Thiên Chúa đến, mà còn là câu hỏi về bản chất tình yêu của Ngài. Ghé là đến rồi đi; ở là gắn bó, mang lấy, chịu đựng. Ghé không để lại dấu vết; ở thì mang cả vết thương. Và Thiên Chúa đã chọn ở! “Cư ngụ” là dựng lều, cắm trại, ở cùng. Ngài không mặc lấy nhân tính như một chiếc áo khoác vào, cởi ra; Ngài không đến để quan sát con người từ bên ngoài, nhưng bước vào bên trong, mặc lấy thân phận mong manh của nó – một xác phàm đói khát, mệt mỏi, bị từ chối, hiểu lầm – và sau cùng, thập tự. Đó là cái giá của việc ở lại, chứ không phải ghé qua. “Chỉ những ai khiêm nhường mới tin và vui mừng rằng, Thiên Chúa chọn điều nhỏ bé và thấp hèn rồi biến nó nên kỳ diệu!” – Dietrich Bonhoeffer.
Nếu với Luca, đêm Bêlem là đêm Thiên Chúa bước vào thế giới; thì với Gioan, đó là khoảnh khắc Ngài quyết định ở lại trong thế giới. Nếu các mục đồng run sợ trước vinh quang Chúa, thì Gioan táo bạo hơn, “Chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người”. Vinh quang ấy không chói loà trên mây trời, nhưng lặng lẽ toả sáng trong một đời sống ở lại – ở với con người, với lịch sử, với tội lỗi và khổ đau của nó. “Trong mỗi giây phút, hãy vui mừng vì Chúa đang ở với bạn!” – Brother Lawrence.
Anh Chị em,
Giữa một thế giới quen sống “văn hoá ghé qua” – ghé qua các mối quan hệ, ghé qua trách nhiệm, ghé qua niềm tin – Lời Chúa hôm nay loan báo một điều buộc chúng ta dừng lại. Thiên Chúa không ghé qua đời ai, Ngài ở lại; không yêu chúng ta bằng tình yêu thử nghiệm, nhưng bằng tình yêu tự hiến đến cùng. “Thiên Chúa gần bạn hơn chính bạn đối với bản thân mình!” – Ramakrishnananda. Và vì ở gần, ở lại, nên mọi ân ban của cuộc đời chúng ta – dưới đất hay trên trời – đều là hồng ân nhưng không từ Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin ở lại với con như hải đăng không tắt giữa đêm đen của bão biển. Dẫn con qua mọi đổi thay, nâng con lên trong thử thách và giữ con trong bình an!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
****************************************************
Lời Chúa Thứ Tư, 31/12, ngày thứ 7 trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh
Ngôi Lời đã trở nên người phàm.
✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Ga 1,1-18
1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố :
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi,
nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả ;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.

