Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Ai có tai nghe thì nghe!”.
Frank Lloyd Wright – kiến trúc sư vĩ đại người Mỹ – từng đối diện một thách đố: thiết kế Imperial Hotel tại Tokyo, nơi thường xuyên động đất. Ông kiến tạo một nền móng “nổi” trên lớp bùn dày hơn 20m, trải dài hàng vạn mét vuông. Khi hoàn tất, khách sạn đã đứng vững sau một trận động đất khốc liệt, đang khi nhiều toà nhà chung quanh sụp đổ.
Kính thưa Anh Chị em,
Như Frank L. Wright từng đối diện một thách đố, Tin Mừng hôm nay cũng đặt chúng ta trước một ‘thách đố!’: tâm hồn bạn và tôi là loại đất nào cho Lời Chúa sinh hoa kết quả – đất đường, đất sỏi, đất gai hay đất tốt? Và Chúa Giêsu kết thúc, “Ai có tai thì nghe!”.
‘Đất đường’ là đất đã biến chất khi tâm hồn chúng ta hoá cứng. Chúa Thánh Thần luôn soi dẫn làm điều đúng đắn, nhưng chúng ta lờ đi; và rồi, ma quỷ, như chim chóc sà xuống cướp lấy. ‘Đất đá!’ – Vui nhận Lời và bước theo Chúa trong ‘thời bình’, nhưng đến ‘thời chiến’, chúng ta mất kiên nhẫn, chán nản và ngã lòng. ‘Đất gai!’ – Vướng víu và cảm thấy ngột ngạt trong đời sống tâm linh vì quá lo lắng sự đời và bận tâm các thú vui đời, chúng ta quên rằng, Lời ân sủng của Chúa đòi hỏi hy sinh các thú vui thế gian. Ngoài thập giá, không sự thánh thiện nào có thể tăng trưởng! “Tâm hồn như khu vườn – không vun xới, cỏ dại sẽ tràn lan!” – Voltaire.
Sau cùng, ‘Đất tốt!’ – Đó là mảnh đất giàu, màu mỡ, tinh tuyền; một vùng trũng luôn thấm đẫm mưa móc. Ở đó, hạt Lời đâm rễ, mọc lên tươi tốt, “hạt ba mươi, hạt sáu mươi, hạt một trăm”, hứa hẹn ‘một mùa bội thu!’. “Tấm lòng quảng đại tựa đất phì nhiêu – càng cho đi, càng trổ sinh, cho đến khi dư tràn không thể đếm được!” – Leo Tolstoy.
Phaolô nhắc nhở Timôthê, “Hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách!” – bài đọc một. Điều răn của Chúa là luật Chúa, Lời Chúa, là soi dẫn của Thánh Thần. ‘Thời chiến’ hay ‘thời bình’, Lời vẫn vươn lên! Được như thế, ngày các thiên thần hô to, “Hãy vào trước thánh nhan Chúa giữa tiếng hò reo!” – Thánh Vịnh đáp ca – chúng ta ắt cũng có thể hoà nhập với “đoàn người sống lại” vang khúc khải hoàn!
Anh Chị em,
“Ai có tai nghe thì nghe!”. Khó khăn lớn nhất không nằm ở việc nghe và đón nhận Lời, nhưng ở sự gìn giữ, vun xới cho hạt mọc lên. Chúng ta đang ở trong ‘thời chiến!’, thời mà đức tin phải đối diện vô vàn thử thách của thuyết tương đối, của ‘trí tuệ nhân tạo’, bao hàm ‘động đất’ và ‘bão tố’ thuộc mọi loại hình. Hãy đi xuống khu vườn bí mật của lòng mình, thiết lập một lớp ‘nệm bùn khiêm tốn’ trong nguyện cầu, sám hối và phân định. “Trong bạn có một miền tĩnh lặng và một thánh điện, nơi bạn có thể trở về bất cứ lúc nào!” – Hermann Hesse. Hãy nhìn lại các mối tương quan của bạn với Chúa, với người và với mình để kịp điều chỉnh. Chính trong sự lặng lẽ đó, Lời sẽ âm thầm đâm rễ, lớn lên và sinh trái. hứa hẹn một ngày mùa hân hoan!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, giữa động đất của công nghệ và bão tố của thời đại, xin giữ con kiên vững, trung thành cho đến mùa gặt bội thu!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
********************************************************
Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXIV Thường Niên, Năm lẻ
Hạt rơi vào đất tốt : đó là những kẻ nghe Lời Chúa và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 8,4-15
4 Khi ấy, dân chúng tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người dùng dụ ngôn mà nói rằng :
5 “Người gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình. Trong khi người ấy gieo, thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và chim trời ăn mất. 6 Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm ướt. 7 Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt. 8 Có hạt lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp trăm”. Nói xong, Người hô lên rằng : “Ai có tai nghe thì nghe.”
9 Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì. 10 Người đáp : “Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa ; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu.
11 “Đây là ý nghĩa dụ ngôn : Hạt giống là lời Thiên Chúa. 12 Những kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. 13 Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ khi nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và khi gặp thử thách, họ bỏ cuộc. 14 Hạt rơi vào bụi gai : đó là những kẻ nghe, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái lạc cuộc đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành. 15 Hạt rơi vào đất tốt : đó là những kẻ nghe Lời với tấm lòng