VỢ CHỒNG SỐNG VỚI NHAU LÀ ĐỂ YÊU THƯƠNG, ĐỪNG NÊN HƠN THUA

Pham Nhat Minh

Trong đời sống hôn nhân, ai cũng mong tìm được một người để nắm tay đi cùng đến cuối con đường. Nhưng rồi, khi bước vào cuộc sống vợ chồng, ta mới thấy rằng hôn nhân không chỉ là mơ mộng ngọt ngào, mà còn là trách nhiệm, sự nhẫn nhịn và tình thương bền bỉ mỗi ngày.

Người ta thường nói: “Thuận vợ thuận chồng, tát biển Đông cũng cạn.” Nhưng để được “thuận”, đâu chỉ là đồng ý hay chiều chuộng nhau, mà là biết yêu thương và nhường nhịn, biết bỏ đi cái tôi để giữ lấy cái chúng ta. Vợ chồng chung sống là để yêu thương, chứ không phải để hơn thua.

Có những gia đình tan vỡ, không phải vì hết tình, mà vì không ai chịu nhường ai một bước. Những lời nói vô tình, những cái nhìn đầy tự ái, những cuộc tranh cãi tưởng chừng nhỏ nhặt, nhưng lại khắc sâu dần thành khoảng cách. Người ta quên mất rằng, vợ chồng không phải là đối thủ, càng không phải là hai kẻ đứng ở hai đầu chiến tuyến để phân định thắng thua.

Trong hôn nhân, thắng thua chỉ làm cả hai cùng thua. Bởi khi một người thắng, nghĩa là người kia phải chịu tổn thương. Mà tổn thương của người kia, cuối cùng cũng chính là nỗi đau của mình. Hơn thua nhau một lời, một việc, có thể thoả mãn cái tôi trong chốc lát, nhưng lại gieo vào lòng nhau vết rạn không dễ gì hàn gắn.

Yêu thương mới là gốc rễ nuôi dưỡng hôn nhân. Người chồng khi thấy vợ mệt mỏi, hãy một lời an ủi thay vì trách móc. Người vợ khi thấy chồng thất bại, hãy một cái nắm tay thay vì chì chiết. Cuộc đời ngoài kia vốn đã quá nhiều giông bão, khi bước về nhà, hãy để gia đình là nơi ấm áp, là chỗ dựa bình yên, chứ đừng biến nó thành chiến trường.

Thật ra, hạnh phúc vợ chồng không nằm ở chỗ ai đúng ai sai, mà ở chỗ còn nắm tay nhau đi tiếp được hay không. Đôi khi, hạ cái tôi xuống một chút, chịu thua thiệt một chút, lại chính là cách để giữ lấy bình yên dài lâu. Một lời xin lỗi đúng lúc, một cái ôm nhẹ nhàng, một sự im lặng đầy bao dung… đôi khi quý giá hơn nghìn lời lý lẽ.

Vợ chồng sống với nhau, quan trọng nhất không phải là người này giỏi hơn hay người kia yếu hơn, mà là cùng nhau đi qua mọi vui buồn, cùng nhau vun đắp yêu thương, cùng nhau biến mái ấm thành nơi tràn đầy hạnh phúc.

Đừng đợi đến khi mất đi rồi mới nhận ra, hóa ra những lần cãi vã ngày xưa chẳng đáng là bao. Đừng để một đời người đi qua trong tiếc nuối, vì đã sống cạnh nhau mà chưa kịp yêu thương đủ đầy.

Hãy nhớ rằng, trên đời này chẳng có ai hoàn hảo. Vợ chồng đến với nhau, chẳng phải để đòi hỏi sự hoàn mỹ, mà là để bù đắp cho nhau, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau đi đến cuối con đường.

Vậy nên, thay vì hơn thua, hãy chọn yêu thương. Thay vì trách móc, hãy chọn bao dung. Bởi rồi mai này, khi nhìn lại, bạn sẽ thấy điều quý giá nhất không phải là mình từng “thắng” bao nhiêu lần, mà là còn giữ được bàn tay đã nắm từ thuở ban đầu.

Vợ chồng sống với nhau là để yêu thương, đừng nên hơn thua – bởi hạnh phúc vốn dĩ chẳng cần lý lẽ, mà chỉ cần một trái tim biết nhường nhịn và một tình yêu đủ lớn để bao dung tất cả.

Cuộc đời này ngắn lắm, một đời người trôi qua thoáng chốc, đừng để những giận hờn, những lời hơn thua vô nghĩa làm lãng phí những tháng năm đáng quý. Tiền bạc rồi cũng sẽ hết, danh vọng rồi cũng phai, nhưng tình nghĩa vợ chồng, sự yêu thương và đồng hành mới là thứ bền lâu nhất.

Nếu hôm nay bạn còn có vợ, có chồng bên cạnh, hãy biết trân trọng. Đừng ngần ngại ôm lấy nhau, nói một lời yêu thương, buông bỏ một lời cãi vã. Hạnh phúc đâu cần lớn lao, đôi khi chỉ là một bữa cơm giản dị, một ánh mắt sẻ chia, một bàn tay nắm chặt.

Hãy sống sao để sau này, khi tóc bạc, mắt mờ, vẫn có thể tựa vào nhau mà mỉm cười: “Cảm ơn vì suốt đời ta đã không buông tay.”

Bởi vợ chồng sống với nhau, rốt cuộc, đâu phải để hơn thua, mà chỉ là để yêu thương…

tg phạm nhật minh

ngày 29/08/2025


 

Được xem 3 lần, bởi 3 Bạn Đọc trong ngày hôm nay