HẠNH PHÚC LÀ CẢM NHẬN…

Lời Chúa Mỗi Ngày

Trong cuộc sống đừng bao giờ so sánh

Mỗi một người là hoàn cảnh khác nhau

Tạo bức tranh có muôn vạn sắc màu

Hãy cứ chọn một màu ta hạnh phúc.

Đừng than thở bởi đời người có lúc

Nên con đường khi khấp khúc quanh co

Việc của mình là chớ nên lắng lo

Hãy mạnh mẽ vượt sóng to gió lớn.

Cứ mỉm cười đừng tính toán thiệt hơn

Bởi nay được mai đường trơn lại mất

Hãy bước chậm một cách bình thản nhất

Có nỗi buồn ta hay cất thật sâu.

Chẳng bao giờ có thể quên được đâu

Mà lấy đó để hiểu thấu hơn nữa

Nếu có sai hãy can đảm sửa chữa

Sống một đời đẹp tựa như ánh mai.

Vững bước nhé con đường đến tương lai.


 

BÀI THƠ LẤY NƯỚC MẮT NHIỀU NGƯỜI

Tôi đi trước nhé, bà ơi!

Chuyến tàu tôi đã đến nơi trạm dừng…

Hứa rằng sống chết cùng chung,

Vậy mà tôi lại giữa chừng rời đi.

 

Bà đừng có khóc nhoà mi,

Kiếp sau mình gặp, lo gì, bà ha!

Bao nhiêu năm tháng đã qua,

Tôi – bà có cặp vào ra sớm chiều.

 

Ân tình sâu đậm bao nhiêu,

Dù chưa từng nói tiếng yêu lần nào…

Vui buồn, sướng khổ cùng nhau,

Sơn hào hải vị không đâu bằng nhà.

 

Bát canh với mấy quả cà,

Nhường qua gắp lại đến già còn thương…

Tôi nay tạm tới thiên đường,

Trong lòng chỉ có vấn vương mình bà.

 

Lần này đằng đẵng cách xa,

Nhớ tôi bà biết gắp cà cho ai?

Bà ơi, năm tháng dẫu dài,

Dù tôi chẳng thể bên tai càm ràm…

 

Nhưng bà phải nhớ lạc quan,

Sống vui, sống khoẻ vì đàn cháu con!

Kiếp sau mình gặp sớm hơn,

Rồi tôi sẽ lại ăn cơm cùng bà.

 

Bát canh với mấy quả cà,

Mấy mươi năm ấy lại là một đôi.

Tôi đi trước nhé, bà ơi!

Cảm ơn vì đã một đời cùng nhau…

(Lm Jos Chính Trực sưu tầm)


 

Nhìn lại những xáo trộn trên thượng tầng Ba Đình: Việt Nam sẽ đi về đâu?

Ba’o Tieng Dan

11/06/2024

Blog VOA

Hoàng Trường

Ông Tô Lâm tuyên thệ nhậm chức Chủ tịch nước Việt Nam, Hà Nội, ngày 22/5/2024. Nguồn: Pham Trung Kien/ VNA via AP

Dích dắc ‘xây thành đắp lũy’

Một cuộc ngã giá vô tiền khoáng hậu. Theo nguồn tin nội bộ, chấp nhận ghế Chủ tịch nước (CTN) ngày 22/5/2024, Tướng Tô Lâm đã đặt điều kiện với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng (TBT) và Trung ương đảng (TƯ), phải bầu bổ sung hai tướng ba sao của ông là Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc, đều là dân gốc Hưng Yên, vào Bộ Chính trị (BCT). Nhưng rồi ‘mộng đẹp không thành’, Tô Lâm ‘đành cài số lùi’.

Hôm 6/6, khi Quốc hội bấm nút chấp thuận tướng Quang vào ghế Bộ trưởng Công an (BTCA), cũng là lúc Tô Lâm cho CO3 ra tuyên bố công khai: Cơ quan An ninh BCA chấm dứt điều tra giai đoạn 2 vụ án hình sự Vạn Thịnh Phát (1). Vậy là, Lê Minh Hưng, tân Chánh Văn phòng Trung ương Đảng (CVPTƯ) – người từng đứng đầu Ngân hàng Nhà nước vào những năm Trương Mỹ Lan ‘múa gậy vườn hoang’ giữa Đô thành, gây thiệt hại cho người dân khoảng 30.869 tỷ VND – có khả năng sẽ thoát nạn.

‘Bánh ú trao đi bánh chì trao lại’. Người của Tô Lâm ‘ấm ghế’ ở TƯ để hy vọng vào BCT nay mai, thì ngay lập tức Lê Minh Hưng, trong cùng ngày 6/6 ‘gần như khỏi lo’ bị điều tra ngược. Không cần trở thành Ủy viên BCT, chỉ là ‘phó thường dân dự khuyết’ cũng biết được, cựu Cục trưởng Đỗ Thị Nhàn một mình không thể nuốt trôi 5,2 triệu USD do Trương Mỹ Lan lại quả.

Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc đã không gom đủ số phiếu tại Hội nghị Trung ương 9 (2). Tô Đại tướng đành quyền biến, ‘lùi một bước tiến hai bước’ khá ngoạn mục. Ngày 3/6, Tô Lâm tạm thỏa mãn ghế Chánh Văn phòng Trung ương Đảng (CVPTƯĐ) đối với Thượng tướng Nguyễn Duy Ngọc, để ngày 6/6 vừa qua, ông đạt được đòi hỏi thứ hai, tức là gần như 100% Quốc hội bầu Thượng tướng Lương Tam Quang vào ghế BTCA.

Trong Hội nghị TƯ-9, ‘tâm phúc’ của Tô Đại tướng chưa dành ngay được hai vị trí trong BCT, nhưng với ghế CVPTƯĐ và BTCA, tương lai Ngọc và Quang vào BCT vẫn chưa hết hy vọng. Chậm nhưng chắc, theo bước chân của người tiền nhiệm Lê Minh Hưng, trước mắt, tướng Ngọc sẽ được vào Ban bí thư. Cuộc ngã giá của tân CTN đã buộc TƯ và BCT phải chấp thuận cho các thủ túc của ông ‘gác cửa’ ở Trung ương Đảng và thay ông ‘trông coi’ BCA. Đối với tân CTN, đây là thành công bước đầu ngoạn mục, mặc dầu để cài tiếp hai ‘đệ tử của mình’ ở BCA leo tiếp trên các nấc thang quyền lực vẫn còn là một tương lai bất định.

BCT lúc đầu vốn quan ngại vây cánh của Tô Lâm quá mạnh trong TƯ và BCT nên chưa đồng thuận cho hai Thượng tướng Công an Nguyễn Duy Ngọc và Lương Tam Quang vào BCT ngay trong đợt bầu bổ sung tại Hội nghị TƯ-9. Nhưng với kế hoạch ‘bao vây’ và ‘đánh lấn’ của Tô Lâm, TBT Nguyễn Phú Trọng cuối cùng cũng đã thúc thủ. Tại phiên họp Quốc hội (QH) hôm 6/6, tân CTN Tô Lâm, đồng thời là Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh, đã đề nghị QH phê chuẩn cho tướng Lương Tam Quang làm thành viên Hội đồng. Và QH đã biểu quyết thông qua đề nghị này với tỷ lệ 100% đại biểu tán thành (3).

Trước mắt, tướng Quang và tướng Ngọc sẽ phục vụ hết nhiệm kỳ của ông Tô Lâm đến năm 2026. Nếu Quang không ‘leo’ được tiếp lên BCT, ông sẽ kết thúc cuộc đời binh nghiệp ở tuổi 61 vào tháng 1/2026. Dẫu sao Tô Đại tướng cũng đã ép được BCT và TƯ chấp thuận kế hoạch ‘xây thành, đắp lũy’ của mình. Bố trí xong hai ghế CVPTWĐ và Bộ trưởng BCA cho Ngọc và Quang, vốn là các thủ túc thân tín của ông. Ngay từ đầu, Đại tướng Tô Lâm không giấu giếm, đó là các điều kiện tiên quyết để ông chấp nhận rời ghế BCA sang ngồi vào ghế CTN.

Liệu có ‘cái chết trên chấm phạt đền’?

Giới bình luận quốc tế đánh giá, các điều kiện tiên quyết của Tô Lâm áp đặt lên BCT thực chất là một cuộc chính biến (coup d’etat) hoàn hảo (4). Tô Đại tướng đã hành động ‘tréo ngoe’ so với Hiến pháp, cũng như Đảng chế xưa nay. Mọi quyết sách lớn về nhân sự trên thượng tầng Ba Đình thường là do BCT thiết kế, sau đó TƯ và QH chỉ bấm nút triển khai thực hiện. Đằng này, vừa qua, bằng một Hội nghị bất thường để lấy phiếu tín nhiệm từ cơ sở cho điều gọi là ‘kiện toàn vị trí BTCA’, Tô Lâm trên thực tế đã vô hiệu hóa quyết định trước đó của Chính phủ để Trần Quốc Tỏ ‘điều hành BCA’, áp đặt luôn kết quả bỏ phiếu để đưa Quang vào vị trí làm ‘bàn đạp’ chuẩn bị ‘nhảy lên’ BCT về sau.

Điều này liệu có thể diễn ra, khi mà tân Bộ trưởng Lương Tam Quang chưa đủ điều kiện ‘trọn một khóa’ TƯ và cũng chưa từng qua một khóa công tác ở cấp tỉnh? Nhưng với ‘tả phù hữu bật’, với ‘thế chẻ tre’ trên bàn cờ chính trị Ba Đình (5), Tô lâm đã ‘xây thành đắp lũy’ thành công mà không sợ các thế lực khác ‘đánh úp’ khi ông buộc lòng phải ‘buông’ ghế BTCA để tính chuyện được ‘hưởng suất đặc biệt kéo dài tuổi hưu’ tại Đại hội 14 vào tháng 1/2026. Giới quan sát chính trị Hà Nội đang đặt vấn đề: Nếu một khi có ‘cái chết trên chậm phạt đền’, Tô Lâm có đủ quyền bính để gộp CTN với TBT làm một?

Trong một bài viết súc tích trước khi bị bắt hôm 1/6/2024, nhà báo Huy Đức đã mô tả về cái chết của Nhà nước pháp quyền XHCN ở Việt Nam. Huy Đức có ý đổ trách nhiệm cho TBT Trọng trong việc ông có vẻ lấn át bộ máy quản trị bên chính phủ, chỉ tập trung ‘gia cố’ hệ thống các Ban bên Đảng (6). Thật ra cuộc tranh giành lúc ngấm ngầm, lúc công khai giữa ‘cung Vua’ và ‘phủ Chúa’ ở Ba Đình khi nhân loại đã đi được một phần tư thế kỷ 21, có lẽ là một trong những chương đen tối của lịch sử ĐCSVN. Ở một đất nước ‘luật pháp có cũng như không’, gần một tuần lễ trôi qua, người dân và cả hệ thống truyền thông ‘lề đảng’ vẫn chưa biết, Huy Đức đã ‘bị bốc hơi’ cách nào. Mãi đến cách đây vài ngày mới có tin chính thức Huy Đức bị bắt về tội “lợi dụng tự do, dân chủ.”

Trong khi đó thì tình hình tham nhũng đã tồi tệ đến mức, như một bình luận trên RFA cũng vào ngày 6/6, giới lãnh đạo không thể công khai trước toàn dân về trách nhiệm giải trình. Người dân đứng ngoài ‘trò chơi cung đình’, trong đó sự tranh giành quyền lực và thanh trừng nội bộ ở thượng tầng đang diễn ra khốc liệt. Trong vòng hơn một năm tính từ đầu 2023 đến thời điểm hiện nay, hàng tá các Ủy viên BCT, các Phó thủ tướng, bộ trưởng và nhiều quan chức cao cấp khác bị ‘ngã ngựa’ dưới các hình thức khác nhau… (7)

Trong một nghiên cứu được trao giải quốc tế từ Viện nghiên cứu Đông Nam Á (ISEAS) của Singapore, các học giả về Việt Nam đã tiên đoán về sự ‘tắc tử’ của hệ thống pháp quyền XHCN và sự lên ngôi của chế độ độc tài công an trị. Có một số kịch bản phát triển khả dĩ cho Hà Nội như sau: Thứ nhất, ĐCSVN tiếp tục theo con đường hiện tại, từ chối thực hiện các cải cách chính trị và quản trị triệt để hơn và tránh xa thực hành đa nguyên chính trị. Trong trường hợp này, tham nhũng có thể sẽ trở nên lan tràn và gây tổn hại nghiêm trọng hơn và các phe phái cùng các nhóm lợi ích sẽ gây thêm nhiều tổn hại hơn nữa. Một sự phát triển như vậy sẽ dẫn đến sự mất hoàn toàn tính hợp pháp của Đảng Cộng sản.

Thứ hai, ĐCSVN bám giữ chế độ ‘đảng trị’ duy nhất bằng mọi giá và chỉ thực hiện các cải cách phi chính trị. Trong tình huống ấy, thời gian trước khi mất tính hợp pháp có thể kéo dài và Việt Nam sẽ trở thành một loại hình nhà nước cảnh sát toàn trị.

Thứ ba, Việt Nam tiến tới đa nguyên chính trị mà không có bất kỳ cải cách toàn diện nào. Trong trường hợp ấy, sự phát triển của Việt Nam sẽ càng khó dự đoán hơn và sẽ gặp nhiều hỗn loạn và bất định phía trước (8).

Tham khảo:

(1) https://www.vietnamplus.vn/giai-doan-2-vu-an-van-thinh-phat-de-nghi-truy-to-34-bi-can-ve-3-toi-danh-post957512.vnp

(2) https://www.voatiengviet.com/a/trung-uong-9-buoc-ngoat-hay-ngo-cut-/7617585.html

(3) https://xaydungchinhsach.chinhphu.vn/tan-bo-truong-bo-cong-an-luong-tam-quang-duoc-quoc-hoi-giao-trong-trach-moi-119240606165255555.htm


 

 Khi đi bộ tăng cường sức khỏe, giảm viêm cho cơ thể

Ba’o Nguoi-Viet

LOS ANGELES, California (NV) – Nhắc đến đi bộ, người ta thường nghĩ rằng đây chỉ là hoạt động nhẹ nhàng và dành cho những người lớn tuổi.

Tuy nhiên, bạn đừng tưởng chỉ vì nó đơn giản và nhẹ nhàng như thế mà không có tác động lớn đến sức khỏe. Đi bộ thật ra giúp hỗ trợ sức khỏe tim mạch, tăng tuổi thọ, giảm căng thẳng và lo lắng mà không phải ai cũng hiểu rõ, theo trang mạng Well+Good.

Đi bộ thật ra giúp hỗ trợ sức khỏe tim mạch, tăng tuổi thọ, giảm căng thẳng và lo lắng mà không phải ai cũng hiểu rõ. (Hình: Angela Weiss/Getty Images)

Cơ thể khi bị viêm như thế nào?

Viêm không nhất thiết phải là một điều xấu. Đó là cơ chế bảo vệ tự nhiên của hệ thống miễn dịch, giúp phát hiện, tấn công hoặc loại bỏ vi khuẩn, virus và những thứ có hại khác ra khỏi cơ thể. Phản ứng viêm có thể gây đau, tấy đỏ hoặc sưng tấy, mặc dù các triệu chứng cụ thể phụ thuộc vào chấn thương vào bộ phận nào trên cơ thể.

Lý tưởng nhất là khi tình trạng viêm chỉ là tạm thời. Lúc này, hệ thống phòng thủ của cơ thể hoạt động để phản ứng với mối đe dọa, sau đó nó sẽ được tắt đi sau khi mối đe dọa được giải quyết. Nhưng đôi khi hệ thống miễn dịch của bạn không biết cách tự tắt và liên tục tấn công tiếp cơ thể. Đây được gọi là viêm mãn tính và có thể gây ra tác hại cực kỳ nghiêm trọng nếu như không được điều trị. Viêm mãn tính có liên quan đến nhiều bệnh nghiêm trọng, bao gồm tiểu đường loại hai, ung thư và đột quỵ.

Và đi bộ cũng là cách để giảm thiểu chứng viêm trong cuộc sống hằng ngày, bên cạnh việc ăn uống lành mạnh, kiểm soát căng thẳng và tập thể dục.

Đi bộ giúp giảm viêm như thế nào?

Bác Sĩ Isabelle Amigues, hiện đang làm việc tại Unabridged MD ở Denver, Colorado, cho biết, chỉ có 20 phút đi bộ bên ngoài hay đi bộ trên máy chạy bộ cũng đã giúp giảm hoạt động của tế bào viêm, mà cụ thể ở đây là sản xuất tế bào bạch cầu liên quan đến phản ứng miễn dịch.

Ngoài ra, theo Bác Sĩ Stella Bard, chuyên về thấp khớp ở Brooklyn, New York, đi bộ làm giảm giảm lượng chất béo dự trữ có liên quan đến việc thúc đẩy quá trình viêm nhiễm.

“Về cơ bản, khi mô mỡ trắng, là một loại mỡ cụ thể trong cơ thể, tạo ra hormone và cytokine, dư thừa, nó sẽ liên quan đến tình trạng viêm mãn tính,” Bác Sĩ Stella Bard nói. “Bằng cách di chuyển hay đi bộ, chúng ta có thể giúp giảm mô mỡ và do đó cũng giảm tình trạng viêm nhiễm.”

Đi bộ còn giúp giảm căng thẳng, một tác nhân gây viêm nhiễm chính. Không chỉ vậy, đi bộ giúp cải thiện phẩm chất giấc ngủ và bạn biết đó, ngủ ngon chính là điều quan trọng để hỗ trợ hệ thống miễn dịch của bạn.

Đi bộ giúp cải thiện phẩm chất giấc ngủ và khi ngủ ngon chính là điều quan trọng để hỗ trợ hệ thống miễn dịch của bạn. (Hình: Getty Images)

Cần đi bộ bao nhiêu để giảm viêm?

Không có một quy tắc cụ thể nào về thời gian mà bạn cần đi bộ mỗi ngày để giảm viêm. Bác Sĩ Stella Bard khuyên rằng bạn nên tăng cường đi bộ 30 phút mỗi ngày và năm ngày mỗi tuần.

Nếu bạn chưa đi bộ đều đặn, bạn nên bắt đầu từ từ và tăng cường dần dần qua các bài tập đi bộ về thời lượng, cường độ và tần suất. “Bắt đầu bằng một giờ đi bộ cường độ cao với tốc độ nhanh nếu không tập thể dục thường xuyên trước đó có thể dẫn đến nhiều tác hại hơn,” Bác Sĩ Isabelle Amigues chia sẻ. “Vì vậy bạn nên tập từ từ, tăng dần 10 phút, tối đa 40 phút mỗi ngày để đi bộ với tốc độ nhanh. Lý tưởng nhất là bạn đi bộ đủ nhanh để cảm thấy thấy nhịp tim của bạn tăng lên một chút.”

Bạn nên lưu ý rằng trong một số trường hợp đi bộ quá sức lại đem lại tác dụng ngược, khiến tình trạng viêm càng trầm trọng hơn. Chính vì vậy, bạn nên bắt đầu vừa phải, dần dần tăng lên theo thời gian và nhớ uống đủ nước. (YY) [qd]


 

Mỹ phản đối vụ bắt Huy Đức- Ba’o Dat viet

Ba’o Dat viet

June 11, 2024

Nhà báo Huy Đức từng nhận học bổng của Bộ Ngoại giao Mỹ

Mỹ kêu gọi Việt Nam tôn trọng tự do ngôn luận của mọi người dân và tái khẳng định nhân quyền là trọng tâm trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ sau khi Bộ Công an Việt Nam tuyên bố bắt giam nhà báo Trương Huy San vì những đăng tải trên mạng xã hội của ông.

Theo truyền thông trong nước, cơ quan an ninh điều tra khởi tố ông Huy Đức tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước” theo Điều 331 của Bộ luật Hình sự Việt Nam, một cáo buộc thường bị các tổ chức nhân quyền chỉ trích vì cho là vi phạm các nghĩa vụ nhân quyền quốc tế.

“Chúng tôi thường xuyên kêu gọi Việt Nam tôn trọng và bảo vệ nhân quyền và các quyền tự do cơ bản cho tất cả mọi người ở Việt Nam, phù hợp với các nghĩa vụ và cam kết quốc tế của mình, đồng thời trả tự do cho tất cả những người bị giam giữ oan uổng,” một người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Mỹ nói trong email trả lời yêu cầu bình luận của VOA về việc Việt Nam bắt giữ nhà báo Huy Đức, người từng được Bộ Ngoại giao Mỹ trao học bổng Humphrey Fellowship để tu nghiệp tại Đại học Maryland từ 2005-2006.

Nhà báo Huy Đức, tác giả cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” không được lưu hành chính thức ở Việt Nam, cũng là người nhận học bổng của Nieman Foundation tại Đại học Harvard ở Mỹ vào năm 2012-2013 và từng xuất hiện trong bộ phim tài liệu “Cuộc chiến tranh Việt Nam” của Đạo diễn Ken Burns ra mắt năm 2017 với tư cách một người được phỏng vấn.

Vụ bắt giữ nhà báo Huy Đức “thể hiện một cuộc tấn công đáng báo động vào quyền tự do báo chí và là vụ mới nhất trong một cuộc đàn áp đang diễn ra nhắm vào các nhà cải cách,” Dự án 88, nhóm giám sát đa quốc gia về nhân quyền ở Việt Nam, nói trong một tuyên bố được AP trích dẫn.

Tổ chức phi lợi nhuận đăng ký hoạt động tại Mỹ này đã kêu gọi chính phủ Hoa Kỳ trừng phạt Hà Nội vì đàn áp những người bất đồng chính kiến.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ nói hôm 10/6 rằng “nhân quyền là trụ cột trung tâm trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ và chúng tôi thường xuyên tham gia với các đối tác chính phủ Việt Nam trong các cuộc trò chuyện thẳng thắn về các mối quan ngại về nhân quyền ở mọi cấp độ, tìm kiếm tiến bộ trong các vấn đề như tự do ngôn luận, tự do hiệp hội và tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng.”

Trước khi bị bắt, ông Huy Đức đã đăng tải những bài viết trên trang Facebook cá nhân, hiện đã bị đóng kể từ khi có tin ông bị cơ quan chức năng đến khám nhà và đưa đi hôm 1/6, trong đó ông chỉ trích về sự tập trung quyền lực quá mức của Bộ Công an trước khi Bộ trưởng Tô Lâm lên làm chủ tịch nước và kết quả không như mong muốn của chiến dịch chống tham nhũng do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo.

Các tổ chức quốc tế, gồm Theo dõi Nhân quyền Quốc tế (HRW), Bảo vệ Ký giả (CPJ), Phóng viên Không Biên giới (RSF) và Văn bút Mỹ (PEN America) đã lên tiếng kêu gọi các nhà chức trách Việt Nam thả tự do cho nhà báo Huy Đức một cách vô điều kiện và hủy bỏ mọi cáo buộc đối với ông. Giám đốc Văn phòng châu Á của RSF nói trong thông cáo đưa ra hôm 7/6 rằng “các bài viết của nhà báo độc lập Huy Đức là nguồn thông tin vô giá giúp công chúng Việt Nam tiếp cận những thông tin bị chế độ Hà Nội kiểm duyệt.”

(Theo VOA)


 

 Từ vụ Huy Đức, làng báo Việt Nam tiếp tục bị chôn sống

Ba’o Nguoi-Viet

June 9, 2024

Trúc Phương

Tự do ngôn luận ở Việt Nam tiếp tục bị chém chí tử. Báo chí trở thành những cái loa bị dán băng keo. Nó chỉ được gỡ khi người ta cho phép nó nói.

Tại sao tự do thông tin ngày càng bị “cưỡng bức” thô bạo? Bởi vì sự thật trong tự do thông tin (cần nhấn mạnh yếu tố “sự thật,” ở thời mà tự do thông tin bị hoen ố bởi làn sóng tin giả) là công cụ có thể giúp lật mặt được chủ nghĩa dân chủ giả hiệu đang bùng nổ và phát triển khắp nơi, dù nó được lập luận ngụy biện bởi những kẻ đang ôm giữ mọi thứ quyền hành và muốn kiểm soát tuyệt đối cả tự do tư duy lẫn tự do biểu đạt. Sự thật, tại nhiều nơi, đã bị nhốt vào lồng và thậm chí bị chôn.

Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền (HRW) loan tin về nhà báo Huy Đức bị bắt trong bối cảnh đàn áp nhân quyền ngày càng gia tăng. (Hình: NV chụp qua màn hình)

Chẳng nơi nào có thể “minh họa” cho điều này bằng Trung Quốc, Nga và Việt Nam! Điều đáng nói nhất đối với làng báo Việt Nam là nó đã trở nên “khác biệt” so với hầu hết các nước chứng kiến tình trạng báo chí bị ngược đãi, bởi “đặc điểm” rằng: Không có nhà báo chính thức nào dám lên tiếng trước các vụ bắt bớ những người nói thay cho mình hoặc nói thay người dân về những vấn đề dân chủ và thậm chí những vấn đề liên quan trực tiếp đến tự do thông tin. Ký giả miền Nam trước 1975 từng “đi ăn mày” để phản đối sự kiểm soát báo chí. Giới báo chí ngày nay có những chọn lựa khác hơn “đi ăn mày,” dù họ biết thái độ đó mang lại kết cuộc như thế nào cho xã hội lẫn quốc gia.

Trên Washington Post ngày 21 Tháng Năm, 2018 (cố) ký giả Jamal Khashoggi từng viết:

“Liệu có cách nào khác cho chúng ta hay không? Liệu chúng ta có phải chọn giữa rạp chiếu bóng và quyền công dân để có thể cất tiếng nói, dù là ủng hộ hay chỉ trích những hành động của chính quyền? Chúng ta có nên chỉ ton hót những lời bóng bẩy trước các quyết định của lãnh đạo, cái nhìn của ông ấy về tương lai chúng ta, nhằm đổi lại quyền sống và sự đi lại tự do cho bản thân và gia đình mình?”

Tự do báo chí đôi khi không hẳn là “không gian” được phép thể hiện. Tự do báo chí có khi là “khoảng cách” giữa “rạp chiếu phim” và “quyền công dân” cùng với sự chọn lựa một trong hai này. Khó có thể có một nền báo chí tự do khi mà nhà báo luôn chọn “rạp chiếu phim”. Không thể đòi hỏi có một nền báo chí tự do khi mà nhà báo cúi đầu chấp nhận khước từ quyền tự do ngôn luận của chính mình. Báo chí sẽ chẳng bao giờ có được sự độc lập và trung thực thông tin, nếu nhà báo không dám “tự do” “đi ăn mày” nhưng sẵn sàng “tự do” “mài bút” xu nịnh vuốt ve “các cụ,” để được thụ hưởng lợi ích kinh tế hoặc được “bảo kê” trong các cuộc đấu đá phe nhóm chính trị.

Chẳng có cái gì gọi là báo chí được “cởi trói” trong làng báo Việt Nam, như cách nói nhai nhải của Ban Tuyên Giáo Trung Ương.

“Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật và được nhà nước bảo hộ.” Đây là quy định được nêu tại Điều 13 của Luật Báo Chí năm 2016. Chỉ riêng quy định này đã thấy báo chí bị trói như thế nào. Mỉa mai thay, Điều 25 Hiến Pháp năm 2013 ghi rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”

Báo chí tiếp tục bị trói và thực hiện “các quyền” của nó khi được yêu cầu thực hiện “nhiệm vụ chính trị tuyên truyền” với nội dung bài vở được chỉ định. Lực lượng truyền thông luôn được xua ra để diễn một vở kịch chính trị tuyên truyền nhằm phục vụ chính trị đối ngoại lẫn đối nội. Chừng nào còn phụ thuộc vào tín hiệu đèn xanh thì báo chí vẫn còn sống dài dài với nỗi thấp thỏm bị siết cổ nửa đêm bằng tin nhắn hoặc cú gọi lạnh tóc gáy từ một “đồng chí” tuyên giáo. “Sáng đăng, chiều gỡ” đã trở thành “hoạt động báo chí” quen thuộc của làng báo trong nước nhiều năm qua.

Cá nhân ông trưởng Ban Tuyên Giáo Trung Ương cũng là công cụ. Tuyên truyền phục vụ đường lối chính sách của đảng vẫn là “tôn chỉ” xuyên suốt của hoạt động báo chí Việt Nam. Thậm chí cách thức thể hiện cũng được chỉ định. Cơ quan truyền thông trung ương VTV chỉ được phép dùng từ “đối phương,” “lính bên kia biên giới”… chứ không được đề cập trực tiếp đến “Trung Quốc.”

Khi các trưởng phòng ban, thư ký tòa soạn hoặc ban biên tập nói chung phải chịu sự kiềm kẹp gần như hàng ngày bằng những tin nhắn trực tiếp vào điện thoại (rằng vấn đề nào được phép nói với liều lượng bao nhiêu và vấn đề nào cấm được đụng đến) thì báo chí còn lâu mới “trở thành lực lượng hùng hậu, thông tin nhanh nhạy, toàn diện về mọi diễn biến của đời sống chính trị, kinh tế – xã hội trong nước và quốc tế, là diễn đàn thực sự tin cậy của nhân dân.”

Ý thức tự kiểm duyệt không chỉ xảy ra với ban biên tập mà với cả người viết. Những vụ án tham nhũng hoặc những bài báo “phản biện” không phải tự nhiên xuất hiện và được tùy ý ban biên tập quyết định. “Tự do thông tin” là khái niệm được hiểu là khoảng không gian giới hạn mà phóng viên phải mặc nhiên hiểu như một ý thức nghề nghiệp hình thành như một quán tính nhắc nhở thường trực chớ nên dại dột vượt qua.

Sự cạnh tranh giữa các báo gần như không tồn tại hoặc chỉ tồn tại ở mức tiểu xảo chạy theo những tin vô thưởng vô phạt chứ không phải đẳng cấp “điều tra thông tin.” Sự nghèo nàn thông tin càng khiến báo chí nhạt nhẽo. Làng báo “cách mạng Việt Nam” không có chỗ cho phóng viên điều tra độc lập; và báo chí “cách mạng Việt Nam” không có chỗ cho làm báo độc lập. Lịch sử báo chí “cách mạng Việt Nam” chưa từng có một Bob Woodward. Báo chí Việt Nam rất thích nói về những Seymour Hersh với những bài báo phanh phui làm xấu mặt chính quyền nhưng làng báo “cách mạng Việt Nam” không thể có một Seymour Hersh dám “làm xấu mặt chính quyền” hay một New York Times dám bung ra một hồ sơ tương tự “Hồ Sơ Ngũ Giác Đài.”

Những uyển ngữ kiểu “nhà báo là người xung kích trên mặt trận thông tin” chỉ là một khẩu hiệu thuần túy như một thứ hô hào rỗng tuếch. Cái khái niệm “nhà báo có tầm, có tâm” còn đáng buồn cười hơn nữa. Khi một phóng viên vượt rào và bị sa chân vào tù mà tổng biên tập không dám đứng lên bênh vực hoặc thậm chí còn không dám vào tù thăm hỏi thì “tâm- tầm” trở thành khái niệm cực kỳ vô nghĩa. Người ta có thể thấy rõ điều này trong vô số vụ nhà báo bị bắt, từ Phạm Chí Dũng năm 2021 đến Huy Đức 2024.

Báo chí trở thành những cái loa bị dán băng keo. (Hình minh họa: HOANG DINH NAM/AFP via Getty Images)

Việc kiểm soát báo chí nói riêng và truyền thông nói chung ngày càng gay gắt. Tại hội thảo văn hóa cách đây vài tháng, Thứ Trưởng Bộ Thông Tin và Truyền Thông Nguyễn Thanh Lâm dọa rằng, bộ sẽ chủ động ngăn chặn thông tin “xấu độc” từ bản “gốc,” trước khi thông tin tràn lan trên mạng xã hội, rằng từ ngày 1 Tháng Giêng 2024, nhà cầm quyền sẽ yêu cầu tất cả nền tảng cung cấp nội dung phim ảnh ngoại quốc vào Việt Nam phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định, hệt như doanh nghiệp trong nước, nếu không sẽ bị chặn.

Theo The Diplomat ngày 9 Tháng Mười Một 2023, Việt Nam đã thắt chặt hạn chế đối với các nền tảng truyền thông xã hội, ra sắc lệnh yêu cầu họ gỡ bỏ thông tin “sai lệch” và “tin giả” trong vòng 24 tiếng đồng hồ, thay vì 48 tiếng đồng hồ như trước kia; đồng thời tăng mức phạt đối với người dân đăng và phổ biến thông tin “sai lệch”. Và trong bài báo ngày 19 Tháng Sáu, 2023 trên The Washington Post, tác giả Rebecca Tan, chánh văn phòng Đông Nam Á của The Washington Post, tiết lộ rằng Facebook thậm chí có một danh sách viên chức CSVN “bất khả xâm phạm,” tức bất kỳ thông tin gì liên quan họ đều bị Facebook kiểm duyệt!

Một cách tổng quát, toàn cảnh hoạt động báo chí là một bức tranh u ám và mỗi lúc một đen tối hơn. Tất cả đều nằm trong vòng kim cô. Truyền thông và báo chí Việt Nam vẫn tồn tại. Nhưng nó đang bị chôn sống.


 

ĐỪNG CHỈ MẢI LO KIẾM TIỀN!

Gieo Mầm Ơn Gọi

 

1.Sẽ đến lúc bạn nhận ra rằng vàng bạc châu báu trên đời này chẳng có thể mua được sức khỏe, sự tận hưởng hạnh phúc mỗi ngày.

2.Cuộc đời con người có thể vì TIỀN mà vào sinh ra tử, cả nửa cuộc đời ai cũng mong mình có nhiều tiền tài, vật chất để có cuộc sống sung sướng. Nhưng rồi tiền tài cũng tựa như xiềng xích, càng tham lam thì càng tự đào hố để chôn mình.

3.Chừng nào chúng ta càng để đồng TIỀN chi phối, trở thành nô lệ của đồng TIỀN thì chừng đó chúng ta chưa thể có được hạnh phúc.

4. Rất nhiều người dành cả tuổi trẻ, sức khỏe để kiếm TIỀN, lao vào con đường làm việc không ngừng nghỉ với quan điểm: “Còn trẻ là còn làm việc”. Nhưng tiền kiếm ra mà không biết tiêu xài cho bản thân thì đâu còn ý nghĩa gì nữa.

5. Trên đời này chiếc giường đắt giá nhất đó chính là giường bệnh. Kiếm TIỀN cả đời rồi về mang đốt hết vào nằm viện, TIỀN thuốc thang thì đâu còn gì là hạnh phúc nữa.

6. Người chết vì tiền tài là đau khổ nhất, đừng để danh vọng, tiền tài và vật chất che mờ đôi mắt, buông thả ham muốn vô độ, cuối cùng đánh mất chính mình.

ST

MỘT TÂN TÒNG GỐC HOA TRỞ THÀNH LINH MỤC

 Make Christianity Great As Always

Ngày 7/6, tại Vương cung Thánh đường Đức Bà Sài Gòn, TGM Giuse Nguyễn Năng đã đặt tay truyền chức linh mục cho 19 thầy phó tế. Trong số này, có tân linh mục Vincent Lucia Cổ Diệu Thanh, người gốc Hoa.

Điều đáng nói, tân linh mục Cổ Diệu Thanh không chỉ là người gốc Hoa mà còn là một Tân Tòng. Ơn gọi của cha khá đặc biệt. Thuở nhỏ, cha cùng các bạn hay đạp xe tới Nhà thờ Cha Tam chơi. Thế rồi, từng chút một Chúa cảm hoá cậu thiếu niên lúc nào không biết và giờ đây cậu trở nên một linh mục dâng trọn đời mình cho Chúa.


 

Thánh Barnabê tông đồ-Cha Vương

Chúc bình an, hôm nay Giáo Hội mừng kính Thánh Barnabê tông đồ, mừng bổn mạn đến những ai chọn ngài làm quan thầy nhé.

Cha Vương

Thứ 3: 11/06/2024

“Vị thánh này có phúc, vì đáng được kể thêm vào số các Tông Đồ: Người thật là tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin”( Cv 11, 24 ). Thánh Barnabê là một trong 72 môn đệ đầu tiên đã nghe Chúa Giêsu giảng dậy và đã trở thành môn đệ của Ngài

Thánh Barnabê môn đệ của Chúa Giêsu: Đã có lần, có dịp nghe Chúa Giêsu giảng dậy và đã chứng kiến Chúa Giêsu làm phép lạ, thánh Barnabê đã trở thành một trong 72 môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu. Vì Chúa Giêsu đã nói: “ Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái…” ( Ga 15, 16 ).Chính Chúa Giêsu đã chọn Barnabê để  thánh nhân làm chứng cho tình yêu của Chúa và giới thiệu Chúa Giêsu cho nhiều người. Sau biến cố Chúa Giêsu lên trời, các tông đồ sai Barnabê đi truyền giáo ở Antiokia, một miền trù phú và thịnh vượng, phồn vinh nhất lúc bấy giờ. Và như lời Chúa nói:”… hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân dành Thầy thì Thầy ban cho anh em”( Ga 15, 16 ). Thánh Barnabê luôn có Chúa Thánh Thần tràn đầy và nhờ tài giảng thuyết, Ngài đã đưa được biết bao nhiêu người trở về với Chúa. Thánh nhân đã mời thánh Phaolô về ở với mình và cùng giảng dậy, loan báo Tin Mừng ở Antiokia. Sau đó, thánh nhân mang món tiền mà Ngài đã quyên góp được về Giêrusalem gặp các vị kỳ mục và các tông đồ khác. Đường lối và ý nhiệm mầu của Chúa lại khác, Barnabê và Phaolô lại được trao sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho dân ngoại, nên các Ngài lại trẩy đi Séleucie và Chypre. Dân bản xứ và các người ngoại giáo, đón tiếp các Ngài một cách nhiệt tình, họ tin theo các Ngài. Tuy nhiên cũng có những người Do Thái có óc thủ cựu, hẹp hòi đã tìm cách gièm pha, chế diễu và nói nhiều lời ngạo mạn đối với các Ngài, họ xúi giục những thành phần bất hảo ngược đãi và trục xuất các Ngài ( Cv 13, 50 ). Chúa cho các Ngài làm nhiều phép lạ: xua trừ ma quỉ, chữa bệnh, làm cho kẻ chết sống lại để củng cố niềm tin của các tân tòng.

Chúa thưởng công cho Thánh Barnabê: Thánh Barnabê và thánh Marcô tiếp tục rao giảng ở đảo Chypre. Chúa đã  yêu thương cho thánh Barnabê được lãnh triều thiên qua cái chết tử đạo của Ngài:” Hạt lúa mì rơi xuống đất không thúi đi, thì nó sẽ không sinh nhiều bông hạt…”.  Người Do Thái ở Syria đã xúi giục dân chúng ném đá và xử tử thánh Barnabê. Đời Hoàng Đế Zénon, vào năm 488, người ta đã tìm thấy xác của thánh Barnabê tại Salamine thuộc đảo Chypre, Hy Lạp.

Lạy Chúa, Chúa đã truyền phải dành riêng thánh Barnabê là một người đầy lòng tin và Thánh Thần, để thánh nhân đưa dân ngoại về với Chúa. Xin cho mọi tín hữu biết dùng lời nói và việc làm để trung thành loan báo Tin Mừng Đức Kitô như thánh nhân đã can đảm rao truyền (ca nhập lễ, lễ thánh Barnabê, tông đồ ).

(Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT) 

From: Do Dzung

Đường con theo Chúa -tinmung.net 

KHUYẾN KHÍCH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Các con hãy đi!”.

“Những con ngỗng ở phía sau đội hình phát ra tiếng kêu. Tôi cho rằng đó là cách chúng thông báo rằng, chúng đang theo dõi và mọi việc đều ổn. Những tiếng kêu lặp đi lặp lại hẳn sẽ khuyến khích những con đi trước tiếp tục bay. Bản năng của loài ngỗng là làm việc cùng nhau, khích lệ nhau. Cho dù đó là quay, vỗ, trợ lực hay chỉ đơn giản là kêu lên… Điều này cho phép chúng hoàn thành những gì đã đặt ra!” – Chuck Swindoll.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng từ ‘đàn ngỗng đang bay’ của Chuck Swindoll đưa chúng ta về Lời Chúa ngày lễ kính thánh Barnaba. Qua đó, bạn và tôi – dù ở đấng bậc nào – vẫn luôn ý thức trách nhiệm của mình trong Giáo Hội, đó là ‘khuyến khích’ nâng đỡ người khác, “Các con hãy đi!”.

Công Vụ Tông Đồ tường thuật cuộc viếng thăm của Barnaba. “Barnaba”, tiếng Hy Lạp có nghĩa là ‘Con của sự khuyến khích!’. Từ Giêrusalem, Barnaba được cử xuống Antiôkia để xem xét hiện tình. Vui mừng khi thấy “ơn Thiên Chúa”, Barnaba “khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa”; ông dành cho anh chị em tân tòng một sự khích lệ lớn lao. Sau đó, đến Taxô, Barnaba tìm Phaolô, người mới tin; đưa Phaolô đi Antiôkia để hỗ trợ cho Hội Thánh non trẻ này. Hội Thánh ngày càng có nhiều người tin; Thánh Vịnh đáp ca bộc lộ nỗi vui, “Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân!”.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói những lời đầy ‘khuyến khích’ với các môn đệ, “Các con hãy đi rao giảng: Nước Trời đã đến gần. Hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ!”. Ma quỷ vui mừng mỗi khi chúng ta nói và hành xử tiêu cực làm cho người khác nhụt chí. Nó mở tiệc lớn mỗi khi ai đó nói một lời chua cay làm tan nát một cộng đoàn, một gia đình. Vì thế, chúng ta phải tỉnh thức đề phòng và ra sức ‘khuyến khích’ nhau. Cha mẹ khuyến khích con cái, con cái khuyến khích cha mẹ; anh chị em, bạn bè khích lệ nhau để “hoàn thành những gì đã đặt ra”. Bởi lẽ, chúng ta không lên thiên đàng một mình!”.

Đức Phanxicô nói, “Đời sống Kitô hữu là phục vụ. Thật là buồn khi thấy các Kitô hữu sẵn sàng phục vụ Dân Chúa, nhưng cuối cùng lại ‘sử dụng’ Dân Chúa. Ơn gọi của chúng ta là ‘phục vụ’ chứ không phải ‘sử dụng’. Trong đời sống thiêng liêng, chúng ta luôn có nguy cơ sa vào vấn đề ‘lời lỗ’, chúng ta hối lộ Chúa. Đó không phải là con đường đúng… Mối quan hệ nhưng không với Chúa là điều sẽ giúp chúng ta có được mối quan hệ tương tự với người khác. Đời sống Kitô hữu có nghĩa là bước đi, rao giảng, ‘khuyến khích’ và phục vụ, nhưng đừng lợi dụng người khác!”.

Anh Chị em,

“Các con hãy đi!”. Noi gương thánh Barnaba, chúng ta ra đi mở mang Nước Chúa trong đấng bậc mình. Và rõ ràng, ‘mục vụ khuyến khích’, ‘văn hoá khuyến khích’ luôn luôn đóng một vai trò nhất định, không chỉ trong các Hội Thánh non trẻ, mà cả với Giáo Hội trưởng thành và ngay trong thế giới hiện đại. Không chỉ trong Giáo phận, Giáo xứ, các hội đoàn mà còn trong gia đình, trong các tổ chức lớn nhỏ. Bạn và tôi hãy là những con người dám dấn thân, những con người sẵn sàng vực dậy những ai đang bủn rủn, đầu gối rã rời!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con luôn là một con người đầy lửa, sẵn sàng thắp sáng và sưởi ấm tình yêu Chúa trong một thế giới khá lạnh lẽo này!”, Amen.

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

*****************

Ngày 11  tháng 6, Kính thánh Barnaba Tông Đồ, Thứ Ba Tuần X Thường Niên, Năm Chẵn

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

11 21b Hồi ấy, có một số đông đã tin và trở lại cùng Chúa.

22 Tin ấy đến tai Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem, nên người ta cử ông Ba-na-ba đi An-ti-ô-khi-a. 23 Khi tới nơi và thấy ơn Thiên Chúa như vậy, ông Ba-na-ba mừng rỡ và khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa. 24 Ông là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin. Và đã có thêm rất nhiều người theo Chúa.

25 Ông Ba-na-ba trẩy đi Tác-xô tìm ông Sao-lô. 26 Tìm được rồi, ông đưa ông Sao-lô đến An-ti-ô-khi-a. Hai ông cùng làm việc trong Hội Thánh ấy suốt một năm và giảng dạy cho rất nhiều người. Chính tại An-ti-ô-khi-a mà lần đầu tiên các môn đệ được gọi là Ki-tô hữu.

13 1 Trong Hội Thánh tại An-ti-ô-khi-a, có những ngôn sứ và thầy dạy, đó là các ông Ba-na-ba, Si-mê-ôn biệt hiệu là Đen, Lu-ki-ô người Ky-rê-nê, Ma-na-en, bạn thời thơ ấu của tiểu vương Hê-rô-đê, và Sao-lô. 2 Một hôm, đang khi họ làm việc thờ phượng Chúa và ăn chay, thì Thánh Thần phán bảo : “Hãy dành riêng Ba-na-ba và Sao-lô cho Ta, để lo công việc Ta đã kêu gọi hai người ấy làm.” 3 Bấy giờ họ ăn chay cầu nguyện, rồi đặt tay trên hai ông và tiễn đi.

****

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Anh em hãy đi rao giảng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.”


 

Sư Minh Tuệ – Ba’o Tieng Dan – Đỗ Duy Ngọc

Ba’o Tieng Dan

Đỗ Duy Ngọc

11-6-2024

Cho đến thời điểm này, sự kiện Sư Minh Tuệ không chỉ là hiện tượng tôn giáo mà còn là một hiện tượng xã hội và đã bắt đầu mang màu sắc chính trị. Đã có quá nhiều bài viết và ý kiến về việc hành đạo của Sư. Đồng tình ca ngợi có, phản đối, phỉ báng có. Nhưng không thể ngăn chận được sự quý trọng và tôn sùng của rất nhiều người. Người theo đạo Phật, người không tôn giáo kể cả những người theo các tôn giáo khác cũng tán thán và tôn thờ sự tu tập của Sư.

Trong bài viết ngắn này, không bàn đến phương pháp tu tập của Sư Minh Tuệ nữa mà chỉ nói thêm một chút về cách xử sự thông minh, bản lĩnh, trí tuệ, sự hoà nhã và tinh tế của Sư trước mọi tình huống trong quá trình hành đạo trên đường.

Trong những ngày đầu cách đây gần sáu năm, Sư chọn cách đi khất thực theo hạnh đầu đà. Những ngày đầu Sư vẫn còn mang áo vàng và xưng Thầy với mọi người. Nhưng chỉ thời gian ngắn sau đó, Sư tiên liệu được rằng vì Giáo hội không cho phép tu sĩ đi khất thực nên tiếp tục như thế sẽ bị phản ứng và kết tội. Do đó Sư mang bộ y phấn tảo, ôm bình bát là nồi cơm điện và không nhận mình là tu sĩ, không trực thuộc Giáo hội, xưng với mọi người là con. Bỏ chữ Thích mà chỉ gọi là Minh Tuệ. Đó là một cách chọn lựa khôn ngoan. Thế nhưng khi Sư nổi tiếng, Giáo hội lại ban hành công văn thông báo Sư Minh Tuệ không phải là tu sĩ, không trực thuộc Giáo hội. Đó là một việc làm thừa thãi và lộ bản chất sân si của kẻ mang danh đại diện cho Giáo hội. Bởi ngay từ đầu, Sư Minh Tuệ có nhận mình là tu sĩ đâu? Sư xưng mình là con của mọi người, xem mọi người là cha mẹ, anh em. Sư bảo Sư vẫn còn đang tu tập nên chưa thể làm thầy ai cả. Do vậy Giáo hội đã bị việt vị bởi công văn này. Và qua đó cho thấy Sư Minh Tuệ đã nhìn thấy trước sự việc sẽ diễn ra.

Khi đi bộ hành trên đường, khi đến bất cứ chỗ nghỉ nào, Sư đều ngồi kiết già. Trên khoảnh đất, dưới gốc cây, trên mỏm đá cheo leo hay chỉ là một thềm nhà, Sư luôn ngồi kiết già. Ngồi được như thế phải trải qua một thời gian tu tập mới có được, đó là chưa kể hằng đêm Sư vẫn ngồi với tư thế ấy để ngủ ngồi. Kiểu ngồi đấy chứng minh Sư đã là người tu tập rất lâu năm cùng với sự kiên trì. Không có bản lĩnh sẽ không làm được thế.

Bước chân Sư thoăn thoắt trên đường dù mưa hay nắng với nụ cười đầy bao dung. Khi có quá nhiều người cạo đầu theo Sư, Sư tuyên bố Sư chưa đủ điều kiện nên không thu nhận đệ tử, ai muốn thì cứ gia nhập, theo không được thì về. Không đồng tình và cũng chẳng từ chối ai. Thế nhưng Sư vẫn giữ một khoảng cách để không bị kết tội là tụ tập, rủ rê, tổ chức mọi người. Khi đoàn đã quá đông, Sư luôn đi cuối cùng, tách biệt với đoàn một khoảng cách. Đó là một chọn lựa khôn ngoan dù Sư vẫn giúp đỡ mọi người trong đoàn lúc nghỉ ngơi, dạy cho mọi người may y, giải thích những yêu cầu của người tu theo hạnh đầu đà.

Nhiều người đi theo Sư cho biết Sư như có một hấp lực, một từ trường khiến khi cạnh Sư sẽ thấy tâm an lạc, thanh thản. Bởi Sư đã buông bỏ tất cả kể cả mạng sống của mình, do vậy lòng Sư an lạc và truyền được sự an nhiên đến được với người chung quanh. Giữa con đường thiên lý, Sư luôn nở nụ cười, nụ cười mang đến cho mọi người hạnh phúc. Đó chính là sức hấp dẫn của Sư.

Người ta đảnh lễ Sư, Sư bảo hãy đảnh lễ Phật, Pháp, Tăng chứ Sư đang tu học không dám nhận lễ. Để ý thấy rằng khi có người quỳ lạy, Sư đều ngoảnh mặt sang chỗ khác và không lạy hay vái trả. Hành động tế nhị đó cho thấy Sư không nhận sự vái lạy này. Theo dõi khi Sư bắt đầu nổi tiếng từ lúc đến Hà Tĩnh, có hai lần Sư vái lạy. Một lần Sư vái trả lễ khi một Sư cô đảnh lễ, đó là Sư vái trả một kẻ tu hành và một lần Sư và các đồng tu lạy một tượng Phật dưới trời mưa tầm tã ở Quảng Trị khi một đạo hữu vừa thỉnh một tượng Phật xin Sư Minh Tuệ chứng minh.

Khi đoàn bắt đầu đến Quảng Bình, người dân bắt đầu đi theo đoàn quá đông, Sư đã nhiều lần ôn tồn khuyên mọi người không nên tụ tập, nên về lo việc nhà. Kể cả khi Sư bị đám đông xô đẩy, đụng chạm, Sư vẫn không biểu lộ sự khó chịu hay phiền nhiễu mà chỉ nhỏ nhẹ với lời khuyên và lời chúc mọi người hạnh phúc. Như vậy Sư đã chẳng còn sân si, giận dữ nữa. Ngay khi ở Quảng Nam, Sư đã bị đánh gãy răng, toé máu, Sư vẫn bình thản mà chúc người ta hạnh phúc, bình an. Đấy cũng là một cách tu đấy.

Hai tay lãnh đạo xã ở Quảng Trị không cho phép đoàn của Sư nghỉ đêm ở nghĩa trang, Sư vẫn mỉm cười và chúc cho họ hạnh phúc, điềm tĩnh tiếp tục hành trình để tìm chổ nghỉ chân.

Khi chiều về, trong nghĩa trang hay bãi đất trống, Sư cũng luôn có một khoảng cách nhất định với những người đi theo đồng tu. Đó là cách để chứng minh Sư không chủ trương tụ tập, tổ chức, lập tăng đoàn để luật pháp không có lý do bắt bẻ.

Rất nhiều người chất vấn, trao đổi với Sư về kinh sách, tu tập. Sư luôn trả lời đơn giản, mộc mạc, dễ hiểu và ngắn gọn. Bởi sư không phải là người thuyết pháp mà Sư là người hành pháp. Hơn nữa nhiều người đặt câu hỏi theo kiểu hỏi đố để kiểm tra việc tu học của Sư. Sư biết điều đó nên không diễn giải dài dòng, Sư chỉ nói việc giữ giới, tu theo lời Phật đã dạy là đủ. Không đi sâu vào kinh sách, thuyết giảng giữa chộn rộn, ồn ào của hàng trăm con người cũng là lối xử sự khôn ngoan.

Lúc hàng trăm người chen chúc nhau cúng dường thức ăn, khi đoàn người đồng tu đã lên đến 70 người, việc trà trộn để mang lại nguy hiểm trong các thức ăn, nước uống có thể xảy ra. Sư chọn cách tự mỗi người hay nhóm nhỏ đến từng nhà bất kỳ để xin ăn, không nhận món ăn cúng giữa đường. Đó là cách hay nhất để tránh những hiểm nguy đầu độc có thể xảy đến.

Biết tin Thầy Minh Thiện qua đời vì sốc nhiệt, đột quỵ sau mấy ngày theo đoàn. Đôi mắt của Sư không còn vui, chất chứa niềm thương tiếc và kể từ hôm đó, trên vai của Sư Minh Tuệ xuất hiện một giải khăn tang trắng. Đó là sự tinh tế khiến người có chút suy nghĩ sẽ cảm thông. Hành động chia buồn và nối tiếc tuy lặng lẽ nhưng đầy cảm xúc.

Giờ đây trước những chộn rộn của truyền thông, của hàng trăm hàng ngàn người cứ theo Sư trên đường, Sư đành phải ẩn tu. Có lẽ đó là giải pháp tốt nhất trong thời điểm này. Mọi người đang lo cho sự an toàn của Sư, lo lắng cho sức khoẻ của Sư, đó là việc đương nhiên vì sức ảnh hưởng của Sư quá lớn. Đoàn của Sư giờ tan tác cả, mỗi người mỗi ngả. Lúc này mới rõ ai là người quyết tâm tu, người nào chỉ là kẻ lùa theo ngọn gió với mục đích riêng. Thầy Minh Tạng, Minh Trí, Chơn Trí, Như Ngộ và vài vị nữa không nhớ tên vẫn đang tiếp tục con đường tu học. Đó là những người đáng trân trọng. Xem đoạn Thầy Như Ngộ vẫn tiếp tục hành trình cô độc giữa đường với làn da rám nắng mới hiểu được quyết tâm của người trẻ tuổi này.

Cứ xem như Sư Minh Tuệ tạm yên một thời gian nhưng theo ý của Sư, Sư vẫn tiếp tục con đường đã chọn, nghĩa là Sư sẽ vẫn tiếp tục đi trên con đường của một người tu theo hạnh đầu đà. Không có gì có thể cản trở khát vọng của Sư. Mong mọi người đừng gán cho Sư là Phật sống, là Bồ Tát, là A La Hán rồi rồng rắn theo Sư như cũ nữa. Hãy để cho Sư yên tâm tu tập. Hãy xem Sư là bậc chân tu. Bậc chân tu đó như luồng ánh sáng soi rõ đám tà tăng, xàm tăng, ác tăng ở trong các chùa to, tượng lớn đang mê muội nhiều người. Ánh sáng của bậc chân tu Minh Tuệ cũng đã khiến nhiều người tỉnh thức, thay đổi tư duy, hiểu ra thế nào là chánh pháp, giác ngộ được thế nào là một cuộc sống an lạc và hạnh phúc. Nó không phải là tiền tài, danh vọng, cũng chẳng phải cứ cầu, cúng dường nhiều là được phước. Ánh sáng của Sư Minh Tuệ đã giúp người đời hiểu rõ hơn về Phật pháp. Đó là điều lớn nhất Sư Minh Tuệ đã mang đến cho đời.

Dưới đây là những hình ảnh theo tôi là đẹp nhất trong chuyến hành trình ngắn ngủi của Sư Minh Tuệ. Xin cảm ơn những người đã chụp những tấm ảnh này. Có lẽ tấm ảnh Sư Minh Tuệ và Thầy Minh Trạng đang song hành với nụ cười hoan lạc là tấm ảnh hay nhất.

Sư Minh Tuệ và Sư Minh Tạng (bên phải). Ảnh trên mạng


 

Sư Thích Minh Tuệ khẳng định tiếp tục bộ hành khất thực – Ba’o Nguoi-Viet

Ba’o Nguoi-Viet

June 10, 2024

GIA LAI, Việt Nam (NV) – Sư Thích Minh Tuệ khẳng định “sẽ tiếp tục tu tập bình thường, khất thực, sống chỗ này chỗ kia theo đời sống, giới luật mà Đức Phật đã dạy.”

Theo báo Người Lao Động, chiều 10 Tháng Sáu, sư Thích Minh Tuệ đã đồng ý trả lời phỏng vấn trực tiếp báo này nhằm làm sáng tỏ những băn khoăn, tránh những hoài nghi của công luận.

Sư Thích Minh Tuệ trả lời phóng viên báo Người Lao Động. (Hình: Hoàng Thanh/Người Lao Động)

Tuy nhiên, trong bản tin đăng tải, không thấy báo này nêu rõ cuộc phỏng vấn diễn ra ở đâu, mà chỉ thấy ghi chung chung “ở một nơi vắng.”

Nói về lý do dẫn đến quyết định “tạm dừng” việc đi bộ khất thực, sư Minh Tuệ cho biết: “Con thì không có lý do gì cả, vẫn tiếp tục mong muốn được học tập, đi khất thực bình thường. Tuy nhiên, vì một số lý do [không tiện nói ra] nên đã tạm dừng để đảm bảo an toàn giao thông, tránh việc tụ tập đông người làm ảnh hưởng đến an ninh trật tự.”

Theo ông, từ khi bị Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế đưa về Công An Tỉnh Gia Lai để làm giấy căn cước công dân, mấy ngày qua [kể từ hôm 5 Tháng Sáu], ngày nào người anh trai [đang ở huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai] cũng đưa cơm tới để ông dùng.

“Nhưng sống như thế con thấy không đúng với hạnh đầu đà. Ngày hôm nay [10 Tháng Sáu] con đi ra khất thực. Tự mình ra tới nhà dân, người ta cho cái gì, mình mang tới nhà hoang dùng và kiếm chỗ yên tĩnh để ngồi tu hành,” sư Minh Tuệ nói.

Nói về những dự định của mình trong thời gian tới, sư Minh Tuệ cho biết tâm nguyện: “Dự định tiếp tục tu tập, khất thực, sống chỗ này chỗ kia… Sáng thì đi khất thực, chỗ nào bộ hành thì bộ hành, lúc khẩn thiết thì có thể tìm đến gốc cây, hang đá, khu rừng… để ngồi thiền tu hạnh. Gặp ai hữu duyên thì chia sẻ với họ, tiếp tục học tập, tu hành. Phật dạy như thế nào thì mình sẽ làm như thế.”

Theo báo Người Lao Động, để thực hiện tốt được tâm nguyện trên, sư Thích Minh Tuệ mong những người hiếu kỳ, các YouTuber và TikToker “không tụ tập gây mất an ninh trật tự” và làm phiền đến việc tu tập của ông.

Viết trên trang Facebook cá nhân, nhà báo Bảo Liên Lê, bày tỏ: “Mong mọi điều an lành đến với bậc chân tu. Chỉ tiếc cho đất nước mình, những gì tốt đẹp trí tuệ đều phải tìm cách rời xa.”

Trước đó, một video clip cho biết hôm 8 Tháng Sáu, sư Thích Minh Tuệ đến Phòng Cảnh Sát Quản Lý Hành Chính Về Trật Tự Xã Hội, Công An Tỉnh Gia Lai để nhận giấy căn cước công dân, giải tỏa phần nào mối nghi ngờ của công luận cho rằng ông bị giới hữu trách “giam lỏng” sau khi Đài Truyền Hình Việt Nam (VTV) phát sóng hai đoạn video clip tuyên truyền về nhà sư “tinh thần vẫn tốt” sau một tuần “ẩn cư,” được cho là “cắt ghép, không có thật.”

Một tuần trước, hôm 3 Tháng Sáu, các báo ở Việt Nam đồng loạt đưa tin giống nhau là sư Thích Minh Tuệ “tự nguyện dừng đi khất thực.”

Báo Thanh Niên dẫn nguồn Ban Tôn Giáo Chính Phủ nói sau khi làm việc các cơ quan chức năng, sư Minh Tuệ “đã nhận thức được trách nhiệm công dân” và “tự nguyện dừng cuộc đi bộ để tránh gây mất trật tự an toàn xã hội.”

Tuy nhiên, một video clip lan truyền trên mạng xã hội hôm 3 Tháng Sáu cho thấy hành giả Minh Nhuận kể về cuộc bố ráp bất ngờ vào đêm hôm trước dẫn đến việc sư Minh Tuệ phải “tự nguyện” dừng cuộc bộ hành.

“Pháp danh của con là Minh Nhuận, đi chung đoàn với sư Minh Tuệ. Lúc 1, 2 giờ đêm qua, có mười mấy chiếc xe 16 chỗ và một xe 24 chỗ biển xanh, xuất hiện lúc mọi người trong đoàn đang ngủ. Họ ào vô, nắm tay kè ra xe, cứ hai người họ kèm một người trong đoàn. Đoàn bảy mươi mấy người, họ chở một hướng đi Nam, một hướng đi Bắc,” hành giả Minh Nhuận cho biết.

Một nhóm người đi cùng nhà sư Thích Minh Tuệ bị Công An Thành Phố Huế cưỡng bức đưa về đồn hôm 3 Tháng Sáu. (Hình: Facebook Thành Nguyễn)

Người này nói thêm, mình và một số người trong đoàn bị chở thẳng ra trụ sở công an phường ở tỉnh Hà Tĩnh, và tại đây bị ép buộc lấy lời khai, ký cam kết.

“Do con thấy mình không có làm gì vi phạm pháp luật nên không hợp tác, họ [công an] chở con ra bãi đất trống bên ngoài thành phố thả xuống. Con chạy vô nhà dân, thông tin cho mọi người biết là con không biết sư Minh Tuệ đã bị áp giải đi đâu…,” hành giả Minh Nhuận tường thuật. (Tr.N)