Viết về Giáo sư Trần Văn Trạm
Để làm kỷ yếu kỷ niệm về giáo sư Trần Văn Trạm theo như yêu cầu của giáo sư Nguyễn Thị Phi Phượng, xin ghi lại vài việc mà hai vợ chồng tôi đã may mắn được gặp gỡ hai lần:
1)Mùa hè năm 2001 vợ chồng tôi có duyên gặp vợ chồng anh Trạm và Phi Phượng ở Hayward, Cali lúc hai người mới qua định cư ở Mỹ.
Năm đó, hãng bảo hiểm tổ chức đi Lake Tahoe, nhân dịp đó, chúng tôi đã tìm cách đến Hayward để gặp vợ chồng Phi Phượng, là bạn của bà xã tôi lúc còn học trường trung học Châu Văn Tiếp, Bà rịa (Phước Tuy).
Rồi cuộc gặp gỡ đó cũng là cơ duyên để hai gia đình chúng tôi thường xuyên trao đổi tâm tình với nhau chuyện xưa, chuyện nay, chuyện con cái, các cháu nội ngoại.
2)Cách nay vài năm, hai vợ chồng Trần Trạm và Phi Phượng có ghé thăm Houston. Vợ chồng tôi lại được đón tiếp tại nhà khoảng một tuần lễ để có dịp đi thăm bà con, thân nhân cùng bạn hữu những người bạn mà cái thời gọi nhau rất thân mật “mày, tao” rất quý mến, dễ thương.
Nhất là đi thăm người cậu thứ tư là Giáo sư Trần Thượng Thủ, (1) cựu giáo sư trường Petrus Trương Vĩnh Ký. Giáo sư Trần Thượng Thủ là hậu duệ khoảng 5,6 đời của Tướng Trần Thượng Xuyên, tướng nhà Minh phải tị nạn sang Việt Nam cùng với Tướng Dương Ngạn Địch để trốn tránh sự truy lùng của quan quân nhà Thanh vào năm 1679. Trần Thượng Xuyên là người có công khai phá cù lao Phố Đồng Nai (Biên Hòa). (2)
Chúng tôi cũng có đến thăm vợ chồng thầy Chấn, cựu giáo sư Châu Văn Tiếp ở Sugarland.
Bà xã tôi vẫn thường nhắc nhở, nhớ lại thời còn đi học ở trường Châu Văn Tiếp khoảng trước năm 1965, khi nhà trường cho nghỉ học bất ngờ, tài xế của gia đình Phi Phượng được yêu cầu chở chúng tôi, đi Long Hải để vui chơi, tắm biển?
Qua hai lần gặp mặt anh Trạm, tôi có nhận xét anh rất hiền lành, ít nói nhưng rất gần gũi, dễ thân thiện.
Rồi bất ngờ Nguyễn Phi Phượng cho hay anh Trạm bị bịnh, không đi lại bình thường được, phải dùng “walker” khung tập đi, dành cho người tàn tật, để di chuyển. Sau một cơn “stroke”, tay chưn yếu mỗi lần đi thường hay bị té.
Mới đây cũng được tin từ bạn bè cựu học sinh trường Châu Văn Tiếp là anh Trạm đã ra đi. Rất bất ngờ vì mới đây thôi, hai vợ chồng qua Houston vẫn khoẻ mạnh đâu có triệu chứng, bịnh hoạn gì đâu, mà nay anh Trạm lại bỏ gia đình vợ con, bạn bè, rời bỏ thế gian này mà ra đi. (3)
Quả thật, không ai có thể tính toán được lúc nào, thời gian nào mình sẽ ra đi.
Cũng như đầu tháng mười năm rồi (2021) con trai tôi cũng đã ra đi lúc 48 tuổi để lại vợ và hai con 16 tuổi và 11 tuổi. Đi câu cá mà gặp tai nạn, bị nước cuốn và bị ngộp nước. Thật là sự kiện rũi ro hiếm hoi, ít gặp, khó mà tin được.
Cho nên lúc nào tôi cũng thường tự nhắc nhở rằng: “sống hôm nay như là ngày cuối cùng trong đời của mình” để lúc nào tôi cũng cố gắng sống tốt, sống tích cực, luôn cảm thấy hạnh phúc vì tôi còn sống.
Cám ơn vợ chồng anh Trạm và Phi Phượng để lại nhiều kỷ niệm mà chúng tôi không bao giờ quên được.
Người Việt Nam chúng ta cũng thường nhắc nhở với nhau rằng “sống gởi, thác về”, sống trên trần thế này chỉ là tạm bợ, ai may mắn lắm cũng chỉ được trăm năm hay hơn một chút. Và ai ai cũng phải “trúng số độc đắc một lần” đó là sự chết.
Chỉ khi chết đi rồi chúng ta mới về với ông bà tổ tiên, về với thân nhân chúng ta đã ra đi trước chúng ta theo niềm tin rằng “sẽ gặp lại nhau trong ngày sau hết” ở nước Thiên đàng Vĩnh Cửu.
Phùng Văn Phụng & Võ Thị Điện ghi lại
(1) Thầy Trần Thượng Thủ mất 18/10/2017 thọ 89 tuổi. Xem thêm:
MỘT SỐ NGÔI TRƯỜNG KỲ CỰU Ở NAM KỲ
https://petruskyaus.net/mot-so-ngoi-truong-ky-cuu-o-nam-ky-tran-thuong-thu/
(2)Trần Thượng Xuyên (tiểu sử)
https://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%A7n_Th%C6%B0%E1%BB%A3ng_Xuy%C3%AAn
(3)Giáo sư Trần Văn Trạm đã vừa mới ra đi ngày ngày 31- 07 – 2021, thọ 79 tuổi