SƠ THERESA CECILIA ĐỖ THỊ THANH HƯƠNG
Sáng thứ bảy, ngày 28 tháng 5 năm 2011, tôi đến nhà dòng Nữ Đa Minh Việt Nam số 5250 đường Gasmer để tham dự Thánh Lễ tiễn đưa Sơ Theresa Cecilia Đỗ Thị Thanh Hương trở về nhà Cha khi mới tròn 36 tuổi (sinh ngày 20 tháng 04,1975 về với Chúa ngày 23 tháng 05,2011).
Nhà nguyện chật ních người đến để cầu nguyện và tiễn đưa Sơ. Vì không đủ chỗ ngồi nên rất nhiều người phải đứng để dự lễ. Trên một ngàn năm trăm người tham dự Thánh lễ tiển đưa này.
Sáng Chúa nhật 22-5 Sơ đi đến Giáo Xứ các Thánh tử Đạo Việt Nam để dạy Giáo Lý, giúp các em Thêm Sức. Sơ đã bị một em 19 tuổi, người Mễ, say rượu từ trong đường nhỏ vượt bảng “stop”, đụng phải Sơ. Vì bị thương tích quá nặng nên ngày hôm sau Sơ đã về với Chúa. Người bạn ngồi cạnh bên tôi đặt câu hỏi:
” Tại sao những người hiền lành, thánh thiện như Sơ lại ra đi sớm, trong khi có nhiều người rất ác, hung dữ, sống bê tha, luôn sống lường gạt người khác hay những người tham nhũng, hối lộ hoặc kẻ giết người không gớm tay, họ sống giàu có, sung sướng trên sự đau khổ của người khác mà lại sống lâu, 80, 90 tuổi mới chết.?” Những người đạo đức, hy sinh, đang dạy dỗ cho các em nên người, giúp cho sự thăng tiến xã hội tốt đẹp như Sơ Thanh Hương mà Chúa lại cất đi, còn bọn gian ác, Chúa lại để cho chúng nhởn nhơ sung sướng?
Tối chúa nhật hôm sau, tôi lại đi tham dự buổi đọc kinh tại nhà quàn Thiện Tâm đường Bellaire cho cụ bà cố Agata Nguyễn thi Chi trong Giáo Xứ Ngôi Lời Nhập Thể có hai người con đi tu, một là Sơ đang phục vụ ở Congo, Phi châu và một người con trai đang là thầy sáu, hai tuần nữa sẽ chịu chức Linh mục.
Cầm tập sách hướng dẫn cầu nguyện tôi đọc được ,trong bài đọc 1 đã trả lời câu hỏi trên của người bạn như sau:
Sách Khôn Ngoan 4:câu 10: “Người công chính đẹp lòng Thiên Chúa,
nên được Thiên Chúa yêu thương”
câu 13: Người công chính nên hoàn thiện
chỉ trong thời gian ngắn,
thì kể như đã hoàn tất một sự nghiệp lâu dài.
câu 14: “Tâm hồn họ đẹp lòng Đức Chúa,
nên Người vội đem họ ra khỏi nơi gian ác.
Người đời thấy thế mà không hiểu;
họ không nghĩ được rằng
đó chính là cách Người ban ơn,
thương xót những kẻ Người tuyển chọn
và viếng thăm các thánh của Người.
Được biết gia đình Sơ Thanh Hương cùng Sơ bề trên nhà Dòng đã đến gia đình của anh người Mễ, người gây ra tai nạn để an ủi gia đình họ. Họ hết sức ngạc nhiên về sự tham viếng này, sự lo âu, bối rối vì đã gây tai nạn chết người cũng được an ủi phần nào. Đó là cử chỉ hành động thể hiện tình yêu thương và sự tha thứ mà Thầy chí Thánh Giê Su đã truyền dạy cho các môn đệ của Ngài.
Phùng văn Phụng
Sau đây là bài viết “Tình Sử Dâng Hiến” của Sơ Đỗ thị Thanh Hương
“Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con.” Thiên Chúa hứa cho con sự sống, “để con yêu mến Chúa và làm cho Chúa được mến yêu” (Gn 20:28; Th. Thérèse Lisieux).
Con luôn giữ mãi kỷ niệm tình Chúa thương con qua biến cố 30 tháng 4, năm 1975. Mẹ con kể rằng, con sinh ra giữa bầu trời mịt mù khói lửa. Tại Bến Tre, miền Tây Việt Nam , người người chạy tán loạn. Mẹ cũng ôm con chạy ẩn núp từ hầm này sang hầm khác. Lúc bấy giờ, Mẹ hầu như đã kiệt sức vì mới sanh con, thân xác đau đớn rã rời bởi những mãnh mìn vụn bắn trúng. Nhưng vì con, Mẹ đã kiên trì chịu đựng để bảo vệ mạng sống cho con. Các cậu dì của con đã tưởng con chết, nhưng quyền năng vô biên vô tận của Thiên Chúa và tấm lòng hy sinh tột độ của Mẹ đã có sức ngăn cản sự chết để con được sống. Từ giây phút nhận lãnh bí tích Rửa Tội, con đã được gọi và chọn để sống sung mãn trong Thần Khí Thánh của Chúa.
Con lớn lên theo dòng thời gian. Khi trí khôn con bắt đầu nhận ra Chúa và hiểu được tình Chúa yêu con, tim con cũng bắt đầu rung nhịp yêu thương. Tiếng Chúa khẽ gọi hồn con, âm thầm, lắng đọng nhưng vang vọng thâm sâu. Tiếng gọi huyền nhiệm ấy mỗi lúc một gần và được xác tín từ lúc Đức Giám Mục Tomayo sức dầu thiêng hình Thánh Giá trên trán con, và đọc: “Hãy lãnh nhận Ấn Tín của Chúa Thánh Thần.” Dầu thiêng và Lời đã thấm nhập vào trí hồn con. Thánh Thần Chúa đến với con thật mạnh mẽ, tim con nóng ran, hồn trào dâng niềm hạnh phúc khó tả. Rồi Đức Giám Mục vỗ nhẹ trên má, chúc bình an và sai con ra đi làm chứng nhân, làm men muối cho đời! Ngỡ ngàng và ngạc nhiên, con tự hỏi mình có thể minh chứng được điều gì cho Chúa đây?
Theo con hiểu, lịch sử cứu độ đã là một lịch sử về một chuỗi lời hứa: Thiên Chúa đã hứa với ông Nô-e rằng cõi đất sẽ không bao giờ còn bị ngập trong đại hồng thủy nữa. Người đã hứa với ông Abraham rằng miêu duệ ông sẽ nhiều như sao trên trời, như cát ngoài bãi biển. Người đã hứa với ông Môsê là đưa dân Người ra khỏi đất nô lệ để sống như một người con tự do. Và cuối cùng, Ngài thực hiện lời hứa ban Đấng Cứu Thế qua việc hiến tế Con Một là Đức Giêsu Kitô để cứu chuộc loài người.
Ôi Thiên Chúa của con, là Thiên Chúa đã hứa và đã giữ lời. Vì con là con của Ngài, nên con cũng dám làm điều mà Cha con đã làm trước. Đó là, vào buổi ban mai của tuổi mười tám với đầy mộng mơ, con đã tự nguyện bước theo tiếng gọi huyền nhiệm để vào Tu Viện Thánh Đa Minh. Với bao năm rèn luyện, tu thân, học tập và những phút giây sống thân mật với Thiên Chúa, con hiểu được hạnh phúc không phải là một cảm hứng nồng nàn chống phai, hay chỉ bao hàm vỏn vẹn một khả năng biết vui với người vui và khóc với những ai buồn sầu. Nhưng con khám phá niềm hạnh phúc bất tận này vào những lúc mà dường như mọi sự là màu đen, khi con phải trải qua những cuộc chiến “xương máu” để lì Ở’ lại, và nên Một’ trong Tình Yêu Thiên Chúa (Jn.15:9).
Con đã gắng giữ lời giao ước: “Lúc bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, lúc vui cũng như lúc bị ruồng bỏ.” Để rồi hôm nay, con nằm phủ phục để dâng hiến một tương lai tự con không biết trước, để chia sẻ những gì con “là”. Qua lời khấn Khó Nghèo, Vâng Lời và Khiết Tịnh, con đánh liều tự buộc mình trung thành, gắn bó với Chúa cho đến chết mà không biết tương lai sẽ ra sao? Con tin vào Chúa chứ không tin vào mình. Với niềm xác tín đó, con tự nguyện tuyên khấn trọn đời, trao mình vào tay Bề Trên, và ” cả những chị em đến sau, rồi còn cam kết vâng phục những người chưa chào đời .” Nữa (Timothy Radclift p.189).
Cha Timothy đã trích lời của Thánh Thomas Aquinas: ” Tuyên khấn, đây là một hành vi chứng tỏ lòng quảng đại triệt để, bởi vì trong khoảnh khắc chúng ta dâng hiến cuộc đời, chúng ta sẽ sống khoảnh khắc ấy liên tục qua dòng thời gian .” Chúa ơi, con như đã hiểu! Những năm dài thực tập sống khoảnh khắc cam kết trọn đời chung thủy, là tiếp nối sứ mệnh Đức Kitô làm chứng cho Lời Hứa Sự Thật. Lạy Chúa là Đấng đã hứa và giữ lời hứa. Chúa biết thế giới ngày nay đang bị đe dọa bởi nhiều sự thất tín, bội nghĩa vong ân, biết bao cuộc hôn nhân dỡ dang, đổ vỡ… Một khi lời hứa mất đi ý nghĩa, thì lời khấn trung thành cho đến chết có nghĩa gì? Chúa ơi, xin dâng lên Chúa tất cả chúng con là những người nam nữ sống đời tu trì cũng như sống đời phối ngẫu. Chúng con rất cần ơn Chúa để nổ lực thi hành sứ vụ, ơn gọi Chúa trao ban, và dám giữ lời cam kết thủy chung trọn đời. Hành vi trung thành giữ lời hứa này rất khó thực hiện. Những nếu ở lại’ với Chúa, chúng con sẽ nên chứng từ hùng hồn cho thế giới nhận biết có một Vì Thiên Chúa đang hiện diện, Đấng đã hứa và đã giữ lời hứa, đầy thành tín và yêu thương chúng con rất mực.
Nguồn: http://www.nutudaminh.org/vni/Unicode/BSN/Sr_Huong.htm