TƯƠI MỚI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện”.

“Kền kền và chim ruồi bay qua các sa mạc. Những gì kền kền tìm kiếm là thịt rữa; những gì chim ruồi kiếm tìm là những đoá xương rồng rực rỡ. Kền kền sống với những gì đã có thuộc quá khứ, những gì đã chết và hư thối. Chim ruồi sống bằng những gì đang có, sẽ có; những bông hoa tươi mới, đầy sức sống. Mỗi loài chim tìm kiếm những gì nó kiếm tìm. Cũng thế, loài người tìm kiếm, tuy không giống nhau!” – Steve Goodier.

Kính thưa Anh Chị em,

Hình ảnh những đoá xương rồng rực rỡ, tươi tắn đưa chúng ta về sự ‘tươi mới’ sống động của những con người luôn tìm kiếm thánh ý Thiên Chúa, những con người thuộc về Đấng Phục Sinh cũng là Đấng luôn ở cùng họ.

Công Vụ Tông Đồ tường thuật, từ ngục tối, “Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện”. Thật không dễ để có thể cất lên những lời chúc khen trong những hoàn cảnh như thế; có chăng, cũng chỉ là những lời khẩn nguyện, nài van. Qua đó, Phaolô và Sila vô tình tiết lộ xác tín bên trong của mình: rằng, Chúa Phục Sinh đang ở với họ; lòng thương xót của Ngài mạnh hơn ác tâm con người. Và câu chuyện kết thúc tuyệt đẹp với việc viên cai ngục và cả gia đình ông chịu phép rửa sau lời chỉ dạy của các ngài. Như vậy, Chúa  Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài đang thực sự hoạt động một cách linh hoạt trong những tình huống bất trắc nhất để các tông đồ được cứu thoát, trở nên ‘tươi mới’, lòng đầy hân hoan; “Lạy Chúa, Ngài ra tay uy quyền giải thoát con!” – Thánh Vịnh đáp ca.

“Emmanuel, Chúa ở cùng chúng ta!”. Đó cũng là điều Chúa Giêsu đã hứa cho các môn đệ qua Tin Mừng hôm nay. Bối cảnh là phòng Tiệc Ly, khi các môn đệ đang buồn sầu vì Ngài sắp rời xa. Qua đó, Ngài hứa ban Thánh Thần – Đấng Bảo Trợ – như rọi một tia sáng vào bóng tối tâm linh; Ngài bảo đảm sự ra đi của Ngài mang đến cho họ ‘những hạt giống mới’, ‘những cơ hội mới’; tạo nên ‘một sự khác biệt’ mới mẻ và Ngài – Đấng rồi đây sẽ  phục sinh – luôn tiếp tục hoạt động một cách ‘tươi mới’, sống động trong mọi hoàn cảnh. Ngài nói đến Chúa Thánh Thần, Đấng tiếp tục công việc của Ngài không chỉ ‘qua họ, trong họ, cùng họ’, nhưng còn ‘qua những ai nối tiếp họ’; trong đó, có bạn và tôi!

Anh Chị em,

“Mỗi loài chim tìm kiếm những gì nó kiếm tìm!”. Bạn tìm kiếm gì mỗi ngày? Hãy thôi tìm kiếm những gì hư rữa, chết chóc; đừng sống trên quá khứ! Hãy tìm kiếm những ‘đoá Giêsu’ ngọt ngào thanh khiết giữa sa mạc khô khốc chợ đời. Loài hoa ấy cũng không quá hiếm hoi nhưng vẫn có ở đây, ở đó và chúng đang vẫy gọi bạn và tôi đến để ‘đậu lại’ lâu hơn: hoa Thánh Thể, hoa Lời Chúa, hoa cầu nguyện, hoa bác ái, hoa yêu thương! ‘Hoa Giêsu’ đợi chúng ta thống hối trở về, giã từ một tội lỗi; mong chúng ta ra khỏi mình để chăm sóc lẫn nhau nhiều hơn và trở nên chứng tá yêu thương trong môi trường của mình. Đó chính là sự ‘tươi mới’, đầy sức sống mà Chúa Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài sẵn sàng ban tặng cho những ai tìm kiếm Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con tìm kiếm những gì xem ra tươi tắn nhưng tiềm ẩn chết chóc. Cho con một chỉ tìm kiếm những bông hoa bình an và hoan lạc trong Thánh Thần!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*********************************

 Thứ Ba Tuần VI Phục Sinh

Nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.   Ga 16,5-11

5 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Bây giờ Thầy đến cùng Đấng đã sai Thầy, và không ai trong anh em hỏi : ‘Thầy đi đâu ?’ 6 Nhưng vì Thầy nói ra các điều ấy, nên lòng anh em tràn ngập ưu phiền. 7 Song, Thầy nói thật với anh em : Thầy ra đi thì có lợi cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em ; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em. 8 Khi Người đến, Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử : 9 về tội lỗi : vì chúng không tin vào Thầy ; 10 về sự công chính : vì Thầy đến cùng Chúa Cha, và anh em không còn thấy Thầy nữa ; 11 về việc xét xử : vì Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi.”


 

MÙI CỦA MẸ – Thơ: Nguyễn Văn Anh

Phan Mỹ Lệ

 Đọc bài thơ trên mạng mà rùng mình.

Tác giả là một thầy giáo ở Nha Trang.

Bài thơ được viết trong những ngày mẹ anh bệnh nằm một chỗ, và anh là người tự tay tắm rửa cho mẹ sau những giờ đi dạy về.

Trân trọng cảm ơn Thầy Cong Khanh Phan  đã lan tỏa bài thơ rất xúc động ạ!!!!

MÙI CỦA MẸ

Thơ: Nguyễn Văn Anh

Thời son trẻ

Mẹ thơm mùi con gái

Mùi tằm dâu rơm rạ quê nhà

Mùi bồ kết hương cau thơm lắm

Mùi thanh xuân đồng nội

Mẹ trao cho cha

Ngày vỡ ối con ra

Mẹ còn thơm mùi chăn gối

Mùi tro than hột muối củ gừng

Con bú mớm

Mẹ thơm mùi vú mọng

Con đi lẫm chẫm

Mẹ thơm mùi cơm nhão, cháo hoa

Con đến trường làng

Mẹ thơm mùi lúa rơm gạo mới

Con lên trường huyện

Mẹ thơm mùi cơm bới mo cau

Khi con ốm đau

Mẹ thơm mùi của Phật

À ơi…

Ôm con mùi Mẹ tỏa ra

Bệnh hoạn tiêu tán, tà ma phải lùi

Ngày nắng hạn

Mẹ thơm mùi me đất

Tháng mưa dầm

Mẹ thơm mùi con cá chột nưa

Con xa nhà mang theo mùi của Mẹ

Đi đông đoài nam bắc

Là con đi đất bằng biển lặng

Là con đi chân cứng đá mềm

Ơi những kẻ đi xa

Có nghe thơm mùi của Mẹ

Mẹ thơm mùi bếp lửa quê nhà

Mùi của Mẹ là mùi rất thật

Ngày con thành gia thất

Mẹ thơm mùi treo cưới

Mùi áo khăn đèn rượu trầu cau

Ngày tháng qua mau

Thoảng chút hương đời con hể hả

Mẹ còn giữ một mùi dân dã như rơm

Đời con lận đận áo cơm

Mẹ là áo gấm, tám thơm, nồi đồng

Đời con mỏi gối chồn chân

Lạ thay Mẹ vẫn thơm mầm lộc non

Con mấy mặt con

Vẫn ngỡ mình bé dại

Vì nhà ta còn mùi Mẹ, mùi Bà

Mùi Bà – mùi cái vú da

Mùi cau trầu với mùi hoa mẹ trồng

Mẹ ơi

Mẹ mới đó

Bốn mùa mặc áo the thâm

Sao nỡ vội già không trẻ mãi

Để vãn buổi chợ chiều tất bật đi mau

Vì biết cháu chờ gói kẹo cau đùm trong lá chuối

Ôi cục kẹo cau có hương bưởi hương ngâu

Có con cu kêu đầu hồi để thời gian qua chi vội

Bây giờ tội nghiệp Mẹ tôi

Tám mươi ba tuổi xếp đôi cánh cò

Mùi của Mẹ quanh co giường chiếu

Mùi trần ai khô kiệt xác thân

Mùi da xương bên ướt Mẹ nằm

Để cả đời bên ráo con lăn

Khuya nay quỳ xuống ôm chân

Mẹ ơi đã lạnh toàn thân…Mất rồi!

Cây cau già ngoài sân chết đứng

Ngọn trầu không héo úng rụng rời

Gió khóc ngoài giậu mồng tơi

Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già

Mẹ hiền đi chuyến chợ xa

Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời

Con thành đứa trẻ mồ côi

Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!

Mẹ ơi..!

(Xin từ nhà CCN)


 

Nền kỹ nghệ xe điện của Trung Cộng đang đại hạ giá

Tổng hợp báo chí quốc tế  

A Chinese Brand Did The Unthinkable To Tesla In Europe

THƯỢNG HẢI (Reuters) – Cổ phiếu của các hãng sản xuất ô tô Trung Quốc như BYD (-8.6%), Nio (-3%) và Geely (-9.5%) đã giảm mạnh vào thứ Hai sau khi hãng dẫn đầu ngành BYD đưa ra các ưu đãi mới cho hơn 20 mẫu xe và CEO của Great Wall Motors cảnh báo rằng ngành công nghiệp ô tô lớn nhất thế giới đang trong tình trạng không lành mạnh.

Báo Người trong Kinh doanh:  Theo bài đăng trên kênh Weibo của BYD, mức giảm giá bán xe bao gồm cả mẫu xe hatchback điện Seagull vốn đã rẻ của BYD , giảm từ 69.800 nhân dân tệ (9.700 đô la) xuống còn 55.800 nhân dân tệ (7.750 đô la).

BYD Seagull 

The U8L SUV by Yangwang, a luxury brand under Chinese electric vehicle giant BYD, is displayed at the Shanghai Auto Show on April 23, 2025. Photo: Reuters

Các đối thủ khác có khả năng sẽ theo BYD trong việc giảm giá, các nhà phân tích của Citi do Jeff Chung đứng đầu, đã nói với khách hàng trong một lưu ý. Ông nói thêm rằng sau khi giảm giá, lượng xe đến đại lý của BYD đã tăng 30% đến 40% so với cuối tuần trước.

Cuộc chiến giá đang làm suy yếu lợi nhuận của mọi công ty xe điện Trung Cộng trên diện rộng, buộc những tay chơi nhỏ hơn hoặc mới hơn phải rời khỏi thị trường xe.

Các nhà đầu tư toàn cầu đang gặp các rủi ro. Ví dụ, người đồng sáng lập của BYD đã mất 1,8 tỷ USD trong một ngày do cổ phiếu sụt giảm

 

Theo JATO Dynamics, đơn vị cung cấp dữ liệu, phân tích và nghiên cứu cho ngành công nghiệp ô tô, BYD đã vượt mặt Tesla lần đầu tiên tại châu Âu vào tháng 4. BYD đã đăng ký 7.231 xe điện chạy bằng pin (BEV) vào tháng 4, tăng 169% so với cùng kỳ năm trước, trong khi Tesla đăng ký 7.165 xe BEV, giảm 49%.

BYD-Dolphin-Surf-EV
Xe điện BYD Dolphin Surf (Nguồn: BYD)

BYD cho biết mẫu xe điện nhỏ gọn tên là “Dolphin Surf” được “chế tạo dành cho thành phố lớn” với thiết kế mới thể thao và công nghệ tiên tiến tích hợp trong xe của hãng sản xuất ô tô này.

BYD-Dolphin-Surf-EV
Nội thất xe BYD Dolphin Surf EV (Nguồn: BYD)

Giống như những loại xe mới khác, Dolphin Surf được trang bị Hệ thống hỗ trợ người lái tiên tiến (ADAS) của BYD theo tiêu chuẩn, bao gồm các tính năng như kiểm soát hành trình thông minh, phanh khẩn cấp tự động và hỗ trợ chệch làn đường.

 

BYD cũng đã vượt lên trước các nhà sản xuất ô tô khác ở một số khu vực của Châu Âu, chẳng hạn như Fiat ở Tây Ban Nha, Pháp và Vương quốc Anh, và Seat ở Ý. Doanh số bán hàng của Tesla tại Châu Âu đã chịu áp lực trong năm nay, một số người đổ lỗi cho sự ủng hộ chính trị của CEO Elon Musk đối với Tổng thống Trump, cũng như từ việc ra mắt phiên bản mới của Model Y.

 

Tổng Thống Trump chỉ trích hành động giết chóc dân thường “điên rồ” của Putin đối với dân chúng Ukraine

Theo báo Bưu Điện Hoa Nam và các báo

Một vụ nổ của một máy bay không người lái thắp sáng bầu trời trên thủ đô Kyiv của Ukraine hôm thứ Bảy. Ảnh: Reuters

Tổng thống Mỹ Donald Trump gọi người đồng cấp Nga Vladimir Putin là “điên rồ” hôm Chủ nhật sau khi Moscow tung ra một loạt máy bay không người lái chống lại Ukraine, ngay cả khi hai nước tham chiến còn đang hoàn thành một cuộc trao đổi tù nhân quy mô lớn.

Ít nhất 13 người đã thiệt mạng khi Nga phóng một số lượng kỷ lục máy bay không người lái chống lại Ukraine vào đêm thứ Hai.

“Tôi luôn có mối quan hệ rất tốt với Vladimir Putin của Nga, nhưng điều gì đó đã xảy ra với ông ấy. Ông đã hoàn toàn ĐIÊN RỒ!” Trump nói trong một bài đăng trên nền tảng Truth Social của mình.

“Tôi luôn nói rằng ông ấy muốn TẤT CẢ Ukraine, không chỉ là một phần của nó, và có lẽ điều đó đang được chứng minh là đúng, nhưng nếu ông ấy làm vậy, điều đó sẽ dẫn đến sự sụp đổ của Nga!” ông nói thêm.

Điện Kremlin đã hạ thấp những lời chỉ trích của ông Trump hôm thứ Hai, nói rằng ông Putin đang thực hiện các biện pháp “cần thiết để đảm bảo an ninh của Nga”.

“Đây là một thời điểm rất quan trọng, đầy căng thẳng cảm xúc cho tất cả mọi người, cũng như phản ứng cảm xúc”, phát ngôn viên Điện Kremlin Dmitry Peskov nói với các phóng viên.

Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm Chủ nhật. Ảnh: Reuters
Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm Chủ nhật. Ảnh: Reuters

Những bình luận của Trump đánh dấu một lời khiển trách hiếm hoi đối với Putin, người mà ông thường nói với sự ngưỡng mộ. Tuy nhiên, nhà lãnh đạo Mỹ đã bày tỏ sự thất vọng ngày càng tăng với lập trường của Moscow trong các cuộc đàm phán ngừng bắn bế tắc với Kiev.

Trước đó Chủ nhật ngày 25-5-2025, ông Trump nói với các phóng viên rằng ông “không hài lòng” về cuộc tấn công mới nhất vào Ukraine và ông “hoàn toàn” xem xét việc tăng cường các biện pháp trừng phạt đối với Moscow.

“Tôi đã biết ông ta từ lâu, luôn hòa hợp với, nhưng ông ta đang gửi tên lửa vào các thành phố và giết người, và tôi không thích điều đó chút nào”, tổng thống nói.

Các cơ quan dịch vụ khẩn cấp của Ukraine hôm Chủ nhật mô tả bầu không khí “khủng bố” đã bao trùm nước này sau đêm thứ hai liên tiếp các cuộc không kích lớn của Nga, bao gồm cả đợt tấn công vào thủ đô Kyiv.

Những người thiệt mạng trong các cuộc tấn công mới nhất của Nga bao gồm các nạn nhân ở độ tuổi 8, 12 và 17 ở khu vực phía tây bắc Zhytomyr, các quan chức cho biết.

“Nếu không có áp lực thực sự mạnh mẽ đối với giới lãnh đạo Nga, sự tàn bạo này không thể dừng lại”, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky nói trên mạng xã hội.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Tổng thống Nga Vladimir Putin. Ảnh hồ sơ: AFP
Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Tổng thống Nga Vladimir Putin. Ảnh hồ sơ: AFP

“Sự im lặng của Mỹ, sự im lặng của những người khác trên khắp thế giới chỉ khuyến khích Putin”, ông nói, đồng thời nói thêm: “Các biện pháp trừng phạt chắc chắn sẽ giúp ích”.

Trong bài đăng trên mạng xã hội của mình, Trump cũng chỉ trích Zelensky, một mục tiêu thường xuyên khiến ông tức giận, cáo buộc ông “không có lợi cho đất nước của mình bằng cách nói theo cách ông ấy làm”.

“Mọi thứ từ miệng ông ta đều gây ra vấn đề, tôi không thích điều đó, và tốt hơn hết là dừng lại,” anh nói.

Nhà ngoại giao hàng đầu của Liên minh châu Âu, Kaja Kallas, cũng kêu gọi “áp lực quốc tế mạnh nhất đối với Nga để chấm dứt cuộc chiến này”.

“Các cuộc tấn công đêm qua một lần nữa cho thấy Nga muốn chịu đựng nhiều đau khổ hơn và tiêu diệt Ukraine”, bà nói trên mạng xã hội.

Ngoại trưởng Đức Johann Wadephul cũng lên án các cuộc tấn công.

Một tòa nhà dân cư ở thủ đô Kyiv của Ukraine đã bị máy bay không người lái tấn công. Ảnh: EPA-EFE
Một tòa nhà dân cư ở thủ đô Kyiv của Ukraine đã bị máy bay không người lái tấn công. Ảnh: EPA-EFE

“Putin không muốn hòa bình, ông ấy muốn tiếp tục chiến tranh và chúng ta không nên cho phép ông ấy làm điều này”, ông nói. “Vì lý do này, chúng tôi sẽ phê duyệt các biện pháp trừng phạt tiếp theo ở cấp độ châu Âu”.

Nga đã bắn “355 máy bay không người lái kiểu Shahed” bao gồm cả mồi nhử vào Ukraine từ đêm Chủ nhật đến đầu ngày thứ Hai, cũng như 9 tên lửa hành trình, không quân Ukraine cho biết.

Phát ngôn viên không quân Yuriy Ignat nói với AFP rằng đây là cuộc tấn công bằng máy bay không người lái lớn nhất kể từ khi Moscow bắt đầu xâm lược.

Bốn người được báo cáo đã thiệt mạng ở khu vực Khmelnytskyi phía tây Ukraine và bốn người ở khu vực Kyiv.

Hai người đã thiệt mạng ở khu vực phía nam Mykolaiv.

Nga cho biết các cuộc tấn công của họ nhằm vào “tổ hợp công nghiệp quân sự” của Ukraine và họ đã bắn hạ 110 máy bay không người lái của Ukraine.

Một người dân địa phương nhìn vào một mảnh vỡ của máy bay không người lái của Nga sau một cuộc tấn công vào thủ đô Kyiv của Ukraine hôm thứ Bảy. Ảnh: AP
Một người dân địa phương nhìn vào một mảnh vỡ của máy bay không người lái của Nga sau một cuộc tấn công vào thủ đô Kyiv của Ukraine hôm thứ Bảy. Ảnh: AP

Đêm trước đó, Nga đã phóng 14 tên lửa đạn đạo và 250 máy bay không người lái, làm bị thương 15 người, theo các quan chức Ukraine.

Các chuyến bay tại các sân bay Moscow bị đóng cửa tạm thời do hoạt động của máy bay không người lái của Ukraine vào Chủ nhật nhưng không có thương tích nào được báo cáo, các quan chức cho biết.

Các quan chức Ukraine cũng báo cáo các cuộc tấn công của Nga vào đêm thứ Hai, nhưng không ở quy mô tương tự.

Hai người bị thương và một ngôi nhà bị phá hủy ở vùng Zaporizhzhia khi “kẻ thù tấn công làng Yurkivka”, Ivan Fedorov, thống đốc khu vực, cho biết trong một bài đăng trên Telegram.

Các cuộc tấn công lớn vào Ukraine diễn ra khi Nga cho biết họ đã trao đổi thêm 303 tù binh chiến tranh Ukraine để lấy cùng số binh sĩ Nga bị Kyiv giam giữ – giai đoạn cuối cùng của một cuộc hoán đổi đã được thống nhất trong các cuộc đàm phán ở Istanbul vào ngày 16 tháng 5.

Điều đó đánh dấu cuộc hoán đổi tù nhân lớn nhất của họ kể từ khi Moscow phát động cuộc xâm lược toàn diện vào tháng 2 năm 2022, với tổng cộng 1.000 binh sĩ bị bắt và tù nhân dân sự được mỗi bên gửi về.

Tù nhân chiến tranh Ukraine sau khi được thả vào thứ Bảy. Ảnh: AP
Tù nhân chiến tranh Ukraine sau khi được thả vào thứ Bảy. Ảnh: AP

Zelensky xác nhận việc hoán đổi đã hoàn tất. Một số binh sĩ Ukraine trước đây bị giam giữ đã đến một bệnh viện ở phía bắc vùng Chernigiv, hốc hác nhưng mỉm cười và vẫy tay chào đám đông.

Một cựu tù nhân, Viktor Syvak, 58 tuổi, cho biết ông đã bị choáng ngợp bởi cảm xúc trở về nhà.

Bị bắt tại thành phố cảng Mariupol của Ukraine, ông đã bị giam giữ trong 37 tháng và 12 ngày. “Không thể mô tả. Tôi không thể diễn tả nó thành lời,” anh nói với nhà báo.

Báo Bưu Điện Washington – WP

Tổng thống Donald Trump hôm Chủ Nhật đã đe dọa sẽ áp đặt lệnh trừng phạt mới đối với Moscow sau khi Nga tiến hành một cuộc tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái lớn khác vào Ukraine qua đêm, làm dấy lên nghi ngờ về ý định của Moscow trong một tiến trình hòa bình vốn đã mong manh do chính quyền Trump làm trung gian.

Đài BBC nhận định

Ảnh chụp đầu Dmitry PeskovNguồn hình ảnh,Hình ảnh Getty

Trong cuộc gọi hội nghị tại Điện Kremlin hôm nay, tôi đã hỏi người phát ngôn của Vladimir Putin, Dmitry Peskov, rằng ông lo ngại như thế nào về những lời chỉ trích của Donald Trump đối với tổng thống Nga, bao gồm cả bình luận rằng Putin đã “hoàn toàn phát điên” khi liên tục tấn công Ukraine.

Peskov trả lời: “Tất nhiên, việc bắt đầu quá trình đàm phán mà phía Mỹ đã nỗ lực rất nhiều là một thành tựu rất quan trọng và chúng tôi thực sự biết ơn người Mỹ và cá nhân Tổng thống Trump vì sự giúp đỡ của họ trong việc tổ chức và khởi động quá trình đàm phán này.

“Đây là một thành tựu rất quan trọng. Tất nhiên, đây cũng là thời điểm rất quan trọng liên quan đến sự quá tải về mặt cảm xúc của tất cả mọi người tham gia và những phản ứng cảm xúc.

“Chúng tôi theo dõi chặt chẽ mọi phản ứng. Tuy nhiên, Tổng thống Putin đưa ra những quyết định cần thiết cho an ninh của đất nước chúng tôi.

“Tất cả chúng ta đều chứng kiến ​​chế độ Kyiv đe dọa các nhà lãnh đạo nước ngoài trước khi họ đến Moscow để kỷ niệm Ngày Chiến thắng. Mọi người đều nghe thấy những lời đe dọa này từ chế độ Kyiv.

“Và nhiều nhà lãnh đạo đã chứng kiến ​​những nỗ lực của chế độ Kyiv nhằm tấn công lãnh thổ Nga bằng máy bay không người lái, các thành phố lớn, thậm chí là thủ đô, vào đêm trước một ngày quan trọng như vậy. Những nỗ lực này vẫn tiếp diễn. Chúng tôi buộc phải thực hiện các biện pháp và Tổng thống Putin đã làm những gì cần thiết để đảm bảo an ninh cho Nga.”

Phản ứng của Điện Kremlin khi Donald Trump gọi Vladimir Putin là “ hoàn toàn ĐIÊN RỒ ” thực sự rất lịch sự, đặc biệt là theo tiêu chuẩn của Nga.

Điều này cho thấy quyết tâm không gây bất lợi cho tổng thống Hoa Kỳ, người mà Mátxcơva đã nhiều lần được hưởng lợi từ lời lẽ và hành động của ông.

Những lý do khiến Donald Trump muốn lắng nghe Vladimir Putin có thể bao gồm việc kéo dài các cuộc đàm phán hòa bình trong khi tấn công Ukraine, cũng như lo ngại rằng cuối cùng ông có thể thực hiện lời đe dọa áp đặt các lệnh trừng phạt mới.

Dù thế nào đi nữa, trong khi Moscow gọi Volodymyr Zelensky là “gã hề” và “kẻ thất bại”, họ cảm thấy buộc phải lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận khi nói đến nhà lãnh đạo Hoa Kỳ nổi tiếng nóng tính này.

 

Vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha- Phùng Văn Phụng

 Phùng Văn Phụng

Nhân đọc trong Facebook Lương Văn Can có nói đến hạnh phúc và bình an như sau:

Hạnh phúc không phải là trời yên biển lặng, mà là trải qua sóng gió nhưng vẫn đủ trầm tĩnh sáng suốt để chèo chống bình an.
Không có sự bình an trong cuộc đời mà chỉ có sự bình an trong tâm hồn. Đừng trách đời, trách người cũng đừng tự trách mình, điều quan trọng là ta vẫn tìm ra được chính mình dù trải qua bao nhiêu gian khó.
Hạnh phúc không đến từ cuộc đời, không đến từ người khác, hạnh phúc chỉ nảy nở từ bên trong khi mình biết sống trọn vẹn với chính mình, với những gì mình đang có”.

******

Kinh thánh có viết: “(27) Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. (28) Anh em đã nghe Thầy bảo: “Thầy ra đi và đến cùng anh em” Nếu anh em yêu mến Thầy thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. (Gioan 14, 27-28)”

Bình an của Chúa Giêsu là bình an như thế nào?

Có phải là tình trạng không có chiến tranh, chết chóc, không có tai nạn không có bảo tố, cuộc sống êm ả như đang sống ở đồng quê miền Nam Việt Nam vào buổi chiều êm ả không?.

Bình an của Chúa không phải là bình an của thế gian như tình trạng hoà bình, êm ả

như nói trên.

Mà bình an của Chúa là bình an trong lòng, trong tâm hồn mình trước các thử thách khó khăn, thông thường người đời coi là ghê gớm, quá khủng khiếp, khó vượt qua được như trường hợp bà Thánh Anê Lê thị Thành (bà thánh Đê) (1781-1841)

“Lần tiếp theo ra trước tòa, quan cho túm tay áo lại rồi thả rắn độc vào trong áo, nhưng bà Đê vẫn giữ được bình tĩnh cách lạ lùng. Bà đứng yên không hề nhúc nhích nên rắn không cắn, chỉ lượn vài vòng rồi bò ra.

Các quan truyền đánh bà dữ hơn nữa rồi giam trong ngục. Nhưng bà đã kiệt sức, đi không nổi, phải có người dìu. Một nhân chứng tên Đang, về sau cho biết: “Bà Anê Đê đã bị đánh đập tàn bạo đến nỗi thân mình đầy máu mủ. Tuy vậy bà vẫn vui vẻ, và còn muốn chịu khó hơn nữa“. Quả thật bà đã thể hiện trọn vẹn mối phúc thứ tám:

“Tin yêu Chúa Tể muôn trùng,

Tan vàng nát ngọc chữ trung một lòng”.

Cô Lucia Nụ, con bà, đến thăm mẹ trong ngục, thấy y phục thân mẫu loang lỗ máu, cô thương mẹ khóc nức nở, bà an ủi con bằng những lời tràn trề lạc quan: “Con đừng khóc nữa. mẹ mặc áo hoa hồng đấy, mẹ vui lòng chịu khổ vì Chúa Giêsu, sao con lại khóc”.(1)

Vì sao rất nhiều các thánh tử đạo Việt Nam như bà Lê Thị Thành chịu đựng được gian nan, khốn khó đó?

Vì họ biết được là chết vì Chúa Giêsu thì sẽ giống như Thầy mình là sẽ về Thiên Đàng ở cùng Chúa Cha.

“Nếu anh em yêu mến Thầy thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha” (câu 28)

Thánh Phaolô cũng nói: “Đối với tôi, sống là Đức Kitô, còn chết là mối lợi”. (Trong Bài trích thư Thánh Phaolô tông đồ gởi tín hữu Philípphê:)

Kết:

Như vậy bình an của Thầy Giêsu hoàn toàn khác với bình an của thế gian, bình an theo quan niệm của người đời, cho nên nếu gặp gian nan, đau khổ, thử thách ở đời này vì Chúa Giêsu, và với niềm tin, hy vọng mai sau sẽ về cùng Thiên Chúa hưởng phúc Thiên đàng vĩnh cửu thì đâu có gì mà lo âu, sợ hãi nữa phải không?

Phùng Văn Phụng

(1) nguồn:https://giaophanlongxuyen.org/tin-tuc/thanh-ane-le-thi-thanhba-thanh-de-1781-1841.html


 

ĐẾN MỨC ANH HÙNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường!”.

Ngày kia, Paul Rader thăm đấu trường Colosseum, nơi các Kitô hữu đầu tiên bị thú dữ ăn thịt. Ông viết, “Tôi ngước mắt lên trời, nơi Chúa Cha đang ngồi chứng kiến các con cái Ngài vui mừng chờ đợi cái chết. Các Kitô hữu quỳ ngay trước ngưỡng thiên đàng, vừa bùi ngùi, vừa hớn hở khi biết rằng, họ sắp về nhà Cha! Không tài sản nào có thể níu chân họ. Tử đạo – hy sinh ‘đến mức anh hùng’ – nhất định là một phần không thể thiếu trong đời sống của một chứng nhân!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Biết mình sắp về cùng Chúa Cha, trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu báo trước cho các môn đệ những gì đang chờ đợi họ, “Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường!”. Và còn hơn thế, những gì đòi họ phải hy sinh ‘đến mức anh hùng!’.

Rất có thể, khi nghe Chúa Giêsu nói về việc họ sẽ bị khai trừ khỏi hội đường và thậm chí bị giết, thì với các môn đệ, điều này có thể vào tai này, ra tai kia. Hoặc những lời này có thể khiến họ khó chịu đôi chút – cũng rất có thể – nhưng họ chỉ nghe mà không quá lo lắng! Nhưng vào chính thời điểm chịu bách hại thật sự, các môn đệ sẽ nhớ lại những gì Thầy đã nói và họ đã bình tĩnh, can đảm hơn. Chính lúc đó, lời hứa của Chúa Giêsu sẽ giúp họ thoát khỏi mọi cám dỗ tuyệt vọng vốn có thể dẫn đến chỗ mất đức tin.

Thế nhưng, điều thú vị ở đây là những gì Chúa Giêsu không nói! Ngài không nói, “Hãy chuẩn bị vũ trang, chống trả, bạo động!”. Thay vào đó, Ngài nói với họ về một điều gì đó tuyệt vời hơn – Chúa Thánh Thần, “Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy!”. “Thánh Thần” sẽ không đến để giải quyết các vấn đề của chúng ta; thay vào đó, sẽ dạy chúng ta hiểu chúng, do đó, dẫn chúng ta đến việc hiểu những gì thực sự phải ‘thay đổi bên trong’ mỗi người để duy trì và làm sống động chứng tá về cuộc sống của mình trong Chúa Kitô. Với chúng ta, cuộc chiến dành ưu tiên cho Thiên Chúa và các giá trị Tin Mừng không chỉ là bách hại, bắt bớ bên ngoài; nhưng còn là những gì diễn ra trong chính nội tâm mà bạn và tôi cũng phải trả giá ‘đến mức anh hùng’. Đó cũng là một phần không thể thiếu của người môn đệ mọi thời.

Anh Chị em,

“Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường!”. Chúa Giêsu đã bị khai trừ, bị giết chết, nhưng đó là cơ hội để Ngài chứng tỏ tình yêu và lòng vâng phục đối với Chúa Cha hầu cứu rỗi các linh hồn. Cũng vậy, bách hại, bắt bớ, thử thách bên ngoài lẫn bên trong của chúng ta là cơ hội để mỗi người chứng tỏ tình yêu và lòng trung thành với Thiên Chúa với những ước mong ơn cứu độ được ban cho thế giới! Chúa Giêsu đã vượt qua tất cả và Ngài đã chiến thắng. Với chúng ta, Chúa Thánh Thần ở trong và ở bên chúng ta, đang đồng hành để tiếp sức giúp chúng ta vượt qua như Chúa Giêsu. Được như thế, mỗi ngày, bạn và tôi khác nào các Kitô hữu sơ khai, mắt đăm đăm “nhìn ngưỡng thiên đàng, vừa bùi ngùi, vừa hớn hở” khi biết rằng, mình đang đi về nhà Cha và nhất là ‘đang ở’ trong nhà Cha.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin ban cho con sức mạnh của Thánh Thần vì biết rằng, đường nên thánh của con không thể thiếu những hy sinh mà con phải trả giá ‘đến mức anh hùng!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************

 Thứ Hai Tuần VI Phục Sinh

Thần Khí sự thật sẽ làm chứng về Thầy.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.   Ga 15,26 – 16,4a

15 26 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy. 27 Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.

16 1 “Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã. 2 Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường. Hơn nữa, sẽ đến giờ kẻ nào giết anh em cũng tưởng mình phụng thờ Thiên Chúa. 3 Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy. 4a Nhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến giờ họ hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi.”


 

NGƯỜI TỪ TRĂM NĂM VỀ NGANG TRƯỜNG LUẬT…- Lê Hữu

Lê Hữu

Đường Duy Tân, chợ Bến Thành

Chân ai thả bộ còn in khóe cười

(thơ Nguyễn Tất Nhiên)

Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…

Câu hát quen thuộc từng được nghe đi nghe lại trên các làn sóng phát thanh ở miền Nam một thời nào. Nỗi Buồn Hoa Phượng, tên bài hát của Thanh Sơn, có thể xem là bài “tình ca học trò” tiêu biểu thuở ấy với sân trường phượng vỹ, với tiếng ve gọi hè, với những tà áo nữ sinh và những lưu bút ngày xanh chuyền tay nhau của những cô cậu học trò dưới mái trường trung học.

Cho đến một ngày kia, những “tình ca học trò” này bỗng trổ sang một nhánh khác; nói khác hơn, được “nâng cấp” thành những bài “tình ca sinh viên”. Không còn những “phượng thắm sân trường”, những “cổng trường vôi tím”, những “một thời áo trắng”…

Sân trường trung học được thay bằng khuôn viên đại học, lớp học được thay bằng giảng đường, hình ảnh cô nữ sinh hay mơ hay mộng được thay bằng cô sinh viên hay buồn thường nhắc nhở những chiến công (Anh Không Chết Đâu Em, nhạc Trần Thiện Thanh). Lần đầu tiên người ta nghe được những câu hát:

Trả lại em yêu / khung trời đại học…

Buổi chiều khuôn viên / mây trời xanh ngát…

(Trả Lại Em Yêu, nhạc Phạm Duy).

hay là:

Kể từ sau đêm đó

sân vui đại học mất tiếng chim ca…

(Trên Đỉnh Mùa Đông, nhạc Trần Thiện Thanh)

Cũng đúng thôi, xong bậc trung học thì phải lên đại học chứ, và tình yêu cũng… chuyển trường. Có thể xem việc “nâng cấp” những bài tình ca học trò này là một cách “tạo dáng” (như cách nói bây giờ) và là cái mode thời thượng khá phổ biến vào thời ấy.

Trong số những bài “tình ca sinh viên” ấy, không thể không nhắc đến một bài hát trữ tình viết riêng cho những anh chàng, cô nàng sinh viên Luật khoa Sài Gòn, mặc dù trong bài hát không hề có câu, chữ nào nói về ngôi trường “Luật khoa đại học đường”. Bài hát chỉ nhắc đến tên của một con đường quen thuộc như là nét phác trong một bức họa đẹp.

Con đường Duy Tân / cây dài bóng mát

Chắc chắn đấy không phải là con đường có nhiều “cây dài” và “bóng mát” nhất ở Sài Gòn, thế nhưng con đường mang tên vị vua yêu nước của triều Nguyễn ấy như gắn liền với ngôi trường đại học Luật khoa, và trở thành một trong những “con đường tình ta đi” quen thuộc của những câu chuyện tình sinh viên, học sinh ngày ấy.

Duy Tân, con đường của những hàng cây sao già cỗi–như tuổi của ngôi trường cũ kỹ ấy–với những trái sao tròn nhỏ gắn đôi cánh mỏng dài và cong vẹt màu nâu đất, khi lìa cành bay là là và xoay tròn trong gió như những cánh chuồn chuồn của một thuở mộng mơ.

Con đường Duy Tân ấy, ngôi trường Luật ấy, Hồ Con Rùa (hay Công Trường Duy Tân) ấy và Nhà Thờ Đức Bà nữa, kết hợp thành một quần thể thân thuộc đối với những ai từng có thời kỳ gắn bó nơi chốn ấy, từng in những “dấu chân kỷ niệm” trên những lối đi, về ấy.

Trả Lại Em Yêu , bài hát của Phạm Duy được cất lên lần đầu với giọng lảnh lót của Thái Thanh đã hớp hồn tuổi trẻ ngày ấy, hóa thành bài tình ca một thuở của sinh viên trường Luật và những ai có ít nhiều kỷ niệm với ngôi trường này.

Bài hát kể về tình yêu trong một đất nước chiến tranh, khi mà đời sống con người luôn bị đè nặng, phủ trùm những âu lo và bất trắc. Những chàng “trai thời loạn” đành “xếp bút nghiên theo việc đao cung”, giã biệt tình đầu để lên đường theo tiếng gọi của non sông, không hẹn một ngày về.

Anh sẽ ra đi về miền cát nóng

Nơi có quê hương mịt mù thuốc súng…

Anh sẽ ra đi nặng hành trang đó

Anh sẽ ra đi chẳng mong ngày về…

Trả lại em yêu / mây trời xanh ngát…

Trả lại, trả lại hết những “con đường học trò”, những “mối tình vời vợi”, những mắt sáng môi tươi, những khung trời đầy trăng sao và những Chủ Nhật uyên ương hẹn hò đây đó / Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt…

Trả Lại Em Yêu trở thành bài hát  khá tình tứ được nhiều đôi nam nữ ca sĩ trình bày. Có thể nói không ca sĩ nào ngày ấy mà không từng hát Trả Lại Em Yêu, không chàng sinh viên nào ngày ấy mà không từng nghêu ngao câu hát Trả lại em yêu khung trời đại học…

Một bài tình ca khác, gọi đúng tên, gọi đích danh ngôi trường đại học nằm trên con đường Duy Tân ấy.

Người từ trăm năm / về ngang trường Luật…

Bài hát là một bài phổ thơ của nhạc sĩ Phạm Duy, Thà Như Giọt Mưa. Bài hát được phổ biến tràn lan trên các làn sóng đài phát thanh, các băng cassette, trên những đường phố, trong những quán café hay những sân trường.

Thà như giọt mưa / vỡ trên tượng đá

Thà như giọt mưa / khô trên tượng đá…

Điều khá lý thú, bài thơ được phổ nhạc (“Khúc tình buồn”, thơ Nguyễn Tất Nhiên) không hề nói năng gì đến trường Luật, không hề có câu, chữ nào nói về ngôi trường ấy cả. “Về ngang trường Luật” là những chữ được nhạc sĩ Phạm Duy thêm vào một cách cố ý (hẳn ông phải yêu mến ngôi trường này lắm).

Điều này quả là bất ngờ và hẳn nhiều sinh viên Luật khoa cần cám ơn người nhạc sĩ đã đưa hình bóng “ngôi trường thân yêu” của mình vào trong bài hát, làm cho trường Luật được “lên điểm”, như cách nói ngày ấy. Trong bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên chỉ có những câu:

“Người từ trăm năm về qua sông rộng…

Người từ trăm năm về khơi tình động”…

Hoàn toàn không có vụ Người từ trăm năm về ngang trường Luật hay là thi rớt, thi đậu Tú Tài chi chi cả như là lời của bài hát mà người ta vẫn nghe Duy Quang và các ca sĩ khác kể lể nỗi niềm.

Thà Như Giọt Mưa là bài hát kể về câu “chuyện tình thư sinh” (chữ của nhạc sĩ Phạm Duy) của anh chàng thất tình vì ta hỏng Tú Tài, ta hụt tình yêu, với những lời lẽ vu vơ, phất phơ như là “sao cũng được”, “thế nào cũng xong”, “tới đâu thì tới”…, chỉ cốt rong chơi cho qua ngày tháng.

Thà như mưa gió / đến ôm tượng đá

Có còn hơn không / có còn hơn không

“Có còn hơn không” trở thành một “triết lý sống” dễ dãi, an phận của tuổi trẻ thời ấy. Hoặc những câu hát ngồ ngộ:

Người từ trăm năm / về như dao nhọn

Dao vết ngọt đâm / ta chết trầm ngâm

Chết… trầm ngâm là một kiểu chết mới, nghe giống như là “Trầm tư của một tên tội tử hình” (tên một tựa sách của học giả Hồ Hữu Tường). Điều lý thú khác, trong bài thơ được phổ nhạc không hề thấy có kiểu “chết trầm ngâm” nào như thế cả, mà chỉ có:

“Người từ trăm năm

về như dao nhọn

ngọt ngào vết đâm

Ta chết âm thầm

máu chưa kịp đổ”

Câu thơ được người nhạc sĩ đổi thành câu hát mang vẻ “triết lý lừng khừng” của một “triết nhân” tự nguyện chết cho tình yêu. Không rõ chàng thi sĩ đã phải gồng mình hứng chịu bao nhiêu là nhát dao “ngọt ngào vết đâm” như thế trong đời mình. Những vết đâm nghiệt ngã khiến…

Ta chạy vòng vòng / ta chạy mòn chân…

Ta chạy mù đời / ta chạy tàn hơi

quỵ té trên đường rồi…

Chuyện tình yêu của tuổi trẻ ngày ấy là vậy, là “chạy vòng vòng”, là “chạy mòn chân”, chạy hụt hơi để đuổi bắt chiếc bóng lung linh của tình yêu.

* * *

Trả Lại Em Yêu, Thà Như Giọt Mưa và những bài hát nào nữa đã khởi đầu cho một nhánh tình ca xanh tươi–tách ra từ dòng nhạc tình muôn thuở của nhạc Việt–gọi là “tình ca sinh viên, học sinh”. Có không ít những bài tình ca kể về những ngôi trường từng được hát, được nghe, được yêu thích một thời mà ai cũng dễ dàng kể tên ra được.

Không ai biết chắc sẽ còn bao nhiêu bài tình ca như thế nữa, nếu không có cơn bão của lịch sử ập đến vào một ngày tháng Tư năm 1975. Cơn bão tàn khốc đã quét sạch, đã cuốn phăng đi tất cả.

Qua bao mùa tang thương dâu bể, qua bao nhiêu vật đổi sao dời, thành phố ấy đã thay tên, con đường ấy đã đổi tên, ngôi trường ấy cũng thay hình đổi dạng như hóa thành một người nào khác. Tôi đứng đó, tần ngần, hụt hẫng trước bao cảnh đổi thay của từng góc phố, mỗi con đường. Ngôi trường nhìn tôi dửng dưng, xa lạ. Tôi đã như chiếc bóng mờ của “những người đã qua”.

Lịch sử đã sang trang, chiếc bánh xe nặng nề của thời gian đã lăn đi một vòng. Chỉ mấy mươi năm mà tôi tưởng chừng dài đến cả trăm năm. Người từ trăm năm…, lúc này đây tôi hiểu ra câu hát ấy, câu hát về những đời người đã cũ, về những ngày vui mơ hồ còn đọng lại trong tôi như những giấc mơ ngọt ngào không bao giờ tắt hẳn.

Con đường cũ ấy không còn những “cây dài bóng mát”. Những “bạn bè cũ, mới” của tôi nay đâu?! Câu hát ngày xưa chỉ còn ngân nga trong trí tưởng, nghe rớt lại một nỗi ngậm ngùi.

Người từ trăm năm …. về ngang trường Luật…

(Sài Gòn trong tôi/ Lê Hữu)

From: T. Nguyen

XUÂN VÀ TÌNH NGƯỜI TRÊN RỪNG THIÊNG NÚI THẲM-Vũ Đình Lưu

Lời Giới Thiệu của KB NgụySaiGon:

Việt-cộng gọi Họ là Ngụy Quân, Ngụy Quyền. Việt-cộng cũng ra sức tuyên truyền Họ là những người tàn ác mất tính người. Ăn gan uống máu đồng loại. Họ cũng bị VC lên án là tay sai bán nước cho Mỹ. Sau ngày tan chiến, Họ bước chân vào tù không có ngày về. Bước chân đầu tiên trên đất Bắc, Họ đã được chào đón bằng những trận ném đá dữ dội từ những đồng bào Miền Bắc căm thù Ngụy. Họ là ai? Là những chiến sĩ Quân Lực VNCH hiên ngang bất khuất ngày nào. Họ, là những toán Biệt Kích đã nhảy ra Bắc, Họ là những phi công đã từng bay những phi vụ Bắc Phạt , Họ là những Thiên Thần Mũ Đỏ , Họ là những Cọp Biển, Cọp Ba Đầu Rằn, Họ là những Kỵ Binh can trường, là những chiến sĩ Bộ Binh, Pháo Binh… dũng cảm. Một trong những điều tâm niệm của người chiến binh QLVNCH là :“Làm mất lòng dân là xô dân về phía giặc cộng”. Cho nên trong hoàn cảnh nào, Họ cũng tranh thủ được nhân tâm. Dù trong tù bị ngược đãi hành hạ bị tẩy não, bị bỏ đói, bị bắt lao động khổ sai , nhưng người chiến sĩ QLVNCH vẫn giữ tư cách, ngẩng cao đầu không hàng phục, không cúi đầu trước kẻ thù. Và những người dân sống quanh trại tù kể cả những thân nhân của cai tù đã cảm mến phong cách của người chiến sĩ sa cơ. Đã gọi Họ là anh lính Cộng Hòa hoặc Người Tù Áo Hoa bởi vì họ mặc quân phục của Nhảy Dù… với chan chứa tình cảm thương mến và cảm phục.

Đại Úy Vũ Đình Lưu, Chi Đoàn Trưởng Chi Đoàn lừng danh 2/5 Thiết Kỵ đã viết về tình quân dân như cá với nước của đồng bào Miền Bắc với những người tù từ một Miền Nam xa xôi nắng ấm. Sự giúp đỡ của những cô gái Miền Bắc đã cho thấy chính sách tuyên truyền nhằm bội lọ những người tù VNCH đã thất bại thê thảm.

Xin trân trọng cám ơn Đại úy Vũ Đình Lưu đã ghi lại một sự kiện có thật . Chính nghĩa bao giờ cũng thắng bọn hung tàn Cộng-sản. Xin trân trọng giói thiệu Quý độc giả bài viết ” XUÂN VÀ TÌNH NGƯỜI TRÊN RỪNG THIÊNG NÚI THẲM ” để nhớ, để ghi nhận một thời điểm khó khăn mà những chiến binh anh hùng QLVNCH phải chiến đấu để tồn tại khi Quân Lực của họ đã bị bức tử.

*******

Câu chuyện này đã xảy ra cách nay trọn 32 năm, tại vùng rừng núi Sơn La. Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa những người tù khổ sai biệt xứ và những cô sơn nữ người dân tộc Mường. Tình người, như một phép lạ không tưởng đã hiển hiện, làm rơi lệ anh em chúng tôi trên vùng cùng trời, cuối đất này.

“Nước nào độc bằng nước Sơn La. Ma nào thiêng bằng ma Hòa Bình”. Ma Hòa Bình “thiêng” ra sao, dễ sợ như thế nào thì tôi không được biết, chứ còn nước ở vùng Sơn La này độc hại vô cùng. Có những con suối uốn cong, với những thác nước, những ghềnh, thật đẹp. Cành lá sà sát mặt nước trông thật thơ mộng và quyến rũ. Nước suối trong vắt, lạnh tanh, hoàn toàn không có một sinh vật nào tồn tại được dưới làn nước này. Nước, nếu uống khi chưa được đun sôi, sau chừng nữa giờ thôi, bụng sẽ đau quặn thắt. Chân lội nước khoảng một tiếng đồng hồ, da sẽ đỏ au, ngứa, gãi đến bung máu. Một trại tù đã mọc lên nơi đây từ tháng 6 năm 1976, để “tập trung” cả ngàn Sĩ Quan QLVNCH nơi rừng thiêng, nước độc mà ngày xưa là chiến khu Việt Bắc của Việt Minh.

Bấy giờ năm 1978 sắp hết, xuân Kỷ Mùi (1979) cũng gần đến. Vùng Sơn La nầy phải công nhận có hoa đào tuyệt đẹp. Chúng tôi đã từng ngạc nhiên, trầm trồ khen ngợi hoa đào trong hai mùa Xuân đầu tiên đến miền thượng du Bắc Việt lạnh giá. Chính những bông hoa tươi thắm đã làm thay đổi hẳn màu sắc rừng núi buồn hiu. Những cây đào đã trải qua một mùa Đông lạnh buốt, bây giờ trơ trụi, không còn một chiếc lá, cành mang toàn những búp to tròn và sẵn sàng chờ nắng mùa Xuân sắp đến sẽ thi nhau khoe sắc thắm: trắng, đỏ, hồng.

Hôm nay đội thợ mộc chúng tôi xuất phát đi lao động lúc 7 giờ sáng. Hành trang lên đường bằng một vỏ lon sửa bột Guigoz bên trong đựng vài khúc sắn luộc cho buổi ăn trưa. Một ống nứa chứa chừng 1 lít nước uống, một con dao “quắm” để chặt nứa. Vì công việc gian nguy nên chúng tôi đồng chọn bộ đồ trận ngày xưa được cấp phát từ Long Giao (tháng 6-1975) để mặc vì tính bền chắc của nó. Trên lưng áo viết một chữ Tù to tướng bằng sơn trắng từ lúc chúng tôi đặt chân đến miền Bắc xã hội chủ nghĩa. Thường ngày chúng tôi ít mặc, ngoại trừ những ngày lao động như hôm nay. Theo thời gian, bộ đồ trận càng ngày càng rộng, đến nay mặc vào, ôi! sao mà rộng thùng thình, anh em chúng tôi nhìn nhau với cảm giác xót xa, buồn tủi.

Rời trại, “vệ binh” dẫn chúng tôi trực chỉ đến một ngọn đồi, bọn chỉ huy trại gọi là đồi “Pháo” vì Việt Minh đã đặt pháo phòng không để yểm trợ cho mặt trận Điện Biên Phủ. Chúng tôi đến chân núi sau một giờ, có đi ngang qua một làng Việt Nam – Tên làng này do chúng tôi đặt vì có nhiều người Kinh từ vùng đồng bằng đã lên đây lập nghiệp từ năm 1954 cũng vì “chính sách di dân vùng kinh tế mới” của Việt Minh. Thật ra, chỉ khoảng hơn mươi căn nhà xiêu vẹo, mái, vách làm bằng nứa, nằm rải rác hai bên con lộ nhỏ bé. Có một vài lần, những bậc cao niên đã có ý hờn trách rằng: “Chúng tôi nghĩ rằng các ông sẽ giải phóng miền Bắc, giải phóng kiếp sống bần cùng của chúng tôi, nào ngờ cơ sự như thế này”. Nghe sao quá đau lòng!!! Còn phần lớn cư dân địa phương là dân tộc Mường, Thái và Mèo, nhà cửa cũng cách nhau thật xa, họ sống trên những ngọn đồi cao khắp nơi trong vùng, hầu hết ở ngoài sự tổ chức của chính quyền địa phương.

Chúng tôi 20 anh em bắt đầu leo núi, ngọn đồi này thật cao, lối đi quanh co nhỏ bé lầy lội, hai bên là cây cối lẫn dây leo và đá tai mèo sắc bén. Một bên của đường mòn là vách núi cao dựng đứng, một bên là vực sâu. Sau một giờ đồng hồ chúng tôi dùng mọi cách để lên núi: đi, bò, đu dây, nhảy, người sau đẩy người trước, người trước kéo người sau thế rồi cũng đến một nơi tương đối bằng phẳng. “ Vệ binh” cho chúng tôi nghỉ mệt chừng 30 phút. Vừa ngồi nghỉ, chợt nhìn xuống chân đồi một đoàn sơn nữ người dân tộc Mường bắt đầu leo núi cũng theo con đường độc đạo này. Chúng tôi sắp tiếp tục hành trình thì các cô gái trẻ người Mường cũng đã đến, các cô cười nói vui vẻ một cách hồn nhiên và tiếp tục lên đồi. Sau một giờ đồng hồ nữa chúng tôi đến đỉnh đồi và bắt đầu công việc trại giao cho đội. Các bạn có biết cây gì đốt càng nhiều, thì càng dài không? Đó là cây tre, cây nứa. (Đốt ở đây là danh từ, không phải động từ).

Theo sự phân công của trại, chúng tôi đi chặt nứa mang về trại dựng cổng chào để mừng Xuân, vì cây nứa ở đồi này rất đặc biệt, lóng (đốt) rất đều, nứa già có màu đỏ hồng thật đẹp từ lúc còn tươi đến khi khô cứng. Khi chúng tôi gom nứa lại tại một bãi trống, là điểm tập trung mà “vệ binh”đã chỉ định trước để cột nứa thành từng bó. Ở đây, các cô gái Mường cũng đã lấy măng xong và ngồi quây quần, nói cười luôn miệng. Bên cạnh các cô là những gùi chứa đầy những mụt măng tre bụ bẩm, được ràng buộc cẩn thận. Hôm nay chúng tôi gặp một “vệ binh” trẻ người dân tộc địa phương khá dễ chịu, anh ta để mặc chúng tôi, còn anh mãi mê đi săn bắt chim rừng?

Chúng tôi vô cùng ngạc nhiên, khi nhìn lại “tư trang” mang theo đã được tập trung nơi đây, trước khi tản mác vào rừng để chặt nứa, chỉ còn lại chiếc lon Guigoz; còn gói lá chuối, bên trong là sắn, đã biến mất. Chiếc lon nầy bây giờ chứa đầy đọt chè xanh, sau khi chúng tôi băng qua những vườn chè bên sườn núi. Đã từ lâu, cư dân địa phương âm thầm tặng cho chúng tôi những món quà như ít chè xanh, vài ba trái ớt, vài nhánh hồ tiêu, kể cả đôi củ tỏi, gừng, nghệ. Những món quà nhỏ bé ấy, với chúng tôi bây giờ không phải một thứ gia vị; đó là những vị thuốc dân tộc quí hiếm vô cùng, dùng để chữa bệnh, nó đã cứu chúng tôi thoát được những giờ phút nguy hiểm do sơn lam chướng khí của núi rừng Hoàng Liên Sơn. Lại càng ngạc nhiên hơn nữa, bên cạnh chiếc lon Guigoz có những vắt cơm nếp và ít thịt gà ram (đương nhiên là gà “đi bộ” rồi)! Ngay lúc đó các cô gái Mường tiến lại và nói với chúng tôi bằng những lời chân tình cảm động:

“Thưa các chú Lính Cộng Hòa, bọn cháu xin lỗi các chú, vì đã thay đổi khẩu phần ăn các chú mang theo. Các cháu đã dùng phần ăn đó, vì các cháu thèm sắn (hic), bây giờ các chú dùng tạm phần ăn này, các cháu sẽ bó nứa cho các chú”.

Chúng tôi nhìn nhau ngơ ngác, rồi nói xin cảm ơn tấm lòng của các cô và cùng nhau ngồi ăn một cách ngon lành vì quá đói. Bữa cơm trưa đã xong, các cô gái Mường cũng đã cột xong những bó nứa. Chúng tôi đều thắc mắc hỏi “tại sao các cô bó phần nứa của từng cá nhân thành hai bó, làm sao chúng tôi mang xuống núi được”. Thông thường chúng tôi chỉ bó thành một bó thôi, vì một tay ôm nứa một tay còn lại xử dụng để vịn, chống, đỡ khi xuống núi để giảm phần trợt té. Các cô lại cười, những nụ cười thật trong sáng, hồn nhiên của người con gái miền thượng du và nói:

“Các cháu sẽ mang nứa xuống núi giúp các chú, các chú mang hộ gùi măng xuống núi cho các cháu”.

Chúng tôi nhìn lẫn nhau ngỡ ngàng, trong lòng xúc động, lại chỉ biết nói hai chữ cảm ơn. Nhìn qua các gùi măng có quai mang như chiếc “ba lô”của người lính trận. Nhất lên thử, khá nhẹ, trọng lượng chỉ bằng một phần tư bó nứa của chúng tôi. Bây giờ đã 2 giờ chiều, các cô bắt đầu vác hai bó nứa bằng vai đi một khoảng ngắn đến triền đồi, bèn thay đổi tư thế bằng cách kẹp nứa vào hai nách và xuống núi. Chúng tôi sửa soạn lại y phục, bỏ áo vào quần nịt thật chặc bằng dây rừng, vì biết trước rằng xuống núi sẽ khó hơn gấp bội lần. Đường xuống núi, không những chỉ đi, mà còn phải bò, lết. Chúng tôi mang gùi măng lên vai và lục đục khởi hành. Nhìn về phía trước các cô gái Mường di chuyển hết sức lẹ làng, như chạy băng qua những trở ngại đầy bất trắc.Còn chúng tôi dường như phần lớn ai cũng ngồi bệt xuống đất và lết ở những đoạn có dốc đứng, nhờ độ trơn của bùn lầy, đẩy, kéo chúng tôi về chân núi. Những chướng ngại vật như cây chắn ngang đường đi, đá tai mèo lởm chởm, với những khúc quanh nguy hiểm làm chúng tôi trợt té, ngã lăn nhiều lần.

Khoảng một giờ gian nan, vượt nhiều hiểm nguy, rồi tất cả chúng tôi cũng… mò về đến chân núi. Các cô gái Mường đã sắp những bó nứa ngay ngắn và ngồi chờ chúng tôi. Khi chúng tôi vừa đến nơi các cô đồng đứng lên. Chúng tôi hết sức ngạc nhiên, vì sự không ngạc nhiên của các cô khi nhìn thấy thân hình của anh em chúng tôi bây giờ giống như những con trâu vừa ngoi lên khỏi vũng bùn lầy. Các gùi măng, mỗi gùi chỉ còn lại nhiều lắm là 3,4 mụt, có anh trao lại cho các cô chỉ một chiếc gùi trống. Những mụt măng kia đã văng xa khi chúng tôi té, bây giờ nằm đâu đó dưới vực thẳm. Các cô không ngạc nhiên, vì đây không phải là lần đầu tiên chia sẻ nhọc nhằn với chúng tôi, nhiều đội đã thay phiên nhau chặt nứa, đốn tre trên ngọn đồi này.

Lợi dụng “vệ binh” chưa về đến để đưa chúng tôi về trại, chúng tôi nói lời xin lỗi vì đã không làm tròn nhiệm vụ, và cảm ơn các cô, ghi sâu trong lòng, không bao giờ quên tấm lòng nhân nghĩa. Các cô đã giúp chúng tôi vượt được những khó khăn gian khổ dù chỉ một hai lần, đã chia sẻ những cùng cực, hiểm nguy với chúng tôi. Tri ân các cô đã nhường những phần ăn cho chúng tôi “một miếng khi đói bằng một gói khi no” thật sự quí hiếm vô ngần. Một điều làm cho anh em chúng tôi hết sức cảm động và hãnh diện là các cô đã gọi chúng tôi bằng “Chú Lính Cộng Hòa”. Đã từ lâu rồi, anh em chúng tôi không còn nghe được những từ thân thương, trìu mến đó. Mới có 2 năm, các cô đã hiểu biết được chúng tôi là những ai, những người như thế nào rồi sao?! Các cô cũng đã tâm sự rằng sắp đến mùa Xuân, Tết cận kề, biết chúng tôi bị tù đày, xa quê hương, xa gia đình, vợ con đang trông ngóng, biết chúng tôi buồn lắm, tủi thân lắm. Các cô làm những gì có thể được để chúng tôi có một niềm vui, dù rằng chỉ được những ngày giờ ngắn ngủi. Chúng tôi có hỏi tại sao các cô giúp chúng tôi? Câu trả lời của các cô gái trẻ người dân tộc Mường cho những người tù mà ngày xưa là những Sĩ quan QLVNCH, riêng cá nhân tôi sẽ không bao giờ quên vì đã hằn sâu trong tâm khảm. Câu trả lời đó là: “TÌNH NGƯỜI”.

Các cô còn bảo rằng biết đâu mai kia, mốt nọ chúng cháu sẽ không còn gặp các chú nữa với ánh mắt gợn buồn. Quả thật như vậy, cổng chào để mừng Xuân của trại chưa dựng lên. Tết cũng chưa đến, hoa Đào chưa nở rộ, chúng tôi phải đổi trại.

Ngọn đồi cũ mờ trong sương mù của núi rừng Sơn La, một thời để nhớ. Nhớ các cô gái Mường đã để lại một kỷ niệm không nguôi. Chúng tôi nhìn lại một lần cuối trước khi lên xe để về Yên Bái. Đây là đợt chuyển trại vội vàng về đồng bằng vì sắp có chiến tranh nơi biên giới Việt-Trung. Ngồi trong xe bít bùng tôi nguyện cầu cho những người ở làng Việt Nam được bình an trong những tháng năm còn lại. Các cô gái Mường gặp nhiều may mắn, gia đình các cô an vui, hạnh phúc. Cầu chúc các cô mau cảm nhận những tiếng “Kèn Nứa”(loại kèn làm bằng những ống nứa ghép lại của Dân tộc Mường) của các chàng trai thực lòng yêu thương các cô. Để mai kia, mốt nọ, các cô hân hoan cùng nhau lên đồi hái những Hoa Lau trắng về kết lại thành những chiếc gối xinh xắn gọi là lễ vật trong ngày cưới để biếu gia đình bên chồng. Một tập tục dễ thương đã có từ bao đời.

Ở Yên Bái không bao lâu, quân đội giao chúng tôi cho Bộ Nội Vụ quản lý. Và chúng tôi đến vùng trời nắng cháy: Tân Kỳ Nghệ Tỉnh để tiếp tục một quãng đời nghiệt ngã. Tiếp đến chiến tranh bùng nổ giữa Trung Quốc và Việt Nam năm 1979, tại các tỉnh cực Bắc Việt Nam.

Nguyện cầu cho tất cả mọi người còn ở lại, sẽ ở ngoài vùng khói lửa chiến tranh sắp đến. Không chia lìa, tang tóc, đau thương như đồng bào Miền Nam đã hằng hứng chịu trong suốt chiều dài cuộc chiến. Một lần nữa xin chào tạm biệt mọi người. 

Vũ Đình Lưu

From: T. Nguyen

Có bao giờ bạn cảm nhận được sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong đời sống chưa?- Cha Vương

Ngày Chúa Nhật thật zui zẻ và hạnh phúc bên Chúa và Mẹ nhé.

Cha Vương

CN, 6PS: 25/5/2025

TIN MỪNG: Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em. (Ga 14:26)

SUY NIỆM: Trong sách Giáo Lý Công Giáo số 692 có viết: “Khi Chúa Giêsu loan báo và hứa rằng Chúa Thánh Thần sẽ ngự đến, Người gọi Chúa Thánh Thần là “Đấng Bào Chữa” (Paracletus), hoặc sát chữ là “Đấng được gọi đến bên mình”, ad-vocatus (Ga 14,16.26; 15,26;16,7).  Paracletus cũng thường được dịch là “Đấng An ủi”, và Chúa Giêsu là Đấng An ủi thứ nhất. Chính Chúa gọi Chúa Thánh Thần là “Thần chân lý”. 

    Có bao giờ bạn cảm nhận được sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong đời sống chưa? Dù cuộc sống có trải thảm hoa để mời gọi, để đón bạn vào vinh quang của trần thế, nhưng vẫn không đưa bạn đến sự thanh thản trong tâm hồn, vẫn không chỉ ra cho bạn con đường nào dẫn đưa đến bến bờ hạnh phúc được. Khi phải đối diện với bao khó khăn của dòng đời ngược xuôi thì mỗi người Kitô hữu phải cậy nhờ vào niềm tin xác tín vào “Đấng Bảo Trợ” giúp đỡ mới có thể vượt qua được cạm bẫy của ma quỷ, khiến con người thường bị vấp ngã. 

Tuy nhiên, vì cuộc sống xô đẩy, nhiều khi làm đức tin của bạn chao đảo mà đánh mất đi sự trông cậy vào Thiên Chúa. Lúc đó bạn sẽ phải đối diện với những thử thách đức tin nơi cuộc sống trần gian này. 

Để vượt qua được thử thách này, bạn hãy năng chạy đến với Chúa Thánh Thần, để cầu xin Ngài ban cho bạn sức mạnh mà chiến thắng được những cạm bẫy trong đời sống hằng ngày bằng cách thường xuyên tham dự Thánh lễ và siêng năng lãnh nhận các Bí tích, đó là cách thức tốt nhất để nhận ra sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong cuộc sống.

LẮNG NGHE: Này con được THIÊN CHÚA phù trì, / thân con đây, CHÚA hằng nâng đỡ. / Con tự nguyện dâng Ngài lễ tế, / lạy CHÚA, con xưng tụng danh Ngài, / vì danh Ngài thiện hảo.  (Tv 54:6,8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thần, là Đấng An ủi lòng con, xin tăng thêm niềm tin cho con để con có thể vượt qua được những cạm bẫy của ma quỷ “đang rong ruổi khắp thế giới làm hại các linh hồn”. 

THỰC HÀNH: Đọc Chậm và suy niệm Kinh Đức Chúa Thánh Thần.

From: Do Dzung

**************************

Thánh Ca Về Chúa Thánh Thần Hay Nhất

Nguyên nhân thực sự đột quỵ và bài học xương máu- Bác sĩ Nguyễn Minh Đức

– Đột quỵ là tình trạng tắc hẹp mạch máu não còn nhồi máu cơ tim là tình trạng tắc hẹp mạch vành.

– Tuy nhiên chúng ta phải lưu ý tránh các động tác cúi gập người kéo dài. Theo như bạn bè của anh Tiến mô tả thì anh ấy bổ mít trong tư thế q.uỳ gối + gập người và cố sức bổ trái mít. Gương mặt anh ấy đỏ au và việc bổ mít kéo dài chỉ vài phút. Sau khi bổ xong anh ấy đứng dậy thì ngã và bất tỉnh. Như vậy, từ một tư thế đang tăng áp lực cao của ổ bụng và lồng ngực lại chuyển gấp sang tư thế khác khiến áp lực thay đổi quá đột ngột nên đưa đến đột quỵ, xuất huyết não, nhồi máu cơ tim, v.ỡ tim, v.ỡ động mạch chủ. 

– Chúng ta cần lưu ý có một động tác rất nguy hiểm mà ta hay làm hằng ngày đó là ngồi chồm hổm + cúi gập người cột giây dày. Mình đã từng chứng kiến vài ca xảy ra choáng, đột quỵ, nhồi máu cơ tim thậm chí tử vong.

 – Nhân các câu chuyện nêu trên mình mong tất cả hãy lưu ý, không nên ngồi chồm hổm + gập người, không nên q.uỳ gối + gập người trong tình trạng kéo dài trên vài phút. Thay vào đó ta ưu tiên các động tác: ngồi xếp bằng, cúi người nhẹ, ngồi co hai chân về phía người. Tuyệt đối khi thay đổi tư thế thì ngã người nhẹ về phía sau để giải phóng áp lực cho cơ hoành và lồng ngực trước khi đứng thoắt người đột ngột dậy. Khi nằm chuyển qua ngồi thì cũng nên từ từ nghiêng sang bên phải, chống tay rồi ngồi dậy, đừng làm quá nhanh rất nguy hiểm . 

– Nhưng ai từ 40 tuổi trở lên nên đi khám tầm soát nhồi máu cơ tim với siêu âm tim + điện tâm đồ. Còn đối với tầm soát nguy cơ đột quỵ thì cần làm MRI não có dựng ảnh mạch máu cảnh + não qua TOF3D. Siêu âm động mạch cảnh chỉ giúp thấy được mạch cảnh ngoài sọ còn tình trạng trong sọ gần như không thể đánh giá được và nguyên nhân đột quỵ nằm đến 80% là hẹp mạch cảnh và mạch não trong sọ.

 – Về việc dự phòng chúng ta cũng cần phải có một lối sống thanh thản thơ thới, cân nặng lý tưởng, một chế độ dinh dưỡng hợp lý, một thời khóa biểu tập thể dục loại động (thể thao) lẫn loại tĩnh (thiền định) phù hợp. Đừng có cố quá trong nhiều việc nếu không sẽ quá cố nha .

 Hy vọng thông tin trong bài hữu ích cho tất cả

 Bác sĩ Nguyễn Minh Đức chia sẻ

From: haiphuoc47 & NguyenNThu

Hạnh phúc không phải là trời yên biển lặng…

Lương Văn Can

Hạnh phúc không phải là trời yên biển lặng, mà là trải qua sóng gió nhưng vẫn đủ trầm tĩnh sáng suốt để chèo chống bình an.

Không có sự bình an trong cuộc đời mà chỉ có sự bình an trong tâm hồn. Đừng trách đời, trách người cũng đừng tự trách mình, điều quan trọng là ta vẫn tìm ra được chính mình dù trải qua bao nhiêu gian khó.

Hạnh phúc không đến từ cuộc đời, không đến từ người khác, hạnh phúc chỉ nảy nở từ bên trong khi mình biết sống trọn vẹn với chính mình, với những gì mình đang có.

Cuộc đời là bài toán khó mà đáp số không tìm thấy trong đó, vì nó chỉ có trong lòng mình.

Chúc bạn luôn được hạnh phúc!

  – sưu tầm

  – camxuc365