Ai thắng, ai thua? – Ngân Bình- Truyen ngan HAY

Ngân Bình

Nàng mở cửa bước ra vườn, mắt lướt nhẹ trên từng vạt nắng đang trải dài trên tàn lá sum suê, trên những cánh hoa sắc màu óng ả giữa âm thanh leng keng, rộn rã từ chiếc phong linh đang treo trên chiếc thang cong cong dựa lưng vào hàng rào cho các dây hoa leo vươn mình tìm sự sống. Tất cả những thứ ấy là niềm vui, là sự bình an mà Nàng vẫn hằng thưởng thức mỗi khi được đặt chân đến ngôi nhà tráng lệ của chị Ngân. Thế nhưng sáng hôm nay, với tâm trạng hoang mang, buồn bã Nàng thả người xuống chiếc ghế đá lạnh lẽo khi bật điện thoại lên để tìm một tin nhắn mà Nàng đang trông ngóng nhưng không có. Nỗi buồn đang nặng trĩu trong lòng như chợt bừng lên. Nàng tự trấn tĩnh bằng cách lang thang trên trang mạng và rồi một hàng chữ đập vào mắt.

“Sau cuộc cãi vã, vợ bỏ nhà đi hơn một tháng. Tôi quyết định Ly hôn.

Việc này đã xảy ra rất nhiều lần, nhưng thật sự lần này quá sức chịu đựng của tôi. Cô ấy là vợ nhưng muốn nắm hết mọi chuyện trong gia đình, muốn tôi lúc nào cũng phải phục tùng và khi không đạt được mục đích thì đùng đùng nổi giận, bỏ nhà đi. Sau hàng chục lần chịu đựng, năn nỉ, ỉ ôi lần này tôi cảm thấy chán nản, bực bội và tự nhủ mình không cần đón cô ấy về nhà nữa mà sẽ làm đơn ly hôn.

Với quyết định mới này tôi cảm thấy tâm hồn vô cùng thoải mái với ý nghĩ mình sẽ lập ra một kế hoạch mới để cuộc sống được tự do, vui vẻ và có ý nghĩa hơn. Tôi sẽ không mất nhiều thời gian, tâm trí vì những lục đục không đáng có trong gia đình mà sẽ siêng năng rèn luyện sức khỏe, trau dồi thêm kiến thức để tiến bộ và có cơ hội thăng tiến trong nghề nghiệp.

Tôi đúng hay tôi sai? Khó có thể có câu trả lời ngay lúc này nhưng điều tôi cảm nhận được là sự nhẹ nhõm, thư thái. Cái cảm giác mà rất lâu rồi tôi chưa bao giờ có được. Chỉ vài tháng đầu của cuộc hôn nhân là tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc qua không khí đầm ấm, vui vẻ trong gia đình nhưng sau đó thì hầu như lúc nào cũng phải đối đầu với những mâu thuẫn, những bất đồng khiến tôi cảm thấy ngột ngạt…”.

Những dòng tâm sự của người đàn ông này khiến Nàng cảm thấy lòng mình như có chút rúng động nhưng những lời bình luận của cộng đồng mạng làm Nàng cảm thấy lo lắng hơn.

Anh Bá Xóm Đạo: Hễ cãi nhau là bỏ đi vài tháng, rồi lại trở về. Vợ anh coi cái nhà là quán trọ chắc. Vợ chồng nào cũng vậy, dù hạnh phúc thế mấy cũng không tránh được có lúc mâu thuẫn, có lúc cãi nhau. Nhưng tốt nhất là nên ngồi lại tìm cách giải quyết chứ bỏ nhà đi không phải cách. Tôi ủng hộ quyết định của anh. Hãy mạnh mẽ, dũng cảm để tiễn “người ấy” lên đường. Chúc anh luôn an bình, vui vẻ.

T.N.N: Vợ chồng tôi cưới nhau hơn 10 năm. Có một lần cãi nhau, vợ lớn tiếng mắng mỏ tôi. Không dằn được tức giận, tôi tát vợ. Ngay tức thì vợ tôi ra ngoài, định lấy xe nhưng tôi khóa cổng rào không cho cô ấy đi. Đêm đó, tôi trăn trở với bao suy nghĩ trong đầu. Sáng sớm hôm sau, tôi mở cửa sẵn và nói, nếu em đi thì hãy tự trở về, anh sẽ không tìm và đón em. Tôi ngồi chờ suốt ngày nhưng chờ mãi vợ tôi vẫn không ra khỏi phòng. Từ đó, vợ tôi không lặp lại hành động đó và tôi cũng không bao giờ dùng vũ lực với vợ. Sau sự xung đột này vợ chồng tôi hiểu nhau và hòa thuận với nhau hơn. Tôi nghĩ, nếu ngày ấy vợ tôi quyết định bỏ đi thì chắc gì chúng tôi được vui vẻ, hạnh phúc bên nhau như bây giờ. Tôi xin có lời khuyên, bà nào cô nào có ý định bỏ đi khi vợ chồng cãi nhau hãy nghĩ đến hậu quả trước khi rời khỏi nhà. Bởi vì không phải ông chồng nào cũng hiền lành và có đủ kiên nhẫn để chịu “lép vế” mãi đâu.

Cúc Đỗ: Là phụ nữ nhưng tôi cũng phải nhìn nhận một người vợ cứ cãi nhau là bỏ đi là không đúng. Cãi nhau là để hiểu nhau hơn và xây dựng gia đình tốt hơn chứ không phải để thắng, để thua…

Có tiếng gõ cửa dồn dập, Nàng xỏ chân vào dép, chưa kịp đứng lên thì cánh cửa đã bật mở, chị Ngân bước vào nhăn mặt hỏi:

– Em viết cái gì trên “facebook” đây. Em bao nhiêu tuổi rồi mà hành xử như một đứa con nít lên 3 vậy?

Nàng còn đang lúng túng thì chị thảy chiếc điện thoại lên bàn:

– Thiệt tình… chuyện vợ chồng bất hòa mà đem ra kể lể cho bàn dân thiên hạ biết hết. Đã vậy, nhỏ bạn nào của em còn xúi giục “buông tay đi rồi thưởng thức cuộc sống độc thân cho thoải mái, có chồng như đeo gông vào cổ, chồng của tao mà như thế thì tao cho lên đường lâu rồi”. Hãy nghĩ xem, nếu Thắng đọc những dòng chữ này thì hậu quả sẽ ra sao? Em có biết, chuyện em giãi bày tâm sự một cách chủ quan và công khai như thế có khác nào đổ dầu vào lửa, chẳng những không thể hàn gắn mà tệ hại hơn là sẽ đưa đến chuyện ly hôn. Em có muốn điều đó xảy ra không?

Hai bàn tay xoắn vào nhau, Nàng nói như muốn khóc:

– Không, chưa bao giờ em có ý định đó. Chỉ là…

– Chỉ là em muốn làm mình, làm mẩy với Thắng à? rồi kết quả thế nào? Thắng đã gọi, năn nỉ em mấy lần rồi?

Nàng lắc đầu, giọng ngập ngừng:

– Mấy ngày trước anh ấy gọi mà em không bắt máy. Nhưng cả tuần nay anh ấy không ….

– Vậy nếu Thắng không năn nỉ, không đến đây chầu chực để đón em về thì em tính sao?

Chị Ngân lắc đầu trong tiếng thở:

– Từ lúc chị em mình chưa lập gia đình, mẹ vẫn luôn dạy bảo, sau này có chồng dù giận hờn cách mấy cũng đừng nên bỏ nhà đi, mà nếu đã đi rồi cũng đừng bao giờ tự vác mặt trở về nhà để tự đánh mất giá trị của mình và bị chồng coi thường.

Nước mắt Nàng bắt đầu tuôn khi câu nói của chị Ngân vừa chạm vào nỗi lo âu đang chất chứa trong lòng. Nàng đã bắt đầu nhớ Thắng. Nhớ những giờ phút êm đềm, nhớ những bữa cơm vui vẻ, nhớ những buổi tối đắm mình trong tiếng đàn guitar réo rắt và giọng hát trầm ấm của chồng. Nàng nôn nóng, mong chờ tiếng chuông điện thoại, và câu nói dịu dàng “Em hết giận anh chưa?” để được trở về nhà, nằm trên chiếc giường quen thuộc với chăn gối ấm áp và vòng tay yêu thương của chồng. Thật sự Nàng chỉ muốn hù dọa, muốn thử thách tình yêu của Thắng, muốn chồng xuống nước để thỏa giận, chứ trong thâm tâm Nàng nào dám nghĩ đến việc ly hôn.

– Chuyện em bỏ đi mỗi khi giận chồng làm chị ớn tận cổ huống chi là Thắng. Em quá trớn rồi thì không ai cứu nổi em đâu. Thắng tuy hiền lành nhưng không phải là người nhu nhược, em đừng tưởng…

Ngay lúc ấy anh Hưng xô cửa bước vào:

– Thôi đi Ngân. Oanh đã buồn em không an ủi thì thôi lại còn la rày, tội nó.

– Em nói sai à?

Anh Hưng chưa kịp lên tiếng chị đã tiếp lời:

– Là một người đàn ông, một người đang làm chồng anh thử nói một lời công đạo xem.

– Ừ thì… khi bị vợ “bêu xấu” người chồng sẽ giận, sẽ buồn vì cảm thấy xấu hổ và mất mặt.

– Bởi thế, em muốn Oanh sáng mắt ra. Có chồng tốt mà không biết giữ, mai mốt mất đừng tiếc. Anh thấy không, mấy lần trước chỉ một ngày sau là Thắng đã sang đây năn nỉ, ỉ ôi để con bé này mặc sức vặn mình, vặn mẩy làm cao. Còn kỳ này thì sao? Một tuần rồi… Thắng chẳng thèm gọi hỏi thăm chứ đừng nói là sang đây đón về.

– Thì từ từ… biết đâu vài hôm nữa.

Liếc sang Nàng, chị Ngân cao giọng:

– Đừng mơ, thái độ của Thắng cho thấy nó đã chán ngấy cái cảnh này rồi.

Em liệu mà tự xách gói về nhà đi nếu không muốn dẫn nhau ra tòa ly hôn.

Anh Hưng nạt ngang:

– Đừng có nói bậy.

– Bậy mà có khi xảy ra thật đó.

Tiếng khóc của Nàng bật ra làm chị thấy nao lòng nhưng lại nghĩ “phải có thuốc đắng thì mới đã tật” nên giữ nguyên vẻ hậm hực. Anh Hưng lắc đầu, khoát tay ra dấu chị hãy ra ngoài.

Chị Ngân xuống phòng ăn, bấm điện thoại. Bên kia đầu dây Thắng nôn nóng:

– Vợ em đã chịu về nhà chưa chị?

– Muốn lắm rồi nhưng còn tự ái, sợ quê. Cô nàng đang khóc hu hu trong phòng kìa.

– Thôi để em qua đón…

Chị Ngân vội vàng ngăn lại:

– Không, phải làm đúng những gì chị em mình đã bàn tính với nhau. Chị cám ơn em đã rất thương Oanh và rất bao dung, nhưng em cần phải phải cứng rắn, quyết liệt để Oanh tự trở về thì lần sau nó không dám bỏ đi nữa.

– Nhưng lỡ… vợ em không về thì sao?

Chị Ngân suýt bật cười. Thương người em rể hiền lành, nhẫn nhịn nhưng chị quyết phải làm cho cô em gái nhận ra cách xử sự của mình là sai và sẽ đem đến hậu quả nghiêm trọng nếu không sửa đổi.

o O o

Chị Ngân đạp thắng xe rồi quay sang Nàng:

– Em tự vào nhà đi.

Bằng ánh mắt van lơn Nàng nói như muốn khóc:

– Chị vào với em nha.

– Ủa! lúc bỏ đi hùng hổ lắm sao bây giờ lại ỉu xìu thế kia.

Nhìn những giọt nước mắt rơm rớm trên đôi mắt buồn xo chị Ngân thấy nao lòng nên đưa tay vuốt tóc Nàng, cười hiền lành rồi kéo chiếc vali bước lên thềm nhà, đưa tay bấm chuông. Cánh cửa bật mở, Thắng hiện ra với nụ cười hớn hở. Chị lùi lại nhìn Thắng với cái nhíu mày, Thắng cười bẽn lẽn khi chợt nhớ mình đã quên mất lời căn dặn của chị Ngân “phải xuất hiện trước mặt Oanh với khuôn mặt lạnh lùng, càng ngầu càng tốt”. Thắng mím môi, gãi đầu cười bẽn lẽn. Chị nhìn Nàng rồi nói như ra lệnh:

– Em nghĩ… mình nên nói gì với Thắng không?

Nàng cúi đầu, ngượng ngùng trong câu xin lỗi vừa thoát ra cửa miệng một cách khó khăn. Thắng đón chiếc vali từ tay chị Ngân, vui vẻ:

– Không sao, em về là anh mừng rồi.

Chị Ngân lắc đầu chịu thua cậu em rể quá tử tế, quá dễ thương. Trước khi trở ra xe, chị nắm tay Thắng và Nàng nhẹ nhàng nhắc nhở:

– Chị nhớ, một nhà văn đã viết rằng “Mọi sự hơn thua trong tình yêu đều không mang lại bền vững nào hết. Chúng ta hơn nhau cái này hay cái kia sao bằng chúng ta để tình yêu của mình hôm nay hơn tình yêu của mình hôm qua (*). Cám ơn Thắng đã mở rộng vòng tay và chị tin rằng Oanh sẽ chín chắn hơn trong suy nghĩ và cách hành xử để gia đình luôn vui vẻ, hạnh phúc.

Ngân Bình

(*) Hoàng Anh Tú

From: Tu-Phung

Ngày 25 tháng  6 năm 1975, NGÀY CUỐI ĐI TRÌNH DIỆN Học Tập Cải Tạo-Tran Kim Sa

 Tran Kim Sa

Ngày 25 tháng  6 năm 1975, NGÀY CUỐI ĐI TRÌNH DIỆN Học Tập Cải Tạo

Sau ngày 26/04/1975, Thị Xã Phước Lễ, Bà Rịa, Tỉnh Phước Tuy, thuộc về Tỉnh Bà Rịa Long Khánh trực thuộc Ủy Ban  Quân Quản do Ông Năm Đường, một Thầy Giáo gốc người Xã Long Phước làm Chủ Tịch. Thành Phố  Vũng Tàu lúc nầy trực thuộc Tỉnh Bà Rịa- Long Khánh.

Theo lịnh của Ông Chủ Tịch Ủy Ban Quân Quản Tỉnh Bà Rịa Long Khánh, tất cả công chức, gồm cả các Thầy Cô Giáo các Trường Trung Tiểu Học  Công Lập, Bán Công, Tư Thục,… trong đó có các Hiệu Trưởng, Trưởng Giáo, Giám Học, Tổng Giám Thị, và các Giám Thị Trường Học, các Thanh Tra Trung Học, Thanh Tra Tiểu Học ; những giáo chức đã bị động viên, và được “biệt phái” về dạy học tại các Trường Trung Tiểu Học,… cả Tỉnh Phước Tuy cũ và cả Thị Xã Vũng Tàu cũ,…đều được tập trung cải tao để trở thành người tốt Xã Hội Chủ Nghĩa. 

Ngày25/06/1975, tất cả những người vừa nói trên thuộc Tỉnh Phước Tuy cũ,  phải tập trung taị Rạp Hát Thành Thái, tại Ngã Ba Lê Thành Sơn, mang theo đồ ăn trong ngày và mang theo mùng mền chiếu gối, dụng cụ cá nhân,  và một số tiền mặt để đóng tiền ăn trong… nửa tháng hay …  một tháng,, tùy theo  cấp bậc, chức vụ, mà học tập nhiều ngày hay ít ngày,….

Ngày nầy trở nên quan trọng, vì tất cả xe đò lớn đi Saìgòn, đi Vũng Tàu đều được trưng dụng, ..; hơn một chục chiếc đậu dọc theo các con đường  trước Rạp Thanh Thái, chờ tới giờ chuyên chở  người đi học tập cải tạo, mà chưa ai biết mình sẽ được đưa đi về đâu,…..

Theo đoàn người đi ‘”học tập cải tạo”, tôi sắp xếp đồ đạc vào một cái xách tay du lịch, kèm theo vài vật dụng cá nhân,  cái lon không trước đây đựng sữa bột hiệu Guigoz cho con nít dùng,  nhập cảng từ  Thụy Sĩ,…để dùng đựng cơm , đồ ăn cho ngày hôm nay,…

Những Quân Nhâni thuộc Quân Lực VNCH, ( thời đó gọi là Quân Đội Ngụy) có qui chế riêng, trình diện học tập ở một chỗ khác.

Tất cả những người thuộc diện phải  đi học,… phải tới ghi danh, lúc đó gọi là … “đăng ký” …; xong, ngồi chờ,… giờ đi,…

Tới 1 giờ trưa, mọi người được điểm danh và lần lượt theo mấy em du kích  ra xe đò đậu trước cửa rạp.  Tôi theo Thẩy Nguyễn Văn Kiêm, một Thầy giáo có công với cách mạng, một trí thức ở Long Xuyên ra Bà Rịa Lập nghiệp, có nông trại lớn trong Vùng Long Tân, có người con trai lớn đi theo cách mạng và hi sinh tại Long Tân,…Thầy được gọi đi “học tập cải tạo”  vì chức vụ Giám Học Trung Học Tư Thục Sĩ Tải,…Tôi theo Thầy Kiêm đi ra xe, và được ngồi sau lưng tài xế,… những gì chưa biết, đoán không ra, …thì hỏi Thầy,…Khi mọi người được sắp xếp  lên xe  xong, ngồi đủ hết các chỗ,… thì hai anh du kích, một người cửa trước, một người cửa sau,…Anh du kích đứng cửa trước, đóng cửa lại, rồi lớn tiếng  nói  cho cả xe nghe …”Tất cả mọi người nghe đây,…”kể từ giờ nầy, ai bước xuống xe  chúng tôi bắn bỏ,…”

Tôi ghe bên Thầy Kiêm hỏi nhỏ về cái lý do tại sao anh ta nói như vậy, Thầy nói nhỏ, “ em nầy không biết gì cả, chúng ta đi học mà, đâu phải đi tù,…

Trong nắng chói chang của buổi trưa hè nơi Bà Rịa nhiệt đới, chúng tôi ngồi trên xe, nóng nực,… chở đợi,…chờ lịnh,…

Mãi cho tới hơn một giờ sau, đoàn xe đò chạy đường SàiGòn Vũng Tàu, cả chục chiếc lớn, từ phía Cầu Rạch Hào chay  vô  đậu trên Đường Thanh Thái,.. chờ  lịnh,… rồi cả đoàn xe  theo con đường Tỉnh lộ đi qua Hoà Long, Suối Nghệ, Ngãi Giao,… và qua Đèo Con Rắn, lên Long Khánh,…

Xe vô sân trước Ty Cảnh Sát Long Khánh cũ, và dừng lại,…mọi ngườ xuống xe thì mặt trời đã lăn,… Xe nào xếp hàng theo xe nấy và có người đẫn đi,…

Trước năm 1975, các Ty Cảnh Sát Quốc Gia  các Tỉnh có sơ đồ xây cất  theo mẫu giống nhau,.. ngoài khu văn phòng, có Khu Tạm Giam xây cất đầy đủ tiện nghi, để tam giam người khi điều tr tội phạm,…, …

Xe chúng tôi được gọi đi trước, đi hai hàng, tôi xách hành lý,… đi hàng đầu với Thầy Kim, theo anh du kích mang súng K54, hướng dẫn,…Qua đoạn đường, có hàng rào kẽm gai,  dưới ánh sáng đèn pin của ai đó rọi lên, tôi  thấy máy dải nhà, có tấm bảng ghi “Khu Tạm Giam.”.. . tôi rùng mình, va đi tiếp,…Qua khung cửa rào kẽm gai nhỏ, tôi thấy mấy dải nhà,…Anh du kích mở cửa cái nhà đầu,… Tôi nhìn  bên cánh cửa có tấm bảng nhõ ghi” Nam Thường Phạm,… 80 người “.Anh du kích  chỉ Thầy Kiêm la to, “ đếm số”, .. Thầy Kiêm bước qua ngạch cửa, vô nhà và đếm “một”…., tôi bước theo vô và đếm…”hai”,… mọi người tiếp tục đếm, và đi vô,…

Tôi bước vô,, tìm một chỗ đặt túi hành lý  và ngồi xuống,…Tôi nhìn mọi người đi vô bên trong nhà, và nghe tiếng đếm ở bên ngoài,…Sau khi nghe tiếng đếm ‘tám mươi”, thôi nghe tiếng hô to, “ ngưng”, sau đó  tôi nghe tiếng  cửa đóng mạnh, và tiếng rít kho khan của cái then cài  nghe áo não,…Thế là đúng rồi, “Nam Thường Phạm, ́đúng … 80 người … rồi.

 Người du kích đưa miệng nọ́i qua cái cửa sổ tò vò  nhỏ có lưới trên cửa trại giam, nói ta,…” lưu ý tất cả mọi người… kể từ giờ phút nầy,…  ai tìm cách thoát ra ngoài sẽ bị bắn bỏ,.”  Sau tiếng nói đó, là sự im lặng,…tôi nghe những tiếng bước chân ngoài đường, và tiếng đếm số từ dải nhà kế bên,…Bóng tối kéo tới ập xuống ….. màu đem bao phủ cả không gian, tiếng ếch nhái kều lên trong đêm dài,…Hôm đó là ngày 25/06/ 1975….Ngày đầu tiên của kiếp tội tù …

TRẦN KIM SA


 

LÝ THUYẾT MÁC-LÊ XUẤT PHÁT TỪ NHỮNG NHẦM LẪN, PHẢN TIẾN HÓA-   HÀ SĨ PHU

Hà Sĩ Phu

  LÝ THUYẾT MÁC-LÊ XUẤT PHÁT TỪ NHỮNG NHẦM LẪN, PHẢN TIẾN HÓA (Bài dài, để tra cứu khi cần thiết)

                              HÀ SĨ PHU

 MỤC LỤC :

1/ Mác-Lênin hiểu nhầm về thời đại mà các ông đang sống

2/ Mác-Lênin hiểu nhầm Lịch sử, tưởng Lịch sử chỉ là một chuỗi đấu tranh giai cấp, và coi đấu tranh giai cấp là động lực của Tiến hóa

3/ Mác-Lênin tưởng nhầm vai trò lịch sử của mình, nên đoạn tuyệt với các giá trị truyền thống, không đi tiếp con đường văn minh của nhân loại

4/ Mác-Lênin ảo tưởng vì không hiểu bản tính Con người

5/ Mác-Lênin hiểu nhầm về nguyên nhân khổ ải và bất công, và do đó sai lầm về các biện pháp giải quyết

   Xin không bàn về những lý thuyết thuần túy Triết học của Marx, mặc dù Duy vật biện chứng và Duy vật lịch sử Mác-xít cũng có những điều rất cần phải tranh luận về mặt Triết học. Điều có ý nghĩa thực tế cần thiết cho xã hội ở đây là chỉ xét những “lý sự” gọi là chủ nghĩa Mác-Lênin được dùng làm kim chỉ nam chỉ đạo mọi chủ trương của Đảng Cộng sản, những điều đã thành nhận thức phổ thông, tuyên truyền phổ cập ai cũng biết. Hiện nay về lý thuyết cũng như thực tiễn Cộng sản tuy có những biến đổi để hòng thích nghi nhưng bản chất chủ thuyết căn bản vẫn không có gì thay đổi.

Trong bài Từ Nguyễn Phú Trọng đến Lê Hiền Đức (2012, đăng trên trang mạng của nhà văn Phạm Thị Hoài) tôi đã kể qua 9 điều “nhầm lẫn nhỏ” (mà các Cụ nhà ta thường dùng chữ rất hay là “bé cái nhầm”) của Mác-Lênin khi dựng một học thuyết cao siêu và vĩ đại. Ở đây chỉ xin nhắc lại năm điều nhầm lẫn quan trọng nhất.

1/ Mác-Lênin hiểu nhầm về thời đại mà các ông đang sống

    Tại sao có thể nói các nhà Mác-xít kinh điển đã “đọc nhầm” thông điệp của Thời đại?

Thế kỷ 18-19 và đầu thế kỷ 20 là thời kỳ phôi thai bột phát của nền văn minh Công nghiệp, vừa đem lại những thành quả nhảy vọt nhưng đồng thời cũng tạo ra những tai họa nhất thời mà lúc đầu chưa có phương án chế ngự, đó là sự áp chế của một số chủ Tư bản đối với Công nhân và sự áp chế của các nước đại công nghiệp đối với các nước còn lạc hậu cổ hủ, sự áp chế được gọi là Chủ nghĩa Đế quốc và Chủ nghĩa Thực dân.

  Chủ nghĩa Đế quốc-Thực dân ấy thực ra chỉ là bước chập chững, loạng choạng, hăm hở chào đời của một “đứa hài nhi” sẽ thành khổng lồ, nhưng Mác-Lê tưởng “Chủ nghĩa Đế quốc là giai đoạn tột cùng của Chủ nghĩa Tư bản”! Đã là “giai đoạn tột cùng” rồi thì tất nhiên là già nua sắp chết, nên phải nghĩ ngay ra một Chủ nghĩa mới để thay thế, trước mắt là huy động “Vô sản toàn thế giới liên hiệp lại” để đào mồ chôn nó đi! Nhưng rồi theo thời gian đứa hài nhi có gien khổng lồ ấy “cứ giãy mãi mà không chết”, ngày càng trưởng thành và sửa chữa những điều ấu trĩ của mình, còn cái chủ nghĩa với đội quân đi “đào mồ chôn” nó thì cứ huênh hoang vô địch nhưng bỗng lăn ra chết ngay tại quê hương của mình, mà chẳng thấy giãy giụa gì.

2/ Mác-Lênin hiểu nhầm Lịch sử, tưởng Lịch sử chỉ là một chuỗi đấu tranh giai cấp, và coi đấu tranh giai cấp là động lực của Tiến hóa

   Theo Mác, Lịch sử là một chuỗi những cuộc đấu tranh giai cấp, với tư cách là động lực của Tiến hóa (trích: Giai cấp bị trị và giai cấp thống trị luôn đối kháng nhau về quyền lợi nên sinh ra đấu tranh giai cấp. Nô lệ chống chủ nô làm chế độ chiếm hữu nô lệ tan rã. Nông dân chống địa chủ phong kiến làm chế độ phong kiến tan rã. Giai cấp công nhân chống giai cấp tư sản làm chủ nghĩa tư bản sụp đổ…

… Kết quả cuối cùng của những cuộc đấu tranh đó đều dẫn tới sự ra đời của phương thức sản xuất mới thông qua đỉnh cao của nó là những cuộc cách mạng xã hội).

Mác nhìn lịch sử Tiến hóa của nhân loại như một chuỗi những đoạn đứt khúc do các cuộc Cách mạng, dùng bạo lực lật đổ nhau để tạo ra thể chế mới và mỗi lần như thế làm cho xã hội tiến hóa lên một bước mới. Đó là quan điểm Chính trị Mác-xít xuất phát từ Chủ nghĩa Kinh tế (khi hạ tầng Kinh tế thay đổi thì thượng tầng Chính trị cũng thay đổi theo).

Nhưng trên quan điểm khoa học thì phải hiểu sự Tiến hóa như thế nào?

Trước hết, trong thế giới động vật, Tiến hóa là sự chọn lọc tự nhiên trong đấu tranh sinh tồn, đấu tranh giữa sống và chết, do đó cơ thể phải biến đổi để thích nghi. Động vật thích nghi với điều kiện sống chỉ bằng chính cơ thể của nó, loại cơ thể nào không biến đổi được để thích nghi thì bị tiêu diệt. Tiến hóa để lại dấu ấn trên cấu tạo cơ thể và do đó cũng thay đổi các tập tính.

   Nhưng sự Tiến hóa của con người, sống thành xã hội, thì khác hẳn:

Do có TRÍ TUỆ, là sự phát triển cao nhất của Sinh giới, nên hình thành tiếng nói và chữ viết để ghi lại những thành quả của thế hệ trước để thế hệ sau tiếp tục “ngồi lên vai” mà tiến cao hơn. Sự tích lũy và gia tăng của Trí tuệ để lại dấu ấn trong sách vở, trong công cụ lao động và cả trong phương thức quản lý-điều hành xã hội. Con người thích nghi với môi trường bằng những công cụ và những phương tiện do Trí tuệ và lao động của mình tạo ra, nên cấu tạo cơ thể không cần thay đổi mà cả xã hội vẫn tiến hóa ngày một cao hơn.

   Như vậy, sự tích lũy và gia tăng Trí tuệ, tức động lực của Tiến hóa, xảy ra có tính liên tục, và có sự cộng tác, hiệp lực với nhau trong xã hội, cho dù vẫn còn mâu thuẫn với nhau về quyền lợi. Còn sự Đấu tranh giai cấp cũng chỉ là một mặt trong sinh hoạt xã hội, đấu tranh giai cấp bằng các cuộc Cách mạng như thế là những bước gián đoạn, có thể thúc đẩy sự Tiến hóa nhưng cũng có khi làm hại cho Tiến hóa (cuộc đấu tranh giai cấp, một mất một còn trong Cải cách ruộng đất và trong Cải tạo Tư bản tư doanh của xã hội Việt Nam do Đảng Cộng sản chỉ huy là một ví dụ làm hại cho Tiến hóa, biến Việt Nam từ một xã hội có đoàn kết nhân ái và có tiềm năng phát triển biến thành một xã hội đầy thù hận và “không chịu phát triển” như bấy lâu nay).

3/ Mác-Lênin tưởng nhầm vai trò lịch sử của mình, nên đoạn tuyệt với các giá trị truyền thống, không đi tiếp con đường văn minh của nhân loại

    Do tiếp nhận được tinh thần “vạch đường cho nhân loại, cải tạo cả nhân loại” của chủ nghĩa Mác-Lê cực đoan và ngạo mạn, nhà thơ mê tín Cộng sản Tố Hữu đã có những câu thơ để đời ca ngợi Cách mạng vô sản Tháng Mười Nga như sau:

      Thuở Anh [Cách mạng tháng Mười] chưa ra đời,

       Trái đất còn nức nở,

        Nhân loại chửa thành người.

Người Cộng sản coi cả nhân loại này không đáng là người khi chưa được Mác-Lê dẫn lối. Họ muốn xóa sạch loài người cũ không đáng là người, để nhận trách nhiệm lịch sử dựng một loài người mới cho xứng đáng là người ư? Ngông cuồng đáng khôi hài đến thế là cùng!

    Về quản lý xã hội thì Mác-Lê coi mọi Nhà nước xưa nay chẳng qua là công cụ để bóc lột người lao động, nên phải tiến tới làm cho nhà nước tiêu vong đi để cho giới lao động trực tiếp làm lấy việc quản lý. Thế là không thèm hiểu về sự phân công xã hội. Cũng do không thèm hiểu về sự phân công xã hội nên mới coi giai cấp công nhân, giai cấp lao động, chính là “giai cấp tiền phong, giai cấp lãnh đạo, giai cấp tiêu biểu cho phương thức sản xuất tiên tiến nhất”!

  Mặc dù có nhà lý luận cố bênh vực Mác rằng “Sứ mệnh lịch sử của giai cấp vô sản không phải là “ý muốn nhân tạo”, hoặc “lựa đặt ngông cuồng” của C. Mác mà do địa vị kinh tế – xã hội khách quan quy định”, nhưng thực tế thì một giới lao động nào đó cũng chỉ là sản phẩm của một nền văn minh tương ứng sinh ra, chứ tiêu biểu và dẫn dắt cho nền văn minh đó phải ở giới chuyên viên và trí thức tinh hoa, có đủ Trí tuệ, đủ trình độ điều hành, vì đó là sự phân công tự nhiên trong xã hội.

   Thực ra đến thời các ông Mác và Lê ra đời, tức thời kỳ Văn minh Công nghiệp Nhân loại đã tiến được những bước khá xa, đã có ý thức nâng đỡ sự phát triển cá nhân để tạo ra mọi giá trị, đồng thời biết quản lý xã hội theo nguyên tắc Dân chủ và Pháp trị: DÂN CHỦ để cá nhân có điều kiện phát triển nhưng đồng thời cần PHÁP TRỊ để khống chế sự phát triển Tự do cá nhân sao cho không thể ảnh hưởng xấu đến người khác và đến cả cộng đồng.

   Trong xã hội Pháp trị, Đạo đức “phải trở thành thừa”, không cần anh đạo đức, anh cứ làm đúng Pháp luật là đúng đạo đức rồi. Giáo dục đạo đức chỉ là biện pháp hỗ trợ, rất cần cho tuổi thanh thiếu niên. Khi trưởng thành, sống trong xã hội thì “Trường đời” mới là trường học tự nhiên hun đúc con người. Xã hội có Pháp trị lành mạnh thì hun đúc ra những con người tử tế, xã hội vô pháp thì hun đúc ra những con người lưu manh. Khi bộ máy cầm quyền còn hư hỏng thì làm sao các công dân lại có thể sống cho tử tế được, dù có giáo dục đạo đức bao nhiêu cũng bằng thừa, vì “Trường đời” đã giáo dục tất cả.

  Khi Mác (1818-1883) và Lê (1870-1924) ra đời thì đã có những nhà tư tưởng về Dân chủ và Pháp trị như John Locke (1632–1704), Montesquieu (1689-1775), Jean-Jacques Rousseau (1712–1778), Voltaire (1694-1778)…, họ đã tạo ra cả một thời đại Khai sáng, với lý thuyết về Khế ước xã hội, chống chủ nghĩa chuyên chế và xây dựng Chủ nghĩa tự do, đặc biệt là hình thành lý thuyết về Tam quyền phân lập để điều hành xã hội. Lịch sử loài người hàng nghìn năm mới đạt đến trình độ như vậy, nền văn minh ấy đã đạt được rất nhiều thành quả nhưng lại tạo ra những mâu thuẫn mới mà xã hội cần tìm cách khắc phục, chứ không thể nói nhân loại lúc ấy “chưa thành người”!

   Chính Mác-Lê “đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với các giá trị truyền thống” mới là người mắc bệnh “phủ nhận quá khứ”, mà “phủ định sạch trơn” một cách vô lý nhất, chứ những người dân chủ ngày nay có phủ định con đường Mác-Lê cũng chỉ là “phủ định sự phủ định” đúng phép biện chứng để trả lại cân bằng cho thế gian, đem lại bình yên cho cuộc sống mà thôi!

    Nếu trào lưu Cộng sản chỉ như một làn sóng phản biện, chỉ vạch trần, phê phán những yếu kém, những bất công do xã hội Công nghiệp lúc ấy tạo ra thì quá tốt, để giúp xã hội buộc phải thanh toán những khuyết tật của mình. Cộng sản muốn tranh giành quyền bính cũng tốt thôi, nhưng phải giành bằng cách cạnh tranh công khai-dân chủ, chứ không thể “cướp” chính quyền, và giành được chính quyền rồi thì đi tiếp con đường tiến bộ của nhân loại tức con đường Dân chủ đa nguyên Pháp trị như các nước Bắc Âu bây giờ (đó là nền Dân chủ Xã hội bắt nguồn từ Quốc tế 2), rồi cũng thực hiện đường lối Lao-Tư lưỡng lợi như cụ Phan Châu Trinh đã nghĩ đến (tạo điều kiện để các nhà Tư bản kinh doanh chân chính và thu lãi nhiều để có tiền góp cho các quỹ phúc lợi xã hội, trợ cấp người lao động, người nghèo, người già yếu tàn tật…).

Con đường Dân chủ Xã hội (đừng dịch nhầm là Xã hội chủ nghĩa) của Bắc Âu tuy có tiếp nhận Mục đích tốt đẹp mà Mác-Lê gợi ý, nhưng Phương tiện tiến hành hành thì hoàn toàn khác nên thành công rực rỡ, dù bị các nhà lý luận Mác-xít ghét bỏ như kẻ thù, nhất là lý luận gia Nguyễn Đức Bình, bởi đó là đối chứng hùng hồn nhất, chứng minh Mác-Lê muốn làm điều tốt song cách làm hoàn toàn sai lầm nên gây hiệu quả ngược với mục đích.

   Lối thoát danh dự cho Cộng sản Việt Nam hiện nay là từ bỏ con đường cực đoan ảo tưởng Mác-Lê của Quốc tế 3, để theo con đường Bắc Âu (tức con đường từ Quốc tế 2 mà Thụy Điển là tiêu biểu), cũng là con đường Phan Châu Trinh chủ trương (con đường bị Hồ Chí Minh phê phán là hữu khuynh thân Pháp). Thực chất cái gọi là “chủ nghĩa Tư bản” chẳng qua là một giai đoạn khá cao trong tiến trình Tiến hóa tự nhiên của xã hội loài người, giai đoạn văn minh Công nghiệp và Đại Công nghiệp, gọi là “chủ nghĩa” nhưng không ai nghĩ ra trước, không có tác giả như trường hợp “chủ nghĩa Cộng sản”.

Nhưng sai lầm chết người ở chỗ phong trào Cộng sản tưởng nhầm là lịch sử giao cho mình nhiệm vụ phải làm lại thế giới, cướp lấy chính quyền để xây dựng một chế độ Mác-xít, theo một chủ nghĩa do một vài tác giả cụ thể bốc đồng nghĩ ra trong một thời gian ngắn, một Thiên đường hết sức chủ quan, thiếu hiểu biết, rất phản khoa học, phản quy luật. Cái chủ nghĩa Cộng sản mới toanh ấy tuyên bố “đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với các giá trị truyền thống đã có”, nên gạt bỏ hết mọi giá trị mà nhân loại phải hàng nghìn năm mới đạt được là nền Dân chủ đa nguyên Pháp trị với thiết chế Tam quyền phân lập.

   Mục đích Cộng sản thì cao siêu nhưng phương cách thực hiện là bạo lực cách mạng, là độc đảng toàn trị nên thực tế đã đạp đổ tất cả nền Dân chủ Pháp trị vừa mới manh nha. Người Cộng sản coi các giá trị đó là sản phẩm của chủ nghĩa Tư bản nên quyết tâm đào mồ chôn nó đi. Chính từ sự kiêu ngạo vô lối này, chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lê đã tự đào mồ chôn chính mình trước lịch sử tiến hóa Nhân loại.

4/ Mác-Lênin ảo tưởng vì không hiểu bản tính Con người

– Mác-Lê dám tưởng tượng sẽ có ngày “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” vì tin rằng khi được chế độ Cộng sản giáo dục thì “con người mới” sẽ rất thánh thiện chứ không ai tham lam, muốn làm ít mà đòi hưởng nhiều!

– Tuy Mác vẫn nhắc một danh ngôn cổ điển “Không có gì thuộc về con người mà xa lạ đối với tôi” nhưng có lẽ Mác vẫn không hiểu, không chấp nhận bản tính tự nhiên của con người. Nếu Mác-Lê biết bản tính con người vốn tham lam và lợi dụng khi không bị luật pháp kiềm chế thì Mác-Lê đã không cho phép Đảng Cộng sản được độc quyền lãnh đạo. Không có đa nguyên kiềm chế, khiến cho các Đảng Cộng sản cầm quyền đều mặc sức lạm quyền, mặc sức tham nhũng quyền lực như ở các nước Cộng sản ngày nay (ví dụ: đã làm Tổng Bí thư lại muốn kiêm luôn Chủ tịch nước để nắm gọn toàn bộ quyền lực trong tay như Tập Cận Bình và những người tương tự)! Nếu hiểu bản tính tham lam của con người, sao lại trao toàn bộ khối Công hữu khổng lồ của đất nước cho cơ quan nhà nước “thống nhất quản lý” để nó biến hết của công thành của tư? Chính luật pháp Tư bản hiểu rõ con người nên mới không cho tập trung quyền lực mà phải “Tam quyền phân lập” hẳn hoi, chứ không lừa dối bằng kiểu “tam quyền phân công” từ một đầu mối là sự chỉ huy thâu tóm của một đảng duy nhất.

5/ Mác-Lênin hiểu nhầm về nguyên nhân khổ ải và bất công, và do đó sai lầm về các biện pháp giải quyết

   Đi vào những việc cụ thể Mác-Lê cũng mắc những nhầm lẫn. Mác-Lê quy nguyên nhân mọi tai họa là do tính Tự do cá nhân và tính Tư hữu nên tìm mọi cách để “chống chủ nghĩa cá nhân” và diệt Tư hữu để công hữu hóa hết thảy, và để nhà nước Cộng sản duy nhất quản lý. Kết quả là không có gì phát triển được và chính cái nhà nước Vô sản độc quyền quản lý tài sản Công hữu thì nó biến mọi Công hữu thành Tư hữu của họ. Để tránh tệ nạn tham nhũng và cậy quyền thì Đảng Cộng sản lại dùng biện pháp “phê và tự phê, tu dưỡng đạo đức, theo đạo đức Bác Hồ”, kết quả là những kẻ càng ca tụng đạo đức bao nhiêu thì sự tham lam lại ngày càng phát triển bấy nhiêu. Nền Kinh tế chỉ huy (với các kế hoạch 5 năm) và Kinh tế quốc doanh làm cho nhà nước và nhân dân đều kiệt quệ nhưng cái túi riêng của những “học trò xuất sắc của đạo đức Bác Hồ” thì căng đầy tiền tỷ đô la để gửi ngân hàng Thụy Sĩ! Về sau, tuy biết sai lầm nên đã chuyển sang Kinh tế thị trường và ca ngợi Kinh tế tư nhân, nhưng tất cả vẫn nằm trong tay một đảng độc quyền và một “nền Pháp trị xã hội chủ nghĩa” thì tất cả vẫn chỉ là sự “đánh bùn sang ao”, kể cả việc “đốt lò” rùm beng cũng vậy.

   Công hữu hay Tư hữu, đó là một mấu chốt của tình hình diễn biến. Thuở ban đầu thì những người Cộng sản thật sự chân thành tin vào con đường Công hữu như lời Mác dạy. Nhưng khi bước vào thực hiện thì chút liêm khiết lúc đầu bị cái máu tham trong lòng tấn công. Máu tham tự nhiên cứ như một kẻ gian truyền kiếp ẩn nấp sẵn trong lòng những tín đồ Cộng sản, cứ đêm ngày xui họ biến những của Công trong tay thảnh của Tư, một sự “cướp ngày” có giấy tờ rất đúng quy trình! Và cứ thế tình hình mỗi ngày một xấu. Cái máu tham phục sẵn trong mỗi con người hỏi Mác có biết không, có “xa lạ” với Mác không?

   Đã từ lâu, miệng nói Công hữu nhưng tay làm Tư hữu, nhưng không phải thứ Tư hữu lành mạnh công minh mà là Tư hữu gian manh. Cờ thì giương cao Búa và Liềm nhưng hành động thì cướp đất của Nông dân và không cho Công nhân tự lập hội để bảo vệ quyền lợi. Công và Nông là những người khổ nhất hiện nay, trong khi trên truyền hình toàn thấy những ông bà Nông dân (phần đông có gốc Bộ đội) có hàng chục héc-ta đất, thu lợi hàng chục tỷ mỗi năm, quá đẹp!

   Trước tình trạng Cộng sản nói một đằng làm một nẻo như vậy thì tôi biết tranh luận những điều lý thuyết là hoàn toàn vô ích, vì người ta nói như vậy nhưng có làm như vậy đâu nên tranh luận về lời nói làm gì? Song, tôi vẫn muốn chốt lại một vài điều về lý thuyết chỉ để thấy cái gọi là học thuyết Mác-Lê và Chủ nghĩa Xã hội khoa học ngay từ đầu đã chỉ là một tà thuyết, phản khoa học, một ảo tưởng xuất phát từ khát khao đẹp đẽ muốn giải phóng con người.

  Tà thuyết đã phản lại Thiện tâm, nó sẽ bị cuộc đời vứt bỏ, Nghị quyết 1481 của Quốc hội 46 nước châu Âu đã khẳng định Chủ nghĩa Cộng sản là một chủ nghĩa chống Nhân loại.

   Nhưng trong xã hội Việt Nam hiện nay, đừng vội tưởng Ý thức hệ Cộng sản đã hết tầm quan trọng để không cần quan tâm đến nữa. Trái lại Đảng Cộng sản vẫn còn giữ chặt và đẩy mạnh giáo điều Mác-Lê và xiết chặt bộ máy Chuyên chính hơn bao giờ hết, bởi đó là chất xi măng gắn kết của hệ thống và là cái áo giáp sắt giữ an ninh chế độ. Đảng Cộng sản mỗi khi mở cửa một chút thông ra thế giới thường khiến cho nhiều người vui mừng, vì nghĩ cứ mỗi ngày một chút, một tí chút thôi thì lâu dần, tích tiểu thành đại, cũng sẽ ngày một khá lên. Xin thưa, đấy là kiểu tư duy đơn giản thuận chiều của con nít. Mỗi lần mở ra cũng kèm theo một kế hoạch xiết lại, chặt hơn. Phía trước chờ ta luôn có một dấu hỏi, ngay bên cạnh một niềm hy vọng.


 

Người vợ Ukraine 20 năm ở Việt Nam chăm chồng đột quỵ

Thầy Lê Văn Thông

Giữa trưa tháng 6, trời Hà Nội như đổ lửa. Trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, Svetlana Nguyen rướn mình, dùng hết sức xốc người chồng liệt toàn thân lên vai, di chuyển từng đoạn nhỏ ra xe đẩy.

“Mình chuyển viện Papa nhé”, vuốt vội mồ hôi trên trán, người phụ nữ Ukraine với mái tóc vàng thủ thỉ và xoa nhẹ tay người đàn ông ngồi trước mặt. Ông Thắng – chồng bà – dù không nói được cũng cố đánh ánh mắt sang nhìn vợ, miệng ú ớ. Khoảnh khắc đó khiến Svetlana mừng rỡ bởi bà hiểu chồng mình đang dần bình phục. Đã gần 20 năm, kể từ ngày ông Thắng lâm bệnh, không thể tự chăm sóc bản thân, Svetlana dường đã quen với cảnh hai vợ chồng “ở viện nhiều hơn ở nhà”.

“Có những lúc cuộc sống bế tắc tưởng không thể tiếp tục, nhưng rồi nhìn chồng và các con, tôi lại có thêm động lực để cố gắng”, Svetlana Nguyen nói.

Tình yêu của họ bắt đầu từ năm 1988 khi hai người lần đầu gặp nhau tại căng-tin Cục hải quan thành phố Kiev trong một lần anh Thắng đến gửi hàng. Hai năm sau, họ kết hôn. Chàng trai Việt Nam quyết định ở lại Ukraine, thay vì về nước như kế hoạch trước đó. Năm 2000, anh bàn với vợ, mình và con gái 9 tuổi về Việt Nam tìm cơ hội làm ăn, hứa công việc ổn định sẽ đón cả chị và cậu con trai sang đoàn tụ.

Chồng về nước được một năm thì Svetlana nghe tin anh đột quỵ, giữ được tính mạng nhưng liệt toàn thân. “Tôi khóc như chưa bao giờ được khóc, thấy bế tắc cùng cực. Nhưng rồi lại tự dặn lòng phải cố gắng, biết đâu có phép màu xảy ra”, người phụ nữ 55 tuổi hồi tưởng cú sốc 20 năm trước. “Dù khó khăn thế nào cũng phải cố gắng. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu khi khỏe mạnh thì cũng đối xử với nhau bằng tình yêu khi ốm đau”, chị khẳng định rồi mua vé bay sang quê chồng.

Có lẽ 30 năm trước, khi lần đầu tiên nắm tay người đàn ông Việt, Svetlana không ngờ chặng sau của cuộc đời mình lại nhiều chông gai đến vậy.

Sang Việt Nam chăm chồng, hàng ngày Svetlana dậy rất sớm nấu ăn cho cả nhà rồi ngồi xoa bóp chân tay để chồng đỡ đau nhức. Anh Thắng bị liệt, nằm lâu nên các cơ xương co cứng. Để đưa chồng xuống ghế ngồi, người vợ phải dùng hết sức xốc lên vai rồi di chuyển từng bước nhỏ. Mỗi lần như thế chị phải xoay xở hàng chục phút, người đẫm mồ hôi. Svetlana nói, nếu không làm vậy, chồng nằm lâu trên giường lưng hông dễ lở loét.

Ngày khỏe mạnh không sao, có lúc chồng con cùng lúc ốm, bản thân mệt mỏi không dậy nổi, nằm trên giường mà nước mắt chị chảy ướt gối. Thế nhưng, khóc xong chị lại ngồi dậy làm việc vì cả gia đình chỉ dựa vào mỗi mình. Hai mươi năm ở Hà Nội, người phụ nữ Ukraine chỉ về nước một lần để bán hết nhà cửa, đồ đạc, xe cộ và cả nhẫn đính hôn… mang tiền sang chữa bệnh cho chồng.

Không biết tiếng Việt, vừa chăm chồng lại nuôi 3 con nhỏ, Svetlana nhiều lúc thấy ông trời quá bất công với mình. Thấy chị vất vả, bạn bè có người khuyên nên về nước tự giải thoát cho bản thân, nhưng Svetlana chỉ im lặng quay đi. Chị bảo: “Vợ chồng sống với nhau còn vì tình nghĩa. Nếu tôi bỏ đi, ai là người chăm lo cho anh mỗi ngày”. Nhờ sự chăm sóc của vợ, sức khỏe của anh Thắng dần được cải thiện, sau hai năm có thể đi lại và tự chủ được một số việc.

Hơn hai năm chồng ốm, tiền tiết kiệm cũng cạn kiệt. Svetlana quyết định kiếm việc làm. Nhà chồng cho một căn hộ tập thể ở phố Ngọc Khánh, họ chia đôi một nửa để ở, một nửa mở quán bán cà phê. Cả nhà gom góp được vài trăm nghìn mua chiếc tủ lạnh cũ, đường và cà phê cũng được bạn bè giúp đỡ. Không có tiền thuê nhân viên, hai con lớn đang học cấp hai phải dành nửa buổi phụ giúp mẹ bán hàng.

Quán cà phê nhỏ của bà chủ người Ukraine mở năm 2004 thỉnh thoảng đón tiếp đồng hương và những người học tập tại Liên Xô cũ ghé qua. Vài lần Svetlana mời họ những món ăn tự tay nấu, được khen ngon, họ gợi ý nên bán thêm những món ăn của quê hương. Thực đơn của quán dần được hình thành và thêm thắt theo nhu cầu của khách.

Từ khi quán ăn được mở rộng, cuộc sống gia đình 5 người cũng bớt khó khăn. Ba người con không còn phải mặc lại quần áo cũ người khác cho, tiền viện phí của anh Thắng không phải vay ngoài nữa. Thu nhập từ quán cũng giúp Svetlana nuôi ba con trưởng thành, đều học đại học. Hai con lớn hiện mở quán ăn Nga tại Sài Gòn, còn cậu út theo học tại Canada.

Natalia, một người bạn của hai vợ chồng nói, cô phục Svetlana ở tinh thần lạc quan, chưa bao giờ nản chí. “Để có tiền đóng viện phí cho chồng, chị ấy làm việc không ngừng. Lễ Phục sinh vừa rồi, có những ngày Svetlana làm việc đến 2h sáng để hoàn thành đơn hàng cho khách, sáng lại vào viện mà chẳng tỏ ra mệt mỏi bao giờ”, cô gái Nga nói về người bạn của mình.

Cuộc sống được cải thiện nhưng thử thách cuộc đời lại không chịu buông tha người phụ nữ Ukraine. Hai mươi năm qua, ông Thắng đã có hàng chục lần nhập viện, vài lần thập tử nhất sinh và 4 lần bị đột quỵ, hai lần liệt toàn thân nhưng sau tập luyện lại đi đứng được. Lần gần nhất vào tháng 2/2021, ông bị suy tim, tụ máu não, chuẩn bị phẫu thuật lại bị tai biến ngay tại viện. Dịch Covid-19 bùng phát tại Hà Nội cuối tháng 4, người nhà không được vào phòng bệnh chăm sóc. Nằm liệt nhiều ngày, ông bị viêm loét lưng, tiếp tục phải chuyển viện để chữa vết thương trước khi ca mổ chính diễn ra.

Ở lần đột quỵ này, có thời điểm ông hôn mê nhiều ngày, bác sĩ thông báo trả về lo hậu sự. Nghe tin, Svetlana suy sụp, mọi cố gắng và hy vọng của cô dần như tan biến. Người vợ vào phòng bệnh, ngày ngày nắm tay chồng, nói về tình yêu ngày xưa của họ, về những đứa con đã trưởng thành, mong ngóng bố ra viện. Một lần, ông có phản ứng, nắm tay vợ rất chặt, Svetlana quyết xin cho chồng ở lại điều trị tiếp. “Tôi luôn tin sẽ có ngày anh ấy sẽ khỏe lại”, cô thuyết phục bác sĩ.

Con cái đều đang ở xa, những ngày chồng nằm viện, Svetlana phải cáng đáng mọi việc. Mỗi ngày cô dậy từ 5h sáng, sang thăm chồng rồi về quán chuẩn bị đồ ăn phục vụ khách. Khi rảnh lại qua viện, rồi lại trở về quán làm việc, tất bật cho đến 12h đêm. Hơn một tháng Hà Nội tạm dừng hoạt động quán ăn phục vụ tại chỗ do Covid-19, doanh thu của quán gần như không có. Để lo tiền viện phí cho chồng, Svetlana nhờ con cái giúp đỡ và vay mượn thêm mới đủ. Tuy vậy, cô chưa bao giờ nghĩ đến hai từ “bỏ cuộc”.

Hai mươi năm đủ để thay đổi diện mạo của một thành phố, cũng có thể thay đổi số phận một con người, nhưng với người phụ nữ này, điều không thay đổi là tình yêu dành cho người chồng Việt. “Tôi chỉ muốn cùng anh ấy già đi và trải qua quãng đời còn lại cùng nhau”, Svetlana nói.

Người phụ nữ Ukraine luôn hy vọng sẽ có ngày chồng khỏe lại, hai người cùng quay lại thăm thành phố Kiev – nơi nhiều năm trước họ đã gặp và yêu nhau.

Hải Hiền


 

ÔNG TRỊNH VĂN QUYẾT ĐƯỢC GIẢM 14 NĂM TÙ, EM GÁI ĐƯỢC TRẢ TỰ DO

BBC News Tiếng Việt 

 ÔNG TRỊNH VĂN QUYẾT ĐƯỢC GIẢM 14 NĂM TÙ, EM GÁI ĐƯỢC TRẢ TỰ DO

Sáng ngày 26/6, Tòa án Nhân dân Cấp cao tại Hà Nội đã công bố bản án phúc thẩm đối với cựu Chủ tịch Tập đoàn FLC Trịnh Văn Quyết cùng hai em gái và 23 bị cáo khác – những người đã có đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.

Theo phán quyết của tòa phúc thẩm, ông Trịnh Văn Quyết bị tuyên phạt 7 năm tù về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản (so với 18 năm ở phiên sơ thẩm) và 4 tỷ đồng tiền phạt cho tội Thao túng thị trường chứng khoán (so với 3 năm tù ở phiên sơ thẩm).

Tổng cộng, ông Quyết được giảm tới 14 năm tù so với bản án sơ thẩm (từ 21 năm xuống còn 7 năm).

Hội đồng xét xử cho hay các tình tiết giảm nhẹ bao gồm tình trạng sức khỏe yếu, đang phải điều trị tại bệnh viện với “nguy cơ tử vong rất cao”.

Ông Quyết cũng khắc phục vượt quá số tiền hậu quả của vụ án, khi riêng ông nộp tổng cộng 1.886 tỷ đồng đã nộp, vượt hơn 20 tỷ đồng so với mức thiệt hại. (Trước đó, vợ ông Quyết cũng đã nộp khắc phục hậu quả hơn 2.470 tỉ đồng.)

Ngoài ra, hơn 100 bị hại và các tổ chức, cá nhân cũng đã gửi hơn 5.000 đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho ông Quyết.

Mặc dù vắng mặt trong suốt phiên phúc thẩm, tòa đánh giá ông Quyết đã thể hiện thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải và có nhiều bằng khen. Tất cả những yếu tố này đã khiến tòa chấp nhận một phần kháng cáo của ông.

Ông Trịnh Văn Quyết bị khởi tố và bắt tạm giam vào tháng 3/2022 để điều tra các hành vi sai phạm. Tính tới nay, ông đã bị giam khoảng 3 năm 3 tháng.

Tòa phúc thẩm cũng chấp nhận kháng cáo của hai em gái ông Quyết, chuyển hình phạt tù sang phạt tiền đối với tội Thao túng thị trường chứng khoán và giảm án tù cho tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, cũng do có nhiều tình tiết giảm nhẹ.

Theo đó, bà Trịnh Thị Minh Huế bị phạt 3,5 tỷ đồng và 4 năm 6 tháng tù. Án sơ thẩm tuyên 14 năm tù.

Bà Trịnh Thị Thúy Nga, cựu phó tổng giám đốc Công ty Chứng khoán BOS, bị phạt 3 tỷ đồng và phạt bằng thời gian tạm giam (38 tháng 21 ngày) với tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Tòa tuyên trả tự do cho bà Nga ngay tại tòa, với điều kiện bà không bị khởi tố, bắt giam trong vụ án khác.

Trước đó, bà Nga bị tòa sơ thẩm tuyên 8 năm tù.

#BBCTiengViet

#TrinhVanQuyet

#FLC 

This picture taken on July 30, 2018 shows Vietnam propery tycoon Trinh Van Quyet posing during an interview at his office in Hanoi.

 

Ai được lãnh bí tích Thêm sức? – Cha Vương

 Ước mong bạn cảm nhận được Chúa là nguồn nước mát lòng giữa trời nắng nóng. Đừng quên cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 26/6/2025 -22/23

GIÁO LÝ: Ai được lãnh bí tích Thêm sức? Họ phải chuẩn bị thế nào? Những ai là Kitô hữu (đã lãnh bí tích Rửa tội), có ơn nghĩa Chúa, đều được nhận lãnh bí tích Thêm sức. (YouCat, số 206)

SUY NIỆM: “Có ơn nghĩa Chúa” là không phạm tội nặng. Phạm tội nặng là rời khỏi Chúa, và chỉ có thể làm hòa với Chúa nhờ bí tích Giao hòa. Một bạn trẻ Kitô hữu sửa soạn lãnh bí tích Thêm sức là bước vào một giai đoạn trong những giai đoạn quan trọng nhất của cuộc đời mình. Bạn sẽ phải làm mọi sự để hiểu đức tin bằng cả tâm hồn và trí lực mình, bạn phải cầu nguyện Chúa Thánh thần, một mình và với người khác, phải làm hòa với bản thân, với người thân cận, và với Chúa, nhờ việc xưng tội cũng giúp bạn gần gũi với Chúa khi bạn không phạm tội nặng. (YouCat, số 206 t.t.)

❦  Điều quan trọng đó là bắt đầu một cách quyết tâm.—Thánh Têrêsa Avila

LẮNG NGHE: Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. (Mt 6:24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thần, mỗi ngày trôi qua sẽ mãi mãi không quay trở lại, vì vậy ngay từ bây giờ, xin giúp con làm hòa với bản thân, với người thân cận, và với Chúa để sống vui vẻ trong ơn nghĩa Chúa mỗi ngày.

THỰC HÀNH: Ngày hôm nay tôi sẽ quyết tâm sống bác ái yêu thương hơn. 

From: Do Dzung

**************************

HỒNG ÂN CHÚA NHƯ MƯA

BÀN THẠCH – TRỤ ĐỒNG – TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Bàn thạch Phê-rô trường tồn thay!
Đồng trụ Phao-lô trường tồn đây!

 Đó là lời trích từ bài thánh ca của nhạc sĩ Hùng Lân và Hùng Thái Hoan mang tựa đề “Hai người tiên phong.”  Lời của bài thánh ca diễn tả vai trò quan trọng của hai vị Tông đồ đối với Giáo hội, là cộng đoàn do Chúa Giê-su thiết lập.  Phê-rô được ví như bàn thạch; Phao-lô được sánh như trụ đồng.  Chúa Giê-su đã nói với Phê-rô: “Anh là Kê-pha, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18).  Người cũng nói với Phao-lô: “Ta hiện ra với ngươi là để chọn ngươi làm đầy tớ và làm chứng nhân về những điều ngươi đã thấy, cũng như những điều ta sẽ hiện ra mà tỏ cho ngươi biết” (Cv 26,16).  Phao-lô luôn ý thức ơn Chúa gọi, và ông đã khẳng định: “Thiên Chúa đã dành riêng tôi ngay từ khi tôi còn trong lòng mẹ, và đã gọi tôi nhờ ân sủng của Người.  Người đã đoái thương mặc khải Con của Người cho tôi, để tôi loan báo Tin Mừng về Con của Người cho các dân ngoại” (Gl 1,15-16).

 Dù còn mang nhiều yếu tố nhân loại, Giáo hội Ki-tô không phải là công trình của con người, nhưng là công trình của Thiên Chúa.  Thiên Chúa có kế hoạch của Ngài trong việc thiết lập và điều khiển cộng đoàn những người tôn thờ Chúa.  Qua hai vị tông đồ là Phê-rô và Phao-lô, chúng ta thấy sự kỳ diệu của chương trình này.  Nếu Phê-rô là bàn thạch của ngôi nhà Giáo hội, thì Phao-lô là trụ đồng để nâng đỡ ngôi nhà đó.  Không có bàn thạch, ngôi nhà không thể bền vững với thời gian; không có trụ đồng, ngôi nhà không thể che chắn bão mưa giăng đầy.  Qua các thư, nhất là thư gửi tín hữu Rô-ma, thánh Phao-lô đã trình bày một hệ thống giáo lý chắc chắn và có sức thuyết phục đối với người Do Thái cũng như dân ngoại.  Ông khẳng định: “Ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Mô-sê.  Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Giê-su Ki-tô.  Tất cả những ai tin đều được như thế, bất luận là ai” (Rm 3,21-22).  Với khẳng định này, Phao-lô đã đưa nhân loại sang một trang sử mới, đó là trang sử được viết bằng máu Đức Giê-su và chiến thắng của Người trên sự chết.

 Nếu Phê-rô, vốn là một người dân chài đơn sơ chất phác, hăng hái làm chứng về Đức Giê-su phục sinh, thì Phao-lô, một người uyên bác đã học theo trường phái Ga-ma-li-en (x.Cv 22,30), lại ưu tư xây dựng một hệ thống giáo lý với mục đích trình bày kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa nay đã được thực hiện trong Đức Giê-su Ki-tô.

 Nếu Ki-tô giáo chỉ có Phê-rô, có thể Giáo hội chỉ đến với giới bình dân và giới hạn nơi người Do Thái; Nếu Ki-tô giáo chỉ có Phao-lô, Giáo hội sẽ chỉ có những người uyên thâm trí thức.  Hai vị thánh này đã tạo nên một hình ảnh hài hòa đa chiều về cộng đoàn tín hữu do Chúa Giê-su thiết lập.  Sự hài hòa ấy được diễn tả trong Kinh Tiền tụng của ngày lễ: “Thánh Phê-rô là người đầu tiên tuyên xưng đức tin, thánh Phao-lô là người làm sáng tỏ đức tin.  Thánh Phê-rô thiết lập Hội thánh tiên khởi cho người Ít-ra-en, thánh Phao-lô là thầy giảng dạy muôn dân.”  Chính việc “làm sáng tỏ đức tin” này đã làm cho Phao-lô trở thành cột trụ vững chắc của Giáo hội, nhất là khi phải đối diện với thù trong giặc ngoài. Khởi đi từ giáo huấn của thánh Phao-lô, Giáo hội có thể đối thoại với mọi nền văn hóa và mọi thời đại.

 Để trung thành với sứ mạng Chúa Giê-su trao phó, hai vị thánh tông đồ của chúng ta đã đều chấp nhận cái chết.  Cuộc tử đạo của các ngài đã làm nên sức mạnh của cộng đoàn tín hữu tiên khởi.  “Tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi.  Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ niềm tin.  Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính.”  (2 Tm 6-8).  Những lời trải lòng của Phao-lô với người môn sinh của mình đã cho thấy ông luôn sẵn sàng chấp nhận hy sinh làm lễ tế dâng lên Thiên Chúa.  Vị Tông đồ luôn xác tín vào quyền năng và tình yêu thương của Thiên Chúa, chắc chắn sẽ được đón nhận phần thưởng thiên quốc, vì suốt đời ông đã chiến đấu cho chính nghĩa.

 Ngày lễ hôm nay vừa nhắc lại nền tảng vững chắc của Giáo hội Chúa Ki-tô, vừa mời gọi mỗi tín hữu hiệp thông với Đức Giáo hoàng Rô-ma, người kế vị thánh Phê-rô để lãnh đạo Giáo hội.  Phụng vụ cũng mời gọi chúng ta noi gương các ngài để chiến đấu trong cuộc chiến chính nghĩa, làm cho vương quốc của Thiên Chúa lan rộng trên trần gian.  Mỗi Ki-tô hữu là một tông đồ, tức là người được sai đi để loan báo Lời Chúa.  Nhờ lời chuyển cầu của hai thánh tông đồ Phê-rô và Phao-lô, xin cho chúng ta có sức mạnh và nhiệt tình để thực thi sứ vụ cao cả này.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim


 

THÀNH TỰU LỚN NHẤT-(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ta không hề biết các ngươi!”.

“Biết ý Chúa là kiến thức lớn nhất; tìm thấy ý Chúa là khám phá lớn nhất; làm theo ý Chúa là thành tựu lớn nhất!” – GW Truett.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy bản chất của sự cứu rỗi là sống mối quan hệ yêu thương với Thiên Chúa. Đó là ‘thành tựu lớn nhất’ của một cuộc sống, hầu cuối đời, không ai phải nghe những lời không thể đau đớn hơn, “Ta không hề biết các ngươi!”.

Chúa Giêsu đến, thiết lập lại cho chúng ta khả năng sống trong tình bạn với Thiên Chúa. Ngài quan tâm đến chúng ta như những con người sẽ sống với Ngài ngay bây giờ và mãi mãi trong sự hiệp thông – hiểu biết và yêu thương. Đó là điều thực sự quan trọng; nó thậm chí còn quan trọng hơn cả việc nói tiên tri, trừ quỷ và làm phép lạ. Ngài biết chúng ta dễ dàng đánh mất tầm nhìn về những điều cốt yếu và trở nên mất phương hướng; chúng ta có thể quá say mê những thành tựu thế gian – tài sản, nổi tiếng, thú vui – đến nỗi cắt đứt bản thân khỏi tình bạn với Ngài. Ngài không muốn điều đó. “Chúng ta chỉ thật sự xây dựng đời mình trên đá khi dám để Lời Chúa uốn nắn mọi lựa chọn, không phải theo cảm xúc hay sự tiện lợi!” – Henri Nouwen.

Thành công trong mắt Chúa Giêsu rất khác với thành công trong mắt thế gian. Trong mắt Ngài, thành công được đo bằng cách chúng ta phản ứng với những thất bại. Cả ngôi nhà xây trên cát và ngôi nhà xây trên đá đều phải hứng chịu bão tố; một điều gì đó khủng khiếp – một loại thất bại hoặc thảm hoạ nào đó – sẽ tấn công cả hai. Trước giông bão, nhà xây trên cát sẽ sụp đổ, nhà xây trên đá sẽ tồn tại. Nếu đặt niềm tin vào Chúa Giêsu, đưa ra những quyết định theo sự khôn ngoan và ân sủng của Ngài, chúng ta đang xây dựng cuộc sống của mình trên đá. “Không phải chỉ nghe Lời Chúa, nhưng là sống nó, mới làm cho người ta nên khôn ngoan và vững vàng trong tâm hồn!” – Thomas à Kempis.

“Chúng ta không được kêu gọi để làm điều dễ dàng, mà là điều đúng. Và điều đúng đó được xây dựng trên đá tảng, chứ không phải cát lún!” – C.S. Lewis. Vì vậy, cả khi bị ngược đãi, bị từ chối hoặc bất kỳ đau khổ nào, chúng ta vẫn sẽ đứng vững vì đã được neo giữ trong lẽ thật và tình yêu của Chúa. Và đó là ‘thành tựu lớn nhất’.

Anh Chị em,

“Ta không hề biết các ngươi!”. “Nhiều người sẽ ngạc nhiên trong ngày sau hết – họ tưởng rằng biết về Chúa là đủ, nhưng lại chưa bao giờ biết Ngài bằng con tim!” – Fulton J. Sheen. Chúa Giêsu để chúng ta tự quyết định số phận vĩnh cửu của mình. Ngài nói với chúng ta một cách rõ ràng, mỗi người có quyền lựa chọn cách sống và cách xây dựng đời mình trên cát hoặc trên đá. Ngài không ép buộc ai sống cuộc sống theo cách mà người ấy phải sống; thay vào đó, Ngài ban cho chúng ta khả năng lựa chọn con đường đúng đắn và Ngài làm những gì có thể để thuyết phục chúng ta đưa ra lựa chọn đó, Ngài để chúng ta thực sự tự do lựa chọn cho mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, con chỉ thật sự xây dựng đời mình trên đá khi con để Lời Chúa uốn nắn mọi lựa chọn, không phải theo cảm xúc hay sự tiện lợi!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*********************************************

Thứ Năm Tuần XII Thường Niên, Năm Lẻ

Nhà xây trên đá và nhà xây trên cát.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.   Mt 7,21-29

21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : ‘Lạy Chúa ! lạy Chúa !’ là sẽ được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. 22 Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng : ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao ?’ 23 Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ : ‘Ta không hề biết các ngươi ; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác !’ 24 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. 25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. 26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. 27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”.

28 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người, 29 vì Người giảng dạy như một Đấng có uy quyền, chứ không như các kinh sư của họ.


 

 Tại sao bạn không biết trân trọng ?

Chuyện tuổi Xế Chiều – Công Tú Nguyễn

 Trên một chuyến xe lửa tốc hành, có một anh thanh niên 25 tuổi cứ nhìn ra cửa sổ và hỏi ba anh ta: Oh ba ơi, sao mấy cái cây nó vụt qua nhanh quá, sao mới nhìn thấy con bò mà bây giờ nó biến mất rồi, sao mấy ngọn núi thấy rõ mà đi hoài chưa tới…?

Một bà ngồi đối diện thấy bực mình quá vì anh thanh niên này cứ như con nít nên mở miệng nói với ba anh ta: Tôi nghĩ ông nên đưa con ông đi bác sỹ tâm thần đi, và ông này vui vẻ trả lời: Nó vừa ở bệnh viện ra đấy chứ, bởi vì nó bị mù từ nhỏ, bây giờ nó mới được nhìn thấy mọi thứ, nên nó thấy lạ thôi. Nghe vậy, bà này xấu hổ và im luôn !

Trong cuộc sống, đôi khi bạn không biết trân trọng những gì mình đang có, nên bạn không thể sống vui là vì vậy !

Ví dụ:

  • Bạn có mắt, nhưng bạn lại luôn nhìn mọi người không thân thiện và cảnh vật u sầu. Trong khi người mù, họ chỉ ước ao để được nhìn.
  • Bạn có miệng, nhưng bạn lại luôn dùng nó để chửi người khác. Trong khi người câm, họ chỉ ước ao làm sao để nói được những lời yêu thương với những người họ yêu.
  • Bạn có tai, nhưng bạn lại không muốn nghe những lời hay ý đẹp. Trong khi người điếc, họ chỉ ước ao để được nghe và hiểu được mọi người nói.
  • Bạn có tiền, nhưng bạn lại xài phung phí. Trong khi người nghèo, họ chỉ ước ao có được một chén cơm.
  • Bạn có người yêu, nhưng bạn lại đòi hỏi đủ điều. Trong khi người cô đơn, họ chỉ ước ao có được một người để yêu thương.
  • Bạn có thời gian, nhưng bạn lại không biết dùng nó. Trong khi người đang hấp hối, họ chỉ ước ao để làm sao cho thời gian đi chậm lại.
  • Bạn đang có tất cả, nhưng bạn lại chán nản. Trong khi người đang khổ cực, họ chỉ ước ao có được một phần nhỏ may mắn của bạn thôi, là họ cũng vui rồi.

Vậy thì làm sao mà bạn có thể sống vui, nếu bạn không biết trân trọng cuộc sống ?

Đừng than vãn rằng, tại sao cuộc đời tôi cứ gặp bất trắc. Đôi khi những bất hạnh của bạn không bằng một hạt cát của người khác đâu bạn nhé !

Vì vậy, cách sống vui là phải biết trân trọng và tận hưởng những gì mình đang có. Đừng tham lam và xem thường, nếu không thì bạn sẽ mãi mãi khổ vì những đòi hỏi quá mức của bạn !

Nguồn:BSTL


 

Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sống đời đời – Cha Vương

Nguyện xin hồng ân Chúa như mưa như mưa, rơi xuống bạn và gia quyến hôm nay nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 25/6/2025

GIÁO LÝ:Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sống đời đời”? Chúa Giêsu nói: “Nếu anh muốn vào sự sống, hãy giữ các điều răn” (Mt 19,17). Rồi Người nói thêm: “Hãy đi theo tôi” (Mt 19, 21). (YouCat, số 348)

SUY NIỆM: Là Kitô hữu phải sống hơn là chỉ giữ đúng các điều răn. Là Kitô hữu là duy trì mối quan hệ sống động với Chúa Giêsu. Một Kitô hữu nối kết sâu xa bằng cả bản thân mình với Chúa của mình, và cùng với Người đi theo con đường dẫn tới sự sống thật. Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em, vì có lời Kinh Thánh chép. Hãy sống thánh thiện vì Ta là Đấng Thánh. (1 Pr 1,15-16) (YouCat, số 348 t.t.)

❦ Chúa Kitô không muốn có những người hâm mộ, nhưng muốn có những người “sống theo”. (Soren Kierkegaard)

LẮNG NGHE: Lời kết luận cho tất cả mọi điều bạn đã nghe ở trên đây là: hãy kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ các mệnh lệnh Người truyền, đó là tất cả đạo làm người, vì Thiên Chúa sẽ đưa ra xét xử tất cả mọi hành vi, kể cả những điều tiềm ẩn, tốt cũng như xấu. (Gv 12:13-14)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết sống thánh thiện, thành tâm và tin tưởng để được sống đời đời với Chúa.  

THỰC HÀNH: Cố gắng sống trung thành, thẳng thắn trong những giao tế với mọi người. 

From: Do Dzung

*************************

Đường Con Theo Chúa – Anna Loan Phạm

Robotaxi, cuộc đua kỳ thú giữa các hãng công nghệ của Hoa Kỳ và Trung Cộng

Tổng hợp của Chat GPT – Copilot

Trong lĩnh vực xe tự lái và robotaxi, hiện nay có hai trường phái kỹ thuật chính được đại diện rõ rệt bởi Tesla và Waymo:


🚘 1. Trường phái “Camera + AI” (Tesla)

  • Người đại diện tiêu biểu: Tesla
  • Công nghệ chính:
    • Chỉ sử dụng camera (8 camera xung quanh xe)
    • Không dùng LIDAR hay radar
    • Dựa vào mạng nơ-ron nhân tạo (neural networks) và học sâu (deep learning) để “học lái” từ dữ liệu thực tế
  • Triết lý:
    • Mô phỏng cách con người lái xe: chỉ dùng mắt (camera) và não (AI)
    • Tin rằng hệ thống sẽ tự học và cải thiện theo thời gian nhờ dữ liệu từ hàng triệu xe Tesla đang chạy trên đường
  • Ưu điểm:
    • Chi phí phần cứng thấp hơn
    • Dễ mở rộng quy mô toàn cầu
  • Nhược điểm:
    • Gặp khó khăn trong điều kiện ánh sáng kém, sương mù, mưa lớn
    • Dễ bị đánh lừa bởi các ảo ảnh thị giác

🚖 2. Trường phái “Cảm biến đa tầng” (Waymo, Baidu, v.v.)

  • Người đại diện tiêu biểu: Waymo (thuộc Google/Alphabet)
  • Công nghệ chính:
    • Kết hợp nhiều loại cảm biến: LIDAR (laser), radar, camera
    • Dùng bản đồ độ phân giải cao (HD maps)
    • Hệ thống điều khiển dựa trên quy tắc và mô hình vật lý
  • Triết lý:
    • Tạo ra một hệ thống cảm nhận môi trường chính xác và an toàn tuyệt đối
    • Không phụ thuộc hoàn toàn vào học máy, mà kết hợp với logic và bản đồ
  • Ưu điểm:
    • Hoạt động tốt trong mọi điều kiện thời tiết và ánh sáng
    • Độ chính xác cao trong việc phát hiện vật thể và định vị
  • Nhược điểm:
    • Chi phí phần cứng cao (LIDAR rất đắt)
    • Khó mở rộng nhanh vì phụ thuộc vào bản đồ chi tiết từng khu vực

ROBOTAXI – WAYMO

Waymo Given Green Light to Provide Driverless Rides in San Francisco

ROBOTAXI – TESLA

Tesla unveils self-driving 'Cybercab' at Los Angeles event | Driving

Hệ thống sử dụng LIDAR cỏ vẻ như đang vượt trội hơn rõ rệt trong tất cả các tình huống thử nghiệm, đặc biệt là trong điều kiện thời tiết xấu hoặc các tình huống khi người lái bị ảo giác. Điều này cho thấy cảm biến chủ động như LIDAR có thể cung cấp độ an toàn và độ tin cậy cao hơn so với hệ thống chỉ dựa vào camera và trí tuệ nhân tạo như

Hiệu Suất của hai loại xe (theo thang điểm 10):

Tình huống kiểm traWaymo (LIDAR)Tesla (chỉ dùng camera)
Sương mù95
Mưa96
Ánh sáng chói87
Tường giả (đánh lừa thị giác)103
Lái xe ban đêm96
Vật cản bất ngờ97

 

Tesla đang phải đối mặt với sự cạnh tranh ngày càng gay gắt trong lĩnh vực xe tự hành và robotaxi, đặc biệt là từ các công ty như Waymo, Baidu (Apollo Go), WeRide và Pony.ai. Sau đây là bức tranh tổng quan về bối cảnh hiện tại tính đến giữa năm 2025:

Waymo (Alphabet)
Điểm mạnh: Thành tích hoạt động lâu nhất tại Hoa Kỳ, với các hoạt động tại Phoenix, San Francisco, Los Angeles và Austin.

Công nghệ: Sử dụng bộ cảm biến đa phương thức (LIDAR, radar, camera), được một số chuyên gia xe hơi tuyên bố là an toàn hơn các hệ thống chỉ sử dụng kỹ thuật hình ảnh với AI phân định, như  cách mà Tesla đang thực hiện.
Quy mô: Thực hiện khoảng 250.000 chuyến đi mỗi tuần, với hơn 10 triệu chuyến đi đã hoàn thành.

Baidu (Apollo Go)
Điểm mạnh: Mở rộng nhanh chóng tại Trung Quốc và quốc tế (thử nghiệm tại Hồng Kông, UAE, với kế hoạch triển khai tại Thụy Sĩ và Thổ Nhĩ Kỳ).
Quy mô: Vượt qua 11 triệu chuyến đi, vượt qua Waymo2.
Hỗ trợ: Được hỗ trợ bởi các khoản trợ cấp mạnh mẽ của chính phủ và chuỗi cung ứng trong nước vững mạnh.


WeRide & Pony.ai
Điểm mạnh: Cả hai đều đang mở rộng trên toàn cầu thông qua quan hệ đối tác (ví dụ: với Uber ở Châu Âu và Trung Đông).
Hiện diện: Đang thử nghiệm tại Hoa Kỳ và được niêm yết trên các sàn giao dịch của Hoa Kỳ.
Nhà đầu tư: Được hỗ trợ bởi các công ty lớn như Nvidia và Toyota 2.


⚡ Tesla
Phương pháp tiếp cận: Hệ thống chỉ có tầm nhìn sử dụng mạng nơ-ron và dữ liệu thực tế từ đội xe của mình.
Trạng thái: Vừa bắt đầu thử nghiệm robotaxi ở Austin, với kế hoạch cho San Francisco và Los Angeles 1.
Thách thức: Sự chậm trễ và hoài nghi về mức độ sẵn sàng của nó; chỉ có 30% khả năng ra mắt trước tháng 7 năm 2025 theo thị trường cá cược 1.
Triển vọng
Thị trường robotaxi toàn cầu dự kiến ​​sẽ tăng trưởng từ 58 tỷ đô la hiện nay lên hơn 330 tỷ đô la vào năm 2030 1. Trong khi Tesla có sức mạnh thương hiệu và lợi thế dữ liệu khổng lồ, các đối thủ cạnh tranh của công ty này—đặc biệt là ở Trung Quốc—đang mở rộng quy mô nhanh hơn và có thể có lợi thế về mặt pháp lý trên thị trường quốc tế.

Waymo

Baidu – Apollo go

Tesla – FSD

Weride 

Pony AI