Ân xá Quốc tế: VN tiếp tục vi phạm nhân quyền trong năm 2012

Ân xá Quốc tế: VN tiếp tục vi phạm nhân quyền trong năm 2012

VOA

23.05.2013

Tổ chức Ân xá Quốc tế nói rằng trong năm qua, Việt Nam mạnh tay hơn với những người chỉ trích chính phủ và các nhà hoạt động, qua việc bắt giam nhiều blogger và nhạc sĩ thể hiện chính kiến một cách ôn hòa.

Nhân quyền của nhiều nhóm thiểu số sắc tộc và tôn giáo cũng bị vi phạm nghiêm trọng. Ngoài ra Việt Nam còn kết án tử hình ít nhất 86 người, và 500 tử tù còn đang chờ thi hành án.

Báo cáo của Tổ chức Ân xá Quốc tế công bố hôm 23/5 nói rằng, về quyền tự do ngôn luận, Việt Nam tiếp tục đàn áp những tiếng nói bất đồng và những người  biểu tình một cách ôn hòa.

Điển hình là vào tháng 6 năm ngoái, 30 nông dân bị bắt sau khi biểu tình phản đối 3 ngày trước cơ quan chính phủ vì bị cưỡng chế thu hồi đất.

Báo cáo nói câu chữ mơ hồ trong những điều khoản của Bộ luật Hình sự được sử dụng làm cái cớ để bắt giam những nhà hoạt động chính trị, xã hội, và tôn giáo, trong đó có sinh viên Nguyễn Phương Uyên, 20 tuổi, bị tuyên án tù 6 năm vì rải truyền đơn chống nhà nước.

Về tù nhân lương tâm, báo cáo cho biết Việt Nam vẫn giam cầm ít nhất 27 tù nhân lương tâm, nổi bật là linh mục Nguyễn Văn Lý đang thụ án tù 8 năm vì cổ vũ cho nhân quyền, tự do ngôn luận và cải cách chính trị.

Các blogger bị bắt giam cũng được báo cáo đề cập chi tiết. Báo cáo nói những blogger bị gán cho tội danh “tuyên truyền chống nhà nước”. Họ bị giam giữ không theo quy định của pháp luật Việt Nam. Những phiên tòa xét xử họ không đáp ứng được những tiêu chuẩn quốc tế. Người thân của bị can bị cản trở và làm khó dễ.

Trong năm qua có những vụ xét xử những blogger nổi tiếng như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, AnhBaSaigon. Tất cả đều nhận án tù từ 4 cho đến 12 năm. Nhà hoạt động môi trường Đinh Đăng Định lãnh án tù 6 năm vì kiến nghị chống khai thác bauxite ở Tây Nguyên

Đối với các nhóm thiểu số sắc tộc và tôn giáo, báo cáo của Tổ chức Ân xá Quốc tế nói rằng các nhóm thiểu số sắc tộc và tôn giáo nào bị cho là chống đối chính quyền vẫn còn đối mật với nhiều rủi ro bì làm khó dễ, bắt bớ và giam cầm.

Các trường hợp cụ thể được nêu ra trong báo cáo gồm có Hòa thượng Thích Quảng Độ, 85 tuổi, vẫn còn bị quản chế, 14 blogger và nhà hoạt động Công giáo ở Nghệ An vẫn còn bị giam để chờ ngày xử.

Mục sư Nguyễn Công Chính bị cáo buộc xúi dục người thiểu số sắc tộc, 12 người Hmong bị cáo buộc “âm mưu lật đổ chính quyền”, 3 thanh niên Công giáo bị tù về tội biểu tình chống Trung Quốc và ký kiến nghị chống lại bản án của Luật gia Cù Huy Hà Vũ.

Báo cáo năm 2012 của Tổ chức Ân xá Quốc tế bao gồm 155 quốc gia và vùng lãnh thổ.

Trong phần kết luận, báo cáo nói rằng đòi hỏi về nhân quyền tiếp tục vang vọng trên khắp thế giới.

Sưc kháng cự chống áp bức, bất công và đàn áp là những hành vi rất dũng cảm và đòi hỏi nhiều quyết tâm nơi những người phải đối mặt với vô số trở ngại.

Nguồn: Amnesty.org, AFP

Đồng bào thiểu số miền núi Thanh Hóa, một bức tranh buồn

Đồng bào thiểu số miền núi Thanh Hóa, một bức tranh buồn
2013-05-22

Uyên Nguyên tường trình từ VN05222013-thieusothanhhoa-uyennguyen.mp3

RFA

000_Hkg7058441-305.jpg

Phụ nữ và trẻ em bộ tộc H’mông sống tại các tỉnh miền núi phía Bắc Hà Giang, ảnh minh họa.
AFP photo

Thanh Hóa là tỉnh có chiều dài dọc bờ biển thuộc vào diện nhất nhì Việt Nam, và đây cũng là tỉnh chiếm chiều dài dãy Trường Sơn thuộc vào diện nhất nhì so với cả nước, như vậy cũng có nghĩa là Thanh Hóa thuộc vào diện nhiều rừng vàng biển bạc nhất nhì trên cả nước. Nhưng, đó là trên lý thuyết, thực tế thì Thanh Hóa luôn là tỉnh có nhiều gia đình nghèo đói nhất, đặc biệt là đồng bào dân tộc thiểu số ở các huyện Mường Lát, Quan Hóa, Thường Xuân, Ngọc Lặc, Như Xuân, Lang Chánh… Có thể nói, cái đói ở đây vẫn còn ở ngưỡng xanh da mờ con mắt.
Ông Trần Nam, người xã Thanh Xuân, Quan Hóa kể với chúng tôi rằng kể từ ngày thủy điện Hồi Xuân khởi công xây dựng, người nông dân trong xã có một bước chuyển mới, họ đi từ đói kém sang bệ rạc. Ông giải thích thêm, sở dĩ có được kiểu chuyển mình không giống ai này là nhờ vào tiền đền bù chính sách lấy tiền nông dân bằng thủ thuật đề đóm rất ngọt của các tay tư bản đỏ và đầu gấu. Nghĩa là, kể từ ngày nhà nước giải tỏa đền bù, lấy đất của nhân dân làm lòng hồ thủy điện Hồi Xuân, thì bà con nông dân bắt đầu đổi đời, nhưng mà đổi theo chiều hướng xấu.
Nếu như trước đây, người nông dân quanh năm bữa đói bữa no bám lấy đám ruộng bậc thang, gồng lưng mà chịu nắng chịu mưa vào rừng hái củi, đào củ mài, đào cây nhân trần để bán thì từ lúc nhận tiền đền bù, một lượng tiền quá lớn đối với họ, có người cầm vài trăm triệu đồng trên tay mà rươm rướm nước mắt vì họ nghĩ rằng cuộc đời họ sẽ chẳng bao giờ có được số tiền như vậy. Và họ cũng không hề hay biết rằng kế sinh nhai của họ sẽ khép lại vĩnh viễn bởi đất đã bị lấy mất, không có nghề nghiệp, không có chữ nghĩa, không có cơ hội xin việc…
Cầm tiền chưa nóng tay thì mọi sự thay đổi. Ông Hà Trung Huấn, người Kinh, làm thầy giáo lâu năm ở đây chia sẻ thêm rằng do nắm được tâm lý bà con dân tộc thiểu số khốn khó, khi cầm tiền sẽ nghĩ cách để tiêu xài cho thỏa chí, những đầu nậu, những tay lừa bịp ở Hà Nội bắt đầu giở trò với bà con. Ban đầu, họ mang ti vi, tủ lạnh cũ, hàng phế thải dưới xuôi lên bán cho bà con. Có nhiều người mua chiếc tủ lạnh về rồi hình dung cách đặt nó giống như đặt chiếc quan tài, họ đặt chiếc tủ lạnh nằm ngửa, mỗi khi mở thì người ta lật nắp lên. Có không biết bao nhiêu tiền của bà con nghèo phải đổ vào mấy chiếc ti vi, tủ lạnh để rồi xài vài ngày, vài tuần đã hỏng.
Trò lừa đảo công khai của xã hội đen
Một phần bán đồ dỏm, một phần đưa rượu ngoại giả lên lừa bà con để bán, một phần, họ mượn những cuộc rượu để xúi bà con đánh số đề. Chẳng bao lâu sau ngày bà con dân tộc thiểu số, mà cụ thể là đồng bào Thái Trắng, nhận tiền đền bù đất, mọi ngôi làng chung quanh lòng hồ Thủy điện Hồi Xuân, từ huyện Quan Hóa cho đến Thường Xuân đều dính đến rượu chè, bia ôm và số đề. Ban đầu chơi ít, dần dần, có nhà mỗi ngày đánh đề với số tiền tương đương vài chỉ vàng. Và cũng không bao lâu sau đó, dân làng trắng tay vì thua đề, nợ nần các quán bia, nợ tiền mua rượu ở các đại lý, lại cùng nhau vào rừng hái củ, đi vác đá cho công trình, tương lai hoàn toàn mù mịt.

000_Hkg7050332-250.jpg

Những người đàn ông bộ tộc H’mông phía Bắc tỉnh Hà Giang tụ tập uống bia hôm 08/3/2012. AFP photo
Tuấn, giáo viên ngoại ngữ trẻ người Kinh, dạy một trường phổ thông cơ sở ở Thường Xuân, chia sẻ thêm với chúng tôi rằng anh cảm thấy trong chuyện này, rõ ràng có bàn tay của nhà cầm quyền nhúng vào, ngay từ việc giải tỏa đền bù đất, họ đã trả tiền cho người Thái Trắng với mức giá quá rẻ bèo, một mét vuông dao động từ hai ngàn đồng đến năm ngàn đồng, mức giá mà một mét vuông đất chưa mua được một ổ bánh mì để ăn sáng. Rồi đến chuyện đầu nậu bán hàng dỏm, các nhà cái số đề và gái bia ôm lên đến tận trên vùng hẻo lánh này để hoạt động, làm sao ngành an ninh lại không biết đến. Theo như thầy giáo Tuấn nhận thấy, chỉ cần ai đó nói một câu báng bổ bác Hồ hoặc chống đối chế độ Cộng sản, mặc dù là nói nhỏ với nhau trong quán rượu cũng sẽ bị công an kêu lên xã, hù dọa, thậm chí bắt nhốt, đánh đập… Thì làm sao có chuyện cả một đám đầu nậu, gái bia ôm và nhà cái số đề đông đảo từ tít tận Hà Nội lên đây hoạt động trờ trờ ra đó mà công an không biết. Chỉ do họ phớt lờ đi thôi, không chừng sẽ có chung chi, chia lãi với nhau giữa đám giang hồ và công an. Thầy Tuấn còn nói rằng mình thấy lạ ở chỗ khi bà con phá sản, đói rách và túng quẫn, bệ rạc thì nhà các quan chức đại phương lại xây dựng khang trang ra, có người sắm xe hơi. Chuyện này rất vô lý nhưng khó nói.
Lúc chúng tôi đến huyện Thường Xuân, đồng hồ đã chỉ sang 12h trưa, xóm vắng vẻ, chỉ có người già và trẻ con. Đi mãi đến cuối xóm, gặp một đại lý bán tạp hóa, chúng tôi ghé vào ngồi uống nước và hỏi thăm, người chủ đại lý tên Thùy, 32 tuổi, người hà Nội mới lên đây chưa đầy hai năm, chị cho biết là dân ở đây nợ chị quá nhiều, ngập sổ rồi, có nhiều nhà không còn khả năng thanh toán nợ, phải vào rừng đào rễ cây mật nhân đi bán, mỗi ngày trả góp cho chị từ 20 ngàn đồng đến 50 ngàn đồng. Với kiều trả nợ như thế này, chắc phải hai mươi năm sau họ mới trả hết nợ, đó là chưa nói đến chuyện hiện nay họ vẫn phải mua gạo nợ gối đầu, biết là khó lấy nợ nhưng phải bán chịu gạo cho họ ăn, có ăn mới no bụng mà vào rừng hái củ và ra công trường vác đá kiếm tiền về trả nợ cho Thùy được.
Bốn giờ chiều, sau một buổi lang thang dưới cái nắng đổ lửa, chúng tôi ghé vào thăm một gia đình người Thái Trắng, chủ nhà nói tiếng Kinh tương đối rõ, anh cho biết cả nhà anh vừa mới về đến nhà, hôm nay con trai đầu lòng anh đào được khá nhiều củ mật nhân, bán hết thảy có thể kiếm được chừng 120 ngàn đồng, như vậy, sau khi trả bớt nợ, anh còn được 20 ngàn đồng để mua sắm một số thứ cần thiết cho gia đình. Khi nghe chúng tôi hỏi trước đây anh nhận tiền đền bù đất được bao nhiêu, anh buồn rầu trả lời: Bảy trăm triệu đồng, cả chục hec ta rừng trồng cây luồng và tỉa bắp, bây giờ không còn gì nữa, làm được ngày nào thì ăn ngày đó!
Nhìn bữa ăn của gia đình người Thái Trắng này, nó cũng giồng như nhiều bữa ăn khác của những gia đình Thái Trắng khác mà chúng tôi gặp ở Mường Lát, Quan Hóa, Ngọc Lặc, Lang Chánh… Một nồi cơm độn sắn lát, một bát cà rừng và một chén mắm chuột để chấm cà, chúng tôi chỉ biết ứa nước mắt nhìn đồng loại nuốt cơm! Cách chỗ khốn khổ này không xa, là những nhà hàng ứ hự rượu bia của các quan chức và những chi cục thuế xây cao chót vót, khang trang, đầy đủ tiện nghi.

TOÀN BỘ SỰ THẬT

TOÀN B S THT

“Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em, nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi.”

Đức Giêsu khi sắp về với Cha, đã chấp nhận giới hạn của các môn đệ.  Ngài chưa nói hết được những điều Ngài muốn nói, nhưng Ngài không muốn ép họ phải cố hiểu.  Cần có thời gian, và nhất là cần Thánh Thần…

Đức Giêsu chấp nhận ra đi khi việc huấn luyện còn dang dở.  Ngài chấp nhận mình không phải là vị thầy duy nhất: Sau này, Thánh Thần sẽ dạy anh em mọi điều (Ga 14,26).  Ngài cũng chẳng phải là Đấng Bảo Trợ duy nhất vì còn một Đấng Bảo Trợ khác đến sau Ngài (x. Ga 14,16).

Ngài đã vén mở cho các môn đệ thấy sự thật, sự thật về Cha, về bản thân mình và về con người.  Nhưng Ngài biết rằng cần có Thánh Thần từ từ dẫn dắt các môn đệ mới hiểu thấu và đi vào toàn bộ sự thật.

Vì lợi ích của họ, Đức Giêsu sẵn sàng ra đi (x. Ga 16,7), để nhường chỗ cho Đấng Cha và Ngài sai đến.  Đức Giêsu chẳng tìm mình, và Thánh Thần cũng vậy.

Thánh Thần chỉ có sứ mạng là đưa con người đến với Cha và Con là Đức Giêsu.  Ngài chẳng tìm vinh quang cho mình, nhưng chỉ tìm tôn vinh và làm chứng cho Đức Giêsu.  Cha cũng chẳng tìm mình.  Cha chẳng giữ gì làm của riêng.  “Mọi sự Cha có đều là của Thầy” (c.15) Cha là nguồn mạch luôn trào dâng qua Con.  Con là Con vì đón nhận tất cả từ Cha.  Tình yêu liên kết Cha và Con là Thánh Thần,

Khi chiêm ngắm thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi, chúng ta thấy đó là một cộng đoàn lý tưởng.  Mỗi ngôi vị đều sống cho hai ngôi vị kia.  Yêu thương và hiệp thông với nhau đòi từ bỏ.  Nhưng từ bỏ lại làm cho mỗi ngôi vị trọn vẹn là mình, và sống trong hạnh phúc viên mãn.

Thiên Chúa của Kitô giáo là một cộng đoàn yêu thương, nhưng thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi lại không khép kín.  Thế giới ấy vươn ra ngoài mình, để cho hạnh phúc tuôn đổ trên toàn bộ công trình sáng tạo.

Cha yêu loài người đến độ sai Con Một làm người.  Con yêu loài người đến độ dám sống và chết cho họ.  Thánh Thần yêu loài người đến độ luôn ở bên để ủi an nâng đỡ.  Cả Ba Ngôi cùng nhau lo cho loài người.  Ước mơ lớn nhất của Ba Ngôi là đưa cả nhân loại đi vào thế giới thần linh của mình, để mỗi người được hưởng hạnh phúc làm con trong Chúa Con.

Thiên Chúa Ba Ngôi là tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi.  Tình yêu đích thực bao giờ cũng khiêm hạ đợi chờ.  Chúng ta tự hỏi mình có sẵn sàng mở ra để Chúa đi vào thế giới của mình và để mình đi vào thế giới của Chúa không?

 

**************************************

Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận, xin dạy con biết phục vụ âm thầm.

Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt, xin dạy con biết yêu thương tự hiến.

Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ, xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.

Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị, xin dạy con biết coi mọi người như anh em.

Lạy Chúa Ba Ngôi, Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng, xin cho các Kitô hữu chúng con trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế giới.

Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài, biết sống nhờ và sống cho tha nhân, biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.

Lạy Ba Ngôi chí thánh, xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa ở sâu thẳm lòng chúng con, và trong lòng từng con người bé nhỏ.


Trích trong ‘Manna’

Anh chị Thụ & Mai gởi

Phóng viên Không biên giới đòi trả tự do cho các blogger Công giáo Việt Nam

Phóng viên Không biên giới đòi trả tự do cho các blogger Công giáo Việt Nam


Paulus Lê Văn Sơn

@thanhnienconggiao

Thụy My

RFI

Thông cáo đề ngày hôm qua 23/05/2013 của tổ chức Phóng viên Không biên giới có (RSF) trụ sở tại Paris tiếp tục đòi hỏi chính quyền Việt Nam trả tự do cho các blogger Công giáo. Tổ chức này nhận định là bản án phúc thẩm vẫn rất nặng nề, trong khi không có ai trong số blogger trên tiến hành hoạt động lật đổ chính quyền theo như cáo trạng.

Hồi tháng Giêng, mười ba thanh niên Công giáo và Tin Lành đã bị tòa sơ thẩm ở Nghệ An kết án từ 3 đến 13 năm tù về tội « mưu toan lật đổ chính quyền ». Tám người trong số này đã kháng cáo, và trong phiên phúc thẩm hôm 23/05/2013, có bốn người đã được giảm án.

Bản án của Paulus Lê Văn Sơn được giảm từ 13 năm còn 4 năm tù, Nguyễn Văn Duyệt, Nguyễn Xuân Anh, Hồ Văn Oanh được giảm từ 6 tháng đến 1 năm tù. Tuy nhiên tòa vẫn y án sơ thẩm đối với Hồ Đức Hòa (13 năm tù), Thái Văn Dung, Trần Minh Nhật, Nguyễn Đình Cương (4 năm).

Phóng viên Không biên giới nhận định : « Nếu tòa phúc thẩm đã giảm rõ rệt bản án cho Paulus Lê Văn Sơn, thì bản án được tuyên lần này vẫn không thể chấp nhận được, phản ánh sự ngoan cố của chính quyền nhằm buộc những tiếng nói ly khai phải im lặng. Những lời buộc tội hoàn toàn là dối trá. Không có ai trong số các blogger trên từng hoạt động lật đổ chế độ ».

Thông cáo của RSF nói tiếp, trong phiên tòa, các bị cáo đều tố cáo những bản án nặng nề dành cho họ tại tòa sơ thẩm, và khẳng định không hề có ý định lật đổ chính quyền. Riêng trường hợp Paulus Lê Văn Sơn, RSF nhận định anh xúc động sâu sắc vì người mẹ đã mất cách đây mấy tháng mà không được cho biết. Khi nói lời cuối cùng, anh nhìn nhận đã vi phạm pháp luật, ăn năn về « sai phạm » và xin được giảm án để có thể trở về lo cho phần mộ của mẹ. Còn Thái Văn Dung tuyên bố : « Nếu Việt Nam có dân chủ, thì tôi sẽ phải được trả tự do tại tòa ngay bây giờ ».

Phóng viên Không biên giới nhận xét, cũng như phiên sơ thẩm, phiên tòa lần này diễn ra trong tình trạng căng thẳng. Trước đó một hôm, công an đã yêu cầu các chủ xe từ chối đưa thân nhân các bị cáo đến tòa, xe buýt của các công ty nhà nước cũng ngưng lộ trình thường lệ. Xung quanh khuôn viên tòa án càng căng thẳng khi 2.000 công an trộn lẫn vào 500 giáo dân đến ủng hộ các blogger, điện thoại bị làm nhiễu sóng.

Bên cạnh đó, các blogger Bùi Thị Minh Hằng và Lã Việt Dũng đến dự phiên tòa đã bị bắt, cư dân mạng Từ Anh Tú, người đấu tranh chống cưỡng chế đất Trần Thúy Nga bị đánh đập. RSF cũng nhắc lại trường hợp hai thanh niên yêu nước Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên mới đây đã bị tòa án Long An kết án 8 và 6 năm tù cộng thêm 3 năm quản chế. Theo cáo trạng, thì hai thanh niên trên có quan hệ với nhóm « Thanh niên yêu nước », một nhóm bị chính quyền cho là « phản động ».

Bé gái Việt tiếp bước Nick Vujicic

Bé gái Việt tiếp bước Nick Vujicic
“Mẹ ơi sao con không có tay, có chân như các bạn?” là câu cô bé có hình hài giống với Nick Vujicic luôn hỏi người mẹ của mình. Khiến người mẹ đó đứng lòng, nghẹn ngào chỉ biết giải thích với bé “Do con chưa lớn như các bạn”.
Sinh ra mang dáng dấp Nick VuJicvic
Bé Nguyễn Linh Chi (tổ 67, phường Nguyễn Thái Học, thành phố Yên Bái) sinh năm 2005, không may mắn khi sinh ra đã không có tay, có chân như bao em bé khác, do bị nhiễm chất độc màu da cam từ ông nội là một Đại tá quân đội từng chiến đấu ở chiến trường miền Nam và Khe Sanh (Quảng Trị). Để rồi Linh Chi phải sống trong cảnh tự ti, không được lớn lên và trưởng thành trong hình hài bình thường.
Chị Trịnh Ngọc Thủy tâm sự trong nước mắt: “Hồi nhỏ cháu luôn thắc mắc với mẹ là vì sao con không có tay chân như bạn bè, tôi nghẹn ngào chỉ muốn ôm con mà khóc. Nhưng vì không muốn con buồn nên phải trả lời rằng do con còn bé nên chưa có tay chân. Sau này lớn khôn hơn một tí cháu lại hỏi, tôi đành phải giải thích thật cho cháu rằng, do con bị tật nên không có tay, có chân vì thế mà con phải học cách thích nghi với cuộc sống”.

http://phapluatvn.vn/dataimages/201305/original/images674077_be_gai_co_co_the_giong_nick_vuicic_khao_khat_duoc_gap_anh_phapluatvn.vn.jpg
Nguyễn Linh Chi sinh ra đã không có hình hài bình thường như những đứa trẻ khác.

Người mẹ này luôn phải cố gắng từng ngày, từng giờ bên chồng con. Khi sinh con thứ hai, chị vui mừng khi bé có đầy đủ tay chân, nhưng bé lại bị mắc bệnh dị ứng máu do nhiễm từ bố. Cuộc sống của chị vất vả hơn, khi cả chồng và con đều thường xuyên phải vào bệnh viện để điều trị. Chị hận chiến tranh, hận thứ chất độc quái ác đã gieo rắc hậu quả lên gia đình mình.
Mặc dù Linh Chi vẫn nói năng được như người bình thường, nhưng mỗi lần gặp người lạ là em lại cúi gầm mặt xuống, hoặc nằm một chỗ, vì em tự ti, em sợ những ánh mắt của người lạ nhìn em. Khi em đi ngoài đường, mọi người luôn chỉ trỏ em, cười nói và xem em như một “vật thể” lạ khiến bố mẹ, gia đình em đau đớn…
“Là cha, là mẹ sinh con ra, ai chẳng muốn con mình khỏe mạnh, ai chẳng muốn cho con mình những điều tốt đẹp nhất. Chúng tôi đâu muốn cháu trở nên như vậy?. Ấy vậy mà ra ngoài đường, nhiều người lại nhìn chúng tôi với ánh mắt dò xét, buông những lời nói miệt thị. Không những tôi buồn mà Linh Chi cũng buồn nhiều lắm”, chị Thủy tâm sự.

http://phapluatvn.vn/dataimages/201305/original/images674078_Chi_Thuy_voi_be_Linh_chi_phapluatvn.vn.jpg

Linh Chi tranh thủ ngủ bên mẹ, đợi đến giờ đi gặp chú Nick VuJicic.

Tay Linh Chi dài ra một chút là cháu lại kêu đau, chị Thủy chỉ biết nhìn con giãy giụa rồi khóc. Hai cánh tay của em một bên dài, một bên ngắn, nhưng nhìn vẫn cụt ngủn. Chân dường như không có, em phải đi trên mông của mình.
Gia đình chị Thủy hiện rất khó khăn, hai vợ chồng đều làm ở bưu điện, nhưng sắp tới chị phải nghỉ việc do viêm xoang. Mọi chi phí sinh hoạt đang trông chờ vào người chồng gầy ốm. Chị mong một ngày nào đó Linh Chi có một chiếc xe lăn, hoặc được hỗ trợ để có được một thân thể như người bình thường.
Vượt lên số phận như Nick VuJicic
Linh Chi phải tự học tập nhiều thứ trong cuộc sống để thích nghi với hình hài khuyết tật của mình. Linh Chi đã tập để tự đi lại như Nick VuJicic, tự uống nước, xúc cơm ăn, cắn hạt dưa… Đến nay em đã làm được nhiều việc để tự chăm sóc bản thân.
Bé bê các vật dụng bằng cách kẹp vào cổ và ghì chặt. Thấy bạn bè đi học, Linh Chi cũng muốn được đến trường, bố mẹ em cho em tới thính giảng lớp 1. Linh Chi đã có thể đọc được chữ, viết và vẽ những thứ mình thích.

http://phapluatvn.vn/dataimages/201305/original/images674079_Buc_tranh_Linh_Chi_ve_tang_nick_Vujicic_phapluatvn.vn.jpg
Bức tranh vẽ về Nick VuJicic mà Linh Chi đã vẽ để tặng chính nhân vật.

Những lúc thấy con cố gắng làm một việc gì, chị Thủy lại động viên: “Con không có tay chân, nên con phải tự luyện tập để thích nghi với cuộc sống. Sau này bố mẹ già rồi thì con cũng có thể tự chăm sóc mình”. Linh Chi thương bố mẹ nên luôn ngoan ngoãn, trò chuyện vui vẻ với mọi người trong gia đình.
Gia đình chị Thủy cũng luôn kể về những tấm gương khuyến tật nhưng làm được nhiều việc như người bình thường để khích lệ Linh Chi.
Thấy Nick VuJicic trên truyền hình, Linh Chi vui mừng vì có một người giống mình nhưng rất giỏi giang. Nick VuJicic nhanh chóng trở thành “thần tượng” của Linh Chi “Con chỉ mong muốn được gặp chú Nick VuJicic được một lần, để được nói chuyện với chú ấy”, Linh Chi giãi bày với bố mẹ của mình.
Biết tối 23/4, Nick VuJicic có buổi nói chuyện tại sân vận động Mỹ Đình, vợ chồng chị Thủy đã liên hệ với ban tổ chức cho Linh Chi được gặp Nick VuJicic. Khi được biết ban tổ chức đồng ý, Linh Chi hát líu lo suốt ngày.
Sáng nay, gia đình Linh Chi đã có mặt tại Hà Nội để kịp gặp Nick VuJicic. Linh Chi đã vẽ bức tranh về Nick VuJicic, và tối nay sẽ trực tiếp trao tặng Nick VuJicic.
Vũ Minh
Anh chị Thụ &  Mai gởi

Ly kỳ đám cưới song sinh

Ly kỳ đám cưới song sinh

Chủ Nhật, 05/05/2013

Lễ thành hôn của 2 cặp song sinh vừa diễn ra tại ấp Vĩnh Thuận, xã Vĩnh Hanh, huyện Châu Thành – An Giang. Nhiều cụ ông, cụ bà móm mém cho biết đây là lần đầu tiên trong đời họ tham dự một đám cưới lạ lùng như thế.

Cả ấp Vĩnh Thuận nằm ven kênh Mặc Cần Dưng thuộc xã Vĩnh Hanh náo nhiệt hẳn lên khi chứng kiến ngày vui của 2 cặp song sinh: Anh em ruột cưới chị em ruột.

Hai cặp cô dâu và chú rể giống nhau như đúc chào bàn trong tiệc cưới

Đám cưới có một không hai

Khi 2 chú rể Phan Hoàng Út và Phan Thanh Út cùng dìu cô dâu Nguyễn Thị Nhẫn và Nguyễn Thị Nhịn (cùng 24 tuổi) bước lên chiếc cầu dây giăng lắc lư để tiến về tư gia cử hành hôn lễ, mọi người đều khen: “Sao mà tụi nó đẹp đôi và vừa vặn với nhau đến thế!”.

Ngồi trong nhà ngó ra, cụ bà Phan Thị Đảnh (75 tuổi) móm mém cười: “Từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ, tôi mới thấy được cảnh này lần đầu tiên. Ở đây cũng có nhiều cặp sinh đôi lắm nhưng tất cả đều dựng vợ, gả chồng riêng lẻ chứ đâu có chuyện “nhồi lại một cục” vui như vầy”.

Đến ảnh cưới của 2 cặp song sinh cũng giống nhau

Trong khi đó, người dân trong ấp cũng chen lấn nhau trên bờ kênh hẹp để xem cho bằng được mặt 2 cô dâu từ nơi khác đến. Những người thân dự đám cưới cũng không giấu được niềm vui khi chứng kiến trên bàn thờ tổ tiên của gia chủ có đến 2 đôi đèn được thắp sáng. Nhiều người còn chen nhau dùng điện thoại di động chụp lại khoảnh khoắc này để làm kỷ niệm. Ông Ngô Văn Ram, một vị khách đến dự lễ cưới, nói: “Đúng là hôm nay cả ấp Vĩnh Thuận này đều vui vì cái đám cưới có một không hai. Đặc biệt, khi biết các cô dâu, chú rể đều sinh cùng năm nên những người đi ăn tiệc cũng thấy niềm vui nhân lên gấp đôi”.

Nhờ sui gia mai mối

Ông Nguyễn Chí Công (cha ruột 2 cô dâu, ngụ xã Bình Mỹ, huyện Châu Phú – An Giang) cho biết: Vào dịp trước Tết Nguyên đán, gia đình tổ chức cúng giỗ ông bà và có mời sui gia bên vợ của người con trai lớn đến chung vui. Ông sui này gợi ý: “Tôi thấy gia đình ông Tường (Phan Văn Tường, ngụ xã Vĩnh Hanh, huyện Châu Thành) có đứa con trai út lớn (Thanh Út) trong cặp song sinh muốn lấy vợ. Nếu anh sui đồng ý thì tôi nói với ông Tường đem trầu cau qua dạm hỏi”.

Do thấy con gái út lớn của mình tên Nhẫn cũng đã lớn khôn nên ông Công gật đầu ưng thuận. Thế nhưng, trong ngày dạm hỏi, khi nhìn thấy bên nhà gái vẫn còn 1 người tên Nhịn giống y như chị ruột nên ông Tường ngỏ ý muốn cưới luôn cho con trai út nhỏ là Hoàng Út. Sau khi “hội ý” với các thành viên trong gia đình, ông Công đưa ra quyết định cuối cùng là gả luôn cho có chị có em.

Thế là ông Tường gọi Hoàng Út đang làm công nhân ở tận Bình Dương về cưới vợ cùng với anh trai song sinh. Ông Tường giải thích việc tổ chức đám cưới cho 2 con gái cùng 1 ngày để bên đàng trai bớt tốn kém. Vả lại, khi về sống chung trong gia đình thì chị em cũng sẽ có người thân để mà thủ thỉ.

Chia mỗi cặp mỗi nơi để tránh nhầm lẫn

Ngồi bên bờ kênh trước khi lên xe trở về quê, cụ bà Nguyễn Thị Đặng (83 tuổi, bà nội 2 cô dâu) nghẹn ngào nói: “Hai đứa cháu nội có chồng được xứng đôi thì tôi mừng lắm. Hồi trước, tôi thường mua cái gì cũng giống hệt nhau cho chúng nó. Bởi vậy, tôi chỉ đề nghị bên cháu sui đi sính lễ cũng phải có cặp, có đôi giống như vậy là đủ vui rồi chứ không cần gì cho quý giá”.

Hai cặp cô dâu, chú rể giống nhau như đúc

Để giải tỏa thắc mắc về việc liệu 2 cặp vợ chồng có thể nhầm lẫn nhau, chú rể Thanh Út cho biết tuy diện mạo bên ngoài giống nhau là vậy nhưng từ ánh mắt, nụ cười của mỗi người sẽ làm cho người trong cuộc dễ nhận ra nhau. Vả lại, sau ngày cưới, mỗi cặp vợ chồng sẽ chia nhau đi làm ăn mỗi nơi nên cũng tránh được sự thắc mắc hoặc hoài nghi của nhiều người. “Mấy anh thấy đó, vợ em lúc nào cũng vui vẻ tươi cười khác với tính trầm ngâm của cô em. Ngoài ra, chúng em cũng có thể phân biệt được nhau bằng những cử chỉ, hành động riêng tư khác nữa” – Thanh Út phân trần.

Luật không cấm

Theo luật gia Phan Ngọc Minh, Giám đốc Trung tâm Trợ giúp Pháp lý Nhà nước, Sở Tư pháp tỉnh An Giang, Luật Hôn nhân và Gia đình quy định nam 20 tuổi và nữ 18 tuổi trở lên đều được phép lập gia đình. Pháp luật không cấm trường hợp 2 cặp song sinh là anh em ruột cưới 2 chị em ruột. “Về mặt thuần phong mỹ tục, tôi nghĩ chắc chắn sẽ được mọi người thông cảm, chia sẻ vì hiếm khi mới có một lần” – luật gia Minh khẳng định.

Bài và ảnh: THỐT NỐT

Một phóng viên hỏi một trong hai chú rể:

– Vậy anh làm thế nào để phân biệt người nào là vợ của anh

Chú Rể cười cười : Ngu sao phân biệt

Có khó chăng việc làm chứng cho Chúa ?

 

Fanxico Trần

Chúng ta thường băn khoăn , thao thức rằng: “Làm thế nào để đời sống này là đời sống làm chứng cho Chúa.”

Bao nhiêu người đã phải thốt lên , điều này thực sự là quá khó , hầu như không thể làm được vì chúng ta thì ngại ngần, yếu đuối và không xứng đáng. Có nhiều Bác , nhiều Anh Chị đã thử ra đi dạy đạo , dạy Giáo lý cho Tân Tòng  và rồi bỏ cuộc , bỏ của chậy lấy người vì chả tới đâu lại còn vướng vào tranh cãi giáo lý, tranh cãi khoa học, tranh cãi vị trí , … Điều này rất đáng tiếc và có thể sửa chữa không ?

Thế  còn lời hứa và sự giúp đỡ đầy quyền năng của Chúa thì đâu rồi? tại sao nó không đến với mình, thực ra thì với sức của Chúa giúp trong việc rao giảng , cũng đã có một số các Thánh của Chúa đã làm việc rao giảng thành công , chính họ đã  thấy, đã minh chứng  rằng điều này có thể thực hiện được và thực hiện một cách dễ dàng , đối với họ , có khó chăng việc làm chứng cho Chúa ?

Có khó gì đâu , chúng ta chỉ cần ở trong Chúa thì quyền năng hoán cải của Chúa sẽ đến cho người khác . Ở trong Chúa nghĩa là chúng ta ở trong lời cầu nguyện đơn sơ và hoàn toàn phó thác,  nhất là ở trong sự ca ngợi Chúa, rồi Chúa sẽ lo phần còn lại đó là , Ngài ban sự chữa lành và hoán cải cho người Anh Em của mình.

Cha Paulison , Giám đốc Canh tân đặc sủng Houston-Galveston đã kể, cách đây mấy chục năm, trong một lần có một nhóm nhỏ 5 người trong đó có cả một cậu thiếu niên, cỡ 15-17 tuổi đến nhà Dòng Maryknoll , họ  mượn nhà Dòng để ca ngợi Chúa , tiếng hát của họ vừa to vừa the thé ,làm  rung cả căn phòng nguyện nhỏ , vang lên tới tận trên lầu vào trong văn phòng của Cha đã làm cho Cha ngạc nhiên “sao mà hăng hái ca hát thế” , dần dần,   những lời  ca ngợi vốn khác cung giọng đó lại có sức làm cho Cha bừng tỉnh “mình cũng cần ơn yêu mến Chúa như thế này” . Sau ngày đó, Cha tìm đến với tĩnh tâm Chúa Thánh Linh  và có một cuộc cách mạng đổi đời , từ chỗ cử hành một thánh lễ Misa trong 10 phút , Cha đã nhiều khi cử hành thánh lễ và chữa lành trong 3-4 tiếng đồng hồ. Từ chỗ chỉ muốn làm công việc xây dựng building cho nhà Dòng, Cha dành toàn thời gian cho Canh Tân đặc sủng làm cho hàng chục ngàn người cũng yêu mến, say sưa Chúa như Cha. Từ chỗ lời giảng về Chúa đã không thuyết phục được chính mình đến chỗ lời nói chuyện thường cũng có thể cảm hóa , và làm cho người nghe ăn năn , muốn quay về với Chúa Jesus.

Thật là ngộ vì cái nhóm nhỏ ca hát này đâu có giỏi Kinh Thánh , về Thần học lại càng không thể so sánh với kiến thức uyên bác của Cha , họ chỉ hát ca ngời Chúa thôi mà, họ có nói gì đâu nhưng Chúa lại thay đổi lòng của Cha  !

Vâng, Có khó gì đâu phải không ạ , chúng ta chỉ cần ở trong Chúa biết cầu nguyện với hết cả tâm hồn và để cho Chúa lo phần còn lại

* Có gì khó đâu , chúng ta chỉ cần toát ra hương thơm yêu mến Chúa , và yêu mến nhau trong tình thân yêu của một gia đình rất đầm ấm. Rồi Chúa Thánh Linh sẽ làm phần còn lại. Một thí dụ minh chứng rõ rang, đó là câu chuyện Chị Diane , một gái điếm được Chúa chữa lành bịnh ung thư tử cung, khi chị đang đứng dự lễ chữa lành ở bên “ngoài hàng rào” nhà thờ trong một kỳ tĩnh tâm Thánh Linh , chị được ơn yêu mến Chúa say sưa và chị muốn giúp các cô điếm khác trong nhà Thổ của Chị , nhưng mà , làm sao có thể nói về Chúa trong nhà Thổ , nơi chỉ có gái điếm làm việc bán thân nuôi miệng , nơi mà tình yêu là một điều xa xỉ. Chuyện này xảy ra ở Cộng hòa Dominican, khi đó là vào khoảng năm 1975 do cha Emiliano Tardiff kể. Bắt đầu , chị Diane chỉ xin phép kể cho các đồng nghiệp về trường hợp xảy ra cho mình , làm sao mà mình được khỏi ung thư vốn đã phát tán nặng không còn hy vọng khỏi , sau đã hai lần mổ cắt khối u, làm sao mà Chúa mang niềm vui và sự thanh thản đến cho mình. Rồi , chị xin phép lập một nhóm cầu nguyện tại nhà chứa, và cứ mỗi thứ hai, họ đóng cửa không tiếp khách, để mở tâm hồn ra đón Chúa Yêsu. Ở đây, họ cầu nguyện, đọc Lời Chúa và ca hát.

Tiếp đến, năm sau, một cuộc tĩnh tâm Thánh Linh được tổ chức cho 47 cô gái điêm trong thành phố. Chính ở đấy, Chúa Yêsu biểu lộ tình thương xót của Ngài: người ta hối cải, ăn năn trở lại và xưng thú tội lỗi. 27 cô gái đã bỏ đường cũ, 21 cô  bên đỗ trong đường lối Chúa, vài cô đã trở thành giáo lý viên, mấy cô khác thành người hướng dẫn những nhóm cầu nguyện, làm chứng về Tình yêu hay thương xót của Chúa đã biến đổi họ.

 

Trong số 21 nhà chứa tại đường Mariano-Perez, chỉ có 4 nhà còn hoat động. Các chi em trong nhóm câu nguyên đã đên đó, và Chúa đã hoán cải những nhà đó.

Sau một thời gian củng cố , Cô Diane trở thành giáo lý viên, làm chứng cách hăng say về lòng thương xót của Chúa với một sức mạnh và quyền năng của Chúa mà người nghe phải quay trở lại với Chúa Jesus.

Thống kê chính thức cho biết, tai Nagua, trong số 500 nhà chứa, có hơn 80% đã đóng cửa. Nhiều nhà chứa trước kia đã phục vụ cho tội lỗi và ích kỷ, thì nay đã trở thành nhà cua nhóm cầu nguyên. Sự thay đổi rõ rệt đến nỗi người ta phải nói:

– Nagua trước kia là thành phố mãi dâm, nay là thành phố cầu nguyên.

Vâng, Có khó gì đâu phải không ạ , chúng ta chỉ cần để cho Chúa tỏa ra hương thơm yêu thương trong đời sống mình đó là lời làm chứng mạnh mẽ về Chúa.

Có khó gì đâu khi mà chính Chúa còn mong chờ hơn chúng ta gấp bội để ban ơn cứu rỗi cho Anh Em của ta. Kinh thánh nói “Người muốn cho mọi người được cứu thoát và được nhìn biết sự thật” (ITim2:4). Chúa sẽ hỗ trợ cho chúng ta trong việc làm chứng về Chúa cho anh me và do đó công việc nếu có Chúa sẽ nên dễ dàng.

Có khó gì đâu khi ta vin vào lời hứa của Chúa một cách đanh xác mà làm chứng cho Anh Em mình được ơn cứu rỗi . Đó cũng là cảm nghĩ của Chị N , Chị có tiệm hơt tóc bình dân $3.99 ở đường Bellaire Houston, Texas. Chị vốn là một tín hữu Phật giáo Hòa Hảo được ơn trở lại làm con cái Chúa , Chị rất yêu mến Chúa và muốn làm chứng cho Chúa.. Mỗi khi chị cắt tóc cho ai , dù là  Việt , Mễ hay các sắc dân khác, chị hỏi họ có bịnh không rồi chị nói về trương hợp mà Chúa chữa lành cho chính Chị và gia đình. Vì Chúa đã cứu Chị và gia đình từ bệnh tật cho đến cãi vã , chia rẽ và hỗn loạn làm cho gia đình của Chị rất hạnh phúc từ khi biết Chúa . Chưa hết, khi thấy khách hàng bị bịnh : “ Tai biến mạch máu não” , bị liệt chân, bị điếc tai, bị ung thư,  chị mạnh dạn cầu nguyện : “ Lạy Chúa , Chúa đã hứa hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ thấy” , “ Ở đâu có hai ba người dưới đất đồng thanh xin nhân danh Chúa Giê Su thì Chúa sẽ ở giữa họ và sẽ ban cho “. Rồi chị đặt tay lên bệnh nhân và nói “ Nhân danh tên Chúa Giêra  bệnh tật phải tan biến,  mọi cơ phận của Anh Chị này phải trở lại bình thường. Con cảm tạ , ngợi khen, tôn vinh danh Chúa Giê Su đời đời Amen.” . Điều xảy ra là những người này được khỏi bệnh tại chỗ , tay đang co rút cả mười ngón chị gọi tên Chúa Gie Su và kéo từng ngón ra, chân dang bị teo cơ, thì trong vòng 10 phút  đã nở ra bình thường trước mắt mọi người, ung thư thì ngày sau cầu nguyện , bệnh nhân đi khám được bác sĩ xác nhận khỏi,… và có nhiều người trong số bệnh nhân này sau đó , nghe Chị khuyên , họ đã hổi cải quay về Tin Chúa để được Chúa cứu đời đời thay vì chỉ cứu về phần xác vốn rất tạm thời với vài chục năm sống rồi lại chết .

Là một Tân Tòng , Chị N đâu có biết Lời Chúa hay Giáo lý nhiều đâu , Chị chỉ có sự xác tín vào Lời Chúa hứa để làm chứng cho Chúa. Quả vậy , chị đã cho rằng   làm chứng cho Chúa không khó , cứ tin vào Lời Chúa hứa mà làm chứng qua chữa lành , cầu nguyện và khuyên mời.

Chị N nói , mỗi năm cần mang về cho Chúa hai người thì chị có thể làm được.


Kết luận của Cha Elimiano Tardiff:
Chúa Yêsu không sai các môn đệ đi dạy lý thuyết hay những tư tưởng trừu tượng, nhưng sai đi để làm chứng về những gì đã thấy và đã nghe. Khốn nỗi, hình như chúng ta chỉ lo lắng dạy đạo lý hơn là thông truyền sự sống.. Chúng ta được gọi làm chứng về những gì chúng ta giảng dạy, nhưng để trở thành một chứng nhân đích thực, cần phải có kinh nghiệm bản thân về những điều mình tuyên xưng, và sống kinh nghiệm ấy trong con người của mình.

Để được lớn lên trong sự sống Thiên Chúa, trước hết, ta phải được sinh ra bởi quyền lực Thánh Thần

*  nhưng các ngươi sẽ chịu lấy quyền lực Thánh thần đến trên các ngươi. Và các ngươi sẽ là chứng tá của Thầy ở Yêrusalem, trong toàn cõi Yuđê và Samari, và cho đến mút cùng cõi đất. (CVTD1:8).

Đức Giáo Hoàng Phaolô VI nói:

*   Thế giới này đã quá mệt mỏi vì phải nghe nhiều thầy, họ chỉ bị lôi cuốn bởi các chứng nhân”.

Phần chúng ta , hãy mặc lấy Chúa và phấn khởi lên đường Đức Tin và làm chứng cho Tin Mừng.

SỐNG TRONG CHÚA BA NGÔI LÀ CỬA LÊN TRỜI

SỐNG TRONG CHÚA BA NGÔI LÀ CỬA LÊN TRỜI

(CN 8 TN, NĂM C)

Tuyết Mai

Hình như là khắp toàn thế giới người có đạo cũng như người không có đạo hiện rất vui mừng vì Giáo Hội Công Giáo chúng ta có được một Đức Giáo Hoàng ai cũng kính nể, yêu mến, và ca khen vì ngài thực sự đang sống rất thật, rất giống với Thánh Francisco và Chúa Giêsu thuở xa xưa.   Sự sửa đổi trước tiên mà do Đức Giáo Hoàng yêu quý của chúng ta muốn cho giáo dân thấy được sự sửa đổi đó là …. Trước đây khi một linh mục đang cử hành Thánh Lễ thì ta thấy linh mục đứng ở bục rất cao, cao hơn cả bàn thờ Chúa, chỉ thấp hơn Thánh Giá Chúa trên tường cao.   Nhưng nay vị trí đứng cao của các vị linh mục sẽ không còn thấy nữa! Mà vị linh mục hay cùng phó tế sẽ được ngồi hay đứng rất gần với giáo dân ở phía dưới chân của bàn thờ.

Cho đến khi vị linh mục hay cùng với phó tế cần lên phía trên của bàn thờ để cử hành mầu nhiệm Chúa Thánh Thể tức làm phép Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta.   Thưa sự sửa đổi ấy có làm cho nhiều linh mục khó chịu lắm không? Vì nếu linh mục là hình ảnh của Chúa thì phải nên giống Chúa là Ngài đến thế gian là để phục vụ nhân loại con người chứ không phải là ngược lại.   Sự thay đổi ấy sẽ cho giáo dân cảm thấy sự gần gũi của ngài linh mục hơn.   Chứ hình thức quá, cao sang quá, xa cách quá thì rất dễ làm cho các linh mục hiểu sai đi cái trách nhiệm và công việc chính của mình là sống phục vụ cho con người.

Thưa sự giữ đạo là bắt nguồn từ trong trái tim yêu thương giống Chúa và bắt chước Chúa Giêsu chứ không như những pharisêu, biệt phái, và các nhà thông luật xưa đã bị Chúa Giêsu lên án cách gắt gao.   Những ai đã bỏ cả cuộc đời để bước chân theo Chúa thì sao lại còn muốn dính bén thế nhỉ? Có phải mọi con chiên đều hiểu biết các ngài cũng yếu đuối cũng tội lỗi nên chúng ta phải thông cảm và phải cầu nguyện thật nhiều cho các ngài luôn mãi!?.

Nhưng có đôi khi chúng ta cũng không khỏi xốn con mắt, gai con mắt khi chứng kiến tận mắt những sự yếu đuối và tội lỗi của các ngài (ngoài công cộng).   Sự xốn hay gai con mắt ấy, tâm lý cũng dễ hiểu thôi vì thưa rằng giáo dân rất yêu quý và kính trọng các ngài.   Cũng vì hiểu rằng chiên thì nhiều mà Mục Tử tốt lành thì thiếu.   Do đó chiên thì tan tác đàng chiên, sói đội lốt Mục Tử thì dần ăn hết thịt chiên và những chiên còn sống ngoài đàn thì đông vô số kể không người chăn dắt.

“Một con sâu làm rầu nồi canh” một con sâu mà nó đã có tầm quan trọng đến mức mà có thể làm rầu một nồi canh (là một giáo xứ) thế thì tầm quan trọng như thế nào nữa khi có vài con sâu tương tự ở những nơi (giáo xứ) khác??.   Giận lắm chứ thưa có phải?   Rất giản đơn thôi vì khi ta càng yêu nhiều, cần nhiều, đặt nhiều hy vọng vào, kính trọng nhiều thì ta càng giận nhiều thế thôi!.   Có giận không và có buồn quá không khi thấy người mình yêu kính bị luật pháp điệu đi cách ê chề trước mặt mình vì những tội không ai có thể ngờ …..

Do đó Chúa Giêsu dậy “có” thì ta nói có; “không” thì ta nói không chứ không che đậy cho những thành phần xấu đã làm cho Giáo Hội ra nhơ nhuốc và làm gương mù gương xấu cho rất nhiều người trẻ noi theo và bắt chước.   Chúa chúng ta cả bao thế kỷ vẫn luôn buồn sầu vì những thành phần này khi họ chỉ sống lợi dụng Chúa mà trục lợi cho riêng họ.   Bởi đó chúng ta hiểu hơn khi Chúa nói Mục Tử thật thì biết từng con chiên và đàn chiên cũng từng con một biết và nhận ra tiếng của Ngài và đi theo Ngài.

Và không ai mà không hiểu rằng mọi sự dưới gầm trời này, những điều xấu xa của con người lại có thể giấu kín hay đậy kín cho được.   Vì điều xấu xa chúng hay có mùi xú uế không thể không xì ra cho được thưa anh chị em!.   Mục Tử chân chính có cuộc sống tốt lành không bao giờ phải cần biện hộ hay phân bua mà chỉ có sói đội lốt chúng mới cần phải đôi chối hay dễ giật mình vì chúng có tật thật nên dễ bị giật mình, thưa có phải?.

Nguyện xin Thánh Thần Thiên Chúa, luôn ban cho thế giới chúng con có được thêm nhiều Mục Tử chân chính, tốt lành, thánh thiện hơn nữa.   Để chúng con là những đàn chiên còn ở ngoài đồng cỏ xanh có được nhiều Mục Tử chăn dắt để cùng đích hết thảy là chiên chúng con được trở về sống trong Đồng Cỏ Xanh Rì và hiền hòa.   Có được cuộc sống bình an và hạnh phúc bên một Chúa Ba Ngôi.   Amen.

** Xin bấm vào mã số để nghe và để hát:

http://www.youtube.com/watch?v=Fu3Um_yF9_k

(Vui Trên Đồng Cỏ Xanh)

——————————————————————–

**::* Vui Trên Đồng Cỏ Xanh *::**
*~* Tuyết Mai(25) 10-08-03 *~*


Trời cao mênh mông bao la
Đàn chim tung bay phương xa
Đồi non xanh um mây trắng giăng
Hồ hởi với những bước chân nhịp nhàng
Đưa ta đến đồng cỏ xanh non
Sống thanh bình chỉ cần Chúa mà thôi
Sống bên Ngài hạnh phúc nhất trần đời

Ngài chăn nuôi tôi hôm nay
Ngài lo cho tôi hôm mai
Một tương lai không lo lắng chi
Vậy bạn hỡi! hãy sống cho trọn tình
Luôn tha thiết hòa với anh em
Đem tình Ngài vào cuộc sống bon chen
Tới muôn người cần được biết tình Ngài

ĐK:
Vì yêu Chúa đã hy sinh
Bỏ thân cứu lấy dân chiên
Ngài đã chuốc lấy bao muộn sầu
Trên Thánh Giá trên Thập Tự khổ đau
Cho chiên Ngài được mãi mãi bình an

Về đây dâng muôn câu ca
Ngài ơi, thương con xin tha
Vì con chiên hoang nay trở về
Vì đã chán ngán thú vui thế trần
Hôm nay đến đồng cỏ xanh non
Hứa trọn đời chỉ gần Chúa mà thôi
Sống bên Ngài hạnh phúc nhất trần đời


*** Để cảm tạ, ngợi khen, và tôn vinh Thiên Chúa là Cha chung của tất cả chúng ta, tôi chân thành mời anh chị em hãy dùng những bài hát của tôi để hát, đem đến tận phương trời xa, để làm Sáng Danh Thiên Chúa.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

(05-22-13)

Nguyện vọng của con sâu róm

Có  một con sâu róm cảm thấy tướng mạo mình vừa xấu, hành động lại vừa  không linh hoạt, liền oán than với Thượng Ðế:“Thưa Ngài! Ngài sáng tạo  vạn vật cố nhiên rất thần diệu, nhưng con cảm thấy ngài sắp đặt cuộc đời  con không cao minh. Ngài chia cuộc đời con thành hai giai đoạn: giai  đoạn đầu  vừa xấu xí vừa chậm chạp, giai đoạn sau thì lại vừa đẹp đẽ vừa  khéo  léo; khiến con ở giai đoạn đầu bị mọi người chửi rủa, còn giai đoạn  sau lại được nhà thơ ca ngợi. Xấu thì quá xấu, đẹp thì quá đẹp. Sao  ngài  không đồng đều một chút, giá như con bây giờ tuy xấu một chút nhưng   hành động có thể khéo léo hơn, sau này khi thành bướm rồi tướng mạo   xinh đẹp, nhưng hành động chậm chạp một chút. Như thế hai giai đoạn làm  sâu róm và bướm của con chẳng phải có thể trải qua rất vui vẻ hay sao?”

Nữ tỉ phú trẻ nhất thế giới chia nửa tài sản làm từ thiện

Nữ tỉ phú trẻ nhất thế giới chia nửa tài sản làm từ thiện

Làm giàu từ chính đôi bàn tay của mình, Sara Blakely năm nay 42 tuổi đã trở thành tỉ phú sau khi thành lập nên hãng đồ lót tạo dáng cho nữ giới Spanx. Giờ đây cô là người phụ nữ đầu tiên tham gia dự án từ thiện của tỉ phú Warren Buffett và Bill Gates.

Cam k¿t cho i, Blakely, Warren Buffet, Bill Gates

Sara Blakely

Dự án “Cam kết Cho đi” được khởi động tháng 6/2010, kêu gọi những người giàu trên thế giới quyên góp phần lớn tài sản của họ vì mục đích từ thiện.

Theo Forbes, nữ tỉ phú Blakely có tài sản trị giá khoảng 1 tỉ USD và cô hứa trao tặng ít nhất nửa số tài sản của mình để làm từ thiện.

Blakely sở hữu 100 vốn của công ty của mình, và đứng đầu danh sách 50 người mẹ Quyền lực nhất nước Mỹ.

Cam k¿t cho i, Blakely, Warren Buffet, Bill Gates

Sau khi gia nhập “Cam kết cho đi“, Blakely nói chuyện với cậu con trai rằng cô sẽ cho đi một nửa số tiền của mình, và hy vọng rằng một ngày nào đó, cậu bé sẽ hiểu rằng mẹ cậu làm một điều đúng đắn.

“Được thôi mẹ, giờ chúng ta chơi xếp hình được chưa?” – con trai của Blakely nói.

Cam k¿t cho i, Blakely, Warren Buffet, Bill Gates

Trước đó, Blakely đã ủng hộ 1 triệu USD cho Học viện Lãnh đạo của Oprah dành cho các bé gái ở Nam Phi

Blakely còn thiết lập nên Quỹ Blakely, quyên góp 20 triệu USD vì phụ nữ.

Anh chị Thụ & Mai gởi

Câu chuyện của nữ tài tử Angelina Jolie

Câu chuyện của nữ tài tử Angelina Jolie


Anmai, CSsR

5/18/2013

Vietcatholic.net


Chắc có lẽ chẳng cần phải giải thích thêm khi nghe đến động từ “cắt”.

Cắt được hiểu nghĩa là làm đứt bằng vật sắt, cắt sợi dây; cắt tóc, cắt một số chi tiết, tách ra khỏi cái chung … Cắt đồ vật, đất đai … thì đơn giản nhưng để cắt một cơ phận trong cơ thể không phải là chuyện giản đơn. Phải chấp nhận cơn đau đớn vô cùng để cắt đi cơ phận trong cơ thể và phải có tinh thần hết sức can đảm mới dám cắt chứ không phải cứ cắt là cắt. Vẫn là sự giằng co lớn trước khi đi đến quyết định cuối cùng.

Mới đây, chúng ta, qua truyền thông được biết Angelina Jolie phải đưa ra quyết định để cắt đi phần cơ phận đẹp nhất của cơ thể. Cô phải quyết định cắt bỏ bộ ngực của mình để chống lại căn bệnh ung thư vú, rồi dũng cảm công bố cái tin ấy trên truyền thông, nữ diễn viên nổi tiếng Angielina đã được nhiều người gọi là người hùng.

Nam tài tử điện ảnh Bratt Pritt chồng của Angelina Jolie cũng được ca ngợi là người hùng vì anh luôn sát cánh bên vợ trong những giờ phút khó khăn nhất đối mặt với phẫu thuật và dư luận.

Dù một trong những bộ phận quyến rũ nhất cơ thể, một biểu tượng của sắc đẹp bị “cắt bỏ”, nhưng hình ảnh của nữ diễn viên lại trở nên quyến rũ : “Bây giờ, Angelina thực sự là người phụ nữ đẹp nhất thế giới” (David Krumholtz); “Điều này rất cảm động và đang truyền cảm hứng. Angelina Jolie là người phụ nữ đẹp nhất, đẹp từ trong ra ngoài” (Ariana Grande).

Cả thế giới đang ngợi ca một người dám “rũ bỏ” cái vẻ đẹp bên ngoài để cắt bỏ mầm mống của khối u ác tính có thể hủy hoại mạng sống. Trong khi đó có những dự án, những công trình, những quyết định sai lầm nhưng vì sĩ diện, vì cái tôi, vì lợi nhuận có những người đã không dám cắt bỏ quyết định, dự án … dù sai lầm xảy ra trong trước mắt cuộc sống.

Không cần phải nói nhiều, ngày mỗi ngày nhan nhản qua các phương tiện thông tin đại chúng chúng ta thấy có quá nhiều bất cập. Cứ ra đường là thấy bất cập nhưng những bất cập đó lại được bao che, được che chắn bởi những người có quyền và cầm quyền : đem đấu giá gỗ xưa để gây quỹ … vì sợ gỗ quý bị ăn cắp; cầu vượt Cát Lái đã đi vào sử dụng khá lâu nhưng đến nay vẫn chưa được … nghiệm thu; nhiều trạm thu phí quá hạn hay bất cập vẫn được … để nguyên đó để thu lợi …

Thật sự ra cũng khó nói bởi lẽ đứng trước nguồn lợi của cá nhân hay của một nhóm nào đó đang dâng cao thì khó có lòng sửa sai được. Lớn kiếm lợi theo lớn, nhỏ kiếm lợi theo nhỏ … miễn làm sao thỏa mãn được lòng của con người.

Vấn đề lớn là làm sao khơi dậy, làm thức tỉnh lương tâm bấy lâu đang ngủ yên trong lòng con người. Để cắt cái sai, để sửa cái sai không dễ chút nào khi lương tâm con người đã chai cứng hay nói theo ngôn ngữ Thánh Kinh là “lòng chai dạ đá”.

Có những người, những nhóm người vì quyền lợi cá nhân hay nhóm của mình đã cố tình làm ngơ cho qua những sai phạm mà nhiều người đã thấy. Dù biết nhưng họ nhắm mắt làm ngơ để bao che cho phe nhóm của họ. Công chúng, dư luận đều biết nhưng vì thấp cổ bé họng, vì không có quyền nên đành phải nghe theo. Họ thừa biết những khối u nhưng họ không can đảm cắt và cứ để cho khối u đó ngày mỗi ngày phát triển bằng quyền lực của họ. Chính lương tâm và Thiên Chúa sẽ xét xử những hành vi nhắm mắt làm ngơ để hưởng lợi của những người dùng quyền lực để trục lợi.

Chính Chúa Giêsu cũng đã mời gọi về sự từ bỏ, cắt bỏ rất mạnh trong Tin Mừng theo Thánh Matthêu : “Nếu tay chân ngươi làm ngươi vấp phạm, thì hãy chặt và quăng nói đi khỏi ngươi; thà ngươi cụt tay, què chân mà vào sự sống, còn hơn là có hai tay, hai chân mà bị quăng vào lửa đời đời. Và nếu mắt ngươi làm ngươi vấp phạm, thì hãy móc mà quăng nó đi khỏi ngươi, thà ngươi chột mắt mà vào sự sống còn hơn là có hai mắt mà bị quăng vào địa ngục lửa thiêu”. (Mt 18, 8.9). Hơn một chút nữa, Chúa Giêsu mời gọi dứt khoát trong tin mừng Gioan : “Thầy là cây nho thật và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì người cắt tỉa cho sinh nhiều hoa trái hơn” (Ga 15, 1-2)

Và vì vậy, cần phải can đảm “cắt” những khối u của tham lam, của ích kỷ, của phe nhóm trong lòng mình để cho con người, cộng đoàn và xã hội được phát triển.

Angelina Jolie đã can đảm cắt bỏ cơ phận đẹp để cho các cơ phận khác trong cơ thể của cô được sống. Quyết định của cô như là lời nhắc cho những ai đang tham quyền cố vị, tham bổng lộc, lợi nhuận, chức tước mà không dám cắt bỏ những sai lầm thiệt hại cho anh chị em đồng loại.

Một chút tĩnh lặng và nhìn quyết định của Angelina Jolie để chính bản thân ta dám cắt đi những khối u của ích kỷ, giận hờn, tham sân si trong lòng đang ngày đêm hủy hoại thân xác thánh thiện ban đầu khi Thiên Chúa tạo dựng chúng ta.

Anmai, CSsR

Mỹ: Bác sĩ phá thai bị phạt ba lần tù chung thân

Mỹ: Bác sĩ phá thai bị phạt ba lần tù chung thân

Bác sĩ Kermit Gosnell (Ảnh do cảnh sát Philadelphia cung cấp)

Bác sĩ Kermit Gosnell (Ảnh do cảnh sát Philadelphia cung cấp)

nguồn:VOA

15.05.2013

Một bác sĩ phá thai đã bị đưa vào nhà giam hôm thứ Tư để thọ án phạt ba lần tù chung thân mà không được đặc xá vì đã giết nhiều bào thai sắp sửa sinh.

Hôm thứ Tư, Bác sĩ Kermit Gosnell đã lãnh bản án tù chung thân tại tòa án thành phố Philadelphia vì đã giết một bé sơ sinh mà ông mô tả là khá lớn để có thể “đi ra xe bus để đến trường.”

Tòa án này hôm thứ Ba đã tuyên ông hai lần tù chung thân, sau khi có cuộc thu xếp với các công tố viên để ông khỏi bị tử hình.

Viên bác sĩ 72 tuổi đã bị kết tội giết người bậc một vì đã giết ba bé vừa chào đời bằng kéo.

Trước đó, ông đã bị kêu án 5 năm tù về tội vô tình giết chết một bệnh nhân uống thuốc quá liều do ông kê toa, khi người này đến văn phòng ông để yêu cầu phá thai.

Các nhân chứng ra khai trước tòa kể lại cơ sở y khoa của ông dơ bẩn đến độ các công tố viên đã gọi là “một căn nhà man rợ.”

Vụ này làm dấy lên cuộc tranh luận ở nước Mỹ về chuyện hợp thức hóa phá thai.