Chính nơi Thiên Chúa, con hằng cậy trông!

Chính nơi Thiên Chúa, con hằng cậy trông!

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

Ai kính sợ THIÊN CHÚA thì không sợ hãi gì, họ không run rẩy, vì chính nơi Người, họ hằng cậy trông.

Với mái tóc vàng óng ả, đôi mắt trong xanh, nước da trắng hồng, thân hình mảnh
khảnh và cao 1 thước 84, bà Adriana Karembeu quả đúng là người mẫu thời trang lý tưởng. Thế nhưng, từ nhiều năm qua, tên tuổi bà Adriana Karembeu còn được thế giới biết đến qua các dấn thân hoạt động thiện nguyện bác ái trong Hội Hồng Thập Tự. Bà được chỉ định làm Nữ Đại Sứ của Hội. Bà thường mang uy phục có gắn thêm huy hiệu Hồng Thập Tự. Ngoài ra, thế giới thể thao cũng chú ý đến bà vì bà là hiền thê của cựu cầu thủ túc cầu Đội Tuyển Pháp: ông Christian Karembeu.

Bà Adriana Karembeu – nhũ danh Sklenarikova – gốc người Slovak, một quốc gia
cựu cộng sản Đông Âu. Chính bà kể lại kỷ niệm thời thơ ấu nơi quê hương Slovak
và lý do đưa đẩy bà tham gia các công tác thiện nguyện của Hội Hồng Thập Tự.

Tôi sinh ra trong một gia đình thật hạnh phúc. Thân phụ tôi vô cùng nghiêm
khắc. Thân mẫu tôi có nhan sắc ”nghiêng thành đổ nước”. Ngày nay mặc dầu tuổi
cao mẹ tôi vẫn giữ nguyên sắc đẹp ”kiêu-sa” của một phụ nữ đứng tuổi.

Lúc nhỏ tôi ở với Ông Bà Nội vì song thân tôi vẫn còn theo đuổi việc học. Sau
đó tôi về sống với cha mẹ. Mẹ tôi là chuyên viên dinh-dưỡng-học. Với nghề
nghiệp, mẹ tôi phải du hành nhiều nơi, nhưng không bao giờ Mẹ xao lãng công
việc gia đình với nhiệm vụ làm vợ và làm mẹ. Mẹ tôi tự tay chăm sóc kỹ lưỡng
hai chị em tôi và thường chu toàn công việc nội trợ cho đến nửa đêm. Ngoài ra
mẹ tôi có biệt tài khâu may. Trong một xã hội cộng sản nghèo nàn của nước
Slovak, mẹ tôi đã khéo léo chế biến những kiểu áo tuyệt đẹp bằng những thứ vải
rẻ tiền. Có lẽ tôi chịu ảnh hưởng cách ăn mặc thật duyên dáng và rất hợp thời
trang của mẹ.

Bà Nội tôi là nữ y tá trong một Cô Nhi Viện. Lúc nhỏ, tôi thường theo Nội vào
Cô Nhi Viện hoặc theo Mẹ vào Nhà Thương. Đây là hai nơi lôi cuốn cái nhìn trẻ
thơ và để lại nơi tôi tâm tình nhân đạo tràn bờ. Vì thế, sau khi mãn bậc trung
học, tôi quyết định chọn ngành bác sĩ.

Lý do của việc chọn  lựa trước tiên đến từ tâm tình thảo hiếu. Tôi muốn làm vui lòng cha mẹ và muốn cha mẹ hãnh diện về tôi. Vào thời kỳ đó nơi xứ sở Slovak cộng sản của tôi thì
ngành bác sĩ là phân khoa khó nhất.

Và tôi đã thành công trong việc học vì tôi rất yêu thích ngành bác sĩ. Cho dẫu
khó khăn cách mấy, tôi cũng quyết chí theo đuổi. Ba năm học đã để lại nơi tôi
hai kho tàng: khoa học và kỷ luật. Chúng là hành trang quí hóa tôi mang theo
khi vào đời. Thật tuyệt vời!

Đang theo đuổi việc  học thì tôi bỗng lọt vào ”mắt xanh” của một Hãng Thời Trang của Paris, thủ đô nước Pháp. Họ tức khắc trao cho tôi vé máy bay đi Paris tham dự buổi trình diễn thời trang. Tôi hết sức do dự vì tính tình tôi vô cùng nhút nhát. Tôi luôn
mang mặc cảm mình không đẹp vì quá ốm và quá cao. Nhưng thân phụ tôi rất hài
lòng. Ba tôi khuyến khích tôi làm một chuyến du hành ”thử thời vận”! Và chuyến
du hành đầu tiên ấy đã chính thức đưa tôi vào nghề trình diễn thời trang.

Vào năm 1999, khi chiến dịch bãi bỏ mìn-chống-người được tung ra, tôi tức khắc
nhập cuộc. Trước đó tôi đã là nhân viên thiện nguyện của Hội Hồng Thập Tự. Nội
tôi và Mẹ tôi đều là nhân viên Hồng Thập Tự nên chuyện tôi trở thành nhân viên
thiện nguyện của Hồng Thập Tự được coi như là chuyện đương nhiên. Công tác của
Hồng Thập Tự cũng thích hợp với ước mơ ngày xưa của tôi là muốn trở thành nữ
bác sĩ khi tôi chọn ngành y khoa. Thêm vào đó, tự bản tính tôi rất nhạy cảm với
việc bảo vệ mạng sống con người và việc làm giảm bớt các đau đớn khổ sở của con
người. Ngoài ra, tôi thật hãnh diện minh chứng rằng nghề trình diễn thời trang
cũng giữ vai trò trọng yếu trong việc cổ động cho các lý do nhân đạo hoặc văn
minh tình thương.

Trong công tác nơi Hội Hồng Thập Tự điều làm tôi cảm động nhất chính là việc
chứng kiến tận mắt các dấn thân của các thiện nguyện viên. Nhiều người thức
trắng đêm hoặc hy sinh các ngày nghỉ cuối tuần để ra tay cứu giúp những người
lâm nguy, các anh chị em cần giúp đỡ. Trước mắt tôi, chính các thiện nguyện
viên này mới là những ”ngôi sao màn bạc” sáng chói nhất trong xã hội khổ đau
của con người.

… “Người bôn ba hiểu rộng biết nhiều. Kẻ giàu kinh nghiệm phát biểu thật
thông minh. Ai không từng trải thì hiểu biết nông cạn, còn người bôn ba thì
lanh lợi, tháo vát. Trong những chuyến du hành, tôi đã được thấy nhiều chuyện,
đã hiểu nhiều điều mà không thể nói hết. Đã nhiều lần tính mạng tôi lâm nguy,
nhưng nhờ kinh nghiệm, tôi đã thoát chết. Những người kính sợ THIÊN CHÚA sẽ được sống lâu dài, vì họ cậy trông vào Đấng cứu thoát họ. Ai kính sợ THIÊN CHÚA thì không sợ hãi gì, họ không run rẩy, vì chính nơi Người, họ hằng cậy trông. Phúc thay tâm hồn kẻ kính sợ THIÊN CHÚA! Họ nương tựa vào ai? Và ai nâng đỡ họ? THIÊN CHÚA để mắt trông nom những ai yêu mến Ngài. Ngài là khiên mộc vững chắc, là sức mạnh đỡ nâng, là tàn che gió nóng, là bóng mát giữa trưa. Ngài giữ gìn cho khỏi vấp ngã, và bảo vệ cho khỏi té nhào. Ngài nâng cao tâm hồn, sáng soi con mắt. Ngài ban sức khoẻ, sự sống và phúc lành”
(Sách Huấn ca 34,9-17).

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

(”Sélection du Reader’s Digest”, Mai 2006, trang 52-59)

Maria Thanh Mai gởi

Bà Maria Simma và các linh hồn nơi luyện ngục

Bà Maria Simma và các linh hồn nơi luyện ngục

TRẦM THIÊN THU

Có một phụ nữ người Áo, qua đời tháng 3-2004 ở tuổi 90, đã được nói chuyện với các linh hồn và bà giúp họ vơi đi các nỗi thống khổ mà họ phải gánh chịu. Đọc bài này, có thể bạn biết thêm nhiều điều bất ngờ và thú vị, nhờ đó mà thêm tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót và hằng ngày tích cực cầu nguyện nhiều cho các linh hồn, nhất là trong Tháng Mưới Một này.

Phụ nữ đó là bà Maria Simma. Bà đã được nữ tu Emmanuel ở Medjugorje (Mễ Du) phỏng vấn năm 1997. Lúc đó, bà Maria 82 tuổi. Bà được ơn lạ là “tâm sự” với các linh hồn nơi Luyện ngục từ khi bà 25 tuổi, và từ đó bà thường xuyên được các linh hồn “ghé thăm”
cho bà biết nhiều thông tin về Luyện hình.

Bà Maria Simma là ai?

Bà Maria Simma là một phụ nữ giản dị, sống một mình trong căn nhà nhỏ ở ngôi làng Sonntag nhỏ bé thuộc miền sơn cước tại Áo quốc. Cả cuộc đời, bà sống đạo đứcnghèo
khó
và khiêm nhường.

Những câu hỏi và trả lời dưới đây đã được chọn lọc và tóm gọn từ cuốn sách về cuộc phỏng vấn giữa nữ tu Emmanuel và bà Maria Simma, có cả nhận xét của nữ tu Emmanuel về Luyện hình.

Làm sao bà có đặc sủng này?

Đó là năm 1940, khi mà Maria Smma 25 tuổi. Một đêm nọ, khoảng 3 hoặc 4 giờ sáng, bà thức giấc và thấy một người đàn ông lạ đi tới đi lui trong phòng của bà. Bà không sợ, và
hỏi: “Ông là ai? Ông cần gì?”. Không có tiếng trả lời. Người đàn ông vẫn đi tới đi lui. Bà la to: “Đi khỏi đây!”. Vẫn im lặng. Bà bật dậy ra khỏi giường túm lấy ông ta nhưng chỉ nắm vào không khí. Người đàn ông vẫn bước đi, bà túm lấy ông ta nhưng vô ích. Cuối cùng, người đàn ông bỏ đi. Đêm hôm sau, ông ta trở lại, bà Maria hỏi: “Ông muốn gì ở tôi?”.
Ông ta đáp: “Hãy xin cho tôi 3 Thánh lễ và tôi sẽ được giải thoát”. Bà Maria hiểu đó là một linh hồn trong Luyện hình. Bà đã xin 3 Thánh lễ cho linh hồn đó, và người đó không còn trở lại nữa. Từ đó, bà thường được các linh hồn khác “ghé thăm” để xin bà cầu nguyện cho họ. Bà biết nhiều điều khác về Luyện hình nhờ các linh hồn.

Các linh hồn cần những lời cầu nguyện nào?

Trong hầu hết các trường hợp, các linh hồn đều xin có Thánh lễ cầu cho họ. Họ cũng xin cầu nguyện cho họ bằng Chuỗi Mân Côi và Chặng Đàng Thánh Giá. Họ cần lời cầu nguyện của
chúng ta để họ có thể rút ngắn thời gian ở trong Luyện hình và được đưa vào Thiên đàng.

Điều gì giải thoát các linh hồn khỏi Luyện hình một cách hiệu quả nhất?

Chính Thánh lễ, vì Đức Kitô tự hiến mình vì yêu thương chúng ta. Đó là chính Đức Kitô dâng lên Thiên Chúa, vì Ngài là Của Lễ đẹp lòng Thiên Chúa nhất. Ngoài Thánh lễ và những cách cầu nguyện nói trên, các cách cầu nguyện khác cũng là những phương cách
hiệu quả, đó là dâng cho Chúa những đau khổ của chúng ta, việc đền tội, ăn chay, hy sinh và nhịn nhục. Những cách này không chỉ giúp các linh hồn nơi Luyện hình mà còn có thể giảm hình phạt nơi Luyện hình cho chính chúng ta, nghĩa là chúng ta “đền tội” trước để chúng ta có thể tiến thẳng vào Thiên đàng, hay ít ra cũng giảm thời gian thanh luyện cho chúng ta.

Đau khổ nơi Luyện hình có cực khổ hơn những đau khổ dữ dội nhất trên thế gian? Các linh hồn có vui và hy vọng giữa khổ hình?

Có. Đau khổ đó hơn những đau khổ dữ dội nhất trên thế gian này. Thật vậy, đau khổ đó cũng tương tự đau khổ trong Hỏa ngục, nhưng khác trong Hỏa ngục, vì trong Hỏa ngục vĩnh viễn không còn hy vọng được cứu thoát, các linh hồn trong Luyện hình biết rằng thời
gian sẽ đến khi sự thanh luyện của họ chấm dứt và họ sẽ được vào Thiên quốc.
Niềm hy vọng đó cho họ niềm vui mà giảm bớt đau khổ.

Tại sao các linh hồn nơi Luyện hình không thể tự cầu nguyện cho mình?

Các linh hồn nơi Luyện hình không thể tự cầu nguyện cho mình vì việc cầu nguyện phải được thực hiện khi còn sống. Ở Luyện hình, thời gian và lòng thương xót đã qua, đó
là thời gian của công lý. Tuy nhiên, Thiên Chúa quá nhân từ và thương xót, nên Ngài vẫn lắng nghe lời cầu nguyện nếu chúng ta cầu thay nguyện giúp các linh hồn. Đồng thời, các thánh trên trời cũng luôn cầu nguyện cho các linh hồn nơi Luyện hình.

Tại sao cần Luyện hình?

Nếu chúng ta sống trong ân sủng và sạch tội, chúng ta có thể tránh được Luyện hình và tiến thẳng vào Thiên đàng. Những người chết trong tội trọng, không muốn giải hòa với Thiên
Chúa và không chịu ăn năn trong giờ sau hết thì sẽ vào thẳng Hỏa ngục. Những người không chết trong tội trọng nhưng không sạch tội nhẹ hoặc còn vướng mắc tội nhẹ thì cũng sẽ được vào Thiên đàng nhưng họ cần phải được thanh luyện trước khi xứng đáng diện kiến Tôn Nhan Thiên Chúa.

Nữ tu Emmanuel có cách hay để giải thích về Luyện hình: Chúng ta hãy nghĩ rằng một ngày nào đó cửa mở ra, và một người lộng lẫy xuất hiện nổi bật và có vẻ đẹp chưa từng có trên thế gian này, tràn ngập ánh sáng chói lọi. Điều ngạc nhiên đó cho thấy rằng người đó vô cùng yêu thương bạn bằng một tình yêu mà bạn chưa hề biết đến. Và bạn cảm thấy rằng người đó rất muốn đến gần bạn. Cùng lúc đó, bạn cũng rất muốn đến gần người đó và ngả vào vòng tay của người đó. Nhưng bất ngờ bạn nhận ra mình chưa tắm rửa mấy ngày qua, cơ thể bốc mùi hôi, tóc bết vào nhau và quần áo dính đầy bụi bẩn. Lúc đó, bạn tự nhủ: “Không, mình không thể như thế này mà đến với người ấy. Mình phải tắm rửa, tắm thật kỹ, thay đổi quần áo, rồi mình sẽ trở lại và đến với người ấy”.

Luyện hình chính xác như thế đó. Đó là sự trì hoãn vì chúng ta chưa tinh tuyền, trì hoãn trước vòng tay yêu thương của Thiên Chúa khiến chúng ta rất đau khổ. Nghĩa là khi chết,
cuộc đời bạn sẽ được hiện rõ trước mặt bạn như trong một cuộn phim, và bạn sẽ
kinh ngạc khi bạn nhận ra mình bất xứng. Đột nhiên, chính bạn sẽ vội chạy vào
Luyện hình để thanh luyện vì bạn không muốn trì hoãn chút nào nữa. Chính linh
hồn nhận ra mình bất xứng nên vội vào Luyện hình mà tẩy rửa để có thể mau được
Thiên Chúa ôm vào lòng trong thời gian sớm nhất.

Chúa Giêsu có đến thăm Luyện hình? Còn Đức Mẹ và các thiên thần?

Theo bà Maria Simma, không linh hồn nào nói với bà về việc Chúa Giêsu có ghé vào Luyện hình hay không. Tuy nhiên, Đức Mẹ có tới thăm Luyện hình. Các thiên thần hộ thủ của các
linh hồn cũng đến đó, có cả Tổng lãnh thiên thần Micae đến an ủi các linh hồn. Ngoài ra, không có thánh nào khác đến đó.

Có cách nào trên thế gian để chúng ta có thể tránh vào Luyện hình và đi thẳng vào Thiên đàng?

Hãy sống trong ơn nghĩa với Chúa và xa tránh mọi tội lỗi. Nếu chúng ta lỡ phạm tội, hãy mau lãnh nhận Bí tích Hòa giải và thành tâm ăn năn sám hối. Hãy tuân giữ các Giới răn
của Chúa và các Giáo huấn của giáo hội, nhất là phải luôn MẾN CHÚA và YÊU NGƯỜI. Chúng ta được Thiên Chúa trao cho những khí cụ để được cứu độ như các Bí tích, lời cầu nguyện và việc đền tội. Chúng ta phải thực hành các nhân đức, nhất là các nhân đức BÁC ÁI và KHIÊM NHƯỜNG.

Lạy Thiên Chúa chí công và chí thiện, xin dủ lòng thương xót và tha thứ cho các linh hồn và chúng con. Amen

TRẦM THIÊN THU

(Chuyển ngữ từ All-About-The-Virgin-Mary.com)

Tháng cầu hồn – 2012

nguồn: Maria Thanh Mai gởi

MẸ CHỈ CẦN DUY NHẤT MỘT THÁNH LỄ

MẸ CHỈ CẦN DUY NHẤT MỘT THÁNH LỄ

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

Ngày 3-2-1944, một cụ bà gần 80 tuổi qua đời.  Cụ bà đó không ai khác là thân mẫu tôi.

Tôi lặng lẽ chiêm ngắm gương mặt Mẹ dịu hiền nơi nhà nguyện nghĩa trang, trước khi hạ huyệt.
Trong tâm tình con thảo và nhất là, trong tư cách Linh Mục, tôi thì thầm với Mẹ: “Mẹ à, từ ngày có trí khôn đến giờ, con chưa bao giờ thấy Mẹ lỗi phạm nặng nề một luật nào của Chúa!

Và tôi hồi tưởng những chặng đường qua của cuộc đời Mẹ.

Mẹ tôi có một đời sống thật gương mẫu.  Sở dĩ tôi được làm Linh Mục phần lớn là nhờ công lao của Mẹ hiền.

Mỗi ngày, Mẹ tôi tham dự Thánh Lễ rước lễ, kể cả vào những năm cuối đời, tuổi đã cao.  Khi đi cũng như lúc về, Mẹ tôi đều cầm tràng hạt trong tay.  Mỗi khi rỗi rảnh, Mẹ thường lần hạt, đọc kinh Mân Côi.  Mẹ tôi rất có lòng bác ái, thương người đến độ mất một con mắt, chỉ vì liều mạng cứu sống một người đàn bà nghèo.  Chưa hết.  Mẹ tôi luôn chấp nhận thánh ý Thiên Chúa.  Ngày thân phụ tôi qua đời, Mẹ tôi hỏi: “Trong lúc này đây, Mẹ có thể than thở gì với Đức Chúa GIÊSU để làm đẹp lòng Ngài?”  Tôi trả lời: “Mẹ cứ lập đi lập lại câu: Lạy Chúa, xin cho thánh ý Chúa được thực hiện.

Trên giường bệnh, Mẹ tôi lãnh các Bí Tích sau cùng với Đức Tin sâu xa.

Mấy giờ trước khi tắt thở, Mẹ tôi đau đớn vô cùng.  Nhưng Mẹ không ngừng lập đi lập lại: “Lạy Đức Chúa GIÊSU, con muốn xin Chúa giảm cơn đau cho con.  Tuy nhiên, con
không dám áp đặt ý con trên thánh ý Chúa.  Trái lại, xin cho thánh ý Chúa được thể hiện.

Với lời sau cùng này, Mẹ tôi – người phụ nữ đã cưu mang, sinh hạ và dưỡng dục tôi nên người – trút hơi thở cuối cùng.  Sau khi Mẹ tôi qua đời, ai ai cũng nức lời khen ngợi Mẹ,
người đàn bà đức hạnh.  Tuy nhiên, tôi không để ý đến lời ca tụng của người đời cho bằng nghĩ đến sự phán xét công minh của Thiên Chúa.  Do đó, tôi làm nhiều việc lành, sốt sắng dâng Thánh Lễ và không ngừng cầu nguyện cho Linh Hồn Mẹ sớm tận hưởng Thánh Nhan Thiên Chúa.

Ngoài ra, mỗi khi có dịp giảng, tôi đều nhắn nhủ các tín hữu Công Giáo hãy năng nhớ giúp đỡ các Linh Hồn nơi Lửa Luyện Ngục.  Giúp đỡ bằng nhiều cách: tham dự Thánh Lễ, rước lễ và làm việc lành phước đức, bố thí giúp đỡ người nghèo.

Thiên Chúa Nhân Lành cho phép Mẹ hiện về với tôi.

Đúng hai năm rưỡi sau khi qua đời, Mẹ tôi bỗng xuất hiện trong phòng, dưới hình dạng con người.  Mẹ trông thật buồn bã.  Mẹ tôi nói: “Các con đã bỏ quên Mẹ trong Luyện Ngục!

Tôi ngạc nhiên hỏi lại: “Ủa, cho tới bây giờ mà Mẹ còn ở trong Luyện Ngục hay sao?

Mẹ tôi đáp:Đúng thế! Mẹ vẫn còn ở trong Luyện Ngục.  Bóng tối vây phủ Linh Hồn Mẹ, khiến Mẹ không thể trông thấy Ánh Sáng là Thiên Chúa… Mẹ đang ở ngưỡng cửa Thiên
Đàng, gần nơi an vui vĩnh cửu và Mẹ nồng nhiệt ước muốn được vào, nhưng Mẹ không thể nào vào được! Không biết bao nhiêu lần Mẹ tự nhủ: Nếu các con biết mình đang bị dằn vặt khốn khổ khôn lường, hẳn là chúng đã cấp tốc ra tay cứu giúp mình!

Tôi hỏi tiếp: “Sao trước đây Mẹ không hiện về báo cho chúng con biết?

Mẹ tôi buồn bã trả lời: “Mẹ đâu có được phép!

Tôi lại hỏi: “Mẹ vẫn chưa được trông thấy Thiên Chúa sao?

Mẹ tôi giải thích: “Khi vừa tắt thở, Mẹ đã được trông thấy Chúa nhưng chưa được trông thấy trọn Ánh Sáng Vinh Quang của Chúa.

Tôi hỏi tiếp: “Chúng con có thể làm được gì để giúp Mẹ ra ngay khỏi Luyện Ngục?

Mẹ tôi nói: Mẹ chỉ cần duy nhất một Thánh Lễ.  Chúa cho phép Mẹ hiện về để xin con điều
đó.

Tôi không quên dặn dò Mẹ: “Khi nào được vào Thiên Đàng, Mẹ nhớ hiện về ngay báo tin cho con biết.

Mẹ tôi trả lời: “Nếu Chúa cho phép Mẹ hiện về…  Ôi Ánh Sáng thật tuyệt đẹp!

Vừa nói Mẹ tôi vừa biến mất.

Chúng tôi dâng 2 Thánh Lễ cầu cho Linh Hồn Mẹ.

Một ngày sau, Mẹ tôi hiện về nói: “Mẹ đã được vào Thiên Đàng rồi!

Chứng từ của Cha Giuseppe Tomaselli, người Ý, Dòng Don Bosco.

.. “Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa, muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.  Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu.  Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng? Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài.  Mong đợi Chúa, con hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Người.  Hồn con trông chờ Chúa, hơn lính canh mong đợi hừng đông.  Hơn lính canh mong đợi hừng đông, trông cậy Chúa đi, Israel hỡi, bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa. Chính Người sẽ cứu chuộc Israel cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn” (Thánh Vịnh 130).

(”L’Aldilà .. Stupenda realtà”, Editrice Comunità, 1992, trang 265-266)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

(Đài Vatican02/11/2009)

nguồn: Anh chị Thụ & Mai gởi

và Từ Langthangchieutim

ĐẠI THỤ VÀ CÂY SẬY

ĐẠI THỤ VÀ CÂY SẬY

Tác giả: Bác sĩ Nguyễn Ý Đức

Tại một khu rừng nọ, có một cây đại thụ và một cây sậy mọc gần nhau đã từ nhiều chục năm. Đôi bên vẫn thường tâm sự qua lại mặc dù một bên thì lừng lững cao ngất trời xanh, một bên thì mảnh mai không quá đầu người.

Một hôm đôi bên luận bàn về sức mạnh của nhau.

Sậy khiêm nhường nói:” Tôi biết thân phận bé nhỏ của tôi không bằng anh nhưng tôi nghĩ là tôi an toàn hơn anh.”

Đại thụ nhìn xuống cây sậy cười ngạo nghễ: “Sao chú mày chủ quan tự tin thế. Anh to lớn thế này mà lại kém an toàn hơn chú à. Chú cho ta biết cái gì có thể quật ngã thân hình to lớn với gốc rễ nằm sâu trong đất của ta. Ngoài ra, với chiều cao, ta có thể nhìn xa trông rộng ngắm phong cảnh khắp nơi, hường gió mát trăng thanh mà chú mày chả bao giờ được hưởng”. Rồi cười ha hả khoái chí.

Sậy ta biết thân, âm thầm số phận.

Tối hôm đó, một cơn giông tố thổi về với sấm sét ầm ầm rung chuyển đất trời. Muông thú sợ hãi tìm nơi trú ẩn. Cây cối nghiêng ngả, cành lá tả tơi gẫy rụng vương vãi khắp nơi.

Với chiều cao quá cao, đại thụ chịu không nổi sức mạnh của phong ba bão táp, bật gốc nằm trơ trên mặt đất. Nhìn sang cạnh, nó thấy sậy vẫn đứng trên rễ, chỉ rụng bớt ít chục cánh lá. Ấy là nhờ sậy mọc thấp, uốn mình theo gió lại được các cây lớn hứng hết phũ phàng mưa gió, cho nên sau bão táp, nó vươn mình thẳng lên được. Đại thụ thở dài, ân hận về tính tự cao tự đại của mình, chào vĩnh biệt sậy, chờ thợ rừng tới cưa sẻ về dùng. Thông cảm, sậy nhìn sang ái ngại…chia tay.

Ở đời thiếu gì hoàn cảnh tương tự. Phúc đấy, họa đấy. Khi danh vọng lên cao thì dương dương tự đắc, coi trời bằng vung mà khi xuống thấp thì lủi thủi như chó cắt tai. Giá mà có một chút khiêm cung, nhìn trước nhìn sau, nhận ra thiếu sót của mình để chấn chỉnh tu bổ thì chẳng cũng hay lắm sao.

Khương Tử Nha xưa kia nhận xét: “Chớ thấy mình sang mà khinh người hèn; chớ thấy mình cao mà khinh người thấp; chớ cậy mình khôn mà gạt người dại; chớ cậy mình mạnh mà khinh kẻ yếu”.

Trong khi đó, Montesquier của nước Pháp lại ca tụng:”Hỡi những người khiêm tốn, xin chào đón quý vị. Quý vị đã tạo ra vẻ dịu dàng và thú vị cho cuộc đời. Quý vị tưởng là mình chẳng có gì nhưng tôi nhận thấy quý vị có tất cả”.

Nghe ra, thấy cũng có lý vậy.

Bác sĩ Nguyễn Ý Đức

 

Làm sao chấm dứt đút lót ở bệnh viện?

Làm sao chấm dứt đút lót ở bệnh viện?

Thứ năm, 15 tháng 11, 2012

nguồn: BBC

Bệnh nhân tại một bệnh viện ở thành phố Hồ Chí Minh

Cả bệnh nhân và bác sĩ đều nói người nhà bệnh nhân đưa
phong bì vì cho rằng “có đưa mới yên tâm”

Việc Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến kêu gọi “không đưa phong bì” tại diễn đàn Quốc Hội vào hôm qua, khiến dẫn tới tranh luận về nguyên nhân của tình trạng tiêu cực này và vai trò trách nhiệm Bộ Y tế và nhà nước trong vấn đề này.

Các bác sĩ nói muốn chấm dứt phong bì thì  cần nâng lương cho nhân viên y tế, giải quyết quá tải ở tuyến trung ương và nâng cao nhận thức người dân.

Trò chuyện với BBC Việt Ngữ, bác sĩ Minh Hải tại Hà Nội cho rằng thực hiện việc này là rất khó và hiện nay có thể nói là mới đang ở giai đoạn “hô khẩu hiệu” vì một khi mức lương của y bác sĩ còn quá thấp, không đủ sống, thì khi được biếu phong bì dù biết là sai họ vẫn phải
nhận.

Tuy nhiên bác sĩ Hải cho biết một số bác sĩ mở phòng mạch tư khám thêm ngoài việc đi làm tại bệnh viện và khi với mức thu nhập cao hơn, đủ sống, trên thực tế họ đã không còn nhận phong bì từ bệnh nhân.

Ngoài ra còn là chuyện đã thành thói quen từ phía gia đình bệnh nhân là đã vào bệnh viện là “người nhà bệnh nhân cứ đưa, có đưa thì mới yên tâm”, bác sĩ Hải nói thêm.

“Nhưng văn hóa phong bì không phải chỉ có ở ngành y tế, đến xin học cho con cũng phải có phong bì,” bác sĩ Hải nói.

Muốn chấm dứt tình trạng đưa phong bì như kêu gọi của Bộ trưởng Y tế thì ngoài chuyện cần nâng lương cho nhân viên y tế, còn phải có các biện pháp giải quyết tình trạng quá tải ở tuyến trung ương và đồng thời nâng cao nhận thức của người dân.

“Giáo dục và Y tế là hai ngành có tính đặc thù vì thế cần có những chính sách của nhà nước như tăng lương cho ngành y tế,” theo quan điểm của bác sĩ Hải.

Việc bệnh nhân dễ dàng vượt tuyến dẫn tới tình trạng quá tải ở các bệnh viện tuyến trung ương cũng chính là một trong những nguyên nhân gây ra tình trạng tiêu cực này.

Bệnh nhân tại Việt Nam giải thích tâm lý theo nhau đưa phong bì cho bác sĩ, y tá vì cho rằng như thế mới được đối xử tốt.

Ngoài ra để thay đổi được một thói quen đã định hình từ lâu này chính người dân cũng cần được nâng cao nhận thức mới có hy vọng “nói không với phong bì” như lời Bộ trưởng Y tế kêu gọi.

Trong khi đó, chị Nguyễn Thị Thủy, một người chuyên trông người ốm tại bệnh viện và cũng từng đưa con đi bệnh viện, nói với BBC Việt Ngữ mọi người thường cho rằng phải đưa phong bì mới được bác sĩ đối xử tốt và cho thuốc tốt.

Chị Thủy giải thích việc chữa bệnh theo con đường qua bảo hiểm thường rất chậm và rất nhiều thủ tục. Đây cũng là một nguyên nhân khiến người bệnh chọn “đưa phong bì” để có thể được điều trị nhanh hơn và tốt hơn.

“Tình trạng đút lót phong bì như vậy không thể gọi  là cảm ơn được. Nếu mua quà như hoa quả chẳng hạn để tặng cả một kíp trực, hay kíp làm việc của Khoa đó thì mới gọi là cảm ơn,” chị Thủy nói.

NGƯỜI ĐÃ ĐẾN GẦN, Ở NGAY NGOÀI CỬA RỒI!

NGƯỜI ĐÃ ĐẾN GẦN, Ở NGAY NGOÀI CỬA RỒI!

(CHÚA NHẬT XXXIII/B)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

nguồn: Đài Vatican

LỜI CHÚA: Máccô 13,24-32


Khi ấy, Đức Chúa GIÊSU phán cùng dân chúng rằng: ”Trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,
các ngôi sao từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển. Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang, ngự trong đám mây mà đến. Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập hợp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời.. Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà tìm hiểu. Khi cành nó mềm ra và trổ lá, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần. Cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi. Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những Lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu. Còn về ngày giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay Con Người cũng không, chỉ có CHÚA CHA biết mà thôi”.

SUY NIỆM

”Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang, ngự trong
đám mây mà đến .. Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi”.

Nơi chương 19 và 20, sách Khải Huyền nói đến hai “cuộc chiến cánh chung”: cuộc
chiến cánh chung thứ nhất và cuộc chiến cánh chung thứ hai.

Nơi thị kiến cuộc chiến cánh chung thứ nhất, thánh Gioan tông đồ, tác giả sách Khải Huyền, mô tả Đức Chúa GIÊSU KITÔ xuất hiện để hoàn thành ”Ngày của THIÊN CHÚA” tiêu diệt mọi thù địch của Hội Thánh. Tác giả mô tả chân dung Đức Chúa GIÊSU KITÔ theo 4 cách: hoặc như ”Con Người” trong thị kiến mở đầu (1,9-16); hoặc như ”Chiên Con” khi mở ấn (6,2); hoặc như ”Người Con” của người Phụ Nữ (12,5); hoặc như “Con Người” gặt mùa cánh chung (14,6-20).. Nơi chương thứ nhất, Con Người được mô tả: ”Đầu Người tóc trắng như len trắng, như tuyết; mắt Người như ngọn lửa hồng; chân Người giống như đồng đỏ được tôi luyện trong lò; và tiếng Người như tiếng nước lũ. Tay hữu Người cầm bảy ngôi sao và từ miệng Người phóng ra một thanh gươm hai lưỡi sắc bén. Mặt Người tỏa sáng như mặt trời chói lọi” (14-16).. Danh hiệu Đức KITÔ
chứng thực Người là THIÊN CHÚA, Ngôi Lời của THIÊN CHÚA. Chỉ có Người là Chúa Tể
mà mọi thọ sinh phải tôn thờ, Vua các vua, Chúa các chúa. Hai Con Thú giao chiến
chống lại Đức Chúa KITÔ. Chúng thất bại, vì đã đến giờ Người cai trị muôn dân.

Cuộc chiến cánh chung thứ nhất kết thúc với việc Đức Chúa GIÊSU KITÔ tập trung
tất cả quyền hành trên vũ trụ và cai trị muôn dân, bởi vì Người là Vua các vua,
Chúa các chúa.

Trong khi đó, sách Khải Huyền mô tả cuộc chiến cánh chung thứ hai: ”Bấy giờ tôi thấy một ngai lớn màu trắng và thấy Đấng ngự trên đó. Đất và trời biến mất
trước mặt Người, không để lại dấu vết. Rồi tôi thấy những người chết, lớn cũng
như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đã mở sẵn; rồi một cuốn khác cũng mở ra: đó
là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tùy theo việc họ đã làm, chiếu
theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách”
(20,11-12).

Như thế, cuộc chiến cánh chung thứ hai kết thúc với việc Đức Chúa GIÊSU KITÔ
xét xử muôn dân. Đây là ngày thế mạt, ngày tận thế. Trong trình thuật Tin Mừng
theo thánh Máccô vừa nghe đọc, có lẽ, Đức Chúa GIÊSU KITÔ cũng muốn nói đến
ngày thế mạt, như được mô tả trong sách Khải Huyền. Tuy nhiên, về ngày giờ của
thời thế mạt, không ai có thể biết được như chính Chúa GIÊSU quả quyết: ”Còn
về ngày giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay Con
Người cũng không, chỉ có THIÊN CHÚA CHA biết mà thôi”.

Đúng thế. Không ai có thể biết được, ngoại trừ duy nhất THIÊN CHÚA CHA biết mà
thôi. Điều quan trọng đối với các tín hữu, không phải là việc tò mò tìm kiếm hoặc
tiên đoán ngày thế mạt, nhưng là sống tinh thần đơn sơ phó thác và trong tư thế
luôn luôn sẵn sàng. Không ai biết được giờ sau cùng của cuộc đời mình, và càng
không biết được ngày sau cùng của thế giới. Nhưng điều mà mọi người có thể làm
được, đó là sống mối giây liên hệ thân tình với THIÊN CHÚA là CHA. Nếu chưa có
mối giây liên hệ này thì hãy sớm ăn năn thống hối và trở về nhận biết THIÊN
CHÚA là CHA. Như thế, khi Đức Chúa GIÊSU KITÔ xuất hiện, chúng ta sẽ được hồng
phúc cao trọng là thuộc về số ”những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương
về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời”..
Ước gì được như vậy!

Chúa Nhật 18-11-2012 cũng là ngày toàn thể Giáo Hội Công Giáo Việt
Nam long trọng mừng kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Các vị là những người được
sách Khải Huyền mô tả: ”Một đoàn người mình mặc áo trắng tinh, tay cầm nhành
lá thiên tuế.. Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn
lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong Máu Chiên Con. Họ sẽ không còn
phải đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành
hạ nữa. Vì Chiên Con đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn
nước trường sinh. Và THIÊN CHÚA sẽ lau sạch nước mắt họ”
(7,9-17).

Là con cháu của các vị anh hùng tử vì đạo, tín hữu Công Giáo Việt Nam quyết chí
noi gương các ngài, sống anh dũng, sống trung thành với Đức Tin trong cuộc sống
thường ngày, để sẽ cùng với các ngài, chung hưởng vinh phúc muôn đời trên thiên
quốc. Ước gì được như vậy!

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

CHAM NGON CUOC SONG – Minh Ngoc Piano – BP (HD)& Bai Khong Ten Cuoi Cung & Ao Lua Ha Dong – Vu Khanh & Paris Có Gì Lạ Không Em?-

 

CHAM NGON CUOC SONG – Minh Ngoc Piano – BP (HD)

httpv://www.youtube.com/watch?v=cLyNiM6CO24&feature=em-uploademail

Bai Khong Ten Cuoi Cung – Vu Khanh

httpv://www.youtube.com/watch?v=o0ntbi_Je0g&feature=related

 

Ao Lua Ha Dong – Vu Khanh

httpv://www.youtube.com/watch?v=RtwFHe4boVI&feature=related

Paris Có Gì Lạ Không Em?-

Ngọc Hạ

httpv://www.youtube.com/watch?v=M2AssmKLwyo&NR=1&feature=endscreen

Giá một nụ cười rẻ hơn giá tiền điện !!!

Giá một nụ cười rẻ hơn giá tiền điện !!!
Giá một nụ cười rẻ hơn giá tiền điện, thế nhưng nụ cười lại tỏa sáng nhiều hơn hàng trǎm bóng đèn điện. Không ai nghèo đến nỗi không thể mỉm một nụ cười, cũng không ai đủ giàu để sống mà không cần đến nụ cười của người khác.
Hình £nh ã ng

Một nụ cười – vốn liếng tuy nhỏ bé nhưng lại sinh hoa lợi nhiều, nó làm giàu cho kẻ đón nhận nó mà không hề làm kẻ trao tặng nó phải nghèo đi. Ngược lại, có khi người ta sẽ còn mãi mãi ghi nhớ. Không ai đủ giàu mà bỏ qua không nhận lấy một nụ cười. Nụ cười tạo được hạnh phúc trong gia đình. Nụ cười là dấu hiệu của nhân ái. Nụ cười làm cho kẻ nhọc nhằn tìm được sự thoải mái dễ chịu. Nụ cười đem lại sự can đảm cho người nản chí, hoang mang.

Nếu có một lúc nào đó trong đời, bạn gặp một ai đó không cho bạn được một nụ
cười như bạn đáng được nhận, thì bạn hãy quảng đại mà nở một nụ cười với người
đó. Bởi vì không ai cần đến nụ cười cho bằng người không bao giờ biết
cười.

Hình £nh ã ng

Có một câu chuyện kể rằng: Saint Exupery từng là phi công tham gia chống phát xít trong Đệ nhị Thế
chiến. Chính từ những nǎm tháng này ông đã viết ra tác phẩm “Nụ cười”.. Không biết đây là một tự truyện hay một truyện hư cấu, nhưng tôi tin rằng nó có thật.
Trong truyện, Saint Exupery là một tù binh bị đối xử khắc nghiệt và ông biết nay mai có thể bị xử
bắn như nhiều người khác. Ông viết: “Tôi trở nên quẫn trí. Bàn tay tôi giật giật, cố gắng rút trong túi áo một điếu thuốc. Nhưng tôi lại không có diêm. Qua hàng chấn song nhà giam, tôi trông thấy một người cai tù. Tôi gọi: “Xin lỗi, anh có lửa không?”… Anh ta nhún vai rồi tiến lại gần. Khi
rút que diêm, tình cờ mắt anh nhìn vào mắt tôi. Tôi mỉm cười mà chẳng hiểu tại vì sao lại làm thế. Có lẽ vì khi muốn làm thân với ai đó, người ta dễ dàng nở một nụ cười. Lúc này dường như có một đốm lửa bùng cháy nhanh qua kẽ hở giữa hai tâm hồn chúng tôi, giữa hai trái tim con người. Tôi biết anh ta không muốn, nhưng do tôi đã mỉm cười nên anh ta phải mỉm cười đáp lại.

Anh ta bật que diêm, đến gần tôi hơn, nhìn thẳng vào mắt tôi và miệng vẫn cười. Giờ đây trước mặt tôi không còn là viên cai ngục phát xít mà chỉ là một con người. Anh ta hỏi tôi: “Anh có con chứ?”. Tôi đáp: “Có” và lôi từ trong ví ra tấm hình nhỏ của gia đình mình. Anh ta cũng vội rút trong túi áo ra hình những đứa con và bắt đầu kể lể về những kỳ vọng của anh đối với chúng.
Đôi mắt tôi nhoà lệ. Tôi biết mình sắp chết và sẽ chẳng bao giờ gặp lại được
người thân. Anh ta cũng bật khóc. Đột nhiên, không nói một lời, anh ta mở khoá và kéo tôi ra khỏi buồng giam. Anh lặng lẽ đưa tôi ra khỏi khu vực thị trấn chiếm đóng, thả tôi tự do rồi quay trở về. Thế đó, cuộc sống của tôi đã được
cứu rỗi chỉ nhờ một nụ cười. ”

Từ khi đọc được câu chuyện này tôi nghiệm ra được nhiều điều. Tôi biết rằng bên dưới mọi thứ vỏ bọc
chúng ta dùng để thủ thế, để bảo vệ phẩm giá và địa vị, vẫn còn đó một điều thật quý giá mà tôi gọi là tâm hồn.
Tôi tin rằng: nếu tâm hồn bạn và tâm hồn tôi nhận ra nhau thì chúng ta chẳng còn gì phải sợ hãi hay cǎm thù oán ghét nhau. Nếu bạn từng có một khoảnh khắc gắn bó với đồng loại qua sức mạnh của nụ cười, thì tôi tin rằng bạn cũng đồng ý với tôi, đó là một phép lạ nho nhỏ, một món quà tuyệt vời mà chúng ta có thể
dành cho nhau.
Hình £nh ã ng

Một nữ tu ở Calcutta đã cảm nhận được điều này trong cuộc sống, và bà đưa ra lời khuyên chân thành: “Hãy mỉm cười với nhau, mỉm cười với vợ, với chồng, với con cái bạn và với mọi người
dù đó là ai đi nữa, vì điều này sẽ giúp bạn lớn lên trong tình yêu của nhau . .
. ”

http://farm4.static.flickr.com/3502/4021496023_c9a833f1f9.jpg
nguồn: Anh chị Thụ & Mai gởi

XIN MẸ THIÊN CHÚA GỞI CÁC THIÊN THẦN ĐẾN BẢO VỆ CHÚNG CON!

XIN MẸ THIÊN CHÚA GỞI CÁC THIÊN THẦN ĐẾN BẢO VỆ CHÚNG CON!

Gương chứng nhân của Sr. Minh Nguyệt

.. Chúa Nhật 13-2-2005 Chị Lucia dos Santosêm ái trút hơi thở cuối cùng nơi Đan Viện Kín Cát-Minh Coimbra hưởng thọ 98 tuổi. Chị chào đời ngày 22-3-1907 tại làng Fatima bên nước Bồ-Đào-Nha.

Chị Lucia dos Santos cùng với 2 em họ Phanxicô và Giaxinta Marto được diễm phúc
trông thấy Đức Mẹ MARIA hiện ra lần đầu tiên tại Fatima ngày 13-5-1917.
Phanxicô Marto qua đời năm 1919 hưởng dương 11 tuổi và Giaxinta Marto qua đời
năm 1920 hưởng dương 10 tuổi. Hai anh em Phanxicô và Giaxinta Marto được Đức
Thánh Cha Gioan Phaolô II tôn phong chân phước ngày 13-5-2000 trong Thánh Lễ
trọng thể cử hành tại đền thánh Đức Mẹ ở Fatima.

Lúc sinh thời, Chị Lucia dos Santos đã viết một bức thư gởi các Cộng Đoàn
Thánh Mẫu nói về tầm quan trọng, quyền lực và sức hữu hiệu của việc lần hạt Mân
Côi như sau.

Anh chị em rất thân mến. Tôi khuyến khích anh chị em đọc lại và suy gẫm sứ điệp
mà Đức Mẹ MARIA gởi đến chúng ta trong đó Đức Mẹ nói với chúng ta về quyền lực
và sức hữu hiệu của Kinh Mân Côi. Kinh Mân Côi đạt mức thành công rất lớn trên
Trái Tim THIÊN CHÚA và Trái Tim Con Chí Thánh của Ngài.

Vì vậy mà, trong những lần hiện ra, chính Đức Mẹ MARIA cũng dự phần vào việc
lần hạt Mân Côi như nơi Hang Đá Lộ-Đức với thánh nữ Bernadette Soubirous
(1844-1879) vào năm 1858, và tại Fatima khi hiện ra với tôi và Phanxicô cùng
Giaxinta vào năm 1917.

Và chính trong lúc lần hạt Mân Côi mà Đức Mẹ MARIA xuất hiện từ đám mây rồi
đứng trên cây sồi xanh và nói chuyện với chúng tôi từ trong ánh sáng của Đức
Mẹ. Về phần tôi, từ Đan Viện Kín Cát-Minh ở Coimbra này, tôi hiệp ý với tất cả
anh chị em để chúng ta cùng nhau tạo thành một mặt trận hùng mạnh đại đồng của
kinh nguyện và của lời cầu xin.

Tuy nhiên xin anh chị em ghi nhớ rằng không phải chỉ riêng tôi góp lời cầu
nguyện với anh chị em mà còn có toàn thể triều thần thiên quốc cùng hợp chung
tiếng hát hòa điệu với các tràng kinh Mân Côi nhịp nhàng anh chị em đọc. Thêm
vào đó cũng có các Đẳng Linh Hồn nơi Lửa Luyện Tội kết hợp lời nguyện xin tha
thiết của các vị với lời khẩn cầu của anh chị em.

Ngoài ra ngay mỗi khi bàn tay anh chị em mân mê tràng chuỗi và bắt đầu lần hạt
Mân Côi thì tức khắc các Thánh Thiên Thần và Các Thánh Nam Nữ cũng hòa nhịp với
anh chị em trong lời Kinh.

Chính vì các lý do trên đây mà tôi khuyến khích anh chị em hãy sốt sắng lần hạt
Mân Côi. Anh chị em hãy lần hạt Mân Côi với trọn tâm tình, với Đức Tin và cùng
lúc hãy suy gẫm ý nghĩa các mầu nhiệm của Kinh Mân Côi. Tôi cũng xin nhắc anh
chị em nhớ rằng đừng đợi đến khuya-lắc khuya-lơ mới lẩm nhẩm lời Kinh Kính
Mừng. Đừng lần hạt Mân Côi khi anh chị em đã mệt-đừ sau một ngày lao công vất
vả! Rồi xin anh chị em hãy lần hạt Mân Côi riêng hoặc lần hạt chung nơi cộng
đoàn, lần hạt ở gia đình hay bên ngoài, lần hạt trong nhà thờ cũng như khi đi
lại ngoài đường phố. Anh chị em hãy lần hạt Mân Côi với tâm tình đơn sơ như đi
theo từng bước của Đức Mẹ MARIA và Con Dấu Ái của Đức Mẹ.

Anh chị em hãy lần hạt với trọn Đức Tin để cầu cho các trẻ em sắp sinh ra, cho
người đau khổ, cho người đang làm việc cũng như xin cho người hấp hối được ơn
chết lành.

Mỗi khi lần hạt Mân Côi anh chị em hãy hiệp ý với mọi người công chính trên
toàn cõi địa cầu cũng như với tất cả các Cộng Đoàn Thánh Mẫu, nhưng nhất là anh
chị em hãy lần hạt Mân Côi với trọn tâm lòng đơn sơ con trẻ, bởi vì, tiếng nói
trẻ thơ thường hòa nhịp êm ái với tiếng hát du dương của Các Thánh Thiên Thần.

Đã không có biết bao nhiêu lần, chỉ một tràng hạt Mân Côi thôi, đủ để làm nguôi
cơn thịnh nộ của THIÊN CHÚA Chí Công khiến THIÊN CHÚA tuôn đổ Tình Yêu từ bi
thương xót của Ngài trên thế giới và cứu được nhiều linh hồn khỏi hư mất và bị
trầm luân đời đời trong Lửa Hỏa Ngục. Chính với tràng chuỗi Mân Côi, với việc
sốt sắng lần hạt Mân Côi mà chúng ta sớm được trông thấy ngày Trái Tim Vô Nhiễm
Đức Mẹ MARIA chiến thắng trên thế giới.

Tôi xin ưu ái ôm hôn tất cả anh chị em.

Ký tên: Nữ Tu Lucia dos Santos.

… LẠY NỮ HOÀNG TÔN NGHIÊM

Lạy Nữ Vương Tôn Nghiêm thiên quốc và là Bà Hoàng Các Thánh Thiên Thần,
THIÊN CHÚA đã ban cho Mẹ quyền lực và sứ mệnh đạp nát đầu Satan, chúng con khiêm tốn xin Mẹ hãy gởi đạo binh thiên quốc đến, hầu thừa lệnh Mẹ, các ngài sẽ đánh hạ ma quỷ, diệt trừ chúng ở bất cứ nơi đâu, trừng trị cái táo bạo của
chúng, hầu chúng bị tống sâu vào vực thẳm. Ai bằng THIÊN CHÚA?

Ôi lạy Mẹ nhân lành và đầy ưu ái, Mẹ sẽ mãi mãi là tình yêu và là niềm hy
vọng của chúng con. Ôi lạy Mẹ THIÊN CHÚA, xin Mẹ gởi Các Thánh Thiên Thần đến bảo vệ chúng con và đẩy kẻ thù tàn bạo ra xa chúng con. Lạy Các Thánh Thiên Thần và Các Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần, xin bảo trợ và gìn giữ chúng con. Amen.

(”Punto Guadalupano Nostra Signora di Guadalupe”, n.4, Dicembre 2005, trang
11-12)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

 

Dùng Cần Sa Ở Thanh Thiếu Niên

Câu Chuyện Thầy Lang: Dùng Cần Sa Ở Thanh Thiếu Niên

(11/16/2012)

nguồn: vietbao.com

Tác giả : Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức

Trong cuộc bầu cử chức vụ Tổng Thống Hoa kỳ cũng như Thượng Hạ Viện liên bang ngày 6 tháng 11, 2012 vừa qua, có thêm hai tiểu bang Connecticut và Massachusetts đã hợp thức việc dùng cần sa trong mục đích y học. Như vậy là hiện nay có 18 tiểu bang Hoa Kỳ và Washington D.C. cho phép dùng cần sa để trị bệnh. Trước sự việc này, nhiều bậc phụ huynh cảm thấy e ngại vì con em mình sẽ có thêm cơ hội để hút cần sa.

Tại nhiều quốc gia, trẻ em bắt đầu thử với cần sa ngay từ khi còn ở lớp 8, lớp
10. Trẻ em ghiền dễ đưa tới những hành động vô ý thức, những tổn thương cơ thể
do tai nạn hoặc dính líu vào hành động tình dục không muốn và không an toàn.
Chúng cũng hay mang vũ khí nhỏ và hay đánh lộn hơn là trẻ không dùng cần sa.

Sớm khám phá để hỗ trợ, cứu giúp là điều cần thiết ngõ hầu tránh được những hậu
quả không tốt cả về thể xác, tâm thần và xã hội cho con trẻ.

a-Những dấu hiệu dùng cần sa ở tuổi trẻ

Trẻ em dùng cần sa đều rất dễ dàng nói dối để phủ nhận có vấn đề khi cha mẹ căn
vặn. Nhiều khi nói chỉ hút chứ không hít vào. Cho nên các bậc cha mẹ đều cần đề
cao cảnh giác, để ý những dấu báo hiệu dùng thuốc ở con mình.

Dấu hiệu sớm nhất thường là thay đổi thái độ và hành động của chúng.

Học hành đang chăm chỉ tiến bộ, trở thành chểnh mảng, có điểm xấu, hay trốn học
hoặc đi học trễ, bị đuổi; tính tình thay đổi, kém tập trung, mau quên.

Tác phong bất thường có thể là tự cô lập, thu mình không giao tiếp với ai, buồn
rầu, cáu gắt với anh chị em trong nhà, bỏ những giải trí thường ưa thích, đôi
khi ăn cắp vặt để có tiền mua thuốc.

Các em ăn ngủ thất thường, hay than phiền chóng mặt, mệt mỏi, bước đi không
vững, mắt đỏ hoe. Nhiều em trở nên hoang tưởng, hoảng hốt một cách vô cớ. Trên
quần áo, trong phòng ngủ có mùi cần sa.

b-Những nguy cơ đưa đến tuổi trẻ dùng cần sa

Hầu hết người dùng cần sa đều nói là để có cảm giác thoải mái và yêu đời. Với
trẻ em thì có rất nhiều lý do khiến các em hút rồi ghiền cần sa.

– Nhiều em thấy người khác hút, tò mò thử coi xem sao, sau nhiều lần thấy thích
rồi thành thói quen và ghiền.

– Có em thì bị bạn bè ép dụ hoặc tình nguyện dùng khi muốn được chấp nhận vào
băng nhóm.

– Nhiều khi các em dùng vì sống trong gia đình có người ghiền rượu, thuốc ma
túy.

– Các em dùng để giải tỏa buồn bực, khó khăn xảy ra trong gia đình như bố mẹ
bất hòa, vắng mặt thường xuyên, tính tình bất nhất lúc khó khăn lúc buông thả.

– Các em gặp trở ngại trong việc học, không được hướng dẫn cho tương lai, trốn
học.

– Có nghiên cứu cho thấy gene di truyền cũng có vai trò trong việc dùng cần sa
và các thuốc khác.

c-Tác dụng của cần sa

Cần sa có tác dụng khác nhau trên cơ thể tùy theo cách dùng, có dùng chung với
rượu hay các thuốc khác, nhất là có chứa nhiều hay ít hoạt chất cannabinol.

Có cháu sau khi dùng trở nên như mất cảm giác, tê dại. Nhưng đa số lại thấy
tinh thần lên cao do đó có chuyện lạm dụng. Cháu cười nói huyên thuyên nhưng
không gẫy gọn, mạch lạc. Chúng như bị thu hút bởi những cảm giác, âm thanh, mùi
vị thông thường và thấy những sự việc vụn vặt trở nên hấp dẫn, khêu gợi. Với
các cháu, khái niệm về không gian không còn, chúng như bị phân đôi và thời gian
như lắng đọng, chậm lại.

Các cháu cảm thấy khát nước và đói. Tim tăng nhịp đập, miệng khô, đi đứng
nghiêng ngả mất thăng bằng, cử động chậm chạp, cặp mắt đỏ ngầu, con ngươi mở
to. Huyết áp lên cao, nhất là khi dùng cần sa chung với các thuốc kích thích
khác hay với rượu.

Sau đó khoảng vài ba giờ thì triệu chứng phai lạt dần và người phi thuốc
cảm thấy rã rượi rồi đi vào giấc ngủ triền miên.

d-Diễn biến sự lạm dụng

Cũng như đối với các hóa chất có thể lạm dụng khác, người dùng cần sa sẽ trải qua
mấy giai đoạn:

– Nghe nói cần sa làm tinh thần phấn khởi, yêu đời, nên muốn thử cho biết.

– Sau vài lần thử thấy hay hay, hấp dẫn bèn thử nữa.

– Ám ảnh với cảm giác thích thú kích động bèn dùng thường xuyên hơn và dùng mọi
thủ đoạn để có thuốc.

– Giai đoạn cuối là dùng bất cứ thuốc nào khác thay thế để thỏa mãn cảm giác
mong muốn.

Đó là điểm nguy hại vì khởi đầu từ cần sa các cháu có thể đi tới nghiện các
loại thuốc khác độc hại hơn như là hồng phiến, bạch phiến, rượu mạnh, các hóa
chất kích thích tâm thần khác.

e-Để ngăn ngừa con em dùng cần sa

Thực ra không có phương cách toàn hảo nào để ngăn ngừa việc con người mắc vào
các tật ghiền, nghiện ngập. Hơn nữa thuốc gây nghiền lại hiện diện khắp nơi,
tương đối mua dễ dàng lại luôn luôn quyến rũ người không có nghị lực, không có
quan niệm sống lành mạnh.

Cho tới nay, chưa có dược phẩm nào để chữa người nghiền cần sa, ngoại trừ cố
vấn, đối thoại, giải thích.

– Sự hỗ trợ của gia đình, bạn bè đóng vai trò rất quan trọng.

– Điều cần là cha mẹ phải sống gần gũi với con cái, hỗ trợ, theo dõi sinh hoạt
hàng ngày của con mình.

– Bắt đầu nói chuyện với con cái về ảnh hưởng không tốt đối với sức khỏe của
cần sa và các loại thuốc gây nghiền ngay khi còn bé.

– Cho con cái hay là chúng có thể thảo luận các vấn đề khó khăn với mình bất cứ
lúc nào và trong tinh thần cởi mở, hiểu biết.

– Luôn luôn đề cao cảnh giác: khi nghi là con cái dùng cần sa thì phải hành
động ngay để cứu chữa.

– Đừng ngần ngại do dự khi thấy cần sự giúp đỡ các nhà chuyên môn về ghiền hút.

– Có nhiều chương trình phục hồi dành riêng cho giới trẻ nghiện ngập. Nơi đây
các em sống hoàn toàn nhịn thuốc đồng thời học hỏi cách thức đối phó với các
vấn đề khó khăn về cảm xúc, hành vi, thể xác gây ra do cần sa.

– Quan trọng hơn cả là chính các em phải ý thức được vấn đề và muốn thay đổi.

Kết luận.

Vấn đề dùng cần sa trong trị bệnh đang còn được tranh luận. Phe ủng hộ cũng
nhiều mà phe chống đối cũng không phải là ít. Nhưng việc dùng cần sa để trở
thành ghiền của các em thiếu niên đang là một vấn nạn cho nhiều gia đình và xã
hội. Việc con cái dùng cần sa hoặc các chất gây ghiền khác là mối quan tâm lớn
của các bậc làm cha mẹ.

Tại nhiều quốc gia, trẻ em bắt đầu thử với cần sa ngay từ khi còn ở lớp 8, lớp
10. Trẻ em ghiền dễ đưa tới những hành động vô ý thức, những tổn thương cơ thể
do tai nạn hoặc dính líu vào hành động tình dục không muốn và không an toàn.
Chúng cũng hay mang vũ khí nhỏ và hay đánh lộn hơn là trẻ không dùng cần sa.

Khám phá ra sớm để hỗ trợ, cứu giúp là điều cần thiết ngõ hầu tránh được những
hậu quả không tốt cả về thể chất lẫn tâm thần và xã hội cho con trẻ.

Bác sĩ Nguyễn Ý-Đức

www.bsnguyenyduc.com

NHỮNG TÁCH CÀ PHÊ

NHỮNG TÁCH CÀ PHÊ

TRÍCH TẬP SAN PHTQ (TỪ BI & TRÍ TUỆ SỐ 15)

Một nhóm sinh viên cũ gặp lại và hẹn nhau cùng trở về trường đại học cũ để thăm một vị giáo sư ngày xưa.

Họ là những người rất thành công và đang có những chức vụ, địa vị cao trong xã hội.

Trong khi ngồi hàn huyên tâm sự với nhau, mọi người bắt đầu than phiền về những sự căng thẳng trong việc làm cũng như trong đời sống của mình.

Vị giáo sư mời những học trò cũ của mình uống cà phê.

Ông đi vào nhà trong và mang ra một bình cà phê lớn, cùng với những ly tách đủ loại: bằng sứ, bằng plastic, bằng thủy tinh, có những tách nhìn rất tầm thường và có những tách nhìn rất đắt tiền và sang trọng.

Vị giáo sư mời những học trò cũ của mình tự rót lấy cà phê uống.

Khi mỗi người đã có một ly cà phê trong tay, vị giáo sư nói:

– Nếu các anh chị để ý, những tách cà phê đẹp và đắt tiền được chọn lấy trước hết, chỉ còn lại những ly tách rẽ tiền và tầm thường. Đối với các anh chị việc ấy cũng bình thường
thôi!

Chúng ta ai mà lại chẳng muốn chọn cho mình những gì hay và đẹp nhất, nhưng đó cũng là nguyên nhân của sự căng thẳng và những khó khăn của các anh chị trong cuộc sống.

– Những gì anh chị muốn, thực sự là cà phê, chứ đâu phải là chiếc tách,

Nhưng các anh chị lại cố ý đi lựa cho mình những chiếc tách đẹp nhất và thỉnh thoảng cũng nhìn sang người bên cạnh, xem họ có những chiếc tách nào.

– Cũng vậy, nếu cuộc sống là cà phê, thì những công việc, tiền bạc, địa vị trong xã hội là
những chiếc tách.

Chúng chỉ là những phương tiện để chứa đựng sự sống của mình, chứ phẩm chất của sự sống không hề khác biệt.

– Và nhiều khi chúng ta vì quá chú ý và tập trung vào những chiếc tách mà lại quên thưởng thức hương vị cà phê thơm ngon trong ấy.

– Vì vậy cho nên các anh chị nhớ, đừng để những chiếc ly tách sai xử mình.

Hãy thưởng thức hương vị cà phê thơm ngon của cuộc sống.

Hạnh phúc không có nghĩa là mọi vấn đề chung quanh chúng ta phải được hoàn toàn.

Hạnh phúc có nghĩa là chúng ta biết nhìn xa hơn, vượt ra ngoài những sự bất toàn ấy !

SUY NGẪM:

Con người nên  thay đổi sự suy nghĩ, sao cho thích hợp với hoàn cảnh và với những người
chung quanh, khi vô phương thay đổi hoàn cảnh hay thay đổi những người chung quanh.

Trong câu chuyệntrên, cà phê là thứ sẽ thuộc về mình, ly tách là thứ phải để lại, thuộc về người.

Cho nên, bằng lòng thưởng thức, thích những gì mình có, hạnh phúc hơn là:  thích những gì mình không có, hay không thể có.

nguồn: Anh chị Thụ & Mai gởi