Cảm nghiệm về Đại Hội Canh Tân Đặc Sủng tại California

Cảm nghiệm về Đại Hội Canh Tân Đặc Sủng tại California

Wed, 06/06/2012                                      nguồn: thanhlinh.net

 

                                                                    Tác giả: Thẩm Nguyễn

 Chúa đã làm những việc lạ lùng trước mắt chúng ta.

Câu chuyện cứ lần lượt xảy ra theo thời gian từ sự cảm thông về những đau khổ của một gia đình người bạn.

 Vợ chồng tôi có một người bạn rất thân từ hồi còn trong quân đội. Vợ chồng anh bạn này không phải là người Công Giáo. Cách đây khoảng tám tháng, chị khám phá ra mình bị ung thư não giai đoạn chót. Anh chị rất hoang mang, phần chemo chữa trị, phần chạy đến các đấng thần linh. Vợ chồng tôi và một số bạn trong nhóm ” Chúa Là Tình Yêu” đã đến an ủi anh chị và giới thiệu với anh chị về quyền năng của Thiên Chúa chúng ta . Nhóm chúng tôi đã lần chuỗi Lòng Thương Xót cầu nguyện cho chị. Sau nhiều tuần lễ chemo và cầu nguyện, khối u của chị đã nhỏ lại nhưng chưa hết hẳn . Anh chị rất tin tưởng vào việc chữa lành qua cầu nguyện.

Thế rồi, chúng tôi được một số bạn bè mời tham gia Chương Trình Đại Hội Canh Tân Đặc Sủng, với chủ đề Chúc Tụng Chúa Giêsu, 25 năm Hợp Nhất trong Chúa Thánh Linh được tổ chức tại Santa Clara Convention Center, Santa Clara, California từ chiều thứ sáu 5/25/2012 đến chiều Chúa Nhật 5/28/2012. Vì muốn vợ chồng anh chị bạn được ơn chữa lành và vì nể lời mời của bạn nên chúng tôi đã đến tham dự đại hội này.

 Đại hội được chuẩn bị rất chu đáo. Chương trình gồm có những buổi thờ lạy và ca ngợi Chúa, những buổi thảo luận học hỏi, những buổi ban bí tích hòa giải của các linh mục hiện diện, những Thánh Lễ đa ngôn ngữ và những phần cầu nguyện xin ơn chữa lành. Các sinh hoạt dành riêng cho các nhóm ngôn ngữ khác nhau : Nhóm nói tiếng Anh, tiếng Việt, tiếng Tây Ban Nha…

 Thánh lễ khai mạc được chủ tế bởi Đức Giám Mục Thomas A. Daly, Giáo Phận San Jose với sự đồng tế của quý Đức Ông, Linh Mục, Phó tế. Thánh lễ bế mạc, cũng là Thánh Lễ Chúa Nhật mừng Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống. Đức Giám Mục Richard J. Garcia, Giáo Phận Monterey đã chủ tế cùng quý Đức Ông, Linh Mục, Thày Sáu và sự tham dự của khoảng 2000 giáo dân. Tôi nhắc đến điều này vì muốn xác định rằng Đại Hội Canh Tân Đặc Sủng 25 Năm Miền Bắc California(NCRC) được chấp nhận và khuyến khích của Giáo Quyền địa phương.

 Khi tham gia các buổi cầu nguyện Canh Tân Đặc Sủng, tôi có những cảm nghiệm, khi dạt dào, lúc xao xuyến.

 Những lời ca tiếng hát tôn vinh ngợi khen Thiên Chúa đã gây xúc động mạnh trong tâm hồn tôi . Bằng việc nâng tâm hồn lên với Chúa tôi cảm nghiệm được như Chúa đang vỗ về yêu thương tôi và tôi tìm được những giây phút bình an thực sự trong yêu thương kết hợp với Chúa.

 Khi đặt tay cầu nguyện, hình ảnh những anh chị té ngã làm tôi cảm thấy có cái gì đó không bình thường. Thánh thần có làm cho người ta ngã lăn ra như thế này không ? Trong đầu óc tôi lúc ấy vọng về những lời dèm phá, lên án của những người đã từng hay chưa từng tham dự Canh Tân Đặc Sủng. Bản thân tôi cũng không thích cái cảnh ngã lăn ra thế này, nhưng tôi không lên án, không coi thường mà cho đó là một hiện tượng lạ cần được tôn trọng khi tâm trí tôi chưa hiểu nổi. Tôi quan sát sự té ngã của quý anh chị với nỗi băn khoăn trong lòng. Có người cho rằng sự té ngã này là gỉa vờ, đóng kịch, nhưng đóng kịch để làm gì trong khi những con người này đến đây với tấm lòng khiêm cung để xin được chữa lành. Những người không té ngã có lãnh được ơn chữa lành không ? Tôi tin là có bởi chính bản thân tôi qua nhiều lần được đặt tay cầu nguyện, tôi chưa từng té ngã, nhưng tôi vẫn nhận được dấu chỉ của sự bình an. Tôi biết có nhiều người dị ứng với cảnh té ngã này , nhưng biết nói sao , ai có thể giải thích được. Có nhiều điều xảy ra mà trí khôn của tôi không hiểu nổi. Có thể do tôi không mở lòng, có thể do tôi còn kiêu ngạo chưa chịu đầu phục Chúa là Đấng tôi phải đầu phục. Tôi sẽ không dám giải thích hay luận bàn này nọ về việc làm của Chúa Thánh Thần.

 Đa số những anh chị trong ban tổ chức nói được tiếng lạ . Ơn nói tiếng lạ, ơn tiên tri, ơn hiểu biết, ơn đạo đức và nhiều ơn khác là những ơn trong bẩy ơn do Chúa Thánh Thần ban cho ai tùy ý Ngài. Tôi cố nghe những thứ tiếng lạ ấy, hình như là tiếng gọi cha Aba, tiếng chúc tụng Ho-sa-na, tiếng ngợi khen Allelua.. và những tiếng khác nữa. Những ai được Chúa ban cho ơn này thì hãy cảm tạ Chúa và dùng ơn này để đem lại lợi ích cho mọi người . Những ai không được ơn nói tiếng lạ, thì đừng ráng nói tiếng lạ…kỳ, như thế sẽ không đẹp ý Chúa và không đem lại lợi ích cho linh hồn mình . Có người đến hỏi tôi ” anh nói tiếng lạ được chưa?”, làm như đi canh tân đặc sủng là phải nói được tiếng lạ!. Có người dèm pha rằng sao mà ơn nói tiếng lạ nhiều thế và mỉa mai…vậy thì theo những người đó ai mới đủ tiêu chuẩn để nói tiếng lạ . Coi chừng chúng ta ngạo mạng không những khước từ hồng ân của Chúa mà còn muốn hướng dẫn Chúa làm theo sự chỉ đạo của mình.Về ơn nói tiếng lạ, tôi biết tôi là kẻ tội lỗi và tôi không xứng đáng với những gì mà anh chị em khác đã nhận được. Tôi xin vâng ý Chúa trong mọi sự và tôi xin sẵn sàng bước đi theo sự dẫn dắt của Chúa.

 Một chị đến tham dự đại hội do lời mời của một người bạn .Chị đến và tham gia cất tiếng ngợi khen Chúa. Chị không xin đặt tay cầu nguyện nhưng sau hai giờ chị cho biết là cánh tay trái của chị lúc sáng này cón rất đau, nhất là khi nhấc lên để mặc áo, nhưng bây giờ không hiểu sao chi đã hết đau và có thể vung tay như bình thường. Chị bận việc phải ra về sớm. Tôi ghi nhận việc lạ lùng này và âm thầm cảm tạ Chúa. Thế mà cũng có người lý luận rằng buổi sáng chị đau là do không cử động cả đêm đến chiêu thì do cử động nhiều nên hết đau, có gì lạ đâu. Thôi thì giải thích thế nào cũng được. Hình như khi còn sinh thời, dù Chúa đã làm nhiều phép lạ nhãn tiền mà người ta vẫn không tin !

 Anh bạn không phải là người Công Giáo của tôi là một người có cá tình mạnh mẽ, thế mà khi ngồi cùng chúng tôi ca ngợi Chúa, anh đã không chút do dự phát biểu ” Thưa quý anh chị, tôi không phải là người Công Giáo như quý anh chị, nhưng tôi cảm nhận được thần khí linh thiêng và tin vào Thiên Chúa, Đấng mà quý anh chị tôn thờ’. Cảm tạ Chúa vì những lời phát biểu đầy thiện ý .

 Vợ của anh, người bị ung thư, sau khi được đặt tay cầu nguyện của Đức Ông James Taratino để xin ơn chữa lành, chị đã xin được rửa tội vào đạo Công Giáo. Chúng tôi đã liên lạc với Giáo Xứ Saint Anthony, thuộc Giáo Phận Oakland để xin cho anh chị ghi tên học đạo và hy vọng sẽ được rửa tội vào Lễ Phục Sinh 2013.

 Và đây là một sự lạ xảy ra trước mắt tôi. Sau Thánh Lễ bế mạc chiều Thứ Bẩy, một giáo dân tên là Bob Canton, một thành viên trong phong trào Canh Tân Đặc Sủng. Ông được ơn cầu nguyện chữa lành bệnh nhân. Ông đã được đến viếng Đức Thánh Cha Benedicto XVI. (http://www.robertcantonministries.org/ ).Trước khoảng 2000 người trong hội trường . Ông cầm Mirco tiến lên bục, ông hăng say nói về quyền phép chữa lành của Chúa qua lời cầu nguyện của chúng ta. Thế rồi bất ngờ ông nhìn xuống và ông mời một cụ già 92 tuổi là người Việt Nam đang ngồi mệt mỏi trên chiếc xe lăn đứng lên. Ông cụ ngần ngừ một chút rồi đứng lên. Ông lại mời tiếp, xin cụ hãy bước đi. Ông cụ từ từ từng bước, bước đi, bước đi từ cánh trái của hội trường ra đến lối đi giữa, rồi cụ tiếp tục đi xuống phía cuối hội trường, cụ vẫy tay chào mọi người. Mọi người vỗ tay ca tụng Chúa. Có người nhẩy lên vui mừng, có người đứng chết trân, có người bật lên tiếng khóc vui mừng vì Chúa đã làm những việc lạ lùng trước mắt chúng ta. Sau khi cụ già đã đi một vòng, cụ trở lại chiếc xe lăn, thì ông Bob đi xuống và ngồi vào chiếc xe lăn ấy và yêu cầu ông cụ đẩy chiếc xe . Ông cụ tươi cười đẩy ông Bob đi một vòng, dù ông Bob là người có sức nặng khoảng gần 200 pounds. Riêng tôi thì tôi đã khóc vì vui mừng được chứng kiến một việc lạ Chúa làm vì thương dân Người . Tôi đã được nghe kể nhiều về việc chữa lành. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên trong đời tôi được chứng kiến. Ngoài ra tôi cũng biết rõ về ông cụ này. Cụ là thân phụ của một anh chị cũng là bạn thân thiết với vợ chồng tôi. Ông cụ đã bị giải phẫu mười hai lần và hiện ông cụ mang nhiều bệnh tật, cụ bị liệt không đi được sáu năm nay và phải đi lọc máu bốn lần một tuần vì thận bị hư.

 Hôm sau ngày Chúa Nhật, ông cụ đã trở lại buổi cầu nguyện để làm chứng về những gì Chúa đã làm cho mình. Ông cụ từ xe bước xuống đã đi vào hội trường với đôi chân của mình. Được hỏi cụ có mang xe lăn theo không, ông cụ lắc đầu cười ” Tôi không cần xe nữa, tôi để nó ở nhà rôi “. Đặc biệt hôm nay, cùng đi với ông cụ, không những chỉ có một cặp vợ chồng anh chị bạn tôi, mà còn có rất đông các con trai, con gái , cháu chắt của cụ đã đến để cảm tạ hồng ân của Chúa. Riêng tôi thì việc cụ bước đi đã củng cố niềm tin của tôi vào Chúa rất nhiều. Tôi đã tin và nay lại đã xác tín Chúa luôn hiện diện và đồng hành với tôi trong cuộc lữ hành trần thế này. Một câu hỏi cứ vấn vương trong lòng tôi là không biết Chúa làm phép lạ để làm gì. Ông Lazaro được Chúa cho sống lại, nhưng rồi ông cũng đã chết. Phải chăng Chúa làm phép lạ để cho biết được quyền năng và sự hiện hữu của Ngài trong cõi đời này.Nếu chứng kiến một phép lạ, công nhận đó là một phép lạ mà phép lạ ấy không biến đổi cách sống của tôi thì có ơn ích gì cho tôi. Đọc phúc âm , đọc hạnh các thánh, tôi thấy những người thời Chúa Giêsu đã quá cứng lòng, phép lạ Chúa làm sờ sờ ra đó mà họ vẫn không tin. Ngẫm lại con người ngay nay, vẫn tâm trạng ấy, người ta vẩn không tin mà con nhạo báng, dèm pha những sự việc lạ lùng này. Xin Chúa hãy tha thứ những xúc phạm, những thờ ơ của chúng con đối với quyền năng của Chúa.

 Lạy Chúa, xin Chúa mở mắt mở lòng con để con biết đón nhận nhựng dấu chỉ yêu thương của Chúa và qua đó con được củng cố niềm tin, niềm cậy trông phó thác vào Chúa. Xin cho biết hăng say dấn thân vào việc tông đồ mở mang nước Chúa với một tâm tình khiêm nhường, lắng nghe và trông nhờ vào ơn Thánh Chúa . Amen.

 Giuse Thẩm Nguyễn

Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống 5-28-2012

BÍ QUYẾT THẦN DIỆU ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC ĐIỀU MONG ƯỚC

BÍ QUYẾT THẦN DIỆU ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC ĐIỀU MONG ƯỚC

                                                                               Lm Inhatio Trần Ngà

                                                          nguồn: conggiaovietnam.net

(Suy niệm Tin Mừng Mác-cô (5, 21-43) trích đọc vào Chúa Nhật 13 thường niên)

 Có một ông vua rất đỗi giàu sang và vô cùng quảng đại. Nhà vua có một kho tàng đầy ắp những báu vật mọi người hằng mơ ước. Nhà vua tuyên bố với thần dân rằng bất cứ ai muốn lấy bất cứ thứ gì trong kho tàng vô tận của vua thì cứ lấy, miễn là phải dùng một loại chìa khoá rất đặc biệt mới mở được kho tàng. Chìa khoá ấy, vua cũng chỉ cho biết là đang nằm trong tầm tay mọi người. Tiếc thay, người ta không biết đó là chìa khoá thần kỳ và chưa mấy ai đem ra sử dụng.

Khi nghe tin nầy, nhiều người nao nức hỏi: Vị vua đại lượng đó là  ai? Kho tàng nằm ở đâu? Chìa khoá nào mở được kho tàng, xin mau mau cho biết.

Đức vua đó chính là Thiên Chúa quyền năng. Kho tàng của Người là vô vàn phúc lộc không bao giờ vơi cạn. Chìa khoá để mở kho tàng ấy là lòng tin. Ai có lòng tin mạnh mẽ, người đó có thể mở được cửa kho tàng và chiếm lấy những gì mình muốn. Ai không  có lòng tin, thì đành bó tay và chẳng thu lượm được gì.

Hai sự kiện thánh sử Mác-cô thuật lại trong Tin Mừng hôm nay minh chứng cho chân lý nầy: 

Trường hợp người phụ nữ bị bệnh băng huyết.

Một người phụ nữ bị băng huyết đã mười hai năm, đã lắm phen tìm thầy chạy thuốc nhưng bệnh của bà vẫn vô phương cứu chữa. Nay gặp Chúa Giê-su, bà mừng như người sắp chết đuối vớ được tấm phao. 

Vì luật cấm những người mang thứ bệnh nhơ uế như bà tiếp cận với người khác (Lv 15, 25) nên bà không dám công khai gặp Chúa Giê-su, chỉ len lén tiến lại phía sau lưng Người, tự nhủ lòng rằng: “Mình chỉ cần sờ được vào áo Người thôi là sẽ được cứu.” Và điều nhiệm mầu đã xảy ra: bà vừa đụng vào áo Chúa Giê-su thì tức khắc huyết cầm lại và bà được chữa lành.

Chúa Giê-su biết có một năng lượng từ mình xuất ra nên quay lại tìm hiểu và khi người phụ nữ  thú nhận việc bà vừa làm, Chúa Giê-su bảo:  “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”

Chính Chúa Giê-su xác nhận lòng tin là chìa khoá thần kỳ mở ra cho người đàn bà kho tàng chứa đựng điều mà bà khao khát: được chữa lành chứng bệnh nan y. 

Trường hợp ông trưởng hội đường.

Đang cùng Chúa Giê-su tiến vội về nhà để nhờ Chúa cứu chữa đứa con gái đang hấp hối,  thì người nhà của ông trưởng hội đường chạy đến báo cho ông biết rằng con gái ông chết rồi, đừng phiền Chúa đến nhà làm gì mất công.

Nghe vậy, Chúa Giê-su động viên ông ta: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi. Tin là được. Thế rồi, nhờ lòng tin, con gái ông đã được cứu sống.

Một lần nữa, Tin Mừng chứng tỏ cho thấy lòng tin là chìa khoá đem lại ân sủng nhiệm mầu: đứa con gái thân yêu chết rồi nay được cứu sống!

Còn nhiều sự kiện khác được ghi lại trong Tin Mừng chứng tỏ cho thấy phải có lòng tin  thì mới đạt được điều mong muốn và không có lòng tin thì chẳng được gì (Mt 13, 58). Lòng tin có thể chuyển núi dời non. Với lòng tin, người ta làm được tất cả như lời Chúa Giê-su dạy: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi nầy: “rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng  sẽ chuyển qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được” (xem thêm: Mt 17, 19-20; Mt 15, 28; Mt 21, 21-22) 

Quả vậy, điểm lại những khuôn mặt đạt được thành công lớn lao trên thế giới, ta thấy rằng nguyên nhân chính giúp họ thành đạt là nhờ mạnh tin. Vững tin rằng mình sẽ làm được thì sẽ được như ý.

Như thế, lòng tin là bí quyết để thành công trên đường đời, và cũng là chìa khoá mở vào kho tàng ân sủng của Thiên Chúa.

 Lạy Chúa, lòng tin của chúng con còn yếu kém nên chẳng thu hoạch được gì. Xin ban thêm lòng tin để chúng con có thể mở được kho tàng ân sủng của Chúa. 

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

Tin Mừng Mác-cô (5, 21-43)

21 Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.”24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm,26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác.27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người.28 Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.”29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi? “31 Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: ÀAi đã sờ vào tôi? “32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó.33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.34 Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”

35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? “36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! “40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41 Người cầm lấy tay nó và nói: “Ta-li-tha kum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! “42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.

 Tác giả:  Lm Inhatio Trần Ngà

Thánh Cyril ở Alexandria

    Thánh Cyril ở Alexandria
    (376?-444)

 

                                                                         27 Tháng Sáu

     Thánh Cyril sinh ở Alexandria, Ai Cập. Ngài là cháu của Ðức Theophilus, thượng phụ của Alexandria. Sau khi học xong kinh điển và thần học, ngài được chính bác của mình tấn phong linh mục và tháp tùng Ðức Theophilus đến Constantinople để tham dự Thượng Hội Ðồng Oak nhằm truất phế Ðức Gioan Kim Khẩu (sau này mới biết là bị kết tội oan).

     Khi Ðức Theophilus từ trần vào năm 412, ngài lên kế vị bác của mình sau cuộc tranh đấu với phe ủng hộ người đối thủ là Timotheus. Ngay sau khi lên ngôi, Ðức Cyril bắt đầu tấn công lạc thuyết Novatianô với việc đóng cửa các nhà thờ; đuổi những người Do Thái ra khỏi thành phố; và phản bác một số hành động của quan đầu tỉnh Orestes là người theo phe Novatianô.

     Vào năm 430, Ðức Cyril lại xung đột với Nestorius, thượng phụ của Constantinople, là người cho rằng Ðức Maria không phải là Mẹ Thiên Chúa vì Ðức Kitô là Thiên Chúa chứ không phải con người, hậu quả là không thể dùng chữ theotokos (người-mang-Thiên-Chúa) áp dụng cho Ðức Maria. Ðức Cyril thuyết phục được Ðức Giáo Hoàng Celestine I triệu tập một công đồng ở Rôma nhằm lên án Nestorius, và chính ngài cũng hành động tương tự trong công đồng Alexandria.

     Vào năm 431, Ðức Giáo Hoàng Celestine ra lệnh cho Ðức Cyril truất phế Nestorius. Trong Ðại Công Ðồng Ephêsô lần thứ ba, với sự tham dự của hai trăm giám mục và dưới sự chủ tọa của Ðức Cyril, công đồng đã lên án mọi giáo thuyết của Nestorius là sai lầm trước khi Ðức Tổng Giám Mục Gioan ở Antiôkia và bốn mươi hai môn đệ ủng hộ giáo thuyết của Nestorius kịp đến tham dự. Khi thấy mọi sự đã lỡ, họ tổ chức một công đồng riêng để truất phế Ðức Cyril. Hoàng Ðế Theodosius II bắt giữ cả hai người, Ðức Cyril và Nestorius nhưng sau đó đã trả tự do cho Ðức Cyril khi các đại diện của đức giáo hoàng xác nhận các quyết định của công đồng.

     Hai năm sau, Ðức Tổng Giám Mục Gioan, đại diện cho các giám mục ôn hòa ở Antiôkia, đã ký kết một thỏa ước với Ðức Cyril và cùng lên án Nestorius. Trong quãng đời còn lại, Ðức Cyril đã viết nhiều luận án làm sáng tỏ học thuyết về Thiên Chúa Ba Ngôi và mầu nhiệm Nhập Thể nhằm ngăn chặn lạc thuyết Nestorius và Pelagian khỏi ăn sâu vào cộng đồng Kitô Hữu.

     Ngài là thần học gia sáng chói nhất của truyền thống Alexandria. Văn bút của ngài có đặc tính chính xác về tư tưởng, lập trường rõ ràng, và lý luận sắc bén. Các văn bản của ngài gồm các nhận định về Thánh Gioan, Thánh Luca, và ngày lễ Ngũ Tuần, các luận thuyết về thần học tín lý, cũng như các thư từ và bài giảng. Ngài được Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII tuyên xưng là tiến sĩ Giáo Hội vào năm 1882.

nguồn: Từ Maria Thanh Mai gởi

Vượt Biên Sang Australia

Vượt Biên Sang Australia

(06/27/2012)                     trích Vietbao.com

Bạn thân,
Chuyện chỉ xảy ra tại thiên đường xã hội chủ nghĩa Việt Nam — nơi chỉ vài ngày trước đã được nhiều báo chí nhà nước dựa theo một bản xếp hạng nào đó đã mệnh danh Việt Nam là nơi hạnh phúc thứ nhì thế giới, chỉ sau có Costa Rica (thoạt đọc, tưởng hạnh phúc nhất phải là Bắc Hàn chứ?) – hàng chục người đã bị bắt vì tìm cách chuẩn bị vượt biên sang Australia bằng đường biển.

Thông tấn VietnamNet cho biết chuyện xảy ra tại “Bà Rịa- Vũng Tàu: Phá đường dây vượt biên trái phép, bắt giữ 25 người.”

Bản tin nói, có hàng chục người chuẩn bị vượt biên sang Australia bằng đường biển đã bị lực lượng chức năng bắt giữ tại khu vực Bãi Dâu, TP. Vũng Tàu.

Bản tin viết rằng, vào ngày 25/06, công an tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu cho hay, đã bất ngờ kiểm tra tàu cá BT 93700 TS do Nguyễn Ngọc Lợi (52 tuổi, quê Cần Thơ làm thuyền trưởng) khi tàu này đang neo đậu tại khu vực Bãi Dâu, TP.Vũng Tàu… Vào thời điểm trên, trong khoang tàu có 10 người đang ngủ lăn lóc cùng các vật dụng, nhu yếu phẩm cho một chuyến hành trình dài. Lực lượng chức năng ngay sau đó đã phát hiện, bắt giữ Nguyễn Văn Kính (46 tuổi, quê Nghệ An) là nghi can cầm đầu. Kính khai nhận đã cùng một đối tượng tên Tương tổ chức chuẩn bị đưa 25 người vượt biên trái phép sang Australia. Mỗi người có nhu cầu “vượt biên” mong đổi đời sẽ phải chi từ 11.000-14.000 USD cho Tương và Kính.

Truy xét nhanh, cơ quan chức năng đã tiến hành tạm giữ 15 người khác đang chuẩn bị xuống tàu trong đường dây vượt biên bằng tàu cá BT 93700 TS. Lái tàu do Kính và Tương thuê với giá 250 triệu đồng cũng bị bắt giữ ngay sau đó.

Qua khám xét, cơ quan chức năng đã tạm giữ 17 phuy dầu 200 lít, 49 bình nước uống loại 20 lít, hàng chục thùng mỳ tôm, 3 bao gạo… là nhu yếu phẩm phục vụ cho những ngày vượt biên.”

Tại sao vượt biên từ VN sang Australia? Trên bảng chỉ số hạnh phúc hành tinh, Australia thua VN xa, đứng hạng thứ 76 lận, trên tổng số 151 nước được chấm điểm.

Trong khi đó, Hàn Quốc hạng 63, Canada hạng 64… Tại sao rời bỏ VN, nơi hạnh phúc thứ nhì thế giới? Ai giải thích giùm xem, VN là tầng thứ nhì thiên đường  mà… sao bây giờ vẫn còn thuyền nhân?

Bài Thơ Viết Trên Tường Nhà Dưỡng Lão

Bài Thơ Viết Trên Tường Nhà Dưỡng Lão 

… Con ơi ! Bây giờ mẹ đi chân không vững,
Nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ dìu mẹ, chậm thôi…
Như năm đó Mẹ dìu con đi những bước đầu …
Con ơi ! Khi con còn thơ dại,
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi
Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết
Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút
Cho mẹ suy nghĩ thêm

Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì
Mẹ cũng quên…

Con ơi ! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần
Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời ?
Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp
Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ  đâu
Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
 

Xin con tha thứ cho mẹ
Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé !
Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà !

Con ơi ! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
Ăn cơm vãi đầy vạt áo
Chải đầu tay bần bật run
Đừng giục giã mẹ

Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
Mẹ chỉ cần có con ở bên
Mẹ đủ ấm.

Con ơi ! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ
Dìu mẹ, chậm thôi
Như năm đó….
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời

Sưu tầm

Chân Phước Raymond Lull

 Chân Phước Raymond Lull
    
    (1235-1315)
     

                                                                               Ngày 26 tháng 6
    
    Hầu hết cuộc đời của Chân Phước Raymond là để giúp đỡ công cuộc truyền giáo và ngài từ trần khi truyền giáo ở Bắc Phi.

     Raymond là con của một viên tướng chỉ huy ở Palma, Majorca và được làm việc dưới triều của Vua James I xứ Aragon, với công việc đại quản gia của triều đình. Tuy đã lập gia đình, nhưng Raymond vẫn còn gian díu với các thê thiếp. Một hôm khi đang viết thư cho tình nhân thì Raymond được thị kiến Ðức Kitô, và năm lần tiếp đó. Sau cuộc hành hương đến Compostela và Rocamadour, ngài gia nhập dòng ba Phanxicô, chia tài sản cho vợ con và tận hiến cuộc đời còn lại cho việc hoán cải người Hồi Giáo.

     Lui về đời sống ẩn dật, ngài sống như một vị ẩn tu. Trong thời gian chín năm, ngài viết về mọi loại kiến thức mà công trình ấy giúp ngài xứng với danh hiệu “Tiến Sĩ Khai Sáng.” Sau đó, Raymond thực hiện nhiều cuộc hành trình đến Âu Châu để thuyết phục các giáo hoàng, các hoàng đế và thái tử trong việc thiết lập các trường đặc biệt nhằm chuẩn bị cho các nhà thừa sai trong công cuộc truyền giáo.

     Sau nhiều lần thất bại, sau cùng vào năm 1311 ngài đã thành công khi Công Ðồng Vienne ra lệnh cho thành lập các phân khoa dạy tiếng Do Thái, Ả Rập và Canđê tại các trường đại học Bologna, Oxford, Balê và Salamanca.

     Vào năm 79 tuổi, chính Raymond đến Bắc Phi để truyền giáo. Một đám đông người Hồi Giáo đã thịnh nộ ném đá ngài ở thành phố Bougie nhưng được các thủy thủ người Genoa cứu thoát. Trên con tầu trở về nước, ngài đã từ trần khi gần đến Majorca.

     Chân Phước Raymond sáng tác rất nhiều. Ngài viết trên 300 luận án về triết học, âm nhạc, hàng hải, luật pháp, thiên văn, toán học, và thần học (hầu hết bằng tiếng Ả Rập). Ngài cũng sáng tác thi văn thần nghiệm và được coi là người tiên phong của Thánh Têrêsa Avila và Gioan Thánh Giá trong lãnh vực này.

    Lời Bàn


    
    Chân Phước Raymond đã tận tụy trong việc loan truyền Phúc Âm. Sự thờ ơ của các nhà lãnh đạo trong Giáo Hội cũng như sự chống đối ở Bắc Phi đã không làm ngài nản chí. Ba trăm năm sau, hoạt động của ngài bắt đầu có ảnh hưởng ở Mỹ Châu. Khi người Tây Ban Nha bắt đầu truyền giáo ở Tân Thế Giới, họ đã theo ý tưởng của ngài và thành lập các trường truyền giáo để chuẩn bị cho công cuộc này.

 nguồn: từ Maria Thanh Mai gởi

Mơ ư ớ c b ì n h t h ư ờ n g

 
  Mơ   ư ớ c   b ì n h   t h ư ờ n g
 
                                                                
 
Cô bạn tôi bị té xe hồi chiều, ban đầu trông có vẻ bình thường. Một lúc sau thì choáng váng.  Khi được đưa vào bệnh viện Chợ Rẩy thì bác sĩ cho biết là bị xuất huyết não, phải giải phẫu ngay tức khắc.
Giải phẫu xong, cô được đưa vào nằm ở tầng thứ hai. Nghe nói đến tầng lầu nầy ở bệnh viện Chợ Rẩy thì phần đông đều nghĩ đến những chuyện ít may mắn, có vào, khó ra. Lúc tôi bước vào căn phòng nầy, cái cảm giác đầu tiên là khó thở, với hai dãy giường bệnh vừa được làm phẫu thuật xong. Hầu hết đều không được lành lặn bình thường và nằm bất động. Cô bạn của tôi là một trong những cái xác không hồn đó. Đầu cạo trọc, trên người được đắp một chiếc áo bệnh viện màu xanh. Thân thể gần như lõa lồ và nếu không biết trước thì chắc cũng khó nhận ra đươc đó là một người đàn bà giàu có, xinh đẹp  ở Mỹ về, xài tiền như nước.
Tôi chỉ biết đứng yên nhìn cô ta, và trong lòng hoang mang cảm khái. Cô vẫn mê man, chưa biết sống chết thế nào. Bác sĩ cho biết là có thể hôn mê trong nhiều ngày.
Năm ngày sau thì cô tỉnh dậy. Vậy là cô đã thoát chết. Mấy hôm sau thì cô được chồng đem về Mỹ. Hai tháng sau, tôi có việc qua Mỹ và ghé thăm cô tại nhà. Bây giờ thì tóc đã mọc lại khá dài, che hết phần sọ bị cưa. Nhan sắc đã được phục hồi, trở lại một người đàn bà duyên dáng hoạt bát. Cô kể lại cho mọi người nghe về chuyện tai nạn và cô nói : “Trước khi lên bàn mổ, mình nghĩ chỉ cần được sống là đủ và sẽ không bao giờ đòi hỏi  bất cứ một điều gì khác.”
Hôm sau, tôi theo cô bạn đến phòng khám bệnh của một bác sĩ đươc giới thiệu để cô tái khám. Cô bạn bước vào phòng, tươi cười chào hỏi và để tập hồ sơ bệnh lý của cô lên bàn. Vị bác sĩ đọc qua hồ sơ và hỏi cô : “ Thế bây giờ bệnh nhân bị mổ ở đầu đang ở đâu?”. Cô bạn có hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó hiểu ra, cô trả lời ”Chính là tôi.”
Vị bác sĩ trợn mắt nhìn cô, chỉ nói được một câu :”Không thể tưởng tượng được, nếu thế thì quả là một phép lạ.”
Sau khi khám lại vết thương, hỏi cô nhiều điều, bác sĩ cho biết tình trạng sức khỏe hoàn toàn bình thường và bảo cô ký vào một giấy tờ gì đó. Cô cầm bút, nhưng thay vì ký vào chỗ đã có đánh dấu sẵn, thì cô ký lệch mấy phân vào phía dưới. Bác sĩ cười bảo :”Đấy là điều duy nhất còn sót lại mà cô cần phải chữa” và cho cô một cái hẹn khác.
Cô bạn tôi ra về với những nét băn khoăn hiện ra trên mặt. Tôi an ủi, và nhắc lại lời cô nói sau khi tỉnh dậy, miễn được sống mà thôi. Cô trả lời:” Lúc đó thì nghĩ như thế thật, nhưng khi được sống rồi thì muốn những điều tốt hơn, mình nghĩ con người chắc ai cũng thế.”
Đúng. Con người ai cũng thế. Nhưng cái mơ ước của cô bây giờ chỉ là mong nhận được một cái cô đã có từ trước, và đã đánh mất. Cô chỉ mong được ký đúng vào chỗ có đánh dấu không bị lệch ra ngoài do thần kinh không kiểm soát được mà thôi. Đấy là một tai nạn ngoài ý muốn đã làm cô bị một hậu quả nhỏ như thế, nhưng cũng có những trường hợp mình tự ý quẳng một vật sở hữu của mình đi, cuối cùng lại ao ước được có lại như cũ.
Ở đời có nhiều cái mơ ước rất bình thường. Bị một vết xước trên thân thể cũng đã làm mình khó chịu và chỉ mong lành lặn lại như cũ. Lúc sở hữu một cái tầm thường thì không quan tâm, quý trọng, đến khi mất thì tiếc nuối và chỉ muốn được lại cái mình đã có từ trước. Nhiều cặp vợ chồng cũng mất hạnh phúc vì cứ nghĩ là mình phải  được hơn như thế, vợ đòi hỏi chồng phải hơn như thế và ngược lại, cho  đến khi tan vỡ, ân hận thì đã quá muộn màng.
Mơ ước cái mình chưa có cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu ước mơ không đạt được thì cũngkhông sao. Mơ ước được giàu sang phú quý, cũng không hình dung được giàu sang phú quý đến như thế nào. Một người con gái mơ có tiền để sửa sắc đẹp, chưa biết sẽ đẹp như thế nào, và nếu không thực hiện được ước mơ thì cũng đành quên đi. Nhưng nếu  một hôm cô ta bị gẫy một chân, thì mơ ước của cô chỉ là làm sao có được đôi chân lành lặn như cũ mà thôi.
Tôi có một người bạn khác, một hôm phải vào bệnh viện và kết quả cho biết là anh ta bị sưng túi mật rất nghiêm trọng phải giải phẫu gấp mới an toàn tính mệnh. Lúc chúng tôi vào thăm anh ở bệnh viện thì được biết anh đã được an toàn và chỉ vài ngày sau có thể xuất viện về nhà.  Anh nói với tôi :”Có thế nầy mới biết được chúng ta luôn luôn đứng trên ngưỡng cửa của cái chết mà không biết. Có thế nầy mới thấy nên có một quan niệm về đời sống thực tế hơn.”
Anh nói thì thế, nhưng khi lành bệnh, trở lại làm việc một thời gian thì anh ta vẫn chẳng khác gì ngày xưa, không có chút nào đổi thay.
Ngài Đạt Lai Đạt ma có một câu nói rất hay và đơn giản; ” Có nhiều người sống mà không nghĩ là mình sẽ chết. Đến khi sắp chết, mới chợt nhận ra là mình chưa sống!”
Nói là đơn giản, nhưng không phải ai cũng hiểu sâu xa ý nghĩa của câu nói đó. Người ta không bao giờ mơ ước bình thường. Hãy sống với cái mình đang có.
 
Hoàng tá Thích
 

Chân dung Gioan Tiền hô

Chân dung Gioan Tiền hô 

Gioan cất tiếng hô vang:

Bạt đồi, xẻ núi, lấp sông, uốn đường

Để Ngôi Hai, Chúa thiên cung

Giáng trần cứu độ, yêu thương nhân loài 

Thánh Gioan Tiền hô luôn gắn liền với Mùa Vọng như một “định mệnh”. Ông là người “mở đường” cho Chúa đến, là nhân vật quan trọng trong công cuộc Cứu độ của Thiên Chúa, nhưng ông lại rất khiêm nhường, không nhận mình là ngôn sứ hoặc là gì khác, chỉ tự nhận mình là “tiếng người hô trong hoang địa” (Ga 1:23) và “không đáng cởi quai dép cho Chúa Giêsu” (Ga 1:27).

 Thánh Gioan Tiền hô là một thanh niên trẻ nhưng nhìn rất “bụi” trong trang phục áo da thú, hẳn là nhìn ông rất khắc khổ vì ông ăn chay trường: Hàng ngày chỉ ăn châu chấu và mật ong rừng. Có thể coi Thánh Gioan Tiền hô là Mặt Trăng, còn Chúa Giêsu là Mặt Trời, nhưng không hề “đối kháng” theo ý câu “như mặt trời và mặt trăng” khi chúng ta nói về 2 người đối lập. Mặt trăng sáng nhờ mặt trời, “mặt trăng” Gioan Tiền hô sáng nhờ “mặt trời công chính” Giêsu. Chúng ta là những ngôi sao bé nhỏ trong vòm trời yêu thương nên chắc chắn cũng chỉ sáng nhờ Mặt Trời Giêsu.

Thánh Gioan Tiền hô có “nét” độc đáo và khác người, ước muốn của ông cũng chẳng giống ai: Ông muốn Chúa phải LỚN lên, còn ông phải NHỎ lại. Đó là “chất riêng” của ông, không lẫn với ai. Ông quá khiêm nhường. Có lẽ đây là điều rất khó đối với chúng ta, vì chúng ta thường muốn mình nổi trội hơn người khác, ngay cả khi chúng ta làm những việc mà chúng ta gọi là “làm việc tông đồ”, làm việc bác ái hoặc làm từ thiện. Dù không nói ra, nhưng động thái của chúng ta chứng tỏ chúng ta “ngụ ý” rằng “trước khi sáng Danh Chúa phải sáng danh con”.

 Có lần LM Vinh sơn Ngô Minh Tân (Gx Bình Lợi, hạt Gia Định) nói trong một thánh lễ chiều (mùa Vọng, 2011): “Chúng tôi vẫn được dạy rằng linh mục luôn phải coi chừng vì có thể chính mình che choán hết Thiên Chúa!”. Con người dễ ảo tưởng và kiêu sa lắm, dễ suy luận chủ quan theo ý mình, vì thế mà lúc nào cũng phải “tỉnh thức” và phải dám “luôn luôn lắng nghe” để có thể “luôn luôn thấu hiểu”. Cương vị nào cũng khả dĩ có cách kiêu ngạo đặc thù. Mặc dù “con người chỉ là cây sậy có lý trí” nhưng “cái TÔI đáng ghét” kia vẫn sẵn sàng trỗi dậy bất kỳ lúc nào!

 Người ta nói: “A-xít làm cháy tiền, tiền làm cháy tim phụ nữ, phụ nữ làm cháy tim đàn ông”. Một cách nói “độc đáo” thật. Còn Thánh Phaolô nói: “Cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé” (1 Tm 6:10). Tiền bạc có hệ lụy với quyền lợi, quyền lợi có hệ lụy với con người, vì thế mà tiền bạc có ma lực khiến người ta mê muội và kiêu ngạo. Có lẽ vì vậy mà người Pháp có câu: “Tiền bạc là đầy tớ tốt, nhưng là ông chủ xấu” (L’argent est un servant bon, mais un maitre mal).

 Thánh Gioan Tiền hô còn được gọi là Tẩy giả vì ông làm Phép Rửa cho Chúa Giêsu tại sông Giodan. Ông là người có cuộc sống giản dị, thoát ly tiền bạc, không dính líu vật chất. Tài sản của ông chỉ có bộ áo da thú khoác trên mình. Ông sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian, không lệ thuộc vật chất. Một con người như vậy nên rất cương trực trong mọi chuyện. Thấy nhà vua ham mê sắc dục, ông đã dám can ngăn nhà vua, quyết bảo vệ luân thường đạo lý. Nhà vua “lú lẫn” trong nhục dục nên sẵn sàng tặng bất cứ thứ gì, dù là nửa nước, cho mỹ nhân. Nhưng người con gái kia không cần gì khác ngoài “cái đầu của Gioan Tẩy giả”. Nhà vua đã lỡ lời nhưng không dám sửa đổi, đành “chiều” theo ác ý của mỹ nhân. Thánh Gioan Tẩy giả là nhân chứng sống và là vị tử đạo đầu tiên của Tân ước.

 Thánh Phaolô tâm sự: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2:20). Đó là cách sống mà ai cũng phải mơ ước. Nhưng con người có nhiều thứ giằng co trong mình, đôi khi cảm thấy mình như bất lực với chính mình. Chúa biết rõ mười mươi, vì thế Ngài đã động viên: “Đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa” (Ga 14:1), và Ngài còn hứa rõ ràng và quyết liệt: “Thầy ở cùng anh chị em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28:20).

 Lạy Đấng Thiên Sai, xin cho chúng con can đảm noi gương sống của Thánh Gioan Tiền hô. Xin Ngôi Hai mau đến cứu chúng con thoát khỏi ngục-tù-tội-lỗi. Chúng con cầu xin nhân Danh Đức Kitô. Amen.

 TRẦM THIÊN THU

Hân Hoan Trong Chúa

Hân Hoan Trong Chúa
*~* Tuyết Mai (16) 09-12-03 *~*

Lậy Chúa con reo vang ca ngợi Danh Chúa
Đời con luôn an vui trong tình yêu Chúa
Vì Chúa là nguồn suối muôn Ơn lành
Cho hồn con luôn no thỏa trong Hồng Ân

Lậy Chúa con hân hoan tiến vào nhà Chúa
Cùng nhau Dâng câu ca Cảm Tạ Thiên Chúa
Vì Chúa là hạnh phúc cho muôn người
Cho hồn ai luôn khao khát Ân Tình Cha

ĐK:

Về nhà Cha là vượt mọi sự khổ đau của trần gian
Yêu tha nhân, luôn tha thứ và khoan dung
Đường Tình Yêu của Ngài là Thập Giá mang cuộc đời ta
Luôn vững tin vào Ân Phúc Tình Yêu Cha

Lậy Chúa con luôn tin trông cậy vào Chúa
Dù cho bao gian truân dâu bể dương thế
Hạnh phúc được làm Sáng Danh Chúa Trời
Cho ngày sau ta vui sống trong nhà Cha

Lậy Chúa con vui đem Tin Mừng của Chúa
Truyền lan đi muôn phương cho người trần thế
Để khắp địa cầu biết Danh Chúa Trời
Cho ngày sau trên Thiên Quốc Cha mừng vui

 ** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=d40r_A2tQUs

     (Hân Hoan Trong Chúa)

 Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

Chào Đức Nữ Đồng Trinh Maria!

 Chào Đức Nữ Đồng Trinh Maria!
(Thơ và nhạc của Tuyết Mai) Dâng Mẹ Maria Ngày Thánh Mẫu

Mẹ Maria ơi!
Trên Kiệu Mẹ thấy những gì?
Hãy tỏ cho chúng con vui!
Hãy cười cho chúng con vui!

Chung quanh Mẹ là những người con hiếu thảo,
Lặn lội phương xa gồng gánh một ước nguyện,
Đến với Mẹ để cùng chung dâng câu ca tiếng hát,
Để cùng chung dâng lời nguyện kinh.
Chung quanh Mẹ là những đàn con khao khát,
Ước mong tìm bình an Chúa Con Mẹ ban,
Qua lời cầu bầu thật thiết tha của Mẹ,
Chúa sẽ nghe lời vì Mẹ thật dấu yêu.

Ai, ai trong chúng con không yêu mến Mẹ!?
Ai, ai trong vũ trụ không nghiêng mình cung nghinh?
Ai, ai trong mọi giống loài không bái lậy Mẹ?
Ai, ai trong hỏa lò không run giùng khi Mẹ hiển dung?
Có phải vì Mẹ là Mẹ Chúa Trời?
Có phải vì Mẹ là Nữ Tử của Thiên Chúa Cha?
Có phải vì Mẹ là Mẹ của Giáo Hội?
Có phải vì Mẹ là Nữ Hoàng Của Muôn Loài?

Ôi, chúng con bao thế kỷ luôn Tri Ân Mẹ!
Nhờ Mẹ mà Chúa Cha phải dằn cơn thịnh nộ,
Nhờ Mẹ mà chúng con luôn được an ủi đỡ nâng,
Nhờ Mẹ mà con cái Mẹ không hư mất?
Mẹ ơi! Còn lời nào có thể ca tụng Mẹ cho đủ?
Còn lời nào khẩn thiết cho bằng,
Là chúng con luôn cần đến Mẹ,
Như đàn gà con luôn được Mẹ ủ ấp,
Trong đôi cánh yêu thương trìu mến của Mẹ.

Mẹ ơi! Mẹ có thấy những đóa hoa muôn mầu sắc thắm?
Là những mùi hương riêng biệt của tấm lòng chúng con,
Là những gì chúng con gặt hái,
Là một chút quà mọn chúng con dâng.
Như đứa con thảo luôn hướng về Mẹ,
Như đứa con mong được Mẹ chở che,
Như đứa con hoang luôn thích rời xa Chúa và Mẹ,
Như đứa con nhọc nhằn trôi nổi lắm mồ hôi.
Như đứa con lao đảo vì cuộc đời,
Rày đây mai đó chẳng lúc nào được yên,
Vì cuộc đời ngày ngày là nỗi thống khổ,
Của mất mát của chua cay của đắng đót.

Dù cuộc đời là lo toan là trách nhiệm,
Dù cuộc đời là vất vả với cơm bánh,
Dù cuộc đời là sóng xô đưa đẩy,
Dù cuộc đòi là trắc trở của bể dâu.
Nhưng có Mẹ chúng con tin vào cuộc đời,
Luôn có Mẹ sát cánh,
Lùa chúng con về đôi cánh của Mẹ,
Để được bình an bên Mẹ suốt một đời.

Chúng con vui mừng khôn tả,
Vì không gì vui sướng cho bằng,
Nhìn ngắm Mẹ trên kiệu đầy hoa muôn sắc,
Mẹ đẹp tuyệt trần nên cả vũ trụ,
Muôn loài hạnh phúc được chiêm ngắm,
Vẻ đẹp dịu hiền toát ra mọi nhân đức của Mẹ.

Không một ai trên đời có thể,
Sánh ví cho bằng Mẹ Maria,
Mẹ của toàn nhân loại trên địa cầu,
Có được vẻ đẹp do Thiên Chúa Cha,
Tác tạo dựng nên Mẹ từ muôn thuở muôn đời.
Quả tuyệt diệu thay!
Hạnh phúc cho nhân loại chúng con lắm thay!

Mẹ Maria ơi!
Trong ngày Thánh Mẫu Mẹ sẽ chờ đợi những gì?
Có thể cho chúng con hay!?

 ** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

     http://www.youtube.com/watch?v=dYhH7HMzaJU

     (Chào Đức Nữ Đồng Trinh Maria)

Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai

98,87%

98,87%

                                                         trích: Ephata 515

                                                                              Lm. VĨNH SANG, DCCT

Ngày thứ ba 19.6.2012, Bộ Giáo Dục – Đào Tạo đã công bố tỷ lệ tốt nghiệp Trung Học Phổ Thông của cả nước là 98,87%, một con số gây ngỡ ngàng cho tất cả mọi người, những người còn lương tri. Ngỡ ngàng rồi chua xót !

Báo Tuổi Trẻ số ra ngày thứ tư ngay sau đó đã đăng trên trang nhất một tấm hình đầy tính mỉa mai, một tấm hình được lắp ghép bởi ba hình ảnh: cảnh quay cóp nhau ở Đồi Ngô, tỉnh Bắc Giang, biểu đồ tỷ lệ tốt nghiệp những năm gần đây và cảnh thí sinh đi xem kết quả thi tốt nghiệp. Biểu đồ tỷ lệ tốt nghiệp cho thấy, năm 2006: 92%, năm 2007 66,72% ( năm này ông bộ trưởng tuyên bố hai không trong giáo dục: không gian lận, không thành tích ), năm 2008: 75,96%, năm 2009: 83,80%, năm 2010: 92,57%, năm 2011: 95,72%, năm 2012: 98,87%. Con số 98,87% ngay bên cạnh hình ảnh quay cóp !

 

Con số tỷ lệ 98,87% tốt nghiệp sau một kỳ thi quốc gia đã là một tiếng chuông thông báo về sự phá sản tan tành về giáo dục, con số này là chữ ký cuối cùng trong hồ sơ bệnh án của một thân thể thoi thóp rồi mất sức sống, là giấy chứng tử của nhân viên hộ tịch kết luận về một sự sống không còn.

Trong một cơ chế xã hội, giáo dục đào tạo là yếu tố quan trọng nhất, nó quyết định tương lai của một dân tộc, là sự sống còn của dân tộc đó. Người Nhật trên đống đổ nát sau thế chiến thứ hai, họ đã xây dựng trở thành một quốc gia hùng mạnh bắt đầu từ sự chú trọng vào giáo dục. Ở các quốc gia tiên tiến khác trên thế giới, người ta thành công trên nhiều phương diện chính vì đã sở hữu một nền giáo dục hoàn chỉnh. Con người là chính, con người làm ra của cải, phát triển kiến thức và xây dựng xã hội, vì thế nếu không chú ý đến con người, không giáo dục con người cho xứng đáng thì con người không thể cất đầu đi lên được.

Báo Tuổi trẻ số ra ngày thứ bảy 23.6.2012, loan tin nơi trang 13, bài “Thêm trẻ sơ sinh tử vong khi sinh mổ”. Bài báo cho biết: “Đây là ca tử vong trẻ sơ sinh thứ 20 tại khoa sản Bệnh Viện Đa Khoa Quảng Ngãi kể từ đầu năm đến nay”. Chắc chắn đây là sản phẩm của những con người mang bằng tốt nghiệp phổ thông tỷ lệ cỡ 98,87% ! Đây chỉ là một trong vô vàn những sản phẩm khác mang nhãn hiệu 98,87%.

Trong một loạt các bài báo tham gia nhận định về con số này, người ta đọc thấy những câu chuyện của một số trường thông báo với thí sinh rằng hãy đi mà “xem kết quả ở bảng không tốt nghiệp” ! Hoặc táo tợn hơn có trường thông báo “không cần xem vì tỷ lệ tốt nghiệp 100%” ! Ngay Bộ Giáo Dục – Đào Tạo dám công bố tỷ lệ này thì cũng đã là một hành vi táo tợn và không còn… liêm sỉ ! Chúng ta sẽ không lấy làm lạ vì con số 98,87% khi có những “người thầy” như vậy. “Chuyện bây giờ mới kể” nhưng đã triền miên diễn ra từ rất nhiều năm.

Năm 1999, hai mươi bốn năm sau cuộc biến động 1975, tôi có dịp đi nước ngoài, ngày đầu tiên khi được đón về nhà, anh em bạn bè thăm viếng chào hỏi, khi trời buông màn tối, tôi giật mình nhắc chủ nhà dẫn tôi ra đăng ký tạm trú, mọi người lăn ra cười vì trên đất nước họ sinh sống làm gì có chuyện phải đăng ký tạm trú tạm vắng ! Một khi anh được chấp nhận vào quốc gia họ, anh có quyền đi đến bất cứ nơi nào người ta không cấm mà không phải trình báo với ai cả.

Tôi sống trong miền Nam suốt hai mươi hai năm không hề có việc đăng ký tạm trú tạm vắng, thế mà chỉ hai mươi bốn năm sau cái năm 75 ấy, nỗi sợ hãi phải đi đăng ký tạm trú tạm vắng ăn sâu vào máu huyết đến nỗi trở thành một thứ phản xạ tự nhiên. Tương tự như vậy, tôi muốn nói, những con người xuất thân từ “98,87%” nêu trên, không ít thì nhiều, dù hoàn toàn không hề muốn đi nữa, đều bị ảnh hưởng nặng nề bởi “con số” quái dị này.

Chúng ta còn phải chấp nhận thực tế bi đát khác, ấy là một số những người trẻ đi ra từ “con số 98,87%” đã, đang và sẽ là ứng sinh cho các Đại Chủng Viện và các Dòng Tu, chắc chắn trong một ngày không xa họ sẽ trở nên các “nhà lãnh đạo tinh thần”.

Chúa có cách làm của Chúa để dẫn dắt Dân của Người, chẳng nên dại dột muốn làm thay Chúa, chúng ta cần phải tin vào Chúa Thánh Thần và tin vào khả năng thay đổi của con người. Nhưng Chúa lại ban cho chúng ta khối óc, đôi bàn tay và con tim để làm dụng cụ của Chúa, trách nhiệm của chúng ta là phải làm những gì đây, trên những sản phẩm từ “con số 98,87%” này ?

Đặt câu hỏi về “sản phẩm 98,87%” nhưng cũng là đặt câu hỏi cho những người “làm thầy” của sản phẩm đó trong Giáo Hội.

Lm. VĨNH SANG, DCCT, 24.6.2012,
Lễ sinh nhật bậc làm thầy, Gioan Baotixita

Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?

 
Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?
 
Có một cô gái trẻ vừa chuyển nhà mới
Cô phát hiện ra hàng xóm nhà mình là một phụ nữ goá chồng, nghèo, sống với hai đứa con nhỏ.

Một ngày nọ, khu phố bị mất điện đột ngột. Cô gái trẻ đang lục lọi trong ngăn kéo bàn để lấy nến ra thắp sáng căn phòng. Đúng lúc đó thì có tiếng gõ cửa. Hoá ra là đứa bé nghèo con nhà hàng xóm.

Nó hồi hộp hỏi: “Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?”
Cô gái trẻ nghĩ: ” Nhà nó nghèo đến nỗi nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau nó lại sang xin nữa cho mà xem!”

Thế là cô gái xẵng giọng lạnh lùng nói: “Không có!”
Cô đang định đóng cửa lại thì đứa trẻ nghèo nhà hàng xóm mỉm cười nói: “Cháu biết ngay là nhà cô không có nến mà!” Nói xong, nó chìa ra hai cây nến: “Mẹ cháu với cháu sợ cô chỉ sống có một mình, cúp điện không có nến nên bảo cháu mang nến sang cho cô dùng tạm nè”

Cô gái đứng sững sờ không nói được một lời …. 


Trong cuộc sống của chúng ta cũng sẽ có những lúc như thế. Dù con người sống trong hoàn cảnh khó khăn hay giàu có, họ đều cần đến sự quan tâm, an ủi từ ai đó.
Đừng ích kỷ, hãy lắng nghe âm thanh của cuộc sống. Cuộc sống của ta sẽ không tệ, mà thậm chí nó còn đẹp hơn khi chúng ta biết cho đi.  Bởi… CHO đi chính là NHẬN lại!

Thân chúc các bạn một ngày bình an.

nguồn: từ Nguyễn Kim Bằng gởi