NHCR quan ngại vụ Campuchia trục xuất 36 người Thượng VN

NHCR quan ngại vụ Campuchia trục xuất 36 người Thượng VN

Người Thượng từ Tây Nguyên Việt Nam vượt biên giới vào Campuchia ẩn náu trong các khu rừng rậm ở đông bắc Campuchia vì sợ nhà chức trách Campuchia sẽ trục xuất họ. (Ảnh: Cao Ủy Nhân quyền Liên hiệp quốc UNHCR )

Người Thượng từ Tây Nguyên Việt Nam vượt biên giới vào Campuchia ẩn náu trong các khu rừng rậm ở đông bắc Campuchia vì sợ nhà chức trách Campuchia sẽ trục xuất họ. (Ảnh: Cao Ủy Nhân quyền Liên hiệp quốc UNHCR )

05.03.2015

Cao Ủy Nhân quyền Liên hiệp quốc UNHCR hôm nay bày tỏ quan ngại trước việc Campuchia cuối tháng rồi cưỡng bách trục xuất 36 người Thượng Tây Nguyên từ Việt Nam chạy sang lánh nạn.

Bộ Nội vụ Campuchia nói 36 người Thượng bị bắt trả về Việt Nam hồi tuần trước là “người nhập cư bất hợp pháp.”

Tuy nhiên, giới hoạt động nhân quyền nói nhóm người sắc tộc thiểu số Việt Nam vượt biên giới qua Campuchia trốn trong các khu rừng rậm ở tỉnh Ratanakkiri chờ được tiếp xúc với Cao Ủy Nhân quyền Liên hiệp quốc là những người đi tìm đường tị nạn vì bị đàn áp tôn giáo.

Ông Chhay Thy, điều phối viên cho tổ chức nhân quyền Adhoc ở tỉnh Ratanakkiri, cho biết 36 người sắc tộc Jarai bị bắt trục xuất hôm 25/2 khi tìm cách tới thủ đô Phnom Penh.

Trong một điện thư gửi ban Khmer đài VOA, phát ngôn nhân của Cao Ủy Nhân quyền Liên hiệp quốc ở Campuchia, bà Vivian Tan, cho biết cơ quan của bà đã chính thức gửi thư tới giới hữu trách Campuchia bày tỏ quan ngại về hành động này.

Bà Tan nói trả người tị nạn về nước mà không cho họ tiếp cận với các tiến trình quyết định tình trạng tị nạn là đi ngược lại luật quốc tế.

Bà Tan cho biết cơ quan của bà sẽ tiếp tục thúc đẩy Campuchia cho phép người tị nạn được tiếp cận với các quy trình về người tị nạn như nhóm 13 người Thượng Việt Nam trước đây.

Mười ba người Thượng Việt Nam mà bà Tan nhắc tới đã được nhà chức trách Campuchia đề nghị cho tị nạn, và đang chờ Bộ trưởng Nội vụ nước này phê duyệt.

Nhóm 13 người này, trong đó có một phụ nữ, trốn vào rừng ở tỉnh Ratanakkiri hồi cuối năm ngoái và đã được đưa đến Phnom Penh  với sự hỗ trợ của Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Người tị nạn.

Người Thượng Việt Nam lâu nay than phiền bị đàn áp vì đấu tranh đòi quyền lợi đất đai và quyền tự do tôn giáo.

Vào năm 2000 và 2001, hàng ngàn người Thượng từ Tây Nguyên Việt Nam đã bỏ trốn sang Campuchia. Nhiều người đã bị bắt hồi hương và một số người khác cuối cùng được cho tị nạn tại Mỹ và các nước phương Tây.

Việt Nam đòi Trung Quốc ngưng xây dựng ở Trường Sa

Việt Nam đòi Trung Quốc ngưng xây dựng ở Trường Sa

Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) Bộ Ngoại Giao CSVN đả kích việc Trung Quốc đang biến nhiều bãi đá ngầm ở Trường Sa thành đảo nhân tạo và đòi hỏi Bắc Kinh phải ngưng ngay việc xây dựng đang diễn ra.

Trong cuộc họp báo ở Hà Nội, phó phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao CSVN Phạm Thu Hằng nhấn mạnh, hoạt động đó là “sai trái” vì “vi phạm chủ quyền của Việt Nam,” “vi phạm tuyên bố về ứng xử trên biển Ðông (DOC) mà Trung Quốc đã ký kết với ASEAN” và Trung Quốc cần ngưng “ngay lập tức.”



Bãi đá Gạc Ma ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam bị Trung Quốc cướp năm 1988 nay đang biến thành đảo nhân tạo và một căn cứ quân sự cỡ lớn. (Hình: Philstar)

Những hoạt động “sai trái,” “vi phạm chủ quyền của Việt Nam,” “vi phạm tuyên bố về ứng xử trên biển Ðông (DOC) mà Trung Quốc đã ký kết với ASEAN” xảy ra đã lâu song khác với Philippines, thỉnh thoảng Việt Nam mới phản đối và đòi Trung Quốc cần ngưng “ngay lập tức.”

Trung Quốc không những không ngưng mà thỉnh thoảng, báo chí Trung Quốc lại công bố một số hình ảnh về việc Trung Quốc bồi đắp nhiều bãi đá ngầm ở quần đảo Trường Sa như: Gạc Ma, Chữ Thập, Châu Viên, Tư Nghĩa, Ga Ven,… thành các hòn đảo nhân tạo và xây dựng các hòn đảo này thành những căn cứ quân sự.

Ðó là chưa kể đến những hoạt động khác trên các hòn đảo đó như: thượng kỳ, tập bắn,…

Người ta tin rằng, việc Trung Quốc nỗ lực bồi đắp các bãi đá ngầm thành những hòn đảo nhân tạo, biến các hòn đảo nhân tạo thành những căn cứ quân sự ở cả Hoàng Sa lẫn Trường Sa chỉ nhằm một mục đích: Khống chế toàn bộ biển Ðông, hỗ trợ cho yêu sách về chủ quyền của Trung Quốc trong khu vực đó.

Với những căn cứ quân sự mới, các chiến đấu cơ của Trung Quốc có thể cất cánh để tấn công tất cả các mục tiêu trong khu vực eo biển Malacca và triển khai lực lượng trong toàn bộ khu vực Ðông Nam Á. Hôm 5 tháng 3, ông Lý Khắc Cường, thủ tướng Trung Quốc, báo cáo với Quốc Hội Trung Quốc rằng, dự chi cho ngân sách quốc phòng năm nay sẽ tăng 10.1%, tương đương 142 tỷ Mỹ kim.

Phát ngôn nhân của Quốc Hội Trung Quốc cho rằng, chi tiêu cho quốc phòng tuy rất lớn và liên tục gia tăng trong nhiều năm song vẫn còn sự cách biệt lớn về thiết bị quân sự giữa quân đội Trung Quốc với quân đội một số quốc gia khác. (G.Ð)

‘Mỹ sẵn sàng tiếp sức cho VN’

‘Mỹ sẵn sàng tiếp sức cho VN’

Ông Ted Osius phát biểu trước sinh viên Đại học Quốc gia Hà Nội hôm 6/3

Đại sứ Mỹ tại Việt Nam có bài phát biểu quan trọng, tuyên bố “không có điều gì là không thể” trong quan hệ giữa hai nước.

Ông Ted Osius phát biểu trước sinh viên Đại học Quốc gia Hà Nội hôm 6/3 nhân kỉ niệm 20 năm quan hệ ngoại giao với Việt Nam.

Từng làm việc ở Việt Nam hồi thập niên 1990, Đại sứ Mỹ nói khi đó “tôi không nghĩ rằng có ai lại dự đoán được rằng chúng ta có thể tiến xa như hiện nay”.

Ông nhắc lại lời Ngoại trưởng Mỹ John Kerry khi thăm Việt Nam năm 2013, rằng không có hai nước nào khác “nỗ lực hơn, làm được nhiều hơn, và làm được tốt hơn để cố gắng đến với nhau, thay đổi lịch sử và thay đổi tương lai”.

Quan hệ Đối tác Toàn diện

Việt Nam và Hoa Kỳ đã thiết lập quan hệ Đối tác Toàn diện trong chuyến thăm Nhà Trắng năm 2013 của Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang.

Nhiều chuyến thăm cấp cao giữa hai bên đã diễn ra.

Đại sứ Mỹ nhắc lại Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng sẽ thăm Mỹ trong năm nay, mặc dù ông không nói về thời gian.

Chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ sẵn sàng tiếp thêm sức mạnh cho Việt Nam bay cao và bay xa hơn nữa.Đại sứ Mỹ Ted Osius

Ông nói: “Những chuyến thăm như vậy cũng là một phương thức để duy trì đối thoại cởi mở và thẳng thắn về những vấn đề mà chúng ta phải đối mặt.”

Ông cũng tiết lộ Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang sẽ “sớm thăm” Mỹ để bàn nhiều vấn đề, trong đó có nhân quyền.

Diễn văn của ông Ted Osius điểm lại những lĩnh vực quan tâm chung và hợp tác chính giữa hai nước.

Trong lĩnh vực hợp tác quốc phòng, ông tiết lộ cuối tháng Ba, quân đội hai nước sẽ cùng tiến hành các hoạt động cứu trợ nhân đạo và cứu trợ thảm họa trong khuôn khổ chương trình Thiên thần Thái Bình Dương.

Đại sứ Ted Osius nói ‘không có điều gì là không thể’

Đến tháng Tám, hải quân hai nước sẽ cộng tác trong chương trình Đối tác Thái Bình Dương.

‘Không có điều gì là không thể’

Nhìn về tương lai, Đại sứ Ted Osius, trong diễn văn, nhiều lần dùng câu ‘Không có điều gì là không thể’, có vẻ gợi nhắc khẩu hiệu “Yes, we can” của Barack Obama khi ông ra tranh cử nhiệm kỳ đầu chức vụ tổng thống Mỹ năm 2008.

Ông đặt ra một số câu hỏi: “Liệu Việt Nam và Hoa Kỳ có thể tiến hành các bước đi để cho phép tiến hành các chuyến bay thẳng giữa hai nước chúng ta?

Liệu Hoa Kỳ có thể trở thành nhà đầu tư số 1 tại Việt Nam như vị trí xếp hạng đầu tư Hoa Kỳ hiện nay tại các nước ASEAN nói chung?

Liệu Việt Nam có thể cải cách các quy định pháp luật về thị thực để tạo thuận lợi hơn cho hoạt động kinh doanh tại Việt Nam?”

Và ông khẳng định: “Có, chúng ta có thể, bởi vì không có điều gì là không thể.”

Ông kết thúc với cam kết: “Chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ sẵn sàng tiếp thêm sức mạnh cho Việt Nam bay cao và bay xa hơn nữa.”

Trong chuyến thăm Đại học, ông Ted Osius cũng trồng cây lưu niệm tại khuôn viên trường.

8-3, Thư gửi những người phụ nữ tuyệt vời

8-3, Thư gửi những người phụ nữ tuyệt vời

dongten.net

8-tháng-3-thư-gửi

Từ Bắc chí Nam, tôi được phúc có duyên gặp gỡ và thân tình với những người phụ nữ tuyệt vời. Vui mừng và cảm phục, tôi muốn viết về họ, viết cho họ tâm tình của tôi. Ước mong, ngày càng có thêm những người phụ nữ tuyệt vời như thế.

Gửi chị…

Chị làm nghề nông, với khuôn mặt rất đẹp, nhưng đôi mắt không còn thấy nữa. Trong một lần giải phẫu, thay vì chữa lành một lỗi nhỏ của mắt, bác sĩ đã sai sót kỹ thuật và làm hư đôi mắt chị. Bác sĩ nhận lỗi và ân hận, chị quảng đại tha thứ và đón nhận một cuộc sống thiếu ánh sáng. Chị làm tất cả những gì có thể cho chồng cho con… làm tôi phải ngạc nhiên. Thế nhưng, chồng chị không thể chấp nhận thực tế này. Anh cho tôi xem những tấm hình đẹp của anh chị và gia đình khi chị còn sáng mắt. Anh cay đắng, mất kiên nhẫn khi đối diện với dư luận của hàng xóm… Anh muốn bỏ chị nhiều lần vì không thể chịu đựng thêm. Chị rất đau khổ, vì chị chưa mảy may nhận được một chút nào đồng cảm từ anh. Anh hết đổ lỗi cho người, rồi đổ lỗi cho chị… Chị nói với tôi: thầy coi, hôm qua anh đấm vào mặt con đây này, bây giờ vẫn còn sưng… Cám ơn chị, một người bao dung trong tha thứ, và kiên trung trong cuộc sống.

Gửi cô…

Cô là một giảng viên, với dự định làm tiến sĩ để thực hiện ước mơ trong chuyên môn của mình, nhưng cô sinh người con thứ hai với hội chứng tự kỷ. Thế là, cuộc sống của cô có bước ngoặt. Người ta có thể bỏ rơi những người con như thế… Nhưng không, cô dành tất cả phần đời còn lại cho con. Cô vẫn dạy học, nhưng không đi xa hơn trên đường học vấn như dự định. Vì với cô, con là trên hết. Chú hiểu lòng cô. Chú chuyên tâm nghiên cứu và làm việc trong chuyên môn tiến sĩ của mình, để vừa nuôi gia đình, vừa góp phần phát triển xã hội. Mọi hoạt động của gia đình đều được sắp xếp để thích hợp nhất cho người con. Cô chú còn mở rộng sang việc giúp đỡ những gia đình có con bị tự kỷ. Vâng, con tim yêu thương luôn biết sáng tạo. Thật quý giá và cao đẹp.

Gửi bà…

Chẳng giàu có gì, nhưng bà đã một tay nuôi các con rồi lại nuôi các cháu. Bà nhiều con, trong đó có một người con gái, khi làm ăn, cô bị lừa gạt, không chịu nổi cú sốc, cô bị tâm thần. Thế là, bà không chỉ nuôi cô, mà còn nuôi thêm hai người con của cô nữa. Chồng cô vẫn thương cô, thương mẹ, và thương các con; nên đi làm để gửi tiền về cho bà nuôi các cháu. Thời gian thấm thoắt trôi, giờ đây, cô đã mất, các cháu khôn lớn cả: người làm giáo viên, người làm kỹ sư. Bà kể cho tôi về cuộc đời rất vất vả nhưng với đầy lòng biết ơn. Niềm vui của bà thật thấm thía và cũng thấm đẫm những trái đắng trong đời.

Gửi mẹ…

Trước sự ra đi của mẹ, lòng tôi không khỏi xốn xang bao nỗi niềm. Chưa bao giờ tôi buồn như lần ấy. Cuối một buổi chiều, cha giáo tiến về phía lớp học. Đầy cảm thông và tế nhị, ngài nói một tin hết sức bất ngờ: “Mẹ của… vừa qua đời, xin anh em cầu nguyện và hiệp thông với …” Ngay tức khắc, tim tôi rung lên loạn nhịp, nước mắt tự nhiên trào ra, đôi môi mím lại, bàn tay nắm chặt, tôi đứng như trời trồng. Ký ức dội về dồn dập. Còn nhớ, mới đây thôi, tôi chào mẹ để vào Dòng. Đứng trước ngõ, dáng người nhỏ gầy, với ánh mắt đầy hy vọng, mẹ nhắn nhủ tôi: “Hãy gắng theo Chúa cho trọn, nghe con, đừng lo cho mẹ.” Dù mẹ bị huyết áp cao và từng trải qua hai lần bị tai biến, nhưng mấy năm trở lại đây, mẹ đã hồi phục nhiều. Tin mẹ ra đi, tôi đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận từ lâu; sao giờ đây, tôi vẫn cảm thấy quá đỗi bàng hoàng. Lời gọi mẹ chợt vang lên trong thâm tâm: nhớ mẹ, mẹ ơi!

Mẹ là người mà tôi yêu thương nhất: con tin là M vn đang nghe con… Còn bạn, người phụ nữ nào ý nghĩa nhất đời bạn… Hãy viết cho họ… Cám ơn Trời đã ban cho đời những người phụ nữ tuyệt vời để đời đầy sức sống và tình yêu.

Vinh Sơn Vũ Tứ Quyết, S.J.

Thiên đàng là gì?

Thiên đàng là gì?

Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công giáo câu 1027 :

” … Thánh Kinh nói về Thiên đàng qua những hình ảnh về sự sống, ánh sáng, bình an, bửa tiệc cưới, rượu của Nước Trời, nhà Cha, thành Giêsusalem trên trời, thiên đàng: ” Mắt chưa từng xem thấy, tai chưa từng nghe thấy, lòng trí con người chưa từng nghĩ tới, đó là tất cả những gì Thiên Chúa đã dành sẵn cho những ai yêu mến Ngài.” (1 Cr 2,9)

Chữa bệnh không dùng thuốc

Chữa bệnh không dùng thuốc – 8 động tác đơn giản mỗi sáng – không còn gì đơn giản hơn

Bạn hãy nhìn ngắm chú mèo xinh xinh vừa mới ngủ dậy đã nhảy lên nơi cao ráo và đưa đôi bàn chân trước mịn như nhung lên vuốt mãi cái mặt, trông thật đáng yêu. Chú làm gì đấy? Chú tự làm đẹp và chữa bệnh đấy! Thảo nào mà mắt chú tinh, tai chú thính thế.

Chú mèo vẫn làm theo bản năng, còn ta sáng dậy xoa mặt là một hành động có ý thức. Sử sách xưa đã ghi lại là con người biết xoa mặt để chữa bệnh từ rất sớm – ít nhất là 300 năm trước công nguyên theo một cuốn sách cổ về y học của Trung Quốc. Hơn 20 năm trở lại đây, xoa mặt buổi sáng theo phương pháp Diện Chẩn điều khiển liệu pháp Bùi Quốc Châu – phương pháp chữa bệnh của đỉnh cao trí tuệ – có ý nghĩa toàn diện, vô cùng sâu sắc và hiệu quả rất cao về mọi mặt. Vậy mỗi sáng khi thức giấc, bạn có thể ngồi dậy hoặc nằm nán lại ngay ngắn trên giường cũng được, nhớ xoa đôi tay cho thật nóng rồi thực hiện 8 động tác sau đây. Nhớ mỗi động tác thực hiện 30 lần.

Nhớ rằng cơ thể con người là một bộ máy sinh học vô cùng huyền diệu, có khả năng tự điều chỉnh rất cao. Bộ mặt vừa là kho thần dược, vừa là tấm gương phản chiếu nhạy cảm nhất tất cả các bộ phận ngoại vi và nội tạng của cơ thể. Vì thế xem xét tỉ mỉ bộ mặt có thể đoán được tình trạng tâm lý, sinh lý và bệnh lý con người. Đừng bao giờ quên lời khuyên sâu sắc của ông cha ta: cách chữa bệnh tốt nhất là chữa khi chưa có bệnh. Xoa mặt buổi sáng đều đặn hàng ngày sẽ là bí quyết để mắt thêm tinh, tai thêm thính, da dẻ mịn hồng, nhiều bệnh mãn tính tiêu dần, giúp cho tinh thần thêm minh mẫn trong một cơ thể cường tráng.

1. Xoa 2 ổ mắt:

xoa mat1

Dùng 2 cườm tay miết mạnh 2 ổ mắt từ trong ra ngoài, từ đầu mày ra đuôi mày. Động tác này giúp cho mắt sáng lên, đôi tay càng khỏe thêm, ngực nở dần, ngoài ra còn làm cho bộ phận sinh dục được tốt hơn.

2. Xoa mũi:

xoan mat 2

Dùng 2 ngón tay trỏ vuốt ngược từ chân 2 cánh mũi lên theo sườn mũi đến tận 2 đầu mày (30 lần). Sau đó dùng 2 ngón – ngón trỏ và ngón cái – chụm lại, vuốt xuôi sống mũi từ trên đầu mày xuống đầu mũi (30 lần). Động tác này giúp nhiều bệnh liên quan đến mũi, lưng, tim phổi và bộ phận sinh dục được hóa giải. Chỉ riêng động tác vuốt ngược từ chân cánh mũi lên đến đầu mày có thể chữa bệnh yếu sinh lý và sa tử cung.

3. Xoa 2 gò má:

xoa mat 3

Dùng lòng bàn tay xoa 2 gò má theo hướng vòng tròn. Động tác này giúp chữa được nhiều bệnh liên quan đến phổi, gan, mật, bao tử và lá lách, đặc biệt là diệt hết nám, mụn.

4. Xoa tai:

xoa mat 4

Dùng ngón cái áp sau loa tai, ngón trỏ sát bên mang tai rồi đẩy lên đẩy xuống làm cho cả bàn tay chùm lên hết loa tai. Động tác này làm cho 2 tai nóng bừng lên giúp chữa nhiều bệnh thuộc ngoại vi và nội tạng của cơ thể.

5. Xoa trán:

xoan mat 5

Lòng bàn tay chụm lại xoa mạnh ngang khắp vùng trán. Nhớ xoa bằng bàn tay trái trước, tay phải sau, mỗi tay xoa 30 lần. Xoa trán sẽ trị được nhiều bệnh thuộc hệ thần kinh và nội tạng. Ví dụ: xoa mạnh vùng giữa mí tóc trán giải quyết được bệnh bí tiểu, xoa mạnh vùng chính giữa trán giúp tăng cường trí nhớ v.v…

6. Xoa miệng và cằm:

xoa mat 6

Xoa miệng và cằm giải quyết nhiều bệnh thuộc bộ phận sinh dục, thận, ruột già, ruột non, bọng đái, v.v…

7. Cào đầu:

xoa mat 7

Dùng 10 đầu ngón tay co lại như hai cái cào, cào khắp đầu, ngược từ mí tóc trán lên đỉnh đầu rồi xuôi xuống gáy. Cào đi cào lại 30 vòng. Động tác này giúp cho máu chuyển lên não được tốt hơn, làm cho não hoạt động nhịp nhàng. Chính trên da đầu này mà ta có thể chữa được nhiều bệnh liên quan đến sống lưng, tay, chân và đặc biệt là thần kinh tọa v.v… Nên biết rằng, cào đầu còn giúp cho đầu hói mọc tóc trở lại.

8. Xoa gáy và cổ:

xoa mat 8

Bàn tay trái bắt chéo vuốt mạnh phần gáy và cổ bên phải 30 lần. Sau đó dùng bàn tay phải bắt chéo vuốt mạnh phần gáy và cổ bên trái cũng 30 lần. Tác dụng chủ yếu của động tác này ngoài việc làm cho cổ, gáy khỏe ra còn góp phần chữa nhiều bệnh liên quan đến khí quản và thực quản v.v…

Hai điều cần chú ý:
1. Khi xoa mặt buổi sáng xong, nên nhớ rửa mặt bằng nước nóng. Đây là động tác cần thiết để duy trì và tăng cường kết quả tốt đẹp của xoa mặt.
2. Không được xoa mặt vào buổi tối sẽ làm cho khó ngủ. Nhưng nếu bạn cần phải làm việc thâu đêm tới sáng (như các bạn làm ca 3, tiếp viên hàng không phải bay đêm, …) thì xoa mặt buổi tối lại rất tốt.
Lương y Trần Dũng Thắng.

Làng Versailles ở New Orleans, Louisiana

Làng Versailles ở New Orleans, Louisiana

image

“Người Việt mình đi đến đâu cũng muốn quy tụ lại để có tình làng xóm, tình gia đình với nhau. Ðó là điểm cao quý nhất giúp chúng ta có thể xây dựng lại cả một cộng đồng bất kể sự tàn phá khủng khiếp của thiên tai.”

image

Linh Mục Nguyễn Văn Nghiêm, chánh xứ Maria Nữ Vương Việt Nam.

Linh Mục Dominic Nguyễn Văn Nghiêm, chánh xứ giáo xứ Maria Nữ Vương Việt Nam, nói với giọng đầy tự hào khi giới thiệu về cộng đồng người Việt ở “làng” Versailles, phía Ðông thành phố New Orleans, tiểu bang Louisiana, sau gần 40 năm có mặt trên đất Mỹ và chín năm sau cơn bão Katria.

Cái nôi của Công Giáo Việt ở Mỹ

image

“Ðầu tiên chỉ có 11 gia đình Việt Nam đến đây vào năm 1975, rồi lớn dần lên 200 gia đình, và cao điểm nhất là trước bão Katrina với hơn 7,000 gia đình và bây giờ là 1,100 gia đình với hơn 4,000 cư dân.” Linh Mục Nguyễn Văn Nghiêm, một cư dân trưởng thành từ cộng đồng, nhậm chức chánh xứ cách đây bốn năm, bồi hồi điểm lại hành trình của người dân ở “làng” Versailles.

image

Cụ bà Trần Thị Huỳnh, 78 tuổi, một trong những cư dân Việt đầu tiên của làng Versailles.

Ông Trần Cao Toàn, phụ tá Linh Mục Nguyễn Văn Nghiêm, bổ túc thêm: “Người Việt đến đây chỉ trong một thời gian rất ngắn đã thành lập Cộng Ðồng Các Thánh Tử Ðạo Việt Nam vào năm 1976, và đây là cái tên đầu tiên của giáo xứ Maria Nữ Vương Việt Nam.”

Theo ông Toàn, những người Việt đầu tiên và lần lượt sau đó đều là giáo dân từ các cộng đồng Công Giáo ở Việt Nam như Phước Tỉnh, Phú Quốc và các vùng biển miền Nam Việt Nam. “Mà đã xuất thân từ vùng biển, thì không có nghề gì thích hợp với họ bằng nghề đánh bắt cá tôm.”

image

Một góc chợ chồm hổm ở Làng Versailles, với hai bà cụ ngồi bán rau mặc y phục của phụ nữ miền Bắc Việt Nam cách đây vài chục năm.

Từ năm 1975 đến 2005, suốt 30 năm là cả một thời gian dài và cực thịnh của người dân Việt vùng đất này, từ nghề đánh bắt tôm cá, đến các nghề khác như kinh doanh tiệm tạp hóa, mở tiệm nail, nhà hàng, cây xăng…

image

Nhưng, theo ông Toàn, mùa Hè năm 2005, khi cơn bão Katrina đánh vào các tiểu bang miền Nam nước Mỹ, trong đó nặng nhất là New Orleans, đã làm thay đổi toàn bộ đời sống của người dân nơi này.

Ông Trần Cao Toàn nhớ lại, sau Katrina, ngoài thiệt hại về nhà cửa, tài sản thì người dân ở đây mất hết việc làm và người ta bắt đầu bỏ đi.

Cộng đồng Việt ở làng này năm 2005 có tới gần 8,000 người, vậy mà chín năm sau Katrina, cộng đồng cũng chỉ còn hơn một nửa.

image

Cảnh mua bán tấp nập vào mỗi buổi sáng ở chợ chồm hổm.

Nhưng khó khăn lại đến một lần nữa khi năm 2010 xảy ra vụ tràn dầu của dàn khoan trên vịnh Mexico khiến nghề đánh cá tôm đình trệ. Số người mới đến, mà đa số từ Việt Nam, đã không bù được con số người Việt ra đi.

Vẫn theo ông Toàn, “Những người chạy bão Katrina mang theo con cái đến các đô thị lớn như ở tiểu bang Texas. Giới trẻ học hành thành tài và chọn luôn cuộc sống ở đó và người ta không quay lại chốn cũ.”

“Nổi bật nhất của cộng đồng Công Giáo ở đây là nét Công Giáo thuần túy mà người ta mang từ Việt Nam sang hàng chục năm trước.”

image

Theo ông Trần Cao Toàn, nét độc đáo đó là sinh hoạt xưa ở Việt Nam ra sao thì vẫn giữ y nguyên như vậy. Ðiển hình là Tuần Thánh Mùa Chay vẫn còn đầy đủ các nghi thức như ngắm nguyện, các cuộc rước được giữ nguyên thể. Ðây chính là nét hấp dẫn thu hút người Công Giáo ở các nơi khác tìm đến giáo xứ trong các dịp lễ lớn.

image

Chợ Việt Mỹ, ngôi chợ đầu tiên của người Việt Nam tại làng Versailles.

Không “gục ngã”

image

“Nhưng tất cả đã không bỏ đi.” Linh Mục Nguyễn Văn Nghiêm tự hào kể: “Chính người Việt Nam là những người đầu tiên quay trở lại nơi này, xây dựng lại từ hoang tàn đổ nát.”

“Sau 21 năm làm công việc ở các giáo xứ của người Mỹ, tôi mới về đây chịu chức chánh xứ được bốn năm. Cha mẹ và người thân đều ở làng Versailles này. Sự thương yêu, đoàn kết, chính là yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua nhiều khó khăn. Tôi cảm nhận được điều này, làm việc tông đồ ở chỗ nào cũng vậy nhưng làm việc và phục vụ cho chính đồng bào mình thì vẫn phấn khởi hơn, tình nghĩa nhiều hơn.”

image

Ông nói tiếp: “Giáo xứ đang có nhiều kế hoạch phát triển trong tương lai rất gần. Kể từ sau Katrina trở lại đây, củng cố và kiến thiết lại nhà thờ là việc ưu tiên vẫn đang tiến hành từng chút một. Ưu tiên nhất vẫn là duy trì các hoạt động như các hội chợ hàng năm để giáo dân tham gia ngày càng đông.”

image

Kenvin Trần, chủ nhà hàng Ðông Phương.

Chỉ tay về mảnh đất rộng lớn phía trước nhà thờ, Linh Mục Nghiêm cho biết, tương lai của giáo xứ là ở đó. “Chúng tôi đang có kế hoạch tiến hành xây dựng từng hạng mục, trên mảnh đất rộng 28 mẫu này sẽ có Ðài Ðức Mẹ Maria và công viên công trình Các Thánh Tử Ðạo Việt Nam.”

Ngôi làng từng “tự túc, tự cấp”

Không giống các cộng đồng người Việt ở các nơi khác, người dân ở đây trong thuở ban đầu ngoài nghề đánh bắt cá tôm, còn mang cả việc trồng trọt từ Việt Nam sang.

image

“Ðất phía sau nhà quá rộng, lại gần các con kênh thoát nước nên bà con mình trồng đủ loại rau trái của người Việt mình. Ban đầu một nhà trồng, rồi thì cả làng trồng, rau ăn không hết thì mang ra đầu làng bán.” Cụ bà Trần Thị Huỳnh, 78 tuổi, vui vẻ kể về công việc trồng rau của mình.

image

Khu đất của giáo xứ Maria Nữ Vương Việt Nam chuẩn bị mở rộng nhà thờ và xây công trình đền thờ Các Thánh Tử Ðạo Việt Nam.

Từ Phước Tỉnh, bà Huỳnh sang Mỹ cùng với chồng và chín người con vào năm 1980.

Bà Huỳnh nhớ lại những năm tháng khó khăn trong thời gian đầu, “nghề gì cũng làm hết, cứ có việc là làm để có tiền nuôi con. Cá mắm có sẵn, mình chịu khó trồng rau quả, vậy là không tốn tiền chợ, nhờ đó mà nuôi nổi các con nên người.”

Cụ ông mất cách đây ít năm, chín người con nay đều đi làm xa hết, nên niềm vui của bà là chăm sóc những luống rau sau nhà.

“Yếu lắm rồi chú ạ, ốm đau luôn, nên bây giờ cũng chẳng làm gì được nhiều, trồng cho vui và khuây khỏa thôi.”

image

Toàn cảnh khu thương mại của người Việt Nam tại làng Versailles, phía Ðông New Orleans.

Cụ bà Trần Thị Huỳnh cũng như nhiều phụ nữ lớn tuổi khác trong làng làm nghề trồng trọt đã góp phần làm nên ngôi chợ “chồm hổm” chỉ họp nội trong buổi sáng Thứ Bảy hàng tuần.

Ông Trần Văn Nhật, người sáng Thứ Bảy nào cũng ra chợ, kể, “gọi là ‘chồm hổm’ vì cả người bán lẫn người mua đều ngồi theo tư thế đó. Ai có rau gì, trái gì, con tôm con cá mới đánh được đều có thể mang ra bán.”

image

Ông Nhật là một trong những người đâu tiên đến đây trong buổi khai thiên lập địa. Cần cù lao động, chuyển từ nghề sửa máy tàu sang đánh bắt cá tôm, rồi lại sang nghề sửa máy tàu và cuối cùng là ông bỏ hết để làm công việc cho nhà thờ trong suốt 30 năm. Trước khi chính thức “nghỉ hưu” cách đây một năm, ông Nhật từng là chủ tịch Hội Ðồng Giáo Xứ Maria Nữ Vương Việt Nam.

image

Khu thương mại được người Việt sửa lại khang trang sau cơn bão Katrina.

Ông kể: “Từ vài chục quả ớt, năm ba trái bí hay mướp, vài quả cà chua, vài bó rau cải, ít chục con tôm, vài con cá,… là những món hàng quen thuộc ở ngôi chợ này. Người bán cũng vui mà người mua cũng vui, mà không mua không bán gì… cũng vui.”

Ông Nhật cười cho hay, “Thường thì tôi chẳng mua gì cả, mỗi tuần một lần đến đây chỉ là để xem bạn bè, người trong làng ai khỏe ai ốm, ai có chuyện gì vui, buồn mà chia sẻ với nhau.”

Nhưng không chỉ có thế, theo ông Trần Cao Toàn, ngôi chợ này nhiều năm qua đã trở thành nét đặc thù của làng, thu hút không chỉ người Việt mà còn nhiều sắc dân khác.

image

Ông Nguyễn Ðông, một trong những cư dân đầu tiên của làng Versailles.

“Chợ họp ngay trong khuôn viên của khu thương mại của người Việt ở đây, nhưng chẳng ai thấy phiền hà gì cả, tất cả diễn ra chóng vánh chỉ mỗi sáng Thứ Bảy hàng tuần mà ai lỡ bận việc không đến được thì đều nhớ!” Ông Nhật cười cho hay.

Những người thành đạt

Ðến làng Versailles, tinh ý một chút, người ta có thể nhìn thấy những căn nhà của người Việt Nam “nhỉnh” hơn, khang trang hơn các căn nhà khác của cư dân nói chung trong vùng. Ðặc biệt là một khu mới xây dựng cách đây khoảng 10-15 năm với khoảng 100 căn nhà, nhà diện tích nhỏ nhất cũng phải hơn 4,000 sqf.

image

Những căn nhà của người Việt thành đạt trong khu mới ở làng Versailles.

Ðiểm nổi bật nhất của khu này là các con đường rộng lớn đều được đặt tên Việt Nam, như “Văn Chu,” “Dominic Lương,” rồi “Tự Do” hay “Sài Gòn”…

Ông Nguyễn Ðông, một trong những cư dân ở khu này, vui vẻ cho biết gia đình ông quyết định mua đất rồi tự xây căn nhà lớn hơn 4,000 sqf trước bão Katrina. Mình tự xây theo ý mình, thích lắm, trước và sau bão nhà cửa còn rẻ, nhưng bây giờ thì đắt hơn rồi.

Ðể có căn nhà trị giá gần nửa triệu đô la đã trả hết nợ ngân hàng và đời sống sung túc hiện nay, cũng như nhiều người dân trong làng, ông Ðông trải qua một thời kỳ gian lao hiếm có.

image

Nhà hàng Ðông Phương, có mặt tại vùng đất này từ năm 1982.

Vượt biên từ Vũng Tàu đến Mỹ năm 1983, bỏ lại vợ và các con ở quê nhà mà mãi 10 năm sau mới đoàn tụ hết. Những năm mới sang, ông làm việc không ngừng nghỉ để quên đi nỗi thương nhớ vợ con. Từ làm thuê ở chợ, ông Ðông chuyển sang vận chuyển và buôn bán lẻ hải sản cho các nhà máy, rồi mở tiệm cầm đồ, tiệm tạp hóa, buôn bán vận chuyển cả xe hơi sang thị trường Việt Nam và Cambodia.

“Tôi từng lái xe 18 bánh vận chuyển cá tôm bán cho các nhà máy. Không hiểu sao lúc ấy mình khỏe thế. Tôi lái liên tục ngày đêm, mỗi ngày chỉ chợp mắt được chừng 1-2 tiếng rồi thức dậy chạy tiếp.”

Thành quả mà ông Ðông gặt hái được là năm người con đều thành đạt, ai cũng có cơ sở thương mại và làm ăn riêng.

image

Bên trong nhà thờ Maria Nữ Vương Việt Nam trong thánh lễ chiều Thứ Bảy hàng tuần.

Người đàn ông có khuôn mặt trẻ hơn cái tuổi 60 của mình kết thúc câu chuyện một cách chân tình: “Tôi hài lòng với cuộc sống của mình hiện tại, và điều quý nhất là vẫn sống và gắn bó với ngôi làng này và đồng bào của mình. Nếu nói một cách chủ quan, thì người Việt mình thành đạt nhanh như vậy chính là nhờ làm ăn cần cù, chăm chỉ, sống tiết kiệm và biết sắp xếp đời sống hợp lý.”

Giới trẻ chuyển hướng cộng đồng

“Tôi biết mình là ai và vì sao lại có mặt ở đây.” Kenvin Trần, với tuổi đời ngoài 20, hiện đang quản lý nhà hàng Ðông Phương ở gần làng Versailes nói về bản thân mình và công việc anh thừa hưởng của gia đình.

Kenvin khẳng định: “Chúng ta là người Việt, nhưng phải hòa nhập vào dòng chính, kinh doanh với người Mỹ, chỉ như thế mới phát triển nhanh hơn và tốt hơn.”

image

Ông Nguyễn Văn Việt, một trong những cư dân đầu tiên của làng Versailles trước căn nhà của mình.

Nhà hàng Ðông Phương do cha mẹ Kenvin Trần mở từ năm 1981. Ban đầu là phục vụ cho người Việt, nhưng lâu dần lượng khách người Mỹ lại đông hơn người Việt.

Chàng trai quản lý nhà hàng này tiết lộ, phở và bánh mì kiểu Việt Nam là hai món người Mỹ rất thích khi đến nhà hàng Ðông Phương.

Hồi trước nhà hàng còn mở cửa buổi tối, nhưng từ sau bão Katrina nhà hàng chỉ bán buổi trưa. Nhưng theo lời chủ nhân, khách đến vẫn đông bởi đồ ăn Việt Nam nóng sốt, ngon miệng nhưng nhẹ nhàng phù hợp với người Mỹ.

image

Giàn mướp trong vườn rau của bà cụ Trần Thị Huỳnh.

Người Mỹ đang rất thích đồ ăn Việt Nam, cả khu vực New Orleans này có hơn chục nhà hàng Việt Nam mà nhà hàng nào cũng đông khách.

Theo anh: “Dù vẫn thích sống gần cộng đồng Việt mình, vì chúng ta là người Việt, nhưng làm ăn kinh doanh, thì không thể chỉ nhắm vào khách hàng là người Việt được.”

Và những người trẻ tuổi trong cộng đồng này cũng đang theo hướng suy nghĩ tương tự chủ nhà hàng trẻ tuổi này.

“Thế hệ thứ hai đang tiến xa hơn và suy nghĩ rất khác thế hệ cha mẹ mình.” Ông Nguyễn Ðông nhận xét.

“Tôi có bốn đứa con, nhưng không cháu nào làm ăn ở khu vực này cả, tất cả đều bung ra, tìm hướng đi mới vì cách thức làm ăn của thế hệ thứ nhất đã không còn phù hợp.”

image

Rất nhiều vườn ra như thế này phía sau mỗi căn nhà của người Việt ở làng Versailles.

Còn theo ông Trần Cao Toàn, người Việt mình ở thế hệ thứ hai đa số có học vấn cao, hầu hết đều qua đại học, và những người có bằng kỹ sư, bác sĩ, hay dược sĩ thì hầu như nhà nào cũng có.

Những người trẻ của thế hệ đã và đang bước đi rất xa, rất tự tin để bước vào dòng chủ lưu của đời sống của người Mỹ. Nhưng như lời của Linh Mục Dominic Nguyễn Văn Nghiêm, cái “gốc” của họ là ở đây, “cho dù không về sống trong cộng đồng, tấm lòng họ sẽ hướng về đây, như hướng về cái nôi đầu tiên của ông bà, cha mẹ họ, mà tôi cảm nhận được trong mỗi thánh lễ ở nhà thờ vào cuối tuần ở giáo xứ này!”.

Khôi Nguyên

theo nguồn BM

Cô giáo trung học Nam California tự tử trong lớp

Cô giáo trung học Nam California tự tử trong lớp

Nguoi-viet.com

PLACENTIA, California (AP) Một cô giáo trung học 31 tuổi, dạy môn nhiếp ảnh và được học trò thương mến, đã tự tử bằng cách treo cổ trong lớp học tại vùng Nam California, theo giới hữu trách hôm Thứ Hai.

Học sinh đến trường El Dorado thấy cửa phòng học của cô Jillian Jacobson khóa kín, theo Trung Úy Eric Point thuộc Sở Cảnh Sát Palcentia.



Học sinh trường El Dorado tưởng niệm cô giáo. (Hình: AP Photo/The Orange County Register, Matt Masin)

Nghĩ rằng bà đến trễ, các học sinh sang lớp bên cạnh để nhờ một giáo sư khác mở cửa lớp học giùm cho họ.

Cửa mở ra, mọi người thấy xác cô Jacobson treo trên trần nhà.

Hai nhân viên nhà trường đưa xác cô xuống và gọi điện thoại cấp cứu 911, theo cảnh sát.

Các nhân viên cấp cứu tìm cách làm hô hấp nhân tạo nhưng không có kết quả.

Trung Úy Point nói rằng nạn nhân không để lại thư tuyệt mạng nhưng các điều tra viên tin rằng cô giáo tự kết liễu đời mình.

“Có vẻ là cô đã tự tử trước giờ nhập học,” theo Trung Úy Point.

Các học sinh trong trường được cho nghỉ học lúc 11 giờ sáng và các chuyên viên tư vấn tâm thần được đưa đến trường, theo giới chức Học Khu Placentia-Yorba Linda.

Cô Jacobson sống ở Anaheim và dạy tại trường El Dorado từ năm 2008. (V.Giang)

Sài Gòn chấn động vụ giết chú, chặt xác rồi treo cổ tự tử

Sài Gòn chấn động vụ giết chú, chặt xác rồi treo cổ tự tử

Nguoi-viet.com

SÀI GÒN (NV)Lại thêm một vụ chặt xác người thân ở Sài Gòn gây chấn động dư luận. Lần này là cháu giết chú mà không rõ nguyên nhân, bởi hung thủ sau đó đã tự tử.

Tờ Tiền Phong cho biết, ngày 2 tháng 3, 2015, công an quận 8 thành phố Sài Gòn xác nhận đang điều tra, làm rõ vụ án mạng xảy ra tại hẻm 172, đường An Dương Vương, phường 16, quận 8. Nạn nhân là ông Lâm Chấn Lương (63 tuổi) và hung thủ cũng là cháu ruột Lâm Kim La (34 tuổi) ngụ cùng nhà.


Ông Lâm Thiện Sơn vẫn bàng hoàng sau sự việc em trai và chú mất. (Hình: Tiền Phong)

Tin cho biết, khoảng 11 giờ 30 ngày 28 tháng 2, ông Lâm Thiện Sơn (38 tuổi) và vợ đi làm về nhà thì phát hiện người em trai là ông Lâm Kim La ở cùng nhà treo cổ chết trong nhà vệ sinh.

Ngay sau đó, ông Sơn đã báo với công an địa phương. Công an quận 8 và các đơn vị nghiệp vụ công an Sài Gòn đến khám nghiệm hiện trường và phát hiện trong phòng ngủ của ông La có 1 thùng carton bên trong có một số bộ phận cơ thể người, 3 con dao, 1 thớt gỗ, và 2 đèn pin tích hợp roi điện… Ngoài ra công an còn thu được 1 túi nylon và 1 bao xác rắn cũng chứa cơ thể người.

Ông Võ Văn Sáu, tổ trưởng tổ dân phố kể lại: Khi nhận được tin báo nhà ông Sơn có người tự tử, ông vội chạy đến thì thấy ông La chết trong tư thế treo cổ bằng dây thắt lưng tại nhà vệ sinh.

“Lúc đó, tôi ngửi thấy mùi hôi thối, nghi phát ra từ phòng ngủ của ông La, nằm cuối nhà. Khi công an đến, tôi cùng tổ công an đã dịch chuyển ghế bố chắn trước cửa phòng rồi vào trong kiểm tra thì phát hiện sự thật kinh hoàng. Ðó chính là những đoạn thi thể người, mà sau này xác định là xác ông Lương…” ông Sáu nói.

Theo ông Sơn, năm 2013, vợ chồng ông mua căn nhà nói trên và sống chung với gia đình, gồm: ông La; cha ruột là ông Lâm Chấn Như (64 tuổi) và ông Lâm Chấn Lương, em ruột ông Như. Hàng ngày, ông La, ông Như ngủ mỗi người một phòng ở tầng trệt, hai vợ chồng ông Sơn ngủ ở phòng trên gác; riêng ông Lương ngủ tại phòng khách. Từ ngày 26 tháng 2, vợ chồng ông Sơn không thấy ông Lương đâu, hỏi thì ông La nói ông Lương đi chùa một tuần mới về…

Từ những tang vật, kết quả khám nghiệm tử thi, bước đầu cơ quan cảnh sát điều tra xác định, thi thể bị phân khúc là của ông Lâm Chấn Lương. Cơ quan điều tra nhận định, nhiều khả năng ông La đã giết ông Lương, sau đó đã treo cổ tự tử. (Tr.N)

NHỚ MẸ​

NHỚ MẸ​

Mẹ đi rồi canh nhà xưa quạnh vắng

Khu phố xưa giờ thiếu bóng Mẹ tôi

Biết bao giờ tìm thấy lại nguồn vui

Tìm thấy lại nụ cười của Mẹ

 

Mẹ ra đi thân mt mình lặng lẽ

Chẳng được nhìn thấy Mẹ lúc tàn hơi

Con vẫn thèm gọi hai tiếng Mẹ ơi

Lúc vui buồn lúc đơn côi quạnh quẽ

 

Trái tim con như  ai ​cà​o ai​ xé​

Lệ nhạt nhoà khóc thương Mẹ không ngơi

Biết bao giờ dòng lệ mới thôi rơi

Khóc thương Mẹ suốt một đời tần tảo

 

Nhớ thương Mẹ nhớ từ tấm áo

Nhớ vòng tay , miếng cháo , miếng cơm

Nhớ dáng Mẹ hiền xuôi ngược chặng đường trơn

Trong giấc ngủ cũng chập chờn bóng Mẹ

Mẹ ngủ cho ​say giấc yên bình Mẹ nhé

Lệ Thu

Anh chị Thụ Mai gởi

Tại sao liên minh không phải là một chọn lựa?

Tại sao liên minh không phải là một chọn lựa?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2015-03-03

000_Was8869550.jpg

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry (phải) tiếp Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh tại Washington DC hôm 02 tháng 10 năm 2014 (ảnh minh họa).

AFP PHOTO / Mandel NGAN

Your browser does not support the audio element.

Việt Nam có nên liên minh với nước khác để tự bảo vệ cho chính mình hay không là câu hỏi đang cần được trả lời nhất trong hoàn cảnh hiện nay khi Trung Quốc tiến hành xây dựng hàng loạt đảo nhân tạo trên vùng biển đang tranh chấp, trong đó có các đảo mà nước này chiếm đóng trái phép của Việt Nam.

Việt Nam vẫn còn cơ hội?

Trong thời gian gần đây khi Trung Quốc công khai xem thường dư luận thế giới cho xây dựng quy mô một loạt những đảo nhân tạo lớn trên các dãy đảo đá tại quần đảo Trường Sa. Những căn cứ này có khả năng biến thành cứ điểm quân sự uy hiếp cả một vùng Biển Đông rộng lớn đang có tranh chấp với nhiều nước trong đó có Việt Nam.

Quyết tâm chiếm trọn trung tâm vùng biển của Trung Quốc không phải đến bây giờ, sau khi kinh tế trở nên vững mạnh Bắc Kinh mới nảy sinh ý đồ mà đã từ lâu, ít nhất là năm 1988 khi xua quân đánh chiếm quần đảo Gạc Ma của Việt Nam thì mục tiêu này đã được đặt ra. Từ đó đến nay, thời gian ưu đãi thêm cho nước này cộng với thái độ lưỡng lự của Việt Nam khiến sự ham muốn chiếm đóng trọn vẹn khu vực tranh chấp, tức là chiếm trọn túi dầu khổng lồ của vùng Biển Đông không còn yếu tố nào cản trở.

” Theo tôi việc liên kết với các nước có cùng lợi ích trong khu vực Biển Đông là sự cần thiết. Có lẽ sự cần thiết này không phải bây giờ nó mới đặt ra mà ngay từ khi những động thái đầu tiên của Trung Quốc khi đưa dàn khoan HD 981 vào vùng biển của chúng ta.
-PGS Hoàng Ngọc Giao”

Hầu hết các chuyên gia quân sự cũng như các tờ báo quốc phòng của thế giới đều đánh giá sự quyết đoán này là cách mà Trung Quốc phủ đầu các nước nhỏ khi công khai thực hiện kế sách đưa mọi chuyện vào sự đã rồi khiến việc chống đối của các nước ngày càng yếu ớt thêm. Trong vòng vài năm tới Bắc Kinh hoàn toàn khống chế cả một vùng Biển Đông mà không một nước nào có thể lên tiếng chứ đừng nói là hành động cụ thể ngoại trừ một nước duy nhất có khả năng ngăn chận sự tham lam ấy là Việt Nam.

Việt Nam vẫn còn cơ hội nếu quyết định ngay từ bây giờ công khai tuyên bố liên kết với các nước trong vùng và sẽ tiến tới liên minh với các nước lớn như Hoa Kỳ, Nhật Bản, Hàn quốc và Úc hầu mượn sức của liên minh sẵn có này ngăn chặn vòng đai pháo đài nổi đang thắt chặt chung quanh mình.

Việt Nam không phải là quốc gia duy nhất cam kết không liên minh quân sự, không dựa vào nước này để chống nước kia, Ukraina cũng đã từng như thế khi nền chính trị luôn bị con gấu Nga khống chế, áp lực lên phần đất này.

Tuy nhiên Ukraina đã thấy dã tâm của Nga và quốc hội nước này đã mạnh dạn quyết định bãi bỏ cam kết tự mình trói mình ấy.

Vào ngày 23 tháng 12 năm 2014 Quốc hội Ukraina đã có số phiếu áp đảo 303/ 8 ủng hộ bãi bỏ quy chế không liên kết mà nước này đã thông qua vào năm 2010 lúc ấy dưới sức ép của Nga nhằm ngăn cản Ukraina gia nhập NATO.

Việt Nam hoàn toàn có thể tự mình quyết định như Ukraina nếu đủ can đảm vượt qua vòng vây vô hình của điều được gọi là 16 chữ và 4 tốt buộc chặt bước đi trong nhiều thập niên qua.

000_Hkg9812263.jpg

Vùng đảo Gạc Ma nhìn từ trên cao, ảnh minh họa chụp hôm 15/5/2014.

Với quan hệ ngày càng mở rộng, Hoa kỳ chắc chắn đón nhận Việt Nam như một thành viên tích cực để sức mạnh Trung Quốc bị chặn đứng ngay tại cửa ngõ châu Á Thái Bình dương. Các nước khác như Nhật Bản, Philippines hay Hàn Quốc sẽ ủng hộ nhanh chóng quyết định này vì họ biết rõ khả năng của Việt Nam trong vai trò cản bước chân nam tiến của Trung Quốc trong hàng ngàn năm qua.

Phó GSTS Hoàng Ngọc Giao, nguyên Vụ trưởng Ban biên giới Chính phủ chia sẻ Việt Nam nên liên kết với các nước trong khu vực trước khi có một quyết định nào đó nhằm khẳng định quyết tâm của mình:

“Theo tôi việc liên kết với các nước có cùng lợi ích trong khu vực Biển Đông là sự cần thiết. Có lẽ sự cần thiết này không phải bây giờ nó mới đặt ra mà ngay từ khi những động thái đầu tiên của Trung Quốc khi đưa dàn khoan HD 981 vào vùng biển của chúng ta thì nó đặt ra sự cần thiết là ngoài nỗ lực đấu tranh bằng ngoại giao, đấu tranh bằng pháp lý thì Việt Nam cần phải có sự liên kết hợp pháp với các nước khác như Philippines, Malaysia hay các nước trong ASEAN để làm sao thúc đẩy tiếng nói của các nước nhỏ trong vùng Biển Đông để hạn chế, kiềm chế chính sách bành trướng xâm lược xuống phía Nam của Trung Quốc.”

Vì sự sống còn của chính mình

Cái bóng của Trung Quốc dù sao cũng không thể xóa đi trong một lúc, tuy nhiên cái bóng ấy tự nó sẽ nhạt dần khi quyết tâm của Việt Nam mạnh lên vì sự sống còn của chính mình. Đại tá Nguyễn Đăng Quang cho rằng Việt Nam có thể tự bảo vệ mình mà không sợ va chạm vào cam kết, ông cho biết:

“Tôi cho rằng cái chủ trương không liên minh với nước nào đó để chống lại nước thứ ba thì cũng có thể hiểu là Việt Nam có thể sẵn sàng liên minh với một nước khác để bảo vệ chủ quyền đất nước thì cái đó là điều bình thường thôi, Việt Nam nên làm theo điều đó miễn là Việt Nam không liên minh với nước A để chống lại nước C, thế nhưng tôi sẵn sàng liên minh với nước B để bảo vệ chủ quyền đất nước thì đó là quyền hạn và là điều nên làm.”

Trong khi đó Giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã Hội Việt Nam cho rằng quan niệm không liên minh đã lỗi thời vì hành vi xây đảo nhân tạo của Trung Quốc có thể sánh với việc kẻ cướp đã vào nhà:

” Cứ chơi bài ngửa, chỉ liên minh với Mỹ thôi chứ ASEAN như một bị khoai tây chẳng ý nghĩa gì đâu. Duy nhất trên hành tinh này chỉ có mình Mỹ thôi. Mở rộng quan hệ hợp tác với Mỹ mở toang cánh cửa ra. Phải tiến tới quan hệ Mỹ Việt mà trên bạn bè dưới liên minh.
-Thiếu tướng Lê Văn Cương”

“Quan niệm không liên minh với nước nào khác để chống lại nước thứ ba đã lỗi thời rồi. Khi kẻ cướp nó đã vào đến sân nhà mình mà người trong nhà nói rằng không, chúng tôi không cần hàng xóm láng giếng giúp đỡ gì cả, tự tôi tôi sẽ chiến đấu thôi. Mà bằng cách nào? Bằng cách tôi nhân nhượng nó, tôi hòa hoãn với nó tôi cứ lùi dần lùi dần lùi đến độ để thế giới người ta nghi ngờ không biết Việt Nam có định chiến đấu chống lại Trung Quốc hay không thì làm sao người ta ủng hộ mình?”

Hoa Kỳ dù vẫn còn nhiều vấn đề phải giải quyết nhưng quyết tâm trở lại Châu Á Thái bình dương của Nhà Trắng không phải là lời nói suông nhằm đe dọa Trung Quốc. Những hành động cụ thể của Hoa Kỳ trước hai đồng mình lâu đời là Nhật Bản và Philippines trong những năm qua có thể cho Việt Nam thấy chính sách đối ngoại sáng suốt là chìa khóa làm cho đất nước vững chãi trước dã tâm của nước lớn để từ đó có thêm thời gian và tiền bạc để phát triển đất nước, thay vì phải đối phó nhiều mặt cả ngoài lẫn trong như hiện nay.

Thiếu tướng Lê Văn Cương, Nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược thuộc Bộ Công an khẳng định sức mạnh ấy của Hoa Kỳ, đất nước duy nhất ông cho là có thể đứng mũi chịu sào trước phương Bắc:

“Thật ra mà nói thì thế này, cứ chơi bài ngửa, chỉ liên minh với Mỹ thôi chứ ASEAN như một bị khoai tây chẳng ý nghĩa gì đâu. Duy nhất trên hành tinh này chỉ có mình Mỹ thôi. Mở rộng quan hệ hợp tác với Mỹ mở toang cánh cửa ra. Phải tiến tới quan hệ Mỹ Việt mà trên bạn bè dưới liên minh, cứ nói thẳng như thế.

Trung Quốc rất sợ Mỹ. Trên hành tinh này Trung Quốc chỉ sợ Mỹ thôi. Bây giờ cho ăn kẹo Bắc Kinh cũng không dám đụng tới Mỹ vì đụng tới Mỹ là tự sát. Bản chất của họ là dọa nạt cưỡng bức những kẻ yếu chứ còn đối với kẻ mạnh như Mỹ thì cho họ ăn kẹo chocolate họ cũng không dám đụng tới Mỹ.

Chúng ta không  liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc, hoàn toàn không, nhưng cùng tạo một sức mạnh như thế khi cần thiết thì ứng phó với hành động của Trung Quốc. Nói thẳng với Trung Quốc chơi bài ngửa: Việt Nam không liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc nhưng chúng tôi cần sức mạnh của Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn xâm lược Việt Nam.”

Qua những nhận định vừa được đưa ra, ước muốn liên minh đang là nhu cầu bức thiết nhất hiện nay của đa số nhân sĩ trí thức và ngay cả trong quân đội. Khi Việt Nam không thể tự mình đủ sức bảo vệ đất nước thì liên minh là phương cách duy nhất đúng đắn của một nhà nước biết đặt sự an nguy của dân tộc lên trên tất cả.

Khi siêu mẫu gặp siêu cảnh sát

Khi siêu mẫu gặp siêu cảnh sát

Nguyễn Hùng BBC Tiếng Việt

Trang Trần gần đây vào vai Mỹ Chột, nữ đệ tử của ‘bà trùm’ Hương Ga trong phim cùng tên

Vụ việc mà như lời người đi cùng Trang Trần nói chỉ nhỏ “bằng cái móng tay” cuối cùng thành vụ bắt người “khẩn cấp”.

Trang Trần là khách trên chiếc taxi đi vào đường cấm và bị công an phường Hàng Buồm dừng lại vào lúc đêm về sáng hôm 27/2.

Dường như cô đã xin để lực lượng công an bỏ qua nhưng phía công an yêu cầu lái xe taxi về đồn và siêu mẫu bực mình chửi bới cũng như lấy điện thoại tự quay bản thân xỉ vả và cáo buộc lực lượng công an “ăn tiền đút lót”.

Tới đây công an quyết định đưa luôn cả Trang Trần về đồn và khi họ xô tới người mẫu đã “tát vào mặt một người trong nhóm lực lượng chức năng” theo lời chính cô trong video thu tại đồn công an và được đưa lên báo chí.

Trong lúc xô đẩy, bạn bè Trang Trần đã chất vấn lý do bắt người và cũng nói không nên bẻ tay và đè cô xuống.

Khi công an đang cố để đưa người mẫu về đồn trước sự giằng co của bạn cô, một sỹ quan công an tiến tới và hỏi nội tình vụ việc.

Không nói không rằng siêu mẫu tung chân đá luôn hai phát về phía người hỏi khi đang bị khóa hai tay.

Dù hai cú đá không trúng nhưng đủ để người này nhiều lần lớn tiếng yêu cầu “bắt bằng được” Trang Trần.

Trong vụ việc này cả siêu mẫu lẫn siêu cảnh sát đều có những người ủng hộ và phản đối.

Bé xé ra to

Vụ việc quả thật không có gì lớn và nếu phía công an cũng như Trang Trần hành xử khác đi có lẽ đã không có chuyện gì xảy ra.

Xe vi phạm vào lúc sáng sớm và đường phố hoàn toàn vắng vẻ nên nếu công an chỉ cần cảnh cáo có lẽ mọi việc đã dừng lại ở đó.

Bản thân người viết bài này từng phạm lỗi giao thông khi đi vào làn dành riêng cho xe buýt trong lúc đưa người nhà ra sân bay Heathrow của Anh nhưng chỉ bị nhắc nhở vì vi phạm lần đầu và cho đi kèm theo giấy giải thích nếu không hài lòng với cách hành xử của cảnh sát thì khiếu nại ra đâu.

Trong khi đó đối với một lỗi vi phạm nhỏ hơn ở Hà Nội hồi cuối thập niên 1990, cảnh sát đã quyết định đưa xe máy về đồn giữ vài hôm sau khi đòi tiền bất thành.

Tại Anh, nếu người điều khiển phương tiện giao thông không mang theo giấy tờ, người ta cũng sẽ không bị giữ lại mà chỉ bị yêu cầu phải mang giấy tờ lên công an trong vòng một tuần.

Sau vụ việc, bản thân Trang Trần đã lên tiếng xin lỗi về hành vi của mình nhưng trong lời xin lỗi của cô cũng lại có những điểm cho thấy siêu mẫu đã đụng phải siêu cảnh sát.

Chuyện thu hình ‘người vi phạm’ để đưa ra trước công luận nhằm biện minh cho hành vi của mình đã bị chỉ trích vì các lý do khác nhau trong đó có chuyện vi phạm quyền riêng tư.

Lời Trang Trần nói trong video xin lỗi rằng cô đã “tát vào mặt một người trong nhóm lực lượng chức năng” khi viết ra giấy tại đồn công an đã thành “tát một đồng chí tự quản”.

Không có bằng chứng khẳng định lời xin lỗi của cô do công an đạo diễn nhưng sau khi nghe những lời chửi bới công an của cô sẽ thấy không hợp lý khi cô gọi ‘tự quản’ là “đồng chí”.

Lực lượng ‘tự quản’ ở Việt Nam cũng từng gặp tai tiếng

Bản thân lực lượng tự quản ở Việt Nam, tương tự với ‘chính quản’ ở Trung Quốc, đã từng có nhiều tai tiếng khi hành xử không đúng mực, lạm quyền mà báo địa phương gọi là “bát nháo”.

Bình luận trên Facebook của BBC Tiếng Việt, bạn Phan Khánh Hưng viết: “Rất nhiều “đồng chí” tự quản, dân phòng xuất thân dạng lêu lổng, không công ăn việc làm, xin xỏ chạy chọt làm đầu sai cho CA và được cho phép ngầm để kiếm chác cơ hội. Ghét nhất cái tụi này, vì vừa dựa lưng công an vừa mất dạy.

“P/s: Trong trường hợp Trang Trần thì thấy lối hành xử mất dạy cũng không chỉ độc quyền ở đám các “đồng chí” kia mà những người “vốn tâm tốt” cũng trở nên hung hãn, thói mất dạy này đã trở thành phản ứng nội tại, rất dễ bùng nổ thành mức quá đáng.”

Siêu cảnh sát

Trong vụ Trang Trần, cảnh sát Việt Nam có vẻ đã dùng sức mạnh của siêu cảnh sát để khuất phục siêu mẫu cả theo nghĩa đen và nghĩa bóng.

Vào thời điểm họ quyết định đưa cô về đồn, hành vi được coi là “chống đối” của cô được thể hiện bằng lời nói và những câu xỉ vả khi đang say rượu, điều mà tại một số nơi không còn là lý do để người dân có thể bị bắt, thậm chí còn cần được trợ giúp, nhất là trong trường hợp người say xỉn là một phụ nữ.

Tòa ở Anh phán cảnh sát đã quá quen với những lời văng tục và khó có thể bị xúc phạm

Cách đây vài năm Tòa Thượng thẩm ở Anh đã phán rằng cảnh sát đã quá quen tai với những lời tục tĩu nên không thể bị xúc phạm khi nghe những lời như thế.

Quyết định của tòa đã khiến ngành cảnh sát gửi hướng dẫn tới các nhân viên nói rằng không nên bắt những vụ như thế vì tòa sẽ không xử theo hướng có lợi cho cảnh sát.

Trong khi đó một độc giả của BBC tại Đức nói cảnh sát bản địa còn có phòng riêng tại trụ sở cho những người say rượu chờ cho tới khi họ tỉnh.

Trang Trần cũng không phải là người điều khiển xe phạm lỗi mà chỉ là hành khách muốn ‘xin’ cho người tài xế thoát khỏi chế tài của cảnh sát, vốn không có uy tín thượng tôn pháp luật.

Đã có những cáo buộc về chuyện cảnh sát đòi những người lái taxi vi phạm đưa ví và lấy tiền theo ý thích sau khi nhiều lái xe taxi đưa tiền ít và xin xỏ rằng họ chỉ còn chừng đó tiền.

Không rõ lý do cụ thể nào khiến công an Hàng Buồm muốn đưa tài xế về đồn nhưng ngay cả khi họ có quyền làm vậy đây không phải là cách xử lý hợp lý.

Sự can thiệp của Trang Trần và hành vi tát ‘tự quản’ đã khiến cô bị bẻ quặt hai tay ra sau và cảnh sát dường như đã đè cô xuống đất. Tiếp theo đó là quyết định bắt “khẩn cấp” mà các luật sư đã đặt câu hỏi vì người ta chỉ bắt khẩn cấp những ai đang chuẩn bị phạm tội nghiêm trọng hoặc có nguy cơ bỏ trốn sau khi phạm tội.’

Trong trường hợp của Trang Trần, cô đã bị bắt và đang ở trong đồn công an khi có quyết định bắt “khẩn cấp”.

Cụm từ này cũng thường được dùng cho những vụ bắt người vốn có những hành vi phi bạo lực, chẳng hạn vụ bắt nhà văn Nguyễn Quang Lập hồi cuối năm ngoái.

Trong thời gian bị giam giữ, ông Lập cũng được phía công an nói đã “khai nhận hành vi vi phạm pháp luật của mình và xin được hưởng khoan hồng, sớm được tại ngoại” và “cam kết từ bỏ hoạt động vi phạm pháp luật để tập trung vào lĩnh vực văn học nghệ thuật, phục vụ xã hội”.

‘Bắt giữ tùy tiện’?

Bình luận về vụ việc đang gây nhiều tranh luận liên quan tới Trang Trần, blogger Đoan Trang viết:

“Chúng ta có thể chỉ trích Trang Trần xả láng và ngoa ngoắt bao nhiêu cũng được, nhất là khi giờ này cô ấy đang ở trong tay công an, đang bị giam và không thể có cơ hội lên tiếng.

Thế yếu là thế gì? Là phụ nữ hay vì say xỉn hay phê thuộc rồi xúc phạm người khác? Nếu là phụ nữ thì tốt hơn nên ra đường trong tình trạng tỉnh táo sẽ ko ai nói hay bắt bớ gì được cả.

Bạn đọc Nguyễn Lan Hương trên Facebook của BBC

“Nhưng sao không ai đặt vấn đề về các sai phạm (có thể có) của công an: Còng tay, đánh người khi người đó đang say và về thể lực, thế lực thì người đó yếu hơn hẳn công an; bắt khẩn cấp là hành động bắt giữ tùy tiện và sai luật (Bộ luật Tố tụng Hình sự của chính Việt Nam); từ chối quyền tiếp cận luật sư của Trang Trần; khống chế và có biểu hiện ép cung để buộc Trang Trần phải viết giấy, quay video nhận lỗi; làm nhục công dân khi quay và tung video nhận lỗi của Trang Trần lên mạng…”

Trong lúc đó cũng có không ít ý kiến ủng hộ cách xử lý của cảnh sát.

Bạn đọc Nguyễn Lan Hương viết trên Facebook của BBC Tiếng Việt về bài của cây bút Đoan Trang:

“Đúng là ko khách quan chút nào. Muốn không bị bắt thì đừng đi sai đường, mà đã bị bắt rồi thì im lặng mà nhận lỗi đi.

“Thế yếu là thế gì? Là phụ nữ hay vì say xỉn hay phê thuộc rồi xúc phạm người khác? Nếu là phụ nữ thì tốt hơn nên ra đường trong tình trạng tỉnh táo sẽ ko ai nói hay bắt bớ gì được cả.

“Là phụ nữ thế yếu thì có quyền say xỉn rồi nhục mạ cả một nhóm người đang thi hành công vụ à?”

Và cho dù ý kiến về siêu mẫu và siêu cảnh sát có thể khác nhau, điều dễ thấy là cả hai bên đã vô tình và/hay cố ý đẩy vụ việc lên mức siêu sự kiện trong dư luận một cách bất thường.

Nhưng ít nhất trong vụ này siêu mẫu cũng đã được trả tự do sau hơn hai ngày giam giữ trong khi chờ ‘xem xét, xử lý’, hạn chế khả năng người bị giam giữ khá lâu có thể “tự đút tay” vào ổ điện như đã từng xảy ra mà không hề có điều tra xét xử.