Mổ mắt xong, 4 người nghèo Long An không nhìn thấy gì

Mổ mắt xong, 4 người nghèo Long An không nhìn thấy gì

Các bệnh nhân sau mổ mắt ở Quảng Nam bị nhiễm trùng phải chuyển ra bệnh viện Mắt Đà Nẵng. (Hình minh họa: Báo Tuổi Trẻ)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Bốn bệnh nhân nghèo ở xã Mỹ Lệ, huyện Cần Đước, tỉnh Long An, được một đoàn từ thiện đưa lên mổ mắt ở bệnh viện quận 10, Sài Gòn. Tuy nhiên, sau ca mổ, cả bốn người đều “hết thấy đường.”

Hơn hai tuần sau khi được mổ mắt bên phải, ông V.V.S. (64 tuổi, xã Tân Trạch, huyện Cần Đước) lo lắng khi mắt bên phải của ông giờ không nhìn thấy gì. Trước khi mổ, mắt ông còn chạy xe hàng chục cây số được, nay thì không thể.

Ông kể, ngày 12 Tháng Sáu, một đoàn từ thiện đưa sáu người từ trạm y tế xã Mỹ Lệ lên bệnh viện quận 10, Sài Gòn, để mổ đục thủy tinh thể. Ông và ba bệnh nhân khác được mổ vào ngày 13 Tháng Sáu, mổ cùng phòng, cùng bác sĩ, cùng được mổ mắt bên phải, sau khi được mổ đều không nhìn được nữa.

Một tuần sau, ông quay lại bệnh viện để tái khám và được bác sĩ kê một toa thuốc uống, nhưng tình trạng không tốt hơn. Đến ngày 26 Tháng Sáu, ông lại đến tái khám, thì bác sĩ mổ mắt cho ông nói rằng, sẽ chuyển ông cùng ba bệnh nhân trên sang bệnh viện Mắt Sài Gòn “để khám lại và được kê thuốc vì bệnh viện quận 10 không có loại thuốc mà bốn người cùng đợt mổ cần dùng.”

Ngày 30 Tháng Sáu, nói với báo Tuổi Trẻ, ông Đào Xuân Tùng, giám đốc bệnh viện quận 10, cho biết: “Đánh giá về quá trình mổ cho bốn bệnh nhân này, khi mổ xong bác sĩ thấy ca mổ tốt. Có thể đến khi giác mạc hết phù nề, trong trở lại, mắt sẽ hồi phục như bình thường.”

Trong khi đó, ông Phí Duy Tiến, phó giám đốc bệnh viện Mắt Sài Gòn, cho biết: “Bệnh viện sẵn sàng nhận khám cho bốn bệnh nhân này vào ngày 3 Tháng Bảy. Sau khi khám sẽ đánh giá tình trạng cụ thể.” (Tr.N)

Giới chức Ngoại giao Hoa Kỳ: ‘Dân chủ Việt Nam hiện trong tình trạng báo động’ RFA

2017-06-30
 
 
 

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Blogger Mẹ Nấm.

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Blogger Mẹ Nấm.

 RFA
 Mỹ cần áp lực Việt Nam cải thiện nhân quyền

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, về tình hình nhân quyền của Việt Nam hiện nay và những áp lực Hoa Kỳ có thể tạo cho Việt Nam nhằm thay đổi tình hình đó.

Chúng tôi đã nhận được báo cáo sáng nay về việc Việt Nam tuyên án 10 năm tù với một nữ hoạt động nhân quyền ôn hòa, một người đoạt giải Phụ nữ quả cảm quốc tế 2017, mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Chúng tôi đã kêu gọi Việt Nam ngay lập tức phải thả tự do cho mẹ Nấm cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác và cho phép mọi công dân Việt Nam có quyền được bày tỏ ý kiến một cách tự do, ôn hòa mà không phải sợ bị trả thù.

Chúng tôi sẽ tiếp tục lên tiếng về những trường hợp cần được quan tâm đặc biệt, những trường hợp bị đàn áp, hành hung dã man, những trường hợp công an đàn áp người dân chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ.
-Bà Virgina Bennett

Đó là phát biểu của bà Virgina Bennett, Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ về việc Tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa vừa tuyên án 10 năm tù cho blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh theo tội “Tuyên truyền chống phá nhà nước” tại phiên tòa xét xử sơ thẩm ngày 29/6.

Bà Virgina Bennett cũng là trưởng phái đoàn Hoa Kỳ tại cuộc Đối thoại Nhân Quyền Hoa Kỳ – Việt Nam diễn ra cuối tháng 5 vừa qua. Bà cho biết qua buổi đối thoại hai bên đã cùng nhau nhìn nhận nhiều vấn đề về nhân quyền còn tồn tại ở Việt Nam và phía Hoa Kỳ rất kỳ vọng vào những thay đổi của Chính phủ Hà Nội sau buổi đối thoại. Tuy nhiên bà cho biết phía Hoa Kỳ chưa dừng lại ở đó mà sẽ còn tiếp tục lên tiếng đấu tranh cho quyền con người của người dân Việt Nam:

Chúng tôi sẽ tiếp tục lên tiếng về những trường hợp cần được quan tâm đặc biệt, những trường hợp bị đàn áp, hành hung dã man, những trường hợp công an đàn áp người dân chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ. Và chúng tôi sẽ tiếp tục thúc giục các giới chức chính quyền giải quyết các vụ chanh chấp đất đai và những vụ bị cướp đất vì lý do tôn giáo. Và chúng tôi sẽ lên tiếng yêu cầu những nhóm tôn giáo phải được quyền thực thi tôn giáo của họ mà không bị hạch sách các thủ tục dài dòng. Tổng thống Donald Trump sẽ sang Việt Nam vào tháng 11 năm nay để dự hội nghị thượng đỉnh APEC và chúng tôi sẽ tiếp tục nhấn mạnh rằng những tiến triển về nhân quyền của Việt Nam rất quan trọng để mối quan hệ của hai nước đạt được tiềm năng tối ưu và chúng tôi dự tính sẽ lồng chuyện nhân quyền vào mọi vấn đề quan hệ song Phuong với Việt Nam.

Trả lời phỏng vấn đài RFA về bản án 10 năm tù Việt Nam vừa tuyên phạt Mẹ Nấm, ông Grover Joseph Rec – Cựu đại sứ Mỹ ở Đông Timor nói rằng bản thân ông rất buồn khi nhận được thông tin này nhưng ông không lấy đó làm điều ngạc nhiên là vì:

IMG_6724-960.jpg
Giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Mẹ Nấm. RFA

Thật không may là mẹ Nấm chỉ là một trong số rất nhiều tù nhân lương tâm ở Việt Nam. Họ ban hành hàng loạt các điều luật nào là xâm phạm lợi ích quốc gia, nào là tuyên truyền chống nhà nước, rồi thì thông đồng với kẻ thù của Việt Nam. Nếu bạn ủng hộ tự do, dân chủ, nếu bạn chỉ trích chính sách của nhà cầm quyền, bạn có thể dễ dàng vi phạm những điều luật đó. Thậm chí có những người chỉ vô tình nói sai một điều gì đó cũng phải ngồi tù.

Nói về tình hình nhân quyền ở Việt Nam hiện nay, ông Rec cho rằng tự do, dân chủ của Việt Nam hiện đang trong tình trạng đáng báo động, nói thêm rằng đây là bản chất của chế độ:

Nếu bạn là một blogger và bạn muốn đăng bài nói rằng Việt Nam cần dân chủ hóa và cần đa nguyên đa đảng, khả năng lớn bạn sẽ phải lãnh kết cục trong tù. Họ nói là họ có tự do tôn giáo nhưng nếu người dân dùng quyền tự do tôn giáo đó để xâm phạm lợi ích quốc gia là phạm luật và họ bỏ tù rất nhiều người dân vì tội danh đó. Bạn muốn đi lễ ở nhà thờ thì phải lễ ở những nhà thờ do Nhà nước lập ra và quản lý. Nhiều người theo đạo Thiên chúa, Phật giáo, Hòa Hảo, Cao Đài họ không muốn làm như vậy, họ muốn được thờ tự tại những nơi có giáo lý chân truyền của họ nhưng cũng vì vậy họ bị cho là phạm pháp.

Lên tiếng từ Việt Nam

Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7 năm nay cũng có sự góp tiếng từ Việt Nam của một số nhà hoạt động xã hội dân sự. Cô Huỳnh Thục Vy, Chủ tịch Hội phụ nữ Nhân quyền Việt Nam cho biết về hoạt động của hội:

Chúng tôi không chỉ hỗ trợ về công việc, mà còn trợ giúp nhân đạo và huấn luyện các chị em trong các chị em trong các cộng đồng đó về nhân quyền, bảo vệ nhân quyền.
-Cô Huỳnh Thục Vy

Công việc của chúng tôi là sát cánh với những phụ nữ dân oan, với những người nữ bất đồng chính kiến, những người bảo vệ nhân quyền mà là nữ giới, những cộng đồng bị ngược đãi như cộng đồng người thượng ở Tây Nguyên, đạo Cao Đài, nhóm Ân Đàn Đại Đạo. Chúng tôi không chỉ hỗ trợ về công việc, mà còn trợ giúp nhân đạo và huấn luyện các chị em trong các chị em trong các cộng đồng đó về nhân quyền, bảo vệ nhân quyền. Chúng tôi cũng viết báo cáo về nhân quyền, làm hồ sơ xin trợ cấp cho các trường hợp tù nhân lương tâm hay những trường hợp bị đàn áp, tra tấn cần trợ giúp khẩn cấp.

Nhà hoạt động, cựu tù nhân lương tâm Nguyễn Bắc Truyển thì bày tỏ mong muốn được các tín đồ phật giáo Hòa Hảo ở Hoa Kỳ cũng kết nối, hỗ trợ các tín đồ trong nước trước tình trạng đàn áp ngày càng ráo riết của nhà cầm quyền:

Đặc biệt mong các vị làm việc chặt chẽ với dân biểu Alan Lowenthal để vận động, buộc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền ở Việt Nam, tôn trọng quyền tự do tôn giáo của Phật giáo Hòa Hảo và các tín đồ Phật giáo khác. Tất cả các cộng đồng tôn giáo đều chịu sự đàn áp rất khắc nghiệt của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bởi vì họ không ghi danh, không chịu sự kiểm soát của ban trị sự do nhà nước dựng lên.

Ngay sau khi nhận được tin về bản án 10 năm tuyên cho blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, một số tổ chức quốc tế khác như Ủy ban Bảo vệ Ký giả, Văn Bút Quốc tế… cũng lên án cho rằng đó là một bản án quá khắc nghiệt và những tiếng nói quốc tế tiếp tục kêu gọi chính quyền Hà Nội trả tự do cho người chỉ ôn hòa bày tỏ quan điểm như blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

Ơn gọi của Tara Clemens, một luật sư trẻ, trở thành nữ tu dòng kín Đaminh.

Ơn gọi của Tara Clemens, một luật sư trẻ, trở thành nữ tu dòng kín Đaminh

danchuahiepthong

Ơn gọi của Tara Clemens, một luật sư trẻ, trở thành nữ tu dòng kín Đaminh Trong một thế giới mà ơn gọi tu trì ngày càng giảm sút, đời sống tu trì, đối với nhiều người, có vẻ buồn chán, khác người, cực khổ, đi ngược với mong ước sống tự do, hưởng thụ của thế giới hiện đại, thì vẫn luôn có những ơn gọi thật đẹp, là dấu chứng của tình yêu Thiên Chúa dành cho con người, là bằng chứng của sự tin yêu, đáp lại tiếng Chúa mời gọi, và cũng là chứng tá của những tấm lòng quảng đại, hy sinh, dưới mọi hình thức, để vun trồng ơn gọi tu trì.

Ơn gọi của Tara Clemens, hiện nay là sơ Maria Đaminh Nhập thể, cũng là một ơn gọi “khác người” nhưng thật đẹp; từ một luật sư trẻ, Clemens đã nghe theo tiếng Chúa gọi, tận hiến cho Ngài trong đời tu, và đặc biệt hơn nữa, cô đã chọn đời sống đan tu, chuyên lo việc chiêm niệm cầu nguyện.

Tara Clemens là một luật sư ở thành phố Anchorage, bang Alaska, Hoa kỳ. Clemens nguyên là một tín hữu Tin Lành, và chỉ vài tháng trước khi tốt nghiệp trường luật, cô đã gia nhập Giáo Hội Công Giáo.

Việc trở thành tín hữu Công Giáo xảy ra khá là bất ngờ với Clemens. Chỉ vài tháng trước khi tốt nghiệp đại học luật Lewis và Clark ở thành phố Portland, bang Oregon, Clemens đi cùng một người bạn, tham dự Thánh Lễ thứ sáu Mùa Chay, và ngày hôm đó. là môt bước ngoặt trong cuộc đời của cô: Clemens đã quyết định trở lại Công giáo.

Ba tháng sau đó, dù phải làm việc toàn thời gian, mỗi chiều tối, Clemens theo học về Công Giáo. Một ít tháng sau, vào dịp lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống năm 2007, Clemens hoàn toàn tin vào chân lý của Công Giáo. Clemens đã được gia nhập Giáo Hội Công Giáo vào dịp lễ Vọng Phục sinh năm 2008. Và vài tháng sau đó, dù chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ trở thành nữ tu, cô luật sư trẻ Clemens đã đến thăm đan viện Thánh Thể. Clemens đã sống hai năm rưỡi tại đan viện, trước tiên là thỉnh sinh, và sau đó vào nhà tập. Ngày 28 tháng 5 vừa qua (năm 2017), Clemens được tuyên khấn lần đầu tại đan viện Thánh Thể của các nữ tu Đaminh ở Menlo Park, bang California, Hoa kỳ, với tên dòng là Maria Đaminh Nhập thể.

Ngày sơ Maria Đaminh được đội chiếc lúp đen trên đầu thay cho chiếc lúp trắng khi vào nhà Tập cách đây hơn một năm, vị linh mục chủ tế đã nói: “Hãy nhận lấy tấm lúp thánh này, qua đó con có thể được nhận ra như ngôi nhà cầu nguyện dành cho Chúa và đền thờ cầu nguyện cho mọi người”. Sơ Maria Đaminh ý thức được rằng trung tâm của đời sống chiêm niệm của các nữ đan sĩ Đaminh là tình yêu Chúa. Dù là một đan sĩ sống giam mình trong đan viện, không bao giờ đi ra ngoài, sơ vẫn có thể ôm trọn thế giới với tình yêu và cầu nguyện cho thế giới.

Được hỏi về việc trở thành một đan sĩ, sơ Maria Đaminh xác định: “Khi Thiên Chúa gọi chúng ta, Ngài rất kiên định”. Điều này được chứng thực trong hành trình ơn gọi của sơ Maria Đaminh.

Khi luật sư Clemens có ý định đi tu, nhưng vì số tiền hơn 100 ngàn đô la cô mượn để đi học quá lớn, và cô chưa thể thanh toán để vào nhà dòng, cô hầu như thất vọng trước khó khăn thách đố này. Chính khi đó, hội Laboure đã giúp cho Clemens giải quyết vấn đề nợ sinh viên để có thể đi tu. Laboure là một hội có trụ sở ở Minnesota, giúp đỡ cho những người có ơn gọi tu trì trả nợ, điều cản trở họ gia nhập đời tu. Hội Laboure mở một lớp khoảng từ 10 đến 25 người, những người tin là mình có ơn gọi, và tổ chức chiến dịch quyên góp giúp họ. Clemens tham dự chương trình này 2 năm.

Vào cuối khóa, cô tưởng rằng phải đợi thêm một năm nữa vì không nhận được đủ tiền quyên góp để trả nợ học. Nhưng rồi đã có hai vị ân nhân đóng góp số tiền lớn và Clemens đã được giúp trả nợ tiền học.

Như John Flanagan, giám đốc điều hành hội Laboure đã nói: “Tara Clemens đã không thực hiện hành trình ơn gọi một mình, nhưng nhiều người khắp nơi biết là họ đã làm điều gì đó để giúp Tara Clemens trở thành nữ tu Maria Đaminh”. Và ông nhận xét rằng: “Cô ta đã gập phải những khó khăn trên hành trình theo đuổi ơn gôi, nhưng cô đã đón nhận chúng với niềm tin tưởng lớn lao vào Thiên Chúa” (CNS 13/06/2017).

Hồng Thủy

Anh chị Thụ Mai gởi

Lời cuối cùng chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã nói trước toà:

From facebook: Chuong Tieng and 2 others shared Le Anh‘s post.
Image may contain: 6 people, people standing
Le Anh

 

Lời cuối cùng chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã nói trước toà:

“Con xin cảm ơn mẹ và các con, các luật sư đã cố gắng bảo vệ cho tôi. Mỗi người chỉ có một cuộc đời nhưng dù được làm lại con vẫn sẽ làm như vậy và con tin mẹ và các con sẽ không bao giờ phải hối hận mà sẽ tự hào vì con. Tôi mong muốn xây dựng một xã hội và đất nước tốt đẹp. Một quốc gia chỉ tự cường khi nó luôn gắn liền với nền tảng một xã hội mà người dân có tự do và hạnh phúc. Người dân chỉ có tự do và hạnh phúc khi có tự do ngôn luận và quyền tự do biểu đạt những điều mình mong muốn. Tôi mong rằng mọi người sẽ lên tiếng và đấu tranh, vượt qua nỗi sợ hãi của chính bản thân mình để xây dựng một đất nước tươi đẹp hơn.”

_Chia sẻ với Đan viện Thiên An…

 

_Chia sẻ với Đan viện Thiên An…

 
Image may contain: 2 people, outdoor
Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: text
+3
Tin Mừng Cho Người Nghèo added 6 new photos.

 

Đan viện Thiên An lên án nhà cầm quyền chỉ đạo côn đồ phá hủy Thánh Giá, đánh đập, thóa mạ các Đan sĩ

#GNsP (30.06.2017) – Đan viện Thiên An lên án giới cầm quyền Tỉnh Thừa Thiên Huế bao che, bảo kê, tiếp tay cho trên dưới 200 côn đồ, công an, an ninh mặc thường phục, nhóm phụ nữ tự tiện xông vào nội vi Đan viện, mang hung khí tấn công các Đan sĩ, tháo dỡ, làm bể tượng, bẻ cong cây Thánh Giá nằm trong khuôn viên vườn cam thuộc quyền quản lý và sở hữu của Đan viện từ những năm 1940.

Điều này đã “vi phạm pháp luật quốc gia và công ước quốc tế, vừa ngang nhiên thách thức tôn giáo, thách thức dư luận, thách thức những ai yêu chuộng công lý và hòa bình”. Linh mục Antôn Nguyễn Văn Đức, Bề trên Đan viện Thiên An, khẳng định.

Sự việc xảy ra trong hai ngày vào ngày 28-29.06.2017 tại khu vực Đồi Khổ Nạn – nội vi Đan viện Thiên An. Nhóm côn đồ đã dùng các hung khí như: cưa sắt, búa tạ lớn, xà beng, cuốc xẻng… giật sập, bẻ cong và bật gốc cây Thánh Giá. Họ còn dùng tuýp sắt, cây gậy ba khúc… túm tóc, bóp cổ, đánh đập, hành hung các Đan sĩ khiến nhiều thầy bị thương và đổ máu, một thầy bất tỉnh tại chỗ và sức khỏe suy sụp.

Sau đây là nội dung Thông Cáo Báo Chí của Đan viện Thiên An do Bề Trên Đan viện là Linh mục Antôn Nguyễn Văn Đức ký vào ngày 29.06.2017.

Pv.GNsP

http://www.tinmungchonguoingheo.com/…/dan-vien-thien-an-le…/ 

“Tôi ngao ngán thờ ơ, khinh bỉ hết”

Suy Tư Tin Mừng trong tuần thứ 13 thường niên năm A 02/7/201

 Tin Mừng (Mt 10: 37-42)

Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy.39 Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.

“Ai đón tiếp anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.

“Ai đón tiếp một ngôn sứ, vì người ấy là ngôn sứ, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc ngôn sứ; ai đón tiếp một người công chính, vì người ấy là người công chính, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc công chính.
“Và ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.”

 *      *     *     *       *

 “Tôi ngao ngán thờ ơ, khinh bỉ hết”

Ôm khối hận gia đình, trĩu nặng

Tôi căm hờn, thù ghét hôn nhân

Lang thang sống, giữa vùng im lặng

Chuỗi ngày tan tác, mảnh phù vân.

(Dẫn từ thơ Vũ Hoàng Chương)

Ghét hôn nhân – Hận gia đình. Lang thang. Căm hờn. Thù ghét. Có là, tình tự khiến nhà thơ thấy lòng trĩu nặng, tan tác mảnh phù vân? Im lặng – tan tác, có là tình cảnh xảy đến nếu không bắt chước Phêrô tuyên xưng Đức Chúa, trong trình thuật?

Trình thuật hôm nay, kể về việc Chúa mặc khải rằng sở dĩ thánh Phêrô nhận ra Ngài là Con Thiên Chúa Hằng Sống, là nhờ Chúa Cha. Chúa mặc khải, đúng vào lúc Giáo hội vẫn ngờ ngợ về vai trò của đấng chủ quản Hội thánh, lúc ấy.

Là chủ quản, thánh Phêrô còn là ảnh hình của sự ổn định trong Giáo Hội. Hơn nữa, thánh nhân cũng duy trì được truyền thống của cộng đoàn dân Chúa, ngay từ đầu. Truyền thống hiệp nhất. Truyền  thống không lung lạc. Hiệp nhất không lung lạc, nay lan rộng tới dân gian, ở nhiều nước. Cả các nước có bản sắc văn hoá đa dạng. Rất đặc thù. Riêng lẻ. Ở nhiều nơi. Và hôm nay, Đức Giáo Hoàng hiện thân như thánh Phêrô, là đấng bậc quản cai duy trì sự hiệp nhất dài lâu ấy, trong Giáo hội.

Hôm nay, các giáo hội cùng tin vào Chúa, dù không mang sắc mầu hiệp nhất như giáo hội Công giáo La Mã, cũng đã và đang hiệp thông với ta, để rồi sẽ trở thành Hội thánh duy nhất. Một cộng đoàn đa năng, quyết thực hiện hiệp nhất đại kết Chúa đã khuyên vào bữa tiệc Tạ Từ, chiều hôm ấy.

Từ buổi ấy, Hội thánh đã và đang hoạt động đến cùng mút sức lực của mình, hầu đẩy lùi làn ranh biên thuỳ đến mọi nơi. Ranh biên, không theo địa dư nhiều hạn chế, nhưng theo ưu tư kiếm tìm vùng bị bỏ rơi trong quên lãng. Hội thánh nay đạt đến phương trời dồi dào ân đức bằng phương tiện truyền thông, rất mới.

Chính vì thế, Hội thánh nay cũng canh tân chuyển biến. Rất liên hồi. Rất đổi mới. Canh tân, tiếp cận thế giới đang đổi thay đến chóng mặt. Đổi thay tận gốc rễ. Đổi thay, không chỉ mặt kỹ thuật tân kỳ, mà cả về nhận thức lẫn tâm tưởng để sẽ trỗi dậy, trong tinh mơ. Rộng khắp. Cùng với thế giới đã đổi và có thay, Giáo hội nay mời gọi dân con nhà Đạo cũng hãy thay đổi theo phương hướng thích hợp. Tân kỳ

Một thần học gia Châu Á nọ có nói: “Thế giới hôm nay đang lập nghị trình mới để Giáo hội thực thi, mà thay đổi”. Nói thế, ông không có ý bảo: Giáo hội phải đi theo hướng của thế giới đã đổi mới, mà thích nghi. Nhưng, nên hiểu là: việc rao truyền Lời Chúa hôm nay cần làm sao cho tương xứng với đường hướng sống động của thế giới, đã biến đổi. Rủi thay, nhiều vị trong Hội thánh vẫn mang lối sống chẳng buồn đổi thay. Chẳng tha thiết nhận ra bản chất của thế giới mình đang sống. Để từ đó, cần có những bước cải tiến, trong:

*cách chuyển tải thông điệp;

*tái cấu trúc cơ chế;

*có phong thái biết tiếp cận thông điệp một cách chính xác; và,

*thực hiện đối thoại một cách thực tiễn với thế giới đương đại.

Rất có thể, thế giới hôm nay không còn muốn nghe những gì Hội thánh nói, nhưng vẫn hiểu Hội thánh đang nói gì. Từ đó, mới nắm bắt điều Hội thánh đề nghị; ngõ hầu sống hứng khởi. Hạnh phúc.   

Thế giới đã biến đổi, nay kéo theo sau nhiều thách thức mới. Thách thức, trong nhận định về những gì sai – đúng. Thách thức, về quyết tâm cần đổi thay. Bởi, có thay đổi mới nắm bắt được các vấn đề mới. Các yếu tố mới, nơi xã hội đang trở mình. Yếu tố mới ấy, sẽ đậm nét hơn khi ta nhìn vào cảnh nghèo khó, trong xã hội. Về những bất công, kỳ thị. Về hành vi bóc lột. Thiếu tự do. Về cách sống Đạo và cả những lo toan cho một nền hoà bình thế giới, rất chung. Có như thế, Hội thánh mới tạo phong cách đã biến đổi trong rao truyền Lời Chúa. Hầu, làm chứng cho yêu thương, công bằng. Tự do. Và an bình.

Muốn được thế, Hội thánh cần mặc lấy cho mình vai trò của ngôn sứ. Biết lo toan dựng xây trên nền tảng truyền thống, nhất quán. Biết loại bỏ phong thái tiêu cực như vùi đầu trong cát, né tránh sự thật. Cùng là phong thái lơ là chểnh mảng trong duy trì truyền thống. Hoặc, chỉ khoác lên mình những biến thái tưởng như mới mẻ, nhưng chẳng dựa trên nền tảng nào hết. Gia dĩ, có vị còn bày tỏ nhiều phản chống, không quan tâm. Hoặc, vẫn trùm mền, lặng thinh. Hành xử này, chẳng giải quyết được gì. Dù nó có xuất phát từ chính Hội thánh. Hay, chỉ là vấn đề của thời đại. Mà thôi.

Trình thuật hôm nay, nhấn mạnh nhiều đến sự hiện diện của Đức Chúa nơi Giáo hội. Bằng vào hiện diện này, Hội thánh tin và nhận rằng Đức Kitô là nền tảng vẫn giúp đỡ Hội thánh sống vững mạnh. Sống, duy trì truyền thống thương yêu, không ngơi nghỉ. Đức Kitô vẫn đỡ nâng Hội thánh, trong mọi tình huống. Trong nâng đỡ, Ngài tặng trao “chìa khoá Nước Trời”, uy lực quyền bính Ngài nhận từ Cha.

Trải qua nhiều thế kỷ, Hội thánh vẫn ngủ vùi trong lãng quên. Cũng may, Hội thánh vẫn có được ân sủng lãnh nhận từ Chúa, từng hứa ban. Hội thánh vẫn tăng trưởng và lớn rộng về con số. Vẫn trung thành với nguyên tắc nhận từ Thầy Chí Ái. Và, có được bản chất Thiên Chúa, xứng hợp với niềm khao khát sâu xa nơi bản chất người. Thế nên, Hội thánh không bao giờ ngã quỵ. Sự Thật và Tình Thương vẫn  không hề mai một.

Ở bài đọc 1, sự thật và tình thương được thể hiện qua việc thánh Phêrô bị nằm tù vì đã giảng rao thông điệp của Chúa và Nước trời. Cả Phaolô nữa, thánh nhân cũng cùng chung số phận tù đày, không thua kém. Phận tù đày, là để Lời Chúa được vinh quang, trải rộng. Khi thoát cảnh tù đày, thánh Phêrô đã trở về lại với cuộc sống giảng rao. Về người Thầy. Việc này mang ý nghĩa: Chúa vẫn duy trì bảo vệ Hội thánh như Ngài hứa. Nơi Phúc Âm.

Bài đọc 2, thánh Phaolô một lần nữa nói về cuộc sống rất phục tùng: “Tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến chính nghĩa; đã chạy hết chặng đường; đã giữ vững niềm tin” (2Tm 4: 7). Và, thánh nhân còn nói về việc Chúa đã bảo vệ ngài ngang qua thử thách, tố khổ, và bách hại: “Chúa đã phù hộ tôi và ban sức mạnh cho tôi, dùng tôi hoàn thành công việc rao giảng, và cho mọi dân tộc được nghe biết.” (2Tm 4: 17). Thánh Phaolô cũng nói: Chúa tiếp tục bảo vệ thánh nhân, rất nhiều năm.

Hân hoan mừng lễ các vị tông đồ rường cột của Hội thánh, có lẽ không gì bằng ta tập trung nguyện cầu để mọi thành viên biết thuỷ chung với truyền thống Giáo hội. Một Giáo hội, đã trải qua ngàn năm khốn khó. Đồng thời, sẵn sàng chấp nhận canh tân biến đổi. Để rồi, cuộc sống mỗi người sẽ thích hợp với thông điệp Chúa gửi đến. Nguyện cầu, cho ta còn biết khao khát tình thương và sự thật. Cầu cho những người chưa đổi thay, nhiều thế kỷ.

Vào Tiệc thánh có nguyện cầu, ta cùng với Giáo hội cử hành phụng vụ trong hân hoan chứng tỏ quyết tâm ra đi thi hành sứ vụ giảng rao. Rao giảng rằng, Chúa uỷ thác cho ta qua Đức Kitô, một cộng đoàn hiệp nhất. Tề tựu nơi đây. Quanh bàn thánh này. Để, ta sẽ làm chứng cho Chúa. Để, cộng đồng ta đang sống viết lên nghị trình hoạt động hăng say, đầy truyền thống cho giáo hội địa phương. Giáo hội sở tại.

Điều cần là, ta cử hành phụng vụ ngày của Chúa, có lòng thành và phẩm chất cao. Có niềm vui hiệp nhất. Mang ý nghĩa thực sự phản ánh cuộc đời hứng khởi ta đang sống. Sống trung thực. Sống yêu thương, như Chúa kêu mời ta uỷ thác. Rất canh tân. Thật đổi mới.

 Lm Frank Doyle sj biên-soạn – 

Mai Tá lược dịch. 

Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi

Lời Cuối Cho Em   –   Vũ Khanh

httpv://www.youtube.com/watch?v=p4ugmU8rIEM

Chuyện Phiệm Đọc Trong Tuần 13 thường niên năm A 02/7/2017

 “Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi”

(Nguyễn Vũ – Lời Cuối Cho Em)

(Thư thứ 1 Côrinthô 15: 54-57)

 Muôn kiếp yêu em” ưNhưng, sao cứ gọi đó là “lời cuối cho Em”? Phải chăng, đây lại là lời trăn trối từ các vị đang sửa soạn về nhà Cha, như vẫn bảo?

Vẫn bảo, là vẫn cứ tự nhiên ca hát những lời như:

“Đừng, đừng nhìn anh bằng đôi mắt buồn vời vợi.
Thà em nói, thà em trách rằng: anh dối gian thật nhiều.
Bây giờ chỉ còn đôi ba giây phút cuối bên nhau
Em nói đi, em nói đi,
Dù chỉ một lời làm tan nát lòng nhau.

Nếu! ngày mai nếu chúng mình xa nhau.
Anh xin hứa lời cùng em lần cuối.
Nếu! ngày mai nếu chúng mình xa nhau,
Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi.

Nếu! ngày mai nếu chúng mình xa nhau,
Anh xin hứa lời cùng em lần cuối.
Nếu! ngày mai nếu chúng mình xa nhau,
Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi.

(Nguyễn Vũ – bđd)

Hôm nay đây, mỗi khi ai đó làm lễ “xuất quân” ra trận mạc, vẫn có lời hỏi rằng: người thế ấy, có còn phát-biểu những câu tương-tự ở trên không? Hoặc, ít ra là những nhận-định khá “cứng” như Đức Giáo Tông độ nào, từng bảo ban:

“Bằng vào những nguyện-khấn sốt-sắng cho các nạn-nhân trong mọi cuộc chiến nhân-gian; và cũng để cảm ơn những người đã và đang dự-phần vàocác nỗ-lực trợ-giúp này/khác đầy nhân-ái, Đức Phanxicô đã kêu gọi mọi người hãy nguyện-cầu cho các bà mẹ của mình còn ở dưới thế-gian hoặc đã siêu-thăng trên thiên-quốc, nhân ngày Nhớ Ơn Mẹ 2017, cùng với ý-tưởng bảo rằng: Đã đến lúc con người cần có quyết tâm ăn-năn/sám hối và nguyện cầu nhiều hơn nữa, hầu chấm-dứt các cuộc chiến đang lan rộng và các xung-đột “phi lý’ khác.

 Ngày nay, mọi người chúng ta đang cần hỗ-trợ cuộc sống cũng như giùm giúp các bà mẹ ở khắp nơi để rồi ta chung-lưng xây đắp tương-lai tươi-sáng cho cộng-đồng của chúng ta vốn đang đòi hỏi mọi người biết quan-tâm cách cụ-thể đến sự sống và tình mẫu-tử nữa… (X. Catholic News Service ngày 15/5/2017 trên tờ Catholic Herald có tựa đề là Help End ‘absurd’ wars with penance and prayer, Pope Francis says”)

 Có lẽ, đúng như lời Đức Phanxicô nói: hôm nay đây, con người phàm-tục lạiđã quên mất nhu-cầu chuyện-vãn với Đấng Thánh-hiền ở trong Đạo; và ngày nay cũng chẳng còn ai bận-tâm tới chuyện sám-hối, đền-tội hoặc quyết-tâm quay trở về đời sống thánh-hiến, như khi trước.

Người thời nay, cả ở trong lẫn bên ngoài nhà Đạo –dù là Đạo Chúa hay bấtĐạo nào khác–  đã không còn “tỉnh-thức nguyện-cầu” cùng với Thần-linhThánh-ái nữa. Trái lại, ai nấy chỉ biết ê-a ba lời kinh, câu vãn, tiếng hát thanhtao để xin xỏ điều gì đó, thôi. Không tin ư? Thôi thì, ta hãy nghe tiếp lời ĐứcPhanxicô còn nói tiếp:

Ngày hôm nay, cũng thế, người người luôn có nhu-cầu khẩn-thiết trong nguyện-vãn/sám hối để nhận-lãnh ân-huệ trở về. Trở về, mà thừa-nhận kết-cuộc của quá nhiều cuộc chiến trải dài khắp thế-giới và còn lan tràn nhiều hơn nữa. Trở về, mà dứt đoạn các xung-đột lớn/nhỏ rất phi-lý đang phá tan-hoang bộ mặt của nhân-loại.

 Hãy trở về, để còn nhìn ra được rằng rất nhiều thường dân vô tội đang được xét-nghiệm một cách đau buồn, dù họ là Kitô-hữu, Hồi-giáo hoặc thành-viên sắc tộc thiểu-số như người Yaziđi đang buộc giáp mặt với bạo tàn, đau khổ và/hoặc kỳ-thị.

 Tôi đây, nay khuyến khích các cộng-đồng khác nhau, hãy men theo con lộ của đối-thoại và tình bằng-hữu hầu xây dựng một tương-lai gồm có cả sự tôn-trọng, an-ninh và hoà hoãn, xa rời cuộc chiến dù ở dưới bất cứ loại-hình nào cũng thế.” (X. Catholic News Service, bđd)

Vâng. Cuộc chiến ác-liệt ngày hôm nay, đã và đang xuất-hiện dưới nhiều hình-thức. Có khi, chỉ là xung-đột nhỏ. Cũng có lúc, lại là những tranh-giành lớn-lao, to đùng như: giành ăn, giành mối, giành cả quyền-hành và chức phận to/nhỏ.

Vâng. Cuộc chiến ác-liệt hôm nay lại đã len lỏi tận tâm-can con người. Cả, những người lâu nay không cần hoặc không còn thèm thuồng bất cứ thứ gì ngoài những cái mình đã có và đang có.  

Vâng. Quả có thế. Cuộc chiến quan-trọng hôm nay, còn là và vẫn là cuộc chiến nội-tại, bên trong con người. Chiến-đấu rất nhiều để mãi mãi còn là con người đúng danh hiệu của “người con” của Thiên-Chúa.

Vâng. Cuộc chiến hôm nay vẫn kéo dài, khi con người thường và/hoặc người “con của Chúa” lại đã vô-tâm quên lãng, không còn lý gì đến mục-đích của sự sống nhân-lành/hạnh-đạo như đã định.

Vâng. Cuộc chiến hôm nay vẫn cứ triền miên kéo dài từng đợt và trên từng chặng đường, ở chốn lưu-đày này. Đó, là cuộc chiến nội-tâm/nội-tại giữa cái xấu/điều tốt, đến thiên thu. Tra tay xâm-nhập vào cuộc chiến ấy, ai ai cũng muốn có ngày thành-đạt. Không vấp ngã, cũng chẳng thất-bại, dù thất-bại đó có là mẹ thành công hay sao đó.

Và, ngõ hầu chiến-thắng cuộc chiến nội tại này, người người cũng cần đến sự hỗ trợ của Đấng ở Bên Trên và/hoặc của các bà Mẹ hiền còn sống hay đã khuất. Và, “lời cuối cho Em” sẽ là và phải là lời chúc để người người thành công trong chiến thắng, vẫn rất cần.

Để minh-hoạ cho quyết-tâm chiến-thắng này, cũng nên quay về vườn hoa truyện kể có những câu truyện nhè nhẹ vốn dĩ khiến mọi người “lên tinh-thần”, như sau:

“Truyện rằng:

Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:

 Sòng phẳng: Cho BẰNG Nhận

Ích kỷ: Cho ÍT HƠN Nhận

Vị tha: Cho NHIỀU HƠN Nhận

 Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng:

-Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.

-Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.

-Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.

 Ích kỷ:

-Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.

Sòng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:

-Tôi nói vậy không đúng à?

-Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.

Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu. Sòng phẳng thoáng bâng khuâng:

-Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau.

Ích kỷ tán thành:

-Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu: “Ông rút chân giò, bà thò chai rượu”.

 Sòng phẳng trầm ngâm:

-Ðôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều – ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.

Ích kỷ:

-Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà.

-Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng phẳng hỏi.

-Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho như thế có nhiều quá không?

-Anh có người yêu không?

-Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Ðó là nỗi ám ảnh của tôi.

 Tàu qua cầu vượt sông Âu Io. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Sòng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời:

– Hai anh đều có lý lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích kỷ yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là “vì mình, cho mình”. Bởi yêu mình quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?

Ích kỷ và Sòng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:

-Anh Sòng phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân – Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.

-Ðủ đầy? Sòng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới phải.

Vị tha mỉm cười:

-Ðấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của tình yêu thì khác. Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.

Ích kỷ và Sòng phẳng nhìn gánh hành lý của Vị tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga Tình yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.

Ngước nhìn vào sân ga, Sòng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.

Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Ðể kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Ðón Sòng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an và người đón đi Vị tha chính là Hạnh phúc.

 Hãy đếm những nụ cười, đừng đếm những giọt nước mắt.

Hãy đếm những hạnh phúc, đừng đếm những tai họa.

Hãy đếm những gì ta được, đừng đếm những gì ta mất.

Hãy đếm những niềm vui, gắng quên đi những nỗi buồn..

Hãy đếm những ngày khỏe mạnh, quên đi lúc bệnh hoạn,

Hãy đếm những bạn thân, quên đi những người thù.” (Truyện kể trích từ Mạng vi tính)

Nghe kể như thế rồi, nay mời bạn và mà tôi ta lại đi vào vườn hoa khác, có những lời lẽ khuyến-khích mọi dân con nhà Đạo như sau:

“Vậy khi cái thân phải hư nát này mặc lấy sự bất diệt,

khi cái thân phải chết này mặc lấy sự bất tử,

thì bấy giờ sẽ ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây:

Tử thần đã bị chôn vùi.

Đây giờ chiến thắng!

Hỡi tử thần,

đâu là chiến thắng của ngươi?

Hỡi tử thần, đâu là nọc độc của ngươi?

Tử thần có độc là vì tội lỗi,

mà tội lỗi có mạnh cũng tại có Lề Luật.

Nhưng tạ ơn Thiên Chúa,

vì Ngài đã cho chúng ta chiến thắng

nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.”

(Thư thứ 1 Côrinthô 15: 54-57)

Và, khi đã toàn-thắng cái xấu-xa/tồi tệ nhất, tức là cái chết về thể-xác hoặc cái chết nội tại trong và qua lỗi/tội, nay mời bạn và mời tôi, ta lại sẽ hiên ngang, đầu cao mắt sang hát lên cả những lời buồn bã ở ngoài đời, như tác-giả ở trên từng viết:

“Em, anh xin em một lần cuối
Đừng trách anh, đừng giận anh nhé em
Em, anh van em, em nói đi
Em nói sẽ không bao giờ buồn

Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau
Anh chôn dấu đời ngàn năm lạnh giá
Nêu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau
Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi

Đừng, đừng nhìn anh bằng đôi mắt buồn vời vợi
Thà em nói, thà em trách rằng anh dối gian thật nhiều
Bây giờ chỉ còn đôi ba giây phút cuối bên nhau
Em nói đi, em nói đi
Dù chỉ một lời làm tan nát lòng nhau.

(Nguyễn Vũ – bđd)    

Hát thế rồi, ta lại hiên ngang bước về phía trước mà thực-hiện những điều mình đã quyết, trong cuộc đời.

Trần Ngọc Mười Hai

Thêm một lần

Với quyết tâm

hát mãi những lời

rất như thế.

Tin về phiên xử Mẹ Nấm

 
 
From facebook:  Hoa Kim Ngo shared Nguyễn Hồ Nhật Thành‘s post. 
 
Image may contain: 3 people, text
Image may contain: text
Image may contain: 3 people, people smiling, text
Image may contain: 2 people, text
Image may contain: 2 people, text
Nguyễn Hồ Nhật Thành added 5 new photos — with Tuyet Lan Nguyen and Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

 

 Tin về phiên xử Mẹ Nấm đã được các tờ báo lớn của quốc tế đưa tin trên trang nhất, trong số đó có CNN và The New York Times.

Bên cạnh đó thì dư luận trong nước cũng phản ứng đồng loạt về bản án vô nhân đạo và phi nhân tính này. Đặc biệt là sự lên tiếng hiếm có của một số nghệ sĩ nổi tiếng qua FB cá nhân như Thành Lộc, MC Phan Anh và hoa hậu Lưu Diễm Hương. Đây là dấu hiệu tích cực khi những người của công chúng bắt đầu quan tâm đến những giá trị công lý qua các sự kiện xã hội và chính trị.

Thăm hỏi gia đình chị Quỳnh!

From Facebook:  Nguyễn Hoàng Tuân shared Philia Mai Tan‘s post.
Thăm hỏi gia đình chị Quỳnh!
Image may contain: 3 people, people smiling, people standing
Philia Mai Tan

Ngay khi phiên toà xét xử chị N Quỳnh ( mẹ Nấm ) kết thúc người đầu tiên viếng thăm người mẹ già của chị Quỳnh không ai khác chính là bà Mary Tarnowka – Tổng Lãnh Sự Quán Mỹ và ông Charles Sellers – Tham Tán Chính Trị Mỹ đã tức tốc lên đường ra Nha Trang thăm mẹ của chị Quỳnh. Ông Ted Osius – Đại Sứ Quán Mỹ cũng đã lên tiếng yêu cầu thả chị N Quỳnh ra ngay lập tức. Đã tiên đoán rồi..cộng sản đừng có mà giỡn mặt với quốc tế. Muốn Mỹ bảo vệ khỏi tay ác thần của Tàu Khựa thì hãy bắt tay với Mỹ..đừng chơi kiểu đu dây cuộc tình tay ba giữa ngã ba đường tình…đừng tự biến mình thành cuộc mua vui của Mỹ và Tàu nhá.
……………….
Nguồn: Fber Lê Nguyễn Hương Trà – hình.

Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả ngay ‘Mẹ Nấm’

Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả ngay ‘Mẹ Nấm’

mẹ nấm
Bản quyền hình ảnh   FB NGUYEN NGOC NHU QUYNH
Bộ Ngoại giao Mỹ yêu cầu Việt Nam thả Mẹ Nấm ngay lập tức

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ “vô cùng quan ngại” về việc Việt Nam kết án Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm.

Trong buổi họp báo tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, sáng 29/6, người phát ngôn Heather Nauert nói với báo giới Hoa Kỳ, “Quỳnh đã bị tuyên án 10 năm với một bản án mơ hồ về tội chống phá nhà nước. Cách đây không lâu, cô đã được vinh danh Phụ nữ Quốc tế Dũng cảm bởi Phu nhân Tổng thống Melania Trump.”

Bà Nauert kêu gọi Việt Nam “thả Mẹ Nấm và tất cả những tù nhân lương tâm khác ngay lập tức và cho phép các cá nhân Việt Nam quyền tự do biểu đạt và hội họp mà không sợ bị trả đũa.”    

Bà Nauert nói mặc dù “Việt Nam đã có một số bước tiến tích cực về nhân quyền thì xu hướng gia tăng các vụ bắt giữ và kết tội những người biểu tình ôn hòa từ đầu 2016 rất đáng quan ngại.”

“Tiến bộ về nhân quyền sẽ giúp mối quan hệ song phương Mỹ-Việt đat được tiềm năng tối đa,” bà nói.

Ủy ban Bảo vệ Nhà báo tại Washington (CPJ) thì nói “cách đối xử tàn nhẫn của Việt Nam với những nhà báo như Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một nỗi xấu hổ cho các nhà cầm quyền.”

“Quỳnh đáng ra không phải chịu một ngày nào sau song sắt. Tuyên án 10 năm tù chỉ vì những bài viết của cô là sự bất công đáng kinh tởm.”

 
Hoa Kỳ vinh danh Blogger Mẹ Nấm là phụ nữ quả cảm

Phản ứng trước bản án, bà Nguyễn Tuyết Lan, mẹ của blogger Mẹ Nấm, nói bản án này là một “đòn thù” và gia đình sẽ kháng án.

Nói với BBC từ Bangkok hôm 30/06, bà Tuyết Lan kể lại gia cảnh và trao đổi ngắn với con gái trước phiên xử:

“Khoảng không trước mắt tôi mênh mông u ám lắm…An ninh Khánh Hòa tới nhà tôi nói vô thăm Quỳnh, đầu giờ chiều tôi dẫn Nấm đi.

Gấu đang bị tốn thương quá nhiều. Đi học về không thấy mẹ. Về nhà nó cứ đi tìm mẹ, nếu không thấy nó rất hoảng sợ. ..Quỳnh dặn Nấm là phải chăm học, phải viết nhật ký hàng ngày..”

Tôi đi cho dù bị giết bị đánh đập. Khi tới cổng thì họ xô tôi ra, tôi hất tay tôi đi vô. Tôi đi vào phòng sát bên. Tôi không được ngồi chung với con tôi. Tôi chỉ thấy Quỳnh qua màn hình. Cuối giờ xử, tôi có nói hãy cho tôi ra gặp con tôi một chút, họ không cho. Họ đi hết, tôi là người ra sau cùng của cái phòng đó.

Nấm về Nấm buồn lắm.. Hôm qua đi xử Quỳnh về, Nấm hỏi rồi ra sao rồi bà. Tôi mới nói ‘Khi con học đại học, ra trường mẹ con với bà cháu mình mới sống với nhau’. Nấm mới nói, thôi bây giờ con sẽ đi nhà thờ, cầu nguyện riêng cho mẹ, rồi Nấm đi…”

Ở trong nước, một số cá nhân là luật sư, nhà hoạt động và người dân thường cũng đã lên tiếng phản ứng trước bản án của Mẹ Nấm.

Luật sư Vũ Văn Hải nói ông “khâm phục và ngưỡng mộ” Mẹ Nấm.

“Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bị toà sơ thẩm kết án 10 năm tù, quá bất nhẫn đối với người mẹ đơn thân có hai con nhỏ. Mặc dù đối mặt với bản án nặng nề, nhưng Mẹ Nấm vẫn ngẩng đầu, khẳng định mình đã lựa chọn hành động đúng vì tương lai nước Việt, trong đó có tương lai hai con chị. Rất nhiều người Việt, trong đó có tôi khâm phục và ngưỡng mộ chị,” luật sư Hải viết trên Facebook.

Mẹ Nấm
Bản quyền hình ảnh    GETTY IMAGES
Mẹ Nấm đã bị tuyên án 10 năm tù hôm 29/6

Còn luật sư Lê Công Định, cũng là một cựu tù nhân lương tâm thì bình luận:

“Bản án 10 năm tù thật bất ngờ với tôi. Không phải vì tính chất phi nhân tàn bạo của nhà cầm quyền đối với một bà mẹ trẻ đơn thân, mà bởi tôi không ngờ đảng cầm quyền hoảng loạn đến mức như vậy. Có vẻ càng ngày nhịp độ hoảng loạn càng gia tăng.

“Tuy nhiên, có một điều quan trọng, không phải chế độ này có thể tồn tại thêm ít nhất 9 năm nữa để có thể giam cầm chị Mẹ Nấm hay không, mà chắc chắn trong cuộc đời của mình, chị sẽ có dịp nhìn thấy sự cáo chung của chế độ đã kết án chị.”

Một số độc giả cũng bình luận trong bài đăng trên Facebook “Mẹ Nấm bị tuyên án 10 năm tù” của BBC:

fb comment
fb comment

Một số người thì cho rằng bản án này là thỏa đáng:

fb comment

Truyền thông chính thống nói gì?

Báo chí tại Việt Nam cũng dẫn lại cáo trạng. Báo Vietnamnet viết:

“Nguyễn Ngọc Như Quỳnh sử dụng facebook cá nhân soạn thảo, đăng tải, chia sẻ nhiều bài viết có nội dung sai sự thật, không có căn cứ, xuyên tạc, đả kích, nói xấu đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước;”

“Xuyên tạc lịch sử cách mạng Việt Nam, chia rẽ khối đoàn kết dân tộc; đưa ra cái nhìn bi quan một chiều, gây hoang mang lo lắng, làm ảnh hưởng đến lòng tin của quần chúng nhân dân đối với sự lãnh đạo đất nước của Đảng, sự điều hành, quản lý xã hội của Nhà nước; tuyên truyền, kích động chống lại Nhà nước, gây phương hại đến an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội.”

Phiên xử Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
Bản quyền hình ảnhSTR/GETTY IMAGES
Phiên xử hôm 29/06 đã thu hút dư luận ở Việt Nam và quốc tế

Trước phiên xử, báo Nhân Dân có bài với tựa Vì sao Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị đưa ra xét xử. Bài này cáo buộc Như Quỳnh làm điều mà họ gọi là “soạn thảo, đăng tải, chia sẻ và nhiều bài viết trong đó có nội dung sai sự thật, đả kích, nói xấu Đảng và Nhà nước Việt Nam, xuyên tạc lịch sử cách mạng Việt Nam, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, qua đó tác động, làm ảnh hưởng tới lòng tin của nhân dân đối với sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước”.

Blogger Mẹ Nấm, tên thật là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, bị bắt giam từ tháng 10/2016 vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Công an tỉnh Khánh Hòa khi bắt bà Quỳnh cáo buộc bà đã “soạn thảo, đăng tải, chia sẻ nhiều bài viết, video có nội dung chống đối đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước; bôi nhọ các cá nhân…”

Trước đó bà cũng đã bị bắt nhiều lần vì tham gia các hoạt động dân sự, đòi dân quyền, biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm biển đảo tại Biển Đông, và phản đối tập đoàn Formosa của Đài Loan trong vụ việc cá chết hàng loạt tại miền Trung.

Bà là điều phối viên của mạng lưới Blogger Việt Nam, thành viên của các tổ chức “Người Việt yêu nước” và “Tuyên bố công dân tự do”.

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được Tổ chức Theo dõi Nhân quyền trao giải Hellman Hammett năm 2010 dành cho những người cầm bút bảo vệ tự do ngôn luận.

Năm 2015, Tổ chức Bảo vệ Quyền Dân sự trao cho Nguyễn Ngọc Như Quỳnh Giải thưởng Của Năm.

Tháng Ba năm 2017, bà được nhận giải Những Người Phụ nữ Quốc tế Can đảm của Bộ Ngoại giao Hoa kỳ.

Mười thứ, tiền không mua được.

Mười thứ, tiền không mua được.

Jordi Al Emany là người sáng lập một công ty tư nhân. Vừa qua, ông đã đăng một bài trên mạng xã hội, nói rằng tiền tài không phải vạn năng, có 10 thứ cho dù có gia tài bạc triệu cũng không mua được. Bài viết đã nhanh chóng nhận được sự hoan nghênh trên cộng đồng mạng, mọi người đều tán thành. Chúng ta hãy cùng xem, rốt cuộc là những điều gì mà cho dù là tỉ phú thế giới cũng không thể mua được?

  1.  Khỏe mạnh–  Đạt Lai Lạt ma:
    Nhân loại, vì kiếm tiền mà hy sinh sức khỏe. Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài. Sau đó, vì lo lắng tương lai nên không cách nào hưởng thụ hiện tại. Cũng như vậy mà không cách nào sống cho hiện tại. Khi còn sống, họ quên rằng cuộc đời là ngắn ngủi. Đến khi chết, mới phát hiện mình chưa từng một lần sống thật tốt.
  2. Tình thương– Tagore:
    Lúc thoát khỏi cảnh nghèo khó, chúng ta sẽ có được tiền tài của mình nhưng để có được khoản tiền này, chúng ta đã mất đi bao nhiêu thiện tâm, bao nhiêu cái đẹp và bao nhiêu sức lực chứ!
  3. Niềm vui–  Nhà chính trị, nhà khoa học về vật lý, điện từ, nhà phát minh Mỹ Franklin:
    Tiền tài không thể khiến người ta vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không vì trong bản chất của nó không hề tồn tại cái gọi là vui vẻ. Người có được càng nhiều, lại càng muốn nhiều hơn.
  4.  . Chính trực– Nhà tiểu thuyết người Anh – Douglas Adams:
    Lúc thật sự phục vụ người khác, điều cần thiết mà tiền tài không thể nào mua sắm hay đong đếm, đó chính là sự chân thành và chính trực.
  5. Tôn trọng–  Nhà triết học người Mỹ – Ayn Rand:
    Tiền tài là công cụ để tồn tại, thái độ của bạn đối với công việc cũng chính là thái độ của bạn đối với cuộc đời của chính mình. Nếu công việc kiếm sống là sa đọa, bạn đã hủy diệt ý nghĩa tồn tại của chính mình. Bạn đã từng cầm qua đồng tiền bất nghĩa chưa? Đã từng vì giành thêm chút lợi nhuận mà giễu cợt người khác chưa? Hoặc là hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình? Vì để có thể sống qua ngày bạn đã làm những việc không nên làm? Nếu là như vậy, tiền tài cũng không mang đến dù chỉ một chút niềm vui. Đồ vật bạn mua sẽ trở thành một loại sỉ nhục mà không phải là kính trọng; là một loại căm hận mà không phải thành tựu. Như vậy, bạn sẽ cho rằng tiền tài là một loại tội ác bởi vì bạn không thể nào có được sự tự tôn, tự trọng  từ nó.
  6. Nội tâm thanh tĩnh– Doanh nhân nổi tiếng tại Mỹ – Richard M. DeVos:
    Tiền tài không thể nào mua được sự thanh bình trong nội tâm, nó không thể chữa trị mối quan hệ bị xé rách, hoặc làm cho cuộc sống không ý nghĩa trở nên ý nghĩa.
  7. Đạo đức– Ký giả kiêm tác giả người Mỹ – George Lorimer:
    Thứ có thể mua được bằng tiền dĩ nhiên là tốt nhưng không nên quên rằng điều không thể mua được bằng tiền sẽ càng tốt hơn.
  8. . Giáo dục– Phóng viên kiêm tác giả người Mỹ – Neil de Grasse Tyson:
    Con người không dùng sự cảm thông và chia sẻ để cảm nhận tình cảm và ý nghĩ của người khác hay những sinh vật khác trên trái đất, có lẽ giáo dục chính quy của chúng ta nên thêm vào giáo dục sự cảm thông và chia sẻ. Thử tưởng tượng, nếu giáo dục gồm có đọc, viết, toán học, cảm thông và chia sẻ, thì thế giới này sẽ không còn như cũ nữa.
  9. Trí tuệ– Steve Jobs nhà sáng lập Apple:
    Tôi không phải vì kiếm tiền mà quay về Apple. Thần may mắn vẫn luôn quan tâm đến tôi; năm 25 tuổi, tôi đã kiếm được tài sản 100 triệu đô-la. Lúc ấy rất rõ ràng rằng tôi sẽ không bị tiền tài nô dịch. Bởi vì tôi chắc chắn không có khả năng tiêu hết số tiền kia, hơn nữa, tôi cũng không dùng tiền tài để kiểm chứng trí tuệ của mình.
  10. Giác ngộ tâm linh– Người vô danh:
    Tiền tài có thể mua phòng ốc để ở nhưng không thể mua được một mái nhà ôn hòa; nó có thể mua một chiếc giường nhưng không mua được một giấc ngủ thoải mái dễ chịu; nó có thể mua một chiếc đồng hồ nhưng không mua được thời gian; nó có thể mua được quyển sách nhưng không mua được tri
    thức; nó có thể mua máu huyết nhưng không mua được sức khỏe.

 Vì vậy, tiền tài không phải là vạn năng.

 From: Do Tan Hung ,

Bí quyết sống Hạnh phúc trong tuổi già !

Bí quyết sống Hạnh phúc trong tuổi già !
LThH st (Yahoovanhoaviet)
Trước tuổi trung niên – Đừng sợ hãi !
Sau tuổi trung niên – Đừng tiếc nuối !
Hãy tận hưởng cuộc đời lúc nào có thể…

Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối. Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích.

Khi có cơ hội, hãy họp mặt với các Ông, Bà bạn già. Họp mặt không chỉ để ăn uống; mà để tận dụng khoảng thời-gian-chẳng-còn-lại-bao-nhiêu.

Tiền gởi trong Ngân hàng chưa hẳn là của bạn. Khi có dịp cần tiêu, thì cứ tiêu, & hãy đối xử tốt với chính mình vì mình đang mỗi ngày một già đi. Thích ăn gì, cứ ăn! Điều quan trọng là bạn cảm thấy hạnh phúc. Thực phẩm tốt cho sức khỏe – ăn thường xuyên và nhiều – nhưng không hẳn chỉ ăn có thế.Thực phẩm không tốt cho sức khỏe – thỉnh thỏang ăn một chút – không nhất thiết phải tuyệt đối kiêng những thực phẩm này.

Hãy chữa bệnh bằng sự lạc quan. Dù bạn giàu hay nghèo.

Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế.Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không nuối tiếc. Hãy để các bác sĩ chăm sóc sức khỏe cho mình, để Thượng Đế chăm sóc cuộc đời và yêu thương mình, nhưng chính mình phải làm chủ tâm trạng mình.Nếu sự lo âu có thể chữa khỏi bệnh cho bạn, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu sự lo âu có thể giúp bạn sống lâu, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu lo âu có thể đem đổi lấy hạnh phúc, thì bạn cứ lo âu đi!

Con cái sẽ tự gây dựng nên gia sản của chúng. Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của mình. Thân thể mình – cần chú ý hơn đến sức khỏe, chỉ mình biết sức mình hơn ai hết.

Quỹ hưu trí – tiền do bạn làm ra, nên giữ cho chính mình là tốt nhất.

Người bạn đời – hãy trân quý từng giây phút sống bên nửa-kia-của-mình; rồi một trong hai nửa sẽ ra đi trước.

TÌNH YÊU LÝ TƯỞNG
Các bạn già – hãy nắm lấy mọi cơ hội để gặp nhau. Cơ hội sẽ hiếm hoi dần với thời gian.

CÙNG BẠN BÈ, MỖI NGÀY TA HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT
VÀ VUI VẺ VỚI NHAU !!!

Dòng nước không bao giờ chảy ngược lại.Dòng đời cũng vậy, hãy vui sống !

HÃY TẬN HƯỞNG MỖI GIÂY PHÚT TRONG ĐỜI MÌNH