From facebook: Huynh Thi Xuan Mai‘s post.

TTO: Tòa không cho khai tiền ‘chạy’ đại biểu Quốc hội là sai luật
Tình tiết bị cáo Châu Thị Thu Nga – nguyên đại biểu Quốc hội, tổng giám đốc Công ty cổ phần Tập đoàn đầu tư xây dựng nhà đất Housing Group – hai lần xin khai về khoản 1,5 triệu USD “chạy” đại biểu Quốc hội nhưng đều bị chủ tọa nhắc nhở “không nằm trong phạm vi xét xử của vụ án” đặt ra vấn đề tòa có quyền không cho bị cáo khai báo tại phiên tòa hay không?
“Khai báo là quyền và nghĩa vụ của bị cáo”
Đó là ý kiến của thạc sĩ Trần Thanh Thảo, giảng viên khoa Luật hình sự Trường đại học Luật TP.HCM.
Theo ông Thảo, số tiền 1,5 triệu USD được xác định là tiền do bị cáo chiếm đoạt mà có. Việc làm rõ bị cáo đã sử dụng số tiền chiếm đoạt của các khách hàng mua dự án vào việc gì là rất cần thiết.
Bởi làm rõ được đường đi của số tiền này thì mới xác định được số tiền đi đâu và có cơ hội thu hồi lại số tiền này để khắc phục hậu quả vụ án.
Luật không cấm các bị cáo khai, nếu lời khai đó không làm tiết lộ bí mật an ninh quốc gia. Do đó, việc hội đồng xét xử (HĐXX) ngắt lời không để bị cáo khai là không đúng quy định của pháp luật.
Bởi lời khai này không chỉ là quyền mà còn là nghĩa vụ của bị cáo, nó giúp cho việc làm rõ bản chất của vụ án cũng như những tình tiết liên quan.
“Đặt tình huống những lời khai này có thể phục vụ cho việc mở rộng vụ án thì càng cần thiết phải để bị cáo thực hiện quyền của mình”, thạc sĩ Thảo cho biết.
Trong khi đó, một đại biểu Quốc hội cho rằng lời khai của bị cáo tại phiên tòa nếu liên quan đến vụ án thì cần phải để bị cáo nói hết. Hàng trăm vụ án đã đưa ra xét xử nhưng tòa phải hoàn trả lại hồ sơ để điều tra bổ sung đều do lời khai của bị cáo xuất hiện thêm tình tiết mới phải được làm rõ.
Dẫn chứng mới nhất là trong phiên xét xử vụ án Trương Hồ Phương Nga và Nguyễn Đức Thùy Dung (lừa đảo chiếm đoạt tài sản của ông Cao Toàn Mỹ) thì HĐXX đã tạo điều kiện để các bị cáo được khai hết, kể cả chi tiết về hợp đồng tình dục.
HĐXX cũng cho thẩm tra các lời khai này ngay tại phiên tòa đối với người bị hại, tòa cũng triệu tập người liên quan đến để làm rõ các tình tiết mới, các lời khai mới này.
Khi phiên tòa xét xử Trương Hồ Phương Nga kết thúc, phó chánh án TAND tối cao đã trả lời trên truyền thông rằng đó là một phiên tòa theo hướng cải cách tư pháp.
Các bị cáo được quyền khai báo, còn việc xem xét đối chiếu các lời khai, làm rõ các tình tiết này là của những người tiến hành tố tụng.
“Việc không cho bị cáo Châu Thị Thu Nga khai về khoản tiền 1,5 triệu USD là không đúng quy định pháp luật”, vị này cho biết.
Rất nhiều vụ án được mở rộng từ lời khai tại tòa!
Đó là khẳng định của ông Vũ Phi Long, nguyên phó chánh tòa hình sự TAND TP.HCM, về việc sử dụng lời khai của các bị cáo tại phiên tòa để mở rộng vụ án.
“Trong quá trình xét xử, TAND TP.HCM cũng đã hoàn trả hồ sơ nhiều vụ án để điều tra bổ sung vì cần làm rõ những tình tiết trong lời khai của bị cáo. Thẩm phán cần phải để cho bị cáo khai hết ý của mình và theo quy định thì bị cáo phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về lời khai đó”, ông Long nói.
Đồng thời, ông Long nói thêm trong bối cảnh chống tham nhũng như hiện nay thì lời khai của các bị cáo là đáng quý, nó có thể dẫn dắt đến những vấn đề lớn hơn ngoài phạm vi của vụ án.
Việc xác minh lời khai không quá khó đối với các cơ quan tiến hành tố tụng.
Về việc TAND TP Hà Nội cho rằng bởi các lời khai về việc chạy đại biểu Quốc hội đã được đối chiếu nên lời khai tại phiên tòa này là không cần thiết cũng nhận được ý kiến của các vị chuyên gia…
http://tuoitre.vn/toa-khong-cho-khai-tien-chay-dai-bieu-quo…
HẬU GIANG (NV) – Giữa khuya, khi chiếc xe hơi chở 3 người đang chạy trên đường từ Sài Gòn xuống tới Hậu Giang, bất ngờ bị nhóm người chặn đường xịt hơi cay, cướp tiền rồi đốt luôn xe hơi, khiến 3 người bị phỏng nặng.
Ngày 5 Tháng Mười, công an tỉnh Hậu Giang loan báo, đang phối hợp các đơn vị nghiệp vụ Bộ Công An điều tra vụ cướp táo tợn xảy ra tại quốc lộ 61C, đoạn qua xã Nhơn Nghĩa A, huyện Châu Thành A, tỉnh Hậu Giang.
Báo Tuổi Trẻ cho biết trước đó, khoảng 23 giờ khuya 4 Tháng Mười, ông Trần Văn Ri (54 tuổi), bà Võ Thị Chiến (42 tuổi) cùng ngụ quận 6, Sài Gòn, là giám đốc và phó giám đốc công ty Kiên Bình, huyện Bình Chánh ngồi trên xe hơi 7 chỗ do tài xế Cai Văn Trung (35 tuổi), lái hướng từ Cần Thơ về Vị Thanh.
Khi xe chạy đến địa điểm trên thì bị một nhóm 4-6 người đi trên xe máy từ phía sau chạy lên chặn đầu. Các nghi can dùng bình xịt hơi cay xịt vào mặt 3 người trong xe. Bà Chiến bị một người trong nhóm đâm rồi cướp túi xách bên trong có khá nhiều tiền. Sau đó nhóm người này tưới xăng lên xe hơi rồi châm lửa đốt.
Theo báo Người Lao Động, rạng sáng 5 Tháng Mười, bệnh viện Chợ Rẫy đã cấp cứu cho 3 nạn nhân trên đều bị phỏng do lửa xăng gây ra. Ông Ri bị phỏng 70% cơ thể hiện đang được chăm sóc tại phòng cách ly đặc biệt; bà Chiến bị phỏng độ 40% cơ thể kèm theo vết thương thấu bụng, còn ông Trung bị phỏng 10% vùng lưng và tay.
Ông Trung cho biết, tối 4 Tháng Mười, ông lái xe chở ông Ri và bà Chiến xuống nhà máy của công ty ở tỉnh Kiên Giang. “Khoảng 23 giờ, khi xe đang chạy ngang tỉnh Hậu Giang thì bất ngờ có 3 người đi xe máy cúp đầu xe hơi. Tôi chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nhóm người lạ mặt này xịt hơi cay vào mặt tôi. Tôi bung cửa ra và thấy xe đang bị cháy. Chúng tôi được người dân đưa ra khỏi xe,” ông Trung nói.
Có tin cho rằng vụ đốt xe do mâu thuẫn trong việc làm ăn. Tuy nhiên, theo ông Lê Văn Huệ, phó trưởng công an huyện Châu Thành A, tỉnh Hậu Giang cho biết: “Về thông tin do mâu thuẫn nên xảy ra thanh toán nhau bằng cách phóng hỏa đốt xe, chúng tôi đang phối hợp với Phòng Cảnh Sát Hình Sự công an tỉnh Hậu Giang để điều tra.” (Tr.N)
“Sáng sớm ngày thứ Hai khoảng 5-6 giờ sáng thì Cathy ghé nhà cho hay là Michelle bị thương,” bà nói về người con gái thứ ba của mình. “Lúc đó tôi giống như là nghẹt thở vậy.”
Bà biết Michelle bị thương ở vai. Bà thầm hy vọng vết thương không quá nghiêm trọng và sẽ mau lành, nhưng bà vẫn nóng lòng muốn biết cụ thể tình trạng của con gái ra sao.
Những cú điện thoại không người trả lời.
Rồi bà chờ đợi. Con gái, con rể và một số người bạn hối hả đáp máy bay tới thành phố Las Vegas, nơi Michelle đang nằm viện.
Khoảng 11 giờ sáng, bác sĩ tuyên bố Michelle không qua khỏi. Những vết thương của cô quá nặng.
Michelle Võ, 32 tuổi, là một trong 58 người thiệt mạng trong vụ xả súng vào một lễ hội nhạc đồng quê ở Las Vegas vào tối Chủ nhật tuần trước. Đó là vụ xả súng hàng loạt làm chết nhiều người nhất trong lịch sử hiện đại của Mỹ.
Stephen Paddock, 64 tuổi, đã nhả hàng trăm phát đạn từ tầng 32 của khu khách sạn sòng bạc Mandalay Bay gần đó. Michelle bị trúng đạn bên trên ngực trái và được một người bạn mới quen giúp đưa vào bệnh viện.
Hung thủ đã chết trong căn phòng chứa đầy vũ khí của ông ta khi cảnh sát ập vào.
Bà Hana đối diện với nỗi đau đớn mà bà không hề chuẩn bị trước. Nỗi đau đớn càng hiển hiện và day dứt khi câu chuyện của Michelle thu hút sự chú ý của truyền thông toàn quốc và các thành viên trong gia đình trả lời phỏng vấn trong nước mắt.
Giờ bà chọn cách giữ cho mình bận bịu tại tiệm cắt tóc Dave’s mà bà làm chủ ở thành phố San Jose, California để tâm trí không bị choáng ngợp bởi bi kịch vừa xảy ra.
Bà tiếp tục chờ đợi. Lần này là điện thoại của bệnh viện báo lúc nào thì gia đình có thể đưa thi thể của Michelle về nhà.
“Trước khi Michelle chết, Michelle có nói với chồng Michelle – hai người lập gia đình khoảng một năm – là Michelle không muốn view (viếng nhìn mặt). Michelle chỉ muốn thiêu,” bà Hana nói với VOA qua điện thoại từ San Jose.
“Cốt thì đem rải tất cả sông, biển, hồ – tất cả những chỗ nào người ta tới du lịch. Không phải riêng sông, biển không nhưng mà Michelle rất thích biển, rồi làm một tang lễ thật lớn ở San Jose. Tại vì Michelle lớn lên ở đây, đi học [trường trung học] Independence ở đây, bạn bè rất là đông.”
Từ khi tin tức về cái chết của cô loan đi vào đầu tuần này, mạng xã hội tràn ngập những lời tiếc thương của bạn bè và gia đình.
“Tôi học cùng trường trung học với Michelle Vo,” một người bạn tên Mekenna Melvin viết trên Facebook. “Suốt bốn năm tôi ngồi cùng lớp, đi trong cùng sảnh và có cùng bạn bè với cô ấy. Cô ấy thông minh lém lỉnh, tử tế, xinh đẹp và đúng là tuýp người nỗ lực nhiều hơn mức trông đợi.”
Sau khi tốt nghiệp trung học năm 2003, cô theo học Đại học California ở Davis và sau đó làm cho một số công ty gần nhà trước khi dọn đến miền nam California làm việc cho công ty bảo hiểm New York Life ở Los Angeles.
Trong một thông cáo gửi cho VOA, Phó chủ tịch công ty bảo hiểm New York Life, viết:
“Giống như mọi người Mỹ, chúng tôi bàng hoàng và đau buồn về thảm kịch khủng khiếp xảy ra ở Las Vegas. Nỗi đau của chúng tôi càng sâu sắc hơn khi biết rằng một thành viên của gia đình New York Life, Michelle Vo, một nhân viên thuộc văn phòng khu vực Pasadena Lớn của chúng tôi, là một trong số những người thiệt mạng. Trong thời điểm khủng khiếp này, chúng tôi dành những suy nghĩ và lời cầu nguyện của mình cho gia đình và những người thân yêu của cô ấy.”
Bà Hana cho biết tên tiếng Việt của Michelle là Võ Ngọc Chí Mỹ, một cái tên gắn liền với ước nguyện của bà trong khoảng thời gian khốn khó ở Indonesia trong tư cách người tị nạn sau khi bà vượt biên rời Việt Nam vào năm 1981.
“Thời gian mà Michelle ở Indonesia, tôi có bầu Michelle, thì trên đường muốn đi tới Mỹ nên đã đặt Michelle là Võ Ngọc Chí Mỹ,” bà nói.
Bà cho biết thêm lần cuối cùng mà bà nói chuyện với Michelle là khoảng ba, bốn ngày trước khi cô qua đời. Hai mẹ con đã hẹn nhau sẽ họp mặt gia đình vào ngày thứ Sáu này và cô dự định ở chơi một tuần
“Ngày 6 tây tới San Jose thì ngày 13 đi về dưới Los Angeles lại. Michelle sẽ bay. Tôi có nói là lên đây mẹ con anh em trong gia đình sẽ gặp ở nhà hàng Đại Hàn, thành ra ngày mai trên đây vẫn tổ chức ngay cái chỗ đã hẹn với Michelle, lấy cái hình của Michelle để lên ghế, cho Michelle một ghế ngồi kế mẹ.”
Và khi gia đình tụ họp ngày hôm nay, đó sẽ là dịp để mọi người tưởng nhớ về Michelle như một người con, người em và người chị. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của bà Hana về cô là chuyến đi bộ leo núi của họ với nhau cách đây chừng một tháng, ở phía bắc thành phố San Francisco.
“Rất là vui vẻ,” bà chia sẻ. “Michelle nói ‘Con rất là vui thấy mẹ vẫn đi hiking rất là khỏe.’ Michelle thì cứ lo, nói ‘Con không biết mẹ có đi được không, chỗ đó 8 dặm rồi đi vòng vòng vô xa lắm.’ Nhưng mà đi vẫn bình thường vì mỗi chủ nhật tôi vẫn đi hiking. Kỷ niệm đó rất là gần và rất là vui.”
Một chiến dịch kêu gọi quyên góp ủng hộ Michelle và gia đình, do anh rể của cô khởi xướng trên trang GoFundMe, giờ đã vượt quá 50.000 đôla, vượt xa mục tiêu ban đầu của họ là 10.000 đôla.
Bà Hana cho biết một phần số tiền sẽ được trang trải cho chi phí vận chuyển, đám tang và hỏa táng. Số tiền còn lại sẽ được dành để giúp đỡ những người nghèo và những người cần sự giúp đỡ ở Việt Nam, theo lời bà.
Sự ra đi của Michelle để lại nỗi tiếc thương khôn nguôi cho những người thân yêu của cô và có lẽ người thấm thía nỗi đau đó hơn cả là em trai út Alex.
“Sau khi người chị chết rồi thì Alex rất là hối hận,” bà Hana kể.
“Con trai thì không cởi mở. Alex cảm thấy như là mình thấp hơn chị, học cũng thấp hơn, cảm thấy thua sút chị không muốn nói chuyện với chị. Chị Michelle thì rất thương Alex, muốn nói chuyện mà Alex không cho lại gần, gặp thì nói ‘Hi’ thôi rồi đi chứ không nói chuyện. Từ lúc chị Michelle chết tới giờ thì Alex cởi mở hơn, cảm thấy rất là thiếu sót. Những lời nói đã mất rồi không thể nói lại được. Alex có vẻ gần gũi với mẹ hơn, với chị Cathy và chị Diane.”
Bà Hana nói bi kịch của Michelle đã khiến gia đình bà gắn bó hơn, và bà hình dung tương lai sẽ vẫn như vậy.
“Cuộc đời quá ngắn ngủi,” bà nói bằng tiếng Anh, niềm xúc động chực tuôn trào.
Sau Đại hội Đảng lần thứ 12 và đặc biệt trong mấy tháng gần đây, chính phủ Hà Nội tăng cường bắt giữ nhiều nhà hoạt động, những tiếng nói không cùng quan điểm chính trị.
Chỉ trong vài tháng qua, Việt Nam đã bắt giữ và kết án ít nhất 11 nhà hoạt động xã hội vì các hoạt động ôn hòa chỉ trích chính quyền. Trong đó chỉ trong vòng 1 tuần lễ vào cuối tháng 7 đầu tháng 8 vừa qua, 5 thành viên của Hội Anh Em Dân Chủ đã bị bắt. Bốn trong số năm người bị bắt với cáo buộc âm mưu lật đổ chính quyền theo điều 79 Bộ luật Hình sự Việt Nam.
Người bị bắt giữ gần đây nhất là anh Nguyễn Việt Dũng, bị bắt hôm 27/9 theo điều 88 Bộ luật hình sự – Tuyên truyền chống Nhà nước.
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Quốc tế (Human Rights Watch) gọi năm 2017 là năm tồi tệ nhất cho nhân quyền Việt Nam.
Trả lời phỏng vấn RFA vào hôm 4/10, ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách khu vực châu Á thuộc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch, cho rằng có nhiều lý do dẫn đến tình trạng Việt Nam tăng cường đàn áp tiếng nói bất đồng trong thời gian gần đây. Trước hết ông nhận định rằng Đảng Cộng sản Việt Nam từ trước đến nay luôn tìm kiếm cơ hội để dập tắt tiếng nói của các tổ chức dân sự và đàn áp những người bất đồng quan điểm chính trị với họ:
Tôi nghĩ họ thực sự lo lắng sau thảm họa Formosa xảy ra vào năm ngoái tại các tỉnh miền Trung. Chính phủ đã tỏ ra lúng túng trong việc giải quyết thảm họa một cách hiệu quả. Vì vậy họ sợ hãi và phản ứng dữ dội với những tiếng nói chỉ trích họ trong vấn đề này.
Đồng thời họ cũng phản ứng mạnh với bối cảnh thế giới. Đặc biệt trong bối cảnh Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump không quan tâm đến nhân quyền.
Và đặc biệt bây giờ họ đang ra sức đàn áp các nhà bất đồng chính kiến trước Hội nghị Thưởng đỉnh APEC diễn ra tại Việt Nam vào tháng 11 tới đây. Họ muốn đảm bảo rằng hội nghị sẽ diễn ra một cách bình yên và suôn sẻ, mà không có bất cứ vụ biểu tình hay kiến nghị gì về nhân quyền.
Họ muốn đảm bảo rằng hội nghị sẽ diễn ra một cách bình yên và suôn sẻ, mà không có bất cứ vụ biểu tình hay kiến nghị gì về nhân quyền.
– Ông Phil Robertson
Tiến sĩ Nguyễn Quang A, một nhà hoạt động dân sự ở Hà Nội cũng đồng tình với quan điểm của ông Phil Robertson rằng chính phủ Việt Nam có vẻ đang ráo riết chuẩn bị cho Hội nghị APEC và việc dập tắt, bỏ tù những tiếng nói đối lập có thể nằm trong kế hoạch chuẩn bị của họ. Ông nói:
Trước kia cứ hễ chuẩn bị đến Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam chẳng hạn hoặc Tết, họ cũng tìm mọi cách dẹp những lực lượng mà cho coi là gây mất trật tự bây giờ có thể họ cũng nghĩ những nhà đấu tranh là những người gây rối mất trật tự và họ tìm cách chặn trước.
Tuy nhiên, theo quan điểm của ông, thì APEC chỉ là “cái cớ nhất thời” mà thôi. Bản chất sâu xa, theo ông, là kể từ sau Đại hội Đảng XII, chính quyền mới lên lãnh đạo và chủ trương tích cực đàn áp tiếng nói bất đồng:
Càng ngày họ càng đẩy mạnh chuyện này lên. Họ vẫn suy nghĩ rằng họ có sức mạnh trong tay nào là vũ khí, công an với lực lượng hung hậu. Nhưng những hoạt động cảu họ nhiều khi vi phạm luật chính họ đề ra.
Họ tưởng như vậy là họ rất mạnh, nhưng để phải dùng đến những biện pháp như thế chứng tỏ họ đang trong một thế rất yếu và rất lo sợ. Chính nỗi lo sợ đó thúc đẩy họ dùng đến những biện pháp rất cổ điển của các chế độ độc tài đó là tăng cường đàn áp tư tưởng như tuyên truyền, phỉ báng những người đấu tranh, mị dân. Mặt khác, dùng sức mạnh cơ bắp để đè bẹp những tiếng nói khác với chính quyền.
Tuy nhiên ông cho rằng những biện pháp nêu trên về ngắn hạn có thể làm một số người sợ nhưng về dài hạn sẽ hoàn toàn phản tác dụng.
Lên tiếng với RFA, nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Thiện Nhân cho rằng có hai nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng đàn áp tiếng nói bất đồng chính trị ở Việt Nam như hiện nay. Thứ nhất, ông nhận định là do áp lực từ quốc tế không đủ mạnh và không bài bản, đặc biệt là Mỹ và châu Âu. Ông nói tiếp:
Thứ hai, phong trào đấu tranh ở trong nước, do sự đàn áp bắt bớ từ những năm trước đã làm phong trào tạm thời lắng xuống. Nhà cầm quyền đã lợi dụng tình thế này để gia tăng thêm nữa để dập tắt phong trào.
Trung tuần tháng 9 vừa qua, Chủ tịch Ủy ban Thương mại quốc tế của Nghị viện châu Âu, ông Bernd Lange nói rằng nhân quyền sẽ là vấn đề trọng tâm trong đàm phán thương mại giữa Việt Nam và Liên minh Châu Âu – EU. Ông Bernd Lange nói tiếp rằng nếu Việt Nam không giải quyết đầy đủ các quan ngại về nhân quyền thì e rằng chuyện thương thảo giữa đôi bên sẽ gặp rắc rối.
Còn ông Daniel J. Kritenbrink, người dự kiến sẽ được bổ nhiệm làm đại sứ Mỹ tại Hà Nội, trình bày trước Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Hoa Kỳ vào ngày 27 tháng 9 rằng nhân quyền là một trong những quan tâm của ông.
Họ tưởng như vậy là họ rất mạnh, nhưng để phải dùng đến những biện pháp như thế chứng tỏ họ đang trong một thế rất yếu và rất lo sợ.
– TS. Nguyến Quang A
Ông Phil Robertson cho rằng đại sứ Mỹ tại Việt Nam hiện tại là ông Ted Osius cũng rất năng nổ trong vấn đề nhân quyền, tuy nhiên điều tiên quyết là liệu họ có nhận được sự hậu thuẫn từ Washington hay không, bởi vì một mình họ không có đủ thẩm quyền để can thiệp vào nhiều quyết định.
Ông Robertson cho rằng điều duy nhất có thể cải thiện tình hình nhân quyền ở Việt Nam là tăng cường áp lực quốc tế:
Các quốc gia khác, trong đó có những nước tài trợ cho Việt Nam phải đứng lên và làm nhiều việc liên quan đến nhân quyền ở Việt Nam thì mới có thể cải thiện được tình hình. Chúng tôi rất thất vọng với Nhật Bản vì chúng tôi đã bàn thảo với họ về tình hình ở Việt Nam nhưng họ chưa hề làm gì để giúp đỡ. Chúng tôi cũng ngỏ ý với Nam Hàn về chuyện giúp nhân quyền Việt Nam. Chúng tôi đã làm việc với hầu hết các chính phủ tài trợ cho Việt Nam hay những chính phủ có tầm ảnh hưởng lớn đến Việt Nam nhưng họ không làm gì nhiều.
Tiến sĩ Nguyễn Quang A dự đoán rằng trong tương lai gần tình trạng bắt bớ tiếng nói bất đồng sẽ chưa được cải thiện. Ông cũng cho rằng các nhà tranh đấu không nên “kỳ vọng hão” vào sự giúp đỡ của quốc tế vì “họ còn nhiều việc phải làm”.
Nhà hoạt động Nguyễn Thiện Nhân lại nghĩ rằng ngoài áp lực quốc tế ra, phong trào đấu tranh trong nước cần được đẩy mạnh thì mới có đủ sức để phản kháng lại sự đàn áp của nhà cầm quyền.
Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á- Thái Bình Dương năm nay sẽ được tổ chức ở Đà Nẵng, Việt Nam với sự tham gia của lãnh đạo 21 nước thành viên. Nhà Trắng cuối tháng 9 vừa qua ra thông cáo xác nhận Tổng thống Donald Trump và phu nhân sẽ tham dự Hội nghị APEC .
Tảng đá bị loại bỏ…không thương tiếc
Khổng Nhuận
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường (Mt 21 : 42)
Tảng đá bị loại bỏ này là hình ảnh của một ngôn sứ đích thực.
Trước hết Ngôn sứ, người là ai??
Trong cuốn “Thánh Gioan Thánh Giá ”, tôi rất thích thú khi biết nguồn gốc của thuật ngữ Ngôn Sứ trong tiếng Hipri: (trang 20-21)
· Ro’eh : Người nhìn thấy
· Nabhi : Người công bố, Người làm chứng
Sứ điệp đầu tiên của vị Ngôn sứ là cuộc sống của ông,
là kinh nghiệm riêng tư của ông về Thiên Chúa,
chính kinh nghiệm riêng tư này chứng tỏ ông là một ngôn sứ đích thực
Như vậy, ngôn sứ đích thực phải là người nhìn thấy.
Nhìn thấy gì?
Nhìn thấy Chúa thực sự sống động trong lòng mình và niềm hạnh phúc mình đang vui hưởng,
lúc đó mình mới công bố điều mình đã khám phá, đã cảm nghiệm, đã sống ngay trong đời sống bình thường của đời mình.
Nhưng thực tế cho thấy, khi ngôn sứ chia sẻ kinh nghiệm riêng tư của mình về Thiên Chúa ..thì hầu như chẳng ai chịu đón nhận.
Họ có thể nói thẳng ra rằng:
– Không đủ thuyết phục, vì khác với điều họ đã được dạy từ thủa còn thơ…
– Lạ tai quá, khó có thể chấp nhận… so với niềm tin truyền thống.
– Coi chừng lạc đạo đến nơi rồi… vì nó khác với gì họ đang tin tưởng.
Tại sao vậy?
Đơn giản chỉ vì, những điều anh ta chia sẻ chẳng giống ai…thậm chí có vẻ còn khác với niềm tin của mọi người từ trước tới nay
Thí dụ như :
Ai cũng coi Chúa là đấng cao sang uy quyền, phải vừa Kính vừa Sợ (như sợ cọp)!!
Anh ta lại cảm nhận Thiên Chúa là nguồn sống Thần linh.
Hoặc là: Ai cũng tin : Chúa ngự trên trời hoặc trong phép Thánh Thể
Anh ta lại cứ một mực quả quyết rằng : Chúa sống ngay trong lòng mình…
Chính vì thế người ta hè nhau loại trừ anh ta bằng nhiều kiểu khác nhau:
Nghe cho vui, chẳng hề quan tâm..tôi cứ vừa Kính vừa Sợ Chúa… giống như người khác cho chắc ăn – ai sao tôi vậy – có vẻ giống đàn cừu quá nhỉ???
Sau khi anh ta tuyên bố gì đó, với tư cách huynh trưởng, tôi vẫn cảm thấy có bổn phận buộc phải giáo huấn các thành viên phải tuân theo những gì đã được dạy, không thể suy nghĩ khác, không thể sống khác kẻo vi phạm truyền thống từ xưa tới nay…
Hoặc sau khi anh ta chia sẻ điều gì đó có vẻ khác với điều tôi tin tưởng, tôi lập tức đứng lên để chấn chỉnh ngay kẻo sợ rằng các thành viên đi lạc đường…
Còn chuyện các thành viên có lớn lên trong Chúa hay không, tôi chẳng quan tâm.
Bằng chứng là khi mới gia nhập cộng đoàn, các thành viên có vẻ phấn khởi vì nhận được một vài điều mới mẻ.
Nhưng….sau khi gia nhập cộng đoàn 10 năm, các thành viên vẫn dậm chân tại chỗ. Chia sẻ Lời Chúa hàng tháng vẫn cứ như vịt nghe sấm hoặc chia sẻ như những anh mù sờ voi…
Cùng lắm chúng tôi chỉ có vẻ đạo đức hơn người… nhưng con người nội tâm đích thực vẫn như trẻ suy dinh dưỡng trường kỳ…
Tóm lại, bỗng nhiên gặp một tay suy tư, ăn nói khác người, chúng tôi phải tìm cách triệt ngay kẻo anh ta làm rối loạn cộng đoàn, khiến cho các thành viên hoang mang
Thực vậy, với chiêu bài bảo vệ sự ổn định cộng đoàn…
Chúng tôi cùng nhau quyết chí ra tay loại bỏ tảng đá này… không thương tiếc…
Ông Kazuo Ishiguro sinh năm 1954 tại Nagasaki, Nhật Bản. Những tiểu thuyết của ông mang lại cảm xúc tuyệt vời, “khám phá những sâu thẳm huyền bí kết nối với thế giới”. Một số tác phẩm nổi tiếng của ông gồm Never let me go (Mãi đừng xa tôi), The Remains of the Day (tạm dịch Điều còn lại trong ngày).
Bắt đầu được trao từ năm 1901 đến nay, Giải Nobel Văn học đến nay được trao 109 lần nhưng có đến 113 tác giả nhận giải do có bốn lần hai người đồng đoạt giải. Cho tới thời điểm này, chỉ mới có 14 nữ văn sĩ đoạt Nobel văn học.
Năm ngoái, giải Nobel Văn học đã thuộc về nhà biên kịch, ca sĩ, nhạc sĩ nổi tiếng người Mỹ Bob Dylan vì đã tạo ra “những biểu đạt thi ca mới trong âm nhạc truyền thống của Mỹ”. Dylan, 75 tuổi, là một trong những nghệ sĩ có ảnh hưởng nhất tới nền âm nhạc nói riêng và văn hóa thế giới nói chung trong nhiều thập kỷ gần đây.
Giải Nobel Văn học là giải thứ 4 được công bố trong mùa Nobel năm nay. Tiếp sau giải Nobel Văn học, giải Nobel Hòa bình sẽ được công bố vào ngày 6/10. Giải Nobel Kinh tế sẽ được công bố vào ngày 9/10.
Phần thưởng cho các giải Nobel năm nay là 9 triệu krona Thụy Điển (tương đương 1,1 triệu USD). Lễ trao các giải Nobel 2017 sẽ được tổ chức tại thủ đô Stockholm của Thụy Điển vào ngày 10/12 để tưởng nhớ ngày mất của Alfred Nobel. Riêng giải Nobel Hòa bình sẽ do Na Uy trao tặng.
Minh Minh
Một thanh niên bị mất việc làm. Trong lòng buồn bả, điện thoại về tâm sự với mẹ:
– Con bị đuổi việc rồi!
– Vì sao ?
– Ông chủ có người làm mới.
– Như vậy, không phải là con bị đuổi việc. Người ấy giỏi và lương thấp hơn con. Con hãy tỏ thái độ chân thành cảm ơn người chủ đã cưu mang con từ bấy lâu nay và nhìn nhận sự trải nghiệm mà con đã học hỏi được từ ông ấy.
Một tuần sau.
– Mẹ ơi! Ông chủ cũ gọi con về làm lại!
– Con tính sao ?
– Chổ làm mới của con lương cao hơn 2,5 lần, nhưng con cũng phải về giúp chủ cũ vài tuần cho qua cơn khó khăn!
– Ừ! Tốt lắm! Mẹ hoan nghênh!
Hãy lưu lại chút tình, sau này lỡ đói, còn có chén cơm nguội để ăn.
Phan thị Hồng.
Trần Minh Nhật là một trong số 14 thanh niên Công Giáo và Tin Lành bị Việt Nam tuyên án vào năm 2011 về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” theo Điều 79. Ông Nhật bị kết án 4 năm tù giam và 3 năm quản chế. Ông được phóng thích khỏi nhà tù vào ngày 27/8/2015.
Không cung cấp văn bản tuyên án
Ngày 3/10/2017, nhà hoạt động Trần Minh Nhật nói với VOA rằng ông chỉ mới biết tin mình bị truy nã qua các phương tiện truyền thông báo chí, trong khi lệnh này đã được ban hành từ ngày 4/8.
“Tôi cũng bất ngờ. Họ nói tôi vi phạm án quản chế vì tôi còn 3 năm quản chế. Theo án, tôi bị 4 năm tù và 3 năm quản chế. Tòa sơ thẩm nói như vậy. Nhưng qua phúc thẩm, họ đã bỏ án cho tôi rồi. Tôi đã yêu cầu trích lục phiên tòa và các giấy tờ liên quan để chứng minh tôi không bị án quản chế, nhưng họ không chấp nhận”.
Trần Minh Nhật cho biết trong suốt thời gian thụ án, ông đã nhiều lần yêu cầu được nhận văn bản bản án phúc thẩm của mình, nhưng yêu cầu này đã không được đáp ứng.
“Họ không cấp cho tôi biên bản phiên tòa. Phiên tòa sơ thẩm thì có, nhưng phúc thẩm thì họ không cho. Đó là một việc trái pháp luật. Sau này họ vẫn cứ quyết định tôi bị 3 năm quản chế. Điều này thì tôi phản đối”.
Luật sư Hà Huy Sơn, người bào chữa cho Trần Minh Nhật trước đây xác nhận việc cung cấp biên bản án phúc thẩm là một trong những quyền lợi của bị cáo. Ông nói thêm rằng theo quy định, luật sư không được cung cấp văn bản của bản án phúc thẩm nên ông không thể xác nhận việc Trần Minh Nhật có bị án quản chế hay không.
“Bản án phúc thẩm người ta không gửi cho tôi nên tôi không xác nhận được. Có nhiều trường hợp người ta tuyên án tại tòa một đằng, nhưng khi ra bản án lại khác đi với lúc tuyên án. Trường hợp đó có xảy ra nên phải căn cứ vào bản án viết trên văn bản thôi”.
Liên tục bị sách nhiễu
Mặc dù không chấp nhận án quản chế, nhưng Trần Minh Nhật nói sau khi ra tù, ông luôn chấp hành quy định của chính quyền đối với người bị án quản chế. Mỗi khi có việc phải ra khỏi địa phương như đi chữa bệnh, nhận bằng tốt nghiệp…, ông đều thông báo cho cơ quan quản lý.
Nhưng trong thời gian 2 năm qua, ông Nhật liên tục bị sách nhiễu, đánh đập gây thương tích nặng nề. Việc trồng trọt, chăn nuôi của gia đình ông ở Lâm Đồng bị ném đá, phá hoại gây thiệt hại nghiêm trọng. Thậm chí nhà của ông còn bị phóng hỏa vào cuối năm ngoái. Vì lý do này, Trần Minh Nhật đã quyết định rời khỏi nơi cư trú.
“Nhà cầm quyền cố gắng tối đa để hạn chế khả năng hoạt động của tôi. Hơn hết, đó là việc tước đoạt quyền sống một cách bình thường, bình yên trong xã hội. Đã rất nhiều lần nhà cầm quyền Cộng sản tấn công, sách nhiễu, đánh đập, phá hủy kinh tế gần như cạn kiệt của gia đình tôi. Tất cả các biện pháp đó nhằm mục đích là bẻ gãy ý chí của tôi. Tôi phản đối tất cả những hình thức này, bởi vì về mặt pháp lý, tự nó cũng đã là sai, và còn có yếu tố phi nhân”.
Trước Trần Minh Nhật, 2 trong số nhóm thanh niên Công Giáo và Tin Lành bị án tù là Nguyễn Văn Oai và Thái Văn Dung cũng bị chính quyền Việt Nam phát lệnh truy nã theo Điều 304.
Nhà hoạt động Trần Minh Nhật nói việc Việt Nam phát lệnh truy nã các cựu tù nhân chính trị đã tạo ra một tiền lệ xấu và cho thấy nỗi sợ hãi của chính quyền:
“Một nỗi e sợ thực sự, đặc biệt trong vụ án của tôi. Họ không còn cách nào khác vì chúng tôi không dễ gì để bị bắt vì những tội khác, nên họ tìm những lý do rất mơ hồ để quy chụp cho mình một cái án. Với lệnh truy nã này, nó gần như một thòng lọng dành cho bất kỳ ai. Bởi vì chỉ cần đi ra khỏi nơi ở của mình là đã có thể vi phạm tội này. Đây là một cách thức mới mà nhà cầm quyền Cộng sản muốn dùng để triệt hạ và làm gương cho các nhà hoạt động khác”.
Phúc trình của tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) hồi tháng 6 vừa qua nói các nhà hoạt động vì nhân quyền, các nhà vận động dân chủ và blogger ở Việt Nam “không chốn dung thân”. Trần Minh Nhật là một trong số những trường hợp được nêu ra trong phúc trình. HWR cũng kêu gọi Việt Nam chấm dứt việc trấn áp các nhà hoạt động và nghiêm trị những kẻ tấn công, gây thương tích cho các nhà hoạt động.
Bà Châu Thị Thu Nga, từng làm Tổng giám đốc Tập đoàn đầu tư xây dựng Nhà đất – Housing Group, hai lần xin được khai báo về khoản tiền này trước tòa hôm 5/10, nhưng không được chủ tọa cho phép vì “không nằm trong phạm vi vụ án”, theo báo chí trong nước.
Tin cho hay, tại phiên tòa xét xử tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, luật sư bào chữa cho bà Nga, ông Hoàng Văn Hướng, đã đề cập đến khoản tiền khoảng 30 tỉ đồng mà thân chủ của mình đã khai là dùng để “chạy” làm đại biểu Quốc hội Việt Nam.
Bà Nga xin phép trả lời nhưng chủ tọa nói rằng “nội dung này nằm trong tổng số tiền hơn 157 tỉ đồng chi không có chứng từ của bà” và rằng nó “không nằm trong phạm vi vụ án nên luật sư không hỏi làm mất thời gian”.
Sau khi luật sư đã thẩm vấn xong, bà Nga còn nán lại vành móng ngựa xin được trả lời về nội dung này nhưng chủ tọa phiên tòa yêu cầu bà về chỗ, tờ Tuổi Trẻ đưa tin.
Bình luận về động thái này, luật sư Trần Vũ Hải viết: “Vị chủ toạ không cho bị cáo khai về số tiền “chạy đại biểu Quốc hội” (lấy từ tiền thu của khách hàng) với lý do không trong phạm vi vụ án là không khách quan, vô tư và trái luật tố tụng lẫn thực tiễn xét xử”.
“Chính phiên toà xử Hà Văn Thắm, Nguyễn Xuân Sơn ngay tại Toà án Hà Nội này mấy tuần trước, toà đã để các bị cáo khai đưa cho ai tiền chi lãi ngoài, kể cả những vụ công an đang điều tra”, ông Hải lấy ví dụ.
Luật sư của bị cáo Nga cần khiếu nại ngay vị chủ toạ, yêu cầu triệu tập những người bị tố cáo nhận tiền của bị cáo ra đối chất!
“Các tình tiết thành khẩn khai báo và tích cực giúp đỡ các cơ quan pháp luật phát hiện tội phạm là những tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo, nay toà không cho bị cáo nói là tước đi quyền của bị cáo”.
Luật sư Hải viết tiếp trên Facebook: “Theo tôi, luật sư của bị cáo Nga cần khiếu nại ngay vị chủ toạ, yêu cầu triệu tập những người bị tố cáo nhận tiền của bị cáo ra đối chất! Toà phải là nơi sự thật, công lý, bình đẳng được bảo đảm, chứ không phải nơi thẩm phán theo lệnh của ai đó chặn họng bị cáo và luật sư!” Tuy nhiên, ông Hải không nói rõ về sự cáo buộc của mình.
Theo quan sát của phóng viên VOA tiếng Việt, vụ hối lộ “chạy” vào Quốc hội Việt Nam của bà Nga là một trong những tin được tìm kiếm nhiều nhất tối 5/10 trên cả Google lẫn Facebook.
Đây là lần đầu tiên có người công khai thông tin về chuyện chi tiền chạy vào quốc hội Việt Nam, dù các nhà quan sát cho rằng “việc chạy chọt” vào các cơ quan công quyền của Việt Nam không phải là chuyện lạ.
Phiên sơ thẩm xét xử cựu đại biểu Quốc hội Châu Thị Thu Nga về tội “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” liên quan tới các dự án nhà đất bắt đầu vào sáng 2/10, và dự kiến kéo dài trong 18 ngày.
Tin cho hay, hơn 500 bị hại cùng hơn 70 người, tổ chức có quyền, nghĩa vụ liên quan được triệu tập. Theo khung hình phạt truy tố, bà Nga đối mặt mức án cao nhất lên tới tù chung thân.
Bà Nga trở thành đại biểu quốc hội khóa 13 năm 2011, nhưng bị miễn nhiệm vị trí này năm 2015 sau vụ bê bối “bán nhà ảo” trị giá hàng trăm tỷ đồng.
Mới đây, tổ chức theo dõi về tình trạng tham nhũng trên thế giới có tên gọi Minh bạch Quốc tế (TI) cho biết rằng Việt Nam đứng thứ 113 trong số 176 nước trong bảng xếp hạng toàn cầu 2016.
Đầu năm nay, tổ chức này đã công bố một khảo sát, trong đó nói rằng Việt Nam đứng thứ 2 về mức độ tham nhũng trong số 16 nước châu Á – Thái Bình Dương.
Trong phúc trình công bố hồi tháng Ba, trong đó có nhắc tới Việt Nam, TI nhận định rằng “nhiều nước ở châu Á – Thái Bình Dương thất bại trong cuộc chiến chống tham nhũng”, và rằng 900 triệu người ở 16 nước trong khu vực đã phải hối lộ.
Phát biểu tại một phiên họp về chống tham nhũng hôm 31/7, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đề cập tới chuyện “lò” và “củi” trong việc chống vấn nạn này.
Ông Trọng nói: “Khi tiếp xúc cử tri, tôi hay nói: Cái lò đã nóng lên rồi thì củi tươi vào đây cũng phải cháy. Củi khô, củi vừa vừa cháy trước, rồi cả lò nóng lên, tất cả các cơ quan vào cuộc, có ai đứng ngoài đâu. Và không thể đứng ngoài được. Cá nhân nào muốn không làm cũng không thể được, thế mới là thành công”.
ĐẮK LẮK (NV) – Dư luận Việt Nam đang xôn xao về đoạn video clip lan truyền trên mạng về việc trưởng công an xã Quảng Điền, huyện Krông Ana, có hành động lật, đá, ném các thúng hàng của người dân tại một khu chợ nghèo ở Đắk Lắk.
Ngày 4 Tháng Mười, trả lời báo Lao Động, ông Lê Tấn Thịnh, trưởng công an xã Quảng Điền, huyện Krông Ana, thừa nhận mình là người đã lật, đạp, đá các thúng, thau hàng cá bán rong của người dân nghèo trải bên lề đường mua bán tại chợ Điện Bàn và cho rằng: “Tôi khẳng định, việc tôi làm là vì xã hội, vì cộng đồng. Việc nhắc nhở bà con buôn bán luôn được tôi đặt lên hàng đầu. Toàn bộ sự việc diễn ra hôm qua, tôi đã báo cáo lên cấp trên. Việc tôi làm sai hay đúng, lãnh đạo cấp trên sẽ ra quyết định,” ông Thịnh nói.
Trước đó, một đoạn clip dài 1 phút 45 giây quay lại cảnh một người được cho là cán bộ xã đã có những “hành động phản cảm” hùng hổ dùng chân tay hất đổ thau đựng cá, trái cây, đập phá dụng cụ bán hàng tại chợ Điện Bàn, xã Quảng Điền, huyện Krông Ana, được đăng tải trên một tài khoản facebook vào sáng ngày 3 Tháng Mười.
Sau 7 giờ đăng tải, đoạn clip đã thu hút gần 50,000 lượt xem, hàng ngàn lượt chia sẻ và nhiều ý kiến bình luận mà phần lớn các ý kiến đều tỏ ra tức giận về hành động của người này.
Một tài khoản facebook bình luận, người bán hàng rong chỉ có vài nắm cá, nhìn vào đó ai cũng biết hoàn cảnh khó khăn nhưng sao vị cán bộ không nhận thấy mà ra chân đá bay tất cả.
“Nếu lực lượng chức năng đã làm các trình tự thủ tục để vận động người dân không được buôn bán lấn chiếm vỉa hè thì có thể lập biên bản thu giữ chứ sao lại có những hành động khó coi đến vậy,” một tài khoản facebook khác viết.
Theo báo Người Lao Động, trước áp lực dư luận, đến tối 3 Tháng Mười, ông Phạm Ngọc Hùng, chánh văn phòng ủy ban huyện Krông Ana, biện minh cho rằng: “Nhóm công an xã thực hiện việc dọn dẹp lòng lề đường đoạn qua chợ trung tâm xã là thực hiện theo ý kiến chỉ đạo của ủy ban huyện. Bà con không chịu chấp hành, chống đối khiến trưởng công an xã bức xúc.”
“Chúng tôi nhìn nhận hành động của trưởng công an là phản cảm, chưa đúng chuẩn mực. Sau khi xảy ra vụ việc, ủy ban xã đã làm việc với trưởng công an xã, nhắc nhở về hành động phản cảm trên,” ông Hùng nói.
Theo báo Tuổi Trẻ, ông Trần Kỳ Rơi, giám đốc công an tỉnh Đắk Lắk đã yêu cầu các đơn vị thẩm tra, xác minh trường hợp ông Lê Tấn Thịnh, trưởng công an xã Quảng Điền, huyện Krông Ana, có hành động phản cảm khi làm nhiệm vụ.
“Theo ông Rơi, nếu các đơn vị nghiệp vụ xác minh đúng như những thông tin báo chí đăng tải thì công an tỉnh sẽ xử lý nghiêm.” (Tr.N)
httpv://www.youtube.com/watch?v=oX5geLJxxTM
Trường Ca Hòn Vọng Phu 1, 2, & 3 (Lê Thương) Thế Sơn / Họa Mi / Ngọc Hạ & Thiên Tôn
**Hòn Vọng Phu 1: Đoàn Người Ra Đi Thế Sơn Paris By Night 81 – Âm Nhạc Không Biên Giới 2 **Hòn Vọng Phu 2: Ai Xuôi Vạn Lý 5:42 Họa Mi Paris By Night 90 – Chân Dung Người Phụ Nữ Việt Nam **Hòn Vọng Phu 3: Người Chinh Phu Về 12:06 Ngọc Hạ & Thiên Tôn Paris By Night 122 – Duyên Phận