Chút suy tư về Quỳnh Dao – Nguyễn Ngọc Duy Hân

Nguyễn Ngọc Duy Hân

Nữ sĩ Quỳnh Dao vừa qua đời ngày 4 tháng 12, 2024, hưởng thọ 86 tuổi. Khi bà bắt đầu nổi tiếng trên văn đàn, tôi chỉ mới chào đời, nhưng sau đó tôi đã theo dõi và đọc khá nhiều tác phẩm của nhà văn này. Dĩ nhiên tôi rất ái mộ bà và từng thương vay khóc mướn với các nhân vật trong chuyện.

Được biết bà lấy bút hiệu Quỳnh Dao là do ý từ sách Thi kinh, qua câu: “Bạn cho tôi một quả mộc qua, tôi sẽ đền trả lại bạn viên ngọc sáng”. Quỳnh Dao là tên một loại ngọc đẹp.

Năm 1949 Quỳnh Dao theo cha mẹ di cư tới Đài Loan, tức là đi tị nạn Tàu Cộng. Người bạn thân của tôi là anh Chính viết trên Facebook là nhờ sang được xứ tự do nên Quỳnh Dao mới có cơ hội phát triển tài năng, và xuất bản được các tiểu thuyết mà nếu ở dưới chế độ cộng sản, thì sẽ bị kết án là “đồi trụy, tiểu tư sản”, sách sẽ bị đốt và bị bắt đi học tập cải tạo… Thế mà trong nước các tờ báo Đảng lại mập mờ, viết như thể Quỳnh Dao là tác giả của Trung Cộng.

Từ lúc còn trẻ Quỳnh Dao đã biết chống đối các tư tưởng bảo thủ, như quan niệm cho là con gái không có tài mới là con gái đức hạnh, tức là người phụ nữ không nên nổi tiếng, không được làm việc xã hội mà chỉ ở trong nhà thêu thùa nấu nướng, phục vụ nhà chồng.

Bà sống với con người thật của mình: yêu bằng hết con tim, sáng tác, làm việc không ngưng nghỉ. Qua hơn 100 tập truyện ngắn, gần 60 bộ tiểu thuyết, trong đó gần 20 cuốn được dựng thành phim truyền hình và điện ảnh, nhờ đó bà đã có một tài sản gần 350 triệu đô Mỹ. Bà nổi tiếng đến nỗi một số người đã viết chuyện “lá cải” rồi mạo tên Quỳnh Dao để dễ bán. Bà đã góp phần trong văn hóa, cũng như làm giàu nền kinh tế, nâng đỡ nhiều nghệ sĩ trở thành ngôi sao nổi tiếng qua việc xuất bản, làm phim.

Về đời tư, Quỳnh Dao chỉ có một người con trai, anh đã có vợ con tức là Quỳnh Dao đã được làm bà nội. Bà trải qua 2 đời chồng và mối tình đầu với người thầy giáo lớn hơn mình 25 tuổi. Người thầy thuở ấy là một người thông thái, độ lượng trong cái nhìn của cô học trò ngây thơ, lãng mạn. Nhưng xã hội Trung Hoa rất khắt khe, không chấp nhận mối tình này dù 2 người đang “còn không”. Tức là Quỳnh Dao còn trẻ chưa hề gặp gia đình, còn ông thầy thì góa vợ. Tuổi trẻ ngày nay nhất là người Âu Mỹ sẽ buột miệng nói “So what!”. Ông Trump tổng thống Mỹ lớn hơn bà vợ Melania 24 tuổi, ông Macron tổng thống Pháp thì lại thua bà vợ là cô giáo của mình 24 tuổi, nhưng họ vẫn vượt qua được những lời đàm tiếu để đến với nhau. Chắc thầy trò Quỳnh Dao phải than rằng “Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỷ” (thơ Vũ Hoàng Chương). Có lẽ vì yêu nên Quỳnh Dao đã chểnh mảng sách vở, thi rớt đại học 2 lần. Chuyện hẹn hò cũng bị đổ bể, ông thầy bị chuyển đi thật xa dạy học, cô bị cha mẹ la mắng nặng lời. Với tánh tình mẫn cảm, yếu đuối, cô tự tử nhưng không thành.

Chuyện tình trắc trở này sau đó được Quỳnh Dao xào nấu, diễn tả lại trong cuốn tiểu thuyết  Song Ngoại – tức là ngoài cửa sổ lớp học. Hồi đọc chuyện này, tôi đã ngơ ngẩn cảm thương cho 2 nhân vật chính, xót xa trong đoạn cuối khi cô học trò lặn lội tìm gặp người yêu cũ sau bao năm xa cách; khi ấy cô đã có chồng có con, còn người thầy thì trở nên ốm yếu, ho hen, mất hẳn đôi mắt đam mê, phong độ khi xưa. Giá mà cô đừng đi thăm thầy thì hình ảnh cũ sẽ mãi đẹp như thơ, ôi thực tế phũ phàng. Tiện đây tôi cũng xin mở ngoặc, có vài anh bạn lặn lội về Việt Nam thăm lại bạn gái cũ, thấy hình ảnh rất khác mà anh diễn tả nguyên văn “Ối giời ơi, cô ấy nằm võng cho con bú, vú dài chấm đất”, anh đành ôm thất vọng mà chạy có cờ!

Trở lại chuyện thật ở ngoài đời sau khi cuốn Song Ngoại xuất bản, ông Khánh Quân – chồng của Quỳnh Dao – cảm thấy xấu hổ vì chuyện tình cũ của vợ bị phơi bày công khai, nên ông viết bài bêu rếu Quỳnh Dao trên báo. Cũng có tin nói là ông ganh tài, mang mặc cảm mình kém nổi tiếng, tài ba thua vợ, nên lục đục xảy ra, họ ly dị để chấm dứt cuộc hôn nhân kéo dài chỉ 5 năm.

Trong hồi ký, Quỳnh Dao từng tự nhận mình chỉ là ”người kể chuyện”. Bà quan niệm viết văn không cần câu cú trau chuốt, chỉ cần thật lòng, tình tiết cảm động. Vì thế dù ông Khánh Quân có lần chê văn của bà thiếu chiều sâu, bà vẫn tiếp tục lối viết xuất phát từ trái tim. Điều này tôi rất đồng ý, dù viết hay sống, sự chân thành không màu mè mới bền vững, gây xúc động. Tác giả thơ, văn, nhạc đi vào lòng người thường nhờ chủ đề và cách diễn tả phổ thông, nói dùm tâm trạng người đọc, giúp tìm thấy chính mình ở trong câu chuyện, không cần bóng gió cao siêu ở cõi trên.

Năm 1979, bà kết hôn lần thứ hai với ông Bình Hâm Đào, là người nổi tiếng trong giới báo chí truyền thông Trung Hoa, nhưng sau này ông bị đột quỵ sống đời thực vật không còn nhận ra bà là ai. Mối tình và cuộc hôn nhân với Bình Hâm Đào lại cũng bị chống đối khá nhiều, vì ông Đào đã có vợ con, Quỳnh Dao cam lòng chấp nhận làm vợ bé. Sau này ông Đào chính thức ly dị vợ cũ và họ đã hợp thức hóa với nhau, nhưng các con riêng của ông Đào luôn lên án Quỳnh Dao với tội phá hoại gia cang. Có lẽ vì thân phận kẻ đến sau, các câu chuyện của bà thường có hình ảnh tình yêu tay ba, rắc rối và khó giải quyết đến nỗi độc giả là người ngoài cuộc mà còn bối rối không biết tính sao. Giữa lý trí và tình cảm luôn có khó khăn, đường nào cũng không toàn vẹn.

Có thể nói, Quỳnh Dao không chỉ là một người tài sắc vẹn toàn mà còn rất giàu, rất nổi tiếng, rất biết cách sống. Tòa lâu đài 7 tầng tại Đài Bắc – Đài Loan, nơi bà ở rất đẹp, đầy đủ tiện nghi trong ngoài, là nơi du khách có thể thăm viếng. Bà đã tâm sự: “Tôi đã thực sự sống, chưa bao giờ lãng phí đời mình. Đừng bỏ lỡ những khoảnh khắc tuyệt vời của riêng mình dù cuộc sống này không hoàn hảo”.

Quỳnh Dao rất yêu thích hoa lan, nhìn bà tôi bỗng nhớ tới câu hát của Vũ Đức Nghiêm: “Em mong manh như một cành lan”.

Nói tới Quỳnh Dao thì cũng phải nhắc tới dịch giả Liêu Quốc Nhĩ, người có cách dịch thuật tài tình, đã chuyển tải câu chuyện từ tiếng Tàu sang tiếng Việt một cách uyển chuyển nhất.

Cuối đời, Quỳnh Dao tự tử lần thứ 2 thành công do dùng hơi gas, chết vì ngạt thở ngộ độc khí carbon monoxide. Bà đã toại nguyện với ước mơ “tươi đẹp và nhẹ nhàng bay đi”. Bà nhắn với con trai: “Mẹ chẳng có gì lúc chào đời thì lúc đi cũng mong được đơn giản gọn ghẽ. Chúng ta có trách nhiệm giữ gìn môi trường sống sạch sẽ cho những sinh mệnh mới đang nối tiếp nhau chào đời”.

Điểm qua cuộc đời nữ sĩ Quỳnh Dao, tôi bỗng nhớ tới vài chi tiết nho nhỏ khi mới sang Canada. Hồi ấy tôi mới sanh 2 con trai, ở nhà chăm sóc con chỉ đi làm part-time cuối tuần nên có nhiều thời gian rảnh rỗi, tha hồ xem phim bộ. Một trong những cuốn phim từ tiểu thuyết Quỳnh Dao tôi hay xem là bộ “Xóm Vắng” do Tần Hán và Lưu Tuyết Hoa đóng vai chánh. Cô Tuyết Hoa này khóc rất dễ dàng, làm khán giả trong đó có tôi hay khóc lây. Ông xã tôi hồi đó đi phố Tàu Toronto mướn phim về cho tôi xem, hay cười chọc ghẹo kèm theo đống phim là hộp khăn giấy (hồi ấy chưa có internet, chưa xem phim online được). Cũng cần mở ngoặc cuộc đời của Lưu Tuyết Hoa rất khổ, từ đó tôi thấy người đẹp, tài năng, đầy cơ hội mà còn phải khổ thì huống chi mình, thôi thì hãy chấp nhận. Một người bạn Canada hồi ấy hay ghé nhà chơi, ông ta bảo tôi nhìn giống Lưu Tuyết Hoa trong phim Xóm Vắng. Tôi nhận câu nói này như một lời khen, dù tôi chỉ giống ở chi tiết gầy nhom và đeo cặp mắt kiếng cận thật to (Hồi ấy tôi chỉ nặng hơn 40 ký).

Một nhân vật trong tiểu thuyết Quỳnh Dao mà tôi luôn bị ám ảnh là hình ảnh về già của Hắc báo Lục Chấn Hoa, trong cuốn Dòng Sông Ly Biệt. Ông là người quyền lực hét ra lửa, giàu tiền và nhiều vợ, bao nhiêu dòng con nhưng về già chỉ tìm được niềm vui khi tắm cho con chó.

Rồi còn biết bao nhân vật trong Mùa Thu Lá Bay, Kỷ độ tịch dương hồng, Bên dòng nước, Tuyết Kha, Hải Âu Phi Xứ, Hoàn Châu các các, Người vợ câm, Một thoáng mộng mơ, Tương tư Thảo, Bên Bờ Quạnh Hiu, Ba đóa hoa, Trôi theo dòng đời… Tủ sách nhà tôi hiện còn rất nhiều chuyện của Quỳnh Dao, sau này tôi chết đi các con sẽ đem bỏ thùng rác. Thật ra thì từ hôm ông xã mất cách đây 7 tuần, tôi cũng đã dọn dẹp và vất bớt một số sách, phim video, CD nhạc… Tiếc lắm nhưng không còn hợp thời và không còn nhiều chỗ chứa nữa, coi như đây là bắt đầu của sự “buông bỏ”.  Tôi bỏ bớt sách mà lòng đau lắm, cuốn nào cũng hay, cũng tràn đầy kỷ niệm. Dọn dẹp bên ngoài xong thì thiết nghĩ tôi cũng cần thu dọn bên trong tâm hồn, cần vứt bớt những sân si, trách móc. Vì tâm hồn mộng mơ đa cảm nên tôi nhủ lòng cũng cần tuyển chọn, sắp xếp lại để chỉ buồn những chuyện gì đáng buồn nhất, còn lại thì ráng coi nhẹ, biến chuyện nhỏ hóa không. Lý thuyết thì thế còn thực hành thì chưa biết ra sao!

Cũng xin thành thật khai báo, từ lúc còn trẻ tôi đã khá bi quan yếm thế, các bạn cùng lớp cho tôi là bà già luôn suy nghĩ lung tung, nhưng tôi cũng cố kềm lòng và cầu nguyện thật nhiều để sống tốt. Tôi thích câu “Khi đã buông thả ở một chiều hướng, chẳng mấy chốc mình sẽ buông thả trong mọi chiều hướng”, nên cố gắng chu toàn bổn phận, không dám vượt qua các định kiến xã hội, nhất là các qui luật của đạo Công Giáo. Thấy bà Quỳnh Dao tự tử, mới đầu tôi thầm đồng ý nhưng sau đó dùng lý trí xét lại, tôi biết đạo Chúa không cho tự kết liễu đời mình – dù có khi tôi đã nghĩ tới chuyện này. Mà thôi, như 2 câu thơ trong chuyện Kiều “Bắt phong trần, phải phong trần, Cho thanh cao mới được phần thanh cao”, nhiều khi muốn sống mà không sống được, còn muốn chết mà chưa tới số thì năm lần bảy lượt tìm cách cũng không thành công, có những chuyện phải chấp nhận mà không thể làm gì hơn. Rồi cũng sẽ qua, chuyện gì rồi cũng sẽ qua…..

Qua cái chết của Quỳnh Dao, một vài tài tử đã bị chỉ trích, chê trách vì không lên tiếng chia buồn, thương tiếc. Tôi thấy khán giả cũng lạ, không lên tiếng đâu có nghĩa là không biết ơn, không quan tâm, không biết sao họ có thì giờ mà điểm mặt từng người. Bên Việt Nam các mạng xã hội cũng hay soi mói nghệ sĩ này cho từ thiện nhiều, ca sĩ nào cho ít, ai không cho… Người ta không lên tiếng, không cho cơ quan từ thiện này, cũng có thể người ta đã đóng góp vào việc khác, không nên luận tội, sắp hạng qua vài sự việc trước mắt. Tôi vẫn nhớ câu chuyện người vợ lính Việt Nam Cộng Hòa chết lặng khi chôn xác chồng, có người cho rằng chị không thương chồng nên không khóc, cần trả tiền để có người khóc mướn, có ngờ đâu chị lo xong ma chay thì ngã bệnh nặng, và chung thủy với chồng không hề đi bước nữa dù có nhiều cơ hội khác, vâng, đừng “trông mặt mà bắt hình dong”.

Tính ra càng già, càng cô đơn tôi càng thấm thía các nỗi buồn, các đau khổ trong cuộc đời. Tình hình thế giới ngày càng nhiễu nhương, chiến tranh, tội ác, giả dối, thiên tai khắp nơi. Các loại bệnh tật, sự khác biệt trong ý thức hệ, suy tư đã làm con người khốn đốn. Quá nhiều cảnh khổ, quá nhiều thử thách nghiệt ngã. Đôi khi càng giàu, càng nổi tiếng càng phải vất vả, khổ sở hơn người “phó thường dân” như tôi.  Uớc rằng Quỳnh Dao được mãi bình an trong chọn lựa của mình, và các oán thù tranh chấp được cởi bớt, đời vẫn đẹp dù người đời chơi không đẹp.

Để tạm kết đôi dòng suy tư hôm nay, tôi xin ghi lại câu thơ của Bạch Cư Dị, khi đọc cuốn “Cánh Hoa Chùm Gởi” của nhà văn Quỳnh Dao:

“Hoa phi hoa

Vụ phi vụ

Dạ bán lai

Thiên minh khứ

Lai như xuân mộng bất đa thời

Khứ tự triều vân vô thỏa xứ”

Liêu Quốc Nhĩ dịch là:

“Chẳng phải là sương

chẳng phải hoa

nửa đêm em đến

sáng em về

đến như giấc mộng xuân không đợi

đi tựa mây trời không định nơi….”

Vâng, Quỳnh Dao đã ra đi như mây trời, nhẹ nhàng phiêu lãng sau cả một cuộc đời với nhiều thành quả. Tôi còn nặng nợ trần gian, chưa biết bao giờ mới trả xong, dù chỉ là một phụ nữ nhỏ nhoi yếu đuối. Người bạn xem chỉ tay bảo tôi sẽ sống dai, đối với tôi đây là một tiên đoán buồn, vì từ lâu tôi đã không thấy cuộc đời tươi hồng đáng sống, nhất là từ khi ông xã ra đi, còn lại một mình nên thấy ngày và đêm rất dài. Tôi gần đây hay cầu nguyện cho mình được ơn chết liền, thay vì ơn chết lành như trong đạo Chúa hay cầu. Sống mà đau bệnh, lú lẫn, gây phiền cho người khác, không ích lợi gì cho xã hội, thì chết liền là điều tốt nhất phải không? Mà thôi, có nhiều chuyện rất muốn mà không được, lại không nên suy nghĩ tiêu cực làm người khác ảnh hưởng, nên tôi xin phó dâng, xin được “trôi theo dòng đời”…. Ai người tri kỷ xin “cùng ta cạn một hồ trường”….

Nguyễn Ngọc Duy Hân

 


 

Hai quan chức Việt Nam bị cáo buộc tấn công tình dục hai nữ phục vụ ở New Zealand trước chuyến thăm của ông Chính

RFA
2024.12.11

Thủ tướng Phạm Minh Chính và người đồng cấp New Zeland nói chuyện với sau sau lễ ký kết các thỏa thuận thương mại tại tòa nhà quốc hội ở Wellington vào ngày 11/3/2024

 Marty MELVILLE / AFP

Bê bối của cận vệ Chủ tịch nước Lương Cường ở Chile chưa nguôi, mới đây hai quan chức an ninh tiền trạm trước chuyến thăm của Thủ tướng Việt Nam đến New Zealand bị buộc tội xâm hại tình dục hai nữ phục vụ bàn trẻ tuổi, cảnh sát “không nghi ngờ gì” rằng tội ác đã xảy ra nhưng không thể dẫn độ họ.

Hai quan chức rời New Zealand trước khi bị cảnh sát điểm mặt 

Hôm 11/12, tờ báo The New Zealand Herald cho hay cảnh sát nước này đã nhận được hai khiếu nại vào tháng 3 rằng hai phụ nữ đã bị xâm hại tình dục tại nơi làm việc và các cảnh sát đã bắt đầu điều tra, thanh tra John Van Den Heuvel, người quản lý điều tra tội phạm của quận cho biết.

Cảnh sát đã xem lại cảnh quay từ camera an ninh (CCTV) và nói chuyện với các nhân chứng. Ông khẳng định:

“Cảnh sát đã xác định được nghi phạm của chúng ta là ai và họ là quan chức Việt Nam, đến thăm vì công việc chính thức. Sau đó, chúng tôi đã tiến hành điều tra với Đại sứ quán Việt Nam, những người đã nỗ lực hết sức để hỗ trợ cảnh sát trong quá trình điều tra của chúng tôi.”

Khi cảnh sát xác định được nghi phạm, họ đã rời khỏi New Zealand.

Thanh tra Heuvel giải thích do nước này không có hiệp ước dẫn độ với Việt Nam nên cảnh sát không thể tiến hành các thủ tục dẫn độ và do đó “không có cáo buộc nào được đưa ra”.

Sau đó, cảnh sát đã viết một lá thư gửi qua Bộ Ngoại giao và Thương mại (MFAT) cho đại sứ Việt Nam, giải thích những gì đã xảy ra và “bày tỏ mối quan ngại sâu sắc của Cảnh sát New Zealand về hành vi này”.

MFAT xác nhận các quan chức Việt Nam không được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao, vì điều này chỉ áp dụng cho nhân viên ngoại giao được công nhận tại New Zealand.

“Cảnh sát không nghi ngờ gì về việc hai người phụ nữ này đã bị hai người đàn ông xâm hại tình dục khi đang làm việc và nếu những người đàn ông này vẫn ở New Zealand, chúng tôi sẽ truy tố hình sự”, Van Den Heuvel cho biết.

Phóng viên Đài Á Châu Tự Do ngày 11/12 gọi điện cho Đại sứ quán Việt Nam ở Wellington để hỏi về vụ việc đang được báo chí New Zealand đăng tải, tuy nhiên người trực điện thoại khẳng định “đại sứ quán không biết gì về thông tin này”.

Nạn nhân sống sót lên tiếng 

Cook, 19 tuổi, là một trong hai nhân viên phục vụ bị hai viên chức Việt Nam tấn công tình dục kể lại với mạng báo Stuff về trải nghiệm hãi hùng của mình vào đêm 4/3, vài ngày trước chuyến thăm chính thức của Thủ tướng Phạm Minh Chính.

Câu chuyện này có thể bao gồm những chi tiết khiến một số độc giả khó chịu.

Các quan chức chính phủ Việt Nam đã dùng bữa tối tại nhà hàng và bar Sài Gòn ở đường Willis vào ngày 4/3, trước chuyến thăm New Zealand của Thủ tướng Việt Nam năm ngày sau đó.

Sau khi các quan chức – một nhóm gồm sáu người đàn ông và hai người phụ nữ – dùng bữa xong, họ được mời sử dụng phòng karaoke riêng nằm ngoài tầm nhìn của khu vực nhà hàng chính.

Không rõ những quan chức đó có ở lại hay quay trở lại Wellington để đón ông Chính không.

Chủ nhà hàng Sài Gòn, ông Giang Do đã xác nhận với Stuff rằng ông và một nhân viên khác đã có mặt tại nhà hàng vào đêm đó. Nhưng Do cho biết ông không ép nhân viên uống rượu và không chứng kiến ​​bất kỳ hành vi không phù hợp nào từ các viên chức Việt Nam.

Cô thuật lại rằng sau khi uống vài ly vang đỏ, hai người đàn ông mà cô không biết tên ép uống rượu whisky khiến cô nhanh chóng say khướt, nghĩa là ký ức của cô về đêm đó không đầy đủ.

Các viên chức trong phòng đã hai lần boa cho mỗi người tờ 100 đô la (tổng cộng 200 đô la) khi đang hát karaoke. Cô Cook khi đó đã nghĩ việc boa cho ai đó 200 đô la vì đã ở đây hát karaoke là một điều kỳ lạ. Cô nói:

“Tôi cũng tự nghĩ: đây là những người đứng đầu của công an Việt Nam. Họ thực sự là trong ngành an ninh. Chắc chắn, họ sẽ giữ vững chức danh công việc của mình hoặc có một số sự tử tế.”

Cô nhớ lại khi cả hai đã say xỉn, một quan chức đã dồn cô vào tường, bóp mông và sờ vào nhũ hoa của cô.

Bạn của Cook là Grace – người đã nói chuyện với cô qua điện thoại vào đêm hôm đó – xác nhận Cook “rất say” và đã kể với cô về việc cô bị khách hàng trong nhà hàng sờ mó.

Ngày hôm sau khi tỉnh dậy cô phát hiện ra một vết cắt không thể giải thích được trên nhũ hoa của mình.

Sau khi đến bệnh viện vào tối hôm sau, Cook và đồng nghiệp đã gọi điện cho cảnh sát và báo cáo vụ việc. Sau đó, họ đến Đồn cảnh sát trung tâm Wellington để báo cáo về vụ tấn công.

Cook đã nghỉ việc ngay sau vụ việc. Không có cáo buộc nào được đưa ra, cô cảm thấy các viên chức đã “thoát tội” trong khi cô và đồng nghiệp vẫn còn thắc mắc về những gì đã xảy ra đêm đó.

Vào đầu tháng 11, Cook đã yêu cầu một bản sao hồ sơ cảnh sát của cô, mà cô có quyền được biết theo luật riêng tư. Cảnh sát đã không phản hồi.

Bây giờ, với sự xác nhận rằng các thanh tra cảnh sát tin rằng cô ấy thực sự đã bị tấn công, cô ấy muốn những kẻ tấn công được đưa trở lại New Zealand để đối mặt với công lý.


 

Chúa yêu con như con đang là

Con có sao Chúa yêu con vậy, có thật không?

How do I explain the purpose of life without being too religious?

Bất kể sự phản bội của con sao?     

Bất kể những tội ác của con chăng?

Short Answer Questions - Exams guide - LibGuides at National College of ...

Có gì minh chứng cho điều đó?

Man Scratching Head Cartoon Illustrations, Royalty-Free Vector Graphics ...

Chúa không thể bỏ đi kiệt tác của mình một khi đã tạo dựng nên kiệt tác, đó là con Người.

Ngay từ lúc khởi đầu, khi Con Người phạm tội bất tuân phục, họ ăn “trái cấm”, họ chiều theo cám dỗ thì Chúa đã có kế hoạch cứu giúp họ chống lại thế lực tội ác, ma quỷ:

 Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấydòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.” (St 3:15).

Thiên Chúa thương yêu con người đến nỗi đành hy sinh chính con một của mình để giải thoát con người khỏi tội ác

Đức Giê-su khẳng định ở Tin Mừng Gioan 3:16-17:

Thiên Chúa đã quá yêu mến thế gian, đến nỗi đã ban Con Một, để bất cứ ai tin vào Người thì không hư mất, nhưng có sự sống đời đời. 

Jesus Loves You Wallpapers

Chúa tạo cơ hội cho ta quay về làm con Thiên Chúa và sống đời hạnh phúc viên mãn.

Các Thánh giải thích về Tình yêu đó, theo lm.Jos. SCHIJVERS, DCCT :

The Olive Branch Christian Fellowship | Deer Park NY

Tình yêu Chúa làm hai quả tim tan biến trong nhau, tim của Chúa Giêsu và tim của tạo vật nhỏ bé của Ngài, để trở nên một nguyên lý hành động duy nhất và sự sống siêu nhiên.

… cuộc sống siêu nhiên của chúng ta trở nên cuộc sống trong Chúa Giêsu mà vẫn là của chúng ta.

Mời Bạn nghe lời tâm sự của Trịnh Sáng, cô nói:

  • Vì chính Chúa là tác giả dựng nên Con Người, 
  • Cho dù con yếu hèn, con có sao Chúa yêu con vậy vì Chúa là Đấng vô cùng tốt, vô cùng yêu thương, vô cùng thủy chung không đổi thay.

“CHÚA TRỒNG CON Ở ĐÂU, CON NỞ HOA Ở ĐÓ”

Thánh Phanxicô đệ Salê

 “Lạy Chúa, Chúa yêu con và con yêu Chúa”

Sr. QuyenTh

Quan chức Việt Nam bị cáo buộc tấn công tình dục ở New Zealand

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Đàn Chim Việt

12/12/2024         2

Hai quan chức Việt Nam bị cáo buộc đã tấn công tình dục hai nữ bồi bàn trẻ tuổi ở Wellington, thủ đô của New Zealand, cảnh sát nước này xác nhận với VOA hôm 11/12. Tuy nhiên, cảnh sát không thể khởi tố vì hai quan chức đó đã rời khỏi New Zealand.

Thanh tra Thám tử John Van Dan Heuvel, Trưởng phòng Điều tra Hình sự, Khu vực Wellington, cho VOA biết qua email rằng vụ việc xảy ra hồi tháng 3 năm nay, đã có hai đơn khiếu nại gửi đến cảnh sát, và một cuộc điều tra đã được tiến hành.

Phòng Điều tra Hình sự đã thu thập thông tin, bằng chứng, bao gồm cả việc xem lại các đoạn video do camera an ninh ghi được, cũng như nói chuyện với các nhân chứng.

Cảnh sát đã xác định được hai nghi phạm là “những quan chức Việt Nam” đến New Zealand khi thực hiện công vụ, ông John Van Dan Heuvel nói với VOA qua email. “Sau đó, chúng tôi đã liên hệ với Đại sứ quán Việt Nam, họ đã thực hiện mọi nỗ lực để giúp cảnh sát trong quá trình điều tra”, vẫn lời vị trưởng phòng điều tra hình sự ở Wellington.

Nhưng ở thời điểm cảnh sát nắm được danh tính của hai nghi phạm, họ đã rời khỏi New Zealand rồi. Cảnh sát không chia sẻ danh tính của hai người đó với VOA, nêu lý do quan ngại về vấn đề bí mật cá nhân.

“Vì chúng tôi không có hiệp ước dẫn độ với Việt Nam nên chúng tôi không thể bắt đầu các thủ tục dẫn độ và do đó không khởi tố, không đưa ra tội danh”, ông Van Dan Heuvel cho hay.

Bước tiếp theo là cảnh sát đã viết công hàm gửi qua Bộ Ngoại giao và Thương mại New Zealand (MFAT) tới đại sứ Việt Nam, tóm tắt lại những diễn biến và “bày tỏ mối quan ngại sâu sắc của Cảnh sát New Zealand về hành vi này”.

Bộ có chung mối quan ngại và điều đó đã được chuyển tải tới vị đại sứ của Việt Nam, viên thanh tra cảnh sát ở Wellington cho biết thêm.

Ông cũng chia sẻ với VOA rằng Bộ Ngoại giao và Thương mại New Zealand khẳng định là hai quan chức Việt Nam dính vào vụ này “không được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao”. Quyền này chỉ áp dụng cho các nhân viên ngoại giao được công nhận tại New Zealand.

Vị thanh tra đứng đầu Phòng Điều tra Hình sự, Khu vực Wellington, nêu rõ: “Cảnh sát không nghi ngờ gì về việc hai người phụ nữ này đã bị hai người đàn ông tấn công khiếm nhã khi đang làm việc và nếu những người đàn ông này vẫn ở New Zealand, chúng tôi sẽ khởi tố hình sự”.

Ông nói rằng cảnh sát đã “điều tra kỹ lưỡng” và thường xuyên cập nhật thông tin với hai nạn nhân, cũng như có các biện pháp hỗ trợ nạn nhân.

Cuối email gửi VOA, vị trưởng phòng Điều tra Hình sự, Khu vực Wellington, bày tỏ:”Mặc dù chúng tôi biết đây không phải là kết quả mà họ mong đợi, nhưng cảnh sát đã sử dụng hết mọi cách thức điều tra hợp lý”.

VOA cũng đã liên lạc với Đại sứ quán Việt Nam ở New Zealand để tìm hiểu thêm, nhưng không nhận được hồi đáp.

Cách đây 1 tháng, một tòa án ở Chile đã ra lệnh cho một sĩ quan cấp tá là thành viên trong đội an ninh của Chủ tịch Việt Nam Lương Cường phải rời khỏi Chile sau khi người này bị cáo buộc tấn công tình dục một nữ nhân viên khách sạn trong chuyến thăm của nhà lãnh đạo Việt Nam tại quốc gia Nam Mỹ.

Theo tin từ VOA


 

THIÊN CHÚA HIỆN DIỆN GIỮA DÂN NGƯỜI- TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Những lo toan bận rộn và khó khăn bế tắc của cuộc sống dễ lôi kéo chúng ta vào một vòng xoay bất tận.  Hậu quả là chúng ta quên lãng sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời.  Dù muốn hay không, con người cần có Thượng Đế.  Ki-tô hữu là người hướng về Chúa như hoa hướng dương hướng về mặt trời, như hơi thở đối với thân xác và như lương thực nuôi sống hằng ngày.  Trong Mùa Vọng, Giáo Hội nhắc chúng ta: đừng quên sự hiện diện của Thiên Chúa giữa Dân Người. Danh xưng Đấng Em-ma-nu-en nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.  Vì thế, hãy vui lên và hãy nhìn cuộc đời này với lăng kính tích cực và với lòng nhân ái.  Thiên Chúa cũng rất vui mừng khi ở giữa chúng ta.

Xô-phô-ni-a là vị ngôn sứ người Do Thái sống ở thế kỷ VII trước Công Nguyên, và hoạt động ở miền Nam dưới triều vua Giô-si-gia-hu (640-609 TCN).  Sứ điệp của ông là bảo vệ người nghèo, lên án giai cấp lãnh đạo và các thẩm phán đương thời, cùng với những thói tục xấu và việc thờ ngẫu tượng.  Ông cũng là ngôn sứ của niềm hy vọng, với niềm xác tín Thiên Chúa luôn hiện diện giữa dân Người.  Đoạn sách được đọc trong Chúa Nhật hôm nay là phần kết của cuốn sách mang tên ông.  Vị ngôn sứ mời gọi dân Do Thái hãy vui mừng, kể cả giữa những bất công và thảm họa, vì Thiên Chúa luôn hiện diện giữa dân Người.  Ngài hiện diện để nâng đỡ, ủi an những ai đang đau khổ.  Ông cũng dùng một kiểu nói rất bạo dạn để diễn tả Thiên Chúa: “Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng như trong ngày lễ hội.” “Thiên Chúa nhảy múa” là một hình ảnh kỳ lạ và bất thường.  Trong một số truyền thống văn hóa cổ xưa, người ta quan niệm các vị thần cũng giống như con người.  Họ cũng vui, cũng buồn và cũng giận dữ.  Thiên Chúa của người Do Thái là Đấng luôn vui mừng hân hoan.  Ngài chia sẻ vận mạng của Dân Ngài.

Cũng như người Do Thái thời ngôn sứ Xô-phô-ni-a, các Ki-tô hữu cũng được mời gọi hãy vui mừng, vì Chúa gần đến.  Đó là lời giáo huấn của thánh Phao-lô với tín hữu Phi-líp-phê.  Ki-tô hữu là người đang chờ đợi Chúa đến.  Vậy phải làm sao để khi Chúa đến, Người thấy chúng ta đang sống hiền hòa rộng rãi, tương thân tương ái với anh chị em đồng đạo và đồng loại.  Khi sống hiền hòa, là chúng ta làm lan tỏa tinh thần yêu thương như Chúa đã dạy.  Người tin Chúa luôn vui mừng, vì có Chúa ở với chúng ta.  Người luôn đồng hành với chúng ta trên từng bước đi của nẻo đường dương thế.

Chuẩn bị để đón Chúa, đó cũng là thời điểm để mỗi chúng ta nhìn lại mình.  Thánh Gio-an Tẩy giả xuất hiện là một hiện tượng đặc biệt đối với người Do Thái.  Qua lời giảng, ông Gio-an khẳng định với những người đương thời: điều mà cha ông chúng ta vẫn chờ đợi, nay sắp đến rồi.  Để có thể đón tiếp Người, mỗi người phải sám hối.  Lãnh nhận phép rửa do ông cử hành là hành vi sám hối, hoán cải canh tân để trở nên con người mới.

Mỗi khi Mùa Vọng về, Giáo Hội lại mượn lời rao giảng của thánh Gio-an Tẩy giả, giúp các tín hữu chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa.  Thực ra Chúa Giê-su đã đến trong lịch sử.  Người đã sinh ra tại hang đá Be-lem cách đây hơn hai ngàn năm.  Nếu Giáo Hội mời gọi chúng ta đón Chúa, là để giúp chúng ta tái xác tín vào sự hiện diện của Người trong cuộc đời và trong tâm hồn chúng ta.  Những khuynh hướng xấu, tội lỗi và đam mê là lực cản che lấp sự hiện diện của Chúa.  Sám hối sửa mình, sẽ giúp ta nhận ra Chúa và cố gắng để nên giống như Người.

“Chúng tôi phải làm gì?”  Đó là câu hỏi mà những người Do Thái đặt ra cho ông Gio-an Tẩy giả.  Đoàn người đến cùng ông rất đa dạng.  Họ là những người thu thuế, những quân nhân và nông dân.  Ông Gio-an đưa ra những lời khuyên cụ thể cho từng trường hợp.  Đối với chúng ta, tâm tình sám hối để đón Chúa đến không phải là chung chung mờ nhạt, nhưng cụ thể và phải được chứng minh bằng việc làm.

Tâm tình hân hoan vui mừng còn được thể hiện trong sách I-sai-a được chọn cho phần Đáp ca của Thánh lễ: “Dân Xi-on, hãy mừng rỡ reo hò, vì giữa người, Đức Thánh của Ít-ra-en thật là vĩ đại!”  Thiên Chúa không phải là một vị thần nghiêm khắc hay một ông chủ độc tài.  Ngài là Cha yêu thương, luôn ở giữa chúng ta và ban cho chúng ta niềm an ủi.  Sự hiện diện của Chúa sẽ giúp chúng ta xua tan tăm tối, lan tỏa niềm vui và tràn trề niềm hy vọng.  Bầu khí nhộn nhịp, hân hoan tưng bừng trong những ngày Giáng Sinh gần kề nhắc chúng ta: Chúa đang ngự giữa chúng ta, và chúng ta vui mừng được đón tiếp Ngài.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim


 

 LẮM PHÚC- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn Gioan!”.

Trong đoản thơ “Những Chiếc Bóng Đổ”, “Shadows”, tác giả chia sẻ, “Thật tuyệt vời khi bạn chạy và ‘những chiếc bóng đổ’ chạy! Khi bạn hạnh phúc, ‘những chiếc bóng đổ’ reo ca; khi bạn ngân nga, ‘những chiếc bóng đổ’ nhại lại. ‘Những chiếc bóng đổ’ chạy theo khi cuộc sống của bạn ngập tràn ánh nắng và hân hoan. Bạn quả là ‘lắm phúc!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu nữ thi sĩ Martha Wadsworth không tiếc lời để nói về ‘những chiếc bóng đổ’ của một người mẹ, thì với Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã không tiếc lời làm điều tương tự với Gioan Tẩy Giả, người Ngài ngưỡng mộ. Tuy nhiên, Ngài bất ngờ kết luận, “Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn Gioan!”. Vậy sẽ có người ‘lắm phúc’ hơn Gioan?

Đúng thế! Chúa Giêsu thường ít khen ai ngoài một vài đối tượng có lòng tin mạnh! Dẫu vậy, ở đây, Ngài nức tiếng khi nói về Gioan. Ngài coi Gioan như đại ngôn sứ Êlia tái thế, người dọn đường cho Đấng Messia. Nhưng bất chợt, Ngài đảo ngược nhận định khi tiết lộ kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời lại cao trọng hơn Gioan. Họ là ai? Nước Trời ở đây là gì?

Hạng nhỏ nhất ở đây là những người ‘lắm phúc’ hơn Gioan; trong đó có chúng ta. Một ngạc nhiên đầy thú vị! Rõ ràng, Gioan vĩ đại, nhưng sự vĩ đại của Gioan chỉ để chuẩn bị cho một Đấng Vĩ Đại. Gioan ‘biết’ Ngài, nhưng không biết Ngài về sau! Gioan chỉ tay về phía Chúa Giêsu, nói cho các đồ đệ, “Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian!”, nhưng Gioan không sống để chứng kiến ‘sự xoá tội’ của Ngài sẽ thực hiện cách nào! Giao Ước mới được đóng ấn bằng máu Chúa Kitô trên thập giá, Gioan chưa bao giờ nhìn thấy điều đó; Gioan cũng chưa bao giờ hoàn toàn là môn đệ của Ngài. Gioan không thể chia sẻ sự sống dồi dào khi được giải thoát khỏi tội lỗi nhờ cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô như mọi Kitô hữu có thể có.

Không hưởng nhận Thánh Thần của Chúa Kitô, Gioan mù tịt về Giáo Hội; đang khi chúng ta được ngụp lặn giữa biển ân sủng của Chúa Phục Sinh. Gioan không biết Vương Quốc Ngài thiết lập là gì, Nước Trời là gì và những ai thuộc về nó. Và Nước Trời không gì khác, chính Chúa Kitô! Đó là lý do tại sao “Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời cao trọng hơn Gioan!”.

Anh Chị em,

“Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn Gioan!”. Những gì Gioan không biết là những gì chúng ta sở hữu: Được Thánh Thần tưới gội qua các Bí tích; Phúc Âm, các thư Phaolô và các tài liệu làm nên Tân Ước; sống trong lòng Mẹ Hội Thánh với sự hiện diện tràn đầy của Chúa Thánh Thần. Như vậy, chúng ta ‘lắm phúc’ hơn Gioan bội phần; không vì làm được nhiều, nhưng được ban nhiều. Rõ ràng, bạn và tôi không hề tầm thường chút nào. Vậy, hãy sống cho xứng tầm với ân sủng, mang lấy sức mạnh của Thần Khí để dám sống, dám nói và dám chết như Gioan hầu có thể làm chứng cho Tin Mừng và mở rộng Vương Quốc! “Hãy cầu xin Gioan ban cho ơn can đảm tông đồ để luôn nói sự thật; ơn yêu thương mục vụ. Điều này có nghĩa là đón nhận mọi người bằng những gì ít ỏi mình có thể cho đi, đó là bước đầu tiên. Chúa sẽ làm những bước còn lại!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ước gì con là ‘chiếc bóng đổ’ của Chúa. Những ngày Mùa Vọng, cho con biết chia sẻ ân phúc, nụ cười và ‘ánh nắng’ cho những ai ‘vận xúi, vô phúc!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

********************************************

Thứ Năm Tuần II – Mùa Vọng

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

11 Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông rằng: “Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gio-an Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông. 12 Từ thời ông Gio-an Tẩy Giả cho đến bây giờ, Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được. 13 Cho đến ông Gio-an, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri. 14 Và nếu anh em muốn chấp nhận, thì ông Gio-an chính là Ê-li-a, người phải đến. 15 Ai có tai thì nghe.” 


 

GIÊSU chính là HY VỌNG đời TA, dẫu đời “MƯA NẮNG” thất thường.

Fr_Quảng_CSsR

Quý ông bà và anh chị giáo hữu khắp nơi trên thế giới, nhất là đang sinh sống tại Mỹ rất thân mến,

Con gửi tới mọi người đường link con chia sẻ mùa vọng: https://www.youtube.com/watch?v=TnDNLBtyJJA

Mùa Vọng lại thắp lên HY VỌNG cho chúng ta giữa những khó khăn.

  1. Nước Mỹ được ví như là “ANH HAI” trong gia đình nhân loại ngày nay về chiều lĩnh mực, nên mỗi THAY ĐỔI, BIẾN ĐỘNG của nước Mỹ, dường như cả thế giới bị thay đổi và biến động theo. Và mỗi lần, bầu tổng thống Mỹ và có tổng thống mới lên, thường, là có nhiều thay đổi và biến động. Việc bầu tổng thốngsẽ có những người vui, và có những người không vui. Vui vì người mình bầu được đắc cử. Buồn vì người mình bầu không đắc cử. Đó là một thực tế rất thật của cuộc sống.

Tuy nhiên, dù vui, dù buồn, cuộc sống vẫn cứ phải chảy không ngừng.

  1. Bầu cử để tìm ra người lãnh đạo, dù thích hay không thích, ta vẫn phải chấp nhận cuộc chơi “dân chủ” = người được cho là nhiều phiếu là thắng, người ít phiếu là thua. Vì luật chơi là KHÁCH QUAN, ít nhất là theo những con số, thế nên, thái độ “bình thường” nhất của những người trưởng thành là đón nhận nó, dù muốn dù không.
  2. Cuộc sống CẦN nhiều thứ hơn BẦU CỬ. Ai cũng muốn người mình bầu thắng. Đó là bản chất tự nhiên, nhưng bản chất của cuộc sống cũng dạy chúng ta rằng: Không ai làm mãi. Hết một hoặc hai nhiệm kỳ là sẽ có người khác. Thế nên, cuộc sống còn NHIỀU thứ nữa. Chẳng hạn: tình yêu thương giữa những người thân, tình bạn giữa con người, lòng tự trọng, lòng nhân ái, etc.

Đúng là “một người tốt trong một hệ thống xấu, thì hệ thống xấu sẽ làm tha hoá người tốt. Và một hệ thống tốt, sẽ nâng đỡ người xấu.” Thế nên, nhiệm vụ của chúng ta dù trong hoàn cảnh nào cũng phải cố gắng xây dựng, kiên toàn để một hệ thống xã hội tốt hơn. Bổn phận làm cho xã hội tốt hơn không được miễn chuẩn. Vì lẽ, theo Aristotle, “con người là động vật chính trị.” Chúng ta không thể khước từ bản chất xã hội gắn liền với bản chất của con người. Hãy làm cho môi trường xã hội xung quanh ta trở nên tốt hơn bằng những giá trị VĨNH CỬU: CHÂN-THIỆN-MỸ.

  1. Chỉ mình Chúa Giêsu khẳng định: “Thầy là ĐƯỜNG, là SỰ THẬT, và là SỰ SỐNG.” Mọi sự thế gian rồi cũng qua đi, dẫu có nhiều THẤT VỌNG, ĐAU KHỔ, BUỒN VUI của kiếp nhân sinh, thì như Tông Thư của Đức Giáo Hoàng Phanxicô khi loan báo năm thánh, ngài nhắc nhở, mời gọi chúng ta: Spes non confundit(Đức CẬY không làm thất vọng” (Rm 5,5). Năm thánh này mời gọi chúng ta trở thành: “Những người hành hương của Hy vọng”.

Ước mong HY VONG là CHÍNH CHÚA sẽ giúp chúng ta bước đi bình an dẫu đời có ra sao!

From: quangcssr & NguyenNThu

Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường (Mt 11:28-30)- Cha Vương

Một ngày ấm ám và êm ái bên Chúa nhé. Hãy tiếp tục cầu nguyện cho nhau.

Cha Vương

Thứ 4 T2MV: 11/12/2024

TIN MỪNG: Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.” (Mt 11:28-30)

SUY NIỆM: Mỗi người đều có một gánh nặng. Gánh nặng đó đến từ đâu? Bạn làm gì với gánh nặng đó? Câu trả lời cho câu hỏi này tuỳ theo góc nhìn của mỗi người. Cuộc đời trở nên vui hay buồn, gánh đời nặng hay nhẹ tuỳ theo người gánh. Lời Chúa hôm này nêu ra 3 lời mời gọi: Hãy đến với Ta, mang lấy ách của Ta, học từ Ta.

(1) Hãy đến với Chúa Giêsu mỗi ngày. Bắt đầu ngày mới của bạn bằng lời cầu nguyện. Cầu nguyện liên lỉ!

(2) Hãy mang lấy ách của Chúa Giêsu và bước đi với Người. Cái ách là thứ mà người ta đặt lên cổ của những con vật. Còn cái ách của Chúa là gì? Có thể đó là cánh tay Thiên Chúa quàng lên cổ bạn! Như cánh tay của người mẹ quàng lên vai người con khi nó bị đau, như người cha nhân hậu “chạnh lòng thương, chạy ra ôm chồm anh ta và hôn lấy hôn để.” (Lc 15:20b) Thật thú vị khi nghĩ đến vòng tay của Chúa cũng cong cong như hình cái ách đang choàng lên cổ của người mà Ngài đang thương mến.

(3) Hãy học nơi Chúa, đừng để gánh nặng cuộc đời làm bạn thất vọng. Tập có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Hiền hậu và khiêm nhường là phẩm tính của Chúa Giê-su. Qua mầu nhiệm Nhập thể và qua cuộc khổ nạn đau thương, Chúa Giê-su đã chứng minh điều đó. Khi cuộc sống khó khăn, hãy nhớ lại ách (vòng tay hiền hậu và nhân từ của Chúa). Đừng vì tự ái mà chiến đấu một mình. Hãy để Chúa Giêsu gánh vác những gánh nặng đang đè trên vai bạn và cùng đồng hành với Người.

LẮNG NGHE: ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa vĩnh cửu, là Đấng sáng tạo toàn cõi đất. Người không mệt mỏi, chẳng nhọc nhằn, trí thông minh của Người khôn dò thấu. Người ban sức mạnh cho ai mệt mỏi, kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng. Nhưng những người cậy trông ĐỨC CHÚA thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân. (Is 40:28,29,31)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã chấp nhận mọi sỉ nhục, đã chịu chết đau thương để diễn tả tình yêu vô biên của Chúa đối với nhân loại. Những ai muốn theo Chúa Giêsu, không thể chọn lựa con đường khác với con đường thập giá, xin giúp con luôn chạy đến Chúa để tâm hồn được nghỉ ngơi bồi dưỡng.

THỰC HÀNH: Điều gì đang ngăn cản bạn đến với Chúa trong lúc này? Hãy dành thời gian tâm sự với Chúa về những gánh nặng của bạn nhé.

From:Do Dzung

Tình Thương Nhiệm Mầu – Gia Ân     

Án oan Hồ Duy Hải ra sao khi ông Nguyễn Hòa Bình rời đi?

Ba’o Nguoi-Viet

December 10, 2024

Đàm Chính Sự

Vụ án oan sai của Hồ Duy Hải đã trở thành một vết thương mưng mủ trong lòng xã hội Việt Nam suốt hơn một thập niên qua, gieo rắc nỗi hoang mang về tính công bằng và minh bạch của hệ thống tư pháp.

Gắn liền với nó là hình ảnh của cựu Chánh Án Nguyễn Hòa Bình, người vừa rời khỏi ngành tòa án để đảm nhiệm vị trí phó thủ tướng đầy quyền lực. Liệu sự ra đi này, cùng với những biến động nhân sự khác trong ngành tư pháp, có mở ra tia hy vọng thực sự cho công lý được thực thi, hay vụ án Hồ Duy Hải sẽ tiếp tục chìm trong bóng tối của những khuất tất, tranh cãi và sự thờ ơ của những người có trách nhiệm?

Hồ Duy Hải, một thanh niên 23 tuổi đến từ Long An, bị kết án tử hình vì tội giết hai nữ nhân viên bưu điện Cầu Voi vào năm 2008. Tuy nhiên, ngay từ đầu, vụ án đã vướng rất nhiều điểm nghi vấn, khiến dư luận và gia đình Hải tin rằng anh bị oan.

Không có nhân chứng nào nhìn thấy Hồ Duy Hải gây án, DNA của anh cũng không được tìm thấy tại hiện trường. Con dao được cho là hung khí đã bị thay đổi một cách khó hiểu so với ban đầu, các vật chứng khác cũng có dấu hiệu bị làm giả hoặc bị hủy một cách có chủ đích.

Hồ Duy Hải từng khai nhận tội nhưng sau đó lại liên tục rút lại lời khai, khẳng định mình bị ép cung, bị đánh đập và đe dọa để nhận tội. Đáng chú ý, cơ quan điều tra đã bỏ qua những bằng chứng ngoại phạm quan trọng, cho thấy Hải có thể đã ở nơi khác vào thời điểm xảy ra vụ án, thậm chí còn có những nhân chứng có thể xác nhận điều này.

Năm 2020, sau nhiều năm đấu tranh không mệt mỏi của gia đình Hải và sự lên tiếng của dư luận, Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao dưới sự lãnh đạo của ông Lê Minh Trí đã đưa ra kháng nghị, chỉ ra 17 điểm phi lý trong vụ án và đề nghị tuyên Hải vô tội. Kháng nghị này được coi là một bước ngoặt quan trọng, khẳng định những nghi ngờ của dư luận về tính oan sai của vụ án là có cơ sở.

Ông Nguyễn Hòa Bình. (Hình: Tuoitre)

Tuy nhiên, kháng nghị này đã bị bác bỏ một cách đầy bất ngờ và gây tranh cãi bởi Hội Đồng Thẩm Phán do chính ông Nguyễn Hòa Bình, khi đó là chánh án Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, làm chủ tọa. Điều đáng nói là trước đó, khi còn là viện trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao (2011-2016), ông Nguyễn Hòa Bình đã từng nhiều lần khẳng định Hải có tội, thậm chí còn ký văn bản khẳng định không kháng nghị bản án sơ thẩm và phúc thẩm, góp phần vào việc chủ tịch nước bác đơn xin ân xá của Hải.

Việc ông Nguyễn Hòa Bình tham gia tố tụng ở cả hai vị trí then chốt, mang tính quyết định đối với số phận của Hồ Duy Hải, đã dấy lên làn sóng phản đối mạnh mẽ từ dư luận và giới luật sư. Nhiều ý kiến cho rằng ông đã vi phạm nguyên tắc khách quan, công bằng trong xét xử, đồng thời thể hiện rõ sự xung đột lợi ích.

Lẽ ra, với tiền sử tham gia vào vụ án ở vị trí người đứng đầu cơ quan công tố, ông nên tự rút lui khỏi phiên tòa giám đốc thẩm để bảo đảm tính công bằng tối đa cho Hồ Duy Hải. Tuy nhiên, điều này đã không xảy ra, và quyết định của Hội Đồng Thẩm Phán do ông chủ tọa đã khiến niềm tin của người dân vào hệ thống tư pháp thêm lung lay.

Giờ đây, với sự ra đi của ông Nguyễn Hòa Bình khỏi ngành tòa án và việc ông Lê Minh Trí, người từng đứng đầu Viện Kiểm Sát kháng nghị vụ án, trở thành chánh án Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, một tia hy vọng mong manh đã xuất hiện. Liệu vụ án oan Hồ Duy Hải có được xem xét lại một cách khách quan, toàn diện và công bằng hơn? Liệu những sai sót trong quá trình điều tra, truy tố và xét xử sẽ được nghiêm túc xem xét và sửa chữa? Liệu công lý sẽ được thực thi, trả lại sự trong trắng cho Hải sau hơn một thập niên sống trong cảnh tù tội và đối mặt với án tử hình oan ức?

Câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ, và không ai dám chắc chắn điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Tuy nhiên, sự thay đổi nhân sự cấp cao trong ngành tư pháp ít nhiều đã thắp lên niềm tin cho những ai khao khát công lý cho Hải, cho gia đình anh và cho chính hệ thống tư pháp Việt Nam.

Tuy nhiên, thực trạng xung đột lợi ích, thiếu minh bạch và sự can thiệp của các thế lực bên ngoài vào hoạt động tư pháp vẫn là một vấn đề nhức nhối, cần được giải quyết triệt để để đảm bảo tính công bằng và liêm chính cho mọi vụ án.

Vụ án Hồ Duy Hải có thể trở thành một bước ngoặt quan trọng, thúc đẩy sự thay đổi tích cực, toàn diện trong việc thực thi công lý tại Việt Nam, hay sẽ tiếp tục là một vết thương mưng mủ, gây xói mòn niềm tin của người dân vào hệ thống pháp luật và công lý? Thời gian và những hành động cụ thể của các cơ quan chức năng sẽ cho chúng ta câu trả lời. 


 

Westminster kiện NamQuan và Amy Phan West ‘cản trở và gây hỗn loạn’ các buổi họp

Ba’o Nguoi-Viet

December 10, 2024

Đỗ Dzũng/Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) – Thành phố Westminster vừa nộp đơn kiện hai nghị viên NamQuan Nguyễn và Amy Phan West “cản trở và gây hỗn loạn” các cuộc họp Hội Đồng Thành Phố (HĐTP), theo đơn nộp tại Tòa Thượng Thẩm California ở Orange County hôm 27 Tháng Mười Một.

Một cuộc họp của Hội Đồng Thành Phố Westminster. (Hình minh họa: Văn Lan/Người Việt)

Nguyên đơn yêu cầu tòa giúp giải quyết vấn đề qua hòa giải và hai bị đơn phải trả tiền luật sư phí.

Nếu không được, nguyên đơn nhờ tòa ra phán quyết quy định rõ hơn vai trò và quyền hạn của cả hai phía cũng như ra lệnh cấm Nghị Viên NamQuan Nguyễn (Địa Hạt 4) và Nghị Viên Amy Phan West (Địa Hạt 1) không được làm như vậy nữa.

Đơn kiện viết: “Thị trưởng không thể ngăn chặn hành động ngang ngược của họ, và tất cả cố gắng yêu cầu họ hợp tác đều thất bại. Kết quả là các cuộc họp của HĐTP không đạt được hiệu quả, kết thúc về khuya, và nói chung, làm những người có trách nhiệm làm cho cuộc họp hữu hiệu thất vọng.”

Thành phố tố cáo hai vị dân cử nêu trên liên tục “cản trở và gây hỗn loạn” bằng cách nói chen vào trong lúc đồng viện khác đang nói, nhiều lần làm buổi họp kéo dài tới sáng hôm sau, trong đó có ba buổi họp kéo dài tới 10 giờ trong sáu tháng qua, và được một số cơ quan truyền thông tường thuật.

“Nhiều lần, thị trưởng phải cảnh cáo hai bị đơn, nói rằng họ phải tôn trọng người khác khi họ đang nói, nhưng cả hai người không nghe theo,” đơn kiện tiếp tục.

Cụ thể, nguyên đơn nêu sự việc bị hai bị đơn “cản trở và gây hỗn loạn” như vậy trong sáu buổi họp vào các ngày 14 và 28 Tháng Tám, 11 Tháng Chín, 9, 14, và 23 Tháng Mười.

Theo quy định hiện hành, khi thảo luận một đề tài, mỗi thành viên HĐTP chỉ được phát biểu tối đa 5 phút. Sau đó, khi cả năm người đã phát biểu xong, mỗi người có thể phát biểu thêm một lần 5 phút nữa.

Trả lời phỏng vấn nhật báo Người Việt, Nghị Viên Amy Phan West cho biết bà chưa nhận được đơn kiện chính thức, nhưng biết nội dung vào thời điểm công chúng biết qua truyền thông, và hoàn toàn phản đối hành động này.

“Tại sao thành phố lại sử dụng tiền thuế của người dân cho việc này? Chúng ta có quá nhiều vấn đề cần giải quyết như tội phạm, đường sá xuống cấp, tại sao lại để thuế của thành phố tăng cao thuộc loại hàng đầu ở Orange County?,” vị nữ dân cử đại diện Địa Hạt 1 nói. “Rõ ràng, đây là cách mà những người còn lại trong HĐTP dùng tiền của dân để bịt miệng đối thủ, dập tắt tiếng nói đại diện của người dân Địa Hạt 1. Không chỉ với tôi, tôi nghĩ họ cũng làm như vậy với Nghị Viên NamQuan Nguyễn.”

Nghị Viên Amy Phan West phàn nàn thêm: “Riêng ông thị trưởng, ông cũng rất nhiều lần nói chen vào trong lúc tôi đang phát biểu. Vậy mà không sao. Điều này là không thể chấp nhận được.”

Nhật báo Người Việt có gọi điện thoại cho Nghị Viên NamQuan Nguyễn, để lại lời nhắn, nhưng chưa được hồi âm.

Đơn kiện của thành phố Westminster đối với Nghị Viên NamQuan Nguyễn và Nghị Viên Amy Phan West. (Hình: Người Việt)

Nghị Viên Amy Phan West và Nghị Viên NamQuan Nguyễn đắc cử lần đầu năm 2022 và nhiệm kỳ của cả hai sẽ kết thúc vào năm 2026.

Các cuộc họp của HĐTP Westminster gần đây luôn trong không khí hỗn loạn, có khi giữa dân cử và cư dân tham dự họp, làm Thị Trưởng Chí Charlie Nguyễn lúng túng, muốn nổi điên, gõ búa liên tục, lớn tiếng, và đưa ra cảnh cáo hai nghị viên NamQuan Nguyễn và Amy Phan West nhiều lần.

Trong một số cuộc họp, thậm chí Nghị Viên NamQuan có vài lần gọi ông thị trưởng là “thằng ngốc” (idiot) và “ngu xuẩn” (stupid).

Có lần, bà Terry Raines, một cư dân thành phố, phải lên tiếng: “Thị trưởng, ông phải giữ trật tự HĐTP chứ. Nếu luật sư thành phố không hướng dẫn ông cách đối phó với tình trạng này, ông và tổng quản trị nên đi ra ngoài kiếm luật sư khác để họ hướng dẫn ông cách giải quyết, để thành phố có thể hoạt động được. Tôi chưa bao giờ thấy sự hỗn loạn và hoàn toàn điên loạn như cuộc họp hôm nay.”

Một lần khác, Phó Thị Trưởng Kimberly Hồ phải thốt lên: “Các phiên họp lúc nào cũng không đứng đắn, cứ như là một gánh xiếc và tôi không chịu nổi nữa. Tôi xin lỗi những cư dân trong phòng họp và những người đang xem (qua truyền hình) ở nhà.”

Tòa Thượng Thẩm California sẽ xét xử vụ kiện này vào Tháng Năm, 2025.

—–
Liên lạc tác giả: dodzung@nguoi-viet.com