Trường Sinh Bất Tử

Trường Sinh Bất Tử

Lời CHÚA: Trường Sinh Bất Tử
Khôn Ngoan – Chương 6 
18Mà yêu mến là tuân giữ lề luật.Chú tâm tới lề luật của Đức Khôn Ngoan
là bảo đảm được trường sinh bất tử.
 
 
 
Gioan – Chương 6 
27Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
Gioan – Chương 6 
35Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!
 
Thư Rôma – Chương 2 
7những ai bền chí làm việc thiện mà tìm vinh quang, danh dự và phúc trường sinh bất tử, thì Thiên Chúa sẽ cho họ được sống đời đời;
 
 
Thư Timôthê 2 – Chương 1 
10nhưng giờ đây mới được biểu lộ, vì Đấng cứu độ chúng ta là Đức Ki-tô Giê-su đã xuất hiện. Chính Đức Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử.
Khải Huyền – Chương 3 
5Như thế, ai thắng sẽ được mặc áo trắng; Ta sẽ không xoá tên người ấy khỏi Sổ Trường Sinh; Ta sẽ nhận người ấy trước mặt Cha Ta và trước mặt các thiên thần của Người.
Khải Huyền – Chương 7 
17Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ.”
 
 
Khải Huyền – Chương 20 
12Rồi tôi thấy những người chết, lớn cũng như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đã mở sẵn; rồi một cuốn khác cũng đã mở ra: đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tuỳ theo việc họ đã làm, chiếu theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách.
Khải Huyền – Chương 20 
15Ai không có tên ghi trong Sổ trường sinh thì bị quăng vào hồ lửa.
Khải Huyền – Chương 21 
6Người lại phán với tôi: “Xong cả rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Chính Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả tiền.
Khải Huyền – Chương 21 
27Tất cả những gì ô uế cũng như bất cứ ai làm điều ghê tởm và ăn gian nói dối, đều không được vào thành, mà chỉ có những người có tên ghi trong Sổ trường sinh của Con Chiên mới được vào.

……………………………………………………………….
Bảo Chứng Của Trường Sinh Bất Tử

Công chúa Touwan bên Trung Quốc từ trần vào khoảng năm 104 Trước Công Nguyên, nhưng được những người sinh sống đồng thời tin tưởng là bà sẽ trường sinh bất tử vì bà được an táng trong một quan tài bằng ngọc thạch. Chồng bà nhắm mắt lìa đời 9 năm trước đó cũng được an táng trong một quan tài tương tự.

Ðôi vợ chồng được an nghỉ trong hai ngôi mộ xây cất trong vùng đồi núi hoang vu. Mãi đến năm 1969 người ta mới khám phá ra và cả thế giới ngạc nhiên trước sự giàu sang của thời đại ấy được biểu lộ qua 2,800 của lễ được dâng tặng lúc cử hành lễ an táng, nhưng đặc biệt nhất là hai cái quan tài, mỗi cái gồm tất cả hai ngàn mảnh ngọc nhỏ được kết chung lại bằng những sợi chỉ bằng vàng.

Những người sinh sống vào thời đại ấy quan niệm rằng: vàng và ngọc thạch không bị thời gian làm hư hại vì thế chúng ta bảo chứng cho sự trường sinh bất tử.

Trên ba vòng bán nguyệt của khung cửa chính ở nhà thờ chánh tòa Milanô bên Italia có khắc ba dòng chữ:

– Phía dưới hình một hoa hồng được chạm trổ tinh vi của một vòng bán nguyệt, người ta đọc được hàng chữ: “Mỗi hạnh phúc chỉ kéo dài trong khoảnh khắc”.

– Bên vòng bán nguyệt của khung cửa kia, dưới hình một cây thập giá có ghi hàng chữ: “Mỗi đau khổ chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc”.

– Ở vòng nguyệt của khung cửa giữa dẫn vào lòng chính của vương cung thánh đường có khắc dòng chữ: “Chỉ có sự đời đời mới là quan trọng”.

Ở giữa một bên là quan niệm đi tìm thuốc tiên hay sử dụng quan tài bằng ngọc thạch để được trường sinh bất tử và bên kia là quan niệm cuộc đời con người chấm cùng bằng cái chết, những người Kitô hữu xây dựng cuộc sống vĩnh cửu bằng những giây phút hiện tại và tin tưởng rằng cái chết là ngưỡng cửa dẫn vào cuộc sống đời đời và chính cuộc sống này mới thực sự quan trọng.

Vì thế họ chọn thái độ “sống gửi thác về”. Họ thu nhặt những giá trị qúi như vàng ngọc bằng cách sống tốt, sống thật những giây phút hiện tại, bằng cách áp dụng “hai đạo luật vàng: mến chúa yêu người”, vì họ biết rằng chỉ có những gì được làm vì tình yêu mới có giá trị vĩnh cửu.

Vì thế họ quan niệm đời sống là một cuộc hành trình, phải luôn cất bước ra đi: nước mắt, nụ cười chỉ có giá trị tương đối, để mỗi ngày họ bắt đầu lại, mỗi ngày họ cất một bước chân mới đi về nhà cha. Năm phụng vụ đã gần kết thúc. Giáo hội mời gọi chúng ta tiếp tục sống, nhưng với chú tâm sống tốt, sống thật từng phút giây hiện tại vì chúng là những hạt cát, những viên gạch xây dựng cho cuộc sống mai sau.

Trích sách Lẽ Sống

From: hnkimnga & anh chị Thụ & Mai

Tại sao chúng ta nổi giận và làm thế nào để kiểm soát?

 

Tai  sao chúng ta ni gin và làm thế nào đ kim soát? 

 

Nổi giận và hung hăng là thuộc về phía “chiến đấu” của bộ cảm xúc “chiến đấu hay bỏ chạy”. (Ảnh: Romolo Tavani/iStock)

Bạn đang ở công viên chơi đùa cùng bọn trẻ. Mọi người đều vui vẻ, và rồi có một con chó lạ vô chủ xuất hiện. Nó giương mắt nhìn lũ trẻ. Ngay lập tức, hệ thống cảnh giác trước mối nguy hiểm trong não bộ của bạn được kích hoạt.

Bạn liền cảnh giác, hoàn toàn tập trung vào con chó; tim đập liên hồi, bàn tay nắm chặt. Con chó gầm ghè, nhe răng và như muốn vồ bạn. Bạn đang ở trong tình thế sống còn, cảm giác tức giận và bạo lực. Bạn hét lên, bạn có thể sẽ đánh nó mà không để ý đến việc liệu bạn có bị nó cắn hay không.

Con chó sủa ăng ẳng đầu hàng và bỏ đi, trong khi bạn đang đứng ra bảo vệ trước con cái của bạn.

Loại nổi giận và hiếu chiến này thuộc về phía “chiến đấu” của bộ cảm xúc “chiến đấu hay bỏ chạy”. Phản ứng sinh lý này, theo nghiên cứu về sự phát triển của các yếu tố tâm lý, giúp cơ thể chúng ta chuẩn bị chống lại hoặc để bỏ chạy trước một mối đe dọa.

Nổi giận là một trong bảy cảm xúc phổ biến thông thường đối với mọi giới tính, lứa tuổi trong nhiều nền văn hóa khác nhau.

Đó là một phần quan trọng đối với sự sống còn của con người, đối với con người hiện đại, nó có thể đến bất cứ lúc nào. Giận dữ, và hiếu chiến có thể gây hậu quả nghiêm trọng khi nó thể hiện ra thành bạo lực trên đường phố, ở nhà riêng và tại các nơi khác trong cộng đồng.

Tất cả chúng ta đều nổi giận

Theo nhà nghiên cứu hàng đầu về cảm xúc Paul Ekman, tức giận là một trong bảy cảm xúc phổ biến thông thường đối với mọi giới tính, lứa tuổi ở hầu hết các nền văn hóa. Ông cho biết, tức giận có thể đến vì cảm thấy một điều gì đó can thiệp vào việc đạt được mục tiêu đã định của chúng ta, hoặc khi chúng ta trải nghiệm, cảm nhận một sự việc đang đe dọa bản thân mình về thể chất hoặc về tâm lý.

Cơn tức giận thường xuất hiện rất nhanh (có thể coi như “nóng tính”), nó khiến ta dồn sự chú ý vào các mối đe dọa, và nó hiển lộ rõ trong cơ thể chúng ta, thông thường bắt đầu trong vùng lõm thượng vị dạ dày, rồi bốc lên đến mặt và là nguyên nhân khiến chúng ta phải nhăn nhó và nắm chặt nắm đấm của mình. Khi sự sân hận trào dâng, nó được thể hiện về mặt thể chất bằng tiếng thét, đấm hoặc đá.

Chúng ta ai cũng có những lúc giận dữ trong cuộc sống (Ảnh: Michael Bentley/Flickr/CC BY)

Nhưng bạn có thích trong nhóm bạn của mình có một người hay tức giận không? Hầu hết mọi người đều nói không, và đó là một trong những hậu quả chính của sự tức giận: tức giận thường gây tổn hại đến các mối quan hệ và làm người nổi giận cảm thấy cô lập.

Vì vậy, bản chất sự tức giận không phải là vấn đề, vấn đề là cách chúng ta kiểm soát và thể hiện nó ra sao.

Rối loạn tức giận

Không có sự chẩn đoán rõ ràng nào về chứng rối loạn giận dữ, nhưng sổ tay hướng dẫn chẩn đoán các bệnh tâm thần có ghi nhận “chứng rối loạn khiến dễ bùng nổ cơn giận liên tục”, đặc trưng bởi sự bùng phát hành vi được tái diễn nhiều lần kèm theo sự kiểm soát các cơn bốc đồng hung hãn. Điều này ảnh hưởng đến 7,3% dân số tại một thời điểm nào đó trong cuộc sống và ảnh hưởng đến 3,9% dân số trong 12 tháng qua.

Bên cạnh đó, tức giận là một biểu hiện lâm sàng phổ biến có ảnh hưởng đến một loạt các vấn đề sức khỏe tâm thần khác chẳng hạn như chứng trầm cảm, lo âu, rối loạn căng thẳng sau chấn thương, những rối loạn do sử dụng dược phẩm và từ một số vấn đề khác.

Nếu bạn bắt đầu nhận thấy rằng bạn đang ở trên ngưỡng khá gần đến chứng rối loạn này, có thể bạn sẽ làm những việc mà khiến bạn hối hận sau này, bạn đang có xu hướng nhanh chóng đáp trả thay vì nghĩ cách xử lý và một số người xung quanh nói rằng dạo này bạn hay nổi giận, thì bạn hãy coi đây là những dấu hiệu cho thấy bạn cần có hành động thiết thực với bản thân.

Bạn có thể bắt đầu bằng cách nói chuyện với bác sĩ, và nếu cần thiết, tìm gặp một chuyên gia tâm lý, hoặc bạn có thể chia sẻ với một người có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

Kiểm soát cơn nóng giận

Về liệu pháp đối với sự tức giận, khách hàng được hỏi:

Điều gì sẽ là nỗi sợ lớn nhất của bạn khi từ bỏ hoặc giảm đi sự tức giận của mình?

Nhiều người trả lời vì sợ bị tổn thương, sợ không thể đại diện cho người khác, hay sợ hãi những điều bất công xảy ra. Đây là tất cả các câu trả lời phù hợp.

Tuy bản thân cơn giận không phải là sự gây hấn nhưng tức giận có thể dẫn đến gây hấn, vì vậy khi chúng ta cảm thấy tức giận, chúng ta cần cố gắng liên hệ nó đến những cảm xúc của sự khôn ngoan, sức mạnh, lòng can đảm và sự quyết đoán.

Một trong những vấn đề với sự tức giận là khi nó xuất hiện, nó có thể dẫn đến gây hấn. (Ảnh: Flickr / CC BY)

Chương trình quản lý sự giận dữ cho tập thể nhóm và cá nhân, do các nhà tâm lý học điều hành, có tỷ lệ thành công khá tốt. Họ đã tiến hành kiểm tra, phân tích tổng hợp các chương trình quản lý sự tức giận qua 92 nghiên cứu cho thấy các Liệu pháp nhận thức hành vi (cognitive-behaviour therapy – CBT) đã giúp làm giảm đáng kể sự tức giận và hung hăng, và cũng sẽ làm tăng các hành động tích cực.

Một số bác sĩ cũng đang sử dụng một kỹ thuật mới gọi là Liệu pháp tập trung từ bi (CFT).

CFT khác với các liệu pháp điều trị trong quá khứ, vì nó tập trung vào việc tìm hiểu bộ não của chúng ta “tinh vi” như thế nào mà có thể làm chúng ta bị cuốn vào tất cả các trạng thái tiêu cực và khó khăn. Vì vậy, từ góc độ CFT, trước hết chúng ta cần phải hiểu được bộ não và nó hoạt động ra sao, như vậy chúng ta mới có thể giúp chính mình khi cơn giận biểu lộ ra.

Chuyên gia về sự tức giận Russell Kolts đã xây dựng một chương trình quản lý dựa trên CFT, được gọi là Sức mạnh thật sự (True Strength), mà hiện ông đang sử dụng để đánh giá các tù nhân. Mục đích là để bắt đầu học cách từ bi đối với chính mình, để chúng ta có thể tự xoa dịu bản thân, cảm thấy thoải mái hơn và sẵn lòng sống cùng với nỗi đau khổ và cảm xúc tiêu cực vốn thổi bùng cơn tức giận của chúng ta.

Những lời khuyên để kiểm soát sự tức giận

Hội tâm lý Úc có một số lời khuyên giúp người ta có thể kiểm soát được sự tức giận khi nó bộc lộ trong cuộc sống hàng ngày:

Xác định nguyên nhân làm bạn tức giận, chẳng hạn như môi trường xung quanh và con người.

Chú ý các dấu hiệu của cơ thể cảnh báo rằng bạn đang tức giận: đau thắt vai, tăng nhịp tim, nóng mặt.

Phác ra một chiến lược hành động. Điều này có thể bao gồm việc hít thở sâu, hình dung, đánh giá những suy nghĩ của bạn, trút bỏ thời gian đó và thay đổi hoàn cảnh của bạn, hoặc sử dụng các kỹ năng thư giãn.

Luyện tập những tình huống làm bạn tức giận. Hãy tưởng tượng trong một tình huống khiến cho bạn tức giận và bạn sẽ rút ra kỹ năng cho những lần tức giận thật sự.

Hãy nhớ rằng, bản thân sự tức giận không phải là vấn đề. Vấn đề nằm ở cách chúng ta kiểm soát và thể hiện nó ra sao. Người ta cho rằng câu nói hay nhất của ngài Đạt Lai Lạt Ma là: “Người  anh hùng thực sự là một người chế ngự được sự tức giận của mình”.

Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh

Tâm Tư Ngọc biên dịch 

Công lý chỉ là tên của một diễn viên hài.

Nhà cầm quyền sợ tiếng nói của người luật sư chân chính.

“Công lý chỉ là tên của một diễn viên hài”.

Ngày này năm trước, ngày 30 tháng 11/2016.

Tại phiên tòa “công khai” phúc thẩm, tòa án Hà Nội xử chị Cấn thị Thêu y án 20 tháng tù.

Ngay tại chính phiên tòa, khi bị tòa tuyên án, chị Cấn Thị Thêu đã phát biểu rất hay:

– “Đảng cộng sản Việt Nam là đảng phản bội lại nhân dân và đất nước, là một đảng phái hèn với giặc, ác với dân. Ở Việt Nam không có công lý. Công lý chỉ là tên của một diễn viên hài”.

Đúng một năm sau, chỉ bốn ngày trước khi mở phiên tòa phúc thẩm, nhà cai trị tước giấy hành nghề luật sư của Ls. Võ An Đôn. Phiên tòa phúc thẩm xử Nguyễn Ngọc Như Quỳnh mất đi một luật sư bào chữa chân chính và dũng cảm: Ls Đôn An Võ,

Nếu Ls. Đôn An Võ không bị tước giấy phép hành nghề, chúng ta có thể được nghe những lời phát biểu rất hay của Mẹ Nấm lên án nhà cầm quyền ngay tại phiên tòa.

Đồng thời chúng ta cũng biết được diễn tiến phiên tòa, khi nghe kể hay đọc bài viết tường thuật của người luật sư công chính.

Chiêu trò hèn hạ, bịt tiếng nói của người chân chính.
*

Ảnh 1: Luật sư Võ An Đôn, luật sư của bất công và của dân nghèo bị tước giấy phép hành nghề nên phải ngồi ngoài phiên tòa cùng anh bạn hiền lành, đáng yêu Dương Đại Triều Lâm.

Ảnh 2: Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – vẫn cao đầu ngạo nghễ trước bọn quan tòa hèn hạ khi bọn chúng tuyên y án 10 năm tù giam.

Image may contain: 2 people, people sitting and outdoor
Image may contain: 7 people

TIỄN PHƯƠNG UYÊN ĐI DU HỌC TẠI MỸ

 Hoa Kim Ngo‘s post.
 
Image may contain: 14 people, people smiling, people sitting and indoor
Image may contain: 2 people, people standing
Image may contain: one or more people
Image may contain: 2 people, people smiling, people sitting and indoor
Image may contain: 6 people, people smiling, people standing and people sitting
+5
Hoa Kim Ngo added 9 new photos — with Son Tole and 10 others.

 

TIỄN PHƯƠNG UYÊN ĐI DU HỌC TẠI MỸ 

Hôm nay ngày 30 -11-2017 Phương Uyên sang Mỹ học. CLB LHĐ đã tổ chức bữa tiệc nhẹ tiễn Nguyễn Phương Uyên. Giáo sư Tương Lai dặn dò Phương Uyên: Con xứng đáng được học bổng này và con hãy cố gắng học thành tài để sau này về góp sức xây dựng và phát triển đất nước. Con hãy cố gắng để đừng phụ công cha mẹ và những người ủng hộ đã sát cánh cùng con những năm qua.
GS Nguyễn Đăng Hưng trong buổi tiệc đã đọc bài thơ làm tặng Phương Uyên khi em được phóng thích năm 2013. Bài thơ được ông đọc 2 lần, một lần ngâm rất xúc cảm .

EM HAI MƯƠI TUỔI

(Thơ viết tăng Phương Uyên sau phiên tòa lịch sử tháng tám 2013)

Em hai mươi tuổi nào ngờ
Em thành thần thoại giữa bờ tương lai
Em cười áo trắng mảnh mai
Em mang thế hệ trên vai nhẹ nhàng
Cái thời tà chánh ngổn ngang
Cái thời biển đảo bạn vàng lấn xâm
Cái thời như dại như câm
Cái thời ô nhục oái ăm làm người!

Em hai mươi tuổi một lời
Em như nói hết lẽ đời ngàn xưa
Lời em là nắng là mưa
Là sớm là tối là trưa vĩnh hằng
«Tôi tin ở lẽ công bằng
Tôi chỉ chống cái nhố nhăng cường quyền»
Đỏ tươi màu máu còn nguyên
« Giặc Tàu phải cút » lời nguyền sắt son

Lời em là của nước non
Lời em là lẽ sống còn hôm nay
Ơi người con gái thơ ngây
Nghìn năm lịch sữ còn đây sáng ngời…

Nguyễn Đăng Hưng
Sài Gòn 2/9/2013

CÔNG AN DÙNG BẠO LỰC BẮT GIỮ MỘT SỐ TÀI XẾ TẠI TRẠM THU PHÍ BOT CAI LẬY

Dien Hong Tran and 2 others shared Amy Truc Tran‘s post.
 
Image may contain: 10 people, people standing and outdoor
Image may contain: 2 people

Amy Truc Tran added 2 photos and a video.Follow

(Công an nhân dân ăn tiền thuế của dân nhưng lại đàn áp nhân dân để trục lợi cho doanh nghiệp)

—————————————+———————-————
30/11/2017: CÔNG AN DÙNG BẠO LỰC BẮT GIỮ MỘT SỐ TÀI XẾ TẠI TRẠM THU PHÍ BOT CAI LẬY

Khoảng 15h30 chiều nay (30/11/2017), trạm thu phí BOT Cai Lậy gần như bị tê liệt khi có hàng trăm tài xế và những người dân phản đối thu phí đã bao vây, “chiếm” trạm thu phí.

Các tài xế la hét, bóp kèn inh ỏi và yêu cầu được gặp mặt chủ đầu tư để nói chuyện phản đối việc đặt trạm không đúng vị trí, thu phí giá cao.

Lực lượng công an và cảnh sát cơ động được bố trí dày đặc..Đến 17h, trong một diễn biến bất ngờ, Công an tỉnh Tiền Giang bắt giữ 2 tài xế, hình ảnh cho thấy lực lượng công an đã dùng bạo lực để khống chế các tài xế. Ngoài ra họ cũng đã dùng xe cẩu kéo 1 ô tô ra khỏi trạm.

Đến 17h30, nhờ “sự hỗ trợ hùng hậu của công an và cscd”, BOT Cai Lậy tiếp tục thu phí trở lại.

Tuyên bố của Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam Caryn McClelland về bản án phúc thẩm đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

  • Tuyên bố của Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam Caryn McClelland về bản án phúc thẩm đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

    Hà Nội, 30/11/2017 – Tôi quan ngại sâu sắc trước việc Toà án Việt Nam giữ nguyên bản án 10 năm tù đối với nhà hoạt động ôn hoà, được trao giải thưởng Phụ nữ can đảm quốc tế, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (còn gọi là Mẹ Nấm) với cáo buộc mơ hồ “tuyên truyền chống nhà nước”.

    Tất cả mọi người đều có các quyền tự do cơ bản như bày tỏ chính kiến, hội họp và lập hội một cách ôn hoà.

    Bà Quỳnh là một trong sáu cá nhân, trong đó có bà Trần Thị Nga, đã bị kết án trong năm nay vì thực hiện các quyền này. Xu hướng gia tăng các vụ bắt bớ và xét xử với những bản án nặng dành cho những nhà hoạt động ôn hoà và sinh viên từ đầu năm 2016 rất đáng lo ngại.

    Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả bà Quỳnh cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác ngay lập tức, và cho phép tất cả cá nhân ở Việt Nam bày tỏ quan điểm của họ và hội họp một cách tự do mà không lo sợ bị trả thù.

    Chúng tôi cũng hối thúc chính phủ Việt Nam đảm bảo những hành động và luật pháp của mình nhất quán với những điều khoản về nhân quyền trong hiến pháp Việt Nam và những cam kết và nghĩa vụ quốc tế của mình.

    (Nguồn: https://vn.usembassy.gov/vi/pr30112017/)

Tiếng Việt trở thành môn học ở Đài Loan

Tiếng Việt trở thành môn học ở Đài Loan

Bộ Giáo dục Đài Loan đang có một bước đi táo bạo và khác lạ.

Bắt đầu từ 2019, tại các trường học có phụ huynh là người nhập cư từ Đông Nam Á, ngôn ngữ mẹ đẻ của các em sẽ trở thành môn học bắt buộc.

Ở Đài Loan, học sinh phải học tiếng Quan Thoại, tiếng Anh, và tiếng mẹ đẻ. Tuy nhiên, các thứ tiếng mẹ đẻ bắt buộc phải dạy trong trường hiện mới chỉ giới hạn ở thứ tiếng địa phương của Đài Loan là Mân Nam và Khách Gia, cùng một số ngôn ngữ sắc tộc thiểu số khác.

Từ 2019, các trường sẽ phải dạy bảy ngôn ngữ của vùng Đông Nam Á, gồm tiếng Việt, Indonesia, Thái, Miến, Malaysia, Philippines và tiếng Campuchia.

L‎ý do là bởi cứ 10 đứa trẻ đi học ở Đài Loan thì có một bé có phụ huynh là người nhập cư, rất nhiều trong số đó là phụ nữ Đông Nam Á lấy chồng Đài Loan.

Trong số hơn 140.000 học sinh có phụ huynh là người Đông Nam Á, thì có tới 68% tương đương 92.000 em là con lai người Việt. Do đó, hầu hết các trường sẽ phải dạy tiếng Việt.

Trường tiểu học Đông An ở thành phố Đào Nguyên gần Đài Bắc đã và đang dạy tiếng Việt trong suốt năm năm qua, đi trước rất nhiều so với các trường khác.

Phóng viên BBC Cindy Sui tường thuật.

HRW và Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam lên tiếng về bản án của Blogger Mẹ Nấm

HRW và Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam lên tiếng về bản án của Blogger Mẹ Nấm

 
Tuyên bố của Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam Caryn McClelland về bản án phúc thẩm đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

Tuyên bố của Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam Caryn McClelland về bản án phúc thẩm đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

 Screenshot of vn.usembassy.gov
 

Ngay sau khi Toà án Nhân dân Tối cao tỉnh Khánh Hoà kết thúc phiên xử, ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách khu vực châu Á của Human Rights Watch (HRW) đã đưa ra ngay thông cáo báo chí nói rằng ‘phiên toà công khai này thực chất là một trò cười ngay từ lúc bắt đầu’.

Thông cáo cũng viết rằng “thủ tục tố tụng càng là một trò hề, với việc thẩm phán  phiên toà chỉ đơn giản lướt nhanh qua các thủ tục trước khi quyết định y án bản án 10 năm khắc nghiệt vốn đã được định sẵn bởi Đảng Cộng sản cầm quyền.

Vẫn theo ông Phil Robertson, tuy gọi là phiên toà công khai nhưng một trong những luật sư của Mẹ Nấm đã bị tước thẻ hành nghề 1 tuần trước đó và mẹ của bà cùng những người thân không được vào tham dự.

Trong nội dung bản thông cáo của HRW, ông Robertson đưa ra nhận định về các cuộc đàn áp ở Việt Nam đã tăng lên rõ rệt sau chuyến viếng thăm ở cấp nhà nước của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vào đầu năm 2017.

Sau đó là sự thất bại của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump và các nhà lãnh đạo Châu Á khác tại Hội nghị thượng đỉnh APEC ở Đà Nẵng trong việc đề cập đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam.

Theo ông Robertson, việc không quan tâm đến nhân quyền với Việt Nam thì không khác gì ‘bật đèn xanh’ cho chính phủ  Hà Nội và họ đã không do dự một giây nào để tiếp tục trấn áp người lên tiếng.

Ông Robertson nhấn mạnh trong bản thông cáo, nếu các lãnh đạo Việt Nam quan tâm đến nhân dân của họ, muốn thúc đẩy và tăng trưởng kinh tế, họ sẽ cảm ơn mẹ Nấm vì việc làm của bà, vì các nỗ lực hỗ trợ công lý cho nạn nhân của thảm họa môi trường như Formosa, thay vì ‘cướp’ đi 1 người mẹ của hai đứa trẻ bằng bản án 10 năm tù giam khắc nghiệt.

Một bản tuyên bố khác về bản án phúc thẩm cũng được đưa ra bởi Đại diện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam, bà Caryn McClelland, cho biết Hoa Kỳ kêu gọi chính phủ Việt Nam phải thả bà Quỳnh cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác ngay lập tức.

Tuyên bố của Đại Sứ Quán Mỹ nêu lên quan ngại sâu sắc trước việc Toà án Việt Nam giữ nguyên bản án 10 năm tù đối với nhà hoạt động ôn hoà, được trao giải thưởng Phụ nữ can đảm quốc tế, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (còn gọi là Mẹ Nấm) với cáo buộc mơ hồ “tuyên truyền chống nhà nước”, nhắc lại tất cả mọi người đều có các quyền tự do cơ bản như bày tỏ chính kiến, hội họp và lập hội một cách ôn hoà.

Bản tuyên bố của Đại Sứ Quán Hoa Kỳ kết thúc bằng câu nguyên văn như sau: “Chúng tôi cũng hối thúc chính phủ Việt Nam đảm bảo những hành động và luật pháp của mình nhất quán với những điều khoản về nhân quyền trong hiến pháp Việt Nam và những cam kết và nghĩa vụ quốc tế của mình”.

Những nguồn tin khác nhau từ Việt Nam cho chúng tôi biết những người bị công an bắt giữ bao gồm Trịnh Kim Tiến, Trần Thu Nguyệt, Nguyễn Công Thanh và Nguyễn Minh Hùng là cậu của Blogger Mẹ Nấm, Tất cả những người này lần lượt được thả, người cuối cùng là Trịnh Kim Tiến rời đồn công an vào khoảng 6:30 chiều cùng ngày.

CHỜ ĐỢI TRONG TỈNH THỨC

CHỜ ĐỢI TRONG TỈNH THỨC

Ai trong chúng ta cũng đã có những lúc chờ đợi: chờ đợi một biến cố hoặc một người thân.  Chờ đợi bao giờ cũng làm chúng ta hồi hộp, trăn trở, nôn nóng.  Những lúc chờ đợi, dường như thời gian trôi chậm hơn.  Khi chờ đợi một sự kiện hay một người thân, cũng là lúc chúng ta liên tưởng nhiều về sự kiện hay về người thân đó.  Sự chờ đợi càng lâu, niềm vui càng lớn lao và vỡ òa khi gặp gỡ.

Năm Phụng vụ khởi đầu với một thời gian mang tên “Mùa Vọng” hay “Mùa Đợi.”  Mùa Phụng vụ này nhắc nhớ chúng ta đợi chờ Chúa đến trong cuộc đời.  Thực ra, Thiên Chúa vẫn hiện diện và tỏa ánh vinh quang của Ngài trong cuộc sống, nhưng để gặp gỡ Ngài, mỗi người phải nỗ lực tìm kiếm, và mở rộng tâm hồn để đón tiếp Ngài.  Những ai thành tâm tìm kiếm và gặp gỡ Chúa sẽ được Ngài hướng dẫn và phù trợ.  Có Chúa trong đời, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui và hạnh phúc.

Chúa vẫn hiện diện, như dòng suối vẫn miên man chảy tứ thời bát tiết.  Người thành tâm kiếm tìm Chúa sẽ giống như người đến múc nước nơi dòng suối và mang về nhà mình.  Sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời chúng ta thật lạ kỳ.  Bởi lẽ Chúa vừa hữu hình vừa vô hình, vừa hiện diện, vừa vắng mặt.  Người tìm được Chúa rồi, lại khao khát tiếp tục tìm Chúa để hiểu biết Chúa hơn, vì gặp gỡ Chúa đem lại sự dịu ngọt và niềm vui hạnh phúc cho tâm hồn.  Hiểu như thế, suốt cuộc đời tín hữu chúng ta là một vòng xoay của sự chờ đợi, tìm kiếm, gặp gỡ, rồi lại tìm kiếp tiếp cho đến khi thực sự gặp Chúa trực tiếp, mặt giáp mặt chứ không còn như trong gương.  Đó là tình trạng hạnh phúc thiên đàng những ai yêu mến Chúa sẽ được hưởng.

Ngôn sứ Isaia diễn tả niềm mong đợi Chúa của dân Israen (Bài đọc I).  Đối với những người Do Thái lưu đày, họ cảm nghiệm được nỗi đau của kiếp nô lệ.  Không còn Đền thờ, không còn lễ nghi phục vụ, họ thấy cuộc sống của họ thật vô nghĩa.  Họ cần Chúa như con người cần hơi thở, như cỏ cây cần ánh mặt trời.  Vắng Chúa, cuộc đời họ sẽ suy tàn, sự nhơ uế sẽ lan tràn khắp chốn.  Lời cầu nguyện của vị ngôn sứ cũng là lời than van của dân chúng.  Họ cầu xin Chúa đến để nâng đỡ và giải thoát họ, đem cho họ ánh sáng và niềm tin.

Niềm khao khát của Israen cũng là niềm khao khát của thời đại chúng ta.  Con người thời nay cậy dựa vào những triết thuyết vô thần và những thành tựu của khoa học để chối bỏ Thiên Chúa.  Thay vì tôn thờ Đấng Tạo Hóa, người ta tôn thờ khoa học kỹ thuật vì cho rằng khoa học kỹ thuật có thể trả lời được mọi vấn nạn của cuộc sống.  Đức Giáo Hoàng Bênêđitô XVI đã viết: “Chủ nghĩa nhân bản loại trừ Thiên Chúa là một chủ nghĩa phi nhân.  Chỉ có thứ nhân bản mở ra cho Tuyệt Đối mới có thể giúp ta cổ võ và đạt được được những hình thức sống xã hội và dân sự – trên bình diện cơ cấu, tổ chức, văn hoá, đạo đức – bằng cách nó giữ ta khỏi rơi vào tình trạng nô lệ cho những cái mốt, những cái thời thượng” (Thông điệp Bác ái trong Chân lý, số 78).  Đây cũng là cám dỗ lớn nhất mà loài người từ thời nguyên thủy đã gặp phải, đó là muốn nên như Thiên Chúa và tin rằng có thể thay thế Ngài (x. St chương 3).  Nhân loại của chúng ta hơn bao giờ hết đang cần đến Thiên Chúa.  Xã hội Việt Nam của chúng ta hôm nay cho thấy kinh nghiệm rõ về điều này: một khi khước từ Thiên Chúa, hậu quả là cuộc sống đầy bạo lực, giết chóc, tệ nạn xã hội, lừa đảo dối trá, luân thường đạo lý suy đồi.

Lời Chúa hôm nay nói đến nỗ lực cố gắng của chúng ta trong khi chờ đợi Chúa.  Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh một người chủ đi xa trao nhà cho đầy tớ coi sóc.  Mỗi người một việc, người thì coi ban ngày, người thì gác ban đêm.  Ông chủ sẽ về bất cứ lúc nào.  Những người coi nhà buộc phải tỉnh thức và thận trọng để lúc chủ về, không những thấy họ còn thức mà còn thấy tài sản còn nguyên vẹn.

Mùa Vọng giống như “nốt nhấn” của bản nhạc cuộc đời.  Đây là thời điểm Giáo Hội mời gọi chúng ta xác định vị trí của Chúa trong đời chúng ta cũng như tình trạng tâm hồn của mình.  Chúa đang đến trong cuộc đời chúng ta.  Lễ Giáng Sinh là một kỷ niệm đẹp của mối tình Thiên Chúa – Con người.  Sau bao thế hệ xa cách, nay Thiên Chúa đã chủ động đến với con người.  Ngài hạ cố đến gặp gỡ con người và tâm tình nghĩa thiết với họ.  Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể, chính là bằng chứng hữu hình của sự nghĩa thiết ấy.

Chờ đợi trong tỉnh thức, đó là tâm tình của mỗi tín hữu chúng ta trong suốt cuộc đời.  Lạy Chúa, xin hãy xé trời mà ngự xuống.  Xin hãy đến để nâng đỡ và soi sáng chúng con.  Amen.

ĐGM Giuse Vũ Văn Thiên

From Langthangchieutim

Số Trời đành vậy !!!

Hoa Kim Ngo and Cat Bui shared Nguyễn Tấn Thành‘s post.
Image may contain: 1 person

Nguyễn Tấn ThànhFollow

 

Hôm nay CA đã bắt hai tài xế ở BOT hút máu Cai Lậy. Hình ảnh bạo lực này lan truyền nhanh trên mạng từ lề đảng tới lề dân. Ý đồ của đảng rất rõ ràng muốn lấy chuyện bạo lực để răn đe giới tài xế cả nước ngoan ngoãn đóng tiền, dầu đảng cũng đã thừa nhận các BOT làm đường này thu đường kia là sai.

Ông tổ của đảng cộng sản có nói “Ở đâu có áp bức thì ở đó có đấu tranh”, đảng thừa biết đem dùi cui súng đạn bảo kê cho bọn BOT hút máu dân là đàn áp. Và tất nhiên cái đảng nhận lại là sự đấu tranh. Chắc chắn thế !

Sự đấu tranh của một số ít đảng rất dể đè bẹp, như các cuộc biểu tình phản đối T+ cướp Biển đảo, và một ít tài xế hôm nay. Nhưng được thể đảng càng áp bức tiếp thì người đấu tranh càng đông hơn để lúc nào đảng không đè bẹp được mà ngược lại họ đè bẹp đảng.

Ngày ấy sẽ bao giờ ư, nó sẽ rất xa xôi nếu đảng biết đối thoại trừng trị những đảng viên thối nát hút máu dân như thế này. Nhưng nó sẽ rất gần nếu đảng bênh chúng mà bạo lực bắt bớ dân như hình hôm nay.

Một tiếng súng nổ, một viên đạn lạc, vài người đổ máu hay chết tại chỗ … thì dân tộc man rợ thích xem tháo bom, thiếu tư duy nhưng thừa bầy đàn bạo lực này sẽ rất nhanh bùng dậy.

Không ai đoán được lúc nào, thậm chí có thể là ngày mai không chừng.

Thấy đảng đang đâm đầu tự sát và kéo đất nước vào đường đó, nhưng chịu không làm gì thay đổi được.

Số Trời đành vậy !!!

Vẫn chưa xong: Viết sai là phá hoại tiếng Việt

 Vẫn chưa xong: Viết sai là phá hoại tiếng Việt

Posted on Tháng Chín 19, 2017 by chumonglong

19 Dec 1987, Paris, France — Influential French philosopher Jacques Derrida (1930- ), founder of the International College of Philosophy, has written , an essay of French poet Francis Ponge. — Image by © Sophie Bassouls/Sygma/Corbis
  1. Derrida

Chu Mộng Long: Không phải tôi chủ trương khoe lý thuyết mà vì trong tranh luận vụ Từ điển của Nguyễn Lân không ít người mang lý thuyết ra cãi. Tôi buộc phải trưng bày lý thuyết để cho mọi người thấy sự viện dẫn lý thuyết của những người này là học mót, nói hót và cao hơn là ngụy biện.

Lý thuyết phương Tây thường vừa rất trừu tượng ở tầm vĩ mô vừa rất kỹ thuật đến vi mô nên không dễ đọc đối với xứ sở của những trí thức hoặc nói đại khái cho xong hoặc ăn ốc nói mò tỏ ra gì cũng biết. Dốt thì ai cũng dốt, nhưng dốt thì phải học chứ cãi cùn thì dốt lại chồng thêm dốt. Tranh luận để học hỏi và mở mang tri thức thì rất tốt, còn cãi cùn, lấp liếm, xuyên tạc, đe dọa thì không chỉ bộc lộ sự dốt mà còn nguy hiểm.

Do bài trước tôi cố gắng nói cái vĩ mô để có thể cung cấp một phương pháp luận giải quyết nhiều hiện tượng ngôn ngữ lớn hơn điều GS. Nguyễn Huệ Chi thắc mắc. Nhưng không ngờ rất ít người hiểu, thậm chí còn cười nhạo tôi “không tiêu hóa lý thuyết”. Trí thức Việt có đặc điểm: mở mồm là viện lý thuyết, nhưng khi bị bắt bẻ về lý thuyết thì lại tuyên bố rằng tôi đếch cần lý thuyết!

Bài này buộc phải đi thẳng vào vấn đề sau gợi ý của nhà nghiên cứu phê bình văn chương nổi tiếng ở Pháp: Bác Đặng Tiến.

Bác Đặng Tiến có gợi ý rất đúng. “Nên quan tâm đến vai trò của nhà trường phổ thông”. Tôi xin nói thêm, không chỉ nhà trường phổ thông mà cả hệ thống giáo dục và đào tạo. Bởi chữ viết là sản phẩm của giáo dục, không phải sản phẩm của “người bản ngữ” bình dân vô học hay ít học. Chữ nghĩa là tiêu chí tối thiểu để phân biệt người có học và vô học, giỏi và dốt.

  1. Nguyễn Huệ Chivà TS. Nghiêm Thúy Hằng đồng hóa chữ viết với phát âm, buộc phải chấp nhận âm thanh làm tha hóa chữ viết là nhầm lẫn nghiêm trọng, cả về lý thuyết lẫn thực tiễn. Trong khi chữ viết và phát âm tồn tại độc lập và diễn ra theo quy luật khác nhau. Như trong bài viết về Differance, tôi đã nói, chữ viết không là cái ký sinh và phụ thuộc phát âm. Phát âm có thể lệch chuẩn theo xu hướng bình dân hóa, thổ ngữ hóa, thậm chí địa phương hóa, ngọng hóa… tràn lan, nhưng chữ viết luôn có xu hướng đòi hỏi được chuẩn hóa và thống nhất cao. Đó là 2 quy trình ngược chiều. Hiện tượng Việt hóa Hán ngữ trong ngàn năm Bắc thuộc nằm trong quy luật này: giới nho học vẫn chuẩn hóa chữ viết và âm đọc, trong khi giới bình dân thì thổ ngữ hóa, nôm hóa âm đọc theo cách của họ dẫn đến các biến tấu: hợp chúng quốc = hợp chủng quốc, trú sở = trụ sở, ái tình = tình ái, tình yêu, sáp nhập = sát nhập… Đến khi được Latin hóa thì tất yếu phải ghi nhận âm đọc phổ thông theo hướng đã nôm hóa. Sự chấp nhận này vẫn được sàng lọc và chuẩn hóa bởi 1) Chấp nhận Latin hóa theo cách đọc phổ thông những hiện tượng phù hợp với ngữ âm, ngữ pháp và ngữ nghĩa theo cảm thức và kinh nghiệm Việt. Điều này diễn ra không chỉ đối với Hán ngữ mà ngay cả khi ta vay mượn tiếng Tây, 2) Chọn lựa cái tích cực và loại trừ cái tiêu cực để hướng đến sự trong sáng của tiếng Việt.

Cần nói rõ về cái tích cực và cái tiêu cực trong sự chọn lựa để chuẩn hóa. Cái tích cực nằm ở trường hợp làm mờ hoặc mất nghĩa cũ tiêu cực cùng với gia tăng từ và nghĩa mới tích cực. Ví dụ: ẩu tả nghĩa gốc “nôn mửa và ỉa chảy” đã bị mờ nghĩa để thay bằng và thêm vào nghĩa tùy tiện, bừa bãi với mức độ cao hơn cẩu thả. Cái tiêu cực nằm trong trường hợp sử dụng tùy tiện làm giảm nghĩa, gây hiểu nhầm, sai biệt dẫn đến rối loạn ngôn ngữ. Ví dụ: độc giả = đọc giả, tham quan = thăm quan, trong khi “độc giả” là người đọc,  còn “đọc giả” dễ bị hiểu là đọc ảo, đọc giả vờ, đọc láo; “thăm” và “tham” khi đồng hóa đã mất đi sự khu biệt của hệ thống: tham quan, tham gia, tham khảo, tham chiếu,…/ thăm nom, thăm viếng, thăm hỏi…

Chuẩn của ngôn ngữ mà tôi nói đó là tính quy ước để đi đến thống nhất cao trong cộng đồng sử dụng chữ viết. Sự lệch chuẩn có thể diễn ra ở hai mặt tích cực và tiêu cực trên. Mặt tích cực thuộc sáng tạo, mặt tiêu cực do… dốt nát.

Như vậy, việc phát âm khác nhau vẫn được cộng đồng bản ngữ chấp nhận (vì lí do văn hóa, “chửi cha không bằng pha tiếng”), nhưng nếu viết theo phát âm với tác động tiêu cực thì sẽ bị loại trừ.

Tôi phải nhắc lại vấn đề chữ viết vì chữ viết ban đầu tồn tại phổ biến ngoài đời sống giao tiếp (các dấu hiệu ghi nhận đơn giản bằng thị giác), sau đó đã tiến đến quy phạm hóa và tồn tại trong nhà trường, dù là nhà trường thời cổ đại. Không cần đến lý thuyết J. Piaget, chúng ta cũng có thể xác nhận: nói không cần phải học, nhưng viết thì cần phải học. Trẻ em nói thông trước khi học chữ. Người ta không ai mù tiếng mà mù chữ. Học không đến nơi đến chốn thì viết tùy tiện, viết sai. Viết sai thì cả giao tiếp ngoài đời lẫn trong trường học đều không được chấp nhận và bị chê cười, trừ thầy dốt chấp nhận. Thầy Nguyễn Huệ Chi và cô Nghiêm Thúy Hằng nhầm tưởng những cách viết “thăm quan”, “đọc giả” (kể cả những cách viết ngọng như Nguyễn Lân được giới lò ấp bảo vệ, kéo theo quan chức viết sai như Trịnh Xuân Thanh) là được cộng đồng chấp nhận ư? Trên các văn bản quảng cáo, trên báo, những lỗi này đều bị phản ứng và chê cười, trừ những người ít học không phân biệt được đúng sai rồi làm theo. Lỗi này không do “mù chữ Hán” hay do “Latin hóa” gì cả.

Đúng như bác Đặng Tiến gợi ý, theo tôi, nhà trường dạy chữ phải dạy chuẩn, các lỗi về chữ viết ở ngoài đời sống là do tùy tiện, thậm chí gọi đúng tên là dốt chứ không phải tôi mạo phạm. Nhà trường và giáo dục có trách nhiệm chuẩn hóa chứ không thể nói là do sự sinh động của đời sống bản ngữ đành chấp nhận theo. Chữ viết trong quá trình phát triển của nó là sản phẩm của giáo dục chứ không theo quy luật “người bản ngữ luôn luôn đúng”! Đó là lí do tôi phải mất thời gian nói về lịch sử của chữ viết trong mối quan hệ độc lập với âm thanh, nhưng hình như nhiều vị đã không đọc được hoặc có đức “không cần lý thuyết”.

Giáo dục chân chính dùng cái hay, cái trong sáng để thức tỉnh và khai phóng dân chúng. Giáo dục chân chính không duy trì và khuếch trương cái dở, cái lú lẫn để làm mê muội, ngu dân.

Bài này chỉ dừng lại ở sự rối loạn chữ viết do dốt mà ra. Những rối loạn trầm trọng hơn trong sự viết như cách dùng từ, dùng thành ngữ, tục ngữ không hiểu nghĩa dẫn đến rối loạn hệ thống và sự khu biệt, hiểu chủ quan, đại khái làm mất gốc văn hóa, các định kiến ngôn ngữ địch/ ta, chính thống/ phi chính thống, tục/ thiêng, nam/ nữ… làm méo mó tiếng mẹ đẻ, tôi sẽ nói trong một bài khác. Sự phá hoại này bộc lộ sâu sắc quá trình không phải do “Latin hóa” mà do “bình dân hóa”, “đại chúng hóa”, “vô sản hóa” của những trí thức bình dân học vụ đang thống trị học thuật.

———-

Phản hồi của PGS Đoàn Lê Giang và  GS. Nguyễn Huệ Chi:

– Đoàn Lê Giang: Anh Chu Mộng Long nói hoàn toàn đúng. Người làm ngôn ngữ học nghiên cứu các hiện tượng của ngôn ngữ đời sống, bao gồm cả cái sai và dốt. Trước các hiện tượng ấy, nhiều người không có bản lĩnh cứ tưởng nó tồn tại trong đời sống thì nó được chấp nhận, thậm chí coi là chuẩn luôn. Rồi vài ông liều, dốt và tham đưa nó vào từ điển như Vũ Chất, NL, lại càng được thể cho những người làm ngôn ngữ học chưa tới nơi coi nó là chuẩn. Đáng lý ra người làm ngôn ngữ phải làm ngược lại: vạch ra sai lầm của mấy ông dốt và liều để cho tiếng Việt trong sáng hơn. Nếu thỏa hiệp với cái dốt, liều (lại học phiệt nữa) thì con em chúng ta viết lõ điếu hay nõ điếu, xàm xỡ hay sàm sỡ đều được, thầy cô giáo giải thích cho học trò “hàn” trong “hàn mặc” là lạnh nhé… cũng được luôn. Thế thì sinh ra người làm ngôn ngữ làm gì cho tốn tiền thuế của dân?

– Nguyễn Huệ Chi: Cả Chu Mộng Long và Đoàn Lê Giang nói đều có lý. Thú thật, lúc đầu mình cũng nghĩ sự tha hóa trong cách hiểu từ Hán Việt không thể trở thành quy luật được, nhưng khi hỏi một người bạn thân là người chuyên sâu ngôn ngữ học điều này, bạn ấy nói, cái bất thường sẽ trở thành tất yếu khi được cả cộng đồng chấp nhận anh ạ. Thế là mình đâm hoảng, và bàn với anh Hà Văn Tấn (1992) kiến nghị Bộ GD cho học sinh phổ thông học một số giờ Hán ngữ, sau khi mình có cuộc tiếp xúc với một số học giả Nhật họ đề xuất: Việt Nam không cho học sinh học một số giờ cổ Hán ngữ thì sẽ không bảo tồn được vốn liếng văn hóa cha ông để lại trong hàng nghìn năm. Tất nhiên, mình nghĩ, điều các bạn nói cũng cần trao đổi thật thấu đáo trong giới ngôn ngữ học.

Có 3 lý do để ông ta khuấy động đất nước khi đề ra thay đổi ngôn ngữ tiếng Việt

 
Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 3 people, text
Đoan Tố Như added 2 new photos — with Joseph Tuấn Trần 

 

🎉Bùi Hiền không điên không ngớ ngẩn. Và đây không phải chuyện đơn giản.

Có 3 lý do để ông ta khuấy động đất nước khi đề ra thay đổi ngôn ngữ tiếng Việt

🌼Lý do thứ 1

Tất cả những việc gì ĐCSVN làm đều do Trung Cộng hoạch đinh, ĐCSVN chỉ thi hành mà thôi. 
Trung Quốc muốn VN thay chữ Viết, để xoá sổ nền văn hoá tự chủ tự cường nước ta. Và thời gian rục rịch chuẩn bị sẽ là không nhanh và liền được và không bao lâu sẽ tới ngưỡng cửa 2020, và thấy chuyện thay tiếng Việt sẽ là không cần thiết nữa. Thế là Sẽ thay vào đó là Tiếng Tàu. Bởi dân Tàu sau này sẽ tràn qua rất đông

Trước mắt dân Việt đang bị đưa đến sự mất gốc mất nguồn.

🌼Lý do thứ 2

ĐCSVN tay sai của tàu. Đang cố tình làm ồn dư luận để không ai để ý đến hàng ngàn ngàn người tàu đang tràn vào Việt Nam qua những của khẩu Việt Trung

🌼Lý do thứ 3

( lý do này rất hy hữu, nhưng nó có thể là 1 lý do)

ĐCSVN đang cầu cứu 92,000 triệu đồng bào trong nước, hay phản kháng hãy biểu tình hãy đình công, hãy cho các con cái ở nhà đừng cho đi học nữa.

Bởi bản thân họ cũng đang là cá nằm trên thớt, không dám ngo ngoe, hoặc như con chó bị chặt đứt gân tay gân chân tàn phế rồi.

Chỉ cần có thái độ phản kháng là Tàu thịt liền, sẽ có những cái chết không rõ nguyên nhân, hoặc do bị con virus lạ xâm nhận cơ thể dẫn đến cái chết.