CHÂN DUNG “CON BÒ” LUCA

CHÂN DUNG “CON BÒ” LUCA

  Trầm Thiên Thu

Ngày 18 tháng 10, Giáo hội kính nhớ Thánh sử Luca.  Ngài là một lương y của Chúa, một sử gia và một họa sĩ.  Biểu tượng của ngài là Con Bò.  Tên Luca viết theo tiếng Hy Lạp cổ là Λουκᾶς hoặc Loukás.

Thánh Luca viết một phần chính của Tân ước, đó là sách Phúc Âm thứ ba và sách Công vụ Tông đồ.  Trong 2 cuốn này, ngài cho thấy song song giữa cuộc đời Chúa Kitô và cuộc sống của Giáo hội.  Ngài là người duy nhất không phải là Do Thái trong số các tác giả Tin mừng.  Truyền thống cho biết ngài là dân bản xứ Antiôkia, thuộc Syria, theo văn hóa cổ Hy Lạp.  Thánh Phaolô gọi ngài là “thầy thuốc yêu quý của tôi” (Cl 4:14).

Thánh Luca xuất hiện trong sách Công vụ Tông đồ trong hành trình thứ hai của Thánh Phaolô, lưu lại Philippi vài năm cho đến khi Thánh Phaolô trở về sau hành trình thứ ba, đi cùng Thánh Phaolô tới Giêrusalem và vẫn ở bên cạnh nhau cho tới khi Thánh Phaolô bị tù ở Caesarea.  Trong 2 năm đó, Thánh Luca có thời gian tìm hiểu thông tin và phỏng vấn những người biết Chúa Giêsu.  Ngài theo thánh Phaolô trên chặng đường nguy hiểm tới Rôma, như Thánh Phaolô xác nhận: “Chỉ còn một mình anh Luca ở với tôi” (2 Tm 4:11). Thánh Luca còn được nhắc tới trong Plm 1:24 và Cl 4:14, còn trong 2 Cr 8:18 có thể là Luca hoặc Banaba: “Cùng với anh Titô, chúng tôi cử một người anh em rao giảng Tin Mừng nổi tiếng trong khắp các Hội Thánh.”

Thánh Luca là một trong bốn tác giả sách Tin Mừng, một trong ba Tin Mừng nhất lãm hoặc kinh điển.  Phúc âm theo Thánh Luca có thể được viết trong những năm 70 tới 85.  Trong Tân ước, Thánh Luca được nhắc tới thoáng qua vài lần, được Thánh Phaolô gọi là “thầy thuốc” trong thư gởi giáo đoàn Côlôsê, ngài là đệ tử của Thánh Phaolô.  Các Kitô hữu thời sơ khai coi ngài là thánh tử đạo, nhưng cũng có những tài liệu nói khác nhau.

Giáo hội Công giáo Rôma tôn kính Thánh Luca là thánh sử, các tôn giáo lớn khác tôn kính ngài là thánh bổn mạng của các họa sĩ, các thầy thuốc, các bác sĩ phẫu thuật, các sinh viên và các đồ tể.

Có chứng cớ cho thấy Thánh Luca ở thành phố Troas, thành này được kể trong vụ hủy hoại thành Troy cổ.  Đóng vai đệ tam nhân (ngôi thứ ba số ít), Thánh Luca viết trong sách Công vụ về Thánh Phaolô và các chuyến đi của ngài tới khi họ tới thành Troas, rồi ngài chuyển sang ngôi thứ nhất số nhiều: Chúng tôi.

Dựa vào cách diễn tả chính xác về các thành phố và các hòn đảo, nhà khảo cổ Sir William Ramsay viết: “Thánh Luca là một sử gia hàng đầu, không chỉ bởi các câu nói của ngài về các sự kiện đáng tin… Nên đặt ngài ngang hàng với các sử gia nổi tiếng khác.”  Giáo sư khoa cổ điển tại đại học Auckland là E. M. Blaiklock đã viết: “Đối với chi tiết chính xác, sách Công vụ là tài liệu đáng tin… Khoa khảo cổ đã làm sáng tỏ sự thật.”  Học giả Colin Hemer, khoa Tân ước, đã đưa ra nhiều cách hiểu bản chất lịch sử và sự chính xác của các bản văn do Thánh Luca viết.

Truyền thống Kitô giáo nói rằng Thánh Luca là họa sĩ đầu tiên đã vẽ các hình ảnh thánh.  Ngài cũng được coi là người đã vẽ hình Đức Mẹ bồng Chúa Con trên vải thô ở Constantinople, nhưng nay đã thất lạc.  Số hình ảnh thánh được coi là do Thánh Họa sĩ Luca vẽ lên tới 600 bức trong thời Trung cổ, kể cả họa phẩm “Black Madonna of Częstochowa” (Đức Mẹ Séc da đen) và họa phẩm “Our Lady of Vladimir” (Đức Mẹ Vladimir).  Ngài cũng được coi là tác giả họa phẩm chân dung hai Thánh Phêrô và Phaolô, và đã minh họa sách Phúc Âm bằng các bức tiểu họa.

Truyền thống cũng cho biết rằng Thánh Luca đã vẽ cách hình ảnh Đức Mẹ và Chúa Giêsu rất phổ biến, nhất là trong Chính thống giáo Đông phương.  Truyền thống còn đồng ý rằng các Kitô hữu của Thánh Thomas ở Ấn Độ vẫn giữ một trong các biểu tượng Theotokos mà Thánh Luca đã vẽ, và được chính Thánh Thomas đem tới Ấn Độ.

Bạo quân George của Serbia đã mua hài cốt của Thánh Luca từ vua Murad II của Ottaman với giá 30.000 đồng tiền vàng.  Sau khi Ottaman chiếm Bosnia, cháu gái của George là Mary đã đem hài cốt Thánh Luca đi từ Serbia như của hồi môn, rồi bán cho Cộng hòa Venetia của Ý.

Thánh Luca sống độc thân và qua đời ở tuổi 84 tại Boeotia.  Thi hài ngài được chuyển tới Constantinople năm 357.  Ngày nay, thánh tích của Thánh Luca được “phân chia” và được lưu giữ ở 3 nơi: Phần thân ở Tu viện Santa Giustina tại Padua, phần đầu ở Thánh đường St. Vitus tại Prague (tức là thành phố Praha, Cộng hòa Séc), và phần xương sườn ở ngôi mộ của ngài tại thành phố Thebes (Hy Lạp).

Lạy Thánh Luca, xin nguyện giúp cầu thay.  Ngài là lương y, xin chữa bệnh linh hồn chúng con. Amen.

Trầm Thiên Thu

 

HÃY THONG THẢ SỐNG

 HÃY THONG THẢ SỐNG

  “Thượng Đế khi đem mình vào đời, có hỏi ý kiến mình đâu. Nên chắc chắn là khi Ngài gọi mình đi cũng chẳng cần thông báo trước.”

 Hãy thong thả Sống

Trần Mộng Tú

 Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào. Ta hối hả sống, vui, buồn, khỏe, yếu, ta cứ lướt qua rồi không ngoái đầu lại nhìn chuỗi ngày tháng ta đã tiêu hao của một đời người.

 Cho đến khi có một người bạn vừa ngã bệnh, bệnh nặng, không biết sẽ mất đi lúc nào, lúc đó ta mới xa, gần, hốt hoảng gọi nhau.

Tưởng như chưa từng có người bạn nào “Chết” bao giờ.

Hay ta có một người thân trong gia đình, đang rất khỏe vừa báo tin bị bệnh hiểm nghèo. Gia đình, họ hàng cuống lên, sợ hãi như chưa nghe đến ai nói về cái chết bao giờ, chưa chứng kiến cảnh vào bệnh viện, cảnh tang ma bao giờ.

 Cả hai người trên có thể đã ngoài 70 tuổi. Lạ thật ! Cái tuổi nếu có chết thì cũng đã sống khá lâu trên đời rồi, sao những người chung quanh còn hoảng hốt thế.

 Hóa ra người ta, không ai muốn nghe đến chữ “Chết”, dù chữ đó đến với mình hay với người thân của mình.

 Hình như không ai để ý đến mỗi sáng chúng ta thức dậy, nhìn thấy mặt trời mọc (nếu còn để ý đến mặt trời mọc) là chúng ta đã tiêu dùng cái ngày hôm qua của đời sống mình.

 Có người vì công việc làm ăn, cả tuần mới có thời giờ ngửng mặt nhìn lên mặt trời.

Buổi sáng còn tối đất đã hấp tấp ra đi, buổi chiều vội vã trở về lúc thành phố đã lên đèn, làm gì nhìn thấy mặt trời. Nhưng mặt trời vẫn nhìn thấy họ, vẫn đếm mỗi ngày trong đời họ. Họ tiêu mất cái vốn thời gian của mình lúc nào không biết.

 Tiêu dần dần vào cái vốn Trời cho mà đâu có hay. Rồi một hôm nào đó bỗng nhìn kỹ trong gương, thấy mình trắng tóc.

 Hốt hoảng, tiếc thời gian quá! Khi nghe tin những người bạn bằng tuổi mình, bệnh tật đến, từ từ theo nhau rơi xuống nhanh như mặt trời rơi xuống nước, họ vừa thương tiếc bạn vừa nghĩ đến phiên mình.

 Thật ra, nếu chúng ta bình tâm nghĩ lại một chút, sẽ thấy “Cái chết” nó cũng đến tự nhiên như “Cái sống”.

 Đơn giản, mình phải hiểu giữa sống và chết là một sự liên hệ mật thiết, vì lúc nào cái chết cũng đi song song từng ngày với cái sống.

 Dẫu biết rằng, đôi khi có những cái chết đến quá sớm, nhưng ta cũng đâu có quyền từ khước chết.

 Tôi biết có người mẹ trẻ, con của bạn thân tôi. Chị bị ung thư, chị cầu xin Thượng Đế cho sống đến khi đứa con duy nhất của mình vào Đại Học.

 Chị không cưỡng lại cái chết, chị chỉ mặc cả với Thượng Đế về thời gian vì con chị lúc đó mới lên 3 tuổi.

 Thượng Đế đã nhận lời chị. Ngày con chị tốt nghiệp Trung Học, chị ngồi xe lăn đi dự lễ ra trường của con và tuần lễ sau chị qua đời.

Trong suốt mười mấy năm trị bệnh, chị vẫn làm đủ mọi việc: chị đội tóc giả đi làm, đến sở đều đặn, lấy ngày nghỉ hè và ngày nghỉ bệnh đi trị liệu.

 Những bạn làm chung không ai biết chị bị ung thư, ngay cả xếp của chị. Khi họ biết ra, thì là lúc chị không đứng được trên đôi chân mình nữa.

Chị sửa soạn từng ngày cho cái chết với nụ cười trên môi. Vẫn vừa đi làm, vừa cơm nước cho chồng con, ân cần săn sóc cha mẹ, hiền hòa giúp đỡ anh em trong nhà, chị mang niềm tin đến cho tất cả những người thân yêu của mình.

 Sau ba năm chị mất, cậu con trai mỗi năm vẫn nhận được một tấm thiệp sinh nhật mẹ viết cho mình (Mẹ đã nhờ qua người dì gửi hộ).

 Hôm sinh nhật 21 tuổi của cậu cũng vào ngày giỗ năm thứ ba của Mẹ, cậu nhận được tấm thiệp mừng sinh nhật mình, với dòng chữ nguệch ngoạc, chị viết cho con: “Mừng sinh nhật thứ 21 của con. Hãy bước vui trong đời sống và nhớ rằng mẹ luôn luôn bên cạnh con. “

 Tôi đọc những dòng chữ mà ứa nước mắt.

 Tôi nghĩ đến chị với tất cả lòng cảm phục. Chị là người biết sống trong nỗi chết.

 Khi không thắng được bệnh tật, chị biết hòa giải với nó để sống chậm lại với nó từng ngày cho con mình. Chắc “Cái chết” cũng nhân nhượng với chị, thông cảm với chị như một người bạn.

 Một chị bạn kể cho nghe về một bà bạn khác. Bà này mới ngoài sáu mươi, nhanh nhẹn, khỏe mạnh và tính nết vui vẻ, yêu đời.

Nhưng khi nào đi ra khỏi nhà bà cũng mang theo một bộ quần áo đặc biệt, đủ cả giầy vớ bỏ vào một cái túi nhỏ riêng trong va-li.

Hỏi bà, sao lại để bộ này ra riêng một gói vậy, bà thản nhiên nói:“Nếu tôi chết bất thình lình ở đâu, tôi có sẵn quần áo liệm, không phiền đến ai phải lo cho mình.”

Bà mang theo như thế lâu lắm rồi, tôi không biết có khi nào bà ngắm nghía mãi, thấy chưa dùng tới, bà lại đổi một bộ mới khác cho ưng ý không?

Giống như người phụ nữ sắp đi dự tiệc hay cầm lên, để xuống, thay đổi áo quần sao cho đẹp. Đi vào cái chết cũng có thể coi như đi dự một đám tiệc.

 Tôi nghĩ đây là một người khôn ngoan, sẵn sàng cho cái chết mà bà biết nó sẽ đến bất cứ lúc nào.

Bà đón nhận cái chết tự nhiên, giản dị như đi dự tiệc, hay một chuyến đi xa, đi gần, nào đó của mình.

 Nhưng không phải ai cũng nghĩ về cái chết giản dị như vậy. Phần đông muốn được sống lâu, nên bao giờ gặp nhau cũng thích chúc cho nhau tuổi thọ.

Thích hỏi nhau ăn gì, uống gì cho trẻ trung mãi. Loài người nói chung, càng ngày càng thích sống hơn chết.

Họ tìm kiếm đủ mọi phương thuốc để kéo dài tuổi thọ. Người ta ức đoán, trong một tương lai rất gần, loài người có thể sống đến 120 tuổi dễ dàng với những môn thuốc ngăn ngừa bệnh tật và bồi dưỡng sức khỏe.

 Rồi người ta sẽ còn tạo ra những bộ phận mới của nội tạng để thay thế cho những bộ phận gốc bị nhiễm bệnh.

Gan, ruột, bao tử v.v, sẽ được thay như ta thay những phần máy móc của một cái xe cũ. Chúng ta, rồi sẽ sống chen chúc nhau trên mặt đất này.

 Chỉ tiếc một điều là song song với việc khám phá ra thuốc trường thọ người ta cũng phải phát minh ra những người máy (robot) để chăm sóc những người già này, vì con cháu quá bận (chắc đang chúi đầu tìm thuốc trường sinh) không ai có thời giờ chăm sóc cha mẹ già.

 Theo tôi, ngắm nhìn hình ảnh một cụ ông hay một cụ bà lưng còng, tóc bạc, đang cô đơn ngồi trong một căn buồng trống vắng, được một người máy đút cơm vào miệng, thật khó mà cảm động, đôi khi còn cho ta cái cảm giác tủi thân nữa.

 Nhưng sống như vậy mà có người vẫn thích sống.

Một người đàn ông ngoài bẩy mươi, bị bệnh tim nặng, đang nằm trong phòng đặc biệt (ICU) lúc mơ màng tỉnh dậy, nhắn với các con cháu là khi nào vào thăm không ai được mặc áo mầu đen. Ông kiêng cữ mầu của thần chết. Ông quên rằng thần chết, đôi khi, có thể đến với chiếc áo mầu hồng.

 Thật ra, chính nhờ “cái chết” cho ta nhận biết là “cái sống” đẹp hơn và có giá trị hơn, dù có người sống rất cơ cực vẫn thấy cuộc đời là đẹp.

 Những bậc thiên tài, những nhà văn lớn đã tự tìm về cái chết khi họ bắt đầu nhìn thấy cái vô vị trong đời sống như nhà văn Ernest Hemingway, Yasunari Kawabata và họa sĩ Vincent van Gogh, v.v… Chắc họ không muốn sống vì thấy mình không còn khả năng hưởng hết vẻ đẹp của “cái sống” nữa.

 Họ là một vài người trong số nhỏ trên mặt đất này sau khi chết để lại tên tuổi trên những trang sử, lưu lại hậu thế, còn phần đông nhân loại, sau khi chết một thời gian, không để lại một di tích nào. Con cháu có thờ cúng được một hai thế hệ, sau đó tên tuổi mờ dần, mất hẳn theo ngày tháng, vì chính những kẻ thờ phụng đó lại tiếp theo nằm xuống cùng cát bụi.

 Ðời sống con người chóng qua như cỏ, như bông hoa nở trong cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi, nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích.(Thánh Vịnh)

 Thượng Đế khi đem mình vào đời, có hỏi ý kiến mình đâu. Nên chắc chắn là khi Ngài gọi mình đi cũng chẳng cần thông báo trước.

 Chúng ta cứ thong thả sống từng ngày, khi nào chết thì chết, mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, bông hoa nở rồi bông hoa tàn, thế thôi.

 Tại sao ta phải cay cú với cái chết? Hãy dùng trí tưởng tượng của mình, thử hình dung ra một thế giới không có cái chết(*)

 Chắc lúc đó chúng ta sẽ không còn không khí mà thở chứ đừng nghĩ đến có một phiến đất cho bàn chân đứng.

 Trần Mộng Tú

Anh chị Thụ & Mai gởi

Thêm nạn nhân thứ 12 chết tại đồn công an trong năm 2017

From facebook:   Sophia Nguyen‘s post.
 
 
Image may contain: 1 person, sitting and text
Sophia Nguyen is with Bích Thủy Nguyễn and 2 others.

 

Thêm nạn nhân thứ 12 chết tại đồn công an trong năm 2017

October 16, 2017

NGHỆ AN (NV) – Lại vừa có thêm một nạn nhân chết bất thường tại nhà giam của công an CSVN trong Tháng Mười, nâng tổng số nạn nhân năm nay lên ít nhất 12 người.

Hoàng Văn Ka, 32 tuổi, chết bất thường ở tại trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An hôm 15 Tháng Mười 2017 mà nhiều báo tại Việt Nam dựa theo các nguồn tin của công an địa phương để loan tin.

Báo Infonet nói rằng vào buổi chiều ngày 15 Tháng Mười, Hoàng Văn Ka “bất ngờ lên cơn co giật, sùi bọt mép. Sau khi phát hiện sự việc, các cán bộ trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An đã nhanh chóng đưa người này đến bệnh viện hữu nghị đa khoa (BVHNĐK) Nghệ An để cấp cứu, đồng thời thông báo cho gia đình. Mặc dù đã được các bác sĩ nỗ lực cứu chữa nhưng nạn nhân được xác định tử vong trước khi tới bệnh viện.”

Theo tờ Pháp Luật Online, chiều tối ngày 15 Tháng Mười, “Gia đình phạm nhân tập trung tại nhà xác bệnh viện tỉnh yêu cầu được vào xem thi thể nhưng không được đáp ứng. Sau đó, hàng chục người nhà của Hoàng Van Ka đã có mặt đề nghị làm rõ nguyên nhân cái chết của Ka.”

Trước đó, ngày 21 Tháng Chín năm 2017, tòa án tỉnh Nghệ An đã kết án Hoàng Văn Ka (cư dân xã Nghi Kiều, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) 10 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em.” Sự việc xảy ra khi Ka đang bị tạm giam chờ thi hành án tại trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An.

Theo Pháp Luật Online, sáng ngày 16 Tháng Mười, phía người thân gia đình Ka (ở xã Nghi Kiều, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) yêu cầu được vào nhà tang lễ bệnh viện Hữu Nghị Đa khoa Nghệ An để… “xem thi thể.” Công an từ chối, lấy cớ “đang chờ công tác khám nghiệm, nếu có sự tác động lên tử thi sẽ làm sai lệch kết quả.”

Sau đó, “người thân yêu cầu phía công an cung cấp bệnh án của Ka rồi mới đồng ý khám nghiệm. Đại diện cơ quan CSĐT và VKSND tỉnh Nghệ An phải nỗ lực giải thích là phía bệnh viện có bệnh án riêng, đồng thời đề nghị gia đình người thân hợp tác. Khi có kết quả khám nghiệm sẽ trả lời nguyên nhân chết cho gia đình.”

Vẫn theo Pháp Luật Online, phía trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An cũng cung cấp hồ sơ thời gian qua Ka “bị sỏi thận và được điều trị được cấp thuốc đầy đủ.”

Các nhà giam CSVN không hề được săn sóc y tế “đầy đủ” cho tù nhân bao giờ, theo nhiều người tù lương tâm từng tố cáo sau khi hết hạn tù ra ngoài. Nếu bị sỏi thận và trong trường hợp cần thì được giải phẫu, Hoàng Văn Ka không đến nỗi thiệt mạng.

Người ta không thấy có tin tức nào cho hay thân nhân có được chứng kiến pháp y giảo nghiệm thi thể Hoàng Văn Ka hay không. Pháp y là của công an luôn luôn viết những điều gian dối, có lợi cho công an dù thi thể nạn nhân có các dấu tích bị nhục hình từ nứt sọ, dập phổi dập tim, vỡ bàng quang, vỡ gan, gãy xương chân tay, những vết bầm tím đầy trên thân thể.

Hoàng Văn Ka là nạn nhân thứ 12 kể từ đầu năm 2017 đến nay. Nạn nhân thứ 11 là Võ Tấn Minh chết bất thường ngày 8 Tháng Chín, 2017 tại nhà tạm giữ công an thành phố Phan Rang-Tháp Chàm tỉnh Ninh Thuận.

Lúc đầu thì công an tung tin Võ Tấn Minh chết vì “đánh nhau” với các tù nhân khác nhưng sau thấy không thể chối được nên đành khởi tố “5 cán bộ, chiến sĩ thuộc đội Cảnh Sát Bảo Vệ và Hỗ Trợ Tư Pháp nhà tạm giữ công an thành phố Phan Rang-Tháp Chàm để làm rõ sai phạm” trước các dấu tích nhục hình trên người nạn nhân.

Phần lớn các nạn nhân chết bất thường tại nhà tạm giam của công an bị vu cho là “tự tử,” một cách giản dị nhất để thoát tội giết người.

Bộ Công An CSVN từng ra chỉ thị cấm công an điều tra các nơi không được tra tấn, dùng nhục hình với các nghi can sau khi đã ký cam kết vào công ước quốc tế về chống tra tấn hồi Tháng Mười Một 2013. Tuy nhiên, hàng năm người ta vẫn thấy hàng chục người dân chết bất thường với các dấu tích tra tấn nhục hình. (TN)

Share this :
https://www.nguoi-viet.com/…/nan-nhan-thu-12-chet-tai-don-…/

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến, huyện Chương Mỹ.

From facebook:     BBC Vietnamese‘s video.
 

 
 
108,272 Views
 
BBC Vietnamese added a new video.

 

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến, huyện Chương Mỹ.

Hàng trăm hecta hoa màu bị ngập và hàng ngàn gia súc, gia cầm bị chết.

Dân tại một số xã phải dùng thuyền tự chế hoặc mua thuyền làm bằng tôn để di chuyển.

Tp HCM xếp hạng 5 trong 10 TP nguy hiểm nhất thế giới.

From facebook:  Trần Bang‘s post.
 
Image may contain: text
Trần Bang

 

Đầu thế kỷ 20 Tp Sài Gòn là hòn Ngọc Viễn Đông.
Sau 100 năm, Tp HCM xếp hạng 5 trong 10 TP nguy hiểm nhất thế giới.

Trithuc VN : Báo cáo được thực hiện bởi Economist Intelligence Unit do Tập đoàn Công nghệ thông tin NEC của Nhật Bản tài trợ.

Các tiêu chí mà Economist Intelligence Unit dựa vào để cho điểm đánh giá mức độ an toàn của 60 thành phố gồm: An toàn kỹ thuật số, an toàn y tế, an toàn cơ hạ tầng và an toàn cá nhân.

Tiêu chí an toàn kỹ thuật số liên quan đến công nghệ thông minh của thành phố và cách thức nó được bảo vệ tốt thế nào. Báo cáo 2017 sử dụng ví dụ về thành phố San Fransisco (Hoa Kỳ) để minh họa cho mức độ an toàn kỹ thuật số.

Báo cáo cho biết vào tháng 11/2016, tin tặc đã tấn công và các máy tính hệ thống giao thông của thành phố San Fransisco và mã hóa tất cả các dữ liệu, sau đó chúng yêu cầu một khoản tiền chuộc để giải mã thông tin.

“Những sự cố loại này chắc chắn sẽ trở nên thường xuyên hơn. Khi ‘các thành phố thông minh’ kết nối cơ sở hạ tầng của họ với mạng lưới Internet rộng lớn, cảm biến kích hoạt không dây, dữ liệu và số liệu thống kê lớn, chúng càng trở nên dễ gặp phải các vụ tấn công mạng hơn nếu các biện pháp an ninh không được triển khai rộng rãi”, Báo cáo nhận định.

Tiêu chí an toàn y tế bao gồm việc xem xét việc tiếp cận đầy đủ tới hệ thống chăm sóc sức khoẻ và đánh giá liệu môi trường đô thị có lành mạnh không.

An ninh cơ sở hạ tầng là tính đến sự an toàn của các tòa nhà, đường sá, cầu và các cơ sở hạ tầng vật chất khác.

Tiêu chí về an toàn cá nhân đánh giá các vụ tội phạm ở thành thị, giết người và các cuộc tấn công khủng bố.

( Tin từ Trí thức Việt Nam )

 

Ông phải thức khuya dậy sớm, đi bộ vượt quãng đường 20 km, gánh trên vai khoảng 30kg củi.

From facebook:    Trần Bang‘s post.
 
 
Image may contain: 1 person, sitting and text
Image may contain: one or more people, people walking, outdoor and nature

Trần Bang added 2 new photos.

 Có người nói “ về phần tôi chỉ muốn làm tiều phu”, nhưng thực tế lại sống trong biệt phủ, mấy chục tay chân bộ hạ túc trực 24/24h hầu hạ. Người chỉ hút thuốc lá Tây, uống rượu Tàu… Nếu bị bệnh thì đi máy bay sang Tàu, sang Tây để chữa…

Cụ già tiểu phu thật thì chẳng nói gì… hì hì

Cụ già tiều phu thật đã học tập làm theo… và xây dựng CNXH được hơn 70 năm, cụ cố sống thêm 100 năm “biết đâu sẽ thấy thiên đường XHCN “ làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” !

“40 năm qua, để mưu sinh ông phải gắn liền với nghề bán củi dạo. Ông kể, hàng ngày ông lên rừng kiếm củi khô, tối về chẻ ra rồi dùng dây buộc chặt gọn gàng rồi đem ra chợ bán. Để hoàn thành một gánh củi ông phải mất một ngày rưỡi khi vừa tìm vừa bán.

Giá của một gánh củi chỉ khoảng 20.000 – 30.000 đồng nhưng để bán được gánh củi đó, ông phải thức khuya dậy sớm, đi bộ vượt quãng đường 20 km, gánh trên vai khoảng 30kg củi. Và không phải lúc nào củi cũng bán được…” ( Dantri.com.vn )

18-10-1989 Đông Đức và Hungary đã chuyển đổi sang dân chủ thế nào?

Image may contain: one or more people and text
From facebook:   Trần Bang

18-10-1989 Đông Đức và Hungary đã chuyển đổi sang dân chủ thế nào?

“Vào ngày này năm 1989, các quốc gia nằm dọc Bức màn Sắt, Đông Đức và Hungary, đã có những bước đi quan trọng trong việc chấm dứt sự thống trị của chủ nghĩa Cộng sản ở nước họ, thay thế nó bằng nền chính trị dân chủ hơn và kinh tế thị trường tự do.

Tại Hungary, Đảng Cộng sản đã tan rã vào ngày 07/10, theo sau đó là việc dỡ bỏ hàng rào thép gai vốn đã chia cắt Hungary và Áo bấy lâu nay. Hành động này đã chính thức đánh dấu sự kết thúc của Bức tường Berlin như là một chướng ngại vật ngăn cản di chuyển giữa Đông và Tây Đức. Giờ đây, người Đông Đức chỉ cần đơn giản đi đến Hungary, từ đó qua Áo và tiếp tục đi đến Tây Đức. Cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi Bức tường Berlin sụp đổ không lâu sau đó.

Vào ngày 18/10, hiến pháp Hungary được sửa đổi để cho phép một hệ thống chính trị đa đảng và bầu cử tự do (diễn ra vào năm 1990). Nhiều biện pháp kiểm soát của nhà nước đối với nền kinh tế đã được loại bỏ và Hungary tiến tới một hệ thống thị trường tự do có giới hạn. Các cuộc biểu tình của công nhân, sinh viên, và nhiều nhóm người khác trên khắp cả nước đã ban hành tuyên bố tố cáo “tội ác” trong quá khứ của chế độ cộng sản.

Sự thay đổi có lẽ thậm chí còn kịch tính hơn ở Đông Đức, nơi mà vào ngày 18/10, sự cai trị kéo dài gần 20 năm của nhà cộng sản Erich Honecker đi đến hồi kết. Honecker giữ chức Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Đông Đức từ năm 1971, và trở thành người đứng đầu nhà nước từ năm 1976. Không còn sự ủng hộ từ Liên Xô, Bức tường Berlin thì sụp đổ (thông qua hành động của Hungary) và chính phủ của ông phải hứng chịu sự chỉ trích rất lớn từ người dân Đông Đức, Honecker đã trốn sang Liên Xô và bị thay thế bằng một chế độ cải cách hơn. Sau này, ông quay trở lại Đông Đức, và đã bị xét xử và kết tội giết người hàng loạt vì cái chết của những người tị nạn Đông Đức cố gắng vượt qua Bức Tường Berlin kể từ khi nó được dựng lên vào năm 1961. Tuy nhiên, ông đã được giảm án vì tình trạng sức khoẻ yếu.

Egon Krenz đã lên thay thế Honecker làm lãnh đạo Đảng Cộng sản. Krenz nhận được nhiều sự ủng hộ nhờ vai trò làm trung gian hòa giải trong các cuộc biểu tình hồi đầu tháng 10. Vào ngày 07/10, chỉ bốn tháng sau vụ thảm sát Quảng trường Thiên An Môn tại Trung Quốc, Honecker đã ra lệnh cho quân đội bắn súng vào cuộc biểu tình ở Leipzig. May mắn thay, Krenz, khi đó đang phụ trách an ninh, đã đến Leipzig hai ngày sau để hủy bỏ mệnh lệnh của Honecker. Nỗ lực của Krenz để cứu hình ảnh của đảng bằng cách ngăn chặn bạo lực đã giúp cuộc cách mạng dân chủ được tiến hành một cách không bạo lực.

Các hành động ở Đông Đức và Hungary không chỉ phản ánh sự bất mãn ngày càng tăng của người dân đối với hơn 40 năm cai trị của chế độ cộng sản, mà còn cho thấy sự kiểm soát ngày càng suy yếu của Liên Xô đối với các nước vệ tinh Đông Âu của mình.”

( nguồn : nghiencuuquocte.org )

RỒI MÌNH HÒA GIẢI…

From facebo ok:   Dang Tuong‘s post.

 
 
No automatic alt text available.

Dang Tuong

 

RỒI MÌNH HÒA GIẢI…

Mày trả lại tao những gì mày giải phóng
Rồi chúng mình sẽ nói chuyện anh em
Trả lại tao những năm tháng êm đềm…
Tao đã hưởng trước ngày mày có mặt

Trả lại cái tên mày đã cướp mất
Nơi sinh ra tao, tên gọi Sài Gòn,
Cái tên tao thuộc lòng từ thuở bé con,
Không phải cái tên dài thòn khó đọc.

Mày trả tự do về cho dân tộc
Tự do thờ phượng tự do yêu thương
Mày trả giáo dân về với giáo đường
Trả phật tử về với chùa với tự

Trả quyền tự do bầu bán ứng cử
Để dân tao được kén chọn hiền tài
Trả lại tao quyền tự quyết tương lai
Quyền hạnh phúc tao cho con cho cháu

Trả trường học về cho thầy cô giáo
Trả em thơ về với tuổi hồn nhiên
Trả ánh mắt vui trả nụ cười hiền
Về với trẻ suốt ba miền đất nước

Trả ngây thơ về lại miền sơn cước
Trả bao dung trở lại với đồng bằng
Trả biển trả đầm về với ngư dân
Trả nông dân ruộng đồng mày cưỡng chế

Trả tam quyền về lại cho thể chế
Trả quan tòa quyền xét xử công minh
Trả luật sư quyền biện hộ chủ mình
Trả toà án quyền đứng riêng độc lập

Trả học sinh quyền tự do học tập
Không Mao Nhiều, Các Mác với Le Nin,
Không đảng quang vinh, vô sản, vô tình,
Trả chúng nó quyền tự do đọc sách.

Trả người cầm bút tự do viết lách
Trả mọi người quyền cất những lời ca
Trả nhạc vàng về các nẻo đường xa
Để mọi lúc mọi nhà cùng vui hát

Trả hết cho tao những gì tao đã mất
Còn tao sẽ trả mày một thứ đỉnh cao
Sẽ trả mày cái chủ nghĩa tào lao
Mày dùng nó đưa tao vào khổ ải

Trả hết cho nhau… rồi mình Hòa Giải.

Theo Thuc Tran.

Chương Mỹ: Ngàn hộ dân bị cô lập vì ngập lụt

Chương Mỹ: Ngàn hộ dân bị cô lập vì ngập lục

chương mỹ
Nước ngập trắng đồng Chương Mỹ

Chủ tịch Thành phố Hà Nội muốn “giải cứu” dân tại các thôn còn bị nước cô lập ở huyện Chương Mỹ.

Ông Nguyễn Đức Chung vào hôm thứ Hai đã tới hai xã được cho là bị ngập lụt nghiêm trọng nhất.

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến.

VN: mưa lũ làm hàng chục người chết và bị thương

Lũ lụt: Thủ tướng VN thăm Ninh Bình

Hàng trăm hecta hoa màu bị ngập và hàng ngàn ngàn gia súc gia cầm bị chết

 
Chương Mỹ: Ngập úng nặng sau ‘sự cố đê Bùi 2’

Phóng viên Nguyễn Hoàng của BBC tiếng Việt có mặt tại đây cho biết người dân phải dùng thuyền tự chế hoặc mua thuyền làm bằng tôn để di chuyển.

Dịch bệnh có thể bùng phát

Phóng viên chúng tôi cho biết một số hộ bị ngập lụt được phát nước uống và mì ăn liền.

Tuy nhiên một nhiều khu vực bị ngập lụt đã không có điện, thiếu củi đun và gần như toàn bộ khu vực thiếu nước sạch.

Ông Chung được truyền thông trong nước dẫn lời yêu cầu “dùng máy bơm hết công suất, sớm giải cứu người dân 8 thôn còn bị nước cô lập”.

Tuy nhiên với năng lực các máy bơm hiện tại, lãnh đạo Thành phố Hà Nội “dự kiến khoảng hơn 10 ngày nữa nước rút hết,” truyền thông trong nước đưa tin.

chương mỹ

Ông Chung cũng được dẫn lời nói rằng “về lâu dài phải di dời dân ở vùng trũng lên vị trí cao hơn tránh để người dân sinh sống, học tập ở khu vực này vì mỗi lần mưa lụt gây thiệt hại rất lớn”.

Hiện đã có một số máy móc được điều tới để gia cố lại một khu vực đê bị vỡ để gia cố đoạn bị sạt lở.

Đây là vụ ngập lụt lớn nhất kể từ năm 2008 khi người dân tại đây nói nhà cửa và ruộng đồng bị ngập hơn 40 ngày.

Hôm 17/07 đã tròn một tuần kể từ khi xảy ra mưa to và lũ lớn gây ảnh hưởng nhiều nơi tại miền bắc và miền trung Việt Nam.

Nhà chức trách địa phương được khuyến cáo tập trung vào công tác phòng dịch bệnh có thể bùng phát do nước bẩn sau ngập lụt.

Hà Tĩnh: Một người bị bắt vì Điều 79

Hà Tĩnh: Một người bị bắt vì Điều 79

BBC

xuan
Bản quyền hình ảnh  FB NGUYEN VAN HIEU
Bà Trần Thị Xuân được cho là tham gia các hoạt động xã hội cùng các linh mục ở miền Trung

Thông cáo của Công an tỉnh Hà Tĩnh nói bà Trần Thị Xuân bị bắt ngày 17/10 vì hành vi “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.

Theo văn bản của Cơ quan An ninh điều tra, Công an tỉnh Hà Tĩnh, bà Trần Thị Xuân, 41 tuổi, “bị bắt khẩn cấp theo Điều 79, Bộ luật Hình sự.”

“Việc tổ chức và thi hành lệnh bắt khẩn cấp bà Xuân đảm bảo đúng trình tự, quy định của Bộ luật Tố tụng Hình sự Việt Nam.”

Khởi tố LS Đài theo hai điều là ‘chưa có tiền lệ’

Việt Nam: Thêm một người bị bắt vì Điều 88

Bà Trần Thị Xuân ít được biết đến ngay cả trong giới hoạt động.

Một nguồn tin của BBC cho hay bà Xuân thường tham gia hoạt động của các linh mục ở miền Trung và có tham gia vụ biểu tình hàng ngàn người tại Ủy Ban Nhân Dân huyện Lộc Hà ở Hà Tĩnh hôm 3/4.

Sức nóng?

Hôm 18/10, trả lời BBC, một người quan sát, luật gia Nguyễn Đình Hà, thừa nhận ông không biết bà Trần Thị Xuân.

Tuy vậy, ông Hà cho rằng: “Thời gian gần đây, nhiều người liên tiếp bị bắt cũng với cáo buộc tương tự. Tôi cảm nhận thấy sức nóng của cuộc trấn áp của chính quyền đối với giới đối lập ngày càng gia tăng và chưa có dấu hiệu dừng lại.”

“Nếu bắt những cá nhân hay đè bẹp các hội, nhóm có tiếng nói đối lập, phản biện, thúc đẩy dân chủ – nhân quyền, hay chỉ vì họ thực hiện đúng quyền hiến định thì chính quyền Việt Nam tiếp tục đi ngược lại cam kết, công ước quốc tế và Hiến pháp Việt Nam.”

Hôm 17/10, Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) phát đi thông cáo nói họ mở chiến dịch StopTheCrackdownVN (Chấm dứt đàn áp quyền tự do thông tin tại Việt Nam) cùng với chín nhóm nhân quyền quốc tế khác.

Văn bản của tổ chức này đề cập đến trường hợp của sinh viên Phan Kim Khánh, 24 tuổi – người phải ra tòa hôm 25/10 và phải đối mặt với bản án lên đến 20 năm tù, theo Điều 88. Ngoài ra, hai trường hợp khác bị bắt gần đây là blogger Bùi Hiếu Võ và Đào Quang Thực (theo Điều 79).

Daniel Bastard, trưởng ban Châu Á-Thái Bình Dương của RSF tuyên bố: “Tại một quốc gia mà chính phủ đưa ra các chính sách kiểm duyệt các cơ quan truyền thông nhà nước, thông tin do Khánh, Võ và Thực cung cấp rõ ràng là vì lợi ích công chúng.”

“Việc cố gắng điều tra tham nhũng hoặc sai phạm môi trường không có nghĩa là họ đang tìm cách lật đổ chính phủ. Bộ Chính trị cần nhận ra điều đó. Với việc truy tố những người kể trên, Việt Nam đang mất dần uy tín, cả trong mắt của xã hội dân sự và trên trường quốc tế. “

Hồi tháng 10/2016, Cao ủy nhân quyền Liên Hiệp Quốc kêu gọi chính phủ Việt Nam xóa bỏ Điều 88, và các Điều 79, 87, 245 và 258 Bộ luật hình sự mà họ nói là “vi phạm tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế”.

Thông cáo của Cao ủy nhân quyền cũng yêu cầu Việt Nam trả tự do cho “toàn bộ các cá nhân bị giam giữ liên quan các điều luật này”.

LHQ: Việt Nam ‘cần bỏ điều 88, 79’

Công an Việt Nam bắt ‘Dũng Phi Hổ’

Vụ án Nguyễn Văn Đài: bắt thêm 4 người

Khởi tố vụ biểu tình Lộc Hà

Việt Nam vẫn không chặn được nạn phá rừng

Kính Hòa RFA
2017-10-16
 
Rừng bị phá tại tỉnh Đắc Lắc. Ảnh chụp tháng Ba, năm 2013.

Rừng bị phá tại tỉnh Đắc Lắc. Ảnh chụp tháng Ba, năm 2013.

 AFP
 

Sau những cơn lũ chết người mà báo chí Việt Nam gọi là lịch sử vào đầu tháng 10 năm nay, 2017, một viên chức đã về hưu của Sở Nông nghiệp & Phát triển nông thôn của tỉnh Hòa Bình nói với đài Á châu tự do rằng nạn phá rừng là một trong những nguyên nhân chủ yếu.

Nạn phá rừng tại Việt Nam hiện nay đang được kiểm soát ra sao?

Chỉ trong khoảng thời gian vài tháng của năm 2017, báo chí chính thống của nhà nước đã đưa tin về nhiều vụ phá rừng lớn.

Ngày 15 tháng Bảy, báo Vnexpress đưa tin về một vụ phá rừng gỗ quí pơ mu tại huyện Nam Giang, tỉnh Quảng Nam, trong đó có một phó đồn công an biên phòng bị khởi tố vì thông đồng với những người phá rừng (lâm tặc.)

Ngày 18 tháng Tám, báo mạng Pháp Luật plus đăng phóng sự điều tra về nạn phá rừng ở tỉnh Yên Bái, trong đó người dân có nói rằng lâm tặc sở dĩ hoành hành tại tỉnh Yên Bái vì họ có người chống lưng cho những hoạt động phá rừng.

Cũng trong tháng Tám, báo điện tử VTC news đăng bài về sự lo ngại của người dân huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình lo ngại vì rừng đầu nguồn bị phá, ảnh hưởng đến cuộc sống, nhất là nguồn nước của họ.

Chúng tôi có liên lạc với một số người có trách nhiệm tại Chi cục kiểm lâm tỉnh Hòa Bình để hỏi về việc phá rừng ở tỉnh này, cũng như ảnh hưởng của nạn phá rừng đến tác hại ngày càng lớn của lũ lụt, nhưng đều bị từ chối trả lời.

Ông Nguyễn Xuân Hồng, Chi cục trưởng Chi cục kiểm lâm Huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam nói với chúng tôi rằng pháp luật cần phải rất nghiêm khắc để chống lại nạn lâm tặc:

“Đừng có theo đuôi lâm tặc, cứ theo pháp luật mà xử lý. Chổ nào vi phạm thì xử lý chổ nấy, không bao che nhau.”

Tuy nhiên khi được hỏi là với cung cách nghiêm khắc như vậy của pháp luật thì rừng ở Duy Xuyên hẳn là có thể được bảo tồn tốt, thì ông lại trả lời:

“Duy Xuyên còn rừng đâu mà phá. Phá từ xưa đến giờ rồi, giờ chỉ còn rừng trồng thôi.”

Ông Nguyễn Xuân Hồng nói là việc trồng rừng hiện nay để tăng diện tích rừng, là chủ trương chung của cả nước, gắn chặt với các hộ gia đình, sống nhờ vào những khoảng rừng mà họ trồng.

Tôi cho là tốc độ phủ diện tích rừng không bằng tốc độ rừng bị phá.
-Tiến sĩ Lê Anh Tuấn.

Theo số liệu được chính phủ Việt Nam đưa ra vào năm 2016 thì tính đến cuối năm 2015, diện tích rừng tại Việt Nam phủ lên 40,84% diện tích của quốc gia.

Tuy nhiên Tiến sĩ Lê Anh Tuấn, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu biến đổi khí hậu ở Cần Thơ, nghi ngờ về con số này, ông nói:

“Tôi cho là tốc độ phủ diện tích rừng không bằng tốc độ rừng bị phá. Đâu phải mình trồng lên bao nhiêu là sống bấy nhiêu, tỉ lệ thất bại cũng nhiều. Tôi nghe báo cáo là trên 30%, tùy theo địa phương, có nơi báo cáo là 40%. Những người làm bên lâm nghiệp mà tôi tiếp xúc thì chỉ khoản hơn 20% thôi.”

Trong bức tranh khá ảm đạm về nạn phá rừng tại Việt Nam, có một khu rừng được xem là được bảo vệ tốt là rừng quốc gia Nam Cát Tiên. Thạc sĩ Nguyễn Huỳnh Thuật, người từng làm việc cho cơ quan quản lý khu rừng quốc gia này, và hiện nay đang thành công trong việc điều hành một khu du lịch dựa vào thiên nhiên tại đây, nói với chúng tôi rằng phải làm cho người dân có ý thức bảo vệ nguồn lợi rừng:

Mình phải gắn quyền lợi của họ với rừng. Họ ngăn chận lâm tặc thì họ phải có nguồn lợi từ rừng. Họ có thể vào rừng hái măng, đọt mây, những sản phẩm không phải là gỗ, không phải thú rừng hay cây thuốc, thì cho họ hưởng lợi. Cái thứ hai là du lịch, cái thứ ba là vười quốc gia tạo công ăn việc làm cho họ. Người dân thấy được là phải giữ được rừng thì mới được lợi. Không có rừng thì họ không có lợi. Khi ý thức được như vậy thì lâm tặc không vào được.”

Bên cạnh đó ông cũng cho rằng việc kiểm soát nạn phá rừng từ phía các cơ quan pháp luật phải nghiêm khắc.

Ông Nguyễn Văn Diện, hiện  là Giám đốc rừng quốc gia Nam Cát Tiên nói về việc thực thi pháp luật tại tỉnh Đồng Nai, nơi có rừng quốc gia Nam Cát Tiên:

Ở Đồng Nai thì chúng tôi xử lý nghiêm những vụ vi phạm phá rừng.”

Tuy nhiên nạn phá rừng vẫn không thể tránh được hoàn toàn tại tỉnh Đồng Nai. Vào tháng Sáu năm nay, 2017, đài truyền hình Việt Nam đưa tin về vụ ba hectare rừng gỗ tek được trồng từ lâu tại Huyện La Ngà, tỉnh Đồng Nai bị phá. Và trong vụ này những người phá rừng làm đường vận chuyển gỗ đi ngay trước mặt trạm kiểm lâm tại đây.

Đứng trước nạn lâm tặc cấu kết với một số giới chức chính quyền, thậm chí là cơ quan kiểm lâm để phá rừng, Tiến sĩ Lê Anh Tuấn, nói với chúng tôi là ông không nhìn thấy một giải pháp nào, trừ việc nếu có vụ việc nào bị lộ, thì sẽ đem ra pháp luật, giống như việc chống nạn tham nhũng hiện nay.

Trở lại tỉnh Yên Bái, nơi người dân nghi ngờ rằng có những thế lực trong cơ quan chính quyền đứng đằng sau nạn phá rừng, liên tục trong nhiều tháng vừa qua dư luận trên mạng xã hội cũng như báo chí của nhà nước nói rất nhiều về chuyện ông Giám đốc sở Tài nguyên & Môi trường của tỉnh này xây cất nhà cửa rất nguy nga gọi là biệt phủ, và ông này là em của bí thư tỉnh ủy tỉnh Yên Bái, người có quyền lực cao nhất ở địa phương.

Cho đến nay, nhiều tháng sau khi chiến dịch chống tham nhũng của Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam được phát động, vẫn không có thông tin gì về vụ biệt phủ ở Yên Bái.

RẤT YÊN ỔN !

From facebook: …Lan Huynh

 

Fb Ngô Trường An

 

RẤT YÊN ỔN !

Thầy trò Tam Tạng đi thỉnh kinh ngược về phương nam. Ngồi trên lưng Ngựa ngắm nhìn 2 bên sườn núi mây khói lãng đãng trôi. Bất chợt Đường Tăng nhìn thấy 1 đống quan tài phía trước và một số người lao nhao khiêng từng thi thể bỏ vào quan tài, tiếng khóc, tiếng kêu gào thảm thiết. Đường Tăng hoảng hồn hét lên:

– Ngộ Không! Chúng ta quay lại tìm hướng khác mà đi thôi. Đất nước này có khủng bố, số người chết kia chắc là bị xả súng rồi!
Ngộ Không thưa: Bạch sư phụ! Con đã tìm hiểu rồi, đất nước này tuy nghèo nhưng yên ổn lắm ạ. Bát Giới, Sa Tăng đứng đây bảo vệ sư phụ để ta lại đằng kia xem sao.
Nói xong, Tề Thiên biến thành lão nông đến gần lân la, dò hỏi nên biết được sự tình số người chết kia là do mưa lớn, nước lũ đổ về và đê bị vỡ nên họ bị nước cuốn trôi.
Tề Thiên quay lại trình bày với sư phụ rồi trấn an để thầy trò tiếp tục lên đường. Đi khoảng vài canh giờ, Đường Tăng lại chỉ tay về phía trước la lớn:
– Ngộ Không! Ngươi xem có nhiều người chết được lôi ra từ những đống đất đá khổng lồ kìa. A di đà phật, có cả trẻ em nữa con ơi. Nơi đây cao ráo thì làm gì bị nước cuốn trôi? Chắc chắn là do khủng bố ném bom rồi!
Ngộ Không trấn an sư phụ rồi biến thành ông lão khoảng 73 tuổi, đầu tóc bạc trắng, đến gần tươi cười hỏi lý do thì bị chàng thanh niên chống cuốc chỉ vào mặt chửi:
Ông đui à? Ông mang kính mà đéo thấy gì à? Hàng chục người chết đây là do núi lỡ xuống lấp cả nhà họ đó, ông hiểu chưa thằng già lú?
Bị người dân phẫn nộ chửi rủa. Điên tiết, Ngộ Không bay qua chân núi rút thiết bảng dộng mạnh xuống đất, kêu Thổ Địa lên tra hỏi:
– Ngươi cai quản khu đất này sao để sinh linh kẻ chết trôi, người chết lấp thế hử?
– Dạ oan cho tôi Đại Thánh ơi! Tại lão Ngọc Hoàng cho mưa to quá nên sinh ra sự cố này. Hic!
Tề Thiên tức quá hét lên một tiếng rồi cân đẩu vân bay thẳng lên cung đình chỉ tay vào mặt Ngọc Hoàng la lớn:
– Ông già rững mỡ kia! Ông cứ lo hú hí với bọn Tiên non mà không nghĩ đến dân tình. Ông đổ nước ào ạt gây đại hoạ dưới Trần chết hết sinh linh rồi kìa!
– Con Khỉ kia chớ có nói càn! Nước thì ở đâu ta không đổ? Ngươi xem khắp năm châu có chỗ nào sinh linh chết như chỗ đó không mà trách ta. Hử?
– Thế nước đầu nguồn cuồn cuộn đổ xuống là do ai? Núi lỡ là do ai? Ông định phủi trách nhiệm à?
– Con Khỉ kia, ta chứ phải bọn quang vinh muôn năm đâu mà phủi trách nhiệm? Ta đã giao nhiệm vụ hết rồi. Nước dâng gây vỡ đê thì ngươi xuống hỏi Hà bá. Núi lỡ lấp người thì ngươi hỏi Sơn Thần. Hiểu chưa?
Tề Thiên bực quá bay xuống lấy gậy thọc vào lòng sông kêu Hà bá lên tra. Hà Bá khúm núm cuối đầu tâu:
– Dạ, Đại Thánh anh minh! Đê vỡ là do “Có kế hoạch” đấy ạ. Còn nước ầm ầm đổ xuống cũng là “đúng quy trình” luôn ạ. Thiệt tình không phải do tôi, mong Đại Thánh bớt giận.
– Tề Thiên mặt hằm hằm bỏ đi qua bên sườn núi rút cây thiết bảng ra đánh ầm 1 phát. Sơn Thần run rẩy đẩy hòn đá bước ra. Tề Thiên chỉ thiết bảng vào mặt quát:
– Trách nhiệm ngươi giữ núi sao ngươi lơ là để núi sạt lỡ chết hết sinh linh là sao?
– Thưa Đại Thánh! Núi thì có cả hàng triệu triệu năm nay rồi, nếu tôi không giữ thì nó lỡ mất hàng triệu năm trước rồi, nay còn đâu mà lỡ nữa?
– Thế tại sao hàng triệu năm trước ngươi giữ được, còn bây giờ thì không?
– Đấy là do bọn người tham lam, ngu dốt kia. Núi rừng được bảo vệ chống xói mòn, chống sạt lỡ bởi từ những cái rễ cây. Những rễ cây này đan xen với nhau tạo thành mảng liên kết níu kéo với nhau. Hơn nữa, nhờ những gốc cây nhô lên nên cản được nước mưa từ trên cao đổ xuống. Nay bọn tham đó chặt hết cây, rễ bị mục, hễ mưa xuống là thành bùn, không sạt lỡ sao được?
– À, như vậy là Ngươi hưởng hương khói của người chặt cây mà không lo giữ cây để bọn chúng phá hết chứ gì?
– Dạ, hưởng hương khói cái quần què gì đâu ạ?
– Sao ta nghe nói chặt cây thì thắp hương lạy cây? Mà thắp hương thì ngươi hưởng chứ cây gỗ đó bị chặt mẹ rồi nên nó đâu có hưởng được?
– Ối! Đại Thánh hơi đâu nghe bọn vô cảm đó nói. Đồng loại nó chết cả hàng trăm mà nó có thắp hương lạy đâu mà đi lạy cây gỗ??
Tế Thiên thở dài lủi thủi quay về nói với Đường Tăng:
– Thôi, ta quay lại hướng khác đi sư phụ.
– Ủa! Sao ngươi nói đất nước này yên ổn lắm mà?
– Bây giờ con mới hiểu ạ! Đó là chết một cách yên ổn! Chết lặng lẽ, chết âm thầm… Người chết không biết vì sao mình chết. Người sống cũng chẳng thắc mắc tại sao đồng bào mình chết. Mọi việc cứ diễn ra 1 cách êm ru, bình thường, không ồn ào, không tranh cãi… Như vậy là quá yên ổn rồi phải không Sư Phụ?
– Ngươi nói đúng! Rất yên cmn ổn!