From facebook: Ngua O Chu
Thôi vậy nhé ! Cái ông có chức giám đốc gì đó chịu khó quên đi lời khẳng khái “sẽ không xem xét…” mà hãy rút lại bản án có 5 tình tiết giảm nhẹ và đừng quên kèm theo phần bổ xung là “xin lỗi” nữa nhé ! Làm thế đi nhé !

Thôi vậy nhé ! Cái ông có chức giám đốc gì đó chịu khó quên đi lời khẳng khái “sẽ không xem xét…” mà hãy rút lại bản án có 5 tình tiết giảm nhẹ và đừng quên kèm theo phần bổ xung là “xin lỗi” nữa nhé ! Làm thế đi nhé !
Qúy Trọng added 3 photos and a video.
THANH HÓA : KHÓC RÒNG VÌ 25 TẤN CÁ BỊ LŨ CUỐN TRÔI
Sau trận lũ, ao cá với quy mô 3 ha, lớn nhất xã Yên Giang (Yên Định, Thanh Hóa), ngập trong biển nước. Vợ chồng chủ ao khóc ròng vì lâm cảnh trắng tay, nợ nần.
Nguồn Zingvn
QĐ của Sở 4T về việc BS Truyện Nộp phạt 5tr đúng quy trình (a), nay… rút 5tr ra khỏi kho bạc chắc cũng phải đúng quy trình (b) = đảo ngược (a)?!
Như vậy chỉ cần có một cuộc họp xin lỗi và đảo quy trình xả lũ mà người chết sống lại và tài sản trôi mất tái hiện như lúc chưa xả, thì nên học tập làm theo Bộ 4T và Sở 4T của Thừa Thiên Huế.
Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức.
Một cô gái sau khi tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu một cuộc sống vừa đi học vừa đi làm. Dần dần, cô phát hiện hệ thống thu vé các phương tiện công cộng ở đây hoàn toàn theo tính tự giác, có nghĩa là bạn muốn đi đến nơi nào, có thể mua vé theo lịch trình đã định, các bến xe theo phương thức mở cửa, không có cửa soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, đến khả năng kiểm tra vé đột xuất cũng rất thấp.
Cô đã phát hiện được lỗ hổng quản lí này, hoặc giả chính suy nghĩ của cô có lỗ hổng. Dựa vào trí thông minh của mình, cô ước tính tỉ lệ để bị bắt trốn vé chỉ khoảng ba phần trăm.
Cô vô cùng tự mãn với phát hiện này của bản thân, từ đó cô thường xuyên trốn vé. Cô còn tự tìm một lí do để bản thân thấy nhẹ nhõm: mình là sinh viên nghèo mà, giảm được chút nào hay chút nấy.
Sau bốn năm, cô đạt được tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của một trường danh giá, cô tràn đầy tự tin đến những công ty lớn xin việc.
Nhưng những công ty này không hiểu vì lí do gì, lúc đầu còn rất nhiệt tình nhưng về sau đều từ chối cô. Thất bại liên tiếp khiến cô tức tối. Cô nghĩ nhất định những công ty này phân biệt chủng tộc, không nhận người nước ngoài.
Cuối cùng có một lần, cô trực tiếp đến bộ phận nhân lực của một công ty, yêu cầu giám đốc đưa ra một lý do vì sao từ chối cô. Kết cục họ đưa ra một lí do khiến cô không ngờ.
“Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt chủng tộc, ngược lại chúng tôi rất coi trọng cô. Lúc cô đến phỏng vấn, chúng tôi đều rất hài lòng với môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô, thực ra nếu xét trên phương diện năng lực, cô chính là người mà chúng tôi tìm kiếm.”
“Vậy tại sao công ty ngài lại không tuyển dụng tôi?”
“Bởi chúng tôi kiểm tra lịch sử tín dụng của cô và phát hiện ra cô đã từng ba lần bị phạt tiền vì tội trốn vé”
“Tôi không phủ nhận điều này, nhưng chỉ vì chuyện nhỏ này, mà các anh sẵn sàng bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần được đăng luận văn trên báo như tôi sao?”
“Chuyện nhỏ? Chúng tôi lại không cho rằng đây là chuyện nhỏ. Chúng tôi phát hiện, lần đầu tiên cô trốn vé là khi mới đến đất nước chúng tôi được một tuần, nhân viên kiểm tra đã tin rằng do cô mới đến và vẫn chưa hiểu rõ việc thu vé tự giác, cho phép cô được mua lại vé. Nhưng sau đó cô vẫn trốn vé thêm 2 lần nữa.”
“Khi đó trong túi tôi không có tiền lẻ.”
“Không, không thưa cô. Tôi không thể chấp nhận lí do này của cô, cô đang đánh giá thấp IQ của tôi ư. Tôi tin chắc trước khi bị bắt trốn vé, cô đã trốn được cả trăm lần rồi.”
“Đó cũng chẳng phải tội chết, anh sao phải cứng nhắc như vậy? Tôi sửa là được mà.”
“Không không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ hai điều: Một là cô không coi trọng quy tắc. Cô lợi dụng những lỗ hổng trong quy tắc và sử dụng nó. Hai, cô không xứng đáng được tin tưởng. Mà rất nhiều công việc trong công ty chúng tôi cần phải dựa vào sự tin tưởng để vận hành, nếu cô phụ trách mở một khu chợ ở một nơi nào đó, công ty sẽ cho cô toàn quyền lực phụ trách. Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi sẽ không lắp đặt các thiết bị giám sát, cũng như các hệ thống xe công cộng mà cô đã thấy đó. Vì vậy chúng tôi không thể tuyển dụng cô, tôi có thể chắc chắn rằng, tại đất nước chúng tôi, thậm chí cả châu Âu này cô sẽ không thể xin vào được nổi một công ty nào đâu.”
Đến lúc này cô mới tỉnh ngộ và cảm thấy hối hận vô cùng. Sau đó, điều khiến cô ghi nhớ nhất là câu nói cuối cùng của vị giám đốc này: Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức.
Đạo đức là phẩm chất cơ bản nhất của con người, cũng là nhân cách của một người. Một người dù ưu tú đến đâu nhưng nhân cách có vấn đề, cũng sẽ mất đi niềm tin và sự ủng hộ của người khác. Trên phương diện việc làm, những hành vi mất nhân cách thế này càng đáng sợ hơn, vì cái lợi nhỏ trước mắt mà phá bỏ nguyên tắc, điều này chắc chắn sẽ hủy hoại tiền đồ của bạn. Tôi cho các bạn lời khuyên chân thành, trong sự nghiệp cần phải dựa vào năng lực và chân thành của bản thân, mất thứ gì cũng không bằng mất nhân phẩm.
Nguồn: Cafekubua
Christina Le is with Lisa Vu.
LỜI TÂM SỰ CỦA MỘT CÔ GIÁO
Hôm nay, có một cô giáo ở ngoại thành Hà Nội đã chia sẻ với tôi về sự tình mà cô giáo đó đang phải đối mặt từng ngày. Vì cô giáo ấy đã chia sẻ (một số) bài viết (trong đó có tôi) và có quan điểm (theo góc nhìn của người trong hệ thống) được cho là xét lại lịch sử và phủ nhận công lao của cách mạng. Cô giáo ấy đang bị nhà trường tìm cách cô lập và gây sức ép, thậm chí vị hiểu trưởng trường này còn sỉ vả cô ấy trước mặt khoảng 200 giáo viên khác của trường và còn bắt cô này phải nộp “một thứ liên quan đến đời tư” cho ông ta.
Tôi nghe xong mà thấy bàng hoàng và cả kinh hãi cho một kẻ mang danh giáo viên lại đứng đầu một trường học với vai trò quản lý giáo dục. Ông ta có thẩm quyền gì mà mắng nhiếc cô giáo ấy? Có quyền gì để cả gan xâm phạm vào đời tư của người khác? Hắn ta hẳn đã tự cho mình cái quyền đứng trên cả luật pháp mà trắng trợn chà đạp nhân phẩm của người phụ nữ mà là giáo viên của ngôi trường đó. Hắn ta sẽ dạy ai và dạy giá trị gì cho các học sinh? Hay hắn ta vẫn còn có giá trị như một công cụ để trấn áp các giáo viên một cách bất chấp những phẩm chất con người, mà đặc biệt là sự đòi hỏi về nhân cách cao quý của một nhà giáo?
Cô giáo ấy dường như đang phải chịu một áp lực và sức ép rất lớn về tinh thần và cả cuộc sống. Cô giáo nói, không ngại về bản thân, mà lo cho những đứa trẻ lớn lên như thế nào và cuộc sống gia đình đảo lộn. Cô đang bị bủa vây bởi những lời đồn ác ý, những lời cáo buộc xúc xiểm và nhằm đả phá những gì thuộc về đời sống, công việc của cô ấy. Tôi trấn an, rằng hãy cứ bình tĩnh, đừng lo sợ, bất kể điều gì và trước bất kỳ lực lượng nào. Hãy tin vào bản thân và tin vào việc mình làm. Và hãy luôn sẵn sàng cho điều xấu nhất xảy ra. Hãy giữ mình như vậy trong mọi hoàn cảnh rồi tất cả sẽ ổn.
Tôi nhìn quanh, thấy rằng những người phụ nữ gan dạ đang bị bắt nhốt và cầm tù. Những người như chị Quỳnh (Khánh Hoà – Điều 88), cô Thêu (Hà Nội – Điều 245), chị Nga (Hà Nam – Điều 88), người phụ nữ vừa mới bị bắt ở Hà Tĩnh vài hôm trước (Điều 79), và còn chị Thuý trong vụ Anh Ba Sàm (Điều 258), bạn Hà (Điều 88), (bên cạnh là những bạn trẻ như sinh viên Phan Kim Khánh (Thái Nguyên – Điều 88), sinh viên Trần Hoàng Phúc (TP.HCM – Điều 88), bạn trẻ Nguyễn Viết Dũng (Nghệ An – Điều 88), Hoàng Bình (Nghệ An – Điều 258),…đều là những con người kiên cường và cố gắng để cất lên tiếng nói của chính mình mà đấu tranh với những bất công, tiêu cực của đất nước, trong đó có việc tìm lại thân phận của những người phụ nữ, những người yếu thế trong xã hội. Và họ có sợ hãi hay gục ngã trước những cáo buộc của người khác dành cho họ không? Họ có gia đình, người thân, công việc không? Có chứ.
Nhưng họ mới là những người tiêu biểu cho tiếng nói của người phụ nữ, không cần khẩu hiệu giỏi việc nước, đảm việc nhà, trung hậu, đảm đang, bất khuất, nhưng họ lại có những tố chất sẵn trong mình về một vị thế lớn hơn những gì xã hội muốn áp đặt và duy trì lên họ.
Cô giáo ấy, cũng như cô giáo Lan mới đây ở Ninh Bình được (hay bị) công an mời lên làm việc vì những tiếng nói từ lương tâm của mình trước thực trạng xã hội, sẽ phải tự đấu tranh với nỗi sợ hãi trong mình và phải vượt qua được những sự phi lý mà những con người của hệ thống đang muốn dành cho, tất nhiên là những điều phiền toái, rắc rối.
Bà Aung San Suu Kyi, có thể đang vướng phải đòi hỏi về một trọng trách hậu dân chủ trong vấn đề người thiểu số hồi giáo bỏ trốn để tị nạn trước sự đàn áp của lực lượng cầm quyền đối lập, nhưng nếu hiểu những gì bà ấy đã phải đối mặt, phải trải qua và phải mất mát thì mới hiểu hết giá trị của bà ấy đã gây dựng cho đất nước Miến Điện bị kìm hãm và đàn áp bởi chế độ độc tài là lớn lao tới mức nào. Bà ấy được giáo dục trên một nền tảng quả thực tuyệt vời, vừa có phẩm chất cao quý của một người đàn bà có tri thức, vừa thừa hưởng một sự giáo dục nhân bản, vững chắc từ gia đình và cả của phương Tây, cụ thể là Anh Quốc.
Bà ấy, đối diện với nhà tù, bị giam lỏng, kể cả họng súng đưa lên để sẵn sàng găm viên đạn vào cơ thể bà, và cả sự hành hung của chế độ bạo tàn chuyên chính, nhưng Bà vẫn đứng vững, toả hương và khơi dậy lòng yêu nước của số đông dân chúng mà tạo nên nền tảng khởi đầu của đất nước họ như hôm nay.
Đứng trước sinh viên, giữa một không gian rộng lớn, bà ấy nói: các bạn đã gật gật suốt 26 năm qua rồi, nhưng không biết mình gật đầu cho điều gì. Và bây giờ các bạn không cần phải gật đầu như một cái máy nữa. Bà ấy cũng nói, nỗi sợ là ngục tù của tự do, và tự do nghĩa là tự do khỏi nỗi sợ hãi.
Một khi trong bạn không còn sợ hãi bởi những bức ép của bất kỳ ai, bất kỳ lực lượng nào và bất kỳ lời cáo buộc dù có gớm ghiếc đến đâu, bạn đã trở thành một biểu tượng của lòng quả cảm, sự tự do và cho tính can trường của một con người bất khuất.
Và các bạn sẽ không cô đơn, vì bên cạnh bạn còn có rất nhiều những người khác có cùng tri tâm trân trọng và bảo vệ bạn.
(LS Luân Lê)
Con gái Thượng tá Võ Đình Thường là nhà đầu tư chiến lược BOT Biên Hòa
Bà Võ Minh Thùy, con gái Thượng tá Võ Đình Thường – Phó phòng CSGT đường bộ & đường sông, công an tỉnh Đồng Nai là 1 trong 10 nhà đầu tư chiến lược của công ty Cường Thuận IDICO (chủ sở hữu trạm BOT Biên Hoà).
Trao đổi với phóng viên báo Làng Mới, ông Thường cho biết con gái đã đi lấy chồng nên ông không rõ vấn đề này. Còn bà Võ Minh Thuỳ thì cho biết, bà đã trên 18 tuổi, việc làm ăn do bà tự quyết định.
Trước đó, ông Thường thừa nhận với báo Tuổi Trẻ, việc con gái bà lấy một người cháu của lãnh đạo Công ty Cường Thuận.
Theo Nghị quyết của HĐQT Công ty CP Đầu tư phát triển Cường Thuận IDICO ngày 5/5/2016, bà Võ Minh Thuỳ, con gái thượng tá Võ Đình Thường có số cổ phần đăng ký mua là 1.200.000 cổ phần (10.000 đồng/cổ phần) – tương đương 120 tỷ đồng.
Cũng theo tờ báo Làng Mới, tới cuối quý II/2017, tổng tài sản của Cường Thuận IDICO đạt 4.335 tỷ đồng, vốn điều lệ 610 tỷ đồng. Doanh thu thuần trong nửa đầu năm là 562 tỷ đồng, trong đó mảng thu phí BOT đóng góp gần một nửa, ở mức 250 tỷ đồng.
Đáng chú ý là Cường Thuận IDICO nắm trong tay 3 dự án lớn đang khai thác là dự án tuyến Quốc lộ 1 đoạn qua TP. Biên Hoà; dự án tuyến Quốc lộ 91, 91B và dự án BOT quốc lộ 16.
Ngoài ra, công ty này hiện đang triển khai dự án BOT Nút giao 319 và Cao tốc TP. HCM – Long Thành có tổng mức đầu tư 700 tỷ đồng, dự kiến hoàn thành vào giữa năm 2018, cùng một vài dự án BOT, BT nhỏ khác.
Nhà hoạt động Nguyễn Anh Tuấn nhận xét:
“Lẽ ra, khi đụng chuyện có liên quan đến người thân của mình, nếu cấp trên không nói mình tránh ra thì cũng phải biết tự tránh ra cho đúng chức phận của một nhân viên công quyền.
Đằng này, có lẽ vẫn đang trong quá trình “tự gột rửa” vết chàm quá khứ nên ông Thường mẫn cán quá mức, dùng quyền lực của mình để can thiệp vào sự vụ liên quan tới việc làm ăn của con gái mình.
Không biết với sự tích cực “tự gột rửa” thế này, ông Thường còn thăng tiến tới cấp nào nữa, chỉ biết chắc là anh em tài xế đối phó với BOT đã khổ rồi, với BOT của con sếp CSGT tỉnh thì còn khổ hơn nữa.”
HÃY NGỦ YÊN !!
Hãy ngủ yên dù Biển Đông nổi sóng
Hãy ngủ yên khi máu đã đổ ở Hoàng Trường Sa
Dù giặc có bắn giết dân ta
Dù tộc Việt đang diệt vong bằng hàng hóa độc
Mất đất mất nhà điêu linh tiếng khóc
Người đấu tranh bị đầu độc trong tù
Nhân Quyền là chi, bị giam nhốt muôn thu
Chết quằn quại như loài giun kiếp dế
Đại Biểu Nhân Dân vẫn ngủ yên trên ghế
Vẫn ta đây là đại diện nhân dân
Mặt trơn trán bóng trí thức trí đần
Ta ngồi đây đâu phải vì dân
Ta được đặt cho có ban có bệ
Cũng tự do dân chủ như ai
Để chứng tỏ ta không độc tài
Vật trang trí cho đời thêm hoa lá
Dù Biển Đông bủa vây “TÀU LẠ”
Cũng chỉ là “Tình Hữu Nghị Láng Giềng”
Có gì đâu xin chớ làm phiền
Chuyện rất nhỏ “KHÔNG CÓ GÌ CỤ THỂ”
Xây phi trường hay lập phố Tam Sa
Chuyện của người mắc mớ gì đến ta!
Dẫu có chết vài ngư dân đánh cá
Bão tố ngoài khơi còn chết cả ngàn người
Đại biểu ta còn bận bao chuyện trên đời
Nào là “VÁY DÀI VÁY NGẮN” bàn mãi muốn điên
Thôi, chuyện đất nước ngã nghiêng
Đừng đánh thức để ta yên giấc ngủ
Ngư Sĩ
Tôi cứ băn từ những người dân khác. Vậy, vai trò của nhà nước nằm ở đâu?
Cái hội liên hiệp phụ nữ mỗi năm tiêu tốn 155 tỷ tiền thuế và vô số các hội đoàn ăn hại khác mà ngân sách phải chi ra 68.000 tỷ để hoạt động mỗi năm, họ đang ở đâu trong những trường hợp này?
Dân đóng thuế nuôi tụi bây là để những lúc như thế này tụi bây lo cho dân chứ không phải là để bọn bây ăn dọng và xây tượng đài, hiểu không hả cái bọn khốn nạn?
(Fb Nhân Thế Hoàng)
Mion.
http://nld.com.vn/ban-doc/khong-gia-dinh-nu-cong-nhan-nam-mot-cho-cho-chet-20171021104928184.htm
Lê Văn Sơn added 7 new photos.Follow
Biểu tình yêu cầu trả tự do cho bà Trần Thị Xuân
Hà Tĩnh – Sáng 21/10/2017 tại Giáo xứ Cửa Sót, Lộc Hà, Hà Tĩnh biểu tình yêu cầu trả tự do cho bà Trần Thị Xuân mới bị cộng sản bắt giam theo điều 79 “hoạt động nhằm lật đỗ chính quyền nhân dân ” ngày 17.10.2017.
Người dân tiến về trụ sở hành chính của xã với khẩu hiệu khẳng định Trần Thị Xuân vô tôi, yêu cầu trả tự do cho Trần Thị Xuân.
Sự phản kháng của người dân chống bất công đang dần trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn. Nó được xuất phát từ ý thức và hành động theo lương tâm trong sự thật, vì công lý và của tình liên đới.
Súng đạn, nhà tù đã không kiềm hãm được lương tâm tự do của hàng triệu người Việt Nam. Nhà cầm quyền cộng sản đang tự đưa mình đến miệng hố của bờ vực sụp đổ qua những hành động điên cuồng đàn áp, bắt bớ giam cầm người yêu nước.
P.s: Ảnh / Đức Nguyễn
Chí Thảo added 3 new photos.
“HOTBOY ĐỒNG NAI” VÕ ĐÌNH THƯỜNG …GÂY CHÁY TRÊN MẠNG !
Hơn cả người đẹp “hotgirl Quỳnh Anh” ở xứ Thanh cả về số lượng bài vở, stt, lượng truy cập, cái tên VÕ ĐÌNH THƯỜNG đã và đang tiếp tục gây… cháy trên mạng xh Facebook.
Võ Đình Thường là ai? Ông Phó Bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai (ĐN) mới đây hứa với báo chí là sẽ “xem xét” và trả lời. Nhưng 2 ngày trôi qua vẫn im lặng như tờ, dù chỉ cần một cú phone của Tỉnh ủy đến thuộc cấp là Công an tỉnh ĐN ?!!
Kính thưa quý vị Công An Nhân dân! Nếu quý vị còn có.. nhả ý gắn cái tên “NHÂN DÂN” vào với danh xưng ngành của quý vị; nếu quý vị tôn trọng dân, tôn trọng sự thật và trên hết là tôn trọng luật pháp thì quý vị phải công khai, minh bạch. Bởi nếu có che dấu cũng không thể che ..mắt thánh được. Hàng triệu triệu con mắt của dân còn tỏ hơn “mắt thánh” đấy. Hơn ai hết, quý vị hẳn biết điều này.
Lòng dân như lũ cuốn. Không thể bịt lỗ mọi của con đê một cách qua loa. Con đê phải được gia cố bằng lòng tin của dân thì mới vững được.
Tôi dông dài như thế để cho quý vị Tỉnh ủy, UBND tỉnh và Công An tỉnh ĐN thấy rằng quý vị không có sự lựa chọn nào khác.
Vậy thì, rất đơn giản, quý vị hãy trả lời cho dân biết :
– Đại úy CSGT Võ Đình Thường – Trạm trưởng trạm Dầu Giây, từng bị kỷ luật, bị đuổi ra khỏi ngành (vì “làm luật” tài xế xe qua trạm) năm 2003 và Thượng tá Võ Đình Thường – Phó Phòng CSGT Đường bộ – Đường sắt Công An tỉnh ĐN (PC67) người đã ký văn bản “mời” 20 tài xế đã trả phí qua trạm BOT Biên Hòa bằng tiền lẻ năm 2017… có phải là một ?
Nếu đó là hai người khác nhau trùng họ trùng tên, thì nhất thiết phải cho đối chứng bằng người thật trước mặt dân và đồng thời giới thiệu chân dung cả 2 người trên các phương tiện truyền thông (và mạng xã hội nếu có thể)
Còn nếu đó là một người thì quý vị cần phải trả lời cho dân chúng tôi biết : Vì sao một cb bị kỷ luật nghiêm trọng (đuổi khỏi ngành) bằng cách nào lại có thể thăng tiến cả cấp bậc lẫn chức vụ (từ Trạm trưởng lên Phó Phòng, từ Đại úy lên Thượng tá) một cách… ngoạn mục như vậy ? Ông ta tiền thân là diễn viên.. xiếc à ?
Xin nhắc để quý vị nhớ: Năm 2003 khi ông Thường bị báo chí phanh phui tiêu cực, trong văn bản kỷ luật quý vị từng nêu rõ: “Đại úy Thường đã thiếu tinh thần trách nhiệm, để xảy ra tình trạng cấp dưới vi phạm quy trình tuần tra kiểm soát giao thông, có biểu hiện tiêu cực. Khi xảy ra sai phạm ông Thường không chấp hành mà còn có biểu hiện đối phó với cơ quan chức năng. Sai phạm của ông Thường làm ảnh hưởng xấu đến uy tín của ngành… ” !
Trở lại câu chuyện BOT Biên Hòa, được biết tuyến tránh do Công ty CP đầu tư Đồng Thuận làm chủ đầu tư (dài khoảng 12 km, tổng vốn khoảng 1.500 tỉ đồng, đưa vào hoạt động từ năm 2014 đến nay, có thời gian thu phí hoàn vốn 10 năm).
Một điểm chung thường thấy ở các dự án BOT là …đường làm một nơi, trạm thu phí đặt.. một nẻo. BOT Biên Hòa đặt trên QL1A (thuộc địa phận xã Trung Hòa, huyện Trảng Bom, ĐN) thậm chí cách điểm đầu của tuyến tránh những… 10 km ! Có nghĩa là các phương tiện lưu thông dù có đi qua tuyến tránh hay không vẫn phải móc túi đóng phí cho ..hàm cá mập BOT, không thể thoát được. Đó là lý do khiến các tài xế xe bức xúc, phản ứng bằng… tiền lẻ.
Tuy nhiên, là cơ quan đại diện và thực thi pháp luật, Công An ĐN thay vì bày tỏ chính kiến: Sử dụng tiền lẻ trả phí khi qua trạm không có gì sai, không vi phạm pháp luật (như BGĐ Công An Tiền Giang đã làm) thì Công An ĐN lại phát “giấy mời” mời các bác tài lên để răn đe rằng các bác tài đã “cản trở giao thông ” khi đi qua trạm (?). Người trực tiếp ký giấy mời là Thượng tá Võ Đình Thường – Phó Phòng CSGT Đường bộ-Đường sắt (PC67) Công An tỉnh ĐN.
Vì sao ông Thường sốt sắng cho lính ra đứng tại trạm BOT ghi tên từng biến số xe ,tài xế trả tiền lẻ? Có nguồn tin cho rằng ông Thường là con rể của ông chủ BOT Biên Hòa !!? Hóa ra là như vậy. Người ta bàn tán xôn xao về tình tiết này và gọi đó là “lợi ích nhóm”, là “cháy nhà ra mặt chuột”, là “móc túi có tổ chức”, là… Ôi thôi đủ điều !!!
Trả lời báo chí, ông Huỳnh Đức T ngụ ấp Trần Hủng Đạo, xã Xuân Thạnh, chủ phương tiện mang biển số 60A – 003…là một trong 20 tài xế được “mời” cho biết :” Tôi trả tiền lẻ là quyền của tôi. Tôi không có ý cản trở giao thông hay ý đồ gì khác.. “. Tài xế T và nhiều tài xế được Công An ĐN mời cho biết họ kiên quyết phản đối trạm thu phí BOT Biên Hòa đặt sai vị trí.
Xem ra, “cuộc chiến tiền lẻ” tại trạm thu phí BOT Biên Hòa vẫn chưa có hồi kết.
Và “hotboy Võ Đình Thường” vẫn tiếp tục gây.. cháy trên mạng chừng nào Công An tỉnh ĐN chưa công khai minh bạch hành trình thăng tiến.. phi mã của ông ta.
Về phía mình, tôi ủng hộ cuộc “đấu tranh tiền lẻ” của cánh tài xế, yêu cầu trạm thu phí BOT Biên Hòa phải dời về đúng vị trí.
Chọn một người đàn ông đẹp trai hào hoa thì phải chấp nhận anh ấy phong lưu.
Chọn một người đàn ông biết kiếm nhiều tiền để được hưởng thụ thì phải chấp nhận anh ấy ít có thời gian chăm sóc cho gia đình.
Chọn một người đàn ông ở nhà chăm sóc gia đình thì phải chấp nhận anh ấy ít biết kiếm nhiều tiền.
Chọn người đàn ông ngoan hiền, biết vâng lời thì phải chấp nhận anh ấy là trẻ con.
Chọn một người đàn ông mạnh mẽ, kiên cường thì phải chấp nhận anh ấy ngang ngược.
Chọn một người đàn ông giỏi giang và bản lĩnh thì phải chấp nhận anh ấy gia trưởng.
Chọn một người đàn ông phong trần thì phải chấp nhận anh ấy lãng tử, phiêu lưu.
Chọn một người đàn ông “nữ tính” thì phải chấp nhận anh ấy có tính “đàn bà”.
Làm gì có đàn ông nào vừa ngoan, hiền, vâng lời, ở nhà quanh quẩn với gia đình, không biết ăn nhậu, không quan hệ bạn bè mà kiếm nhiều tiền cho gia đình vợ con hưởng thụ sung sướng. Miễn là đừng gặp phải đàn ông vô dụng là được.
Cái gì cũng có cái giá của nó mà. Hãy vì hai chữ hạnh phúc mà chấp nhận sự tương đối.
Hạnh phúc ở tại lòng ta mà, đừng suy diễn, đừng tự làm khổ chính mình , chỉ cần một người đàn ông tử tế và trách nhiệm là đủ.
Các vị lãnh đạo Đảng, Chính phủ, và Quốc hội Việt Nam tại Đại hội đảng toàn quốc đầu năm 2016.
Phó Giáo sư Nguyễn Trọng Phúc, nguyên Viện trưởng Lịch sử Đảng vừa có đề nghị thành lập Viện Đạo đức học để dạy cán bộ đạo đức và những chuẩn mực đạo đức trong Đảng.
Đề nghị thành lập Viện Đạo đức học của Phó Giáo sư Nguyễn Trọng Phúc được đưa ra tại Hội thảo khoa học quốc gia “Sửa đổi lối làm việc-Những vấn đề lý luận và thực tiễn”, diễn ra vào sáng ngày 18 tháng 10, do Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức.
Nguyên Viện trưởng Lịch sử Đảng, ông Nguyễn Trọng Phúc nhắc lại lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh rằng cán bộ là cái gốc của Đảng và của mọi công việc nên việc thành lập Viện Đạo đức học là cần thiết để huấn luyện cán bộ và những giảng viên mẫu mực sẽ được tuyển chọn để phụ trách công tác giảng dạy. Phó Giáo sư Nguyễn Trọng Phúc còn kiến nghị Viện Đạo đức học sẽ trực thuộc quản lý bởi Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và Ban Tuyên giáo Trung ương.
Đài Á Châu Tự Do ghi nhận chỉ trong vòng xấp xỉ vài giờ đồng hồ Báo mạng VnExpress.net đăng tải thông tin vừa nêu, trên trang fanpage của tờ báo mạng này có khoảng 60 ý kiến nhưng hầu hết đều phản đối, cho đó là “điều nực cười” vì “uốn tre chứ không uốn măng”; vả lại chủ trương của Chính phủ là bộ máy nhà nước cần được tinh giản, nhưng với đề xuất này thì phải gánh thêm một cơ quan hoạt động không mang lại hiệu quả mà còn tiêu tốn ngân sách. Nhiều người lý giải rằng đạo đức phải được dạy từ nhỏ chứ không đợi đến khi trở thành cán bộ rồi mới vào Viện Đạo đức học để được huấn luyện. Một độc giả nhấn mạnh đạo đức thuộc về bản chất của mỗi cá nhân nên để thay đổi bản chất của một người là điều rất khó, nhất là trong bối cảnh vô số cán bộ từ địa phương đến trung ương bị tha hóa, tham ô tham nhũng và lạm quyền như hiện nay.
Không phải chỉ có mở trường mà với một chế độ như hiện nay vẫn là tàn nhẫn với dân, vẫn là cướp bóc của dân một cách trắng trợn, tham nhũng thì không có cách gì đẩy lùi được. Thế thì việc lập một trường dạy về đạo đức cho cán bộ cũng như kiểu dán cao cho bệnh ung thư, chỉ xoa dịu giảm đau một chút nhưng thực ra bệnh hoạn vẫn trầm trọng bên trong
-Ông Nguyễn Khắc Mai
Trao đổi với chúng tôi liên quan đề nghị thành lập Viện Đạo đức học dành cho cán bộ, ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ trưởng Vụ Nghiên Cứu, Ban Dân vận Trung ương, hiện là giám đốc Trung tâm nghiên cứu Văn hoá Minh Triết cho biết ông không phản đối, nhưng ông nghĩ rằng việc thành lập này cũng chỉ là hình thức mà thôi. Ông Nguyễn Khắc Mai nói với RFA:
“Vấn đề muốn có đạo đức xã hội thì cần thay đổi nhiều lắm, đặc biệt là thể chế, thiết kế của hệ thống xã hội phải thay đổi. Nền giáo dục, kể cả giáo dục phổ thông, giáo dục nghề nghiệp và giáo dục đại học cũng phải thay đổi. Trên cơ sở đó thì mới có được nhân tố con người. Và khi đã có nhân tố con người thì mới đặt ra vấn đề là học đạo đức, mà đặc biệt là đạo đức công chức; tức là đạo đức công vụ, đạo đức làm việc để phụng sự và quản lý xã hội, gọi là đạo đức nghề nghiệp nhưng phải trên cơ sở một nền giáo dục tử tế, nhân văn thì mới hình thành được tốt.
Hai nữa, không phải chỉ có mở trường mà với một chế độ như hiện nay vẫn là tàn nhẫn với dân, vẫn là cướp bóc của dân một cách trắng trợn, tham nhũng thì không có cách gì đẩy lùi được. Thế thì việc lập một trường dạy về đạo đức cho cán bộ cũng như kiểu dán cao cho bệnh ung thư, chỉ xoa dịu giảm đau một chút nhưng thực ra bệnh hoạn vẫn trầm trọng bên trong.”
Qua đề nghị của ông nguyên Viện trưởng Lịch sử Đảng, Phó Giáo sư Nguyễn Trọng Phúc, dư luận thắc mắc rằng có phải phong trào “Học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” được phát động bao năm qua không đạt kết quả gì? Tiến sĩ Hán-Nôm Nguyễn Xuân Diện từng lên tiếng với RFA liên quan phong trào này:
“Sự suy thoái đạo đức trong Đảng ngày càng trầm trọng. Cho dù Đảng và Nhà nước đã phát động rất mạnh mẽ và tốn rất nhiều tiền của cho phong trào học tập và làm theo đạo đức Hồ Chí Minh, nhưng không đem lại mấy kết quả cho việc chấn hưng lại đạo đức của Đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam nói riêng và đạo đức của toàn xã hội nói chung.”
Luật sư Nhân quyền-Tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Đài cũng đã nói rằng một nhà nước tuyệt đối hóa quyền lực như Việt Nam thì sẽ tha hóa tuyệt đối về đạo đức và lối sống của cán bộ đảng viên, do đó họ điều hành đất nước chỉ với mục đích nắm trong tay quyền lực và lợi ích cho riêng họ.
Một trường hợp minh chứng mới nhất về cán bộ tham ô nhưng được cả hệ thống lãnh đạo bao che, vừa được phổ biến trên mạng xã hội mà cộng đồng cư dân mạng quan tâm, qua chia sẻ của nạn nhân cũng là cán bộ ở tỉnh An Giang.
Ông Nguyễn Văn Khấn cho biết thuộc gia đình cách mạng, nghe theo lời vận động của Đảng ủy và Ủy ban nhằm thực hiện chính sách xóa đói giảm nghèo ở địa phương nên ông cùng 16 người khác tham gia vào thành lập Quỹ Tín dụng Nhân dân hồi năm 1995 và sẽ thanh lý tài sản chia cho cổ đông sau 20 năm hoạt động. Ông Nguyễn Văn Khấn, trong vai trò Chủ tịch Hội đồng Quản trị, vào năm 2008-2009 phát hiện ông Võ Văn Của, là Giám đốc Điều hành, chỉ đạo cấp dưới cố ý làm sai nguyên tắc tài chính kế toán để thu lợi bất chính. Ông Khấn kể lại:
Sự suy thoái đạo đức trong Đảng ngày càng trầm trọng. Cho dù Đảng và Nhà nước đã phát động rất mạnh mẽ và tốn rất nhiều tiền của cho phong trào học tập đạo đức Hồ Chí Minh, nhưng không đem lại mấy kết quả cho việc chấn hưng lại đạo đức của Đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam
-TS. Nguyễn Xuân Diện
“Khi vụ việc xảy ra thì tôi có báo với Ngân hàng Nhà nước. Ông Giám đốc Ngân hàng Nhà nước nói sẽ giải quyết, nhưng khi lập biên bản với chứng từ rõ ràng thì không xử lý. Lúc tôi họp Hội đồng quản trị để đưa ra xử lý thì ông Bí thư Đảng ủy đến dự, nhưng cuối cùng bao che cho nhau. Một ông cán bộ đảng viên như ông Của không có đạo đức mà vẫn bao che, ngoài tham ô tham nhũng còn thách thức tôi nữa. Ông ta chửi thô tục tại cuộc họp luôn.”
Ông Khấn đã làm hồ sơ gửi đến cơ quan các cấp của Đảng từ địa phương đến trung ương nhưng đều không nhận được hồi đáp. Năm 2010, ông Khấn quyết định ra khỏi Đảng. Ông Khấn khẳng định với chúng tôi hoàn toàn không có niềm tin là đạo đức của cán bộ đảng viên sẽ tốt hơn nếu được huấn luyện.
Quyết định ra khỏi Đảng của của ông Nguyễn Văn Khấn không phải là cá biệt, mà trong những năm gần đây ngày càng có nhiều đảng viên tuyên bố từ bỏ tham gia Đảng Cộng Sản Việt Nam với lý do tổ chức này hiện chỉ là một tổ chức của những người “tham quyền cố vị”, “mua quan bán chức”, “tranh giành quyền lực” và hơn hết là “không có tâm” lẫn “không có tầm” để lãnh đạo quốc gia.
Cũng vì các lý do đó, những người dân khắp nơi ở trong nước mà Đài RFA tiếp xúc quả quyết không cần thiết xây dựng Viện Đạo đức học dành cho cán bộ, vì như thế chỉ khiến dân chúng càng bất mãn hơn đối với chính quyền mà thôi.