“Chết Ở Miệng, Bệnh Tại Chân”, Thật Đáng Tiếc Hiện Giờ Nhiều Người Không Hiểu!

“Chết Ở Miệng, Bệnh Tại Chân”, Thật Đáng Tiếc Hiện Giờ Nhiều Người Không Hiểu!

Một người nhất định nên bắt đầu từ khi còn trẻ để duy trì trọng lượng tiêu chuẩn. Một khi các chất béo đã tích tụ, bạn muốn loại bỏ nó không phải là một chuyện đơn giản. Tại sao vậy? Bởi vì cần kiểm soát được miệng, chân hoạt động nhiều hơn, con người vốn: “chết ở miệng, biếng ở chân.”

  1. Về vấn đề sức khoẻ bản thân, bạn cần phải hiểu rõ những điều này

Ăn sáng thật ngon, ăn trưa thật no, ăn tối ăn ít. Nhưng người bây giờ người ta hầu như đều làm trái lại, buổi sáng thì ăn qua loa. Đến buổi trưa ăn để đối phó, buổi tối mới là bữa thịnh soạn, đây chính là gốc rễ của tất cả các bệnh tật.

Ăn sáng cũng giống như bạn uống thuốc bổ vậy, là bữa ăn quan trọng nhất. Vì vậy bữa sáng cần ăn những loại thức ăn bổ dưỡng nhất.

Bữa ăn chính nhất thiết cần phải có rau và trái cây. Nếu bữa ăn sáng dinh dưỡng không đủ tốt, cho dù bạn ăn bù lại buổi trưa và buổi tối cũng không thể bù lại nổi.

  1. Thói quen xấu nhất trên thế giới này đó là hút thuốc lá

Những người hút thuốc thường bị mắc các bệnh như viêm phế quản, bệnh tim phổi.. và cuối cùng căn bệnh ung thư phổi. Kết quả chính là thần chết đang vẫy gọi…

  1. Quá nhiều chất dinh dưỡng dẫn đến ngộ độc

Khi bạn nạp quá nhiều các chất dinh dưỡng vào cơ thể cũng có thể bị ngộ độc. Hãy cố gắng uống 8 ly nước mỗi ngày bởi vì nước chính là sự sống của con người.

Bây giờ nhiều người thậm chí còn không có thói quen uống nước, khát nước rồi mới uống. Như vậy tạo thành thói quen không tốt, do đó nhất định uống nước thường xuyên hơn.

Vậy uống 8 tách trà có được không? Trà không được, ngay cả nước ngọt, cà phê, bia đều không thể thay thế cho nước tinh khiết.

Nếu uống trà hãy nhớ uống trà nhạt đừng nên uống trà đậm. Nên nhớ, nước cũng chính là nguồn sống.

  1. Con người không phải chết vì tuổi già, không phải chết vì bị bệnh thì là chết vì tức khí.

Trong “Hoàng Đế Nội Kinh” đã giảng rất rõ về sự tức giận có thể mang lại những bất lợi gì cho cơ thể chúng ta.

Vì vậy con người nhất định phải làm chủ và kiểm soát được cảm xúc của mình, không nên bùng phát giận dữ vô cớ. Hãy nhớ rằng sự tức giận cũng giống như chiếc dùi cui, nó có thể làm tổn thương bạn và bất cứ ai xung quanh.

  1. Đi bộ là bài tập rất tốt cho sức khoẻ

Nếu bạn không tập thể dục thì đó là một điều đáng lo ngại, nhưng tập thể dục quá mức cũng có thể làm giảm chức năng miễn dịch. Mỗi ngày cố gắng rèn luyện thân thể trong khoảng nửa giờ đến một giờ.

Nội dung luyện tập có thể sử dụng tới phương pháp đơn giản nhất, đó chính là đi bộ một nửa giờ đồng hồ. Đây chính là phương pháp đơn giản nhất, kinh tế nhất và hiệu quả nhất.

Nhưng đi bộ cũng cần phải đúng cách. Những người trẻ tuổi cần đi bộ nhanh, đi bộ nhanh dần, tiến đến mức độ nào? Một phút cần đạt được 130 bước.

Nhịp tim cần đạt được 120 lần/phút mới có thể đạt được mục đích luyện tập cho tim. Để đạt được 130 bước, 120 lần nhịp đập tất nhiên không phải làm một lần được luôn mà nó đòi hỏi phải có một quá trình dần dần thích ứng. Nếu bạn có thể kiên trì nửa năm,  bạn có thể cải thiện chức năng tim và phổi của mình nhanh chóng!

Một người nhất định nên bắt đầu từ khi còn trẻ để duy trì trọng lượng tiêu chuẩn. Một khi các chất béo đã tích tụ, bạn muốn loại bỏ nó không phải là một chuyện đơn giản. Tại sao vậy? Bởi vì cần kiểm soát được miệng, chân hoạt động nhiều hơn, con người vốn: “chết ở miệng, biếng ở chân.”

  1. Uống rượu say một lần, tương đương với căn bệnh viêm gan cấp 1

Người ta đã thống kê ra 6 phương thức sinh hoạt không lành mạnh nhất thế giới, đó là: thứ nhất chính là hút thuốc, thứ hai chính là lạm dụng rượu.

  1. Gia đình bất hòa, con người sẽ càng dễ bị bệnh hơn.

Một số chuyên gia tin rằng 70% bệnh tình của một người đến từ gia đình của họ. 50% số người bị ung thư đến từ lý do gia đình, những trận cãi vã nhỏ thường xuyên xảy ra mỗi ngày, còn cãi vã lớn kéo dài tận 369 ngày “. Hay thậm chí không cần phải cãi nhau nhưng sự im lặng không nói chuyện với nhau, đến tận nửa tháng cũng không nói một lời, điều đó còn đáng sợ hơn nhiều.

Cô đơn còn đáng sợ hơn nhiều so với nghèo khó. Những cặp vợ chồng yêu thương nhau thường có tuổi thọ lâu hơn. Cô đơn thường rất dễ nảy sinh vấn đề, dễ dàng đoản mệnh, đó là quy luật phổ quát.

Nhưng làm thế nào để cho sự hòa hợp trong gia đình, đó chính là một loại học vấn. Chúng ta phải giải quyết 4 vấn đề:

Việc đầu tiên là cần tôn trọng người cao tuổi;

Thứ hai, cần giáo dục tốt con cái của mình;

Thứ ba, xử lý tốt mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu.

Thứ tư, điều này đặc biệt quan trọng, người chồng và vợ cần yêu thương lẫn nhau, đó chính là điều cốt lõi.

Làm thế nào để vợ chồng có thể yêu thương nhau? Có 8 nguyên tắc chung.

Tôn trọng lẫn nhau, yêu thương nhau, tin tưởng và giúp đỡ lẫn nhau, an ủi lẫn nhau, khuyến khích lẫn nhau, nhường nhịn nhau, thấu hiểu lẫn nhau.

Con người ai ai cũng đều có cá tính riêng của mình, đều có vấn đề riêng vì vậy cần luôn luôn nhắc nhở mình rằng:

Thôi đi, hãy nhường cô ấy (anh ấy), chỉ cần họ vui vẻ là được.

  1. Nếu muốn cuộc sống mỗi ngày đều vui vẻ lành mạnh cần thực hiện 7 điều sau đây:

Đầu tiên, hãy chắc chắn ăn đủ 3 bữa ăn;

Thứ hai, hãy chắc chắn ngủ đủ 8 giờ ngày;

Thứ ba, kiên trì tập thể dục hàng ngày khoảng nửa giờ;

Thứ tư, cố gắng cười mỗi ngày để đạt được thể chất và tinh thần khoẻ mạnh.

Thứ năm, rất đặc thù, đó là mỗi ngày đều phải đi đại tiện.

Thứ sáu, nhất định phải chung sống hoà thuận trong gia đình

Thứ bảy, không hút thuốc, không uống rượu, mỗi ngày đều đi bộ.

Muốn có được sức khỏe tốt cần mỗi ngày bắt đầu và duy trì sự thường hằng, như vậy bạn sẽ có sức khoẻ suốt chặng đường còn lại của cuộc sống. Hãy luôn nhớ rằng: có thể ăn có thể uống vẫn không đủ lành mạnh, mà biết ăn biết uống như thế nào mới có thể giữ được sức khỏe.

Cần phải làm được: “bữa sáng giống cho Hoàng đế, bữa trưa ăn giống Đại thần, bữa tối thì giống như của kẻ ăn mày.”

  1. Hãy nhớ một nguyên tắc, ăn 80% thực vật.

Những thức ăn có nguồn gốc từ động vật chỉ nên chiếm 20%. Nhưng con người ngày nay dường như ngược lại, do đó có rất nhiều bệnh tật xuất hiện. Ngay cả béo phì, bệnh tiểu đường hay bệnh gút cũng đều xuất hiện. Có rất nhiều người không có thói quen ăn hoa quả. Mọi người nên nhớ rằng, cố gắng mỗi ngày có thể ăn từ 2 đến 4 loại trái cây, 3 đến 5 loại rau khác nhau, như vậy chúng có thể mang lại tác dụng toàn diện chống ung thư, bảo vệ tim mạch, đây cũng chính là một chiến lược mới cho dinh dưỡng thế kỷ 21.

Đặc biệt bạn cũng cần bảo trì một tâm thái hoà ái, trái tim thiện lương từ bi, năng giúp đỡ mọi người, như vậy bạn mới có thể trị bệnh từ gốc mà ra.

Bạch Mỹ

dkn.tv

Mr. HO DUY HAI must be released immediately and unconditionally

From:   Nguyễn Văn Trung Sơn‘s post.
 
Image may contain: 1 person
Image may contain: 1 person
 
Image may contain: text
Image may contain: text
+10

Nguyễn Văn Trung Sơn added 13 photos and a video.Follow

 

Mr. HO DUY HAI must be released immediately and unconditionally

Vietnam Human Rights Foundation
Nhà cầm quyền Việt Nam phải thả ông Hồ Duy Hải ngay lập tức và vô điều kiện

Kính gởi

Các cơ quan Nhân Quyền Quốc Tế
Các tòa Đại sứ, Lãnh sự quán tại Việt Nam
Các Bloggers Cộng Đồng mạng xã hội

12 tháng 12 2017

Kính thưa Ông Bà,

Vào ngày 25 tháng 12 năm 2014 một nhóm người yêu chuộng hòa bình và công lý, đã đồng ký tên trên một thỉnh nguyện thư, kêu gọi các cơ quan Nhân quyền và các tòa Đại Sứ quan tâm đến án tử hình của tù nhân Hồ Duy Hải (HDH). Lá thư đó chúng tôi xin được đính kèm theo đây.

Trước làn sóng phẫn nộ của dư luận, kèm theo sự quan tâm của các cơ quan Nhân quyền và cộng đồng quốc tế trong vụ án tử hình của HDH, chính phủ Việt Nam đã ra lệnh tạm hoãn án lệnh trong thời gian tái xét.

Ba năm đã trôi qua, chúng tôi được biết Tòa Án Nhân Dân Long An đã không đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào thuyết phục để kết án Hồ Duy Hải. Tuy nhiên trong những ngày vừa qua, chúng tôi nhận tin bản án tử hình Hồ Duy Hải sẽ được thực thi trong một ngày gần đây.

Đối với chúng tôi đây là:

1. Một hành vi sỉ nhục công lý.
2. Một hành vi xâm phạm bản tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền.
3. Một hành vi miệt thị vai trò của Ủy Ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.
4. Một hành vi thách thức lương tâm của mọi người yêu công lý.

Do đó chúng tôi một lần nữa, khẩn thiết kêu gọi các cơ quan Nhân quyền, các vị đại diện tòa Đại sứ, Lãnh sự quán tại Việt Nam và các bloggers cộng đồng mạng xã hội cùng chúng tôi lên án và gây áp lực mạnh mẽ đến nhà cầm quyền Việt Nam: tử tù Hồ Duy Hải phải được thả ngay lập tức và vô điều kiện.

Chúng ta, những người yêu công lý, không thể khoanh tay nhìn nhà cầm quyền Việt Nam giết người vô tội. Xin cùng nhau hành động!

Trân trọng và đồng ký tên
Hội Bảo Vệ Nhân Quyền Việt Nam

******
Vietnamese authorities must stop the death sentence of Mr. Ho Duy Hai because he is innocent!

International Human Rights Organizations
Embassies, Consulates in Vietnam
Bloggers on Social Media

December 12 2017

Dear Sir, Madam,

On December 27, 2014, a group of Vietnamese people who love peace and justice signed a petition, urging human rights organizations and Embassies to pay attention to the death penalty of mr. Ho Duy Hai (HDH), see attached petition.

Facing the angry reactions of the international communities and the human rights organizations who expressed concern regarding the death penalty of Mr. Ho Duy Hai, the Vietnamese authorities have postponed the case in order to reviewing.

During the last three years, we learned that Long An People’s Court was unable to provide convincing evidence with regard to outcomes of impacts. However, in the past few days, we have received information that Ho Duy Hai’s death sentence will be enforced within a few days.

For us this is:

1. An act of humiliation of justice.
2. An infringement of the Universal Declaration of Human Rights
3. An act that disparages the role of the United Nations Human Rights Commission
4. An act that challenges the conscience of everyone who loves justice

Once again we the undersigned, urgently call upon human rights organizations, representatives of the embassy, the consulate in Vietnam and the bloggers on social media to condemn strongly the Vietnamese authorities and demand for the release of Mr. Ho Duy Hai immediately and unconditionally.

Are we going to sit and leave it for what it is, allowing the Vietnamese authorities to kill innocent people? Or we are going to take action today to protect human rights. Please act now!

Respecfully yours,

Vietnam Human Rights Foundation

https://www.change.org/p/mr-ho-duy-hai-must-be-released-imm…

Ý nghĩa của đời người khi đang sống và sau khi chết là gì?

From:   Trần Bang shared Trương Quang Thi‘s post.
 

Ý nghĩa của đời người khi đang sống và sau khi chết là gì?

Bài viết cho thấy, chỉ học để sống khi còn sống chưa đủ, mà còn để sau khi chết vẫn là cầu nối, là nốt nhạc, là gam màu hài hoà trong bản nhạc, trong bức tranh rộng lớn của cộng đồng (ở cả những người đã chết và những người còn sống)?!

 
Image may contain: sky and outdoor

Trương Quang ThiFollow

 

Nhỏ em đi đám tang, nó chụp gửi cho mấy cái hình nói anh coi nè. Đất nước họ giàu nhưng lối sống của người ta đơn giản lắm, không như người Việt mình, tới lúc xanh cỏ rồi vẫn còn hơn thua.

Cái nghĩa trang của họ mọi người đều bình đẳng. Mỗi ngôi mộ chỉ ghi dấu bằng một tấm bia, còn lại toàn hoa và cây xanh che bóng mát. Nhiều người khi chết đi họ để lại hàng triệu đô la và nhiều tài sản, nhưng họ uỷ thác hết cho các tổ chức để làm thiện nguyện và lấy đó làm niềm tự hào, thước đo thành bại của một đời người.

Nhớ hồi đi học ông thầy giảng: 

Cái đẹp không phải là ở chỗ hoành tráng, cao to, nổi bật. Cái đẹp chính là sự hài hoà trong một không gian mà ở đó mọi chủ thể đan xen lẫn vào nhau một cách tinh tế, để hướng đến mục đích tôn vinh cái đẹp tổng quan.

Giờ tại Việt Nam hầu hết các nghĩa trang người ta đều tranh nhau mộ phần người thân càng to càng tốt. Hôm đi Huế, thằng bạn dắt ra cái gọi là thành phố ma của xã An Bằng. Mình choáng với những ngôi mộ mới, được cho là đã xây hàng chục tỉ. 

Ngẫm lại thấy rằng người Việt mình vẫn chưa bao giờ thoát ra được lối sống bản năng. Đó là lý do vì sao chúng ta mãi chỉ dừng lại ở miếng ăn, cái mặc, phương tiện hưởng thụ mang tính sang chảnh, mà không thể đóng góp được tí gì cho nhân loại như những quốc gia trên thế giới này.

Vụ đánh bom ở New York cho thấy hệ thống di trú Mỹ có vấn đề

Vụ đánh bom ở New York cho thấy hệ thống di trú Mỹ có vấn đề


Chân dung nghi phạm đánh bom New York hôm 11/12/17

Chân dung nghi phạm đánh bom New York hôm 11/12/17

Vụ đánh bom trong hệ thống xe điện ngầm ở thành phố New York đầu tuần này cho thấy hệ thống di trú của Mỹ là một vấn đề an ninh quốc gia, Bộ trưởng Tư Jeff Sessions tuyên bố ngày 12/12.

Bộ trưởng Sessions lưu ý rằng hai nghi phạm tấn công khủng bố tại New York trong hai tháng qua đều là di dân, ‘hậu quả của các chính sách di trú thất bại.’

Nghi phạm 27 tuổi người Bangladesh bị bắt sau vụ tấn công sáng 11/12. Nhà chức trách cho hay Akayed Ullah tới Mỹ năm 2011 theo diện bảo lãnh thân nhân.

Trước đó, hôm 31/10, chiếc xe tải tông chết người gần Trung tâm Thương mại Thế giới, New York, là do một di dân gốc Uzbekistan cầm lái.

Bộ trưởng An ninh Nội địa Kirstjen Nielsen cho biết dù không có mối đe dọa cụ thể khả tín nào hiện nay nhưng các biện pháp tăng cường cảnh giác an ninh đang được tiến hành và các phương án an ninh khác đang được đánh giá để áp dụng vào thực tiễn.

Bộ trưởng Tư pháp Sessions nhắc lại lời kêu gọi Quốc hội siết chặt luật di trú và nói rằng chính quyền của Tổng thống Donald Trump đang tiến tới việc tăng cường thực thi luật di trú nghiêm ngặt, giảm số đơn xin vào nước Mỹ vốn đã tăng gấp ba lần từ năm 2009 tới nay.

Chính quyền Trump từ đầu năm tới nay đã thuê mướn thêm 50 thẩm phán về di trú và dự định mướn thêm 60 người nữa trong thời gian tới để giải quyết những tồn đọng quá tải trong hệ thống di trú.

Lãnh đạo ngành Tư pháp Mỹ cho hay tỷ lệ di dân không giấy tờ vượt biên giới vào Mỹ bất hợp pháp hiện đang ở mức thấp nhất trong vòng 45 năm qua và cam kết sẽ xóa sạch tình trạng nhập cảnh lậu.

Theo AP

Dân biểu Alan Lowenthal: “Việt Nam cần thực hiện đúng những gì đã tuyên bố”

Dân biểu Alan Lowenthal: “Việt Nam cần thực hiện đúng những gì đã tuyên bố”

Hòa Ái, phóng viên RFA
2017-12-12
 
Dân biểu Liên bang Alan Lowenthal tại văn phòng Ban Việt ngữ, Đài RFA sáng ngày 12/12/17.

Dân biểu Liên bang Alan Lowenthal tại văn phòng Ban Việt ngữ, Đài RFA sáng ngày 12/12/17.

 RFA
 

Nhân dịp Dân biểu Alan Lowenthal đến thăm Đài Á Châu Tự Do vào sáng thứ Ba, ngày 12 tháng 12 năm 2017 và có cuộc trao đổi ngắng với Ban Việt ngữ liên quan tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong năm 2017.

Hòa Ái: Trước hết, xin được hỏi Dân biểu Alan Lowenthal, ông đánh giá  thế nào về tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong năm nay?

Dân biểu Alan Lowenthal: Tôi tiếp tục quan ngại tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong năm mới 2018. Việt Nam vẫn chưa có tự do tôn giáo, như trường hợp của Hòa thượng Thích Quảng Độ còn bị quản thúc tại chùa. Nhiều blogger bị bắt giữ và cầm tù. Mỗi khi một tù nhân lương tâm được trả tự do thì lại có nhiều người khác bị bách hại.

Tôi cũng quan ngại vấn đề liên quan ngư dân và công nhân tại khu vực Bắc miền Trung không nhận được đầy đủ số tiền bồi thường thiệt hại do ô nhiễm môi trường, bởi nhà máy thép Formosa thải độc tố ra biển làm ảnh hưởng cuộc sống của rất nhiều người
-Dân biểu Alan Lowenthal

Việt Nam thực hiện một vài bước tiến nhưng cũng có nhiều hành động thụt lùi trong vấn đề nhân quyền.

Tôi cũng quan ngại vấn đề liên quan ngư dân và công nhân tại khu vực Bắc miền Trung không nhận được đầy đủ số tiền bồi thường thiệt hại do ô nhiễm môi trường, bởi nhà máy thép Formosa thải độc tố ra biển làm ảnh hưởng cuộc sống của rất nhiều người.

Vì thế, tôi không chỉ rất quan ngại về tình hình nhân quyền tại Việt Nam, mà tôi còn lo ngại cho các quyền của công nhân và của người lao động cũng như quyền về môi trường của người dân Việt Nam.

Hòa Ái: Trong năm qua, Chính quyền Hà Nội lên tiếng khẳng định rằng họ đã có các nỗ lực để cải thiện nhân quyền ở Việt Nam. Ông đồng ý với điều này không, thưa ông?

Dân biểu Alan Lowenthal: Tôi không nghĩ vậy. Tôi ghi nhận là Việt Nam đã thực hiện một số việc như gần đây họ trả tự do cho Mục sư Nguyễn Công Chính, một mục sư thuộc Hội thánh Tin lành Lutheran đã giúp đỡ cho nhiều người sắc tộc thiểu số. Thế nhưng, sau khi Mục sư Nguyễn Công Chính được ra tù trước thời hạn thì những người khác bị bắt giữ. Cho nên, như tôi đa nói là họ thực hiện một vài bước tiến rất dè dặt nhưng lại có nhiều bước lùi vì vẫn không cho tự do tôn giáo, tự do biểu đạt và tụ do truyền thông ở Việt Nam. Họ vẫn kiểm soát một cách chặt chẽ. Do đó, tôi nghĩ có tiến bộ một chút xíu thôi vì Chính quyền Việt Nam còn bắt bớ quá nhiều người dân khi những người này thể hiện các quyền tự do của họ.

Hòa Ái: Có phải ông muốn nhắc đến trường hợp của Blogger Mẹ Nấm, Luật sư nhân quyền Nguyễn Văn Đài…

Dân biểu Alan Lowenthal: Đúng vậy!

Chúng tôi sẽ yêu cầu Hà Nội làm đúng theo những gì như họ tuyên bố. Hoa Kỳ không đòi hỏi Việt Nam phải làm gì thêm, mà chỉ cần phải có trách nhiệm để cho dân chúng tự do tín ngưỡng và tôn giáo, những người dân cất lên tiếng nói phản biện không bị bắt bớ, đặc biệt là blogger và luật sư
-Dân biểu Alan Lowenthal

Hòa Ái: Thưa ông, trong năm 2018, Hành pháp và Lập pháp Hoa Kỳ cần làm gì để thúc đẩy cải thiện tình hình nhân quyền tại Việt Nam?

Dân biểu Alan Lowenthal: Chúng tôi cần phải tiếp tục gây áp lực đối với Việt Nam trong lúc họ thắt chặt hơn nữa trong ban giao kinh tế với Hoa Kỳ. Việt Nam muốn ký kết hợp đồng thương mại với Hoa Kỳ để gia tăng xuất khẩu vào thị trường Mỹ. Và nếu chúng tôi hợp tác theo mong muốn của Việt Nam thì chúng tôi sẽ yêu cầu Hà Nội làm đúng theo những gì như họ tuyên bố. Hoa Kỳ không đòi hỏi Việt Nam phải làm gì thêm, mà chỉ cần phải có trách nhiệm để cho dân chúng tự do tín ngưỡng và tôn giáo, những người dân cất lên tiếng nói phản biện không bị bắt bớ, đặc biệt là blogger và luật sư. Và một điều quan trọng khác là Chính phủ Việt Nam bồi thường thiệt hại cho các nạn nhân trong thảm hoạ môi trường biển. Thảm họa môi trường này thật tồi tệ!

Hòa Ái: Cảm ơn Dân biểu Alan Lowenthal dành cho RFA cuộc phỏng vấn này. Thưa quý vị, vào ngày 7 tháng 12 vừa qua, Dân biểu Alan Lowenthal cùng nhiều Dân biểu và Thượng nghị sĩ đã đệ trình nghị quyết lên Quốc Hội Hoa Kỳ, ghi nhận Ngày Nhân quyền 2017 như một thông điệp nhắc nhở các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền và Hoa Kỳ sẽ tiếp tục lên tiếng tranh đấu cho các quyền tự do căn bản của người dân bất kể quốc gia nào.

Mỹ từ chối các dự án BOT ở Việt Nam vì tham nhũng

 

Mỹ từ chối các dự án BOT ở Việt Nam vì tham nhũng

Ông Adam Sitkoff, giám đốc điều hành Phòng Thương Mại Mỹ (AmCham) tại Hà Nội. (Hình: nhadautu)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Các nhà đầu tư Mỹ từ chối tham gia các dự án BOT tại Việt Nam vì đòi hỏi “lại quả” của giới quan chức nhà cầm quyền Việt Nam.

Đó là tiết lộ của ông Adam Sitkoff, giám đốc điều hành Phòng Thương Mại Mỹ  (Amcham) tại Hà Nội, để giải thích tại sao đến nay người ta không thấy giới đầu tư Mỹ đầu tư vào các dự án BOT giao thông tại Việt Nam dù kỹ thuật xây dựng cầu đường, cao ốc của Mỹ vốn nổi tiếng trên thế giới.

BOT là từ viết tắt tiếng Anh “Build -Operate-Transfer” nay đã quen thuộc tại Việt Nam cho các dự án công ích nhưng được giao cho nhà thầu tư nhân tự bỏ tiền xây dựng (Build) rồi vận hành và lấy lệ phí sử dụng (Operate) rồi chuyển giao lại cho nhà nước (Transfer).

Ông Adam Sitkoff được thuật lời trên báo điện tử Nhà Đầu Tư hôm Thứ Hai, 11 Tháng Mười Hai, 2017, nói rằng, “thứ nhất là tình trạng tham nhũng tại các dự án trước đó.” Và, “trước khi tham gia bất kỳ lĩnh vực nào, dự án nào, chúng tôi cũng sẽ tìm hiểu thông qua các nhà đầu tư trong nước trước.”

“Hiện có rất nhiều dự án xây dựng sân bay, tàu điện ngầm tại Trung Quốc, Nhật Bản mà chính phủ Mỹ rất muốn hợp tác. Chính phủ Mỹ không hứng thú với việc đầu tư lớn vào những dự án như BOT,” ông Sitkoff nói thêm.

Ông cũng cho rằng, đối với Việt Nam, năng lượng là tiềm năng phát triển kinh tế, xã hội như năng lượng điện gió và năng lượng mặt trời. “Đây là một lĩnh vực mới của Việt Nam mà Mỹ rất quan tâm,” lãnh đạo Amcham khẳng định, theo Nhà Đầu Tư.

Theo tờ Nhà Đầu Tư, hiện nay, mới có dự án BOT tuyến tránh thành phố Phủ Lý là dự án BOT giao thông đầu tiên mà doanh nghiệp nước ngoài nhận quyền khai thác. Phải mất hơn 1 năm nghiên cứu, hai công ty Nhật Bản là NEXCO và JEXWAY mới hoàn thành đàm phán mua lại 20% cổ phần của công ty cổ phần FECON Việt Nam tại dự án BOT tuyến tránh thành phố Phủ Lý.

Dù vậy, “Nhà đầu tư Nhật Bản mới dừng ở việc mua lại cổ phần của dự án BOT đã hoàn thành. Gần 10 năm trước, một trong 2 doanh nghiệp Nhật Bản này đã từng có ý định đầu tư mới dự án BOT tại Việt Nam nhưng rồi lại bỏ cuộc.”

BOT, món mồi béo bở cho tham nhũng và ‘tư bản đỏ’

Dư luận cả nước tại Việt Nam đang đặc biệt theo dõi xem nhà cầm quyền Việt Nam giải quyết thế nào về vấn đề thu phí tại quốc lộ 1A ngang qua thị trấn Cai Lậy. Một đường tránh dài khoảng 12km được làm mới, “chỉ định thầu” cho tư nhân bỏ tiền ra làm nhằm giảm áp lực xe cộ qua thị trấn này, nhưng trạm thu phí lại đặt trên QL 1A làm giới tài xế phản ứng bằng cách “trả tiền lẻ,” tức mệnh giá nhỏ nhất cho những số tiền phí hàng chục ngàn hay hơn một trăm ngàn, kéo dài thời gian thu phí cho một xe, dẫn đến kẹt đường. Đích thân ông Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc đã phải loan báo “xả trạm” một hai tháng để tìm cách giải quyết dứt khoát.

Giới tài xế liên tục dùng tiền lẻ để trả phí dẫn đến tranh cãi và kẹt xe tại BOT Cai Lậy thời gian qua. (Hình: Báo Lao Động)

Từ năm ngoái đến nay, người sử dụng đường bộ tại Việt Nam phản ứng chống lại các trạm thu phí tại rất nhiều trạm dọc theo quốc lộ 1A và các trục lộ giao thông khác. Một số bài báo trên các tờ báo chính thống trong nước hé lộ những “liên minh ma quỷ” giữa các ông quan tham tại Bộ Giao Thông Vận Tải và những tay tư bản đỏ nằm tại các công ty “sân sau” trong những dự án BOT.

Thay vì cho đấu thầu công khai, tất cả các dự án đó đề được “chỉ định thầu” và được giữ bí mật.

Trong cuộc phỏng vấn trên tờ Người Lao Động hôm 17 Tháng Chín, 2017, ông Lê Đăng Doanh, nguyên viện trưởng Viện Quản Lý Kinh Tế Trung Ương, cho rằng nếu áp đặt mức lợi nhuận cố định cho nhà đầu tư dự án BOT là “trấn lột.”

Tờ Người Lao Động phỏng vấn ông Doanh khi có tin bị xì ra cho biết, Bộ Giao Thông Vận Tải “kiến nghị chính phủ cho phép nâng mức lợi nhuận của nhà đầu tư vào các dự án BOT hiện ở mức 11%-12%/năm lên 14%/năm.”

Ông Lê Đăng Doanh là người thứ hai lên án các dự án BOT tại Việt Nam là “trấn lột” người dân. Ngày 8 Tháng Chín, 2017, ông Nguyễn Sỹ Dũng, nguyên phó chủ nhiệm Văn Phòng Quốc Hội, cũng đã phát biểu như vậy tại buổi hội thảo “Dự án BOT – Chính sách và giải pháp” do Trung Tâm Trọng Tài Quốc Tế Việt Nam (VIAC) phối hợp với Viện Nghiên Cứu Chính Sách, Pháp Luật và Phát Triển (Viện PLD) tổ chức.

Thống kê của nhà cầm quyền nhìn nhận rằng, trên cả nước có 88 trạm thu phí thì một số nơi đã có các trạm thu phí gần nhau hơn quy định phải cách nhau 70km.

Một cuộc thanh tra hồi Tháng Tám, 2017, thấy loan báo trên báo chí, nói không ít các trạm thu phí đã khai gian số tiền thu được hàng ngày. Số lượng xe đi qua và phải trả phí nhiều gấp bội so với con số được báo cáo. Nếu nhà thầu vẫn cứ thu phí theo đúng thời hạn ấn định trong hợp đồng, tiền họ thu được nhờ khai gian, không phải chỉ giúp họ lời 11-12% như quy định mà nhiều gấp bội, thành siêu lợi nhuận.

“Cách làm BOT hiện nay là theo kiểu, tôi thấy anh và giao cho anh, cứ có quan hệ là duyệt hết và nhận xét rất chung chung. Tính toán chi phí đầu vào, dù tăng gấp đôi, cũng không có con số chứng minh. Rồi để được thu nhiều hơn thì hạ lưu lượng xe xuống, tù mù về đếm xe, sau đưa ra mức thu phí cao nhất, với thời gian dài nhất.”

Đó là lời tiết lộ với báo Tuổi Trẻ của ông Thứ Trưởng Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư Đặng Huy Đông bên lề buổi hội thảo “Giảm gánh nặng chi phí, thúc đẩy doanh nghiệp tư nhân phát triển” do Cổng Thông Tin Điện Tử Chính Phủ tổ chức sáng ngày 23 Tháng Tám, 2017.

Trên một số tờ báo, người ta thấy phanh phui ra dự án BOT “Pháp Vân-Cầu Giẽ” mới chỉ sửa chữa đoạn đường 30% nhưng lại thu phí rất cao như phí của con đường làm mới. Ai là chủ đầu tư? Báo chí tiết lộ, chủ đầu tư dính dáng tới ông anh vợ kế của cựu Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh.

Theo một facebooker tiết lộ trên mạng xã hội, có nhiều chỉ dấu cho thấy chủ nhân thật sự của dự án BOT Cai Lậy là con trai ông Ngô Văn Dụ, ủy viên Bộ Chính Trị nay đã nghỉ hưu. Địa chỉ trụ sở công ty Bắc Ái (chủ đầu tư góp vốn 65% trong dự án BOT Cai Lậy) đặt tại số nhà 215, đường Mê Linh, phường Liên Bảo, thành phố Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc, là nhà con trai ông Dụ tên Ngô Hồng Thắng. Lê Tiến An, 25 tuổi, người mới được loan báo làm ông chủ mới của Bắc Ái cũng chỉ là bình phong cho ông chủ thật hiện giấu mặt.

Ông Ngô Văn Dụ, nguyên ủy viên Bộ Chính Trị khóa XI, nguyên bí thư Trung Ương Đảng, nguyên chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương, nguyên chánh Văn Phòng Trung Ương Đảng, nguyên đại biểu Quốc Hội Việt Nam khóa XII.

Người ta từng thấy có những lời tố cáo dự án BOT qua tỉnh Đồng Nai đứng tên chủ đầu tư là của người nhà một ông công an cấp cao tại địa phương.

Trong phiên họp cuối Tháng Tám của chính phủ, ông Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc ra lệnh “không để lợi ích nhóm trong dự án BOT.” Những gì báo chí trong nước nêu ra đầy dẫy những dấu hiệu “lợi ích nhóm.” Chúng là một thứ liên minh ma quỷ giữa đám quan chức tại Bộ Giao Thông Vận Tải và các công ty sân sau của các ông. (TN)

CHUYỆN BÀ TÁM TRÀ ĐÁ ĐI HẦU CÔNG AN

Dien Hong Tran and Namha Pham shared Mai Chiêu Sương‘s post.
Image may contain: one or more people
Mai Chiêu Sương

 

CHUYỆN BÀ TÁM TRÀ ĐÁ ĐI HẦU CÔNG AN

Bà Tám trà đá bị công an Cai Lậy “mời” lên làm việc. Tại đồn công an, tên công an điều tra hỏi:
“Bà có biết lý do tại sao chúng tôi mời bà lên đây không?”

Bà Tám xẳng giọng:
“Mấy chú không nói làm sao tui biết! Mà theo tui biết thì mấy chú đâu cần lý do; mà dí dù muốn có lý do thì mấy chú bịa ra trăm cái lý do cũng được, ai cấm!”

Tên công an nhìn bà Tám trừng trừng:
“Bà không được vu khống, nói xấu các cơ quan chức năng….”
Bà Tám đỏ mặt đứng dậy, nói lớn:
“Tui du khống, nói xấu cái gì? Tui đang bán trà đá, làm ăn lương thiện, không trộm cắp, cướp bóc của ai, không tham nhũng hối lộ, không giựt chồng của ai… tự nhiên mấy chú kêu tui lên đây làm diệc, làm diệc là làm diệc gì? Lại còn dặn dẹo tui có biết lên đây dì lý do gì không? Ông cố nội tui sống dậy cũng không biết nữa là…”

Tên công an có vẻ hơi bất ngờ với thái độ cứng rắn của bà Tám, nên dịu giọng:
“Chúng tôi mời bà lên đây là vì bà nhận 10 triệu của Việt Tân để kích động gây rối ở trạm BOT Cai Lậy….”
Bà Tám lại đứng lên sừng sộ:
“Diệt Tân là thằng chó đẻ nào?”
Tên công an quơ tay:
“Việt Tân là một tổ chức phản động từ nước ngoài chuyên dùng tiền để mua chuộc người trong nước để gây rối, đánh phá nhằm lật đổ nhà nước ta…,”
“Dậy à? Dậy mấy chú bắt cái thằng Diệt Tân cho tui 10 triệu đó chưa? Tui không biết nó là đứa nào, tự nhiên đến đưa cho tui 10 triệu. Tui nghèo đi bán trà đá sống qua ngày thấy 10 triệu cũng ham, nhưng sau tui nghĩ lại sao có đứa tự nhiên đem cho mình món tiền lớn thế này, chắc là nó gài bẫy mình, nên đã trả lại cho nó rồi. Mấy chú nói tui nhận tiền của Diệt Tân, dị mấy chú bắt nó chưa? Nó là Diệt Tân đó mà…”

Tên công an cắt ngang:
“Bà không cần biết việc làm của chúng tôi. Chúng tôi hỏi bà, tại sao bà phát trà đá, phát cháo miễn phí, ủng hộ cái bọn gây gối, cản trở lưu thông ở bot Cai Lậy? Bà có biết đó là hành động tiếp tay cho bọn phá hoại đánh phá nhà nước, có thể bị bắt đi tù không?”

Bà Tám lại đứng lên la:
“Tui không được quyền cho ai, tặng ai nước trà của tui à? Mà tui thấy mấy chú tài xế đó làm đúng chứ có phá hoại gì đâu. Mấy chú tài xế qua trạm trả tiền đàng hoàng, mà bởi người ta không có tiền chẵn nên trả bằng tiền lẻ, tiền lẻ cũng là tiền của nhà nước in ra phát cho dân xài, thì có gì là sai? Mẩy chú ấy trả dư 100 đồng, người ta thối lại 200 đồng, mấy chú ấy không chịu lấy quá 100 đồng thì sai chỗ nào? Ai biết nếu mấy chú ấy bị gài lấy hai trăm rồi bị quy cho tội cướp tiền của trạm, giống như tui bị gài nhận tiền của Diệt Tân rồi bị bắt đi tù thì sao?”

Tên công an lại chận ngang:
“Bà không được suy diễn lung tung…”
Bà Tám vừa đặt đít ngồi xuống ghế lại đứng bật dậy nói lớn:
“Tui suy diễn lung tung chỗ nào? Tui nói thiệt dí mấy chú, cái trạm thu tiền đó đặt không đúng chỗ bị dân chúng phản đối là đúng. Đường làm một nơi lại đi đặt trạm thu tiền một chỗ, chẳng ăn nhậu gì tới con đường nhà thầu làm, hỏi sao dân không tức. Tui hỏi mấy chú, nếu tui xây một con đường bên hông nhà mấy chú, rồi đặt trạm thu tiền trên con đường đi dô nhà mấy chú, thu tiền con đường mà mấy chú không dùng, mấy chú có tức không?”

Tên công an khoát tay:
“Nhà nước biết phải làm gì. Nhân dân thấy cái gì sai thì phản ảnh lên rồi nhà nước sẽ xem xét, chứ không được lợi dụng gây rối, phá hoại trật tự công cộng…”
Bà Tám cười khẩy:

“Nhân dân phản ảnh bao nhiêu năm rồi mà nhà nước đã giải quyết chưa? Thiệt dễ như ăn cháo mà sao bao nhiêu lâu nay nhà nước không chịu làm? Chỉ cần dời cái trạm đó đem đặt trên con đường nhà thầu xây nên để hễ ai đi qua thì thu tiền là xong, cần gì phải đổ thừa Diệt Tân Diệt Téo chi cho gây quang mang trong quần chúng….”

Tên công an kéo ghế đứng dậy nói:
“Buổi làm việc hôm nay đến đây là tạm kết thúc. Bà ký vào biên bản đây rồi có thể đi về, và phải nhớ đề cao cảnh giác với những thế lực thù địch.”
Bà Tám cũng đứng dậy vừa quay đít đi ra vừa nói:
“Tui không ký cái gì sất. Mấy chú diết ra rồi biểu tui ký, tui biết mấy chú diết cái gì trong đó mà ký. Mà mấy chú cũng không cần lo; tui mà không cảnh giác thì bị Diệt Tân nó gài cho dô tù rồi….”

Nguồn fb Ngo Du Trung

Lời Cầu Nguyện Qua Giọng Hát Jackie Evancho Làm Tan Chảy Trái Tim Hàng Nghìn Người

Lời Cầu Nguyện Qua Giọng Hát Jackie Evancho Làm Tan Chảy Trái Tim Hàng Nghìn Người

co-be-hat

Bé Jackie Evancho 10 tuổi trong video dưới đây đã khiến cả khán phòng America’s Got Talent quá ấn tượng vì giọng ca như thiên thần và màn trình diễn tuyệt vời của em. Hàng nghìn khán giả phải rơi lệ vì thông điệp sâu sắc từ bài hát này.

Trong cuộc thi tìm kiếm tài năng nước Mỹ năm 2010, cô bé Jackie đã biểu diễn tiết mục “To Believe” (Tin tưởng) trước sự chờ đợi của hàng nghìn khán giả. Bài hát đầy tình cảm này được sáng tác bởi chú của cô bé là Matthew David. Bài hát là lời nguyện cầu của những con người có cuộc sống sung túc dành cho những số phận kém may mắn không đủ cơm ăn áo mặc, mong muốn cho họ có một cuộc đời no ấm hơn. Mỗi con người đều được ban phước lành và che chở bởi Chúa nếu không ngừng hướng thiện và tin tưởng vào những điều tốt đẹp. Khi chúng ta có niềm tin, mọi khó khăn thử thách chỉ là một cơn gió đến rồi sẽ đi…

Trước những lời chân thành đầy xúc động của Jackie, người dẫn chương trình đã phải thốt lên: “Bác cũng biết chắc rằng bố mẹ của con đã nuôi nấng con nên người, và dạy con những giá trị cuộc sống. Bác rất vui vì có những người trẻ hiểu chuyện như con…”

2

Khi cô bé cất những tiếng hát đầu tiên, người nghe có thể cảm nhận được thanh âm trong trẻo như dòng suối mát lành từ một tâm hồn trong sáng, lương thiện đang lan tỏa…

4-1

Từng nốt nhạc cao vút, ngân vang hòa trong sự hùng tráng của giàn giao hưởng như muốn nhắn nhủ tất cả chúng ta rằng: Hãy tin tưởng vào một ngày chiến tranh, nghèo đói, và đau khổ sẽ không tồn tại, chỉ còn hòa bình và niềm vui đọng lại. Hi vọng sẽ thế chỗ cho nỗi đau và mất mát, mỗi sáng tiếng chim vẫn hót ca và loài người chìm trong tiếng cười hạnh phúc. Mỗi chúng ta cần thấu hiểu sự khó nhọc của những người nghèo, và mở rộng vòng tay yêu thương, che chở cho đồng loại.

3

Cô bé đã dùng cả trái tim mình để truyền tải thông điệp đầy tình người này tới thế giới…

5

Lời tâm sự của cô bé với Chúa: “Con chỉ là một đứa trẻ và có rất nhiều chuyện mà con chưa thể hiểu hết được. Nhưng nếu Người nghe lời thỉnh cầu của con và ban ân huệ cho họ, con sẽ cố gắng sống tốt nhất có thể…để tin tưởng… vào một ngày chiến tranh và nghèo đói sẽ đi qua…và chúng con sẽ nhìn thấy trong mỗi người là hình ảnh từ bi vĩ đại của Ngài.”

1-1

Kết thúc màn biểu diễn là tràng pháo tay rầm rộ của khán giả và nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt ngây thơ của Jackie. Những điều tốt đẹp em để lại trong lòng mọi người là vô giá, không của cải vật chất nào có thể sánh bằng…

Hãy cùng thưởng thức tiết mục khó quên, làm tan chảy trái tim hàng nghìn người của ‘thiên thần áo trắng’ này nhé!

BS Phùng Văn Hạnh gởi

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột

Đứa bé thoát chết sau ca phá thai 20 năm trước đang cố gắng tìm lại mẹ ruột, hành trình tìm kiếm người mẹ chưa hề một lần thấy mặt ấy khiến bao người cảm động.

20 năm trước, một đứa trẻ đã sống sót thần kỳ sau khi người mẹ đã cố tình phá thai vứt bỏ đi đứa con. Khi đó, đứa bé được sinh ra khoảng 1,3 kg, tại phòng sinh vào ngày 29/8/1997. Bên cạnh đứa bé sơ sinh chẳng có bà mẹ nào cả, cũng chẳng có bàn tay nào âu yếm nắm lấy đôi tay nhỏ xíu, lạnh ngắt của em. Ở đây, chỉ có em đang hấp hối, tuyệt vọng giữa cuộc sống này.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 1

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 2

Ngay từ đầu đứa trẻ này đã không nhận được sự chào đón.

Đứa trẻ ấy được một y tá cứu sống, em là Melissa Ohden. Quá trình tìm lại mẹ của mình được Melissa viết lại trong cuốn tự truyện You carried me, lúc này cô đã 36 tuổi. Melissa nói rằng, sở dĩ cô còn thở đến ngày này là nhờ một nữ y tá tại bệnh viện. Cô khi ấy là một đứa trẻ sinh non bị vứt vào thùng rác y tế, một nữ y tá đã nghe thấy tiếng khóc yếu ớt, những cử động nhẹ nhàng và hơi thở hổn hển của cô. Y tá đã lập tức đưa cô bé vào phòng chăm sóc đặc biệt. Đứa trẻ bị vàng da, suy hô hấp và động kinh. Các bác sĩ cho rằng, dù cho em bé khi đó sống sót được cũng sẽ bị những vấn đề về thị lực, thính lực và chậm phát triển.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 3

Malissa quyết định tìm lại người đã ‘vứt bỏ’ mình.

Cuối cùng, Melissa đã sống. Ba tuần sau đó, Melissa được chuyển đến Bệnh viện Đại học Y ở thành phố Iowa. Các y tá đã may cho cô bé những bộ quần áo nhỏ xíu và cả những chiếc bỉm đầy màu sắc. Melissa được y tá Mary đặt tên là Katie Rose. Ba tháng tuổi, Melissa được vợ chồng Linda và Ron Ohden nhận làm con nuôi. Cô bé xuất viện, cùng bố mẹ nuôi về nơi ở mới cùng với chị Tammy – cô bé lớn hơn Melissa 4 tuổi, cũng được vợ chồng Linda nhận làm con nuôi.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 4

Malissa và Tammy.

Sau khi được nhận làm con nuôi, vài năm đầu Melissa luôn đau ốm, khi được 5 tuổi, chính nghị lực của bản thân đã giúp cô bé sống khỏe mạnh hơn, phát triển như những đứa trẻ bình thường khác. Khi cô bé 6 tuổi, bố mẹ nuôi chào đón cậu con trai ruột tên Dustin. Melissa và chị gái Tammy ngay từ khi còn bé đã được bố mẹ nuôi cho biết rằng họ đã nhận nuôi hai em. “Tammy và tôi cãi nhau suốt, hệt như các cặp chị em khác. Trong một lần tranh cãi nảy lửa khi tôi 14 tuổi, Tammy đã hét lên: ‘Ít nhất thì bố mẹ chị vẫn muốn chị'”, Melissa kể lại.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 5

Sau trận tranh cãi với Tammy (bên phải), Malissa mới biết được câu chuyện đáng buồn của mình.

Câu nói của Tammy khiến cô bé băn khoăn về sự ra đời của mình. Cũng kể từ đó, Melissa đã bắt đầu cho hành trình tìm kiếm mẹ ruột của mình, dù cô biết mình là đứa trẻ bị bỏ rơi ngay từ khi ra đời, thậm chí cô còn chấp nhận bản thân mình là đứa trẻ không được chào đón trên cuộc đời này.

Trước khi đưa ra quyết định tìm lại mẹ ruột, tìm hiểu về gốc tích của mình, đã có một thời gian dài Melissa chìm đắm trong rượu. Sau dó cô tự nhủ lòng mình “Chắc chắn mẹ mình có uẩn khúc gì, và đây chỉ là một sự hiểu lầm”. Cô sau đó đã thi vào trường Đại học South Dakota, theo học ngành Khoa học Chính trị. Tại đây, Melissa biết rằng mẹ ruột mình cũng từng học ở đây, bà ngoại của cô là một giáo sư giảng dạy ở nơi này. Cô gái đáng thương này vẫn nuôi hi vọng một ngày không xa sẽ tình cơ gặp được mẹ hay bà ngoại mình ở nơi này.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 6

Ngay từ đầu Malissa đã biết mình chỉ là con nuôi, nhưng cô không ngờ mình lại có quá khứ tệ đến vậy.

Ở tuổi 19, khao khát lớn nhất của Melissa là biết rõ về nguồn gốc của mình. Thế nhưng, gần như không có một giấy tờ nào ghi chép về bản thân cô, sự ra đời hay đại loại là thế.

Melissa sau đó chuyển đến thành phố Sioux sinh sống – nơi cô chào đời. Cô cố gắng tìm kiếm người thân, kể cả việc ngồi cả ngày trên thư viện tra cứu thông tin, xem báo ảnh… hi vọng thấy ai đó có gương mặt giống mình. Melissa cũng đăng tin tìm người thân trên báo đài. Nhưng mọi thứ đều vô ích.

Thời gian trôi đi, năm 30 tuổi, Melissa bất ngờ tìm được thông tin về ông bà ngoại mình thông qua một bức ảnh. Nhưng không ngờ khi cô viết thư đến địa chỉ đó thì chỉ có người ông trả lời, và thật hụt hẫng khi người ông nói chính họ không muốn có sự ra đời của cô, và hiện tại họ cũng không có tin tức liên lạc của mẹ cô, bà ngoại cô đã mất.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 7

Cô luôn hi vọng tìm được một thông tin nào đó về người mẹ ruột của mình.

Cùng năm đó, Melissa yêu cầu bệnh viện cho xem hồ sơ bệnh án của mình. Cô gái phát hiện mình đang ở cùng thành phố với bố ruột. Nhưng người bố cũng đã qua đời sau khi nhận được bức thư của cô một thời gian ngắn. Ông không hồi đáp cho cô chỉ vì cảm thấy xấu hổ khi đã không can ngăn mẹ cô phá bỏ cái thai – điều này được em trai của bố cô kể lại khi ông ấy phát hiện được bức thư cô gửi cho bố ruột của mình.

Melissa từ bỏ việc tìm kiếm và kết hôn với Ryan, một nhân viên IT và sinh hai con gái Olivia, Ava. Cô bé Olivia sinh ra cùng bệnh viện nơi cô chào đời.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 8

Melissa từ bỏ việc tìm kiếm và kết hôn với Ryan.

Melissa 36 tuổi, người em họ của mẹ ruột cô bất ngờ gửi email liên lạc sau khi biết cô đang tìm mẹ. Từ đây, Melissa hiểu rõ hơn về bố mẹ mình. Họ là bạn tâm giao từ khi còn thơ ấu, đến khi vào đại học, cả hai đính hôn và mẹ cô đã mang thai. Cô biết mẹ rất khỏe mạnh nhưng kinh nguyệt lại không đều. Do đó, bà không biết mình mang thai, cho đến tận ba tháng cuối thai kỳ. Mẹ không muốn phá thai nhưng ông bà ngoại lại không đồng ý mối quan hệ của mẹ và bố. Phát hiện này là một cú sốc lớn bởi nhiều năm cô không ngừng suy nghĩ rằng mẹ không hề muốn sự tồn tại của cô. Bà ngoại đã sắp xếp cho mẹ đi phá thai chỉ trong vòng vài ngày sau khi biết đến sự tồn tại của cái thai.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 9

Malisa sinh con, và bé Olivia sinh ra cùng bệnh viện nơi cô chào đời.

Cuối cùng, sau ngần ấy năm tìm kiếm, Melissa đã tìm thấy mẹ. Tháng 5 năm ngoái, mẹ con tôi gặp nhau. “Thật dài phải không mẹ”, Melissa nói với mẹ lúc gặp gỡ. Còn mẹ cô bảo: “Mẹ đã bị cướp con đi”. “Bà nói đã mang rất nhiều cảm giác tội lỗi và sống với sự ân hận. Tôi an ủi và nói không trách mẹ. Trong trái tim tôi chỉ có sự tha thứ, cho bố và cho cả bà ngoại”, Melissa tâm sự.

Melissa giờ đây là một diễn giả, nhà văn. Cô sáng lập ra Abortion Survivors Network để hỗ trợ những người gặp phải tình huống tương tự. “Tôi liên lạc với 223 trường hợp sống sót sau phá thai, hầu hết đến từ Mỹ nhưng ở những quốc gia khác cũng nhiều”, Melissa kể lại.

Đứa bé sống sót sau ca phá thai và hành trình 20 năm tìm lại mẹ ruột - Ảnh 10

Cô nói, cô còn nợ nữ y tá năm đó một ân tình.

Hành trình tìm kiếm mẹ ruột suốt 2 thập kỷ của Melissa là một hành trình dài, có cả những giọt mồ hôi và vị mặn của nước mắt. Nhưng cuối cùng cô lựa chọn sự tha thứ thay vì hận thù. Cuộc sống hãy chỉ nên bao dung thôi, đừng cố giận hờn, hận thù nhau, vì chỉ khi nào đủ yêu thương, hạnh phúc mới ắt đong đầy.

Mỹ An (Theo Daily mail)

Vì sao người Trung Quốc nhất định phải chen lấn mà không muốn xếp hàng?

 

Vì sao người Trung Quốc nhất định phải chen lấn mà không muốn xếp hàng?

 

Những người sinh ra và lớn lên tại phương Tây, khi mới đến Trung Quốc hay Việt Nam, đều không thốt lên lời khi chứng kiến cảnh chen chúc lên xe buýt của người dân ở hai quốc gia này. Rõ ràng là từng người có thể xếp hàng và lần lượt đi lên, nhưng họ lại cứ chen lấn, xô đẩy, ai cũng muốn chen lên đi trước, khiến tình cảnh trở nên hỗn loạn và cánh cửa xe buýt vốn đã hẹp liền trở nên kẹt cứng. Nhìn cảnh tượng người người vội vã chen lấn này, người phương Tây quả là đã được ‘đại khai nhãn giới’.

Tại sao lại phải chen lấn? Vấn đề này không thể tách khỏi hoàn cảnh chung của xã hội Trung Quốc. Một người dân bình thường phải đối mặt với đủ các vấn đề: tiền thuê nhà cao, tiền lương thấp, vật giá cao, trong cuộc sống hay công việc đều phải chịu áp lực trùng trùng, từ đó khiến cho tâm thái vội vàng gấp áp, bồn chồn nóng nảy trở nên phổ biến. Đứng trước một vấn đề liên quan đến lợi ích thiết thân, họ luôn sợ sẽ bị thiệt, nên khó mà giữ được tâm khí bình hòa. Việc xếp hàng lần lượt từng người từng người lên xe, với đa số người Trung Quốc mà nói thì xem ra rất khó làm được.

Người Trung Quốc thường xuyên chen lấn khi lên xe buýt? (Ảnh chụp màn hình Youtube)

Tại Việt Nam, tình hình cũng không có nhiều khác biệt. Hễ đến giờ cao điểm là tại các trạm xe buýt, người ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần để “lao lên xe”, không quản cửa dành cho hành khách lên hay xuống xe. Nhiều câu chuyện bi hài đã xảy ra khi có hành khách đến trạm cần xuống mà không thể xuống được bởi người ta không ngừng chen lên từ bên dưới, và phải tiếp tục đi đến trạm kế tiếp. Đó là chuyện ở trên xe buýt, phía dưới lòng đường tình trạng giao thông cũng không khả quan hơn, ai cũng chuẩn bị sẵn tinh thần chen lấn, đi vào làn đường của phương tiện khác để có thể đi nhanh, đi trước.

Không chỉ riêng chuyện lên xe buýt, nếu như khi một thương hiệu hoặc nhãn hàng nào đó giảm giá bán sản phẩm, thì tình trạng người dân chen lấn vào mua hàng cũng không kém phần hỗn loạn. Vì vậy, không ít người cảm thấy kinh ngạc khi chứng kiến hình ảnh từ trẻ nhỏ đến người già tại Nhật Bản đứng yên lặng xếp hàng sau trận động đất sóng thần, hay hình ảnh dòng xe ô tô tuần tự nối đuôi nhau rời thành phố sau cơn bão tại Mỹ.

Người dân Nhật Bản xếp hàng nhận viện trợ sau trận động đất sóng thần

Ở các nước phương Tây, nếu nhìn bên ngoài có thể sẽ không thấy họ đứng xếp hàng tuần tự. Nhưng dù đông người hay ít người, mọi người đều lịch sự và tuyệt đối không có chuyện tranh nhau chen lên trước. Tất nhiên, ở Trung Quốc một số nơi cũng có thể thấy người ta xếp hàng, nhưng nguyên nhân là bởi khi đó sẽ có người đảm nhiệm vai trò duy trì trật tự cho hành khách lên xe. Còn ở phương Tây, cho dù ở thành phố lớn hay thị trấn nhỏ, người ta đều tự động tự giác lần lượt lên xe, không cần phải có người chuyên duy trì trật tự.

Người Trung Quốc tranh nhau lên xe, cử chỉ và hành vi thô tục quả thực không có chút văn minh nào, chứ chưa nói đến sự khiêm nhường lễ nghĩa ở đây. Họ không hề để ý đến hình tượng bản thân, cố gắng hết sức làm sao chen nhanh chân lên được xe buýt và chiếm lấy chỗ ngồi tốt nhất, vậy thì việc cản trở người khác nào có xá gì? Ai cũng sợ không có chỗ ngồi, hoặc còn muốn chỗ ngồi tốt nhất. Nếu xe đông mà không lên nhanh thì hết chỗ, sẽ phải đứng. Do đó thường những người thanh niên khỏe mạnh, thường sẽ chen chân lên ngồi trước. Còn những người bệnh tật yếu ớt, phụ nữ hay người già thường phải lên sau và không còn chỗ ngồi. Vấn đề ở đây là, không phải vốn dĩ những người bệnh tật hay già cả cần phải được ngồi nhất hay sao?

Để được lên xe nhanh, người ta thậm chí còn kéo nhau leo qua cửa sổ (Ảnh chụp màn hình Youtube)

Điều này dường như còn phản ánh một hiện tượng khác của xã hội, đó chính là phân phối bất công, “yếu thì bị thịt, mạnh thì ăn”. Những người có tiền có quyền chiếm hết đa số tài nguyên xã hội. Đối với những người yếu thế và nghèo khó vốn không dễ để có thể sinh tồn trong xã hội Trung Quốc, thì họ nhắm mắt làm ngơ, thậm chí thấy phiền toái. Họ còn muốn đuổi những người lao động này đi thông qua sự kiện trục xuất người lao động nhập cưkhỏi Bắc Kinh vừa qua.

Tại phương Tây, từng người một lên xe một cách lịch sự (Nguồn: Wikipedia)

Vậy tại sao ở phương Tây không có loại tranh giành xô lấn này? Từ xã hội phương Tây mà nói, thu nhập và phân phối tương đối công bằng, những người già hay bệnh tật đều được hưởng an sinh xã hội, việc thực thi chế độ phúc lợi xã hội cũng hết sức tôn nghiêm, người ta không cần phải tranh giành gì cả. Người ta lại càng chú trọng đến văn minh lễ nghi và khiêm nhường bao nhiêu thì hiện tượng tranh giành chen lấn này lại càng ít bấy nhiêu.