CHỬI MỸ VÀ THẺ XANH ĐI MỸ

From:   Honolulu Nguyen‘s post.

 

CÙNG NHAU XÔNG PHA LÊN ĐƯỜNG ĐI MỸ

CHỬI MỸ VÀ THẺ XANH ĐI MỸ


Trần Mạnh Trung(Cán bộ Tuyên huấn hưu trí) – Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế…

Điên cuồng chửi Mỹ, đứng đầu là Hồ Thu Hồng – tức blog Beo. Bà Beo chửi Mỹ can thiệp vào nhân quyền Việt Nam vô lý. Bà chửi nghị sĩ Mỹ ngu đần, hám quyền chức. Mỗi khi phái đoàn nhân quyền của Mỹ hay Hạ Nghị Viện Mỹ nhắc đến vấn đề nhân quyền Việt Nam là y như lần đấy có mặt bà Beo đăng đàn chửi bới, mạt sát Mỹ, đưa ra những luận điệu, dẫn chứng mà cơ quan an ninh hay dùng.

Vì sao bà Beo chửi Mỹ và có những luận điệu, dẫn chứng ấy. Vì bà là cánh tay truyền thông của cơ quan an ninh, đứng đầu là tình nhân Nguyễn Văn Hưởng, cho nên bà phải phụ họa với an ninh và có những tin tức bên an ninh cấp cho để viết.

Thế nhưng khi Hưởng buộc phải về hưu, bà Beo suýt bị truy tố tội tham nhũng tiền khi làm TBT tờ báo do bà ta quản lý. May một phần nhờ có dàn xếp của tình nhân, phần cũng là thân phận đàn bà, người ta đã châm chước xá tội cho bà Beo.

Đáng lẽ bà Beo phải cảm ơn cái nghĩa tình ấy, thế nhưng bà nhảy tót đi Mỹ và chửi bới như thường. Thì ra bà Beo Hồ Thu Hồng đã sắm cho mình thẻ xanh ở bển, nơi mà chứa đầy bọn ”rân chủ” mà bà vẫn miệt thị gọi lúc tại chức. Hóa ra mảnh đất Mỹ ấy tốt lành không phải như bà Beo vẫn chửi mọi khi. Tốt cả người, tốt cả đất, tốt cả chính sách. Phải thế bà Beo mới gửi con mình và gửi thân già mãn kinh đến nơi như thế chứ.

Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế.

Rồi lại vụ đại lừa đảo Huyền Như mấy nghìn tỷ bằng hàng trăm triệu usd, lòi ra mới thấy chỉ cần bỏ ra 1 phần mấy trăm ấy là đã có thẻ xanh định cư tại bọn tự bản đế quốc thối nát mà ta vẫn chửi hàng này.

Từ con thủ tướng đến bà tổng biên tập tờ báo quèn đều được gửi gắm thẻ xanh bên Mỹ cả. Sự thật đấy bà con ạ. Giữa con thủ tướng và con của Beo Hồng còn nhiều con cái của các vị khác. Không tin bà con cứ đến lãnh sự quán các bang Hoa Kỳ, vào những ngày lễ lạt gì đó là thấy nay cả đám lúc nhúc con của cán bộ cấp ủy viên trung ương. Đặc biệt là con của cả nhiều vị tướng an ninh, công an có mặt trong đó nữa.
Một số bọn này đã có cơ sở, điều kiện để định cư. Có công ty, cửa hiệu kinh doanh. Một số khác thì đang đi học tự túc. Thử hình dung xem bọn cán bộ và con cháu cán bộ này lấy tiền đâu ra để kinh doanh, để tự túc học?

Tiền của đất nước, của nhân dân cả đấy.

Chúng lấy tiền của nhân dân ta. Chửi Mỹ cho nhân dân ta nghe. Rồi khi có sự, chúng chuồn êm sang Mỹ với số tiền chúng lấy được của nhân dân ta.

Chúng bảo Tàu là bạn, chúng bảo nhân dân ta phải kết tình nghĩa với Tàu. Chúng nói Mỹ là kẻ thù, chúng ta phải cảnh giác, xa lánh.

Thế nhưng chúng lại không sang Tàu ở, chúng lại đi Mỹ ở mới lạ làm sao?

Đến bao giờ những luận điệu xảo trá này của bọn chúng mới bị nhân dân ta vạch mặt? Chỉ khi đó chúng ta mới mong được đất nước có tương lai tươi sáng còn không thì chúng ta vẫn bị lừa bịp, biết mà không dám phản bác, còn không thì chúng ta vẫn tiếp tục ăn đồ độc hại của Tàu, sống trong cảnh o bế của Tàu. Còn bọn chúng, những đứa to mồm chửi Mỹ lại đang sống phè phỡn bên Mỹ. Lúc chúng gặm gà rán, khoai tây sạch. Chúng sẽ cười nhân dân ta là một lũ ngu.

Trần Mạnh Trung

Cán bộ Tuyên Huấn Nhà Nước VN hưu trí

THỜI THẾ

THỜI THẾ

 

Image may contain: one or more people, tree, sky and outdoor

 

THỜI THẾ THAY ĐỔI
Cựu lực sĩ thể hình Arnold Schwarzenegger, đồng thời là diễn viên nổi tiếng của Hollywood, cựu chính trị gia, doanh nhân, nhà đầu tư, nhà hoạt động vì sức khỏe, đã đăng tấm hình ông ngủ ở ngoài đường ngay phía dưới bức tượng đồng nổi tiếng của chính mình với dòng tâm trạng: ” Thời thế đã thay đổi “. Lý do của dòng trạng thái này không chỉ ám chỉ việc ông đã già, mà còn ám chỉ sự thay đổi của Chính quyền bang California. Hồi ông mới lên làm thống đốc bang California, chính quyền bang đã cho xây dựng khách sạn này với bức tượng của ông phía trước. Chủ sở hữu khách sạn đã nói với ông: “Bất cứ khi nào ông đến, luôn có một phòng đã được đặt trước cho ông tại đây “. Vài năm sau khi Arnold rời khỏi chính trường, ông quay lại khách sạn và người quản lý nói với ông rằng ông không thể ở lại đây vì tất cả các phòng đều đã được đặt kín.
Ông lấy túi ngủ trong xe ra và nằm ngay trước bức tượng của mình với mục đích nói lên rằng: ” Khi tôi còn là một người đức cao trọng vọng, người ta luôn muốn tâng bốc tôi. Và khi tôi không còn như vậy nữa, người ta quên luôn tôi là ai và cũng quên luôn lời hứa của họ. Thời thế đã thay đổi. Đừng bao giờ quá tin tưởng vào vị trí hiện tại của bạn, hay những gì bạn đang có, tiền bạc, sức mạnh, trí tuệ… Sẽ chẳng có cái gì tồn tại mãi mãi.. “
Bạn sẽ không bao giờ có lại được những gì bạn đang có hôm nay. Vậy nên hãy sống hết mình. Hãy dành thời gian của bạn cho những điều xứng đáng nhất, những người xứng đáng nhất.
Sơn Đỗ gởi

Cảm Nghiệm đời mình

Cảm Nghiệm đời mình

Năm nay (2017), chúng tôi lại được có dip thăm Đức Mẹ Fatima – 100 năm và một việc khác được đi qua Roma gặp Đức Giáo Hoàng Phanxico với 5,000 người trong Công Trường và được Đức Giáo Hoàng Phanxico ban phép ….Rất là special….. Xin Tạ ơn Thiên Chúa.

Mười ba năm (13) về trước, vào ngày 24/12/2004 tại Northern Virginia, tôi bị stroke vào nhà thương cấp cứu, ICU/hospital.  Hôm đó, tôi đi công tác ở Vancouver, Canada và Seattle, WA về đến Washington D.C trời xuống -36 độ lạnh.  Lúc tôi đi trời ấm như mùa xuân, lúc về buốt lạnh mùa đông. Từ terminal xe bus đưa tôi ra parking lot, không ngờ xe bus đưa tôi ra lộn parking lot.  Một tiếng rưỡi lội bộ đi tìm xe dưới nhiệt độ 36 trừ độ âm nhưng tôi không có áo lạnh.  Kết quả, tôi bị stroke sau 1-2 với cái shock bất ngờ đó. Một cái stroke rất là nặng tưởng chết, nhưng Chúa và Đức Mẹ đã cứu tôi và cho tôi sống lại một cuộc sống gần gũi với Chúa và Đức Mẹ hơn và được làm nhân chứng cho Chúa.

Biến cố đó, gia đình và người thân và bạn bè đã đến thăm và care cho tôi nhiều lắm.  Bố Mẹ và một số người thân  26 người đã hũy bỏ chuyến đi đến Indonesia/Malaysia/Thailand để chăm sóc cho tôi.  Một ngày rưỡi sau, là biến có Tsunami làm đến 330,000 người đã bỏ mạng ở vùng Indonesia/Malaysia/Thailand, nhưng gia đình tôi đã được Chúa và Đức Mẹ cứu sống và tôi từ dạo đó tôi sống gần gũi Chúa và Đức Mẹ.

Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ, tôi bị câm không nói được vài tháng, nhưng rồi trong mội buổi sang, Mai đã cùng tôi cầu nguyện để xin Sáng Danh Chúa,  xin Chúa cho tôi được nói lời ca ngợi Chúa.  Và Chúa đã nhận lời, cho tôi lần đầu tiên bật lại tiếng là Kinh Lạy Cha và Kính Kính Mừng và tôi đã ca ngợi Chúa và Đức Mẹ đọc hết Chuỗi Mân Côi trong buổi sáng đó, và mỗi ngày từ đó về sau. 40 ngày nằm nhà thương như là mầu nhiệm được vào sa mạc 40 ngày với Chúa.

Ba tháng sau khi bị stroke, tôi đã lập ra một đường dây để thông đạt với các Cha, các Soeurs, các Thầy, các Bác và các Anh Chị thân mến….bây giờ gần 13 năm rồi  Ngọc Nga, Lang Thang Chiều Tim, Cha Vũ Tiến Đạt (Linh Xuân Thôn), Kim Hà, Chị  Kim Nga, A Roger Phụng, A Phạm Trung, Tien Khuat và các Cha, các Thầy  các Sơ và Anh Chị Em….)

Xin các Đức Giám Mục, các Cha, Thầy, các Soeurs, các Bác va Bố Mẹ, gia đình, người thân và tất cả mọi người cho chúng con/tôi được cám ơn, nhầm ngày kỷ niệm 13 năm tôi bị stroke, tận đáy lòng chúng tôi…một tình yêu mà Thiên Chúa cho kết hiệp.
 

Xin chúc các Đức Giám Mục, các Cha, các Thầy, các Soeurs, các Bác và các Anh Chị một Mùa Giáng Sinh tràn đầy Hồng Ân  Chúa Cứu Thế và tiếp tục hành trình sống với Chúa.

Bảo Trọng,

Thụ & Mai

Ngộ ra tất cả đều chết.

Ngộ ra tất cả đều chết.

Tối đến giờ ngồi trao đổi. Thiện Hạnh kể câu chuyện về sản phẩm tẩm thuốc ở Việt Nam. 
Nhân chuyến về thăm nhà, gia đình trồng Cây quả. Lúc thu hoạch, thấy có một vài cây không xịt thuốc. Còn bao nhiêu xịt thuốc tăng trưởng. Thiện Hạnh hỏi:
– Sao anh không xịt đều lại để vài cây như vậy.
– À. Những cây không xịt dành cho Nhà dùng còn kia đem bán. Người Nhà trả lời.
– Vậy anh bán ra cho người ta ăn chết dần dần à.
– Anh có biết làm vậy hại người không? Anh để vài cây cho Nhà ăn còn bao nhiêu người khác ăn để bệnh tật. Anh có lương tâm không?
Phút tư lự…
– Anh biết đấy. Mình để dành cho mình ăn thì tốt người ta ăn thì sẽ bị hại. Vậy anh có ăn rau, ăn thịt, ăn cá và các loại khác không?
– Sao không có?
– Người ta cũng vậy. Họ kinh doanh họ cũng bỏ thuốc để lời. Anh tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Người ta cũng có tư tưởng như anh. Vậy người ta ăn của anh người ta chết. Anh ăn của người ta anh cũng chết. Cả hai đều chết. Vậy sống thế nào?

ĐỨC TIN SANH KIÊN CƯỜNG

From:    Thang Chu‘s post.

Thang Chu

ĐỨC TIN SANH KIÊN CƯỜNG

By Rick Warren – Dec 28, 2017

“Chúng tôi bị ép đủ bề bởi hoạn nạn, nhưng chúng tôi không bị đè bẹp. Chúng tôi bị bối rối, nhưng không bị đẩy vào tuyệt vọng. Chúng tôi bị săn đuổi, nhưng chưa từng bị God bỏ rơi. Chúng tôi bị đo ván, nhưng chúng tôi không bị hủy diệt” (2 Cô-rinh-tô 4:8-9 NLT).

Đức tin mở khóa những lời hứa của God, nó tỏ cho chúng ta quyền năng God, nó biến ước mơ thành hiện thực, và nó cho chúng ta quyền năng bám trụ những lúc khó khăn.

God không luôn đưa bạn ra khỏi vấn nạn. Ngài giương ra đức tin bạn bằng cách đưa bạn xuyên qua vấn nạn đó. Ngài không luôn cất đi đau đớn. Ngài ban cho bạn khả năng được đổ đầy đức tin để đối phó nỗi đau. Và God không luôn đưa bạn ra khỏi bão tố vì Ngài muốn bạn tin cậy Ngài giữa phong ba.

Tôi nhớ có đọc những chuyện về Corrie ten Boom, một Cơ-đốc-nhân trẻ người Hòa Lan đã giúp nhiều người Do Thái thoát diệt chủng Holocaust trước khi bị tống vào những trại tập trung Nazi. Sau khi Thế Chiến II chấm dứt, bà nói rằng người sống qua những trại tập trung là những người có đức tin sâu sắc nhất. Tại sao? Vì đức tin cho bạn quyền năng để bám trụ lúc khó khăn. Nó sanh ra kiên cường.

Nghiên cứu này sau nghiên cứu kia cho thấy rằng có lẽ đức tính quan trọng nhất bạn có thể dạy con (và bạn cần nó trong chính đời bạn) là sức bật. Nó là khả năng bật dậy. Nó là khả năng đế tiếp tục đi. Không ai trải qua cuộc đời với một chuỗi thành công không bị gãy đổ. Mọi người đều gặp thất bại và lầm lỗi. Tất cả chúng ta tự làm khó mình. Tất cả chúng ta gặp đau đớn. Tất cả chúng ta gặp vấn nạn. Tất cả chúng ta gặp áp lực. Người vượt qua chúng trong đời phải có sức bật.

Bạn có biết bao nhiêu lần tôi muốn từ chức làm mục sư tại Hội Thánh Saddleback không? Cứ mỗi sáng thứ Hai! Tôi nói, “God ôi, thật lớn quá. Thật nhiều người quá, thật nhiều trách nhiệm quá. Con không thông minh đủ. Điều gì con phải nói với số nhiều người như vậy? Xin đưa ai đó khác có thể làm việc tốt hơn con.”

Tuy nhiên God nói, “Cứ tiếp tục.”

Nơi đâu bạn có được sức bật đó để tiếp tục đi? Đức tin. Đó là tin God có thể làm việc gì đó vào lúc nào đó mà có thể thay đổi hướng đi đời bạn, và bạn không muốn bỏ lỡ nó, vậy cứ tiếp tục tiến tới. Đó là tin rằng God sẽ ban cho bạn chính xác điều bạn cần khi bạn cần nó để bạn học nương cậy vào Ngài để hoàn thành mục đích Ngài nơi bạn.

Đây là lời chứng của Phao-lô, một người vĩ đại của đức tin: “Chúng tôi bị ép đủ bề bởi hoạn nạn, nhưng chúng tôi không bị đè bẹp. Chúng tôi bị bối rối, nhưng không bị đẩy vào tuyệt vọng. Chúng tôi bị săn đuổi, nhưng chưa từng bị God bỏ rơi. Chúng tôi bị đo ván, nhưng chúng tôi không bị hủy diệt” (2 Cô-rinh-tô 4:8-9 NLT).

THẢO LUẬN
• Điều gì là mục đích tai ương của God trong đời bạn?
• Thế nào đức tin giúp bạn kiên cường qua suốt lúc khó khăn trong đời bạn?
• “Đức tin không luôn đem bạn ra khỏi vấn nạn. Đức tin thường đem bạn xuyên qua vấn nạn.” Thể nào chân lý này uốn nắn cách bạn đáp ứng lại những vấn nạn mà bạn đối diện ngay phút này?

“We are pressed on every side by troubles, but we are not crushed. We are perplexed, but not driven to despair. We are hunted down, but never abandoned by God. We get knocked down, but we are not destroyed” (2 Corinthians 4:8-9 NLT).
PASTORRICK.COM   

Câu Chuyện Thật trong Mùa GIÁNG SINH: 57 XU

 Câu Chuyện Thật trong Mùa GIÁNG SINH: 57 XU
Một cô bé đang đứng thổn thức bên cạnh một nhà thờ nhỏ sau khi đã chạy vòng vòng mà không vào được bên trong vì “nhà thờ chật cứng”. 

“Con không vào được lớp học Chủ Nhật” (Sunday School: lớp học mà nhà thờ thường mở vào ngày chủ nhật để dạy giáo lý và chữ cho trẻ em là chính nhà thờ), cô bé nức nở nói với vị linh mục vừa đi tới. Nhìn bộ dạng tiều tụy, nhếch nhác của cô bé, vị linh mục hiểu ngay ra nguyên do, và cầm tay cô bé dẫn vào trong, tìm cho cô một chỗ trong lớp học.

Đêm hôm đó, cô bé lên giường ngủ mà đầu chỉ nghĩ tới những đứa trẻ không có chỗ để thể hiện lòng tôn kính đối với Chúa. Khoảng 2 năm sau đó, cô bé đã chết trong một chung cư tồi tàn. Cha mẹ của cô bé gọi điện cho vị linh mục – người đã trở nên rất thân thiết với cô bé, đến để chủ trì buổi lễ tang.

Khi di chuyển thi hài của cô bé nghèo, người ta đã tìm thấy một chiếc ví rách nát và bẩn thỉu tựa như được moi ra từ đống rác, trong đó có 57 xu và một tờ giấy xé nham nhở viết trên đó vài dòng chữ nghoệch ngoạc của đứa trẻ: “Để giúp đỡ xây dựng một nhà thờ lớn hơn cho nhiều đứa trẻ có thể đến Lớp học ngày Chủ nhật”. Đó là kết quả trong 2 năm trời dành dụm với cả tấm lòng hy sinh không chút vụ lợi của cô bé. Khi đọc những dòng chữ này, vị linh mục đã không thể cầm được nước mắt.

Mang theo mảnh giấy và chiếc ví rách nát trong những buổi lễ, vị linh mục kể cho mọi người câu chuyện về tấm lòng hy sinh cao cả của đứa bé. Ông đã bỏ ra rất nhiều công sức để kêu gọi, quyên góp tiền xây dựng một nhà thờ rộng hơn. Nhưng câu chuyện này không chỉ dừng lại ở đó.

Một tờ báo có uy tín đăng câu chuyện về cô bé, và có một nhà kinh doanh bất động sản đã đọc được nó. Ông ta đề nghị nhượng bán cho nhà thờ một mảnh đất rộng, mà giá trị hồi đó lên tới nhiều ngàn đô la, với giá chỉ có… 57 xu. Các tín đồ đã tổ chức một đợt quyên góp quy mô rộng và lớn chưa từng có, chỉ chưa đầy 5 năm số tiền đã lên tới 250.000 đô la – một số tiền rất lớn thời bấy giờ (cách đây gần một thế kỷ). Tấm lòng nhân hậu cao cả của cô bé đã được đền đáp một cách xứng đáng.

Nếu có dịp qua thành phố Philadelphia, mời bạn ghé thăm Nhà thờ Temple Baptist (Nhà thờ Thánh rửa tội) với sức chứa 3.300 người; và trường đại học Temple, nơi mà hàng trăm sinh viên đang theo học. Và bạn cũng nên ghé thăm Bệnh viện Good Samaritan (Bệnh viện hội bác ái) cùng với Trường học ngày Chủ nhật, nơi dành cho hàng trăm đứa trẻ tham dự Lớp học ngày Chủ nhật, và sẽ không còn đứa trẻ nào trong vùng phải đứng bên ngoài vào ngày chủ nhật nữa.

Trong một căn phòng của toà nhà, bạn có thể tìm thấy một tấm hình với khuôn mặt dễ thương của cô bé gái, người với 57 xu và sự hy sinh của mình, đã làm nên một câu chuyện thần thoại.

Ngay bên cạnh đó, tấm hình của vị linh mục – Dr.Russell H.Conwell, tác giả của cuốn sách “Cánh đồng Kim cương”. 

Đó là một câu chuyện có thật, hoàn toàn thật, minh chứng cho những gì mà một tâm hồn cao thượng và tấm lòng hy sinh cao cả có thể làm được, chỉ với 57 xu. 

(Quickinspirations)
Phạm Minh

Nguồn: Ngọn nến nhỏ 

From LUCIE 1937

Tại sao ở Việt Nam có nhiều tiền mà vẫn muốn sang Mỹ để làm việc

From:   Giấc Mơ Mỹ

Có nhiều tiền bạn sẽ chọn làm vua ở Việt Nam hay định cư ở Mỹ

Không dùng những bài học tư tưởng chính trị để giáo dục người dân yêu nước; cũng không dùng súng ống và tay sai để cưỡng ép người dân yêu nước. Trái lại,…
TAPCHIHOAKY.INFO

Mỗi ngày Việt Nam có 260 người chết vì ung thư

From:   Hoàng Tuấn Bạch‘s post.
 

HTB kính thĩnh cầu dân trong Nước hảy Tỉnh giấc lại đi ……?

260 người chết/ ngày x 365 ngày = 94.900 người Việt chết / năm
94.900 người tương đương với quân số hơn 9 sư đoàn .

Đây là con số do báo Tuổi Trẻ đưa ra , trong khi đó báo Zing lại cho con số cao hơn 315 người chết / ngày …

Hiện nay số người bệnh ung thư đang điều trị trên cả nước là bao nhiêu ?
(Trong bao nhiêu năm nửa dân tộc Việt Nam bị xóa sổ )

TTO – Báo cáo này được đưa ra tại buổi khởi động chiến dịch dự phòng bệnh không lây nhiễm, tổ chức hôm nay 25-12.
 
TUOITRE.VN
 

Xem được mất của người như được mất của mình’ là đức hạnh cao thượng

Xem được mất của người như được mất của mình’ là đức hạnh cao thượng

Những người có đạo đức cao thượng thời xưa đều xem được mất của người như chính được mất của mình. Vô luận là trong phạm vi nhỏ như gia đình, bạn bè hay lớn hơn là một quốc gia, nếu ai ai cũng làm được điều đó thì dân giàu, nước mạnh mà thái bình yên vui.

“Khang Hy gia huấn” là tác phẩm giáo dục gia đình mà Khang Hy dùng để dạy dỗ các hoàng tử. Trong đó hàm chứa những lời răn đầy trí tuệ và đạo lý vô cùng sâu sắc.

Trong “Khang Hy gia huấn” có đoạn viết: “Trong đối nhân xử thế của mỗi người, nên biết khoan dung tha thứ. Khi thấy người khác đắc được thì nên cảm thấy vui vẻ. Khi thấy người khác bị mất mát thì nên cảm thông. Những điều này đều có lợi cho mình. Nếu ghen tức với thành công của người khác, vui vẻ trên thất bại của họ thì sao có thể có quan hệ với người? Cổ ngữ có câu: ‘Thấy người khác được thì giống như mình được, thấy người khác mất thì giống như bản thân mình mất, người mà trong tâm có ý niệm này thì Trời tất sẽ bảo hộ.”

Ý tứ của lời giáo huấn này chính là: Một người khi đối nhân xử thế, lúc nào cũng nên giữ lòng khoan dung, nhường nhịn. Thấy người khác có chuyện vui, vừa ý đẹp lòng thì nên cảm thấy vui vẻ, mừng cho họ. Khi người khác gặp phải những chuyện không vừa ý thì nên cảm thông, đồng cảm với họ và giúp đỡ họ. Cái tâm này lúc nào cũng có ích cho bản thân mình.

Nếu một người luôn ghen tị với thành công của người khác, vui vẻ khi thấy thất bại của họ thì làm sao có thể sống cùng mọi người được? Làm như vậy tuy rằng có thể không gây tổn hại đến người khác, nhưng trước tiên nó khiến cho đạo đức của chính bản thân mình trở nên bại hoại. Người xưa cũng nói: “Thấy người khác đắc được thì giống như thấy chính mình đắc được. Thấy người khác mất mát thì giống như chính mình mất mát.” Những người biết suy nghĩ như thế này nhất định sẽ được trời cao ban phúc, phù hộ.

Hoàng đế Khang Hy được mệnh danh là một vị hoàng đế vĩ đại của Trung Hoa. Ông lên ngôi năm 8 tuổi, tại vị suốt 61 năm, ông đã xây dựng được rất nhiều thành tựu to lớn. Những lời trong gia huấn được xem là sự tổng kết cuộc đời của chính ông, đây cũng là lời nhắc nhở đối với Hoàng đế tương lai.

Là Hoàng đế của một đất nước, nắm trong tay tứ hải, đất đai bãi bờ và hoàng cung. Hoàng đế Khang Hy hy vọng hy vọng người dân trong thiên hạ đều hạnh phúc, sung túc. Bởi vì dân yếu hay mạnh quyết định sự mạnh yếu của đất nước. Dân nghèo thì nước yếu, dân giàu thì nước mạnh. Cho nên, khi người dân có việc vui, đương nhiên người làm vua cũng nên vui vẻ, khi dân chúng gặp phải tai họa, sống trong khổ cực, đương nhiên vua cũng sẽ lo buồn, cảm thông với người dân, cố gắng tìm cách giúp người dân vượt qua khó khăn, có vậy lòng dân và đất nước mới ổn định được. Đây chẳng phải là điều có ích nhất đối với người làm Hoàng đế hay sao?

Ngược lại, nếu làm Hoàng đế mà luôn đi ngược lại ý dân, ghen ghét khi dân chúng có việc mừng, vui sướng trên những mất mát của họ thì e là sớm muộn người dân cũng sẽ vùng lên. Đây không chỉ là thất bại về đức hạnh của bậc quân vương mà còn làm đất nước hỗn loạn, quả thật rất đáng sợ. Vì vậy, nếu các vị Hoàng đế luôn có thể vui với niềm vui của dân, buồn với nỗi khổ của họ thì lẽ nào trời cao lại không bảo vệ vị Hoàng đế tốt như vậy chứ?

Mặc dù gia huấn này là những lời để giáo dục các Hoàng tử, nhưng cũng có tác dụng tối với các đại thần trong triều. Bởi vì trước khi trở thành Hoàng đế, các Hoàng tử và đại thần đều có nhiệm vụ an dân phò quốc. Giữa các triều thần khó mà tránh được tranh chấp, ghen ghét lẫn nhau, thậm chí là xung đột với nhau.

Nếu có thể hành động theo gia huấn, thì sẽ xóa bỏ được lòng đố kỵ, người được cũng như ta được, người mất thì cũng như ta mất. Đối xử chân thành với người khác ắt sẽ có nhiều bạn bè, dần dần tâm lý tranh đấu cũng sẽ mất đi. Điều này rất có ích cho việc tu thân dưỡng tính. Hơn nữa tâm lý làm tổn hại lẫn nhau giữa các triều thần cũng sẽ được giảm xuống mức thấp nhất, thậm chí hoàn toàn không còn.

Khi chúng ta có thể xem điểm mạnh của người khác là thế mạnh của mình, những gì chúng ta thể hiện ra đều là khen ngợi ưu điểm của người khác, sẽ không có ai ghét điều này, mà ngược lại sẽ cảm thấy người này vô cùng rộng lượng, có thể đảm đương trọng trách. Đây chẳng phải là để xây dựng nên một triều đình chính trực ngay thẳng, yêu người như chính mình sao? Vì nước vì dân, đây quả thật là một việc vô cùng tốt. Những người làm theo gia huấn này cũng nhất định sẽ nhận được tình yêu thương của trời cao.

Là một người dân bình thường không quyền thế không tài sản mà nói, gia huấn này thật sự là phương hướng đối nhân xử thế, là liều thuốc cứu thế an dân. Tục ngữ có câu: “Thêm một người bạn thêm một con đường, thêm một kẻ thù thêm một ngõ cụt.” Bạn bè từ đâu đến, kẻ thù từ đâu ra? Nói chung đều xuất phát từ lòng phân biệt của chúng ta với họ quá mạnh mẽ, cố chấp, đặt nặng cái tôi, khiến bạn thì ít mà thù thì nhiều.

Nếu một người có thể bỏ qua thành kiến, bỏ qua cái tôi, vui với niềm vui của người khác, xem điểm mạnh của họ như điểm mạnh của mình, nhìn nguy nan của họ cũng như nguy nan của chính bản thân, như vậy thì trong lòng ắt có thần linh phù trợ, giống như cổ nhân thường giảng: “Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân” (đạo của trời không phân biệt thân thích, thường đứng về phía người lương thiện). Quy luật của thiên đạo là yêu thích người lương thiện, khi chúng ta phù hợp với quy luật của thiên đạo, bỏ qua cái tôi, bao dung ưu khuyết điểm của người khác, đây chẳng phải là cách tốt nhất để được thần linh phù hộ sao?

Đạo gia giảng rằng: “Thiên nhân hợp nhất” (Trời và người hòa làm một), khi lòng chúng ta đến gần với đạo, phù hợp với lẽ trời, luân lý làm người và đặc tính của vũ trụ, thì chúng ta thật sự nhận được lợi ích. Ngọn nguồn của đạo đức tốt đẹp xuất phát từ tấm lòng rộng mở, ý nghĩa của gia huấn này rất sâu xa, khiến nhiều người phải suy ngẫm, tỉnh ngộ. Khi chúng ta mở rộng tấm lòng để đối xử với mọi sự mọi vật, xem niềm vui của trời đất như niềm vui của mình, lo buồn vì nỗi lo của trời đất thì khoảng cách của chúng ta đến với đạo cũng không còn xa nữa.

An Hòa (dịch và t/h)