Chủ tịch huyện ‘mất tích’ ở Hà Nội treo cổ tự sát

 

Chủ tịch huyện ‘mất tích’ ở Hà Nội treo cổ tự sát

Người dân tại hiện trường nơi tìm thấy thi thể nghi chủ tịch huyện Quốc Oai. (Hình: Tuổi Trẻ)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Công an Hà Nội đã tìm thấy ông chủ tịch huyện Quốc Oai “mất tích” bí ẩn gây xôn xao dư luận nhiều ngày qua đã treo cổ tự sát tại nhà riêng ở quận Hoàng Mai.

Tối 3 Tháng Giêng, ông Nguyễn Công Hiệp, chánh văn phòng Ủy Ban Nhân Dân quận Hoàng Mai, xác nhận với Tuổi Trẻ, Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Công An thành phố Hà Nội đã phong tỏa hiện trường, khám nghiệm ngôi nhà năm tầng tại ngõ 279 phố Hoàng Mai, nơi ông Nguyễn Hồng Lâm, chủ tịch huyện Quốc Oai “mất tích” nhiều ngày qua, treo cổ tự sát.

Tập đoàn Than – Khoáng Sản sai phạm làm thất thoát gần 15 ngàn tỷ đồng

RFA
2018-01-04
 
Trụ sở Tập đoàn Than - Khoáng sản tại Hà Nội.

Trụ sở Tập đoàn Than – Khoáng sản tại Hà Nội.

RFA
 

Thanh tra Chính Phủ Việt Nam từng có kết luận rằng Tập đoàn Than – Khoáng Sản Việt Nam (TKV) có những sai phạm khiến thất thoát gần 15 ngàn tỷ đồng.

Cụ thể theo Thanh Tra Chính Phủ Việt Nam thì Hội đồng Thành viên và Tổng Giám đốc TKV đã quyết định chủ trương và quản lý quá trình thực hiện đầu tư tài chính thuộc ngành nghề kinh doanh chính thiếu cơ sở pháp lý và thực tiễn, vi phạm các qui định của pháp luật, bảo lãnh trả nợ vay vượt thẩm quyền…

Hậu quả dẫn đến đầu tư không hiệu quả, thua lỗ, mất vốn… Tổng số tiền và đất đai mà Thanh Tra Chính Phủ phát hiện vần kiến nghị xử lý lên đến gần 15 ngàn tỷ đồng. Ngoài ra cò gần 6,7 triệu mét vuông nhà, đất.

Thanh Tra Chính Phủ Việt Nam nói đã chuyển hồ sơ những vụ việc thuộc TKV có dấu hiệu vi phạm pháp luật hình sự sang cho Bộ Công An để điều tra, làm rõ.

Vào chiều ngày 4 tháng giêng, đại diện TKV họp báo và phản bác lại những kết luận của Thanh Tra Chính Phủ như vừa nêu.

Người đại diện được ủy quyền của TKV, bà Đặng Thị Tuyết- Trưởng ban Thanh Tra Pháp Chế của tập đoàn này, nói với báo chí là số tiền gần 15 ngàn tỷ đồng nêu trong kết luận của Thanh Tra Chính Phủ là ‘cần kiến nghị xử lý’ chứ chưa kết luận là ‘sai phạm’.

Bà Đặng thị Tuyết cho rằng có những tiếp cận khác nhau dẫn đến những kết luận khác nhau. Bà này cho rằng cần làm rõ những ý kiến còn khác nhau giữa Thanh Tra Chính Phủ, TKV và những bộ-ngành khác.

Chuẩn bị” có nghĩa là “CHƯA LÀM GÌ CẢ NHƯNG BỊ KẾT ÁN”

From:   Le Anh‘s post.
 
 
 
Image may contain: text
Le AnhFollow

 

Trên thế giới chưa có Bộ luật nào quái đản, dị hợm, cà chớn như Bộ luật hình sự của đảng CSVN mới vừa thay đổi.

Chuẩn bị” có nghĩa là “CHƯA LÀM GÌ CẢ NHƯNG BỊ KẾT ÁN”

Tại sao thế giới này có những bộ não ngu xuẩn như bộ não của các lãnh đạo CSVN nhỉ?
ĐÚNG LÀ TỪ CON NGƯỜI CS THOÁI HÓA TRỞ LẠI THÀNH LOÀI ĐƯỜI ƯƠI !
======================
Từ ngày 1/1/2018, Bộ luật Hình sự tu chính chính thức có hiệu lực pháp luật. Theo đó, các tội danh “Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”(Điều 79 Luật Hình sự cũ), “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” (Điều 88 luật hình sự cũ) và “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”(Điều 258 Luật Hình sự cũ) đều được giữ lại trong Bộ luật Hình sự tu chính “nhưng THAY ĐỔI SỐ THỨ TỰ” điều luật và còn có thay đổi về hình phạt cho mỗi tội danh này.”

Cụ thể, Điều 79 Luật hình sự cũ “Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” nay là Điều 109 Bộ luật Hình sự tu chính, lại có bổ sung thêm Khoản 3: “Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 1 năm đến 5 năm tù”.

Tương tự, Điều 88 Luật hình sự cũ “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” nay trở thành Điều 117 Luật Hình sự tu chính, bổ sung thêm Khoản 3 : “Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 1 năm đến 5 năm tù”.

Điều 258 Luật hình sự cũ “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” nay là Điều 331 Luật hình sự tu chính. Có thay đổi quy định tại Khoản 2 từ “Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm” thành “Phạm tội gây ảnh hưởng xấu đến an ninh, trật tự, an toàn xã hội, thì bị phạt tù từ 02 năm đến 07 năm”.

Hôm 4/1, trả lời BBC từ TP. Hồ Chí Minh, Luật sư Đặng Đình Mạnh, Trưởng văn phòng luật mang tên ông, nói: “Điều đáng nói nhất là Bộ luật Hình sự tu chính bổ sung có thêm sự chế tài trong cả trường hợp “chuẩn bị phạm tội” mà luật hình sự cũ chưa từng quy định.”

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-42526567

Làm thế nào để người khác quý mến bạn? Rất đơn giản, bạn chỉ cần nắm vững 8 bí quyết sau!

Chuyển Vận Nguời shared a link.

12 hrs · 

 
 
 
Cho đi yêu thương sẽ nhận lại yêu thương. Tình yêu lớn lên nhờ vị tha. Sự yêu thương chúng ta cho đi là sự yêu thương duy nhất chúng ta giữ được. Dưới đây…
PHUNUGIADINH.VN

Cục trưởng bắn bí thư và thị trưởng

Đài Á Châu Tự Do

Tin từ Tân Hoa Xã nói rõ người xả súng là ông Trần Trung Thứ, Cục Trưởng Tài Nguyên- Đất Đai thành phố Phàn Chi Hoa. Ông này xông vào phòng họp bắn bí thư và thị trưởng thành phố là hai ông Trương Diệm và Lý Kiến Cần khiến cả hai bị thương.

Sau đó, ông Trần Trung Thứ được phát hiện tự tử tại tầng hai của Trung Tâm Triển Lãm thành phố Phàn Chi Hoa.

Một vụ xả súng xảy ra vào sáng ngày 4 tháng giêng tại Trung tâm Triển Lãm thành phố Phàn Chi Hoa, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc.
RFA.ORG
 

IRAN TRƯỚC VÀ SAU GIẢI PHÓNG 1979

From:  Jonathan Tran‘s post.
 
Image may contain: 3 people, people sitting and text
Jonathan Tran

 

IRAN TRƯỚC VÀ SAU GIẢI PHÓNG 1979

Biểu tình của người dân Iran muốn xoá bỏ nhà nước Cộng hoà Hồi giáo Iran hiện diễn ra quyết liệt theo lời kêu gọi của các tổ chức dân sự của giới trẻ, nhằm xoá bỏ tham nhũng, độc tài, hạn chế lạm phát, thực hiện nhân quyền và xoá bỏ những luật lệ hà khắc.

Đáp trả, chính phủ cắt Net và đàn áp dã man các cuộc biểu tình.

Các bạn thích hình ảnh nào của phụ nữ Iran?

fb Tạp Chí Mị Dân

http://m.trithucvn.net/…/cuoc-bieu-tinh-doi-xoa-bo-che-cong…

Đầu năm 2018 nghe ông Tiến sĩ nhà sản nói, các bạn có ý kiến gì không?

Thuong Phan and Chuong Tieng shared Le Anh‘s post.
Image may contain: 2 people, text
Le Anh is with Nam Việt Nguyễn.

 

Đầu năm 2018 nghe ông Tiến sĩ nhà sản nói, các bạn có ý kiến gì không?

Ông TS Cao Đức Thái nói rằng “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, “tam quyền phân lập” và “kinh tế thị trường tự do”, … đó là một mô hình coppy ngoại nhập 100%. Chỉ có những kẻ mang đầu óc nô lệ mới nhắm mắt ca ngợi mô hình đó một cách mù quáng.

Trong bài viết ông còn để thêm phần ghi chú:

(1) Đảng Cộng sản Việt Nam – Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy Chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Mô hình Mác – Lê Nin là của ai vậy ông Tiến sĩ?

(Tiến sĩ CAO ĐỨC THÁI, Giảng viên cao cấp, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu quyền con người, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh)

http://giaoduc.net.vn/…/Ke-xau-dang-leo-lai-xuyen-tac-Quy-d…    

CHUYỆN SÀI GÒN-TP.HCM

Thuong Phan and Huỳnh Phi Long shared Quốc Ấn Mai‘s post.
Image may contain: 1 person, smiling, outdoor
Quốc Ấn MaiFollow

 

CHUYỆN SÀI GÒN-TP.HCM

Sài Gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông trong quá khứ, cái đó không bàn. Nhưng Tp.HCM hôm nay đặt chỉ tiêu thu ngân sách 367.000.000.000.000 (367 nghìn tỉ) cho năm 2018 là một con số khiến tôi phải suy nghĩ.

Đây là ngân sách thuần túy, hoàn toàn chưa tính đến những tấm lòng thơm thảo của dân Sài Gòn với đồng bào mỗi khi có thiên tai, lũ lụt. Kể cả không có thiên tai, lũ lụt thì những mảnh đời bất hạnh xứ khác cũng được dân Sài Gòn san sẻ.

Ngân sách Tp.HCM năm 2017 nộp trung ương là gần 348 nghìn tỉ đồng!

Trong đó, thương mại quốc tế đóng vai trò rất quan trọng khi hệ thống Hải quan Tp.HCM đã kiếm được 120 nghìn tỉ ngân sách/năm, chiếm hơn 1/3 tổng ngân sách năm qua. Riêng Cảng Cát Lái là khoảng 40 nghìn tỉ. Nếu sân bay Tân Sơn Nhất dời về Long Thành, Tp.HCM sẽ mất đi bao nhiêu ngân sách? Bài toán ấy rất đau đầu!

Vậy mà cũng tại Cảng Cát Lái giữa Tp.HCM, 213 container đã “bỗng dưng biến mất” và 30 người toàn là nhân viên, cán bộ Hải quan. Trong đó, có rất nhiều người không phải “người Sài Gòn”!

Lại nói về 1 câu chuyện khác, từ vụ “quán phở Xin Chào” mà Thủ tướng phải vào cuộc chỉ đạo mới thấy doanh nghiệp vừa và nhỏ, hộ kinh doanh cá thể “khó sống” ra sao. Đại tá Nguyễn Văn Quý mất chức trưởng công an huyện Bình Chánh vì lộng quyền vụ này là lời cảnh tỉnh cho các cấp khác về việc kềm hãm sự phát triển của Sài Gòn.

Nhắc hai câu chuyện này để thấy rằng Tp.HCM chỉ cần siết lại công tác cán bộ và giám sát chặt sử dụng ngân sách là việc đạt chỉ tiêu thu-nộp ngân sách là khả thi.

Bí thư Thành ủy TPHCM Nguyễn Thiện Nhân cho biết việc giữ và tăng tỷ lệ tăng trưởng năm 2017 rất vất vả. “Đến 6h chiều ngày cuối năm vẫn còn hồi hộp và sau 6h mới hoàn thành thu ngân sách. Nếu cộng từ dưới lên thì thành phố thu ngân sách bằng 45 tỉnh”.

Thu vất vả là thế nhưng Tp.HCM nộp trung ương đến 82% ngân sách, chỉ giữ lại 18% để đối diện với triều cường, ngập lụt, kẹt xe, ô nhiễm,.v.v..

Qua cách nói của ông Nguyễn Thiện Nhân về ngân sách 1 thành phố bằng 45 tỉnh cho thấy hiện tượng “ăn bám” ngân sách ở nhiều tỉnh là có thật.

Nó giống như những biệt phủ sừng sững thách thức dư luận ở Yên Bái, như câu chuyện báo khống thiệt hại về bão ở Thanh Hóa, như câu chuyện đòi xây tượng đài ở Bình Định, như câu chuyện băm nát rừng phòng hộ Phú Yên làm dự án,.v.v…

Nó giống như những “nắm đấm kinh tế” mang tên tập đoàn nhà nước đã gây ra những siêu lỗ, siêu nợ và làm béo bở một số người, một số nhóm người. Những PVN, EVN, TKV, Vinashin, Vinalines, Sợi Đình Vũ, Gang Thép Thái Nguyên,… đã “hóa vàng” ngân sách để rồi dân oán thán về các “thái tử Đảng”, các COCC tới các cấp cao nhất.

Nó giống như địa phương thì án oan chất chồng kêu không thấu để những người dân Bình Phước, Đồng Nai, Kiên Giang, Cà Mau,… phải đội đơn ra Hà Nội kêu oan. Dân Miền Tây chân chất nhất, khi họ đã phải đội đơn ra Hà Nội nghĩa là “chịu hết siết” rồi.

“Ăn của dân không từ một thứ gì” rồi bắt Sài Gòn gánh là chơi hổng đẹp. Câu này đúng chất Sài Gòn!

Ví dụ xây thủy điện rồi phá rừng nơi khác có ảnh hưởng tới dân Sài Gòn không? Có! Vì dân Sài Gòn đóng góp nhiều nhất về thuế, phí (luật pháp) và các khoản cứu trợ, thiện nguyện (tình người).

Ví dụ có người nói mỉa rằng Tp.HCM “trộm cướp như rươi”. Tôi đáp ngay lập tức: Nhìn vào nguyên quán thì thấy trộm cướp từ tứ xứ đổ về là chính. Riêng tôi còn thấy có thêm loại cướp từ xa, cướp có chữ ký và con dấu…

Ví dụ như cứ bắt người ta phải “anh Hai Sài Gòn” trong khi mình thì cứ muốn làm “cha thiên hạ” thiệt coi hổng có đặng chút nào!

Tôi tin là 2018, người Sài Gòn vẫn đóng đủ thuế, phí để Tp.HCM nộp ra trung ương. Nhưng trung ương “nợ” dân Sài Gòn một cách xử lý nghiêm hơn những địa phương “ăn bám”, những bộ ngành bội chi, những tập đoàn thua lỗ. Và về lâu dài thì không thể cứ để tình trạng làm ra 100 đồng mà chỉ hưởng 18 đồng mãi được vì đô thị Tp.HCM đang xuống cấp về hạ tầng rất nhanh (tôi sẽ viết trong 1 bài khác) trong khi nhu cầu về phát triển rất lớn.

Thương cho dân Sài Gòn. Đi trước để làm mà về sau lúc ăn. Đó là sự vô lý có thực mà Tp.HCM phải đối diện và tìm cách giải quyết!

Chú thích: Bạn đừng ngạc nhiên nếu có một người Sài Gòn nói giọng pha Bắc, pha Trung hay rặt Tây Nam Bộ hoặc có thể nói tiếng Hoa, tiếng Khmer, tiếng Ấn Độ. Sài Gòn là “hợp chủng phố” của những người mang ứng xử Sài Gòn. (Nguồn ảnh từ 24h)

Một Chút Lan Man

Bài cũ nhưng đọc cũng thấy thú vị.
Một Chút Lan Man

BS. Đỗ Hồng Ngọc 
Thứ Bảy, ngày 06 tháng 2 năm 2016

Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.

Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75! Vậy tại sao ta không nghĩ ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải…. nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi, không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!

Còn đối với các vị phụ nữ cũng có khi gạt gẫm mình chút đỉnh như đi giải phẫu thẩm mỹ chẳng hạn. Xóa chỗ này, bơm chỗ nọ, lóc chỗ kia. Nhưng nhức mỏi vẫn cứ nhức mỏi, loãng xương vẫn cứ loãng xương, tim mạch vẫn cứ tim mạch… Thân thể ta cứ tiến triển theo một “lộ trình” đã được vạch sẵn của nó, không cần hỏi han ta, không cần biết ta có “chịu” không! Mà hình như, càng nguyền rủa, càng bất mãn với nó, nó càng làm dữ. 

Trái lại, nếu biết thương yêu nó, chiều chuộng nó một chút, biết cách cho nó ăn, cho nó nghỉ, biết cách làm cho xương nó cứng cáp, làm cho mạch máu nó thông thoáng, làm cho các khớp nó trơn tru thì nó cũng sẽ tử tế với ta hơn. Từ ngày “thế giới phẳng” thông qua internet, ta còn sống với đời sống ảo. Ta ngồi đây với người nhà nhưng chuyện trò với một người nào khác, cười đùa, nhăn nhó, giận dữ, âu yếm với một người nào khác ở nơi xa. Khi bắt lại câu chuyện với mọi người bên cạnh thì nhiều khi đã lỡ nhịp!

Hiểu ra những điều tầm thường đó, tôi biết quý thời gian hơn, quý phút giây hiện tại, ở đây và bây giờ hơn. Nhờ vậy mà không có thì giờ cho già nữa! Hiện tại với tôi thì không có già, không có trẻ, không có quá khứ vị lai. Dĩ nhiên, không phải trốn chạy già mà hiểu nó, chấp nhận nó, thưởng thức nó. Khi biết “enjoy” nó thì quả có nhiều điều thú vị để phát hiện, để khám phá.

Từ ngày biết thương “thân thể” của mình hơn, tử tế với nó hơn, thì có vẻ tôi… cũng khác tôi xưa. Tôi biết cho thân thể của mình ăn khi đói, không ép nó ăn lúc đang no, không cần phải cười cười nói nói trong lúc ăn. Món gì khoái khẩu thì ăn, chay mặn gì cũng tốt. Cá khô, mắm ruốc gì cũng được, miễn là đừng nhiều muối quá! 

Một người bạn tôi mắc bệnh “ăn không được”, “ăn không biết ngon” vậy mà vẫn béo phì, đi không nổi, là bởi vì các con thương ông quá, mua toàn sữa Mỹ mắc tiền cho uống! Sữa giàu năng lượng, nhiều chất béo bổ quá, làm sao còn có thể ăn ngon, làm sao không béo phì cho được? 

Giá ông nghèo một chút còn hay hơn! Cá kho quẹt, rau muống mà tốt, miễn ông ăn thấy ngon, thấy sướng! Tôi cũng biết cho thân thể của mình ngủ hơn. Ngủ đầy giấc, đủ giấc. Ngủ đủ giấc là cơ hội tốt nhất cho các tế bào não phục hồi, như sạc pin vậy. Sạc không đủ mà đòi pin ngon lành sao được!

Bảy trăm năm trước, Trần Nhân Tông viết: Cơ tắc xan hề khốn tắc miên! (Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền!) trong bài Cư trần lạc đạo, (ở đời mà vui đạo)! Ông là vị vua nhà Trần sớm nhường ngôi cho con, lên tu ở núi Yên Tử, Tổ sư thiền phái Trúc Lâm. Tu hành như vậy mà khi quân Nguyên xâm lấn nước ta, ông liền xuống núi, ra tay dẹp giặc, xong, phủi tay lên núi tu tiếp!

Mỗi người có đồng hồ sinh học của riêng mình, không ai giống ai, như vân tay vậy, cho nên không cần bắt chước, chỉ cần lắng nghe mình. Phương pháp này, phương pháp nọ của người này người kia bày vẽ chẳng qua cũng chỉ để tham khảo, nắm lấy nguyên tắc chung thôi, rồi áp dụng vào hoàn cảnh riêng cụ thể của mình, tính cách mình, sinh lý mình. Phương pháp nào có sự ép buộc cứng ngắc quá thì phải cảnh giác!

Nên nhớ rằng tới tuổi nào đó, tai ta sẽ bắt đầu kém nhạy, mắt bắt đầu kém tinh, đấu óc bắt đầu kém sắc sảo. Tai kém nhạy để bớt nghe những điều chướng tai. Mắt kém tinh để bớt thấy những điều gai mắt. Đầu óc cứ sắc sảo hoài ai chịu cho nổi! Tuy vậy, tai kém mà muốn nghe gì thì nghe được, không thì đóng lại; mắt kém mà muốn thấy gì thì thấy được, không thì khép lại. Thế là “căn” hết tiếp xúc được với “trần”. Tự dưng không tu hành gì cả mà cũng như tu, cũng thực tập ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm!

Rồi một hôm đẹp trời nào đó ta còn có thể phát hiện mắt mình chẳng những nhìn kém mà còn thấy những ngôi sao lấm chấm, những lốm đốm hoa trên bầu trời trong xanh vời vợi kia. Nếu không phải do một thứ bệnh mắt nào đó thì đây hẳn là hiện tượng thoái hóa của tuổi già, nói nôm na là mắt xài lâu quá, hết thời hạn bảo hành. 

Cái mà người xưa gọi là “hoa đốm hư không” chính là nó. Tưởng hoa đốm của trời, ai dè trong mắt mình! Chính cái “tưởng” của ta nhiều khi làm hại ta. Biết vậy ta bớt mất thì giờ cho những cuộc tranh tụng, bớt tiêu hao năng lượng vào những chuyện hơn thua. Dĩ nhiên có những chuyện phải ra ngô ra khoai, nhưng cái cách cũng đã khác, cái nhìn đã khác, biết tôn trọng ý kiến người khác, biết chấp nhận và nhìn lại mình.

Khi 20 tuổi người ta băn khoăn lo lắng không biết người khác nghĩ gì về mình. Đến 40 thì ai nghĩ gì mặc họ. Đến 60 mới biết chả có ai nghĩ gì về mình cả! Tóm lại, chấp nhận mình là mình và từ bi với mình một chút. Có lẽ như vậy hay hơn cho mình.

BS. Đỗ Hồng Ngọc