Tinh thần Phạm Đoan Trang và sự lan tỏa của chính trị bình dân ở Việt Nam

Tinh thần Phạm Đoan Trang và sự lan tỏa của chính trị bình dân ở Việt Nam

Hòa Ái, phóng viên RFA
2018-03-07
 

Blogger-Nhà Báo độc lập Phạm Đoan Trang. Hình chụp từ video do cô thực hiện gửi đến Tổ chức nhân quyền People in Need.

Blogger-Nhà Báo độc lập Phạm Đoan Trang. Hình chụp từ video do cô thực hiện gửi đến Tổ chức nhân quyền People in Need.

 Screenshot from Facebook Pham Doan Trang.
 

Blogger-Nhà báo độc lập Phạm Đoan Trang đã không thể tham dự buổi lễ trao giải thưởng nhân quyền Homo Homini năm 2017, do People in Need tổ chức vào ngày 5 tháng Ba, vì cô đang bị nhà cầm quyền Việt Nam sách nhiễu liên quan đến cuốn sách “Chính Trị Bình Dân” mà cô là tác giả. Dư luận nói gì về động thái Chính quyền Hà Nội gây nhiều trở ngại đối với Phạm Đoan Trang như thế?

Tư tưởng được thế giới sẻ chia

“Tôi rất vui sướng vì được trao giải Homo Homini năm nay, mà vì thế tôi rất cảm ơn tổ chức People in Need. Và tôi sẽ cảm ơn bạn và People in Need nhiều hơn nữa nếu bạn có thể giúp tôi lên tiếng về tình trạng nhân quyền và thiếu dân chủ ở Việt Nam vì một tương lai tốt đẹp hơn”.

Đây là lời chia sẻ của Blogger Phạm Đoan Trang, trong một video gửi đến Tổ chức nhân quyền People in Need, được trình chiếu trong buổi lễ trao giải Homo Homini, diễn ra tại thủ đô Prague, Cộng hòa Czech, vào ngày 5 tháng Ba, mà Blogger Phạm Đoan Trang không thể đến tham dự.

Tôi rất vui sướng vì được trao giải Homo Homini năm nay, mà vì thế tôi rất cảm ơn tổ chức People in Need. Và tôi sẽ cảm ơn bạn và People in Need nhiều hơn nữa nếu bạn có thể giúp tôi lên tiếng về tình trạng nhân quyền và thiếu dân chủ ở Việt Nam vì một tương laic hung tốt đẹp hơn
-Phạm Đoan Trang

Facebooker Thanh Mai Nguyen là người được Blogger-Nhà báo độc lập Phạm Đoan Trang ủy thác đại diện nhận giải thưởng Homo Homini năm 2017. Bà Thanh Mai là thành viên của Nhóm Văn Lang ở Cộng hòa Czech, một tổ chức quảng bá thúc đẩy các nguyên tắc của xã hội dân sự và hỗ trợ phát triển các hoạt động văn hóa. Bà Thanh Mai bị Chính quyền Việt Nam cấm nhập cảnh vì biểu tình ở Đại Sứ quán Việt Nam và lên tiếng về tình hình nhân quyền ở Việt Nam.

Phát biểu tại buổi lễ, bà Thanh Mai nói rằng “Khi Đoan Trang đề nghị tôi thay mặt cô nhận giải, tôi thấy đây là một chuyện thật phi lý. Logic ở đâu, khi giải thưởng cho một người không được ra khỏi Việt Nam, lại do một người không được vào Việt Nam nhận hộ?”

Blogger Phạm Đoan Trang, trong video gửi tới tổ chức nhân quyền People in Need, đã đề cập đến bản án tổng cộng 19 năm tù giam và 5 năm quản chế mà hai nữ hoạt động nhân quyền Mẹ Nấm-Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và Trần Thị Nga phải nhận lãnh do thực hiện quyền công dân được quy định trong Hiến pháp Việt Nam; đó là quyền tự do ngôn luận, quyền biểu đạt ý tưởng, quyền phản biện ôn hòa vì quyền lợi của công nhân, vì môi trường trong sạch, vì xã hội dân chủ tiến bộ…

Nhưng bị ngăn cấm tại Việt Nam

Mặc dù là lần đầu tiên một người phụ nữ Việt Nam được trao giải nhân quyền Homo Homini, nhưng Blogger Phạm Đoan Trang đã không có mặt trong buổi lễ trao giải vì cô bị nhà cầm quyền Việt Nam, vào những ngày cuối tháng Hai, câu lưu và thẩm vấn liên quan các hoạt động và cuốn sách “Chính trị bình dân” của cô, được xuất bản trong năm 2017. Hiên tại Blogger Phạm Đoan Trang phải ẩn náu vì sự an tòan của mình.

Vào tối ngày 6 tháng Ba, Đài RFA tiếp xúc được với Blogger Phạm Đoan Trang và được nghe cô tâm tình:

“Tôi nhớ đến năm 26, 27 tuổi thì tôi mới nghe đến từ ‘xã hội dân sự’. Lần đâu tiên nghe đến khái niệm ấy là tôi đã 26 tuổi. Còn những khái niệm về nhân quyền như thế nào thì mãi đến khi hoạt động sâu rồi mới hiểu được.”

Từng học trường chuyên Hanoi-Amsterdam và trường Đại học Ngoại thương, những trường được xếp vào danh sách uy tín và danh tiếng tại Việt Nam, tuy nhiên Blogger Phạm Đoan Trang cho biết cô cần phải học hỏi rất nhiều kiến thức về xã hội, pháp luật, chính trị bởi vì đơn giản là nhà trường đã không dạy những điều đó cho học sinh sinh viên. Blogger Phạm Đoan Trang còn chia sẻ cô cũng từng được nghe Tiến sĩ Kinh tế Nguyễn Đức Thành nói rằng mọi đất nước, mọi xã hội đều cần có lực lượng báo chí tốt để làm vai trò sứ giả diễn đạt những điều hàn lâm đến quần chúng để họ hiểu được những vấn đề khó hiểu một cách dễ dàng và lực lượng báo chí Việt Nam không làm được điều này. Là một nhà báo, Blogger Phạm Đoan Trang nhận thấy mình phải có trách nhiệm cũng như chia sẻ những gì bản thân học hỏi được đến những người xung quanh và quyển sách “Chính trị bình dân” ra đời. Blogger Phạm Đoan Trang nói với RFA:

“Tôi tham gia biểu tình, tuần hành hay các hoạt động của giới hoạt động dân chủ từ năm 2009 đến giờ thì tôi nhận thấy mảng kiến thức chính trị của mọi người, kể cả tôi, đặc biệt là của giới trẻ rất yếu. Tôi nghĩ như thế rất là nguy hiểm. Bởi vì không có sự hiểu biết thì mình không nhìn thấy con đường để định hướng mình sẽ đi về đâu. Đó là chuyện sâu xa. Còn về ngắn hạn thì vào đồn công an là mình rất mệt mỏi vì không nói chuyện được với họ. Họ dùng những lý luận cũ rích của họ để chèn ép và bắt nạt mình. Tôi nghĩ rằng người dân Việt Nam nói chung, giới hoạt động dân chủ tại Việt Nam nói riêng và giới trẻ Việt Nam rất cần một cuốn sách diễn giải kiến thức chính trị một cách dễ hiểu nhất, cho mọi người học nhanh, hiểu được, áp dụng được ngay. Bản thân tôi cảm thấy cũng cần phải học. Tôi nghĩ rằng viết cũng là một cách học.”

Trước tình cảnh Blogger Phạm Đoan Trang bị nhà cầm quyền Việt Nam sách nhiễu bằng nhiều hình thức và những người quan tâm lo ngại có thể cô gặp rất nhiều rủi ro trong những ngày tháng tới, Phạm Đoan Trang tuyên bố sẽ quyết ở lại Việt Nam để đấu tranh chống thể chế độc tài.

Nhà báo Mạc Việt Hồng, ở Ba Lan, một thành viên trong nhóm xuất bản quyển sách “Chính trị bình dân”, cho biết động thái câu lưu và thẩm vấn mới nhất đối với Blogger Phạm Đoan Trang đã góp phần quảng bá kiến thức về chính trị đến dân chúng tại Việt Nam:

Tôi muốn truyền tải thông điệp rằng cuốn ‘Chính trị Bình dân’ đó là một cuốn sách rất bình thường, không có gì là cấm kỵ mà nhà cầm quyền đến mức gây nguy hiểm cho tác giả, là bạn của tôi. Đó là quyền của mọi người được biết
-Huỳnh Chí Trung

“Từ hôm xảy ra những vụ việc Phạm Đoan Trang bị sách nhiễu, bị truy bức, bị thẩm vấn liên miên, bị canh giữ ở nhà như vậy thì có nhiều người tự dưng lại quan tâm đến quyển sách hơn. Chúng tôi bán sách được nhiều hơn trước. Trong nước liên tục có người đặt mua. Thế nhưng, từ khi quyển sách bị Hải quan Đà Nẵng thu giữ thì thực tế hàng ngày có những người trong nước nhắn mua, nhưng chúng tôi không dám gửi nữa. Trước đó, Phạm Đoan Trang cũng có chia sẻ rằng Amazon gửi về cũng bị mất sách, không nhận được.”

Từ trong nước, anh Huỳnh Chí Trung, một cựu đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam viết trên Facebook rằng nếu như nhà cầm quyền Hà Nội bắt giam Blogger Phạm Đoan Trang vì đã viết quyển sách “Chính trị bình dân” thì anh sẽ in ra quyển sách này mang đến các trường Đại học để phát cho mọi người, như là một thông điệp nhà cầm quyền thật sự sai trái khi bắt giữ tác giả của cuốn sách. Facebooker Huỳnh Chí Trung khẳng định với RFA:

“Nếu nhà cầm quyền có những động thái tiếp theo thì tôi sẽ làm thật theo những gì tôi chia sẻ trên Facebook của mình. Tôi muốn truyền tải thông điệp rằng cuốn ‘Chính trị bình dân’ đó là một cuốn sách rất bình thường, không có gì là cấm kỵ mà nhà cầm quyền đến mức gây nguy hiểm cho tác giả, là bạn của tôi. Đó là quyền của mọi người được biết.”

Chúng tôi cũng được dịp trao đổi với một thanh niên ở Hà Nội, là con một cán bộ làm việc trong cơ quan nhà nước. Bạn trẻ không muốn nêu tên này cho biết sau khi theo dõi một số thông tin trên mạng xã hội về các bạn sinh viên như Trần Hoàng Phúc, Phan Kim Khánh bị bắt và bị tuyên án tù, mới đây nhất là những thông tin liên quan đến Blogger-Nhà báo Phạm Đoan Trang, bạn đã từ chối nhận món quà đắt tiền, một chiếc xe hơi do bố mẹ tặng nhân dịp tốt nghiệp đại học vì bạn cho rằng đó là tiền thuế của dân, cũng như bạn đã quyết định không vâng lời bố mẹ vào làm việc trong cơ quan của họ vì cho rằng mọi người đều phải có cơ hội bình đẳng trong xã hội và bạn cũng không phải cảm thấy xấu hổ vì thuộc diện “con ông cháu cha”.

Trong video gửi đến tổ chức People in Need, blogger Phạm Đoan Trang đã tự đệm đàn hát một bài hát dân ca mà cô yêu thích, bài dân ca quan họ “Bèo giạt mây trôi”. Cô mong ước mọi người dân Việt Nam được hát một bài mà mình yêu thích, được viết và kể những câu chuyện nuôi dưỡng tâm hồn và cùng với dân chúng của các quốc gia trên thế giới trong việc xây dựng một thế giới khoan dung cho tất cả mọi người.

Lính tàu sân bay Mỹ vui chơi với trẻ bất hạnh ở Đà Nẵng

huong Phan and 5 others shared Giuse Khổng Hữu Nguồn‘s post.
 
 
Image may contain: 4 people, people smiling
Image may contain: 8 people, people smiling, people sitting
Image may contain: 1 person
Image may contain: 2 people, people eating, baby and food
+4

Giuse Khổng Hữu Nguồn added 7 photos and a video — with Hoa Dang and 8 others.

ĐIỂM TIN SÁNG Thứ Năm 08/3/2018

Lính tàu sân bay Mỹ vui chơi với trẻ bất hạnh ở Đà Nẵng

Ngày 7/3, các thủy thủ tàu sân bay USS Carl Vinson của Hải quân Mỹ đã đến thăm, vui chơi và chăm sóc trẻ em mồ côi, nhiễm chất độc da cam Đà Nẵng.

Đến thăm trẻ em tại Trung tâm bảo trợ nạn nhân chất độc da cam và trẻ em bất hạnh Đà Nẵng (cơ sở 3), ban nhạc Hạm đội 7 Hải quân Mỹ đã khuấy động bằng những tiết mục văn nghệ đặc sắc.

Khi âm nhạc nổi lên, các em nhỏ đều rời hàng ghế, nhún nhảy cùng đoàn thủy thủ.

Nữ ca sĩ Emily Kershaw của Hạm đội 7 trình bày ca khúc “Nối vòng tay lớn” bằng tiếng Việt. Nhiều em nhỏ hát theo, dù lẫn trong đó là những tiếng ú ớ không thành lời.

Ông Timothy Liston – Phó tổng Lãnh sự Hoa Kỳ tại TP HCM rời ghế đại biểu vui chơi cùng các nạn nhân chất độc da cam.

Nhiều em nhỏ được thủy thủ đoàn cho cầm điện thoại để chụp ảnh selfie.

Ông Timothy Liston nói chương/ trình là cách giúp phía Mỹ kết nối với người dân Việt Nam, đặc biệt là trẻ em. “Những hoạt động cộng đồng như thế này sẽ là điều kiện tuyệt vời để hai nước xây dựng mối quan hệ dựa trên cơ sở hiểu biết lẫn nhau, hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn”, ông nói.

Trẻ em da cam sau đó được lính Mỹ dạy cách làm toán, vẽ tranh. Các thủy thủ tàu sân bay được bày lại cách làm hương, hoa giấy – công việc đang giúp các em nhỏ tại trung tâm có thêm thu nhập.

Sáng cùng ngày, đoàn thủy thủ Hải quân Mỹ đã đến thăm Trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi thành phố Đà Nẵng. Nơi đây đang nuôi dưỡng 23 em, trong đó có 10 trẻ khuyết tật.

Trong hai giờ đồng hồ, các thủy thủ phân công nhau cho các bé ăn, ru ngủ.

Thủy thủ Derrick Moore làm trò để một bé khuyết tật ăn ngon miệng. “Tôi rất hào hứng hào khi giữa em bé và tôi có sự tương tác với nhau”, anh nói.

Nhiều em bé ngủ ngon lành trong vòng ôm của các thủy thủ. Đoàn mang theo nhiều đồ chơi, sữa tặng trung tâm.

“Chúng tôi rất tự hào khi có cơ hội đến chăm sóc và chơi đùa với em bé.

Đây là cơ hội rất tốt để chúng được làm việc và giúp cộng đồng. Chúng tôi rất mừng về việc này”, anh Ismael Martinez – thủy thủ trong đoàn nói.

Nguyễn Đông – Đắc Thành
Nguồn: https://vnexpress.net   

Viện bảo tàng Holocaust thu hồi giải thuởng nhân quyền của bà Aung San Suu Kyi


Bà Aung San Suu Kyi phát biểu trong lễ ký "Thỏa thuận Ngưng bắn Toàn quốc" tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế Myanmar ở Naypyitaw, ngày 13/2/2018.
Bà Aung San Suu Kyi phát biểu trong lễ ký “Thỏa thuận Ngưng bắn Toàn quốc” tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế Myanmar ở Naypyitaw, ngày 13/2/2018.

Viện bảo tàng Holocaust Mỹ thu hồi một giải thưởng nhân quyền quan trọng đã trao cho khôi nguyên Giải Nobel Hòa bình Aung San Suu Kyi, nhà lãnh đạo dân sự của Myanmar, vì bà không có biện pháp đáp ứng thích đáng trước các vụ giết người tập thể nhắm vào cộng đồng sắc tộc thiểu số Hồi Giáo Rohingya.

Ngày 7/3, viện bảo tàng loan báo Giải thưởng Elie Wiesel trao tặng bà Suu Kyi vào năm 2012 sẽ được thu hồi. Đây chỉ là một động thái mới nhất trong một loạt các đòn giáng đối với danh tiếng quốc tế của bà Suu Kyi hiện đang giảm sút vì những cuộc tàn sát người Rohingya.

VIỆT NAM, CON THUYỀN KHÔNG BẾN

Trần Trung ĐạoFollow

Braintree, MA · 

VIỆT NAM, CON THUYỀN KHÔNG BẾN

Chuyến viếng thăm Việt Nam bốn ngày của hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson và đoàn hộ tống hùng hậu đã gây nên nhiều tranh luận. Bỏ qua bên các tâm trạng xin quẻ, dâng sớ thượng nguyên, không ít ý kiến rất tích cực, thật sự thiết tha với tương lai đất nước.

Nhiều người mong USS Carl Vinson sẽ tạo nên lớp sóng phản hồi trong cuộc tranh chấp gần như thụ động, một chiều cha nói con nghe giữa Trung Cộng và CS Việt Nam. Sự hiện diện của USS Carl Vinson thể hiện chính sách cứng rắn của chính phủ Mỹ trên Biển Đông bất chấp đường lưỡi bò, lưỡi trâu do Trung Cộng vẽ. Tranh chấp chủ quyền Biển Đông có khả năng cao hơn dẫn đến quốc tế hóa, và chỉ quốc tế hóa mới đem lại công bằng cho các nước nhỏ.

Do đó, yếu tố quốc tế rất cần thiết. Trong giai đoạn toàn cầu hóa hiện nay khi sự phát triển của một quốc gia tùy thuộc rất nhiều vào sự phát triển của các quốc gia khác, yếu tố quốc tế chưa bao giờ quan trọng và hữu hiệu hơn.

Lịch sử nhân loại thời hiện đại cho thấy, yếu tố quốc tế thậm chí còn đóng vai trò quyết định trong hướng đi của dân tộc như trường hợp Ai Cập sau chiến tranh 1967, Thổ Nhĩ Kỳ sau thế chiến thứ hai và Nam Hàn sau thời Lý Thừa Vãn.

Anwar Sadat của Ai Cập là một lãnh tụ can đảm. Không ai từng chống Mỹ quyết liệt hơn cố tổng thống Anwar Sadat và là một anh hùng của toàn thế giới Á Rập. Tuy nhiên để mưu cầu một nền hòa bình và hạnh phúc cho nhân dân Ai Cập, năm 1976, ông đã bỏ đồng minh Liên Sô để bước sang phía thế giới tự do cho dù ông biết trước sự chọn lựa đó có thể trả giá bằng nhiều rủi ro như ông tiên đoán trong diễn văn đọc trước Quốc hội Israel ngày 20 tháng 11 năm 1967.

Mustafa Kemal là cha đẻ của nền cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại sau khi đế quốc Ottoman tan rã. Những cải tổ tận gốc về văn hóa, giáo dục của vị tướng tài ba này đã đưa Thổ từ một nước Hồi Giáo với 99 phần trăm dân theo đạo Hồi sống khép kín tôn giáo thành một quốc gia hiện đại. Nhưng quan trọng nhất là tầm nhìn xa. Ông rất quan tâm đến việc tạo một thế đối lực với Liên Sô luôn nuôi tham vọng độc chiếm Eo Biển ĐịaTrung Hải, mạch máu của Thổ Nhĩ Kỳ. Ông qua đời năm 1938, và người chiến hữu tin cẩn của ông là Mustafa İsmet İnönü tiếp tục hành trình để đưa Thổ Nhĩ Kỳ vào quỹ đạo của dân chủ Tây Phương. Cuối cùng Thổ đã trở thành một thành viên của Minh Ước Bắc Đại Tây Dương dù quốc gia này cách bờ phía Đông của Đại Tây Dương tới hai ngàn dặm. Stalin đành ngậm đắng nuốt cay.

Gần Việt Nam có Nam Hàn. Nhiều người biết vào năm 1950 nền cộng hòa non trẻ này sống sót là nhờ quân đội Mỹ lúc đó còn mạnh ở Thái Bình Dương đổ bộ để tái chiếm Nam Hàn và xác định lần nữa việc chia đôi đất nước tại vĩ tuyến 38. Tuy nhiên, ít người để ý, quốc gia dân chủ này suýt trở thành CS lần nữa không phải do Bắc Hàn tấn công mà do chủ trương khuynh tả trong thời gian đảng Dân Chủ Nam Hàn do Chang Myon làm thủ tướng. Xung đột ý thức hệ tại Nam Hàn đã diễn ra kịch liệt do các thành phần tả khuynh chủ động. Phản ứng lại, dân chúng yêu tự do tổ chức các cuộc biểu tình chống tả khuynh tại nhiều nơi. Ngày 16 tháng 5, 1961, tướng Park Chung Hee (Phác Chính Hy) và quân đội đảo chánh, thiết lập một chính phủ cứng rắn và xác định một hướng đi mới: Phát triển kinh tế trước, thống nhất đất nước sau. Chính sách đó đã tạo không gian cho Nam Hàn cất cánh, từ lợi tức đầu người năm 1960 chỉ vỏn vẹn 76 dollars lên đến 35 ngàn đô la năm 2016.

Tuy nhiên, ba ví dụ trên cho thấy, yếu tố quốc tế có một điều kiện tiền đề: hoặc lãnh đạo sáng suốt, can đảm, thấy rõ nhu cầu của đất nước trong hướng đi dân chủ và cường thịnh thời đại, hoặc tinh thần người dân của quốc gia đó đủ mạnh để gây áp lực dẫn đến sự thay đổi quốc gia.

Việt Nam, cả đảng lẫn chống đảng đều không thỏa mãn được điều kiện tiền đề đó.

Về phía đảng CS.

Đảng CSVN là một đảng (1) bán nước, (2) không có tính chính danh, (3) bám lấy quyền lực và (4) ngu dốt trong điều hành đất nước.

Bốn đặc điểm này của chế độ CS không cần phải phân tích dài dòng, ngoại trừ những người phải chịu khuyết tật về thể xác hay tâm hồn mới không thấy và không biết.

Sự kiện một nước Việt Nam có trên ba ngàn cây số bờ biển và từ bao đời sống nhờ vào biển nay chỉ còn đủ rộng để đi câu là kết quả của sự thần phục Trung Cộng của bao thế hệ cầm quyền CS.

Trước đây, ý thức hệ CS làm mù lương tri Việt Nam của giới cầm quyền CS, ngày nay ý thức hệ CS đã chết nhưng họ vẫn tiếp tục dùng các phương pháp CS dã man do Lenin, Stalin, Mao nghĩ ra để tuyên truyền tẩy não và trấn áp người dân nhằm củng cố chiếc ghế quyền lực.

Tạm gác qua một bên chuyện đúng sai trong chiến tranh trước 1975, thử hỏi sau 43 năm đưa đất nước vào ngõ cụt của lạc hậu về kinh tế, chậm tiến về giáo dục, băng hoại về đạo đức, ung thối trong tận cùng của xã hội, họ có xứng đáng để tiếp tục cha truyền con nối cai trị trên đầu trên cổ của hơn 90 triệu người Việt hay không? Ai bầu họ ra? Ai cho phép họ sống trên xa hoa, phung phí giữa sự lầm than của đại đa số người dân Việt?

Chuyện các lãnh chúa CS ngu dốt cũng cũng không phải là chụp mũ hay bôi nhọ. Nhìn cảnh một Phan Văn Khải rút trong túi ra một tờ giấy viết sẵn để đọc cho TT G.W. Bush nghe một người Việt dù chống Cộng cũng không khỏi mắc cỡ giùm. Nội dung tờ giấy đó không phải là văn bản cần ký kết, cũng chẳng chứa đựng một thuật ngữ kinh tê’ chính trị gì dễ bị hiểu sai mà chỉ đôi lời thăm hỏi xã giao. Rồi mấy lớp cai trị khác theo sau cũng ngu ngơ không kém. Nếu không có thành phân phên dậu, thành phần xăng nhớt thì bộ máy CS đã ngừng chạy từ lâu rồi.

Về phía chống đảng CS.

Phía những người chống đảng cũng chưa có một hướng đi chung.

Những người chống CS cả trong và ngoài nước đều muốn lật đổ chế độ CS và xây dựng một Việt Nam dân chủ và cường thịnh. Nhưng nếu câu hỏi tiếp là làm thế nào để “lật đổ chế độ CS và xây dựng một Việt Nam dân chủ và cường thịnh” thì người viết nghĩ rằng không phải mọi người đều trả lời giống nhau.

Phải chăng câu hỏi quá khó để trả lời? Không.

Các quốc gia cựu CS, rộng như Ba Lan, hẹp như Estonia, xa xôi như Ethiopia, chậm tiến như Mông Cổ đã trở thành những nước dân chủ dù mức độ còn khác nhau bởi vì họ trả lời giống nhau câu hỏi thứ hai.

Những lãnh đạo phong trào dân chủ tại các nước này thấy rõ mục đích cần phải đạt trong từng giai đoạn của tiến trình dân chủ hóa và chỉ tập trung vào từng mục đích mà thôi.

Họ không phải là những chính trị gia chuyên nghiệp, nhà cách mạng nổi tiếng mà là những giáo sư, văn nghệ sĩ, công nhân, nông dân, sinh viên rất bình thường. Chỉ khác, họ không tham lam, không lãng phí thời gian và công sức vào những chuyện chỉ có thể giải quyết sau khi giải thể chế độ CS.

Việt Nam có hầu hết các yếu tố để dẫn đến một cuộc cách mạng, tuy nhiên vẫn còn thiếu lực lượng của những người nhận thức đúng hướng đi để chèo chống con thuyền qua cơn bão tố CS.

Xây dựng và phát triển tập hợp những người Việt vượt qua được mọi tiêu cực để tập trung vào việc tháo gỡ bộ máy cai trị của đảng CS trở thành nhu cầu bức thiết trong giai đoạn hiện nay. Và mãi cho tới khi lực lượng dân chủ đó ra đời, Việt Nam vẫn còn là một con thuyền không bến.

Trần Trung Đạo

Năm 2018 Sức khỏe trước hết,trên hết.

Năm 2018 Sức khỏe trước hết,trên hết.

“Bác sĩ của bác sĩ” cuối cùng cũng đứng ra lên tiếng

   Kỷ Tiểu Long là bác sĩ trưởng khoa, Giáo sư, Tiến sĩ y học, Ủy viên Hiệp hội phòng chống ung thư Quốc gia (Trung Quốc), mỗi năm trong quá trình hội chẩn bệnh lý, đã tư vấn giải quyết hơn 1000 ca khó xử lý Ông có nhiều tâm tư muốn chia sẻ với mọi người trong lĩnh vực sức khỏe và khám chữa bệnh.

Dưới đây là những chia sẻ rất hữu ích của ông: 

Công việc của tôi là nghiên cứu bệnh lý, nói về bệnh lý học có thể rất nhiều người đều không hiểu cho lắm, ở nước ngoài gọi là doctor’s doctor, chính là “bác sĩ của bác sĩ “. Công việc mỗi ngày của chúng tôi chính là trả lời tất cả vấn đề của mỗi một vị bác sĩ trong bệnh viện đưa ra, bất luận là chuyên khoa gì. Chúng tôi không có bất cứ tài năng đặc biệt nào, chỉ là chúng tôi có kính hiển vi có khả năng phóng to một ngàn lần, có thể nhìn thấy mỗi tế bào bên trong cơ thể con người, và nhìn ra sự biến dạng của chúng. Có thể từ bản chất mà nhận biết căn bệnh.

  1. Cốt lõi của dưỡng sinh chính là thuận theo tự nhiên

 

 

 

 

 

 

   

 

 

Con người sinh ra trong tự nhiên, nương thuận tự nhiên ắt sẽ khỏe mạnh trường thọ (Ảnh: qua womenoflife)

  Tôi cho rằng, cách bảo vệ sức khỏe tốt nhất chính là thuận theo tự nhiên. Đừng quá nhấn mạnh vai trò của các yếu tố bên ngoài, nên thuận theo quy luật vận động của cuộc sống, làm tốt tất cả công việc của từng ngày.

Trẻ em, thanh niên, người trung niên, người già, đều có quy luật tự nhiên của riêng của mình. Mỗi ngày chúng ta đều ăn hoặc uống các sản phẩm liên quan đến bảo vệ sức khỏe, nhưng những thứ này thực chất không hề có tác dụng, nam giới thích bổ thận, nhưng tôi lại không hiểu tại sao họ lại muốn bổ thận?

Sự cường tráng và năng lực tình dục ở nam giới được quyết định bởi hormone nam tính, mà không phải được bổ sung từ dược vật hay thực phẩm.

  1. Mỹ phẩm chỉ có tác dụng nhất thời làm tâm lý thoải mái

 

 

 

 

 

                               

   

Tẩy trắng da chỉ mang lại hiệu quả nhất thời nhưng nguy hại khôn lường (Ảnh: qua ĐKN)

  Có một số người da bị khô, có thể bôi một chút nước bảo dưỡng để giữ ẩm. Nhưng muốn dùng mỹ phẩm để biến mình trẻ lại, năm nay 20 tuổi lại muốn năm sau trở thành 18 tuổi, vậy là bạn sai lầm rồi.

Da đen và trắng, tùy thuộc vào sắc tố da do melanoma tạo ra nhiều hơn và ít hơn. Tôi đã đến Mỹ để khảo sát chuyên môn, người da trắng và người da đen đều có số lượng tế bào hắc tố (melanocyte) không khác biệt lắm. Nhưng chỗ khác nhau chính là sắc tố mà tế bào sản sinh ra nhiều hay ít.

Bạn cho rằng chỉ cần bôi thuốc thì có thể điều khiển được số lượng sắc tố mà tế bào sản sinh ra, nhưng đây là điều hoàn toàn không thể nào. Rất nhiều mỹ phẩm sau khi sử dụng thật sự có kết quả, nhưng nó không thể giải quyết vấn đề tận gốc. Những loại mỹ phẩm đa dạng vĩnh viễn cũng không thể thay đổi được tế bào hắc tố (melanocyte).

Da của mọi người có bảy tầng tế bào. Nếu như chúng ta đi thẩm mỹ viện, ba tầng tế bào bên ngoài bị mất đi, giống như khi chúng ta đang mặc một bộ quần áo dày, không thể thấy được mạch máu bên trong, nhưng bây giờ bị bào mỏng rồi, mạch máu dưới da thấy rõ ràng, hồng nhuận, giống như được đánh bóng.

Vì vậy, sau khi bạn làm đẹp, da dẻ sẽ hồng hào, tươi sáng. Dường như có vẻ trẻ trung hơn. Tuy nhiên, số lần mà tế bào có thể thay thế và bổ sung có giới hạn, ví dụ có thể thay thế và bổ sung 50 lần, nếu bây giờ bạn tiêu hao hết thì khi bạn già đi cũng sẽ không có cách nào bù đắp lại được nữa.

  1. Vận động rất quan trọng nhưng không thể quá mức

 

 

 

 

 

 

 

 

                             

Vận động cần đều đặn nhưng vừa phải, tốt nhất là đi bộ, chạy nhẹ (Ảnh: qua sciencedaily)

Chúng ta có thể vận động, nhưng không thể vượt quá mức. Bất cứ một loại hình thức vận động nào cũng có biên độ và tần suất tối ưu của nó. Ví dụ như nhịp tim, một người bình thường có nhịp tim 70 nhịp/phút, bạn không thể để nó nhảy 120 hay 150 nhịp, đó không phải là giới hạn vận động tối ưu.

Trong khi vận động, không thể vượt quá giới hạn mà tế bào trong cơ thể có thể chịu đựng. Rất nhiều vận động viên đều không có tuổi thọ cao, bởi vì họ phải chịu cường độ tập luyện vượt quá biên độ và tần suất, giống như một cây nến, cháy càng mạnh thì càng nhanh tàn, sinh mệnh nhất định rất nhanh sẽ kết thúc.

Chúng ta nói rằng, người bình thường nhịp tim mỗi phút là 70-80 nhịp, tuy nhiên nếu như trạng thái này cứ kéo dài mãi cũng không tốt. Nếu như mỗi tuần có thể một hoặc hai lần khiến nhịp tim đạt đến 100-120 nhịp/phút (tốt nhất không vượt qua 150 nhịp/phút) điều này giúp gia tăng tốc độ của huyết dịch, giống như quét dọn sạch sẽ một căn phòng.

Một tuần triệt để thanh lý một hai lần, đem tất cả chất thải ở mọi ngõ ngách mang đi qua quá trình lưu thông máu, hỗ trợ cho quá trình trao đổi chất của cơ thể.

  1. Gan nhiễm mỡ không phải là bệnh

 

 

 

                               

 

Ung thư gan không phải không chữa được, quan trọng là cần phát hiện sớm (Ảnh: qua cancer.org)

Hai mươi năm trước, ba từ chuyên môn này không có mặt trong bất cứ một quyển sách nào. Tất cả đều bắt đầu từ “siêu âm B”. Dùng dụng cụ siêu âm, đầu máy đặt lên vùng bụng: Oh! Gan của bạn bị nhiễm mỡ! Ba từ này cứ như vậy xuất hiện.

Tôi có nghiên cứu chuyên sâu vào vấn đề này, trước khi giải phẫu, tôi có gọi điện thoại cho khoa siêu âm, kêu họ chuyển một chiếc máy siêu âm vào phòng giải phẫu. Siêu âm phần bụng xem có bị gan nhiễm mỡ hay không, sau đó mới tiến hành giải phẫu nghiệm chứng.

Có lúc họ nói rằng gan không bị nhiễm mỡ, nhưng khi giải phẫu phát hiện ra: Đây không phải là mỡ vàng sao? Có trường hợp thì ngược lại, cho nên máy siêu âm xác định gan nhiễm mỡ cũng không chuẩn xác.

Lượng mỡ trong cơ thể nhiều thì lượng mỡ trong gan nhất định cũng nhiều. Vấn đề ở đây là, lượng mỡ trong gan nhiều thì sẽ mang lại cho chúng ta những căn bệnh nào?

Chúng tôi đã làm rất nhiều cuộc giải phẫu, phát hiện ra gan nhiễm mỡ không phải là nguyên nhân dẫn đến các trường hợp xơ gan, hay gan bị tổn thương. Có người nói bây giờ bạn đang bị gan nhiễm mỡ ở mức độ nhẹ, qua 2 năm nữa sẽ chuyển sang mức độ nặng, tiếp đó là xơ gan và cuối cùng là bị ung thư gan, những người nói ra lời này đều không có căn cứ.

Nhiều người cho rằng rượu có tác hại rất lớn đối với gan, trong rượu chứa chất cồn, sau khi chất cồn được chuyển đến gan sẽ bị phân giải tại đây, giống như một cây kéo, cắt đứt phân tử cacbon, sản phẩm cuối cùng là nước và CO2. Cacbon dioxyde được thải qua đường hô hấp, nước được thải qua bằng đường tiểu. Nếu như trong gan của bạn đều là những chiếc kéo như thế này, thì tại sao bạn lại sợ uống rượu?

Quan trọng không phải là tác hại đối với gan, bởi vì các tế bào gan chết đi có thể sống lại, quan trọng là nó ảnh hưởng đến tế bào thần kinh.

Tế bào thần kinh trong cơ thể con người được sinh ra bao nhiêu thì là bấy nhiêu, sẽ không bao giờ tăng thêm mà chỉ giảm đi. Mỗi lần uống rượu say thì phải hi sinh một số tế bào thần kinh.

  1. Tế bào ung thư sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt

       

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Phẫu thuật và xạ trị không thể triệt hạ hết tế bào ung thư (Ảnh:cancer.org)

Bắt đầu từ những năm 70, khi mới vào học tôi đã bắt đầu có hứng thú với ung thư, đến nay đã hơn ba mươi năm. Lúc mới bắt đầu tôi có rất nhiều hoang tưởng và kích động, cứ nghĩ rằng chỉ cần dồn hết tinh lực và thời gian vào việc nghiên cứu ung thư thì sẽ có ngày thu được thành quả tốt đẹp.

Vào năm 1978 bắt đầu dẫn dắt một nhóm nghiên cứu sinh, tôi vẫn sốt sắng lao vào nghiên cứu ung thư, nhưng tốn nhiều sức lực, tất cả đều phí công vô ích. Mỗi khi có biện pháp mới, tôi sẽ chạy đi thử nghiệm nhưng tất cả đều thất bại.

Điều khiến tôi cảm thấy bi thảm nhất chính là một học sinh trung học được đưa đến, bệnh ung thư đã di căn toàn thân, nhưng cậu bé vẫn không biết gì, còn mong muốn được về nhà.

Trong lúc tôi đi kiểm tra phòng, cậu bé đã hỏi tôi:“Ông ơi, khi nào con mới được đi học ạ?”. Tôi có thể trả lời như thế nào? Nói ra tất cả sự thật sao? Đối mặt với sinh mệnh bé nhỏ, thơ ngây như vậy, tôi làm sao có thể nói thành lời? Nếu tôi giấu giếm, thì khi đứa trẻ này bước vào giai đoạn cuối, nó sẽ biết được sự thật, liệu có còn tín nhiệm tôi nữa hay không?

Nếu bạn muốn tiêu diệt những tế bào ung thư vào giai đoạn cuối, thì đó là ý nghĩ sai lầm.

Tế bào ung thư không thể giết chết! Bạn không cần hi vọng thông qua các biện pháp y học giải quyết vấn đề ung thư của bản thân.

Vậy chúng ta nên làm gì? Tôi lấy một ví dụ, ung thư giống như một hạt giống, cơ thể của chúng ta là một mảnh đất, hạt giống có thể nảy mầm, sinh trưởng hay không đều phụ thuộc vào đất chứ không phải vào hạt.

Ngay cả những hạt giống tốt nhất, nhưng trồng trên một mảnh đất xấu thì cũng không thể nảy mầm được, vậy làm cách nào để cải thiện mảnh đất này? Đây chính là chủ đề nghiên cứu hiện nay.

  1. Kiểm tra sức khỏe định kỳ có thể cứu bạn 1 màn thua

 

 

 

 

 

                                   

 

 Kiểm tra sức khỏe định kỳ giúp rà soát các mầm bệnh và ngăn chặn từ sớm (Ảnh: qua healthline)

Ung thư ở giai đoạn đầu rất dễ chữa trị, vấn đề là làm thế nào để phát hiện ra ung thư? Phó Bưu (diễn viên) cuối cùng cũng đến chỗ tôi khám bệnh, anh ta bị ung thư gan.

Hầu hết ung thư gan đều trải qua viêm gan B, viêm gan C, sau đó là xơ gan, bước thứ ba gây ung thư gan. Tế bào muốn biến thành tế bào ung thư cần 5-10 năm.

Gan gặp phải tấn công, tế bào ung thư một biến thành hai, hai biến thành bốn, giống như một chiếc mầm non, từ từ trưởng thành. Nếu như cách sáu tháng kiểm tra sức khỏe một lần thì tế bào ung thư sẽ không có khả năng phát triển đến 2-3 cm, nếu chữa trị khi tế bào ung thư chưa đạt đến 2-3 cm thì bệnh ung thư gan rất nhanh sẽ trị khỏi.

Giống như Diêu Bối Na, trường hợp của Phó Bưu có thể chẩn trị sớm, chứ không phải luôn lấy công việc bận rộn làm cái cớ mà bỏ lỡ sinh mệnh, lúc anh ta tìm gặp tôi, thì tình trạng đã không có cách nào khống chế được. Khi tiến hành cắt bỏ gan tôi cũng có mặt, nhưng mọi chuyện đã quá trễ, anh ta không thể sống lâu được.

Lúc đó còn có người mắng tôi: “Sau khi làm phẫu thuật người ta không phải vẫn sống tốt sao? Tại sao ông lại nói người ta sống không lâu?“. Tôi khẳng định anh ta không thể sống lâu, bởi vì tế bào ung thư của anh ta giống như hạt mè, toàn bộ gan, đâu đâu cũng có. Như vậy làm sao có thể sống lâu được? Có người nói chỉ cần thay gan là được rồi.

Tế bào ung thư rất thông minh, tế bào ung thư gan thích sống nhất trong gan, khi trong gan đã tràn đầy tế bào ung thư, chúng sẽ chạy qua nơi khác. Đợi đến khi bạn thay gan, thì các tế bào ung thư từ bốn phương tám hướng lại trở về, như vậy cho dù có thay gan cũng chỉ vô dụng.

Chúng ta có trách nhiệm sớm phát hiện ra khối u, sau đó tiến hành chữa trị, nếu như phát hiện quá trễ, tôi kiến nghị nên tập trung vào chất lượng cuộc sống, giảm bớt đau khổ, kéo dài sinh mệnh, không cần phải tiến hành các cuộc trị liệu tốn kém, bởi vì thật sự không có tác dụng.

Là một bác sĩ, tôi cho bản thân mình hai mươi điểm.

Tại sao? Bởi vì 1/3 loại bệnh bác sĩ không có khả năng trị khỏi, 1/3 loại bệnh là do tự hồi phục. Y học chỉ có thể giải quyết 1/3 loại bệnh còn lại.

Trong số một phần ba đó, tôi cũng không có khả năng trị khỏi hết, cho nên 20 điểm đã là số điểm rất cao rồi.

Làm bác sĩ nhiều năm như vậy, tôi có một cảm khái: Bác sĩ vĩnh viễn luôn là chỉ có thể chấp nhận mà không có biện pháp, bởi vì mỗi ngày đều phải đối mặt với thất bại.

Sức khỏe là nhất, những thứ còn lại đều là không, bởi vì có sức khỏe mới có thể có được tương lai.

Sức khỏe là trung tâm, dựa trên 4 nền tảng cơ bản: Chế độ ăn uống cân bằng, tập thể dục thường xuyên, nghỉ ngơi đầy đủ, thái độ tích cực.

Hãy nhớ 4 điều giúp bảo vệ tốt sức khỏe: Bác sĩ tốt nhất là chính mình, thuốc tốt nhất là thời gian, trạng thái tốt nhất của tâm hồn là tĩnh tại, vận động tốt nhất là đi bộ.

Theo soundofhope
Hải Minh

NHỮNG ĐIỀU THẬT KỲ LẠ

 NHỮNG ĐIỀU THẬT KỲ LẠ

Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm hay nói điều gì để được lên đấy?

  1. Thật kỳ lạ: Tờ giấy 100k sao có vẻ rất lớn khi dâng tặng cho Nhà Thờ, mà sao lại nhỏ thế khi mình đi mua sắm?
  2. Thật kỳ lạ: Hai giờ trong Nhà Thờ sao có vẻ dài lê thê, mà sao lại ngắn đến thế khi xem một tập phim?
  3. Thật kỳ lạ: Mình không thể tìm ra một lời để nói khi cầu nguyện, mà không biết lời đâu lại sẵn thế khi tán gẫu với bạn bè?
  4. Thật kỳ lạ: Đọc một chương Kinh Thánh sao mà quá khó khăn, mà đọc 100 trang tiểu thuyết tình cảm hay kiếm hiệp thì sao lại dễ đến thế?
  5. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn ngồi hàng đầu khi nghe ca nhạc, mà lại làm đủ mọi cách để ngồi hàng cuối trong Nhà Thờ?
  6. Thật kỳ lạ: Sao chúng ta cần phải biết một việc làm cho Giáo Hội 2-3 tuần trước đó để rồi còn xếp lịch, mà lại sắp xếp ổn thoả các việc khác vào giờ phút cuối cùng?
  7. Thật kỳ lạ: Học về Chúa để chia sẻ cho anh chị em sao quá khó khăn, mà học hiểu rồi truyền miệng những chuyện tầm phào sao lại dễ dàng đến thế?
  8. Thật kỳ lạ: Sao mình tin mọi thứ mà báo chí nêu ra, mà lại thắc mắc mãi về những lời Kinh Thánh?
  9. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm hay nói điều gì để được lên đấy?
  10. Thật kỳ lạ: Sao khi mình gửi chuyện cười bằng E-mail thì tin rằng người ta chuyển ngay, nhưng khi sắp gửi một bức thư nói về Chúa thì mình lại đắn đo suy nghĩ trước khi đem chia sẻ?

Hãy cùng gửi đến quý anh chị em những tâm tình này để cùng suy ngẫm .

Nguồn : Sưu tầm

Anh chị Thụ & Mai gởi

CẦU THANG LẠ TẠI NGUYỆN ĐƯỜNG LORETTO

CẦU THANG LẠ TẠI NGUYỆN ĐƯỜNG LORETTO

 (Tài liệu tổng hợp trên Internet)

 Trần Mỹ Duyệt

Phải chăng chiếc cầu thang tại nguyện đường Loretto tại Santa Fe, New Mexico đứng vững một cách lạ lùng mà không cần cột trụ chống đỡ?

Tôi đã đọc và đã nghe về câu truyện cầu thang lạ được cho là do Thánh Giuse làm tại nguyện đường Loretto, thuộc tiểu bang New Mexico từ lâu. Với lòng sùng kính, yêu mến Thánh Giuse, vị quan thầy đã giúp tôi vượt qua rất nhiều chặng đường chông gai trên hành trình đức tin cho đến ngày nay. Và trong tâm tình tạ ơn Ngài, tôi cũng ước ao có một lần được đến chiêm ngắm kỳ công được cho là do chính tay Ngài tác thành, cũng như để cảm ơn Ngài vì muôn ơn lành Ngài hằng bầu cử cho tôi.

Niềm ao ước ấy đã được thể hiện sau nhiều ngăn trở từ việc nhà, việc làm, việc giờ giấc, và việc di chuyển. Cuối cùng chúng tôi gồm 3 cặp, tôi và nhà tôi, Ngoan-Kim Mai, và Hải Sơn-Loan đã cùng ngồi chung một chuyến xe trực chỉ California-New Mexico, thứ Bẩy, ngày 10 tháng 2 năm 2018. Một đoạn đường không hề ngắn đòi hỏi 14 giờ lái xe. Dường như Thánh Giuse đãi ngộ những người lữ hành chưa một lần được thấy tuyết. Trên đường đi, 3 người lữ hành phái nữ đã tỏ ra rất vui vẻ, hào hứng khi xe bước vào địa phận New Mexico, và lần đầu họ nhìn thấy tuyết rơi. Phải kể là tuyệt đẹp nếu ai chưa một lần nhìn tuyết rơi, nhất là nhìn tuyết rơi qua ánh sáng mờ ảo của đèn đường, và đèn xe. Nhưng người tài xế thì không vui và hào hứng tí nào. Đường xa thăm thẳm, tuyết phủ trắng hai bên và trước mặt, chỉ cần sơ ý một tí là cả phái đoàn lăn xuống vệ đường! Nhưng rồi cũng đến nơi an toàn.

Sau một giấc ngủ vùi, sáng hôm sau, Chúa Nhật, việc đầu tiên khi vừa thức giấc là các bà rủ nhau ra chụp hình dưới tuyết và với tuyết quên cả điểm tâm sáng. Sau khi đã say sưa với tuyết, phái đoàn trực chỉ thánh đường Đức Mẹ Guadalupe, tham dự thánh lễ tại nhà thờ chính tòa Thánh Phanxicô, và điểm dừng chân quan trọng nhất là nhà nguyện Loretto, nơi có cầu thang của Thánh Giuse. Buổi chiều lại cùng nhau viếng tu viện cổ của các tu sỹ Phanxicô, nơi có nhà nguyện Hố Cát.  

SANTA FE VÀ HUYỀN THOẠI    

 Trong các nơi hành hương lần này, nhà nguyện Loretto nơi có “cầu thang Thánh Giuse” được lưu ý đặc biệt, vì đó là nơi phát xuất chiếc cầu thang lịch sử này.

  Vào năm 1610, người Tây Ban Nha đã thành lập một tỉnh gọi là Santa Fe – thủ phủ của tiểu bang New Mexico hiện giờ. Cư dân bao gồm người bản địa Da Đỏ, người Mễ, và người Tây Ban Nha. Một vùng đất với nhiều nền văn hóa khác nhau, như văn hóa thổ dân Da Đỏ, văn hóa Tây Ban Nha, văn hóa Mễ Tây Cơ, và văn hóa Anglo. Thành phố do người Tây Ban Nha thống trị. Sau 25 năm đặt dưới quyền của Tân Cộng Hòa Mễ Tây Cơ, năm 1848 miền đất này được sát nhập và trở thành một tiểu bang của Hiệp Chủng Quốc sau cuộc chiến với người Mễ Tây Cơ. Santa Fé từ 130 năm nay, qua huyền thoại chiếc cầu thang tại nguyện đường Loretto, đã thu hút khoảng 250.000 khách hành hương mỗi năm.

Lịch sử nhà nguyện Loretto bắt đầu từ khi Giám Mục Jean Baptisite Lamy được phái đến New Mexico năm 1850. Việc đầu tiên là ngài đã nghĩ đến việc quảng bá đức tin rộng rãi và nâng cao nền giáo dục cho dân chúng trong vùng. Để giúp hoàn thành trách nhiệm, ngài đã mời một số các nữ tu Loretto từ Kentucky đến giúp. Năm 1852, nhà dòng gửi 7 chị em đến Santa Fe theo lời yêu cầu của Đức Giám Mục Lamy. Trên đường tới nhiệm sở, với thời tiết khắc nghiệt, bệnh tật, và băng qua phần đất của người thổ dân, Mẹ Bề Trên đã qua đời, vài nữ tu quá cao tuổi không thể tiếp tục cuộc hành trình và phải về lại Kentucky. Các nữ tu đã đến nơi vào năm 1852 sau những ngày tháng vất vả trong đó gồm nữ tu Catherine, Hilaria, Roberta, và Magdalen. Tất cả đã lập thành một cộng đoàn, và Đức Giám Mục Lamy đã đặt nữ tu Magdalen làm Bề Trên. Nữ tu Magdalen được mô tả là người có lòng tin mạnh mẽ, quyết đoán, và biết đối phó với những tình huống khó khăn của các chị em lúc bấy giờ. Ngày nay Santa Fe đã được đổi mới, nó khác xa với quá khứ thời mà hầu hết ngừơi Công Giáo là người Mễ Tây Cơ và người Da Đỏ địa phương.

Năm 1853, các nữ tu bắt tay vào việc mở trường học (Academy of Our Lady of Light ‘Loretto’).  Những lớp học bắt đầu phát triển với 300 học sinh trong 10 ngôi nhà. Nhờ sự đóng góp của các phụ huynh, tiền học phí, các nữ tu bắt đầu xây trường và nhà nguyện. Đức cha Lamy đã nhờ kiến trúc sư Antoine Mouly và con ông là Projectus Mouly từ Paris qua Santa Fe để xây nhà nhà thờ chính toàn Thánh Phanxicô trong 10 năm. Trong thời gian này, Đức Giám Mục cũng nói với các nữ tu nhờ hai kiến trúc sư này xây cho một nguyện đường. Bởi vì nhà trường cũng cần có một nhà nguyện. Nhà nguyện được khởi công vào ngày 25 tháng 7 năm 1873.

CẦU THANG LẠ

Khi hoàn thành công việc thì kiến trúc sư đột ngột qua đời, và các nữ tu cũng khám phá ra rằng ngôi nhà nguyện tuy rất đẹp nhưng lại không có cầu thang để cho các nữ tu lên gác đàn. Có hai giải pháp được đưa ra lúc bấy giờ. Một là dùng thang để lên xuống, hai là phá phần gác đàn đi làm lại, nhưng cả hai đều bị Mẹ Bề Trên từ chối. Phá gác đàn xây lại là chuyện không khả thi. Lên xuống bằng thang thì bất tiện, vì các nữ tu mặc áo dòng lòa xòa lên xuống cầu thang rất nguy hiểm. Mẹ Bề Trên đã mời nhiều kiến trúc sư nhà nghề đến nhờ đóng cho chiếc cầu thang, nhưng tất cả đều từ chối vì không thể làm được. Do đó, cả tu viện đã quyết định làm Tuần Cửu Nhật kính Thánh Giuse, người thợ mộc thành Nazareth với hy vọng sẽ có sự hướng dẫn và giải quyết vấn nạn từ Ngài.  

Ngày cuối Tuần Cửu Nhật bỗng có một người lạ với mái tóc hoa râm đến gõ cửa tu viện và tự xưng là thợ mộc. Ông nói ông có thể giúp các nữ tu làm một chiếc cầu thang. Ông chỉ yêu cầu một điều duy nhất là ông sẽ tự khóa mình trong nhà nguyện trong vòng 3 tháng, và cung cấp cho ông nước ấm để ngâm gỗ. Đồ nghề của ông rất đơn sơ bao gồm một chiếc búa, một cái cưa và một thước thợ.

Chiếc cầu thang đã được hoàn tất mà cho đến nay được công nhận là một kỳ công của ngành kiến trúc. Nó là một chiếc cầu thang hình xoắn ốc 360 độ, thẳng đứng 20 feet mà không có trụ đỡ. Nó đứng vững trên nền nhà nguyện với sức nặng của ca đoàn lên xuống đúng theo luật sức hút của trái đất. Một chi tiết lý thú khác là chiếc cầu thang ấy được hình thành bằng 33 bậc, trùng hợp với tuổi của Chúa Cứu Thế.

Có ba điều lạ lùng của chiếc cầu thang này, đó là:

Thứ nhất, cho đến ngày hôm nay không biết ai là người đã làm nên nó, vì làm xong chiếc cầu thang thì người khách lạ kia cũng biến mất. Các nữ tu đã không có cơ hội cảm ơn và trả tiền công cho ông. Do đó, có lời đồn đãi khắp thành phố Santa Fé thời bấy giờ là người thợ mộc ấy chính là Thánh Giuse, người đã được Chúa Giêsu sai đến để giúp giải quyết khó khăn cho các nữ tu.  Kể từ đó, cầu thang này được gọi là “cầu thang Thánh Giuse” và đã thu hút từng đoàn khách hành hương mỗi ngày. 

Thứ hai, các kiến trúc sư, các kỹ sư và các nhà khoa học đều nói rằng, họ không thể hiểu nổi tại sao một chiếc cầu thang như vậy lại có thể đứng vững mà không cần đến trục trung tâm chống đỡ. Đặc biệt là không có một chiếc đinh nào, hoặc hồ keo nào được dùng để làm nên cầu thang ấy. Trong thời gian đầu, cầu thang không có những thang cản. Lan can được thêm vào sau này. Một trong những thiếu nữ học tại trường thời gian đó khoảng 13 tuổi, sau này trở thành nữ tu Loretto đã kể lại câu truyện mà chưa bao giờ nói cho ai biết trước đó. Đó là chị và vài người bạn là người đầu tiên lên cầu thang này. Nữ tu cho hay lúc đó rất sợ hãi khi từ trên gác xuống, nên cả bọn phải dùng tay và đầu gối để bò. 

Và sau cùng là, những gỗ làm cầu thang này mua ở đâu? Họ đã thí nghiệm và kết luận rằng đây là thứ gỗ mà họ không thể tìm thấy trong toàn cả vùng ấy.  Chính Bề Trên tu viện đã đến một tiệm bán gỗ trong vùng để trả tiền gỗ, nhưng hỏi ra không ai biết người mua gỗ, và cũng chẳng có gỗ nào được bán ra. Ông Urban Weidner, một kiến trúc sư và là một người chuyên môn về gỗ ở Santa Fe nói rằng, ông chưa bao giờ thấy một cầu thang nào xoắn 360 độ mà không có trụ giữa. Theo ông, gỗ được lát rất xít sao và không có một cái đinh nào được dùng để giữ chúng. Và ông tự hỏi làm cách nào một người thợ mộc vào năm 1870 với những dụng cụ thô sơ lại có thể hoàn tất một công trình như vậy. 

Nhiều nhà chuyên môn khác cũng đã cố phân tích về khả năng và chất liệu gỗ. Không ai có được câu trả lời thỏa đáng về sự kiện được cho là mầu nhiệm này. Một cầu thang được sử dụng ròng rã 80 năm mà gỗ không bị mòn. Cũng theo Ông Weidner khẳng định thì thứ gỗ ấy không có trong vùng New Mexico. Vậy câu hỏi là người thợ mộc ấy lấy những gỗ ấy từ đâu?

Ngôi nhà nguyện ngày nay, mang dấu ấn của nhiều lần trùng tu như đàng thánh giá, bàn thờ và những hình được vẽ trên tường hoặc trần nhà vào năm 1890. Nhưng The Loretto Academy đã đóng cửa năm 1968, và phần đất này được rao bán. Vào thời gian bán năm 1971, Our Lady of Light không còn được xem như một nguyện đường Công Giáo nữa. Hiện nay nó là một bảo tàng viện với chiếc cầu thang lịch sử trong đó.

ITE AD JOSEPH

Đối với tôi, Thánh Giuse chính người cha, đấng quan thầy thần thánh. Tôi vẫn hằng ngày cầu xin với Ngài, cố gắng noi theo gương mẫu của Ngài trong đời sống tâm linh và trong việc chu toàn những trách nhiệm người gia trưởng của một gia đình. Hơn bao giờ hết, đời sống hôn nhân, ơn gọi gia đình đang là một thách đố lớn lao cho những giá trị tinh thần, tôn giáo, văn hóa và xã hội. Theo chị Lucia, một trong ba trẻ Fatima, thì trận chiến sau cùng mà Satan đang mở ra để quyết tranh dành các linh hồn với Chúa là trận chiến gia đình. Chỉ cần nhìn thoáng qua hiện tượng các gia đình, những giá trị hôn nhân ngày nay là đã đủ thấy tầm mức quan trọng của một vị gia trưởng, nếu như họ muốn lèo lái, muốn hướng dẫn gia đình mình đi đúng hướng, tiến tới hạnh phúc và bình an.

Viếng Cầu Thang Thánh Giuse lần này đối với tôi không chỉ là một cuộc hành hương, một sự thỏa mãn tính tò mò, mà là một lần trở về với ngôi nhà Nazareth thuở xưa nơi Thánh Giuse, Mẹ Maria, Chúa Giêsu đã từng sinh sống qua hình ảnh một tác phẩm mà chính do tay Ngài đã làm với kinh nghiệm một người thợ mộc.

“Ite ad Joseph”. Xin Thánh Giuse hãy gìn giữ, thánh hóa và hướng dẫn các gia đình, đặc biệt, các người cha, người mẹ, và con cái khi họ đến với Ngài. Bởi vì xưa Thiên Chúa đã trao cho Ngài gìn giữ và săn sóc Thánh Gia, thì ngày nay cũng xin Ngài gìn giữ và săn sóc các thánh gia nhỏ bé là các gia đình đang đặt niềm tin nơi Ngài.

Tháng Ba, tháng kính Thánh Giuse

3/2018

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

TIN HOT: BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO LAM ĐÃ ĐI VÀO NHÀ TRƯỜNG


Hoan nghênh Trường THPT chuyên Lào Cai, Lào Cai xứng danh là Biên cương, là địa đầu Tổ quốc!

 
No automatic alt text available.
Nguyễn Xuân Diện is with Đặng Khánh Cường and 37 others.

 Hanoi, Vietnam · 

 

TIN HOT: BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO LAM ĐÃ ĐI VÀO NHÀ TRƯỜNG

Mấy ngày gần đây, mạng xã hội lan truyền bức ảnh chụp đề thi Văn Khối 10 nâng cao của Trường THPT Chuyên Lào Cai. Nhiều người tỏ ý nghi ngờ rằng đây chỉ là ảnh chế cho vui.

Chúng tôi đã kiểm chứng từ nguồn thông tin tin cậy và khẳng định việc có một đề thi Văn như trong ảnh chụp kèm theo ở Trường THPT Chuyên Lào Cai là hoàn toàn chính xác, và đúng sự thật.

Xin hoan nghênh người ra đề, hoan nghênh nhà trường Trường THPT Chuyên Lào Cai!

Đề thi của trường THPT Chuyên Lào Cai sử dụng tác phẩm của cô giáo Trần Thị Lam – bài thơ phản ánh hiện thực xã hội.

Sự kiện này cũng đâu thua gì việc hàng không mẫu hạm Mỹ ghé thăm Đà Nẵng?

P/s: Sẽ thật sự hấp dẫn nếu ai đó đăng thêm một số bài thi của các em học sinh sau khi làm bài!

Ngày phụ nữ mồng 8 tháng 3 năm nay mang tên: Ngày Đoan Trang

Ngày phụ nữ mồng 8 tháng 3 năm nay mang tên: Ngày Đoan Trang

Phạm Đình Trọng (Danlambao)

  1. Đoan Trang đã nói thẳng lí tưởng sống của mình, đã viết ra cái slogan cuộc đời mình: Tôi đấu tranh để chống độc tài, và nhà nước cộng sản ở Việt Nam hiện nay là nhà nước độc tài nên tôi đấu tranh để xóa bỏ nó.

Lí tưởng sống của Đoan Trang cũng chả khác gì với lí tưởng sống của Karl Marx, người khai sinh ra chủ nghĩa cộng sản. Fredrick Engels, người học trò, người bạn cùng lí tưởng đã khái quát, tổng kết cuộc đời K. Marx như sau: Chủ đích chính trong cuộc đời của ông là lật đổ xã hội tư bản cùng các định chế do chế độ này lập nên.

Giữa thế kỉ 19, sau cuộc cách mạng dân chủ tư sản long trời lở đất ở thế kỉ 18, một giai cấp mới đầy hoài bão và đầy sức mạnh nhảy lên vũ đài chính trị, lập lên một thể chế mới, một nhà nước mới, nhà nước tư bản hoang dã. Hoang dã vì nhà nước này không từ một thủ đoạn tàn ác, man rợ nào, hối hả tích lũy tư bản, tàn bạo bóc lột sức lao động làm thuê của thợ thuyền và hăm hở đi xâm lược các nước đang còn chìm đắm trong chế độ phong kiến và nông nô, biến các nước chưa có sức mạnh công nghiệp thành thuộc địa để vơ vét, cướp đoạt tài nguyên. Nhà nước tư bản đã đi từ hoang dã tới văn minh, Ngày nay mọi hoạt động của nhà nước tư bản văn minh đều hướng tới con ngươi, vì con người, nâng phẩm giá con người lên. 

Sống trong lòng xã hội tư bản đi đầu công nghiệp hóa, khi ở Đức, khi ở Anh, K. Marx viết tác phẩm mang tên Tư Bản kể tội nhà tư bản chạy đua lợi nhuận bất chấp đạo lí, bất chấp tính mạng, xương máu con người. Kể tội sự bóc lột tư bản làm tha hóa con người, biến con người chủ thể xã hội thành con người công cụ, con người nô lệ, con người hư vô. Bộ Tư Bản đồ sộ hàng ngàn trang công khai xuất bản, công khai phát hành khắp châu Âu. 

Nhà nước tư bản vừa ra đời sau cuộc cách mạng tư sản dân quyền, vừa bước vào thể chế dân chủ sơ khai nhưng ra đời trong bầu cử dân chủ, công khai, nhà nước tư bản đương nhiên phải mang linh hồn dân chủ và nhà nước tư bản đã coi bộ sách Tư Bản kể tội minh và tổ chức những người vô sản thành lực lượng chính tri lật đổ nhà nước tư bản chỉ là một công trình khoa học về xã hội và triết học. K. Marx cùng vợ và hai con gái tuy sống đam bạc túng thiếu trong xã hội tư bản đang rầm rộ công nghiệp hóa nhưng ông cùng gia đình hoàn toàn yên ổn, tư do, nhà nước tư bản không hề động đến ông, làm phiền ông

Giống như K. Marx, thức tỉnh người dân về chế độ độc tài cộng sản, Đoan Trang viết sách Chính Trị Bình Dân chỉ đơn thuần cung cấp kiến thức pháp luật cho người đọc về quyền con người, quyền công dân, về một nhà nước pháp quyền đích thực, khác xa với nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa chỉ nhằm nô dịch người dân, tước đoạt quyền con người của người dân đang diễn ra ở nhà nước cộng sản Việt Nam. 

Nhưng số phận Đoan Trang trong nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam khác K. Marx ở chỗ quyển sách bình dị, hiền lành của Đoan Trang phải in trong bí mật tuyệt đối. Nhưng khi sách vừa đến với công chúng, công an nhà nước cộng sản liền lồng lộn săn đuổi, truy bức người viết sách, bất chấp quyền tư do ngôn luận, tự do bộc lộ chính kiến dưới mọi hình thức được bảo đảm trong hiến pháp. Công an nhà nước cộng sản kéo đến đông như kiến bao vây cả tòa chung cư Đoan Trang ở rồi xông vào nhà hành xử như xã hội đen, dùng sức mạnh cơ bắp bắt cóc Đoan Trang. 

  1. Lí tưởng sống của Đoan Trang, slogan cuộc đời Đoan Trang cũng là lí tưởng sống, là slogan cuộc đời của tất cả những người dấn thân vào cuộc đấu tranh đầy cam go, đầy bất trắc nhằm loại bỏ nhà nước độc tài sắt máu cộng sản Việt Nam.

Lực lượng đấu tranh giành lại những giá trị làm người, xây dựng xã hội tự do, dân chủ ngày càng đông đảo, ngày càng trẻ hóa, và ngay từ đầu lực lượng này đã hình thành hai hướng, hai mũi tấn công ngày càng mạnh mẽ vào chế độ độc tài cộng sản.

Mũi tấn công bằng lí luận vào học thuyết máu cộng sản. Mũi tấn công bằng ánh sáng chân lí vào mớ lí luận giáo điều, tăm tối của nhà nước cộng sản Việt Nam. Những bài viết sắc sảo, đầy trí tuệ, đầy thuyết phục của Hà Sĩ Phu, Nguyên Ngọc, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Xuân Phú, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Khắc Mai, Lê Phú Khải… đã chỉ ra những sai trái và tội ác của học thuyết máu Mác Lê Mao, đã chỉ ra nhà nước cộng sản Việt Nam đang dấn sâu vào con đường phản dân tộc, chống nhân dân. Những bài viết đó như những tia sáng chiếu vào xã hội Việt Nam đang tăm tối trong tà quyền cộng sản có tác dụng rất lớn trong việc thức tỉnh người dân.

Mũi tấn công bằng hành động, trực tiếp đối mặt với bạo quyền cộng sản. Xuống đường biểu tình phản đối Tàu Cộng xâm lấn biển Việt Nam. Phản đối Formosa đầu độc biển Việt Nam. Nhà nước cộng sản Việt Nam đã huy động lực lượng lớn công an, quyết liệt đàn áp những cuộc biểu tình của lòng yêu nước. Sự đàn áp tàn bạo, man rợ đó đã bộc lộ đầy đủ bản chất phản nước hại dân của nhà nước độc tài công sản và đã sáng chói lên rất nhiều những khí phách lẫm liệt trước bạo quyền cộng sản, đã xuất hiện rất nhiều những nữ kiệt quả cảm, bất khuất. Bùi Thị Minh Hằng. Trần Thúy Nga. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Hồ Thị Bích Khương. Trần Ngọc Anh…

Một hình hài bé nhỏ nhưng với trí tuệ mẫn tiệp, với tư duy sắc sảo và với ý chí quyết không chấp nhận sự tồn tại của nhà nước độc tài cộng sản đầy tội ác trên đất nước Việt Nam thương yêu, quyết loại bỏ nhà nước tồn tại bằng máu dân đó ra khỏi đời sống chính trị đất nước, ra khỏi cuộc sống bình yên của nhân dân, Đoan Trang đã có mặt ở hàng đầu trên cả hai mặt trận, trên cả hai mũi tiến công ngày càng mạnh mẽ vào nhà nước độc tài cộng sản.

Ngày Phụ nữ 8 tháng ba năm nay tất cả chúng ta cùng hướng về những nữ kiệt Bùi Thị Minh Hằng, Trần Thúy Nga, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Hồ thị Bích Khương, Trần Ngọc Anh… Mà tiêu biểu cho những nữ kiệt đó chính là khí phách Đoan Trang. Và chúng ta sẽ gọi ngày phụ nữ 8 tháng ba năm nay là ngày Đoan Trang, ngày của những tâm hồn đẹp phụ nữ VIệt Nam.

Dân Đà Nẵng với chuyến thăm của tàu sân bay Mỹ

“Tôi rất mong đợi. Mong đợi ở đây, cái đầu tiên chưa nói đến tương lai. Nhưng mà hiện tại chúng ta chơi với những người văn minh hơn, thượng tôn pháp luật và những người biết trái biết phải hơn thì chúng ta cũng sẽ văn minh hơn. Và từ đó xã hội sẽ văn minh hơn, và con người cảm nhận và biết quý trọng cái sự dân chủ là như thế nào. Vì chúng ta chơi với dân chủ thì chúng ta sẽ học được cái tốt của dân chủ. Tôi chỉ mong đất nước thoát khỏi “cái ách” này. Nhờ ai? Nhờ những bạn đồng minh trung thực chứ không phải “bạn vàng”. Những bạn đồng minh trung thực và muốn chúng ta được tự do, dân chủ, không bị o ép bởi thế lực nào, o ép bởi đảng phái độc tài nào.”

Sự kiện nhóm tàu do hàng không mẫu hạm Mỹ USS Carl Vinson cập cảng Tiên Sa, Đà Nẵng trong chuyến thăm 4 ngày tới Việt Nam từ ngày 5/03/2018 được truyền thông và người dân trong nước quan tâm theo dõi, đặc biệt là với…
RFA.ORG