Công an kết luận điều tra vụ Ngân hàng Đông Á

Không hiểu sao thất thoát hàng ngàn tỷ đồng VN quá dễ dàng như vậy?

Hệ thống kiểm soát không có hay bất lực?

Công an kết luận điều tra vụ Ngân hàng Đông Á

2018-04-04
 

Tòa án Việt Nam đang xử nhiều vụ cáo buộc sai phạm liên quan đến ngân hàng. Ảnh chụp phiên tòa xử vụ án Ngân hàng Đại dương, 9/2017.

Tòa án Việt Nam đang xử nhiều vụ cáo buộc sai phạm liên quan đến ngân hàng. Ảnh chụp phiên tòa xử vụ án Ngân hàng Đại dương, 9/2017.

 AFP
 

Cơ quan điều tra Bộ Công an hôm 4/4 đề nghị truy tố nguyên Tổng Giám đốc Ngân hàng Đông Á vì tội cố ý làm trái quy định nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản tại Ngân hàng Thương mại Cổ phần Đông Á (DAB)

Theo kết luận điều tra, ông Trần Phương Bình đã mua đô la Mỹ cho ông Phan Văn Anh Vũ, cũng như cho ông Vũ vay tiền để mua chính cổ phần của Ngân hàng Đông Á.

Ông Phan Văn Anh Vũ, có hàm thượng tá công an, sống ở Đà Nẵng bị bắt vào đầu năm 2018 trong một vụ án khác có liên quan đến lạm dụng quyền lực và thao túng thị trường địa ốc tại Đà Nẵng để trục lợi.

Kết luận điều tra cho biết ông Phan Văn Anh Vũ, còn gọi là Vũ Nhôm, đã khai ra rằng ông Bình đã mua cho ông 13 triệu 400 ngàn đô la Mỹ, và cho đến nay ông Vũ chưa trả cho ông Bình đồng nào. Ông Vũ nói cũng không biết ông Bình lấy tiền ở đâu để mua đô la Mỹ cho ông Vũ.

Cơ quan điều tra nói không có cơ sở để xem xét trách nhiệm hình sự đối với ông Vũ trong vụ mua đô la này nhưng ông Vũ phải trả số tiền này lại cho ông Bình.

Theo cơ quan điều tra thì số tiền 13 triệu 400 ngàn đô la, tương đương với 284 tỉ đồng tiền Việt Nam chỉ là một phần nhỏ trong tổng số tiền bị thất thoát tại Ngân hàng Đông Á là 3.405 tỉ đồng, mà trách nhiệm thuộc về ông Trần Phương Bình.

Ngoài ông Bình, cơ quan điều tra còn đề nghị truy tố 20 bị can khác, bao gồm 2 nguyên Phó Tổng Giám đốc DAB là bà Nguyễn Thị Kim Xuyến và Nguyễn Thị Ngọc Vân với tội danh tương tự.

Trong số 21 bị can đề nghị truy tố, có 8 bị can được tại ngoại, 13 bị can bị tạm giam.

Từ năm 2016 trở lại đây, một loạt các lãnh đạo ngân hàng thương mại và ngân hàng Nhà nước Việt Nam đã bị truy tố vì các tội thiếu trách nhiệm, cố ý làm trái, tham ô và lạm dụng chức quyền để chiếm đoạt tài sản. Một lãnh đạo ngân hàng đã bị tuyên án tử hình vào năm ngoái, trong khi một cựu Phó Thống đốc Ngân hàng nhà nước là ông Đặng Thanh Bình hôm 22/3 đã bị Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao tống đạt cáo trạng truy tố.

Martin Luther King, biểu tượng đấu tranh dân quyền

Mục Sư Việt Nam nào cũng ngưỡng mộ MS King. Xin Chúa dấy lên hàng ngàn MS King da vàng mũi tẹt. 

Martin Luther King Jr., hiện thân của phong trào dân quyền ở Mỹ, bị ám sát cách đây 50 năm vào ngày 4 tháng 4 năm 1968. Đây là một số sự kiện chính về cuộc đời của ông.
VOATIENGVIET.COM
 

“ĐA PHẦN DÂN ĐỒNG TÌNH”, MỘT KIỂU NÓI VỪA XẤC LÁO VỪA KHINH KHI NHÂN DÂN

 
Hoang Le Thanh shared Thuy Van‘s post.

“ĐA PHẦN DÂN ĐỒNG TÌNH”, MỘT KIỂU NÓI VỪA XẤC LÁO VỪA KHINH KHI NHÂN DÂN

Fb Đỗ Ngà

Một lần Doanh Chính – Tần Thủy Hoàng bị một kiếm khách tên Kinh Kha hành thích, lúc đó một hoạn quan tiểu tốt có tên là Triệu Cao ra tay bất ngờ khiến Kinh Kha thất thế mà cứu được vua Tần thoát chết. Kể từ đó, Triệu Cao được vua tin cẩn giao thái tử Hồ Hợi cho hắn dạy dỗ. Thế là thanh thế Triệu Cao ngày một lớn mạnh, về sau lấn át luôn cả thừa tướng Lý Tư.

Năm 210 trước CN, một lần Tần Thủy Hoàng đi tuần du và ngã bệnh trên đường đi. Khi sắp chết, có Triệu Cao kế bên Tần Thủy Hoàng cho biết di chúc truyền ngôi cho thái tử Phù Tô – anh thái tử Hồ Hợi. Thế nhưng khi về đến kinh thành thì Triệu Cao dự tính xé đi chúc để đưa Hồ Hợi lên. Với thế lực mạnh hơn, hắn vừa gài vừa ép Lý Tư cùng hắn lập di chúc giả đưa Hồ Hợi lên thay. Trong thế yếu, Lý Tư phải đồng loã với Triệu Cao sửa di chúc truyền ngôi và buộc Phù Tô phải tự sát.

Hồ Hợi lên ngôi lấy niên hiệu là Tần Nhị Thế. Lúc này thế lực Triệu Cao lớn mạnh rất nhanh do công lao sửa di chúc giúp ông vua này lên ngôi nên được vua này tin dùng. Đến lúc này, Triệu Cao đã chuyển từ vai trò lo hậu cung của một hoạn quan sang việc can thiệp triều chính. Nhưng thừa tướng Lý Tư còn đó là một cản trở. Thế là hắn nghĩ cách diệt trừ luôn Lý Tư để độc chiếm triều chính lấn át luôn quyền hành của vua. Hắn bèn lập mưu vu cho Lý Do con trai Lý Tư theo quân phản loạn. Thế là hắn diệt cả nhà Lý Tư. Diệt Lý Tư xong hắn nghiễm nhiên lên làm thừa tướng và độc chiếm triều chính.

Vì sự phản nghịch, gian manh, độc ác, mà đặc biệt gốc gác là hoạn quan nên rất nhiều bá quan trong triều tỏ ra không phục. Để trừ khử những quan nào không phục, Triệu Cao nghĩ ra một kế độc. Hắn bắt một con hươu và bảo với vua rằng, nó là con ngựa. Vua hèn nên cũng bảo đó là ngựa. Còn các quan, ai bảo ngựa thì được sống mà ai nói hươu điều bị đem giết. Vì sợ, nên đa phần các quan đều cho đó là con ngựa.

Qua đây chúng ta thấy Triệu Cao, hắn là một tên xấc láo với vua và khinh thường tất cả. Lời cố tình nói sai của một người có quyền thì buộc mọi người phải theo. Loại quyền lực này nguy hiểm cho xã hội vô cùng, không trừ khử thì trước sau gì đất nước này cũng tan nát. Đất nước này không mất thì chắc chắn cũng nát.

Vâng, đấy là mẩu chuyện Triệu Cao chỉ hươu nói ngựa. Câu chuyện này là một hình mẫu về sự gian trá, độc tài, độc ác, thủ đoạn của một kẻ lộng quyền hách dịch và đầy tính kinh người. Với quyền lực trong tay, hắn chỉ phân bảo cơm và chỉ cơm bảo phân thì kẻ dưới quyền vẫn phải chấp nhận. Cứ có quyền là muốn dựng chuyện thì dựng, muốn vẽ vời gì vẽ cũng được bất chấp sự thật, bất chấp đạo lý và bất chấp lẽ phải. Cứ có quyền trong tay là đạp lên tất cả.

Ngày trước Triệu Cao khinh thường bá quan, ngày nay CS khinh thường cả một dân tộc. Không cần hỏi ý một người dân nào, nó mang tiền mồ hôi nước mắt của dân đem tặng Campuchia 25 triệu đô, tặng Lào 100 triệu đô, tặng Cuba hàng ngàn tấn gạo và tự ý xóa nợ rồi hách dịch bảo rằng “nhân dân Việt Nam” tặng. Dân đang đói rách tả tơi, dân nào đồng ý tặng? Nó tự cho mình cái quyền chỉ tay vào gà bảo vịt thì dân phải gọi là vịt. Một sự khinh thường nhân dân không thể chấp nhận được.

Và hôm nay, CS tăng phí bảo vệ môi trường lên 4.000 đồng/lít xăng rồi tự ý bảo rằng “đa phần dân đồng tình”. Dân nào đồng tình với chủ trương ăn cướp tiền của mình? Không có gì khốn nạn bằng, không điều gì mất dạy cho bằng thằng ăn cướp bảo rằng nạn nhân của nó đa phần là đồng tình với hành động của nó. Một chính quyền khinh thường dân như thế, xem dân như cỏ rác thế thì làm sao chúng có thiện chí chăm cho xã hội? Không bao giờ, không bao giờ nó chăm sóc cho cỏ rác cả. Nó sinh ra là chỉ để vơ vét, hết. Ta nên nhớ như thế.

Một chính quyền bất chính thì chỉ làm những điều bất chính. Một đảng mất dạy thì hành động với dân rặc một phường mất dạy. Không trưng cầu dân ý, không khảo sát một người nào nhưng vẫn vênh mặt lên bảo “bọn dân đen nó đồng tình rồi đó”. Đây rõ ràng là một thái độ vừa khinh khi vừa xấc láo với toàn thể nhân dân. Thật sự, nếu nhân dân ta có lòng tự trọng thì đã kéo cổ bọn này xuống. Nhưng không hiểu sao dân mãi hiền quá, hiền để rồi bị thứ phường mất dạy đó muốn làm gì thì làm. 93 triệu người là sức mạnh vô biên, đừng để phường mất dạy cai trị chúng ta mãi.

Phiên xử luật sư Nguyễn Văn Đài khiến quốc tế quan ngại

Phiên xử luật sư Nguyễn Văn Đài khiến quốc tế quan ngại 

VOA


Lawyer Nguyen Van Dai horizon
Lawyer Nguyen Van Dai horizon

Luật sư nhân quyền Nguyễn Văn Đài, người sáng lập Hội, và cộng sự Lê Thu Hà cùng các thành viên khác của Hội bao gồm Trương Minh Đức, Nguyễn Trung Tôn, Phạm Văn Trội và Nguyễn Bắc Truyển sẽ ra Tòa án Nhân dân Hà Nội vào ngày 5 tháng 4. Nếu bị kết tội, họ có thể phải đối mặt với bản án từ 12 năm tù giam cho tới tù chung thân hoặc tử hình.

Tổng thư ký Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền (FIDH) Debbie Stothard kêu gọi cộng đồng quốc tế thẳng thừng lên án “cuộc đàn áp không ngừng” của chính phủ Việt Nam nhắm vào xã hội dân sự.

“Việc câu lưu tiền thẩm kéo dài và tùy tiện đối với Nguyễn Văn Đài và Lê Thu Hà đáng bị toàn thể cộng đồng quốc tế lên án,” bà nói trong thông cáo chung.

Ông Nguyễn Văn Đài và bà Lê Thu Hà bị giam giữ không thông qua xét xử kể từ tháng 12 năm 2015. Trương Minh Đức, Nguyễn Trung Tôn, Phạm Văn Trội và Nguyễn Bắc Truyển bị bắt cùng lúc tại nhà riêng tại Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh và Thanh Hóa vào tháng 7 năm 2017 và đã bị giam giữ từ đó.

Tháng 12 năm 2017, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao ở Hà Nội loan báo Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà, Trương Minh Đức, Nguyễn Trung Tôn và Phạm Văn Trội bị cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” (trước đây là Điều 79, giờ là Điều 109 của Bộ luật Hình sự sửa đổi). Thông cáo nói các cáo buộc của Hà Nội nhắm vào những nhà hoạt động này bao gồm ủng hộ thiết lập một nền kinh tế thị trường tự do và một chính phủ dân chủ, kêu gọi các tổ chức quốc tế lên tiếng chống lại các vi phạm nhân quyền, và hỗ trợ pháp lý cho những người nông dân và nạn nhân bị ảnh hưởng bởi thảm họa ô nhiễm Formosa.

Kể từ khi bị bắt giữ hơn hai năm trước, ông Đài không được gặp luật sư của mình, và vợ ông chỉ được phép thăm ông ba lần. Vào tháng 6 năm 2017, Nhóm Công tác của Liên Hiệp Quốc về Giam giữ Tùy tiện tuyên bố việc giam giữ ông là tùy tiện và kêu gọi phóng thích ông. Các thành viên khác của Hội Anh Em Dân Chủ cũng không được gặp gia đình và luật sư cũng như không có cơ hội để chuẩn bị cho phần biện hộ của mình, thông cáo của Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền nêu rõ.

Từ trái qua, Phạm Văn Trội, Nguyễn Bắc Truyển, Nguyễn Trung Tôn và Nguyễn Minh Đức (Nguồn Facebook Lê Nguyễn Hương Trà)
Từ trái qua, Phạm Văn Trội, Nguyễn Bắc Truyển, Nguyễn Trung Tôn và Nguyễn Minh Đức (Nguồn Facebook Lê Nguyễn Hương Trà)

Thân nhân của các nhà hoạt động này hôm 3 tháng 4 cho VOA biết họ chưa được cấp giấy phép tham dự phiên tòa vào ngày 5 tháng 4.

“Phiên tòa này là một biểu hiện gây sốc của việc Việt Nam coi thường các nghĩa vụ có tính ràng buộc của mình theo các thỏa ước nhân quyền quốc tế mà nước này là một thành viên,” ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam (VCHR) nói trong thông cáo chung.

“Đây là một sự thụt lùi mới đối với chế độ đàn áp của Hà Nội,” ông nói.

Các tổ chức nhân quyền cho biết kể từ tháng 12 năm 2017, ít nhất 24 nhà hoạt động và những người bảo vệ nhân quyền đã bị kết án tù ở Việt Nam. Họ ước tính Việt Nam đang giam giữ ít nhất 130 tù nhân chính trị.

XẢY RA TỰ SÁT TẠI ĐẠI SỨ QUÁN VIỆT NAM Ở MALAYSIA

Nhan Nguyen shared LE Giac Đau‘s post.

 

Image may contain: 1 person, text

LE Giac Đau is with Nhan Nguyen and 77 others.

XẢY RA TỰ SÁT TẠI ĐẠI SỨ QUÁN VIỆT NAM Ở MALAYSIA

Một phụ nữ Việt Nam vừa tự sát bằng dao ngay tại Đại sứ quán Việt Nam ở Kuala Lumpur, Malaysia, vào ngày 3/4 sau khi tới đây để làm thủ tục xin cấp giấy thông hành về nước.

Tờ Star dẫn lời đại diện cảnh sát quận Dang Wangi cho biết “Bà ấy đã nổi giận và bắt đầu la mắng nhân viên [Đại sứ quán] trước khi rút dao từ trong túi ra”.

Bà Trần Thị Mai, 37 tuổi, được cho biết đã dùng dao mang theo và tự đâm vào ngực mình. Bà đã được một người Việt có mặt tại hiện trường đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng không qua khỏi.

Chiều 3/4, Bộ Ngoại giao Việt Nam ra thông cáo nói: “Tại nơi làm thủ tục, khi chưa nộp hồ sơ và tiếp xúc với cán bộ lãnh sự, chị Mai có biểu hiện bất bình thường (đập bàn, la hét) và rút dao từ trong túi xách mang theo người và tự gây thương tích. Sự việc diễn ra đột ngột, nhân viên bảo vệ, cán bộ Đại sứ quán và những người có mặt không kịp can thiệp”, theo PLO.

Vụ tự sát xảy ra ngay tại Đại sứ quán đã khiến nhiều người Việt Nam ở nước ngoài PHẪN NỘ. Nhiều ý kiến cho rằng TỆ NẠN LẠM THU VÀ THÁI ĐỘ BÀNG QUANG, VÔ TRÁCH NHIỆM CỦA CÁC CÁN BỘ TẠI CÁC ĐẠI SỨ QUÁN VIỆT NAM ĐÃ DẪN ĐẾN NHỮNG UẤT ỨC CỦA NGƯỜI DÂN KHI BUỘC PHẢI ĐẾN LÀM THỦ TỤC.

Xuan Vuong Nghiem, Admin của trang Facebook “Tôi và Sứ quán” chuyên phản ánh những tiêu cực của các đại sứ quán Việt Nam ở nước ngoài, viết:

“Đây là một minh chứng về việc “con giun xéo mãi cũng oằn”, hãy ĐỪNG KHOANH TAY ĐỨNG NHÌN COI NHƯ KHÔNG PHẢI VIỆC CỦA MÌNH MÀ HÃY SÁT CÁNH BÊN NHAU để đấu tranh dẹp bỏ thói hách dịch, cửa quyền, lạm thu phí lãnh sự một cách tàn nhẫn khi cái giá cao nhất phải trả không còn là tiền bạc nữa mà hôm nay đã là một mạng người”.

Malaysia là một trong những điểm đến trong khu vực của nhiều lao động Việt Nam. Rất nhiều trong số này sang Malaysia theo dạng du lịch, sau đó ở lại để làm việc chui nên thường xuyên phải đối diện với những bất an vì bị cảnh sát truy bắt.

Tháng 7 vừa qua, một đại diện của Đại sứ quán Việt Nam tại Kuala Lumpur xác nhận với báo Tuổi Trẻ về tình trạng cảnh sát Malaysia gia tăng truy quét lao động bất hợp pháp tại đây. Theo lời của cán bộ này, sứ quán Việt Nam không thể kiểm soát được số người Việt làm việc chui tại Malaysia “vì họ đi theo nhiều đường lắm”.
Vì cư trú bất hợp pháp nên nhiều lao động Việt Nam khi muốn về nước phải đến Đại sứ quán Việt Nam để làm giấy thông hành.

Nhiều người từng đến làm thủ tục tại đây cho biết họ rất “uất ức” vì những khoản lạm thu phi lý và thái độ tiêu cực của nhân viên Đại sứ quán.

Trong thông cáo chiều 3/4, Bộ Ngoại giao Việt Nam cho biết đã cung cấp trích xuất camera cho cảnh sát Malaysia để phục vụ việc điều tra.

Cơ quan này cũng đề nghị Bộ Công an xác minh thân nhân của bà Mai và hướng dẫn làm thủ tục cần thiết, giải quyết hậu sự.

Tin cho hay bà Trần Thị Mai qua đời ĐỂ LẠI CON NHỎ CHƯA ĐẦY 1 TUỔI.

Tin VOA

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Ngư Dân & Biển Cả

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Ngư Dân & Biển Cả (RFA)

Ảnh của tuongnangtien

Người dân Việt Nam chẳng phải học sinh tiểu học, đặc biệt là ngư dân.

Báo Lao Động (27/03/2018)

Tờ Người Việt, số ra ngày 26 tháng 3 năm 2018, vừa buồn bã loan tin: “Một trường trung học ở Santa Ana phải tháo cờ CSVN sau khi bị phản đối.” Vài hôm sau, hôm 30 tháng 3 năm 2018, cũng báo Người Việt cho hay tiếp rằng ông ông Don Wilson, Tổng Quản Trị của trường này phát biểu: “Đây là một vinh dự lớn nhất của đời tôi vì nhận được sự thông cảm của cộng đồng người Việt. Chúng tôi rất áy náy và xấu hổ vì đã treo lá cờ kia.”

Lá cờ đỏ sao vàng, rõ ràng, không được người Việt nước ngoài chấp nhận.

Dân trong nước, xem chừng, cũng không ưa thích gì cho lắm. Sau khi Tỉnh Đoàn Hậu Giang tổ chức trao tặng 600 bộ cờ tổ quốc và ảnh Hồ Chí Minh cho các bà mẹ Việt Nam anh hùng (“nhân kỷ niệm 126 năm ngày sinh của Bác”) dư luận cũng nhao nhao phản đối. Riêng nhà báo Trương Duy Nhất còn đặt ra một câu hỏi khó: “Tặng ảnh ông Hồ cho người già. Tặng cờ cho dân … ăn Tết. Không biết tự bao giờ, người ta nghĩ ra được những món quà khốn nạn đến thế.”

Vốn là người “hiểu nhiều biết rộng” và rành rẽ “tất tần tật” mọi chuyện ở đời, tôi đã định trả lời thắc mắc của Trương Duy Nhất nhưng chỉ “định” thế thôi nhưng vì bận (nhậu – có độ hoài mà) nên quên bẵng. Mới đây, trong bản tin của báo Tiếng Dân – đọc được vào hôm 27 tháng 3 năm 2018 – lại thấy xuất hiện một câu hỏi khó (gần) tương tự:

“Vẫn như mọi năm, Hội Nghề cá lên tiếng phản đối việc cấm đánh cá trên Biển Đông của Trung Quốc, truyền thông trong nước đồng loạt đưa tin. Đảng và Nhà nước vẫn im thin thít như mọi năm, để cho Hội Nghề cá đơn độc lên tiếng…

Không rõ từ bao giờ, chuyện bảo vệ ngư dân và chủ quyền biển đảo thuộc trách nhiệm của Hội Nghề Cá, để hội này phải có công văn đề nghị chính phủ và các bộ vào cuộc, giúp bảo vệ ngư dân?”

Bữa nay thì tôi rảnh, và rảnh lắm, vì cả tuần không ai rủ nhậu nên lục mấy tờ báo cũ ra xem lại  (coi “tự bao giờ chuyện bảo vệ ngư dân và chủ quyền biển đảo thuộc trách nhiệm của Hội Nghề Cá”) cho nó tỏ tường:

-Báo VietnamPlus (07/07/2014): Hội Nghề cá Việt Nam phản đối Trung Quốc bắt giữ 6 ngư dân và tàu cá.

-Báo Pháp Luật (11/7/2015): Hội Nghề cá Việt Nam phản đối việc làm phi nhân đạo của phía Trung Quốc đối với ngư dân Việt Nam.

-Báo Người Lao Động (14/03/2016): Hội Nghề cá Việt Nam cực lực phản đối hành động phi pháp, vô nhân đạo của lực lượng Hải cảnh Trung Quốc sử dụng roi điện và gậy đập phá tài sản trên tàu ngư dân Việt Nam như những tên cướp biển.

Báo Mới (04/05/2016): Nghiệp đoàn nghề cá Việt Nam ra tuyên bố phản đối tàu lạ đâm chìm tàu cá của 34 ngư dân ở Hoàng Sa.

-Báo VnExpress (02/03/2017): Hội nghề cá phản đối Trung Quốc đơn phương cấm đánh cá ở biển Đông.

– Báo Tiền Phong (26/03/2018): Hội nghề cá phản đối Trung Quốc cấm đánh bắt cá trên biển Đông.

Ngoài điệp khúc “hội nghề cá phản đối,” còn thêm một cụm từ “ngư dân báo về” cũng thường xuyên được nhắc đi nhắc lại khiến cho nhà báo Tạ Phong Tần … nổi nóng:

Đại tá Nguyễn Trọng Huyền- Chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy BĐBP tỉnh Phú Yên cho hay: “Thời gian vừa qua, đặc biệt hơn 10 ngày nay, tàu cá TQ xâm phạm nhiều lần trong vùng biển nước ta. Theo thông tin ngư dân báo về, trung bình mỗi ngày vùng biển ngoài khơi từ Đà Nẵng đến quần đảo Trường Sa có từ 120 đến 150, cá biệt có những ngày lên đến hơn 200 tàu cá TQ khai thác trong vùng biển nước ta”.

Cái đau của người Việt Nam là thông tin này do “ngư dân báo về” chớ không phải do Hải quân hay Cảnh sát biển phát hiện.

Ủa, chớ họ làm chi và ở đâu vậy cà?

Câu trả lời cũng có thể tìm được ở một tờ báo cũ, báo Lao Động, số ra ngày 6 tháng 7 năm 2015:

“Điều tra của phóng viên Báo Lao Động cho thấy, việc tuần tra, kiểm soát, hoạt động giám sát nghề cá trên biển do Bộ đội Biên phòng (BĐBP) tỉnh Quảng Trị đảm nhiệm đã có sự trục lợi. Hàng chục bộ hồ sơ khống về những chuyến tuần tra biển đã được lập để ‘rút ruột’ Nhà nước hàng tỉ đồng…

Một nguồn tin nội bộ khác cho hay, các tàu được quyết toán khống này khẳng định rằng trên thực tế số lượng tàu tuần tra được quyết toán khống còn lớn hơn nhiều.

Đáng chú ý, đây là lực lượng thực thi pháp luật, tiến hành tuần tra, có nhiệm vụ sẵn sàng bảo vệ ngư dân trước những sự cố có thể xảy ra.”

Cụm từ “sự cố có thể xẩy ra” trong đoạn văn thượng dẫn, rõ ràng, có ý làm giảm nhẹ vấn đề. Mà vấn đề thì cũng … chả có gì đáng phải bận tâm – theo khẳng định của Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh:

“Trung Quốc không sử dụng sức mạnh của mình để làm phương hại đến lợi ích của các nước khác, không làm phương hại đến hoà bình, ổn định của khu vực và trên thế giới.”

Tướng Nguyễn Chí Vịnh (trái) gặp gỡ tướng Thường Vạn Toàn, bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Trung Quốc tại Bắc Kinh hôm 2/11/2016. Ảnh lấy từ RFA

Ngài Thứ Trưởng Quốc Phòng đã nói (“chắc như bắp”) thế rồi, và Bộ Chính Trị lại luôn đề cao  phương châm “Bốn Tốt” và “Mười Sáu Chữ Vàng” thì Lực Lượng Biên Phòng Quảng Ngãi nằm bờ (để rút dầu mang bán) kể cũng … đúng thôi. Hơn nữa, ngư dân địa phương (xem chừng) lại rất tích cực và sốt sắn trong việc bảo vệ biển đảo và hải phận nên để họ nêu cao tinh thần tự lực tự cường là chuyện rất nên làm – theo như cách tường thuật của báo Tuổi Trẻ, số ra ngày 26 tháng 7 năm 2015:

Tất cả ngư dân trẻ trên tàu cá QNg 94359 TS của ông Huỳnh Luận ở Quảng Ngãi đều mặc áo đỏ – màu cờ Tổ quốc – khi ra khơi.

Họ tâm sự: “Mặc áo mang biểu tượng Tổ quốc, trong lòng chúng tôi cảm thấy thật thiêng liêng, có cảm giác con tàu của mình chính là cột mốc chủ quyền trên biển cả”.

Ngư dân Trần Tấn Kiệt và thuyền trưởng Huỳnh Luận giải thích:

“Cách đây chưa lâu, báo Tuổi Trẻ đã xuống tàu tặng hai chiếc áo đỏ sao vàng cho chúng tôi. Vì vậy vào ngày 20-5-2015, khi hạ thủy tàu vỏ thép đi khơi, chúng tôi quyết định phát động toàn tàu mặc áo đỏ sao vàng khi tàu xuất bến, lúc trở về và đặc biệt khi đánh cá ở Hoàng Sa”.

Sáng kiến tặng áo và tặng cờ cho ngư dân Quảng Ngãi để họ trở thành “cột mốc chủ quyền trên biển cả” của báo Tuổi Trẻ(ngó bộ) dễ chơi, lại chả tốn kém gì nên được nhân rộng khắp mọi nơi:

– Báo Báo VietnamPlus (13/01/2016) : Trao tặng 1.000 lá cờ Tổ quốc cho ngư dân Phú Yên

– Báo Quân Đội Nhân Dân (25/03/2018) : Đồn Biên phòng Vinh Hiền trao cờ Tổ quốc và áo tặng ngư dân địa phương

 Báo Biên Phòng (28/03/2018) : Tặng cờ Tổ quốc cho ngư dân Thừa Thiên Huế

– Báo Quân Đội Nhân Dân (25/03/2018) : Đồn Biên phòng Vinh Hiền trao cờ Tổ quốc và áo tặng ngư dân địa phương

– Báo Tuổi Trẻ (28/03/2018) : Tặng ngư dân cờ Tổ quốc mới trước khi ra khơi ở

Cùng lúc BBC ái ngại loan tin: “TQ rầm rộ đưa hơn 40 tàu vào Biển Đông. Ảnh vệ tinh chụp hôm thứ Hai 26/3 do Planet Labs Inc cung cấp cho thấy hàng không mẫu hạm Liêu Ninh đang cùng chừng 40 tàu chiến và tàu ngầm đã đi vào phía Nam đảo Hải Nam trong đợt phô trương sức mạnh mới nhất của Trung Quốc.”

Chắc sợ lính Tầu khó nhắm trúng đích nên mới có vụ “tặng ngư dân cờ tổ quốc mới” để cho tụi nó dễ thấy, từ xa, tôi đoán vậy. So với vụ “tặng cờ cho dân ăn Tết” mà bạn Trương Duy Nhất coi là “những món quà khốn nạn” thì chuyện trao cờ cho ngư dân để “làm cột mốc chủ quyền trên biển cả” còn khốn nạn hơn nhiều!

Bắt người để đòi nợ gần 300 triệu đồng

 

Bắt người để đòi nợ gần 300 triệu đồng

Bốn nghi can vụ bắt người đòi nợ (Hình Vnexpress.net)

SÀI GÒN, VIỆT NAM (NV) – Để đòi gần 300 triệu đồng, một nhóm người đi xe hơi từ Sài Gòn lên Tây Ninh đánh đập, bắt người đàn ông đưa lên xe chở đi.

Theo báo điện tử VNExpress loan tải, công an huyện Gò Dầu (Tây Ninh) hiện đang tạm giữ các nghi can Nguyễn Văn Đức (40 tuổi, quê Đồng Tháp), Trương Chí Dũng (53 tuổi), Cao Văn Tùng (46 tuổi) và Nguyễn Văn Thái Đức (44 tuổi, quê Sài Gòn) về hành vi Bắt giữ người trái pháp luật.

Theo VNExpress, ngày 19 Tháng Ba, nhân viên kế toán một công ty ở Sài Gòn đưa cho ông Nguyễn Văn Đức gần 300 triệu đồng nhờ đem đến ngân hàng ở Gò Dầu giao cho Lê Trường Giang (37 tuổi, giám đốc công ty xây dựng) để chuyển số tiền này vào tài khoản của công ty.

Khi Nguyễn Văn Đức về trước, ông Giang yêu cầu ngân hàng ngưng giao dịch và lấy trọn 300 triệu đồng. Sau nhiều lần đòi lại tiền nhưng không được, Đức gọi điện thọai cho Trương Chí Dũng hẹn sáng 27 Tháng Ba lên Gò Dầu đòi nợ.

Dũng rủ thêm Cao Văn Tùng, Nguyễn Văn Thái Đức và một thanh niên khác đi chung xe van 7 chỗ từ Sài Gòn lên Tây Ninh. Nhóm nguời nhìn thấy Lê Trường Giang trước cổng Khu công nghiệp Phước Đông – Bời Lời, cả nhóm xông vào đánh đập và bắt nạn nhân lên xe chở đi. Trên xe, họ tiếp tục đánh và dùng bình xịt hơi cay đe dọa ông Giang.

Do việc xảy ra giữa nơi công cộng, người dân đã báo cho công an để truy đuổi, đến xã Thanh Phước (huyện Gò Dầu) thì chặn bắt được nhóm nguời trên. Chỉ có nam thanh niên không rõ lai lịch đã bỏ xe chạy thoát. (U.V)

Xảy ra tự sát tại Đại sứ quán Việt Nam ở Malaysia


Cảnh sát Malaysia đến hiện trường điều tra.
Cảnh sát Malaysia đến hiện trường điều tra.

Tờ Star dẫn lời đại diện cảnh sát quận Dang Wangi cho biết “Bà ấy đã nổi giận và bắt đầu la mắng nhân viên [Đại sứ quán] trước khi rút dao từ trong túi ra”.

Bà Trần Thị Mai, 37 tuổi, được cho biết đã dùng dao mang theo và tự đâm vào ngực mình. Bà đã được một người Việt có mặt tại hiện trường đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng không qua khỏi.

Chiều 3/4, Bộ Ngoại giao Việt Nam ra thông cáo nói: “Tại nơi làm thủ tục, khi chưa nộp hồ sơ và tiếp xúc với cán bộ lãnh sự, chị Mai có biểu hiện bất bình thường (đập bàn, la hét) và rút dao từ trong túi xách mang theo người và tự gây thương tích. Sự việc diễn ra đột ngột, nhân viên bảo vệ, cán bộ Đại sứ quán và những người có mặt không kịp can thiệp”, theo PLO.

Vụ tự sát xảy ra ngay tại Đại sứ quán đã khiến nhiều người Việt Nam ở nước ngoài phẫn nộ. Nhiều ý kiến cho rằng tệ nạn lạm thu và thái độ bàng quang, vô trách nhiệm của các cán bộ tại các đại sứ quán Việt Nam đã dẫn đến những uất ức của người dân khi buộc phải đến làm thủ tục.

Xuan Vuong Nghiem, Admin của trang Facebook “Tôi và Sứ quán” chuyên phản ánh những tiêu cực của các đại sứ quán Việt Nam ở nước ngoài, viết:

“Đây là một minh chứng về việc “con giun xéo mãi cũng oằn”, hãy đừng khoanh tay đứng nhìn coi như không phải việc của mình mà hãy sát cánh bên nhau để đấu tranh dẹp bỏ thói hách dịch, cửa quyền, lạm thu phí lãnh sự một cách tàn nhẫn khi cái giá cao nhất phải trả không còn là tiền bạc nữa mà hôm nay đã là một mạng người”.

Malaysia là một trong những điểm đến trong khu vực của nhiều lao động Việt Nam. Rất nhiều trong số này sang Malaysia theo dạng du lịch, sau đó ở lại để làm việc chui nên thường xuyên phải đối diện với những bất an vì bị cảnh sát truy bắt.

Tháng 7 vừa qua, một đại diện của Đại sứ quán Việt Nam tại Kuala Lumpur xác nhận với báo Tuổi Trẻ về tình trạng cảnh sát Malaysia gia tăng truy quét lao động bất hợp pháp tại đây. Theo lời của cán bộ này, sứ quán Việt Nam không thể kiểm soát được số người Việt làm việc chui tại Malaysia “vì họ đi theo nhiều đường lắm”.

Vì cư trú bất hợp pháp nên nhiều lao động Việt Nam khi muốn về nước phải đến Đại sứ quán Việt Nam để làm giấy thông hành.

Nhiều người từng đến làm thủ tục tại đây cho biết họ rất “uất ức” vì những khoản lạm thu phi lý và thái độ tiêu cực của nhân viên Đại sứ quán.

Trong thông cáo chiều 3/4, Bộ Ngoại giao Việt Nam cho biết đã cung cấp trích xuất camera cho cảnh sát Malaysia để phục vụ việc điều tra.

Cơ quan này cũng đề nghị Bộ Công an xác minh thân nhân của bà Mai và hướng dẫn làm thủ tục cần thiết, giải quyết hậu sự.

Tin cho hay bà Trần Thị Mai qua đời để lại con nhỏ chưa đầy 1 tuổi.

Hành hương về cõi Vĩnh hằng

Hành hương về cõi Vĩnh hằng

Nhìn từ bên ngoài, cái chết của Đức Tổng Phaolô có vẻ cô đơn, lạnh lẽo. Ngài qua đời khi đang ở nước ngoài, xa quê hương, xa giáo phận, xa gia đình. Ngài qua đời, hoàn toàn vắng bóng người thân, thi thể được quàn trong bệnh viện, chờ ngày được vận chuyển về quê nhà theo đường hàng không! Rất cô đơn. Và lạnh lẽo, giữa mùa Đông băng giá.

Thế nhưng, trong tầm nhìn đức tin, sự ra đi của ngài mang ý nghĩa rất đặc biệt. Ngài ra đi sau khi chủ sự Thánh Lễ trọng thể, với sự hiện diện của tất cả Hội đồng giám mục, đại diện 26 giáo phận trên toàn cõi Việt Nam. Ngài lại chủ sự Thánh Lễ đó tại Đền thờ Thánh Phaolô, Thánh Bổn mạng của ngài. Và sau khi ban phép lành kết thúc Thánh lễ, chúc cộng đoàn ra đi bình an, chính ngài đã ra đi bình an về với Chúa. Bỗng nhớ lại lời một bài hát về linh mục: “Con muốn chết ở chân bàn thờ…”. Còn kết thúc nào đẹp hơn cho cuộc đời một người dâng mình cho Chúa?

Chưa từng có giám mục Việt Nam nào qua đời khi đang đi ad limina. Chưa từng có giám mục nào đang coi sóc giáo phận ở Việt Nam mà lại chết ở Rôma, thủ đô của Hội Thánh Công giáo, nơi chôn táng hai Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô, và biết bao vị thánh khác. Hiếm có giám mục ViệtNam nào vừa qua đời đã được đích thân Đức Giáo Hoàng loan báo và dâng lễ cầu nguyện cho. Cũng hiếm có giám mục ViệtNam nào được Đức Hồng y Quốc vụ khanh Tòa Thánh chủ sự Thánh Lễ đưa chân. Rất nhiều điều đặc biệt đã diễn ra trong cái chết của Đức Tổng Phaolô!

Điều đặc biệt nhất là với Đức Tổng Phaolô, hành hương ad limina đã trở thành cuộc hành hương về vĩnh cửu và thể hiện ý nghĩa trọn vẹn của hành hương. Hành hương ad limina là trở về với cội nguồn đức tin, qua lời tuyên xưng của Thánh Phêrô vào Chúa Giêsu là “Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Hành hương ad limina là trở về với cội nguồn sứ vụ tông đồ, sứ vụ được Chúa Giêsu trao cho Phêrô: “Anh là Phêrô, nghĩa là Đá, trên Đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18); và “Hãy làm cho anh em của anh nên vững mạnh” (Lc 22,32). Cội nguồn đức tin và sứ vụ đó là Chúa Giêsu, và xa hơn nữa, là chính Chúa Cha, Đấng đã sai Chúa Giêsu đến trong thế gian, để “những ai tin vào Con của Ngài thì không phải chết nhưng được sống đời đời” (Ga 3,16). Và như thế, với Đức Tổng Phaolô, hành hương ad limina 2018 không chỉ là đến viếng mộ hai Thánh Tông Đồ và gặp gỡ Đức Giáo Hoàng, nhưng là gặp gỡ chính Thiên Chúa Tình Yêu. Ở đó, Thiên Chúa Ba Ngôi không còn là một đề tài thần học mà Đức Tổng Phaolô say mê nghiên cứu và giảng dạy suốt nhiều năm, nhưng đã thành thực tại sống động, bao la như đại dương, dịu dàng như lòng mẹ, êm ái như sóng vỗ.

Và cũng chính ở đó, châm ngôn đời giám mục của Đức Tổng Phaolô nên trọn vẹn: Ad Deum laetitiae meae – Chúa là nguồn vui của con.   

Gm Phêrô Nguyễn Văn Khảm

From: Do Tan Hung & Nguyen Kim Bang

SỐNG NIỀM VUI PHỤC SINH

SỐNG NIỀM VUI PHỤC SINH

Tôi rất thích câu Kinh Thánh: “Khi Chúa Giêsu thấy Maria Mađalêna khóc ở cửa mộ thì Ngài hỏi: Này chị, sao chị khóc?”(Ga 20:15).  Lúc đó Ngài không hỏi một câu văn hoa bóng bẩy.  Ngài muốn biết lý do chúng ta lo âu, khóc lóc và phiền muộn khi niềm hy vọng tiềm ẩn trong mọi sự – nếu chúng ta lưu ý.

Phục sinh mang ý nghĩa giải thoát, rất ý nghĩa đối với một người như tôi, vì tôi luôn cảm thấy buồn sầu và tiêu cực.  Mừng lễ Phục sinh là dịp để chúng ta nói: “Vâng, lạy Chúa Giêsu, con tin.”  Khi làm vậy, hãy nắm bắt niềm hy vọng có sẵn đó.

  1. Tiến lên và chạm vào ngài

Sau khi sống lại, Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ và nói: “Sao anh em phiền muộn?  Sao anh em nghi ngờ?  Hãy sờ vào Thầy và xem đây, ma không có xương thịt như anh em thấy Thầy.”  Nếu tôi là một trong số họ, tôi không chỉ phiền muộn mà chắc rằng tôi sẽ không dám đến gần sờ thử.  Tôi nghi ngại.  Nhưng tôi tìm thấy sự an tâm trong sự bảo đảm của Chúa Giêsu rằng sự phục sinh của Ngài là thật.  Chúa Giêsu là thật, sự phục sinh là thật, do đó mà các lời hứa của Ngài là thật.  Nghĩa là chúng ta khả dĩ tin Ngài khi Ngài nói với chúng ta rằng Ngài sẽ ở với chúng ta đến tận thế (Mt 28:20).

  1. Thiên Chúa tốt lành

Trước khi chịu chết, Chúa Giêsu nhắc lại rằng Ngài được sai đến nhân danh Chúa Cha.  Thật vậy, qua nhiều phép lạ, nhất là việc cho Ladarô sống lại, cho thấy tính tốt lành của Thiên Chúa: “Vì Cha yêu Con và cho Chúa Con thấy mọi sự Người làm, và Người sẽ cho Chúa Con thấy những việc vĩ đại hơn vậy, đến nỗi anh em có thể ngạc nhiên” (Ga 5:20).

Chân phước Angela Foligna, thế kỷ 14, là người mẹ và người vợ, rồi là người viết xuất chúng về các điều thần bí, đã viết: “Bước đầu tiên mà linh hồn phải có khi đi vào con đường yêu thương là biết Thiên Chúa qua chân lý, nhờ đó mà muốn đạt tới Thiên Chúa…  Biết Chúa qua chân lý là biết Ngài như chính Ngài, hiểu sự xứng đáng của Ngài, vẻ đẹp của Ngài, sự ngọt ngào của Ngài, sự tuyệt luân của Ngài, sức mạnh của Ngài, sự tốt lành của Ngài, bản chất cực tốt lành của Ngài.”  Tôi nghĩ rằng tin Chúa tốt lành là điểm phục sinh.  Thiên Chúa có tốt lành không?  Có.  Chúng ta có thể nói vậy với niềm xác tín vào sự Phục sinh.

  1. Phó thác

Hãy phó thác ý muốn và cuộc đời mình cho Chúa quan phòng.  Thánh Thomas Tiến sĩ viết: “Tính thánh thiện không gì hơn là quyết định dứt khoát, một hành động anh dũng của một linh hồn phó thác cho Thiên Chúa.  Nhờ ý muốn thẳng thắn mà chúng ta yêu mến Chúa, chạy về phía Chúa, đạt tới Ngài và sở hữu Ngài.”  Mỗi khi chúng ta nói với Chúa: “Hãy lấy điều đó khỏi con,” chúng ta đang sống niềm vui Phục sinh, vì chúng ta đang nhớ lời hứa của Chúa rằng Ngài sẽ cung cấp cho chúng ta, Ngài không bỏ chúng ta, và dù chúng ta nghi ngờ thì Ngài vẫn thực sự đáng tin.

  1. Loại bỏ sợ hãi

Trong trình thuật của thánh Mát-thêu, thiên thần Chúa hiện ra với Maria và một Maria khác ở nơi mộ trống, rồi nói với họ: “Đừng sợ, vì tôi biết các chị đang tìm Giêsu bị đóng đinh.  Ngài không còn ở đây.  Ngài đã sống lại như Ngài đã nói.”  Sau đó Chúa Giêsu gặp các chị và lặp lại: “Đừng sợ!” (Mt 28:10).  Có thể điều Chúa Giêsu nói ở đây là đừng sợ.  Loại bỏ sợ hãi là điều không dễ làm.  Nhưng nếu chúng ta có thể loại bỏ sợ hãi, dù loại bỏ dần dần, chúng ta sẽ tránh xa nỗi buồn thập giá và đến gần sự tuyệt vời của ngôi mộ trống.  Cố tu sĩ Thomas Merton, dòng Trap, viết: “Nỗi sợ hãi thu hẹp lối vào trái tim, co rút khả năng yêu thương và làm đóng băng khả năng trao tặng chính mình.

  1. Công khai

Mệnh lệnh của Chúa Giêsu là rao giảng công khai.  Cho dù bạn có thể giống như kẻ khờ dại, cứ nói với người ta rằng sự sống lại đã xảy ra thực sự.  Không nhất thiết chúng ta phải là người rao giảng Tin Mừng từ xa.  Chúng ta khả dĩ làm và nói mọi thứ, ngôn ngữ và hành động của chúng ta luôn trở lại với sự Phục sinh, truyền niềm hy vọng cho mọi người chúng ta gặp.

  1. Khiêm nhường

Nếu Chúa Giêsu là Thiên Chúa, và chỉ có một Thiên Chúa, điều đó nghĩa là không ai trong chúng ta là Thiên Chúa.  Đó là sự thật quan trọng khác về sự sống lại: Thiên Chúa trở nên con người, con người không thể trở nên Thiên Chúa.  Tôi biết tôi thường lẫn lộn hai điều đó, nhất là khi tôi nói chuyện qua điện thoại với nhân viên bảo hiểm y tế, vì tôi cảm thấy mình có quyền hơn người đó.  Thánh nữ Catarina Siena viết: “Hãy nhỏ bé và khiêm nhường.  Hãy nhìn vào Thiên Chúa, Ngài tự hạ làm con người.  Đừng làm mình bất xứng với những gì Thiên Chúa đã làm cho chúng ta.”  Với sự khiêm nhường, chúng ta sẽ có khả năng hơn nhờ sự Phục sinh.  Điều đó như sự bù đắp những gì chúng ta không thể có, nhưng Thiên Chúa khả dĩ cung cấp cho chúng ta nếu chúng ta tin vào ngôi mộ trống.

  1. Hành trình Emmaus

Tôi luôn được đánh động bởi trình thuật của thánh Luca về hành trình Emmaus.  Hai môn đệ trên đường đi Emmaus, Chúa Giêsu đến gần và hỏi họ đang nói chuyện gì.  Một người nói: “Sao ông hỏi vậy?  Ông không nghe xôn xao chuyện gì ư?”  Và họ chợt nhận ra Ngài khi Ngài cùng ngồi ăn với họ. Nhưng ngay khi họ nhận ra Ngài thì Ngài biến đi.  Hằng ngày chúng ta có dịp đi Emmaus nếu chúng ta đồng ý với thánh Leo Cả: “Chia sẻ sự Phục sinh của Chúa Kitô là không bị ràng buộc bởi những gì tạm thời, nhưng chỉ ràng buộc bởi sự sống vĩnh hằng mà Ngài trao ban cho chúng ta… Sự Phục sinh đã khởi sự nơi Đức Kitô, và Ngài muốn dẫn chúng ta đến sự viên mãn của sự sống và sự chữa lành.

  1. Cầu nguyện liên lỉ

Trong trình thuật của thánh Luca, tôi thích câu: “Họ hỏi nhau: Lòng chúng ta không sốt sáng khi Ngài nói chuyện với chúng ta trên đường đi và giải nghĩa Kinh thánh cho chúng ta sao?” (Lc 24:32).  Hành trình tới Emmaus là lời cầu nguyện, các nhiệm vụ nhỏ mọn của chúng ta hằng ngày cũng là những lời cầu nguyện. Thánh bổn mạng của tôi, Têrêsa Hài đồng, đã định nghĩa: “Lời cầu nguyện là điều bộc phát từ đáy lòng, là ánh mắt hướng về trời cao, là lời tạ ơn, là tình yêu giữa cơn thử thách và giữa niềm vui.”  Đó là cách cầu nguyện khi chúng ta sống niềm vui Phục sinh.

  1. Nhận biết Chúa trong mọi sự

Nếu mùa Chay là sống tĩnh lặng để lắng nghe tiếng Chúa thì lễ Phục sinh là ca vang Alleluia với Ngài.  Và nếu 40 ngày bắt đầu bằng thứ tư lễ Tro là tách mình ra khỏi ai đó, nơi nào đó và thương mình hơn thì lễ Phục sinh là đón nhận mọi người, mọi nơi, mọi thứ gì thúc đẩy sự tốt lành, vẻ đẹp và tình yêu thương.  Thánh Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II đã viết: “Chúng ta có thể tìm thấy Chúa trong mọi sự.  Chúng ta có thể hiệp thông với Ngài trong mọi sự và qua mọi sự.”  Thiên Chúa hằng sống và hiện hữu khắp nơi.  Hãy sống niềm vui Phục sinh ở mọi nơi và mọi lúc.  Hãy cầm lấytạ ơnbẻ ra và trao cho người khác chính cuộc đời mình!

 Therese Borchard

Trầm Thiên Thu

(chuyển ngữ từ Beliefnet.com)