Bản lên tiếng phản đối vụ xử 6 nhà hoạt động tuần qua

Bản lên tiếng phản đối vụ xử 6 nhà hoạt động tuần qua

2018-04-09

Ảnh chụp màn hình của trang web lienketqnhn.org

Ảnh chụp màn hình của trang web lienketqnhn.org

 Courtesy of lienketqnhn.org
 

Nhóm có tên Hội Đồng Liên Kết Quốc Nội – Hải Ngoại Việt Nam vào ngày 9 tháng 4 cho công bố Bản Lên Tiếng phản đối phiên xử 6 nhà hoạt động do Tòa án Hà Nội tiến hành vào tuần qua.

Bản Lên Tiếng cho rằng phiên xử bất công và phi pháp. Những bản án mà tòa tuyên cho Luật Sư Nhân Quyền Nguyễn Văn Đài, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Nhà báo độc lập Trương Minh Đức, Nhà hoạt động Nguyễn Bắc Truyển, Cô Lê Thu Hà và Cựu tù chính trị Phạm Văn Trội là khắc nghiệt, tổng cộng lên 66 năm tù ở và 17 năm quản chế.

Theo Hội Đồng Liên Kết Quốc Nội – Hải Ngoại Việt Nam thì những nhà hoạt động vừa nêu chỉ thực hiện quyền tự do dân chủ một cách ôn hòa, phù hợp với tiê chuẩn quốc tế được ghi trong Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc cũng như Hiến Pháp Việt Nam năm 2013.

Bản Lên Tiếng cho rằng những bản án tuyên ra là sự vi phạm trắng trợn những quyền căn bản của con người về nhân quyền và quyền được xét xử công bằng.

Gần 20 đại diện ký tên vào Bản Lên Tiếng kêu gọi Liên Hiệp Quốc và các quốc gia dân chủ trên thế giới lên án và can thiệp buộc chính phủ Hà Nội hủy bỏ những bản án bất công, trái với luật quốc tế như thế.

Khi những hung thần quyền lực tự biến thành tội đồ


Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị của ông rất e ngại phải mở những phiên tòa xét xử những công thần của chế độ, những hung thần quyền lực đã tha hóa, nhưng đã chót hẹn cho củi khô hay củi tươi vào lò đã cháy to, ông không thể nào chơi bài lùi.
Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị của ông rất e ngại phải mở những phiên tòa xét xử những công thần của chế độ, những hung thần quyền lực đã tha hóa, nhưng đã chót hẹn cho củi khô hay củi tươi vào lò đã cháy to, ông không thể nào chơi bài lùi.

Chính quyền cộng sản trong cơn suy thoái không sao kiềm chế nổi đang phơi bày những thảm cảnh chưa từng có.

Ủy viên Bộ chính trị, ủy viên trung ương đảng, bộ trưởng, cán bộ cao cấp bị trói tay, ra tòa, xộ khám, các cán bộ cộng sản cấp cao bắn giết nhau, các đồng chí thù địch triệt hạ nhau là bức tranh diễn ra hầu như hàng ngày.

Rõ ràng đảng càng họp hành, ra những nghị quyết để chỉnh đốn đảng như nghị quyết 12 – có 1 không 2 – dọa kỷ luật đuổi ra khỏi đảng mọi đảng viên đòi đa đảng đa nguyên, ủng hộ các tổ chức xã hội dân chủ, với mục tiêu chỉnh đốn đảng, thì đảng ngày càng đổ đốn thêm, mà đổ đốn nhất lại là trong hàng ngũ cấp cao nhất, các hung thần quyền lực một thời hét ra lửa, bị rơi rụng hàng loạt.

Đứng đầu sổ phải kể đến Đinh La Thăng, con người hùng một thời, tự tâng bốc là Đinh Tư lệnh, tư lệnh ngành Giao thông vận tải, rồi tư lệnh ngành dầu khí, đứng đầu thành ủy SàiGòn, thành phố lớn nhất nước, vào Bộ Chính trị, bỗng rơi ụych một phát thành tên tội phạm bị tuyên án 13 năm tù giam.

Rồi Trịnh Xuân Thanh lừng lẫy một thời, đứng đầu ngành xây dựng trong dầu khí, trốn chạy sang Đức không xong, bị bắt cóc do một con mồi non – 25 tuổi trẻ, bởi một viên trung tướng đích thân chỉ đạo tại chỗ, để rồi nhận bản án tù chung thân, còn khóc lóc van xin ‘’bác Trọng‘’ khoan hồng .

Còn viên trung tướng Đường Minh Hưng nói trên số phận cũng đen đủi, bị ngành tư pháp CH LB Đức coi là kẻ tội phạm xâm phạm an ninh quốc gia Đức, bị truy tố theo pháp luật Đức, từ nay không dám xuất ngọai sang phưong Tây, như bị giam lỏng trong nước, thật đẹp mặt ngành công an.

Một người hùng – hung thần quyền lực nữa đang lâm nguy, đó là ông bộ trưởng 4T- thông tin truyền thông Trương Minh Tuấn, đang có đà vươn lên như diều gặp gió bỗng diều bị đứt giây, rơi tự do, do bị truy tố là chủ mưu trong vụ đại án mua bán viễn thông MobiFone – AVG. Ông Tuấn là hung thần đàn áp báo chí, đàn áp các bloger tự do, tịch thu hơn 10 thẻ nhà báo cá nhân, buộc đình bản 3 tờ báo, từ ngày được kiêm thêm chức phó Ban Tuyên giáo TƯ càng trở nên hung dữ để hòng vừa che lấp tội tham nhũng cực lớn vừa lập công với hy vọng vào Bộ Chính trị trong cuốc họp TƯ 7 sắp đến, sau khi ông Đinh Thế Huynh bỗng nhiên bị bệnh tâm thần, phát điên, mất ghế trong Bộ Chính trị. Bản chất cơ hội của ông hung thần của báo chí là thế. Ông khó lòng thóat khỏi oan nghiệt.

Trong tháng 3 này lại nổ ra một vụ đại án khủng. Một đường dây đánh bạc bị phát hiện với 86 tội phạm đầu tiên, 38 tên bị bắt giam, kẻ chủ mưu lại là một thiếu tướng công an, là anh hùng lừng lẫy chiến công một thời khi ông ra tay trừng trị thẳng cánh bọn tội phạm dùng công nghệ thông tin cao cấp. Tướng Nguyễn Thanh Hóa ngực đầy huân chương với các chiến công: phá chuyên án 312 T, tại tổ chức đào tạo trực tuyến của Công ty đa cấp Cộng đồng Việt ; phá chuyên án 812 E của công ty Tâm Mặt Trời ; phá chuyên án 512T sòng bạc điện tóan ở Tây Ninh ; phá đường dây rửa tiền 24 triệu đô la; phá đường dây cá độ bóng đá 3 nghìn tỷ đồng…Do có nhiều chiến công lớn, ông tướng Hóa những tưởng không ai dám phạm đến mình; thêm nữa trong nhiệm vụ trừng trị bọn tội phạm dùng công nghệ cao ông bị cám dỗ bởi ngay cái bí hiểm của công nghệ cao nên bị nó sập bẫy. Ông liền dùng chính cái công nghệ cao ấy để làm ăn phi pháp, quy mô còn lớn hơn quy mô bọn tội phạm mà ông trừng trị, móc ngoặc với 2 kẻ tòng phạm là Nguyễn Văn Dưong có thần thế là thái tử đỏ con trai của Phạm Quang Nghị, nguyên ủy viên Bộ Chính trị, bí thư thành ủy Hà Nội, và Phan Sào Nam một chuyên viên về viễn thông hiện đại của mạng VTC, tên này thấy động đã từ nước ngòai trở về nộp 1 ngàn tỷ đồng để hòng giảm tội.

Ông tướng Hóa đã bị bắt giam với danh nghĩa: cầm đầu vụ án đánh bạc nghìn tỷ trên mạng. Từ viên tướng lừng danh trị bọn tội phạm tự biến thành tội phạm lừng danh qua xử dụng công nghệ cao. Thật éo le, bi thảm tột cùng ! Tội cực lớn này sẽ vượt qua tất cả các tội mà ông từng phá án.

Vẫn chưa hết. Ngành điều tra tỉnh Phú Thọ đã sờ đến gáy của trung tướng Phan Văn Vĩnh từng một thời thét ra lửa trên cương vị Tổng cục trưởng An ninh Bộ Công an, đã nghỉ hưu, nhưng bị nghi vấn là trong một thời gian dài đã bảo kê cho mạng lưới đánh bạc trên mạng xuyên quốc gia của bộ ba Hóa- Dương- Nam nói trên để kiếm một số tiền ăn chia không nhỏ trước khi về hưu.

Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị của ông rất e ngại phải mở những phiên tòa xét xử những công thần của chế độ, những hung thần quyền lực đã tha hóa, nhưng đã chót hẹn cho củi khô hay củi tươi vào lò đã cháy to, ông không thể nào chơi bài lùi. Sức ép của xã hội là cực lớn. Ông nhiều lần kêu gọi phải chống tham nhũng đến cùng, khẩn trương, triệt để, không khoan nhượng, nói là làm. Ông rất khóai chí khi được tâng bốc là ‘’người đốt lò vĩ đại’’.

Hội nghị TƯ 7 sắp họp. Các cuộc xử Đại án sắp tới sẽ ghi vào thành tích đáng kể của cá nhân ông để ông sẽ tọai nguyện phục vụ đảng cho đến hết nhiệm kỳ 5 năm, khi ông sẽ gần 77 tuổi, một kỷ lục rất đáng tự hào vậy.

Vì sao thanh niên Việt Nam không quan tâm đến đời sống chính trị?

Vì sao thanh niên Việt Nam không quan tâm đến đời sống chính trị?

Việt Nam được xếp hạng 152/183 quốc gia về thanh niên tham gia vào đời sống chính trị, theo Báo cáo đánh gia chỉ số phát triển thanh niên toàn cầu năm 2016. Vì sao thanh niên Việt Nam không quan tâm đến lãnh vực này và họ mong muốn gì để được phát triển trong xu hướng chung của thế giới?

 Like Page để cập nhật các thông tin mới nhất: http://bit.ly/2uQGVrY

See More

 

Bài bạc qua mạng và sự quản lý lỏng lẻo

Bài bạc qua mạng và sự quản lý lỏng lẻo

2018-04-06

Ảnh minh họa đánh bạc qua mạng.

Ảnh minh họa đánh bạc qua mạng.

 AFP
 

Thực trạng đánh bạc

Những năm gần đây, khi công nghệ thông tin ngày một phát triển, internet có mặt ở từng gia đình, từng chiếc điện thoại cá nhân, kéo theo nhiều mô hình hoạt động trực tuyến giúp con người tiện dụng hơn.

Lợi dụng môi trường mạng internet và sự ham muốn thắng thua với may rủi, ngành công nghiệp đỏ đen bắt đầu lấn sân sâu vào thị trường online, trên mạng đang tồn tại hàng loạt sòng bạc trực tuyến núp bóng các trò chơi điện tử, giúp người chơi có thể dễ dàng thỏa mãn đam mê bất cứ ở đâu, bất kể thời gian nào thông qua các thiết bị điện tử tiện dụng, với các điều kiện của trò chơi vô cùng dễ dàng. Chỉ cần lên mạng tìm kiếm từ khóa “chơi bài online ăn tiền” thì sẽ có vô số các trang mạng hiện ra.

Mặc dù chơi cờ bạc trên mạng là tiền ảo nhưng muốn có tiền ảo thì phải bỏ tiền thật ra để nạp vào tài khoản chuyển đổi thành tiền ảo thông qua các đại lý, ví điện tử và một loại đồng tiền trung gian là thẻ điện thoại, những người có máu đỏ đen có thể sát phạt nhau với số tiền lên tới nhiều tỷ đồng.

Theo khảo sát của phóng viên Đài Á Châu Tự Do tại một trong những sòng bạc trên mạng cho thấy hình thức đổi tiền như sau, khoản 23.000 xu có thể đổi là 20.000 đồng, 57.500 xu thì được 50.000 đồng và 575.000 xu thì lên tới 500.000 đồng. Tại các sòng bạc này hoạt động sôi nổi và được nhiều người chơi nhất là tại các phiên Tài Xỉu thu hút hơn cả ngàn người tham gia với tổng số xu từ 200 triệu đến hơn 400 triệu xu cho một lượt và mỗi lượt chơi chỉ diễn ra khoảng 1 phút.

Ngành trò chơi trực tuyến kết hợp với việc mua bán thẻ cào rõ ràng cả hai đơn vị này cùng có lợi.

–  LS. Nguyễn Thanh Hà

Người chơi nào thắng đều được hệ thống tự động cắt một khoản “phế” hay còn gọi là tiền cò từ 2% – 5% trên tổng số xu thắng cược dành cho nhà cái. Theo ước tính chỉ riêng trò Tài Xỉu, tiền “phế” mỗi ngày thu được từ người chơi khoản hơn 4 tỷ xu, nếu quy đổi thành tiền thật không dưới 3 tỷ đồng Việt Nam.

Những quy định pháp luật

Dùng tiền thật mua tiền ảo để đánh bạc hay cá độ đang được cho là thỏa mãn cơn khát và đồng thời điều này khá an toàn vì cho đến nay khung quản lý tiền ảo trên mạng của Việt Nam còn quá nhiều khoảng trống.

Luật sư Nguyễn Thanh Hà , Công ty Luật S&B trả lời với báo chí rằng “Việc sử dụng thẻ cào để thanh toán trên mạng đã tạo nên sự lưu thông một dạng tiền trên mạng với tốc độ thanh toán rất nhanh. Ngành trò chơi trực tuyến kết hợp với việc mua bán thẻ cào rõ ràng cả hai đơn vị này cùng có lợi.”

Quy định Việt Nam hiện nay cấm đổi các loại tiền ảo thành tiền mặt nhưng chưa có quy định về việc sử dụng thẻ cào làm công cụ trung gian để thanh toán trên mạng. Vì vậy các nhà mạng hưởng lợi từ việc bán thẻ dựa vào lý do nhà mạng không quản lý mục đích sử dụng của thẻ cào.

Luật sư Hà cho biết “Hiện nay, nhà mạng chỉ cung cấp kênh để nạp tiền vào tài khoản trò chơi, đến đó là kết thúc vai trò. Việc khách hàng chơi bài, đánh bạc, đổi thưởng, lấy tiền ra, nhà mạng không chịu trách nhiệm.”

Thu về số tiền lớn từ việc cung cấp dịch vụ thanh toán cho các trò chơi trên mạng, vậy nhà mạng có trách nhiệm như thế nào với các trường hợp công ty thanh toán vi phạm luật. Đại diện một nhà mạng tại Việt Nam khẳng định rằng nhà mạng không ký hợp đồng trực tiếp với các trang mạng trò chơi mà họ chỉ hợp tác với các công ty trung gian thanh toán.

Vị đại diện này còn cho biết thêm: “Khi ký hợp đồng với công ty trung gian thì nhà mạng chỉ cung cấp các dịch vụ cho điện thoại di động, có thể sử dụng thẻ cào để nạp vào trò chơi nhưng chắc chắn trò chơi đó đã được cơ quan chức năng Việt Nam chấp thuận”

Thế lực chống lưng

Vào trung tuần tháng 3 vừa qua, người chơi cờ bạc trên mạng bị lừa mất tiền nên đã đi tố cáo, cuộc điều tra mở ra đường dây cờ bạc xuyên quốc gia qua mạng với giá trị lên tới hàng triệu đô la. Điều đáng nói là chính truyền thông trong nước tích cực đưa tin về hai vị cựu tướng công an có dinh líu đường dây này: ông Nguyễn Thanh Hóa, nguyên cục trưởng Cục Cảnh sát công nghệ cao C50 Bộ Công an và Trung tướng Phan Văn Vĩnh, cựu tổng cục trưởng Tổng Cục Cảnh sát thuộc Bộ Công an.

Theo báo chí Nhà nước Việt Nam thì ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng kết luận trong một buổi họp với Ban Bí Thư rằng vụ việc đánh bạc liên quan đến các tướng của Bộ Công an “có quy mô lớn, sử dụng công nghệ cao, tính chất đặc biệt nghiêm trọng, phức tạp, nhạy cảm, liên quan đến nhiều người” nhưng chi tiết về vụ việc này không được truyền thông Việt Nam đăng tải chi tiết.

Trung Tướng Phan Văn Vĩnh bị khám xét văn phòng, mở đầu cho nhiều lùm sùm rằng ngành công an sẽ trảm ít nhất 5 tướng.

– NB. Hương Trà

Hồi tháng Giêng 2018, Bộ Công An Việt Nam đã bác bỏ tin trên trang cá nhân của nhà báo Lê Nguyễn Hương Trà rằng Trung tướng Phan Văn Vĩnh đã bị bắt.

Nhà báo viết trên trang cá nhân rằng “Mở rộng điều tra, rất nhiều tướng tá ngành công an dính vô vụ này. Trung Tướng Phan Văn Vĩnh bị khám xét văn phòng, mở đầu cho nhiều lùm sùm rằng ngành công an sẽ trảm ít nhất 5 tướng của hai vụ, trong đó có Rikvip và Tip.Club.”

Vào hôm ngày 6 tháng 4, cơ quan an ninh điều tra Phú Thọ ra quyết đinh khởi tố và bắt tạm giam 3 tháng với ông Phan Văn Vĩnh về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ” theo điều 356 Bộ luật Hình sự. Trước đó ngày 11/3, ông Nguyễn Thanh Hóa cũng bị công an Phú Thọ khởi tố và bắt tạm giam về tội “Tổ chức đánh bạc”.

Vụ việc đánh bạc xuyên quốc gia với quy mô lớn này vẫn đang được điều tra. Pháp luật Việt Nam hiện nay quy định đánh bạc quy mô lớn mới bị xử lý hình sự, vậy quy mô lớn là như thế nào? Một vị luật sư thuộc đoàn luật sư Việt Nam cho biết:

“ Luật không thể quy định được hết các chi tiết trong các điều khoản và tình tiết để xử lý hình sự. Để hiểu từ quy mô lớn là tổ chức đánh bạc hoặc gá bạc trong cùng một lúc cho từ 10 người trở lên, từ 2 chiếu bạc trở lên và số tiền và hiện vật có giá trị từ 20 triệu trở lên.”

Luật pháp của Việt Nam có quy định nghiêm cấm việc đánh bạc và tổ chức đánh bạc dưới bất kỳ hình thức, sẽ xử phạt người chơi và đặc biệt đối với các cá nhân tổ chức đánh bạc.

Hoạt động đánh bạc qua mạng khó có thể thực hiện được với quy mô lớn nếu không có các cổng trung gian thanh toán và các loại thẻ cào. Việc quản lý lỏng lẽo trong phát hành cũng như sử dụng các loại thẻ viễn thông khiến nó dễ dàng trở thành phương tiện để có thể thanh toán vào những hoạt động bài bạc trực tuyến.

Với thực trạng không thể kiểm soát của các thẻ cào điện thoại, Hiệp hội Internet Việt Nam cho biết để quản lý vấn đề thanh toán trên mạng cần sự quản lý chặt từ phía Ngân hàng Nhà nước từ khi phát hành thẻ. Còn theo Bộ Thông tin và Truyền thông thì các biện pháp phải quản lý các đơn vị cung cấp viễn thông.

Giải quyết vụ việc đánh bạc trên mạng này, Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ yêu cầu Ngân hàng Nhà nước phối hợp với Bộ Thông tin và Truyền thông, Bộ Tư pháp và cơ quan chức năng kiểm tra và nghiên cứu trong tháng 5-2018 phải báo cáo tình hình và đề xuất biện pháp quản lý, xử lý việc sử dụng các hình thức thanh toán trên mạng, đặc biệt là các hoạt động thanh toán liên quan đến vi phạm pháp luật như trốn thuế, đánh bạc và rửa tiền.

Cẩm nang cho du khách .

Phan Thị Hồng is with Hoang Le Thanh. 

Cẩm nang cho du khách .

Một người bạn nói: ông là người Việt, sống ở ngoại quốc, hiểu cả người Việt lẫn người nước ngoài, nên làm một cẩm nang cho những du khách

Mới đầu, thấy đó là một ý hay. Làm thử vài trang dưới đây, không biết có nên làm tiếp không, không biết có giúp gì cho du khách để hiểu VN hơn hay không.

– Nếu ăn tiệm, thấy ngon, đừng khen. Người ta sẽ tăng giá gấp hai.

– Mua hàng, phải trả giá. Trả giá bao nhiêu cũng hớ. Nhưng nên an ủi: có người còn hớ hơn mình.

– Để quên iPhone hay ví tiền, đừng quay trở lại, hỏi có ai lượm được không. Bạn đang ở VN, không ở Nhật.

– Đi đường, chỉ nên đeo nhẫn hay đồ trang sức giả. Có thể bị mất ngón tay, nhưng không mất nhẫn… thật.

– Đừng lễ phép, chào hỏi, cám ơn, xin lỗi. Đó là dấu hiệu của người yếu. Không có chỗ sống cho người yếu trong một xã hội toàn những người hùng.

– Nếu mất giấy tờ, khi khai báo, phải biết điều. Người công chức ngồi trước mặt bạn đã tốn nhiều tiền mới được ngồi đó. Hãy giúp họ thu lại số tiền đã bỏ ra đầu tư. Đơn của bạn cũng chẳng có ai xét, nhưng nếu biết điều, đỡ mất công chờ đợi.

– Khi có người hỏi: có biết bác Hồ không, đừng kể lể những điều bạn biết về ông Hồ qua Wikipedia. Khổ lắm, biết rồi, nói mãi. Người ta chỉ nhắc khéo bạn đã quên chi tiền.

– Gặp một người lần đầu, cứ nói: chào tiến sĩ. Rất hiếm người không phải là tiến sĩ. Hay ít nhất phó tiến sĩ, nhưng người Việt không thích làm phó cho ai cả.

– Nếu gặp một ông tiến sĩ có trình độ thấp hơn học sinh tiểu học, đừng ngạc nhiên. Có thể ông ta chưa học xong tiểu học.

– Nếu người ta đưa một tờ giấy khổ lớn, chằng chịt những chữ, đừng nghĩ đó là một thực đơn. Đó là một danh thiếp, liệt kê bằng cấp, chức vụ…

– Đừng hỏi chức vụ này nghĩa là gì, bằng cấp kia của trường nào. Chính đương sự cũng không biết.

– Nếu muốn tơ lụa hay đặc sản Việt Nam làm kỷ niệm, đừng mua tại chỗ, vác nặng mệt xác. Chờ khi về, mua trong một tiệm Tàu cạnh nhà.

– Đừng làm gì, nói gì, nếu không muốn bị phiền phức. Nên nhớ ở nước bạn, người dân có quyền làm bất cứ điều gì luật pháp không cấm; ở Việt Nam chỉ có quyền làm những gì luật pháp cho phép.

– Đừng làm gì, ngay cả khi luật pháp cho phép. Nhiều người ở tù mọt gông vì tưởng luật pháp làm ra để áp dụng.

– Muốn biết ai thuộc giai cấp nào trong xã hội, nên nhìn móng tay họ. Câu nói nổi tiếng: tôi làm thối móng tay mới xây được nhà cửa. Nếu thấy ai có móng tay thối, nên bày tỏ sự kính trọng. Đó ít ra là một chủ tịch xã, chủ một dinh cơ, lớn gần như dinh Tổng thống Mỹ.

– Nếu bạn thấy một người diện complet, cà vạt trong khi trời nóng như lửa, nói những câu ngớ ngẩn khiến thiên hạ ôm bụng cười, đừng nghĩ đó là những anh hề. Đó là những đỉnh cao trí tuệ loài người, đang mô tả một thiên đường XHCN trong tương lai.

– Đừng ngạc nhiên khi thấy một người làm 100 dollars mỗi tháng, xài iPhone trên một ngàn đô, xe hơi trên trăm ngàn. Tại sao không? Why not?

– Thấy hàng trăm người tụ tập ồn ào, đừng nghĩ họ biểu tình đòi nhân quyền hay tranh đấu cho môi sinh. Họ đang tranh nhau chỗ trong một tiệm McDonal’s, Starbucks.

– Thấy hàng ngàn người ngoan ngoãn xếp hàng cả buổi, đừng nghĩ họ chờ vào thư viện, coi triển lãm…. Họ chờ giờ mở cửa H&M hay GAP.

– McDonald’s, H&M… đối với bạn là những tiệm bình dân, ăn cho mau, mặc cho tiện trong khi lao động tốt. Với người Việt, đó là những nơi sang trọng, dấu hiệu của thành đạt. Cái gì dính dáng tới ngoại quốc cũng sang trọng. Chụp được cái hình nằm chờ trước cửa H&M là bằng chứng bạn thuộc thành phần ưu tú trong xã hội.

– Nếu thấy một người quỳ gối, hôn chân một người khác, người quỳ gối là người Việt. Vì không thể có chuyện ngược lại. Đó là một hành động vinh quang, nếu người ngoại quốc là tỷ phú. Là một niềm hãnh diện, nếu người ngoại quốc là…. người ngoại quốc.

– Thử nêu tên Mandela, Gandhi: nhiều người trẻ nghĩ đó là một hiệu quần áo Tây, và hy vọng có ngày mở tiệm ở VN để được xếp hàng chầu chực. Nhưng họ sẵn sàng kể cho bạn tất cả những giai thoại về thần tượng Jack Ma, một thương gia Tàu trở thành tỷ phú nhờ cấu kết với nhà nước, bán hàng giả.

– Đi Air VN, nếu chờ quá một giờ trước W.C, đừng nghĩ có người táo bón bên trong. Nhân viên hàng không đã khóa cửa để lấy chỗ chở đồ lậu.

– Tại sao nhiều người Việt, kể cả người có chức sắc, bị bắt vì ăn trộm ở các cửa hàng nước ngoài? Bởi vì họ biết xài, biết hàng hóa ngoại quốc có phẩm chất.

– Tại sao ở Nhật có những bảng lớn, viết bằng tiếng Việt, nơi công cộng: “Ăn cắp là xấu”? Bởi vì ngày nay tiếng Việt được dùng tại khắp nơi trên thế giới.

– Bạn thắc mắc: tại sao phải để 10 dollars vào sổ thông hành khi qua hải quan. Sự thực, không bắt buộc phải để 10 dollars. Người ta bịa đặt ra để nói xấu chế độ. Hai mươi đô cũng được. Nhưng chuyện đó là chuyện giữa người Việt. Bạn không cần làm. Người Việt giỏi bắt nạt nhau, nhưng rất nể người ngoại quốc.

– Bạn nghe thường xuyên chữ “đéo”. Đừng tra từ điển. Chỉ nên biết đó là một chữ rất thơ mộng, rất lịch sự, trang nhã. Nếu không, tại sao họ xài trong bất cứ cơ hội nào?

– Muốn băng qua đường, đừng chờ xe cộ ngưng lại. Cứ nhắm mắt lao đầu đi. Nếu gặp tai nạn, biết ngay. Đây cũng nằm trong chiến dịch bôi xấu chế đô. Chuyện có người băng qua đường mà KHÔNG bị thương tích hay mất mạng xảy ra mỗi ngày, tại sao không báo nào loan tin? Vả lại, theo triết lý Đông phương, chết sống là số mệnh.

– Tại sao ở VN có nhiều nơi dành cho Tàu, cấm người Việt? Bởi vì nếu cho người Việt vào, đâu còn là khu Tàu?

– Tại sao thí mạng hàng triệu người, nói là để tranh đấu cho độc lập, ngày nay nước Việt thành nước Tàu? Bởi vì, khi tranh đấu, không ai nói rõ là dành độc lập cho ai, cho người Việt hay người Tàu.

– Người ta nói nước Việt đang trở thành Tàu? Đó là tuyên truyền để chống phá chế độ. Trên thực tế, người Việt vẫn đông hơn người Tàu. Trên TV, thỉnh thoảng vẫn có những chương trình văn hóa Việt Nam. Lố lăng thực, lai căng thực, nhưng Việt Nam.

– Tại sao người Việt chặt hết cây, phá hết rừng để gây lũ lụt, nhà trôi, người chết ngập đồng? Bởi vì gỗ bán được giá.

– Tại sao khi đốn rừng, người ta không trồng cây để thay, như ở các nước khác? Bởi vì người Việt không ngu như thiên hạ. Trồng cây, mấy chục năm mới lớn. Đổ mồ hôi trồng cho thằng cán bộ phe khác nó chặt à? Nếu lúc đó, hết CS, trồng cây cho phản động nó chặt à?

– Tại sao rừng núi VN có nhiều sinh vật quý, hiếm, ngày nay gần như tuyệt chủng? Bởi vì nhậu thịt bò, thịt chuột, thịt chó, thịt mèo mãi cũng chán.

– Tại sao người ta chặt cây, đốn rừng mà ít người phản đối? Bởi vì theo túi khôn của người Việt “ăn cây nào, rào cây đó”. Anh đã hái trái cây ở ngoài đường bao giờ chưa? Nếu có trái, thằng khác nó cũng hái trước rồi.

– Tại sao xúc cát… Thôi, đừng hỏi vớ vẩn nữa. Anh là bạn tôi hay bạn của cây, của rừng, của cát?

– Người bị tai nạn hay bị đả thương nằm chờ chết trên đường, tại sao không ai dừng lại? Bởi vì coi người bị xe cán chết hoài cũng chán. Nhân viên công lực? Bạn đã thấy có ai sắp chết rút tiền tặng công an, cảnh sát?

– Đừng thắc mắc tại sao người Việt hung bạo, tìm mọi cớ để đánh nhau vỡ đầu, bể trán. Suốt đời, họ bị những người có quyền đè nén, đánh giết nhau là một cách để xả hơi.

– “Những người con gái buồn không nói. Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì?” (Xuân Diệu). Họ tự hỏi sẽ được xuất cảng đi đâu: Trung quốc, Đài Loan, Đại Hàn..

– Tại sao tàn nhẫn với trẻ con? Bởi vì khùng hay sao mà đi kiếm chuyện với thằng tàn nhẫn, khỏe, hung bạo, quyền thế hơn mình.

– Tại sao tàn nhẫn với đàn bà? Tại sao không? Bớp tai một cô bán hàng, không ai làm phiền, hôm sau nổi tiếng. Van Gogh bỏ cả đời vẽ tranh, chết mới nổi danh.

– Tại sao khi người Việt quét sân, hay xả rác ra đường hay đùn sang hàng xóm? Bởi vì nếu giữ rác trong nhà thì quét dọn làm gì?

– Tại sao có quán lấy nước rửa chân pha trà cho khách? Bởi vì mỗi người một sở thích. Có người thích trà hoa lài, trà sen, có người thích trà rửa chân.

– Tỷ số thất nghiệp chính thức ở VN là 2,3%, trong khi ở các nước tân tiến 5 hay 10%, có tin được không? Cố nhiên là phải tin, nếu không làm thống kê làm gì? Số thất nghiệp thấp, vì VN là một nước bình đẳng, nghề nào cũng được coi trọng, cũng được nhìn nhận. Đánh giầy là một nghề, ăn xin là một nghề, rước mối là một nghề. Đánh ghen mướn, đòi nợ thuê, đánh bả chó…

– VN đứng thứ 175 trên 180 nước về tự do báo chí? Luận điệu của phản động. Ở VN, trên lý thuyết cũng như trên thực tế, báo chí được hoàn toàn tự do ca tụng chế độ. Bạn đã thấy dư luận viên nào gặp khó dễ hay đi tù khi hành nghề chưa?

– VN bị xếp hạng trong những nước đội sổ về nhân quyền, tự do tôn giáo, về lương bổng… So what? Nếu ai cũng ngang nhau thì xếp hạng làm gì? VN cũng đứng đầu nhiều địa hạt. Thí dụ: tỷ số người bị ung thư, thành phố ô nhiễm. Sài Gòn là một trong những thành phố nguy hiểm nhất thế giới. VN là một trong ba nước có tiềm năng xuất cảng nô lệ, đàn bà mại dâm lớn nhất thế giới.

– Cùng với Trung Quốc, VN là một trong hai nước sản xuất và tiêu thụ nhiều phong bì nhất tính trên đầu người.

– Tại sao Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Đài, Anh Ba Sam… nằm tù hàng chục năm? Bởi vì họ làm chính trị, chống nhà nước. Tại sao VN nói không có tù nhân chính trị? Bởi vì khi vào tù, họ trở thành thường phạm.

– Tự do tôn giáo? VN là nước tự do nhất thế giới. Cán bộ muốn thành sư, hôm sau cạo đầu thành sư.. Ai không tin tôn giáo, cứ tự do vác súng đi hỏi tội linh mục.

– Tại sao ai cũng muốn dân chủ, nhưng VN vẫn là một nước độc tài? Bởi vì người nọ chờ người kia. Nếu anh làm, anh đi tù, người khác hưởng. Tiện nhất là chờ Tây, Mỹ nó làm giùm. Tây, Mỹ không hiểu sao nó thích buôn bán hơn là làm dân chủ. Khi nào Mỹ nó thay đổi, hết ham dollars, VN sẽ có dân chủ. Đó là vấn đề của Mỹ, không phải của người Việt.

Từ Thức 
Từ: Fb Kimtrong Lam

Vì Chúa đã phục sinh

Lạy Chúa phục sinh,
vì Chúa đã phục sinh
nên con thấy mình chẳng còn gì phải sợ.

Vì Chúa đã phục sinh 
nên con được tự do bay cao,
không bị nỗi sợ hãi của phận người chi phối,
sợ thất bại, sợ khổ đau,
sợ nhục nhã và cái chết lúc tuổi đời dang dở.

Vì Chúa đã phục sinh
nên con hiểu cái liều của người Kitô hữu
là cái liều chín chắn và có cơ sở.
Cái liều của những nữ tu phục vụ ở trại phong.
Cái liều của cha Kolbê chết thay cho người khác.
Cái liều của bậc cha ông đã hiến mình vì Đạo.

Sự Phục Sinh của Chúa là một lời mời gọi
mang một sức thu hút mãnh liệt
khiến con đổi cái nhìn về cuộc đời :
nhìn tất cả từ trên cao
để nhận ra giá trị thực sự của từng thụ tạo.

Sự Phục Sinh của Chúa
giúp con dám sống tận tình hơn
với Chúa và với mọi người.
Và con hiểu mình chẳng mất gì,
nhưng lại được tất cả.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ  

Cần tuyển gấp 60.000 giáo viên bản ngữ Trung quốc.

 

Image may contain: 1 person, smiling, text
Image may contain: 2 people, people smiling

Phan Thị Hồng added 2 new photos — with Hoang Le Thanh.

Cần tuyển gấp 60.000 giáo viên bản ngữ Trung quốc.

Điều kiện: Quốc tịch Nước Mẹ Trung quốc 

Trình độ: đảng viên, chỉ cần biết đọc, biết viết (bằng cấp giáo viên Trung quốc là bí mật quốc gia).

Quyền lợi: Lương cao, nhiều ưu đãi đặc biệt. Muốn gì được nấy.

Mời xem chi tiết:

* * *

Bộ Giáo dục thí điểm dạy tiếng Trung Quốc vào cấp 1 đến cấp 3 trong năm học tới | 19/09/2016

(Giáo dục) – Bộ Giáo dục xây dựng chương trình giáo dục phổ thông môn tiếng Trung từ lớp 3 đến lớp 12 và sẽ thí điểm dạy như ngoại ngữ thứ nhất vào năm học tới.

Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ cho hay, đề án trước mắt tập trung vào nâng cao chất lượng:

– “Việc học ngoại ngữ muốn tiến triển nhanh thì người học cần phải được mở rộng giao lưu với giáo viên bản ngữ, sinh viên nước ngoài. Học tiếng gì phải tiếp cận với người nói tiếng đó”.

Lộ trình Đề án ngoại ngữ quốc gia 2020 có mục tiêu chính nâng cao chất lượng dạy và học.

(Theo VnExpress)

Tham khảo: http://m.trandaiquang.org/bo-giao-duc-thi-diem-day-tieng-tr…

Tha hóa tuyệt đối

Tha hóa tuyệt đối

Ông Phan Văn Vĩnh. Ảnh: Zing

 

Bất cứ ai khi nghe được những câu phát ngôn vừa cương quyết nhưng vừa nhân văn với tội phạm như dưới dây từ một vị anh hùng lực lượng vũ trang, chúng ta chắc hẳn cũng sẽ thấy đồng cảm và chia sẻ cũng như đặt rất nhiều niềm tin vào vị tướng tướng công an ở ấp cao nhất trong lực lượng chống tội phạm này.

Nhưng có ai ngờ rằng, ông ấy lấy lòng dân để lừa mị dân, để che đậy hành vi phạm tội của mình. Ông ta đã trở thành tội phạm nhờ vào chức vụ và quyền bính có được trong tay. Và với những thủ đoạn vừa có tính nghiệp vụ do được đào tạo bài bản, vừa với tâm lý của kẻ phạm tội đặc biệt nguy hiểm, nó sẽ trở thành một tay tội phạm khét tiếng và tinh vi đến mức khó lòng có thể phát hiện được.

Nhưng tội phạm thì không bao giờ hoàn hảo, vì nó luôn để lại dấu vết nào đó để tố cáo chính kẻ đã thực hiện. Và khi chúng dung túng hay chứa chấp tội phạm, trong khi ăn lương của dân, mặc áo của dân, nhận quyền lực từ dân, lại phản bội dân để trở thành tội phạm, những vị tướng, tá đó có khi nào nhìn thấy giá treo cổ đã chờ sẵn vào một ngày nào đó hay không? Và những thân nhân của những kẻ này đã sống thế nào, sẽ ra sao khi tát cả phơi bày và ngã ngũ trước bàn tay pháp luật?

Chúng ta không thể tưởng tượng được rằng, chính thể này đã sản sinh ra rất nhiều những tên tội phạm với những chức vụ cao nhất trong hệ thống chính quyền. Chúng kết thành một bè phái và tạo thành rất nhiều những nhóm khác nhau và thực sự đã đông đảo đến mức lấn át những cơ quan công quyền khác. Vậy thì người dân lấy cơ hội nào để sống an ổn và có thể dựa vào đâu để phản kháng, để bảo vệ quyền tự do và quyền tài sản của chính mình?

Cấp dưới ở địa phương thì cát cứ, phớt lờ những chỉ lệnh từ cấp trên, tự tung tự tác với sự bạo ngược và đủ trò lưu manh. Chúng tìm đủ cách ăn chặn, ăn bớt tiền của dân hoặc mưu đồ nhằm chiếm đoạt tiền ngân sách bằng những trò ma cô, xảo trá, đê tiện. Chúng còn kết bè nhau lại để hãm hại và trù dập những người dám lên tiếng chống lại những tha hoá của bọn chúng. Và chúng tiếp tục hoàn hành nhờ vào quyền lực và lực lượng thân hữu đông đảo vây quanh. Đến nỗi cấp xa còn ăn chặn những đồng tiền xương máu của người dân, của trẻ em, của những người cùng khổ. Cấp dưới tha hồ bổ nhiệm người thân, những kẻ không học vấn hay trình độ vẫn cứ ngày một leo cao. Những cấp cao hơn thì tìm đủ mọi cách để bày vẽ dự án để đục khoét cho thoả lòng tham vô độ mà mặc kệ sự kiệt quệ của đất nước, sự suy thoái của xã hội. Tổ quốc chỉ là mái nhà để chúng ký sinh bằng quyền bính và sự bạo lực của chúng.

Giáo dục thì ngày càng thảm hại, khi thày không ra thày, trò hỏng đằng trò, phụ huynh cũng không có hiểu biết chuẩn mực, thành ra hệ thống giáo dục như một mớ bòng bong không thể nào kiểm soát được. Con làm giáo viên bắt trẻ uống nước rửa giẻ lau bảng đã là hành vi dã man và tàn ác với học sinh và cũng là trẻ em, nhưng kẻ làm cha mẹ lại còn tiếp tục thực hiện việc bảo vệ con bằng cách tấn công vào cả gia đình nạn nhân khi họ cho cháu bé đến viện thăm kham về tình trạng sức khoẻ của mình, mà chính kẻ này lại đang với vai trò phó phòng quản lý giáo dục, thì đó là sự bại hoại có tính bản chất và hệ thống đã không còn cứu vãn được nữa. Ở một ngôi trường khác, sự thất bại của giáo dục còn được bộc lộ lớn hơn nữa khi mà một học sinh đơn độc phải cất tiếng nói trong nước mắt để cầu cứu ai đó có trách nhiệm cho việc buộc cô giáo phải mở lời để dạy học trò khi lên lớp, thì lại phải gấp rút chuyển trường đi một nơi khác, vậy thử hỏi rằng, ngôi trường đó và với những con người với vai trò giáo dục đó có đủ tư cách và giá trị để dạy bất cứ ai đi học nữa không? Ngôi trường đó có gì để học nữa, những con người đó có gì để dạy nữa, hệ thống giáo dục đó có gì là tử tế nữa?

Ai cũng tin và hy vọng vào những điều tốt đẹp, nhưng để biến nó trở thành hiện thực trong cuộc sống thì thường người ta lại rủ nhau im lặng như là một sự vô can cần thiết trước những cái ác hoành hành ngay trước mắt họ mỗi ngày.

Quyền lực tuyệt đối, thì tha hoá tuyệt đối. Nhưng sự im lặng tuyệt đối, mới là thứ để huỷ diệt nhanh nhất những điều tốt đẹp còn lại không một lời trăng trối.

Vào nhà giam, tướng Vĩnh có nhìn lại vụ án “bầu Kiên”?

 

Đồng ý với nhận định của nhà báo Hoàng Hải Vân.

Vụ án kinh tế mà không có người bị hại về kinh tế, và nếu có cũng chỉ là thuấn túy quan hệ về dân sự.

Một nguyên tắc về dân sự là “ Không bỏ tù người không hoàn thành hợp đồng dân sự”, trừ trường hợp có lừa đảo trong ký kết, thực hiện hợp đồng.

Khi Toà kết án bầu Kiên 30 năm tù, tôi cũng có nhận định ông Kiên là “vật hy tế” cho mục tiêu chính trị của kẻ cầm quyền, để đổ thừa việc kinh tế lao dốc, lãi ngân hàng tăng chóng mặt… nhằm vỗ yên dân chúng kiểu Tào Tháo mượn đầu quan coi lương trong Tam Quốc.

FB HOÀNG HẢI VÂN:

“Thời gian xử vụ án Bầu Kiên, tôi chưa dùng facebook, báo chí nơi tôi làm lại không được nói ngược, nên tôi không có chỗ để nói sự vi phạm nguyên tắc của công lý trong vụ án được coi là “đại án” này. Tôi chỉ có thể nói với bạn bè, rằng vụ Bầu Kiên trước sau gì cũng phải “lật lại”, nhưng thời gian qua đi, tôi bắt đầu thấy tôi quá ảo tưởng về công lý trên đất nước này.

Nhân việc tướng Phan Văn Vĩnh bị bắt, tự nhiên nhớ lại. Ông Vĩnh là người chỉ huy điều tra vụ Bầu Kiên, được báo chí ghi nhận là người có “công lớn” phá án. Tôi nghĩ ông Vĩnh là người biết rõ hơn ai hết việc buộc tội Bầu Kiên không dựa trên nền tảng pháp quyền và công lý. Không biết tới đây, trong quá trình điều tra và xét xử, ông Vĩnh có bị kết tội như cách mà ông từng kết tội Bầu Kiên hay không. Chuyện chưa xảy ra tôi không dám đoán, tôi chỉ mơ hồ cảm thấy rằng, trong khi tìm cách tự bào chữa cho mình, ông không thể không nghĩ đến vụ án Bầu Kiên.

Vụ Bầu Kiên diễn ra đã mấy năm rồi, nhưng không cần phải đọc lại hồ sơ vụ án cũng có thể thấy bản án dành cho ông ấy là không công bằng. Bầu Kiên là doanh nhân ngoài quốc doanh, đương nhiên là ông không thể tham nhũng. Khi theo dõi vụ án, tôi quan tâm nhất là ông có đưa hối lộ hay không, cũng không thấy. Tòa phạt ông 30 năm tù cho 4 tội : Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, trốn thuế, kinh doanh trái phép, cố ý làm trái. Cả 4 tội đều không có chứng cứ thực tế căn cứ vào sự minh bạch của pháp luật.

Chẳng hạn, quy kết ông tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, người bị chiếm đoạt được cho là Công ty Hòa Phát, nhưng Công ty này nói rõ là họ không tố cáo ông lừa đảo và tài sản của họ không bị chiếm đoạt. Kết cho ông tội kinh doanh trái phép, nhưng hỏi các cơ quan có liên quan rằng việc doanh nghiệp ông mua cổ phiếu của doanh nghiệp khác có “trái phép” hay không thì không cơ quan nào trả lời được, đơn giản là việc này không nằm trong ngành nghề phải đăng ký kinh doanh. Điều đáng buồn là ý chí kết tội của các cơ quan bảo vệ pháp luật mạnh đến mức, không có cơ quan nào dám trả lời rằng “người dân có thể làm những gì mà pháp luật không cấm”. Và nói rằng ông trốn thuế, nhưng cơ quan thuế lại không biết là ông có trốn thuế hay không mà phải đợi tòa quyết, v.v… Tóm lại, là nguyên tắc suy luận vô tội hoàn toàn bị loại bỏ trong quá trình điều tra và xét xử. Có thể xử vụ án này nhằm vào mục đích “tốt” nào đó, nhưng mục đích “tốt” mà không dựa vào pháp quyền thì không còn là “tốt” nữa.

Giờ tướng Vĩnh đã bị khởi tố, đương nhiên là không liên quan gì đến vụ án Bầu Kiên, tôi hiểu nó nằm trong chiến dịch làm trong sạch các cơ quan bảo vệ pháp luật. Nhưng ngay cả tướng Vĩnh cũng như các ông tướng đã bị bắt hay sẽ bị bắt, họ cũng phải được điều tra xét xử theo các nguyên tắc của công lý. Cả đối với vụ án Vũ nhôm và những kẻ bảo kê cho Vũ nhôm cũng vậy. Công lý không ngự trị, luật pháp không được thượng tôn, thì không một ai có thể sống an toàn trên đất nước này cả.

Bình Luận từ Facebook “

BAOTIENGDAN.COM
 
Vào nhà giam, tướng Vĩnh có nhìn lại vụ án “bầu Kiên”? Bởi AdminTD – 07/04/2018 Tweet Share 0 +1 Pinterest 0 Email FB Hoàng Hải Vân 7-4-2018 “Bầu Kiên” cười trước tòa. Ảnh: internetThời gian xử vụ án Bầu Kiên, tôi chưa dùng facebook, báo chí n…

Hiên ngang, ngẫng cao đầu bước vào … lao tù !

Hiên ngang, ngẫng cao đầu bước vào … lao tù !

 
Image may contain: 6 people, people standing and outdoor
Huynh Ngoc Chenh is with Trần Thị Thảo and 2 others.

Hình ảnh đẹp

Tui cả đời làm báo nhưng chưa bao giờ có được tấm ảnh đẹp như thế này.
Những người đồng hành với Anh Em Dân Chủ hiên ngang bước đến toà án Hà Nội dù biết sẽ bị bắt bớ đánh đập.

Ảnh do người từng được giải Phóng Viên Vỉa Hè Nguyễn Thúy Hạnh chụp vào sáng 5/4/2018

Công lý chỉ là diễn viên hài

Công lý chỉ là diễn viên hài

7-4-2018

Thế là phiên tòa xét xử vụ án Hội Anh em dân chủ cũng đã chấm dứt, với mức án tổng cộng là 66 năm tù và 17 năm quản chế cho 6 người. Mức án trên thật ra cũng đã có thể dự đoán được sau những bản án tàn nhẫn với chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (10 năm), chị Trần Thị Nga (9 năm), anh Hoàng Bình (14 năm)… Đảng cộng sản luôn ra những bản án nặng với những ai biết liên kết lại với nhau để tạo sức mạnh. Rõ ràng một cá nhân không bao giờ có thể làm nên chuyện gì lớn lao. 

Các luật sư bào chữa trong phiên tòa đã nêu lên rất nhiều điểm phi lý trong lập luận của viện kiểm sát như: lẫn lộn khái niệm giữa đảng và chính quyền, không mở băng ghi âm, không có người giám định để đối chất, không nêu ra được hành vi nào có thể dẫn tới “lật đổ chính quyền”, vi phạm trong thủ tục tố tụng khi tạm giam quá thời hạn…

Ở đây, căn cứ theo bản tốc ký diễn biến phiên tòa của luật sư Ngô Anh Tuấn, tôi chỉ muốn nói thêm về một số điểm liên quan tới Hiến pháp và luật pháp để góp thêm một tiếng nói bảo vệ chính nghĩa và công lý.

Việc lập hội là bất hợp pháp?

Quan điểm của bên công tố về quyền thành lập hội của người dân như sau: “Luật Hội chưa được thông qua nên các Hội chưa được bảo hộ, bảo vệ” và “Hiến pháp quy định công dân có quyền lập hội theo quy định của pháp luật nhưng luật hội chưa có nên việc lập hội là chưa hợp pháp”.

Ở đây, chúng ta thấy công tố viên hết sức khiên cưỡng khi cho rằng luật chưa có mà công dân làm là phạm pháp, dù điều công dân làm đã được Hiến pháp công nhận.

Theo điều 16 Hiến pháp “mọi người bình đẳng trước pháp luật”, nếu lập luận như công tố viên thì các hội do đảng cộng sản lập ra cũng đều “chưa hợp pháp” như Hội Cựu chiến binh, Hội phụ nữ, Hội nhà văn, Hội sinh viên,… Vậy thì phải truy tố các thành viên của các hội này về tội “lật đổ chính quyền”?

Ở Việt Nam cũng chưa có điều luật nào cho phép người dân … đi chợ, gặp bạn bè cà phê, ăn nhậu, hát karaoke,… Vậy thì tất cả những người dân đang phạm pháp hàng ngày? Và bất cứ người dân nào cũng có thể bị bắt vì chuyện suy diễn luật pháp tùy tiện.

Ví dụ như một anh công an nhìn thấy một thanh niên đang suy nghĩ công việc kinh doanh và đang ngồi uống cà phê một mình trong quán, anh công an này có thể suy diễn là trong đầu anh thanh niên này đang “mong ước đa nguyên đa đảng, tam quyền phân lập”, nghĩa là có ý định “lật đổ chính quyền nhân dân” và anh này bị bắt vì không có luật nào cho phép người dân được uống cà phê một mình. Uống cà phê một mình là đang tìm cách lật đổ chính quyền.

Trong bài phát biểu đầu năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nhấn mạnh rất rõ: “Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Cơ quan nhà nước và cán bộ, công chức chỉ được làm những gì mà pháp luật cho phép.”

Việc công tố viên công khai nói ngược lại với nguyên tắc pháp luật căn bản này trong một phiên tòa được quốc tế chú ý sẽ ảnh hưởng ít nhiều tới niềm tin vào môi trường kinh doanh và pháp luật ở Việt Nam. Và điều này cũng chứng tỏ giới lãnh đạo cộng sản là những người không đáng tin cậy, không nhất quán.

Việc lập đảng cũng là bất hợp pháp

Một việc còn không được Hiến pháp công nhận là quyền tự do lập đảng. Rõ ràng là theo lập luận của công tố viên, Hiến pháp không công nhận quyền tự do lập đảng nên lập đảng là bất hợp pháp, là lật đổ chính quyền. Như vậy thì cần phải bắt hết các thành viên của đảng cộng sản vì đảng cộng sản đang “lật đổ chính quyền nhân dân”?

Tiếp nữa, không hề có luật nào cụ thể điều 4 Hiến pháp là “đảng cộng sản là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” nên việc đảng cộng sản “lãnh đạo” cũng là chưa hợp pháp. Xin mời công tố viên chỉ ra bộ luật về quyền lãnh đạo của đảng cộng sản!

Chưa có luật về quyền tự do lập đảng và chưa có luật về quyền lãnh đạo của đảng cộng sản nên đảng cộng sản cũng “chưa được bảo hộ, bảo vệ”. Đó là chưa kể đảng cộng sản mới thực sự là “đe dọa tới an ninh quốc gia” chứ không phải Hội Anh em Dân chủ. Lý do là tài chính để đảng hoạt động lấy từ ngân sách nhà nước, là tiền thuế mồ hôi nước mắt của nhân dân, khiến nhân dân phải chịu cảnh sưu cao thuế nặng để nuôi đảng cộng sản, gây bất công và bức xúc xã hội. Còn Hội Anh em Dân chủ chưa hề lấy một đồng thuế nào của dân.

Có tiền là bất hợp pháp?

Viện kiểm sát cũng suy diễn luật sư Nguyễn Văn Đài không có công ăn việc làm mà có tiền thì tiền đó bất hợp pháp và sung công quỹ. Đây là suy diễn hết sức nguy hiểm và có thể là tiền đề cho nạn cướp bóc lặp lại, giống như thời mới sau 1975 người cộng sản đánh tư sản ở miền Nam.

Người dân, thậm chí cả báo chí của đảng cộng sản ở trong nước, đã nêu rất nhiều trường hợp quan chức, tức là những người ở vào vị trí có thể tham nhũng, có rất nhiều tiền bạc một cách lộ liễu. Nhưng các quan chức đó đều khai là họ làm những việc mà người dân phải phì cười: buôn rượu (lậu), bán chổi đót, nuôi heo, chạy xe ôm thâu đêm,… Các quan chức đó không hề chứng minh được nguồn gốc tài sản của mình mà chỉ có những lời thanh minh không thể tin được.

Vậy thì công an và viện kiểm sát nên đưa hết những quan chức có tài sản nhiều bất thường và không chứng minh được nguồn gốc vào ra tòa để cho thấy sự nghiêm minh của luật pháp Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam. Nếu không làm được như vậy thì rõ ràng việc bắt bớ các thành viên của Hội Anh em Dân chủ là hành vi đàn áp bất đồng chính kiến chứ không phải như bà phát ngôn bộ ngoại giao Lê Thị Thu Hằng tuyên bố là “Việt Nam không có cái gọi là tù nhân lương tâm” và “Như tại các quốc gia khác trên thế giới, ở Việt Nam, mọi hành vi vi phạm pháp luật đều bị xử lý nghiêm theo đúng các quy định của pháp luật.”

Qua ba điểm trên, hẳn mọi người cũng đã nhận ra tại sao nhà cầm quyền phải tổ chức một phiên tòa chớp nhoáng, xử sáu người mà trong vòng một ngày là xong, và không dám đối chất, không dám tranh luận với luật sư và các bị cáo mà chỉ nói cho qua chuyện để tuyên án. Lý do là các lập luận của công tố toàn là suy diễn, quy chụp, giải thích pháp luật tùy tiện, chẳng hạn như tùy tiện suy diễn là mong muốn “đa nguyên đa đảng” và “tam quyền phân lập” là “lật đổ chính quyền”, dù chẳng có luật nào cấm đa nguyên đa đảng hay cấm tam quyền phân lập.

Lời kết

Khi tham gia đấu tranh cho một xã hội công bằng, tốt đẹp hơn như khẩu hiệu của chính đảng cộng sản đã tuyên bố “dân chủ, công bằng, văn minh”, tôi tin các thành viên của Hội Anh em Dân chủ đã sẵn sàng chấp nhận tù đày. Sự đàn áp của giới lãnh đạo cộng sản với các anh chị em chắc chắn không thể nào khiến người dân hoảng sợ mà đẩy lùi tiến trình lịch sử dân chủ hóa. Rõ ràng Công Lý chỉ là một diễn viên hài chứ hoàn toàn không tồn tại ở Việt Nam.

Dù nền dân chủ, pháp quyền có thể đến sau vài năm hay vài chục năm nữa, người dân Việt Nam cuối cùng chắc chắn sẽ có công lý. Hiện tại thì giới lãnh đạo cộng sản có vẻ mạnh nhưng cuối cùng nhân dân Việt Nam sẽ mạnh hơn. Đó là bài học mà rất nhiều lãnh đạo đã học được như bà cựu tổng thống Hàn Quốc Park Geun-Hye mới bị tuyên án 24 năm tù vì lạm quyền, cựu Tổng thống Nam Phi Jacob Zuma đang ra tòa vì tội tham nhũng…

Trong một chừng mực nào đó, ngay ở Việt Nam, cựu ủy viên Bộ chính trị đảng cộng sản Đinh La Thăng, cựu Trung tướng công an Phan Văn Vĩnh,… cũng đã “thấm nhuần”, “quán triệt” về bài học “lên voi xuống chó”.

Một ngày nào đó, những kẻ có quyền lực hiện tại sẽ phải trả lời về những hành động của mình ngày hôm nay. Đó cũng là lý do mà rất nhiều cán bộ đảng viên cộng sản đã mua quốc tịch nước ngoài, đưa con cái và tài sản ra nước ngoài.

Tôi xin cảm ơn những người vợ của những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo. Hình ảnh những người vợ trong vụ án Hội Anh em Dân chủ thực sự làm tim tôi se thắt. Sự hi sinh của các chị thật quá lớn. Nhưng lịch sử rất công bằng, rồi tất cả mọi chuyện đều sẽ được ghi nhận lại.