Tha hóa tuyệt đối

Tha hóa tuyệt đối

Ông Phan Văn Vĩnh. Ảnh: Zing

 

Bất cứ ai khi nghe được những câu phát ngôn vừa cương quyết nhưng vừa nhân văn với tội phạm như dưới dây từ một vị anh hùng lực lượng vũ trang, chúng ta chắc hẳn cũng sẽ thấy đồng cảm và chia sẻ cũng như đặt rất nhiều niềm tin vào vị tướng tướng công an ở ấp cao nhất trong lực lượng chống tội phạm này.

Nhưng có ai ngờ rằng, ông ấy lấy lòng dân để lừa mị dân, để che đậy hành vi phạm tội của mình. Ông ta đã trở thành tội phạm nhờ vào chức vụ và quyền bính có được trong tay. Và với những thủ đoạn vừa có tính nghiệp vụ do được đào tạo bài bản, vừa với tâm lý của kẻ phạm tội đặc biệt nguy hiểm, nó sẽ trở thành một tay tội phạm khét tiếng và tinh vi đến mức khó lòng có thể phát hiện được.

Nhưng tội phạm thì không bao giờ hoàn hảo, vì nó luôn để lại dấu vết nào đó để tố cáo chính kẻ đã thực hiện. Và khi chúng dung túng hay chứa chấp tội phạm, trong khi ăn lương của dân, mặc áo của dân, nhận quyền lực từ dân, lại phản bội dân để trở thành tội phạm, những vị tướng, tá đó có khi nào nhìn thấy giá treo cổ đã chờ sẵn vào một ngày nào đó hay không? Và những thân nhân của những kẻ này đã sống thế nào, sẽ ra sao khi tát cả phơi bày và ngã ngũ trước bàn tay pháp luật?

Chúng ta không thể tưởng tượng được rằng, chính thể này đã sản sinh ra rất nhiều những tên tội phạm với những chức vụ cao nhất trong hệ thống chính quyền. Chúng kết thành một bè phái và tạo thành rất nhiều những nhóm khác nhau và thực sự đã đông đảo đến mức lấn át những cơ quan công quyền khác. Vậy thì người dân lấy cơ hội nào để sống an ổn và có thể dựa vào đâu để phản kháng, để bảo vệ quyền tự do và quyền tài sản của chính mình?

Cấp dưới ở địa phương thì cát cứ, phớt lờ những chỉ lệnh từ cấp trên, tự tung tự tác với sự bạo ngược và đủ trò lưu manh. Chúng tìm đủ cách ăn chặn, ăn bớt tiền của dân hoặc mưu đồ nhằm chiếm đoạt tiền ngân sách bằng những trò ma cô, xảo trá, đê tiện. Chúng còn kết bè nhau lại để hãm hại và trù dập những người dám lên tiếng chống lại những tha hoá của bọn chúng. Và chúng tiếp tục hoàn hành nhờ vào quyền lực và lực lượng thân hữu đông đảo vây quanh. Đến nỗi cấp xa còn ăn chặn những đồng tiền xương máu của người dân, của trẻ em, của những người cùng khổ. Cấp dưới tha hồ bổ nhiệm người thân, những kẻ không học vấn hay trình độ vẫn cứ ngày một leo cao. Những cấp cao hơn thì tìm đủ mọi cách để bày vẽ dự án để đục khoét cho thoả lòng tham vô độ mà mặc kệ sự kiệt quệ của đất nước, sự suy thoái của xã hội. Tổ quốc chỉ là mái nhà để chúng ký sinh bằng quyền bính và sự bạo lực của chúng.

Giáo dục thì ngày càng thảm hại, khi thày không ra thày, trò hỏng đằng trò, phụ huynh cũng không có hiểu biết chuẩn mực, thành ra hệ thống giáo dục như một mớ bòng bong không thể nào kiểm soát được. Con làm giáo viên bắt trẻ uống nước rửa giẻ lau bảng đã là hành vi dã man và tàn ác với học sinh và cũng là trẻ em, nhưng kẻ làm cha mẹ lại còn tiếp tục thực hiện việc bảo vệ con bằng cách tấn công vào cả gia đình nạn nhân khi họ cho cháu bé đến viện thăm kham về tình trạng sức khoẻ của mình, mà chính kẻ này lại đang với vai trò phó phòng quản lý giáo dục, thì đó là sự bại hoại có tính bản chất và hệ thống đã không còn cứu vãn được nữa. Ở một ngôi trường khác, sự thất bại của giáo dục còn được bộc lộ lớn hơn nữa khi mà một học sinh đơn độc phải cất tiếng nói trong nước mắt để cầu cứu ai đó có trách nhiệm cho việc buộc cô giáo phải mở lời để dạy học trò khi lên lớp, thì lại phải gấp rút chuyển trường đi một nơi khác, vậy thử hỏi rằng, ngôi trường đó và với những con người với vai trò giáo dục đó có đủ tư cách và giá trị để dạy bất cứ ai đi học nữa không? Ngôi trường đó có gì để học nữa, những con người đó có gì để dạy nữa, hệ thống giáo dục đó có gì là tử tế nữa?

Ai cũng tin và hy vọng vào những điều tốt đẹp, nhưng để biến nó trở thành hiện thực trong cuộc sống thì thường người ta lại rủ nhau im lặng như là một sự vô can cần thiết trước những cái ác hoành hành ngay trước mắt họ mỗi ngày.

Quyền lực tuyệt đối, thì tha hoá tuyệt đối. Nhưng sự im lặng tuyệt đối, mới là thứ để huỷ diệt nhanh nhất những điều tốt đẹp còn lại không một lời trăng trối.

Vào nhà giam, tướng Vĩnh có nhìn lại vụ án “bầu Kiên”?

 

Đồng ý với nhận định của nhà báo Hoàng Hải Vân.

Vụ án kinh tế mà không có người bị hại về kinh tế, và nếu có cũng chỉ là thuấn túy quan hệ về dân sự.

Một nguyên tắc về dân sự là “ Không bỏ tù người không hoàn thành hợp đồng dân sự”, trừ trường hợp có lừa đảo trong ký kết, thực hiện hợp đồng.

Khi Toà kết án bầu Kiên 30 năm tù, tôi cũng có nhận định ông Kiên là “vật hy tế” cho mục tiêu chính trị của kẻ cầm quyền, để đổ thừa việc kinh tế lao dốc, lãi ngân hàng tăng chóng mặt… nhằm vỗ yên dân chúng kiểu Tào Tháo mượn đầu quan coi lương trong Tam Quốc.

FB HOÀNG HẢI VÂN:

“Thời gian xử vụ án Bầu Kiên, tôi chưa dùng facebook, báo chí nơi tôi làm lại không được nói ngược, nên tôi không có chỗ để nói sự vi phạm nguyên tắc của công lý trong vụ án được coi là “đại án” này. Tôi chỉ có thể nói với bạn bè, rằng vụ Bầu Kiên trước sau gì cũng phải “lật lại”, nhưng thời gian qua đi, tôi bắt đầu thấy tôi quá ảo tưởng về công lý trên đất nước này.

Nhân việc tướng Phan Văn Vĩnh bị bắt, tự nhiên nhớ lại. Ông Vĩnh là người chỉ huy điều tra vụ Bầu Kiên, được báo chí ghi nhận là người có “công lớn” phá án. Tôi nghĩ ông Vĩnh là người biết rõ hơn ai hết việc buộc tội Bầu Kiên không dựa trên nền tảng pháp quyền và công lý. Không biết tới đây, trong quá trình điều tra và xét xử, ông Vĩnh có bị kết tội như cách mà ông từng kết tội Bầu Kiên hay không. Chuyện chưa xảy ra tôi không dám đoán, tôi chỉ mơ hồ cảm thấy rằng, trong khi tìm cách tự bào chữa cho mình, ông không thể không nghĩ đến vụ án Bầu Kiên.

Vụ Bầu Kiên diễn ra đã mấy năm rồi, nhưng không cần phải đọc lại hồ sơ vụ án cũng có thể thấy bản án dành cho ông ấy là không công bằng. Bầu Kiên là doanh nhân ngoài quốc doanh, đương nhiên là ông không thể tham nhũng. Khi theo dõi vụ án, tôi quan tâm nhất là ông có đưa hối lộ hay không, cũng không thấy. Tòa phạt ông 30 năm tù cho 4 tội : Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, trốn thuế, kinh doanh trái phép, cố ý làm trái. Cả 4 tội đều không có chứng cứ thực tế căn cứ vào sự minh bạch của pháp luật.

Chẳng hạn, quy kết ông tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, người bị chiếm đoạt được cho là Công ty Hòa Phát, nhưng Công ty này nói rõ là họ không tố cáo ông lừa đảo và tài sản của họ không bị chiếm đoạt. Kết cho ông tội kinh doanh trái phép, nhưng hỏi các cơ quan có liên quan rằng việc doanh nghiệp ông mua cổ phiếu của doanh nghiệp khác có “trái phép” hay không thì không cơ quan nào trả lời được, đơn giản là việc này không nằm trong ngành nghề phải đăng ký kinh doanh. Điều đáng buồn là ý chí kết tội của các cơ quan bảo vệ pháp luật mạnh đến mức, không có cơ quan nào dám trả lời rằng “người dân có thể làm những gì mà pháp luật không cấm”. Và nói rằng ông trốn thuế, nhưng cơ quan thuế lại không biết là ông có trốn thuế hay không mà phải đợi tòa quyết, v.v… Tóm lại, là nguyên tắc suy luận vô tội hoàn toàn bị loại bỏ trong quá trình điều tra và xét xử. Có thể xử vụ án này nhằm vào mục đích “tốt” nào đó, nhưng mục đích “tốt” mà không dựa vào pháp quyền thì không còn là “tốt” nữa.

Giờ tướng Vĩnh đã bị khởi tố, đương nhiên là không liên quan gì đến vụ án Bầu Kiên, tôi hiểu nó nằm trong chiến dịch làm trong sạch các cơ quan bảo vệ pháp luật. Nhưng ngay cả tướng Vĩnh cũng như các ông tướng đã bị bắt hay sẽ bị bắt, họ cũng phải được điều tra xét xử theo các nguyên tắc của công lý. Cả đối với vụ án Vũ nhôm và những kẻ bảo kê cho Vũ nhôm cũng vậy. Công lý không ngự trị, luật pháp không được thượng tôn, thì không một ai có thể sống an toàn trên đất nước này cả.

Bình Luận từ Facebook “

BAOTIENGDAN.COM
 
Vào nhà giam, tướng Vĩnh có nhìn lại vụ án “bầu Kiên”? Bởi AdminTD – 07/04/2018 Tweet Share 0 +1 Pinterest 0 Email FB Hoàng Hải Vân 7-4-2018 “Bầu Kiên” cười trước tòa. Ảnh: internetThời gian xử vụ án Bầu Kiên, tôi chưa dùng facebook, báo chí n…

Hiên ngang, ngẫng cao đầu bước vào … lao tù !

Hiên ngang, ngẫng cao đầu bước vào … lao tù !

 
Image may contain: 6 people, people standing and outdoor
Huynh Ngoc Chenh is with Trần Thị Thảo and 2 others.

Hình ảnh đẹp

Tui cả đời làm báo nhưng chưa bao giờ có được tấm ảnh đẹp như thế này.
Những người đồng hành với Anh Em Dân Chủ hiên ngang bước đến toà án Hà Nội dù biết sẽ bị bắt bớ đánh đập.

Ảnh do người từng được giải Phóng Viên Vỉa Hè Nguyễn Thúy Hạnh chụp vào sáng 5/4/2018

Công lý chỉ là diễn viên hài

Công lý chỉ là diễn viên hài

7-4-2018

Thế là phiên tòa xét xử vụ án Hội Anh em dân chủ cũng đã chấm dứt, với mức án tổng cộng là 66 năm tù và 17 năm quản chế cho 6 người. Mức án trên thật ra cũng đã có thể dự đoán được sau những bản án tàn nhẫn với chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (10 năm), chị Trần Thị Nga (9 năm), anh Hoàng Bình (14 năm)… Đảng cộng sản luôn ra những bản án nặng với những ai biết liên kết lại với nhau để tạo sức mạnh. Rõ ràng một cá nhân không bao giờ có thể làm nên chuyện gì lớn lao. 

Các luật sư bào chữa trong phiên tòa đã nêu lên rất nhiều điểm phi lý trong lập luận của viện kiểm sát như: lẫn lộn khái niệm giữa đảng và chính quyền, không mở băng ghi âm, không có người giám định để đối chất, không nêu ra được hành vi nào có thể dẫn tới “lật đổ chính quyền”, vi phạm trong thủ tục tố tụng khi tạm giam quá thời hạn…

Ở đây, căn cứ theo bản tốc ký diễn biến phiên tòa của luật sư Ngô Anh Tuấn, tôi chỉ muốn nói thêm về một số điểm liên quan tới Hiến pháp và luật pháp để góp thêm một tiếng nói bảo vệ chính nghĩa và công lý.

Việc lập hội là bất hợp pháp?

Quan điểm của bên công tố về quyền thành lập hội của người dân như sau: “Luật Hội chưa được thông qua nên các Hội chưa được bảo hộ, bảo vệ” và “Hiến pháp quy định công dân có quyền lập hội theo quy định của pháp luật nhưng luật hội chưa có nên việc lập hội là chưa hợp pháp”.

Ở đây, chúng ta thấy công tố viên hết sức khiên cưỡng khi cho rằng luật chưa có mà công dân làm là phạm pháp, dù điều công dân làm đã được Hiến pháp công nhận.

Theo điều 16 Hiến pháp “mọi người bình đẳng trước pháp luật”, nếu lập luận như công tố viên thì các hội do đảng cộng sản lập ra cũng đều “chưa hợp pháp” như Hội Cựu chiến binh, Hội phụ nữ, Hội nhà văn, Hội sinh viên,… Vậy thì phải truy tố các thành viên của các hội này về tội “lật đổ chính quyền”?

Ở Việt Nam cũng chưa có điều luật nào cho phép người dân … đi chợ, gặp bạn bè cà phê, ăn nhậu, hát karaoke,… Vậy thì tất cả những người dân đang phạm pháp hàng ngày? Và bất cứ người dân nào cũng có thể bị bắt vì chuyện suy diễn luật pháp tùy tiện.

Ví dụ như một anh công an nhìn thấy một thanh niên đang suy nghĩ công việc kinh doanh và đang ngồi uống cà phê một mình trong quán, anh công an này có thể suy diễn là trong đầu anh thanh niên này đang “mong ước đa nguyên đa đảng, tam quyền phân lập”, nghĩa là có ý định “lật đổ chính quyền nhân dân” và anh này bị bắt vì không có luật nào cho phép người dân được uống cà phê một mình. Uống cà phê một mình là đang tìm cách lật đổ chính quyền.

Trong bài phát biểu đầu năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nhấn mạnh rất rõ: “Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Cơ quan nhà nước và cán bộ, công chức chỉ được làm những gì mà pháp luật cho phép.”

Việc công tố viên công khai nói ngược lại với nguyên tắc pháp luật căn bản này trong một phiên tòa được quốc tế chú ý sẽ ảnh hưởng ít nhiều tới niềm tin vào môi trường kinh doanh và pháp luật ở Việt Nam. Và điều này cũng chứng tỏ giới lãnh đạo cộng sản là những người không đáng tin cậy, không nhất quán.

Việc lập đảng cũng là bất hợp pháp

Một việc còn không được Hiến pháp công nhận là quyền tự do lập đảng. Rõ ràng là theo lập luận của công tố viên, Hiến pháp không công nhận quyền tự do lập đảng nên lập đảng là bất hợp pháp, là lật đổ chính quyền. Như vậy thì cần phải bắt hết các thành viên của đảng cộng sản vì đảng cộng sản đang “lật đổ chính quyền nhân dân”?

Tiếp nữa, không hề có luật nào cụ thể điều 4 Hiến pháp là “đảng cộng sản là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” nên việc đảng cộng sản “lãnh đạo” cũng là chưa hợp pháp. Xin mời công tố viên chỉ ra bộ luật về quyền lãnh đạo của đảng cộng sản!

Chưa có luật về quyền tự do lập đảng và chưa có luật về quyền lãnh đạo của đảng cộng sản nên đảng cộng sản cũng “chưa được bảo hộ, bảo vệ”. Đó là chưa kể đảng cộng sản mới thực sự là “đe dọa tới an ninh quốc gia” chứ không phải Hội Anh em Dân chủ. Lý do là tài chính để đảng hoạt động lấy từ ngân sách nhà nước, là tiền thuế mồ hôi nước mắt của nhân dân, khiến nhân dân phải chịu cảnh sưu cao thuế nặng để nuôi đảng cộng sản, gây bất công và bức xúc xã hội. Còn Hội Anh em Dân chủ chưa hề lấy một đồng thuế nào của dân.

Có tiền là bất hợp pháp?

Viện kiểm sát cũng suy diễn luật sư Nguyễn Văn Đài không có công ăn việc làm mà có tiền thì tiền đó bất hợp pháp và sung công quỹ. Đây là suy diễn hết sức nguy hiểm và có thể là tiền đề cho nạn cướp bóc lặp lại, giống như thời mới sau 1975 người cộng sản đánh tư sản ở miền Nam.

Người dân, thậm chí cả báo chí của đảng cộng sản ở trong nước, đã nêu rất nhiều trường hợp quan chức, tức là những người ở vào vị trí có thể tham nhũng, có rất nhiều tiền bạc một cách lộ liễu. Nhưng các quan chức đó đều khai là họ làm những việc mà người dân phải phì cười: buôn rượu (lậu), bán chổi đót, nuôi heo, chạy xe ôm thâu đêm,… Các quan chức đó không hề chứng minh được nguồn gốc tài sản của mình mà chỉ có những lời thanh minh không thể tin được.

Vậy thì công an và viện kiểm sát nên đưa hết những quan chức có tài sản nhiều bất thường và không chứng minh được nguồn gốc vào ra tòa để cho thấy sự nghiêm minh của luật pháp Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam. Nếu không làm được như vậy thì rõ ràng việc bắt bớ các thành viên của Hội Anh em Dân chủ là hành vi đàn áp bất đồng chính kiến chứ không phải như bà phát ngôn bộ ngoại giao Lê Thị Thu Hằng tuyên bố là “Việt Nam không có cái gọi là tù nhân lương tâm” và “Như tại các quốc gia khác trên thế giới, ở Việt Nam, mọi hành vi vi phạm pháp luật đều bị xử lý nghiêm theo đúng các quy định của pháp luật.”

Qua ba điểm trên, hẳn mọi người cũng đã nhận ra tại sao nhà cầm quyền phải tổ chức một phiên tòa chớp nhoáng, xử sáu người mà trong vòng một ngày là xong, và không dám đối chất, không dám tranh luận với luật sư và các bị cáo mà chỉ nói cho qua chuyện để tuyên án. Lý do là các lập luận của công tố toàn là suy diễn, quy chụp, giải thích pháp luật tùy tiện, chẳng hạn như tùy tiện suy diễn là mong muốn “đa nguyên đa đảng” và “tam quyền phân lập” là “lật đổ chính quyền”, dù chẳng có luật nào cấm đa nguyên đa đảng hay cấm tam quyền phân lập.

Lời kết

Khi tham gia đấu tranh cho một xã hội công bằng, tốt đẹp hơn như khẩu hiệu của chính đảng cộng sản đã tuyên bố “dân chủ, công bằng, văn minh”, tôi tin các thành viên của Hội Anh em Dân chủ đã sẵn sàng chấp nhận tù đày. Sự đàn áp của giới lãnh đạo cộng sản với các anh chị em chắc chắn không thể nào khiến người dân hoảng sợ mà đẩy lùi tiến trình lịch sử dân chủ hóa. Rõ ràng Công Lý chỉ là một diễn viên hài chứ hoàn toàn không tồn tại ở Việt Nam.

Dù nền dân chủ, pháp quyền có thể đến sau vài năm hay vài chục năm nữa, người dân Việt Nam cuối cùng chắc chắn sẽ có công lý. Hiện tại thì giới lãnh đạo cộng sản có vẻ mạnh nhưng cuối cùng nhân dân Việt Nam sẽ mạnh hơn. Đó là bài học mà rất nhiều lãnh đạo đã học được như bà cựu tổng thống Hàn Quốc Park Geun-Hye mới bị tuyên án 24 năm tù vì lạm quyền, cựu Tổng thống Nam Phi Jacob Zuma đang ra tòa vì tội tham nhũng…

Trong một chừng mực nào đó, ngay ở Việt Nam, cựu ủy viên Bộ chính trị đảng cộng sản Đinh La Thăng, cựu Trung tướng công an Phan Văn Vĩnh,… cũng đã “thấm nhuần”, “quán triệt” về bài học “lên voi xuống chó”.

Một ngày nào đó, những kẻ có quyền lực hiện tại sẽ phải trả lời về những hành động của mình ngày hôm nay. Đó cũng là lý do mà rất nhiều cán bộ đảng viên cộng sản đã mua quốc tịch nước ngoài, đưa con cái và tài sản ra nước ngoài.

Tôi xin cảm ơn những người vợ của những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo. Hình ảnh những người vợ trong vụ án Hội Anh em Dân chủ thực sự làm tim tôi se thắt. Sự hi sinh của các chị thật quá lớn. Nhưng lịch sử rất công bằng, rồi tất cả mọi chuyện đều sẽ được ghi nhận lại.

DẤU CHỨNG PHỤC SINH

Chúa Nhật II Phục Sinh – Năm B     DẤU CHỨNG PHỤC SINH 

“Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Ngài, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Ngài, tôi chẳng có tin”. Đó là thách thức của tông đồ Tôma. Đó cũng là đòi hỏi của con người khoa học thực nghiệm ngày nay: phải thấy, phải đụng chạm, phải kiểm nghiệm được mới tin.

Ngày 23 thánh 9 năm 1968, cha Piô, linh mục nổi tiếng dòng Capucinô đã qua đời trong một tu viện tại Italia. Suốt 50 năm cha Piô mang năm dấu thánh, nghĩa là trên hai tay, hai chân và ngực ngài được in năm vết thương của Chúa Giêsu. Những vết thương mà Chúa Phục Sinh đã tỏ cho ông Tôma tông đồ trong Tin Mừng hôm nay. Nhiều người trên khắp thế giới đã đến xưng tội với vị linh mục thánh thiện này và tham dự thánh lễ cha cử hành. Khi cha Piô dâng lễ, cả ngài và dân chúng đều nhận thức rõ ràng ngài mang trên thân thể ngài những dấu thương tích mà Chúa đã chịu trên thập giá, những vết thương làm cha đau đớn khôn tả. Thỉnh thoảng những giọt máu rỉ ra trên tay của cha, hai tay chỉ để trần khi dâng lễ. Lúc khác, hai tay ngài được bao lại trong đôi gang tay màu nâu. Khi dâng lễ, ngài thường gồng như một người vác thập giá. Ngài thường khóc khi nhìn thánh Thể, mặt ngài như thiên thần, nhưng người có mặt cảm thấy bình an.

Với một số người, câu chuyện của cha Piô coi như chuyện đạo đức giả tưởng ở thời Trung cổ. Nhưng thực ra đây là một con người của Chúa sống trong thế kỷ của chúng ta. Hằng trăm ngàn người thuộc đủ mọi tín ngưỡng hay không tín ngưỡng đã thấy tận mắt, đã đến thăm viếng ngài. Ngài cũng chịu đủ mọi khám nghiệm y khoa cũng như khoa học. Tất cả đều chứng minh rằng không có lối giải thích tự nhiên nào đối với các vết thương trên cơ thể ngài. Và cũng không có cách nào chữa trị được.

Chúa chọn vị linh mục thánh thiện này để chia sẻ nỗi khổ thể xác của Con Chúa. Để làm cho sự chia sẻ này hiển nhiên hơn, xúc động hơn, Chúa đã để cho xuất hiện những vết thương trên thân xác cha Piô. Và trong lịch sử đã có hàng trăm người khác cũng đã được in dấu thánh, đặc biệt là cha Thánh Phanxicô thành Assisi, để họ trở nên những nhân chứng sống động cho cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Đức Ktô.

Chúa Kitô Phục Sinh là một Tin Mừng, nhưng là một Tin Mừng không dễ tin, đặc biệt đối với những người theo Chúa, như các tông đồ. Nguyên sự kiện ngôi mồ trống không đủ bằng chứng để họ tin. Cần phải có những lần hiện ra của Chúa Giêsu mới củng cố được lòng tin của các ông. Thánh Gioan đã ghi lại câu chuyện Chúa hiện ra cho các tông đồ và cho Tôma là để chúng ta tin. Thế nhưng, trong những lần hiện ra đó, cái gì đã giúp cho những người thân của Chúa Giêsu nhận ra Ngài? Có thể là một tiếng gọi (với Maria), một cử chỉ bẻ bánh (với hai môn đệ Emmau) hoặc cũng có thể là một phép lạ xẩy ra theo lệnh truyền của Chúa (như mẻ cá đầy ở biển hồ Tibêria), nhưng đặc biệt là những thương tích nơi tay chân và cạnh sườn của Ngài. Ông Tôma đã thưa cùng với Chúa: “Lạy Chúa, lạy Thiên Chúa của con” khi Chúa Giêsu cho ông thấy những dấu đinh của cuộc khổ nạn trên thân thể Ngài và nói với ông những lời không thể ngờ được: “Đặt ngón tay vào đây và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa bàn tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin!”.

Như thế, dấu chỉ để người nhận ra Chúa Phục Sinh không phải là vinh quang chói lọi hay cái gì khác, mà là chính dấu đinh. Nếu chính Đứng Phục Sinh vinh hiển đã không muốn dùng vinh quang và sức mạnh chiến thắng của mình mà khuất phục thế gian, thì phương chi là chúng ta. và nếu Chúa đã muốn dùng những dấu đinh nơi chân tay và cạnh sườn làm những dấu chứng phục sinh, thì mỗi người chúng ta cũng không có dấu chỉ nào ý nghĩa hơn là những vết thương của các cuộc khổ nạn mà chúng ta có thể đã, đang và sẽ còn chia sẻ với Chúa. Chính với những dấu chỉ này mà chúng ta có thể làm chứng cho Chuá Phục Sinh một cách sống động nhất. Từ 2000 năm nay, Thánh giá mới thực sự là biểu hiện vinh quang, và dấu đinh mới là dấu chỉ của Chúa Phục Sinh. Hãy nhận ra Chúa nơi năm dấu thánh, chứ không phải trong ánh hào quang. Chúa Kitô thực sự là “người” khi “đầu đội vòng gai, mình mặc áo đỏ” (Ga 19,5) nghĩa là khi Ngài bị đánh đập sỉ vả; Ngài thực sự là “Chúa” khi bị đóng đinh trên thập giá. Ngày nay Ngài cũng vẫn đang hiện diện giữa chúng ta như là “người” và là “Chúa” trong những người anh em bị đau khổ, bị ngược đãi, sỉ nhục, bị tù đày, tra tấn, bị đói khát, trần truồng, bị chối bỏ, bị giết vì tình yêu Thiên Chúa và tình yêu nhân loại.

Nhưng thưa anh chị em,

Giáo hội nói chung và mỗi người tín hữu chúng ta nói riêng có sẵn sàng mang dấu tích của Chúa Phục Sinh, có sẵn sàng trở nên khí cụ bình an của Chúa hay không? Nói khác đi, chúng ta có sẵn sàng chịu đau khổ, chịu đóng đinh để làm chứng cho Chúa Phục Sinh không? Có sẵn sàng hoà giải nhân loại với Chúa, hoà giải nhân loại với nhau, bằng những hy sinh và cả giá máu mà chúng ta phải sẵn sàng đổ ra hay không?

Con người ngày nay không dễ tin. Họ cũng đòi hỏi như ông Tôma, phải được trông thấy, phải được kiểm nghiệm, phải có dấu chứng khả giác mới chịu tin. Chúng ta có nghiệm vụ trình bày cho họ thấy rõ khuôn mặt thật của Chúa Phục Sinh. Làm sao họ có thể nhận ra khuôn mặt của Chúa Giêsu, nếu họ không nhìn thấy những vết thương,những chứng tích của Chúa Kitô đóng đinh nơi tay chân, nơi thân xác, nơi cuộc sống cuả người Kitô hữu? Làm sao họ có thể tin được, nếu họ không thấy chứng tích của những bàn tay chai cứng vì lao động, của những khuôn mặt đẫm mồ hôi vì phục vụ, của những cuộc đời xả thân hy sinh cho tha nhân? Làm sao có thể tin được, nếu họ không thấy dấu chứng của cộng đoàn Kitô hữu tương tự như cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi ở Giêrusalem sau ngày Chúa Phục Sinh theo sách Công vụ mô tả: “Những kẻ tin, muôn người như một, chuyện cần với lời giảng dạy của các tông đồ, hiệp nhất và cùng chung lo cho người nghèo khó bằng cách để chung tiền của, họ đồng tâm nhất trí chia sẻ bánh thánh và cầu nguyện”. Đời sống chứng tá đó đã thu hút những người không tin, nên “số những người tin Chúa mỗi ngày càng thêm đông” (X. Cv 4,32-35; 2,42-47). Đó chính là chứng tích của tình yêu. Con người ngày nay cũng đang đòi kiểm nghiệm những chứng tích tình yêu của cộng đoàn Kitô hữu chúng ta. Đạo của anh là đạo tình yêu ư? Xin đừng nói nhiều, hãy cho tôi xem những chững chứng tích tình yêu của anh đi!

Ước gì mỗi người chúng ta đều mang những chứng tích tình yêu của Chúa Kitô đóng đinh trên tay chân, trên thân xác, trong cuộc sống… để chia sẻ với Chúa Giêsu những vết thương của các cuộc khổ nạn đang diễn ra trên thế giới ngày nay, nhờ đó chúng ta mới có thể làm chứng cho chiến thắng vinh quang của Chúa Kitô Phục Sinh.

From: hnkimnga & Anh chị Thụ & Mai gởi

LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT và CÔNG LÝ

LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT và CÔNG LÝ

 Cái chết của Chúa Giêsu trên Thập giá là để cứu chuộc các tội nhân chúng ta và toàn thế giới.  Trong sứ điệp Lòng Chúa Thương Xót (LCTX) được mặc khải cho Thánh nữ Faustina, Chúa Giêsu yêu cầu lúc 3 giờ chiều, chúng ta hãy đắm mình trong Cuộc Khổ Nạn của Ngài.  Thánh Gioan Tẩy giả đã ngâm mọi người vào trong nước vì đó là biểu hiện của việc thanh tẩy.  Qua cái chết trên Thập giá, Chúa Giêsu đã thanh tẩy linh hồn nhân loại bằng Nước chảy ra từ cạnh sườn của Ngài, và ban cho linh hồn sự sống mới bằng Máu chảy ra từ Thánh Tâm Ngài. 

Điều xảy ra trong Đại lễ LCTX là Chúa Giêsu làm cho hồng ân ngoại hạng này có sẵn thêm lần nữa dành cho các tội nhân, và linh hồn chúng ta có thể được thanh tẩy và nên mới, chúng ta được trao ban sự sống mới, một khởi đầu mới.  Vào ngày này, Chúa Giêsu cho phép chúng ta đứng dưới chân Thánh giá, lúc Ngài tắt thở, vì đó là thời điểm LCTX chiến thắng thế gian.

 Dismas (tử tội bị đóng đinh với Chúa Giêsu) là người đầu tiên được hưởng nhờ lợi ích từ việc Chúa Giêsu chiến thắng Tử thần, vì lúc đó Chúa Giêsu được Chúa Cha trao quyền về Lòng Thương Xót.  Canon Ignacy Rozycki, người được phong Tiến sĩ Thần học Tín lý để kiểm chứng những mặc khải được bày tỏ với Thánh Faustina, đã kết luận rằng Chúa Giêsu ban đặc sủng ngày lễ LCTX là tặng phẩm hồng ân chỉ được so sánh bằng Bí tích Thánh tẩy.  Với phương tiện trong ngày này, linh hồn bạn có thể trở nên thuần khiết như trong ngày lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy.  Nghĩa là bạn lại bắt đầu sống và bạn chỉ phải lo về tội lỗi bạn sẽ phạm trong tương lai, mọi tội lỗi của bạn trong quá khứ không còn nữa.  Dù bạn đã phạm tội gì trong quá khứ, bạn vẫn được tha thứ, miễn giảm các tội lỗi trong quá khứ mà không phải ở trong Luyện ngục. 

Thế nên vào ngày Đại lễ LCTX, chúng ta được đưa lên đồi Can-vê, và chúng ta – cũng như Dismas, được Chúa Giêsu đoái nhìn, Chúa Giêsu ở đó với chúng ta trong ngày đó để thanh tẩy chúng ta bằng Nước tuôn trào từ cạnh sườn của Ngài, điều này xảy ra khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Hòa giải, và lúc đó chúng ta bắt đầu cuộc sống mới nhờ truyền Máu Thánh từ việc rước lễ.

 Do đó, chúng ta được nhận chìm vào Máu và Nước trong ngày này.  Chúng ta tham dự Đại lễ LCTX cũng là chúng ta tín thác vào Đức Kitô, Đấng chịu chết trên Thập giá.  Trong ngày lễ LCTX, linh hồn chúng ta tín thác vào Chúa Cha, nhờ Đức Kitô, Thiên Chúa Ngôi Hai. 

Chúa Giêsu đã hứa chắc với Dismas, tên cướp cùng chịu đóng đinh với Ngài, rằng: “Hôm nay anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23:43). 

Tặng phẩm chúng ta nhận trong ngày lễ LCTX cũng giống như tặng phẩm mà Chúa Giêsu đã trao tặng “tướng cướp” Dismas.  Nếu bạn chết vào ngày hôm sau, bạn sẽ đi thẳng tới trước Tôn Nhan Chúa trên Thiên đàng.  Vì nhờ LCTX, quá khứ của bạn được tha thứ, bạn không phải bị xét xử gì nữa. 

Dĩ nhiên chúng ta quan ngại rằng lễ LCTX là sự tha thứ ngoại hạng, nhưng còn những sai sót khi làm người mà chúng ta đã không tha thứ cho người xúc phạm tới mình, mặc dù chúng ta muốn được tha thứ về những sai lầm khi sinh thời.  Nếu chúng ta muốn sạch tội trong ngày này thì chúng ta phải tha thứ cho những người đã xúc phạm tới mình, dù họ đối xử tồi tệ với chúng ta tới mức nào.  Trong ngày này, bạn phải dâng tất cả cho Chúa Giêsu và xin Ngài xử lý.  Chúng ta tự lừa dối chính mình, và sự thật không ở trong chúng ta, nếu chúng ta không tha thứ cho người khác trong ngày này. 

Trước khi nhớ tên những người đó, bạn có thể than thở và xin Chúa lấy hết mọi cay đắng trong lòng bạn.  Điều này quan trọng.  Nếu bạn thú nhận tội lỗi, chúng ta phải kể cả nỗi cay đắng mà bạn gặp trong đời sống khi đối nghịch với người khác. Nhờ rước lễ trong ngày này, chúng ta tuyên bố linh hồn mình sạch tội, đừng rước lễ nếu bạn chưa tha thứ cho người đã xúc phạm tới mình, nếu có điều gì đó chưa xưng thú, vì rước lễ lúc đó sẽ là tội trọng, thay vì đón nhận ơn Chúa thì chúng ta lại nhận lấy án phạt của Chúa. 

Trong ngày lễ LCTX, chúng ta phải tha thứ cho kẻ thù và cầu nguyện cho họ, xin ơn tha thứ tội lỗi chúng ta đã phạm.  Nếu chúng ta làm đúng vậy để chuẩn bị đón nhận tặng phẩm LCTX, Tình yêu Chúa sẽ ấp ủ chúng ta và ban hồng ân cho chúng ta như Ngài đã hứa ban trong dịp đặc biệt này:  Đại lễ LCTX. 

Kha Đông Anh 

(chuyển ngữ từ CatholicCulture.org)

From Langthangchieutim

Vì Chúa đã phục sinh

 

Lạy Chúa phục sinh,
vì Chúa đã phục sinh
nên con thấy mình chẳng còn gì phải sợ.

Vì Chúa đã phục sinh 
nên con được tự do bay cao,
không bị nỗi sợ hãi của phận người chi phối,
sợ thất bại, sợ khổ đau,
sợ nhục nhã và cái chết lúc tuổi đời dang dở.

Vì Chúa đã phục sinh
nên con hiểu cái liều của người Kitô hữu
là cái liều chín chắn và có cơ sở.
Cái liều của những nữ tu phục vụ ở trại phong.
Cái liều của cha Kolbê chết thay cho người khác.
Cái liều của bậc cha ông đã hiến mình vì Đạo.

Sự Phục Sinh của Chúa là một lời mời gọi
mang một sức thu hút mãnh liệt
khiến con đổi cái nhìn về cuộc đời :
nhìn tất cả từ trên cao
để nhận ra giá trị thực sự của từng thụ tạo.

Sự Phục Sinh của Chúa
giúp con dám sống tận tình hơn
với Chúa và với mọi người.
Và con hiểu mình chẳng mất gì,
nhưng lại được tất cả.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Khởi tố và bắt giam nguyên tướng công an Phan Văn Vĩnh

RFA
2018-04-06
 

Tướng Phan Văn Vĩnh bị bắt.

Tướng Phan Văn Vĩnh bị bắt.

 Ảnh chụp màn hình của báo Tuổi Trẻ
 

Công an tỉnh Phú Thọ vừa ra quyết định khởi tố và bắt tạm giam ông Phan Văn Vĩnh, nguyên Trung tướng Tổng cục trưởng Cảnh sát thuộc Bộ Công an về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”

Quyết định trên được Cơ quan An ninh điều tra, Công an tỉnh Phú Thọ đưa ra chiều ngày 6/4.

Theo Cơ quan an ninh điều tra, ông Phan Văn Vĩnh bị khởi tố vì liên quan đến đường dây đánh bạc xuyên quốc gia với quy mô lên tới hàng ngàn tỷ đồng do hai ông Phan Sào Nam và Nguyễn Văn Dương cầm đầu. Ông Vĩnh bị bắt tạm giam thời hạn 3 tháng về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ” theo điều 356 Bộ luật Hình sự.

Hồi trung tuần tháng ba, Cơ quan điều tra Phú Thọ đã làm việc với ông Vĩnh để thu thập thông tin liên quan đến đường dây đánh bạc xuyên quốc gia, khi đó cơ quan điều tra không tiết lộ nội dung buổi làm việc.

Trước đó vào ngày 11/3, Công an tỉnh Phú Thọ đã khởi tố và bắt tạm giam ông Nguyễn Thanh Hóa, nguyên Thiếu tướng Cục trưởng Cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao C50 về tội tổ chức đánh bạc.

Hai ông tướng Phan Văn Vĩnh và Nguyễn Thanh Hóa là hai cựu cán bộ cấp cao của ngành công an bị khởi tố liên quan đến đường dây đánh bạc xuyên quốc gia với quy mô lên tới hàng ngàn tỷ đồng.

Bộ Công an Việt Nam đã cho biết những thông tin ban đầu về vụ việc sử dụng internet để thực hiện chiếm đoạt tài sản, tổ chức đánh bạc, mua bán trái phép và rửa tiền xảy ra tại Phú Thọ cùng với một số tỉnh và thành phố khác.

LỜI NÓI CUỐI CÙNG !

 
 
Phan Thị Hồng is with Hoang Le Thanh.

LỜI NÓI CUỐI CÙNG !

Luật sư Nguyễn Văn Đài:

– Mục đích đấu tranh của tôi là đấu tranh vì quyền con người, không có mục đích lật đổ chính quyền; tôi mong chính quyền thực sự dân chủ, vững mạnh, tôn trọng quyền con người theo hiến pháp và theo công ước quốc tế; tôi cũng không có mục đích thành lập đảng phải chính trị. Sau bao nhiêu cuộc đấu tranh gian khổ, hơn ai hết, người dân Việt Nam xứng đáng được hưởng quyền con người một cách đầy đủ để xã hội phát triển vững mạnh. Bố tôi cũng là bộ đội Trường Sơn, anh em tôi cũng là những người hoạt động trong ngành công an, trong chính quyền, tôi không mong lật đổ chính quyền mà chỉ mong nó ngày một tốt hơn.

– Có thể, quan điểm của chúng tôi khác quan điểm của những người cộng sản về một xã hội dân chủ, công bằng nhưng chúng tôi cần sự khách quan, công bằng của HĐXX, chúng tôi cần lòng khoan dung của chính quyền đối với những người bất đồng chính kiến – khoan dung cho chúng tôi cũng là khoan dung cho chính mình ngày mai.

Kỹ sư Phạm Văn Trội:

– Bị cáo mệt mỏi từ lâu, muốn nghỉ ngơi và phụng dưỡng mẹ già; một bản án quá nặng sẽ khiến bị cáo không có cơ hội nhìn thấy mẹ khi trở về. Việc xã hội trước tôi có tham gia nhưng khi tôi từ bỏ và quay về với gia đình mà vẫn bị xử lý thì lòng khoan dung của đất nước này đang ở đâu? Đời sau con cháu nghĩ về chúng ta ra sao? Hãy nhìn đạo đức và nhân văn với bản thân tôi và các bị cáo.

Mục sư Nguyễn Trung Tôn:

– Sự hiện diện của chúng tôi ngày hôm nay tại đây chứng tỏ nhân quyền đang bị vi phạm. Bao xương máu của cha ông tôi gieo xuống mong muốn con cháu được bình yên, hạnh phúc. Tôi mong muốn những gì tôi gieo hôm nay nên sẽ được gặt kết quả trong tương lai. Dù bào chữa, tranh tụng thế nào đi nữa thì bản án cũng sẽ được tuyên, tôi sẽ bị ngồi tù – có thể tôi không thể gặp mẹ tôi – đây có thể là lần thứ 6 mẹ tôi phải mất người thân vì tình yêu đất nước nếu như HĐXX không gieo tình yêu thương.

Nhà hoạt động tôn giáo Nguyễn Bắc Truyển:

– Cảm ơn các luật sư, đề nghị các luật sư công bố bài bào chữa lên công luận. Tôi không quan tâm tới bản án – tôi chỉ cần biết anh em tôi, bạn bè tôi biết tôi không vi phạm pháp luật, tôi chỉ cần biết những người đồng đạo của tôi biết tôi không vi phạm pháp luật, thế là đủ. Tôi không hận thù gì chế độ này. Có thể tôi không kháng án nhưng những người ở ngoài sẽ đấu tranh cho chúng tôi. Tôi cảm ơn HĐXX đã tổ chức phiên tòa theo tinh thần cải cách tư pháp để chúng tôi được thể hiện hết những nội dung mình muốn truyền tải; cảm ơn ban quản lý trại giam đã đối xử nhân văn với chúng tôi.

Ký giả Trương Minh Đức:

– Đại diện VKS không chứng minh được hành vi phạm tội của chúng tôi nhưng HĐXX vẫn ra bản án thì mai đây có thể các vị trong HĐXX có thể phải chịu trách nhiệm như chúng tôi; lịch sử rất công bằng.

Giáo viên Lê Thu Hà:

Tôi hy vọng quý tòa xem xét, phán xử công tâm, công bằng theo tinh thần cải cách tư pháp.

(Trích từ biên bản phiên tòa của Luật sư Ngô Anh Tuấn)

GIÀNG ƠI?

Huỳnh Phi Long shared Báo Việt‘s post.

 

Image may contain: 2 people

Báo Việt

GIÀNG ƠI?

Tượng đài..cháu chẳng thích đâu
Cổng chào ngàn tỷ còn lâu mới cần
Cháu cần áo để ấm thân
Giữa đông giá lạnh thêm quần mặc thôi

Cháu thèm được học được chơi
Bằng nửa các bạn dưới xuôi là mừng
Tết đến được ăn bánh chưng
Không phải mệt mỏi vào rừng đào măng

Trung thu được ngắm chị Hằng
Được vui phá cỗ ông trăng ven đồi
Nhưng mà chỉ ước vậy thôi
Bản em nghèo lắm…quên rồi…từ lâu !!!!

Giá mà có đuợc cây cầu
Qua con suối dữ nước sâu…nó gầm
Có đường đi đỡ mỏi chân
Không bị gai xé áo quần ..cứa da

Tối đến được ngủ trong nhà
Bớt nghe gió hú rồi là…đếm sao
Cái bụng hết đói cồn cào
Không sôi óc ách …cứ gào cả đêm

Biết rằng…ước chỉ buồn thêm
Vùng cao bao kiếp lớn lên …cứ nghèo
Đói rách nó mãi bám theo
Muốn tìm con chữ gắng trèo…bằng tay!!!

Cháu mơ thêm cánh để bay
Chỉ cần vỗ nhẹ qua ngay sang bờ
Không phải ăn chực nằm chờ
Đu dây vượt lũ…cháu mơ …chút à!!!

Cô chú du lịch ngang qua
Xin ghé vô bản thăm nhà của em
Cho em gửi nhắn nỗi niềm
Công trình ngàn tỷ tốn tiền…làm chi?!!!

Bớt chút mở đường cháu đi
Xây trường cháu học bút chì cháu tô
Cháu sẽ tô đỏ màu cờ
Sao vàng năm cánh…lại mơ…nữa rồi…
#Long sư huynh, 01/02/18

Không quần thiếu áo mặc bay
Dù có ăn mày thì cũng chẳng sao 
Vì tao ngồi ở trên cao
Suốt ngày đánh chén làm sao biết mày

Qua sông bơi nội đu dây 
Đấy là việc của chúng mày mà thôi 
Ông đây cứ cỡi xe hơi 
Tham quan du lịch khắp nơi thỏa lòng

Tiền chùa tiền biếu tiền công 
Ngu gì không phá chơi ngông một thời 
Đến khi chức sắc tơi bời 
Tiền vàng gom đủ ta thời về hưu
#Trần Thanh Lai

NHÓM NGƯỜI LẬT ĐỔ CHÍNH QUYỀN NHÂN DÂN NÓI GÌ LỜI SAU CÙNG?

 
 
Tran Dat shared Sài Gòn Báo‘s post.
 

 
 
 
Image may contain: 4 people
Sài Gòn Báo

 

NHÓM NGƯỜI LẬT ĐỔ CHÍNH QUYỀN NHÂN DÂN NÓI GÌ LỜI SAU CÙNG?

#sgb Theo nhà báo Nguyễn Đức của tờ Pháp Luật TP, thì:

Bị cáo Nguyễn Văn Đài nói: “Khoan dung cho những người bất đồng chính kiến chính là khoan dung với chính mình ngày mai”.

Bị cáo Trương Minh Đức thì nói: “Tôi không có gì hối tiếc cả. Hôm nay các vị xét xử tôi nhưng ngày mai có thể là các vị. Bất công nó xoay vòng không chừa một ai”.

Bị cáo Nguyễn Bắc Truyển: “Tôi sẽ luôn đấu tranh và nếu phải ngồi tù thì những người khác ngoài kia vẫn sẽ tiếp tục đấu tranh cho tôi mà sẽ không bao giờ họ dừng lại”.

Bị cáo Thăng cựu ủy viên Bộ chính trị ra tòa còn biết khóc, xin về sớm vì không muốn làm ma tù.

Các bị cáo này thật không biết khóc, lại còn nói chuyện viển vông.

Đảng này vững mạnh trường tồn như núi cao biển rộng. Đất nước như vầy là công lao đảng hết.