MƯỜI ĐIỀU RĂN CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT

MƯỜI ĐIỀU RĂN CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

Trong số Mười Điều răn, có một điều bắt đầu bằng chữ ‘Giữ’ Giữ ngày chúa nhật.  Nó nhắc cho chúng ta nhớ về một điều mình đã biết.  Có các giới răn của lòng thương xót ghi sẵn trong DNA của chúng ta. Chúng ta đã biết, nhưng cần phải nhớ rõ ràng hơn.  Đó là gì?

Mười Điều răn của Lòng thương xót

  1. Nhớ rằng lòng thương xót nằm sâu thẳm nhất trong trái tim Thiên Chúa.

Hiếm có điều nào thể hiện yếu tính Thiên Chúa hơn là lòng thương xót.  Lòng thương xót là yếu tính của Thiên Chúa.  Kinh thánh dùng những từ ngữ như trìu mến yêu thương và cảm thương để cố gắng định nghĩa lòng thương xót Chúa, nhưng khái niệm kinh thánh trọng tâm, nắm bắt từ khái niệm hesed của Do Thái, bao hàm một mối quan hệ yêu thương, ôm lấy và tha thứ ngay cả khi và nhất là khi chúng ta không thể vươn đến hay xứng đáng với những gì Chúa ban cho chúng ta.

  1. Nhớ rằng lòng thương xót là yếu tính của mọi tôn giáo.

Bên trong tôn giáo và linh đạo, bên trong mọi đức tin, có ba điều cần phải nằm ở vị trí trọng tâm, là hành đạo đúng hợp, vươn đến người nghèo, và lòng cảm thương.  Xét tận cùng, chúng không đối nghịch nhau, nhưng là những mảnh bổ trợ của một lòng đạo toàn diện.  Nhưng việc hành đạo và vươn đến người nghèo là sự mở rộng của tình yêu Thiên Chúa chứ không phải của bản ngã con người, chúng cần được căn cứ trên cảm thương, trên lòng thương xót.  Sâu thẳm bên trong mọi tôn giáo là một lời mời: Hãy động lòng thương, hãy thương xót như Thiên Chúa thương xót.

  1. Nhớ rằng tất cả chúng luôn mãi cần lòng thương xót.

Thiên đàng sẽ nhảy mừng vì một người có tội ăn năn hoán cải hơn là vì chín mươi chín người công chính.  Liệu Thiên Chúa yêu mến người có tội hơn là người công chính?  Chẳng có ai là công chính.  Đúng hơn là, chúng ta cảm nhận được tình yêu Thiên Chúa rõ ràng hơn khi thú nhận mình là người có tội.  Không một ai trong chúng ta đủ tầm.  Nhưng, như thánh Phaolô đã không ngừng dạy rằng, chúng ta không cần phải đủ tầm.  Đó chính là ý nghĩa của lòng thương xót.  Lòng thương xót dành cho những người không xứng đáng.

  1. Nhớ rằng, khi được nhận lòng thương xót, chúng ta phải thương xót người khác.

Chúng ta chỉ đón nhận và cảm kích lòng thương xót của Chúa và của người khác, khi chúng ta cũng thực hiện lòng thương xót đó với người khác.  Lòng thương xót phải đổ tràn qua chúng ta.  Nếu chúng ta không chuyển lòng thương xót đến với người khác, thì chúng ta sẽ trở nên nuông chiều bản thân và khắc nghiệt với người khác.

  1. Nhớ rằng chỉ có thực hành lòng thương xót mới cho chúng ta tự do.

Đón nhận và trao đi lòng thương xót, là điều duy nhất giải thoát chúng ta khỏi chiều hướng bẩm sinh của mình là mưu cầu bản thân, tự bào chữa cho mình và phán xét người khác.  Không có gì giải thoát chúng ta khỏi bạo chúa bản ngã cho bằng thực hành lòng thương xót.

  1. Nhớ rằng lòng thương xót không mâu thuẫn với công lý, nhưng là thành toàn cho công lý.

Như hồng y Walter Kasper đã nói rất khôn ngoan, “Lòng thương xót là một dạng nước làm mềm vải, xói mòn giáo lý và giới răn, xóa bỏ ý nghĩa trọng tâm và nền tảng của chân lý.”  Đây chính là những gì mà người Pharisiêu cáo buộc Chúa Giêsu.  Lòng thương xót là khi công lý phải nhường bước.

  1. Nhớ rằng chỉ có thực hành lòng thương xót mới làm cho Nước Chúa trị đến.

Chúa Giêsu hứa với chúng ta rằng người hiền lành sẽ thừa hưởng địa cầu, người nghèo sẽ được ăn uống dư dật, và mọi nước mắt sẽ được lau khô.  Chuyện này chỉ có thể xảy ra khi lòng thương xót thế chỗ của tư lợi.

  1. Nhớ rằng lòng thương xót cần phải được thực hành chung.

Sống lòng thương xót trong đời mình mà thôi, thì không đủ.  Lòng thương xót bị đẩy ra ngoài rìa khi xã hội không để tâm đủ đến những con người yếu đuối hay túng quẫn, và cũng bị đẩy ra rìa khi giáo hội xét đoán.  Chúng ta phải tạo một xã hội thương xót và một giáo hội thương xót.  Chỉ mình lòng thương xót mới có thể cho người yếu đuối được sống.

  1. Nhớ rằng lòng thương xót kêu gọi chúng ta làm việc cả mặt thiêng liêng lẫn vật chất.

Đức tin Kitô giáo đòi buộc chúng ta biểu lộ lòng thương xót song song, vừa cụ thể vừa thiêng liêng.  Những việc làm lòng thương xót phần xác kinh điển là: Cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, cho khách đậu nhà, cho kẻ rách rưới ăn mặc, viếng người bệnh, thăm kẻ tù rạc, và chôn cất kẻ chết.  Những việc thương xót phần hồn kinh điển là: dạy bảo kẻ mê muội, an ủi kẻ âu lo, răn dạy kẻ có tội, tha kẻ dễ ta, nhịn kẻ mất lòng ta, cầu cho kẻ sống và kẻ chết.  Thiên Chúa ban cho chúng ta nhiều ơn khác nhau và tất cả chúng ta đều hơn người khác ở một điểm nào đó, nhưng lòng thương xót thì được biểu lộ trong mỗi một người chúng ta, không chừa một ai.

  1. Nhớ rằng cuộc sống của chúng ta là đối thoại giữa lòng thương xót của Thiên Chúa và sự yếu đuối của con người.

Điều duy nhất làm chúng ta xứng đáng là vì chúng ta bất xứng.  Chúng ta luôn mãi bất toàn, dù cho có mạnh mẽ, chân thành, thiện ý đến đâu chăng nữa.  Chỉ có lòng thương xót, khi đón nhận và trao đi lòng thương xót, chúng ta mới có thể ra khỏi những lo lắng, băn khoăn và vô vị cuộc đời mình.  Chỉ khi biết lòng thương xót, chúng ta mới biết tri ân.

Năm 2016 Đức Giáo hoàng Phanxicô muốn tất cả chúng ta sống một năm của lòng thương xót, để suy ngẫm mầu nhiệm lòng thương xót là “giếng nước niềm vui, thanh thản và bình an.”  Đức Giáo hoàng tin rằng Lòng thương xót là bí mật để cho thế giới thấy dung nhan đáng tin của Thiên Chúa, gương mặt khả tín của Giáo hội, và để cho chúng ta bước đi vững vàng trong cuộc sống.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Lạy Chúa Giêsu xin ban cho con có lòng thương xót và biết thực hành lòng xót thương như Cha trên trời là Đấng đầy lòng xót thương.  Amen!

From Langthangchieutim gởi

Ông Tất Thành Cang, Phó Bí thư Thành ủy Tp.HCM dàn xếp phi vụ bán 32,4heta đất công sản, thu lợi bất chính gần 2.000 tỷ đồng

 

Bài báo tường thuật rõ ràng chi tiết đường đi ” khúc khuỷu lắc léo ” từ trung tâm cty. SG ra khu đất rộng cạnh bờ sông có view đẹp thuộc xã Phước kiểng Nhà bè . Theo nội dung bài báo mô tả thì các quan ” đi ” với thời gian rất nhanh cho kịp tiến độ trước khi ông bí thư mới về nhậm chức .

HOISINHVIENNHANQUYEN.ORG
 
Theo phản ánh của các cán bộ, nhân viên Công ty Tân Thuận (100% vốn của Thành ủy TP.HCM), điểm “bất thường” nhất chính là việc chỉ trong vài ngày tháng 4/2017, không hiểu vì lý do gì mà lãnh đạo Cô…

TẠI SAO TÔI CHỐNG CỘNG?

No automatic alt text available.

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

Vấn đề của Việt Nam là vấn đề của thể chế chính trị, cần phải thay. Khi hệ thống sai, thì dù cho có dẹp ung nhọt này để thay bằng cái mới, thì cái mới cũng sẽ thành ung nhọt.

Rõ ràng cái xấu được sinh ra từ cái gốc là độc tài Cộng sản.

CS là nguồn sinh ra cái sai bất tận của đất nước này nên tôi chống nó, thế thôi!

Mời các bạn đọc bài phân tích rất hay:

TẠI SAO TÔI CHỐNG CỘNG?

Tác giả: Đỗ Ngà

Cách đây khoảng 18 năm, xe máy Trung Quốc tràn ngập thị trường Việt Nam. Dân Việt mua dùng rất nhiều. Thế rồi khi sử dụng, xe Tàu không thể thay thế xe Nhật được. Dùng xe Tàu nó sẽ hư rất thường xuyên, làm mất thời gian và chi phí sửa chữa của khổ chủ. Một xe Tàu, tháng nào cũng phải sửa là chuyện bình thường. Trong khi xe Nhật cũng hỏng hóc, nhưng rất lâu chủ mới sửa một số chi tiết nhỏ. Xe Tàu mỗi lần vào tiệm, nó hay đổ bệnh liên hoàn, chỉ tiết này hư kéo theo chi tiết khác. Còn xe Nhật, thường bị bệnh nào thay chi tiết đó là sẽ chạy tốt.

Bệnh của xe Tàu là bệnh hệ thống, còn bệnh xe Nhật là bệnh chi tiết. Cuối cùng, ai từng xài hàng Tàu đều phải vứt bỏ và trở về với xe Nhật. Không thể ôm lấy cái hệ thống chuyên trục trặc được, lỗi hệ thống thì thay hệ thống.

Nói đến bộ máy chính trị là nói đến hệ thống, còn chính sách và cá nhân người lãnh đạo là chi tiết trong hệ thống đó. Trong một bộ máy hoàn hảo, hỏng một chi tiết nhỏ thì chỉ cần thay chi tiết đó thì máy chạy vẫn êm. Còn khi hệ thống bị lỗi thì cứ thay một chi tiết thì chi tiết nào thì rồi chi tiết đó cũng sẽ hỏng theo cái hỏng của hệ thống mà thôi.

Ở bất kỳ quốc gia nào, cũng đều có những chính sách sai lầm của người đứng đầu chính phủ. Ở nước phát triển hàng đầu như Mỹ Nhật, Anh vv… cũng thế, cũng có những chính sách sai lầm làm kinh tế trì trệ hơn, nhưng phát hiện ra chính sách nào sai lầm, người ta sửa thì bộ máy nhà nước lại chạy tốt và ổn định. Hay tổng thống nào yếu kém, người ta truất phế tổng thống đó thì bộ máy nhà nước lại chạy tốt.

Nhưng ở Việt Nam thì sao? Khui ra một vấn đề tiêu cực, nó đổ bể ra cả chùm. Cho nên bất cứ vụ án nào, người ta cũng khui ra ở một chừng mực, còn nếu rút tiếp, dây sẽ làm động cả khu rừng. Rõ ràng những ung nhọt của Việt Nam nó nổi lên là bởi cái lỗi hệ thống, nói đúng ra là bởi chính quyền CS. Ê kíp này bị thay thế, ê kíp khác lại cũng sai lầm tiếp.

Phạm Vũ Luận gây ra một núi sai lầm, Phùng Xuân Nhạ lên cũng một núi. Tướng công an phá những vụ án lớn tiếng tăm nổi như cồn, nhưng rồi chính hắn và đồng bọn lại là cầm đầu một tổ chức tội phạm khác còn nguy hiểm hơn. Vấn đề của Việt Nam là vấn đề của thể chế chính trị, cần phải thay. Khi hệ thống sai, thì dù cho có đẹp ung nhọt này để thay bằng cái mới, thì cái mới cũng sẽ thành ung nhọt. Có thay thế đến thiên thu thì ngày nào trên mặt báo cũng dày đặc tiêu cực của chính quyền. Có người bảo cái sai của CS là cái sai do cá nhân chứ không phải cái sai hệ thống, vậy đấy không phải một dạng dốt nát là gì?

Ngoại trừ kẻ chống cộng cực đoan không dùng lí lẽ, thì người chống cộng là chống cái sai triệt để nhất, là chống cái gốc sinh ra cái sai nhan nhản trong xã hội này. Tôi cũng khẳng định, tôi là người chống cộng chứ không chống cá nhân nào cả, nên bài viết của tôi thế nào cũng dẫn đến sự quy kết một tội đồ lớn nhất, đó là độc tài toàn trị CS. Rõ ràng cái xấu được sinh ra từ cái gốc là độc tài Cộng sản, nhưng khi tôi chống Cộng, có kẻ lại cho rằng lời lẽ của tôi là “sặc mùi chống cộng”? Mù loà đến độ hàng vạn cái sai chồng chất, lớp lớp kẻ có quyền có chức sai trái vẫn sờ sờ ra đó mà không thừa nhận sự đúng đắn của kẻ chống Cộng. Cái sai của của quan chức thì công nhận, nhưng không công nhận cái sai của ĐCS, rất mâu thuẫn. Những kẻ như thế này rất hay cay cú, hậm hực với những ai chống Cộng. Ở xã hội này, kẻ như thế rất đông. Cộng toàn bộ những con người này lại, chẳng khác nào một tập thể đần độn trong bộ dạng có vẻ hiểu biết.

Trong friendlist và cả những kẻ ngoài friendlist, rất nhiều kẻ dạng như thế, tôi đã block một mớ. Loại này ban đầu còn nói lí lẽ, nhưng khi lí lẽ bị cùn thì lộ nguyên hình là kẻ cay cú và tấn công kiểu quy chụp người chống Cộng. Có thể những loại người này đang ăn lương chính quyền CS để bảo vệ hệ chính quyền bất lương, nhưng cũng có thể họ là dạng người hiểu biết không tới. Họ không biết suy luận vấn đề logic đơn giản nhất. Sóng biển vỗ bờ hết lớp này đến lớp khác, từ thời này sang thời khác, nhưng vẫn không công nhận là sóng đó được sinh ra từ biển. Tiêu cực được sinh ra từ chính quyền CS như là sóng biển xô bờ, thế nhưng vẫn không công nhận cả bộ máy chính quyền là nguyên nhân gốc, “cá nhân sai chứ Đảng không sai”. Những kẻ này cũng có vẻ hiểu biết về những thực trạng xã hội, nhưng với họ ai viết bài chống Cộng thì đều “viết như Kứt”. Bó tay! Đấy một dạng thằng não thì đần thái độ thì láo xược. Tranh luận vô ích.

Tôi không ngần ngại thừa nhận, tôi là kẻ chống Cộng. Vì sao? Vì CS là nguồn sinh ra cái sai bất tận của đất nước này nên tôi chống nó, thế thôi. Cách chống của tôi là viết bài phân tích cái sai tôi mới đi đến chống, tôi không phải là kẻ chỉ điên cuồng chửi mà không biết lí lẽ.

Cho nên, xin thông báo với quý “ngài” – loại người mà tấn công tôi chỉ vì tôi chống Cộng ấy – rằng tôi sẽ block các “ngài” nếu các ngài vào trang nhà tôi tấn công tôi mà bất cần lí lẽ. Nay tôi sẽ không muốn phí lời với “các ngài ” nữa nhá.

Kính báo!

Đỗ Ngà
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=1388845121216185&id=100002721323393&refid=17&ref=content_filter

Anh ấy tên là Tất Thành Cang.

 
 
 
Image may contain: 1 person, smiling

Nguyen Thien Nhan

Thông báo: Anh ấy nhập viện vì bị mệt tim sau khi truyền thông đưa tin ấy dàn xếp bán đất công sản cho Cường Đô La.

Và anh ấy đã xuất diện sau khi TP.HCM yêu cầu hủy hợp đồng mua bán này.

Anh ấy tên là Tất Thành Cang. Bệnh viện Chợ Rẫy chuẩn đoán anh ấy bị bệnh tim. Chúc mừng anh ra viện.

Vụ việc ở Đà Nẵng và TP. Hồ Chí Minh ‘có hiệu ứng tốt’

 
 
 
Image may contain: text

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

BBC 18 tháng 4 2018

Ảnh 1: Bộ Công An Việt Nam khám nhà hai quan chức hai quan chức nguyên Chủ tịch UBND Thành phố Đà Nẵng, theo báo chí trong nước. Bản quyền hình ảnh BBC NEWS TIẾNG VIỆT.

Vụ việc xử lý cán bộ của chính quyền và ban ngành liên quan ở Đà Nẵng và TP. Hồ Chí Minh như truyền thông Việt Nam mới loan tin ‘có hiệu ứng tốt’, làm ‘người dân rất hồ hởi’ và đã được ‘tiên liệu’, theo ý kiến các nhà quan sát thời sự chính trị nội bộ Việt Nam từ trong nước.

Hôm 18/4, trong diễn biến mới nhất, ông Phan Văn Anh Vũ bị khởi tố thêm tội “Lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản” trong vụ án xảy ra tại Ngân hàng TMCP Đông Á (DAB).

Thông cáo Bộ Công an nói việc bổ sung quyết định khởi tố bị can hôm 18/4 với ông Anh Vũ, cùng quyết định bổ sung khởi tố bị can đối với ông Trần Phương Bình (nguyên Tổng Giám đốc DAB) về tội Lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản liên quan đến hành vi chiếm đoạt 200 tỷ đồng của DAB.

Trao đổi với BBC News Tiếng Việt hôm 18/4/2018, một ngày sau khi Việt Nam đã bắt một Trung tướng Công an, khởi tố hai cựu Chủ tịch Ủy ban Nhân dân TP. Đà Nẵng cùng nhiều người khác có liên quan vụ ông Vũ Nhôm (tức Phan Văn Anh Vũ), Luật sư Trần Quốc Thuận nói:

“Diễn biến, tình hình Đà Nẵng qua vụ án tạm gọi là vụ án Vũ Nhôm, người ta cũng đã tiên liệu là có những sự việc nổ bùng ra trong vỏ bọc từ lâu đến giờ. Ở Việt Nam, như chúng ta đã biết, khi đã thanh tra, truy tìm các sự việc, thì nhiều sự việc sẽ vỡ ra từng mảng, từng mảng, đó là điều đã nhìn thấy…

“Đà Nẵng đã được mang tên là một thành phố đáng sống, đẹp nhất của Việt Nam, mà bây giờ thực chất nó là như thế, thì đó là một điều cảnh báo cho những người cầm quyền, những người có trách nhiệm thấy sự thật rằng nền kinh tế và sự phát triển của đội ngũ cán bộ là có vấn đề.

“Thể chế này, muốn hoạt động được, nó có nhiều cái ma mãnh, ghê gớm, nhiều người giàu có một cách không bình thường, suy cho cùng, thực tế cũng từ đất đai mà ra, sinh lợi từ đất đai, mà sinh lợi từ đất đai, thì cái giàu đó không bình thường, bản chất của cái giàu đó là ‘cướp’ của người dân, ‘cướp’ của nông dân để làm giàu cho người đó.

“Và những người che chắn nhân danh cái này, nhân danh cái kia để làm những việc sai trái, thì điều đó cho thấy pháp luật Việt Nam chưa đi vào cuộc sống và sự kiểm soát chưa có hiệu quả.

“Cho nên qua đây, ta thấy rằng lực lượng trước đây người ta tin tưởng nhất là công an, là thanh ‘Bảo kiếm,’ là ‘Lá chắn’, là ‘Còn Đảng còn ta’, bây giờ rõ ràng là nhiều cán bộ cao cấp, đến lúc này là hai Trung tướng công an, một Thiếu tướng đã bị truy tố, đã bị bắt.”

Ảnh 2: Thông tin về vụ việc liên quan việc khởi tố bị can và bắt tạm giam với ông Phan Hữu Tuấn. Bản quyền hình ảnh BBC NEWS TIẾNG VIỆT

“Và công an đang có một cuộc cải cách tôi cho là rất đại quy mô, qua cải cách mà Đảng bộ Bộ Công an trình cho Bộ Chính trị mà đã được cho ý kiến và báo chí đã công khai, tôi nhìn thấy áng chừng một nửa hàng tướng lĩnh sẽ có một sự sắp xếp trở lại.

“Đó là một cuộc cải cách mà nếu lực lượng không kiểm soát, cải cách được, thì người ta thường nói đây là một cơ quan quyền lực không kiểm soát được, rõ ràng chúng ta phải biết chuyện sai trái, chuyện vơ vét tiền của của nhân dân, của nhà nước làm giàu cho mình, thì đó là một chuyện không thể nào tránh khỏi được và dĩ nhiên việc này suy cho cùng liên quan đến những người còn cấp cao hơn nữa,” cựu Phó Chủ nhiệm thường trực Văn phòng Quốc Hội của Việt Nam nói với BBC.

Ảnh 3: Đại gia bất động sản Phan Văn Anh Vũ đang bị tạm giam bốn tháng. Bản quyền hình ảnh VGP

Từ Đà Nẵng, blogger Trương Duy Nhất, nguyên phóng viên báo Công an Quảng Nam – Đà Nẵng, nói với BBC:

“Tôi từng khẳng định rằng vụ án Phan Văn Anh Vũ sẽ là một vụ án gây một dư chấn lớn trên chính trường Việt Nam, nó sẽ rúng động hơn cả vụ án Đinh La Thăng rất nhiều, bởi vụ án Đinh La Thăng chỉ gây chú ý và lớn bởi vì vị thế của ông Đinh La Thăng, tức là ông đã từng là Ủy viên Bộ Chính trị và Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh…, nhưng mà hình như nó chỉ dính đến cá nhân vai trò của ông Thăng thôi.

“Tôi nói vụ của ông Phan Văn Anh Vũ sẽ gây chấn động hơn vụ của ông Đinh La Thăng hơn bởi vì nó không phải là bản thân một mình ông Phan Văn Anh Vũ mà nó sẽ liên đới tới rất nhiều cán bộ cao cấp trong bộ máy, mà đặc biệt là những tướng, tá, trong lãnh đạo Bộ Công An.

“Tiến trình có vẻ chậm hơn dư luận đồn đoán, bởi vì ngay sau khi bắt ông Phan Văn Anh Vũ, dư luận đã đồn ông tướng này bị bắt và ông tướng kia sẽ bị vào tù, người ta đã liệt kê hàng loạt, nhưng đến giờ phút này, hôm qua mới bắt một ông Trung tướng, cựu Phó Tổng Cục trưởng Tổng cục tình báo (Tổng cục 5) Bộ Công An, thì tôi cho rằng tiến trình hơi chậm, nhưng như thế nó cũng là rúng động.

Vụ án ông Đinh La Thăng gây chú ý vì ông là quan chức có vị trí cao cấp nhất tới nay trong Đảng bị bắt giam và xét xử thời gian gần đây, theo ý kiến bình luận.

“Một ông tướng Bộ Công An và một cán bộ nghiệp vụ của Bộ Công An, mà đây là một ông tướng tình báo nổi tiếng là Phó Tổng cục trưởng của Bộ này, thì tôi cho đó là một cuộc đại phá, rúng động Bộ Công An, tôi nghĩ nó sẽ không dừng ở đó.

“Vì sao ông Vũ Nhôm vào ngành Công An, ai đưa vào ngành Công An đúng hay sai, và những hoạt động thực tế ông hoạt động tình báo, hay hoạt động cái gì, và những cuộc mua bán đất đai, những lợi ích khổng lồ đó qua những cái mà chúng ta thấy, thì lợi lộc, nguồn lợi đó có đem lại cho hoạt động tình báo của Bộ Công An hay không, hay nguồn tiền đó tập trung vào ai trong Bộ Công An?”

‘Chưa từng có trong lịch sử’.

Theo ông Trương Duy Nhất, điều vừa xảy ra ở Đà Nẵng là chưa từng có trong lịch sử và các diễn biến có thể được xem như một cuộc ‘mổ xẻ’ đại phẫu ở thành phố biển duyên hải miền Trung của Việt Nam.

“Đà Nẵng lâu nay được coi là thành phố hiện tượng, thành phố đáng sống, thì bây giờ ‘tanh bành’ hết rồi.

“Hôm qua, đúng là trong lịch sử, chưa có lúc nào mà người ta có thể nghĩ là hết vụ án Đinh La Thăng, rồi đến vụ án Phan Văn Vĩnh ‘cờ bạc’, đến bây giờ vụ Phan Văn Anh Vũ bắt hàng loạt tướng tá ở trong công an, bây giờ lại khởi tố cả hai cựu Chủ tịch thành phố Đà Nẵng mà trong đó có một cựu Chủ tịch là ông Trần Văn Minh, từng là Trung ương Ủy viên và Phó Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Đảng.

Ảnh 4: Tin về kỷ luật khi trách ông Lê Trương Hải Hiếu được báo chí nhà nước đưa tin hôm 17/4/2018. Bản quyền hình ảnh BBC NEWS TIẾNG VIỆT

“Những chấn động này dần dần cho thấy đúng là công cuộc chống tham nhũng mà người ta hay dùng từ ví von là ‘nhóm lò’, ‘đốt lò’ như ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng hay nói đúng là có vẻ như nó đã không chừa một ai, bất kể anh là ai, anh làm gì, sai là bắt.

“Tôi cho là không chỉ dư luận ở Đà Nẵng, mà dư luận ở khắp nơi cho rằng đây là một hiệu ứng tốt, người dân có vẻ rất hồ hởi, mà không chỉ với vụ Phan Văn Anh Vũ…, bởi vì bộ máy này có quá nhiều ‘tệ hại’ quá rồi, nên bây giờ có quan chức nào, thậm chí bắt càng nhiều quan chức, quan chức càng to, thì người dân càng mừng, càng hồ hởi,” ông Trương Duy Nhất nêu quan điểm riêng.

Hôm 06/4/2018, Bộ Công An Việt Nam công bố bắt tạm giam bị can Phan Văn Vĩnh trong một vụ liên quan tới đánh bạc và tổ chức đánh bạc có nhiều bị can là cán bộ, sỹ quan ngành công an. Bản quyền hình ảnhBBC NEWS TIẾNG VIỆT.

Về sự việc mới diễn ra ở TP. Hồ Chí Minh, với việc con trai ông Lê Thanh Hải, cựu Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh, là ông Lê Trương Hải Hiếu, người có chức vụ Thành ủy viên, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân quận 12, vừa bị nhận hình thức ‘khiển trách’ vì “có quan hệ tình cảm với một phụ nữ và có con chung nhưng chậm báo cáo với tổ chức,” Luật sư Trần Quốc Thuận từ Sài Gòn bình luận:

“Sự việc đó trong mấy tháng vừa qua đã râm ran trong dư luận rất nhiều và bây giờ cũng công khai lên báo chí. Tôi cho rằng một kỷ luật với một Thành ủy viên mà được công khai trên báo chí đưa tin, thì đó cũng là một điều tốt.

Từ Đà Nẵng, blogger Trương Duy Nhất nhân dịp này bình luận thêm:

“Từ năm 2015, tôi đã có một loạt bài mà tôi gọi là tình trạng ‘Thái tử Đảng’. Trước đây, nếu có thì cũng không nhiều, không tràn lan như bây giờ.

“Hai năm vừa rồi có rớt một số trường hợp như trường hợp ông Nguyễn Xuân Anh… từ một người là phóng viên của Ban Quốc tế, Báo Thanh niên, đùng một cái chuyển vào trong này ‘vèo vèo’, đi trong vòng một, hai năm thành Ủy viên dự khuyết, rồi Ủy viên chính thức [Trung ương Đảng], rồi làm Bí thư Thành ủy.

“Con đường đi rất nhanh, nếu không có bệ đỡ của bố họ, thì các nhân vật ấy không thể lên nhanh trong bộ máy như thế được… Vấn đề làm người dân bất bình là ở điểm đó. Đất nước này đâu phải là chiếu cỗ để để phân chia mâm bát cho vài gia đình, dòng tộc.

“Trong việc ‘đốt lò’ này, tôi nghĩ ngoài chuyện chống tham nhũng, thì hình như cũng có một mũi thứ hai đang bắt đầu tấn công vào nhóm ‘Thái tử Đảng’ này,” ông Trương Duy Nhất nói với BBC.

Nguồn: BBC 
http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-43810683

Lời nói thật của một bác sĩ

Lời nói thật của một bác sĩ

Khi vào nghề Y đến nay đã hơn 30 năm, hễ cứ đến ngày này là nhận nhau những lời chúc tụng. Tôi không biết là mình có nên chúc tụng đồng nghiệp và nhận lời chúc tụng của người khác không, khi mà, ngành Y bây giờ không làm tròn trách nhiệm với người bệnh thì cũng vài dòng cảm ơn những gì các bạn đã chúc nhau và xin đưa ra những nguyên tắc chung để bà con cẩn thận với sức khỏe của chính mình.

Nguyên tắc thứ nhất: Đừng tin những gì quảng cáo trên báo đài, truyền thông, và thế giới mạng về thuốc. Vì không độc thì không gọi là thuốc, người ta chỉ uống thuốc để tự tử, chứ không ai uống nước để tự tử bao giờ. Chính vì thế, mà ở các quốc gia tiên tiến, cấm quảng cáo thuốc trên phương tiện truyền thông dân dụng, chỉ được quảng cáo thuốc ở tạp chí và hội thảo chuyên ngành Y.

Nguyên tắc thứ hai: Khi đi khám bệnh bất kỳ ở đâu, người bệnh cần có 1 câu hỏi phải hỏi: “Bệnh của tôi do nguyên nhân gì?” Vì chỉ có thầy thuốc giỏi mới điều trị nguyên nhân bệnh, còn lại những thầy thuốc kém hiểu biết chỉ biết điều trị hậu quả – hay còn gọi là chữa triệu chứng – của bệnh.

Nguyên tắc thứ ba: Đừng bao giờ tin những gì mình tìm kiếm trên mạng internet rồi tự suy diễn, tự làm bác sĩ cho mình và gia đình mình. Vì như thế chỉ làm hại chính mình và gia đình mình. Hãy cứ nghĩ, nếu bản thân bạn đủ khả năng được các trường Y nhận vào học thì các bạn đã trở thành bác sĩ, chưa kể các bác sĩ đã được đào tạo chính quy một thời gian dài về bộ máy tinh vi nhất của quả đất – con người – bình thường và bất thường từ tế bào đến bao nhiêu rối loạn khác về cả thể chất lẫn tinh thần, nhưng chưa chắc họ đã giỏi, thì các bạn chỉ vài cú enter với google, không có kiến thức căn bản về y khoa, thì các bạn như người điếc không sợ súng và tự hại mình thôi.

Nguyên tác thứ tư: Đừng bao giờ tin những quảng cáo về các loại thức ăn, thức uống bổ, giúp chữa bệnh này hay bệnh khác – Ví dụ, sữa chống loãng xương, thực phẩm chức năng, thức uống collagen, v.v… – chỉ là những trò kinh doanh kiểu đa cấp để kiếm lãi. Loãng xương là một trong những tiến trình của một quá trình lão hóa của bất kỳ động vật nào được diễn ra ở mức độ phân tử sinh học, tiến trình này cho tới nay, y học vẫn còn mò mẫm và bất lực.

Nguyên tác thứ năm: Ăn uống và làm việc là thuốc. Ăn uống và làm việc đùng thì không hoặc ít bệnh tật. Ăn uống và làm việc sai là tự đưa mình vào nơi khổ đau của bệnh tật, vì sức khỏe qúy hơn vàng.

Chúc cộng đồng người Việt sức khỏe dồi dào, khỏe mạnh, hạnh phúc và phồn vinh !

Dr Hồ Hãi /Dr Trinh kim 

From: Do Tan Hung & Nguyen Kim Bang

NGHE-BIẾT-THEO

NGHE-BIẾT-THEO

Lm Trịnh Ngọc Danh

Những dấu hiệu để nhận ra người thân quen là gương mặt và giọng nói.

Tuy cách nhau, nhưng nhớ đến ai, ta vẫn hình dung ra được gương mặt người ấy; nghe giọng nói qua điện thoại, ta nhận ra ngay người thân quen của ta là ai.

Chính Chúa Giêsu đã xác nhận: “Các chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta” (Ga. 10,27), hay “Ta biết các chiên Ta và các chiên Ta biết Ta” (Ga. 10,14).

Động từ “biết” trong Kinh Thánh có một ý nghĩa đặc thù diễn tả tình yêu thương kết hợp nơi thân xác của vợ chồng để cả hai trở nên một như Chúa Cha biết Chúa Con và Chúa Con biết Chúa Cha.  Khi nghe Thiên Thần báo tin: “Này Trinh nữ sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai và đặt tên là Giêsu…”, Trinh nữ Maria đã trả lời: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?”

Như thế “biết” là không chỉ có ý nghĩa thuần túy thuộc phạm trù nhận thức mà còn bao gồm cả về phương diện tình cảm.  Biết là thân thương, trìu mến, gắn bó, kết hợp.

Ta biết các chiên Ta

Chúa Giêsu đã tự xác nhận mình là Mục Tử.  Ngài là chủ đàn chiên chứ không phải người chăn thuê và là một Mục Tử Nhân Lành.  Khác với chủ chăn đích thực, người chăn thuê, vì đàn chiên không thuộc về anh ta, anh ta không thiết gì đến đàn chiên, nên khi thấy sói đến, anh ta bỏ chiên mà chạy, mặc cho sói vồ lấy chiên và làm cho chúng chạy tán loạn.

Người Chăn Chiên Nhân Lành ấy biết đàn chiên của mình là con cái cùng một Cha, cùng chung một mái nhà, là anh em, là bạn hữu chứ không phải là tôi tớ…, biết từng con chiên một, biết đàn chiên yếu đuối hay sa ngã, biết chúng đang phải sống một kiếp sống hủy diệt vì tội lỗi, biết chiên đang khát vọng tìm một đồng cỏ xanh tươi, một dòng suối mát cho cuộc sống để nghỉ ngơi…

Vì yêu thương đàn chiên, muốn giải cứu chúng khỏi kiếp sống diệt vong ấy để được sống hạnh phúc viên mãn nơi Nhà Cha trên trời, người Mục Tử Nhân Lành đã xuống thế mang thân phận thấp hèn của con chiên, đã hy sinh mạng sống vì đàn chiên để từ sự phục sinh của người Mục tử Nhân Lành, đàn chiên được sống trong an bình và hy vọng.

Chúa Giêsu chịu chết và phục sinh, Mục Tử Nhân Lành đã trở nên nguồn ơn cứu độ cho toàn thể nhân loại, cho từng con người.  Ngài muốn chăn dắt, gìn giữ, nuôi sống từng con chiên một trong đàn chiên.  Mục Tử Nhân lành biết các chiên của mình là như thế đó!  Và dung mạo của Chủ Chăn ấy là nhân lành, yêu thương, biết các chiên, hy sinh mạng sống vì đàn chiên và bảo vệ đàn chiên là như thế đó!”

Là con chiên thuộc đàn chiên của Mục Tử Nhân Lành, ta đã biết chủ chăn, nghe tiếng Đấng ấy như thế nào?  Đã cảm nhận được sự hy sinh, bảo vệ, chăm sóc qua cái “ biết” của Mục Tử ấy chưa?

và các chiên Ta biết Ta, chúng nghe tiếng Ta

Nhờ dấu hiệu nào giúp chúng ta “ biết” Chủ Chăn?

Qua Kinh Thánh và nhất là qua Tin Mừng và phép Thánh Thể, ta biết Ngài, nghe tiếng Ngài kêu gọi. Ngài là Đấng Phục Sinh, nghĩa là Đấng Hằng Sống.  Ta sẽ biết rõ Ngài hơn, nhiều hơn, thân mật hơn, nếu ta sống và đi vào cuộc sống với, sống cùng các chiên khác.

Chúng ta đọc Kinh Thánh để nhận biết Người Chăn Chiên, để nghe tiếng Đấng ấy kêu gọi, nhưng ta nhận biết và nghe được tiếng gọi ấy bằng cách nào?  Bằng phân tích, lý luận hay bằng tình cảm tin yêu?

Ba người ngồi trao đổi với nhau về bản dịch Kinh Thánh.

Ông thứ nhất nói:

– Tôi thích bản dịch A.  Nó sáng sủa hơn những bản dịch trước.  Bản dịch này đọc dễ hiểu hơn.

Ông thứ hai nhận định:

– Tôi thì thích bản dịch B hơn.  Bản dịch vừa rõ ràng lại vừa văn chương, rất thích hợp cho chúng ta cầu nguyện.

Ông cuối cùng nhỏ nhẹ nói:

– Phần tôi, tôi thích bản dịch của mẹ tôi nhất.  Mẹ tôi dịch Thánh Kinh ra thực thế, làm cho Thánh Kinh dễ dàng áp dụng vào đời sống hằng ngày.

 Mỗi ngày, có thể ta sẽ viết thêm một trang mới vào cuốn sách Tin Mừng sống của thời đại bằng chính những việc ta làm, bằng những lời ta nói.  Nếu những lời nói và hành động của ta không phản ảnh được những giá trị của Tin Mừng, thì những lời nói và hành động ấy cũng chẳng nói lên được gì cả.

Sống và thực hành lời Chủ Chăn kêu gọi: hãy sám hối và tin vào Tin Mừng, nhiệt thành tham dự Thánh Lễ để từ đó sống kết hợp với Ngài là ta biết và nghe tiếng Mục Tử Nhân Lành kêu gọi.  Bổn phận của con chiên là biết nghe tiếng của chủ chăn.  Chỉ có một tiếng thôi, không có tiếng nào khác để chiên nghe theo mà được yên ổn, an vui, sống hạnh phúc ngoài tiếng Giêsu.  Nhưng chỉ có thế thôi thì chưa đủ, chưa trọn vẹn bổn phận mà còn phải bước theo sự dìu dắt của Mục Tử nhân lành.

và chúng theo Ta” (Ga. 10, 27)

Đã biết Chủ Chăn, và đã phân biệt được tiếng gọi của Ngài với tiếng gọi của người chăn chiên thuê, ta phải mau mắn, tin tưởng đi theo.  Đi theo để được chăm sóc, được bảo vệ khỏi mọi hiểm nguy trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Không như người chăn thuê, khi thấy sói rừng đến thì bỏ mặc đàn chiên mà chạy thoát thân; trái lại, Mục Tử Nhân Lành của ta sẵn sàng thí mạng sống mình vì đàn chiên.  Đi theo và tin tưởng phó thác vào sự bao bọc chở che của Chủ Chăn đã lấy mạng sống Ngài để bảo vệ, cứu thoát ta khỏi tội lỗi và cái chết hủy diệt, để đưa ta vào sự sống Phục sinh vĩnh cửu như tác giả Thánh vịnh 22 đã cảm nghiệm:

Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.

Trong đồng cỏ xanh tươi, Ngài cho tôi nằm nghỉ.

Ngài đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi.

Ngài dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính, vì danh dự của Ngài.

Lạy Chúa, dầu qua thung lũng tối tăm,

con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.

Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm…

 Thế nhưng, ta có sẵn sàng chịu nghe tiếng của Chủ Chăn để tìm về với Ngài mỗi khi đi lạc đường, có sẵn sàng đi theo Ngài để cho Ngài bảo vệ, chăm sóc hay lại tìm cách tách rời đàn chiên để đi tìm những bãi cỏ tiền tài, danh vọng, bãi cỏ ý riêng… thay vì gặm cỏ xanh tươi, uống nước dòng suối mát nơi đồng cỏ Tin Mừng và Thánh Thể!

Phải coi chừng chủ chăn giả hay người chăn thuê, vì đàn chiên không thuộc về ngưới ấy, nên họ thiếu trách nhiệm với đàn chiên, ích kỷ sợ nguy hại đến bản thân mình hơn đến số phận của đàn chiên.  Ngược lại, Mục Tử nhân lành là người yêu thương, bảo vệ, chăm sóc đàn chiên, biết từng con chiên một.

Tiêu chuẩn cuối cùng để phân biệt chủ chăn đích thực và người chăn chiên thuê là thí mạng sống vì đàn chiên.  Chỉ có Mục Tử Nhân Lành Giêsu là Đấng đã làm như thế cho đàn chiên của mình.

Là chiên trong đàn chiên của Chúa, có ba điều ta cần phải suy xét và thực hành trong cuộc sống của mình là:

Chiên Ta nghe tiếng Ta, chúng biết Ta và chúng theo Ta.  Sống và thực hành ba điều đó không phải chỉ để mưu tìm hạnh phúc cho riêng mình mà còn phải cùng Mục Tử nhân Lành thực hiện một sứ vụ khác, một nỗi trăn trở khác là: “Ta còn những chiên khác không thuộc đàn này, cả những chiên đó ta cũng phải mang về đàn, chúng sẽ nghe tiếng ta.  Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên.”

Khi gặm cỏ, gặp những chiên khác chưa thuộc đàn chiên của Chủ Chăn Giêsu, chúng ta có thái độ nào?  Đố kỵ hay thân thiện, nhường nhịn chia sẻ hay ganh ghét tranh phần, yêu thương hay thù hận, tiếp đón giúp đỡ hay làm ngơ bỏ mặc, cộng tác hay dửng dưng, đối thoại hay khép kín?

Ghen ghét, đố kỵ, phân cách, tự mãn, tự kiêu, ích kỷ… có giúp gì được cho mong ước quy tụ những chiên khác chưa thuộc về đàn chiên của Mục Tử Giêsu thành một đàn chiên duy nhất và chỉ một chủ chiên mà thôi không?

Lm Trịnh Ngọc Danh

From Langthangchieutim

Chân Phước Luchesio và Buonadonna

Chân Phước Luchesio và Buonadonna

    (c. 1260)

    Ông Luchesio và bà Buonadonna là hai vợ chồng muốn sống theo gương Thánh Phanxicô. Do đó họ đã gia nhập Dòng Ba Phanxicô.

    Hai ông bà sống ở Poggibonzi, nơi họ hành nghề thương mãi và là con buôn tham lam. Nhưng sau khi gặp Thánh Phanxicô — có lẽ năm 1213 — họ đã thay đổi đời sống. Ông Luchesio bắt đầu thi hành nhiều việc bác ái.

    Lúc đầu, bà Buonadonna không nhiệt tình sống bác ái như ông Luchesio, và thường than phiền chồng là đã bố thí quá nhiều của cải cho các người lạ. Một ngày kia, khi có người gõ cửa xin được giúp đỡ, và ông Luchesio nhờ vợ lấy cho họ ít bánh mì. Bà nhăn mặt khó chịu nhưng cũng đi vào bếp, và lạ lùng thay, bà nhận thấy số bánh mì đang có thì nhiều hơn khi trước. Không bao lâu, bà cũng trở nên hăng say sống đời khó nghèo và thanh bạch như ông chồng. Cả hai bán cả tiệm buôn, chỉ giữ lại ít đất để cầy cấy trồng trọt đủ cho nhu cầu và phân phối đất đai còn lại cho các người nghèo.

    Vào thế kỷ thứ 13, với sự ưng thuận và sự cho phép của Giáo Hội, một số vợ chồng sống ly thân để người chồng vào dòng tu nam và người vợ vào dòng tu nữ. Nhưng điều này chỉ có thể xảy ra nếu họ son sẻ hoặc con cái đã trưởng thành. Ông bà Luchesio lại muốn kiểu khác, họ muốn sống đời tu trì, nhưng bên ngoài tu viện.

    Ðể đáp ứng nhu cầu này, Thánh Phanxicô đã lập Dòng Phanxicô Thế Tục. Ðầu tiên, thánh nhân viết một Quy Luật đơn giản cho Dòng Ba (Phanxicô Thế Tục), sau đó Ðức Giáo Hoàng Honorius III đã chấp thuận một quy luật chính thức vào năm 1221.

    Công việc bác ái của hai ông bà Luchesio đã thu hút người nghèo đến với họ, và cũng như các vị thánh khác, dường như hai ông bà không bao giờ thiếu của cải để giúp đỡ tha nhân.

    Một ngày kia, khi ông Luchesio đang cõng một người tàn tật mà ông bắt gặp bên vệ đường thì có một thanh niên đến hỏi ông, “Cái tên quỷ quái nào mà ông đang cõng trên lưng đó?” Ông Luchesio trả lời, “Tôi đang cõng Ðức Giêsu Kitô.” Ngay lập tức người thanh niên ấy đã phải xin lỗi ông.

    Hai ông bà Luchesio và Buonadonna đều từ trần vào ngày 28 tháng Tư 1260. Ông được phong chân phước năm 1273. Truyền thống địa phương cũng gọi bà Buonadonna là “chân phước” dù rằng Tòa Thánh chưa chính thức công bố.

    Lời Bàn

    Thật dễ để chế nhạo người nghèo, và chà đạp phẩm giá con người mà Thiên Chúa đã ban cho họ. Mẹ Têrêsa Calcutta thường đề cập đến sự nghèo túng như “sự đau khổ tiềm ẩn” của Ðức Kitô. Chúng ta dễ khiến người khác cảm thấy là họ vô ích — người nghèo, người bệnh hoạn, người tật nguyền thể xác cũng như tâm thần, người lớn tuổi, người thất nghiệp — do đó, chống lại sự cám dỗ ấy đòi hỏi một mức độ đại lượng trong cuộc sống chúng ta. Nếu ai nấy cũng đều nhìn thấy Ðức Kitô trong người nghèo như hai ông bà Luchesio, họ sẽ phong phú hóa Giáo Hội và giữ được sự trung tín với Thiên Chúa.

    Lời Trích

    Thánh Phanxicô thường nói, “Bất cứ ai nguyền rủa người nghèo là tổn thương đến Ðức Kitô, vì họ đang mang hình ảnh của Người, hình ảnh của Ðấng đã trở nên nghèo hèn vì chúng ta” (1 Celano, #76).    

    Trích từ NguoiTinHuu.com

Công an bao vây buổi lễ kỷ niệm 1 năm khủng hoảng Đồng Tâm

Công an bao vây buổi lễ kỷ niệm 1 năm khủng hoảng Đồng Tâm

2018-04-16
 

Một góc khung cảnh buổi lễ kỷ niệm 1 năm khủng hoảng đất đai Đồng Tâm.

Một góc khung cảnh buổi lễ kỷ niệm 1 năm khủng hoảng đất đai Đồng Tâm.

 Ảnh chụp màn hình video trên Facebook.
 

Hàng ngàn người dân xã Đồng Tâm huyện Mỹ Đức, Hà Nội vào ngày 15 tháng 4 tổ chức buổi lễ kỷ niệm 1 năm ngày xảy ra biến cố mâu thuẫn đất đai giữa người dân và chính quyền địa phương, bất chấp việc chính quyền trước đó đã tìm đủ mọi cách cản trở buổi lễ.

Người dân địa phương cho RFA biết có khoảng 2 ngàn người dân từ các thôn xóm khác nhau đã tới tham dự. Buổi lễ có sự tham gia của cụ Lê Đình Kình, một trong bốn người năm ngoái bị bắt giữ liên quan đến vụ tranh chấp đất đai tại xã Đồng Tâm. Ngoài ra còn có bà Nguyễn Thị Lan, cựu Bí thư kiêm Chủ tịch xã Đồng Tâm. Bà Lan được nói bị bãi nhiệm vì đứng lên bảo vệ người dân khi mâu thuẫn xảy ra.

Vào chiều tối ngày 16 tháng 4, cụ Lê Đình Kình cho RFA biết chính quyền đã làm nhiều biện pháp để ngăn cản buổi lễ nhưng đều thất bại:

“Những khu vực họ tưởng mình dự kiến làm là họ tổ chức suốt các hoạt động khép kín từ hôm mùng 10 đến chiều hôm 15. Thí dụ, nhà văn hóa thôn Hoành là nơi giữ 38 cán bộ cảnh sát, là họ cho hoạt động từ mùng 10. Phụ nữ họp, rồi thanh niên họp, rồi họ san sửa lát gạch lại, cho đông y về khám bệnh cấp thuốc miễn phí.”

Cũng theo lời cụ Kình, mặc dù chính quyền tìm cách cản trở như vậy nhưng buổi lễ vẫn diễn ra thành công bởi vì ban tổ chức giấu kín thông tin về địa điểm tổ chức đến tận phút chót.

Cụ Kình nói rằng hàng ngàn công an đã được sắp xếp vây kín mọi nẻo đường đến xã Đồng Tâm, cũng như bao quanh khu vực lễ kỷ niệm:

“Công an họ về bao vây ở khu vực chung quanh, tập trung khoảng 200 công an có cả vòi rồng, có cả xe bắt người. Còn ở trong xã hôm qua cũng phải vài ba trăm công an nữa. Tất cả phải đến hàng ngàn công an bao vây chung quanh.”

Một số nguồn tin cho biết trước đó cơ quan chức năng đã thuyết phục người dân đừng tổ chức buổi lễ này, và còn có những lời lẽ răn đe họ.

Một ngày trước buổi lễ, lực lượng an ninh đã canh cửa nhiều nhà hoạt động, không cho họ ra khỏi nhà như nhà hoạt động Trần Thị Thảo, nhà báo Phạm Thành, Nguyễn Tường Thụy, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyên Bình, Phan Khang,…

Vụ tranh chấp đất đai giữa người dân Đồng Tâm và chính quyền xảy ra đã lâu nhưng lên đỉnh điểm vào tháng 4 năm ngoái khi công an Hà Nội bắt giữ 4 người dân Đồng Tâm trong đó có cụ Lê Đình Kình, 82 tuổi và khiến cụ bị thương nặng trong quá trình bắt giữ. Người dân phẫn nộ với việc làm này của chính quyền nên họ đã giam 38 cán bộ và cảnh sát cơ động làm con tin.

Sau đó đích thân chủ tịch thành phố Hà Nội, ông Nguyễn Đức Chung, phải về xã Đồng Tâm nói chuyện với người dân, đưa ra cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với người dân địa phương về vụ bắt giữ. Tuy nhiên đến ngày 13 tháng 6 năm ngoái, Cơ quan Điều Tra Công an Hà Nội ra quyết định khởi tố vụ án hình sự xảy ra tại Đồng Tâm về hai tội danh ‘bắt giữ người trái pháp luật’ và hủy hoại, cố ý làm hư hỏng tài sản’.

Người dân Đồng Tâm luôn cho rằng họ phải đấu tranh giữ đất và mong muốn chính quyền giữ đúng cam kết, cũng như phải có giải quyết công tâm về khu đất bị cho là đất quốc phòng.

‘Lối ca ngợi này nhằm mục đích gì?’

CA NGỢI ĐIỀU GÌ?

Báo chí Việt làm khổ người dân Syria, vì nếu có mệnh hệ gì thì họ là người gánh chịu tất cả chứ vui mừng gì mà đổ xuống đường trong khi có chiến tranh với những vũ khí hiện đại có tính huỷ diệt rất lớn luôn thường trực nhắm xuống?

Tôi không hiểu lối ca ngợi này để nhằm mục đích gì và tạo nên giá trị gì?

Trước đây báo chí Việt Nam cũng tung hô Gaddafi tuyên bố là họ giành thắng lợi lớn và kiểm soát gần như toàn bộ các vùng quan trọng ở đất nước này, nhưng cuối cùng chỉ ít tháng sau đó thì hắn ta và chế độ độc tài của bọn chúng bị chính người dân của mình tiêu diệt vì người dân không ủng hộ chúng.

Tên độc tài khát máu Saddam Hussein cũng tuyên bố chống lại Mỹ đến giọt máu cuối cùng và coi Iraq là mồ chôn lính Mỹ vì sẽ thực hiện chiến tranh nhân dân, nhưng rồi thì hắn ta đã phải trả giá và bị Toà án hình sự quốc tế đem ra xét xử về tội ác chống lại loài người cùng 6 kẻ khác.

Những kẻ độc tài và tước đoạt tự do cũng như sinh mệnh của dân chúng trên chính đất nước mình một cách tàn bạo thì cớ gì lại phải ủng hộ hoặc là bảo vệ chúng bằng những lời lẽ hay ho đến thế?

Biển đảo quê hương đang gặp nhiều sóng gió và an nguy, chưa thấy thắng lợi nào được vang lên mà vẫn chỉ thấy bóng dáng những chiếc tàu lạ thường xuyên xuất hiện hung hãn đâm, phá tàu và bắn giết ngư dân ta ngay trên vùng biển của mình, sao không hướng về đồng bào và phía biển đảo là máu thịt của tổ quốc mình trước những kẻ đang lăm le bành trướng bất chấp tất cả để cướp đoạt? 

‘Lối ca ngợi này nhằm mục đích gì?’

Một số nhà bình luận người Việt dùng Facebook để bày tỏ chính kiến khác với xu hướng chủ đạo của truyền thông nhà nước về vụ không kích ở Syria.

Luật sư Lê Văn Luân đặt câu hỏi trên Facebook cá nhân: “Tôi không hiểu lối ca ngợi này để nhằm mục đích gì và tạo nên giá trị gì?”

“Báo chí Việt làm khổ người dân Syria, vì nếu có mệnh hệ gì thì họ là người gánh chịu tất cả chứ vui mừng gì mà đổ xuống đường trong khi có chiến tranh với những vũ khí hiện đại có tính huỷ diệt rất lớn luôn thường trực nhắm xuống?”

Từ Sài Gòn, nhà văn Nguyễn Viện đặt câu hỏi báo chí đưa tin “láo khoét” thì có “lợi ích gì cho Việt Nam”.

app-facebook

Nguyễn Viện

on Sunday

Có 2 điều tôi không hiểu:
1/ Báo chí VN đưa tin láo khoét về chiến thắng của Syria trong vụ liên quân Mỹ Anh Pháp tập kích nước này. Lợi ích gì cho VN, trong khi quyền lợi của VN cần hướng tới là Syria hay Mỹ?
2/ Thời buổi thông tin toàn cầu như hôm nay, dối trá một cách ngu dốt để làm gì?