Vay 17 tỉ đô la, dùng hơn 11 tỉ đô la để trả nợ.

 
 
Image may contain: 1 person, text

Trương Quang ThiFollow

Vay 17 tỉ đô la, dùng hơn 11 tỉ đô la để trả nợ. 

Cái tít bài báo đã nói lên bản chất của nền kinh tế do Cộng Sản Việt Nam điều hành. 
Thực ra điều hành quốc gia cũng tương tự như điều hành một doanh nghiệp vậy thôi. Khi bạn đã phải đi vay để trả nợ và lãi thì coi như doanh nghiệp của bạn về bản chất là đã phá sản hoàn toàn. Trong trường hợp đó sẽ không có ngân hàng nào tiếp tục cho bạn vay nữa mà chỉ còn đám giang hồ nó mới cho vay, và đương nhiên lãi suất sẽ khác. Tuy nhiên việc nhà cầm quyền cầm cố một quốc gia với hơn 100 triệu công dân thì mọi thứ có khác.

Đầu tiên các chủ nợ sẽ xem xét thể chế đó có quản lý được công dân của họ hay không, có thu thuế tốt hay không. (đương nhiên người ta không cần quan tâm tới việc quản lý bằng súng đạn, dùi cui hay bằng luật pháp). 

Kế đến là người ta xem xét vấn đề tài nguyên mà thể chế đang nắm giữ. 

Tiếp theo sau đó là phương thức mở thị trường cho chủ nợ đến mức nào. Việt Nam hiện nay với hơn trăm triệu dân là thị trường hấp dẫn cho bất cứ nền kinh tế bên ngoài nào. Họ cho vay tiền đồng nghĩa với việc doanh nghiệp của họ được hưởng lợi gì từ nền kinh tế của chúng ta.

Xét cho cùng, việc cái thể chế này nó tồn tại được là bởi dân ngu. Cứ nhìn hành động ùn ùn đi chụp ảnh chân dung tại các nhà mạng thì đủ hiểu trình độ nhận thức của dân chúng ở mức nào. Khi bạn phải trả tiền cho họ để sử dụng dịch vụ. Khi mà họ sẽ phá sản nếu bạn đồng loạt từ chối dịch vụ của họ. Thế nhưng họ vẫn điều khiển bạn chạy như những con rối thì rõ ràng tâm thức của dân chúng ở cái đất nước này rất xứng đáng làm nô lệ.

Đó cũng là lý do mình không lên Facebook nữa. Chẳng có hi vọng gì, không nhìn thấy tí le lói nào thì có lên, có viết cũng là Dã Tràng xe cát mà thôi. Mình không có nhu cầu chơi Facebook, mình không có động cơ ngồi chửi đổng. Mình bỏ công viết hàng ngày là hi vọng truyền được chút cảm hứng cho ai đó dù chỉ một vài người để rồi tạo ra hiệu ứng vệt dầu loang và ngày càng có nhiều người hiểu biết hơn về khái niệm “quyền lực của những người không quyền lực”. 
Thế nhưng sau hơn sáu năm trời miệt mài, nhìn lại xã hội Việt Nam vẫn như một mớ hỗ lốn. Hầu hết công dân, kể cả những người được học hành vẫn chỉ tập trung vào cái máng của mình và gia đình với mong muốn thoả các bản năng. Ăn nhậu, gái gú, cờ bạc, tranh giàng hơn thua, khạt nhổ đái ỉa bậy bạ… mà không hề thay đổi về nhận thức trách nhiệm đối với tổ quốc.

Một dân tộc như vậy dù có tự tin bao nhiêu thì mình vẫn không nhìn thấy tương lai phía trước, bởi những công dân của dân tộc ấy họ đã phó mặc tương lai cho cái thể chế này. 
Quá trình bao nhiêu năm cầm quân mình rút ra được một điều: Không ai có thể khiến người khác trở thành nô lệ trừ khi họ tự nguyện. Dân tộc này đã tự nguyện làm nô lệ.

http://vneconomy.vn/chinh-phu-se-vay-gan-17-ty-usd-tra-no-h…

 

Sách lược diệt chủng dân tộc Việt Nam của Tàu Cộng

httpv://www.youtube.com/watch?v=uIF57EtN7Lg

Sách lược diệt chủng dân tộc Việt Nam của Tàu Cộng

“Sách lược diệt chủng dân tộc Việt Nam của Trung Quốc

Sách lược diệt chủng dân tộc Việt Nam của Tập Cận Bình và bọn lãnh đạo Bắc Kinh còn ghê gớm, tàn độc hơn nhiều và sẽ gây hậu quả khủng khiếp cho nhiều thế hệ kế tiếp bằng cách DIỆT CHỦNG trước, ĐỒNG HÓA sau và bước cuối cùng là xóa tên nước Việt Nam trên bản đồ thế giới. Đây là một cuộc xâm lăng thầm lặng, không khói súng, không cần dùng đến quân đội, xe tăng, đại pháo mà bằng cách đầu độc dân VN qua những hóa chất và thực phẩm độc hại.

Nay, dân Việt Nam chúng ta đang đứng trước một ĐẠI HỌA là hàng hóa do TQ sản xuất chứa đầy chất độc hóa học tràn ngập thị trường VN, đang đe dọa hủy diệt sinh lực dân tộc ta, biến nước VN thành thị trường tiêu thụ hàng hóa phế thải do TQ sản xuất bị thế giới tẩy chay.

Đây là một cuộc xâm lăng thầm lặng, không khói súng, không cần dùng đến quân đội, xe tăng, đại pháo mà bằng cách đầu độc dân VN qua những hóa chất và thực phẩm độc hại.
Những thực phẫm độc hại đã được phát hiện

Cơ quan chức năng đã phát hiện 26 tấn khoai tây có nguồn gốc từ TQ có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật cao gấp 16 lần cho phép, đội lốt rau củ Đà Lạt được tuồn đi khắp các tỉnh thành trong cả nước. Không chỉ rau củ, cơ quan chức năng còn phát hiện gạo, bún, bánh phở chứa chất cadmium vượt quá tiêu chuẩn ấn định, gây ung thư tuyến tiền liệt, gây ung thư phổi, gây ảnh hưởng nặng nề lên xương, hệ hô hấp, tăng nguy cơ gây dị dạng thai nhi, tràn ngập thị trường Việt.

Rồi đến lợn giả, khô mực giả, bánh tráng giả, cánh gà giả… được bày bán tràn lan, những thực phẩm này được làm từ gelatin và natri oleate. Được biết, hóa chất oleate đã bị cấm sử dụng trong ngành thực phẩm. Chất phụ gia “HƯƠNG LIỆU THỊT BÒ” có thể biến thịt heo thành thịt bò. Để tạo được thịt bò từ 1kg thịt heo, sẽ cần đến 2,5g chất phụ gia nầy.

Đến thực phẩm đóng gói như “mì dưa bắp cải Tongyi”, “mì thịt bò đậu xanh” và “mì sườn heo Jin Mailang” cũng chứa dự lượng huỳnh quang vượt quá giới hạn cho phép. Sữa bò đóng hộp do hãng Hunan Ava Dairy sản xuất có chất aflatoxin gây ung thư gan. Còn “BIA GIẢ” Tsingtao cũng được làm bằng chất hóa học là axit hydrochloric và formaldehyde có mặt tại khắp tỉnh, thành phố tại VN. Được biết, chất Formaldehyde được sử dụng trong việc khử trùng và ướp xác chết, có thể gây ung thư và quái thai. Rồi trái cây nhập từ TQ cũng chưa dư lượng thuốc kích thích thích tăng trưởng, kích mua chính, chất bảo quản…gây bệnh ung thu gan, ung thư dạ dày….

Tình trạng ngộ độc và chết vì ung thư do ăn thực phẩm bẩn ngày càng nghiêm trọng

Nạn thực phẩm bẩn hiện nay đang là mối đe dọa lớn của người tiêu dùng Việt, bởi nó cướp đi hàng trăm sinh mạng hàng trăm ngàn mạng người. Theo thống kê của Bộ Y tế, trung bình mỗi năm Việt Nam có khoảng 150-200 vụ ngộ độc thực phẩm với 5.000-7.000 người là nạn nhân.

Giai đoạn 2011–2016, đã ghi nhận bảy bệnh truyền qua thực phẩm làm mắc 4.012.038 ca bệnh với 123 người chết, trung bình mỗi năm có 668.673 ca bệnh và 21 người chết. Cụ thể, trong năm 2015 có 5.552 trường hợp bị ngộ độc, 23 trường hợp tử vong; Năm 2016 có 10.000 người ngộ độc thực phẩm.

Bệnh ung thư mỗi năm có khoảng 70 nghìn người chết và hơn 200 nghìn ca phát hiện mới, trong đó có một phần nguyên nhân từ việc sử dụng thực phẩm không an toàn.

Năm 2016 ghi nhận khoảng 10.000 trường hợp ngộ độc thực phẩm (Ảnh internet)
Những trò phù phép thực phẩm bẩn của TQ

Tân Hoa Xã tiết lộ những người bán bắp cải đã tẩm formal để không bị hư hại khi vận chuyển bằng xe tải không có hệ thống lạnh trong mùa hè. Formal rẻ tiền, nhưng gây dị ứng và có nguy cơ gây ung thư rất cao.

Các nhà phù thủy Tàu đã chế ra những món ăn bị tiêm vào những sản phẩm độc hại, ngâm tẩm bằng những dung dịch đáng ngờ, đôi khi bằng nước tiểu súc vật. Thịt heo được tiêm borax, một chất được dùng làm thuốc trừ sâu hay bột giặt để giả làm thịt bò, 16pt;”>hay chích nước bẩn vào để làm tăng trọng lượng là những thủ thuật cổ điển.

Nông dân TQ sử dụng chất tăng trưởng Forchlofenuron kích thích rau quả đẹp, to hơn. Còn trong chăn nuôi, một con gà nuôi 28 ngày thay vì 6 tháng, nuôi một con lợn mất một năm giờ thì còn 3 tháng. Còn rau quả cũng tương tự. Hậu quả là gây thảm họa cho sức khỏe. Vì vậy, một bé gái mới 3 tuổi đã thấy kinh nguyệt.

TQ tuồng hàng sang Việt Nam

Nhìn từ biên giới Việt – Trung, điểm tên một số cửa khẩu biên giới có: Cửa khẩu Lào Cai cho phép người dân đi qua cầu Hồ Kiều là sang tỉnh Vân Nam. Cửa khẩu Móng Cái nằm cách Hà Nội 327 km; Lạng Sơn cách Hà Nội 171 km; Đồng Văn với hệ thống đường sắt từ Hà Nội lên Lạng Sơn. Với vị trí địa lý thuận lợi này, việc tuồn hàng độc, hàng bẩn xuất xứ từ TQ tuồn vào Việt Nam là một thuận lợi lớn, nếu chúng ta không kiểm soát chặt chẽ.

Cánh cửa mở toang, Trung Quốc thoải mái đưa người và hàng hóa dởm vào Việt Nam

Giờ đây, ngành Đường sắt triển khai đoàn tàu chuyên container kết nối giữa Việt Nam – Trung Quốc với mục đích là tăng cường giao thương hai quốc gia. Mới đây, Tổng cục Hải quan còn đề xuất xây cầu sang Trung Quốc để buôn bán thuận lợi. Việc làm này chẳng khác gì chúng ta đang mở toang cánh của đón hàng TQ vào VN?

Chợ đầu mối KIm Biên nơi phân phối hóa chất độc hại của TQ

Tại chợ Kim Biên, tọa lạc tại phường 13, Quận 5 TP. Sài Gòn. Khu chợ có khoảng trên 40 địa điểm, sạp kinh doanh hóa chất bày bán công khai, ngang nhiên bán đầy đủ các loại hóa chất giết người mà không hề bị nghiêm cấm.

Theo điều tra, trung bình mỗi điểm kinh doanh này buôn bán sỉ và lẻ trên dưới 50 mặt hàng các loại, bao gồm các loại hóa chất, thực phẩm, hương liệu các loại…đặc biệt có cả loại hóa chất công nghiệp, thực phẩm vô cùng nguy hiểm như acid.

Không cần công thức pha chế bột bắp + bột đậu nành cháy + hương liệu để làm nên những ly cà phê bẩn, giờ chỉ cần vài giọt “tinh chất cà phê”, người ta có thể biến nước lã thành ly “cà phê” thơm lừng.
Chợ Kim Biên còn còn có cả những hương liệu dùng để sản xuất xì dầu, nước mắm bằng nước lã. Người làm bún, muốn làm bún trắng thì dùng Acid Oxalic. Còn người muốn giữ hoa quả tươi lâu để di chuyển đường xa thì dùng Carbendazim.

Đến sạp hóa chất T.H ở chợ Kim Biên hỏi mua loại bột chế biến mì Quảng sao cho dẻo, lưu trử lâu thì sẽ được giới thiệu một bịch bột có nhãn mác là sản phẩm thay thế hàn the, được sử dụng chế biến chả giò, bún, mì Quãng với giá 145.000 đồng/ bịch. Nếu muốn mua loại tốt thì lấy loại 10 kg, chia nhỏ mỗi bịch 1 kg, có thể dùng cho 100 kg gạo, bảo đảm cọng mì dai, để lâu bao nhiêu cũng được.

Một bác sĩ tại bệnh viện Vĩnh Đức, Điện Bàn ở Quảng Nam, cho biết: “Phần lớn những năm gần đây, các bệnh nhân về “GAN” như xơ gan, ung thư gan đều ở độ tuổi trung niên đều là đàn ông. Từ 10 năm trở lại đây, bệnh nầy xuất hiện rất cao,” ông nói tiếp. “Không có gì nguy hại bằng rượu cất bằng men TQ, cái chết của loại rượu độc nầy là cái CHẾT CHẬM MÀ CHẮC, nó không chết liền như những thứ bệnh khác, nó từ từ biến cơ thể người nghiện rượu nầy thành một ổ bệnh, vô phương cứu chữa.”

Xin đồng bào trong và ngoài nước đừng quên rằng, đây là thủ đoạn tàn độc và bẩn thỉu của TQ cùng với sự đồng lõa của một số quan tham tiếp tay, thực hiện âm mưu làm LIỆT KHÁNG TINH THẦN ĐẤU TRANH CỦA DÂN TỘC, đặc biệt nhắm vào tuổi trẻ yêu nước. Hãy đề cao cảnh giác trước chiến lược xâm lược tinh vi của TQ, làm cạn kiệt sinh lực của dân tộc ta trước, diệt chủng là bước tiếp theo và bước cuối cùng là XÓA TÊN NƯỚC VIỆT NAM TRÊN BẢN ĐỒ THẾ GIỚI giống như dân tộc Tây Tạng và Tân Cương.”

(Tổng hợp)
Link: http://red vn .info/sach-luoc-diet-chung-dan-toc-viet-nam-cua-tau-cong.html 

16 TẤN VÀNG, ÔNG NGUYỄN VĂN THIỆU & MỘ NGUYỄN SINH SẮC 

Huỳnh Phi Long shared a post.
 
 
Image may contain: 1 person, suit and closeup
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: 4 people, people smiling, outdoor
Image may contain: 1 person

Nguyễn Chương

16 TẤN VÀNG, ÔNG NGUYỄN VĂN THIỆU & MỘ NGUYỄN SINH SẮC 

* Ông Nguyễn Văn Thiệu – Tổng thống của thể chế Việt Nam Cộng Hòa tại miền Nam VN – bị sỉ nhục, khích bác là đã tư lợi, cuỗm 16 tấn vàng của Ngân hàng Quốc gia VN đem đi nước ngoài. Hàng loạt báo, đài VN trong nước chửi rủa ông Thiệu không tiếc lời. Nhiều người VN ở hải ngoại cũng hùa theo… báo đài VN trong nước (vậy mới “quái”). Tôi có xem một video trên Youtube, trong đó ông Thiệu giãi bày trước cộng đồng người Việt bên Mỹ rằng ông không tơ hào dù chỉ một lượng vàng trong kho 16 tấn vàng, nhưng vài “vị” khoác đồ lính VNCH cứ xỉa tay kết án ông Thiệu đừng hòng chạy tội.

Tôi nhìn thấy, trong video, khuôn mặt ông Thiệu rất buồn, ông chỉ biết thở dài ngán ngẩm (có lẽ ông không ngờ, ngay trên đất Mỹ, lại nẩy nòi mấy “vị” mặc đồ lính sửng cồ lập “tòa án” hệt như… “tòa án di động” tại VN).

Éo le thay, Tổng thống Thiệu được giải minh bởi chính một tờ báo trong nước: vào năm 2005, báo Tuổi Trẻ TPHCM đăng loạt bài hồ sơ cho biết 16 tấn vàng được để lại hoàn toàn trong ngân khố miền Nam VN vào năm 1975. Nghĩa là ông Thiệu đã phải chịu tiếng oan “cướp công khố” trong suốt 30 năm dài ròng rã (từ 1975 cho đến 2005)!

* Thống đốc Ngân hàng Quốc gia VN, trước khi miền Nam VN cáo chung, là ông Lê Quang Uyển. Ông Uyển làm Thống đốc ở tuổi đời còn trẻ (36 tuổi), được ông Thiệu tín cẩn. Sau 1975 ông phải đi cải tạo. Ông là người biết rõ 16 tấn vàng vẫn còn nằm trong Ngân hàng Quốc gia VN, nhưng ai cho phép một tù nhân có quyền nói nghịch với cỗ máy tuyên truyền lúc bấy giờ là “ông Thiệu cuỗm 16 tấn vàng”.

Theo lời kể từ kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa: 

Trong thời gian ở trong trại, một hôm có đoàn tìm đến ông Uyển. Mới hay có chuyện như sau: khi còn sống ông Phạm Văn Đồng được CT Hồ Chí Minh dặn là “sau này nếu vào Nam thì chú tìm gia đình nào đã chu cấp và chôn cất cụ Nguyễn Sinh Sắc để cảm tạ”. 

Gia đình đó, hóa ra, chính là ông nội của Thống đốc Lê Quang Uyển! Phái đoàn tìm ra ông Uyển trong trại cải tạo, hỏi han, sau khi biết ông Uyển thân cận với Tổng thống Thiệu, đoàn bỏ đi …

* Cũng từ lời kể của kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa: 

Ông Cung “Củ Đậu”, lính dù mũ đỏ, lúc làm quận trưởng quận Châu Thành tại Cao Lãnh, một hôm nhận được điện thoại từ Phủ Tổng thống. Đầu bên kia có người xưng là Trung tướng, nói: “Em xem trong quận có ngôi mộ của Nguyễn Sinh Sắc thì cho người tu bổ. Quét vôi trắng và nhang khói hẳn hoi…”. Quận trưởng quận Châu Thành ngạc nhiên, rồi gác máy vì tưởng là chuyện đùa.

Ông Cung chưa hiểu tại sao thì điện thoại reo lần nữa. “Đó là ông thân sinh của Hồ Chí Minh. Mình chống người ta nhưng không đụng tới thân sinh người ta” – ông Trung tướng giải thích. Trung tướng đó, không ai khác, chính là ông Nguyễn Văn Thiệu.

Đô đốc Hải Quân Mỹ: ‘Chúng ta đã mất Biển Đông’

Đô đốc Hải Quân Mỹ: ‘Chúng ta đã mất Biển Đông’

Đô Đốc Philip S. Davidson. (Hình: US Navy Photo)

WASHINGTON DC. (NV) – “Chúng ta đã mất Biển Đông,” đô đốc Mỹ nói với Quốc Hội rằng chỉ có chiến tranh mới đối phó được chuyện Trung Quốc khóa chặt thủy lộ bận rộn nhất thế giới.

Đô Đốc Philip S. Davidson, người được đề cử giữ chức tư lệnh lực lượng Mỹ tại Thái Bình Dương, nói ra một thực tế trong cuộc điều trần của Thượng Viện hồi tuần qua, báo Observer tường thuật.

“Khi chiếm đóng, Trung Quốc có thể kéo dài ảnh hưởng hàng ngàn dặm về phía Nam và dự phóng sức mạnh sâu tới Châu Đại Dương (tức các quốc gia lớn nhỏ giữa Thái Bình Dương),” Đô Đốc Davidson cho hay.

Theo ông, Trung Quốc sẽ dùng các căn cứ trên Biển Đông để “thách đố sự hiện diện của lực lượng Mỹ tại khu vực. Lực lượng của họ được điều động tới khu vực các đảo nhân tạo đó cũng đều ăn trùm lực lượng của các nước khác trong khu vực cũng tranh chấp chủ quyền biển đảo với họ. Nói tóm lại, Trung Quốc hiện đã có khả năng kiểm soát thủy lộ Biển Đông trong tất cả mọi tình huống chỉ thiếu chuyện chiến tranh với Mỹ.”

Hai máy bay quân sự Trung Quốc đáp xuống đảo nhân tạo Vành Khăn. (Hình: Inquirer)

Cuộc điều trần của ông Davidson diễn ra chỉ ít ngày sau khi hai chiến hạm và một tàu tiếp vận của Úc trên đường tới thăm viếng Việt Nam đã bị một nhóm tàu chiến Trung Quốc quấy rối trên Biển Đông.

Trung Quốc ngang ngược tuyên bố chủ quyền hơn 80% Biển Đông theo hình “lưỡi bò” mà nhiều khu vực lấn sâu vào vùng biển đặc quyền kinh tế của các nước khác, đặc biệt là Việt Nam. Tòa án Trọng tài Quốc tế tại The Hague, Hòa Lan, đã ra phán quyết bác bỏ cái “lưỡi bò” nhưng Bắc Kinh cậy thế sức mạnh nước lớn tuyên bố không chấp nhận dù họ cũng là một nước ký vào Công ước Quốc tế về Luật Biển (UNCLOS).

Theo Đô Đốc Davidson, chỉ có xung đột võ trang mới ngăn chặn được chuyện Trung Quốc khóa chặt thủy lộ quốc tế qua Biển Đông. Chính vì thế Hoa Kỳ cần phải “lấy lại lợi thế kỹ thuật” quân sự vốn hãnh diện từ 5 thập niên qua. Ông nói lực lượng của ông không thể đối phó được với các loại võ khí siêu thanh mà Trung Quốc đang phát triển.

Hiện tại, hình ảnh do vệ tinh chụp được chứng tỏ Trung Quốc đã hoàn tất xây dựng các pháo đài kiên cố, thiết trí các hệ thống võ khí, các trang bị điện tử trên các đảo nhân tạo. Phi đạo tại 3 trong 7 đảo nhân tạo thì dài đủ cho các phi cơ quân sự lớn nhất đáp xuống. Trước sự chỉ trích của thế giới, Bộ Quốc Phòng Trung Quốc ngang ngược tuyên bố việc họ đưa lính và võ khí tới các đảo nhân tạo ở Trường Sa là “quyền đương nhiên của nước có chủ quyền.”

Hồi tuần trước, có tin Trung Quốc đã thiết trí hệ thống phá sóng radar và truyền tin tới đảo nhân tạo Vành Khăn cùng với các hệ thống võ khí khác. Trước đó, tin tức từ Philippines nói họ đã thấy hai máy bay quân sự đáp xuống Vành Khăn trong khi một số tàu vận tải và chiến hạm đậu tại đó.

Trong khi đó, báo South China Morning Post đưa tin một nhóm chuyên viên Trung Quốc đã có dự án vẽ lại bản đồ Biển Đông với các vạch đứt đoạn được nối liền lại với nhau để xác định rõ hơn “chủ quyền” cướp ngày của họ. (TN)

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH

httpv://www.youtube.com/watch?v=WxnSIIZfTEM

TRẢ LỜI MỘT EM GÁI HÀ TĨNH. CÁI ĐẢNG NÀY “NGỘ” THẬT PHẢI KHÔNG EM?

Đất nước mình chẳng có ngộ đâu em Năm ngàn năm, dân cũng không cần lớn Bởi ngày ngày đảng chăm cho bú mớm Dân đói dài… đảng, nhà nước phải “no”. Đất nước mình, chẳng có lạ đâu em Nồi lẩu, bánh chưng… hay tượng đài nghìn tỉ Từ biển rộng, sông dài và giang sơn hùng vĩ Cả 90 triệu con người là “của đảng” mà em. Đất nước mình vui quá chứ em Biển giao “bạn vàng”, rừng cho Tàu thuê nốt Rừng chẳng cần, biển chết thì cứ chết Khẩu hiệu bây giờ là “còn đảng, còn ta”. Đất nước mình, sao em lại phải thương Lũ trẻ kia làm mầm non của đảng Rồi bọn chúng sẽ được sang… tư bản Làm đĩ, trộm đồ… về nuôi đảng chứ sao. Đừng hỏi anh, đất nước sẽ về đâu! Mỗi lời em, như một lát cắt Lưỡi dao ấy không bằng đồng, sắt Mà thấu tận tim mình… Hãy hỏi “Đảng” Nghe em! 26/4/2016 J.B Nguyễn Hữu Vinh – Hà Tĩnh – Hà Nội.

Bài thơ của cô gái Hà Tĩnh như sau:

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH Đất nước mình ngộ quá phải không anh Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi… Đất nước mình lạ quá phải không anh Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ Những dự án và tượng đài nghìn tỉ Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay… Đất nước mình buồn quá phải không anh Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc Rừng đã hết và biển thì đang chết Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa… Đất nước mình thương quá phải không anh Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu… Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh Anh không biết em làm sao biết được Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…

Trần Thị Lam, Gv Trường Chuyên – Hà Tĩnh

  httpv://www.youtube.com/watch?v=AQ_V62RqGtk&t=6s

Bài thơ làm rúng động dư luận VN với hàng triệu lượt người xem

CHUYỆN TRÚ MƯA

 
Image may contain: 3 people, people smiling

Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

 

Hôm vừa rồi, đang đi dạo phố thì gặp trận mưa to, phải chạy vào trú dưới hiên một căn nhà. Cùng đứng trú mưa có vài người khác nữa, trong đó có một cô bé mặt quen quen. Suy nghĩ mãi hắn mới nhớ ra cô bé chính là một trong những nhân vật được chụp hình đăng báo, và tấm hình này không hiểu sao đã được lưu giữ cùng với một tỷ tấm hình linh tinh khác trong phôn tay của hắn.

Thế là hắn chìa cái phôn ra và gợi chuyện làm quen :
– Có phải cháu đây không?
Cô bé không giấu được vẻ ngạc nhiên, thích thú:
– Vâng cháu và các bạn cháu đấy. Úi giời ơi, thích nhỉ?
– Nhưng chuyện gì mà các cháu khóc kinh thế? Bộ ba hay má cháu chết hả?
– Không. Ba má cháu có già phải đi theo trời theo phật cũng là chuyện nhỏ, việc gì phải khóc?
– Hay là các cháu đang đi đám ma của bạn bè thân quen ?
– Không. Đi đám ma thì phải vui chứ lị. Có mấy người pê-đê múa lửa với nhảy thoát y, thích lắm chú ạ.
– Hay là các cháu đang tỏ lòng tiếc thương cho chiến sĩ và đồng bào ta bị giết hại dã man bởi bọn Trung Quốc xâm lược ?
– Ơ, chú nói hay nhỉ ? Mấy chuyện linh tinh này can dự gì tới bọn cháu. Ai chết kệ người ta đi. Cháu thấy chú coi bộ hơi rảnh.
– Thì chú đang rảnh đây, đứng trú mưa chứ có làm gì đâu. Vậy nói chú nghe tại sao trong hình này các cháu khóc ghê thế ?
Cô bé vui vẻ hẳn lên:
– A, cái hôm ấy bọn cháu ra phi trường tiển đưa ca sĩ ….lên đường trình diễn ở nước ngoài. Đông lắm, ai cũng khóc, có đứa còn tính đập đầu xuống đất tự tử, phải hai chú bảo vệ mới giữ được nó đấy. Còn cháu khóc sưng mắt phải nghỉ học hết ba ngày.
– Nó ca sĩ ra nước ngoài hát, nó lãnh khẩm tiền, mắc chi các cháu phải khóc tập thể vậy ?
– Vậy là chú Hai Lúa rồi. Chú không biết bây giờ văn minh là phải bắt chước dân Âu Mỹ, phải khóc tối đa và sẳn sàng ngất xỉu vì thần tượng ca sĩ của mình. Nhờ vậy cháu mới được chụp hình lên báo đó. Còn chú, có ai chụp hình chú không ?

Hắn cứng họng. Không phải vì đuối lý, mà vì hắn ghê sợ cho sự xuống cấp trầm trọng của cái xã hội trăm năm trồng người hiện nay. Cứ thế này thì còn gì là thế hệ tương lai, còn gì là đất nước.

Hắn bước ra khỏi mái hiên dù trời vẫn còn đang mưa. Hắn không muốn đứng đó thêm chút nào nữa. Hắn cần sự khuây khỏa. Đi dưới mưa cũng là một cách để khuây khỏa, nhất là khi trong óc của hắn lại hiện lên mấy câu thơ của cô giáo Trần Thị Lam:

Đất nước này rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu……/.

Lộc Dương.

Vượt biên. 87 người bị giết

 
 
 
Image may contain: one or more people and outdoor

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

87 người bị giết

Bà Nguyễn Thị Thương, 36 tuổi, tốt nghiệp Đại Học Hoa Kỳ, tu nghiệp tại Paris, Pháp. Trước 1975 Bà là Giáo Sư Đại Học Bách Khoa Thủ Đức. Bà Thương vượt biển cùng chồng là Giáo Sư Trần Quang Huy, Phân Khoa Trưởng Văn Khoa Đại Học Sài Gòn, cùng với Mẹ ruột, cậu, 2 em trai, 2 em dâu, 4 cháu gái và một con gái nhỏ 3 tuổi. Nhưng chỉ còn Bà, con gái nhỏ của bà, một người em trai của Bà và một em gái của chồng sống sót.

Ghe mang số SS0646 IA dài 13,5 m, chở 107 người khởi hành từ Rạch Giá ngày 01/12/1979. Ra khơi được 3 ngày, thuyền chạy về hướng Thái Lan, khi đã gần tới đất liền thì gặp bọn cướp biển vào ngày 03/12/1979. Hai tàu cướp Thái Lan cặp 2 bên hông thuyền tỵ nạn, bọn cướp đã ùa sang với súng và dao. Vì ghe thuyền Việt Nam quá chật hẹp, bọn hải tặc đã lùa 27 người sang tàu của chúng cho dễ lục soát vàng bạc của cải.

80 người còn lại bị khám xét cướp hết vàng bạc, vật quý. Sau đó bọn cướp buộc giây vào ghe Việt Nam vào đuôi tàu của chúng và kéo chạy. Chúng xả hết tốc lực, chạy lượn vòng qua lại làm ghe tỵ nạn nghiêng chìm như một trò chơi. Dân tỵ nạn la khóc, lạy van cho tới khi ghe chìm hẳn. Bọn cướp biển cắt giây nối và chạy bỏ mặc 80 người vùng vẫy tuyệt vọng, trong khi 27 người tỵ nạn trên tàu của chúng vật vã khóc ngất nhìn xuống biển chứng kiến người thân đang dãy dụa chết chìm.

Bọn hải tặc chạy thẳng về đảo sào huyệt KO KRA của chúng mang theo 27 người mà chúng đã tách đem lên thuyền chúng trước đó. Nhưng gần tới đảo, chúng xô đẩy tất cả đàn ông xuống biển, buộc họ bơi vào đảo. 7 người dàn ông này đều bị chết đuối vì không đủ sức bơi hoặc không biết bơi để có thể vào đến bờ, trong số này có Giáo Sư Trần Quang Huy. Còn lại 20 người sống sót sau cùng đã bị bọn cướp đưa lên đảo và lập tức chúng lại lục soát, sờ nắn khắp thân thể để tìm kiếm vật quý con cất giấu trong người. Bà BTD (xin viết tắt, giấu tên) 26 tuổi có con 4 tuổi, bị dẫn ngay vào bụi hãm hiếp mặc dù Bà đang mệt lả không đứng dậy nổi vì đói khát, kinh hoàng.

Sau đó, trong suốt 8 ngày liền bị giam giữ trên đảo, 20 thuyền nhân còn lại này đã bị quần thảo hành hạ bởi nhiều toán cướp biển khác nhau hàng ngày đổ bộ lên đảo. Các phụ nữ, cô gái phải chạy vào rừng hoặc leo lên hốc ẩn tránh. Nhưng vẫn không thoát khỏi tay bọn dâm tặc. Một lần Bà BTD quá mệt mỏi không còn sức chạy trốn nổi, đang nằm ngất ngư và được mọi người săn sóc thì bọn hải tặc lại ùa đến, đuổi tất cả mọi người chung quanh đi chỗ khác và 4 tên Thái man rợ luân phiên hãm hiếp tàn nhẫn ngay tại chỗ, khiến bà ta bị kiệt lực nằm im lìm không nhúc nhích được nữa.

Đến ngày thứ 3 trên đảo, một tàu Thái, bên hông có ghi chữ POLICE số 513 tới đảo. Bọn cướp rút lui, chạy tàu ra xa. Chiếc tàu Cảnh Sát neo sát bờ biển, họ chỉ nhìn vô bờ nhưng không lên đảo. Những người tỵ nạn Việt Nam mừng rỡ tưởng được cứu thoát, một thanh niên tỵ nạn bơi ra mang theo một lá thư cầu cứu bằng tiếng Anh để gởi cho giới chức Cao Uỷ Liên Hiệp Quốc. Nhưng chưa bơi tới nơi đã bị tàu Cảnh Sát Thái nổ súng bắn xuống biển cảnh cáo. Anh ta hoảng hốt bơi quay trở vào bờ. Sau đó mọi người lại đề cử một thiếu niên 15 tuổi liều mình bơi ra cầu cứu lần nữa. Cậu này đã được Cảnh Sát cho lên tàu, nhưng chỉ cho vài gói mì và đuổi xuống biển ngay. Cuối cùng tàu Cảnh Sát này bỏ đi. Sau này mới biết họ đã không hề báo tin vào đất liền.

Ngay sau khi tàu Cảnh Sát bỏ đi bọn hải tặc lại lên đảo và tình trạng tồi tệ tiếp tục diễn ra. Đến ngày thứ 5, một tàu Hải Quân Thái Lan đi ngang qua đảo, nhóm người tỵ nạn chạy ra sát bờ vẫy gọi, làm hiệu và lần này chiếc tàu Hải Quân đã cho người lên đảo tiếp xúc và nhận bức thư nhờ chuyển về cho Cao Uỷ Liên Hiệp Quốc tại Thái Lan. Ngày thứ tám, Ông SCHWEITZER Đại diện Liên Hiệp Quốc tại Thái Lan ra đón họ vào đất liền.

Không lâu sau đó Bà Nguyễn Thị Thương sinh thêm đứa con gái út trong trại tỵ nạn Song Khla và Bà sống tại đó với một đứa con gái 3 tuổi và người em trai của Bà và một em gái của Ông Trần Quang Huy. Lúc bắt đầu rời Việt Nam Bà Thương đã có thai gần 9 tháng, chính nhờ vậy trong những ngày trên đảo KO KRA, Bà đã không bị hải tặc hãm hiếp.

Bà Nguyễn Thị Thương kể lại câu chuyện trên rồi khóc lặng lẽ và nói : “Chồng tôi và tôi đã đoán trước những thảm cảnh có thể xảy ra trên biển. Nhưng chúng tôi vẫn chấp nhận ra đi vì chúng tôi đã nghĩ rằng, dù thế nào cũng ít tệ hại hơn là sống dưới chế độ Cộng sản. Nhưng những đau khổ tôi đang phải chịu đã vượt qua dự đoán của chúng tôi”.

(Sưu tầm)

*
Không phải tất cà ngư dân Thái Lan là hải tặc. Nhưng phần lớn hải tặc Thái xuất phát từ Phuket và phần lớn người dân Phuket theo đạo Hồi !!!   

Ơn gọi đặc biệt của đôi bạn: cùng đi tu sau khi đã đính hôn với nhau

Ơn gọi đặc biệt của đôi bạn: cùng đi tu sau khi đã đính hôn với nhau

Javier Olivera và Trinidad Maria Guiomar sinh ra và lớn lên trong hai gia đình Công giáo quen biết nhau ở Argentina. Khi còn là trẻ thơ, họ cũng thường nhìn thấy nhau. Nhưng khi lớn lên, Olivera thật sự không còn thực hành đạo nữa. Cho đến năm Olivera 19 tuổi, sau chuyến đi Peru về, anh gặp lại cô bạn Trinidad Maria thuở bé. Anh hỏi cô có tin vào việc giữ khiết tịnh cho đến khi kết hôn không, vì đối với anh, điều này giống như một thứ mà Giáo hội đặt ra. Với sự hiểu biết và xác tín, cô gái Trinidad Maria đã trình bày với Olivera những nguyên tắc về sự thanh sạch, cả về khía cạnh đức tin lẫn lý trí. Những điều cô trình bày đã gây ấn tượng mạnh đối với Olivera.

Cha Javier Olivera và Nữ tu Maria de la Sagesse_(Courtesy_of_P_Javier_ Olivera)_CNA

Không lâu sau cuộc trò chuyện này, hai người trẻ Olivera và Trinidad Maria, đang là sinh viên ngành học luật, bắt đầu hẹn hò với nhau. Olievera lúc đó đang học tại đại học quốc gia ở Buenos Aires, còn Trinidad Maria thì học tại đại học quốc gia tại La Plata. Cha Olivera kể về thời gian hẹn hò của hai người: “Nó giống như thời gian tìm hiểu tán tỉnh nhau của bất kỳ đôi bạn nào, nhưng chúng tôi cố gắng tận dụng đời sống văn hóa qua âm nhạc, văn chương và triết học. Chúng tôi cùng nhau đọc sách, đi uống cà phê với nhau. Chúng tôi có một nhóm bạn và cùng với họ, chúng tôi tham dự các hội nghị về các tác giả Công giáo người Argentina.”

Sau khi kết bạn với Trinidad Maria, Olivera bắt đầu thực hành đức tin lại; anh cầu nguyện, đi lễ các ngày Chúa nhật; anh cũng đọc kinh Mân Côi cùng với bạn gái của mình. Cha Olivera thú nhận rằng chính nhờ Guiomar, khí cụ Chúa dùng mà cha trở lại với đức tin. Về phần mình, Trinidad Maria, sau này là sơ Marie, khi ấy cũng cảm mến người bạn trai của mình về lòng chân thành tìm kiếm chân lý mà không sợ những hậu quả. Năm họ 21 tuổi, hai bạn trẻ đã đính hôn với nhau và quyết định sẽ thành hôn sau khi họ ra trường, nghĩa là sau 2,5 năm nữa.

Một ngày kia, Trinidad Maria nhận được một tin gây ngạc nhiên mà cô không hề chờ đợi: anh của cô quyết định vào chủng viện. Cô và bạn trai của mình đã tiễn người anh vào chủng viện ở San Rafael, tỉnh Mendoza. Sau đó họ quyết định ở lại thành phố đó vài ngày, Olivera thì thăm các bạn mình đang ở trong chủng viện, còn Trinidad Maria cũng thăm các bạn đang ở trong tu viện.

Khi trở về nhà, hai người trẻ vẫn nghĩ là ông anh của cô thật điên khùng khi bỏ mọi thứ, một gia đình trong tương lai, một nghề nghiệp quan trọng. Thế rồi họ tự hỏi chính mình. “Điều gì xảy ra nếu Chúa gọi họ sống đời tu trì?” Đầu tiên họ nói “không”, nó là điều điên khùng vì họ đang có một cuộc đính hôn thật sự tươi đẹp và họ cũng đang sắm sửa các thứ, chuẩn bị để kết hôn.

Nhưng những tuần lễ trôi qua, một ý nghĩ cứ trỗi lên trong tâm hồn của chàng trai Olivera: Điều gì sẽ xảy ra nếu Chúa gọi tôi, tôi có từ bỏ mọi thứ, tại sao tôi không là một linh mục? Làm sao để biết con đường tốt nhất để lên Nước Trời dành cho tôi, đời sống linh mục hay kết hôn? Tôi có thể làm điều tốt nhất ở đâu? Sau nhiều nghi ngờ, Olivera đã quyết định nói với bạn gái của mình về mối quan tâm ơn gọi của anh. Thật ngạc nhiên, khi chính cô bạn Trinidad Maria của anh cũng đang suy nghĩ về cùng điều này, sau khi anh cô vào chủng viện. Tuy thế, hai người không vội quyết định, vì họ còn hai năm trước khi ra trường.  Một đan sĩ, linh hướng của hai người, đã nói với họ: “Đây là một vấn đề giữa từng người các con với Chúa. Không ai có thể can thiệp vào linh hồn.”

Sơ Marie chia sẻ: “Đó là một cuộc phân định dài, ít nhất 2 năm, cho đến khi Chúa tỏ rõ cho tôi đời sống thánh hiến và tôi không thể nghi ngờ rằng Người đang yêu cầu tôi tận hiến hoàn toàn.” Sau khi hoàn tất việc học, cả hai đã theo ơn gọi của mình. Năm 2008, khi họ 31 tuổi, Olivera được thụ phong linh mục cho giáo phận San Rafael, còn Trinidad Maria khấn trọn đời trong dòng các Nữ tu Chúa Giêsu nhân từ, với tên gọi Marie de la Sagesse (Maria của sự khôn ngoan).

Cha Olivera hiện là giáo sư đại học. Cha có một trang blog “Tìm ra ơn gọi của bạn”. Cha đã viết một cuốn sách về những nghi ngờ của ơn gọi, tựa đề là “Có bao giờ bạn từng nghĩ về nó? Tiếng gọi của Chúa Kitô”. Còn sơ Marie de la Sagesse hiện đang hoạt động tông đồ tại giáo xứ thánh Lôrensô thuộc giáo phận Fréjus-Toulon, miền nam nước Pháp. Nói về cuộc đời của họ, sơ Marie xem đó là một ơn đặc biệt khi cả hai được gọi hầu như cùng lúc. Chúa thật tốt lành và chu đáo, không bỏ qua một chi tiết nào. Điều tôi thật sự quý trọng chính là chúng tôi vẫn là bạn với nhau, và không chỉ chúng tôi, mà cả gia đình của chúng tôi. (CNA 12/04/2018)

Hồng Thủy

 From: Cam Tuyet & Nguyen Kim Bang

Canada: Lao xe vào người đi bộ, hàng chục người thương vong

Canada: Lao xe vào người đi bộ, hàng chục người thương vong

  • 24 tháng 4 2018
Canada, tông xe vào người đi bộ
Bản quyền hình ảnh  GETTY IMAGES
Nhân chứng nói chiếc xe tải màu trắng lao lên vỉa hè nhiều lần và tông vào người đi bộ

Ít nhất chín người chết và 16 người bị thương sau khi một người đàn ông lái xe lao vào người đi bộ ở Toronto, Canada.

Lái xe bỏ trốn khỏi hiện trường ở một giao lộ đông đúc phía bắc Canada, nhưng bị bắt ngay sau đó.

Hiện danh tính của người này chưa được tiết lộ.

Các video của người dân cho thấy hình ảnh vụ bắt giữ căng thẳng giữa cảnh sát và người lái xe gây tai nạn.

Người này chĩa một vật về phía cảnh sát, sau đó có tiếng cảnh sát hét yêu cầu ông ta bỏ vật này xuống.

Người đàn ông sau đó bị bắt mà không có vụ nổ súng nào.

Một đường dây nóng được thiết lập dành riêng cho thân nhân các nạn nhân và nhân chứng.

Cảnh sát nói họ không tin đây là hành động có chủ ý nhưng Bộ trưởng An toàn Công cộng Canada Ralph Goodale gọi đây là ‘vụ tấn công kinh hoàng’ trên Twitter.

Canada, tông xe vào người đi bộ
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGES
Khu vực nơi xảy ra vụ tông xe vào người đi bộ tại Toronto, Canada

Reza Hashemi, chủ một cửa hàng video trên phố Yonge, nói với BBC rằng ông nghe thấy tiếng la hét phía bên kia đường.

Ông cho biết chiếc xe tải màu trắng lao lên vỉa hè nhiều lần và tông vào người đi bộ.

Công ty cho thuê xe tải Ryder System Inc xác nhận một trong các phương tiện của họ liên quan đến vụ việc và cho biết đã hợp tác với chính quyền.

Vụ việc xảy ra tại phố Yonge, đại lộ Finch vào 13:30 giờ địa phương (17:30 GMT) thứ Hai 23/4.

Thầy giáo Đào Quang Thực nhập viện vì bị ngược đãi trong tù

Thầy giáo Đào Quang Thực nhập viện vì bị ngược đãi trong tù

RFA
2018-04-24
 

Ông Đào Quang Thực, facebooker - giáo viên tiểu học về hưu.

Ông Đào Quang Thực, facebooker – giáo viên tiểu học về hưu.

Facebook của ông Đào Quang Thực
 

Thầy Đào Quang Thực, một facebooker và là một giáo viên tiểu học về hưu, người bị bắt với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền’ đã phải nhận viện cấp cứu tại bệnh viện Hòa Bình vào ngày 13 tháng 4 vừa qua do điều kiện sức khỏe ngày càng giảm vì bị ngược đãi trong nhà giam.

Cô Đào Ngọc Bích Quỳnh Trang, Con gái của thầy giáo Đào Quang Thực vào ngày 23/4/2018 đã xác nhận thông tin này cho RFA:

“Hiện nay bố em vẫn đang trong bệnh  viện đa khoa Hòa Bình, nhà không được gặp nhưng chỉ gởi tiếp tế. Bố em cứ kêu đau đầu từng cơn liên tục, huyết áp có dấu hiệu tăng, và đầu đau”

Vẫn theo cô Quỳnh Trang thì thầy Đào Quang Thực sau đó đã được chuyển đến bệnh viện 198 của bộ công an, nhưng gia đình cũng chỉ được gặp thầy Đào Quang một lần vào hôm thứ 7, 21 tháng 4. Từ đó đến nay, thầy Đào Quang Thực đã bị an ninh canh gác tại bênh viện, không cho tiếp xúc với gia đình. Theo cô Quỳnh Trang, vào ngày 22 tháng 4, mẹ cô đã cố gắng đến để xin vào thăm nhưng cũng bị xua đuổi, và chỉ được nghe tiếng thầy Quang Thực nói lớn ra cho biết ông bị ngược đãi ra sao trước khi được chuyển đến bệnh viện cấp cứu điều trị:

Bố em trong phòng nói rộng ra là 2 tháng đầu tiên lúc bố em vào người ta để cho bố em chết đói chết khát không cho tiếp tế, không cho ăn uống gì cả và 4 điều tra viên liên tục vào hỏi cung và đánh đập bố em

Ông Đào Quang Thực sinh năm 1960. Ông từng là giáo viên tiểu học suốt 30 năm và hiện đã nghỉ hưu. Vào ngày 5 tháng 10, 2017, cơ quan an ninh điều tra thuộc công an tỉnh Hòa Bình đã ra lệnh bắt tạm giam đối với ông Đào Quang Thực với cáo buộc là hoạt động nhằm lật đổ chính quyền theo điều 79 bộ luật hình sự Việt Nam.

“Anh Sáu kêu gỡ bài xuống!”

“Anh Sáu kêu gỡ bài xuống!”

Thảo Vy

Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Tất Thành Cang chụp cùng ông Đinh La Thăng. Ảnh: Báo Infonet

Hiện nay, có nhà báo nào ở Sài Gòn ‘dám’ viết trên trang facebook cá nhân về những lùm xùm đất đai liên quan đến Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Tất Thành Cang, đều nhận được điện thoại từ ông Nguyễn Đức Thọ, đương nhiệm Chánh Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM, rằng: “Anh Sáu kêu gỡ bài xuống!”.

‘Anh Sáu” là cách gọi thân mật đối với Phó Bí thư Thường trực Tất Thành Cang.

Quận 2: lãnh địa của nhóm quyền lực dòng họ Lê – Trương?

Nhà báo Nguyễn Tường Minh, cựu phóng viên báo Sài Gòn Giải Phóng, hiện là chủ biên báo Người Tiêu Dùng, cho rằng đã đến lúc cần nhìn thẳng vào chuyện người dân mất đất ở Thủ Thiêm; trong đó có Hòa thượng Thích Không Tánh, chủ trì Chùa Liên Trì đã bị cướp đất thô bạo, tất cả đều liên quan đến ông Tất Thành Cang khi ông là Bí thư Quận ủy kiêm Chủ tịch Ủy ban nhân dân Quận 2 từ năm 2009 đến năm 2012.

Năm 1997, khi thành lập Quận 2, bà Trương Thị Hiền, vợ của ông Lê Thanh Hải được ‘bố trí’ ghế phó chủ tịch quận. Bà Hiền là em ruột bà Trương Mỹ Hoa, khi ấy là Phó Chủ tịch Nước. Chủ tịch quận 2 lúc mới thành lập là ông Chín Lực, nguyên phó Bí thư thường trực Quận 5 được điều sang.

Do biết trước thời gian sẽ chia tách quận, nên từ trước năm 1997, nhiều quan chức đã cho người thân đứng tên sang nhượng lại đất nông nghiệp ở khu vực Thủ Thiêm; trong đó có gia đình ông Lê Thanh Hải, ông Nguyễn Hữu Tín (ông Tín xuất thân từ Đảng bộ Quận 5, chức vụ cuối cùng trước khi rời chính trường là phó Chủ tịch UBND TP.HCM).

Ông Trần Minh Đức, cựu Phó Tổng Biên tập báo Tuổi Trẻ, kể: Công ty cổ phần Thế Kỷ 21 (cổ đông là các phóng viên, nhân viên báo Tuổi Trẻ) được UBND TP.HCM chấp thuận địa điểm đầu tư khu dân cư mới tại phường Bình Trưng Tây (quận 2, Sài Gòn) từ năm 1997. Việc thỏa thuận đền bù các hộ dân diễn ra nhanh chóng vì thuận mua, vừa bán. Thế nhưng dự án kéo dài đến năm 2005 vẫn bị vướng vì có 3 hộ (Nguyễn Hữu Tấn, em ruột phó chủ tịch Nguyễn Hữu Tín) không đồng ý, dù đã được tăng tiền đền bù gấp 4 lần so “dân đen”.

“Sở dĩ ba hộ có thái độ “muốn gì được nấy” vì dựa vào một số mối quan hệ quen biết. Trong quá trình thương lượng đã có nhiều cuộc điện thoại, thư tay của một số giám đốc sở, cựu lãnh đạo UBND TP, Văn phòng Chính phủ…”. Ông Trần Minh Đức nói.

Thế nhưng, lịch sử chưa bao giờ lãng quên!

“Khi mà dòng thời gian từng bị che mờ bằng quyền lực, khi mà hàng loạt khu đất sang trọng mọc lên, mang lại lợi nhuận chục ngàn tỷ cho nhiều đại chủ đất ngày nay, người ta vẫn dễ dàng bắt gặp ánh mắt đau khổ của các ông, bà cụ suốt hơn chục năm cầm đơn kêu cứu khắp nơi, với hy vọng tìm lại công bằng trong chính sách đền bù đất đai và hiểu về giá trị của sự hy sinh cho lợi ích quốc gia. Nút thắt lịch sử nằm ở đâu?”. Nhà báo Nguyễn Tường Minh đặt câu hỏi, và cho rằng một trong những nguyên do khiến tờ báo Sài Gòn Tiếp Thị phải đóng cửa, chính là việc Tổng biên tập Đặng Tâm Chánh của tờ báo này đã dũng cảm muốn tìm kiếm câu trả lời, cách đây nhiều năm. Thế nhưng, hầu như sống giữa thành phố này mà đặt câu hỏi “khó” về Thủ Thiêm, dưới vương triều cũ, ắt hẳn sẽ có cơn bão tố kéo tới vùi dập tất cả sự thật, và nhiều thứ tiếp tục rơi vào lãng quên.

“Hôm nay có thể đã khác. Nếu thực sự Chính phủ xác lập cam kết dùng sự liêm chính, kiến tạo để vận hành bộ máy lo cho dân, tôi nghĩ đã đến lúc bức màn tối che phủ quanh Thủ Thiêm cần phải kéo xuống, trả lại cho mọi người biết sự minh bạch trong suốt quá trình thu hồi đất vừa qua. Tôi nghĩ ai cũng đều muốn và sẵn sàng hy sinh tài sản của mình vì lợi ích chung của quốc gia. Chỉ là người ta không muốn mình hiến dâng tài sản cho quá trình vận hành sai trái của một số quan chức điều hành địa phương, phục vụ cho lợi ích nhóm. Rất nhiều người không dám nói ra, nhưng hầu như mọi người đều hiểu “nút thắt lịch sử” là do những con người nào từng gây ra. Và người ta cũng tin rằng, lịch sử sắp thay đổi tại Sài Gòn này.

Bởi hơn ai hết, muốn hiểu về những điều bí ẩn phía sau quyết sách tại Thủ Thiêm nhiều năm qua, người mà các cơ quan nội chính Trung ương cần truy vấn đầu tiên chính là ông 6 Cang. Đúng hay sai? Khởi tố vụ án liên quan đến Thủ Thiêm hay không khởi tố? Đó đều là quyết sách cần cân nhắc rất thận trọng của những nhà lãnh đạo có lương tri, vì dân”. Nhà báo Nguyễn Tường Minh chia sẻ.

Xem ra thì bữa tiệc nào cũng đến lúc phải tàn.

Vinalines mua tàu 661 tỉ, sau 10 năm xin bán 89,6 tỉ để cắt lỗ

Vinalines mua tàu 661 tỉ, sau 10 năm xin bán 89,6 tỉ cắt lỗ

24/04/2018 

TTO – Sau hai lần chào bán, tàu Vinalines Sky chỉ được trả giá cao nhất là 89,595 tỉ đồng, thấp hơn giá khởi điểm 93,48 tỉ, vì thế Vinalines đề nghị được bán tàu để cắt lỗ.

 
 
VanHieu Nguyen shared a link.