Ông có thơ ngây khi nhiệt thành đem tài năng về đóng góp cho quê hương đất nước !?
Giáo sư Trương Nguyện Thành đã rời đại học Hoa Sen về lại Mỹ sau khi Sở Giáo dục thành phố Hồ Chí Minh ra quyết định cho rằng giáo sư người Mỹ gốc Việt này ‘không đủ kinh nghiệm’ làm hiệu trưởng, dù Hội đồng Quản trị nhà trường đã tín nhiệm bầu ông.
Giáo sư Thành chia sẻ: “Hội Đồng Quản Trị của ĐH Hoa Sen đề cử tôi vào vị trí Hiệu trưởng với số phiếu 16/18 (2 phiếu trắng) một phần nói lên sự tín nhiệm vào khả năng của tôi. Còn việc công nhận vị trí Hiệu trưởng của một trường đại học tư thục là theo luật Giáo dục đại học của Việt Nam.
Các nhà khoa học, có nhiều thành tựu nghiên cứu, có tri thức cao từ các nước tư bản, phương Tây, … về Việt Nam giảng dạy hay tham gia các hoạt động khoa học trong nước đều không chịu được những vướng mắc không đáng có khiến họ rốt cuộc phải ra đi, …
Đến nước Mỹ năm 1980, trở thành một nhà khoa học tiếng tăm lẫy lừng. Giáo sư Trương Nguyện Thành trở về Việt Nam nguyện đem tài năng cống hiến cho quê hương, xứ sở, …
Nhưng tiếc thay! ông phải ra đi, gác lại giấc mơ dang dở.
Những tài năng người Việt nỗi tiếng trên thế giới khi muốn quay về – một lòng một dạ – cống hiến cho quê hương, liệu họ có trăn trở như các giáo sư đã từng trở về để rồi đắng cay, lẻ loi.
Nhiều nhân tài người Việt đã lặng lẽ rũ áo ra đi…
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGESTượng Karl Marx ở nghĩa địa Highgate, London thu hút nhiều đoàn thăm viếng từ các nơi trên thế giới
Vào tháng 1 năm 1845, Karl Marx, vì các hoạt động báo chí cấp tiến, bị trục xuất khỏi Pháp theo yêu cầu của chính phủ Phổ (Prussia).
Tờ báo ‘Tiến Lên’ bị chính quyền Pháp đóng cửa và quyết định trục xuất, do Bộ trưởng Nội vụ François Guizot ký, buộc Marx phải cùng vợ ôm đứa con gái đầu lòng, Jenny Caroline, sang trú ngụ ở Brussels.
Tại đây, gia đình Marx sống tới năm 1848 và cũng ở Brussels, Marx lập ra Đảng Công nhân Đức và hoạt động mạnh trong Liên đoàn Cộng sản.
Brussels cũng là nơi ông cùng Friedrich Engels ra Tuyên Ngôn Cộng sản.
Nhưng nước Bỉ theo dõi kỹ Marx và các hoạt động ‘mang tính phản loạn’ của ông.
Marx và các đồng sự bị lôi ra tòa vì các tội như ‘phỉ báng quan chức’, ‘tẩy chay thuế’ và cuối cùng, ông bị Bỉ coi là “kẻ cực đoan” và trục xuất về Đức.
Ông sống tại Cologne và làm chủ bút báo Neue Rheinische Zeitung vào tháng 6/1848.
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGESTriển lãm tại Trier, nước Đức nhân kỷ niệm 200 năm ngày sinh của ông
Chưa đầy một năm sau, vào tháng 5/1848, tờ báo bị chính phủ Phổ trấn áp và Marx bị đuổi khỏi quê hương.
Marx lại trở về Paris nhưng đến tháng 9 thì Pháp trục xuất ông một lần nữa.
Không còn biết đi đâu, ông đưa cả gia đình sang Anh.
Marx bị bác đơn xin nhập tịch Anh ra sao?
London thành nơi gia đình ông sống cho đến khi cả Jenny và Marx qua đời.
Khi Marx đến Anh, chính phủ nước này đang do thủ tướng, Lord John Russell, thuộc đảng Whig lãnh đạo.
Marx tiếp tục viết nhiều tác phẩm kinh tế, chính trị và không quên có bài đả phá chính giới Anh và đích thân thủ tướng John Russell.
Karl Marx sẽ nói gì nếu ông còn sống thời nay?
Ông gọi bá tước John Russell là ‘kẻ nhỏ mọn, lùn, ham quyền lực, giỏi dối trá’ và công kích cả các luật mà đảng Whig đưa ra tại Anh.
Có vẻ như các bài Marx đăng trên báo Neue Oder-Zeitung (1855) bên Đức về cá nhân John Russell không ảnh hưởng gì đến chuyện Anh cho Marx định cư.
Chính phủ Russell phải lo các vấn đề lớn như Nạn đói ở Ireland, cạnh tranh với Pháp về hàng hải, chiến tranh Crimea nên hẳn không để ý đến một người Đức lưu vong viết bài đăng trên báo tận bên Đức.
Quả vậy, trong thời gian sống tại London, Marx nói và viết vẫn bằng tiếng Đức, và hay đến diễn thuyết tại các cuộc tụ họp của kiều dân Đức.
Sống tại 28 Dean Street, khu Soho (không xa một quán ăn Việt Nam ngày nay ở số 42-43), hàng ngày, ông đến Thư viện Anh Quốc (British Library) để đọc và viết.
Cũng tại Reader Room trong British Library ông đã viết ‘Das Capital’ bằng tiếng Đức, cuốn sách được cho là Kinh Thánh của chủ nghĩa cộng sản toàn cầu.
Các tác phẩm của ông chỉ xuất bản được tại Anh nhờ tiền và ý tưởng của người bạn tốt, Friedrich Engels, nhà tư bản có xưởng máy ở Manchester.
Bản quyền hình ảnh CARL COURTCăn nhà ở số 28 Dean Street, khu Soho, London có tấm biển nhỏ về Karl Marx
Nhưng cảnh sát Anh thời Victoria, vốn luôn theo dõi các nhóm nhập cư và hoạt động chính trị của họ, đã để ý đến Marx.
Trong các bài báo của mình, Marx vận động cho phong trào xã hội chủ nghĩa và ý tưởng cộng sản, cả hai thứ đều không được chính giới Anh chấp nhận.
Ông cũng nhắc nhiều đến người Ireland và phong trào độc lập của họ, chủ đề hết sức đau đầu cho giới chức Anh.
Có ý kiến rằng vì Marx là người ‘tự nguyện vô tổ quốc’ nên chủ nghĩa cộng sản ông cổ xúy cũng là một thứ ý thức hệ phi dân tộc, phi tổ quốc.
Thực tế lại hơi khác: Marx đã xin nhập tịch Anh nhưng bị chính quyền bác.
Tài liệu từ thư khố National Archives nói hồ sơ cảnh sát London năm 1874 viết rằng Karl Marx nộp đơn xin nhập tịch.
Ông còn nhờ một số người khác chứng nhận ông ‘là một công dân khả kính’.
Ngoài chuyện cảnh sát Anh coi ông là “một người Đức chuyên xúi bẩy”, và vận động cho tư tưởng cộng sản nên “khó có thể thành kẻ trung thành với Nhà Vua”, ông cũng bị cho là không có thu nhập.
Khoản thu duy nhất của ông là bản sao ghi nhận cổ phần của ông là 4 bảng Anh, đầu tư vào tờ Industrial, một báo bình dân.
Đây cũng là khoản đầu tư duy nhất mà người ta biết cho tới này về ông tổ của chủ nghĩa cộng sản.
Trong mục nghề nghiệp, Karl Marx ghi: ‘doctor of philosophy’ (tiến sĩ triết học), học vị của ông ở Đức, nhưng bị coi là ‘nghề nghiệp không ra tiền’ (no gainful employment).
Không nghề nghiệp, không quốc tịch, ông lại đã từ bỏ quốc tịch quê hương cũ và không được chính phủ Phổ cho tái nhập tịch.
Vì thế, chính thức là từ năm 1845 khi bị trục xuất khỏi Pháp lần đầu cho đến lúc chết, Marx là một người vô tổ quốc.
Khi ông qua đời, cảnh sát London cũng ghi nhận tư cách của ông như vậy: stateless.
Từ cao sang xuống bần cùng
Bản quyền hình ảnh HULTON ARCHIVEKarl Marx và con gái lớn Jenny Caroline. Ông và vợ có bảy co nhưng chỉ ba người sống được đến tuổi trưởng thành
Sự tôn thờ Karl Marx như một lãnh tụ tinh thần còn đến từ các nét chính trong cuộc đời sôi động và vất vả của ông, tạo sự gần gũi với giới bình dân.
Bỏ sang một bên các nỗ lực thần thánh hóa Marx, cuộc đời ông thực sự đầy các bước thăng trầm.
Xuất thân từ gia đình khá giả, có vợ là nữ bá tước, em gái của thủ tướng nước Phổ, ông trở nên nghèo túng, bệnh tật suốt đời.
Cuộc đấu tranh tư tưởng ‘vì cộng đồng nhân loại’ theo lý tưởng của mình cũng khiến Marx rơi vào cảnh lưu đày.
Ông chết tại Anh vì viêm phổi năm 1883, ba năm sau khi vợ ông, Jenny von Westphalen-Marx chết vì ung thư gan.
Hai ông bà có bảy người con nhưng vì cuộc sống túng thiếu, chỉ có ba người sống đến tuổi trưởng thành.
Dù cả gia đình theo đạo Tin Lành và có ông nội Levy Mordechai là giáo sĩ Do Thái, khi chết Karl Marx được chôn cất ở khu cho người vô thần trong nghĩa địa Highgate, London.
Những gì Marx viết ra nay đúng sai ra sao còn nhiều bàn cãi.
Chủ thuyết của ông thì qua mỗi thế hệ, người ta lại tự biên tự diễn đi một chút cho hợp với nhu cầu của họ.
Nhưng đọng lại cuối cùng có lẽ vẫn là cuộc đời ‘sống nghèo chết khổ’ của một trí thức tỵ nạn đến từ Đức.
Ông muốn dùng ngôn ngữ, lập luận triết học để thay đổi xã hội tư bản, tựa như từ ‘đấu tranh từ trong lòng địch’.
Ngày nay, nước Anh và London đã thay đổi nhiều nhưng cũng không quá nhiều.
Nơi Marx sống ở Dean Street, Soho không còn là nơi cho người nhập cư nghèo, mà thành khu phố ăn chơi, thời thượng, đầy các quán xá tấp nập tối ngày.
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGESTuyên ngôn Chủ nghĩa Cộng sản, bản tiếng Thổ Nhĩ Kỳ
Nghĩa địa Highgate nhờ ngôi tượng ở mộ Marx mà thành nơi hành hương của các fan, và họ bán vé vào cửa để thu tiền.
Nhưng Anh Quốc vẫn có vua, hoàng tử, công nương, công chúa và một thị trường chứng khoán to.
Họ cũng cố giữ những nghi lễ quý tộc và chế độ tư hữu đất đai và đồng vốn tư không hề đổi.
Khoảng cách giàu nghèo về thu nhập trung bình tại Anh 10 năm qua tạm coi là không đổi: giàu thì vẫn giàu, nghèo thì khó khăn hơn một chút nhưng chưa quá tệ.
Người nhập cư, tỵ nạn, và cả ‘người rơm’ tứ xứ vẫn cố vào Anh, và nếu đủ thời gian sẽ xin quốc tịch.
Riêng năm 2017, 220 nghìn người vào Anh từ EU và 285 nghìn từ bên ngoài EU.
Không ít người trong số này, giống Marx ngày xưa, sẽ muốn nhập tịch để làm thần dân Nữ Hoàng chứ không muốn sống cảnh vô tổ quốc.
Khu đô thị mới Thủ Thiêm – Quận 2 – TPHCM là mảnh đất rộng 930ha nằm ngay bên bờ con sông Sài Gòn, đối diện khu trung tâm sầm uất sang trọng số 1 thành phố. Do có vị trí tuyệt đẹp như vậy nên Thủ Thiêm tất yếu đã trở thành miếng mồi thơm hấp dẫn các đại gia bất động sản và một số quan chức biến chất của TP Hồ Chí Minh và Trung Ương. Từ 2002, lãnh đạo thành phố mà lúc đó ông Lê Thanh Hải là chủ tịch thanh phố đã vội vã ra lệnh thu hồi đất khi chưa thực hiện những quy định bắt buộc của pháp luật. Sự vô trách nhiệm thấy rất rõ khi dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm được gọi một cách mỉa mai là dự án BỐN KHÔNG: “không dự án đầu tư, không quy hoạch chi tiết, không phương án bồi thường, không nhà tái định cư”. Không dừng lại ở đó, với dã tâm ‘thu hồi đất với chi phí thấp nhất’, Lê Thanh Hải đã chỉ đạo đàn em lấy giá đất từ năm 1995 (theo quyết định 05 ngày 4/1/1995) để bồi thường cho dân từ năm 2002 đến giờ bất chấp các quy định của Quốc hội và Chính phủ bồi thường sát giá thị trường.
Sự bất hợp lí ở đây là chênh lệch giá bồi thường và giá thị trường vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, theo quyết định 135/QĐ-UB ngày 21/11/2002 của UBND TPHCM, giá bồi thường đất ở là khoảng 2 triệu đồng một mét vuông, đất nông nghiệp 200.000 đồng một mét vuông, còn giá thị trường thì cao vót, đất ở trong dự án 70 triệu đồng, đất nông nghiệp bằng 40% khoảng 28 triệu đồng. Trong lúc Quốc hội và Chính phủ trịnh trọng thông cáo với quốc dân rằng từ năm 2003 sẽ bồi thường đầy đủ những thiệt hại mà nhà nước gây ra khi thu hồi đất của dân, bồi thường sát giá thị trường, thì ở Sài Gòn, Lê Thanh Hải lại bất chấp hết tất cả quy định của cấp trên để neo giá bồi thường hơn chục năm quá vô lý làm hại dân đen. Chênh lệch giá bồi thường lên đến hàng chục thậm chí hàng trăm lần chắc chắn phải làm đem đến những quyền lợi khổng lồ nhưng hoàn toàn phi pháp cho Lê Thanh Hải và ê kíp. Tính sơ sơ mỗi mét vuông đất các quan làm ‘vênh’ ra được 30 triệu đồng thì tỗng số tiền dân Thủ Thiêm bị ‘nẫng’ mất sẽ là một con số với vô số những số 0 đằng sau: 270.000.000.000.000 đồng tương đương (lớn gấp 3 lần số tiền thiệt hại của vụ án Vinasin. Không còn nghi ngờ gì nữa, vụ ‘cướp đất’ ở Thủ Thiêm và vụ Vinasin là 2 vụ án tham những lớn nhất trong lịch sử cách mạng Việt Nam.
Năm 2008, sau khi làm sóng phẫn nộ của người dân Thủ Thiêm về các quy định bồi thường quá vô lí ‘nổ tung’ trên các tờ báo uy tín của cả nước, thành phố và quận 2 đã tìm cách ‘xoa dịu’ nhân dân và một bản dự thảo sữa đổi bổ sung chính sách bồi thường được đưa ra trưng cầu ý kiến cử tri cho có vẻ dân chủ. Cử tri, trong đó có nhiều cựu chiến binh và đảng viên trung kiên, đã thẳng thừng bác bỏ dự thảo này vì lý do dự thảo không bồi thường sát giá thị trường theo luật Đất Đai 2003 và nghị định 197 của Chính Phủ mà hỗ trợ theo kiểu bố thí cho thêm chút đỉnh không đáng kể. Cho dù nhân dân đã bác phương án sữa đỗi bổ sung nhưng ‘chính quyền của dân do dân vì dân’ quận 2 mà đứng đầu là Bí thư quận Tất Thành Cang và Chủ tịch quận Lê Trọng Sang (đều là những đệ tử thân tín của Lê Thanh Hải) vẫn cứ đệ trình thành phố và thanh phố vẫn cứ ngang nhiên phê duyệt một quyết định vừa trái quy định của trên vừa trái ý cử tri (quyết định 06 ngày 21/1/2009). Đừng nghĩ đầu óc lãnh đạo ta ‘đậu phụ’ mà lầm to, để đảm bảo an toàn cho mình, trước khi liều mình đặt bút ký vào một quyết định trái luật của UBND, Nguyễn Thành Tài – Phó CT UBND TPHCM đã yêu cầu Lê Thanh Hải chủ trì cuộc họp của tập thể Thường trực thành ủy vào tháng 12/2008 để thông qua chủ trương không thực hiện theo luật Đất Đai 2003 và các nghị định của Chính Phủ, chỉ hỗ trợ thêm cho dân Thủ Thiêm. Thế là tập thể thành ủy TPHCM đã quyết, mà có quyết sai đi chăng nữa thì cũng chẳng thể nào xử được cả tập thể thành ủy. Phương thức ‘phạm tội có tổ chức’ theo luật hình sự là tình tiết tăng nặng nhưng theo luật của Đảng thì chính là một tình tiết giảm nhẹ (thậm chí nhẹ như không), vì vậy phương thức này được đem ra vận dụng thường xuyên.
Nói tóm lại là những gì mà lãnh đạo TPHCM đã quyết thì sẽ mãi mãi không thay đổi mặc rằng luật và nghị định có thay đổi thế nào và bao nhiêu lần đi nữa. Cứ yên tâm vậy đi!
Nhờ ơn chính sách mới của ông Hải gia đình tôi hơn 8 trăm mét vuông đất cách đường Đồng Khởi mắc nhất Sài Gòn hơn 200 mét sẽ chỉ mua được hơn 2 mét vuông đất ở đường Đồng Khởi. Quả là cuộc sống của tôi còn tủi nhục rẻ rúng hơn kiếp nô lệ?
Ra hàng
Sau khi đã thu gom được một diện tích đất khá lớn, bước tiếp theo phải tính là ‘ra hàng’ hay nói theo giọng của giới kinh doanh là ‘hiện thực hóa lợi nhuận’. Lãnh đạo thành phố đã chọn mặt Đặng Thành Tâm để gởi vàng, mà Đặng Thành Tâm là ai, là nhà tư bản giàu số một VN, là chủ tịch tịch hoặc giám đốc của các công ty kếch sù như Sài Gòn Invest, Kinh Bắc, Tập đoàn Tân Tạo (bà Hai Tâm chị ruột của thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng làm chủ tịch), Đặng Thành tâm đã xin được bộn các dự án nhờ vào những mối quan hệ ‘tế nhị’ với các vị lãnh đạo đất nước trong đó có nhân vật chính của vụ Vinasin-Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng. Theo tiết lộ của báo chí, trong lúc giá đất thị trường quận 2 liên tục sốt nóng thì lãnh đạo thành phố lại tính cho Công viên Phần mềm của Đặng Thành Tâm một cái giá không thể ‘lạnh’ hơn: 10 triệu đồng một mét vuông (1.500 tỷ cho diện tích 15,9ha). Cũng theo báo chí, Đặng Thành Tâm đã đem đất này đi góp vốn pháp định với đối tác nước ngoài được 1.500USD một mét vuông. Ly kỳ hơn nữa là tháng 07 năm 2009 (một năm sau khi mua đất và tiến hành dự án), chủ đầu tư dự án Công viên phần mềm vẫn chưa đóng một xu tiền đất cho nhà nước. Sẽ còn rất nhiều dự án nữa được giao đất và tiền đất của dân sẽ tiếp tục ùn ùn chảy ra khỏi túi dân vô túi các tư bản thân hữu và các quan chức tham nhũng. Đống tiền khổng lồ kiếm được từ vụ áp phe Thủ Thiêm sẽ đóng vai trò thế nào trong vụ chạy ghế trong các đại hội sắp mở màn thời gian tới?
Cổ nhân có nói ‘Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan’. Vẫn biết quan thì phải ‘cướp’ mới là quan nhưng cướp với mức độ chóng mặt như vậy thì dân có mà cạp đất mà ăn.
Lộ diện ô dù: Nguyễn Tấn Dũng
Tình hình cướp bóc đang xuôn xẻ thì năm 2006 ông Nguyễn Minh Triết trúng cử chức Chủ tịch nước và bắt đầu sinh hoạt tổ đại biểu Quốc hội tại quận 2. Từ khi sinh hoạt tại đây ông Triết không có được một ngày tận hưởng cuộc đời chủ tịch nước mà suốt ngày phải ‘lãnh đủ’ những bức xúc của cử tri Phường Thủ Thiêm vì bị bóc lột một cách quá tàn bạo bởi ‘bàn tay sắt’ của chính quyền. Quá bực mình chịu không nổi những tâm tư trách móc của dân, trong buổi sinh hoạt cử tri Thủ Thiêm tháng 11/2007, ông Triết giơ nắm đấm lớn tiếng tuyên bố: không ngờ vụ đô thị mới Thủ Thiêm lại nghiêm trọng như vầy, tôi cảm thấy rất xót xa, tôi sẽ về yêu cầu Thủ tướng đưa đoàn thanh tra Chính phủ liên nghành vào thanh tra toàn diện khu đô thị mới Thủ Thiêm. Hãy đợi đấy! (Coi bộ mới xem phim hoạt hình của Nga!).
Biết trước tình hình bất ổn, Lê Thanh Hải đã cầu cứu ô dù của mình là Nguyễn Tấn Dũng và một kịch bản thường gặp đã diễn ra trước mắt của ông Triết chủ tịch nước và toàn dân: thành phố xin được nghiêm khắc tự thanh tra và ông Dũng đã ‘vui vẻ nhận lời’ (không cho Thanh tra Chính phủ vô thanh tra thành phố vì lí do Thanh tra… bận). Chắc là Thanh tra Chính phủ chỉ chuyên làm những vụ án ‘chuột nhắt’, không làm ‘chuột cống’. Trong lịch sử cách mạng của đất nước, Nguyễn Tấn Dũng cũng đã có quyết định tương tự là cản trở thanh tra Chính phủ vô thanh tra con cưng Vinasin, kết cục là Vinasin đã chìm ngay khi chuẩn bị ra khơi kéo theo gần 5 tỷ USD tiền thuế của dân.
Tiếp nối hành động bao che cho tập đoàn tham nhũng Lê Thanh Hải, cá nhân Thủ tướng Dũng đã qua mặt tập thể (không đúng thẩm quyền) chính phủ ngang nhiên hợp thức hóa cho sai phạm của TPHCM bằng công văn 977/VPCP-KNTN ngày 3/10/2008 cho phép TPHCM thu hồi đất khu đô thị mới Thủ Thiêm mà không cần làm phương án bồi thường như nghị định của Chính phủ đã qui định.
Bắt được tín hiệu tốt từ ngài Thủ tướng, được nhận những đồng tiền hậu hĩnh mà chính quyền gọi là ‘tiền dự án’, cán bộ quận 2 thi nhau đàn áp ép dân kết hợp với lừa phỉnh để dân nhẹ dạ kí chấp nhận chính sách bồi thường bất lương. Quốc hội thì như đã bịt mắt bịt tai trước vụ án lớn nhất lịch sử đất nước.
Dân đen chúng tôi muốn Quốc hội phải chứng tỏ sự dũng cảm mà mội đại biểu đều có trong trái tim mình tổ chức thanh tra 2 vụ án siêu nghiêm trọng là vụ Vinasin và khu đô thị mới Thủ Thiêm. Còn nhiều chi tiết chấn động nữa, nếu Quốc hội muốn biết chân tơ kẽ tóc vụ tiêu cực này xin cứ hỏi đồng chí chủ tịch Triết là biết hết. Chúng tôi mong nhận được thông tin địa chỉ nơi ở của các lãnh đạo thành phố và quận 2 có dính líu đến vụ Thủ Thiêm và gia đình để có dịp sẽ viếng thăm và vận động thuyết phục các ‘đồng chí’ trở về đúng con đường mà đảng đã chọn. Cầu trời khấn phật phù hộ cho kẻ thù của nhân dân là Lê Thanh Hải, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Trung Tính,Tất Thành Phong, Lê Trọng Sang đột nhiên có liêm sỉ và tự nguyện không ứng cử trong đại hội đảng thành phố và trung ương tới đây.
(Dân đen)
Ảnh: Nguyên Bí thư Thành ủy TPHCM Lê Thanh Hải trình bày với nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về quy hoạch đô thị của Thủ Thiêm. Ảnh: Việt Dũng
Đập nhà, cướp đất đẩy 15 ngàn hộ dân ra ngoài đường. Họ phải sống lang bạt rày đây mai đó mười mấy năm trời, không làm ăn kiếm tiền được gì chỉ ròng rã đi kêu oan còn bị cho là PĐ. Họ phải ra tận Hà Nội để khiếu kiện, vất vưỡng ngoài đường đến nỗi có cả 1 cái làng Thủ Thiêm ở ngay thủ đô. Người dân Thủ Thiêm họ biểu tình hoài mà tuyệt nhiên báo chí không 1 dòng tin.
Hôm nay mới chỉ có dân oan Thủ Thiêm được cất lên tiếng nói (được lên báo). Vẫn còn cả triệu dân oan khắp dải đất hình chữ S đang ngày ngày kêu oan mà không được đoái hoài.
Thảo Vy (VNTB) Báo Người Tiêu Dùng vừa có bài viết công kích trực tiếp thêm một cá nhân quan chức TP.HCM là phó bí thư Thành ủy Nguyễn Thị Quyết Tâm. Phó bí thư thường trực Tất Thành Cang cũng tiếp tục được nhắc tên cho nhiều nghi vấn tham nhũng.
Với làng báo Sài Gòn, báo chí do tư nhân ‘lách luật’ để đầu tư và trực tiếp điều hành khá nhiều; trong đó về mảng chính trị xã hội thì ba đầu báo đang tạo sự chú ý mạnh của độc giả, là tờ Người Tiêu Dùng, phiên bản báo giấy và báo điện tử. Tờ thứ hai là Người Đô Thị, cũng có 2 phiên bản phát hành là báo giấy và báo điện tử. Tờ thứ ba là báo điện tử Một Thế Giới. Nhóm thực hiện nội dung cho cả 3 tờ báo vừa kể hầu hết là những tên tuổi đã thành danh trong làng báo Sài Gòn.
Ở tờ Người Tiêu Dùng, nguồn nhân sự chủ yếu đến từ báo Sài Gòn Giải Phóng của Thành ủy TP.HCM. Tờ Một Thế Giới, có thể coi là ‘sân sau’ của những nhà báo xuất thân tờ Thanh Niên và Thời báo Kinh tế Sài Gòn. Tờ Người Đô Thị tập hợp được nhiều tay viết giỏi nghề cũng ở Sài Gòn, sẳn sàng đương đầu với nhát kéo kiểm duyệt của tuyên giáo. Điểm chung cả 3 tờ là đều có ‘các sếp’ không ngại đụng chạm.
Bài viết ngày 10 tháng 5 trên báo Người tiêu dùng. Ảnh: chụp lại màn hình
Tuy nhiên, công tâm nhìn nhận, nếu không có ‘đèn xanh’ của ai đó trong hậu trường chính trị bật lên, thì có lẽ báo Người Tiêu Dùng khó lòng yên thân khi dám rút tít tựa là “Thưa bà Nguyễn Thị Quyết Tâm! Đừng nên thách thức dư luận thêm nữa…” [http://bit.ly/2jKv1Zi], phát hành hôm chiều ngày 9-5-2018. Tác giả bài viết đã cho rằng việc bà Quyết Tâm đăng đàn phát biểu với cử tri “Hủy hợp đồng bán đất ở Phước Kiển không thiệt hại kinh tế nào”, là một thách thức không chỉ với người dân, mà còn cả với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
“Mặt khác, giữa lúc Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và Ban Chấp hành Trung ương Đảng đang họp, với nhiều nội dung nhằm củng cố uy tín của Đảng, thể hiện quyết tâm cao của Đảng và Nhà nước trong việc xử lý nghiêm các sai phạm của Đảng viên, đề cao công tác phòng chống tham nhũng, thì tại TP.HCM, phát ngôn của bà Quyết Tâm dường như “lạc lõng” và đi ngược lại chủ trương lớn của cả dân tộc. Đó dường như là một phát ngôn “mở đường” dàn xếp sai phạm và bênh vực cho tham nhũng” (Trích bài báo http://bit.ly/2jKv1Zi]
Báo Người Đô Thị chọn thực hiện loạt bài về quy hoạch Thủ Thiêm, đặc biệt tập trung mảng tôn giáo, với các dẫn chứng pháp lý cứng rắn để cáo buộc hành vi vi phạm pháp luật của các quan chức giai đoạn ông Lê Thanh Hải làm chủ tịch UBND và thời gian ông này ngồi ghế Bí thư Thành ủy TP.HCM suốt 2 nhiệm kỳ. Đáng chú ý là cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng có dấu hiệu sai phạm liên quan trong quy hoạch Thủ Thiêm. Trước đó, báo Người Đô Thị cũng là tờ báo có loạt bài viết mạnh mẽ về pháp lý trong vụ đầu độc môi trường của Formosa Hà Tĩnh.
Báo điện tử Một Thế Giới thì chọn phương thức đăng các ý kiến của những nhà báo ‘dám ăn dám nói’ vốn am tường hậu trường chính trị, cũng như đời tư của nhiều chính khách.
Người viết cũng từng được báo Một Thế Giới đặt viết về khu đất quân đội trên đường Tôn Đức Thắng từng được nghi vấn là cú áp phe giữa một tướng lĩnh vốn là con trai của một đại tướng có tên đường được đặt gần bệnh viện Chợ Rẫy, với một người khoác áo dân sự là em ruột của vị cựu thủ tướng quê gốc miền Tây. “Đơn hàng” về nội dung bài viết này xuất phát từ một “đề nghị” của “ai đó” chốn hậu trường đang muốn mượn báo chí để ngáng đường hoạn lộ của nhau.
Trở lại với nghi vấn ‘đèn xanh’. Trong mảng điều tra các vụ việc tiêu cực xảy ra tại một đơn vị nào đó, thường là do trong chính nội bộ cung cấp hồ sơ. Cái gọi là moi tin, không hẳn thuộc về tài nghệ điều tra của nhà báo, mà từ phía cung cấp hồ sơ muốn tin tức đó được lan truyền đến mức độ nào, bao gồm cả việc dò đường dư luận. Vụ nguyên bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh bị ‘đánh’ trên báo Văn Nghệ Trẻ là một ví dụ. Gần đây, tờ Người Tiêu Dùng với cú áp phe của phó bí thư thường trực Tất Thành Cang là đơn cử khác.
‘Đèn xanh’ hiện nay còn đang được bật với báo Tuổi Trẻ, khi đây là tờ báo đầu tiên được cựu chủ tịch UBND TP.HCM Võ Viết Thanh chọn để lật lại hồ sơ quy hoạch Thủ Thiêm. Nếu để ý tình tiết sẽ nhận ra có sự trùng hợp khó hiểu, khi chủ tịch UBND TP.HCM Nguyễn Thành Phong yêu cầu cần giải tỏa nhanh chóng và tiến hành bán đấu giá 9 lô đất ở Thủ Thiêm; thì cùng thời điểm đó, Người Phát Ngôn của UBND TP.HCM cũng tuyên bố tấm bản đồ quy hoạch Thủ Thiêm do thủ tướng Võ Văn Kiệt phê duyệt ban đầu đã… thất lạc. Chỉ hai hôm sau, thì có tin ông Võ Viết Thanh đưa ra loạt bản đồ quy hoạch mà hai mươi năm qua không được ai nhớ đến.
Vào cuối tuần này sẽ kết thúc Hội nghị lần thứ bảy Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII. Liệu câu chuyện về tự do báo chí như nói ở trên, sẽ được tiếp tục diễn tiến mạnh mẽ hơn, chứ không phải như vụ gá duyên MobiFone – AVG đang dần chìm vào quên lãng?.
Người viết ngờ rằng đây chỉ là kiểu thanh trừng lẫn nhau. Thử hỏi vì sao cách đặt vấn đề đơn giản nhất và cũng thu hút sự quan tâm nhất của công chúng lại chưa được báo chí đưa ra, là cần bạch hóa tài sản của những quan chức đang nghi vấn lợi ích nhóm trong quy hoạch Thủ Thiêm? Bởi nếu bạch hóa tài sản quan chức, thì đích nhắm lớn nhất chính là yêu cầu Tổng Bí thư phải công khai hóa tài sản như đề nghị của nhiều nhân sĩ, trí thức hôm 6-5-2018.
Trúc Giang (VNTB) Từ câu chuyện tấm bản đồ gốc trong bộ hồ sơ trình Thủ tướng Võ Văn Kiệt về đề án quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm, hiện “bị thất lạc”, từ bộ hồ sơ được giữ lại của cựu chủ tịch Võ Viết Thanh, cho thấy ngay từ ban đầu việc quy hoạch Thủ Thiêm không hề có chuyện cưỡng chế các cơ sở tự viện, tôn giáo …
Người dân trưng tấm bản đồ quy hoạch Thủ Thiêm trong buổi tiếp xúc cử tri của đoàn đại biểu Quốc Hội Sài Gòn. (Hình: Tuổi Trẻ)
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Ngoài bất bình và phẫn nộ về chiếm đất quy hoạch, tái định cư tại khu đô thị Thủ Thiêm, dân quận 2 còn yêu cầu “làm rõ” việc ủy ban “đổi đất lấy đường” có giá “trên trời” 1,000 tỷ đồng/cây số.
Truyền thông Việt Nam loan tin, chiều 9 Tháng Năm, tổ đại biểu Quốc Hội đơn vị số 7, đứng đầu là bà Nguyễn Thị Quyết Tâm, chủ tịch “Hội Đồng Nhân Dân” thành phố, dẫn đầu có buổi tiếp xúc với cử tri quận 2. Tham dự còn có ông Nguyễn Phan Như Khuê, phó trưởng đoàn đại biểu Quốc Hội.
Ngoài ra còn có đại diện Thường Trực Ủy Ban thành phố, các sở Quy Hoạch-Kiến Trúc, Tài Nguyên-Môi Trường, Tư Pháp, Chánh Thanh Tra thành phố để trả lời thắc mắc của người dân liên quan đến dự án khu đô thị Thủ Thiêm.
Theo báo “Zing.vn,” tại cuộc họp, ông Nguyễn Tiến Hịnh, phường Thành Mỹ Lợi, quận 2 đề nghị chính quyền phải làm rõ với người dân về “con đường dát vàng” chưa đầy 12 cây số nhưng dự kiến “ngốn” 12,000 tỷ đồng ở khu đô thị mới Thủ Thiêm.
“Người dân Thủ Thiêm chưa nhận được thành quả ở Thủ Thiêm. Sau hơn 15 năm dự án khởi động, người dân chưa thấy quảng trường, khu vui chơi, bệnh viện, trường học… ở đâu, mà chỉ thấy mọc lên nhà cao tầng, villa. Tôi đề nghị phải có thanh tra dự án quy hoạch đô thị mới Thủ Thiêm,” ông Hịnh gay gắt nói.
Người dân Thủ Thiêm bất bình phản đối tại buổi tiếp xúc đoàn đại biểu Quốc Hội. (Hình: Tuổi Trẻ)
Vấn đề thu hồi đất và tái định cư tại Thủ Thiêm cũng được người dân quan tâm. Ông Hịnh cho hay, vào năm 2012, gia đình ông nhận được quyết định thu hồi đất. Nghĩ đây là việc mở rộng trung tâm thành phố, xây dựng khu đô thị mới, gia đình ông đồng ý chuyển tới nơi tái định cư. Ông được đền bù 2 triệu đồng/mét vuông và phải bù thêm 40 triệu đồng/mét vuông mới có thể vào được nơi ở mới.
“Thành phố giải thích nơi này có thang máy, ở trung tâm nên đắt tiền. Chúng tôi đâu có cần và nếu cần thì lấy đâu ra từng ấy tiền mà mua chung cư để ở?,” ông Hinh nói.
Tương tự, bà Nguyễn Thị Kim Phượng, ở phường Bình An, cũng cho biết vào năm 2012, nhà bà bị cưỡng chế, không được đền bù, 4 người trong gia đình trở thành vô gia cư, phải chia nhau ở 4 nơi. Hiện nay, bà Phượng vẫn dựng chòi ở lại nền nhà cũ để bám đất.
Trước đó, dư luận đặt câu hỏi, với chi phí xây dựng 4 con đường trong khu đô thị mới Thủ Thiêm, quận 2, tổng chiều dài gần 11.9 cây số mà công ty Đại Quang Minh công bố đầu tư tới 12,000 tỷ đồng. Nhiều người ví von đó là đường dát kim cương, tính ra khoảng 1,000 tỷ cho mỗi cây số.
Công ty Đại Quang Minh được giao xây dựng 4 con đường tại khu đô thị mới Thủ Thiêm gồm đại lộ vòng cung dài 3.4 cây số; đường ven hồ trung tâm dài 3 cây số; đường ven sông Sài Gòn dài 3 cây số và đường vùng châu thổ dài 2.5 cây số. Bề rộng các con đường từ 11.6 – 55 mét tùy đoạn.
Với hình thức hợp đồng BT (đổi đất lấy hạ tầng), nhà cầm quyền thành phố đồng ý giao cho Đại Quang Minh 79 ha đất trong khu đô thị mới Thủ Thiêm, phường Thủ Thiêm và phường An Lợi Đông để phát triển các dự án bất động sản.
Bốn con đường tại khu đô thị mới Thủ Thiêm vẫn chưa hoàn công. (Hình: Người Tiêu Dùng)
Tiếp đó, ngày 19 Tháng Sáu, 2015, công ty Đại Quang Minh và nhà cầm quyền thành phố tiếp tục ký kết hợp đồng BT thực hiện dự án xây dựng cầu Thủ Thiêm 2. Tổng mức đầu tư là 3,082 tỷ đồng, xây dựng dự án có quy mô 6 làn xe, tổng chiều dài 1,465mét, trong đó phần cầu dài 885.7 mét.
Đổi lại, công ty Đại Quang Minh được giao quỹ đất với tổng diện tích 26 ha tại khu chức năng số 6, khu đô thị mới Thủ Thiêm để thực hiện các dự án bất động sản.
Tổng cộng, công ty Đại Quang Minh đã được giao 105 ha đất tại Thủ Thiêm, nơi được coi là đất vàng tại Sài Gòn.
Báo Người Tiêu Dùng dẫn ý kiến nhiều chuyên gia về xây dựng công trình giao thông đường bộ, cho biết mức giá trên 12,000 tỷ đồng để đầu tư cho 11.9 km (tức trên 1,000 tỷ đồng/km) đường bộ là con số quá bất hợp lý. Kể cả việc giải thích nền đất ở Thủ Thiêm yếu, buộc phải đầu tư công phu hơn thì đó cũng là cái giá “trên trời.”
Một lãnh đạo công ty chuyên đầu tư xây dựng cầu đường thuộc Bộ Giao Thông-Vận Tải khẳng định, đường nội thị mà lãnh đạo Sài Gòn ký đầu tư đến mức 1,000 tỷ đồng/cây số là quá bất hợp lý, chẳng khác nào là “đường dát vàng,” vì nếu đầu tư xây dựng đường cao tốc siêu trường, siêu trọng 4 làn đường (20 mét ngang) thì cũng chỉ cần đầu tư tối đa không quá 200 tỷ đồng/cây số, nếu 8 làn đường (40 mét ngang) đường nội thị trong thành phố thì chắc chắn chi phí đầu tư phải thấp hơn 400 tỷ đồng/cây số (không bao gồm chi phí bồi thường).
Hiện người dân cần biết là điều bí ẩn gì đang che giấu sau phi vụ này, ai là người đã vung tay trực tiếp ký bản hợp đồng siêu lớn này, lợi ích thực sự đang chảy vào “túi” quan chức hay thương nhân? (Tr.N)
Ông Hải, một nông dân đang đào rể hồ tiêu ở vườn để bán cho Trung Quốc. (Hình: Dân Trí)
ĐỒNG NAI, Việt Nam (NV) – Thương lái Trung Quốc đang cho người ồ ạt thu mua rễ cây hồ tiêu với giá khá cao, khiến nông dân ở Đồng Nai đua nhau chặt cây để đào lấy rễ đem bán.
Theo Sở Nông Nghiệp Đồng Nai, lợi dụng giá hồ tiêu đang thấp, hiện thương lái không thu mua hồ tiêu mà đi gom mua rễ cây hồ tiêu để bán cho các doanh nghiệp mang qua Trung Quốc với giá khá cao để làm gì thì chưa rõ.
Ông Đặng Quang Hải, ấp Thọ Lộc, xã Xuân Thọ, có 1 héc ta hồ tiêu. Đầu Tháng Ba vừa rồi ông đang định chặt bỏ toàn bộ vườn tiêu cũ để trồng mới thì có thương lái tìm đến đặt vấn đề mua rễ tiêu.
“Trước mình chặt thì gom rễ đốt, giờ họ mua thì mình bán. Tôi thu được 4 triệu đồng tiền bán rễ nhưng thật sự tôi không biết họ mua để làm gì,” ông Hải cho biết.
Nói với báo VNExpress, ngày 9 Tháng Năm, ông Lê Đình Hưng, phó chủ tịch ủy ban xã Xuân Thọ, huyện Xuân Lộc, cho biết hiện tượng này diễn ra trong khoảng 2 tháng nay. Tại xã này đang có 4 thương lái thu mua rễ cây hồ tiêu với giá 20,000 đồng/kg tươi và 80,000-90,000đồng/kg khô. Sau khi thu mua họ bán lại cho công ty Âu Nga.
“Qua làm việc với công ty Âu Nga, đơn vị này cho biết sẽ bán lại cho một doanh nghiệp khác ở Sài Gòn để xuất qua Trung Quốc làm thuốc bắc,” ông Hưng nói.
Khảo sát của ủy ban xã Xuân Thọ ghi nhận, hiện tại ở xã đã có 14 hộ trồng tiêu đào rễ bán cho thương lái với diện tích hơn 10 héc ta, phần lớn diện tích tiêu nông dân chặt bỏ để bán rễ đều là cây già, năng suất thấp.
Hơn 150 nông dân biểu tình bên ngoài văn phòng Quốc hội tại Hà Nội hôm 16/1/2007 do chính quyền địa phương thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây tịch thu ruộng đất của họ vào cuối năm 2005 nhưng không bồi thường thỏa đáng.
AFP photo
Thu hồi đất với giá rẻ mạt, câu chuyện bao giờ có hồi kết?
00:29/07:22
Tình trạng dân oan bị thu hồi đất với giá thành rẻ mạt vẫn tiếp tục diễn ra, trong khi những lô đất đó được xây dựng thành những đô thị hiện đại đắt tiền hoặc bán lại với giá cao hơn gấp nhiều lần.
Câu chuyện dài
Đất đai vẫn là chủ đề chiếm đa số đơn thư tố cáo trong nhiều năm trở lại đây. Năm ngoái, bộ TN-MT cho biết khiếu nại trong lĩnd vực đất đai chiếm đến hơn 95% tổng số đơn, trong đó phần lớn liên quan đến việc thu hồi, bồi thường và hỗ trợ về đất.
Đã từ lâu, nhiều dân oan bị thu hồi đất đai với mức bồi thường quá rẻ mạt nói với RFA họ tiến hành khiếu kiện lên cơ quan chức năng từ trung ương đến địa phương nhưng không được giải quyết.
Cách đây vài tuần lễ, ở huyện Trảng Bom, Đồng Nai xảy ra một vụ cưỡng chế khu đất rộng 12.000 m2 do gia đình bà Lê Thị Lắm làm chủ hơn 40 năm nay. Khu đất được thu hồi để xây khu công nghiệp Bàu Xéo rộng 500 ha ở Đồng Nai. Truyền thông trong nước nói rằng chính quyền phải cưỡng chế gia đình bà Lắm vì đã có mức đền bù thỏa đáng đồng thời cơ quan chức năng đã vận động giải thích nhưng gia đình bà vẫn không chấp thuận.
Tuy nhiên nói với RFA, con gái bà Lắm là Nguyễn Thị Kim Bửu cho biết mức bồi thường hết sức rẻ mạt chứ không “thỏa đáng” như những gì phía cơ quan chức năng nói:
Bây giờ nó đền cho cô có 25.000 đồng/m2 với tổng cộng 12.000m2. Như vậy cả khu đất có 310 triệu đồng bạc. Cô thưa hết lên cả văn phòng Chính phủ, không còn người nào hết trơn. Thưa lên huyện, lên xã, lên tỉnh cũng khộng được. Trên Trung ương đùn về cho tỉnh, tỉnh đùn về cho huyện, xã. Cứ như vậy 12 năm rồi.”
Gần đây chuyện thu hồi đất làm khu đô thị Thủ Thiêm trở thành đề tài nóng khi thông tin bản đồ quy hoạch khu đô thị đã bị mất. Trong buổi tiếp xúc với đoàn Đại biểu Quốc hội TP.HCM hôm 9/5, người dân khu đô thị Thủ Thiêm cho biết họ được đền bù để lấy mặt bằng xây dựng khu đô thị với giá rẻ mạt chỉ có 150.000 đồng/m2. Người dân so sánh số tiền này mua được 3 tô phở. Trong khi đó, khu đất này được bán với giá 350 triệu/m2 sau khi quy hoạch.
Chính sách định giá chưa độc lập, khách quan
Chúng tôi trao đổi vấn đề này với chuyên gia đất đai Tiến sĩ Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên – Môi trường. Ông cho biết Nhà nước đã có nhiều cải cách cơ chế thu hồi đất và bồi thường cho dân, nhưng vẫn chưa hiệu quả:
Nó vẫn chưa đảm bảo được giá trị thị trường mà đáng lẽ người dân được hưởng. Chính vì vậy mà nó dẫn tới tình trạng có thể dùng chỉ số để đo đó là tỷ lệ người dân khiếu nại, bồi thường tái định cư cũng như khiếu nại về giá đất đang chiếm đến 70-80% trong tổng số khiếu nại.
Hiện nay mặc dù Trung ương đã cố gắng rất nhiều trong việc giải quyết những khiếu nại này. Nhưng vẫn phải thấy rằng đây là một nhược điểm trong cơ chế Nhà nước thu hồi đất và thực hiện bồi thường tái định cư cho dân.
Chuyện Nhà nước thu hồi đất đai của người dân thường xảy ra ở các khu ven thành phố lớn đang đô thị hóa một cách nhanh chóng, hay các khu công nghiệp người dân cũng bị thu hồi đất để cho các doanh nghiệp mở công ty.
Nhiều vụ tranh chấp đất đai lớn đã xảy ra trong những năm gần đây giữa một bên là chính quyền và một người là người dân. Chính quyền đóng vai trò cầu nối, tức là nhân danh Nhà nước đứng ra thu hồi đất với lý do là “để phát triển kinh tế xã hội”. Điển hình phải kể đến vụ mâu thuẫn đất đai Eco park ở Hải Dương, sân golf Đông Anh, dự án Viettel tại Đồng Tâm.
Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan, người đề nghị Nhà nước VN thay đổi luật đất đai vào năm 2013, không tán thành việc thu hồi đất của dân với giá thành rẻ mạt để phát triển các khu thương mại:
Cái đó nó gây ra sự lạm dụng nhiều nhất, tức là nhân danh dự án kinh tế xã hội thì người ta làm là có thể nhà nước đứng ra thu hồi đất nhưng lại giao cho một tư nhân khác, một tư nhân, hoặc một cơ sở của nhà nước, nhưng làm cái dự án mới hoàn toàn mang tính chất thương mại, chứ không phải mục đích công ích phục vụ công cộng.
Bà Lan cũng nhận thấy chuyện thu hồi đất ở VN hiện nay là một bất công lớn vì chính sách bồi thường quá rẻ rúng:
Người dân được đền bù một thì đối với ông doanh nghiệp giá đất sau đó có thể lên đến cả trăm lần. Từ đó gây nên những chuyện khiếu kiện đất đai tràn lan ở Việt Nam. Chuyện đất đai trở thành một trong những cái bất công nhất ở Việt Nam hiện nay.
Kể từ sau cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc từ năm 1953 đến hết 1956 cho đến nay Việt Nam đã 3 lần công bố luật đất đai và sửa đổi, lần gần đây nhất là năm 2013, và được áp dụng cho đến hiện nay. Dù nhiều lần sửa đổi bổ sung, nhưng có một nội dung vẫn được giữ nguyên đó là người dân không có quyền sở hữu đất đai mà chỉ được Nhà nước giao cho quyền sử dụng đất. Vì không có quyền sở hữu nên đất đai của dân có thể bị thu hồi bất cứ khi nào, và trong nhiều trường hợp là với mức giá cơ quan chức năng đưa ra đơn phương chứ không có sự bàn bạc với phía dân.
Năm 2013 VN sửa đổi luật đất đai, và một trong những tiến bộ được công nhận rõ ràng nhất đó là dân được bồi thường theo giá trị của từng mảnh đất, chứ không áp dụng chung một bảng giá cho tất cả như trước đó. Tuy nhiên, Tiến sĩ Đặng Hùng Võ cho rằng vẫn còn nhiều lỗ hổng trong luật sửa đổi này khiến giá đền bù đất cho dân chưa thỏa đáng:
Về nguyên tắc thì tiến bộ hơn. Nhưng trên thực tế thì cách thức xác định giá đất cho các trường hợp cụ thể để hỗ trợ bồi thường tái định cư cho dân vẫn chưa đảm bảo tính độc lập và khách quan của quá trình xác định. Thứ nhất, sở Tài nguyên có thể xác định và trình giá đất do mình xác định chứ không bắt buộc phải thuê một tổ chức cung cấp dịch vụ định giá đất độc lập.
Thứ hai, hội đồng thẩm định giá các tỉnh không có quy định cụ thể tỷ lệ bao nhiêu % là thành viên thuộc khu vực Nhà nước và bao nhiêu % thuộc khu vực ngoài Nhà nước.
Ông Đặng Hũng Võ cho rằng đã đến lúc VN cần áp dụng các cơ chế mới về đất đai, ví dụ như cơ chế thuê đất của người dân để làm các dự án công cộng, chứ không phải các dự án đầu tư. Đối với những trường hợp bắt buộc phải chuyển đổi, tuyệt đối chỉ nên áp dụng cho các mục đích công cộng. Hay có thể học theo Hàn Quốc, Nhật Bản cho người dân góp đất làm dự án công và được nhận lại phần đất khác với giá trị tương đương.
Ông Nguyễn Văn Đua – Nguyên Phó Bí thư Thường trực TP.HCM.
Ông Lê Hoàng Quân – Nguyên Chủ tịch UBND TP.HCM.
Nghiệp chướng do các ông tạo ra để người dân gánh chịu oan khiên thật sự vô cùng tàn khốc.
Các ông nợ người dân những cuộc đời bị đánh cắp, những số phận bị đánh gục. Các ông nợ nhân dân niềm tin vào tương lai. Các ông nợ quốc gia vì sự phát triển bị chính các ông kìm hãm.
Đó, đích xác là tội ác!
“ Câu chuyện của bà Nguyễn Thị Kim Phượng (58 tuổi), khu phố 1, phường Bình An, quận 2:
Sau 3 lần cưỡng chế, ngày 31/7/2012 là “ngày kinh hoàng” nhất trong cuộc đời của tôi. Người ta kéo một đội đến để đập phá nhà, dùng xe ủi san bằng hết cả, dù tôi cố ngăn cản.
Khi đó, tôi chỉ nghĩ muốn lấy đất phải có quyết định thu hồi, muốn cưỡng chế phải có quyết định của tòa án. Tôi chỉ kịp mang theo giấy tờ tùy thân, sổ nhà đất.
Mãi sau này, khi con trai lớn đám cưới, nó bảo tôi tìm cho mấy tấm ảnh lúc nhỏ để in ra, tôi cũng không biết tìm đâu, chỉ biết khóc với con.
Tối hôm đó gia đình chúng tôi chính thức thành người vô gia cư. 4 người chia ra 4 nơi để xin ở cho dễ. Chồng vào công ty, 2 đứa con thì một đứa về nội, một đứa về ngoại ở tạm. Còn tôi kiên quyết không chịu đi.
Cả cuộc đời vợ chồng, con cái chỉ có một cái nhà. Mà không phải chỉ là cái nhà không đâu. Ở đó là kỷ niệm, là linh hồn của 4 con người. Đập nhà vô lý làm sao tôi có thể chấp nhận.
Sau “cú sốc” đó, tôi đi lang thang khắp các nhà sách để tìm đọc luật Xây dựng, các văn bản liên quan về quản lý thu hồi đất đai thuộc sở hữu Nhà nước. Không có điều kiện mua, tôi cứ nán lại đọc từ sáng đến chiều. Chiều về lại ghé đến nhà những người dân cùng hoàn cảnh như mình để tìm hiểu sâu hơn.
Tôi mua báo để đọc, cứ có bài nào liên quan đến Thủ Thiêm là cắt lại. Đọc được thông tin gì hay, có lợi cho mình và dân, tôi ghi chép vào giấy. bà Nguyễn Thị Kim Phượng (58 tuổi), khu phố 1, phường Bình An, quận 2:
Cứ vậy, đến năm 2013, từ một người chỉ học đến lớp 9, tôi bắt đầu “rành” về bản đồ. Mấy hôm nay, nghe thông tin về bản đồ 1/5.000 năm 1996, tôi cũng có một bản được sao chép từ Cục Lưu trữ Nhà nước. Đi đâu tôi cũng vác cái ba lô đựng đầy giấy tờ bên mình. Đó là tất cả những văn bản pháp lý, quy định pháp luật, kể cả những bản đồ được sao chép. Mang theo để ai muốn tìm hiểu thì lại nói cho họ nghe, cung cấp tài liệu.
Hiện tôi vẫn sống trên nền đất cũ, sau khi nhà bị đập bỏ thì dựng lán lên ở. Năm 2016 chồng mất vì ung thư, tôi mới nhờ người phụ che tôn bốn phía để có nơi thờ tự”.