Trump thắng cử nhờ bàn tay thứ hai…

Trump thắng cử nhờ bàn tay thứ hai…

Xin gởi đọc bài rất hay về sự Mầu Nhiệm của Đức Tin.

 

 

 

 

 

 

 

Được vị này giúp, ông Trump mới có thể thắng được đối thủ Hillary Clinton mạnh hơn 10 lần.

Ngày 16/6/2015, tỷ phú Donald Trump cùng vợ Melania bước xuống thang cuốn và tiến vào phòng họp báo ở Tháp Trump để tuyên bố tranh cử tổng thống Mỹ. Thông tin này lập tức khiến nhiều người bật cười và nghi ngại, bởi chẳng ai tin một “kẻ ngoại đạo” như ông có thể trở thành chủ nhân tương lai của Nhà Trắng. Vậy nhưng sau 595 ngày cố gắng, “kẻ ngoại đạo” ấy chính thức đắc cử Tổng thống đời thứ 45 của Hoa Kỳ. Kết quả chấn động này khiến nhiều người đặt trong lòng một dấu hỏi:“Tại sao lại là Donald Trump?”

 

 

 

 

 

 

Trong khi ứng cử viên đảng Dân Chủ bà Hillary Clinton – một nhân vật kỳ cựu với hơn 50 năm kinh nghiệm chính trường rõ ràng đã tổ chức rất tốt chiến dịch của mình. Bà có nhiều văn phòng tranh cử hơn, đặt ở vị trí chiến lược hơn, có nhiều nhân viên hơn và có kinh phí tốt hơn; bà còn nhận được sự ủng hộ của hầu hết giới tinh hoa, tài phiệt kinh tế, ngôi sao truyền hình…

Về phần ông Trump, chiến dịch của ông hoạt động lộn xộn và dường như mâu thuẫn với đảng Cộng hòa. Không những thế, ngay tại thời điểm trước khi diễn ra cuộc bầu cử chính thức, hầu hết các tờ báo chủ lưu tại Mỹ đều đăng tải những thông tin gây bất lợi cho ông như những phát ngôn gây sốc, tính cách nông nổi, kết quả thảm hại sau các cuộc thăm dò… Tất cả những điều này khiến nhiều người tin chắc rằng Donald Trump thật sự không phải là đối thủ xứng tầm với cựu Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton – tinh anh của giới chính khách Mỹ.
Tuy nhiên, trái ngược với tất cả những niềm tin chắc chắn ấy, ông Trump đắc cử.

Sau cuộc bầu cử, hàng loạt các chính trị gia, nhà phân tích bắt đầu đi tìm lời giải cho thành công vang dội của ông. Có rất nhiều luận điểm được nêu ra, nhiều người cho rằng ông Trump có khả năng vận dụng kĩ thuật và chiến thuật tranh cử tốt, ông dám phá vỡ mọi quy tắc, hay vì ông là vị “tỉ phú của người lao động tay chân”… Tuy nhiên, tất cả những lý do khách quan này dường như không thể thỏa mãn mối nghi tâm lớn, kết quả phi thường cần lời giải phi thường. Và cuối cùng, người ta chỉ có thể tin: “Ông là lựa chọn của Đấng Cứu Thế …

 

 

 

 

 

 

 

 

Roger Stone, người từng tham gia 8 chiến dịch tranh cử qua các đời tổng thống Mỹ kiêm cố vấn tranh cử thân tín của Richard Nixon và Ronald Reagan, đã kể lại một sự kiện hi hữu từng xảy ra vào năm 1989 thông qua cuốn sách Đường đến Nhà Trắng 2016 – Cuộc cách mạng của Donald Trump, đó là trong một lần ông Trump định dùng trực thăng đến dự một cuộc họp ở thành phố Atlantic, nhưng ông Stone đã cố gắng thuyết phục ông Trump ở lại New York. Ông Trump nghe lời và sau đó cả hai người nhận được thông tin báo rằng chiếc trực thăng bị rơi, tất cả những ai có mặt trên đó đều bỏ mạng…

“… Tôi biết mạng sống của ông đã được bảo toàn để cứu nền Cộng hòa và phục hồi nền kinh tế của nước Mỹ. Đó là lúc tôi nhận ra Trump đến Trái đất này vì mục đích lớn hơn. Đó cũng chính là lúc tôi nhận ra ông sẽ là Tổng thống”. (trang 20) – Trích đoạn được viết trong bối cảnh Stone làm việc cho Trump trong vai trò nhân viên vận động hành lang.

 

 

 

 

 

 

 

Điều này khiến ông Roger Stone tin rằng, ông Donald Trump trở thành Tổng thống là một dạng của “chân mệnh Thiên Tử” hay còn được gọi là sự lựa chọn của Sáng Thế Chủ – vị Thần khai sáng vũ trụ.

Năm 2011, một người lính cứu hoả về hưu tên là Mark Taylor từng chia sẻ rằng anh có một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, Chúa nói với anh rằng ông Trump sẽ trở thành tổng thống tiếp theo của nước Mỹ. Trump là người được Thượng Đế chọn để lập lại trật tự cho nước Mỹ và thế giới, đồng thời đem lại sự kính nể cho nước Mỹ. 5 năm sau, Taylor chia sẻ về sự kiện này trong cuộc phỏng vấn với Pastor Rick Wiles của tờ TruNews.

Taylor tin rằng “Chúa đã sắp đặt tất cả”.

 

 

 

 

 

 

 

“Chúa nói với tôi rằng, Ngài lựa chọn người đàn ông này, Donald Trump, để vượt qua thời kỳ hiện tại. Giống như Benjamin Netanyahu đến với Israel, ông Trump sẽ là vị cứu tinh của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ. Sứ mệnh của ông Trump là đem lại lòng tự tôn, sự kính nể và niềm tin cho nước Mỹ. Nước Mỹ sẽ lại được xem trọng như một quốc gia quyền lực và thịnh vượng trên thế giới. Đồng đô-la Mỹ một lần nữa là đồng tiền mạnh nhất và sẽ trở thành đơn vị tiền tệ chuẩn cho các đồng tiền khác được chuyển đổi và định giá”.

Vậy nên, sự kiện ông Donald Trump đắc cử chức Tổng thống Mỹ được xem như một an bài và khẩu hiệu “Make America Great Again” của ông cũng không phải là ngẫu nhiên.

Nếu sự thật là vậy, thì tại sao Ngài chọn ông? Câu trả lời có lẽ rất đơn giản, bởi vì ông đặt niềm tin vào Ngài.

Như cách mà ông từng khẳng định:

 

 

 

 

 

 

 

 

Nước Mỹ luôn khẳng định quyền tự do đến từ Đấng Cứu Thế… Quyền lợi của chúng ta được Chúa Trời ban tặng và không một thế lực trên Trái đất có thể tước bỏ những quyền lợi đó.

So với nước Mỹ trong lịch sử, nước Mỹ ngày nay đã thay đổi, đó không còn là giấc mơ mà nhiều người từng muốn vươn tới, và niềm tin vào lời dạy của Chúa cũng phai mờ dần sau nhiều biến cố của đất nước. Trong sự kiện Washington – A Man of Prayer được tổ chức hàng năm tại sảnh Statuary trên đồi Capitol, nghị sĩ Randy Weber đã khóc và thay lời bài phát biểu của mình bằng lời cầu nguyện Chúa:

“Đức Chúa toàn năng, Đấng ở trên trời… Thưa Chúa, con đang thú nhận với Ngài những tội lỗi mà đất nước con đã được khuyến khích để hành động… Lạy Chúa, chúng con đã cố gắng thử và xóa bỏ lời răn của Ngài trong các trường công. Chúa ơi, chúng con đã cố gắng đưa Kinh Thánh ra khỏi lớp học, tháo “Mười Điều Răn” xuống khỏi bức tường. Ôi thưa Chúa, xin tha thứ cho chúng con. Chúa ơi, chúng con đã nghĩ rằng mình rất thông minh, chúng con đã cố gắng thay thế lời răn và giới luật của Ngài bằng những con chó đánh hơi ma túy, bằng những chiếc máy dò kim loại, bằng những nhân viên cảnh sát mặc đồng phục trong những ngôi trường.

Lạy Chúa, chúng con đã giẫm đạp lên những lời dạy linh thiêng của Ngài về sự thánh thiện của hôn nhân, cố gắng sửa đổi nó và chúng con gọi đó là một lối sống thay thế.

Thưa Chúa, xin Ngài tha thứ cho chúng con!

 

 

 

 

Chúa ơi, chúng con đã giết chết những sinh mệnh vô tội nhất trong số chúng con. Người đầy tớ trung thành của Ngài, Thánh Moses đã cảnh báo chúng con trong “Phục truyền Luật lệ ký 30:19” rằng hãy chọn sự sống, hãy cho chúng con và dòng dõi được sống. Thượng đế, chúng con đang giết chết con cháu của mình và chúng con gọi đó là sự lựa chọn.

 

 

 

 

 

 

 

Lạy Chúa ở trên trời, xin hãy tha thứ cho chúng con!”

Dường như nghị sĩ Randy Weber đã nhận ra có tội với Chúa và xoá đi đức tin của mình sẽ phải gánh chịu hậu quả vô cùng lớn. Và chỉ có niềm tin vào tâm linh, vào những gì Đấng Cứu Thế đã răn dạy, con người mới có một tương lai tốt đẹp.

Một trong những yếu tố làm nên nước Mỹ là người Mỹ tin vào những giá trị tâm linh sâu thẳm của vũ trụ, vượt xa vật chất hiện thực như cách mà họ khẳng định trên tờ tiền của mình: “In God we trust – Chúng tôi tin vào Chúa”.

Chúng tôi tin vào Chúa

 

 

 

 

 

 

Trước nỗi đau và bế tắc mà nước Mỹ đang gặp phải, người dân nước này hiểu rằng họ cần một người có thể giúp họ kiên định lại đức tin đã vỡ vụn, củng cố lại những giá trị sống lâu bền đã ăn mòn vào “tinh thần Mỹ”, một người có thể cùng họ “đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại”.

Đến đây câu trả lời đã quá rõ ràng, Đấng Cứu Thế sẽ không thể lựa chọn Hillary Clinton hay bất kỳ ai khác, những người đang ủng hộ cho chương trình nạo phá thai, hạn chế tôn giáo và đức tin của người dân. Ngài chọn Donald Trump đơn giản vì ông “tin và tôn kính Chúa Trời”. Và niềm tin này sẽ cùng Donald Trump đưa thời hoàng kim của nước Mỹ quay trở lại.

Trong bài diễn văn phát biểu nhân ngày Độc lập của nước Mỹ, Tổng thống Donald Trump đã khẳng định rất nhiều lần về Đấng Cứu Thế và quyền con người.

“Là người Mỹ, chúng ta yêu đất nước của chúng ta, chúng ta yêu gia đình của chúng ta, chúng ta yêu tự do của chúng ta và chúng ta yêu Thiên Chúa của chúng ta”.

“Và hơn tất cả, chúng ta biết điều này, tại Mỹ, chúng ta không tôn kính chính phủ, chúng ta tôn kính Chúa Trời”.

 

 

 

 

 

 

 

“Các nhà sáng lập đã dẫn chứng về Đấng Cứu Thế 4 lần trong Tuyên ngôn độc lập. Trên những tờ tiền của chúng ta là: ‘Chúng ta tin vào Chúa”.

“Chính quyền của tôi sẽ luôn ủng hộ và bảo vệ tự do tôn giáo của bạn…Tôi sẽ không để bạn thất vọng”.

“Chúng tôi không muốn thấy Chúa Trời bị ép buộc phải rời khỏi quảng trường công cộng, bị đưa ra khỏi trường học, hoặc bị đẩy ra ngoài quyền con người của chúng ta… Chúng tôi muốn nghe những lời cầu nguyện trước trận bóng đá nếu họ muốn”.

“Chúng tôi muốn tất cả trẻ em có cơ hội cảm ân phước lành của Thượng Đế. Chúng tôi sẽ không cho phép chính phủ kiểm duyệt những bài giảng đạo hay hạn chế quyền tự do ngôn luận của các mục sư và những người truyền đạo, những người mà chúng tôi tôn trọng nhất”.

“Đó là lý do tại sao… Tôi chỉ cần ký một lệnh hành pháp sau khi chiến dịch thông qua để gỡ bỏ Luật sửa đổi Johnson đang gây trở ngại đối với quyền của các bạn trong Tu chính án thứ nhất”.Tu chính án năm 1964 được đặt theo tên của Tổng thống Lyndon Baines Johnson, ngăn cấm các nhà truyền giáo Ki-Tô phát biểu các vấn đề cộng đồng bằng cách đe dọa khấu trừ thuế tại các nhà thờ. Tổng thống Donald Trump từng khẳng định:

Chừng nào tôi còn là Tổng thống, không một ai có quyền ngăn cản bạn thực hành đức tin hay thuyết giảng những điều trong trái tim bạn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chừng nào tôi còn là Tổng thống, không một ai có quyền ngăn cản bạn thực hành đức tin.

Ông Trump sinh năm 1946 trong một gia đình theo phái Presbyterian. Maryanne Macleod, mẹ của ông Trump di cư đến Hoa Kỳ với tư cách là Giám mục trưởng nghiêm khắc. Vào những năm về sau, bà dường như đã mở rộng hơn niềm tin tôn giáo của mình, nhưng bà luôn đảm bảo rằng tất cả các con của bà đều lớn lên theo phái Presbyterian.

Khoảng thập niên 1970, cha mẹ của Trump cũng tham gia các sinh hoạt tại Nhà Thờ Marble Collegiate ở Manhattan, do Mục sư Norman Vincent Peale quản nhiệm. Mục sư Peale được cho là một người có những suy nghĩ tích cực và bao dung. Theo tờ Washington Post, chính bản thân ông Donald Trump cũng thờ phụng tại Nhà Thờ này tới tận thập niên 1980 và một trong các con ông được làm lễ bap-tem tại đây. Ông Trump nhiều lần ca ngợi kỹ năng giảng thuyết và sứ điệp làm được mọi chuyện trong lối suy nghĩ tích cực của mục sư Peale.

 

 

 

 

 

 

 

Mối quan hệ giữa ông Trump và vị mục sư mới Norman Vincent Peale đã phát triển thành tình bạn. Ngay cả bây giờ, sau ¼ thế kỷ, ông Trump vẫn không ngừng ca ngợi về Peale. Đối với ông Trump, đó là một mối quan hệ quan trọng đã xác lập nên niềm tin tôn giáo của ông hôm nay.

Tổng thống Donald Trump là tổng thống Mỹ đầu tiên đến thăm Bức tường phía Tây (Bức tường Than khóc) ở thành cổ Jerusalem nơi người Do Thái mộ đạo vẫn ngày ngày tới nguyện cầu. Trong chuyến thăm ông đội chiếc mũ kippah (mũ Sợ Chúa). Theo truyền thống, đàn ông Do Thái phải đội chiếc mũ này mỗi khi cầu nguyện, nghe giảng kinh, hoặc tham dự các buổi lễ quan trọng. Chiếc mũ sẽ là vật bảo vệ sự tinh khiết và linh thiêng của Chúa khỏi sự trần tục của con người..

 

 

 

 

 

 

 

 

Ông Trump đã chiến thắng đầy ngoạn mục và điều duy nhất khiến ông thực sự khác biệt so với đối thủ của mình đó là ông có một đức tin mạnh mẽ, một tâm hồn lấp đầy những giá trị tâm linh mà người Mỹ gửi trọn. Bài học về sự thành công nhiệm màu của nước Mỹ và ông Trump khiến người ta hiểu rằng muốn thành công cần một đức tin, một nguyên lý thực hành tâm linh như cách mà người phương Tây tin: Tinh thần và vật chất mà nhân loại sở hữu là ân huệ của Đấng Cứu Thế – Muốn trở nên phi thường cần tin vào những điều siêu thường chân chính.

Hồng Tâm

Anh chị Thụ Mai gởi

Hành trình từ học sinh ‘đội sổ’ đến cử nhân y tá xuất sắc của mẹ Việt ở Mỹ

 

Hành trình từ học sinh ‘đội sổ’ đến cử nhân y tá xuất sắc của mẹ Việt ở Mỹ

By Tạp Chí Hoa Kỳ – 18 Tháng Năm, 2018

Chỉ tốt nghiệp trung cấp ở Việt Nam, rồi đi xuất khẩu lao động, chị Cẩm Tú, 36 tuổi, từng gặp muôn vàn khó khăn khi theo chồng Mỹ nhập cư.

Chị Cẩm Tú, cử nhân y tá sắp tốt nghiệp trường Nevada State College, Mỹ.

Ở độ tuổi 36, nhiều phụ nữ Việt ở nước ngoài đã có một công việc ổn định, hay yên phận với việc nội trợ, chăm sóc chồng con. Thế nhưng chị Cẩm Tú, người con gái Sài thành, vẫn miệt mài hoàn thành nốt kỳ học cuối ngành khoa học điều dưỡng, trường Nevada State College, Las Vegas.

Đi học thường đứng “đội sổ”, nói tiếng Anh bập bẹ, chỉ tốt nghiệp trung cấp ở Việt Nam rồi đi xuất khẩu lao động ở Nhật, những tháng ngày đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ là chuỗi ngày khó khăn vô cùng với chị. Rào cản ngôn ngữ khiến chị không muốn giao tiếp với ai, trừ ông xã người Mỹ, công tác trong quân đội.

“Tôi nói tiếng Anh chỉ mỗi ông xã tôi hiểu vì anh đã quen với cách nói của tôi. Vì đã quen nhau 2 năm ở Nhật trước khi kết hôn nên hầu như chúng tôi hiểu ý nghĩ của nhau nhiều hơn là lời nói. Còn người khác không ai hiểu tôi nói gì”, chị .

Là người chăm chỉ, lại có vốn tiếng Nhật kha khá, nên ngay sau khi sang Mỹ năm 2010, chị Tú xin làm ở một nhà hàng của Nhật, làm phụ bếp cho các đầu bếp sushi. Thời gian này chị cũng đi học ở lớp tiếng Anh dành cho người nhập cư.

Bước ngoặt đến vào năm 2012, khi chị sinh con đầu lòng. “Tôi sinh mổ rất đau, bên cạnh chỉ có chồng nên rất tủi thân. May mắn là lúc đó có một y tá rất tuyệt vời. Cô ấy luôn chăm sóc, động viên và dành những lời ân cần cho tôi. Cô luôn miệng nói “I believe in you! You can do this”, (Tôi tin cô. Cô có thể làm được mà). Khi đó tôi nghĩ cô ấy như một người thân của mình vậy”, chị Tú nhớ lại.

Hình ảnh cô y tá tận tụy, hết lòng chăm sóc bệnh nhân luôn thường trực trong tâm trí chị. Vì thế, sau khi cai sữa con 6 tháng, chị Tú bảo lãnh mẹ sang Mỹ chăm con hộ và chính thức đăng ký học tiếng Anh chỉn chu ở trường cao đẳng cộng đồng.

Khi tiếng Anh đủ khá, chị đăng ký học lớp hộ sinh. Có được tấm bằng hành nghề, chị xin làm ở một viện dưỡng lão. Dù rất bận rộn, nhưng chị vẫn vừa đi làm bán thời gian, vừa đi học tiếp tiếng Anh nâng cao. Ngày càng thấy gắn bó với công việc chăm sóc người bệnh, chị sau đó còn đăng ký học tiếp lớp hoá, sinh, dinh dưỡng, giải phẫu học, sinh lý học, và nhiều lớp khác.

Chị Tú , lúc đầu chị chỉ định học hệ Cao đẳng nhưng thầy cô bạn bè, ai cũng nói chị có khả năng nên quyết định làm liều. Ngày chị đăng ký học Cử nhân trường Nevada State College, hai vợ chồng chị đã nói chuyện với nhau rất nhiều. Anh nói học ngành này rất khó, áp lực về điểm số rất cao, thời gian gò bó, sợ chị không chịu nổi. Nếu không đáp ứng chị có thể bị học lại, rất tốn kém và xa hơn là cho thôi học.

“Tôi biết trước mắt mình là cả núi khó khăn. Nhưng tôi không từ bỏ. Người ta học một, tôi sẽ cố học mười”, chị Tú tâm sự.

Chị Tú nhận được nhiều sự giúp đỡ từ người chồng làm trong quân đội.

Với tiêu chí học chậm mà chắc, chị Tú hoàn thành các môn học đại cương trong vòng 4 năm (tính cả thời gian học hộ sinh), trong khi nhiều bạn bè Mỹ của chị chỉ cần 2 hoặc 3 năm đã xong.

Chị kể: “Tôi còn nhớ ngày đầu đi thực tập ở bệnh viện, tôi ngơ ngác lắm. Tôi bị người hướng dẫn mắng ngay trước mặt nhiều người. Tôi đã khóc rất nhiều hôm đó, thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng cũng từ lần đó, tôi tự nhủ sẽ cố gắng, nỗ lực gấp nhiều lần để không bao giờ bị như vậy”.

Tuần nào cũng vậy, cứ 3 ngày học lý thuyết xong, chị Tú lại đi thực tập ở bệnh viện. Lịch dày đặc từ 6 giờ sáng đến 4 giờ chiều khiến chị bận tối mắt tối mũi. Bước vào học chuyên ngành, chị càng tất bật hơn khi hoàn thành chương trình học 4 kỳ trong 15 tháng.

“Nhiều lúc tôi cảm thấy có lỗi với con vì không có nhiều thời gian cho bé. Có lần con ốm mà vẫn phải đi làm, đến nơi rơi nước mắt lo cho con nên sếp lại cho về. Rồi những hôm bận học quá, con muốn vào phòng chơi với mẹ nhưng tôi ra điều kiện phải im lặng. Nhìn con lủi thủi xem ipad tôi thương vô cùng”, chị Tú nói.

Được chồng hỗ trợ việc đưa đón con đi học và dọn dẹp nhà cửa trong nhà, chị vùi đầu vào việc học. Chị học ngày học đêm, lên thư viện, về nhà lại đọc sách, xem tivi, tra cứu internet, chỗ nào không hiểu lại hỏi thầy cô, bạn bè. Đã bao đêm chị ngủ mà trên tay vẫn còn cầm giáo trình học.

“Những lúc tôi làm bài thi không hài lòng, thực tập trong bệnh viện mệt mỏi, anh lại an ủi và động viên tôi nhiều. Gánh nặng đặt lên vai anh khi vừa phải lo toàn bộ chi phí trong nhà, vừa chi tiền cho tôi học. Vì thế, tôi không thể để phụ lòng anh”, chị Tú tâm sự.

Chị sẽ chính thức tốt nghiệp hệ cử nhân y tá trong 3 tháng nữa.

Những cố gắng của chị được đền đáp xứng đáng khi phần lớn các môn học chị đều giành điểm tuyệt đối (chỉ một môn điểm B). Chị còn được trường đề cử vào Nursing Hornor Society, hiệp hội dành cho sinh viên chuyên ngành y tá và cho y tá có thành tích xuất sắc.

Người hướng dẫn từng mắng chị trước mặt mọi người, sau này dành nhiều lời khen cho chị. Trong bức thư viết gửi học trò, bà tin chị sẽ là một y tá giỏi, bởi chị có chuyên môn tốt, và “kỹ năng giao tiếp, xử lý mọi việc tuyệt vời”. Nhiều bạn bè trong lớp cũng khâm phục chị bởi sự cần cù, chịu khó và giúp đỡ mọi người.

Còn 3 tháng nữa mới chính thức tốt nghiệp, nhưng chị Tú đã được cầm trên tay tấm bằng loại giỏi (Magna Cum Laude). Chị dự định sẽ xin vào làm y tá tại một bệnh viện quân đội, để phục vụ cho những người đồng đội của chồng.

“Tôi bắt đầu đi học bên này lúc 31 tuổi và chuẩn bị tốt nghiệp ở tuổi 36. Nếu không thử không bao giờ tôi nghĩ mình có thể làm được. Vì thế, tôi tin mọi người đều có thể làm đến cùng để theo đuổi ước mơ. Quan trọng nhất là sự kiên trì và đam mê ngành mình đã chọn”, chị Tú nói.

Image may contain: 2 people, people smiling, selfie and closeup
Image may contain: 3 people, people smiling, people sitting and outdoor
Image may contain: 1 person, smiling, hat

Đất đai: vàng và máu!!!

Đất đai: vàng và máu!!! (nguồn : Dân Làm Báo)

Tự do Ngôn luận – Không ai có nỗi ám ảnh về đất đai như người Cộng sản, vì họ luôn có nỗi ám ảnh về quyền lực. Và một trong những phương thế để giữ quyền lực là sở hữu đất đai, kho vàng bất tận, nguồn phát sinh mọi của cải khác. Mà sở hữu đất đai theo quan niệm của họ là phải đoạt lấy bằng vũ khí, đồng thời làm cho những ai bị tước đoạt không có khả năng đòi lại. 

Chính vì thế, sau khi nhắm được chính quyền ở miền Bắc, họ đã tổ chức cái gọi là “Cải cách ruộng đất” mà thực ra là đoạt lấy đất của những người bị gán danh hiệu địa chủ, và đoạt bằng cách đấu tố giết chết ngay những kẻ xấu số này. Những địa chủ ấy từng là ân nhân của đảng cũng có thể đem bắn, điển hình là bà Cát Hanh Long Nguyễn Thị Năm. Những địa chủ ấy từng hiến nhiều cơ ngơi cho đảng cũng có thể bị lột sạch, như ông bà Trịnh Văn Bô. Kết quả của vụ Cải cách Ruộng đất đẫm máu đó không hề là chia đất cho bần cố nông, thực thi chính sách “người cày có ruộng”, nhưng là đoạt hết mọi đất đai (ở miền Bắc) vào trong tay đảng. 

Để có thể chiếm đất thêm, VC tiến hành cuộc chiến xâm lăng miền Nam. Sau khi cướp được quyền lực trên khắp cả nước, đầu tiên họ tống cổ dân giàu các thành thị đi kinh tế mới, bắt giam quân cán chính VNCH vào các trại tù hẻo lánh xa xôi, thực hiện “cải tạo công thương nghiệp”… để cướp đất, cướp nhà, cướp cơ sở kinh doanh, sản xuất. VC còn gây đủ khó khăn khốn đốn cho cuộc sống dân miền Nam, khiến hàng triệu người phải tìm cách vượt biên, bỏ lại nhà cửa. Phần lớn ruộng đất và cơ sở của các tôn giáo cũng bị tước đoạt. Sau đó, VC hiến định quyền sở hữu đất đai của đảng, bằng cách đưa ra nguyên tắc mỵ dân mơ hồ: Đất đai, rừng núi, tài nguyên thiên nhiên…. đều thuộc sở hữu toàn dân, do nhà nước thống nhất quản lý, tập thể và cá nhân chỉ được quyền sử dụng (Hiến pháp 1980 điều 19+20 và HP 1992 điều 17+18). HP 2013 điều 50 thì còn thêm: nhà nước đại diện chủ sở hữu, nhằm củng cố điều 5 Luật Đất đai 2003. 

Chỉ cần chừng đó là đã biến tất cả mọi ai cư trú trên mảnh đất hình chữ S trở nên người thuê đất của đảng và có thể bị tống cổ khỏi nơi cư trú bất cứ lúc nào, để nhà nước lấy đất làm việc riêng. Và cũng kể từ đó, xuất hiện tại CHXHCN Việt Nam một “giai cấp” còn thảm hại hơn cả giai cấp vô sản mà chế độ CS luôn đề cập, “giai cấp Dân Oan” với quân số hàng chục triệu người. Sẽ vang rền trong lịch sử những cái tên như Thủ Thiêm (Sài Gòn), Cồn Dầu (Đà Nẵng), Tiên Lãng (Hải Phòng), Tân Rai, Nhân Cơ (Tây Nguyên), Dương Nội, Đồng Tâm (Hà Nội), Văn Giang (Hưng Yên), Vụ Bản (Nam Định)… Ở những nơi đó, ngoài vàng chảy vào túi đảng, đảng viên, nhà nước, quan chức nhà nước, đại gia đỏ, công ty quốc doanh đỏ… còn là nước mắt và máu của dân oan, vì bị cán bộ, công an, côn đồ, bảo vệ, có khi cả bộ đội, dàn quân đánh như đánh địch, san bằng nhà cửa, tiêu diệt hoa màu, quật ủi mồ mả, và kết thúc kiểu trừ hậu hoạn là bắt bớ bỏ tù dài hạn (để “chúng” hết khả năng và ý chí để đòi lại tài sản). Có cần thì tử hình như anh Đặng Văn Hiến ở Đak Nông. 

Nhưng đâu chỉ nhà cửa, ruộng vườn, mồ mả tư nhân. Đến cả rừng núi bao la, biển cả ngút ngàn, hang động kỳ ảo, lăng tẩm vua quan, duyên hải xinh đẹp, tài nguyên quốc gia phong phú như Fansipan, Hạ Long, Sầm Sơn, Vũng Áng, Phong Nha, Kẻ Bàng, Cửa Việt, Mỹ Thủy, Lăng Cô, Hải Vân, Mỹ Khê, Hòa Quý, Hòa Xuân, Bà Nà, Sơn Trà, Cửa Đại, Lý Sơn, Nha Trang, Tây Nguyên, Phú Quốc… cũng đã bị xẻ thịt, bị phá nát cảnh quan, bị biến thành resort cao cấp, sân golf quý tộc, cũng đã đuổi hết cư dân sinh sống hay bắt họ thành nô lệ phục dịch, cũng giao hết cho công ty nọ, tập đoàn kia, trong đó không ít là của người Tàu, cũng đã trở thành tài sản kinh doanh riêng cho những nhóm lợi ích cá mập. 

Nhiều bãi biển được cả thế giới công nhận thuộc loại đẹp nhất hành tinh như Mỹ Khê (Đà Nẵng), Cửa Đại (Hội An), Bãi Dài, Bãi Sao (Phú Quốc), nơi mà trước đây người dân có thể thoải mái bơi lội hay tự do đánh bắt hải sản thì giờ đây, phần lớn diện tích nói trên đã được dành cho các đại tập đoàn khai thác bỏ túi. Quần thể công trình du lịch văn hoá dịch vụ cáp treo, vui chơi giải trí, khách sạn Fansipan Sapa đã phá nát sinh cảnh vườn quốc gia Hoàng Liên Sơn, chiếm nơi ăn chốn ở của không biết bao nhiêu cư dân bản địa. Dự án Công viên đại dương Hạ Long xâm phạm, san lấp hàng trăm hecta mặt biển thuộc vùng đệm của di sản thiên nhiên thế giới độc đáo và bậc nhất này. Nhiều cánh rừng phòng hộ ven biển Sầm Sơn đã bị xóa sổ để xây dựng sân golf, resort, người dân xunh quanh đó chẳng còn được cào ngao đánh cá, không biết bao nhiêu gia đình sống nhờ nghề bám biển từ nhiều thế hệ bị cướp kế sinh nhai. Hoà Quý, Hoà Xuân ở Đà Nẵng được gọi là khu du lịch sinh thái nhưng thực chất không phải. Người ta đã đuổi hết dân đi, quy hoạch thành khu đô thị rồi bán nền lại với giá từ 50 đến 100 triệu đồng mỗi mét vuông trong khi chỉ đền bù cho dân khoảng 15 ngàn đồng/m2, mức giá nông nghiệp rẻ mạt. 

Chưa bao giờ, đảng bộ và nhà cầm quyền VC nhiều nơi, nhiều cấp lại quyết liệt, hung hăng thu (cướp) đất của dân trao cho các tập đoàn địa ốc như Vingroup, Sungroup, Bimgroup, Đại Quang Minh, FLC một cách dễ dãi và dã man đến thế. Điều đó dễ hiểu, vì các cơ quan, quan chức liên can từ trung ương đến địa phương đều được ăn chia trong các dự án của những tập đoàn này, phần lớn là được tặng hay bán rẻ biệt thự. Chẳng hạn trong dự án Ecopark (Văn Giang, Hưng Yên) thu hồi của dân 500 ha, 7 cán bộ ở ban tổ chức trung ương đảng được “nhượng” 7 biệt thự diện tích từ 500-1.200 m2/biệt thự với giá “bèo” 2 triệu đ/m2 trong khi giá một m2 căn hộ cao tầng ở đây là từ 26-32 triệu/m2. Theo dân Văn Giang thì ở dự án Ecopark có ít nhất 150 biệt thự “ngoại giao”dành cho hệ thống quan chức từ trung ương tới địa phương trong đó đủ thành phần lãnh đạo đảng, chính quyền, công an, tài nguyên môi trường, địa chính… Ở dự án Vinhome của đại gia Phạm Nhật Vượng tại quận Long Biên (Hà Nội), bà con phường Phúc Đồng cũng kể vanh vách những biệt thự, căn hộ “ngoại giao”của ông nọ, bà kia ở thành phố, trung ương phường, quận,… Mới đây, dư luận đã rùm beng về chuyện đại tá giám đốc Công an Đà Nẵng Lê Văn Tam được Vũ “nhôm” tặng cho một biệt phủ 100 tỷ tại Làng Châu âu (Eurovillage) ở quận Sơn Trà, Đà Nẵng. 

Và cũng chưa bao giờ, những tập đoàn cá địa ốc như Vingroup, Sungroup, Bimgroup, Đại Quang Minh, FLC… lại giàu nhanh đến thế. Giàu một cách cực kỳ dễ dãi và tàn độc trên đất đai và thân xác đồng bào. Đây là những tên tư bản cá mập đúng nghĩa mà Karl Marx (vừa được nhắc nhớ 200 năm sinh nhật) đã mô tả trong Tư bản luận: “…Tư bản ghét cay, ghét đắng tình trạng không có lợi nhuận hay có quá ít lợi nhuận chẳng khác gì giới tự nhiên ghê sợ chân không. Lợi nhuận mà thích đáng thì tư bản trở thành can đảm; Lợi nhuận mà được đảm bảo 10% thì người ta có thể dùng được tư bản khắp nơi; Bảo đảm được 20% thì nó hăng máu lên; Bảo đảm được 50% thì nó không biết sợ là gì; Bảo đảm được 100% thì nó chà đạp lên mọi luật lệ loài người; Bảo đảm được lợi nhuận 300% thì nó chẳng từ mọi tội ác nào mà không dám phạm, thậm chí có bị treo cổ nó cũng không sợ…”. Trong thực tế, những tên tư bản cá mập này đã không hề có và không thể có trong thế giới tư bản giẫy chết, nhưng chỉ có và có nhiều trong thế giới thiên đường cộng sản, từ Trung Quốc cho tới Việt Nam. Hãy lấy Thủ Thiêm, một ví dụ đang nổi bật trong công luận. 

Những hậu duệ vốn học tập chủ thuyết Mác-xít để xây dựng một mô hình xã hội “có nhân dân làm chủ”, “của dân, do dân và vì dân”, lại “tài giỏi” gấp trăm ngàn lần về khả năng bóc lột các “ông chủ đất nước” và có khả năng tạo ra các mức “lợi nhuận đảm bảo” lên tới 20000 % như FLC, Đại Quang Minh, Vingroup, Sungroup, Bimgroup, Vạn Thịnh Phát, Tân Thuận… ở Thủ Thiêm. Mức “lợi nhuận tư bản” từ việc ăn cướp, khi chỉ bỏ ra 1 đồng đền bù rẻ mạt, bán lại với giá gấp hàng ngàn, hàng vạn lần, chắc chắn chỉ có trong chế độ tư bản nhà nước mà thực chất là chế độ tư bản thân tộc cho đảng viên và tay chân của đảng. Tại buổi tiếp xúc cử tri của Đoàn đại biểu Quốc hội thành Hồ sáng ngày 09 tháng 05 mới đây, bà Lê Thị Bạch Tuyết cho biết vừa liên hệ với công ty Đại Quang Minh, phòng kinh doanh dự án Khu đô thị Sala, tại khu vực nhà cũ của mình, để hỏi giá. Họ nói 350 triệu đồng/m2 và đã hết hàng, đến năm sau mới có một số căn hộ bán giá 23 tỷ, đang khi nhà cầm quyền thời ba tên cướp Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua và Tất Thành Cang đã chỉ đền bù cho bà (sở hữu 3000m2) 18 triệu đồng/m2. Bà Nguyễn Ngọc Thanh có căn nhà 59m2 trên đường Lương Định Của, dành dụm gần 50 lượng vàng mới mua nổi, nhưng khi giải tỏa chỉ được đền bù 94 triệu đồng, phải đóng thêm hơn 800 triệu mới mua được một căn tái định cư…

Đó là chưa kể tập đoàn mafia liên minh này (từ trung ương tới địa phương) đã cùng nhau đồng loạt tiêu hủy bản đồ nguyên thủy được thủ tướng Võ Văn Kiệt phê chuẩn năm 1996, làm lại một bản đồ mới, thu lố thêm đất ngoài quy hoạch (vốn được quyết định là 500 ha) và biến 150 ha đất tái định cư thành đất dự án xây dựng đô thị, đẩy gần 15 ngàn hộ dân Thủ Thiêm (đa phần nghèo khổ) ra khỏi nơi sinh cơ lập nghiệp từ bao đời. Không ít người đã bị đánh đập, bỏ tù vì chống việc cưỡng chế, vì phản đối lối đền bù bố thí, kiểu giết dần mòn. Không ít gia đình đã tan đàn xẻ nghé vì miệt mài khiếu kiện trong tuyệt vọng mấy chục năm trời. Hàng tấn đơn khiếu kiện đã bị vứt vào sọt rác. Hầu hết mọi cơ sở văn hóa tôn giáo đều bị san bằng, trong đó đặc biệt có nhà thờ của Hội thánh Tin lành Mennonite, chùa Liên Trì của Giáo hội Phật giáo Thống nhất. Giáo xứ Thủ Thiêm với dân số 2000 người bị đuổi chỉ còn 500 mạng. Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm với tu viện và 3 cơ sở giáo dục thì cũng sống với thanh gươm Damocles do Nguyễn Thiện Nhân (bí thư) và Nguyễn Thành Phong (chủ tịch thành Hồ) treo trên đầu, chẳng biết bị đánh úp và san bằng lúc nào đây. 

88 năm kể từ ngày thành lập đảng CSVN, những tưởng, “thành tựu cướp bóc vĩ đại” đã biến những ông bà thiến heo, cai đồn điền, bần cùng, vô sản, sát nhân và lừa đảo năm xưa trở thành những nhà tư bản đỏ giàu có ức vạn, quyền lực che kín “càn khôn” hôm nay sẽ bớt thói tham lam đôi chút để cho dân tình được làm ăn yên ổn. Nhưng đó là một nhận định sai lầm. Những cuộc tước đoạt tài sản người dân, vơ vét tài nguyên đất nước, phá hủy di sản văn hóa, đàn áp tôn giáo tín ngưỡng trên qui mô toàn quốc với mức độ khốc liệt như hiện nay ở xã hội Việt Nam thực ra là sự tiếp nối các cuộc “cải cách ruộng đất” chưa bao giờ kết thúc của VC. Bởi lẽ ám ảnh về quyền lực và về đất đai chưa bao giờ mất đi trong lòng họ. 

Ban Biên Tập –  Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 291 (15-05-2018)

ĐẤNG QUI TỤ MUÔN LOÀI 

ĐẤNG QUI TỤ MUÔN LOÀI 

 Gm. Giuse Vũ Văn Thiên

Trong Cựu ước, tác giả sách Sáng thể đã kể lại một trang sử buồn của lịch sử nhân loại, đó là câu chuyện tháp Baben.  Vì con người kiêu ngạo, muốn xây tháp chọc trời.  Chúa đã làm cho ngôn ngữ của họ trở thành hỗn loạn.  Kết quả là họ không hiểu nhau.  Cây tháp Baben được gọi là cây tháp gây phân tán (x. St 11,1-9). 

Thế rồi, kể từ trang sử buồn ấy, con người ngày càng xa Chúa và xa nhau.  Nhân loại bị trượt dài trong đường dốc sa đọa.  Người Do Thái nhắc tới tháp Baben như một kinh nghiệm đau thương.

 Trong Tân ước, tác giả Công vụ kể với chúng ta một biến cố trọng đại, đó là câu chuyện lễ Ngũ Tuần tại Giêrusalem (Bài đọc I).  Chúa Thánh Thần, Ngôi Ba Thiên Chúa, đã ngự xuống liên kết muôn người nên một.  Họ đã hiểu nhau mặc dù khác biệt về nguồn gốc.  Người Kitô giáo gọi Lễ Ngũ Tuần là lễ Hiện Xuống, ghi nhớ sự kiện Chúa Thánh Thần từ trời đến ở với cộng đoàn tín hữu, đến với Giáo Hội.  Nếu tháp Baben trong Cựu ước là biểu tượng của sự phân tán, thì Lễ Ngũ Tuần của Tân ước là điểm quy tụ.

 Kể từ ngày lễ Ngũ Tuần năm xưa, Chúa Thánh Thần không ngừng hoạt động để quy tụ muôn dân về một mối.  Chúa Thánh Thần chính là ngôn ngữ chung cho toàn thể nhân loại.  Ngôn ngữ đó là Tình Yêu, vì Ngài là Tình Yêu của Thiên Chúa.  Tình yêu lấp đầy mọi ngăn cách, san bằng mọi núi đồi, phá tung mọi ranh giới.  Nhờ Chúa Thánh Thần, Tin Mừng của Đấng Phục Sinh được loan báo cho mọi tạo vật, mọi nền văn hóa.  Chúa Thánh Thần đã liên kết mọi người trong một Đức tin và làm thành Giáo Hội của Chúa Kitô. 

Thánh Phaolô đã dùng hình ảnh một thân thể gồm nhiều chi thể để nói về Giáo Hội (Bài đọc II).  Nhờ sự liên kết của Chúa Thánh Thần, mọi tín hữu được quy tụ nên một thân thể.  Mặc dù khác biệt về chức năng, mọi chi thể đều phải liên kết với nhau và làm cho thân thể được khỏe mạnh.  Năng lực sống để điều khiển thân thể hoạt động, chính là Chúa Thánh Thần.  Ngài nối kết và làm cho những khác biệt trở nên hài hòa với nhau.  Lịch sử Giáo Hội hai ngàn năm nay đã chứng minh hoạt động của Chúa Thánh Thần trong Giáo Hội. 

Thánh Gioan kể lại việc Chúa ban Thánh Thần cho các môn đệ qua cử chỉ “thổi hơi” trên các ông, qua biểu tượng này, Chúa Thánh Thần được diễn tả như hơi thở, như làn gió mát và như sự sống.  Bài đáp ca trong thánh lễ hôm nay cũng khẳng định vai trò quan trọng của Chúa Thánh Thần đối với mọi loài tạo vật: “Ngài rút hơi thở chúng đi, chúng chết ngay, và chúng trở về chỗ tro bụi của mình.  Nếu Ngài gửi hơi thở tới, chúng được tạo thành, và Ngài canh tân bộ mặt trái đất” (Tv 103,29).  Bởi vậy, đời sống Đức tin của chúng ta cần có Chúa Thánh Thần nâng đỡ và hướng dẫn.  Nhờ Ngài mà chúng ta không sợ lạc đường.  Nhờ Ngài mà chúng ta có thể trung tín với Chúa cho đến hơi thở cuối cùng.  Cũng nhờ Ngài mà chúng ta mới biết cách cầu nguyện thế nào cho có hiệu quả. 

Nếu Chúa Thánh Thần là Đấng quy tụ muôn loài, thì những ý đồ gây chia rẽ thù oán là đi ngược lại với hoạt động của Ngài.  Sống ở đời, chúng ta luôn bị giằng co giữa một bên là giáo huấn của Chúa, một bên là cám dỗ của thế gian.  Thánh Phaolô khuyên nhủ giáo dân Thêxalônica: “Anh em đừng dập tắt Thần Khí… Hãy cân nhắc mọi sự: điều gì tốt thì giữ; còn điều gì xấu thì bất cứ hình thức nào cũng phải lánh cho xa” (1Tx 5,19). 

Lễ Hiện Xuống được cử hành trong tháng Năm, là tháng dâng hoa kính Đức Mẹ.  Đức Maria đã hiện diện với Giáo Hội trong ngày lễ Ngũ Tuần.  Chúa Thánh Thần ngự đến trong khi các tông đồ quây quần xung quanh Đức Mẹ để cầu nguyện.  Trong suốt chặng đường dài của lịch sử Giáo Hội, Đức Mẹ vẫn hiện diện để che chở Giáo Hội và nâng đỡ các tín hữu.  Đức Phaolô VI đã tôn vinh Trinh nữ Maria với tước hiệu “Mẹ Giáo Hội.”  Chúng ta hãy cầu xin Mẹ chúc lành cho Giáo Hội hoàn vũ, cách riêng Giáo Hội Việt Nam chúng ta.  Mỗi người hãy dâng lên Đức Mẹ đóa hoa lòng, thể hiện qua tâm tình yêu mến, siêng năng lần hạt Mân Côi và thực thi bác ái đối với tha nhân.  Đó là những đóa hoa không tàn úa với thời gian, nhưng luôn tươi đẹp và tỏa ngàn sắc hương trước dung nhan Mẹ. 

“Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần”, cùng với việc trao ban bình an, Chúa Giêsu phục sinh còn trao ban cho chúng ta sức mạnh của Người.  Nhờ được trang bị bằng sức mạnh là Chúa Thánh Thần, đến lượt mình, chúng ta có thể làm chứng cho Chúa trong cuộc sống hôm nay.

 Lạy Chúa Thánh Thần, xin quy tụ chúng con trong tình hiệp nhất yêu thương.  Amen!

 Gm. Giuse Vũ Văn Thiên

From Langthangchieutim gởi

TRĂM NĂM NGÓ XUỐNG ĐỜI HƯ ẢO – PHÚT CHỐC NHÌN LÊN NGỘ LẼ TRỜI. 

TRĂM NĂM NGÓ XUỐNG ĐỜI HƯ ẢO – PHÚT CHỐC NHÌN LÊN NGỘ LẼ TRỜI.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Only friends and family will be present in sickness. Stay in touch.

(Chỉ có gia đình và bạn bè bên cạnh khi đau ốm. Nhớ gần gũi họ.)

Life is too short. Don’t waste time hating anyone.

(Cuộc đời quá ngắn ngủi. Đừng phí thì giờ ghét bỏ ai làm gì.)

Make peace with your past so it won’t screw up the present.

(Hãy chôn quá khứ để hiện tại không bị xáo trộn.)

 Don’t compare your life to others. They have different journeys.

(Đừng đem đời mình so với ai đó; đời mỗi người mỗi khác)

Everything can change in the blink of an eye.

(Mọi chuyện ở đời có thể thay đổi trong chớp mắt)

You don’t need to win every argument. Agree to disagree.

(Không cần thắng trong mọi cuộc tranh luận. Hãy chấp nhận bất đồng.)

Crying is good, but it’s more healing crying with friends.

(Khóc cũng tốt, nhất là khi khóc với bạn bè.)

Take a deep breath. It calms the mind.

(Hít thở sâu giúp tinh thần ổn định)

Get rid of anything that is neither useful, beautiful, nor joyful.

(Hãy gạt bỏ những gì vô ích, xấu xa, buồn bã)

What doesn’t kill you really makes you stronger.

(Điều gì không giết ta được sẽ giúp ta mạnh hơn)

Today is special. Enjoy it.

(Ngày hôm nay là ngày đặc biệt. Phải tận hưởng nó)

Your belief of your being right doesn’t count. Keep an open mind.

(Đừng tin rằng mình luôn luôn đúng. Phải có đầu óc cởi mỏ̉)

Forgive everyone everything.

(Hãy tha thứ tất cả cho mọi người)

What other people think of you is none of your business.

(Đừng bận tâm về nhận xét của ai đó về mình)

It’s OK to yield.

(Nhường nhịn một chút cũng không sao) 

However good or bad a situation is, it will change.

(Tình thế dù tốt hay xấu, rồi cũng thay đổi)

Don’t take yourself so seriously. No one else does.

(Đừng quá nghiêm khắc với bản thân. Không ai làm như vậy)

Release your children when they become adults, its their life now.

(Hãy buông con cái ra khi chúng trưởng thành. Chúng đã có cuộc sống riêng.)

Time heals almost everything. Give time time.

(Thời gian hàn gắn gần như mọi sự. Hãy để cho thời gian có thì giờ)

  From: Kristie Phan & KimBang Nguyen gởi

Thấy két sắt sau vườn nhà chứa tiền và nữ trang, trả lại hàng xóm

Thấy két sắt sau vườn nhà chứa tiền và nữ trang, trả lại hàng xóm

Tiền và nữ trang tìm thấy trong két sắt vứt bỏ ở vườn sau nhà tại New York. (Hình: CNN)

NEW YORK, New York (NV) — Từ mấy năm qua, hai ông bà Matthew và Maria Colonna-Emanuel cứ nghĩ rằng miếng sắt rỉ sét nằm trong lùm bụi lẫn trong hàng cây ở sân sau nhà họ là một phần của hộp chứa dây cáp truyền hình hay dây điện.

Nhưng thực ra không phải vậy. Đây là một két sắt, trong chứa các món trị giá tổng cộng khoảng $52,000, gồm tiền mặt, vàng và kim cương, theo bản tin của CNN.

“Tôi nghĩ đây chỉ là hộp điện mà thôi,” theo lời ông Matthew Colonna-Emanuel cho đài WCBS hay.

Khi cây cối trong vườn họ bị thú hoang kéo đến phá hoại, họ mới nhìn thấy cái hộp rõ ràng hơn.

“Tôi dễ dàng nhận ra hộp này sau khi các con nai ăn hết cây cỏ chung quanh,” ông Matthew nói.

Sau khi đào hộp lên, họ mới thấy đây thật sự là một két sắt cũ, đã han rỉ.

Và trong két này, hai vợ chồng thấy các tờ giấy bạc ẩm ướt, nhiều món nữ trang bỏ trong các bao nhựa.

“Nhiều tờ giấy $100, nữ trang, kim cương, nhẫn cưới, vàng và ngọc thạch. Thật là điều bàng hoàng cho chúng tôi,” ông Matthew nói với đài WCBS.

Trong két này cũng có mảnh giấy có ghi một địa chỉ. Khi Google địa chỉ này, họ mới biết rằng đây là một tòa nhà ở thành phố New York, và người chủ chính là một người hàng xóm của họ hiện nay.

“Tôi gõ cửa nhà họ và hỏi rằng từ trước đến giờ họ có khi nào bị trộm hay không, và họ trả lời là có,” ông Matthew cho hay.

Két sắt khi được đào lên. (Hình: CNN)

Theo sở cảnh sát, có vụ trộm xảy ra ở khu này vào ngày sau lễ Giáng Sinh năm 2011. Món đồ duy nhất bị lấy đi là một két sắt. Két sắt có nhiều tiền mặt, nữ trang và các món đồ khác: trị giá tổng cộng là $52,000 theo cảnh sát.

Matthew cho hay vợ chồng hàng xóm kia không thể nào tin được là két sắt cũ của họ đã được tìm lại. Có vẻ là kẻ trộm, vì lý do gì đó đã vứt lại két sắt vào vườn nhà ông bà Colonna-Emanuels.

Khi được hỏi là tại sao không giữ két sắt này cho riêng mình, bà Maria Colonna-Emanuels: “Không thể nào có điều đó. Đây không phải là tài sản của chúng tôi.”

“Phần thưởng của chúng tôi là nhân quả (karma). Nhân quả tốt lành,” ông Matthew nói thêm. (V.Giang)

Cuộc đời là thiện ác, chính tà lẫn lộn nhưng vẫn phân biệt rõ được bằng cách này

Đừng vội tin những gì họ nói mà hãy xem những gì họ làm …

Chính và tà là cặp nhân tố đối lập, có chính ắt có tà, có thật thì có giả, có người vì đại nghĩa thì …
DKN.TV

Nổ súng trong trường học ở Texas, 9 học sinh và 1 giáo viên chết

Nổ súng trong trường học ở Texas, 9 học sinh và 1 giáo viên chết

Cảnh sát và xe cứu thương có mặt tại hiện trường. (Hình: KTRK-TV ABC13 via AP)

SANTA FE, Texas (NV) – Ít nhất có 1o người chết, bao gồm chín học sinh và một giáo viên, trong vụ nổ súng ở trưởng trung học Santa Fe sáng Thứ Sáu, các giới chức công lực liên bang và địa phương xác nhận với CNN.

CNN cũng cho biết, có nhiều bom ống và cả nồi áp suất bị tịch thu.

AP cho biết, giới chức công lực xác nhận nghi can nổ súng tên là Dimitrios Pagourtzis, 17 tuổi.

Theo AP, có một số thiết bị nổ, nhưng không rõ là bao nhiêu, được tìm thấy trong và bên ngoài trường học.

Các giới chức đang thu gom các thiết bị này để đưa vào nơi an toàn, đồng thời kêu gọi những ai phát hiện những vật tương tự hoặc khả nghi nên báo cảnh sát, theo AP.

Một nhân viên cảnh sát cũng bị thương, nhưng không nặng.

Cô Dakota Shrader, học sinh trường Santa Fe, được mẹ an ủi sau khi xảy ra vụ nổ súng. (Hình: Stuart Villanueva/The Galveston County Daily News via AP)

Có tổng cộng 12 người bị thương.

Một nguồn tin nói nghi can là nam, nhưng không cho biết gì thêm.

Tay súng “bị bắt và canh giữ cẩn thận,” Tiến Sĩ Cris Richardson, phụ tá hiệu trưởng của trường, cho biết.

AP cho biết có tới hai học sinh bị bắt.

Theo AP, Phó Tổng Thống Mike Pence nói ông và Tổng Thống Donald Trump được báo cáo sự việc xảy ra tại trường học phía Nam Houston.

Hai phụ nữ cầu nguyện bên ngoài trường Santa Fe sau khi xảy ra vụ nổ súng. (Hình: Jennifer Reynolds /The Galveston County Daily News via AP)

Ông Pence nói học sinh, gia đình, giáo viên, và tất cả mọi người bị ảnh hưởng nên biết: “Chúng tôi ủng hộ quý vị. Chúng tôi và người dân Mỹ đang cầu nguyện cho quý vị.”

Tổng Thống Trump tweet ra như sau: “Báo cáo mới nhất không tốt tí nào. Xin Thượng Đế ban phước cho tất cả!”

Đệ Nhất Phu Nhân Melania Trump cũng nói trên Twitter: “Tôi thông cảm với trường Santa Fe và tất cả Texas!”

Trung học Santa Fe High School có khoảng 1,400 học sinh.(Đ.D.)

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thế Hệ Trần Vàng Sao

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thế Hệ Trần Vàng Sao

Ảnh của tuongnangtien

(12/12/1942 – 9/5/2018)

Bây giờ nhìn lại, con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự nhiệt huyết lúc đó của chúng tôi đã đem lại bất hạnh hơn là hạnh phúc cho dân tộc.

Huỳnh Nhật Tấn

Cách đây chưa lâu, hai nhà thơ Tần Hoài Dạ Vũ và Nguyễn Đông Nhật đã cho xuất bản cuốn Phác Hoạ Chân Dung Một Thế Hệ. Theo báo chí nhà nước đây là “một hồi ký đậm chất  văn chương của hai con người đã từng sống, từng viết và từng tranh đấu trong các đô thị miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ” và tác phẩm đã “đưa ‘giấc mơ đẹp’ của một thế hệ đến những thế hệ tiếp nối.”

“Giấc mơ đẹp” này của hai nhà thơ Tần Hoài Dạ Vũ và Nguyễn Đông Nhật, chả may, lại là ác mộng của một người làm thơ khác – cùng thời:

“tôi sống yên ổn với những việc làm hàng ngày của mình
không định được ngày mai
có một đồng để mua cho con nửa cái bánh tráng hay hai
cái kẹo gừng
có hai đồng cất dưới chân đèn trên bàn thờ
           lỡ khi hết dầu thắp tới bữa thiếu ruốc hết bột ngọt
mả cha cuộc đời quá vô hậu
cơm không có mà ăn
ngó lui ngó tới không biết thù ai
những thằng có thịt ăn thì chẳng bao giờ ỉa vất”

lâu ngày tôi thấy quen đi
như quen thân thể của mình
tiếng ho gà nửa đêm của những đứa bé chưa đầy hai tuổi
buổi chiều không có cơm ăn
những con ruồi ăn nước mũi khô trên má
           những đứa đau quan sát những con chuột
                                  chết lòi ruột ở bến xe đò
những tiếng cha mẹ vợ chồng anh em
          con cái chưởi bới la hét trong bữa ăn
người điên ở trần đứng làm thinh
          giữa trời mưa ngoài chợ
những ngày hết gạo hết tiền hết củi
          muối sống không còn một hột của tôi
những trách canh rau khoai tháng năm không có bột ngọt
hai mắt tôi mở to
đầu tôi cúi thấp
miệng tôi há ra
những lá khoai nhám và rít mắc vài hột cơm
                               dồn cứng chật cuống họng

(Trần Vàng Sao – Người Đàn Ông 43 Tuổi Nói Về Mình)

Toàn bản bài thơ thượng dẫn đã được đăng lại trên trang Quà Tặng Xứ Mưa, với đôi lời giới thiệu (rất buồn) về tác giả:

“Nhà thơ Trần Vàng Sao (tên thật là Nguyễn Đính) ở Đường Tuy Lý Vương, Phường Vỹ Dạ, Huế là nhà thơ nổi tiếng với bài thơ ‘Bài thơ người yêu nước mình’. Giữa lúc phong trào ‘xuống đường’ ở Huế những năm 1965-1968 đang rầm rộ mà dám lấy bút danh ‘Trần Vàng Sao’ là rất ghê gớm. Thế mà ,năm 1988, ông có bài thơ ‘ Người đàn ông 43 tuổi nói về mình’ in ở Tạp chí Sông Hương đã gây nên cuộc cãi vã náo loạn ở Huế. Cán bộ chính trị, các ‘nhà văn đỏ’ đua nhau suy diễn chính trị , phán xét. Đài phát thanh, báo đảng địa phương đăng nhiều bài viết chửi rửa nhà thơ, họ ‘phỏng vấn’ cả các bà tiểu thương chợ Đông Ba để tố cáo nhà thơ . Trên diễn đàn họ gọi Trần Vàng Sao, Tô Nhuận Vỹ ( Tổng biên tập TC Sông Hương) là ‘bọn tay sai của địch…”

Bách Khoa Toàn Thư Mở Wikipedia cho biết chi tiết hơn:

 “Trần Vàng Sao sinh ở Thừa Thiên – Huế, năm 1961 ông thi đỗ tú tài rồi vào Đại học Huế, tham gia các phong trào đấu tranh của sinh viên cùng thế hệ với Hoàng Phủ Ngọc TườngTrần Quang LongNgô Kha. Từ 1965 đến 1970, ông lên chiến khu và công tác tại Ban Tuyên huấn Thành uỷ Huế, viết báo với các bút danh Nguyễn Thiết, Lê Văn Sắc, Trần Sao. Năm 1970 ông được đưa ra miền Bắc an dưỡng, chữa bệnh. Ở nơi đây, ông có viết nhật ký gồm những suy nghĩ của ông về về cái gọi là ‘hậu phương xã hội chủ nghĩa’ đó và sau đó bị tố cáo, đấu tố và cô lập đến nỗi ông có cảm giác ông không còn được coi là con người mà đã thành ‘một con vật, một con chó, theo như Hồi ký ‘Tôi bị bắt (Nhớ lại những năm tháng tôi bị bắt rồi được thả ra và sống như tù)’ sau này của ông.”

Tập hồi ký này có thể đọc được ở diễn đàn talawas. Xin trích dẫn lại vài đoạn ngắn:

Thứ Ba, ngày 31.10.1978
Mong có một bữa cơm không, ăn với cá, cá vụn, với muối và một chút ớt.

Thứ Hai, 22.07.1979
Nhà cứ không có gạo hoài. Có nửa lon, một lon dành cho Bồ Câu. Phải bới sắn non, nhưng chỉ vài ba bữa, còn thì quá non. Hay chưa có được gạo. Giấy trả về làm việc từ 1.6. Chúng mày không có gạo thì chúng mày đói chứ tao có đói đâu.
Gạo.
Bây giờ ai cũng chỉ mong, không phải bữa nào cũng cơm mà sắn cũng được, mỳ hột cũng được. Miễn là dộng vào cho đầy cái dạ dày. Ước mơ của thiên hạ thì cũng đơn giản thôi: làm sao bữa nào nồi cũng đầy cơm, đầy tràn ra, đến nỗi hôi khói. Có cơm ăn với chi cũng được, với muối, nước mắm thì tuyệt rồi. Người ta không ao ước gì hơn nữa. Không có mơ ước, không có hy vọng.
Và không ai dám nói ra những suy nghĩ của mình về chế độ, thậm chí những suy nghĩ của mình về một người thứ ba cho một người thứ hai nghe. Người ta phải nói láo hoặc nói nhỏ. Kinh khủng thật. Thành ra có một không khí chính trị giả dối trong dân chúng. Nhưng mà chưa ai chết ngay cho. Có người nói: không chết tươi ngay mà chỉ chết mòn, chết dần

Phần đời (“vô hậu”) này của Nguyễn Đính gần giống như hoàn cảnh sống cơ cực của Nguyễn Hữu Đang, sau 15 năm tù, qua cảm nhận của Phùng Cung:

Gót nhọc men về thung cũ

Qùi dưới chân quê

Trăm sự cúi đầu

Xin quê rộng lượng

Chút thổ phần bò xéo cuối thôn

Cớ sao mà “cách mạng” lại “chiếu cố” Nguyễn Hữu Đang tận tình (và tuyệt tình) như thế? Một trong những nguyên do – có thể nhìn thấy được – là vì ông đã không chịu chấp nhận sự “xộc xệch” trong hiến pháp của nước VNDCCH:

“Do pháp trị thiếu sót mà Cải cách Ruộng đất hỏng to đến thế. Do pháp trị thiếu sót mà quân đội chưa có chế độ binh dịch hợp lý, công an hỏi giấy giá thú đôi vợ chồng ngồi ngắm cảnh trăng lên ở bờ hồ, hộ khẩu rình bên cửa sổ khiến người ta mất ăn, mất ngủ, cán bộ thuế tự tiện vào khám nhà người kinh doanh, ở khu phố có chuyện đuổi nhà lung tung hoặc ép buộc người ở rộng phải nhường lại một phần nhà cho cán bộ hay cơ quan ở. Do pháp trị thiếu sót mà nhiều cơ quan bóc xem thư của nhân viên và một ngành rất quan trọng nọ đòi thông qua những bài báo nói đến mình, làm như một bộ phận của Nhà nước lại có quyền phục hồi chế độ kiểm duyệt mà chính Nhà nước đã bãi bỏ. Do pháp trị thiếu sót, người ta đã làm những việc vu cáo và đe doạ chính trị trắng trợn…” (Nhân văn số 4, phát hành ngày 5.11.1956).

Sáu năm sau, vào năm 1961, “người ta đã trắng trợn vu cáo” Nguyễn Hữu Đang là gián điệp. Mười hai năm sau nữa thì đến lượt Nguyễn Đính bị vu cáo là CIA:

 “Khi ra Bắc, ai giao nhiệm vụ cho anh? Nhiệm vụ đó là nhiệm vụ gì? Anh đã gặp ai, ở đâu, bao giờ? Anh đã tổ chức họ như thế nào? Công việc của anh hiện nay đã tiến hành đến đâu? Anh phải nói thật, nói hết, không được giấu giếm. Sinh mạng của anh là do nơi sự thành khẩn của anh quyết định đó…”
“Chúng tôi biết hết những việc anh làm, nhưng chúng tôi muốn tự anh nói ra hết. Vì chỉ có như thế, anh mới hưởng được lượng khoan hồng của Đảng…”

“CIA giỏi thật, cài anh ta vào sâu đến như thế”.

Nguyễn Hữu Đang và Nguyễn Đính đều đã trải qua nhiều năm tháng não nề, ê chề, và cay đắng. Họ bị chôn sống nhưng nhất định không chịu chết. Hai ông, nói nào ngay, chỉ là hai nạn nhân tiêu biểu – của hai thế hệ kế tiếp nhau – đã dấn thân vào cuộc cách mạng vô sản (và vô hậu) ở Việt Nam.

Nguyễn Hữu Đang, Thụy An, Đào Duy Anh, Nguyễn Bính, Hoàng Cầm, Phùng Cung, Trần Dần, Trần Duy, Phan Khôi, Dương Bích Liên, Hữu Loan, Phùng Quán, Nguyễn Mạnh Tường, Trương Tửu… đều không còn nữa nhưng tâm cảm trân trọng  và qúi mến của mọi người dành cho họ chắc chắn sẽ còn lâu. Thế hệ của Nguyễn Đính (e) khó có nhận được tình cảm tương tự.

Sự nông nổi, ồn ào và lố bịch của nhiều người trong bọn họ khiến cho thiên hạ cảm thấy khó gần! Dù vở kịch cách mạng đã hạ màn từ lâu, họ vẫn làm bộ như không có chuyện gì đáng tiếc xẩy ra, vẫn cứ xưng xưng coi đó như Một Thời Để Nhớ, vẫn kịch cỡm viết sách tự phác hoạ Chân Dung của thế hệ mình và xem là tác phẩm đã “đưa ‘giấc mơ đẹp’ của một thế hệ đến những thế hệ tiếp nối.”

Họ cố tình quên rằng chính hiến pháp của hai chế độ đệ I và đệ II Cộng Hoà của miền Nam Việt Nam, tuy non trẻ và yếu ớt, vẫn là đồ thật (chớ) không phải đồ sơn. Nó đã bảo vệ cho họ được sống như những con người, với những quyền tự do tối thiểu, để có được “những hình ảnh khí phách” và “những tháng ngày sục sôi” – thay vì bị đạp vào mặt chỉ vì đi tuần hành biểu lộ lòng yêu nước. Họ đã được chế độ hiện hành choàng vào người những vòng hoa (giả) nhưng cứ thế mà đeo mãi cho đến cuốn đời.

Tội!

Bí thư huyện ở An Giang vỡ nợ, ưu ái vợ làm ăn ‘chui’

Bí thư huyện ở An Giang vỡ nợ, ưu ái vợ làm ăn ‘chui’

Một góc hồ Soài So – nơi ông Men Pholly, bí thư Huyện Ủy Tri Tôn, cho vợ kinh doanh “chui.” (Hình: Tuổi Trẻ)

AN GIANG, Việt Nam (NV) – Bí thư Huyện Ủy Tri Tôn và vợ được xác định vay, mượn tiền không trả của nhiều tổ chức, cá nhân hàng chục tỷ đồng. Ngoài ra, ông quan huyện này còn “ưu ái” để vợ xây khu du lịch “chui” không phép.

Theo báo VietNamNet, Ủy Ban Kiểm Tra Tỉnh Ủy An Giang vừa kỷ luật “cảnh cáo” ông Men Pholly, bí thư Huyện Ủy Tri Tôn, vì kê khai tài sản không rõ ràng, vay hàng chục tỷ đồng không thể chi trả và ưu ái vợ là bà Trần Ánh Vân kinh doanh “chui” ở hồ Soài So (hay còn gọi suối Vàng, xã Núi Tô, huyện Tri Tôn).

Kết luận của ủy ban này cho biết, khi thực hiện quy định về kê khai, công khai tài sản, thu nhập ông Men Pholly “có công khai bản kê khai tại chi bộ.” Tuy nhiên, ông này lại “không kê khai chi tiết, đầy đủ về biến động tăng, giảm tài sản, giá trị tài sản, thu nhập, nhất là giải trình, kê khai nợ, kê khai nguồn tiền trả nợ, số tiền còn nợ… đến thời điểm kiểm tra là vi phạm quy định của pháp luật về kê khai tài sản, thu nhập.”

“Đặc biệt, ông Men Pholly và vợ đứng tên, thừa kế vay mượn nợ tiền, vàng của một số tổ chức tín dụng và cá nhân với số lượng lớn, không thể chi trả, thanh toán. Tính đến thời điểm kiểm tra, tổng số nợ là hơn 40 tỷ đồng (hơn $1.7 triệu), 10 lượng vàng, $2,000, một thẻ tín dụng 50 triệu đồng (hơn $2,195),” kết luận nêu cụ thể.

Khu du lịch của gia đình ông Men Pholly, bí thư Huyện Ủy Tri Tôn. (Hình: VietNamNet)

Ngoài ra, với trách nhiệm người đứng đầu địa phương, nhưng ông Men Pholly để cho vợ đầu tư kinh doanh khu du lịch hồ Soài So, xã Núi Tô, huyện Tri Tôn, trái phép. Theo đó, “đầu tư dự án và kinh doanh khi chưa thực hiện đầy đủ quy định, chưa đủ điều kiện nhận dự án để đầu tư theo pháp luật và vi phạm Điều 2 Điều lệ đảng,” theo kết luận của Ủy Ban Kiểm Tra Tỉnh Ủy An Giang.

Theo báo Tuổi Trẻ, Sở Nông Nghiệp-Phát Triển Nông Thôn tỉnh An Giang cho biết dự án nâng cấp hồ Soài So có diện tích khoảng 5 hécta để trữ nước phục vụ tiêu dùng cho người dân Khmer trong vùng, đồng thời sẽ hình thành một điểm du lịch nhưng đã bị vợ chồng ông Men Pholly làm điểm kinh doanh mà chưa được chính quyền cấp phép.

Trong ba lần làm việc với đoàn kiểm tra, ông Men Pholly đều thừa nhận có vi phạm toàn bộ những kết luận nêu trên và hứa sẽ cùng gia đình khắc phục.

“Sau khi ông Men Pholly bị kỷ luật, Ban Thường Vụ Tỉnh Ủy An Giang đã họp, thống nhất sắp tới sẽ đưa một lãnh đạo ở Ban Tuyên Giáo Tỉnh Ủy An Giang về thay thế để chấn chỉnh lại huyện này,” một nguồn tin nói với báo Tuổi Trẻ hôm 16 Tháng Năm.

Ngoài ra, Ủy Ban Kiểm Tra Tỉnh Ủy An Giang còn yêu cầu lãnh đạo Ủy Ban Nhân Dân huyện Tri Tôn và các cơ quan chuyên môn kiểm điểm vì đã để vợ ông Men Pholly xây dựng và kinh doanh khu du lịch hồ Soài So khi chưa hoàn chỉnh các thủ tục pháp lý. (Tr.N)

LỜI CHÚA ĐỂ SUY NGẪM

2/ Phúc Âm: 20 Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con,

21 để tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con.

22 Phần con, con đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho con, để họ được nên một như chúng ta là một:
23 Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con và đã yêu thương họ như đã yêu thương con.

24 Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành.

25 Lạy Cha là Đấng công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng con, con đã biết Cha, và những người này đã biết là chính Cha đã sai con.

26 Con đã cho họ biết danh Cha, và sẽ còn cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa.”
From: Annie Thao