TIN MỚI NHẬN: Hong Kong hủy tất cả chuyến bay đi vì biểu tình

TIN MỚI NHẬN: Hong Kong hủy tất cả chuyến bay đi vì biểu tình

Sân bay quốc tế Hong Kong đã hủy các chuyến bay đi vì các cuộc biểu tình chống chính phủ tiếp tục sang ngày thứ tư.

Hàng ngàn người đang tập trung tại sân bay – một trong những sân bay bận rộn nhất thế giới.

Trong một tuyên bố, các quan chức cho biết các hoạt động của sân bay đã bị “ảnh hưởng nghiêm trọng” bởi các cuộc biểu tình ngồi.

Hình ảnh: Hàng ngàn người biểu tình ngồi tại sân bay Hong Kong sáng 12/8 (Getty Images)

Image may contain: one or more people, crowd, basketball court, stadium and outdoor

“Giấc mộng Singapore” của Phú Quốc không thể nào cứu vãn?

RFA.ORG
Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc vừa tuyên bố không được “bê tông hóa” Phú Quốc, tại Hội nghị Xúc tiến Đầu tư tỉnh Kiên Giang, diễn ra vào sáng ngày 29 tháng 7 vừa qua.

“Giấc mộng Singapore” của Phú Quốc không thể nào cứu vãn?

Quang cảnh một góc biển và rừng ở Hòn Thơm bị "xẻ thịt" phục vụ du lịch.

Quang cảnh một góc biển và rừng ở Hòn Thơm bị “xẻ thịt” phục vụ du lịch.

 Courtesy: Facebook Tùng Thiện
“Đảo ngọc-Điểm đến của thiên niên kỷ mới”

Không thể không nhắc đến hòn đảo ngọc du lịch Phú Quốc khi đề cập về thành quả phát triển du lịch ấn tượng và ngoạn mục của Việt Nam trong năm 2018, đã tiếp đón khoảng 15,6 triệu du khách quốc tế và 80 triệu lượt khách nội địa, thu về hơn 620 ngàn tỷ đồng.

Riêng Phú Quốc trong năm 2018, Chính quyền huyện Phú Quốc, được truyền thông quốc nội vào trung tuần tháng 2 năm 2019 dẫn lời cho biết Phú Quốc dự tính đón khoảng 2,5 triệu khách trong nước và quốc tế; tuy nhiên đã đón trên 4 triệu lượt khách, tăng 36% so với cùng kỳ năm 2017. Chính quyền huyện Phú Quốc còn cho biết tính đến trung tuần tháng 4 năm 2019 đã thu về gần 13 ngàn tỷ đồng từ các hoạt động thương mại, du lịch và dịch vụ, tăng gần 32% so với cùng kỳ năm 2018.

Mới đây nhất, có thể nói Phú Quốc thêm một lần nữa được cộng đồng du lịch toàn cầu chú ý khi thông tin nữ tỷ phú Kaabia Grewal, người Ấn Độ vào trung tuần tháng 7 đã chọn hòn đảo ngọc này để tổ chức đám cưới xa hoa, kéo dài 7 ngày đêm với sự tham dự của khoảng 700 khách cùng 125 nghệ sỹ đến từ nhiều quốc gia trên thế giới để biểu diễn trong đám cưới bạc tỷ này.

Chia sẻ với truyền thông Việt Nam, cô dâu Kaabia Grewal và chú rể Rushang Shah cho biết họ chọn Phú Quốc bởi vì rất ấn tượng với phong cảnh hoang sơ, đẹp tự nhiên của hòn đảo ngọc.

Phú Quốc với giấc mơ phiên bản của “Singapore”

Chính so sánh với Singapore thì Phú Quốc mới thành bê-tông. Chính sự so sánh biến Phú Quốc thành Singapore, vô hình trung đã biến tương lai của Phú Quốc thành một hòn đảo bê-tông. Vậy thì quy hoạch đã sai ngay từ đầu nên điều chỉnh quy hoạch đã không đi theo hướng tích cực, mà lại tiếp tục đi theo hướng tiêu cực nữa. …Tức là quy hoạch bị phá vỡ một cách nát bét luôn, không thể nào cứu vãn được
-Một Giám đốc dự án

Huyện đảo Phú Quốc, thuộc tỉnh Kiên Giang, một hòn đảo ngoài khơi vùng biển Tây Nam của Việt Nam, ở Vịnh Thái Lan, được lãnh đạo Việt Nam mong muốn sẽ biến hòn đảo này trở thành một phiên bản như đảo quốc Singapore khi Thủ tướng Chính Phủ ban hành Quyết định số 633 vào tháng 5 năm 2010 phê duyệt điều chỉnh quy hoạch chung xây dựng đảo Phú Quốc đến năm 2030.

Đảo Phú Quốc có diện tích 567 km2, dài 49 km và có 22 hòn đảo lớn nhỏ xung quanh. Do có sự tương đồng với Singapore về vị trí địa lý nên Phú Quốc được quy hoạch theo định hướng sẽ trở thành một đặc khu kinh tế-thương mại với mô hình một “Singapore” thứ hai ở khu vực Đông Nam Á. Sau gần một thập niên tiến hành quy hoạch, Phú Quốc gần như thay đổi diện mạo hoàn toàn, từ một hòn đảo thưa thớt dân cư và cách trở với đất liền bỗng chốc mọc lên nhiều khu resort nghỉ dưỡng sang trọng, đẳng cấp quốc tế và hiện có hơn 25 điểm đến du lịch hấp dẫn cùng 12 đường bay quốc tế mà chính quyền địa phương rất hãnh diện khi quảng bá về du lịch Phú Quốc với khẩu hiệu “Đảo ngọc-Điểm đến của thiên niên kỷ mới”. Phú Quốc cũng được bình chọn là 1 trong 19 điểm đến tốt nhất Châu Á năm 2019 và nằm trong tốp 5 điểm đến mùa thu hàng đầu tại Châu Á-Thái Bình Dương.

Theo ghi nhận của báo cáo mới nhất về tổng quan thị trường bất động sản nghỉ dưỡng năm 2018 và triển vọng năm 2019 thì Phú Quốc được đánh giá là thị trường du lịch sôi động bậc nhất ở Việt Nam, đồng thời cũng là thị trường bất động sản du lịch, nghỉ dưỡng tiềm năng, không ngừng tăng trưởng; tuy vậy nơi đây vẫn đang thiếu hụt chuỗi dịch vụ mua sắm, giải trí hiện đại.

Phó Chủ tịch Hội Môi giới bất động sản Việt Nam, ông Nguyễn Văn Đính, hồi hạ tuần tháng 1 năm 2019, được báo VnExpress Online dẫn lời nhận định rằng Phú Quốc được dự báo sẽ tiếp tục là vòng xoáy hút vốn để đầu tư, kinh doanh dịch vụ lưu trú và các dịch vụ mua sắm, giải trí bởi đà tăng trưởng du lịch bức phá hơn nữa trong tương lai của hòn đảo này.

Nhà lấn rừng trên các đảo nhỏ quanh Phú Quốc.
Nhà lấn rừng trên các đảo nhỏ quanh Phú Quốc. Courtesy: Facebook Tùng Thiện

Một bức tranh hỗn loạn

Tuy nhiên, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc, khi tham dự Hội nghị Xúc tiến Đầu tư Kiên Giang, mới vừa diễn ra ở thành phố Rạch Giá vào ngày 29 tháng 7, đã nhấn mạnh mặc dù Phú Quốc có tiềm năng và lợi thế để trở thành hòn ngọc tỏa sáng trên Vịnh Thái Lan, nhưng không nên đầu tư ở Phú Quốc một cách chộp giật và không nên tập trung quá lớn cho du lịch và bất động sản ở hòn đảo này. Ông Phúc còn đưa ra yêu cầu mạnh mẽ là không được “bê tông hóa” Phú Quốc.

Một giám đốc dự án của một công ty kinh doanh và du lịch tại Phú Quốc, không muốn nêu tên, lên tiếng với RFA rằng yêu cầu không được “bê tông hóa” của ông Thủ tướng thật sự là quá muộn màng bởi bức tranh quy hoạch và xây dựng tại đảo Phú Quốc trong vòng 10 năm qua đã quá hỗn loạn. Vị giám đốc ẩn danh trình bày ghi nhận của ông:

“Chính so sánh đó (so sánh với Singapore-pv) thì Phú Quốc mới thành bê-tông. Chính sự so sánh biến Phú Quốc thành Singapore, vô hình trung đã biến tương lai của Phú Quốc thành một hòn đảo bê-tông. Vậy thì quy hoạch đã sai ngay từ đầu nên điều chỉnh quy hoạch đã không đi theo hướng tích cực, mà lại tiếp tục đi theo hướng tiêu cực nữa. Ví dụ như theo quy định từ mực nước biển trung bình lên 50 mét sẽ không bao giờ có bất cứ một công trình nào được xây dựng thì trên thực tế, toàn bộ tất cả những công trình đều sở hữu bãi biển riêng của nhà đầu tư hết. Cho nên bản thân người dân ở tại thị trấn Dương Đông và ở tại hòn đảo Phú Quốc lại không có một bãi biển công cộng nào đúng nghĩa để tắm cho đến thời điểm này. Hay ví dụ như một vùng đất được quy hoạch dành cho phát triển giáo dục, đất dành cho du lịch sinh thái, đất dành cho những vùng nông nghiệp dự trữ…thì người ta không có tôn trọng những quy hoạch đặc thù đó…Tức là quy hoạch bị phá vỡ một cách nát bét luôn, không thể nào cứu vãn được.”

Đài RFA ghi nhận truyền thông quốc nội từ năm 2018 lần lượt đăng tải nhiều thông tin liên quan tình trạng xây dựng trái phép, sai quy hoạch của Chính phủ tại Phú Quốc kéo dài trong những năm qua, với đánh giá của một số nhà thầu chuyên nghiệp tại đảo Phú Quốc thì vi phạm trong xây dựng chiếm đến 90%. Tờ Tiền Phong Online hồi tháng 10 năm 2018, dẫn nguồn Báo cáo kiểm toán của Kiểm toán Nhà nước cũng cho thấy một số dự án tại huyện đảo Phú Quốc được duyệt không đúng theo quy hoạch của Thủ tướng Chính phủ. Báo giới còn ghi nhận mặc dù chưa có kết luận chính thức của Thanh tra Chính phủ, nhưng những sai phạm ở đảo Phú Quốc được nhìn từ góc độ trực quan thì đất nông nghiệp bị “băm nát” và tình trạng đào núi, lấn biển, xây dựng tràn lan.

Cuộc sống mới nhìn thoáng qua thì phồn vinh lắm nhưng không phải do kinh tế phát triển đâu mà chỉ do bán đất thôi. Nói ra thì không dám nói, nhưng sự thật thì ở đây thì người ta chỉ biết có tiền thôi. Cho nên bây giờ đi đến Phú Quốc thì không nghĩ đó là hòn đảo đâu…Thấy phồn vinh lắm nhưng tôi thấy sự thật là không khá vì không phải do bàn tay họ làm ra, mà do đất đâi thôi rồi có lúc sẽ bị chết thôi
-Cư dân Phú Quốc

Một phóng viên truyền hình ở đồng bằng Sông Cửu Long, vừa có một chuyến du lịch đến Phú Quốc, chia sẻ với RFA rằng ông cảm nhận các dự án “bê tông hóa” phục vụ du lịch ở Phú Quốc đang dần làm “sa mạc hóa” các đảo ở vùng biển Phú Quốc. Người phóng viên truyền hình không muốn nêu danh tính này, trong cương vị là một du khách cho biết khi trải nghiệm ngồi trên cáp treo Hòn Thơm-Phú Quốc, là cáp treo dài nhất thế giới, ông không khỏi chạnh lòng khi nhìn thấy một con đường đang xây dựng lấn biển mà ông mô tả giống như cái lưỡi của con quái thú đang lè ra liếm mặt nước biển trong xanh. Người phóng viên truyền hình nhấn mạnh với Đài Á Châu Tự Do:

“Đại ý là quá nhiều bê tông rồi. Bị đào xới nhiều lắm, làm riết muốn lở lói cái đảo luôn. Nói chung là bị đô thị hóa theo dạng kinh doanh.”

Còn một cư dân ở Phú Quốc, là một thầy giáo nghỉ hưu, chia sẻ với với RFA về nhận xét đời sống của người dân trên hòn đảo ngọc kể từ khi nó được “thay da đổi thịt” qua Quyết định 633 của Thủ tướng Chính phủ:

“Cuộc sống mới nhìn thoáng qua thì phồn vinh lắm nhưng không phải do kinh tế phát triển đâu mà chỉ do bán đất thôi. Nói ra thì không dám nói, nhưng sự thật thì ở đây thì người ta chỉ biết có tiền thôi. Cho nên bây giờ đi đến Phú Quốc thì không nghĩ đó là hòn đảo đâu. Ví dụ hồi trước con đường đi xuống biển tắm bây giờ người ta bán luôn, xây bít hết trơn. Muốn tắm biển thì phải vô khách sạn mới được tắm. Hồi giải phóng, họ (chính quyền) kết luận cuộc sống ở miền Nam là cuộc sống phồn vinh giả tạo. Sự thật tôi thấy lúc trước đâu có như vậy đâu, còn bây giờ thì tôi thấy có giả tạo. Bán đất, xây nhà, mu axe hơi…Thấy phồn vinh lắm nhưng tôi thấy sự thật là không khá vì không phải do bàn tay họ làm ra, mà do đất đâi thôi rồi có lúc sẽ bị chết thôi.”

Khó có giải pháp khắc phục

Là một người gắn bó và làm việc từ những ngày đầu ở Phú Quốc khi Quyết định 633 của Thủ tướng Chính phủ được ban hành, vị giám đốc dự án của công ty xây dựng và du lịch mà chúng tôi đã trích lời nhận xét ở phần trên, cho biết thêm ghi nhận của ông về nguyên nhân dẫn đến tình trạng Phú Quốc bị “bê tông hóa” như hiện nay:

“Quy hoạch một hòn đảo, một vùng miền đi liền với vấn đề xây dựng. Tuy nhiên, xây dựng tại Phú Quốc có thể nói rằng không theo một trật tự nào hết bởi vì một số yếu tố như: Trước tiên về gốc độ yếu tố Chính phủ là luật của Việt Nam không nghiêm, tức là xử lý những đại công trình, xử lý những hành lang biển hay nói chung là căn cứ theo quy hoạch được phê duyệt mà xử lý thì không có đồng bộ và không xử lý nghiêm về mặt pháp luật. Còn về vai trò, trách nhiệm của Ủy ban Nhân dân tỉnh Kiên Giang và của Ủy ban Nhân dân huyện Phú Quốc. Từ chỗ luật pháp không ngiêm là vai trò của Chính quyền huyện Phú Quốc sử dụng một bộ máy chính quyền ở cấp huyện mà điều hành khối lượng công việc ở tầm của đặc khu cho nên họ theo không kịp kể cả về yếu tố con người lẫn vấn đề nhận thức và trình độ, do đó họ không thể quản lý được xuể. Đây chỉ là nói về mặt tích cực. Còn nếu bàn về mặt tiêu cực, nguyên nhân làm cho Phú Quốc bị hỗn loạn về trật tự xây dựng, thật sự là do tham nhũng hết. Phải nói rằng là nguyên nhân của tất cả các nguyên nhân là tham nhũng, nhóm lợi ích và tham nhũng kinh khiếp lắm, có thể nói là tàn khốc luôn.”

Có lạc quan với điều kiện sẽ có những giải pháp. Ví dụ như bây giờ không cho dự án treo nữa. Dự án treo nếu không xây dựng thì tiến hành giải tỏa đối với những tập đoàn mua đất, dành đất đợi cho có giá lên rồi bán. Thứ hai nữa là hạn chế bê tông hóa những dự án khai thác ở phía Bắc và phía Nam của đảo, những dự án này phải dừng lại hết. Những dự án nào đã triển khai rồi thì thôi, còn không cấp phép nữa. Hoặc là căn cứ theo bản đồ quy hoạch, chẳng hạn chỗ quy hoạch để xây dựng thảo cầm viên cho trẻ em nhưng thấy lại làm resort thì ngưng. Không được khai thác rừng, bảo vệ hiện trạng…Khả quan với điều kiện phải vào cuộc thật mạnh, chứ còn đánh trống bỏ dùi là không được
-Phóng viên ẩn danh

Vị giám đốc này khẳng định vấn đề nhóm lợi ích đã và đang làm uổng phí tài nguyên đất, rừng và môi trường sinh thái ở Phú Quốc và ông cho rằng không thể cứ “bê tông hóa” Phú Quốc thì nó sẽ trở thành một “thiên đường” du lịch, bằng những dự án gắn liền với lợi ích kinh tế vì tiền, mà không vì chỉ số hạnh phúc của người dân.

Trả lời câu hỏi của chúng tôi liệu rằng sẽ có dấu hiệu khả quan nào để có thể thay đổi hiện trạng “bê tông hóa” ở Phú Quốc qua yêu cầu mới nhất của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hay không, người phóng viên truyền hình ẩn danh ở đồng bằng Sông Cửu Long nêu lên quan điểm của mình:

“Có lạc quan với điều kiện sẽ có những giải pháp. Ví dụ như bây giờ không cho dự án treo nữa. Dự án treo nếu không xây dựng thì tiến hành giải tỏa đối với những tập đoàn mua đất, dành đất đợi cho có giá lên rồi bán. Thứ hai nữa là hạn chế bê tông hóa những dự án khai thác ở phía Bắc và phía Nam của đảo, những dự án này phải dừng lại hết. Những dự án nào đã triển khai rồi thì thôi, còn không cấp phép nữa. Hoặc là căn cứ theo bản đồ quy hoạch, chẳng hạn chỗ quy hoạch để xây dựng thảo cầm viên cho trẻ em nhưng thấy lại làm resort thì ngưng. Không được khai thác rừng, bảo vệ hiện trạng…Nhiều giải pháp lắm. Khả quan với điều kiện phải vào cuộc thật mạnh, chứ còn đánh trống bỏ dùi là không được.”

Trong khi đó, vị giám đốc dự án của công ty xây dựng và du lịch ở Phú Quốc quả quyết ông rất bi quan, vì:

“Việc Thủ tướng lên tiếng không ‘bê-tông hóa’ thì đã nhìn thấy một chục năm trước rồi, chứ không phải không thấy, nhưng dùng một từ để nói là nắm tay những kẻ cơ hội lại không kịp.”

Người giám đốc còn nhắc lại ngành du lịch ở Phú Quốc đóng góp đến 65% doanh thu cho hòn đảo ngọc, nhưng tỷ lệ du khách trở lại chỉ có 30% và theo nhận định của ông đó là một tỷ lệ tồi. Bên cạnh đó, những điểm mang tính chất đặc thù của Phú Quốc như cảm nhận của nữ tỷ phú người Ấn Độ sẽ không còn dấu tích, với nhiều casino nhanh chóng được mọc lên trong nay mai và khi huyện đảo này trở thành đặc khu kinh tế trực thuộc Trung ương vào năm 2020.

CHÚC BÌNH AN CỦA CHÚA ĐẾN CHO MUÔN NGƯỜI MUÔN NƯỚC

CHÚC BÌNH AN CỦA CHÚA ĐẾN CHO MUÔN NGƯỜI MUÔN NƯỚC

Tuyết Mai

** Chúng ta thử nhìn chung quanh cuộc sống của chúng ta ngày hôm nay xem có ai có được bình an thật sự trong tâm hồn hay không và ngay cả trong gia đình của chúng ta nữa? Thì nói chi đến việc chúng ta có thể đem bình an của mình đi san sẻ cho ai khác được? Không phải nói rộng chi đến người ngoài xã hội, người lương giáo và người vô thần mà chỉ là nói riêng trong giáo hội Công Giáo của chúng ta mà thôi.

** Có phải tất cả chúng ta ai cũng một đều vỗ ngực, đều tuyên xưng một đức tin vào Thiên Chúa khi chúng ta cùng nhau đọc kinh Tin Kính trong giờ Thánh Lễ Chúa Nhật đó không? Nhưng rồi những lời chúc Bình An của Chúa qua các linh mục ở cuối Thánh Lễ xem chừng nó bị chúng ta dũ sạch thật nhanh khi bước chân ra khỏi nhà thờ rồi thì phải? Vì có phải sự dữ nó luôn chờ chực, cám dỗ chúng ta ngay trong nhà thờ và ở khuôn viên của nhà thờ đó không?

** Do đó tuy mang tiếng là mới dự Thánh Lễ xong, mới vừa Rước Mình Máu Thánh Chúa xong, mới được cha ban phép lành và chúc Bình An cho tất cả vừa xong đây nhưng có ai lỡ quẹt xe nhẹ vào mình thì là lập tức gây sự ngay? Thế thì xin hỏi lời lẽ mắng chửi người ta không thương tiếc là xuất phát từ đâu ra? Có phải từ trong khối óc nó bị điều khiển bởi sự dữ mới phát ra từ cửa miệng của chúng ta đấy không?. Có phải thế cho nên hai quốc gia giữa Palestine & Israel cứ mãi còn Thánh chiến cho tới ngày hôm nay và không biết đến bao giờ mới thôi chiến tranh để cho người dân trong hai quốc gia được sống trong an yên, trong thanh bình?

** Chúng ta cũng nên nhớ Chúa Giêsu có lần nói với các tông đồ của Ngài rằng những dấu hiệu chiến tranh nổi lên từ khắp nơi trên mặt đất sẽ xảy ra trước cùng những thiên tai và sau đó là sắp đến ngày Tận Thế, ngày Chúa Quang Lâm rồi đó. Nên khuyên hết thảy chúng ta đừng trì trệ để sống trong sự thoải mái quá sức mà mất đi ân nghĩa Chúa và mất đi linh hồn sống đời thật quý mà Thiên Chúa chỉ ban cho con người mà thôi. Chúng ta hãy xin Bình An của Chúa làm khí cụ để phân định được đâu là con đường của chân, thiện, mỹ?. Kẻo vô tình chúng ta lại để cho sự dữ khống chế cả thân xác và linh hồn của chúng ta thì khốn đốn.

** Khi nói đến chiến tranh thì bên nào cũng cho mình là đúng cả; nếu không thì làm gì có chiến tranh mãi vậy, thưa có phải?. Thưa rằng tà quyền mà chúng ta đứng riêng rẽ không chóng thì chầy chúng ta cũng phải bị thua nặng lắm thay vì chỉ biết nhìn vào chuyện nhỏ trước mắt, gần con mắt mà không biết nhìn rộng nhìn xa hơn nữa. Mà cái xa hơn nữa mới là cái mà chúng ta cần được thấy, được lưu ý tới, quan tâm tới. Nếu chúng ta không siêng năng hiệp thông cầu nguyện, ăn chay, đọc kinh Mân Côi, sám hối, chừa tội với giáo hội thì sự dữ là tà quyền chúng sẽ đánh toàn quốc, toàn thế giới ra tan tác và chết chóc sẽ ra tàn khốc.

** Lạy Thiên Chúa của yêu thương, xin thương giúp chúng con có được sự khôn ngoan để chấm dứt những suy nghĩ, lời nói và hành động làm mất đi sự bình an giữa người trong gia đình, giữa bạn bè, giữa con cái của Chúa trong một thế giới đầy ắp những hận thù, tranh chấp và thanh toán lẫn nhau. Amen.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

11 tháng 8, 2019

Muốn và Cần

Muốn và Cần

Vì những điều chúng ta “muốn” thực sự khác xa so với những thứ chúng ta “cần”. Để rồi cứ mải miết chạy theo những thứ chúng ta muốn nhưng có khi mất cả một đời cũng không đạt được.

Trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, thả mình nằm dài trên chiếc ghế sofa. Đầu óc vẫn còn “ám ảnh” bởi những tiếng còi xe, khói bụi mù mịt. Và cả những áp lực công việc vẫn chưa buông tha mà “cứng đầu” bám riết theo ta về nhà.

Muốn: Được hiểu là những khao khát của bản thân. Và thực sự, với con người chúng ta thì “muốn” là cái vô hạn.

Cần: Đơn giản là cảm giác khi điều đó thực sự cần thiết cho chúng ta trong cuộc sống.

Gia đình

Ai cũng Muốn có một gia đình khá giả với đầy đủ các thành viên: bố mẹ, anh chị em hay ông bà… Mỗi tối, cuối tuần cả gia đình lại cùng nhau đến những nhà hàng sang trọng để ăn những món ngon và cùng nhau trò chuyện. Muốn một gia đình luôn luôn ngập tràn hạnh phúc và sẽ chẳng bao giờ có mối bất hòa nào xảy ra.

Nhưng sự thật, ta chỉ Cần một gia đình bình yên. Một gia đình không có những lời cãi vã hay những tiếng bát đĩa loảng xoảng sau mỗi cuộc tranh cãi. Một gia đình luôn quây quần bên nhau trong bữa cơm tối đạm bạc và kể cho nhau nghe những câu chuyện bình dị trong ngày. Gia đình ấy sẽ luôn đầy ắp tình người trong những đêm đông giá lạnh…

Công việc

Ta Muốn được làm sếp trong một công ty thật oai. Dưới quyền ta là hàng trăm, hàng ngàn nhân viên. Mỗi lời ta nói ra có đầy uy quyền, “nói có người nghe, đe có kẻ sợ”. Lương mỗi tháng vài chục triệu đồng, công việc nhàn nhã, không phải suy nghĩ, vất vả nhiều.

Nhưng thực ra, chúng ta chỉ Cần một công việc ổn định. Một công việc dù đồng lương không cao nhưng lúc này, chúng ta được làm việc bằng tất cả đam mê và lòng nhiệt huyết. Chúng ta Cần được làm việc trong một môi trường tốt, các đồng nghiệp trong công ty giúp đỡ lẫn nhau để cùng tiến bộ. Lương bổng chúng ta chỉ Cần trang trải được cho cuộc sống thường nhật hay phụ giúp cha mẹ một ít… Như vậy là đủ rồi.

Tiền bạc

Ta Muốn thật giàu có, giàu “nứt đố đổ vách”. Muốn mua gì thì mua, muốn sắm gì thì sắm. Tiền bạc rủng rỉnh tiêu xài không phải nghĩ ngợi một giây.

Nhưng thực sự ta chỉ Cần có một nguồn tài chính ổn định. Thỉnh thoảng mua tặng cha mẹ mình vài bộ quần áo mới, hay biếu những người ăn xin một ít tiền. Số tiền tuy nhỏ nhưng có thể giúp một ngày mưu sinh của họ trôi qua bớt khó khăn hơn. Hay đơn giản, ta chỉ Cần một khoản tích tũy nho nhỏ để khi ốm đau có thể tự xoay sở và chăm sóc bản thân, hoặc đề phòng khi có biến cố.

Bạn bè

Chúng ta Muốn có thật nhiều bạn bè cũng như các mối quan hệ ngoài xã hội. Để mỗi khi gặp khó khăn thì chúng ta có thể nhờ cậy sự giúp đỡ từ họ.

Nhưng điều Cần nhất với mỗi người là khi họ có một người bạn thật sự. Một người bạn biết mình đang có tâm sự khi đột nhiên gọi điện giữa đêm khuya. Một người bạn chỉ cần nhìn vào mắt đã đoán được mình đang vui hay đang buồn. Và khi ta rơi vào hố sâu tuyệt vọng, người bạn đó chỉ cần im lặng ngồi bên là chúng ta đã có thêm sức mạnh và động lực để đứng lên bước tiếp…

From: Tu-Phung

Trong cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ xẩy ra, trang blog có tên là “Mộ Lương” Trương Kiến Hoa đã đăng…

Lời dẫn:​ ​Trong cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ xẩy ra, trang blog có tên là “Mộ Lương” Trương Kiến Hoa đã đăng một bài viết nói lên nhiều điều mà một thanh niên Trung Quốc đã nhìn nhận hiểu biết được qua cuộc chiến này.

Bài viết này được truyền điên cuồng trên các diễn đàn mạng và WeChat. Chính phủ Trung Quốc ra sức ngăn chặn cũng chặn không kịp. Sau đây là bài viết của Trương Kiến Hoa được lão PP dịch và rút ngắn để các bạn tham khảo:

Tôi đã làm việc cả đời và chưa hề hiểu thế nào là kinh tế, thương mại, tài chính và tôi cũng không có hứng thú lớn với những vấn đề này. Do vậy, tôi không thể hiểu được ý nghĩa của GDP, WTO và CEO. Tôi không biết cách giao dịch cổ phiếu, đầu tư cho tương lai và quản lý tài sản.

Lợi ích lớn nhất của cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ là sự giác ngộ. Trong hai hoặc ba tháng, tôi đã học được rất nhiều kiến thức và thực tế mà tôi chưa bao giờ biết đến trong suốt cuộc đời mình.

Lần đầu tiên tôi biết rằng mỗi tuần làm 5 ngày, được nghỉ 2 ngày cuối tuần của chúng tôi là do Hoa Kỳ bắt buộc chính phủ Trung Quốc phải thực hiện cho người dân.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng khi Trung Quốc gia nhập WTO đã có nhiều hứa hẹn. Nhưng sau một thập kỷ, hầu hết các cam kết này đã không được thực hiện.

Lần đầu tiên tôi biết về thuế nhập khẩu ô tô, thuế quan của Mỹ là 2,5 và thuế quan của Trung Quốc là 25, tương đương với người dân Trung Quốc mua một chiếc xe Mỹ giá 240.000 nhân dân tệ cho mình. Họ còn phải mua một chiếc cho đảng và một chiếc cho chính phủ.

Cộng với gánh nặng giá dầu của Trung Quốc đứng thứ tư trên thế giới (một gallon giá xăng chiếm thu nhập trung bình hàng ngày của các quốc gia, Hoa Kỳ là 3,1, Na Uy 3,6, Hồng Kông 8,8, Trung Quốc đại lục là 34), có nghĩa là khi mọi người thêm nhiên liệu vào ô tô của họ, ít nhất phải đổ thêm cho đảng một nửa thùng và đổ thêm một nửa thùng cho chính phủ.

Lần đầu tiên, tôi biết giá dầu thô quốc tế là 147 đô la Mỹ / Hùng cách đây 10 năm, giá dầu trong nước là 6,3 nhân dân tệ / lít, và bây giờ dầu thô quốc tế là 75,56 đô la Mỹ / thùng. Giá dầu trong nước đã đạt mức 7,4 nhân dân tệ / lít. 
(1thùng=100 lít?)

Lần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc và Nga đã ký một thỏa thuận vào năm 2013. Trung Quốc phải mua dầu từ Nga trong 25 năm với giá một thùng 145 đô la, hiện tại mua của Hoa Kỳ là một thùng 43 đô la, chênh lệch 102 đô la mỗi thùng.

Lần đầu tiên tôi biết đậu nành của Trung Quốc chủ yếu được nhập khẩu từ Hoa Kỳ. Giá đậu nành của Mỹ chỉ bằng 60% so với Trung Quốc. Và tôi cũng đã biết dân số nông nghiệp của Hoa Kỳ chỉ chiếm chưa đến 2% tổng dân số cả nước.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng Google đã vào Trung Quốc và sau đó bị cấm và ra khỏi Trung Quốc.

Lần đầu tiên tôi biết rằng mạng viễn thông được gọi là Internet, phát minh và máy chủ gốc là ở Hoa Kỳ.

Ở một phạm trù nào đó, Trung Quốc và Châu Á-Châu Phi (trừ Nhật Bản) đa phần là ăn cắp mạng chứ không thông qua đường dẫn chính quy.

Lần đầu tiên tôi biết rằng con chip không phải là màng nhựa, mà là công nghệ cao chứa hàng trăm triệu tỷ mạch tích hợp. Đầu tư sản xuất chip rất lớn và chu kỳ dài, không phải do một nhóm người nghèo có thể phát minh ra. (?)

Lần đầu tiên, tôi biết rằng thiết bị chính để sản xuất con chip “Mask Alignment System” Trung Quốc không làm được.

Lần đầu tiên tôi biết điện thoại di động trong nước khiến người Trung Quốc tự hào chỉ là một cái vỏ.

(Tất cả nội dung bên trong và con chip đều có bản quyền của Mỹ hoặc do cty Mỹ cung cấp)

Lần đầu tiên tôi biết công nghệ nguyên bản và cốt lõi của “Bốn phát minh vĩ đại mới” (đường sắt cao tốc, thanh toán điện tử, dịch vụ dùng chung xe đạp và mua sắm trực tuyến), không phải do Trung Quốc phát minh ra như họ đã tuyên truyền.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng R&D là nghiên cứu và phát triển. Tôi biết mười chi phí R & D hàng đầu của các nhà sản xuất chất bán dẫn toàn cầu là Singapore, Hàn Quốc và Đài Loan, không có Trung Quốc đại lục.

Lần đầu tiên, tôi biết sự chênh lệch giữa chi tiêu R&D của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ví dụ, Qualcomm chiếm 33,1% doanh thu trong năm 2016 và China ZTE chiếm 1,2% doanh thu trong năm 2017, đó là tỷ lệ đối kháng 28/1.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng trong thập kỷ qua, khối lượng tiền tệ của Mỹ đã tăng lên gấp hai lần, trong khi Trung Quốc đã tăng thêm 20 lần.

Nếu không có quỹ bất động sản, lạm phát của Trung Quốc sẽ không thể tưởng tượng được.

Lần đầu tiên tôi biết rằng định hướng cuối cùng của chính sách bất động sản của Trung Quốc là “sử dụng thời gian để thay đổi không gian”. Nói trắng ra là cứ kéo cho chậm lại.

Lần đầu tiên tôi biết rằng nếu không có sự trao đổi và trợ giúp về quyền sở hữu trí tuệ và công nghệ cao của Hoa Kỳ, việc nâng cấp công nghiệp và kế hoạch năm 2025 của Trung Quốc rất khó đạt được.

Lần đầu tiên tôi biết rằng vòng vượt kinh tế (Corner vertaking) là một khái niệm giả. Cho dù tôi không hiểu về kinh tế đi nữa. Tôi cũng biết rằng những tòa nhà tốt nhất ở các thành phố Trung Quốc là của chính phủ. Những tòa nhà tốt nhất ở châu Âu và Mỹ là những trường đại học trong đó có nghĩa ý gì.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng có nhiều yếu tố cho sự phát triển kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc trong hơn một thập kỷ qua, nhưng yếu tố đầu tiên là gia nhập WTO.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng Trung Quốc đã sử dụng trong thương mại quốc tế những thủ đoạn thường dùng trong nước như không điểm dừng, không tuân thủ hợp đồng, đầu cơ lừa đảo, dối trá…

Lần đầu tiên, tôi biết Trung Quốc có 37 vụ kiện tụng với các quan chức thương mại nước ngoài trong hơn một thập kỷ qua. Trong đó chỉ có 2 vụ Trung Quốc thắng kiện, 3 vụ hoà và phần còn lại là thua.

Lần đầu tiên, tôi biết “lợi thế của Trung Quốc” xuất phát từ các thủ đoạn thương mại không công bằng, đó là trợ cấp xuất khẩu thương mại bất hợp pháp, thao túng tỷ giá Nhân dân tệ, làm giả và đánh cắp quyền sở hữu trí tuệ, ô nhiễm môi 
trường quy mô lớn, bỏ bê các tiêu chuẩn an toàn và sức khỏe của người lao động.

Thuế quan và hạn ngạch không hợp lý. Ra giá mang tính cướp giật để đè bật đối thủ cạnh tranh ra khỏi thị trường tài nguyên quan trọng, sau đó lừa gạt người tiêu dùng bằng giá cả độc quyền, xây dựng các rào cản bảo vệ thương mại ngăn 
chặn các đối thủ nước ngoài xâm nhập thị trường một cách hợp pháp.

Lần đầu tiên, tôi biết rằng trong các cuộc đàm phán thương mại, các yêu cầu của Hoa Kỳ hoàn toàn bình đẳng về thuế quan, tiếp cận thị trường và quyền sở hữu trí tuệ. Hoa Kỳ nói tính tương hỗ là “bằng nhau”, nhưng Trung Quốc đã dịch nó thành “có đi có lại”.

Lần đầu tiên, tôi biết Hoa Kỳ đề xuất tiếp cận mở cửa thị rường cho ngành dịch vụ tài chính và việc mở hoàn toàn mạng Internet đã chạm đến vạch cấm kỵ cuối cùng của chính phủ Trung Quốc (không phải người dân Trung Quốc).

Lần đầu tiên tôi nghe thấy nhiều nhà kinh tế trên thế giới đánh giá nền kinh tế Trung Quốc như “một người béo mắc bệnh ung thư”.

Tôi đã không biết điều này trong quá khứ. Ngoài sự thiếu hiểu biết của tôi, còn có một lý do quan trọng khác – Một số người đang cố gắng không cho tôi biết.

Giúp tôi mở ra một cánh cửa cho tầm nhìn của tôi, có được kiến thức và nâng cao kiến thức. Vì vậy, tôi cảm ơn cuộc chiến thương mại và cảm ơn Mr. Trump.

Các quan chức có quyền không có nghĩa vụ và người dân có nghĩa vụ không có quyền. Trò chơi bẩn này lộng hành ở Trung Quốc và nay lại muốn đem ra chơi trên thế giới. Cắt một củ cải ở cả hai đầu, bạn có thể cắt nó một, hai lần không sao, cắt nó mười lần tám lần, cắt nó năm mươi lần, tám mươi lần, và cuối cùng cắt mẹ nó vào ngón tay mình bằng chính con dao của mình.

“Tả truyện” có nói rằng “Đa hành bất nghĩa tất tự tễ“ tức làm nhiều chuyện xấu, bất nghĩa cuối cùng sẽ tự giết mình. Còn một câu cuối là “Tử Cô Đãi Chi” (Hãy chờ đó), tôi cũng tin.

PETER PRO
https://khangnguyen100888.blogspot.com/…/bay-gio-toi-moi-bi…

Một phụ nữ da trắng dắt theo con trai 6 tuổi ra ngoài, bà gọi xe taxi, tài xế là một người da đen.

Image may contain: 1 person, smiling, car

Vũ Lan PhươngFollow

Một phụ nữ da trắng dắt theo con trai 6 tuổi ra ngoài, bà gọi xe taxi, tài xế là một người da đen.

Thằng bé 6 tuổi chưa bao giờ gặp người da đen, trong lòng nó rất là sợ hãi, bèn hỏi mẹ: “Người này có phải là người xấu không mẹ? Tại sao người đen thui vậy?”

Tài xế người da đen nghe thấy trong lòng rất lấy làm khó chịu.

Lúc này, người phụ nữ liền nói với con trai: “Chú tài xế này không phải người xấu, ông là một người tốt con à!”

Con trai nhíu mày trầm tư một hồi lại hỏi tiếp: “Nếu chú ấy không phải là người xấu, vậy chú có phải đã làm điều gì xấu xa, cho nên Thượng Đế mới trừng phạt chú?”

Người da đen ấy nghe xong, mắt ngấn lệ, ông ta rất muốn biết người phụ nữ da trắng ấy sẽ trả lời thế nào.

Người mẹ nói: “Ông ta là một người rất là tốt, cũng không làm điều gì xấu xa. Vườn hoa của chúng ta có màu hồng, màu trắng, màu vàng … có phải không?”

“Vâng! Đúng ạ!”

“Vậy hạt của hoa có phải đều là màu đen không?”

Đứa bé nghĩ ngợi một lúc: “Đúng thế ạ ! Toàn là màu đen hết.”

“Hạt giống màu đen cho nở ra hoa đầy màu sắc và thơm ngát, đúng không?”

“Vâng!”

Cậu con trai đột nhiên ngộ ra và nói:

“Vậy là chú tài xế ấy không phải là người xấu rồi ! Hạt mầu đen tạo ra hoa đẹp thế, chắc chắn chú ấy là người tốt!”

Lúc này, xe đã đến điểm dừng, người tài xế kiên quyết không lấy tiền, ông ta nói: “Lúc bé, tôi đã từng hỏi mẹ vì sao chúng ta lại đen và vất vả, còn họ lại trắng và sung sướng?”

Mẹ tôi nói: “Vì chúng ta là người da đen nên phải chịu thua kém”?!
Nếu khi xưa mẹ tôi đổi thành câu trả lời của bà, hôm nay tôi nhất định sẽ có một thành tựu khác. Nhưng không sao, tôi đã biết cách dạy con tôi và lũ trẻ trong xóm rồi, đội ơn bà!

Vậy đấy, nếu chúng ta suốt ngày nói với con “mày ngu lắm, lớn lên mày sẽ chẳng làm nên trò trống gì, chỉ có hốt phân, xách vữa, phụ hồ… bla, bla…” thì chúng sẽ tin là chúng dốt thật, và sẽ chẳng trông chờ gì được nhiều từ những đứa trẻ được dạy dỗ như vậy.

Ngay từ bây giờ, hãy nhẹ nhàng gọi con dậy, khích lệ chúng. Qua hè, năm học mới, kết quả học tập của con bạn chắc chắn sẽ tốt hơn.

St

Quan ngại về mạng xã hội Trung Quốc xuất hiện ở VN

Thông tin đăng ký tên miền Weibo.vn cũng như bảng hiệu của ‘Công ty Cổ phần Weibo Truyền thông mạng xã hội Việt- Trung’ xuất hiện ở Hà Nội trong những ngày qua khiến nhiều người trong nước quan ngại mạng Weibo của Trung Quốc đến Việt Nam.

Cuộc chiến tiền tệ sẽ đẩy Trung Quốc vào thời kỳ giông tố?

Theo một phân tích khác, nguyên nhân sâu xa trong phán đoán sai lầm của ông Tập Cận Bình nằm ở “tính ngoan ngoãn” của toàn hệ thống. Bất kỳ ai dám hoài nghi chiến lược với Mỹ của Chủ tịch Tập Cận Bình bị xem là có vấn đề chính trị nghiêm trọng. Toàn bộ hệ thống truyền thông chỉ tuyên truyền theo ý của lãnh đạo, nhất loạt đưa tin rằng cuộc chiến thương mại Trung – Mỹ gây tổn thất lớn cho Mỹ, tính ưu việt của thể chế Trung Quốc đã quyết định năng lực chịu đựng của Trung Quốc trong chống lại cuộc chiến thương mại, khiến giới chóp bu “say sưa trong ảo giác mà họ tự tưởng tượng ra”.

Hàng ngàn dân oan Thủ Thiêm nhưng Sài Gòn chỉ ‘đối thoại’ với 28 người

Hàng ngàn dân oan Thủ Thiêm nhưng Sài Gòn chỉ ‘đối thoại’ với 28 người

Bà Nguyễn Thị Giáp, 84 tuổi, bên căn nhà cũ ở Thủ Thiêm. (Hình: Thanh Niên)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Hôm 10 Tháng Tám, 2019, sau nhiều phen lần lữa về kết luận bồi thường vụ tranh chấp đất đai tại khu đô thị mới Thủ Thiêm, Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố ở Sài Gòn công bố rằng họ sẽ tổ chức buổi họp báo vào chiều 14 Tháng Tám. Tiếp đó là “cuộc đối thoại” của chính quyền với 28 người dân được ghi nhận “hay đi khiếu nại, tố cáo ở Hà Nội, hiện đã trở về địa phương” vào hôm 15 Tháng Tám.

Theo báo VNExpress, Khu Đô Thị Mới Thủ Thiêm được quy hoạch từ năm 1996, có quy mô 930 hécta nằm bên bờ Đông sông Sài Gòn, cách quận 1 khoảng 300 mét theo đường chim bay. Hiện còn hơn 100 nhà dân khiếu nại từ thành phố đến trung ương trong nhiều năm liền, cho rằng đất của họ nằm ngoài ranh quy hoạch nhưng vẫn bị giải tỏa; thu hồi đất, bồi thường, trợ giúp tái định cư “sai quy định.”

Báo Thanh Niên cho hay buổi họp báo ngày 14 Tháng Tám tới đây là nhằm “công bố nội dung cụ thể về diện tích hơn 4.3 hécta nằm ngoài ranh Thủ Thiêm và kế hoạch của Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố về việc thực hiện những nội dung kết luận của Thanh Tra Chính Phủ về vụ Thủ Thiêm.”

Đáng nói là vụ khiếu kiện về Thủ Thiêm liên quan đến số phận của hàng ngàn dân oan, nhưng Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố lại chỉ chọn ra 28 người để “đối thoại” trong dịp này.

Khu Đô Thị Mới Thủ Thiêm là nơi dân oan đổ máu và nước mắt để giữ đất trong hơn 20 năm. (Hình: Thanh Niên)

Trong một diễn biến khác, ông Nguyễn Thành Phong, chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố, vừa gửi văn bản đến Thủ Tướng CSVN Nguyễn Xuân Phúc để giải thích rằng đã chi hơn 26,000 tỷ đồng (khoảng $1.1 tỷ) tạm ứng ngân sách để bồi thường cho hàng ngàn người dân, tổ chức có đất bị thu hồi nên không thể thu hồi và hoàn trả ngân sách như theo yêu cầu của Thanh Tra Chính Phủ.

Nhà báo Nguyễn Đức ở Sài Gòn bình luận trên trang cá nhân: “Từ các sai phạm ban đầu mà Thanh Tra Chính Phủ đã nêu trong hai kết luận về quản lý sử dụng đất dân và đất công, chi sai ngân sách, giao đất thu hồi đất trái luật… là đủ căn cứ để khởi tố vụ án, khởi tố bị can những cán bộ, quan chức đã gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng cho dân Thủ Thiêm và ngân sách. Khi các quan chức đầu vụ bị khởi tố thì tảng băng chìm các sai phạm Thủ Thiêm mới được phơi bày toàn diện.”

“Những nội dung mà Thanh Tra Chính Phủ đã nêu trong hai kết luận vừa qua chỉ là một lát cắt nhỏ núi sai phạm bị che đậy suốt hơn 20 năm qua. Thật mỉa mai, khi mới đây ông Lê Thanh Hải (cựu bí thư Thành Ủy ở Sài Gòn) vẫn còn rao giảng về chống tham nhũng, về một bộ phận đảng viên suy thoái…Sai phạm Thủ Thiêm phải được trung ương đưa vào đại án cần điều tra xử lý triệt để, trả lại quyền lợi cho hàng ngàn người dân Thủ Thiêm,” Facebooker Nguyễn Đức viết. (T.K.)