Tạp chí tiêu điểm – Tướng Kiều Lương: Vì sao Trung Quốc sẽ thống trị thế giới ?

 

RFI.FR|BY RFI TIẾNG VIỆT

Tướng Kiều Lương : Vì sao Trung Quốc sẽ thống trị thế giới ?

Đăng ngày: 14/05/2020 – 11:03
Sửa đổi ngày: 14/05/2020 – 11:03

Minh Anh
« Trung Quốc muốn chiếm Đài Loan và khẳng định thế bá quyền của mình với thế giới ». Đây chính là tuyên bố của tướng Kiều Lương (Qiao Liang) trong bài trả lời phỏng vấn trên tờ tạp chí Bauhinia (Zijing) của Trung Quốc đăng tại Hồng Kông và được tạp chí « Conflits » (Các cuộc xung đột) của Pháp dịch toàn văn.

Tạp chí « Conflits » nhận định « Lắng nghe những gì Trung Quốc nói để hiểu rõ hơn Trung Quốc, nhãn quan của nước này về thế giới, cũng như hệ tư tưởng của nước này là một điều thiết yếu để đối mặt với một trật tự thế giới mới ». Tạp chí Pháp nói rõ ông Kiều Lương là một tướng Không Quân của Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Quốc đã về hưu, hiện là giáo sư đại học. Ông cũng là tác giả của nhiều tập sách chuyên về chiến lược, trong số này có cuốn “La Guerre Hors Limite” (tạm dịch là Cuộc chiến vô giới hạn”), được dịch và phát hành tại Pháp.

Với tờ báo chuyên về địa chính trị và lịch sử này của Pháp, những phân tích của tướng Kiều Lương, tuy mang tính chất cá nhân, không đại diện cho chính phủ Trung Quốc, nhưng cũng đáng để nghiền ngẫm, vì ít nhiều gì cũng nằm trong đường hướng suy nghĩ của giới chức cao cấp Trung Quốc và như vậy cho phép hiểu rõ hơn về những tham vọng của Trung Quốc. RFI Tiếng Việt xin giới thiệu tóm lược bài phỏng vấn.

Đế quốc Hoa Kỳ đang hồi suy tàn
Đầu tiên hết, tờ « Conflits » nhắc lại bối cảnh cuộc phỏng vấn. Dịch Covid-19 nay đã được khống chế ở Trung Quốc. Tuy nhiên, người ta không thể phớt lờ rằng sự lây lan của dịch bệnh và phản ứng dây chuyền trên thế giới rất có thể gây ra một « cú sốc » thứ hai rất lớn cho Trung Quốc. Gần đây, Hoa Kỳ mở các chiến dịch sơ tán công dân của họ tại nhiều nước và kêu gọi tất cả các doanh nghiệp Mỹ cũng phải di tản (theo như ghi nhận của phía Trung Quốc).

Thêm vào đó, tổng thống Trump ký « Taipei Act – Đạo luật về Đài Loan » vào lúc dịch bệnh hoành hành dữ dội tại Mỹ. Hoa Kỳ đang che giấu những âm mưu gì sau những hành động bất thường đó ? Dịch bệnh sẽ có những tác động quan trọng ra sao đối với trật tự thế giới ? Liệu có xảy ra xung đột giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ hay không ? Trong bối cảnh hiện nay, Trung Quốc sẽ phải phản ứng ra sao ?

Trước tiên, ông Kiều Lương đánh giá rằng vị thế siêu cường của Mỹ đã bị suy yếu từ bao lâu nay, kể từ khi nước này không còn duy trì nền sản xuất công nghiệp, mà ông Kiều Lương cho là một yếu tố quan trọng từng giúp nước Mỹ thắng hai cuộc Đại Thế Chiến và thống trị thế giới trong hơn 70 năm qua.

« Cho dù Hoa Kỳ vẫn sở hữu công nghệ cao, có đồng đô la và có nhiều binh sĩ, nhưng tất cả những yếu tố này cần có một sự hỗ trợ của ngành sản xuất chế biến. Không có công nghiệp sản xuất chế biến, ai hỗ trợ cho công nghệ cao? Ai hỗ trợ cho đồng đô la? Ai hỗ trợ cho quân đội Mỹ ? »

Nước Mỹ ngày nay là một siêu cường công nghiệp « ma », có nhiều bằng sáng chế, làm chủ nhiều công nghệ, nhưng lại phải dựa vào công nghiệp sản xuất chế biến của Trung Quốc để biến những « tấm bằng sáng chế » đó thành sản phẩm. Và cuộc khủng hoảng virus corona đã phơi bày một cách « tàn nhẫn » tình trạng suy thoái này, mà ví dụ điển hình nhất, theo tướng Kiều Lương, là tình trạng thiếu máy trợ thở.

« Trong lúc này, hãng Medtronic của Mỹ đã vi phạm hoàn toàn quyền sở hữu trí tuệ về máy trợ thở của mình và đã để các nước khác sản xuất, đặc biệt là Trung Quốc. Vì sao ? Phải chăng là vì những yếu tố nhân bản và đạo đức được đặt lên trên hết trong trường hợp này ? Tôi không phủ nhận là có khả năng đó, nhưng điều quan trọng hơn chính là Mỹ không còn khả năng sản xuất máy trợ thở mà họ có bằng sáng chế. Trong số 1.400 chiếc, hơn 1.100 chiếc được sản xuất ở Trung Quốc, kể cả khâu lắp ráp sau cùng. Đây chính là vấn đề của nước Mỹ ngày nay. Họ có trong tay một nền công nghệ mũi nhọn, nhưng lại không có phương pháp và khả năng sản xuất, cho nên phải dựa vào nền sản xuất của Trung Quốc. »

Sai lầm của Hoa Kỳ và phương Tây là chỉ chăm chút cho các ngành công nghệ cao và xem thường các ngành công nghiệp cấp thấp, để rồi giờ đây gánh lấy hậu quả nhãn tiền là không thể sản xuất lấy một chiếc khẩu trang y tế để chống dịch.

Với ông Kiều Lương, việc tổng thống Mỹ Donald Trump và các lãnh đạo phương Tây hô hào tái dịch chuyển sản xuất chẳng qua chỉ là một trò đánh lừa công luận. Các nước châu Á khác không đủ nguồn nhân công giá rẻ dồi dào và có tay nghề bằng Trung Quốc. Nhưng nếu dời nhà xưởng về trong nước, sản phẩm có nguy cơ mất tính cạnh tranh trong dài hạn.

Ông nói : « Dịch bệnh hiện nay làm lộ rõ hơn nữa sự thiếu vắng đau đớn ngành công nghiệp chế biến, khiến nhiều người bị mất nguồn sinh kế, nhưng liệu có dễ để khôi phục lại nền sản xuất này hay không ? Đâu rồi các chủ doanh nghiệp, các kỹ sư và những lao động có tay nghề ? Giá nhân công ở Mỹ cao gấp 7 lần so với tại Trung Quốc. Làm thế nào tạo ra được lợi nhuận cho các doanh nghiệp? Cho dù chính phủ có giảm thuế và người lao động có tự động giảm lương đến một nửa, thì đó cũng chỉ là những biện pháp khẩn cấp trong ngắn hạn ».

Theo ông Kiều Lương, rủi ro lớn nhất đối với Mỹ là đồng đô la có nguy cơ mất thế độc quyền nếu các công ty, nhà xưởng của Mỹ hồi hương, như tuyên bố của tổng thống Donald Trump:

« Mắt khúc mía không dễ nhai chút nào. Để cung cấp thanh khoản cho các nước khác, thì cần phải mua sản phẩm của họ. Nhưng nếu tái khởi động ngành sản xuất chế biến, thì không cần mua hàng hóa của người khác. Như vậy sẽ có ít đồng đô la lưu hành sang các nước khác và khi những nước đó tự giao dịch với nhau, họ sẽ phải tìm đồng ngoại tệ khác. Liệu đồng đô la Mỹ có sẽ còn duy trì bá quyền được nữa hay không ? »

Đài Loan : Sớm hay muộn cũng phải trở về với Hoa Lục
Liên quan đến vấn đề Đài Loan, ông Kiều Lương xác định lập trường không thay đổi của Bắc Kinh là Đài Loan phải được hợp nhất với Hoa Lục. Chỉ có điều giờ là chưa phải lúc, bởi vì theo ông Kiều Lương, khái niệm chủ quyền quốc gia bây giờ không chỉ gói ghém trong hai chữ « lãnh thổ » nữa.

« Trong thế giới hiện nay, chủ quyền kinh tế, chủ quyền tài chính, chủ quyền không gian mạng, chủ quyền về quốc phòng, chủ quyền đối với các nguồn tài nguyên, lương thực, chủ quyền trong đầu tư, sinh học, văn hóa… và nhiều khía cạnh khác có liên quan đến các lợi ích và sự sống còn của các nước, tất cả những yếu tố này thuộc phạm trù chủ quyền quốc gia. »

Thế nên, người ta cần phải cân nhắc đâu là vấn đề ưu tiên, lãnh thổ là điều quan trọng, nhưng cũng không vì thế mà lơ là các chủ quyền khác.

Khi được hỏi vì sao tổng thống Trump ký « Taipei Act » vào lúc này, ông Kiều Lương cho rằng đây còn là một vấn đề chính trị.

« Điều chủ yếu ở đây là vì chính phủ Mỹ, Quốc Hội và các nhà hoach định chính sách đang gặp khó khăn ở Mỹ, kể cả trong việc đối phó với dịch bệnh lẫn trong việc thiếu sản xuất, nên cần phải gạt bỏ vấn đề nan giải này. Thế nhưng, do không có giải pháp cho mọi vấn đề, Hoa Kỳ không thể nào để cho Trung Quốc yên thânʺ. »

Ngoài ra, tướng Kiều Lương cũng không phủ nhận ý định của chính quyền Washington dùng hồ sơ Đài Loan như là một công cụ để gây bất ổn cho Trung Quốc. Nhưng vị tướng Trung Quốc về hưu này khẳng định Đài Loan sẽ không thể đi đến độc lập và ông nghi ngờ khả năng Hoa Kỳ sẵn sàng « đổ máu » vì nền độc lập cho Đài Loan. Ông cảnh báo, mọi ý đồ dùng vũ lực để giành độc lập cho Đài Loan sẽ đối mặt với quyết tâm và khả năng hợp nhất Đài Loan của Trung Quốc.

Covid-19 : Thời huy hoàng của Mỹ và phương Tây đã điểm
Cuối cùng khi được hỏi, dịch bệnh viêm phổi cấp do virus corona chủng mới gây ra, đang hoành hành trên toàn cầu, sẽ tác động ra sao đến diện mạo thế giới, ông Kiều Lương nhận định, bản thân dịch bệnh này không khủng khiếp bằng hai cuộc đại chiến. Nhưng dịch Covid-19 như là « giọt nước sau cùng đến để phá vỡ vòng chu kỳ toàn cầu hóa và động lực của tiến trình toàn cầu hóa này », đồng thời gióng chuông báo hiệu thời suy tàn của phương Tây đã đến.

« Tại sao dịch bệnh diễn ra lúc này lại làm cho toàn bộ thế giới phương Tây lúng túng ? Điều cốt lõi là không phải để biết dịch bệnh khủng khiếp đến mức độ nào, mà là để nhận thấy là đối với cả Hoa Kỳ và phương Tây, đã qua rồi cái thời huy hoàng, và họ phải đối phó với trận dịch này vào lúc mà họ đang suy tàn. Dịch bệnh xảy ra vào lúc này, dù chỉ như một cành cây nhỏ rơi xuống, nhưng cũng đủ làm gãy lưng con lạc đà, vốn dĩ đang bước đi khó nhọc. Đây mới chính là nguyên nhân sâu xa nhất. »

Với những lời lẽ không chút vòng vo, tướng Kiều Lương cho rằng, sau trận dịch này, Hoa Kỳ và các nước phương Tây chắc chắn sẽ phải « gắng gượng hồi phục ». Nhưng phải mất đến bao lâu ? Ông Kiều Lương dự báo : phương Tây sẽ mất ít nhất từ một đến hai năm để khôi phục nền kinh tế và thoát khỏi cơn chấn thương tâm thần này.

Tạp chí tiêu điểm – Tướng Kiều Lương : Vì sao Trung Quốc sẽ thống trị thế giới ?

« Trung Quốc muốn chiếm Đài Loan và khẳng định thế bá quyền của mình với thế giới ». Đây chính là tuyên bố của tướng Kiều Lương (Qiao Liang) trong bài trả lời phỏng vấn trên tờ tạp chí Bauhinia (Ziji…

Nước & Dân

Nước & Dân

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (Danlambao) – Đúng 9 giờ sáng ngày 10 tháng 10 năm 1972, tôi có mặt tại Trung Tâm Xã Hội Sài Gòn để trình diện nhập ngũ. Tới trưa, tôi được đưa vào Nguyễn Tri Phương. Đây là nơi tiếp nhận tân binh để đưa đi huấn luyện. Những thằng trong hạn tuổi quân dịch như tôi, theo luật Tổng Động Viên (sau Mùa Hè Đỏ Lửa) thì nhiều vô số nên cả đống phải nằm chờ khá lâu ở cái trại chuyển tiếp này.

Tôi ghét tất cả các trại lính và mọi thứ quân trường (Quang Trung, Thủ Đức, Lam Sơn…) mà mình đã trải qua nhưng riêng Nguyễn Tri Phương thì có một “điểm son” đáng được ghi nhận: nơi đây có một cửa hàng cho mướn sách truyện, và không thiếu một tác phẩm nào của Erich Maria Remarque. Tất cả đều được những dịch giả tài hoa của miền Nam (Huỳnh Phan Anh, Cô Liêu, Tâm Nguyễn, Vũ Kim Thư…) chuyển sang Việt ngữ:

– All Quiet on the Western Front (Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh) 

– Three Comrades (Chiến Hữu) 

– Arch of Triumph (Tình Yêu Bên Bờ Vực Thẳm) 

– Spark of Life (Lửa Thương Yêu Lửa Ngục Tù) 

– A Time to Love and a Time to Die (Một Thời Để Yêu và Một Thời Để Chết) 

– The Black Obelisk (Bia Mộ Đen)…

Tâm cảm phản chiến của Remarque rất hạp với cái “tạng” ngại chuyện súng đạn của tôi. Nước Đức bất an và tan hoang qua của ông cũng rất gần với không khí ngột ngạt mà tôi đang hít thở, ngay ở quê hương của chính mình. Tôi lại đang không có chuyện chi để giết thời giờ trong khi nằm chờ khoá nên truyện của Remarque tôi đều đọc đi đọc lại (vài lần) và trở thành “rành rẽ” về nước Đức hơn nhiều quốc gia khác ở Âu Châu.

Duyên nợ của tôi với Đức Quốc không chỉ ngừng ngang đó. Tuy chưa bao giờ có dịp được đặt chân đến xứ sở này nhưng người Việt thì sống ở nơi đây không ít, và họ có lắm nỗi băn khoăn . FB Đặng Đình Mạnh vừa đặt ra nhiều câu hỏi: Nước Đức, sau ngày thống nhất, chúng ta không rõ tại sao họ không đặt ra vấn đề buộc những người cộng tác với chính quyền Đông Đức cũ phải đi học tập cải tạo như đất nước ta?

Nước Đức, sau ngày thống nhất, chúng ta không hiểu tại sao người dân Đông Đức cũ đã không chọn con đường đào thoát, tỵ nạn ra nước ngoài như người dân đất nước ta? 

Nước Đức, sau ngày thống nhất, chúng ta không rõ tại sao và như thế nào mà họ lại có thể chấp nhận một người vốn xuất thân từ một đoàn viên Đoàn thanh niên Cộng sản Đức thuộc Đông Đức cũ, nhưng chỉ 15 năm sau khi thống nhất, thì người này đã có thể trở thành người phụ nữ đầu tiên và trẻ nhất đắc cử vào chức vụ Thủ tướng đầy quyền lực của nước Đức thống nhất? 

Tại sao và tại sao?

Những “thắc mắc” vừa nêu có thể được giải đáp, phần nào, qua lời của FB Nguyễn Thọ“Trong những vấn đề dân tộc, người dân Đông Đức XHCN chỉ biết đến nước Đức. Thời tôi ở Đông Đức cuối những năm 1960, đội tuyển bóng đá Đông Đức chỉ là loại trung bình ở châu Âu, trong khi đội tuyển Tây Đức là một trong những đội đứng đầu thế giới. Các trận đấu của đội tuyển Tây Đức ngày đó luôn là những tuyệt tác nghệ thuật của các danh thủ Gerd Müller, Beckenbauer, Overrath, Netzer… Dân Đông Đức hay rủ nhau xem các trận này qua TV. Mặc dù đội Tây Đức luôn được ký hiệu trên TV là RFA hay FRG[1], dân Đông Đức chỉ hét cổ vũ “Deutschland, Deutschland” (nước Đức, nước Đức). Đó là dân trí lành mạnh!” 

Đoạn văn thượng dẫn khiến tôi chợt nhớ đến một trận đá bóng (khác) không được “lành mạnh” gì cho lắm, hay nói chính xác là “kinh hoàng” hơn nhiều – theo như “nguyên văn” cách dùng từ của người thuật chuyện: 

“Khi Việt Nam kịch liệt lên án Liên Xô, chị Nona người Nga, giáo sư đại học ở ta, vợ Nguyễn Tài Cẩn, mấy lần mếu máo bảo tôi là đi đường chị vẫn bị người lớn trẻ con ném đá, và chửi ‘đ. mẹ con xét lại!’ Dân Việt Nam say mê chính trị lắm, mà thể hiện chủ yếu bằng gạch đá và chửi tục, chị nói.

Nhân Nona nói đến gạch đá tham gia chống xét lại, tôi hỏi chị có biết quân đội 12 nước xã hội chủ nghĩa đá bóng với nhau ở Hà Nội hồi sắp ra Nghị quyết 9 không. Nona nói có, có nghe. Bảo kinh hoàng lắm. 

Tôi nói chính tôi chứng kiến. Tôi cùng ngồi xem với Trần Đức Hinh cục trưởng điện ảnh và Khánh Căn, báo Nhân Dân, sau này thông gia với Tố Hữu. Hôm ấy quân đội Liên Xô đấu với ai đó, tôi không nhớ – hình như Anbani,,, Dần lại thấy có những bị cói và sọt đan kín phủ báo ở chân mấy người xem gần chỗ chúng tôi. Thì ra đựng đầy đá củ đậu. Trận đấu bắt đầu được chừng mười lăm phút, người xem ở khắp bốn phía sân vân động thình lình nhất tề nhè vào cầu thủ Liên Xô ném đá tới tấp. Ba chúng tôi kinh ngạc. Khánh Căn nói phong trào quăng đá này nhất định là phải có tổ chức từ trên rồi.” (Trần Đĩnh. Đèn Cù II, Westminster, CA: Người Việt, 2014).

Ôi, tưởng đâu chứ trên thì còn có lắm chuyện tiểu nhân và bất nhân hơn thế rất nhiều:

“Sáng sớm ngày 9 tháng 4 năm 1979, phòng tổ chức mời vợ tôi lên. Cuộc gặp mặt gồm Bùi Đình Phảng, bí thư đảng ủy, Nguyễn Đình Mão, phó bí thư kiêm bệnh viện phó, Nguyễn Gia Hòa, đảng ủy viên, trưởng phòng Tổ Chức Hành Chính cùng một số nhân viên…

Sau vài lời rào đón, Nguyễn Đình Mão bảo vợ tôi: “Việt Nam và Trung Quốc đã xảy ra chiến sự, Chúng ta đang chống quân bá quyền, bành trướng Trung Quốc. Chị là người Việt, nhưng chồng chị là người Hoa. Chúng tôi đang giải quyết anh ấy nghỉ chế độ mất sức. Còn chị muốn tiếp tục công tác, chị phải làm đơn ly dị và trả lại 3 cháu cho anh ấy, nộp cho chúng tôi. Vợ tôi bàng hoàng… Thấy vợ tôi im lặng, trưởng phòng tổ chức Nguyễn Gia Hòa an ủi: Chúng tôi muốn giúp đỡ, cho chị lối thoát chứ không có ý gì khác.” (Lâm Hoàng Mạnh. Vui Buồn Đời Thuyền Nhân, Tiếng Quê Hương, Falls Church, VA: 2011).

Khi thù Nga, lúc oán Tàu. Nay thế này, mai thế khác, bao giờ cũng với thái độ quá khích, rồi giận cá chém thớt, trút hết mọi oán hận vào những lương dân vô tội. Đất nước “được” dẫn dắt bởi một đám người nông nổi, tiểu tâm, ngu tối (và thiển cận) đến thế nên đã tạo ra một “cái nền dân trí luôn là mảnh đất cho hận thù, ngờ vực và chia rẽ” – theo như nhận xét của FB Nguyễn Thọ:

“Chúng ta chưa có một nền dân trí mạnh vì còn rất ít người có thói quen suy nghĩ độc lập, tự đi tìm sự thật. Đa số người Việt trên mạng chỉ có một hình ảnh kẻ thù cố định hoặc một anh hùng vĩnh cửu. Khi coi Trung Quốc là kẻ thù thì mọi thứ của Trung Quốc đều xấu, đều đáng bị tiêu diệt. Ai chửi Trung Quốc thì là bạn, ai phê phán người chửi Trung Quốc là kẻ thù. Có lẽ không ở đâu mà Fake news có đất sống và phát tán nhanh như mạng Việt ngữ.

Cách đơn giản hóa vấn đề, chỉ biết có trắng và đen đang làm cho người Việt trở nên cực đoan. Người ta chửi nhau, hủy bạn bè vì những chuyện nhỏ như dùng Chloroquine chữa bệnh Covid-19, vì Bill Gates, vì Greta Thunberg hay vì Mẹ Nấm. Lên đến mức độ Trump thì đã có những cặp vợ chồng tan vỡ. Cái nền dân trí đó luôn là mảnh đất cho hận thù, ngờ vực và chia rẽ.”

“Cái nền dân trí luôn là mảnh đất cho hận thù, ngờ vực và chia rẽ” nếu chỉ giới hạn trong lãnh thổ VN thì có thể tìm ngay ra thủ phạm: Chủ Nghĩa Toàn Trị và học thuyết Marx – Lenin! Vấn đề là không ít người Việt đang sống ở nước ngoài, chả có liên quan (hay ảnh hưởng chi nhiều) với cái chế độ thổ tả hiện hành mà vẫn sẵn sàng chửi nhau, hủy bạn bè vì những chuyện nhỏ (như con thỏ) như thường. Vì cái nước mình nó thế nên dân mình không thể khác được chăng? 

14.05.2020

 S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

 danlambaovn.blogspot.com

Vụ án Bưu cục Cầu Voi: Tôi biết Nguyễn Văn Nghị đang ở đâu

Vụ án Bưu cục Cầu Voi: Tôi biết Nguyễn Văn Nghị đang ở đâu

Chu Mộng Long

Dân mạng share thông tin mới nhất từ báo Dân Việt về “nghi can số 1” Nguyễn Văn Nghị trong vụ án Cầu Voi. Phóng viên báo Dân Việt cho biết đã phối hợp với chính quyền xã Tân Hội, thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang theo thông tin báo chí trước đó, nhưng không hề thấy tung tích. Có nghĩa là Nguyễn Văn Nghị có tồn tại ngoài đời nhưng không tồn tại ở địa chỉ mà điều tra viên đã xác định.

Tôi phán đoán địa chỉ xã Tân Hội, thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang, nơi cơ quan điều tra cung cấp cho báo chí về thường trú của Nghị là thông tin giả để đánh lạc hướng sự truy tìm Nguyễn Văn Nghị và ngăn chặn hậu họa nếu các mưu đồ thực thi không trót lọt.

Tôi chắc chắn Nguyễn Văn Nghị biến mất cũng tương đương như cái thớt gỗ, con dao và cái ghế inox đã biến mất sau khám nghiệm hiện trường. Mất dụng cụ gây án, tức mất dấu vết gây án, bây giờ là mất luôn cả nghi phạm. Mất có hệ thống thì không thể là sai sót nghiệp vụ một cách vô tình. Chỉ có thể là cố tình phi tang để che giấu sự thật!

Đừng nói Nguyễn Văn Nghị là nhân vật ảo mà công an tạo ra nhằm đánh lừa dư luận hay đánh lạc hướng thủ phạm để dễ dàng bắt “hung thủ” Hồ Duy Hải. Nguyễn Văn Nghị hoàn toàn có thật. Có thật từ lời khai của các nhân chứng là những người sống quanh bưu cục Cầu Voi. Có thật trong hồ sơ vụ án qua hai văn bản chính thống: Kháng nghị giám đốc thẩm của Viện Kiểm sát Tối cao đòi đưa Nghị vào diện điều tra lại, và Phán quyết giám đốc thẩm trả lời Kháng nghị giám đốc thẩm. Tôi chỉ cần dẫn bản Phán quyết giám đốc thẩm:

Quá trình xác minh, Cơ quan điều tra đã xác minh nhiều đối tượng nghi vấn, trong đó có Nguyễn Văn Nghị và Nguyễn Mi Sol, nhưng đã làm rõ những đối tượng này không liên quan đến vụ án, nên Cơ quan điều tra không đưa vào hồ sơ vụ án mà được lưu trong hồ sơ nghiệp vụ của Cơ quan Công an“. (Trích trang 19, 20).

Vậy thì, theo chỉ dẫn của Phán quyết giám đốc thẩm, đề nghị phóng viên Dân Việt, một là đến tại Cơ quan Công an Long An xin xác minh từ “hồ sơ nghiệp vụ” đã lưu; hai là gặp 2 điều tra viên Lê Thành Trung và Nguyễn Văn Minh hỏi cho rõ. Lưu ý là mới chỉ có hai công an viên xã chết (Nguyễn Văn Hải và Huỳnh Văn Minh tham gia dọn dẹp và tiêu hủy hiện trường), còn hai điều tra viên chính này chưa chết.

Nếu Cơ quan Công an Long An trả lời những gì liên quan đến Nguyễn Văn Nghị đã bị tiêu hủy chứ không lưu “hồ sơ nghiệp vụ” thì 17 thẩm phán trong Hội đồng giám đốc thẩm đã bị lừa hoặc nói dối. Mà nếu đã hủy thì thêm một bằng chứng Công an Long An đã hủy tang chứng, vật chứng cho đến nghi phạm một cách có hệ thống, tức có chủ ý hay bộc lộ rõ động cơ che giấu tội phạm.

Việc còn lại là khởi tố bị can Lê Thành Trung và Nguyễn Văn Minh tội làm sai lệch hồ sơ vụ án để điều tra vì sao tang chứng, vật chứng và nghi phạm biến mất. Lê Thành Trung, Nguyễn Văn Minh chắc chắn sẽ biết Nguyễn Văn Nghị được giấu ở đâu.

Có thể Nguyễn Văn Nghị không phải là thủ phạm, nhưng ít ra cũng có thể là nhân chứng, vì Nguyễn Văn Nghị được xác định là có mặt tại hiện trường đêm 13 tháng 1. Nếu Nguyễn Văn Nghị bị nghi oan thì cũng phải được minh oan chứ không chỉ Hồ Duy Hải,

Khi các cơ quan đại diện của nhân dân không phá án được thì nhân dân sẽ thực thi trách nhiệm phá án. Cụ Hồ từng dạy, chắc là công an thuộc nằm lòng: Công an chỉ có 2 con mắt, còn nhân dân có hàng triệu đôi mắt. Không lo giải quyết sớm vụ án này thì oan hồn còn báo oán tất cả những người có liên can chứ không thế lực thù địch, phản động nào lợi dụng được cả.

Ảnh chụp màn hình các tài liệu, bài báo liên quan tới bài viết

Tại sao Hồ Duy Hải lại là “hình nhân thế mạng” trong vụ án Bưu điện Cầu Voi

Tại sao Hồ Duy Hải lại là “hình nhân thế mạng” trong vụ án Bưu điện Cầu Voi

Thảo Ngọc

15-5-2020

Sau khi tìm mọi cách để xóa sạch mọi dấu vết liên quan đến Nguyễn Văn Nghị là nghi phạm chính trong vụ án giết hai cô gái tại bưu điện Cầu Voi vào tối 13/1/2008, thì công việc cần thiết và cấp bách nhất đối với Cơ quan điều tra tỉnh Long An là phải bằng mọi giá tìm cho bằng được một thanh niên có thể dùng làm “hình nhân thế mạng”, chịu tội thay cho Nguyễn Văn Nghị.

Vì với một vụ án giết người man rợ như vậy và với những bằng chứng quá rõ ràng và đầy đủ như vậy thì không thể dễ dàng cho chìm xuồng hay không tìm ra thủ phạm được. Điều này sẽ hết sức nguy hiểm, không những làm cho uy tín của ngành công an được cho là giỏi nhất thế giới mất hết thể diện, mà còn làm mất niềm tin của dân đối với chính quyền, có thể dẫn tới lung lay chế độ.

Vì vậy một kế hoạch đi tìm “hình nhân thế mạng” cho Nguyễn Văn Nghị được vạch ra.

Người đó phải đáp ứng rất nhiều tiêu chí và công cuộc điều tra ngâm cứu đi tìm nhân vật thế mạng này không hề đơn giản. Nhưng nhân vật thay thế Nguyễn Văn Nghị phải đáp ứng những yêu cầu nào?

1. Người đó phải là người thật thà, hiền lành nên dễ mớm cung, bức cung, dùng nhục hình để bắt nhận tội.

2. Phải là người địa phương, có quen biết 2 cô gái này, nên dân dễ tin.

3. Gia đình người này vào loại bình thường, không có thế lực mạnh để bênh đỡ, và kinh tế cũng vào loại trung bình, không có tiềm lực và khả năng chạy chọt lên những cửa lớn.

4. Phải có trình độ học vấn vừa phải, là sinh viên của trường cao đẳng thì thì càng tốt, trình độ không cao quá để có lý luận sắc sảo khó ép cung, và cũng không vào loại ù lỳ để có thể tiếp thu những kiến thức mớm cung sao cho những lời khai sẽ rất khớp và rất phù hợp với kịch bản đã đề ra.

5. Phải có ngoại hình khá, đẹp trai, ưa nhìn, thế mới phù hợp là bạn trai của 2 cô gái này, trong đó nạn nhân Hồng được cho là có hình thức mặn mà, là niềm mơ ước của nhiều chàng trai.

Với những tiêu chí trên, sau những cuộc họp kín và thảo luận sôi nổi, tính toán rất kỹ lưỡng, nhằm tìm ra con mồi phù hợp nhất để tránh những tình huống bất ngờ xảy ra có thể làm vỡ trận, và sau những cái “bắt tay dưới gầm bàn” cỏ mặc cả và thỏa thuận chia chác.

Vậy là con mồi Hồ Duy Hải được chọn làm “hình nhân thế mạng” cho Nguyễn Văn Nghị.

Vì vậy mà phải hơn 2 tháng sau ngày vụ án xảy ra, ngày 21 tháng 3 năm 2008, Hồ Duy Hải mới bị bắt.

Việc bố trí cho Nguyễn Văn Nghị được trốn an toàn thì quá dễ. Mọi giấy tờ cần thiết như số hộ khẩu, giấy Chứng minh Nhân dân, lý lịch trong sạch, một số bằng cấp nào đó, và gia đình có truyền thống cách mạng, có lòng yêu nước nồng nàn, có ý thức học hỏi để phấn đấu vươn lên v.v… Không loại trừ việc đi thẩm mỹ viện để thay hình đổi dạng để khi lỡ có bất ngờ gặp người quen thì họ không nhận ra.

Cứ nhìn lại vụ Đại tá Dương Tự Trọng, Phó Giám đốc Công an Hải Phòng đã sắp xếp lo liệu các loại giấy tờ cần thiết và tìm đường đưa anh trai mình là Dương Chí Dũng, Chủ tịch Vinalines, trốn ra khỏi Việt Nam một cách an toàn, mặc dù Dương Chí Dũng đã có lệnh truy nã quốc tế, thì đủ biết sự tài giỏi của những bàn tay ảo thuật đại tài như thế nào.

Chỉ tiếc là “mưu sự tại nhân thành sự tại thiên”, lưới trời lồng lộng nhưng khó thoát. Mặc dù Dương Chí Dũng đã đặt chân đến nước Mỹ với một lý lịch thân nhân rất trong sạch, nhưng đã không qua mặt được những con mắt nhà nghề của cảnh sát Mỹ, vì vậy mà Dương Chí Dũng không được nhập cảnh vào Mỹ, đành phải quay về Campuchia ẩn náu. Nhưng ở Campuchia thì có khác gì ở Việt Nam, lực lượng an ninh chìm nổi đông như quân Nguyên, có mặt khắp hang cùng ngõ hẻm. Cho nên, chỉ sau vài ba tháng, Dương Chí Dũng bị bắt đưa về Việt Nam xét xử và bị tuyên án tử hình.

Còn đối với Nguyễn Văn Nghị thì rất dễ dàng, vì chắc là thế lực hậu thuẫn rất lớn, lại chưa có bản án nào và chưa có lệnh truy nã quốc tế. Do đó Nguyễn Văn Nghị dù hiện đang sống ở Mỹ, ở Canada hay ở Úc, thì cũng không ai sờ vào cái lông chân của hắn ta.

Cái tài tình của cơ quan điều tra về lý do bắt Hồ Duy Hải là vì họ cho rằng trong điện thoại của nạn nhân Hồng có lưu số điện thoại của Hải, trong đó có nhiều tin nhắn thể hiện hai người có quan hệ tình cảm với nhau.

Nhưng trong hồ sơ vụ án, không có bất kỳ tình tiết nào thể hiện Hải có quan hệ tình cảm với nạn nhân Hồng, và Hải cũng không hề nhắn tin tình cảm nào với Hồng. Thậm chí theo lời khai của chị Đặng Thị Phương Thảo, bạn thân của hai nạn nhân thì “cả Hồng và Vân đều không có điện thoại riêng. Tại bưu điện Cầu Voi thời điểm năm 2008 chỉ có 1 điện thoại cũ hiệu Nokia thường dùng để nạp card cho khách hàng mà thôi”.

Cái tài tình nữa của Cơ quan điều tra là hồ sơ nhận tội của Hồ Duy Hải rất rõ ràng, đã nhận tự tay giết 2 cô gái này, mặc dù nhiều tình tiết lời khai không trùng hợp, không ăn khớp với nhau. Điều này được các Điều tra viên giải thích là do tâm lý Hồ Duy Hải bị hoảng loạn, thần kinh không vững khi hình dung lại các hành động giết người man rợ của mình.

Do đó tại các phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, Hồ Duy Hải phản cung chối tội giết người, thì tòa hỏi sao không giết người mà mô tả các hành vi giết người rõ ràng và rành mạch như vậy? Hồ Duy Hải trả lời rằng đã được công an viên xã Nhị Thành là Nguyễn Thanh Hải kể lại vụ việc cho nghe. Ngay lập tức Viện kiểm sát liền có ngay bản cam kết của người công an viên này viết rằng, trong quá trình điều tra và giam giữ Hồ Duy Hải tại địa phương, anh ta không hề tiết lộ một thông tin gì về vụ án và cái chết của hai cô gái này cho Hồ Duy Hải. Điều đó chứng tỏ họ đã có những phương án đối phó với việc phản cung của Hồ Duy Hải từ trước.

Điều đáng tiếc 2 là công an viên Nguyễn Thanh Hải và Huỳnh Công Minh đã bị chết rất bí ẩn.

Chỉ vì màn kịch dùng người thế mạng cho Nguyễn Văn Nghị tuy đã được vạch ra rất chu đáo và cẩn thận, trong đó “bằng các biện pháp nghiệp vụ” của điều tra viên, mặc dù không giết người, nhưng những lời khai nhận tội và chứng cứ giết người của Hồ Duy Hải có rất đầy đủ trong hồ sơ vụ án. Nhưng điều đó cũng không qua mắt được các nhà chuyên môn và tai mắt của nhân dân.

Trong hồ sơ vụ án đã bộc lộ quá nhiều vi phạm của Cơ quan điều tra và quá trình tố tụng.

Mặc dù tại hai phiên tòa Sơ thẩm và Phúc thẩm đều kết án Hồ Duy Hải tội tử hình, rồi đến phiên tòa Giám đốc thẩm cũng được 17 vị trong Hội đồng thẩm phán của TAND TC thống nhất cho rằng, mặc dù thừa nhận quá trình điều tra vụ án có nhiều sai sót, nhưng không làm thay đổi bản chất vụ án, nên đã bác kháng nghị của VKSND TC.

Cái sai lầm chết người của HĐTP TAND TC đã được các chuyên gia luật vạch ra, là tòa Giám đốc thẩm không áp dụng nguyên tắc suy đoán vô tội cho Hồ Duy Hải. Là phiên tòa không khách quan và thiếu công tâm, khi mà người ngồi ghế chánh án hôm nay cũng là người đã từng bác kiến nghị Giám đốc thẩm 6 năm về trước, và cũng là người giữ vai trò là Thủ trưởng Cơ quan điều tra ngay từ lúc xảy ra vụ án năm 2008.

HĐTP dám cho rằng Kiến nghị Giám đốc thẩm của Viện KSND TC không đúng pháp luật…

Luật sư Hà Huy Sơn cho rằng, Hội đồng Thẩm phán TAND TC có dấu hiệu “vi phạm pháp luật nghiêm trọng”.

Và vụ án đã vượt ra ngoài khuôn khổ của ngành Tư pháp, làm nóng Nghị trường Quốc hội, khi ba vị ĐBQH là ông Lưu Bình Nhưỡng, ông Lê Thanh Vân và LS Trương Trọng Nghĩa đã gửi Kiến nghị lên Tổng Bí thư-Chủ tịch nước và Chủ tịch QH, nêu lên những vi phạm nghiêm trọng của phiên tòa Giám đốc thẩm. Các vị ấy cho rằng: “HĐTP Tòa án tối cao đã không xem xét công tâm, khách quan,khoa học và đúng đắn đối với các vi phạm tố tụng của Cơ quan điều tra”.

Không dừng lại ở nghị trường QH, tại các buổi tiếp xúc cử tri của các vị ĐBQH TP.HCM, cử tri TP.HCM đề nghị xử lý nghiêm việc cố ý làm sai lệch hồ sơ trong vụ án Hồ Duy Hải.

Từ một phiên tòa hình sự đơn giản và rất dễ tìm ra thủ phạm, nhưng chỉ vì những động cơ đê hèn chứa đầy tội ác của một số người vô đạo đức và vô lương tâm mà họ đã làm cho vụ án trở nên vô cùng phức tạp, kéo dài đến gần 13 năm chưa có lối thoát, làm tốn không biết bao nhiêu thời gian, tiền bạc và tâm lực của nhân dân và của các nhà chuyên môn. Nay lại được “nâng lên một tầm cao mới”, là chính trị hóa vụ án, trở thành đấu trường cho các võ sĩ thi tài năng thi thố mọi ngón nghề trên võ đài.

Đây cũng là lần đầu tiên hai cơ quan chức năng cao nhất là VKSND Tối cao và TAND Tối cao chọi nhau tóe lửa vì không cùng quan điểm, không có chung cách nhìn nhận vụ án.

Hãy chờ xem màn kịch dùng “hình nhân thế mạng” của Công an Long An và được sự hỗ trợ đắc lực của các quan tòa cấp trên, trong đó người đứng đầu là ông Chánh án TAND TC Nguyễn Hòa Bình sẽ có kết quả ra sao.

Hãy chờ xem TAND TC có thắng được sự sôi sục phẫn nộ của nhân dân, của báo chí và dư luận trong và ngoài nước lên án sự bất công của phiên tòa này không. Khi mà tính mạng của Hồ Duy Hải đang đang được tính từng ngày, là “ngàn cân treo sợi tóc”, là “chỉ mành treo chuông”.

____

Chú thích:

(1) https://xuandienhannom.blogspot.com/2020/05/ls-ha-huy-son-co-dau-hieu-vi-pham-phap.html

(2) https://tuoitre.vn/dbqh-gui-kien-nghi-toi-tong-bi-thu-chu-tich-nuoc-va-chu-tich-quoc-hoi-vu-ho-duy-hai-20200514103854854.htm

(3) https://tuoitre.vn/dai-bieu-truong-trong-nghia-de-nghi-can-huy-an-dieu-tra-lai-vu-ho-duy-hai-20200513082215623.htm

Kiến nghị đòi công lý cho Hồ Duy Hải và cho cả nền tư pháp Việt Nam!

Kiến nghị đòi công lý cho Hồ Duy Hải và cho cả nền tư pháp Việt Nam!

Diễm Thi, RFA

2020-05-14

RFA.ORG
Một bản kiến nghị đòi công lý cho Hồ Duy Hải vừa được công khai trên mạng xã hội tối 14/5/2020. Bản kiến nghị không chỉ lên tiếng cho sinh mạng một con người, mà còn lên tiếng cho cả nền tư pháp Việt Nam hiện nay.

 AFP

Kiến nghị đòi công lý cho Hồ Duy Hải và cho cả nền tư pháp Việt Nam

Một bản kiến nghị đòi công lý cho Hồ Duy Hải vừa được công khai trên mạng xã hội tối 14/5/2020. Bản kiến nghị không chỉ lên tiếng cho sinh mạng một con người, mà còn lên tiếng cho cả nền tư pháp Việt Nam hiện nay.

Lên tiếng cho Hồ Duy Hải…

Kiến nghị được gởi đến ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước; bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch Quốc hội; bà Lê Thị Nga, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc hội cùng các Đại biểu Quốc hội.

Ngoài ra, kiến nghị được gửi đến đại diện nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế cũng như các vị đại sứ nước ngoài tại Việt Nam.

PGS-TS Hoàng Dũng, một trong những người tham gia soạn thảo kiến nghị cho biết, bản kiến nghị được gửi tới tay các vị lãnh đạo cùng lúc bằng email và bản cứng qua đường bưu điện. Ngoài ra, bản kiến nghị được công bố trên không gian mạng kèm đường link ký tên để đánh động dư luận, để mọi người bày tỏ thái độ của mình. Đây chính là sức mạnh của xã hội dân sự. Ông nói thêm:

“Chúng tôi gửi như vậy vì Việt Nam bây giờ mở cửa, mà việc mở cửa làm ăn với các nước khác, đặc biệt ở Âu Mỹ thì việc tuân thủ pháp luật không chỉ trong nước mà còn những nguyên tắc luật pháp phổ quát là hết sức quan trọng. Chúng tôi nhìn vụ án Hồ Duy Hải trong chiều hướng như vậy. Do đó, đối tượng để chúng tôi gửi kiến nghị đến rộng hơn rất nhiều.

Trước đây đã có một kiến nghị và tôi cũng đã ký, nhưng kiến nghị đó thực chất chỉ phản đối bản án mà thấy là không tuân thủ pháp luật nhưng không đề ra cách giải quyết. Kiến nghị ấy chỉ gửi đến Nhà nước Việt Nam.”

Những người soạn thảo và ký tên trên kiến nghị kêu gọi sự chú ý đặc biệt và hành động khẩn cấp về một án tử hình đang diễn ra tại Việt Nam, vụ án Hồ Duy Hải, bởi quá trình điều tra và xét xử vụ án đã đặt ra nhiều nghi vấn và gây quan ngại sâu sắc trong cộng đồng người Việt trong và ngoài nước.

Phải bầu chánh án mới, phê chuẩn các thẩm phán mới thì phiên tòa mới thoát khỏi cái ám ảnh của vụ cũ. Họ mới có đủ điều kiện khách quan để cân nhắc chứng cứ và xử lại.  – PGS-TS Hoàng Dũng

Sau khi trình bày các mốc chính vụ án Hồ Duy Hải từ năm 2008 đến nay, kiến nghị nêu ra bốn đề nghị. Trong đó hai đề nghị đầu tiên gồm: Thứ nhất, Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam quyết định tạm dừng thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải; thứ hai, Ủy ban Thường vụ Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam thành lập Ủy ban giám sát vụ án để đánh giá lại tính khách quan và chính xác của phiên giám đốc thẩm. Nếu phát hiện sai sót nghiêm trọng, Quốc hội tiến hành bãi nhiệm Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao và các thành viên Hội đồng thẩm phán, bầu chánh án và phê chuẩn các thẩm phán mới.

  1. Hoàng Dũng giải thích:

“Nếu theo khuôn khổ luật pháp Việt Nam thì Ủy ban Thường vụ Quốc hội có quyền yêu cầu tòa tối cao xử lại. Nhưng thế thì cũng triệu tập mấy ông cũ xử lại. Khó mà tưởng tượng mấy ông đó thay đổi quan điểm trong một sớm một chiều.

Phải bầu chánh án mới, phê chuẩn các thẩm phán mới thì phiên tòa mới mới thoát khỏi cái ám ảnh của vụ cũ. Họ mới có đủ điều kiện khách quan để cân nhắc chứng cứ và xử lại.

Để làm chuyện đó thì đầu tiên chúng tôi kiến nghị Chủ Tịch nước cho tạm dừng thi hành án tử hình với Hồ Duy Hải. Điều đó nằm trong quyền hạn của Chủ tịch nước, sau đó thì xử lại.

Xin lưu ý, chúng tôi không hề nói Hồ Duy Hải có tội hay vô tội mà là do họ vi phạm rõ ràng các nguyên tắc tố tụng hình sự, tức là pháp luật hình thức.”

Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ Hồ Duy Hải Photo: Nguoiviet

Năm 2014, chỉ một ngày trước khi bản án tử hình được thi hành, Chủ tịch nước khi đó là ông Trương Tấn Sang đã ra lệnh tạm dừng tử hình Hồ Duy Hải. Dư luận cho rằng đó là do áp lực từ cả công chúng ở Việt Nam và các tổ chức quốc tế.

Tối 14 tháng 5 năm 2020, chị Nguyễn Hoàng Ánh, một người trong nhóm lên tiếng cho Hồ Duy Hải lúc đó, cũng là một trong những người nêu ý tưởng thành lập kiến nghị lần này nói với RFA từ Hà Nội:

“Lúc đó bọn mình có làm cái petition online. Mình cũng có một số liên lạc với các cơ quan bảo vệ nhân quyền để yêu cầu giúp đỡ. Lần trước chúng tôi cũng yêu cầu là ngưng án tử hình và phải xử lại. Chúng tôi không chấp nhận phiên tòa đấy.

Lúc đó không hẳn chỉ có nhóm bọn tôi. Có khá nhiều nhóm lên tiếng. Chúng tôi chỉ khác là có ‘yếu tố nước ngoài’, tức là có sự tham gia của  các Việt kiều và chúng tôi có gửi đến Ân xá Quốc tế, đại diện EU ở Việt Nam…

Chúng tôi nghĩ chắc chắn lúc đó có tác động của dư luận. Nếu không thì không có kết quả như vậy.”

… cũng là cho nền tư pháp Việt Nam

Ngay sau phiên giám đốc thẩm, dư luận trong và ngoài nước lên tiếng không chỉ vì sinh mạng Hồ Duy Hải mà còn vì nền tư pháp Việt Nam.

Hôm 14 tháng 5, Đại biểu quốc hội Lưu Bình Nhưỡng, Phó trưởng ban Dân nguyện và đại biểu Lê Thanh Vân đã gửi báo cáo kiến nghị Quốc hội giám sát tối cao vụ án Hồ Duy Hải.

Theo ông Nhưỡng, việc làm của ông là nhằm giữ nghiêm kỷ cương phép nước, giữ gìn uy tín của đảng, Nhà nước và hoạt động xét xử, bảo đảm công lý, quyền con người, quyền công dân và quán triệt quan điểm, thái độ của tòa án nhân dân, các cơ quan hoạt động tư pháp đối với việc thực hiện quyền tư pháp trong Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam.

Phía chính quyền chỉ cần lắng nghe thì sẽ có những động thái nhất định nào đó. Tức là chúng tôi muốn góp ý để cho hệ thống tư pháp phải sửa sai. – Chị Nguyễn Hoàng Ánh 

PGS-TS. Hoàng Dũng nêu nhận định của mình:

“Trong những vị ĐBQH lên tiếng thì ông Lưu Bình Nhưỡng là luật sư, ông Trương Trọng Nghĩa cũng là luật sư. Họ lên tiếng phản đối tức họ đứng không chỉ với nhiệm vụ ĐBQH mà họ còn đứng ở góc độ luật sư, họ hiểu chuyên môn. Pháp luật văn minh phải là “thà tha lầm còn hơn giết oan”.

Nếu vụ xử này mà họ bất chấp pháp luật, bất chấp luật tố tụng hình sự mà kết án tử hình một người như thế, có nghĩa mọi người dân Việt Nam đều là những tử tù dự bị. Nhận thức vấn đề như vậy mà chúng ta cần phải lên tiếng.

Lên tiếng cho sinh mạng một người đã đành mà là cả nền tư pháp Việt Nam tác động đến toàn dân thì càng cần phải lên tiếng”

Ông nói thêm rằng, với hệ thống tư pháp hiện nay, muốn xét xử lại vụ án Hồ Duy Hải một cách công minh thì phải bãi nhiệm các vị trong Hội đồng thẩm phán để thay các vị khác. Đó là suy luận logic. Nhưng trong tình hình chính trị Việt Nam hiện nay thì đó là chuyện kinh thiên động địa chứ không dễ.

Cũng với quan điểm phải thay đổi nền tư pháp Việt Nam hiện nay với những phiên tòa bị coi như trò hề, như vở kịch tồi…chị Nguyễn Hoàng Ánh nhận xét:

“Chúng tôi nghĩ rằng nền tư pháp của Việt Nam đang cần rất nhiều sự cải tiến. Phía chính quyền chỉ cần lắng nghe thì sẽ có những động thái nhất định nào đó. Tức là chúng tôi muốn góp ý để cho hệ thống tư pháp phải sửa sai. Những bản án khác thì có cơ hội sửa sai chứ án tử hình thì không có cơ hội sửa sai nữa.

Tòa án xử vậy chúng tôi thấy có bất công, không hẳn chỉ vì số phận của Hải mà nó vì nền tư pháp nói chung của Việt Nam. Mình chỉ muốn một phiên tòa công bằng cho trường hợp này cũng như những trường hợp sau này.”

Chị cho biết nhóm của chị khá kỳ vọng với kết quả của bản kiến nghị lần này, ít nhất là với đề nghị tạm dừng thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải, như năm 2014. Theo chị, chính quyền Việt Nam hiện nay cũng khá là nghe dân. Những vấn đề không liên quan đến chính trị thì ý kiến của người dân được lắng nghe hơn so với trước.

[Link để ký tên vào Kiến nghị: https://tinyurl.com/petitionhoduyhai]

THÔNG TIN VỀ HỒ DUY HẢI NGÀY 14/5/2020

Le Thien
THÔNG TIN VỀ HỒ DUY HẢI NGÀY 14/5/2020

Hôm nay, 14/5/2020, theo định lệ, gia đình Hồ Duy Hải đã tới trại giam để thăm Hải. Lần thăm trước là ngày 14/2/2020, do có dịch cúm Tàu nên gia đình đã chưa gặp Hải lần thăm tháng 3 và tháng 4 vừa rồi.

Hiện Hồ Duy Hải bị giam tại tỉnh nhà Long An, cách nhà khoảng 7km. Hôm nay, gia đình cho biết là bên trong và bên ngoài trại giam các lực lượng an ninh chìm nổi, dân phòng, kể cả CSGT rất dày đặc. Trước khi vào bên trong, máy soi quét an ninh đã kiểm tra mọi thực phẩm tiếp tế và khám xét kỹ người thân của Hải.

Gia đình cho biết, Hải sức khỏe và tinh thần đều tốt. Và dường như Hồ Duy Hải chưa biết đến kết quả giám đốc thẩm bản án Bưu điện Cầu Voi hôm 8/5/2020 vừa qua.

Gia đình dặn dò kỹ (lặp lại nhiều lần trong cuộc gặp), và Hải đã nghe được rõ là “không được ký hay viết bất kỳ văn bản nào về ân xá hay giảm nhẹ hình phạt”.

Gia đình Hồ Duy Hải cũng yêu cầu trại không được ép hay bắt Hải ký bất cứ một giấy tờ gì.

Cuộc thăm gặp diễn ra trong vòng kiểm soát chặt chẽ của an ninh và các cai ngục trại giam. Sức khỏe và tinh thần Hồ Duy Hải tốt.

Nguyễn Xuân Diện

Image may contain: 1 person, sitting

Quanh việc tòa án VN nói bức xúc vụ Hồ Duy Hải là do ‘truyền thông bẩn’

 

Ý kiến của một số luật sư về phản ứng mới đây của ngành tòa án Việt Nam trước bức xúc dư luận quanh kết quả xét xử Hồ Duy Hải.

Quanh việc tòa án VN nói bức xúc vụ Hồ Duy Hải là do ‘truyền thông bẩn’

Mỹ Hằng

BBC News Tiếng Việt

Bản quyền hình ảnhẢNH TƯ LIỆU GIA ĐÌNH HỒ DUY HẢI

Không lâu sau phiên xét xử giám đốc thẩm vụ Hồ Duy Hải với kết luận y án tử hình gây bức xúc dư luận, tạp chí tòa án Việt Nam đã có những phản ứng bị cho là ‘đổ thềm dầu vào lửa.”

Cụ thể, trang báo chính thống của tòa án Việt Nam có bài viết với tiêu đề: “Vụ án Hồ Duy Hải: “Nhiễu thông tin”, “truyền thông bẩn” đã làm ảnh hưởng đến chính trị và cả nền tư pháp.”

Trong bài, người được phỏng vấn nói mẹ Hồ Duy Hải kêu oan cho con là do bị ‘các thế lực thù địch xúi giục’; và một số ĐBQH và nhà báo tự do ‘bị lợi dụng’ để ‘xuyên tạc sự thật, nói xấu chế độ’.

Cùng thời điểm, Phó Chánh án TAND Tối cao Nguyễn Trí Tuệ xuất hiện trên báo chính thống cho hay ông đã làm việc với Bộ Công an để “xem xét, xử lý những thông tin đe dọa, xúc phạm thẩm phán’.

Bình luận quanh sự việc này, luật sư Lê Công Định, Nguyễn Văn Đài và Phùng Thanh Sơn nhận định với BBC News Tiếng Việt rằng những phản ứng này cho thấy rõ ràng vụ án đã tạo nên một áp lực chính trị lớn lên ngành tư pháp, và cả thể chế Việt Nam.

‘Suy giảm nghiêm trọng uy tín đảng cầm quyền’

Luật sư Lê Công Định nói chưa bao giờ ông thấy một quyết định của TANDTC bị công luận, vốn đã không có niềm tin vào công lý và hệ thống tư pháp Việt Nam, phản đối nặng nề như lần này.

Nhà nước Việt Nam luôn “đổ thừa cho các thế lực thù địch kích động dân” mỗi khi vấp phải phản ứng từ dư luận…Luật sư Lê Công Định

“Họ phẫn nộ hơn khi quyết định tố tụng vừa kém thuyết phục về mặt pháp lý, vừa thiếu tầm vóc lẽ ra phải có ở một hội đồng thẩm phán cao cấp nhất trong hệ thống các toà án.”

Luật sư Định bình luận rằng khác với các nước trên thế giới, chức vụ chánh án ở Việt Nam không phải là một chức vụ chuyên môn trong ngành tư pháp, mà là chức vụ chính trị, được dùng như một bước đệm để các quan chức thăng tiến hơn trong bộ máy của ĐCS cầm quyền. Điều này càng thấy rõ hơn qua vụ Hồ Duy Hải.

“Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 13 sắp diễn ra càng làm cuộc tranh đua giành một vị trí trong Bộ Chính trị trở nên ráo riết hơn. Dưới áp lực và ảnh hưởng từ sự lên án của công luận, ông Chánh án TANDTC Nguyễn Hoà Bình chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn hơn trước các đối thủ chính trị khác. Vì họ sẽ dùng sự thất bại đối với lòng dân do quyết định giám đốc thẩm vừa rồi gây ra như một điểm yếu để tấn công ông.”

Cũng đề cập đến lá bài chính trị, luật sư Phùng Thanh Sơn nhận định rằng quyết định y án có thể sẽ có lợi về mặt chính trị cho những cá nhân liên quan đến vụ án này trong thời kỳ trước đây, nhưng khả năng làm suy giảm nghiêm trọng uy tín của đảng cầm quyền.

“ĐCSVN lãnh đạo toàn diện, trong đó có hệ thống tư pháp. Nhưng quyết định bác kháng nghị vừa qua của Hội đồng thẩm phán TANDTC chứng minh một điều nền tư pháp Việt Nam không có công lý. Người dân sẽ đặt vấn đề về trách nhiệm và vai trò lãnh đạo của ĐCSVN ở đâu lại để xảy ra một phiên tòa mà nói như mẹ tử tù Hồ Duy Hải là “bầy hầy” như vậy.”

“Còn “bầy hầy” như thế nào chắc là mọi người đều thấy rõ trên báo lề phải, lề trái, và mạng xã hội. Nhiều ĐBQH cũng đã lên tiếng.”

“Theo tôi, để bảo vệ uy tín của mình, ĐCSVN không nên hành xử theo kiểu “đã phóng lao thì phải theo lao” mà phải dũng cảm sửa sai. Như thế sẽ truyền tải một thông điệp đến dân chúng rằng: “nếu hệ thống tư pháp không thể bảo vệ được công lý thì còn có ĐSCVN đứng ra bảo vệ”.

Luật sư Nguyễn Văn Đài cũng cho rằng thông qua báo chí chính thống của nhà nước Việt Nam, mạng xã hội, và báo chí quốc tế, ông nhận thấy gần như người Việt từ mọi thành phần xã hội đều phản ứng mạnh và quyết liệt sau quyết định của Hội đồng thẩm phán vụ Hồ Duy Hải, chủ yếu là “phê phán, chỉ trích”, thậm chí “miệt thị”.

Đổ cho một số ĐBQH ‘bị thế lực thù địch lôi kéo’ khi bày tỏ ý kiến trong vụ Hồ Duy Hải, là vi phạm pháp luật ở nhiều khía cạnh.

Luật sư Nguyễn Văn Đài

“Họ bày tỏ việc mất niềm tin vào ngành tư pháp của Nhà nước Cộng sản nói riêng và cả chế độ chính trị nói chung…”

Theo luật sư Đài, điều này đáng lo ngại cho ĐCSVN vì lâu nay đã đánh mất niềm tin trong nhân dân, vừa kịp lấy lại chút ít niềm tin sau vụ Covid-19 thì nay lại bị vụ Hồ Duy Hải làm ‘mất sạch’, thậm chí ‘làm khủng hoảng hơn niềm tin của người dân với chế độ’.

Luật sư Đài cũng nhìn nhận rằng lo ngại ảnh hưởng đến nền chính trị và tư pháp của chính phủ Việt Nam rất rõ ràng.

Bởi “họ đã dùng ngay các cơ quan truyền lớn của trung ương như VTV, VOV, báo Nhân dân, và báo của ngành Tòa án để đổ lỗi cho các “thế lực thù địch”, đổ lỗi cho việc “Nhiễu thông tin”, “Truyền thông bẩn”. Tôi cho rằng họ làm như vậy càng làm phản tác dụng, bởi vì các tầng lớp nhân dân khi phản ứng thì đều lấy thông tin vụ án từ các báo chính thống của nhà nước Cộng sản khi vụ án xảy ra từ tháng 1/2008 tới nay,” luật sư Đài phân tích.

“Đồng thời họ so sánh với các nội dung tranh luận giữa Hội đồng thẩm phán với các nội dung kháng nghị của Viện trưởng VKSNDTC cho thấy các nội dung đó đều là sự thật khách quan.”

‘Phản ánh đúng bản chất của truyền thông Cộng sản’

Bình luận về phản ứng của ngành tòa án mới đây, luật sư Lê Công Định nói nhà nước Việt Nam luôn “đổ thừa cho các thế lực thù địch kích động dân” khi vấp phải bất kỳ phản đối nào của dư luận, mà không nhận ra trách nhiệm của chính mình trong việc tạo ra sự phẫn nội đó.

“Các phát biểu của ngành tòa án cũng phản ánh lo ngại của nhà nước Việt Nam trước bất ổn xã hội có thể xảy ra,” ông Định nói.

Đề cập đến phát biểu mới đây của ông Phó Chánh án Nguyễn Trí Tuệ về việc ‘báo công an’ để xử lý các tin ‘đe dọa thẩm phán,” ông Định nói “thật buồn cười, không xứng với tư cách của một thẩm phán Toà án Tối cao”.

“Ở các nước văn minh, các thẩm phán của Toà án Tối cao làm việc tại trụ sở của toà, và kết quả công việc của họ là các phán quyết và quyết định được tuyên. Họ chỉ nhóm họp để phán quyết, không bao giờ xuất hiện ở nơi công cộng hay cơ quan nhà nước nào đó để phân trần công việc của toà án hay chỉ trích ai. Sự tôn nghiêm và đáng kính của hệ thống toà án và các thẩm phán chính là chỗ đó.”

“Còn ở Việt Nam, Phó Chánh án TANDTC lại ra ngoài phát biểu linh tinh, nhằm phân trần quyết định của mình, rồi đổ thừa và quy chụp động cơ chính trị cho các thế lực khác trước công kích của dư luận đối với quyết định của chính mình. Nói thật, tôi thấy ông Phó Chánh án TANDTC thật thiếu tư cách và tầm vóc lẽ ra phải có và nên giữ gìn. Ở nước này, chưa có nhân vật chính trị, nhân vật chính quyền hay định chế nhà nước nào thực sự biết giữ thể thống cho chính họ và hệ thống của họ.”

“Tôi thấy các thẩm phán Việt Nam thật thảm hại về tư duy và thiếu tư cách của một quan toà đúng nghĩa.”

Đổ lỗi cho ‘truyền thông bẩn’, ‘thế lực thù địch’ là ‘một chiều’ và ‘quy chụp.

Luật sư Phùng Thanh Sơn

Về phát biểu rằng có ĐBQH bị “lợi dụng” trong vụ Hồ Duy Hải, luật sư Định nói:

“Các Đại biểu quốc hội nào bị cáo buộc phi lý như vậy có quyền lên tiếng phản bác, thậm chí yêu cầu cơ quan điều tra xem xét dấu hiệu về hành vi vu khống của cá nhân thẩm phán nào đã cáo buộc vô căn cứ như thế.”

Luật sư Đài cũng có chung quan điểm với luật sư Lê Công Định, rằng ông “thấy buồn cười” về phản ứng của ngành tòa án Việt Nam, bởi “nó phản ánh đúng bản chất của truyền thông của nhà nước Cộng sản là không bao giờ dám nhận sai lầm, khuyết điểm mà luôn tìm cách đổ lỗi cho người khác hay “thế lực thù địch.”

“Chúng ta cần phải hiểu rằng việc chuẩn bị cho phiên tòa Giám đốc thẩm vụ Hồ Duy Hải được tính toán rất kỹ càng. Thông thường Hội đồng xét xử giám đốc thẩm chỉ gồm 3 thẩm phán. Việc có 5 hay 7 thẩm phán là rất hiếm. Bởi vì họ còn đề phòng trường hợp khi một quyết định của phiên tòa giám đốc thẩm bị hủy bỏ hay phải xét xử lại thì phải có các thẩm phán khác cho một phiên xử khác. Vì các thẩm phán đã tham gia phiên xử trước đó sẽ không được tham gia phiên xử lại.”

“Nhưng trong phiên tòa giám đốc thẩm vụ Hồ Duy Hải, thì toàn bộ 17 thẩm phám của HĐPT TANDTC đều tham gia. Việc này là để quyết định cho một quyết định đã được chuẩn bị trước. Họ làm vậy là muốn cho nhân dân biết rằng quyết định của toàn thể HĐPT là quyết định đúng, không thể có sai lầm, và không thể bác bỏ vì không còn thẩm phán để xét xử lại.”

“Bởi vậy trong 17 nội dung biểu quyết của Hội đồng Thẩm phán đều là 17/17 thẩm phán tán thành. Nhưng ngành tòa án và cả chế độ đã bất ngờ về phản ứng quá mạnh của mọi tầng lớp nhân dân. Buộc tờ báo ngành tòa án phải có bài viết để đổ lỗi cho “thế lực thù địch”, “nhiễu thông tin” và “truyền thông bẩn”. Tôi cho rằng chính bài báo nêu trên mới tự làm bẩn tờ báo của ngành tòa án, mà hậu quả là họ phải gỡ bỏ.”

‘Một chiều và quy chụp’

Luật sư Đài cho rằng việc đổ cho một số ĐBQH ‘bị thế lực thù địch lôi kéo’ vi phạm pháp luật ở nhiều khía cạnh.

“Thứ nhất là tội vu khống và chụp mũ. Khi nói như vậy thì nhà báo và cơ quan báo chí phải có bằng chứng “thế lực thù địch” ở đây là ai? Tổ chức nào? Họ đã liên hệ hay lợi dụng các Đại biểu Quốc hội như thế nào? Nhưng việc viết và đăng bài báo có nội dung chụp mũ, vu khống, đổ lỗi cho các “thế lực thù địch” đã trở thành bản chất của truyền thông nhà nước Cộng sản nói chung.”

“Thứ hai, là nhà báo và cơ quan báo ngành tòa án đã xúc phạm đến các ĐBQH khi các Đại biểu đang thực thi quyền giám sát của họ. Họ có quyền nêu quan điểm, đánh giá của họ về quyết định của Hội đồng Thẩm phán. Như đã nói ở trên, do bài báo đã có nội dung vi phạm pháp luật và bị công luận phản ứng mạnh nên họ đã phải gỡ xuống.”

Luật sư Phùng Thanh Sơn cũng cho rằng việc đổ lỗi cho ‘truyền thông bẩn’, ‘thế lực thù địch’ là ‘một chiều’ và ‘quy chụp’, không hề có bằng chứng và không hề có tính thuyết phục; và rằng chính quyết định vừa qua của HĐTP mới là nguyên nhân chính làm ảnh hưởng đến vị thế của chế độ, chứ không phải do ‘truyền thông bẩn’.

 Thanh Sơn cũng chỉ ra mâu thuẫn của ngành tòa án, rằng một mặt nói rằng quyết định của HĐTP “được đông đảo người dân ủng hộ”, một mặt lại cho đại diện ngành tòa án lên báo để “ra sức chống chọi với dư luận”.

Với cáo buộc ĐBQH bị các thế lực thù địch ‘lợi dụng’, ông Sơn nói ông không biết ĐCSVN có quy định nội bộ nào cấm ĐBQH không được sử dụng mạng xã hội do sợ “tự diễn biến, tự chuyển hóa” hay không. Nhưng về mặt pháp lý, ĐBQH có quyền đăng ý kiến cá nhân lên Facebook mà không nhất thiết phải dùng đến quyền giám sát của Đại biểu Quốc hội. Pháp luật không cấm nếu đó không phải là nội dung vu khống, sai sự thật, mà chỉ nêu quan điểm, kiến nghị của người viết.

“Nếu HĐTP TANDTC làm đúng quy định pháp luật, tuyên hủy án trả hồ sơ điều tra lại thì chắc không có “thế lực thù địch nào có thể lợi dụng được,” luật sư Sơn nói.

Bài báo của ngành tòa án nói gì?

 Image captionẢnh chụp màn hình bài báo trên Tạp chí Tòa án Việt Nam

Trong bài báo nói trên, người được phỏng vấn là ông Nguyễn Minh Tâm, nguyên Giám đốc Trung tâm Khoa học và Tư liệu Giáo khoa, Học viện Chính trị Công an Nhân dân, người được cho là “đã nghiên cứu rất sâu vụ án từ những ngày đầu xảy ra”.

Ông Tâm cho rằng các điều tra viên tỉnh Long An đã làm việc ‘logic, khoa học, hợp lý’, và rằng phán quyết của Hội đồng thẩm phán là ‘Hoàn toàn đúng quy định của pháp luật’.

Đáng chú ý là, ông Tâm cho rằng việc mẹ Hồ Duy Hải một mực kêu oan cho con là do “đã bị một số kẻ lợi dụng và sau đó là rất nhiều người khác, ở các tầng lớp, các nhóm xã hội khác nhau, lợi dụng”.

Ông kết luận: “Dư luận bị nhiễu thông tin, điều này có hệ quả đặc biệt nghiêm trọng.”

Ông giải thích quan điểm này rằng “hệ thống thông tin” đã “xào xáo, cắt xén, thêm gia vị”, để làm thành vấn đề ‘hot”; ‘tung hỏa mù’ để ‘sự việc bị che mờ’, ‘khiến cơ quan tố tụng lúng túng’ còn ‘người dân thì nghi ngờ’.

Ông Minh cũng đề cập đến “làn sóng thổi phồng, bịa đặt, xuyên tạc, bôi nhọ, nói xấu chế độ của các thế lực phản động trong và ngoài nước”, và rằng vụ Hồ Duy Hải đã bị “các thế lực chính trị cơ hội lợi dụng”.

“Trước đây những thành phần này tập trung vào vụ Đồng Tâm,” và giờ thì “lại bám vào vụ Hồ Duy Hải, coi như một miếng mồi mới, để tiếp tục trào lưu kích động dư luận, xuyên tạc, bịa đặt, chống phá nhà nước,” ông Minh nói.

Ông Minh cũng đặc biệt nhắc đến việc “Đại biểu Quốc hội và hai nhà báo tự do bị lợi dụng”. Ông Minh không nêu tên ĐBQH nào, nhưng bài báo đề cập tên tắt của nhà báo tự do Tr.C.H.D.

Để ngăn chặn, ông Minh đề xuất báo cáo những việc này lên ông Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị.

Fatima Biến cố Lịch sử Thế Giới và Giáo Hội Công Giáo trong Thế kỷ XX

Lễ Kính Ðức Mẹ Fatima – 13/5

Fatima Biến cố Lịch sử Thế Giới và Giáo Hội Công Giáo trong Thế kỷ XX

(Radio Veritas Asia – 14/05/2002) – Ngày Mùng 5 tháng 5 năm 1917, lúc Ðệ nhị Thế chiến (1914-1918) bước vào giai đoạn khốc liệt, Ðức Thánh Cha Benoit XV (1914-1922) kêu gọi các Tín đồ Công giáo trên cả Thế giới tham dự Chiến dịch Cầu nguyện cách riêng trong Tháng 5, Tháng Dâng kính Mẹ Thiên Chúa, để xin Ðức Maria cứu giúp chấm dứt những cuộc tàn phá, đau khổ, chết chóc ! Ngoài ra, Ngài còn đặt tượng Ðức Mẹ bế Chúa Con bằng cẩm thạch trong Ðền Thờ Ðức Bà Cả, với hàng chữ : “Regina Pacis “ (Nữ Vương Hòa Bình).

Tám ngày sau, tức 13 tháng 5/1917, tại thung lũng Cova da Iria (Fatima) bên Bồ Đào Nha, Ðức Trinh Nữ Maria hiện ra với ba em Mục đồng : Lucia, Phanxicô  và  Giaxinta.  Phanxicô và Giaxinta là hai anh em ruột, đã qua đời sau ít năm. Mộ của hai em hiện nay trong Nhà Thờ Fatima.

                  ĐGH Gioan Phaolô II và Soeur Lucia

Ngày 13 tháng 5, trong Năm Ðại Toàn Xá 2000, ÐTC Gioan Phaolô II đã đích thân đến Hành Hương lần Thứ ba tại Fatima, để Tôn phong hai em lên Bậc Chân Phước. Ðây là hai vị Thánh trẻ nhất, không Tử đạo, được cất nhắc lên danh dự Bàn thờ. Cũng trong dịp này, vào cuối Thánh Lễ, nhân danh Ðức Thánh Cha, ÐHY Angelo Sodano – Quốc Vụ Khanh đã tiết lộ : Sau khi đã tham khảo ý kiến  Nữ Tu Lucia (95 tuổi) trong Tu Viện Kín ở Coimbra (vẫn thỉnh thoảng còn được Ðức Mẹ hiện ra), “Phần Thứ ba của Bí mật Fatima” được giữ kín trong nhiều Năm, gây thắc mắc và lo sợ trong Dân chúng, bởi vì có một số người đã giải thích như một “biến cố kinh khủng”, giống những hiện tượng và dấu hiệu  được báo trước về Ngày Tận Thế !  Nhưng thực sự không phải vậy ! “Phần thứ ba của Bí mật Fatima” theo sự tiết lộ chính thức của Tòa Thánh trong ngày 13 tháng 5 năm 2000, là việc bách hại đẫm máu dữ dội, xẩy đến trong Thời chế độ Cộng sản Liên Xô cầm quyền, nhất là “vụ mưu sát Vị Lãnh đạo Tối cao Giáo Hội” ! Bí mật Thứ ba đã nói đến hình ảnh : “Một vị Giám Mục mặc áo trắng bước qua những xác chết ngổn ngang và chính Vị đó cũng bị mưu sát” ! Việc tiết lộ bí mật Thứ ba của Fatima hôm ngày 13/5/2000,   không thuyết  phục một số người, nhất là những người đã giải thích “Bí mật Fatima” theo cái nhìn riêng của Họ, căn cứ trên hình ảnh “Vị mặc áo trắng bị mưu  sát” ! Thực ra, nếu không có Phép lạ Ðức Mẹ Fatima, thì “Vị Giám Mục mặc áo trắng này không thể thoát chết”! Chính tên sát thủ Mehmet Ali Agca, người đã bắn những phát chí tử vào Ðức Gioan Phaolô II, đã hết sức ngạc nhiên tại sao bị thương như vậy mà ÐTC đã không chết! Việc ÐTC không chết là vì có bàn tay Ðức Mẹ Fatima. Chính ÐTC đã công nhận như vậy vào ngày 12 -13/05/1982, Ngài đã đến Fatima Hành Hương để Tạ ơn Ðức Mẹ và tuyên bố rõ ràng : “Ðức Mẹ Maria đã cứu sống Tôi”.

        ĐGH Gioan Paul II  vào tù thăm Ali Agca (người bắn Ngài)

Một trong những viên đạn được lấy ra lúc giải phẫu cho ÐTC tại Bệnh viện Bách Khoa Gemelli ở Roma, đã được ghép vào Triều Thiên của Ðức Mẹ tại Ðền Thánh Fatima, trong dịp ÐTC đến Hành hương Tạ ơn 13/05/1982. Trong Cuộc hành hương Năm Thánh 2000, ÐTC còn để lại một kỷ niệm khác nữa đặt dưới chân Mẹ chiếc nhẫn Giám Mục cao quý, do Ðức Cố Hồng Y Stefan Wyszynski – Giáo Chủ Ba Lan (TGM Varsovie) tặng cho Ngài khi được bầu làm Giáo Hoàng (16/10/1978).  Còn chiếc giây lưng trắng bị đẩm máu trong vụ mưu sát tại Quảng Trường Thánh Phêrô  lúc 17giờ 10 phút  – ngày 13/05/1981, đã được để lại làm kỷ niệm tại Czestochowa – Ðền Thánh Quốc Gia Ba Lan, nơi ÐTC đã đến hành hương nhiều lần trong những năm sinh sống tại Ba Lan và cả sau khi đã làm Giáo Hoàng.

Nhưng hành thể có tính cách Hoàn vũ để nhớ ơn Mẹ Maria Fatima trong muôn Thế hệ Tương lai, là việc ÐTC lập Lễ Kính các lần Ðức Trinh Nữ Maria hiện ra tại Fatima. Năm 2002 ngày 13/05 là lần Thứ nhất Lễ kính này được cử hành trên cả Thế giới Công giáo. Nhật báo “Người đưa Tin (Il Messaggero), một trong các Tờ báo  lớn xuất bản ở Roma, số ra ngày Chúa nhật 12/03/2002, đã viết nơi Trang nhất với Tựa đề khá lớn như sau : “ÐTC Thánh Hiến Niên Hiệu của vụ mưu sát”. Bên nhật báo Roma viết : “Trong năm 1981, ngày 13 tháng 5, ngày mà những phát đạn của Ali Agca bắn vào Ðức Gioan Phaolô II, được Dâng kính Ðức Mẹ Fatima”.

Từ nay theo Lịch Phụng vụ, ngày 13/05 Lễ kính Ðức Mẹ Fatima sẽ được Cử hành trong Toàn Giáo Hội. Cũng như ngày 11 tháng 2, kính nhớ những lần Ðức Mẹ hiện ra với Cô Bernardette (từ 11 tháng 2 năm 1858 đến ngày 16 tháng 7 cũng năm 1858), trong 18 lần tại Hang đá, kế bên sông Gave, thuộc Thành phố Lourdes (Lộ Đức), miền Nam nước Pháp.

From: Le Ngoc Bich & KimBang Nguyen

Mời nghe nhạc:

Như Một Vầng Trăng

MUÔN DẶM TÌM CHỒNG (của HUY PHƯƠNG)

Image may contain: 2 people, text
Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 2 people, text
Image may contain: 2 people, people standing and text
+2

baotreonline.com – TRE Magazine

Một quả phụ VNCH miệt mài tìm di cốt của người chồng trong suốt 50 năm… và cuối cùng, bà đã được toại nguyện..

Tro cốt của sĩ quan phi công VNCH tử nạn tại Hạ Lào năm 1971 được cất giữ cùng với 4 phóng viên báo chí Mỹ tại Newseum, Hoa Thịnh Đốn.

MUÔN DẶM TÌM CHỒNG (của HUY PHƯƠNG)

Vào ngày thứ ba của cuộc hành quân 719 Lam Sơn (10 tháng 2, 1971) có một trực thăng UH-1 Huey của VNCH bị bắn rơi tại Hạ Lào. Tất cả những người có mặt trên chuyến bay này đều bị tử nạn, đó là Ðại Tá Cao Khắc Nhật trưởng phòng 3, Trung Tá Phạm Vi, trưởng phòng 4 thuộc Bộ Tư Lệnh QÐ 1, hai phi công là Trung Úy Nguyễn Diếu, Trung Úy Tạ Hòa và hai nhân viên phi hành đoàn là TS Cơ Khí Nguyễn Hoàng Anh, HS Xạ Thủ Trần Công Minh thuộc Không Ðoàn 41-Phi Ðoàn 213- SÐ1KQ đóng tại Ðà Nẵng. Trên chuyến bay này còn có 4 phóng viên Mỹ là Larry Burrows của tờ Life, Henri Huet của AP, Kent Potter của UPI và phóng viên người Nhật Keisaburo Shirnamoto của tờ Newsweek.

Vào năm 2008 Trưởng phòng Thông tấn AP tại Saigon ngày xưa là Richard Pyle đã đến Hạ Lào tìm xác các phóng viên tử nạn. Sau nhiều ngày cùng dân địa phương đào xới nơi máy bay bị bắn rơi, Richard Pyle đã tìm thấy hài cốt của tất cả những người tử nạn, nhưng qua thời gian 37 năm, tất cả di hài đã tan nát trộn lẫn với nhau, và sau đó tro cốt này đã được đem về để tại Newseum ở thủ đô Hoa Thịnh Ðốn. Vào tháng 4 năm 2008, Newseum đã cử hành một lễ tưởng niệm cho bốn phóng viên Mỹ tử nạn trong chuyến bay này, nhưng về phía Việt Nam không có một bảng tên nào được ghi dấu.

Tin tức này đã đến với bà quả phụ cố Trung úy phi công Nguyễn Diếu là bà Trương Thị Sen, hiện ở An Cựu, Huế từ năm 2008, nhưng vì không có phương tiện để sang Mỹ viếng nơi để tro cốt của chồng, nên mãi đến 4 ăm sau, bà quả phụ này mới có cơ hội đến Mỹ và đi thăm nơi để di cốt của chồng.
Nhờ sự giúp đỡ của Bảo Tàng Viện Việt Nam ở San José, các thân hữu trong các binh chủng, bạn bè và họ hàng thân quyến, tháng 5 năm 2012, bà quả phụ Nguyễn Diếu, đã từ Huế, vào Saigon, đến San Jose, Illinois, North Carolina và cuối cùng đã được đến thăm nơi lưu giữ tro cốt của chồng tại Hoa Thịnh Ðốn. Chúng tôi đã được gặp gỡ bà Trương thị Sen trong một cuộc họp mặt của nhóm cựu nữ sinh Bồ Ðề, Huế tại Little Saigon, tại đây bà Sen đã không giấu được giọt lệ trong khóe mắt, khi đã hơn 50 năm qua, bạn bè, có người nhớ kẻ không, nhưng ai cũng đối với bà trong tình thân ái, nhất là khi được biết bà Sen là một quả phụ của VNCH, đã ở vậy nuôi con trong suốt 41 năm dài, qua bao nhiêu biến cố của đất nước.

Bà Trương Thị Sen năm nay đã trên 78 tuổi. Bà kết hôn với Thiếu Úy Nguyễn Diếu năm 1968 tại Huế và hai ông bà sinh hạ được một trai một gái, hiện nay cô con gái là công nhân hãng dệt và con trai làm nghề thợ may, sống tại An Cựu, thành phố Huế. Sau khi có tin trực thăng của chồng rơi tại Hạ Lào, và trên máy bay không còn ai sống sót, bà được Phi Ðoàn 213 bố trí cho một công việc dọn dẹp trong phi trường để có sinh kế nuôi con. Sau khi Ðà Nẵng mất vào tháng 3 năm 1975, bà Sen bắt đầu bươn chải, buôn bán ngoài chợ trời, cho mãi đến năm 1978, bà mới trở về Huế nương nhờ cha mẹ của mình.

Cộng đồng người Việt hải ngoại mở rộng vòng tay đón người quả phụ VNCH

Một người bạn của cố Trung Úy Nguyễn Diếu, hiện cư ngụ tại San José, đã đem câu chuyện này kể với cựu Ðại Tá Vũ Văn Lộc, bút hiệu Giao Chỉ, giám đốc IRCC để nhờ ông tìm cách vận động bạn bè và chiến hữu của cố Trung Úy Nguyễn Diếu giúp cho người vợ chờ chồng 40 năm có phương tiện để sang Mỹ thăm nơi để chút tro cốt của chồng, cũng như liên lạc với ban giám đốc Newseum xem có thể giúp đỡ gì được cho bà Sen hay không?

Cuối cùng vào tháng 4 năm 2012, nhờ sự bảo trợ của anh Nguyễn Hữu Thanh Lam và các cháu ở Illinois, chị Trương Thị Sen bắt đầu lên đường đi Mỹ. Ðể được yên tâm hơn trên đoạn đường dài, khi 41 năm nay chị Sen chỉ quanh quẩn ở xóm làng và không biết tiếng Anh, chị đã đến San José trước và từ đây đi Illinois, trong khi chờ đợi ngày đi thăm Bảo Tàng Viện Truyền Thông. Tại San José, chị Sen đã được anh Trần Thạnh mở trương mục để quyên góp và ông Vũ Văn Lộc tổ chức cuộc họp cho những người quan tâm gặp gỡ chị.
Mãi đến tháng 11 năm nay (2012) chị Trương Thị Sen được anh Trương Ðình Thiện, nguyên là một sĩ quan nhảy toán, đại diện cộng đồng Việt Nam tại Raleigh, North Carolina mời chị sang thăm và đưa chị viếng Newseum. Tại Hoa Thịnh Ðốn. Chị Sen đã được cộng đồng người Việt và các bạn trong “Bản Tin Hoa Thịnh Ðốn – SBTN” cũng như nhân viên viện bảo tàng đón tiếp.

Tại nơi để tro cốt của 4 ký giả và phi hành đoàn của chuyến bay định mệnh, chị Sen đã xúc động quỳ xuống bên phiến đá cẩm thạch nói với người đã khuất: “Sau 41 năm, không hề có một tin tức về anh. Giờ đây em đã yên tâm. Xin anh hãy yên nghỉ.”

Trên đường đi thăm tro cốt của chồng, từ Nam hay Bắc Cali, Illinois, North Carolina, Washington D.C., ở đâu những chiến hữu của chồng và đồng bào cũng tiếp đón, giúp đỡ chị Trương Thị Sen tận tình. Sau Giáng Sinh năm nay, bà quả phụ cố Trung úy Nguyễn Diếu sẽ trở về Huế, Việt Nam, nơi bà hiện đang sống với hai con và bốn cháu nội ngoại.

Qua chúng tôi, bà Trương Thị Sen xin chân thành gửi lời cám ơn đến các ân nhân, bằng hữu đã tạo phương tiện cho bà muôn dặm xa xôi được đi thăm nơi để tro cốt của chồng, người phi công đã gãy cánh tại Hạ Lào 41 năm xưa.
Chúng tôi xin ghi lại địa chỉ và điện thoại của bà Trương Thị Sen sau đây, để bạn đọc có quan tâm, tiện liên lạc:

Trương Thị Sen: 33/209 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam – Điện thoại: 84-935-376-228

HP (Orange County, CA)

13 người trong một gia đình ở Fountain Valley bị nhiễm COVID-19

FOUNTAIN VALLEY, California (NV) – Một gia đình ở Fountain Valley có 13 người mà tất cả đều bị nhiễm COVID-19, có thể do một người trong gia đình là y tá bệnh viện địa phương bị lây từ bệnh nhân, theo tin đài truyền hình KCAL 9 hôm 10 Tháng Năm.

Đó là gia đình nữ y tá Lucinda Ortiz, làm việc trong bệnh viện Huntington Beach Hospital.

Trước đó, bà Lucinda ở trong bệnh viện mấy tuần liền chăm sóc cho bệnh nhân COVID-19.

Khi về nhà, bà bắt đầu có triệu chứng bị nhiễm COVID-19.
Chồng bà là ông Gerardo chăm sóc cho bà tại nhà. Sau đó, ông cũng bị lây bệnh.

Kế đến, lần lượt từng thành viên trong gia đình bà, gồm bảy người lớn và sáu trẻ em (từ 5 tháng tuổi đến 13 tuổi) đều bị nhiễm bệnh, trong đó có một em bị suyễn.

Ông Gerardo và hai người lớn khác đang phải dùng máy trợ thở. Một số thành viên khác cũng cần được chăm sóc đặc biệt.

Con gái của bà Lucinda, cô Holly, cho biết cũng đang rất mệt vì bị corona virus “dập,” trong khi cô còn phải chăm sóc cho con nhỏ của mình. Con gái của cô Holly hiện mất khứu giác, vị giác. Cô có gọi cho bác sĩ, nhưng họ nói chỉ khi nào cháu bé bị sốt thì gọi lại sau.

Cô Holly nói COVID-19 “tàn phá tan hoang” gia đình mình khi cả nhà cô phải nằm trong nhà thương.

Bày tỏ sự lo lắng cho cộng đồng, nhất là những người đang xem thường mức độ nghiêm trọng của đại dịch, cô Holly nhắc mọi người: “Hãy cố gắng thực hiện một cách nghiêm túc các biện pháp phòng ngừa, đó là, trùm kín mặt, hoặc đeo khẩu trang, khi ra đường, giữ đúng khoảng cách nơi công cộng, ngay cả ở những nơi đã được tái mở cửa. Tôi thật phát điên lên được khi xem trên TV thấy mọi người biểu tình đòi mở cửa.”

Gia đình bà Lucinda Ortiz đang gây quỹ $10,000 trên GoFundMe để có thể trả tiền nhà cũng như những chi phí khác trong giai đoạn khó khăn phải chiến đấu với dịch bệnh. (Đ.Trang) (đ.d.)

 

NGUOI-VIET.COM
Một gia đình ở Fountain Valley có 13 người mà tất cả đều bị nhiễm COVID-19, có thể do một người trong gia đình là y tá bị lây từ bệnh nhân.