LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI – SỐNG NHƯ MẸ ĐỂ ĐƯỢC LÊN TRỜI CÙNG MẸ

LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI – SỐNG NHƯ MẸ ĐỂ ĐƯỢC LÊN TRỜI CÙNG MẸ

                                                                                 

                                                                                   Tác giả:  Lm. Anmai, C.Ss.R.

                                                                                   nguồn: conggiaovietnam.net

Kh 11,19a;12,1-6a.10ab; 1Cr 15,20-27; Lc 1,39-56

Ngày còn bé, tôi nhớ trò chơi con nít mà chúng tôi vẫn thường chơi khi có thể. Trò chơi ấy có 2 người đứng nắm tay và giơ cao làm như cái cổng và một đám con nít dắt díu nhau chui qua cái cổng, vừa đi vừa hát :

Thiên đàng địa ngục hai bên,

Ai khôn thì lại, ai dại thì qua.

Đêm nằm nhớ Chúa, nhớ Cha,

Đọc kinh cầu nguyện, kẻo sa linh hồn.

Linh hồn phải giữ linh hồn,

Đến khi mình chết được lên thiên đàng.

Từ bé, tâm thức thiên đàng được gợi lên. Có lẽ ông bà cha mẹ ước ao được lên thiên đàng nên đã gửi gắm tâm tình lên thiên đàng ngay tron trò chơi con nít. Muốn lên thiên đàng thì phải nhớ Chúa nhớ Cha, đọc kinh cầu nguyện và giữ linh hồn.

Thiên đàng là gì ?

Theo giáo lý Công giáo, thiên đàng là nơi ngự trị của Thiên Chúa, Đức Mẹ, các thiên sứ, và các thánh.  Theo giáo lý Đức Mẹ Hồn Xác lên Trời, Mẹ Đồng trinh “sau khi hoàn tất công việc của Mẹ trên đất, hồn và xác được đem vào thiên đàng vinh hiển”, điều này ngụ ý thiên đàng là nơi ở cho cả phần hồn lẫn phần xác.

Giáo huấn Công giáo về thiên đàng được trình bày trong Giáo lý của Giáo hội Công giáo: “Những ai chết trong ân điển và tình bằng hữu của Thiên Chúa được thanh tẩy hoàn toàn và sống đời đời… Sự sống trọn vẹn này với Thiên Chúa… được gọi là thiên đàng. Đó là mục tiêu tối hậu và là sự ứng nghiệm đầy trọn những khao khát sâu xa nhất của con người, đó là tình trạng phước hạnh tuyệt đối và vĩnh hằng.”

Thiên đàng là nơi chốn dành cho những ai đã được thanh tẩy, người chết trong tội lỗi không được phép vào. “Những ai chết trong ân sủng và tình bằng hữu của Thiên Chúa và được thanh tẩy hoàn toàn sẽ sống đời đời với Chúa Kitô. Họ đời đời giống Thiên Chúa, vì họ “nhìn thấy Ngài” mặt đối mặt.” (Giáo lý Giáo hội Công giáo 1023) “Những ai chết trong ân sủng và tình bằng hữu của Thiên Chúa và được thanh tẩy không trọn vẹn, dù không được chắc chắn sự cứu rỗi đời đời, phải trải qua sự thanh tẩy sau khi chết, cũng sẽ đạt được sự thánh khiết cần thiết để bước vào sự vui thoả của Thiên Chúa.” (Giáo lý Giáo hội Công giáo 1054).

Chưa ai lên Thiên Đàng rồi trở về thế giới này kể chuyện cho mọi người nghe về cuộc sống mới của họ cả. Có người thao thức, suy tư và đưa ra một vài cảm nhận và suy đoán cuả mình về Thiên Đàng. Họ nói ở Thiên Đàng mọi người đều hạnh phúc vì được chia sẻ hạnh phúc với Thiên Chúa Tình Yêu. Ngày đêm họ ngợi ca, chúc tụng, và chiêm ngưỡng thánh nhan của Người.

Hôm nay, chúng ta mừng lễ Mẹ về Trời. Mẹ về Trời cả hồn lẫn xác như đặc ân mà Thiên Chúa trao ban và chúng ta cùng xác tín.

Sách Khải Huyền cho ta thấy hình ảnh người nữ : Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ. Và có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét, động đất và mưa đá lớn. Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con. Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người.

Người nữ trong Khải Huyền mà chúng ta vừa thấy đó chính là hình ảnh của Mẹ Maria, Mẹ đã được Thiên Chúa cho được hưởng ngai của Ngài. Chúng ta thấy đó, trước khi được hưởng Ngai của Thiên Chúa, người phụ nữ hay nói đúng hơn là Đức Trinh Nữ Maria đã phải chiến đấu với sự dữ và sự ác. Dẫu đối diện với sự dữ và sự ác, Mẹ Maria vẫn tin tưởng, vẫn phó thác cuộc đời của mình trong bàn tay Thiên Chúa với niềm hân hoan.

Mẹ vừa xác tín niềm hân hoan của Mẹ khi Mẹ gặp người chị họ :  

Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,

thần trí tôi hớn hở vui mừng

vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Phận nữ tỳ hèn mọn,

Người đoái thương nhìn tới;

từ nay, hết mọi đời

sẽ khen tôi diễm phúc.

Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi

biết bao điều cao cả,

danh Người thật chí thánh chí tôn!

Đời nọ tới đời kia,

Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,

dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

Chúa hạ bệ những ai quyền thế,

Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,

người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,

như đã hứa cùng cha ông chúng ta,

vì Người nhớ lại lòng thương xót

dành cho tổ phụ Áp-ra-ham

và cho con cháu đến muôn đời.”

Lời kinh Manificat mà chúng ta đã nghe đi nghe lại quá nhiều lần chỉ muốn nói với chúng ta một tâm tình khiêm hạ và hết sức khiêm hạ của Mẹ Maria. Không chỉ hôm nay Mẹ mới nói nhưng ngày nhận lời truyền của sứ thần, Mẹ đã nói lên cả cuộc đời khiêm hạ của Mẹ bằng hai tiếng xin vâng. Hai tiếng xin vâng này Mẹ không chỉ thưa ở ngày truyền tin nhưng Mẹ xin vâng cho đến cùng dưới chân thập tự.

Quá tuyệt vời với lời xin vâng và ca tụng Thiên Chúa của Mẹ Maria.

Để có được lời xin vâng và ca tụng này phải nói rằng Mẹ Maria đã sống cuộc đời mình chìm đắm trong chiêm niệm và cầu nguyện. Nhờ đời sống chiêm niệm và cầu nguyện mà Mẹ đã nhận ra tất cả những gì mà Mẹ có đều là do ơn Chúa và ơn Chúa là đủ cho Mẹ. Tất cả của cải, vật chất và địa vị trần gian này chẳng là gì cả. Mẹ sống siêu thoát từng giây từng phút trong cuộc đời của Mẹ để rồi Mẹ được hưởng đặc ân ở trên Trời với Chúa.

Như cánh diều, càng nhẹ, càng mỏng thì mới có thể bay cao và bay bổng được. Nếu như con diều nặng thì khó có thể bay và cứ tà tà dưới thấp thôi.

Cuộc đời của chúng ta cũng thế thôi, mau qua chóng tàn và mong manh mỏng dòn. Điều đáng cười là chúng ta cứ ráng vun vén và ky cóp những gì mà chúng ta sẽ mất và không mang theo được những thứ mà chúng ta đã mất công vun vén.

Phải sống làm sao cho nhẹ nhàng thanh thản như Mẹ Maria và phải nhìn ra tất cả những gì mà chúng ta có đều là ơn Chúa để chúng ta khiêm nhường sâu thẳm thì ta mới được hưởng nhan Chúa như Mẹ. Mẹ đã sống một cuộc đời luôn luôn nhớ Chúa nhớ Cha, nhớ cầu nguyện như lời trong trò chơi dân gian mà hồi bé tôi đã chơi.

Bí quyết để lên thiên đàng phải chăng là luôn luôn nhớ Chúa nhớ Cha và cầu nguyện ?

Chỉ trong đời sống cầu nguyện và kết hiệp với Chúa để lòng nhẹ lòng với của cải thế gian. Có như thế chúng ta mới có thể được lên thiên đàng sau khi hoàn tất cõi tạm này.

 

Tác giả:  Lm. Anmai, C.Ss.R.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay