Làm sao phân biệt tội nặng với tội nhẹ? – Cha Vương

Một ngày an lành trong Chúa và Mẹ. Xin một lời cầu nguyện cho nạn nhân của chiến tranh và thiên tai nhé.

Cha Vương

Thứ 3: 8/10/2024

GIÁO LÝ: Làm sao phân biệt tội nặng với tội nhẹ? Tội nặng cắt đứt mối quan hệ tình yêu Chúa trong lòng ta, không còn tình yêu Chúa, không thể có hạnh phúc đời đời. Tội nhẹ chỉ làm tổn thương mối quan hệ với Chúa, tình yêu Chúa vẫn còn. (YouCat, số 316)

SUY NIỆM: Một tội nặng cắt đứt con người với Thiên Chúa. Một tội như thế có thật, nếu nó phạm đến một giá trị quan trọng, nếu nó nổi lên chống lại sự sống hoặc chống lại chính Thiên Chúa (chẳng hạn giết người, phạm thượng chống lại Thiên Chúa, ngoại tình…) và nếu được phạm khi biết đầy đủ và ưng thuận hoàn toàn.

Tội nhẹ liên quan đến những giá trị đứng sau các giá trị đã kể ở trước đây (danh dự, sự thật, tài sản…) hoặc là đã phạm mà không hiểu biết đầy đủ về giá trị của nó, và không hoàn toàn ưng thuận. Những tội này làm xáo trộn quan hệ với Thiên Chúa nhưng không cắt đứt. (YouCat, số  316 t.t.)

❦  Cho dù đang mắc tội trọng đi nữa, anh em cũng cứ cầu nguyện. Tôi xin đảm bảo với anh em rằng anh em sẽ đạt đến bến cảng phần rỗi. (Thánh Teresa Avila)

❦ Không sức mạnh nào có thể khuất phục được người cha cho bằng những giọt nước mắt của đứa con nhỏ, cũng không gì có thể thúc bách Thiên Chúa phải ban cho chúng ta, không phải phép công thẳng, nhưng là lòng thương xót, cho bằng nỗi buồn phiền và sự ăn năn của chúng ta. (Thánh Gioan Avila)

❦  Nước dập tắt lửa thế nào, tình yêu cũng rửa sạch tội lỗi như vậy. (Thánh Gioan Thiên Chúa)

❦ Nếu trót phạm tội, chúng ta hãy sấp mình ăn năn trước sự hiện diện của Thiên Chúa; và sau đó, bằng một hành vi tin tưởng vô giới hạn, chúng ta hãy gieo mình vào đại dương nhân lành của Người. Nơi đó, mọi sa ngã sẽ được bỏ qua và nỗi ưu phiền sẽ biến nên tình yêu. (Thánh Phaolô Thánh Giá)

❦  Con người là sa ngã, nhưng thiên thần thì chỗi dậy. (Thánh Mary Euphrasia Pelletier)

LẮNG NGHE: Vậy anh em hãy giết chết những gì thuộc về hạ giới trong con người anh em: ấy là gian dâm, ô uế, đam mê, ước muốn xấu và tham lam; mà tham lam cũng là thờ ngẫu tượng. (Cl 3:5).

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa là Đấng trọn tốt trọn lành vô cùng.  Chúa đã dựng nên con, và cho Con Chúa ra đời chịu nạn chịu chết vì con, mà con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa, thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét mọi tội con trên hết mọi sự, con dốc lòng chừa cải, và nhờ ơn Chúa, thì con sẽ lánh xa dịp tội, cùng làm việc đền tội cho xứng. Amen.

THỰC HÀNH: Xét mình, đi xưng tội nếu có thể.

From: Doi Dzung

***********************

Lời vọng tình yêu – Elvis Phương 

BẢN GIAO HƯỞNG DANG DỞ – Rev. Ron Rolheiser, OMI

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Trong nỗi giày vò của sự thiếu hụt tất cả mọi thứ có thể đạt được, đến tận cùng, chúng ta học để biết trong đời này, tất cả mọi bản giao hưởng đều phải dang dở.

Đây là lời của linh mục thần học gia Đức Karl Rahner, và nếu không hiểu ý nghĩa của câu này thì chúng ta có nguy cơ để tình trạng khắc khoải thành khối u trong đời mình.  Bị dằn vặt bởi sự thiếu hụt mọi thứ mang ý nghĩa gì?  Chúng ta bị hành hạ bởi thứ mình không có được theo kiểu gì?

Đây là chuyện chúng ta trải nghiệm hằng ngày.  Thực ra, trong cả cuộc đời, trừ một số ít thời điểm đặc ân và yên bình, sự dằn vặt là cơn sóng ngầm trong tất cả mọi chuyện chúng ta trải nghiệm.  Lý ra vẻ đẹp làm chúng ta bình yên thì nó lại làm chúng ta khắc khoải.  Tình yêu với người bạn đời không đáp ứng đủ khao khát của chúng ta . Những mối quan hệ của chúng ta trong gia đình dường như quá nhỏ hẹp để chúng ta có thể thấy đủ.  Công việc của chúng ta chẳng cân xứng với ước mơ chúng ta có về mình.  Nơi chúng ta sống dường như buồn tẻ so với những nơi khác.  Chúng ta quá bồn chồn nên chẳng thể ngồi yên trên bàn, chẳng thể ngủ yên trên giường, người cứ bồn chồn lo lắng.

Khi chúng ta có cảm nhận này, chúng ta sẽ luôn thấy đời mình dường như quá bé nhỏ và chúng ta không sống đời mình theo cách chúng ta mong chờ, mong chờ ai đó hay điều gì đó xuất hiện và thay đổi để cuộc đời chúng ta tưởng tượng sẽ bắt đầu.

Tôi nhớ có người kể cho tôi nghe câu chuyện.  Anh 45 tuổi, hôn nhân tốt đẹp, có ba đứa con khỏe mạnh, có công việc ổn định nhưng tẻ nhạt, sống ở khu phố bình yên nhưng cũng tẻ nhạt.  Nhưng anh chưa bao giờ đặt trọn bản thân vào cuộc sống.  Anh thú nhận:

“Phần lớn đời tôi, nhất là trong 20 năm qua, tôi quá khắc khoải muốn thực sự sống đời mình.  Tôi chưa thực sự đón nhận con người tôi – một người 45 tuổi, làm việc ở cửa hàng tạp hóa trong một thị trấn nhỏ, lập gia đình với một phụ nữ tốt lành, biết cuộc hôn nhân này sẽ không bao giờ thỏa mãn khao khát tình dục thâm sâu của mình, và biết cho dù có mơ mộng thế nào thì cũng sẽ không đi đến đâu, sẽ không bao giờ có được những ước mơ, sẽ chỉ ở đây, như lúc này, trong một thị trấn nhỏ, trong cuộc hôn nhân này, với những con người này và trong cơ thể này đến hết cuộc đời.  Tôi sẽ chỉ già hơn, hói hơn, cơ thể sẽ bớt khỏe mạnh, bớt hấp dẫn hơn.  Nhưng trong mọi chuyện, xét từ mọi góc độ, điều đáng buồn là cuộc đời tôi vốn tốt.  Tôi thực sự rất may mắn.  Tôi khỏe mạnh, được yêu thương, có đời sống gia đình tốt, sống ở một đất nước yên bình và sung túc.  Nhưng lòng tôi lại quá khắc khoải đến nỗi tôi chẳng bao giờ cảm kích được đời mình, vợ mình, con mình, công việc của mình và nơi mình sống.  Tôi luôn mãi ở một nơi khác bên trong con người tôi, quá khắc khoải để thực sự hiện diện nơi tôi đang hiện diện, quá khắc khoải để sống trong nhà mình, quá khắc khoải để thoải mái với chính mình.”

Sự dằn vặt do thiếu mọi thứ có thể có trong đời là vậy.  Nhưng nhận thức thấu suốt của Rahner không chỉ là một chẩn đoán mà còn là đơn thuốc cho căn bệnh này.  Nó cho chúng ta biết để vượt lên những dằn vặt này, vượt lên khối u của khắc khoải này.  Làm sao làm được?

Chính xác bằng cách hiểu và chấp nhận ở đời, mọi hòa âm đều dang dở.  Khi hiểu và chấp nhận lý do làm chúng ta dằn vặt không phải do chúng ta là những người thèm khát tình dục quá độ, loạn thần và vô ơn, quá tham lam để không thỏa mãn với cuộc đời này.  Không phải vậy.  Lý do sâu xa là vì chúng ta bẩm tại được tạo dựng, được truyền năng lượng vượt quá thế giới này.  Chúng ta được Thiên Chúa tạo dựng như thế.  Chúng ta là những linh hồn vô hạn sống trong một thế giới hữu hạn, những tâm hồn được tạo nên để hợp nhất với mọi vật và mọi người nhưng chỉ được gặp phàm nhân và phàm vật.

Chẳng trách chúng ta có vấn đề với sự bất đạt, mộng tưởng, cô đơn và khắc khoải!  Chúng ta là những vực sâu không đáy.  Khi chưa thể hợp nhất với tất cả, thì chẳng có gì lấp đầy hố thẳm đó được.

Bị dằn vặt vì khắc khoải mới là con người.  Hơn nữa, khi chấp nhận chúng ta là con người và do đó không thể có hòa âm trọn vẹn ở đời này, chúng ta thanh thản hơn trong khắc khoải của mình.  Tại sao?  Vì bây giờ chúng ta biết mọi thứ đến với chúng ta là cơn sóng ngầm của khắc khoải, của bất đạt, và đó là chuyện bình thường và đúng đắn cho tất cả mọi người.

Như linh mục Henri Nouwen đã viết: “Ở đây, trong đời này, không có thứ gì gọi là niềm vui thuần túy và rõ ràng.  Đúng hơn, trong mọi thỏa mãn, đều có ý thức về giới hạn.  Phía sau nụ cười là giọt nước mắt.  Trong mọi vòng tay ôm, vẫn có cô đơn.  Trong mọi tình bạn, vẫn có ngăn cách.”

Bình an và nghỉ ngơi chỉ có thể đến với chúng ta khi chúng ta chấp nhận giới hạn đó trong thân phận con người, vì chỉ khi đó chúng ta mới thôi đòi hỏi rằng cuộc đời – hay cụ thể là người bạn đời, gia đình, bạn bè, công việc, thiên hướng và kỳ nghỉ của chúng ta – cho chúng ta một điều mà nó vốn không thể cho được, cụ thể là một niềm vui thuần túy rõ ràng và sự viên mãn tròn đầy.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim


 

QUỲ GỐI MÀ LÀM – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Maria đã chọn phần tốt nhất”.

“Tôi không biết chúng ta ở trên thế giới này để làm gì trừ phi là để học cách lên thiên đàng! Cuộc sống trên trái đất sẽ rất vô nghĩa trừ khi chúng ta được đào tạo ở đây cho một công việc siêu phàm phía bên kia nấm mồ. Vậy từ bây giờ, hãy ‘chiêm ngắm trong hành động’; nói cách khác, hãy ‘quỳ gối mà làm’ mọi việc!” – Alex Maclaren.

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ rất ý vị khi ý tưởng của Maclaren được tiết lộ kín đáo qua câu chuyện Matta – Maria mà Luca cố ý đặt ngay sau dụ ngôn người Samaritanô nhân hậu! Nó ‘khôi phục cân bằng’ trong việc đi theo Chúa. Bởi lẽ, trở nên ‘người thân cận’ có thể khiến một số người nghĩ, chỉ khi ‘hành động’, chúng ta mới yêu mến Chúa. Không hẳn, nó còn là khi ‘chiêm ngắm!’. Luca muốn nhắn nhủ, hãy ‘quỳ gối mà làm’ mọi việc!

Matta, một người hành động đến mức ‘nhắng nhít’; cô “tất bật lo việc phục vụ”. Điều này tốt! Nhưng thật tiếc, đón Chúa Giêsu vào nhà nhưng xem ra, cô không mời Ngài vào lòng; vì thế, sự phục vụ của cô phần nào vơi đi ý nghĩa. Bằng chứng là cô so nài với cô em! Vậy mà cả Matta lẫn Maria và chúng ta… mỗi người chỉ có một đời để sống, một thời gian để phục vụ; và việc biết lắng nghe và sống Lời lại định đoạt số phận mỗi người, cũng như làm cho giá trị của người này khác với người kia. Chính việc lắng nghe, để cho Lời lớn lên, đời sống chúng ta mới được biến đổi; lúc đó, bạn và tôi mới thật là ‘người nhà’ của Chúa Giêsu.

Ngài không ngừng nêu gương và dạy chúng ta phục vụ; nhưng phục vụ không được trở thành gánh nặng. Bằng chứng là sau khi Matta càu nhàu vì cô em, Ngài lên tiếng, “Con băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá!”. Một đầy tớ chân chính không nên quá lo lắng, vì điều đó bộc lộ một nội tâm thiếu bình an! Maria thì dường như không làm gì cả, xem ra lười biếng, thậm chí ích kỷ; nhưng cô “đã chọn phần tốt nhất”, và điều này khiến Matta hụt hẫng! Phần tốt nhất là gì? Là không làm gì? Không! Là lắng nghe, chiêm ngắm; lắng nghe liên quan với hiểu biết, chấp nhận và thẩm thấu để Lời trở thành một phần cuộc sống mình. Nếu không dành thời gian lắng nghe, chiêm ngắm, làm sao bạn có thể biết, hoạt động của bạn được định hướng đúng đắn!

Anh Chị em,

“Maria đã chọn phần tốt nhất”. Như Maria, mỗi ngày, chúng ta dừng lại để “chọn phần tốt nhất”: lắng nghe, phân định và cầu nguyện; nhưng cuối cùng, hình thức hoạt động cao nhất vẫn là chiêm ngắm. Nếu thấy mình không có thời gian để chiêm ngắm, thì hẳn đã có một sự mất cân bằng trong các ưu tiên và trong sự hiểu biết của chúng ta về ý nghĩa của việc mến yêu và phụng sự Chúa! Bạn cần ‘khôi phục cân bằng’. Vì thế, câu chuyện Matta – Maria kết hợp tuyệt vời với câu chuyện người Samaritanô nhân hậu đã diễn tả cốt lõi đời sống của một Kitô hữu. Đó là hành động xót thương tha nhân ‘được định hướng’ bởi những gì học được từ chiêm ngắm! Được như thế, chúng ta sẽ nên như Chúa Giêsu – hoặc như Phaolô – sống làm sao để “vì tôi, họ tôn vinh Thiên Chúa” – bài đọc một. Điều này cần phải cầu xin, “Lạy Chúa, xin dẫn con theo chính lộ ngàn đời!”. Ý nghĩa thay Thánh Vịnh đáp ca!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con lo lắng bối rối vạn chuyện. Giúp con chỉ lo một chuyện, ‘lắng nghe và cung chiêm’, hầu có thể ‘quỳ gối mà làm’ mọi việc cho Chúa, cho anh chị em con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*********************

Thứ Ba Tuần XXVII – Mùa Thường Niên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

38 Khi ấy, Đức Giê-su vào một làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. 39 Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” 41 Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! 42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.” 


 

 MỘT KHỞI ĐẦU NHIỆM LẠ-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Trinh nữ ấy tên là Maria!”.

Nếu tháng 5 có ‘hoa mùa hạ’, thì tháng 10 có ‘hoa mùa thu’. Đó là những cánh hoa thiên nhiên tươi xinh muôn sắc và những kinh Kính Mừng sốt sắng mà mọi Kitô hữu trên khắp thế giới dâng lên người Mẹ quyền uy của mình bốn mùa xuân hạ thu đông; cách đặc biệt, trong tháng Hoa và tháng Mân Côi.

Kính thưa Anh Chị em,

Kinh Mân Côi, lời kinh mời gọi tín hữu chiêm ngắm sự ra đời, cuộc sống, cái chết, sự phục sinh và cuộc lên trời của Chúa Cứu Thế cùng sự rợp bóng của Chúa Thánh Thần trong Lễ Ngũ Tuần. Bên cạnh đó, chúng ta chiêm ngắm sự vinh hiển và khổ đau của Mẹ Ngài qua các mầu nhiệm của Chúa Giêsu, Con của Mẹ, một người mẹ của ‘một khởi đầu nhiệm lạ’ trong công trình cứu độ. Lời Chúa lễ Mân Côi trình bày hai trong các mầu nhiệm!

Tin Mừng tóm kết mầu nhiệm đầu tiên, Năm Sự Vui, “Thiên thần truyền tin cho Đức Bà chịu thai”; đang khi bài đọc một – Công Vụ Tông Đồ – là phần mở đầu cho “Câu chuyện của Chúa Thánh Thần”. Trong biến cố truyền tin, Thiên Chúa quyền năng đã ‘cúi mình’ trước một thiếu nữ Nazareth, ‘xin’ cô cộng tác vào kế đồ cứu độ. Maria được báo, “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ toả bóng trên bà!”. Như một cuộc sáng tạo mới, Gabriel loan báo một ‘Lễ Hiện Xuống’ cho riêng Maria; Thánh Thần là tác nhân không thể thiếu vào thời điểm của ‘một khởi đầu nhiệm lạ’ cho ‘một cuộc tạo dựng mới’ như đã xảy ra vào buổi đầu Tạo Dựng, “Thần Khí Chúa bay là là trên mặt nước”.

Công Vụ Tông Đồ còn phản ánh một khoảnh khắc đặc biệt khác của một khởi đầu mới, khởi đầu của Giáo Hội. Một lần nữa, vai trò của Chúa Thánh Thần lại được xác định! Và cũng một lần nữa, khoảnh khắc này lại liên quan đến Đức Maria. Như vậy, dẫu đã có một ‘Lễ Hiện Xuống’ của riêng mình trong ngày truyền tin, Maria còn có một ‘Lễ Hiện Xuống’ khác khi Mẹ cùng hiện diện với các tông đồ và nhóm đại diện các tín hữu Giáo Hội sơ khai, hầu về sau, Mẹ có thể xứng danh với các tước hiệu “Nữ Vương Các Thánh Tông Đồ”, “Đức Bà Phù Hộ Các Giáo Hữu!”; và gần đây, “Đức Mẹ Hội Thánh”.

Anh Chị em,

“Trinh nữ ấy tên là Maria!”. Sống lại những khoảnh khắc của ‘một khởi đầu nhiệm lạ’ trong ngày lễ Mẹ Mân Côi, Giáo Hội mời gọi bạn và tôi hãy cùng Mẹ, bắt đầu một khởi đầu mới trong cuộc sống mình, một cuộc sống vốn sẽ được biến đổi nhờ ân sủng như Mẹ đã được biến đổi. Vì thế, đọc kinh Mân Côi mỗi ngày, khác nào chúng ta kéo sợi dây yêu thương – ‘sợi dây rút, trút ơn trời!’. Đó là sợi dây gỡ được mọi nút thắt nối kết trời đất, là vũ khí thiêng liêng, linh dược chữa lành các căn bệnh thời đại. Vậy, hãy bắt đầu đọc kinh Mân Côi trong gia đình, khi đi đường, khi làm việc… Chính khi mấp máy ‘lời kinh của sứ thần’, Chúa Thánh Linh cũng sẽ tác động trên tâm trí chúng ta. Ngài cũng có thể khởi sự ‘một khởi đầu nhiệm lạ’ dù có thể rất nhỏ bé, trước hết trong mỗi người, mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn; và sau đó, cả thế giới. Để từ đó, như Đức Mẹ, mọi người có thể cất lên lời tán dương “Danh Người thật chí thánh chí tôn!” như lời Thánh Vịnh đáp ca.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, sẽ là ‘một khởi đầu nhiệm lạ’ cho con khi con biết thanh tẩy chính mình, lánh xa tội lỗi và được biến đổi bởi ân sủng của Thánh Thần!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**********************************

Ngày 07 tháng 10

Đức Mẹ Mân Côi

Thứ Hai Tuần XXVII Thường Niên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

26 Khi ấy, bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.

28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.

30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà được đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”

34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng?”

35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ toả bóng trên bà; vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng, 37 vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”

38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói với sứ thần: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.


 

TẠO NÊN NHÂN LOẠI –  Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”.

“Ngay cả khi hôn nhân được định sẵn trên thiên đường, con người vẫn phải chịu trách nhiệm việc duy trì cuộc sống. Chính họ tạo nên nhân loại!” – John Graham.

Kính thưa Anh Chị em,

Tư tưởng của Graham được gặp lại trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay. Những người Pharisêu thử thách Chúa Giêsu; họ đặt ra vấn đề ly dị. Ngài cho biết, “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”; vì lẽ, ý định của Thiên Chúa là những người phối ngẫu – nam và nữ – kết hợp với nhau để ‘tạo nên nhân loại!’.

Họ hỏi Chúa Giêsu, “Chồng có được phép rẫy vợ không?”. Thay vì đưa ra một câu trả lời chắc chắn, Ngài hỏi ngược lại họ, Thánh Kinh nói gì – và không chỉ trích luật Môsê – Ngài cho họ hiểu, luật đó là ‘hợp pháp’, nhưng chỉ mang tính ‘tạm thời’, “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Môsê mới viết điều răn đó”.

Ngài nhắc cho họ lời sách Sáng Thế, từ lúc khởi đầu công trình sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên con người có nam có nữ – bài đọc một. Ngài nói đến sự hợp nhất ‘tạo nên nhân loại’. Hai con người tạo nên sự hợp nhất, không phải là một “sự kết hợp”. Và Ngài kết luận, “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”.

Nếu coi hôn nhân là một sự kết hợp, thì không thể hiểu được tính bất khả phân ly của nó. Nếu hôn nhân chỉ là vấn đề lợi ích liên quan, thì chúng ta có thể hiểu rằng sự giải thể của nó có vẻ hợp pháp. Trong trường hợp này, nói về hôn nhân theo những thuật ngữ này là khinh thường nó, vì nó chỉ đơn thuần là sự kết hợp của hai người độc thân tìm cách làm cho cuộc sống của họ thú vị hơn. Khi nói về hôn nhân, Chúa Giêsu ám chỉ một điều gì đó ý nghĩa hơn: “Thiên Chúa là tác giả của hôn nhân vốn được ban tặng vì nhiều lợi ích và mục đích khác nhau. Tất cả những điều này có tác động rất quyết định đến sự tiếp nối của loài người” – Vui mừng & Hy Vọng số 48.

Tiếp đến, Tin Mừng bất ngờ nói đến cảnh dịu dàng của Chúa Giêsu đối với trẻ em. Vậy mà, hai khoảnh khắc này có liên quan với nhau. Khoảnh khắc thứ hai giải thích cách thức hôn nhân có thể xảy ra. Vương Quốc của Thiên Chúa thuộc về những ai trở nên như trẻ em và đón nhận việc tạo ra một điều gì đó mới mẻ. Tương tự như vậy, hôn nhân, khi được hiểu đúng, là ‘rời xa, kết hợp và trở thành’. Hai người phối ngẫu sẽ rời xa cha mẹ, kết hợp với nhau để trở thành một và sinh sản… cho sự tiếp nối của loài người; họ ‘tạo nên nhân loại’.

Anh Chị em,

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”. Cả hôn nhân và độc thân đều là ơn gọi của Chúa để mỗi người sống một cuộc sống thánh hiến, tức là sống như những cặp vợ chồng đã kết hôn hoặc như những người độc thân không thuộc về chính họ mà thuộc về Chúa. Cuộc sống của chúng ta không phải của riêng chúng ta, nhưng chúng thuộc về Chúa. Ngài ban ân sủng và quyền năng cho những ai dõi theo con đường thánh thiện của Ngài trong trạng thái sống của họ. Bạn có tìm kiếm Chúa và ân sủng của Ngài trong trạng thái sống của mình không? Bạn có hạnh phúc không?

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, con thuộc về Chúa. Giúp con luôn sẵn sàng làm điều Chúa muốn trong đấng bậc mình, và như thế, con sẽ nên thánh!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*******************************************

CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN, NĂM B

Bài trích sách Sáng thế.

18 Đức Chúa là Thiên Chúa phán : “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó.” 19 Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế. 20 Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng. 21 Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào. 22 Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người.

23 Con người nói: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.”

24 Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô               Mc 10,2-16 

2 Khi ấy, có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng: “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không ?” Họ hỏi thế là để thử Người. 3 Người đáp: “Thế ông Mô-sê đã truyền dạy các ông điều gì?” 4 Họ trả lời: “Ông Mô-sê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ.” 5 Đức Giê-su nói với họ: “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê mới viết điều răn đó cho các ông. 6 Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ; 7 vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, 8 và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. 9 Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” 10 Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy. 11 Người nói: “Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình; 12 và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình.”

13 Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy chúng. 14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. 15 Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” 16 Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng. 


 

Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước THIÊN CHÚA- Cha Vương

Ngày Chúa Nhật tràn đầy sức mạnh và yêu thương của Chúa nhé.

Cha Vương

CN: 29/9/2024

TIN MỪNG: Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước THIÊN CHÚA còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt. (Mc 9:47-48)

SUY NIỆM: Lời Chúa hôm nay lên án thẳng thắn đến người gây gương mù gương xấu cho người chung quanh. Việc làm cớ cho người khác vấp ngã là điều rất dễ xảy ra mà đôi khi chính đương sự lại không hề nhận biết. Vì có những việc làm sai trái mà đôi khi họ không biết, thế nhưng họ cứ nghĩ điều đó là bình thường, nhưng thật sự lại gây ảnh hưởng không tốt đến người khác. Cụ thể, có nhiều bậc cha mẹ vô tình làm cớ cho con cái mình vấp ngã mà không hề hay biết. Chẳng hạn như việc thờ ơ đọc kinh cầu nguyện, thờ ơ tham dự Thánh Lễ, ham mê ăn uống… Nên thiết nghĩ, ngày hôm nay, con cháu của mình không muốn đến nhà thờ, đức tin yếu kém và dần lạc xa đời sống đạo, đời sống xã hội thì hư hỏng… thì trách nhiệm đầu tiên phải là ông bà, cha mẹ trong gia đình. Ngoài vấn đề này ra còn nhiều các vấn đề khác nữa thí dụ như: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, gian lận, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng… Vậy hôm nay mời bạn hãy xin Chúa soi sáng cho mình biết nhận ra những gương mù gương xấu để đối phó với nó. Và nhờ ơn Chúa giúp bạn hãy tập sống tốt lành hơn nhé.

LẮNG NGHE: Những gì anh em đã học hỏi, đã lãnh nhận, đã nghe, đã thấy ở nơi tôi, thì hãy đem ra thực hành, và Thiên Chúa là nguồn bình an sẽ ở với anh em. (Pl 4:9)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, hôm nay Chúa nhắc nhở con hãy nhìn lại chính mình. Vì thân phận yếu hèn có thể có những lần lời nói và hành động của con đã làm cớ cho người khác vấp ngã. Xin Chúa giúp con luôn biết sửa mình để sống tốt hơn và trở nên gương sáng cho những người đang sống xung quanh con.

THỰC HÀNH: Cố gắng luyện tập một nhân đức để có lương tâm và lòng trí tốt.

From:Do Dzung

***********************

DÒNG NHẠC THÁNH CA LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA  

KÍNH KÍNH MỪNG TRONG THÁNG MÂN CÔI (Lc 1, 26-38) – Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Bước vào Tháng Mười, Tháng Mân Côi, chúng ta thấy một hình ảnh truyền thống tuyệt đẹp về Ðức Bà Mân Côi, một tay bồng Chúa Giê-su Hài Ðồng, còn tay kia thì trao Tràng Chuỗi Mân Côi cho thánh Ða-minh, chứng tỏ rằng kinh Mân Côi là một phương thế được Ðức Mẹ ban cho nhân loại qua thánh Đa-minh, để con cái Chúa nhờ chiêm ngắm và suy niệm về cuộc đời của Chúa, mà yêu mến Chúa và theo Chúa mỗi ngày một hơn.

Ma-ri-a đầy ơn phúc

“Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc” là câu đầu tiên trong Kinh Kính Mừng chúng ta vẫn thường đọc.  Nguồn gốc của lời Kinh này phát xuất từ miệng sứ thần Gáp-ri-en chào Đức Ma-ri-a lúc truyền tin: “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc (Lc 1,28), và lời xác nhận của bà Ê-li-sa-bét: “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ và Giê-su con lòng Bà gồm phúc lạ.”

Những lời của sứ thần Gáp-ri-en và của bà Ê-li-sa-bét trên đây đã được Giáo hội dùng để chúc tụng ngợi khen Đức Mẹ.  Đồng thời, Giáo hội thêm vào lời cầu khẩn xin Mẹ thương nâng đỡ phù trì “Thánh Ma-ri-a Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử.”

Quả Phúc Giê-su

Hằng ngày, khi đọc lại lời chào của thiên thần và lời chào của bà Ê-li-sa-bét chúng ta khám phá ra Quả Phúc nơi cung lòng Đức Mẹ là Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa nhập thể làm người.  Đây chính là hoa trái mà tiên tri I-sai-a đã báo trước: “Ngày đó, chồi non Đức Chúa cho mọc lên sẽ là vinh quang và danh dự, và hoa màu từ ruộng đất trổ sinh sẽ là niềm hãnh diện và tự hào” (Is 4,2).  Người Con ấy thuộc miêu duệ Abraham, đã xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít, được đầy tràn Thần Khí Chúa.  Thiên Chúa đã đặt nơi Người muôn phúc lành và muôn dân nhờ Người mà được chúc phúc, như có lời chép: “Như đất đai làm đâm chồi nẩy lộc, như vườn tược cho nở hạt sinh mầm, Đức Chúa là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân” (Is 61,11).

Kinh Kính Mừng trong Tháng Mân Côi

“Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc.”  Mẹ đầy ơn phúc” (Lc 1, 28), vì từ đời đời Thiên Chúa đã chọn Mẹ làm Mẹ Đấng Cứu Thế và gìn giữ Mẹ khỏi mọi vết nhơ tội lỗi, nên nơi Mẹ không có chỗ cho tội lỗi.  Ngôi Lời đã hóa thành nhục thể trong lòng Đức Trinh Nữ Ma-ri-a (x. Ga 1,14).  Chúng ta cũng được kêu gọi lắng nghe Chúa nói và đón nhận ý Chúa vào trong cuộc đời Mẹ để trở nên người có phúc như Mẹ.

Đức Chúa Trời ở cùng Bà

Chúng ta ca tụng Đức Ma-ri-a là Đấng đầy ơn phúc như lời sứ thần chào.  Phúc của Mẹ thật cao vời khôn sánh, lời bà Ê-li-sa-bet xác nhận: “Em thật có phúc” (Lc 1,42).  Mẹ có phúc trước hết là vì Mẹ có Thiên Chúa ở cùng.  Ai có Thiên Chúa ở cùng, người ấy đầy ơn phúc.

Trong Cựu Ước, có bao người được Thiên Chúa ở cùng, để rồi được Ngài sai đi phục vụ Dân Chúa.  Nhưng Thiên Chúa ở cùng Đức Mẹ một cách độc nhất vô nhị.  Khi được đầy tràn Thánh Thần và cưu mang Ngôi Lời, Mẹ trở nên như Hòm Bia, như Ðền Thánh, nơi vinh quang Thiên Chúa hiện diện giữa loài người.

Điều đã xảy ra nơi Đức Mẹ Đồng Trinh khi có Thiên Chúa ở cùng, thì cũng xảy ra nơi chúng ta trong mức độ tâm linh.  Chúng ta đón nhận Lời Chúa bằng con tim vui vẻ, chân thành và biết đem ra thực hành.  Chúa Giê-su đã cư ngụ nơi lòng Mẹ, Người cũng đến và ở trong những ai yêu mến và tuân giữ lời Người, đón rước Người khi chịu lễ.  Thế nên Giáo Hội không ngớt lời lặp đi lặp lại danh xưng hạnh phúc này: “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Bà” để tôn vinh Mẹ.

Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ

Phúc nơi Mẹ trổi vượt hơn hết mọi người nữ vì Mẹ đã đầu tư vốn liếng cả cuộc đời cho thánh ý Thiên Chúa.  Nếu yêu và được yêu là những điều hạnh phúc nhất trong đời, thì Đức Ma-ri-a là người hạnh phúc hơn hết vì được Thiên Chúa yêu thương tuyển chọn và chính Mẹ cũng biết dành trọn vẹn tình yêu thương của mình cho Thiên Chúa.

Phúc của Mẹ thật khôn ví, vì tâm hồn Mẹ trong sạch và luôn kết hiệp với Chúa.  Mẹ có phúc vì Mẹ đã tin như lời bà Ê-li-sa-bét nói: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng: Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1, 45).

Và Chúa Giê-su Con lòng Bà gồm phúc lạ

Ở mức độ tự nhiên, Mẹ đón nhận sức mạnh của Chúa Thánh Thần rồi dâng hiến máu thịt mình cho Con Thiên Chúa để Người được hình thành nơi Mẹ.  Xét về mặt thiêng liêng, Mẹ đón nhận ân sủng và đáp lại điều đó bằng đức tin của mình.”  Về điều này thánh Au-gút-ti-nô giải thích rằng: Đức Trinh Nữ “trước hết đã thụ thai trong tâm hồn và sau là trong cung lòng Mẹ.  Mẹ đã thụ thai trước là đức tin và sau là Thiên Chúa.”

Bằng việc đón nhận hài nhi Giêsu để cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và làm Mẹ Thánh Tử, Đấng là Hồng Phúc ngay trong lòng mình nữa.  Mẹ trở nên người gồm phúc lạ.  Mẹ có phúc vì được làm Mẹ Đức Giêsu.  Mẹ của chính Ngôi Lời Thiên Chúa làm người (x. Ga 1,14; Mt 1,23).  Mẹ hạnh phúc hơn vì đã trở thành môn đệ Chúa, như lời Chúa Giêsu Con Mẹ đã đáp lại lời một phụ nữ khen ngợi người mẹ đã có công sinh thành nuôi dưỡng Người: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa” (Lc 11,27-28).

Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời

Thánh Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời.  Chỉ Thiên Chúa là Ðấng Thánh và là nguồn mọi sự thánh thiện.  Mẹ được chia sẻ sự thánh thiện ấy cách tuyệt vời, vì Mẹ được chọn làm Mẹ Ðức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa, và vì chẳng ai thực thi ý Chúa trọn vẹn như Mẹ.  Chúng ta chẳng được diễm phúc sinh ra Ðức Giêsu, nhưng chính Chúa Giêsu lại mời gọi ta làm mẹ của Người: “Mẹ tôi và anh em tôi là những ai nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21).

Cầu cho chúng con là kẻ có tội khi này và trong giờ lâm tử

Hành trình tiến về quê Trời của Đức Maria đã bắt đầu “từ tiếng thưa “vâng” ở Nazareth, khi đáp lại lời của Sứ thần Gabriel, người đã loan báo cho Mẹ biết ý muốn của Thiên Chúa.  Và thực sự là như thế, mỗi khi chúng ta thưa “xin vâng” theo ý Thiên Chúa là chúng ta tiến một bước về quê Trời, tiến về cuộc sống vĩnh cửu.”  Chúng ta hãy phó thác cho Đức Ma-ri-a cuộc sống hiện tại và tương lai.  Chẳng có gì Ðức Ma-ri-a được hưởng mà chúng ta lại không được dự phần.  Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

From: Langthangchieutim


 

LÝ DO VUI MỪNG-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời!”.

John Wesley – nhà truyền giáo nước Anh – ngay trước khi qua đời ở tuổi 88, đã ngồi dậy, nhìn những người thân yêu bên giường bệnh và nói, “Sao lại khóc, hãy vui mừng chứ? Điều tuyệt vời nhất cũng là lý do vui mừng nhất là Chúa ở cùng chúng ta!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nói rằng, “Chúa ở cùng chúng ta!” hay nói rằng, “Tên anh em đã được ghi trên trời!” có chung một ý nghĩa. Đó là những ‘lý do vui mừng’ đích thực mà cả Wesley và Chúa Giêsu nói với những người thân yêu.

Tin Mừng hôm nay cho biết, sau chuyến truyền giáo tốt đẹp, các môn đệ trở về, lòng đầy hân hoan. Họ bộc lộ với Chúa Giêsu, “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con!”. Tốt! Nhưng với Chúa Giêsu, còn có một điều gì đó hơn thế, Ngài tiết lộ cho họ một lý do căn bản hơn: tên họ được ghi trên trời!

Tự hào về công việc là điều tự nhiên, đặc biệt khi chúng ta cảm thấy đã làm tốt công việc đó. Chúa Giêsu không phủ nhận sự thành công của các môn đệ, nhưng Ngài tập trung vào một điều lớn hơn: mối quan hệ của họ với Thiên Chúa. Đây mới là nguồn vui đích thực! Chính mối quan hệ đó làm cho công việc của họ có kết quả. Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu tiếp tục nói, “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!”.

Điều đáng mừng hơn cả là các môn đệ ‘đã thấy, đã nghe’ và nhất là nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa nơi Thầy mình. Họ đã cảm nhận một mối quan hệ đặc biệt của Ngài với Thiên Chúa và họ đã để mình ‘được lôi kéo’ vào mối quan hệ đó. Tin Mừng nhắc nhở chúng ta rằng, sự chia sẻ của chúng ta trong mối quan hệ của Chúa Giêsu với Thiên Chúa mới là niềm vui và là kho tàng đích thực, và đó là ‘lý do vui mừng’ lớn nhất chứ không phải là sự thành công hay nói cách khác, những gì chúng ta làm.

Chính hồng ân chia sẻ mối quan hệ này cho phép chúng ta nhìn và nghe những điều mà nhiều tiên tri và vua chúa mong ước được thấy được nghe, đây là lý do thực sự để tạ ơn và vui mừng. Ngay cả khi công việc của chúng ta ngừng lại – thậm chí là thất bại – vì bất cứ lý do gì, dù là tuổi tác, sức khoẻ kém hay thiếu cơ hội… thì hồng ân chia sẻ mối quan hệ của chính Chúa Giêsu với Thiên Chúa Cha vẫn tồn tại.

Anh Chị em,

“Hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời!”. Chúa Giêsu không quan tâm những chiến thắng trước Satan. Điều quan trọng với Ngài là “Chúa ở cùng chúng ta” và “chúng ta ở cùng Chúa” trên thiên đàng. Kitô giáo không chỉ đơn thuần là đánh bại ma quỷ. Đức tin của chúng ta là đức tin cực kỳ tích cực, được thiết kế để giúp mỗi người phát triển tình yêu dành cho Thiên Chúa noi theo các nhân đức của Chúa Kitô. Đó là một bài tập về tình yêu. Đức tin này không có giới hạn, luôn mời gọi chúng ta ‘yêu mến Chúa’, làm nhiều hơn cho người khác và cho Chúa Kitô. Tình yêu không có giới hạn, vì vậy chúng ta không nên nghĩ rằng mình “đã đến đích”. Tôi có hiểu rằng tôi được kêu gọi để sống mối tương quan với Chúa và sống tình yêu của Ngài cho đến giây phút cuối đời?

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, thành công của con trước hết và trên hết là sống thân tình mối tương quan giữa con với Chúa, mọi chuyện khác đều là phụ tuỳ!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**************************************

Thứ Bảy Tuần XXVI – Mùa Thường Niên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

17 Khi ấy, Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” 18 Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” 21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

22 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”

23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng : “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết : nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.” 


 

TỰ MÃN- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm Minh Anh, Tgp. Huế

“Khốn cho ngươi, hỡi Chorazin, Bethsaida!”; “Khốn cho ngươi, hỡi Capharnaum!”.

“Satan pha loãng đại dương của sự vô tín bằng một ấm trà bốc hơi nghi ngút đạo đức Kitô giáo; và mọi người lội xuống, đầy tự mãn, nhưng không biết rằng, họ đang tắm trong sự vô tín. Bạn không thể pha loãng một đại dương lạnh lẽo của sự vô tín bằng một chút nước ấm của lòng sùng đạo hoặc những nỗ lực tốt của con người!” – Barnhouse.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu lên án mạnh mẽ chống lại các thành ‘tự mãn’, ‘vô tín’, những nơi Ngài đã thường xuyên rao giảng rộng rãi – Chorazin, Bethsaida và đặc biệt, Capharnaum.

Chorazin nằm gần biển Galilê. Bethsaida, quê hương của một số môn đệ, nằm trên bờ biển phía đông bắc của biển Galilê. Capharnaum nằm ở bờ biển phía bắc, thường xuất hiện trong các câu chuyện Phúc Âm và đây là trung tâm mà Chúa Giêsu đã thực hiện phần lớn công việc truyền giáo. Những lời Ngài dạy, những phép lạ Ngài làm hẳn đã rất quen thuộc với những con người ở đó. Vậy mà, vô tín vẫn xảy ra!

Ngài còn nói đến các thành ngoại bang Tyrô và Siđon – ngày nay là Lebanon – rằng, nếu những con người ở đó đã chứng kiến những gì Ngài nói, Ngài làm thì họ đã ăn năn từ lâu như những người ngoại giáo Ninivê đã ăn năn khi nghe Giôna rao giảng. Tyrô và Siđon hầu như chỉ được Ngài đến thăm một lần trong thời gian rất ngắn; vì vậy dân thành ở đó không có cơ hội chứng kiến những phép lạ Ngài làm hoặc lời Ngài dạy, không như những người thuộc các thành được đề cập ở trên.

Chúa Giêsu còn đi xa hơn, “Ai nghe anh em là nghe Thầy; ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy!”. Nói cách khác, lắng nghe các sứ giả của Chúa Giêsu là lắng nghe chính Ngài; từ chối các sứ giả của Ngài là từ chối Ngài và từ chối Thiên Chúa.

Trong thời đại của chúng ta, có lẽ nên nhấn mạnh rằng, những “sứ giả” đó không chỉ là Giám mục, Linh mục và tu sĩ, nhưng bao gồm tất cả Kitô hữu, những người chân thành rao giảng Phúc Âm bằng lời nói và cuộc sống mình. Vậy sẽ không hại gì khi chúng ta lắng nghe những lời cảnh báo – “Khốn cho ngươi!” – dành cho mình. Thử tự hỏi, bạn và tôi đã thực sự đáp lại lời kêu gọi của Ngài trong Phúc Âm tốt thế nào; chúng ta cởi mở đến đâu để lắng nghe thông điệp Tin Mừng đến với mình từ những người khác? Chúng ta cam kết chấp nhận, sống và chia sẻ Phúc Âm đó với người khác làm sao? Và có đúng không khi nói rằng, biết bao nhiêu người ở những nơi khác trên thế giới, trên đất nước chúng ta, xã hội chúng ta, nếu được ban cho những gì chúng ta đã được, được nghe những gì chúng ta đã nghe, hẳn họ đã đáp lại rộng lượng hơn nhiều so với những gì chúng ta đã làm?

Anh Chị em,

“Khốn cho ngươi!”. Chúa Giêsu khiển trách các thành và cả chúng ta chỉ vì sự ‘tự mãn’. ‘Tự mãn’ không bao giờ có chỗ trong đời sống Kitô hữu. Chúng ta đã được ban cho quá nhiều, nên cũng được kỳ vọng nhiều hơn. Như Ngài đã nói ở những nơi khác, chúng ta có thể sẽ rất ngạc nhiên khi thấy những người khác – những người chưa bao giờ có cơ hội trực tiếp nghe Phúc Âm – đi trước chúng ta vào Vương Quốc của Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con bị Satan đánh lừa khi con trở nên ‘tự mãn’, vô tín. Cho con biết quỳ gối cảm tạ hồng ân Chúa mỗi ngày!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: Kim bang Nguyen

**************************************

Thứ Sáu Tuần XXVI Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

13 Khi ấy, Đức Giê-su nói: “Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi. 14 Vì thế, trong cuộc Phán Xét, Tia và Xi-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. 15 Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? Không, ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ!

16 “Ai nghe anh em là nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.” 


 

 MỐI GIÂY BỀN VỮNG  –  TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Tại Việt Nam chúng ta cũng như ở nhiều nước trên thế giới, gia đình đang rơi vào cuộc khủng hoảng nghiêm trọng.  Những trường hợp đồng tính, sống thử, phá thai cùng với trào lưu phóng khoáng tự do về tính dục đang làm gia đình mất đi ý nghĩa của Đấng Tạo dựng.  Ngay từ khởi đầu lịch sử: Thiên Chúa đã ấn định sự bền vững của mối giây hôn nhân.  Tác giả sách Sáng thế đã ghi lại lời tuyên bố của Ngài như sau: “Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt” (St 2,24).  Đức Giê-su – trong Bài Tin Mừng – nhắc lại giáo huấn căn bản này, đồng thời Người khẳng định: đó là quy luật do chính Thiên Chúa thiết lập và mang tính bất di bất dịch.  Bất kỳ với danh nghĩa và lý do nào, không ai có quyền thay đổi quy luật đó.

Lời giáo huấn của Chúa Giê-su và Giáo Hội công giáo về sự bền vững của hôn nhân, xem ra như một cung đàn lạc điệu trong thế giới hôm nay.  Tỷ lệ ly hôn ngày càng tăng.  Tại Việt Nam đã xuất hiện vài cặp đồng tính tổ chức hôn lễ rất rầm rộ, và đáng buồn thay, có nhiều bạn trẻ lại tung hô cổ võ.  Trước thực tại hôn nhân đổ vỡ, một số bạn trẻ chủ trương không kết hôn để khỏi vướng vào trách nhiệm.  Có những người thực sự sống đời độc thân, nhưng cũng có những người không sống được như thế.  Chủ trương không muốn kết hôn kéo theo sự buông thả trong quan hệ tình dục.  Thỉnh thoảng chúng ta đọc thấy trên mạng những đứa trẻ sơ sinh bị chính mẹ ruột của mình đem bỏ ở cổng chùa hay ở nơi công cộng, đôi khi với vài chữ nguệch ngoạc nhờ ai nhặt được thì nuôi giúp.  Chắc hẳn người mẹ đó cũng rất xót xa và đau lòng, nên thường kèm theo câu “mẹ xin lỗi con.”  Đó là kết cục bi thảm của quan niệm tình dục không cần tình yêu và cũng không cần hôn nhân.

Dựa trên ánh sáng Lời Chúa, Giáo lý Giáo Hội công giáo dạy về sự bền vững của hôn nhân Ki-tô giáo như sau: “Do giao ước hôn nhân, một người nam và một người nữ tạo thành một sự hiệp thông trọn cả cuộc sống, tự bản chất, giao ước ấy hướng về lợi ích của đôi bạn, cũng như đến việc sinh sản và giáo dục con cái; Chúa Ki-tô đã nâng giao ước hôn nhân giữa hai người đã được rửa tội lên hàng bí tích” (số 1601).

Hôn nhân Ki-tô giáo được gọi là “bí tích” được cử hành trong một nghi thức phụng vụ.  Điều này có nghĩa: mối giây hôn nhân do chính Chúa Ki-tô thiết lập.  Mối giây này bền vững.  Không một lý do nào có thể biện minh cho việc cắt đứt mối giây thiêng liêng này.  Trong nghi thức hôn phối, đôi bạn hoàn toàn tự do và tình nguyện đến trước bàn thờ, công khai bày tỏ sự ưng thuận và hứa hẹn chung thủy trọn đời.  Lời hứa ấy được tuyên bố trước mặt Chúa và trước mặt đại diện Giáo Hội.  Chính vì vậy, mối giây hôn phối rất thiêng liêng.

Là Ki-tô hữu, chúng ta không thể để mình như vật trôi trên sông bị sóng đánh dạt dào một cách thụ động, tức là buông xuôi theo phong trào, theo quan niệm của đám đông dân chúng.  Hơn nữa, chính trong bối cảnh này, người tín hữu có sứ mạng làm chứng cho sự bền vững của hôn nhân Ki-tô giáo và truyền thống một vợ một chồng đã được áp dụng từ nhiều thế kỷ.  Đức Thánh Cha Phan-xi-cô khích lệ các cặp vợ chồng tổ chức các dịp kỷ niệm ngân khánh (25 năm), kim khánh (50 năm) và ngọc khánh (từ 60 năm trở lên).  Những sự kiện này, vừa là dịp hâm nóng tình yêu, vừa là lời chứng hùng hồn cho sự bền vững của hôn nhân, khẳng định rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào, sự chung thủy vợ chồng là điều có thể được.

Người Công giáo tin rằng, đời sống hôn nhân và gia đình luôn có Chúa phù trợ.  Ơn của bí tích Hôn phối luôn hiện hữu trong đời sống gia đình.  Tuy vậy, người vợ người chồng và các thành viên trong gia đình cũng cần phải cộng tác với ơn Chúa, cùng nhau hướng tới mục đích cao cả của hôn nhân, là chia sẻ tình yêu, sinh con cái và dạy dỗ gây dựng sự nghiệp cho những đứa con mình sinh ra.

“Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi!”  Câu nói của A-đam diễn tả sự bình đẳng giới tính giữa người nam và người nữ.  Như thế, từ rất sớm trong lịch sử, giáo huấn về sự bình đẳng đã được ghi trong Kinh Thánh.  Đó cũng là một trong những nền tảng quan trọng để duy trì hạnh phúc gia đình.  Người nam và người nữ đều được dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa, đều được Ngài yêu thương và mời gọi đạt tới sự thánh thiện.

Theo thánh Phao-lô, mối giây hôn nhân còn tượng trưng cho tình yêu giữa Đức Ki-tô và Giáo Hội.  Vì vậy mà Giáo Hội được gọi là hiền thê của Chúa.  Đây là mối tình thanh khiết, thánh thiện, là gương mẫu cho mối tình phu phụ được bí tích Hôn phối liên kết.

Đây đó tại Việt Nam chúng ta, tình trạng “chồng chúa vợ tôi” và bạo lực gia đình vẫn tồn tại.  Ước chi mỗi người hãy nhận ra phẩm giá Chúa ban, cùng với sự bình đẳng được quy định do chính Đấng Sáng tạo, để vừa biết tôn trọng bản thân và tôn trọng người khác, nhất là người phối ngẫu trong cùng một gia đình.

Xin Thánh gia ở Na-gia-rét, là gia đình Chúa Giê-su, Đức Maria và thánh Giu-se bầu cử và gìn giữ các gia đình tại quê hương Việt Nam chúng ta.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim


 

Tội là gì?- Cha Vương 

Chúc bạn một ngày tràn đầy niềm an ủi bên Mẹ Maria trong Tháng Mân Côi nhé. Hãy dâng lên Mẹ tràng Kinh Mân Côi để cầu nguyện cho nền hoà bình trên thế giới và những người tội lỗi được ăn năn trở lại. Xin đa tạ.

Cha Vương 

Thứ 5: 3/10/2024

GIÁO LÝ: Tội là gì? Tội là tư tưởng, lời nói, việc làm, người ta tự ý và cố tình phạm đến trật tự Chúa quan phòng yêu thương đã sắp đặt. (YouCat, số 315)

SUY NIỆM: Phạm tội còn tệ hơn là vi phạm một luật do con người đặt ra. Tội là tự ý và cố tình chống lại tình yêu Chúa và không biết gì đến Chúa. Như thế “tội là yêu mình đến khinh Chúa” (Thánh Augustinô), và trong những trường hợp cực độ, thụ tạo tội lỗi dám nói: “Tôi muốn là như Thiên Chúa” (xem St 3,5). Tội thì đầy tính xúc phạm, làm tổn thương, phá hoại ta do hậu quả của nó, làm đầu độc và tác hại đến cả những gì quanh ta. Chỉ sống gần gũi với Chúa ta mới có thể nhận ra bộ mặt thật của tội và tính cách nặng nề của nó. (YouCat, số 315 t.t.)

❦  Chỉ có ai suy gẫm cách nghiêm minh thánh giá nặng nề như thế nào, mới hiểu được tội nặng ghê gớm ra sao. (Thánh Ansel Cantebury)

LẮNG NGHE: Phàm ai phạm tội thì cũng chống lại luật Thiên Chúa, vì tội lỗi chống lại luật Thiên Chúa. Thế mà anh em biết: Đức Giê-su đã xuất hiện để xóa bỏ tội lỗi, và nơi Người không có tội lỗi. Phàm ai ở lại trong Người thì không phạm tội. Còn ai phạm tội thì đã không thấy Người, và cũng chẳng biết Người. (1 Ga 3:4-6)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, “Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội”, xin cho con ân sủng của Chúa

THỰC HÀNH: Cố gắng tránh xa dịp  tội hôm nay.

From: Do Dzung

***********************

Trở Về Bên Chúa – Quốc Thiên | Sáng tác : Lê Đức Hùng