CHỦ NGHĨA BIỆT PHÁI  – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Các người xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa!”.

“Tình yêu là gì? Đó là im lặng – khi lời nói của bạn có thể gây tổn thương. Đó là kiên nhẫn – khi hàng xóm của bạn cộc lốc. Đó là điếc – khi một vụ bê bối xảy ra. Đó là ân cần – khi người khác chạm phải nỗi đau. Đó là nhanh nhẹn – khi nhiệm vụ cấp bách gọi đến. Đó là can đảm – khi bất hạnh ập xuống. Những người Pharisêu giỏi về lề luật nhưng kém về tình yêu. Họ là những con tắc kè hoa. Bạn hãy tránh xa ‘chủ nghĩa biệt phái!’” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục lên án thái độ “giỏi về lề luật nhưng kém về tình yêu” của giới kinh sư, biệt phái. Tuy nhiên, những nhận xét này không áp dụng cho tất cả họ, vì nhiều người trong họ – như Phaolô, Nicôđêmô, Gamaliel – là những người tốt. Ngài đang chỉ trích một số người “xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa”; và nếu thành thật, đôi khi, ‘chủ nghĩa biệt phái’ này cũng xuất hiện giữa chúng ta!

“Một khuyết điểm thường gặp nơi những con người có thẩm quyền dân sự hay tôn giáo, là họ đòi hỏi người khác nhiều điều – ngay cả những điều công chính – mà họ lại không thực hành như là người đầu tiên. Họ sống hai mặt! Thái độ này gây gương xấu về thẩm quyền, điều vốn phải có sức mạnh chính yếu từ việc nêu gương tốt. Thẩm quyền phát sinh từ gương tốt giúp người khác thực hành những điều đúng đắn và phù hợp, nâng đỡ họ trong những thử thách họ gặp phải trên đường công chính. Thẩm quyền là một sự trợ giúp, nhưng nếu thực hiện sai, sẽ trở nên áp bức; không cho phép mọi người phát triển; tạo ra ngờ vực, thù địch và dẫn đến tham nhũng!” – Phanxicô.

Trong quá khứ và có lẽ ở một số nơi vẫn còn, các giáo sĩ thường mong đợi những vinh dự tương tự được trao cho họ. Rất thường xuyên, mọi người sẵn sàng dành sự tôn trọng cho Giám mục hoặc Linh mục của mình; tuy nhiên, thay vì các vinh dự đó được đón nhận cách trân trọng và khiêm tốn, đôi khi, chúng lại ‘được yêu cầu’ hoặc ‘mong đợi’. Đừng quên, “Chiếc áo không làm nên thầy tu, cổ áo Rôma không làm nên Linh mục, mũ miện không làm nên Giám mục!”.

Bản thân Giáo Hội trong nhiều thế kỷ cũng không thoát khỏi ‘chủ nghĩa biệt phái’ thuộc lĩnh vực này. Và có lẽ điều đó vẫn đúng cho đến ngày nay. Các Giám mục và Linh mục thường đặt gánh nặng lên vai các tín hữu và thiếu giúp đỡ họ trong việc gánh vác. Đôi khi, các đấng lo lắng nhiều hơn cho việc bảo tồn các tập tục truyền thống hơn là dẫn dắt mọi người đến với tình yêu sâu sắc hơn đối với Chúa Kitô và với nhau.

Anh Chị em,

“Các người xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa!”. Về điểm yếu này, các giáo sĩ không độc quyền; cha mẹ cũng có thể mắc phải sai lầm đó khi họ tuân theo các ‘tiêu chuẩn kép’. Họ đặt ra một quy tắc cho bản thân và một quy tắc khác cho con cái. Tương tự như thế, cư xử giữa giáo viên với học sinh, chủ nhân với nhân viên cũng có thể biểu hiện cách tiếp cận này, “Làm như tôi nói; đừng làm như tôi làm!”. ‘Chủ nghĩa biệt phái’ thực sự vẫn tồn tại và phát triển trong xã hội và Giáo Hội của chúng ta – nhưng người đầu tiên tôi cần sửa đổi là chính tôi!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con hoá nên ‘tắc kè’. Cho con luôn ‘tin điều con đọc, dạy điều con tin và thi hành điều con dạy!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*********************************

Thứ Tư Tuần XXVIII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

42 Khi ấy, Đức Giê-su nói: “Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Các điều này phải làm, mà các điều kia cũng không được bỏ. 43 Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người thích ngồi ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi ở nơi công cộng. 44 Khốn cho các người ! Các người như mồ mả không có gì làm dấu, người ta giẫm lên mà không hay.”

45 Một người trong số các nhà thông luật lên tiếng nói: “Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là nhục mạ cả chúng tôi nữa!” 46 Đức Giê-su nói: “Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào.”


 

TÔN GIÁO TRANG ĐIỂM – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế


Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà!”.

“Những người theo ‘tôn giáo trang điểm’ chú trọng vẻ bề ngoài. Họ giả vờ xuất hiện theo một cách thức ‘vui mắt’ nào đó, đang khi bên trong – như Chúa Giêsu nói – là những ngôi mộ đầy xương người chết và mọi thứ ô uế!” – Phanxicô.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Chúa Giêsu ‘bóc trần’ một người biệt phái mời Ngài dùng bữa. Ông này trách Ngài không rửa tay trước khi ăn; Ngài cho ông biết, ông giả hình! Với Đức Phanxicô, ông là người theo ‘tôn giáo trang điểm!’.

“Bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà!”. Qua đó, Ngài muốn nói, luật có mục đích giải thoát con người – khỏi các thần ngoại và ách nô lệ tội lỗi – để con người có thể thờ phượng Thiên Chúa. Nhưng với những người Pharisêu, lề luật, các tập tục và các quy định bổ sung tự nó đã trở thành mục đích; vì thế, nó trở nên gánh nặng. Nó đã bị cắt xén và tách khỏi Đấng mà nó hướng đến. Phaolô mạnh mẽ cảnh báo, “Anh em tìm sự công chính trong Lề Luật, là anh em đoạn tuyệt với Đức Kitô và mất hết ân sủng!” – bài đọc một.

Ngày nay, Giáo Hội có đủ luật lệ, tập tục và các quy định khiến những người Pharisêu khắt khe nhất – và cả chúng ta – tự hào. Thế nhưng, mối nguy ở chỗ, chúng được tuân thủ một cách chặt chẽ đến nỗi chúng ta không còn nhìn thấy Đấng mà chúng giải thoát để chúng ta tôn thờ. Tuân theo chúng một cách mù quáng, chúng ta không cho phép trái tim và tâm trí mình được giáo dục và hình thành bởi chúng. Kết thúc bằng việc ‘lau sạch bên ngoài’ các thứ, chúng ta dừng lại ở đó mà không nhận ra tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa; chúng ta không để tình yêu đó thanh tẩy trái tim mình, trái tim của một người đang ‘cải đạo’ để theo ‘tôn giáo trang điểm’.

Cái bẫy thứ hai ở một thái cực khác: tự cho mình một lối thoát dễ dàng bằng cách cho rằng, “Điều quan trọng là tấm lòng của tôi! Nếu trái tim tôi đặt đúng chỗ, tôi không cần lo lắng về tất cả những quy tắc này và những thứ tương tự!”. Với thái độ lỏng lẻo, chúng ta dễ dàng cho phép mình khinh suất lề luật hầu cốt làm sao được thoải mái. “Tôi biết hôm nay là Chúa Nhật, tôi phải đi lễ; nhưng đây là kỳ nghỉ! Chúa biết tôi là người tốt!”. Tuy nhiên, trong Thánh Lễ Chúa Nhật, chúng ta nhận được bao ân sủng cần thiết để trở thành “người tốt!”. Luật giữ ngày Chúa Nhật và bất kỳ quy định nào của Giáo Hội đều có mục đích dẫn chúng ta đến với Chúa.

Anh Chị em,

“Bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà!”. “Chúng ta hãy cầu xin Chúa cho mình luôn tỉnh táo và sáng suốt để không bao giờ mệt mỏi chống lại ‘chủ nghĩa vị kỷ’ khi đi theo tôn giáo ‘nệ luật’ này; và rằng, chúng ta không bao giờ mệt mỏi khi từ chối tôn giáo của vẻ bề ngoài, tôn giáo của sự giả vờ, ‘tôn giáo trang điểm!’. Thay vào đó, chúng ta cam kết tiến hành “thầm lặng, làm điều thiện”; và như thế – một cách tự do – chúng ta đã tự do nhận được sự tự do nội tâm của mình!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con chạy theo ‘thời trang tôn giáo’; vì như thế, con sẽ đoạn tuyệt với Đức Kitô và mất hết ân sủng!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

*******************************

Thứ Ba Tuần XXVIII Thường Niên

Hãy bố thí thì mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.       Lc 11,37-41

37 Khi ấy, Đức Giê-su đang nói, thì có một ông Pha-ri-sêu mời Người đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người liền vào bàn ăn. 38 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu lấy làm lạ vì Người không rửa tay trước bữa ăn. 39 Nhưng Chúa nói với ông ấy rằng : “Này, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. 40 Thật là ngốc ! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao ? 41 Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.”


 

DẤU QUYẾT ĐỊNH- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Giôna đã là một dấu lạ cho dân thành Ninivê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy!”.

“Không phải sự ăn năn cứu rỗi tôi; sự ăn năn là dấu cho thấy ‘tôi nhận ra’ những gì Thiên Chúa đã làm trong Đức Kitô. Ơn cứu độ của Chúa không dựa trên logic của con người mà dựa trên cuộc tử nạn và phục sinh của Chúa Con. Ngài là ‘dấu quyết định’ cho mọi tội nhân nam nữ có thể được biến đổi để trở nên những tạo vật mới!” – Oswald Chambers.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay cho thấy, trước sự tự phụ đầy kiêu hãnh và cứng lòng của những người đương thời, Chúa Giêsu ngao ngán. Họ đòi Ngài một dấu lạ. Ngài nói, như Giôna là dấu cho dân thành Ninivê thế nào, thì Ngài là ‘dấu quyết định’ cho họ như vậy!

“Không phải sự ăn năn cứu rỗi tôi!”. “Có nhiều Kitô hữu nghĩ rằng họ được cứu dựa trên những gì họ làm. Các việc làm là cần thiết, nhưng chúng chỉ là hậu quả, là sự đáp trả cho tình yêu thương xót của Thiên Chúa đã cứu rỗi chúng ta. Những việc làm không có tình yêu thương xót thì chẳng có ý nghĩa gì. “Hội chứng Giôna” là việc làm mà không có tình yêu!” – Phanxicô.

Trong cuộc sống, không ít lần, chúng ta cũng tự tin và kiêu hãnh với những gì mình làm, kể cả sự ăn năn. Cùng lúc, như thách thức Thiên Chúa, chúng ta thách thức Ngài khi chạy tìm kiếm dấu lạ này dấu lạ kia để đưa ra những quyết định nên làm hay không nên làm điều này điều nọ. Chúa Giêsu cho biết, sẽ không có dấu lạ nào được ban thêm ngoài dấu lạ Giôna. “Dấu lạ Giôna” ám chỉ đến sự đóng đinh, cái chết, ba ngày trong mộ và sự phục sinh của Ngài. Cái chết và sự sống lại của Ngài là ‘dấu quyết định’ cho người đương thời của Ngài và cho cả chúng ta ngày nay.

Như vậy, đừng tìm kiếm điều gì khác ngoài mầu nhiệm đức tin trung tâm này! Bởi lẽ, mọi câu hỏi, mọi vấn đề, các mối quan tâm và sự bối rối… đều có thể được giải đáp và xử lý nếu chúng ta bước vào mầu nhiệm cứu chuộc vĩ đại này. Chỉ cần bước vào cuộc sống, cái chết và sự phục sinh của Ngài, chúng ta tìm được câu trả lời cho mọi nan đề. Tìm kiếm một dấu lạ nào khác ngoài mầu nhiệm – ‘dấu quyết định’ này – sẽ là sai lạc vì nó nói lên rằng, cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô là không đủ.

Khi tìm kiếm một số dấu lạ nổi bật, ngoạn mục từ Chúa Giêsu, chúng ta có thể bỏ lỡ những dấu lạ đang có trước mắt. Khi tìm kiếm điều phi thường, chúng ta có thể bỏ lỡ sự phong phú trong điều bình thường. Theo nhiều cách, Chúa Giêsu rất bình thường; Thánh Thể của Ngài trong các nhà chầu cũng ‘khá bình thường’.

Anh Chị em,

“Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy!”. Hôm nay, nếu bạn thấy mình đang đấu tranh với những câu hỏi trong cuộc sống, hãy hướng mắt về Chúa Kitô! Hướng mắt về mầu nhiệm tử nạn và phục sinh, trung tâm của đức tin chúng ta. Chính tại đó, mọi câu hỏi đều có thể được giải đáp và mọi ân sủng đều được ban tặng. Chúng ta không cần gì hơn thế. Trong nhà chầu Thánh Thể rất đỗi âm thầm và ‘bình thường’, Ngài đang chờ đợi chúng ta!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cất khỏi con mọi tự phụ. Đừng để con thách thức Chúa, nhưng dám làm những gì Chúa thách thức, hầu con sớm trở nên một tạo vật mới!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

********************************************

Thứ Hai Tuần XXVIII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

29 Khi ấy, dân chúng tụ họp đông đảo, Đức Giê-su bắt đầu nói: “Thế hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na. 30 Quả thật, ông Giô-na đã là một dấu lạ cho dân thành Ni-ni-vê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy. 31 Trong cuộc Phán Xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với những người của thế hệ này và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa. 32 Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.” 


 

Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện. (Mt 5:48)

Chúc bạn và gia đình ngày Chúa Nhật tràn đầy tình yêu của Thiên Chúa nhé.

Cha Vương

CN: 16/10/2022

TIN MỪNG: Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành. (1 Tm 3:17)

SUY NIỆM: Có bao giờ bạn dùng câu nói “nhân vô thập toàn” của Khổng Tử để xin người khác dung thứ cho lỗi lầm của bạn chưa? Con người vốn không ai là tuyệt vời, là hoàn hảo nhất. Dù ít hay nhiều, trong tất cả mọi người, ai cũng có những khiếm khuyết, khuyết điểm, trong lòng chứa đựng những thứ chưa “toàn vẹn”. Do đó đi đến đâu bạn cũng gặp những ca ẩu đả, cãi cọ, xích mích va chạm lẫn nhau. Kể cả trong những giáo xứ, họ đạo, cộng đồng, và trong nơi tu trì bạn cũng thấy dấu vết của sự bất toàn này. Dù bạn đang làm gì, sống ở đâu, đang sống trong bậc nào, bạn phải có Chúa là Đấng hoàn thiện thì bạn mới trở nên hoàn thiện được. Qua Bí tích rửa tội, bạn được trở thành người của Thiên Chúa cho nên mỗi ngày bạn phải quyết tâm và cố gắng sống xứng đáng là con của Chúa. Để được như vậy bạn phải tích trữ và trang bị cho mình những gì thuộc về Chúa, “hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Đức Ki-tô”(Gl 6:2), và đừng nguyền rủa nhau.

Tâm lý thông thường của con người là thích đòi hỏi người khác hơn là đòi hỏi chính mình. Bạn thích đòi hỏi người khác phải thế này thế nọ với bạn, nhưng bạn quên rằng bạn chưa làm những gì người khác cũng trông chờ nơi bạn.

Chúa Giêsu đã đề ra cho bạn khuôn vàng thước ngọc để xử sự trong cuộc sống: “Những gì ngươi không muốn người khác làm cho người, thì ngươi cũng đừng làm điều đó cho người khác”. Nếu bạn không muốn ai đối xử bất công, không tử tế với bạn, bạn hãy sống tử tế, công bình trước đi. Nếu bạn không muốn ai cư xử hẹp hòi ích kỷ với bạn, bạn hãy sống quảng đại, độ lượng với họ đi. Nếu bạn không muốn người khác cau có với bạn, bạn hãy luôn mang bộ mặt của tươi vui, phấn khởi đến với người ta đi. Nếu bạn cứ làm như vậy, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc và bình yên hơn đó.

LẮNG NGHE: Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện. (Mt 5:48)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin bạn cho con một quả tim giống như Chúa để con biết mang yêu thương vào những nơi bất hoà trong cuộc sống hằng ngày của con.

THỰC HÀNH: Mỗi khi gặp xích mích, bạn hãy tập xin ơn Chúa soi sáng để nhìn vào những điểm tốt của người ấy và thay đổi lối suy nghĩ tiêu cực của mình nhé.

From: Do Dzung

*************************

Chúa Là Tình Yêu (Trọng Nhân) – Bảo Thy

CHUI QUA LỖ KIM – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa!”.

“Lỗ kim” ám chỉ một trong những cánh cổng ở các bức tường bao quanh thành thánh Giêrusalem. Sau khi trời tối, cánh cổng sẽ đóng lại và cách duy nhất để vào thành là đi qua một cánh cửa nhỏ ở giữa cánh cổng đó. Một người có thể đi qua nó bằng cách cúi xuống, nhưng một con lạc đà thì không thể trừ khi nó quỳ gối và bò qua. Điều này đòi hỏi nhiều nỗ lực và chỉ dẫn từ người chủ của nó, nhưng đó là điều có thể!

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay tường thuật một câu chuyện không vui về một thanh niên giàu có; trước lời đề nghị của Chúa Giêsu, anh buồn rầu bỏ đi. Và Ngài kết luận, “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa!”. Điều này khiến các môn đệ kinh ngạc. Nhưng kinh ngạc hơn – và cũng thú vị hơn – Lời Chúa mời gọi các môn đệ, mời gọi bạn và tôi ‘chui qua lỗ kim!’.

Câu chuyện muốn nhấn mạnh rằng, vào Nước Thiên Chúa, chẳng dễ chút nào! Trong trường hợp này, Chúa Giêsu đang nói về một người giàu dễ trở nên gắn bó với của cải đến mức người ấy không đạt được sự giàu có thiên đàng như thế nào. Ngài mời anh từ bỏ sự giàu có dưới đất để đạt được sự trù phú trên trời. Đầy yêu thương, Ngài nói với anh, “Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi!”. Nghe vậy, anh ủ rũ bỏ đi.

Lòng tham của và sự gắn bó với vật chất rõ ràng có khả năng huỷ hoại một tâm hồn. Đó là một sự thật! Nhưng lời dạy này cũng áp dụng cho mọi hình thức gắn bó khác. Khi chúng ta dính mắc vào bất kỳ tội lỗi nào ở mức độ nghiêm trọng và từ chối tách mình khỏi tội lỗi đó, chúng ta sẽ không vào được Vương Quốc.

Chứng kiến sự gắn bó tiền bạc của người bạn trẻ; và sau đó, nghe Chúa Giêsu nói đến sự khó khăn để vào Nước Trời, các môn đệ kinh ngạc, và điều này sẽ thách thức họ. Điều đó là tốt! Tốt vì nó cho thấy họ cũng phải xét mình về những ràng buộc không mấy thánh thiện của mình. Thấy chàng bỏ đi, họ nghĩ đến những gì họ đang vướng mắc. Sự kinh ngạc trong trường hợp này là sự nhận thức thánh thiện rằng, họ phải thay đổi! Tuy nhiên, khi một người thực sự muốn thay đổi và được giải thoát khỏi những ràng buộc thì sẽ không còn bất kỳ trói buộc nào khiến họ tần ngần trước những đòi hỏi của Chúa nữa. Mục tiêu cuối cùng là ‘chui qua lỗ kim’ để trở nên một môn đệ đích thực và việc trở nên này mời gọi họ ‘quỳ gối, bò qua’ để bắt đầu một lối sống mới.

Anh Chị em,

“Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn”. Vậy ‘lỗ kim’ của bạn mang dáng dấp và thuộc loại hình nào? Nếu bạn muốn ‘chui qua lỗ kim’, bạn phải toàn tâm toàn ý cam kết. Chúa Giêsu không ngần ngại đòi hỏi bạn phải hoàn toàn đầu phục cuộc sống mình cho Ngài. Hãy suy gẫm về những ràng buộc bạn đang vướng mắc và biết rằng, Ngài đang nói với bạn về những ràng buộc này. Hãy vượt qua mọi kinh ngạc và biến sự phục tùng không lay chuyển theo ý muốn của Chúa thành lối sống của bạn. Đây là cách duy nhất để bạn bước vào cánh cổng Vương Quốc.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con tháo cởi những gì cồng kềnh vướng bận, hầu con có thể quỳ gối và bò qua ‘lỗ kim’ Chúa muốn!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***************************************************

Chúa Nhật Tuần XXVIII – Mùa Thường Niên

Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.

12 Thưa anh em, lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi : xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tuỷ; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. 13 Vì không có loài thọ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

17 Khi ấy, Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” 18 Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.” 20 Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” 21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” 24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?” 27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”

28 Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!” 29 Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, 30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.”


 

CÓ PHÚC – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa!”.

“Đã từ lâu, Thiên Chúa đấu tranh với một thế giới cứng đầu. Ngài ban cho nó muôn phúc lộc, nhưng những món quà này không chiếm được trái tim nó. Cuối cùng, Ngài tặng ban Con Một! Ai nghe Ngài, người ấy có phúc; vì lắng nghe Ngài là lắng nghe một Ngôi Vị!” – Henry Scougal.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, nhân lời khen của một phụ nữ dành cho người đã cưu mang Chúa Giêsu, chúng ta nghe lời khen ngợi tuyệt vời Ngài dành cho Maria, Mẹ Ngài – người ‘có phúc’ – “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa!”.

Chúa Giêsu không từ chối lời khen chơn chất nồng nhiệt mà người phụ nữ dung dị kia dành cho người mẹ đã cưu mang mình – “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm”. Cô ấy có một cái nhìn sâu sắc bởi cô cảm nhận được sự vĩ đại của Ngài; từ sự vĩ đại đó, cô suy ra sự vĩ đại của ai sinh ra Ngài. Với cô, rõ ràng, ai đã sinh ra kiệt tác của nhân loại này, phải là một kiệt tác của nhân loại; Maria là “kiệt tác của một Kiệt Tác!”. Vượt quá quan hệ mẹ con, Chúa Giêsu đi xa hơn khi gián tiếp tuyên bố mẹ Ngài ‘có phúc’ – cốt yếu là – vì đã trung thành lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.

Đôi khi, nhiều người hỏi chúng ta – những người Công Giáo – có tin vào tiền định không? Chắc chắn là không! Chúng ta, những người tin Chúa, tin rằng Thiên Chúa đã dành cho chúng ta một đích đến hạnh phúc. Ngài muốn chúng ta hạnh phúc, may mắn và được ban phước. Hãy chú ý đến cách thức mà từ này được lặp lại trong lời dạy của Chúa Giêsu, “Phúc thay, phúc thay, phúc thay…”. Chúa muốn chúng ta hạnh phúc, một hạnh phúc bắt đầu ngay tại thế gian này dẫu con đường dẫn đến nó không phải là giàu có, quyền lực, thành công hay danh tiếng. Đường dẫn đến nó là tình yêu khiêm nhường và nghèo khó của một người vốn mong đợi tất cả từ Thiên Chúa. Như vậy, Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Chúa Giêsu, không chỉ ‘có phúc’ vì liên hệ huyết tộc máu mủ nhưng vì Mẹ đã mong đợi tất cả từ Thiên Chúa.

Anh Chị em,

“Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa!”. Để một cuộc sống được gọi là ‘có phúc’, trước hết, chúng ta phải biết lắng nghe Đấng cứu rỗi mình. “Nghe” bao hàm nhiều điều hơn là chỉ quen thuộc với các Tin Mừng; không chỉ là nhận thức nhưng còn là hiểu, nội tâm hoá và đem ra thực hành điều đã nghe. Nói cách khác, tôi biết rõ mục đích đời tôi trong ý định Thiên Chúa và tôi ra sức thi hành ý muốn của Ngài. Không nghe được Ngài, chúng ta rối bời và dễ bị chi phối hoặc định hướng bởi những tiếng nói khác trong thế giới vốn làm cho chúng ta không còn phân biệt đâu là con đường ngắn nhất để nên thánh. Một khi nghe và tuân giữ Lời, chúng ta trở nên thiết thân với Chúa Giêsu, nên người nhà của Ngài, sống với Ngài trong mối tương quan còn hơn cả tương quan huyết tộc; đồng thời, trở nên anh chị em với nhau – “Bởi chưng, tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa” – bài đọc một.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, xin giáo dục con như đã giáo dục Chúa Giêsu trong việc nghe và sống Lời Chúa; nhờ đó, con cũng trở nên ‘một kiệt tác’, dẫu là một ‘kiệt tác quèn!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************

Thứ Bảy Tuần XXVII – Mùa Thường Niên

Phúc thay người mẹ đã cưu mang Thầy. Đúng hơn : phúc thay kẻ lắng nghe lời Thiên Chúa.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca      Lc 11,27-28

27 Khi ấy, Đức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người : “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm !” 28 Nhưng Người đáp lại : “Đúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.”


 

CHỈ XIN ƠN KHÔN NGOAN – Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

  Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

“Khôn ngoan”, theo nghĩa khái quát, được hiểu là phẩm chất kiến thức, kinh nghiệm hay khả năng phán đoán, phân định, quyết định liên quan đến mọi công việc của con người trong đời sống hằng ngày.

Theo Ki-tô Giáo, khôn ngoan được diễn tả nơi khả năng của lý trí cũng như sự kết hợp giữa lý trí và đức tin.  Lý trí lành mạnh giúp con người nhận biết Thiên Chúa là nguyên lý và cùng đích của vạn vật.  Theo thánh Tô-ma A-qui-nô: Khôn ngoan chính là món quà của Chúa Thánh Thần ban cho con người.  Với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, con người có được sự khôn ngoan để phân định các thực tại, biết chiêm ngưỡng Thiên Chúa và thực thi thánh ý Ngài.  Các tư tế, các hiền nhân và các ngôn sứ là ba nhóm người được dân Do-thái coi là khôn ngoan đặc biệt.

Đức Khôn Ngoan

Từ cổ chí kim, trong các nền văn hóa Đông cũng như Tây phương người ta đều lo tìm kiếm sự khôn ngoan.  Có được sự khôn ngoan, con người trở nên khôn khéo, cư xử thận trọng và dễ thành công ở đời.  Mạc khải Thánh Kinh cho biết, sự khôn ngoan của con người bắt nguồn từ Thiên Chúa.  Thiên Chúa ban cho ai tùy ý, vì chính Ngài là Đấng Khôn Ngoan.

Theo thánh I-rê-nê thì Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa là Ngôi Hai trong Ba Ngôi Thiên Chúa nhập thể làm người như sách Khôn Ngoan mô tả: Người tìm thấy niềm vui giữa loài người … “Người đã làm người giữa muôn người…  Người đã trao ban sự sống và thiết lập sự hiệp thông giữa Thiên Chúa với con người ” (Kinh Tin Kính của Thánh I-rê-nê).

Muốn có Đức Khôn Ngoan, con người phải tuân giữ Luật Chúa.  Vì: “Ai tuân giữ Lề Luật sẽ điều khiển được tâm tư, khôn ngoan là hết lòng kính sợ Đức Chúa” (Hc 21,11).  Ai làm bạn với Đức Khôn Ngoan sẽ được sống muôn đời (x. Kn 8,17).

Sa-lô-môn đã không xin sống lâu, vinh quang, giàu sang, phú quý hay kẻ thù phải chết mà xin cho được ơn khôn ngoan để có thể hướng dẫn, phân định và xét xử dân Do-thái (1 V 3,4-9).  Ý vua xin đẹp lòng Chúa, nên Chúa nói: “Ta làm theo như lời ngươi: Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi, cũng chẳng có ai bì kịp” (1 V 3,12).  Chúa còn nói với vua: “Cả điều ngươi không xin, Ta cũng sẽ ban cho ngươi: Giàu có, vinh quang, đến nỗi suốt đời ngươi không có ai trong các vua được như ngươi” (1 V 3,13).  Đó là lý do, Sa-lô-môn khôn ngoan hơn tất cả những người khôn ngoan ở Phương Đông và Ai-cập (x. 1 V 5,9-10).

Thiên Chúa chính là nguồn mạch khôn ngoan, Chúa dùng sự khôn ngoan Chúa mà tác thành vạn vật và cấu tạo con người (x.Cn 8,30; Kn 8,6).  Do đó, muôn vật muôn loài được in dấu sự khôn ngoan của Thiên Chúa và phản ánh sự khôn ngoan của Người (x.Rm 1,19-20).

 Đức Giê-su, Khôn Ngoan của Thiên Chúa

Đức Giê-su là Sự Khôn Ngoan của Chúa và là Lời của Chúa Cha (x.1Cr 1,24.30).  Người thông ban sự Khôn ngoan cho con người (x.Ga 1,1).  Trước kia tàng ẩn nơi Thiên Chúa nay được Mạc khải nơi Đức Giê-su Ki-tô.

Theo tiên tri Ba-rúc: “Đức Khôn Ngoan xuất hiện trên mặt đất và sống giữa loài người” (Br 3, 38).  Thánh Gio-an viết: “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14).  Như vậy, Đức Giê-su vừa là Lời vừa là Khôn Ngoan của Thiên Chúa.

Thánh A-tha-na-xi-ô khẳng định, Đức Giê-su chính là Sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa, ‘được sinh ra từ trước muôn đời’ hay ‘được sinh ra mà không phải được tạo thành’ là Lời duy nhất của Thiên Chúa. Với biến cố Nhập Thể, con người đã nghe và đã thấy, đã chiêm ngưỡng và đã chạm đến Khôn Ngoan của Thiên Chúa ‘bằng xương bằng thịt’ giữa chúng ta.

Để có Ơn Khôn Ngoan, chúng ta phải nỗ lực tìm kiếm, vì Kinh Thánh khuyến khích chúng ta “Hãy thu tập khôn ngoan” (x.Cn 4,7).  Trước là kính sợ Chúa, vì“kính sợ Chúa là đầu mối khôn ngoan” (Tv 111, 10); Thứ đến phải khiêm nhường.  Vì Thiên Chúa “chống cự kẻ kiêu ngạo” và Ngài vui lòng ban sự khôn ngoan cho kẻ khiêm nhường (x. Gc 4,6), và tha thiết cầu xin (x. Gc 1,5). 

Đừng lỡ mất Sự Khôn Ngoan

Chàng thanh niên trong Tin Mừng hôm nay thật tuyệt vời.  Nếu xưa nay người ta cứ tưởng có một đời sống luân lý hoàn hảo đã đủ bảo đảm về mặt đạo đức, tiền bạc dư thừa bảo đảm về mặt vật chất, thì anh vẫn mang trong mình khát vọng sống đời đời cho dù anh đã thủ đắc trong tay toàn bộ những thứ đó.

Để biến khát vọng thành hiện thực, anh đã tìm đến với Đức Giê-su là Đấng mà anh gọi là nhân lành, Người là chính Đức Khôn Ngoan.  Đức Khôn Ngoan đã chỉ cho anh: “Hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người khó khó, rồi đến theo Ta” (Mc 10,17).  Gặp được Chúa Giê-su, nhưng để có được Chúa Giê-su, Đấng là nguồn mạch mọi khôn ngoan ấy, anh phải bán sạch tài sản mà cha mẹ anh và chính anh đã vất vả tích lũy một đời bằng mồ hôi nước mắt; đã thế, còn đem bố thì hết cho người nghèo, còn mình trở nên trắng tay mà có sự sống đời đời sao?  Một lời mời gọi mới khó làm sao!

Đức Giê-su là một giá trị vượt trên tất cả những của cải trần gian, vì Người là “sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (1Cr 1,24).  “Trong Người có cất giấu một kho tàng của sự khôn ngoan và hiểu biết” (Cl 2, 3).  Gia tài của chàng thanh niên có là gì so với Đức Khôn Ngoan?  Nếu biết Đức Giê-su là Đức Khôn Ngoan hiện thân, có lẽ anh sẽ nói như tác giả sách Khôn Ngoan: “Đem so sánh sự giầu sang với sự khôn ngoan, tôi kể sự giầu sang như không” (Kn 7, 8).

Lạy Chúa, xin dạy cho chúng con biết tìm kiếm Chúa là nguồn mạch mọi sự khôn ngoan để chúng con được sống đời đời.  Amen.

 Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

From: Langthangchieutim  


 

TOÀN TÂM TOÀN Ý – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước!”.

“Một Kitô hữu đi qua đường hầm tăm tối của sự ngã lòng có xu hướng tập trung vào những điểm yếu và thất bại của mình; đó có thể là một tội lỗi tái đi tái lại. Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn có thể sử dụng cuộc chiến này cách tích cực nhất để mở rộng lòng biết ơn của bạn trước ân sủng – với điều kiện – bạn ‘toàn tâm toàn ý’ cộng tác với ân sủng để chiến đấu. Kìa, bảy sắc cầu vồng rạng rỡ sau bão tố!” – Alan Redpath.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy sự nguy hiểm của một tội lỗi tái đi tái lại mà bạn và tôi đã quyết tâm thú nhận và vượt qua nó. Sau khi xưng tội, bạn vui mừng khôn xiết, nhưng chỉ trong một ngày, bạn trở lại ngay với nó. Vậy phải làm sao? Như Alan Redpath nói, phải ‘toàn tâm toàn ý’ chống lại nó; bằng không, tình trạng sau “lại còn tệ hơn trước!”.

Ai trong chúng ta cũng đã trải nghiệm cuộc chiến với một tội lỗi cụ thể. Cuộc chiến này có thể là nguyên nhân gây ra nhiều thất vọng. Khi chúng ta nhắm vào một tội để vượt qua và quay lưng lại với cám dỗ, Satan sẽ tấn công chúng ta tới tấp hơn, với sức mạnh lớn hơn; vì không bao giờ nó dễ dàng từ bỏ việc chiếm cứ một linh hồn. Kết quả, một số người đã đầu hàng vì không vượt qua nó. Đó là một sai lầm nghiêm trọng!

Càng bị trói buộc với một tội lỗi cụ thể, quyết tâm khắc phục tội đó càng phải sâu sắc; đồng thời, biết rằng, việc vượt qua nó có thể khá đau đớn và vô cùng khó khăn. Nỗ lực này đòi hỏi một sự kiên trì thanh tẩy linh hồn và sự phục tùng ‘toàn tâm toàn ý’ của chúng ta đối với Thiên Chúa. Không có quyết tâm và sự đầu phục trong sạch này, sẽ rất khó để bạn vượt qua. Bên cạnh đó, phải có đức tin. Bạn và tôi tin rằng, chúng ta không lẻ loi. Các thánh trên trời, các linh hồn tốt lành dưới thế đang cầu bầu cho chúng ta. Qua thư Galata hôm nay, Phaolô nói, “Những kẻ dựa vào đức tin thì được chúc phúc làm một với ông Abraham, người có đức tin”. Chúa không bao giờ bỏ mặc chúng ta; Thánh Vịnh đáp ca thật ý tứ, “Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi!”.

Anh Chị em,

“Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó!”. Đức Phanxicô nói, “Sự hoán cải ban đầu của chúng ta tuân theo một khuôn mẫu nhất định: cái ác mà chúng ta thừa nhận và cố gắng loại bỏ khỏi cuộc sống thực sự đã rời bỏ chúng ta; nhưng sẽ ngây thơ khi nghĩ rằng nó sẽ không còn nữa. Trong thời gian ngắn, nó sẽ quay lại dưới một vỏ bọc mới. Trước đây nó thô lậu và bạo lực, bây giờ nó thanh lịch và tinh tế. Cần nhận ra điều đó và một lần nữa vạch trần nó. Chúng là những “con quỷ tao nhã” thướt tha bước vào mà chúng ta không hề hay biết. Chỉ việc rà soát lương tâm mỗi ngày mới có thể giúp chúng ta nhận ra chúng. Hãy xem xét lương tâm, canh giữ ngôi nhà của mình!”. Cánh cửa của lòng thương xót Chúa nơi Bí tích Hoà Giải đang rộng mở để ôm lấy bạn. Đừng ngần ngại đến với Ngài; vì “Kìa, bảy sắc cầu vồng rạng rỡ sau bão tố!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con biết, con không đơn độc trong cuộc chiến chống lại tội lỗi; giúp con ‘toàn tâm toàn ý’ chiến đấu! Và kìa, bảy sắc cầu vồng cũng rạng rỡ trên linh hồn con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*********************************************

Thứ Sáu Tuần XXVII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

15 Khi ấy, Đức Giê-su trừ một tên quỷ, nhưng có mấy người lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.” 16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. 17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói : “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia. 18 Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được ?… bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ. 19 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. 20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. 21 Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. 22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.

23 “Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.

24 “Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói: ‘Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.’ 25 Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. 26 Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.” 


 

Làm thế nào người phạm tội nặng có thể nối kết lại với Chúa được?- Cha Vương

Mến Chúc bạn và gia khuyến một ngày bình an trong yêu thương và tha thứ. XIN THÔNG BÁO: Mình sẽ không có bài cho bạn ngày mai và những ngày sắp tới bởi vì mình phải nhập viện để chữa trị bệnh ung thư bao tử đang tái phát. Xin bạn một lời cầu nguyện khẩn thiết nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 10/10/2024

GIÁO LÝ: Làm thế nào người phạm tội nặng có thể nối kết lại với Chúa được? Họ có thể làm hòa với Chúa nhờ bí tích sám hối và hòa giải. (YouCat, số 317)

SUY NIỆM: Đức Thánh Cha Pi-ô XII nói (26/10/1946): “Có lẽ tội lỗi lớn nhất trên thế giới hôm nay là con người mất cảm thức về tội lỗi”. Quả thực 78 năm sau, câu nói này vẫn còn nguyên giá trị cho thế giới ngày nay. Xem ra khi xã hội càng thăng tiến về mặt vật chất, con người càng bị ánh sáng trần tục và các hình thức chủ nghĩa vị kỷ làm lóa mắt, họ không còn quan tâm đến tội lỗi, do đó, họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn miễn là điều đó khuất mắt thiên hạ. Đối với họ chữ “tội lỗi” là cổ lỗ sĩ. Khi con người mất cảm thức về tội lỗi, con người cũng mất cảm thức về căn tính đích thực của mình. Khi con người mất cảm thức về căn tính đích thực của mình, con người cũng mất cảm thức về Thiên Chúa. Khi con người mất cảm thức về Thiên Chúa cũng là khi con người sa vào “bẫy kiêu ngạo” cho rằng con người là trên hết, con người tự làm chủ vận mệnh của mình. Khi con người cho mình là trên hết cũng là khi con người mất định hướng căn bản của cuộc đời, tự hủy hoại chính mình và gây nên thảm họa cho anh chị em đồng loại.

Sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo định nghĩa, tội trọng là “phá hủy đức mến trong lòng con người do vi phạm nghiêm trọng luật Thiên Chúa. Khi phạm tội, con người quay lưng với Thiên Chúa là cùng đích và chân phúc của mình, bằng cách yêu chuộng một thụ tạo thấp kém hơn” (GLCG 1855). Để được gọi là tội trọng, vốn cắt đứt mối liên hệ của  bạn với Thiên Chúa, nó phải đáp ứng ba tiêu chuẩn cụ thể như Sách Giáo Lý đã nêu.

“Tội trọng đòi phải có nhận thức đầy đủ và hoàn toàn ưng thuận. Điều này giả thiết người phạm tội phải biết hành vi đó là tội, trái với luật Thiên Chúa. Tội trọng bao hàm một sự ưng thuận có suy nghĩ cặn kẽ để trở thành một lựa chọn cá nhân. Việc thiếu hiểu biết do lỗi mình và lòng chai đá không làm giảm bớt, mà còn gia tăng tính cách cố tình của tội lỗi” (GLCG 1859).

Tóm tắt ba phẩm chất của tội trọng: một tội là trọng phải (1) liên quan đến vấn đề nghiêm trọng, (2) vi phạm với sự hiểu biết đầy đủ và (3) có sự đồng ý hoàn toàn của người đó.

Nếu trong Hội thánh không có việc tha tội, sẽ không có hi vọng được sống đời đời, và được giải thoát đời đời. Chúng ta hãy cảm tạ Chúa đã ban cho Hội thánh ơn lớn lao dường ấy. (Thánh Augustinô)

LẮNG NGHE: Bấy giờ, Đức Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.”  (Lc 23:34a)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết luôn tỉnh thức trước những cám dỗ ngọt ngào của mọi thú vui và sở thích để rồi tránh xa nó. Xin đừng để con phạm tội và làm mất lòng Chúa.

THỰC HÀNH: Cố gắng tìm đủ mọi cách để trở về với Lòng Thương Xót của Chúa nhé.

From: Do Dzung

**********************

Yêu Thương Và Tha Thứ (Sáng tác: Mai Lợi ) – Diệu Hiền 

CHO HIỂN VINH DANH NGÀI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho!”.

“Niềm tin không hoạt động trong ‘lãnh địa khả thi’ của con người; ở đó, con người làm được mọi sự và Thiên Chúa chẳng có chút vinh quang nào! Niềm tin chỉ bắt đầu khi sức mạnh của con người kết thúc, và Thiên Chúa có thể bắt đầu ra tay! Bởi lẽ, Ngài là tất cả, và tất cả cho hiển vinh danh Ngài!” – George Mueller.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay làm sáng tỏ ý tưởng của Mueller! Chúa Giêsu nói, “Ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho!”. Không ít người hiểu sai những lời này! Tại sao? Bởi lẽ, cầu nguyện trước hết và trên hết là ‘cho hiển vinh danh Ngài!’.

Một số người nghĩ chúng ta phải cầu nguyện và cầu nguyện nhiều hơn; để cuối cùng, Chúa sẽ nhậm lời. Số khác cho rằng, điều này có nghĩa là Chúa sẽ không nhậm lời nếu chúng ta cầu nguyện thiếu chăm chỉ. Số khác nữa lại nghĩ, bất cứ điều gì Chúa cũng sẽ ban, nếu chúng ta cứ tiếp tục kiên trì cầu xin. Vậy mà không phải thế!

Chắc chắn, chúng ta cần cầu nguyện chăm chỉ và thường xuyên! Nhưng “Tôi nên cầu xin điều gì?”. Đây là chìa khoá! Vì Chúa sẽ không ban những gì chúng ta cầu, bất kể chúng ta cầu bao lâu và chăm chỉ đến đâu nếu điều đó không nằm trong ý muốn của Chúa! Ví dụ, ai đó bệnh nặng và việc người ấy lìa thế là một phần trong ý muốn của Ngài, thì tất cả những lời cầu trên thế gian cộng lại vẫn không thay đổi mọi thứ. Thay vào đó, ở trường hợp này, chúng ta cầu nguyện để mời Chúa vào cuộc hầu biến nó thành một cuộc ‘tạm biệt’ đẹp đẽ và thánh thiện. Vì vậy, vấn đề không phải là cầu xin cho đến khi thuyết phục được Chúa như một đứa trẻ ‘mè nheo’ mẹ cha; nhưng đúng hơn, phải cầu nguyện cho một điều và duy chỉ một điều, là ‘cho hiển vinh danh Ngài!’.

Như vậy, lời cầu không nhằm thay đổi ý định của Thiên Chúa, mà nhằm biến đổi chúng ta, hầu cho phép mỗi người chấp nhận tất cả những gì Ngài mời gọi. Đây là công việc của Chúa Thánh Thần! “Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?”. Chính Thiên Chúa Cha – theo Phaolô – là “Đấng đã rộng ban Thần Khí cho anh em và thực hiện những phép lạ giữa anh em” – bài đọc một; cũng là “Đấng đã viếng thăm dân Người!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho!”. Đức Phanxicô nói, “Thiên Chúa kiên nhẫn hơn chúng ta. Ai gõ cửa trái tim Ngài bằng niềm tin và sự kiên trì, sẽ không thất vọng. Ngài luôn đáp lại, luôn luôn! “Cha” biết rõ “con” cần gì! Sự nài nỉ là cần thiết không phải để thông báo cho Ngài hay thuyết phục Ngài; đúng hơn, để ‘nuôi dưỡng ước muốn’ và ‘sự mong đợi’ trong chúng ta. Cả khi mọi thứ dường như vô ích, Thiên Chúa dường như câm điếc hoặc dường như bạn đang lãng phí thời gian; cả khi thiên đàng bị che phủ, đức tin dường như là một ảo tưởng, một cuộc đấu tranh vô ích… trong những khoảnh khắc đó, thực hành cầu nguyện có nghĩa là chấp nhận cuộc đấu tranh này, một cuộc đấu tranh ‘cho hiển vinh danh Ngài’. Đây là công trình của Chúa Thánh Thần!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường ‘thầm cầu’ cho hiển vinh danh con, nên con hoài công, kiệt sức. Dạy con định hướng lại mỗi ngày, tất cả ‘cho hiển vinh danh Ngài!’”, Amen.

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Kim Bang Nguyen

***********************************

Thứ Năm Tuần XXVII – Mùa Thường Niên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

5 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: ‘Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh, 6 vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả’, 7 mà người kia từ trong nhà lại đáp: ‘Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.’? 8 Thầy nói cho anh em biết : dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.

9 “Thế nên Thầy bảo anh em : anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. 11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó? 12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp? 13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao ?” 


 

HIỆP NHẤT TRONG KHÁC BIỆT-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng!”.

“Kitô giáo ở thế kỷ thứ nhất phát triển rất mạnh! Bằng chứng là nhiều người đã đổi thay tính bạo lực và độc tài của mình. Họ bị khuất phục bởi sự kiên định trong đức tin của những người theo đạo Kitô; bởi sự nhẫn nhịn phi thường của các Kitô hữu bị lừa dối; bởi sự trung thực nơi những người mà họ giao thương. Và nhất là bởi sự ‘hiệp nhất trong khác biệt’ nơi những vị lãnh đạo các giáo đoàn!” – Sử gia Justin.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay chứng thực nhận định của Justin. Đặc biệt là sự ‘hiệp nhất trong khác biệt’ nơi những con người lãnh đạo Hội Thánh sơ khai, những con người phải “đi khắp tứ phương thiên hạ mà loan báo Tin Mừng” – Thánh Vịnh đáp ca.

Sau 14 năm, Phaolô lên Giêrusalem – bài đọc một. Mục đích là để các nhà lãnh đạo tại đây – Phêrô, Giacôbê và Gioan – biết cách ông rao giảng Phúc Âm cho dân ngoại. Phaolô gặp các ngài vì biết có nhiều người tại Giêrusalem phản đối mạnh mẽ việc chấp nhận dân ngoại vào Hội Thánh. Lý do, “vì sợ rằng tôi ngược xuôi, và đã ngược xuôi vô ích”. Phaolô muốn bảo đảm rằng, việc rao giảng của mình phù hợp với giáo lý của ‘Hội Thánh Mẹ’. Không phải nghi ngờ tính đúng đắn của những gì mình làm, nhưng Phaolô lo lắng rằng, các giáo đoàn mới được thành lập cần giữ liên lạc với Hội Thánh Mẹ.

Các tông đồ tại Giêrusalem đã hoàn toàn ủng hộ ông. Họ nhận ra rằng, Phaolô được kêu gọi để rao giảng cho những người ‘không chịu cắt bì’ như Phêrô được kêu gọi để rao giảng cho những người ‘đã chịu cắt bì’. Phêrô và Phaolô, dẫu mỗi người rao giảng Phúc Âm trong các lĩnh vực khác nhau và có thể có những bất đồng cụ thể, nhưng họ vẫn ‘hiệp nhất trong khác biệt’; để sau đó, cả hai cùng chịu tử đạo vì danh Chúa Kitô.

Căn bản nhất, các tông đồ đã hiệp nhất với nhau trong đức tin. Điều này được tìm thấy trong Kinh Tin Kính hoặc Kinh Lạy Cha Chúa Giêsu dạy hôm nay. Họ hiệp nhất để kiến tạo không gian cho Vương Quốc, “Danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến!”; hiệp nhất trong cầu nguyện và hoạt động để có của ăn cho mọi người, “Cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy!”; hiệp nhất trong việc nhìn nhận mình là tội nhân trước Chúa và sẵn lòng tha thứ cho người khác, “Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con!”; và hiệp nhất để mạnh mẽ đương đầu với các thế lực sự ác, “Và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ!”.

Anh Chị em,

“Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng!”. Ngày nay, công cuộc loan báo Tin Mừng vẫn có những thách đố cần thảo luận và tranh luận. Sẽ luôn có những căng thẳng giữa cái được gọi là ‘đôi cánh thể chế’ và ‘đôi cánh tiên tri’. Chúng ta cần ‘thể chế’ với tư cách là những người bảo tồn tính chính thống, truyền thống và tính liên tục; nhưng cũng cần đôi cánh ‘tiên tri’ để khơi lên những thích ứng với các nhu cầu vốn thay đổi trong một thế giới liên tục thay đổi. Không thay đổi có nghĩa là ‘chết’; thay đổi quá nhiều đồng nghĩa với ‘tha hoá’. Vì thế, vai trò của Chúa Thánh Thần thật quan trọng, vì Thánh Thần là tác nhân duy nhất giữ cho Hội Thánh luôn ‘hiệp nhất trong khác biệt’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để những khác biệt làm con nên xa lạ. Cho con biết trân trọng sự đa dạng trong khác biệt hầu xây dựng một Hội Thánh luôn hiệp nhất yêu thương!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***********************************

Thứ Tư Tuần XXVII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.” 2 Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:

“Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến, 3 xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy; 4 xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”